1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      (2)

      Tạ di trong nháy mắt khuôn mặt cứng ngắc, trong ánh mắt như mang theo dao găm, "Ngươi bậy bạ cái gì, ta khi nào cố ý để ngươi dùng tiền cho thuê của cửa hàng tới mua sân chứ hả?!"


      Vân Khanh mặt lập tức lộ ra thần sắc kinh ngạc, hô: "Vậy ý của dì là tính ra tiền , để cho Thẩm phủ mua sân cho ngài sao? thể nào chứ, dì làm sao có thể là loại người như vậy, là tiểu nhân cố ý nhờ người mua đồ, mà muốn trả thù lao chứ!"


      Tạ di lúc này giống như bị đao cắt xuống, bà ta sở dĩ có thể ngoan độc hạ quyết tâm thiêu cái sân kia, chính vì nghĩ là do Thẩm phủ ra tiền, nay biết được cái sân bị thiêu hủy kia đều là bạc của mình, tim như bị đao cắt, đỏ mắt nhìn Vân Khanh: "Ngươi, ngươi phải sân kia là do Thẩm phủ mua à?"


      Vân Khanh thản nhiên nhìn bà ta, bờ môi gợi lên, nàng suy nghĩ tuyệt đối chính xác nha, xem dáng vẻ Tạ di lúc này như muốn ăn tươi nuốt sống nàng, việc cái sân kia bị đốt, tám chín phần mười là do chính bà ta làm, vì muốn bỏ lỡ cơ hội thấy người sang bắt quàng làm họ, đúng là đốt tiền của người khác xót, mà đốt nhà mình đau như chết, làm như người khác đều là kẻ ngốc sao?


      "Cái sân là do Thẩm gia giúp người mua, trừ ý này, lúc trước ta cái gì cũng chưa ." Vân Khanh thần sắc lộ ra tia ủy khuất, thập phần khó hiểu .


      Vi Ngưng Tử ở bên dĩ nhiên hiểu được, chỉ sợ lúc trước Thẩm Vân Khanh đào sẵn cái hố này chờ các nàng nhảy xuống, mặc dù lộ ra chuyện phóng hỏa đốt sân, nhưng bao lâu sau, nếu còn thu được tiền cho thuê cửa hàng hằng năm hai mẹ con các nàng cũng phải cúi người ngửa tay, ra dáng vẻ khốn cùng. tại chỉ là mới bắt đầu như vậy rồi.


      Lão phu nhân cùng Tạ thị nhìn hai người đối thoại, trong lòng ít nhiều cũng hiểu được là chuyện gì xảy ra, nhưng có nghĩ sâu xa như Vân Khanh, chỉ cho rằng Tạ di vốn có tính toán, muốn Thẩm gia mua sân cho bà ta.


      đến đây khí liền cùng lúc bắt đầu hoàn toàn bất đồng, mọi người có tâm riêng, Vi Ngưng Tử tuỳ thời đứng lên : "Vậy làm phiền dì an bài người đem hành lí của chúng ta chuyển đến."


      Đến Cúc Khách viện, Tạ di nghĩ đến tiền cho thuê năm năm đổi lấy sân nhà bà ta, lửa giận đầy bụng cũng còn, việc tu sửa vừa phải tiêu phí ít, nội tâm đau đớn, lại thể đem nguyên nhân ra, chỉ có thể thở phì phì vào phòng.


      Vi Ngưng Tử nhìn bộ dạng tức giận của bà ta, khuyên nhủ: "Nương, quên , cái sân kia bị thiêu, người cần lại tức giận, để tránh cho các nàng ta nhìn ra chuyện gì, đến lúc đó khiến cho các nàng hoài nghi tốt rồi."


      ngờ, Tạ di lại phản thủ quăng cái tát vào mặt Vi Ngưng Tử (con đẻ hay con ghẻ vậy nè ... ).


      "Ngươi là cái thứ vô dụng, ra nhàng như vậy, tiền thuê năm năm a, đó là bao nhiêu bạc, ngươi kiếm thử xem, lúc trước khi mua sân, ngươi tại sao lại nhìn ra Thẩm Vân Khanh có chỗ độc chứ?" Bà ta làm sao nhịn được, lông mi dựng thẳng, khuôn mặt xinh đẹp trở nên dữ dằn ngoan độc.


      Bà ta đánh chửi Vi Ngưng Tử cho hả giận, thói quen, chưa bao giờ nghĩ tới, cách làm này ở trong lòng Vi Ngưng Tử chôn xuống mầm móng, ở trong chuyện lớn tiếp theo, nổi lên tác dụng nghiêng trời lệch đất.


      Lúc này Vi Ngưng Tử giật giật hai má, mặt cũng chưa muốn che, có lẽ là bị đánh quá nhiều, nàng có chút chết lặng, chỉ cúi thấp đầu : "Vậy nay làm sao bây giờ, phòng ở cũng thiêu rồi, chẳng lẽ nương còn tính cùng Thẩm phủ trở mặt hay sao?"


      Tạ di nổi nóng, xiết chặt hai tay, quay đầu nhìn xem Vi Ngưng Tử, đột nhiên phát mặt nữ nhi ngày thường trắng nõn mềm mại, lúc này thoạt nhìn mang theo vài phần lạnh lẽo, làm bà ta nhịn được cả người thoáng lạnh, tức giận tiêu tán hơn phân nửa.


      Bà ta hừ tiếng, quay đầu : "Thẩm Vân Khanh này là quá lợi hại rồi! Thế nhưng sớm có bước chuẩn bị này, tại chúng ta bị thiệt quá lớn!"


      "Nàng đích xác là lợi hại." Vi Ngưng Tử giọng , lại càng cảm thấy là do Tạ di ngu xuẩn mới tạo thành hậu quả như hôm nay, lúc trước nàng vài lần ba lượt muốn Thẩm phủ thu tiền thuê của cửa hàng, Tạ di đều bác bỏ, muốn để nhiều chút, đến nay tình huống như vậy, cũng chỉ có thể trách chính mình ngu xuẩn. Nếu sớm phát , còn có thể rơi vào cục diện này sao?


      Tạ di chỉ cần vừa nghĩ tới bạc của cửa hàng mình, liền nghiến răng nghiến lợi : "Việc này ta tuyệt bỏ qua cho nàng, đợi nàng ngày đó xuất môn, cho người giết chết nàng , để tránh nhìn lại khiến ta tức giận."


      Vi Ngưng Tử lúc này ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn Tạ di xẹt qua tia khinh thường, : "Nương, nàng lúc này gặp chuyện may, bệ hạ còn có thể dừng chân trong Lệ Viên của Thẩm gia sao? Nếu là bệ hạ đến, đây phải là bỏ công thiêu sân mất cả chì lẫn chài sao?"


      Tạ di lúc này mới tỉnh táo lại, mới vừa rồi ý nghĩ của mình là quá xúc động đến mất lí trí, tức giận lại giảm mạnh, "Cũng may con phản ứng mau, nhắc nhở nương, vậy cho mạng của nàng lưu cho đến khi chuyến Nam Tuần của bệ hạ kết thúc ."


      Vân Khanh về đến Nhạn các, liền sai người thăm dò tính chân trong việc hỏa thêu Vi phủ, trong lòng nàng mơ hồ cảm thấy, cướp phỉ này vô duyên vô cớ xuất , cố tình tới cướp bóc lại thu được gì, chỉ có phóng ngọn hỏa, lại lặng yên tiếng động lui ra ngoài, quả thực tựa như cố ý tới phóng hỏa hơn, có chút quỷ dị.


      Qua mấy ngày sau, liền nhận được tin tức, nghe đám cướp phỉ từ phương bắc đến, trước kia chuyên môn ở kinh thành gây án, bởi vì chuyên môn làm chuyện cùng người ta cấu kết đánh cướp, diễn trò, vốn ở kinh thành ngây ngốc vẫn đều bình an vô , lâu sau cẩn thận đắc tội vị quyền quý trong kinh thành, thể chạy xuống phía nam trốn khỏi kinh thành, có thể việc đến thành Dương Châu phóng hỏa đúng là do bọn cướp phỉ này làm.


      Vân Khanh nghe xong lại nổi lên tâm tư, nếu là bình thường, chuyện cướp phỉ này nàng có lẽ nghĩ nhiều như vậy, nhưng ngày ấy khi lão phu nhân đến khúc ra khỏi kinh thành, khéo gặp tặc nhân, cũng nhờ Tạ di ‘phấn đấu’ quên mình ra cứu giúp, bà mới có thể thoát thân.


      Chuyện tình cờ như vậy, chắc chắn được dàn xếp trước với cướp phỉ.


      Nghĩ như thế, nàng liền đến chỗ lão phu nhân.


      Dư thị nay mỗi ngày ăn chay niệm Phật, chơi đùa với tôn tử, ngược lại lão nhân gia bình thản an tường, gặp Vân Khanh đến đây, liền xoay người ngồi xuống giường La Hán, gọi nàng tiến vào.


      "Vân Khanh tham kiến tổ mẫu." Vân Khanh mỉm cười, đoan trang quỳ gối hành lễ.


      "Đứng lên , như thế nào, ngày hôm nay học đường cho nghỉ?" Lão phu nhân bảo Vân Khanh ngồi xuống, mỉm cười hỏi. Mặc dù cảm thấy cháu này làm việc có chút quá mức dũng cảm, quả thực đem thanh danh nữ nhi đặt vào trong mắt, nhưng rốt cuộc tình huống lúc trước bà cũng thấy qua, về điểm bất mãn này liền chấp nhặt nữa.


      "Ân." Vân Khanh gật gật đầu với Bích Lăng dâng trà tới cho nàng, sau đó mới tiếp: "Cháu vừa rồi khi ngang qua, liền nhìn thấy dì vẫn còn chỉ huy người chuyển đồ đạc."


      Đều vào vài ngày, lại còn chuyển đồ, lão phu nhân da mặt giật giật, "Các nàng kì này vào ở tạm đại khái cũng phải vài tháng, đồ đạc chắc ít."


      "Đúng vậy a, bất quá dì lúc này chuyển vào cũng rất đúng lúc, đến lúc đó thánh giá đến, cũng có thể được chiêm ngưỡng dung nhan của rồng đó (Hoàng thượng như con rồng ^^)." Vân Khanh cười , biểu tình chân thành.


      Lão phu nhân nửa cụp mắt, động tác chuyển động Phật châu bằng thúy ngọc tay dừng chút, gật đầu : "Cũng đúng, như thế nào, các nàng cũng là ân nhân cứu mạng của ta."


      "Đúng vậy a, cháu nghe Tuyết Oánh , bọn cướp phỉ này là từ Phương Bắc xuống đây, biết như thế nào, lại vừa vặn chọn trúng sân viện của dì, cháu biết là có phải do nghĩ nhiều hay , nhưng luôn cảm giác, cảm thấy những người này giống như là muốn trả thù dì."


      Lão phu nhân nhíu mày, " thể nào, cướp phỉ lần đó cũng có hung hãn như vậy."


      "Bọn cướp phỉ cướp bóc hàng loạt này cũng quá kỳ quái, chỗ dì ở tuy là nơi cư ngụ của nhiều người phú quý ở Dương Châu, cho dù cướp phỉ muốn ra tay, cũng cố ý đến trong thành làm chuyện như vậy, tại vì nếu như vậy lúc chạy trốn tiện a." Vân Khanh chậm rãi phân tích.


      "Cháu như vậy, cũng là có đạo lý, nhưng bọn cướp phỉ cướp bóc hàng loạt kia lúc trước đến cướp, Tố Linh cũng chỉ giúp đỡ cản đao, bọn cướp phỉ đó như bị sợ chạy rồi. . . . . ."

    2. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      VNT bị đánh nhiều quá nên sau này mà thành công trả thù lại Tạ di, lúc đó Tạ di mới sáng mắt, đúng là 1 bà mẹ cực phẩm mà :022:Thanks
      Bé Bi thích bài này.

    3. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      a kái lão phu nhân này trải qua nhiều việc như vậy mà vẫn hiểu rõ con người tạ di là sao...uổng côg sốg mấy chục năm quá...chương sau ngày càng gây cấn a...có hoàng thượng,hoành hậu,tứ hoàng tử với đàn ca nữa a...tks nàg nhá

    4. cherish

      cherish New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      0
      gieo nhân nào gặt quả nấy, Tạ di rồi đây co kết qua thế nào đây

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng:uong2::uong2::uong2:

      đúng là bà mẹ cực phẩm

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :