1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 85: Sủng nàng lên tận trời (1)
      Edit: Tiểu Di




       Sau trận hoan ái.

      Đường Vân Nhiễm mới vừa nhắm mắt chợp mắt bao lâu, xoay người cái, cảm thấy được người bên cạnh ả còn, ả đột nhiên từ giường bừng tỉnh lại.

      Lập tức có cung nữ đến cạnh giường, cúi thắt lưng, cung kính , "Tiểu chủ tử."

      "Hoàng Thượng đâu?" Đường Vân Nhiễm chỉ cảm thấy mộng đẹp dễ tỉnh, trước đó lâu ả mới cùng Mộ Dung Long Thịnh mây mưa thất thường, mà tại ông ta liền...

      Cung nữ kia chi tiết hồi đáp, "Khởi bẩm tiểu chủ tử, Hoàng Thượng sau khi tiểu chủ tử ngủ. Hôm nay là ngày đại hôn của Cửu Thiên Tuế, Cửu Thiên Tuế chuẩn bị phần đại lễ cho Hoàng Thượng, cảm kích Hoàng Thượng ân điển. tại Hoàng Thượng di giá đến xem đại lễ Cửu Thiên Tuế tặng."

      Sắc mặt Đường Vân Nhiễm trầm xuống, trong lòng thoải mái, luôn cảm thấy Quân Cơ Lạc muốn phá hư đại kế của ả.

      lúc này, có ma ma bưng tới chén nước canh đen lên, mặt biểu cảm với Đường Vân Nhiễm, "Tiểu chủ tử, uống canh này ."

      Đường Vân Nhiễm nhìn nước canh đen kia liếc mắt cái, lông mày tự giác vặn lại. Canh này nhất định chính là tị tử thang, nếu uống xong, ả thể mang thai.

      "Trước để đó , ta chờ nguội uống." Đường Vân Nhiễm lãnh đạm .

      Ma ma kia làm như sớm nhìn quen loại phi tần chịu uống tị tử thang này. Bà ta ôn hoà cười , "Tiểu chủ tử, canh này chính là Hoàng Thượng đặc biệt phân phó nhất định phải cho người uống. Nếu người ngại canh nóng, có thể trước đặt ở bên cho nguội. Bất quá, nên uống phải uống, bằng chính là kháng chỉ."

      Nữ nhân bị Mộ Dung Long Thịnh sủng hạnh quá nhiều, cho dù diện mạo Đường Vân Nhiễm cực kỳ làm cho người ta kinh diễm, nhưng ai biết Mộ Dung Long Thịnh có mới nới cũ lúc này đây sủng ái nàng ta bao lâu. Cho nên, cung nữ ma ma này đó cũng rất coi trọng Đường Vân Nhiễm.

      Đường Vân Nhiễm nhếch lên khóe miệng lập tức liền ngấm ngầm cúi xuống.

      Ả ta ở trong lòng ác độc mắng ma ma trước mặt này câu, sau mới tình nguyện tiếp nhận chén thuốc kia, ngưỡng cổ, đổ hết xuống.

      Ma ma thu bát lại, liền căn cứ quy củ lui xuống.

      Sau thời gian đại khái nén nhang, có nội thị đem Đường Vân Nhiễm tắm rửa xong lại đưa vào tẩm điện của Mộ Dung Long Thịnh. Chạng vạng, có thánh chỉ xuống dưới, sắc phong Đường Vân Nhiễm làm bát phẩm mỹ nhân, chuyển đến Lan Hi điện.

      Mà đồng thời cùng ả sắc phong nghe còn có hai mỹ nhân Tây Vực. Hai mỹ nhân này nghe là do Quân Cơ Lạc hiến cho Mộ Dung Long Thịnh. Cùng Đường Vân Nhiễm so sánh, hai mỹ nhân Tây Vực kia đích xác mỹ mạo bằng ả. Nhưng hai người này là tỷ muội song sinh, dáng người vô cùng tốt, hai nữ ôn nhu như nước, nhiệt tình như lửa, ở giường lăn vòng, nam ngự hai nữ. ĐƯƠNG nhiên gây cho Mộ Dung Long Thịnh cảm giác kích thích hơn.

      Mà khi Đường Vân Nhiễm nghe đến tin tức này, gân xanh trán ả nhanh chóng co giật mạnh mẽ. Ả như thế nào cũng nghĩ đến, lần đầu tiên của ả bị so sánh như vậy.

      Quân Cơ Lạc... Quân Cơ Lạc...

      Móng tay Đường Vân Nhiễm dùng sức đâm vào thịt trong lòng bàn tay, trong mắt phát ra tia khát máu. Ả thề ở trong lòng, ngày nào đó làm cho Quân Cơ Lạc giống như con chó phủ phục quỳ gối dưới thân thể của ả, khẽ liếm hài của ả, trả thù cho nhục nhã đối với ả.

      Đường Vân Nhiễm mang theo Tiểu Đào Nhi chuyển vào Lan Hi điện. Mà khi mấy nội thị cùng cung nữ Lan Hi điện thỉnh an ả, ả lập tức thấy được Tả Thương Minh quỳ gối trong đám người.

      Ánh mắt Tả Thương Minh khi nhìn ả vĩnh viễn đều là mang theo si mê thay đổi. Đường Vân Nhiễm rất quen thuộc loại ánh mắt này của . Hơn nữa trước đó ả vẫn cho rằng Tả Thương Minh là nam nhân có bản lĩnh, cho đến sau khi bị Quân Cơ Lạc chém rớt cái kia, ả mới cảm thấy còn giá trị lợi dụng.

      Bất quá lúc này đây, có thể ở trong hoàng cung thấy lần nữa, trong lòng Đường Vân Nhiễm lại nổi lên ý lợi dụng . Dù sao ở trong thâm cung, nhiều bằng hữu vẫn tốt hơn so với nhiều địch nhân.

      "Ngươi tên là gì?" Khóe miệng Đường Vân Nhiễm khẽ mỉm, cười nhìn Tả Thương Minh. Tả Thương Minh cúi đầu, thái độ cung kính mà khiêm tốn, "Nô tài tên Cát Tường."

      "Vết sẹo này mặt ngươi là chuyện gì xảy ra thế?" Ánh mắt ả sáng ngời, tiếp tục hỏi.

      Tả Thương Minh cắn chặt răng, giọng hồi đáp, "Hồi bẩm Đường mỹ nhân, nô tài bị người ta đâm."

      "Ngẩng đầu lên!"

      Tả Thương Minh nhu thuận ngẩng đầu, trong ánh mắt có tia u ám xẹt qua, nhưng khiêm tốn ánh mắt vẫn dám nhìn thẳng Đường Vân Nhiễm. Đường Vân Nhiễm đối với biểu của như vậy vừa lòng đến cực điểm. Ả phất tay, với những người khác, "Cát Tường lưu lại, những người khác đều có thể lui xuống."

      Rất nhanh, trong điện cũng chỉ còn lại Tả Thương Minh cùng Đường Vân Nhiễm. Đường Vân Nhiễm nhìn chằm chằm Tả Thương Minh, trong hốc mắt rất nhanh bịt kín tầng sương mù, ả giọng khẽ, "Thương Minh!"

      Thân mình Tả Thương Minh chấn động, dường như luyến tiếc nhìn ả khóc, nhanh chóng lấy ra chiếc khăn tay cho Đường Vân Nhiễm lau, nhưng lại nghĩ đến thân phận của mình, liền nhanh đưa tay khăn hướng lại trong lòng bàn tay vặn, lo lắng , "Đường mỹ nhân, người đừng khóc..."

      "Thương Minh, bọn họ đều khi dễ ta... Mộ Dung Ôn Trạch vì sợ đắc tội phụ hoàng đem ta đưa đến bên người hoàng thượng, Mộ Dung Nhược Hồng càng bảo vệ được ta... Hôm nay ta mới vừa được Hoàng Thượng sủng hạnh, Quân Cơ Lạc nơi đó liền an bài cho Hoàng Thượng hai mỹ nhân Tây Vực... Thương Minh, có phải ta cũng bị Hoàng Thượng quên triệt để hay ?"

      Nước mắt của ả tràn mi mà ra, trong suốt dán tại hai má, làm cho người ta thấy liền đau lòng.

      Tả Thương Minh nhìn ả, thân mình cứng lại, tiếp theo mới tiến lên, lấy tay giúp ả lau nước mắt trong suốt mặt, sau đó giơ tay lên thề với ả , "Nhiễm Nhi, lúc này đây ta tiến cung, hoàn toàn chính là vì nàng. Ta thề, chỉ cần có ta ở ngày, ta nhất định vì nàng máu chảy đầu rơi, chết mới thôi."

      "Thương Minh, cũng là huynh đối với ta tốt nhất." Đường Vân Nhiễm cảm động chảy nước mắt xuống.

      "Ta đây cũng thề, chỉ cần ta có thể ở hậu cung này sống yên ổn, ngày sau nhất định cùng huynh cùng chung phồn hoa thịnh thế." Ngữ khí của Đường Vân Nhiễm chân thành tha thiết, khuôn mặt ràng, làm cho người ta nhìn thấy tin tưởng lời của ả.

      Nhưng hai người này tựa hồ đều quên thề là trọng yếu nhất, nếu sau này vi phạm lời thề, phải nhận cái dạng trừng phạt gì.

      Bóng đêm chậm rãi ảm đạm xuống. Sau khi Quân Cơ Lạc tiếp đón xong đoàn lớn bằng hữu, rốt cục có chút hỗn độn bước tới tân phòng. Chỉ là nương đêm nay mới cưới hình như hoàn toàn chuẩn bị thực lời hứa làm thê tử của nàng.

      Trong tân phòng ngọn nến thổi tắt, ngoài tân phòng mười mấy gia đinh còn đứng canh cửa như môn thần. Nếu xông vào, chỉ sợ đêm tân hôn đêm nay máu chảy thành sông, vậy là điềm xấu.

      Đương nhiên, mất tinh thần lớn như vậy rốt cục cũng đem được cây cỏ non lấy về nhà, đương nhiên bày đó mà ăn.

      Cũng may, trong phủ Cửu Thiên Tuế này chính là hang hồ ly của , nàng cho rằng tối nay nàng có thể bình an bảo vệ trinh tiết? Ách, đây là chuyện tuyệt đối có khả năng!

      Trong đôi mắt phượng của Quân Cơ Lạc lên tia giảo hoạt vui vẻ, nghiêng người hướng thư phòng rời . Nhưng sau thời gian đại khái nén nhang, Đường Tứ Tứ trong tân phòng bị trượng phu tân hôn của nàng “cướp" ra khỏi tân phòng.

      Chap sau, chap sau, hí hí, ăn hay ăn, lúc này còn là vấn đề phải băn khoăn. 60 like cho đội cứu hộ nào!!!!!!

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 86: Sủng nàng lên tận trời (2)
      Edit: Tiểu Di





      Dưới trời sao mênh mông, hoa tử vi màu trắng nở rộ trong rừng.

      Quân Cơ Lạc cùng Đường Tứ Tứ đứng sóng vai, Quân Cơ Lạc hai tay chắp sau lưng, vẻ mặt giảo hoạt nhìn bầu trời đêm. Còn Đường Tứ Tứ lại là vẻ mặt đau khổ, trợn mắt trừng .

      Nàng nghĩ, nếu có thể, nàng giống như tên ngốc đứng ở bên cạnh . Nhưng mà, nàng thể lựa chọn, Quân Cơ Lạc đê tiện vô sỉ này điểm huyệt của nàng, nàng nhúc nhích được, lại càng đừng đến chạy trốn.

      Quân Cơ Lạc nhìn lên trời sao lát, cuối cùng thu hồi tầm mắt, cúi đầu giảo hoạt nhìn người đứng bên cạnh. Dưới ánh trăng, gió nhàng phất qua tóc nàng, khuôn mặt nhắn bôi lớp trang điểm của nàng tràn đầy vẻ tức giận, nhưng xem ra, là đáng nên lời.

      Thấy Quân Cơ Lạc nhìn mình, Đường Tứ Tứ trừng mắt nhìn rồi dời tầm mắt.

      "Thế nào? Nàng thích nơi này ?" nhếch khóe miệng, cười hỏi.

      " có gì cả, ta muốn trở về! Đưa ta trở về!" Đường Tứ Tứ hừ hừ, giọng điệu tốt , "Ngươi là tên tiểu nhân đê tiện, có phải ngươi sớm biết có hôm nay, cho nên ở trong phòng ngủ ngươi đào đường hầm!"

      Lại , có thể tránh những người thủ cửa, trực tiếp “bắt” nàng ra.

      Quân Cơ Lạc đem oán trách của nàng cho rằng là khen ngợi đối với mình, tay vuốt ve cằm, cười cực kì đắc ý, "Đúng vậy, tướng công ta thần cơ diệu toán, trong phủ ta là khắp nơi có đường hầm. Cho nên về sau khi nàng tắm hoặc là thay y phục, nhìn thấy ta đột nhiên xuất , nhất định cần kinh ngạc nha. Nàng nên học thói quen, học bình tĩnh, đây là cầu của ta đối với thê tử."

      tới đây, còn cố ý tạm dừng, cười lưu manh , "Đương nhiên, cầu của ta đối với thê tử còn có chuyện, phải là: Cần học chịu đựng. Thế nào? Làm thê tử của ta có phải rất đơn giản hay ?"

      Khi chuyện còn cố ý tựa đầu áp đầu, hơi thở ấm áp phun ở hai má của nàng, mặt nàng nóng lên, trong đôi mắt đẹp có lửa giận phẫn nộ thiêu đốt.

      "Đơn giản con khỉ ấy? Ngươi, tên biến thái này, ngươi là tên thái giám chết bầm." Đừng tưởng rằng nàng nghe ra ý tứ hạ lưu trong lời của . Bình tĩnh, thói quen, chịu đựng... Đây phải ý bảo nàng nên ngoan ngoãn nghe lời, học làm công cụ bị tùy ý đùa bỡn sao?

      Quân Cơ Lạc "phốc xuy" cười khẽ tiếng, lập tức mang theo ý tứ hàm xúc nhéo nhéo cằm của nàng, tán thưởng , "Nàng đáng !"

      "Ngươi mới đáng , cả nhà ngươi đều đáng ." Làm Trưởng nữ Đường gia, Đường Tứ Tứ rất ít khi dùng ngôn ngữ thô tục mắng chửi người, chẳng qua tại, nàng cảm thấy dùng nhiều lời thô tục khinh thường cũng đủ để hình dung vô sỉ của Quân Cơ Lạc.

      Hỉ bào màu đỏ của Quân Cơ Lạc khẽ vung, tự động xem ánh mắt giết người của nàng bắn lại, lại mở miệng khẽ thầm , "Được rồi, đùa với với nàng nữa. Mau đến xem lễ vật ta muốn tặng cho nàng, sau khi nàng thu lễ vật của ta, phải lấy thân báo đáp đó. Ha ha."

      xong, lại duỗi tay theo ống tay áo lấy ra cây pháo trúc, châm pháo trúc, ánh sáng lung linh chói mắt liền vọt lên bầu trời đêm, ở trong trời đêm nổi lên vệt lửa sáng lạn.

      Mà sau khi châm pháo trúc, bầu trời xa xa đột nhiên phối hợp bùng lên rất nhiều pháo hoa. Đủ loại kiểu dáng pháo hoa bay thẳng lên trời đêm, nở rộ sáng lạn ở bầu trời, chiếu sáng cả bầu trời.

      Đường Tứ Tứ sợ run, ánh mắt đen cũng bị pháo hoa cạnh tranh nhau nổ cùng lúc đầy trời làm cho lóa mắt. Nàng xem có chút nhập thần. Mà giọng của Quân Cơ Lạc ở phía sau khẽ thầm truyền vào màng nhĩ của nàng, "Nghe nữ tử các nàng đều thích xem pháo hoa, sao băng gì đó. Sao băng ta mời tới, pháo hoa này nàng xem như thông qua . Nếu thích, buổi tối ngày mai chúng ta lại đến đốt!"

      Tâm tình hơi có chút chuyển tốt của Đường Tứ Tứ bị thanh huyên náo của này phá hủy, nàng chau mày, có chút vui soi mói , "Pháo hoa đẹp đẹp, chỉ là dấu hiệu tốt. Khi còn sống trải qua nở rộ ngắn ngủi lần như vậy liền điêu tàn, đáng!"

      Quân Cơ Lạc bĩu môi, để ý lắm , "Ta cảm thấy như vậy, có người cố gắng cả đời, còn có cơ hội như pháo hoa oanh oanh liệt liệt nở rộ lần như vậy đâu."

      Lông mi cong của Đường Tứ Tứ hơi giương lên, "Ngươi thích thích, dù sao ta thích. Pháo hoa chính là điềm báo tốt."

      "Được được, nàng tốt tốt. Buổi tối ngày mai chúng ta lại làm cái gì khác để chơi." Khi Quân Cơ Lạc chuyện lại nhếch môi ngửa đầu liếc nhìn pháo hoa ở trời sao nở rộ, trong lòng vẫn là lơ đểnh. Đương nhiên, ban đêm mấy tháng sau, khi lại nhìn đến pháo hoa phóng rực rỡ như vậy, tâm tình dĩ nhiên bất đồng.

      Khi đó chưa bao giờ chán ghét pháo hoa giống như chán ghét đồ vật này nọ.

      Có đôi khi, vô lý thích hoặc là chán ghét đồ vật gì đó, có thể cũng chỉ là bởi vì người.

      "Ta mới thèm chơi với ngươi đâu, ngươi mau mang ta trở về." Đường Tứ Tứ khẽ cắn môi, nên trách nàng suy nghĩ về phương diệnkhác với từng lời của Quân Cơ Lạc, là mỗi câu của người này đều mang theo khiêu khích trần trụi, làm cho người ta thể hiểu sai a.

      "Nàng với đệ đệ nàng giống nhau , ngu ngơ cách đáng , trước từ mà biệt, pháo hoa vừa rồi bị nàng chán ghét kia là bản đốc dùng rất nhiều bạc. Nàng lấy thân gán nợ, nàng cho rằng ta có thể buông tha nàng sao?" bàn tay bắt đầu nhàng đặt ở chổ nút thắt y phục trước ngực của nàng.

      Đường Tứ Tứ bị dọa tim nhảy mạnh vài cái, nghĩ rằng muốn đùa bỡn thân thể của mình như trước đây. Nàng tức giận mắng, "Là ngươi hoang phí, ai ngươi có tiền chỗ tiêu."

      Quân Cơ Lạc tới gần nàng, dùng tay kia ôm eo nhắn của nàng, hai người mặt dán mặt, đôi mắt đen u ám của như hồ sâu, Đường Tứ Tứ bị ánh mắt làm lo lắng vô cùng căn bản dám cùng nhìn nhau.

      Nút thắt thứ nhất y phục của Đường Tứ Tứ bị tháo ra, lộ ra phần cổ bóng loáng của nàng. Tay Quân Cơ Lạc nhàng mơn trớn, lại ái muội khẽ, "Kỳ , bộ dáng khi nàng mặc y phục đẹp mắt bằng khi nàng mặc y phục. Ta nên giúp nàng cởi ."

      "Ngươi, thực, hạ, lưu." Khóe miệng Đường Tứ Tứ co quắp, trong lòng có muôn vàn lời bậy muốn mắng, nhưng khi đến bên miệng, nàng cảm thấy chỉ có bốn chữ này mới có thể hình dung .

      Hai lông mày của Quân Cơ Lạc dồn lại, bỡn cợt cười , "Thích nhất là nhìn bộ dáng nàng khi bị ta chọc giận, nhìn bộ dáng tức giận thế này của nàng, sao lại làm trong lòng ta vui vẻ như vậy chứ."

      Đường Tứ Tứ lúc này trầm mặc, biết nên cái gì nữa với tên biến thái này đây.

      Nàng u oán trừng mắt nhìn , sau đó liền nhắm mắt lại.

      Quân Cơ Lạc cũng giận, hai bàn tay thon dài của lượt giải khai nút thắt thứ hai, thứ ba của nàng, tiện đà cởi bỏ hỉ phục người nàng. Sau đó, động tác lại cực kỳ nhanh nhẹn giải khai nút thắt áo lót, áo lót rớt xuống nửa, lộ ra bả vai bóng loáng.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 86: Sủng nàng lên tận trời (2)
      Edit: Tiểu Di

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      Quân Cơ Lạc từ trong tay áo đem chiếc khăn tay chuẩn bị tốt buộc lại ánh mắt của nàng.

      Tiếp theo lại khẽ liếm vành tai mẫn cảm của nàng, thanh mê hoặc mà triền miên ở giữa chừng theo cánh môi truyền ra, "Tứ Tứ, ta còn có phần lễ vật cuối cùng vẫn chưa tặng cho nàng. Mặc kệ nàng có thích hay , phần lễ vật này nàng nhất định phải nhận lấy..."

      Khi mới vừa xong, Đường Tứ Tứ còn kịp hiểu lời này của , thân mình tiến tới phía trước, thân thể nàng đột nhiên đau xót, như bị cái gì xé rách thành hai nửa vậy. Chờ đến khi nàng thừa nhận được đau đớn, nàng kinh ngạc...
      Last edited by a moderator: 31/8/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 87: Sủng nàng lên tận trời (3)
      Edit: Tiểu Di

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      "Quân Cơ Lạc, ngươi chút... Đau..." loại cảm giác đau đớn như bị xé rách thổi quét toàn thân nàng, Đường Tứ Tứ lại nhịn được mắng, "Nếu ngươi muốn dùng sức mạnh đến tra tấn ta, ta nhất định báo quan bắt tên thái giám giả như ngươi."

      Nàng rốt cục biết bởi vì sao người này mỗi lần đều thích đem nàng tới loại địa phương hoang vu bóng người này. Ở trong này, cho dù nàng kêu đến rách cổ họng đều có người đến cứu nàng.
      Last edited by a moderator: 31/8/14

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 87: Sủng nàng lên tận trời (3)
      Edit: Tiểu Di


      lập gia đình, nghĩ làm sao lấy lòng phu quân của mình mà luôn nghĩ dựa vào đệ đệ ngốc đến đáng của mình kia... Quân Cơ Lạc bĩu môi, khuôn mặt tuấn tú lên tia vui. Quân Cơ Lạc làm như muốn trừng phạt nàng, lúc này đây ràng ngậm cắn đỉnh nhọn hở ra trước ngực nàng. Động tác đôi khi như gió thoảng, đôi khi lại như trận bão, làm cho Đường Tứ Tứ trong chốc lát giống như đặt mình trong trời cao vạn trượng, trong chốc lát giống như rơi xuống vực sâu vạn trượng.

      Mà động tác dưới thân lúc này thong thả đẩy mạnh.

      Cái loại cảm giác cùng thị giác kết hợp này làm cho thần kinh cực độ hưng phấn.

      Hàng năm làm nội thị cho Mộ Dung Long Thịnh, nhìn quen ta chơi đùa với nữ nhân như thế nào, nhìn quen đám nữ nhân này đón ý hùa với Mộ Dung Long Thịnh như thế nào. Tuy là thái giám giả, nhưng nếu muốn, dựa vào võ công của , vẫn là thiếu nữ nhân.

      Nhưng này có chút quá kén chọn .

      làm việc theo đuổi chính là tùy tâm sở dục, về phần phương diện người hầu ngủ, còn có đam mê sạch .

      "Quân Cơ Lạc, ngươi chút... Đau..." loại cảm giác đau đớn như bị xé rách thổi quét toàn thân nàng, Đường Tứ Tứ lại nhịn được mắng, "Nếu ngươi muốn dùng sức mạnh đến tra tấn ta, ta nhất định báo quan bắt ngươi thái giám giả này."

      Nàng rốt cục biết bởi vì sao người này mỗi lần đều thích đem nàng tới loại địa phương hoang vu bóng người này. Ở trong này, cho dù nàng kêu phá cổ họng đều có người đến cứu nàng.

      Mà bằng vào thủ đoạn tra tấn người cao siêu kia của , chỉ sợ chờ sau khi nàng bị chà đạp, nàng cũng thể lại báo quan.

      Quân Cơ Lạc lúc này vội vàng ở người nàng khai khẩn, thân mình tiến lên phía trước, liền lại phá vỡ tầng tầng trở ngại. Mà lúc nghe được thanh của Đường Tứ Tứ hô đau, cắn răng , "Tứ Tứ, lần đầu tiên đều như vậy, nàng ráng chịu chút nhé."

      Lời tuy như vậy, nhưng nhìn thấy mặt nàng yếu ớt như hoa lê, nước mắt chảy xuống kia kém phần thẹn thùng, đình chỉ động tác tay.

      Đem đầu mình vùi trong ngực nàng, biết làm sao, lại thể tránh được.

      Tay giải khai huyệt vị của nàng. Đường Tứ Tứ được tự do, mở lớn miệng, liền như hả giận dùng sức cắn ngụm ở cánh tay . Quân Cơ Lạc hít vào hơi, đè lại thân thể nàng, "Đừng nhúc nhích!"

      Tên sớm ở cung, lại bị nàng ngừng giãy dụa. càng phấn khởi, rốt cuộc kháng cự được dụ hoặc của thân thể mềm mại dưới thân kia. ôm thân thể nàng, tung hoành rong ruổi. Mà Đường Tứ Tứ lại chỉ có thể như chiếc thuyền con trôi nổi theo sóng đại dương mênh mông, trong lòng cho dù có cam lòng đến cỡ nào, nhưng chỉ có thể theo sóng biển phiêu đãng.

      Sau đó, tiếng khóc vỡ vụn xen lẫn tiếng cầu xin của nàng quanh quẩn ở khắp rừng hoa tử vi.

      Mà trước khi hôn mê nàng mở to hai mắt tan rã nhìn lên trời sao, cả người cùng mặt nàng như hồng đào, trong miệng là thanh rên rỉ khe khẽ dừng được.

      Lúc này, ánh trăng bầu trời lại lộ ra từ tầng mây. Trời cao trăng sáng, trong ánh sáng màu xám bạc sáng chói chiếu đất rộng, hơn nữa giữa trung Trường sở màu trắng lơ lửng như lông tơ, tràn ngập rừng hoa tử vi, thoạt nhìn thần bí mà lại ôn nhu.

      "Quân Cơ Lạc, ta chán ghét ngươi!" Nàng cắn răng, hét lên, nhưng ngay sau đó nàng bị tra tấn hôn mê.

      Quân Cơ Lạc phủ ở ngực nàng, khóe miệng cong lên đầy thỏa mãn.

      Đáng tiếc , chỉ là "chán ghét" mà thôi. Chẳng lẽ phải là "hận" sao?

      Bất quá về sau có là thời gian cùng tinh lực làm cho nàng "hận" .

      Ngày hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng. Mộ Dung Long Thịnh từ long tháp bừng tỉnh, theo bản năng gọi tiếng "Cơ lạc", đột nhiên nhớ lại hôm qua Quân Cơ Lạc đại hôn, đặc biệt ân xá ta ba ngày phép.

      "Hoàng Thượng, đến giờ lâm triều!" Có tiểu thái giám thông minh lúc này xuất ở ngoài màn, cung kính .

      Mộ Dung Long Thịnh vỗ vỗ trán, có chút khó chịu. kiên nhẫn , " với bọn họ hôm nay thân thể trẫm có bệnh , lâm triều." Ngày hôm qua Đường Vân Nhiễm, còn có hai mỹ nhân Tây Vực tại nằm ở bên cạnh người , ba nữ nhân này làm cho đặc biệt thoải mái, chơi đùa trận.

      Nhưng dù sao tuổi lớn, thân thể có chút ăn tiêu.

      "Hoàng Thượng, lâm triều hôm nay... thể hủy bỏ. Bởi vì khu vực Hoài Cao xảy ra nạn hạn hán. Ngày hôm qua Cửu Thiên Tuế có dặn dò qua, lâm triều hôm nay Hoàng Thượng nhất định phải . Bằng khẳng định triều thần phiền Hoàng Thượng rất nhiều ngày." Tiểu thái giám kia cung kính đem Quân Cơ Lạc ra.

      Vừa nghe Quân Cơ Lạc dặn dò như vậy, Mộ Dung Long Thịnh liền biết nạn hạn hán khu vực Hoài Cao hẳn là thập phần nghiêm trọng. Nếu là chuyện nhặt, Quân Cơ Lạc hoàn toàn có thể giúp xử lý.

      Mộ Dung Long Thịnh đứng dậy, cho người tắm rửa thay quần áo.

      Nhưng hôm nay đầu của cực kỳ đau, vì tránh để cho khi lâm triều lại bị đám đại thần kia ầm ỹ khiến đầu càng đau. liền cho thái giám lấy kim đan.

      "Hoàng Thượng, Cửu Thiên Tuế có dặn, tháng này ngài chỉ có thể ăn sáu viên kim đan. Mà trong ba ngày tiến cung, ngài thể tiếp tục dùng kim đan. Nếu , đối với thân thể ngài rất tai hại." Tiểu thái giám xong, lại đem Quân Cơ Lạc ra. Loại kim đan này ăn nhiều, đích xác đối với thân thể tốt. Nếu chẳng may Hoàng Thượng xảy ra chuyện gì, đám nô tài như bọn họ đều đảm đương nổi trách nhiệm này.

      Cho nên, bọn họ đều nghiêm khắc dựa theo phân phó của Quân Cơ Lạc mà chấp hành.

      Mộ Dung Long Thịnh kiên nhẫn, phất tay, đối với tiểu thái giám kia thét ra lệnh, , "Nhanh lấy kim đan đem đến cho trẫm, nếu tiếp tục năng vô nghĩa, kéo ra ngoài chém."

      Tiểu thái giám kia vừa nghe phải chém đầu, sợ hãi, do dự lát, liền lấy kim đan. Mộ Dung Long Thịnh dùng nước trà uống kim đan, kim đan vừa vào bụng, liền cảm thấy toàn thân thoải mái hơn nhiều.

      Đứng dậy thượng triều.

      triều đình văn võ bá quan chia làm hai bên như trước.

      Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch đầu tiên từ trong đội ngũ đứng ra, với Mộ Dung Long Thịnh, "Phụ hoàng, Tri phủ Hoài Cao giấu diếm tình hình tai nạn báo, nên lấy trảm lập tức hành quyết. Sau đó triều đình chúng ta cần mau chóng phái người đến khu tai nạn trấn an dân tâm, phân chia vật cứu tế. Nhi thần tiến cử Thám hoa Chu Lương Xương, người này làm quan, được dân chúng kính sâu sắc, có thể nhận lấy trọng trách."

      Mộ Dung Ôn Trạch vừa xong, Mộ Dung Nhược Hồng liền hướng Hộ Bộ Thượng thư bị mượn sức truyền ánh mắt, Hộ Bộ Thượng thư liền bước ra khỏi hàng. dựa theo cầu của Mộ Dung Nhược Hồng đưa ra người khác tuyển Hoài Cao trấn an dân tâm.

      Kỳ trong triều mọi người đều biết, tại tuy rằng địa phương Hoài Cao này xảy ra tình hình hạn hán. Nhưng nơi này sản vật phong phú, dân chúng giàu có. Chờ qua đoạn thời kì gian nan này, người đảng nào có thể lên làm tri phủ Hoài Cao, đối với đảng đó liền có ưu thế. Cho nên Mộ Dung Nhược Hồng cùng Mộ Dung Ôn Trạch mới nghĩ cách xếp người vào.

      Mộ Dung Long Thịnh đối với hành vi tranh quyền của hai đứa con này của là cực kỳ khinh thường. ho , vừa định đánh gãy thanh người hai đảng chuyện, đột nhiên bụng truyền đến trận quặn đau, cơ thể toàn thân tiện đà đều buộc chặt.

      "Trẫm... Trẫm..." há mồm, mới vừa mấy câu, nước miếng màu trắng theo khóe miệng tràn ra.

      "Hoàng Thượng!" Tiểu thái giám đứng ở bên cạnh người vừa thấy bộ dáng này, kinh hãi nhanh xông lên trước. Mà Mộ Dung Long Thịnh ở trong tiếng kinh hô của tiểu thái giám, toàn thân run rẩy ngất

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :