1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phượng hoàng lưu lạc - Nhược Tình (9c Full) (beta hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Táo

      Táo New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      0
      Thanks nàng edit ♥

    2. duckken

      duckken Well-Known Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      586
      ủng hộ hai tay luôn, cố gắng lên nhé ≧◠◡◠≦✌

    3. VampireAlissa

      VampireAlissa Active Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      114
      Thanks nàng edit nhé <3

    4. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      Chương 7.


      Beta: Lyly.



      Nàng bị điên mất rồi!



      Nếu phải là nàng điên rồi, vì sao nàng lại có thể vì mà mặc bộ váy lụa màu xanh này, đôi giầy thêu đế mềm chỉ có phụ nữ mới có thể , thậm chí đầu còn vấn kiểu tóc vân kế, cài ngọc trâm tím thanh nhã tú lệ, lại cùng ngoài dạo phố chứ?



      Dọc theo đường ánh mắt mọi người đều đặt người nàng, những ánh mắt này nàng hết sức quen thuộc -- ánh mắt ái mộ.



      Nhưng khác nhau là, trước đây nàng mặc nam trang, nhiều nhất chỉ có nữ nhân mới nhìn nàng bằng ánh mắt này, nhưng bây giờ nàng mặc nữ trang, nam nhân nhìn nàng với ánh mắt ái mộ, còn nữ nhân lại lấy ánh mắt ghen tị nhìn nàng.



      Nàng mặc nữ trang có xinh đẹp ?



      Nhiều năm ở chung với những mỹ nữ trong Hoa Khôi các, khiến nàng cho là mỹ mạo của mình hơn người khác -- cho dù tại nàng còn trang điểm chăng nữa.



      Hướng Lăng Ba lòng ôm hoang mang, nghi ngờ, nhưng nam nhân ở bên cạnh nàng lại đầy bụng tức giận!



      chú ý của người bên đường đều đặt ở người Hướng Lăng Ba, hẳn là nên cảm thấy kiêu ngạo, nên cảm thấy là tự hào, thử hỏi có ai có thể gặp may mắn như , có nữ nhân xinh đẹp như vậy làm tri kỉ?



      Nhưng ánh mắt dâm tà của các nam nhân khác lại làm cảm thấy tức sùi bọt mép!



      Sớm biết nàng thay nữ trang xinh đẹp, câu dẫn lòng người như vậy, chắc chắn ép nàng thay nữ trang, cùng ra ngoài dạo phố.



      qua trà lâu, liền nắm bàn tay bé của nàng bước vào trong, nhằm ngăn chặn tất cả ánh mắt nóng bỏng của những nam nhân đáng ghét ngoài kia.



      "Chàng khát sao?" Trong lúc nàng dần dần cảm thấy thích thú với những thứ đường, đột nhiên lại bị kéo vào trà lâu, Hướng Lăng Ba hiểu hỏi.



      "Đúng." Phục Thành Ngạn vẻ mặt lo lắng trả lời, thầm thề ở trong lòng, tuyệt đối thể để cho nàng biết sở dĩ kéo nàng vào trà lâu, chỉ bởi vì ý muốn chiếm giữ nàng của , muốn cho nam nhân khác nhìn thấy nàng.



      " Vậy sao?" Hướng Lăng Ba nghênh người gọi tiểu nhị." Làm ơn cho ta bình trà xanh lạnh cùng điểm tâm sáng. Còn chàng?" Nàng nhìn về phía nam nhân vừa khát nước kia.



      "Gọi hai bình ." bây giờ cũng rất cần trà lạnh để trừ hỏa trong lòng -- lửa giận. Nhưng liếc mắt lại thấy tiểu nhị vẻ mặt kinh diễm nhìn chằm chằm Hướng Lăng Ba, lửa giận từ từ giảm xuống lại lần nữa mãnh liệt bốc lên." Ngươi còn sững sờ ở đây làm cái gì? Còn nhanh chân mang trà ra đây!" dùng sức quát tiểu nhị.



      "Dạ dạ dạ..." tiểu nhị vô tội bị quát đến nỗi ba hồn bảy vía cũng bay mất, vội vàng cầm lấy khăn lau về phía phòng bếp, dám dừng lại.



      "Chàng hôm nay bị làm sao vậy?" Rốt cuộc nàng cũng phát ra có điều khác thường.



      Bình thường cũng thấy quát người ta lớn tiếng như vậy, hôm nay lại chỉ bởi vì tiểu nhị chậm chân chút mà quát ầm lên, hay là bị trúng tà ?



      "Ta sao hết." quay mặt , giả vờ chuyên chú nghe người kể chuyện trong quán hăng say phun nước miếng.


      "Ta tưởng rằng chỉ có phụ nữ khi có quý thủy ( kinh nguyệt ) tính tình mới thay đổi, ngờ đàn ông cũng có sao?" Hướng Lăng Ba vẻ mặt bừng tỉnh như là hiểu ra.



      quay sang lạnh lùng trừng nàng.



      "Ta hiểu mà, ta hiểu cảm giác đau khổ, khó chịu mà nên lời là thế nào." Vẻ mặt nàng như người từng trải vỗ vỗ bờ vai của an ủi.



      "Nàng lúc quý thủy đến rất đau sao?" nhíu mày.



      "Đây phải là trọng điểm mà." Sắc mặt nàng đỏ lên, cãi lại .




      "Đó chính là trọng điểm. Nếu như nàng đau, có nghĩa là lần đầu tiên nàng có quý thủy, biết tự chăm sóc cơ thể mình hoặc là có nguyên nhân gì đó mà cơ thể bị nhiễm lạnh. Nếu muốn chữa trị, phương pháp duy nhất chính là, khi sinh con phải điều trị tốt..." còn chưa xong, liền bị bàn tay bé che miệng lại.



      "Câm miệng!" làm sao có thể ở trước mặt mọi người thẳng ra việc riêng tư như thế? Hại nàng cũng dám ngẩng đầu lên nhìn người khác nữa.



      "Nàng vẫn chưa trả lời ta, khi đến quý thủy nàng có đau hay ?" vô cùng nghiêm túc hỏi.



      "Chuyện đó liên quan đến huynh."



      "Đến khi nàng mang thai ta điều trị cho nàng tốt." trả lời như là chuyện đương nhiên. là người thân mật nhất với nàng, tất nhiên là phải giúp nàng điều trị thân thể cho tốt rồi?



      Mọi người xung quanh len lén nhướn tai nghe trộm, vừa nghe thấy hai người chuyện thân mật như vậy, lập tức thất vọng, vẻ mặt suy sụp. Ô ô ô... Tại sao tuấn nam, mỹ nữ, lại phải là huynh muội, mà lại là phu thê đây?



      " Huynh!" Mặt nàng đỏ lên, quay mặt , thèm nhìn nữa, ngờ lại phát toàn bộ mọi người trong trà lâu, đều chú ý hai người, hơn nữa còn nghe rất ràng đoạn đối thoại vừa rồi của bọn họ.



      Mặt của nàng lại càng đỏ hơn, biết là bởi vì xấu hổ hay là bởi vì tức giận.



      "Trà tới! Trà tới! Mời hai vị từ từ dùng." Tiểu nhị vừa mới bị Phục Thành Ngạn quát đến nỗi bay mất ba hồn bảy vía mang trà lạnh cùng với điểm tâm sáng qua đây, lại lập tức lui sang bên, tiếp tục nhìn ngắm tiểu mỹ nhân thình lình xuất .



      Mỹ nhân mà, ai mà chẳng thích, nhất là nam nhân.



      "Nàng uống chén trà , đừng tức giận nữa. Người xưa thường phụ nữ hay tức giận mau già, nàng muốn trong đêm già mười tuổi chứ?" cười hì hì cầm lấy ấm trà, rót trà vàng óng vào cốc sứ trắng.



      Bỗng nụ cười mặt chợt tắt, vẻ mặt lạnh lùng nhìn cốc sứ.



      "Huynh sao vậy?" Hướng Lăng Ba chán nản hỏi. tên này hôm nay thay đổi thất thường, còn khó hiểu hơn cả phụ nữ.



      " có gì." ngẩng đầu, con ngươi đen như mực dấu vết dò xét bốn phía trong quán.



      " có gì sao?" Nàng hoài nghi.



      "Xuỵt... Đừng gì hết, uống chén trà này trước ." đem cốc sứ trắng để sát vào bên môi hồng đào, rót “độc trà” ( độc trong trà) vào trong miệng của nàng.



      Hướng Lăng Ba mặc dù nghi ngờ, nhưng vẫn gì uống cạn trà trong cốc.



      "Nàng sợ có độc?" Phục Thành Ngạn nhíu mày, bên dung giọng điệu đùa cợt hỏi, bên lại rót thêm trà vào cốc, uống hơi cạn sạch.



      Nàng liếc nhìn cái, đối với vấn đề ngu ngốc này thèm để ý. Chẳng lẽ nghĩ, nàng tin có thể mặc kệ, để nàng uống chén trà có độc sao?



      Nhưng lại bất ngờ, nàng bỗng hoa mắt chóng mặt, vội quay sang nhìn nam nhân vẫn nở nụ cười dịu dàng.



      "Sai rồi, ta để nàng uống trà có độc. Đây chẳng qua là mông hãn dược bình thường mà thôi, việc vui nho , bây giờ nàng ngoan ngoãn ngủ giấc nhé, ta bảo vệ nàng." cười hì hì, hôn trộm vào má nàng cái, liền bị nàng căm tức trừng.



      Sau đó liền quay mặt , nàng thèm nhìn bày ra khuôn mặt tuấn tú, nhưng lại làm người ta tức giận đến nghiến răng kia, thầm vận khí bức lui dược tính, cuối cùng vẫn địch lại được dược tính, nằm úp sấp mặt bàn, ngất .



      Khóe mắt Phục Thành Ngạn nhìn thấy mấy đại hán rục rịch đứng ngồi yên ở bên cạnh, màu mắt lam kia... phải người Trung Nguyên! Mà là người...



      Hoa Triêu quốc? !



      Có lời đồn rằng nhân dân Hoa Triêu quốc đa số đều có mắt lam, chỉ có phần người dân là con lai với người dân quốc gia khác là phải mắt lam .



      Hướng Lăng Ba lại là công chúa mang dòng máu lai của người Trung Nguyên, cho nên màu sắc con ngươi của nàng là màu đen tuyền.



      Chỉ là, người Hoa Triêu quốc đến Trung Nguyên làm gì? Tìm Hướng Lăng Ba sao?



      Con ngươi trở nên u ám, Phục Thành Ngạn hai mắt nhắm lại, từ từ nằm úp sấp bàn gỗ.



      Vừa thấy hai người "Té xỉu" mặt bàn, mấy đại hán vốn dĩ ở bên ôm cây đợi thỏ liền vội vàng tới trước bàn hai người.



      "Có chắc chắn đây là nhị công chúa ?" gã đại hán trong đó coi ai ra gì, lấy Hán ngữ lưu loát hỏi.



      Quả nhiên, mục đích của bọn họ là Hướng Lăng Ba. Nhưng, vì sao lại thế?



      Phục Thành Ngạn vẫn nằm im, gây ra tiếng động, nghe cuộc đối thoại của bọn chúng.


      "Đây là tin tức đáng tin cậy, nhị công chúa vẫn thân ở kỹ viện Hoa Khôi các. Chúng ta dò xét toàn bộ Hoa Khôi các, chỉ có này có vài phần tương tự với khuôn mặt của nữ vương, ta đoán nàng nhất định là nhị công chúa!" đại hán khác có vẻ là thuộc hạ của người kia trả lời.



      “Dù sao nếu nàng là nhị công chúa xem như nhiệm vụ thành công, còn phải, giết nàng là được.”



      "Được rồi, cẩn thận chút, đem nàng ."



      "Vâng." Hai người cẩn thận từng li từng tí từ hai bên trái phải nâng Hướng Lăng Ba dậy.



      "Ngạch Long đại nhân, còn tên này xử lý thế nào?"



      Đại hán trầm ngâm, "Cũng mang theo luôn ."



      "Vâng." Hai tên đại hán khác cũng mang Phục Thành Ngạn .



      là gãi đúng chỗ ngứa!



      Phục Thành Ngạn nhân lúc có người để ý, gợi lên nụ cười lạnh.



      Sau khi hai người bị đại hán mang , trong trà lâu mọi người đều hai mặt nhìn nhau.



      xảy ra chuyện gì vậy?



      Đầu nàng đau muốn nứt ra rồi...



      Hướng Lăng Ba chậm rãi tỉnh dậy, liền cảm thấy giống như trời đất thay đổi, muốn chống người đứng dậy, hai tay lại còn chút sức lực nào, đành phải vô lực nằm yên giường.



      Phục Thành Ngạn chết tiệt, thế mà lại dám cho nàng uống độc trà!



      đâu rồi?



      Ngẩng đầu nhìn quanh phòng, toàn bộ cửa sồ đều đóng lại, ánh đèn trong sương phòng tối mờ, chỉ có ngọn đèn với ánh lửa dập dờn lại thấy tắt .



      Đột nhiên, cánh cửa bị người từ bên ngoài đẩy vào, trong sương phòng lập tức sáng hẳn lên.



      Nàng nheo mắt lại, nhìn vào gã kia – thân thể tròn trịa tay chân ngắn củn, nàng vẫn thấy Phục Thành Ngạn đâu.



      "Nhị công chúa tỉnh rồi à?" Người vừa tới thanh khàn khàn, nghe rất chói tai.



      "Ông là ai? Bắt ta tới đây làm gì? Còn có, người cùng ta ở chỗ nào?" Hướng Lăng Ba lắc lắc đầu vẫn choáng váng, trầm giọng hỏi.



      "Nhị công chúa, thần là đại thần Hoa Triêu quốc -- Ngạch Long. Thần lần này đến Trung Nguyên, là muốn nhị công chúa trở về Hoa Triêu quốc. Nhị công chúa chính là thiên kim cành vàng lá ngọc, sao có thể lưu lạc dân gian, ở trong kỹ viện làm hộ vệ được?" Ngạch Long cung kính cúi người xuống hành lễ, đôi mắt háo sắc lại mê muội nhìn thẳng về phía người con xinh đẹp kia.



      "Mấy năm trước ta ràng cùng tỷ tỷ, ta thà ở Hoa Khôi các làm hộ vệ, cũng muốn trở về Hoa Triêu quốc làm công chúa có danh mà có quyền. Chẳng lẽ ông biết sao?" Cảm thấy bớt hoa mắt, Hướng Lăng Ba xuống giường hỏi lại.



      "Việc này chỉ sợ phải là chuyện nhị công chúa có thể quyết định." Ngạch Long lạnh lùng cười.



      "Ý ông là sao?"



      "Triêu vương gia, cũng là tam vương thúc của người đem nữ vương nhốt lại, đợi sau khi đón nhị công chúa về nước, lập tức phế nữ vương tại, ủng hộ nhị công chúa lên làm tân nhậm nữ vương." Ngạch Long dương dương đắc ý ra kế hoạch của mình.



      "Làm càn! Ngạch Long, ông cùng Triêu vương gia thực là có gan chó rất lớn, dám đem nữ vương giam lỏng? !" Hướng Lăng Ba chợt quát lên tiếng.



      Nghe vậy, Ngạch Long cười lớn ra tiếng."Nhị công chúa, thần khuyên người nên ngoan ngoãn nghe theo lời của Triêu vương gia , ngoan ngoãn làm con rối nữ vương, nghe lệnh của Triêu vương gia, như vậy người còn có thể hưởng thụ tất cả vinh hoa phú quý của thế gian. Nếu , người cũng chỉ có thể giống như nữ vương, vĩnh viễn đều bị nhốt ở chỗ sâu nhất trong hoàng cung, kêu trời, trời thấu, kêu đất, đất nghe."



      "Ta tuyệt đối để cho các người thực được điều này!"



      "Chẳng lẽ nhị công chúa cho rằng lấy thực lực của bản thân người, còn có thể ngăn cản Triêu vương gia sao?" Ngạch Long trào phúng cười ra tiếng.



      "Nếu như có Thịnh vương triều giúp sức sao? Ta nghĩ điều các ngươi muốn thực được, cũng rất xa vời." giọng nam biếng nhác miễn cưỡng ở phía sau hai người vang lên.



      "Ai?" Ngạch Long kinh hãi trả lời: "Mi phải là bị hôn mê rồi sao?"



      "Ta nếu dễ dàng bị các ngươi hạ mê dược như vậy, ta còn có thể lại ở giang hồ sao?" Phục Thành Ngạn nhún nhún vai, cũng thèm cho tên kia biết thân thể là bách độc bất xâm.



      "Phục Thành Ngạn!" Hướng Lăng Ba chưa từng nghĩ tới, mình ngày lại muốn nhìn thấy như vậy.



      "Lăng nhi, nàng sao chứ?" khoanh tay đánh giá nàng lúc, Phục Thành Ngạn thấy nàng vẫn bình yên vô , lực chú ý mới từ từ trở lại người Ngạch Long.



      "Mi rốt cuộc là ai?"



      "Ông điếc sao? nghe thấy Lăng nhi của ta vừa gọi tên ta sao?" Phục Thành Ngạn nhàng nở nụ cười biếng nhác, lạnh lùng trào phúng." Nhưng mà thấy ông tuổi già tai điếc, ta tạm thời cho ông biết lần. Ta, Phục Thành Ngạn, nhi tử Phục Danh."



      "Mi là nhi tử của ai cũng liên quan đến ta, tóm lại cản ta chết!" Ngạch Long cất cao giọng gọi người, "Người đâu, đem tên điên này bắt lại cho ta!"



      "Ông gọi ai vậy?" Phục Thành Ngạn chút khẩn trương, nhàn nhạt : "Nếu như ông tìm đám thủ hạ nhìn được nhưng làm được gì của ông, cần gọi nữa. Bọn họ vào đâu, người cũng có."



      "Mi... Mi làm gì?" Ngạch Long lúc này mới phát mình quá khinh địch, khinh thường nam tử nhìn như biếng nhác này.



      "Ta? Ta chẳng qua là cho bọn nếm thử mị lực của Nam Vực thất hồn hương mà thôi." Phục Thành Ngạn ngữ khí bình thản giống như vừa mới hạ độc giết sạch thuộc hạ Ngạch Long.



      "Nam Vực thất hồn hương? !"



      "Ông chưa từng nghe qua sao? Nam Vực thất hồn hương là từ loại quả có mùi hương nồng đậm, chỉ cần viên thất hồn hương chiết xuất từ chất lỏng loại quả đó, có thể giết hết đội quân. Trước kia ta tốn ít sức lực, mới đem chất lỏng luyện thành hương phấn kia, có thể trong thời gian ngắn giải quyết được ít người. Mà bây giờ, ở đây chỉ còn lại mình ông mà thôi." Phục Thành Ngạn nhếch miệng tạo ra nụ cười lạnh lùng, xoay ngón giữa, liền ra hai viên thuốc nho mang ánh sáng huyền ảo.



      "Mi, mi muốn làm gì?" Ngạch Long đem sợ hãi đè xuống, từng bước lui về phía sau.



      " có gì, chỉ là muốn cho ông nếm thử Nam Vực thất hồn hương quả tinh luyện thành thuốc viên mà thôi. Ta có cho thêm nước đường vào rồi, mùi vị cũng khá tuyệt." Phục Thành Ngạn vẫn mang ý cười mặt, nhưng lại lạnh lùng tựa như lúc Diêm vương cười lạnh lấy mạng người, ngoài miệng lại gạt người : Ta nhàng.



      "Mi..." Ngạch Long thấy còn đường lui, liền hạ quyết tâm, rút dao ở thắt lưng ra, tay kéo Hướng Lăng Ba vẫn hư mềm vô lực, đặt dao ở cổ mảnh khảnh của nàng, vẽ ra vết máu."Mi mà tới đây, ta mang nhị công chúa chôn cùng ta."



      " A.. !" Hướng Lăng Ba hừ tiếng, cảm giác đau đớn từ bên gáy truyền đến.



      Nhìn thấy thế, Phục Thành Ngạn dừng bước lại.



      "Nếu như mi muốn giữ mạng sống của Nhị công chúa, ngay bây giờ hãy đem hai viên thuốc tay mi nuốt xuống ." Ngạch Long được tấc lại tiến thêm thước cầu, dao lại ấn thêm vào cổ trắng nõn Hướng Lăng Ba.



      " được!" Hướng Lăng Ba giãy giụa , để ý làm như vậy có thể thương tổn đến chính mình.



      "Lăng nhi, nếu như ta chết, nàng có thể vì ta mà thương tâm hay ?" Cho dù vào lúc này, Phục Thành Ngạn vẫn còn hứng trí đùa, tuyệt đối hề khẩn trương.



      "Huynh thể chết..." Nàng lắc đầu.



      "Ta cam đoan với Hoa ma ma, bảo vệ nàng tốt, để nàng chịu chút thương tổn nào. tại chỉ để nàng bị người bắt tới nơi này, thậm chí còn để nàng bị thương. Ta giữ được lời hứa, đành phải lấy chết tạ tội." Dứt lời, Phục Thành Ngạn liền đem hai viên thuốc nuốt vào trong miệng.



      "Đừng mà!"



      "Ha ha ha, giỏi như mi phải cuối cùng cũng thua dưới tay ta sao? Những ai dám cùng ta chống đối, có kết cục tốt, chính là ví dụ rất tốt, nhị công chúa, người vẫn nên ngoan ngoãn nghe theo Triêu vương gia..." Ngạch Long cười lớn ra tiếng, lại quên Phục Thành Ngạn căn bản vẫn chưa ngã xuống.



      Ngạch Long loạn hồi, bỗng nhiên, thể tin, cúi đầu nhìn ngực mình, chẳng biết lúc nào có nhiều hơn thanh chủy thủ, từ phía sau lưng xuyên qua trước ngực, chút tổn thương đến Hướng Lăng Ba đứng phía trước ."Mi... Mi làm sao có thể..."



      "Thân thể ta bách độc bất xâm, Nam Vực thất hồn hương đối với các ngươi nguy hiểm, nhưng đối với ta chút tác dụng cũng có." Hơn nữa, thứ này lúc nhàn rỗi còn là thức ăn vặt của ."Ông quá tự phụ, quá khinh địch ."



      Phục Thành Ngạn hảo tâm ra chỗ thất bại của Ngạch Long.



      "Mi..." Ngạch Long vẫn muốn phản kháng, lại bị Phục Thành Ngạn nhét vào miệng viên Nam Vực thất hồn hương, cuối cùng chưa thể phản kháng lại chút nào gục xuống.



      Sau khi xác định Ngạch Long tắt thở, Phục Thành Ngạn đem Hướng Lăng Ba sửng sốt ôm vào trong lòng, ôn nhu nhàng dỗ dành: "Lăng nhi, ta sao."



      rất vui vẻ vì Hướng Lăng Ba lo lắng cho như vậy, nhưng muốn dọa nàng.



      Sau lúc lâu, nàng lấy lại tinh thần."Huynh... chết?" Nuốt xuống hai viên dược hoàn chí độc, lại sao hết?



      "Đúng. Nàng nghe chút, ta còn có nhịp tim này." để tai trái của nàng tới gần ngực.



      Bên tai truyền đến từng tiếng tim đập cường tráng, nàng thở sâu, hai tay đặt ở hai bên gò má của , chủ động nhón chân lên hôn .



      Nàng cần... Cần chút gì đó chứng minh tồn tại của , biết vẫn bình yên vô .



      đầu tiên là ngẩn ra, chỉ biết tiếp nhận nụ hôn thình lình xuất . Nhưng lúc bàn tay bé của nàng đưa tới đai lưng , bong giật mình tỉn táo lại, ngăn trở động tác của nàng.



      "Ở đây thích hợp." ôm lấy nàng, dùng khinh công chạy như bay về Hoa Khôi các."Chúng ta về Hoa Khôi các trước."



      muốn hai người ở nơi tràn ngập mùi máu kia hoan ái, nàng đáng giá có được thứ tốt đẹp hơn.



      Phục Thành Ngạn cước đá văng cửa sương phòng, lại cước đóng cửa lại, mà khi đó cùng Hướng Lăng Ba môi kề môi từ đầu tới đuôi cũng chưa từng tách ra.



      Tay Hướng Lăng Ba ôm chặt cổ Phục Thành Ngạn, chút cũng muốn rời khỏi , hưởng thụ cảm giác triền miên.



      Nàng vừa đặt lưng xuống giường, ngay lập tức dùng tay kéo nam nhân nằm người mình bận rộn cởi ra trang phục, xoay người đem đặt ở dưới thân.



      Nàng bây giờ cũng biết mình làm cái gì, trong đầu trống rỗng.


      Nàng chỉ biết là, tại nàng cần chứng minh nam nhân này bị trúng độc mà chết .



      từ lúc nào trở nên quan trọng đối với nàng như vậy? Quan trọng đến mức an nguy của ảnh hưởng đến lòng của nàng, khiến nàng thấy hoảng loạn?



      "Lăng nhi, ta sao." Môi của bị nàng ngậm lấy, khiến lời của ràng lắm.




      Nàng biết, nàng biết có việc gì, nhưng tâm như treo lơ lửng, cách nào tiêu tan nỗi lo lắng ấy.



      Môi đỏ tươi buông môi của ra, lại ngậm lấy môi dưới, tinh tế gặm cắn. Tay bé trắng nõn kéo đai lưng bên hông , hai tay mở rộng áo của , lộ ra lồng ngực khỏe mạnh.



      Môi hôn dần xuống tới cổ , khi lấy đầu lưỡi lướt qua hầu kết của , khi học phương thức của liếm mút ngực , khiến phải gầm từng tiếng.



      "Lăng nhi..." tháo ngọc trâm tím của nàng xuống, tóc đen như mực lập tức rối tung thả xuống, rơi vai của nàng cùng người của .



      "Hứa với ta, sau này được làm như vậy..." Nàng ngẩng đầu, con ngươi dịu dàng như nước khẩn cầu chăm chú nhìn , cầu đồng ý.



      "Lăng nhi, ta có được thân thể bách độc bất xâm , độc bình thường đối với ta cũng có tác dụng..."



      "Ta mặc kệ!" Nàng tùy hứng cắt ngang lời của , "Ta chỉ muốn chàng khỏe mạnh ... Trời ơi! Ta làm sao có thể quan tâm chàng như vậy? Làm sao có thể... Làm sao đây..." như còn sức lực dán người của , nàng tựa hồ khó có thể chấp nhận này.



      "Nàng quan tâm ta... Có nghĩa là nàng cũng giống ta. Ta thà rằng bị thiên đao vạn quả, bầm thây vạn đoạn, cũng hi vọng nàng bị chút thương tổn nào." Bàn tay to vuốt ve tóc dài rơi xuống của nàng, trán của nàng hôn khẽ, ngón tay dài chạm lên vết máu bên gáy nàng, "Đau ?"



      " đau..." Nàng lắc lắc đầu.



      "Nàng nên bôi thuốc trước." vết thương kia làm tim đau.



      "! cần bôi thuốc..." Nàng ôm chặt ."Muốn ta... Được ?" Nàng giọng cầu.



      "Ta sao có thể cự tuyệt nàng được đây?" cầu của nàng, chính là nguyện vọng của .



      Nàng lộ ra nụ cười tuyệt diễm, hơi chống người dậy, hai tay đem váy áo lụa người từng thứ cởi ra.



      Sau đó, nàng nhảy qua ngồi hông của , thân thể hoàn mỹ tinh khiết chỉ còn lại chiếc yếm hồng nhạt cùng với tiết khố tuyết trắng.



      "Nàng như vậy khiến ta điên cuồng." Vẻ đẹp của nàng, so với Bao Tự, Đát Kỷ càng mê hoặc lòng người hơn.



      "Ta có thể khiến chàng điên cuồng sao?" Nàng nghi ngờ hỏi.


      "Nàng sao có thể hoài nghi mị lực của mình?" ôm lấy eo của nàng, ngồi dậy." Vẻ đẹp của nàng tuyệt đối có thể khiến nữ nhân đố kỵ, nam nhân thể chống cự cam tâm quỳ gối xưng thần dưới váy nàng."



      Ngón tay dài ở mà nàng vuốt ve nhàng, khiến nàng hơi ngứa nên vội rụt cổ lại.



      "Lăng nhi, nào, hãy dùng phương pháp mà nàng biết, đến thu phục ta ." Bàn tay to nắm lấy tay mềm và dài đưa vào trong lồng ngực cường tráng của mình.



      Nghe vậy, tay bé ở trước ngực từ từ dọc theo cơ thể hoàn hảo, bắt đầu tìm hiểu thân thể .



      Xoa lồng ngực của , tiếng hô hấp chậm rãi biến thành tiếng hít thở nặng nề trầm đục.



      Hơi nóng...


      Nàng lén lút giương mắt nhìn cái, đầu ngón tay xoa xoa đầu nhũ của , bướng bỉnh đùa nghịch, sau đó lại thình lình cúi người, đem đầu nhũ đứng thẳng ngậm vào trong miệng, lấy đầu lưỡi đùa giỡn, mang tới từng tiếng rên .



      "A~~!" khoái cảm bất chợt làm hừ lên tiếng. Xem ra, quá xem thường năng lực của tiểu nhân nhi mê người này.



      Tiếng hừ nghe gợi cảm... Mặt nàng nóng lên, cảm giác được thân thể của mình thậm chí có chút phản ứng.



      ràng chính là nàng khiêu khích , mà cũng làm gì hết, kể cả lời khiêu tình cũng có, nhưng thân thể của nàng lại nổi lên phản ứng, tiểu huyệt cư nhiên lại tự ướt, chảy ra mật hoa.



      Chẳng lẽ nàng trời sinh chính là dâm nữ, chơi đùa chút cũng khiến nàng khó chịu thôi?



      Trong khi nghĩ, nàng cũng dừng lại động tác, sau khi hai bên đầu nhũ dựng thẳng lên, môi lưỡi của nàng tiếp tục xuống, thẳng đến hông bụng của , cắn cái.



      Phục Thành Ngạn gầm tiếng, cơ bắp người căng ra. Bất đắc dĩ, nàng đành phải sửa cắn thành liếm, ở người của làm mưa làm gió.



      Thân thể của nàng càng lúc càng nhạy cảm... Nhận thấy được phản ứng mẫn cảm của thân thể, nàng ngâm khẽ tiếng, ngồi lên người hai chân trở nên mềm nhũn, có chút sức lực nào.



      cũng sớm chuẩn bị xong rồi. nhìn thấy có phản ứng, nàng vừa thẹn lại chờ mong, tay từ từ cởi hết y phục còn lại người .



      Hướng Lăng Ba nghẹn họng trừng mắt nhìn chằm chằm nam tính đứng thẳng của Phục Thành Ngạn, nàng nghĩ là thân thể của nàng có thể chứa đựng được ...



      "Biểu tình này của nàng là làm cho ta thấy rất thỏa mãn." thấp giọng cười ra tiếng, rốt cuộc nhịn nổi nữa kéo thân thể của nàng lên, bỏ tiết khố.



      Đưa ngón tay men theo mật hoa ấm áp, nhàng dò vào trong hoa huyệt chặt chẽ.



      "Nàng cũng có cảm giác giống ta, đúng ?" hỏi, ngón tay dài bắt đầu ở trong tiểu huyệt của nàng làm động tác kéo ra đút vào.



      Nàng nhịn xuống tiếng rên rỉ tràn đến bên môi, "Cảm giác... cảm giác gì giống chàng cơ?"



      "Cảm giác..muốn hạ gục nàng!" ý cười nồng đậm công bố đáp án.
      Last edited by a moderator: 31/1/15
      Kimiko, Haruka.Me0, xkhang12 others thích bài này.

    5. Hotaru_yuki

      Hotaru_yuki Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      81
      Uhm, bạn ơi, mình thấy có mấy đoạn đầu xưng hô loạn cả lên, lúc PTS gọi HLB là "nàng", lúc kêu là "ngươi". Cũng có nhìu đoạn edit mình thấy chưa tốt lắm, như là chỗ "Đạo kia thương lệnh tim lòng đau" nên sửa thành "vết thương kia làm tim đau lòng"... Ths nàng edit!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :