1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai chương 54
      Edit: KC
      Beta: Quảng Hằng
      Chương 54: Trinh tiết của Cửu Thiên Tuế!









      Sau chuyện của Liễu di nương, Đường Tứ Tứ liền mang theo người chuyến đến hiệu thuốc của Đông đại phu. khéo Đông đại phu vừa vặn ra ngoài giúp người xem bệnh. Đường Tứ Tứ chỉ có thể để lại tờ ngân phiếu, sau đó liền rời .

      Ngồi xe ngựa, Đường Tứ Tứ phân phó xa phu trở về. Xe ngựa được nửa đường có người ngăn cản. Sau đó lâu, Thanh nhi cầm tấm bái thiếp đưa cho Đường Tứ Tứ, nàng vừa mở bái thiếp ra biết đó là bái thiếp của Tiết thần y.

      Trong tấm bái thiếp Tiết thần y muốn mời nàng đến nơi nào đó định sẵn, có việc liên quan đến chuyện của Liễu di nương muốn cùng nàng đàm thoại.

      Đường Tứ Tứ tựa thân mình vào thành xe, kỳ sau ngày Liễu di nương bị oan, nàng liền hồi tưởng tất cả việc sắp xếp chúng lại cách tinh tế, phát thấy đại phu giống như Đông đại phu có khả năng thỉnh mời Tiết thần y.

      Việc Tiết thần y xuất có điểm kỳ quái.

      Đường Tứ Tứ nghĩ hồi, liền quyết định gặp vị Tiết thần y này. Thanh nhi có chút lo lắng: “Tiểu thư, Tiết thần y này đến cùng là người tốt hay người xấu? Chúng ta như vậy, liệu có gặp chuyện nguy hiểm gì hay ko?”

      Đường Tứ Tứ cười cười: “ có việc gì, theo ta được biết Tiết thần y này cùng Nhất Nặc đại sư cũng có giao hảo, ta tin phải là Tiết thần y, mà là Nhất Nặc đại sư.”

      Sau khoảng sau nửa canh giờ, Đường Tứ Tứ cùng Thanh nhi mình xuống xe ngựa. Hai người cùng tới chỗ gặpTiết thần y ước định, ngờ phát cách đó xa bên bờ đậu chiếc thuyền lớn tinh xảo xa hoa.

      Đứng đầu thuyền là loạt các thị vệ mặc y phục chỉnh tề đeo bội đao phi ngư. Mà Tiết thần y lúc này cũng đứng ở đầu thuyền, đôi mắt sắc của nhìn thấy hai chủ tớ Đường Tứ Tứ, nhanh nhẹn nhảy xuống thuyền, chạy về hướng các nàng.

      Đường Tứ Tứ sau khi nhìn thấy những thị vệ đứng đầu thuyền, trong lòng nàng ngầm hiểu ra. Tiết thần y ngày đó sở dĩ xuất , ra có giúp đỡ thầm của .

      “Tiết thần y, người gọi ta đến nơi này có chuyện gì muốn ?” Đợi Tiết thần y đến trước mặt nàng, Đường Tứ Tứ giọng .

      Tiết thần y tại nhìn thấy Đường Tứ Tứ, giống như là thấy được vàng nguyên chất. Hai mắt ta sáng lên, xoa xoa tay, cười hì hì : “Đường nhị tiểu thư, lần trước ta chiếu cố ngươi, tại ngươi có thể cũng giúp ta việc hay ?”

      “Là việc gì?” Đường Tứ Tứ cảnh giác .

      Tiết thần y gian trá hề cười hề,“ Theo ta lên thuyền trước .”

      Đường Tứ Tứ theo Tiết thần y lên chiếc thuyền kia, trong khoang thuyền rộng mở , mắt Đường Tứ Tứ đầu tiên nhìn thấy là cảnh tượng Quân Cơ Lạc cởi áo đầu mày chau lại, miệng cắn thanh chủy thủ sắc bén. Mặt Đường Tứ Tứ đỏ lên, nhanh chóng hạ mắt nhìn tới.

      Quân Cơ Lạc nghe thấy tiếng bước chân, nghĩ làTiết Mạc mới ra ngoài nhưng quay lại, cũng ngẩng đầu lên nhìn : “Tiết Mạc, ngươi cái đồ thần y vô lương tâm tâm địa đen tối kia. Nhìn , khối thịt nhiễm trùng ấy còn làm khó được bản đốc, có ngươi bản đốc vẫn lấy xuống được như thường.”

      Quân Cơ Lạc vừa thốt xong lời, liền đem chủy thủ miệng lấy xuống đặt ở ngọn nến cháy hơ. Chờ cho nhiệt độ mặt ngoài của chủy thủ đạt tới gần độ ấm nhất định , mắt cũng thèm chớp cái, cầm lấy chủy thủ dùng lực khoét ra khối thịt bị thối rữa cánh tay trái của mình.

      Toàn bộ quá trình tàn khốc và đầy máu tanh.

      Nhưng tựa như Quân Cơ Lạc sớm thành thói quen, phi thường thuần thục thanh lý xong vùng thịt thối rữa, sau đó lại đổ ít thuốc bột vào miệng vết thương.

      “Qủy thiếu đạo đức à, ta dẫn theo người đến thăm ngươi.” Tiết thần y vuốt vuốt chòm râu, miễn cưỡng .

      Quân Cơ Lạc lơ đãng ngẩng đầu nhìn lên, đôi mắt sắc bỗng chốc liền nhìn thoáng qua thấy Đường Tứ Tứ đứng sau Tiết thần y. Mắt sững sờ giây, đột nhiên ý thức được nửa người của mình còn trần trụi, liền hoảng hốt nhanh chóng vơ lấy chiếc áo choàng khoác vội lên người, khuôn mặt tuấn mỹ kia tựa hồ xuất nét ửng đỏ đáng ngờ.
      Hy Tran, tieunai691993, Layla0640 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       

      Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai chương 55
      Edit: KC
      Beta: Quảng Hằng
      Chương 55: Cửu thiên tuế, liêm sỉ của ngài rơi kìa!



      Quân Cơ Lạc quay đầu trừng mắt nhìn người gây ra họa là Tiết thần y, tựa hồ đối với việc mình vừa rồi tự tay cắt thịt nhiễm trùng bị Đường Tứ Tứ nhìn thấy là cực kì để ý.

      Tiết thần y sờ sờ mũi, cười hắc hắc: “Qủy thiếu đạo đức, nếu ngươi đem bạc cho ta, ta liền......” Tiết thần y xong, liền chuyển hướng ánh mắt nhìn về phía Đường Tứ Tứ đứng bên cạnh, ý uy hiếp trong mắt mười phần.

      gương mặt tuấn mỹ của Quân Cơ Lạc khôi phục lại lạnh lùng ngày thường, phất ống tay áo , trực tiếp nghe thấy lời Tiết thần y , đối mặt với Đường Tứ Tứ cất giọng :

       “ đến rồi, mời ngồi...... Người đâu, dâng trà!”

      thị vệ lên, dâng  Đường Tứ Tứ ly trà ngâm quân sơn ngân châm. Tuy rằng Đường Tứ Tứ vừa rồi nhìn thấy Quân Cơ Lạc lõa thể nửa người mà cũng cụp mắt xuống, nhưng dáng người vẫn là phi thường khắc sâu trong đầu nàng.

      Nàng mặt đỏ ửng nâng chung trà lên uống nhưng đôi mắt cũng chỉ chuyên chú nhìn tách trà.

      Mà Quân Cơ Lạc cũng cảm thấy có chút xấu hổ. Loại xấu hổ này rất kỳ quái. Lần đó và Đường Tứ Tứ còn cùng nhau ở trong bồn tắm, khi đó thực cảm thấy cái gì, nhưng lần này tổng luôn lại cảm thấy có chút ổn.

      Hai người đều chuyện, nhưng lại khiến Tiết thần y nóng nảy, mời Đường Tứ Tứ tới nơi này, phải là vì muốn nhân cơ hội này uy hiếp tên thiếu đạo đức Quân Cơ Lạc này đưa ra bạc sao? Nào biết rằng quỷ thiếu đạo đức, vẫn thèm nhìn .

      Tiết thần y gấp đến độ vò đầu bứt tai, hề có phong phạm thần y. Vừa đúng giờ phút này có thị vệ tiến lên hỏi Quân Cơ Lạc muốn dùng cơm sáng hay . Quân Cơ Lạc gật gật đầu, Tiết thần y cong cổ, hoành tráng : “Qủy thiếu đạo đức à, nếu ngươi cho ta bạc, ta đây liền ăn nghèo ngươi.”

      xong liền trực tiếp ngồi xuống, Đường Tứ Tứ cảm thấy xấu hổ đến cực điểm, chuẩn bị muốn cáo từ rời , nhưng Quân Cơ Lạc mím môi giữ lại : “Người tới đều là khách, đến , bồi bản đốc ăn bữa cơm , bản đốc còn có ít chuyện muốn phiền nàng chuyển cáo đến cậu nàng.”

      Vừa nghe việc có liên quan đến cậu ruột, Đường Tứ Tứ vội vàng ngồi xuống.

      Thị vệ bưng lên rất nhiều món ăn mĩ vị quý và lạ, Tiết thần y cầm lấy chiếc đũa liền ăn, hoàn toàn coi mình là khách. Nhưng  Đường Tứ Tứ ngồi đối diện Quân Cơ Lạc, khí thế cường đại , nàng ăn bữa cơm này với vẻ nơm nớp lo sợ.

      Quân Cơ Lạc thấy nàng chỉ nhìn chằm chằm dĩa rau xanh trước mặt ăn với cơm, lông mi cong của hơi hơi giương lên, thản nhiên dùng chiếc đũa gắp khối xương thịt heo bỏ vào trong chén Đường Tứ Tứ.

      cần khách sáo, muốn ăn gì cứ việc gắp.”

      Đường Tứ Tứ có chút thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà lo sợ) ngẩng đầu liếc mắt nhìn , nhưng sau khi bắt gặp đôi mắt đen trầm kia, vẫn là vội vàng cúi đầu giải quyết cho xong xương thịt heo chiếm phần nhiều trong chén.

      Quân Cơ Lạc lại bất giác mím môi, : “Trong cung mấy ngày nay quả thât được yên ổn. Người của thái tử, Ngũ hoàng tử đều cấu kết với nhau dâng tấu buộc tội Uy Viễn đại tướng quân.”

      “A” Đường Tứ Tứ cả kinh, cậu nàng tuy rằng là Uy Viễn đại tướng quân, nhưng chưa bao giờ làm tròn trách nhiệm lại càng lạm dụng chức quyền, cậu có thể bị người ta buộc tội gì? Ý niệm này chỉ mới len lỏi vào đầu Đường Tứ Tứ, nàng lập tức cười mỉm, nàng hiểu được: người hổ, ba người thành hổ’. Chỉ cần các quan viên đó nhiều lần buộc tội, dù cậu nàng có tội, trong lòng hoàng đế ngu ngốc kia dần dần hình thành mầm móng nghi kị.

      Bị hoàng đế kiêng kị là việc vô cùng đáng sợ .

      Đường Tứ Tứ quyết định sau khi trở về nhanh chóng viết phong thư cho cậu mình.

      Quân Cơ Lạc thấy khóe miệng nàng lộ ra tươi cười, dường như là vì thưởng cho nàng thông minh, lại gắp miếng thịt cá chép lớn bỏ xuống đặt vào trong chén Đường Tứ Tứ.

      “Kỳ là, Hoàng Thượng của chúng ta rất dễ dỗ . Ngươi cho ngài ấy biết đời này chỉ có ngài ấy minh nhất, chỉ có ngài ấy là hiền đức nhất, chỉ có ngài ấy là có tài nhất. khi trong lòng ngài ấy mềm lại, bất cứ việc gì khác cũng quan trọng nữa .”

      Quân Cơ Lạc lại thong dong 1 câu như vậy. Ánh mắt lập tức đảo qua bàn, lại gắp thêm vài cái bánh hấp tôm.

      Đường Tứ Tứ quả thông minh, lập tức biết đây là Quân Cơ Lạc giúp cậu nàng ra chiêu. Đúng vậy, nàng nên đem lời Quân Cơ Lạc chuyển cáo cho cậu đầy đủ từng chi tiết, nàng tin tưởng,cậu nàng thông minh như vậy, nhất định biết nên làm như thế nào để khuấy động đến nghi kị của hoàng đế.

      Đường Tứ Tứ khi nghĩ thông suốt những điểm mấu chốt, hai mắt mị cong thành hình hai nửa trăng lưỡi liềm đẹp mắt, môi nở nụ cười, hai hàng răng lóe ra oánh nhuận sáng bóng.

      Khóe miệng lạnh lẽo của Quân Cơ Lạc hơi hơi giương lên, sợ ngu, chỉ sợ thể dạy dỗ . May mà nàng phải là đồ ngốc.

      Tiết thần y lúc này lại tức đến giơ chân, bất mãn lên án mãnh liệt: “Quân Cơ Lạc, ngươi ngươi là hoạn quan, sao lại ân cần đối với tiểu nương người ta như vậy.” chỉ ngón tay mình vào bát ăn của Đường Tứ Tứ.

      Quân Cơ Lạc nghe thấy thế liền phục hồi tinh thần lại, bất tri bất giác đem thức ăn trong bát Đường Tứ Tứ xếp thành núi .

      Quân Cơ Lạc thu lại nụ cười mặt, vẻ mặt nghiêm túc mà ngạo nghễ: “Ta phải từng sớm với ngươi, trông nàng rất giống muội muội Nhu Nhu của ta sao?”

      Tiết thần y dùng sức vỗ bàn, bất mãn phát tiết : “Xùy! Lần đầu tiên ngươi thấy mặt ta , ngươi còn ta trông giống nhị thúc ngươi đấy, sao cho tới bây giờ thấy ngươi ân cần với ta như vậy!”

      ......
      Hy Tran, Traxy, Layla0638 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 56: Vươn móng vuốt dâm loạn về phía !
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng





      Trong khi Tiết thần y đập bàn gào thét, vừa lúc có thị vệ vào khoang thuyền. Thị vệ kia đại khái là thường xuyên thấy Tiết thần y gào thét với Quân Cơ Lạc thành quen, nên nhìn Tiết thần y, mà cung kính với Quân Cơ Lạc, "Cửu Thiên Tuế, ngoài thuyền có Thái tử điện hạ, Ngũ hoàng tử còn có... Đường phủ Đại tiểu thư xin cầu kiến."

      Đường Vân Nhiễm đến đây?

      Đường Tứ Tứ nhướng mày, ngẩng đầu nhìn Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc quyền cao chức trọng, Đường Vân Nhiễm muốn từ người Quân Cơ Lạc đánh chủ ý gì?

      Tóm lại, mặc kệ Đường Vân Nhiễm muốn làm cái gì, tạm thời thể cho Đường Vân Nhiễm nhìn thấy nàng ở chỗ Quân Cơ Lạc.

      Đường Tứ Tứ há mồm muốn với Quân Cơ Lạc, nàng mặt chút trước. Nhưng Quân Cơ Lạc tựa hồ nhìn ra quyết định của nàng, mặt bất thường trầm xuống, "Sao cũng được , ở trong này ngồi."

      Hơi thở toàn thân đột nhiên chuyển lạnh, cảm giác ánh nhìn như coi rẻ bá tánh làm cho Đường Tứ Tứ bất động, chỉ có thể ngượng ngùng ngồi chỗ. (Mình có thể ghen ko nhỉ?
      <img alt="013" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/smilies/img/013.gif" />)


      Mà lúc này, Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch, Ngũ hoàng tử Mộ Dung Nhược Hồng cùng với Đường Vân Nhiễm vào khoang thuyền. Ba người hiển nhiên hề dự đoán được Đường Tứ Tứ cũng ở trong này, nhất là khi Đường Vân Nhiễm nhìn thấy Tiết thần y cùng Đường Tứ Tứ đồng thời xuất ở khoang thuyền, trong đôi mắt đen bóng của nàng ta lên mảnh hận ý.

      ra, Đường Tứ Tứ này vô thanh vô tức thông đồng với Quân Cơ Lạc.

      Khó trách lần trước ngay cả người như Tiết thần y cũng xuất động.

      Khóe miệng Quân Cơ Lạc nở nụ cười,nhưng khóe mắt hề có chút độ ấm, miễn cưỡng nhìn Mộ Dung Ôn Trạch cùng Mộ Dung Nhược Hồng, "Hôm nay là mặt trời mọc ở hướng tây, Thái tử điện hạ, Ngũ hoàng tử, các ngươi tìm đến bản đốc có chuyện gì à?"

      Mộ Dung Ôn Trạch gì, Mộ Dung Nhược Hồng lại châm biếm nhìn về phía Đường Tứ Tứ, "Cửu Thiên Tuế, xem ra bổn vương cùng Thái tử tới phải lúc, quấy rầy chuyện tốt của ngài cùng Đường Nhị tiểu thư rồi."

      căm hận Quân Cơ Lạc, căm hận Đường Tứ Tứ, tại hay lắm, hai người làm cho ghê tởm thế nhưng ở cùng nhau.

      Mộ Dung Nhược Hồng trong lòng hận nghiến răng nghiến lợi, nhịn được phải châm chọc mấy câu.

      Khóe miệng Quân Cơ Lạc nở nụ cười quỷ dị, hai chân thon dài tao nhã bắt chéo, khinh thường đánh trả , " ra Ngũ hoàng tử cũng biết tự hiểu mình quá chứ. Ngươi tới phải lúc. Người đâu! Cung tiễn Ngũ hoàng tử!"

      ra lệnh tiếng, ngoài thuyền có mấy thị vệ nhanh chóng tiến vào. Mấy thị vệ kia tiến lên tả hữu kẹp lấy cánh tay của Mộ Dung Nhược Hồng, kiên quyết “thỉnh” ra khỏi khoang thuyền.

      Giọng hét bất mãn của Mộ Dung Nhược Hồng truyền đến, "Quân Cơ Lạc, ngươi đừng quá đáng, bổn vương tốt xấu gì cũng là hoàng tử. Ngươi chỉ là hoạn quan..."

      Quân Cơ Lạc toát lên khí thế tàn bạo, ánh mắt biến hoá kỳ lạ nhìn Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch, "Thái tử điện hạ, ngươi bản đốc có quá đáng ?"

      Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch mặt mày trong trẻo ôn nhuận nhưng lạnh lùng, thản nhiên , " quá đáng." cũng biết Quân Cơ Lạc tuy rằng thường xuyên làm khó Mộ Dung Nhược Hồng, nhưng đối với Thái tử như cũng hà khắc như vậy.
      Thể diện là do tự mình cho mình, cũng muốn cùng Quân Cơ Lạc xé rách mặt.

      Nhưng nếu có ngày, ngồi lên ngôi vị cửu ngũ, người đầu tiên mà giết chính là...

      Quân Cơ Lạc hứng trí đung đưa đôi chân thon dài, lại dùng ánh mắt sâu đen nhìn Đường Vân Nhiễm. Đường Vân Nhiễm kinh hoảng, nhanh chóng ngẩng nửa bên mặt lên, đem nửa bên mặt nhìn đẹp nhất của mình trình ra.

      "Đường Đại tiểu thư, ngươi cảm thấy bản đốc làm như vậy có quá đáng ?"

      "... Cửu Thiên Tuế, ngài hề sai, làm sao đến quá đáng chứ. Chỉ là... Thứ lỗi cho Vân Nhiễm cả gan, muốn vì Ngũ hoàng tử cầu tình. cũng chỉ bởi vì nhìn thấy muội muội Vân Nhiễm ở trong này, mới nhất thời xúc động phẫn nộ..." Đường Vân Nhiễm tới đây, liền "phù phù" tiếng quỳ xuống, "Tứ Tứ trước đây cùng Ngũ hoàng tử có quan hệ cá nhân tệ, nhưng Tứ Tứ gần đây biết vì sao lại đột nhiên để ý tới ngài ấy. Ngũ hoàng tử bởi vì chuyện này còn oán giận Vân Nhiễm vài lần. Hôm nay nhìn thấy Tứ Tứ ở nơi này của Cửu Thiên Tuế ngài, khỏi nhất thời kích động, cho nên mới xuất khẩu đắc tội Cửu Thiên Tuế."

      Nàng ta như vậy, đem Đường Tứ Tứ thành nữ nhân nơi nơi ái muội biết kiểm điểm. Mà làm đại tỷ như nàng ta, khi Ngũ hoàng tử nguy nan, còn có thể lâm nguy sợ, thay chuyện. Chỉ là điểm này, liền thể nàng ta thông minh.

      Hoạn quan cường thế như Quân Cơ Lạc này, hẳn là thích cùng nữ nhân thông minh như nàng ta hợp tác.

      "A" Quân Cơ Lạc kéo dài thanh, "Đường Đại tiểu thư quả nhiên là nữ tử huệ chất lan tâm a."

      Đường Vân Nhiễm cúi người thi lễ, ánh mắt mang chút khiêu khích, nhìn về phía Đường Tứ Tứ vẫn ngồi ngay ngắn. Nàng ta từng qua, Đường Tứ Tứ chỉ là tác phong của gia đình . Vận mệnh của tiểu thư này chỉ có Đường phủ, Trì phủ, sau đó chính là nhà chồng tương lai. Nữ nhân như vậy chỉ cần có người cậu ruột là Trì Lệ Dập bảo hộ, nàng ta chỉ là kẻ bất tài thể ngóc đầu lên để nhìn ai.

      Mà Đường Vân Nhiễm nàng ta, nếu có thể có Quân Cơ Lạc đặt bên, vậy là như hổ thêm cánh.
      Hy Tran, Layla06, thanhbinh32 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 57: Khi dễ nàng ta, khi dễ nàng ta!
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng


      Đường Tứ Tứ từ nãy giờ gì chính là muốn đem mâu thuẫn giữa mình cùng Đường Vân Nhiễm lan truyền. Dù sao, hai người bọn họ thầm có thể đấu đến tàn nhẫn, nhưng nếu ở chỗ đông người như vậy, tổn hại chính là ích lợi của Đường phủ.

      Nhưng Đường Vân Nhiễm mực chắc chắn mình cùng Mộ Dung Nhược Hồng có tư tình, nàng thể vì mình mấy câu.

      Chỉ là, nàng vừa muốn đứng lên, Quân Cơ Lạc mở miệng trước nàng. "Thái tử điện hạ, Đường Đại tiểu thư ngồi ."

      Quân Cơ Lạc coi như trực tiếp bỏ qua Mộ Dung Nhược Hồng bị kéo ra bên ngoài.

      Mộ Dung Ôn Trạch trầm mặc ngồi xuống trước, Đường Vân Nhiễm hàm răng cắn cánh môi, cũng chọn vị trí ngồi xuống. Tiết thần y từ trước đến nay nhàn vân dã hạc, căn bản để ý tới đám người hoàng gia này. tiếp tục vùi đầu ăn đồ của mình.

      Đôi mắt sâu của Quân Cơ Lạc lóe ra tia nhìn sâu thấy đáy, cho người bày thêm hai bộ bát đũa.

      "Thái tử điện hạ, nghe đại thần phụ thuộc ngươi cùng thủ hạ Ngũ hoàng tử mấy ngày nay đều buộc tội Uy Viễn Đại tướng quân?" Quân Cơ Lạc hai tay ôm ngực, đôi mắt tà ác lóe lên tia sắc bén lợi hại.

      Đường Tứ Tứ dựng thẳng lỗ tai nghe.

      Mộ Dung Ôn Trạch phủ định, thản nhiên gật đầu.

      Quân Cơ Lạc cười ha hả, mang theo cực hạn kiêu ngạo, "Xem ra bản đốc quá xem trọng Thái tử điện hạ ngài rồi. Bản đốc nghĩ rằng ở Tiêu Quốc chúng ta, chỉ có Thái tử điện hạ mới là hy vọng của Tiêu Quốc dẫn dắt Tiêu quốc đến quốc thái dân an. Nguyên nhân, bản đốc ngươi cũng biết. Nhưng tại Thái tử điện hạ sao lại cũng nghe theo những người ngu dốt khác làm náo loạn?

      Đến lúc đó biên phòng đại loạn, quốc thể xong, luôn có những kẻ thừa nước đục nhảy ra tranh chấp. Đến lúc đó Thái tử điện hạ ngài... có thể mất nhiều hơn được!"
      Hừ hừ! Đầu của tiểu tử của ngươi là bị lừa đá sao?

      Nếu tất cả mọi chuyện đều yên bình thịnh thế, chờ đến khi phụ hoàng ngươi băng hà, Tiêu Quốc này còn phải của Thái tử điện hạ ngươi sao. Nhưng nếu ngươi động đến Uy Viễn Đại tướng quân, hơn mười vạn đại quân ở biên quan quân tâm đại loạn, đến lúc đó còn biết tiện nghi cho ai đâu.

      Mộ Dung Ôn Trạch gục đầu xuống, tay nắm gắt gao tay áo, khí khái toàn thân ôn nhuận nho nhã cũng dần dần chuyển lạnh, cả người đều nhờ vải đệm khẽ che lấp.

      Có lẽ Quân Cơ Lạc đúng, nhưng Vân Nhiễm nàng ấy nghĩ ra được biện pháp có thể đem hơn mười vạn đại quân kia đều trấn an.

      Tựa như Vân Nhiễm qua, Thái tử như bình thường thái bình. phải làm chút công trạng cho dân chúng xem. Nếu có thể đem Trì Lệ Dập Đại tướng quân được mọi người khâm phục hắt nước bẩn, trở thành gian thần lừa đời lấy tiếng, công trạng của cũng lớn.

      Quân Cơ Lạc thu hồi ánh mắt, thấy trong bát của Đường Tứ Tứ trống rất nhiều, liền cầm chiếc đũa gấp vào trong bát của nàng ít thức ăn. cười trầm, "Đường Tứ Tứ, nàng thấy chưa. Trở về cho cậu của nàng biết, là Thái tử điện hạ cùng Ngũ hoàng tử chuẩn bị hướng người cậu nàng hất nước bẩn. Nàng hãy với cậu của nàng rằng, khuyên ông ấy trước lúc còn chưa bị người ta xấu trở thành đại gian thần nhanh chóng tìm hoàng tử để đầu quân vào. Bản đốc cảm thấy Tam hoàng tử tồi."
      Lời đại nghịch như vậy cũng chỉ có Quân Cơ Lạc mới dám ra, nhưng Đường Tứ Tứ biết đây là Quân Cơ Lạc giúp cậu của nàng. nhắc nhở Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch, đừng đùa với lửa để rồi tự đốt cháy chính mình. Trì Lệ Dập phải ngốc tử, ngươi đùa bỡn như vậy. Đắc tội với ông ta, ông ta mang theo hơn mười vạn đại quân đầu quân vào Tam hoàng tử, đến lúc đó Thái tử ngươi liền xong đời!

      Tuy rằng trong lòng Đường Tứ Tứ vẫn là có chút sợ Quân Cơ Lạc, nhưng thể , giúp nàng rất nhiều.

      Ở trong mắt người khác, Quân Cơ Lạc là đại hoạn quan tội ác tày trời, là đại gian thần, nhưng ở trong lòng nàng, nàng chỉ xem như là con người mà thôi. Chỉ cần lần sau trêu cợt nàng, vậy chính là người tốt.

      Nàng cảm kích nhìn Quân Cơ Lạc cười cười, ánh mắt trong mắt sáng ngời.

      Quân Cơ Lạc vừa lòng gật đầu, tệ, sợ ngu, chỉ sợ có ngộ tính, tiểu nha đầu này cực kì thông minh.

      Đường Vân Nhiễm kỳ vẫn nhìn chăm chú vào Đường Tứ Tứ cùng Quân Cơ Lạc, nàng ta xuất lâu như vậy, con mắt Quân Cơ Lạc vẫn hề nhìn nàng ta, hai tay nàng ta nắm thành quyền, vừa ghen tị lại vừa hâm mộ.

      Đường Tứ Tứ nữ nhân này rốt cuộc làm gì để lọt vào mắt hoạn quan Quân Cơ Lạc.

      Trong lòng nàng ta xoắn lại, mặt mang theo nụ cười ôn hòa với Quân Cơ Lạc, "Cửu Thiên Tuế, bàn cơm vẫn là nên bàn quốc . Vân Nhiễm sớm nghe thấy đại danh của ngài, muốn đến bái kiến ngài, Vân Nhiễm kính ngài chén rượu."

      Đường Vân Nhiễm bưng lên chén rượu, thập phần hào sảng kính Quân Cơ Lạc chén rượu.

      Con ngươi Quân Cơ Lạc u ám nghiền ngẫm, "Đường Đại tiểu thư này, ta thấy ngươi chỉ ngồi như vậy có chút thú vị nào, nghe ngươi tài nghệ song tuyệt, bằng cho bản đốc cùng Thái tử điệu nhảy trợ hứng ?"

      Đường Tứ Tứ trong lòng cười khúc khích, muốn cho Đường đại tiểu thư Đường Vân Nhiễm này giống như vũ cơ nhảy nhót ở trước mặt hoạn quan Quân Cơ Lạc này, Cửu Thiên Tuế ngài đây là khi dễ nàng ta, hay là quá mức khi dễ nàng ta?
      Hy Tran, Layla06, Playgirl901035 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 58: Cửu Thiên Tuế rất bất công!
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng

      Đôi mắt u ám của Quân Cơ Lạc nghiền ngẫm, "Đường Đại tiểu thư, chỉ là ngồi như vậy thú vị, nghe ngươi tài nghệ song tuyệt, bằng cho bản đốc cùng Thái tử điệu nhảy giúp vui ?"

      Quân Cơ Lạc thốt ra lời này, khiến cho sắc mặt Đường Vân Nhiễm trở nên trắng nhợt. Bắt nàng ta giống như vũ cơ uốn éo thân mình khiêu vũ cho hoạn quan Quân Cơ Lạc này xem, đây phải nhục nhã nàng ta sao?

      Đường Vân Nhiễm siết chặt lòng bàn tay mình, " có lỗi, Cửu Thiên Tuế... hôm nay thân mình Vân Nhiễm thoải mái, thể khiêu vũ giúp vui cho ngài..." Mặt nàng ta khó coi .

      Quân Cơ Lạc nhướng cao đôi mày kiếm, cách cương quyết sắc bén, "A, phải , vậy thực mất hứng, bản đốc quả nhiên là người có phúc được xem."

      Nãy giờ Tiết thần y biết như thế nào từ phía sau đột nhiên ngẩng đầu, cười nhạo Quân Cơ Lạc, , "Quỷ thiếu đạo đức, làm gì có chuyện ngươi có phúc được xem chứ, căn bản là con nhà người ta ghét bỏ ngươi là hoạn quan, cho nên mới nguyện ý khiêu vũ cho ngươi xem. Bất quá ai Quỷ thiếu đạo đức nhà ngươi đáng ghét như vậy, người ta muốn khiêu vũ cho ngươi xem, đó là ngươi xứng đáng!"

      Nếu có thể, Đường Tứ Tứ muốn đối với Tiết thần y dựng thẳng ngón tay cái, lời này của công khai là giúp Đường Vân Nhiễm, nhưng thực tế cũng là chụp mũ nàng ta.

      Quả nhiên, Quân Cơ Lạc nheo lông mày sâu mấy phần, biến hoá kỳ ảo nhìn về phía Đường Vân Nhiễm, vui , "Đường Đại tiểu thư, ra là do bản đốc là hoạn quan, nên xứng xem vũ kĩ của ngươi."

      Đường Vân Nhiễm dùng ánh mắt sắc bén, căm giận trừng mắt nhìn Tiết thần y, sau đó cười xấu hổ, "Làm sao lại thế. Nếu Cửu Thiên Tuế muốn xem vũ đạo của Vân Nhiễm, Vân Nhiễm nhảy là được."
      Ánh mắt nàng ta dạo qua vòng, chút ánh sáng bén nhọn lên, "Chỉ là muội muội Tứ Tứ của Vân Nhiễm thực cũng biết khiêu vũ, bằng cho tỷ muội chúng ta cùng nhau nhảy điệu cho Cửu Thiên Tuế xem nhé."

      Nếu phải xấu mặt, nàng ta cũng muốn lôi kéo Đường Tứ Tứ theo cùng.

      "Nàng ấy à..." Quân Cơ Lạc chắc chắc lưỡi, thập phần bất công , "Vết thương phía sau lưng của nàng ấy vẫn chưa được khỏe hẳn, loại chuyện khiêu vũ này chỉ sợ thích hợp với nàng ấy."
      Đây là kỳ thị, cực kì kỳ thị, kỳ thị trắng trợn mà!!!

      Gân xanh thái dương của Đường Vân Nhiễm co giật như muốn nhảy ra ngoài, ở trong lòng nàng ta thề ngày nào đó giết chết Quân Cơ Lạc.

      Đường Tứ Tứ theo lời của Quân Cơ Lạc, "Đại tỷ, vết thương lưng Tứ Tứ đích thực vẫn chưa lành, bằng muội muội đánh đàn cho tỷ, tỷ tới nhảy điệu ." Đánh đàn là tiểu thư khuê các phải học, nhưng khiêu vũ gì đó, bình thường gia thế như các nàng trong nhà đều có vũ cơ.

      Đối với đề nghị của Đường Tứ Tứ, Quân Cơ Lạc rất ngoan ngoãn nghe lời. Về phần Thái tử điện hạ, mặc dù có nghĩ thầm muốn tốt cho Đường Vân Nhiễm, nhưng vết thương lưng Đường Tứ Tứ chính là bởi vì . tại chính nàng cũng vết thương sau lưng nàng vẫn chưa khỏi hoàn toàn, thể thêm gì nữa.

      Rất nhanh có thị vệ lấy đàn đến, Đường Tứ Tứ ngồi ngay ngắn, dùng ngón tay ở dây huyền cầm kích vài cái, thử mấy , mới ngẩng đầu nhìn Đường Vân Nhiễm.

      "Đại tỷ, muội muội bắt đầu."

      Đường Tứ Tứ xong, liền chính thức khảy đàn.

      Mà Đường Vân Nhiễm dưới tình huống như vậy, thể lắc vòng eo mảnh khảnh khiêu vũ.

      Đường Tứ Tứ là tâm thích đánh đàn, nàng ngồi ở viền huyền cầm, rất nhanh tiến vào trạng thái say mê, tiếng đàn róc rách như nước chảy, tiếng đàn chậm rãi, làm cho người ta vừa nghe liền vui vẻ thoải mái.

      Nhưng Đường Vân Nhiễm, bởi vì mang tâm tình vui khiêu vũ. Cho nên thân thể cứng ngắc, khiêu vũ ra được thuần thục xinh đẹp cho lắm.

      Xong khúc, Quân Cơ Lạc nhếch khóe môi, vẻ mặt cợt nhã , "Tiếng đàn thực động lòng người, chỉ là điệu nhảy này... xứng nổi với tiếng đàn."

      Lời này... Làm cho sắc mặt Đường Vân Nhiễm trắng nhợt, lại hận thể giết chết Đường Tứ Tứ!
      Hy Tran, Layla06, thanhbinh33 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :