1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 63: Cây cỏ non chính là chuẩn bị cho lão trâu già ăn
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng





      Trong dược quán của Tiết thần y. Sau khi Tiết thần y chẩn mạch xong cho Quân Cơ Lạc, trợn mắt nhe răng , "Là tên quỷ thiếu đạo đức nào thế này, lại hạ độc cực kì độc ác cho hoạn quan như ngươi vậy chứ. Ngươi thử xem, tên hoạn quan như ngươi, nếu chẳng may độc người tái phát, ngươi phải làm sao đây. Tùy tiện kiếm tiểu nương cho ngươi phát tiết phen à? Nhưng ngươi cũng có cái vật kia, đây phải ràng là tra tấn ngươi sao?"

      Ánh mắt Quân Cơ Lạc bỗng nhiên trở nên sắc bén, cúi đầu nhìn khói lư hương đốt trong phòng. Trí nhớ của trở lại mấy ngày trước, thích khách này đột nhiên xuất khi hoàng đế cùng ít phi tần du ngoạn trong hồ.
      Bọn họ huấn luyện có tổ chức, hơn nữa mục tiêu thẳng về hướng Mộ Dung Long Thịnh. Lúc ấy, nếu động thân ra cứu Mộ Dung Long Thịnh phen, Mộ Dung Long Thịnh sớm gặp Diêm Vương rồi.

      Đương nhiên, Mộ Dung Long Thịnh già nua ngu ngốc quả thực chỉ là tên phế vật, ra đao cứu ông ta, ông ta lại còn biết chạy trốn. Cũng bởi vì ông ta, mà bị mấy chục hắc y nhân vây đánh.

      Tiếp sau đó, trúng độc sâu tên gọi là... Tam sinh tình độc tranh.

      Độc này nếu giải được, khi phát tác, có thể biến thành cầm thú đúng như lời Tiết Mạc .

      "Quỷ thiếu đạo đức, ngươi cho ta thời gian hai ngày, ta xem có thể điều phối giải dược hay . Về phần trong hai ngày này... Tự giải quyết cho tốt .” Tiết thần y nhìn tràn đầy thâm ý, lập tức như trận gió bay .

      Sau khi ta rời , trong lòng Quân Cơ Lạc là trận phiền muộn. cho người đem ít công văn chuyển đến phòng khách dược quán.

      Cũng bao lâu sau, lỗ tai chợt nghe ngoài cửa có thanh chuyện, sau đó lâu liền có thị vệ báo lại, Đường Tứ Tứ đến gặp .

      Quân Cơ Lạc sửa sang lại y phục người, ngồi ngay ngắn ở thư án. bao lâu sau, liền nhìn thấy thân ảnh Đường Tứ Tứ bé và yếu ớt xuất ở trong tầm mắt .

      Đường Tứ Tứ quy củ cúi người thi lễ với Quân Cơ Lạc, nhân tiện , "Cửu Thiên Tuế, nghe ngài bị thương, Tứ Tứ đến thăm ngài. Ngoài ra, trước đây... Đa tạ Cửu Thiên Tuế ra tay cứu giúp.”

      vách núi đen, nếu có Quân Cơ Lạc tới cứu nàng. Đường Tứ Tứ tin tưởng, mình tại có thể oan hồn.

      Vì việc này, nàng cảm thấy, nàng hẳn là nên tự mình tới cửa hướng Quân Cơ Lạc lời cảm tạ.

      "Thân thể của nàng khỏe hẳn chưa?" Phiền muộn trong lòng Quân Cơ Lạc sau khi nhìn thấy Đường Tứ Tứ, chẳng những hề tiêu giảm, ngược lại còn có xu thế càng ngày càng nghiêm trọng. cố gắng áp chế cơn sôi sục trong lòng, đôi mắt u ám cũng tận lực nhìn nàng.

      Đường Tứ Tứ biết tại tâm lý dao động của . Nàng cười , " khỏe khá nhiều. Cửu Thiên Tuế, vẫn phải nên tiếng thực xin lỗi với ngài. Tứ Tứ nghe ngài đồng ý cho Tiết thần y rất nhiều bạc, Tiết thần y mới nguyện ý chữa bệnh cho ta..."

      Quân Cơ Lạc chỉ nghe được nửa câu trước của nàng, về phần câu kế tiếp, hoàn toàn hề nghe thấy. phát ánh mắt tự chủ được chăm chú nhìn vào cánh môi đào hé ra hợp lại kia của Đường Tứ Tứ. biết tại sao, nhìn thấy đôi môi hé ra hợp lại kia, trong lòng toát ra ý tưởng lớn mật vớ vẩn.

      Cũng may kịp thời giết chết ý tưởng của mình, trong lòng mỉm cười, thầm cảm thấy chắc là do Đường Tứ Tứ là nữ tử tiếp xúc nhiều nhất, cho nên mới có thể kìm lòng đậu sinh ra cái loại ý tưởng này.

      Bất quá, chết tiệt! Đừng tưởng rằng biết người phía sau màn sai sử đám hắc y nhân là ai.

      Xem ra, là mấy ngày nay quá đỗi nhân từ, thế cho nên những người đó đều cảm thấy Cửu Thiên Tuế già , dám động thủ đầu thái tuế.

      Chờ giải độc xong, cũng nên động thủ thanh lý cho sạch rồi.

      "Cửu Thiên Tuế? Cửu Thiên Tuế..." Đường Tứ Tứ đem lời mình muốn xong, ngẩng đầu nhìn Quân Cơ Lạc, liền phát giống như thất thần ngẩn người. Nàng mở miệng gọi vài tiếng.

      "Hả? A! Vừa rồi nàng cảm tạ bản đốc đúng , cần. Sau này nàng tự cẩn thận chút .” Ý thức của Quân Cơ Lạc bị nàng gọi trở về, nhưng con ngươi u ám của vẫn là nhịn được đảo qua cánh môi của Đường Tứ Tứ, nhanh chóng sang chuyện khác, "Bản đốc phái người đến vực thẳm kia để tìm qua, tìm được thi thể biểu ca của nàng.”

      Đôi mắt Đường Tứ Tứ phát ra tia khát máu, hai tay cũng nắm lại thành quyền.

      Đường Vân Nhiễm, Mộ Dung Nhược Hồng... Các ngươi chờ đó cho ta.

      Ngoài cửa sổ kêu "ào ào", trận gió thổi đến, đem cuốn văn đặt thư án rào rào thổi bay. Giấy trắng như tuyết bay đầy trời, Đường Tứ Tứ đứng ở nơi đó, đôi mắt Quân Cơ Lạc liếc mắt cái, nhìn thấy trong tròng mắt đen bóng của nàng như chảy dòng suối mát trong, lộ ra cỗ cứng cỏi cùng thong dong. Nhìn khuôn mặt, mặc dù phải khuynh quốc khuynh thành, cũng là thanh lệ.

      Quân Cơ Lạc bỗng nhiên cảm thấy vòm miệng khô khốc.

      Đường Tứ Tứ cúi xuống đem cuốn văn bay rớt mặt đất nhặt lên, đặt ở thư án. Quân Cơ Lạc trong giây lát thoáng nhìn thấy các ngón tay ngọc đầy đặn của nàng, hầu kiết cao thấp cuồn cuộn vài cái.

      "Cửu Thiên Tuế, có chuyện Tứ Tứ muốn cầu ngài hỗ trợ..." Đường Tứ Tứ muốn hỗ trợ bảo đảm khi Đường Vân Nhiễm tiến cung tuyển tú nữ bị bọn người Mộ Dung Ôn Trạch cho người thay thế. Chỉ là, lời này nàng còn chưa có ra miệng, nàng liền cảm giác được đôi mắt cực nóng đem nàng trói chặt.

      "Cửu, Cửu Thiên Tuế..." Bộ dáng Quân Cơ Lạc lúc này có chút dọa người. Đường Tứ Tứ ý thức thích hợp, bộ dáng tại dường như trúng mị độc giống lúc ở Già Lam tự trước đây.

      Hê hê, bạn Hằng tự dưng lai mún làm mẹ ghẻ, vì những đoạn này nó dất nà quan trọng để đến quyết định phải 'chịu trách nhiệm' với nàng,
      <img id="smilie_198" title="Th 12" alt=":th_12:" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/Rabbit/th_12.gif" />
      <img id="smilie_198" title="Th 12" alt=":th_12:" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/Rabbit/th_12.gif" />


      nên các tình Likes nào, 60 likes thôi
      <img alt="013" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/smilies/img/013.gif" />
      <img alt="013" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/smilies/img/013.gif" />
      nancy1986, Layla06, thanhbinh34 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 63: Cây cỏ non chính là chuẩn bị cho lão trâu già ăn
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng


      Nghĩ đến mị độc, Đường Tứ Tứ nhanh chóng lui về phía sau vài bước, sau khi qua loa hành lễ với Quân Cơ Lạc, vội vàng , "Cửu Thiên Tuế, ngài ngày bận rộn khẳng định còn có rất nhiều chuyện phải làm, Tứ Tứ quấy rầy.” xong lời này, nàng giống như là chạy nạn trốn ra ngoài phòng.

      Quân Cơ Lạc nhíu mày, biết là mình dọa nàng rồi. sai người chuẩn bị ít nước đá, để trần nửa người bước vào thùng tắm, cuối cùng tạm thời ngăn được mị độc.

      Ban đêm.

      Đường Tứ Tứ tắm rửa xong, muốn giường ngủ. Ngoài cửa, đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa.

      "Ai thế?" Đường Tứ Tứ nghiêng tai hỏi.

      "... Ta.” thanh sâu kín truyền đến.

      Đường Tứ Tứ hoảng sợ, đêm hôm khuya khoắt, Quân Cơ Lạc tìm đến nàng có chuyện gì?

      Nghĩ đến bộ dáng kia của lúc ban ngày, Đường Tứ Tứ nhanh , "Cửu Thiên Tuế, ta lên giường chuẩn bị ngủ, có chuyện gì chúng ta ban ngày rồi sau.”

      Nàng đem lời này xong, liền lo lắng đề phòng nghe động tĩnh bên ngoài. Sau đó lâu, nàng chợt nghe thấy tiếng bước chân rời . Trong lòng nàng buông lỏng, nhanh đến cạnh cửa, kiểm tra then cửa lần nữa.

      Đợi sau khi có phát vấn đề gì, lúc này nàng mới nhanh chóng nằm lên giường.

      Trằn trọc đến nửa đêm về sáng, rốt cục nàng mơ hồ ngủ được. Chỉ là, bao lâu, nàng cảm giác được người như bị cái gì đè vậy.

      mơ mơ màng màng, nàng mở to mắt, gương mặt tuấn mỹ gần trong gang tấc kia áp sát mắt làm cho nàng bị dọa nhất thời liền tỉnh táo lại.

      "Cửu, Cửu Thiên Tuế..." Nàng run giọng gọi.

      Quân Cơ Lạc "Ừm" phản ứng lại, nhưng đôi mắt lợi hại của nhìn chằm chằm gáy ngọc trắng nõn kia lộ ra bên ngoài.

      "Cửu Thiên Tuế, đêm khuya. Người vẫn là nhanh quay về phòng của người thôi.” Đường Tứ Tứ biết vào bằng cách nào, nhưng nàng biết nếu tiếp tục ở lại trong phòng của nàng, trinh tiết của nàng có thể bảo vệ được.

      A, nhưng cũng đúng. hoạn quan, hẳn là thể ?

      Ngay lúc Đường Tứ Tứ đnag thầm cảm thấy may mắn, Quân Cơ Lạc cũng dùng hành động thực tế của đập nát ảo tưởng của Đường Tứ Tứ.

      Quân Cơ Lạc thở hổn hển, đôi bàn tay to khẽ vuốt qua gương mặt của nàng, đầu ngón tay có xúc cảm ôn nhuận trắng mịn, sau đó tay dừng ở nút thắt của y phục.

      Khi Đường Tứ Tứ còn kịp ngăn cản, nàng phát nút thắt đầu tiên y phục của nàng bị cởi ra.

      "Cửu Thiên Tuế, thể được!" Đường Tứ Tứ hoảng hốt, gấp đến độ nhanh tay bảo hộ ở trước ngực của nàng. Nhưng Quân Cơ Lạc cười ha hả, hai tay lại bá đạo chế trụ hai tay của nàng, sau đó áp dưới gối đầu.

      chậm rãi cúi đầu xuống, trong tròng mắt u ám tà ác làm như có hai ngọn lửa thiêu đốt. Lửa càng cháy càng lớn, phảng phất muốn đem cả người nàng đều nướng cháy.

      Đường Tứ Tứ sớm sợ tới mức biết nên làm cái gì bây giờ.

      Mà Quân Cơ Lạc bỗng nhiên vươn đầu lưỡi khẽ liếm lên hai má nõn nà của nàng, nhất thời cảm thấy toàn thân có luồng điện truyền qua, trong lòng dâng lên xúc động thể ức chế.

      Xúc động thúc giục, tay thô bạo cởi ra nút thắt thứ hai y phục của Đường Tứ Tứ.

      Đường Tứ Tứ chỉ cảm thấy trước ngực chợt lạnh, nàng giãy dụa ngừng, sợ tới mức luống cuống, cầu xin tha thứ , "Cửu Thiên Tuế, ngài bỏ qua cho ta ..."

      Quân Cơ Lạc làm như hoàn toàn hề nghe thấy tiếng cầu xin tha thứ của nàng, ánh mắt mơ hồ dừng ở hai nơi mềm mại kiều diễm ra kia. Tay nhàng bao phủ bên, cảm giác mềm mại đến tột đỉnh từ lòng bàn tay truyền đến làm cho Quân Cơ Lạc hít hơi dài.

      Mà Đường Tứ Tứ bị thế này làm thiếu chút nữa bật khóc òa lên. Nàng muốn giãy dụa thoát ra, nhưng sức lực của Quân Cơ Lạc đáng sợ đem nàng giam cầm gắt gao.

      Quân Cơ Lạc hơi nhắm mắt, bàn tay như say như mê vuốt ve vật hình tròn trước ngực kia. Đường Tứ Tứ đau đớn khuôn mặt nhắn lập tức nhăn như cái bánh bao.

      Nhưng Quân Cơ Lạc tựa hồ cũng thỏa mãn cứ như vậy, lại duỗi tay cởi mở nút thắt thứ ba y phục của Đường Tứ Tứ. Trước ngực Đường Tứ Tứ chợt lạnh, mà Quân Cơ Lạc lại đột nhiên cách y phục ngậm chặt khối tròn trong đó, thân mình Đường Tứ Tứ nháy mắt bị buộc chặt, hít hơi sâu.

      Quân Cơ Lạc chậm rãi cách lớp áo gặm, liếm, cắn.

      Mà Đường Tứ Tứ bị trêu chọc như vậy sống bằng chết.

      "Cửu Thiên Tuế, van cầu ngài, buông tha ta !" lời tình, Quân Cơ Lạc đối với nàng đúng là tồi.Trong lòng nàng cũng thực cảm kích , nhưng phần cảm kích này cũng đủ để cho nàng cam tâm tình nguyện nằm ở dưới thân bị tùy ý chơi đùa như vậy.

      Đuôi lông mày của Quân Cơ Lạc khẽ nhướng, lúc này toàn thân càng thêm khô nóng khó nhịn, luồng sóng nóng bỏng dâng lên nướng cháy thân thể . giờ phút này thầm nghĩ kiếm nơi mát mẻ đễ hòa mình vào, mà thân thể lạnh lẽo của Đường Tứ Tứ đúng là cực kì phù hợp cầu của .

      bắt đầu dùng tay cởi áo của mình, sau đó liền đem thân thể của mình dán trước ngực nàng.

      Đường Tứ Tứ kinh hãi cắn Quân Cơ Lạc. Nàng hy vọng có thể làm cho đau mà dừng lại, nhưng cái cắn này của nàng, đối với Quân Cơ Lạc mà , quả thực là quá yếu.

      Đôi mắt Quân Cơ Lạc tỏa sáng, giống như ánh mắt sói, dường như lmuốn ăn Đường tứ tứ ngay lập tức.

      Ăn được hok đây?
      <img alt="013" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/smilies/img/013.gif" />
      <img alt="013" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/smilies/img/013.gif" />
      <img alt="013" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/smilies/img/013.gif" /> Cơ mà bật mí nhé, chịu trách nhiệm đấy, 60 likes cho phần kế tiếp, ( mình ác quá )
      <img id="smilie_210" title="Th 24" alt=":th_24:" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/Rabbit/th_24.gif" />
      Layla06, thanhbinh, peunv35 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 63: Cây cỏ non chính là chuẩn bị cho lão trâu già ăn
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng

      Đôi mắt Quân Cơ Lạc tỏa sáng, giống như ánh mắt sói, dường như muốn ăn Đường Tứ Tứ ngay lập tức.

      Đường Tứ Tứ cảm thấy nguy cơ lớn, đột nhiên nàng dùng đầu mình hung tợn đụng mạnh vào trong ngực Quân Cơ Lạc. Tay Quân Cơ Lạc hơi buông lỏng, hai tay Đường Tứ Tứ bị giữ liền thoát ra.

      Nàng ra sức hướng Quân Cơ Lạc đánh cái tát, sau đó nhanh chóng rút cây trâm đầu dùng sức đâm vào ngực Quân Cơ Lạc. Cái trâm cài đầu lướt qua ngực Quân Cơ Lạc, chỗ ngực lập tức ra vết máu, trong phút chốc vết máu có máu tươi ào ào chảy ra.

      Đôi mắt u ám của Quân Cơ Lạc càng thêm cuồn cuộn ánh mắt cực nóng, lại ra sức giữ nàng, cướp cây trâm cài đầu trong tay nàng, hơn nữa càng thêm dùng sức giam giữ hai tay nàng.

      Mà tay kia dành ra theo váy hướng dần lên phía , dừng ở hang sâu u tối.

      Bờ vai Đường Tứ Tứ run lên, nước mắt liền tuôn rơi lã chã xuống dưới. Nước mắt trong suốt theo hai má nàng trượt áo gấm, xuống dưới gối.

      Quân Cơ Lạc lại cúi người khẽ liếm nước mắt mằn mặn lăn má nàng, sau đó bắt đầu động thủ muốn cởi bỏ quần nơi hạ thân... Đường Tứ Tứ tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.

      "Phanh!"

      Tiếng vật nặng đánh trúng đột nhiên truyền đến.

      Đường Tứ Tứ rất nhanh cảm giác được thân thể của bỗng dưng buông lỏng, nàng nhanh chóng mở mắt ra, liền thấy được Tiết thần y cầm cây chùy lớn đánh ngất Quân Cơ Lạc.

      Tiết thần y sờ sờ cái mũi, xấu hổ cười cười, "Xin lỗi, đều do ta tốt, có coi chừng tên quỷ thiếu đạo đức này, cho chạy đến đây. Ta lập tức kéo .”

      Đường Tứ Tứ nhanh chóng kéo qua áo ngủ bằng gấm bên cạnh, bao bọc toàn thân mình. Tiết thần y rầm rì hai tiếng, tay liền kéo Quân Cơ Lạc , đưa cả thân mình khiêng lên vai.

      Mà lúc sắp ra cửa phòng, đột nhiên cảm thấy hành vi dã thú đêm nay của Quân Cơ Lạc phỏng chừng dọa tiểu nương này sợ đến bệnh mất. Liền dừng chân lại, cười hắc hắc, giải thích cho hành động quái dị đêm nay của Quân Cơ Lạc, "Đường Nhị tiểu thư, Quỷ thiếu đạo đức này trúng mị độc, ta còn chưa kịp điều phối được giải dược, cho nên mới... Mấy ngày nay nương nên cẩn thận chút, đừng cho Quỷ thiếu đạo đức này đến gần ngươi, bằng hậu quả..."

      Đường Tứ Tứ trả lời Tiết thần y, nàng đem mình cuộn thành khối. Tiết thần y cũng thêm nữa, trực tiếp khiêng người rời .

      Mà khi bọn họ rồi, Đường Tứ Tứ nhanh chóng từ giường nhảy xuống, chạy đến cạnh cửa, cài lại then, lại đem bàn ghế trong phòng đều để ở phía sau cánh cửa.

      Làm xong hết những chuyện này, nàng vẫn còn lo lắng. Nửa đêm này, nàng chợp mắt nữa. Sáng sớm ngày hôm sau, nàng chỉ qua loa với đồ đệ của Tiết thần y, sau đó vội vàng rời khỏi y quán.

      Ở lầu hai y quán, Quân Cơ Lạc thân mặc trường bào màu xanh da trời, tay áo thêu hình những đám mây, đứng ở bên hiên cửa sổ, nhìn chằm chằm bóng dáng Đường Tứ Tứ rời , gương mặt tuấn mỹ lên chút đỏ ửng khả nghi.

      Tiết thần y ở phía sau mắng, "Quỷ thiếu đạo đức, ta xem tối hôm qua Đường Nhị tiểu thư phỏng chừng bị dọa . May mắn tối hôm qua ta tới kịp, nếu ... Hừ hừ, tên hoạn quan như ngươi có vật để gây họa, còn người ta cũng là hoàng hoa khuê nữ, ngươi xác định ngươi có thể ăn sao? Ai, bất quá lại, tối hôm qua ngươi phỏng chừng sờ cũng sờ, hôn cũng hôn đủ, nhìn cũng nhìn hết rồi... Theo lý thuyết ngươi nên phụ trách với tiểu nương người ta đó.

      Ai, bất quá ai gả cho tên thái giám tiếng xấu vang trời như ngươi đúng là may mà. Tiểu nương người ta kiếp trước biết lỡ gặp phải chuyện xúi quẩy gì nên kiếp này mới gặp được tên Quỷ thiếu đạo đức như ngươi.”

      Tiết thần y liên miên cằn nhằn lải nhải.

      Quân Cơ Lạc đem lời của thu vào trong tai, lại cúi đầu nhìn vết máu trước ngực đêm qua mới thêm kia.

      "Ai thái giám thể cưới vợ? Là ai gả cho thái giám chính là xui xẻo tám đời? Chỉ cần bản đốc nguyện ý, có thể đem nàng làm công chúa mà nuông chiều.” Quân Cơ Lạc thập phần đột ngột câu khí phách mười phần.

      Tiết thần y châm biếm, lại quở trách trận lời của Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc cũng chỉ lộ ra nụ cười bí hiểm.

      Đường Tứ Tứ đứng ở cửa Đường phủ nhìn lên khối bảng hiệu bắt tại xà ngang kia, mặt lên vẻ tàn khốc. Lúc này trở về, nàng phải càng ác hơn, càng mạnh hơn trước kia, … Tuyệt đối cho Đường Vân Nhiễm giẫm lên máu xương của người nàng thân nhất.

      phải Đường Vân Nhiễm nàng ta vẫn tự xưng là bản lĩnh câu dẫn nam nhân hạng nhất sao? Được! Lúc này đây, nàng ra muốn nhìn xem Mộ Dung Ôn Trạch cùng Mộ Dung Nhược Hồng ở trước ngôi vị hoàng đế lựa chọn ngai vàng hay là lựa chọn Đường Vân Nhiễm.

      Đường Tứ Tứ ở trong lòng kiên định hạ quyết tâm, liền thong dong thong thả bước vào Đường gia.

      "Lão phu nhân, lão gia, Nhị tiểu thư trở lại!" thanh Cung ma ma kích động ở trong sân vang lên.

      tiếng này, như trận sấm sét đánh qua tai Đường Trọng Nguyên, Đường lão phu nhân cùng Đường Vân Nhiễm ở trong phòng. Nhất là Đường Vân Nhiễm, sau khi nghe tin tức Đường Tứ Tứ bình an trở về, móng tay ả ta bất giác dùng lực cắm vào cánh tay Đường lão phu nhân. Đường lão phu nhân vui nhíu mày, hất tay ả ra.

      "Cung ma ma, ta có nghe lầm chứ? Tứ Tứ trở lại?" Đường lão phu nhân bừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ nhìn Cung ma ma, Cung ma ma cười toe toét. Nhưng Đường Trọng Nguyên dường như nhớ tới cái gì, nhíu mày nhăn mặt căng thẳng.

      Đợi đến khi Đường Tứ Tứ vào đại sảnh, Đường Trọng Nguyên nhanh chóng chạy vội đến trước mặt Đường Tứ Tứ, ông ta hề quan tâm ân cần thăm hỏi, hề có vẻ mặt vui mừng, mà là tay giơ lên, cái tát hung hăng trực tiếp đánh về phía Đường Tứ Tứ, làm Đường Tứ Tứ lảo đảo, thiếu chút nữa té ngã đất.

      "Đứa con biết liêm sỉ như ngươi, trong ba tháng nay nơi nào?"

      Khóe miệng Đường Tứ Tứ bất thường nhếch lên, có lần sau! Đừng mơ tưởng lại đánh nàng!

      Nàng cho đệ đệ mình trở về, Đường phủ này là của đệ đệ nàng Đường Tử An. Về phần Đường Trọng Nguyên, ha ha... Như thế nào như thế ấy !

      TG: Hôm nay làm cái kịch trường:

      Quân Cơ Lạc: Tác giả có đạo đức, bản đốc chẳng những ăn được cây cỏ non mướt, còn bị cây cỏ non khi dễ. ~(0)~

      Mộ Dung Thương Quân: Đó là bởi vì ngươi có tặng lễ vật cho tác giả!

      Quân Cơ Lạc: Vô sỉ, ngươi tặng cái gì?

      Mộ Dung Thương Quân: xe bánh ngọt.

      Quân Cơ Lạc: Quả nhiên có tiền.

      Mộ Dung Thương Quân: ~(0)~ Nhưng tại đất diễn của bổn vương còn có, chuyện riêng của Đường phủ kia nhiều phết.

      Đường Tứ Tứ: Hai người các ngươi tạm lui vào sau, ta phải xuất tuyệt chiêu rồi!
      nancy1986, Layla06, thanhbinh34 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 64: Tứ Tứ xuất tuyệt chiêu! (1)
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng



      Đợi đến khi Đường Tứ Tứ vào đại sảnh, Đường Trọng Nguyên chạy nhanh đến trước mặt Đường Tứ Tứ, có quan tâm ân cần thăm hỏi, có vẻ mặt vui mừng, mà là tay giơ lên, cái tát hung hăng trực tiếp đánh về phía Đường Tứ Tứ, làm Đường Tứ Tứ lảo đảo, thiếu chút nữa té ngã đất.

      "Đồ con biết liêm sỉ, trong ba tháng nay nơi nào?"

      Tay Đường Tứ Tứ ôm gò má bị đánh của mình, ánh mắt ngạo nghễ ngẩng đầu nghênh hướng Đường Trọng Nguyên, "Phụ thân, xin hỏi Tứ Tứ có gì sai để người dùng sức đánh con như vậy?"

      Đường Trọng Nguyên trán nổi gân xanh, chỉ vào Đường Tứ Tứ, nghiến răng nghiến lợi , "Đồ vô liêm sỉ! Ba tháng nay ngươi nơi nào? Có phải bị người ta bắt hay ? Nếu ta là ngươi, còn bằng chết ở bên ngoài đâu. Ngươi tại thanh bạch trở về, vũ nhục cửa Đường gia chúng ta.”

      Trong mắt Đường Tứ Tứ ánh lên tia nhìn mãnh liệt, nếu nàng trở về, thực có chút làm thỏa mãn ý người khác. Chẳng qua, loại chuyện tiện nghi người khác này, phải tác phong của nàng.

      Đường Tứ Tứ đem ống tay áo mình nhàng vén lên, lộ ra cổ tay dấu thủ cung sa lớn như viên đậu tương.

      "Phụ thân, thủ cung sa của nữ nhi vẫn còn, sao lại thanh bạch?"
      Lạnh bạc như phụ thân Đường Trọng Nguyên này, vĩnh viễn quan tâm đều chỉ có chính ông ta. Đường Tứ Tứ thầm thề, chờ sau khi đệ đệ nàng Đường Tử An trở về, nàng nhất định phải dạy dỗ ông ta tốt, để tránh tai họa cho em dâu cùng cháu tương lai của nàng.

      Đường Trọng Nguyên thoáng nhìn dấu thủ cung sa như máu đẹp đẽ cổ tay nàng kia, lông mày nhíu chặt mới hơi buông lỏng.

      Nhưng Đường Vân Nhiễm đứng bên cạnh lại đảo mắt, chen vào , "Nhị muội, nên trách phụ thân tức giận. Trước đó phụ thân biết ma ma cùng gia đinh hộ tống muội trang viên đều gặp phải độc thủ, phụ thân nghĩ rằng muội cũng bị kẻ xấu bắt . Hơn nữa, Nhị muội, tại tuy rằng tay muội vẫn còn dấu thủ cung sa, nhưng nghe thủ cung sa cũng có thể làm giả. Tứ Tứ, thủ cung sa của muội phải giả chứ?"

      Đường Vân Nhiễm nhìn thấy Đường Tứ Tứ bình an trở về, trong lòng tức giận muốn nổi điên, tại lại tìm đúng thời cơ, nghĩ muốn tận dụng mọi biện pháp bôi đen nàng.

      Đường Tứ Tứ tiến lên phía trước vài bước, đứng trước mặt Đường Vân Nhiễm, khóe miệng lộ ra nụ cười trào phúng, "Vậy dựa theo Đại tỷ như vậy, Tứ Tứ cũng có lý do hoài nghi thủ cung sa trong tay đại tỷ là giả. Dù sao, còn hơn Tứ Tứ ngu muội, Đại tỷ thế nhưng còn biết thủ cung sa có thể làm giả. Xem ra là rất có kinh nghiệm.”

      "Nhị muội, Đại tỷ là quan tâm muội. Muội cần gì phải dùng loại giọng điệu gây này chuyện cùng Đại tỷ? Dù sao muội rời khỏi nhà ba tháng, chúng ta ai cũng biết muội ở bên ngoài rốt cuộc gặp chuyện gì.” Đường Vân Nhiễm trả đũa, ngược lại là răn dạy Đường Tứ Tứ phải.

      Đường Tứ Tứ cũng cam yếu thế, "Nếu Đại tỷ còn hoài nghi thủ cung sa Tứ Tứ là giả, có thể tìm người đến nghiệm. Nhưng nếu kết quả cuối cùng chứng minh thủ cung sa của Tứ Tứ là , Đại tỷ có chịu xin lỗi ta trước mặt mọi người hay ?"

      Đường Vân Nhiễm là loại người giảo hoạt như vậy, nàng ta làm sao đáp ứng Đường Tứ Tứ chứ. Nàng ta nhấp cánh môi, ánh mắt lại trở lại người Đường Trọng Nguyên đứng giữa nhà.

      Đôi mắt Đường Tứ Tứ lộ ra khinh thường trừng mắt liếc nàng ta cái, lại với Đường Trọng Nguyên, "Phụ thân, nếu các người còn tin con, vậy người có thể phái người tìm Tiết thần y hỏi ràng. Nữ nhi ngày đó gặp nạn, may mắn biểu ca lấy mệnh cứu giúp, sau lại có may mắn gặp được Tiết thần y. Nữ nhi ở y quán của chữa trị ba tháng. Đem bệnh đậu mùa người chữa khỏi mới trở về.”

      Nghe nữ nhi , ra là được Tiết thần y cứu, khuôn mặt buộc chặt kia của Đường Trọng Nguyên mới hoàn toàn thả lỏng. Về phần Trì Hằng Liễu mà Đường Tứ Tứ vừa nhắc tới, dù sao cũng phải hài tử của ông ta, ông ta đương nhiên có chút thương tâm nào.

      Đường Tứ Tứ đem lời nên đều xong, lại thi lễ với Đường lão phu nhân, "Tổ mẫu, Tứ Tứ mệt mỏi, trở về nghỉ ngơi trước.”

      Đường lão phu nhân hoàn toàn tin lời của Đường Tứ Tứ. Bà gật đầu, ý bảo nàng mau xuống nghỉ ngơi. Mà sau khi thân ảnh Đường Tứ Tứ biến mất ở cửa, Đường Trọng Nguyên hỏi, "Nương, Tứ Tứ nó có thể dối hay ?"
      Đường Vân Nhiễm cũng tỏ vẻ mặt nghi hoặc cùng quan tâm, "Tổ mẫu, thế đạo hiểm ác. Tứ Tứ thiếu nữ ở bên ngoài có lẽ bị chịu thiệ tthòi.”

      Có so sánh mới có thể hiểu chính xác. Trong ba tháng Đường Tứ Tứ biến mất, Đường Vân Nhiễm cũng quan tâm chăm sóc hay lấy lòng Đường lão phu nhân giống như xưa. Hơn nữa khi thế Đường Vân Nhiễm trong cái nhà này mơ hồ vượt qua bà. Đây là chuyện Đường lão phu nhân thể nào đồng ý. tại Đường Tứ Tứ vất vả trở lại, Đường Vân Nhiễm lại vẫn bỏ đá xuống giếng, ở trong mắt Đường lão phu nhân, trong lòng ra càng thêm khinh thường.

      "Đều là người của Đường phủ, Tứ Tứ cái gì chúng ta nghe cái đó. Tứ Tứ là ta nhìn lớn lên, ta tin tưởng nó dối.”

      Đường lão phu nhân lên tiếng, Đường Trọng Nguyên dám tiếp tục phản bác. Về phần Đường Vân Nhiễm, đôi mắt nàng ta lóe lóe, tựa hồ còn có gì muốn . Mà bộ dáng này của nàng ta làm cho Đường lão phu nhân nhớ tới Liễu di nương, trong lòng lại càng vui.

      Giọng của bà lạnh như băng, nghiêm khắc khiển trách, "Vân Nhiễm, vừa rồi ngươi hơi quá đáng. Tứ Tứ là muội muội ngươi, ngươi mong nó tốt, còn thủ cung sa của nó là giả. Ha ha, ngươi cho là Tứ Tứ giống Liễu di nương, tự cam thấp hèn vụng trộm nam nhân sao.”

      Lời châm chọc này của Đường lão phu nhân làm cho sắc mặt Đường Vân Nhiễm cứng đờ, trong lòng thầm mắng Đường lão phu nhân là lão phù thủy.

      Nếu phải mấy ngày nay nàng ta có chút bận rộn, nàng ta sớm sai người giết lão phù thủy này rồi.

      là vướng chân vướng tay!

      "Tổ mẫu, con biết sai rồi.” Tuy rằng trong lòng đối với Đường lão phu nhân cực độ hài lòng, nhưng mặt Đường Vân Nhiễm vẫn là ngụy trang tươi cười khiêm tốn nhận giáo huấn.

      Sau khi Đường Tứ Tứ trở lại hậu viện của mình, Thanh Nhi cùng nha hoàn Tiểu Tiêu sớm ở ngoài tiểu viện chờ nàng. Nhất là Thanh Nhi, nhìn thấy Đường Tứ Tứ bình an trở về, kinh hỉ vừa khóc vừa cười.

      "Tiểu thư, bước qua chậu than này trước, về sau bình an, thuận thuận lợi lợi.” Thanh Nhi thêm chút củi, ngọn lửa trong chậu than cháy rừng rực. Đường Tứ Tứ trước cái nhìn chăm chú của mọi người vượt qua cái chậu than kia, Thanh Nhi lại cầm bó cây ngải huân quét nhanh người Đường Tứ Tứ, xem như trừ xui cho nàng. Làm tốt hết thảy, liền cho nha hoàn này đó trong viện ôm Đường Tứ Tứ vào phòng.

      Giữa phòng, mọi người quan tâm nhất đương nhiên là hành tung ba tháng nay của Đường Tứ Tứ, Đường Tứ Tứ đem lời ứng phó Đường lão phu nhân bọn họ lặp lại lần.

      Bọn người tản , khi trong phòng chỉ còn lại Thanh Nhi cùng Đường Tứ Tứ, Thanh Nhi rốt cuộc nhịn được, ôm lấy tay áo Đường Tứ Tứ khóc ngừng. Kiếp trước, vốn dĩ Thanh Nhi có người trong lòng. Chỉ là vì chiếu cố tiểu thư như nàng, liền nhịn đau cùng người trong lòng ly biệt, đến cuối cùng còn bị Mộ Dung Nhược Hồng chém đầu.

      Kiếp này, mực đứng sau giúp nàng làm việc vô điều kiện chỉ có Thanh Nhi.

      giờ, hai chủ tớ các nàng sau khi trải qua phen trắc trở lớn lại có thể ở cùng chỗ, trong lòng Đường Tứ Tứ cũng ấm áp dễ chịu.

      "Được rồi, đừng khóc. phải ta bình an trở lại sao. phải trước đây ta hứa với em, nhất định phải giúp em tìm người tốt gả cho sao. tại ta vẫn chưa làm xong việc, làm sao dám gặp chuyện may.”
      Đường Tứ Tứ ngược lại lại đùa Thanh Nhi. Mà mặt Thanh Nhi mỏng, vừa nghe Đường Tứ Tứ giễu cợt nàng như vậy, đỏ mặt, khẽ gắt Đường Tứ Tứ chút.

      Đường Tứ Tứ thấy nàng ngừng khóc, thu ý cười khóe miệng, hỏi, "Thanh Nhi, mấy ngày nay khi ta ở đây, trong phủ, còn có Đại tiểu thư có xảy ra chuyện gì lạ hay ?"

      Thanh Nhi cũng thu tâm tư vui đùa, nghiêm túc đem chuyện gió thổi cỏ lay mấy tháng nay trong phủ đều kể lại cho Đường Tứ Tứ. ra mấy tháng nay Đường Vân Nhiễm thường xuyên ra phủ, mà mâu thuẫn giữa nàng ta cùng Đường lão phu nhân tựa hồ cũng trở nên gay gắt.

      Đường Tứ Tứ nghe đến đó, trong lòng cười lạnh. Có thể trở nên gay gắt sao, Đường Vân Nhiễm là người mạnh mẽ như vậy, lúc trước bởi vì có nàng, nàng ta đương nhiên lấy lòng tổ mẫu, hy vọng có thể từ nơi tổ mẫu đạt được càng nhiều dựa dẫm, có thể chống lại mình. Nhưng sau khi nàng "chết", nàng ta còn phiền phức gì ở nhà, đương nhiên tiếp tục hạ thấp mình.

      Đường Tứ Tứ lại đem tin tức lộn xộn nghe được nối lại, cuối cùng híp mắt với Thanh Nhi, "Thanh Nhi, ngày mai chúng ta phải ra phủ chuyến, em trước chuẩn bị ít thứ …" Đường Tứ Tứ cúi người xuống, giọng ở bên tai Thanh Nhi dặn dò.

      Ngày hôm sau.

      Trời mới vừa tờ mờ sáng mà thôi. Đường Tứ Tứ cùng Thanh Nhi ngồi trong xe ngựa của phủ xuất môn. Hai người chính là Vân Phúc lâu. Sau khi ở lầu hai bao gian phòng thanh nhã, Đường Tứ Tứ bắt đầu ngồi chờ con cá mắc câu.

      Tứ Tứ ngồi chờ ai vậy nhỉ
      <img id="smilie_210" title="Th 24" alt=":th_24:" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/Rabbit/th_24.gif" />
      thanhbinh, HangVO9, Luong My Dung29 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 64: Tứ Tứ xuất tuyệt chiêu! (1)
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng




      Đại khái lúc lâu sau, khách trong Vân Phúc lâu dần dần đông hơn. Từ chỗ ngồi của Đường Tứ Tứ vừa lúc có thể nhìn thấy những vị khách ra vào.

      Sau khi ở đại sảnh thấy nam nhân khí thế bất phàm vào, mắt Đường Tứ Tứ sáng ngời. Người nàng chờ rốt cục đến.

      Ngày nghỉ hàng tháng Mộ Dung Ôn Trạch đến Vân Phúc lâu này thưởng thức điểm tâm trong lâu. Hôm nay cũng giống như thường ngày, được tiểu nhị dẫn lên lầu hai. Lúc này lại bị thanh gọi lại.
      "Xin dừng bước!"

      Mộ Dung Ôn Trạch quay đầu lại nhìn, liền thấy được Đường Tứ Tứ mang theo Thanh Nhi từ trong nhã gian ra. Đôi mắt tinh xảo nguy hiểm của Mộ Dung Ôn Trạch híp lại, đoạn thời gian trước ám vệ phái Đường phủ trở về bẩm báo Đường Tứ Tứ xảy ra chuyện, có thể bị người giết chết. tại thế nhưng nhìn thấy nàng như kỳ tích xuất ở trước mặt , kinh ngạc lại mang theo chút nghi hoặc.

      Tương phản với thái độ của Mộ Dung Ôn Trạch, Mộ Dung Nhược Hồng sau khi nhìn thấy Đường Tứ Tứ, gương mặt như thiên tiên kia lập tức trầm xuống, ánh mắt như con thoi lạnh, "vèo vèo" lướt qua Đường Tứ Tứ.

      "Đường Tứ Tứ, ngươi muốn làm gì?" Kỳ Mộ Dung Nhược Hồng từ đêm qua thông qua người mà Đường Vân Nhiễm phái ra biết chuyện Đường Tứ Tứ còn sống. lúc ấy còn hung hăng phát tác chút. tại nhìn thấy nàng thanh tú đứng trước mặt Mộ Dung Ôn Trạch, trong lòng sinh ra loại dự cảm bất hảo.

      "Ngũ hoàng tử, Tứ Tứ tới gặp Thái tử, tất nhiên là ngưỡng mộ Thái tử, muốn cùng Thái tử hẹn mà gặp.” Ánh mắt Đường Tứ Tứ như chứa băng, chậm rãi từng câu từng chữ.

      "Đường Tứ Tứ, Thái tử điện hạ ngày bận trăm việc, làm gì có thời gian để ý tới loại nữ tử nông cạn như ngươi.” Mộ Dung Nhược Hồng nhướng mày, chán ghét .

      Nhưng Đường Tứ Tứ cười sang sảng. Lập tức ngửa đầu nhìn về phía Mộ Dung Ôn Trạch, "Thái tử điện hạ, người đúng là dưỡng con chó biết sủa .”

      "Điêu nữ lớn mật, thế nhưng đem bổn vương so sánh với chó.” Mộ Dung Nhược Hồng hai mắt trợn to, khuôn mặt dữ tợn, hận thể đem Đường Tứ Tứ coi rẻ chưởng đánh chết.

      Dù sao cùng Mộ Dung Nhược Hồng trở mặt, Đường Tứ Tứ cũng hoàn toàn ngại đắc tội càng triệt để.

      "A nha nha, Ngũ hoàng tử, xin lỗi. Tứ Tứ vừa rồi chính là Thái tử điện hạ dưỡng con chó biết sủa, lại cũng gì người. Người kích động thừa nhận như vậy để làm chi.”

      Đường Tứ Tứ thốt ra lời này, mấy thị vệ theo bên người Mộ Dung Ôn Trạch đều nhịn được che miệng cười trộm. Mộ Dung Nhược Hồng trong tiếng cười của thị vệ, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.

      trán có gân xanh nổi lên, gắt cổ họng, thanh sắc nhọn quát, "Người đâu! Đem điêu nữ biết phép tắc này kéo ra ngoài ném đường cái.”

      Đáng tiếc, hôm nay Mộ Dung Nhược Hồng là theo Mộ Dung Ôn Trạch ra ngoài, mang theo thị vệ. Mà thị vệ bên người Mộ Dung Ôn Trạch đương nhiên thể nào quan tâm tới Mộ Dung Nhược Hồng. Cho nên, cứ việc ra lệnh, nhưng giữa sân cũng có người tới chấp hành mệnh lệnh.

      Khóe miệng Đường Tứ Tứ cong lên chút châm biếm, vẻ mặt càng thêm khinh miệt.

      Mộ Dung Nhược Hồng thấy lại bị Đường Tứ Tứ xem thường, trong lòng có cơn tức thể phát tiết, trực tiếp cất bước lên chuẩn bị tự mình động thủ thu thập Đường Tứ Tứ.

      "Như thế nào? Đường đường là hoàng tử, đấu võ mồm lại người khác, liền chuẩn bị tự mình động thủ. Như vậy vừa lúc a, vừa lúc làm cho những vị khách ở Vân Phúc lâu lãnh hội hình tượng chói lọi của Ngũ hoàng tử khi dễ phụ nữ và trẻ em.”

      Đường Tứ Tứ câu lại câu, hoàn toàn đem Mộ Dung Nhược Hồng gắt gao áp chế, thế cho nên Mộ Dung Nhược Hồng vừa dám đánh nàng, lại cam lòng cứ như vậy thả nàng. Trong lúc nhất thời lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.

      Mộ Dung Ôn Trạch vẫn thầm quan sát Đường Tứ Tứ, ba tháng gặp, Đường Tứ Tứ này miệng lưỡi sắc bén hơn trước kia rất nhiều.

      "Đường Nhị tiểu thư, nếu tiểu thư đặc biệt tới gặp bản Thái tử, thỉnh vào nhã gian kia.” Mộ Dung Ôn Trạch chậm rãi mở miệng, mặt mày ôn nhuận hề có vẻ mất bình tĩnh giống như Mộ Dung Nhược Hồng.

      Đường Tứ Tứ biết nghe lời phải, cười thản nhiên, "Vâng.”

      Hai người trước sau vào nhã gian. Mộ Dung Nhược Hồng bước vào theo, hơn nữa chọn chỗ đối diện Đường Tứ Tứ ngồi xuống.

      Tiểu nhị nhanh nhẹn pha trà, lại bưng tới mẻ điểm tâm mới ra, cuối cùng mới lui ra.

      Mộ Dung Ôn Trạch tao nhã nâng chung trà lên, nhấp ngụm nước trà xanh, mở miệng gì thêm. Nhưng Mộ Dung Nhược Hồng, nhìn Đường Tứ Tứ chỗ nào cũng thấy chán ghét, khuôn mặt Đường Tứ Tứ với giống như mãnh thú hồng thủy.

      luôn muốn tìm cách giễu cợt Đường Tứ Tứ. Thanh thanh cổ họng, mang theo trêu tức mở miệng , "Đường Nhị tiểu thư, mấy ngày nay ngươi ở đâu thế? Có phải bị cường đạo gì đó bắt hay ? Ở bên ngoài chắc chắn hưởng đủ khổ sở rồi chứ? Nếu như vậy, sau khi trở về nên bồi bổ tốt.”

      Đây là hướng người nàng hắt nước bẩn đây mà. Đường Tứ Tứ giận chỉ cười, dáng vẻ đoan trang, "Ngũ hoàng tử biết cũng nhiều. Người biết còn tưởng rằng Ngũ hoàng tử là người sau màn sai khiến cường đạo giết Tứ Tứ lúc trước đấy.”

      Lời này đổ lại, Mộ Dung Nhược Hồng có chút chột dạ, oán hận phất tay áo, lạnh như băng , " bậy, bổn vương mới khinh thường làm hạng người đạo chích đó.”

      "Vậy Ngũ hoàng tử khí thế bức nhân, khắp nơi khó xử Tứ Tứ, chẳng lẽ đây là chuyện mà quân tử nên làm?"

      "Cái này…" Mộ Dung Nhược Hồng cuối cùng phát , nếu ngừng khẩu chiến cùng Đường Tứ Tứ, tổn hại chỉ có .

      Hai người phen khẩu chiến, Mộ Dung Nhược Hồng thảm bại.

      Đường Tứ Tứ lại mở miệng cười , "Thái tử điện hạ, nghe người đam mê chơi cờ, vậy Tứ Tứ liền bêu xấu phen, cả gan tiếp người ván cờ.”

      Kì nghệ của Đường Tứ Tứ cũng tính quá kém, mẫu thân mất của nàng tài nghệ nhất chính là chơi cờ. Nàng từ mưa dầm thấm đất, cũng học trộm ít.

      Mà Mộ Dung Ôn Trạch cũng đồng ý chơi cờ cùng nàng, Mộ Dung Ôn Trạch chọn cờ đen, Đường Tứ Tứ cờ trắng, hai người chơi đại khái hai canh giờ. Kết quả cuối cùng là Đường Tứ Tứ thắng hiểm, thắng Mộ Dung Ôn Trạch quân cờ.

      Mộ Dung Ôn Trạch bởi vì bàn cờ này, lần nữa xem kỹ Đường Tứ Tứ, người có thể ở bàn cờ thắng , rất nhiều. Nhưng nàng lại cố tình chỉ thắng quân cờ, chuyện này làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.

      "Đường Nhị tiểu thư, kì nghệ của tiểu thư, bản Thái tử cam bái hạ phong.” Tay Mộ Dung Ôn Trạch ôm quyền, "Bất quá, hôm nay trà cũng uống, cờ cũng chơi xong, Đường Nhị tiểu thư có nên mục đích hôm nay tiểu thư tìm đến bản Thái tử ?"

      Đảo vòng lớn như vậy, cũng tin Đường Tứ Tứ là ăn no có chuyện gì làm.

      Đường Tứ Tứ liếc Mộ Dung Nhược Hồng cái, ánh mắt chán chường uể oải, "Trước đây Tứ Tứ bị người ta làm hại, dạo điện Diêm Vương chuyến, tại nghĩ thông suốt. Hôm nay tìm đến Thái tử điện hạ người, cũng chỉ là cầu được che chở. Ngày khác Thái tử điện hạ nếu là cần Tứ Tứ hỗ trợ, Thái tử điện hạ cứ việc mở miệng.”

      Đây là đầu quân sang Mộ Dung Ôn Trạch? Đồng tử Mộ Dung Nhược Hồng mãnh liệt co rút lại.

      Nếu Đường Tứ Tứ đầu quân dưới trướng của Thái tử, vậy Trì Lệ Dập kia sao? Dưới trướng của ông ta chính là mấy chục vạn đại quân đó?

      Mộ Dung Nhược Hồng trong lòng cam. Nếu để cho Mộ Dung Ôn Trạch chiếm được ủng hộ của Trì Lệ Dập, vậy đối với ta như hổ thêm cánh. Sau này, ta có thể thập phần thuận lợi lên ngôi cửu ngũ.

      vĩnh viễn chỉ có thể từ dưới nhìn lên Mộ Dung Ôn Trạch.

      Mộ Dung Nhược Hồng tuy rằng muốn thừa nhận, nhưng cũng biết Đường Tứ Tứ cùng Mộ Dung Ôn Trạch thông đồng, người tổn thất thảm trọng nhất là .

      Mộ Dung Ôn Trạch lộ ra nụ cười đầu tiên của ngày hôm nay."Đường Nhị tiểu thư khách sáo rồi, về sau có chuyện gì khó khăn cứ việc tìm đến bản Thái tử.”

      Đường Tứ Tứ ở trong lòng thầm thở phào nhõm hơi, hôm nay bước đầu tiên cuối cùng ra. Chỉ có đánh trước nhập vào bên trong địch, mới có thể làm tan rã lực lượng địch. Đường Vân Nhiễm nếu có Mộ Dung Ôn Trạch cùng Mộ Dung Nhược Hồng, vậy nàng ta chỉ còn lại con đường tiến cung.
      nancy1986, Hy Tran, Layla0635 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :