1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      chương 36: Lý thị lâm bồn ( tiếp theo)

      Lâm di nương thấy hai người vào hỏi “Vừa rồi là ai tới?”

      Nha hoàn cười “Là người tam nương đến đây hỏi tình huống của di nương”

      Lâm di nương vội “Có với người tam nương thân thể ta tốt ?”

      Nha hoàn kia rồi, nhưng tam nươngnói thân thể di nương mảnh mai cần chăm sóc kĩ thời gian nữa”

      Lâm di nương lầm bầm “Suốt ngày trongphòng phiền muốn chết, sao thấy Thẩmmama đến tìm ta?”

      Nha hoàn cười “Di nương biết, mỗingày Thẩm mama đều đến chỗ phu phân vì vậy dám đến phòng di nương sợ lây bệnhtruyền cho phu nhân tốt”

      Lâm di nương nghe vậy khỏi mắng mấycâu, tức giận ra thân mồ hôi, Xảo Xảo vội hầu hạ nàng cởi áo ngoài nằm xuống.

      Sáng sớm hôm sau, liền có nha đầu mang đồThẩm mama để lên xe ngựa. Thẩm mama mặc xong y phục đến phòng lớn dập đầu với Cố Lễ và Lý thị. Cố Lễ giao thư nhà viết xong cho Thẩm mama lại dặn dò nàng đường cẩn thậncho đến khi Thẩm mama ra khỏi cửa, Cố Lễ mớicùng Lý thị quay vào.

      Trong nhà Thẩm mama , Vương di nương bịđuổi đến thôn trang làm việc Cố Lễ và Lý thịcảm thấy nhõm ít. Cố Lễ lại hạ lệnh cho Nguyên Dung các phủ làm khách chỉ có thể ở trong nhà làm nữ công. Lâm TuyếtDiên thấy Nguyên Dung tìm nàng liền tới Cố phủ mấy lần, mỗi lần đến cũng bị NguyênThu lấy li do cản trở về. Nguyên Dung mất đimột trợ thủ, mà Trương di nương bị Cố Lễ chê mấy lần cảm thấy nản chí chỉ ở trong viện dưỡng thương, ngay cả cửa viện cũng ra chứ đừng tìm Nguyên Dung. Vì vậy màNguyên Dung an phận chút.

      Chỉ có Lâm di nương thỉnh thoảng náo loạn chạy ra khỏi viện, chỉ là bệnh của nàng mỗi lầntốt lên chút lại gặp vài nguyên nhân cảmlạnh trở lại. Lặp lại vài lần Cố Lễ hạ lệnh khôngcho nàng ra khỏi phòng, vì vậy mỗi ngày Lâm di nương chỉ có thể ngồi bên cửa sổ nhìn mảnhcây cỏ càng ngày càng héo khô.

      Đảo mắt đến trung tuần tháng tư, trong vườn Cố phủ nở đầy hoa tươi. Lý thị nâng cao bựng bựchín tháng đỡ deo tản bộ. Nguyên Thu dẫn mấytiểu nha đầu tới thỉnh an Lý thị, Lý thị thấy mấytiểu nha đầu cũng ôm ít đỗ quyên, mẫu đơn, hoa đào liền cười “Sao lại hái được nhiều như vậy, tùy tiện vài nhánh thả vào bình hoa là được”

      Nguyên Thu tiến lên đỡ Lý thị từ từ tản bộ theo nàng, trong miệng cười “Hôm nay vườn nởnhiều hoa, thân thể mẫu thân nặng nề vàovườn được nữ nhi hái ít cho mẫu thân ngắm”

      Lý thị cười vỗ tay Nguyên Thu “Là Thu nhi hiếu thuận” xong gọi Thái Tuyết lấy mấybình hoa ra ngoài, cắm hoa vào, Nguyên Thu vộinói “Để tự tay nữ nhi cắm cho mẫu thân”

      Lý thị nửa ngày cảm thấy mệt mỏi, để Nguyên Thu đỡ trở về. Nguyên Thu lấy bìnhhoa màu lam ra ngoài, lấy hoa ngọc lan, mẫu đơn và hoa hải đường cắt theo dài ngắn khác nhau cắm chung vào bình hoa cười “Đây là ngụ ý cát tường phú quý, đặt trong nhàngắm cũng đẹp”

      Lý thị cười gật đầu, lại thấy Nguyên Thu lượm chút mẫu đơn và mấy loại hoa khác phối hợp lại. Lý thị thấy nàng loại hoa khác nhau chọnbình hoa khác nhau, cắm lên cũng có chút ý cảnh, cười sai Thái Tuyết đem bình hoa đặt ở các phòng.

      Nguyên Thu rửa tay thấy giường ít y phục trẻ cầm lên nhìn cảm thấy vải vóc cực kì mềm mại nhưng lại có vẻ cũ chút. Thấy vẻ mặt Nguyên Thu nghi ngờ Lý thị “Là khi còn bé con mặc, ta cho người tìm khắp trong ngoài, giặt sạch mới đem vào, đứa vừa sinh ra mặc y phục như thế mới bị bệnh”

      kiện kiện Nguyên Thu đều nhìn kĩ,thấy vẻ mặt Lý thị có chút mệt mỏi, hầu hạ nàngđi ngủ, tự tay bỏ màn xuống, gọi Trương mama vào phòng chuyện.

      Vì gần tới ngày sinh của Lý thị, bà mụ và bà vú tìm xong, vì trong phủ nha hoàn mama có hạn. Đầu mấy tháng trước Nguyên Thu kêu môigiới bán người tự mình cùng Trương mamatrước chọn lựa vài nhóm nha đầu, những người có vẻ bệnh bẩn thỉu đần độn cũng lọc ra, còn lạiđể Lý thị xem. Lý thị chọn năm người ra ngoài nhất nhất hỏi gia thế xác định là người trong sạch mới lưu lại.

      Nguyên Thu dẫn theo năm nha hoàn mới muatheo bên người để cho Trương mama đám người Chức Mộng dạy quy củ cho họ. Mắt thấy batháng nữa là Lý thị lâm bồn nhưng Nguyên Thu vẫn yên lòng đối với mấy nha đầu mới. Trương mama thấy Nguyên Thu chân mày cau chặt hỏi nguyên do mới cười “Mấy nha đầu này làm gì vào nhà hầu hạ nhanh như vậy, chỉ là nha đầu bên ngoài thôi, đại nha hoàn bên người tiểu thiếu gia tới phòng lớn phục vụ là được” Nguyên Thu nghe vậy mới yên tâm.

      Lại qua bảy tám ngày, thai nhi Lý thị máythường xuyên thỉnh thoảng căng lên đau đớn. Mỗi ngày Nguyên Thu nhìn bụng lớn của nàngmà lo lắng, cảm giác như bụng lớn hơn so với phụ nữ có thai kiếp trước. Cố Lễ tính toán thời gian sinh còn mấy ngày liền cho đại phu ngày ngày tới bắt mạch, rước hai bà mụ về phủ.

      Nửa đêm hôm đó Cố Lễ vừa mơ mơ màng màng ngủ, bị tiếng rên rỉ của Lý thị đánh thức, giậtmình từ giường nhảy xuống, vội gọi người thắp đèn. Có nha hoàn thắp nến lên, Cố Lễ nhìntrên giường có tia máu, hoảng hốt kêu lên“Nhanh! Kêu bà mụ”

      Trương mama vào phòng xem Lý thị, kêu ngườiđẩy Cố Lễ ra, Thái Tuyết sợ tiểu nha đầu làm lỡ việc tự mình chạy kêu bà mụ tới. Bích nhi vào sân nhóm bếp chuẩn bị nước nóng.

      Hai bà mụ chỉnh tề theo Thái Tuyết vào phòng,kêu nước nóng khăn lông sạch chờ sinh xong dùng rồi đóng cửa sổ lại. Cố Lễ bên ngoài ngheLý thị tiếng kêu to hơn tiếng khỏi nắm chặt tay.

      Phòng lớn hò hét loạn thành mảnh, TháiTuyết bởi vì bận rộn mà chạy chạy lại mang nước sôi vào, sợ nhưng thứ này ai xem kĩ mà rối loạn, vội sai người tới mời Nguyên Thu tới. Nguyên Thu vì ban đêm nghĩ đến Lý thị ngủ cũng yên ổn. Nha đầu phòng lớn tới mấy câu với Chức Mộng thấy Nguyên Thumặc xong quần áo ra cuống quít tiến lên thỉnhan. Nguyên Thu nghe Lý thị lâm bồn cũng kịp hỏi kĩ vội sai người đốt đến lồng chạylên phòng lớn. Chức Mộng mặt theo mộtmặt gọi Thúy Oanh cầm teho áo choàng.

      Lý thị mang thai thứ ba mà vừa đủ tháng,Nguyên Thu vừa chạy tới viện Lý thị chỉ nghetiếng con nít khóc to từ trong nhà truyền ra.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 37: Rượu đầy tháng

      Cố Lễ và Nguyên Thu nghe tiếng con nít khócnhất thời khẩn trương, hai người nhìn chằmchằm cửa phòng đóng chặt chờ bà mụ ôm đứa bé ra ngoài chúc mừng. Bà mụ sớm dùng nước nóng tẩy rửa chất bẩn cho đứa bé rồi dùngchăn gói kĩ vẻ mặt tươi cười ra hành lễ với Cố Lễ “Chúc mừng đại nhân có lân tử!”

      Cố Lễ nghe vậy thở phào nhõm, kìmđược vui mừng vội vàng ôm đứa bé nhìn mộtchút. Nguyên Thu cười “Hôm nay vẫn chưatới canh bốn, trời còn khuya sao dám để người ta ôm đệ đệ ra ngoài?” Bà mụ hiểu được là Cố Lễ cực kì coi trọng con trai đến lúc đó tự nhiênđược khen thưởng ít bạc mặt cũngcười vui vẻ.

      Cố Lễ tiếp nhận lời chúc của tôi tớ, chỉnghe thấy thanh Lý thị kêu đau, nhất thời Cố Lễ và Nguyên Thu bị dọa sợ. Bà mụ kia cũng bị dọa giật mình vội tiến vào phòng để lại Cố Lễ và Nguyên Thu trong bụng đầy lo lắng mà khôngthể vào xem sao, chỉ đành hé mắt nhìn vàongưỡng cửa. Trong chốc lát thấy hai tiểu tứcphụ ra cũng mang chậu nước nóng vào.

      Tất nhiên trong lòng Cố Lễ và Nguyên Thu gấpgáp nhưng cũng dám cản lại nah đầu kiahỏi chuyện Lý thị chỉ đành lo lắng chờ đợi.Nguyên Thu hiểu là nữ nhân sinh con là qua quỷ môn quan, nhất là cổ đại y học chưa phát triển, sản phụ rất có khả năng xuất huyết sau hậu sản mà chết, trong lòng loạn lên, nắm chặt tay Chức Mộng, vô tri vô giác tựa lên người bà vú.

      Cũng biết qua bao lâu trong phòng lại truyền ra tiếng con nít khóc, Cố Lễ và NguyênThu liếc mắt nhìn nhau, xem như nam hài có gì tốt, sắc mặt càng thêm khó coi. Qua mộthồi lâu, cửa phòng đóng chặt được mở ra, bà mụ vui mừng chạy đến cười “Chúc mừngCố lão gia được thêm thiên kim!”

      Cố Lễ và Nguyên Thu nghe có chút phản ứng kịp, mờ mịt nhìn bà mụ. bà mụ thấy họ thầnhồn chưa định, hiểu được là bọn họ cho rằng Lý thị có bất trắc gì mà sợ liền cười bổ sung thêmmột câu “Phu nhân sinh đôi long phượngthai, mẹ con ba người đều bình an, lão thân chúc mừng Cố lão gia!”

      Cố Lễ nghe vậy mới thả lỏng người, lau mồ hôitrên trán cười “Cầm hai lượng bạc tới thưởng hai vị bà mụ”

      Hai bà mụ nghe vậy vội hành lễ, trong lòng đoán là được thưởng rất nhiều bạc nhưng ngờCố Lễ ra tay lại rộng lượng như vậy, lập tức lôi toàn bộ lời đại phú đại quý ra xài hết, Nguyên Thu mới để cho hai người nghỉ ngơi.

      Đợi trong nhà dọn dẹp sạch , người làm treo cung gỗ chuẩn bị lên cửa bên trái, giắt khăntay lên bên phải mới tiến lên chúc mừng Cố Lễ.

      Cố Lễ và Nguyên Thu vội vàng vào phòng, Trương mama và Thái Tuyết mỗi người ôm đứa cho Lý thị nhìn. Cố Lễ vào nhà thấymặt mũi Lý thị tái nhợt, nhất thời đau lòngkhông thôi lên cầm tay nàng khỏe chút nào chưa?”

      Lý thị yếu đuối cười tiếng, đẩy Cố Lễ ra “Cận thân có việc gì, lão gia nhanh xem con chúng ta chút”

      Nguyên Thu thấy phu thê bọn họ chuyện, sớm xem hai đứa , Cố Lễ đau lòng hỏi Lýthị mấy câu mới thả tay Lý thị ra vén chăn lên, khi nhìn thấy tiểu nhi tử nhất thời vuimừng cười miệng ngậm được. Nguyên Thu bên cạnh thấy trong lòng cười thầm.

      Vì hai đứa bé mới sinh theo tục lệ Cố Lễ và Nguyên Thu cũng dám ôm, chỉ ngồi nhìnmột hồi mới lưu luyến rời . Đến ba ngày sau,làm lễ tắm rửa cho hai đứa bé, tiểu thiếu giađược làm lễ “Thiên địa bốn phương”, Cố Lễmới ngừng ôm nhi tử vào trong ngực,Nguyên Thu lại ôm tiểu muội hừ hừ ca hátcho nàng nghe.

      Vì Lý thị ở cữ, Cố Lễ tiện cùngphòng với nàng, Lý thị nghe Lâm di nương bệnh khỏi hơn hai tháng liền để Cố Lễ qua đó.Hôm nay Cố Lễ cũng ba mươi tuổi, đối với việc nam nữ sớm phai nhạt ít, huốngchi Lý thị cho đôi long phượng thai, vìvậy ban ngày về nhìn hai đứa bé buổi tối đến chỗ Lâm, Trương di nương ngủ mấy đêm,đa số là ở thư phòng qua đêm.

      Vốn là trong phủ chuẩn bị ít đồ dùng connít, ngay cả bà vú cũng có người, lần nàyLý thị sinh long phượng thai, mấy nương tử may vá ngày đêm làm cho kịp y phục cho con nít.Trương mama vội cho người tìm bà vú lại tựmình chọn lựa lại mới tìm được bà vú giathế trong sạch về.

      Lý thị vừa sinh có mấy ngày, người ở kinh thành tới. Nguyên Thu nghe báo lại chỉ xem như lão thái thái cho người tới liên hệ, liềnnhíu chân mày ra gặp ai ngờ là nam tử xa lạ.

      Nam tử thấy Nguyên Thu sững sờ nhìn nàngcười ngoắc “Là Thu nhi ? Hôm nay lớn như vậy, ta là cữu cữu của ngươi”

      Cố Lễ ngồi ở chủ vị gật đầu với Nguyên Thu“Đây là đại cữu cữu của ngươi, còn nhanh thỉnh an”

      Nguyên Thu nghe vậy liền hiểu đây là ca ca ruộtcủa mẫu thân gọi là Lý Túc Phong, vội tiến lênthỉnh an, rồi thả tay đứng bên nghe hai người chuyện.

      ra là Lý Túc Phong mới được nhận chứclàm Giang Tô tuần phủ, lần này là dẫn theo Liễugia tới Giang Tô nhận chức. Nghe muội muội sinh long phượng thai, Lý Túc Phong dàn xếpxong cho gia quyến vội vàng mang nhiều rươngđồ đến Hàng Châu.

      ra Lý lão phu nhân nghe nữ nhi lại mang thai, lo lắng nàng tuổi lớn sinh đẻ làm bịthương thân thể. Vì vậy đưa đến mấy rương dược liệu thuốc bổ trân quý để cho Lý TúcPhong mang đến cho Lý thị. Lại suy nghĩ nữ nhi mấy năm nay được ăn đồ ăn khẩu vị của quê nhà, sợ ở cữ cũng uống được canh bổ thân thể tốt vì vậy cũng đưa cả Chu tẩu tử phụtrách nấu đồ ăn cho mình cho Lý thị.

      Nguyên danh của Chu tẩu tử là Thủy tỉ, tổthượng xuất thân từ thái y, sau gia đạo suy tàn đến thời nàng chỉ còn lại hai người là nàng vàmẫu thân. Vì nuôi sống mẫu thân Thủy tỉ bánmình cho Lý gia, nàng hiểu chút ít y thuật mà cũng là tay nấu ăn ngon, Lý lão phu nhân để cho nàng đặc biệt hầu hạ mình.

      Cố Lễ bận rộn tiếp đón đại cữu cữu lại phân phó Nguyên Thu dọn dẹp phòng cho Lý Túc Phong.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 37: Rượu đầy tháng ( tiếp theo)

      Nguyên Thu phân phó người làm dọn dẹp NgâmTuyền các, đưa đồ mới qua còn sai người dẫn Chu tẩu tử nghỉ ngơi. Lý Túc Phong thấy Nguyên Thu an bài chuyện đâu vào đấy, liền cười với Cố Lễ “Lúc trước muội muội gởithư nàng mang thai là cháu giúp đỡ xử lí chuyện nhà, lão thái thái còn tin nànglà đứa bé mới bây lớn. Hôm nay xem ra, cháu ngoại so với muội muội còn có tiền đồ hơn”

      Cố Lễ cười khiêm nhường mấy câu, Lý Túc Phong để cho người đưa quà tặng lên, cũng là hộp trang sức và ít đồ chơi. Nguyên Thu cười hành lễ mới thu, lại ngồi chuyện chút nhìn canh giờ còn sớm mới cáo lui an bài cơm trưa.

      Ngày đầy tháng, các phủ sáng sớm rối rít mang theo quà mừng tới, đợi Lý thị tắm rửa cho hau đứa bé xong tất cả phu nhân của các phủ cũng đầy đủ ngồi chuyện phiếm. Lý thị vội dẫn theo hai bà vú ôm hai đứa bé ra ngoài. Các phu nhân thấy cũng đứng lên chúc mừng nàng rối rít khen nàng có phúc khí. Mọi người cười nghe có người truyền Nam Bình Quận Vương phi tới. Phu nhân cácphủ nghe vậy đều chắc lưỡi, Lý thị cũng thấytrên mặt có quang, vội đứng dậy ra ngoàinghênh đón quận vương phi.

      Mọi người thấy Nam BinhVương phi thản nhiên dẫn theo nha hoàn vào, vội đứng dậy thỉnh an. Quận Vương phi ngồi cao liền cho mọi người đứng lên.

      Lý thị thấy Quận Vương phi tới nịnh nọt vài câu, Quận Vương phi cười “Nghe ngươisinh đôi long phượng thai, at cũng tới dínhlây chút niềm may, nhanh đưa đôi song sinhtới ta nhìn chút”

      Lý thị ôm nam hài từ tay bà vú cho Quận Vương phi nhìn. Quận Vương phi thấy đứa bé mặt trắng nộn nộn thích buông tay, nhận lấy từ tay Lý thị, thấy đứa bé ngủ ngọt ngào cũng khôngnhẫn tâm quấy rối , chỉ ôm lẳng lặng nhìn rồi đưa lại cho Lý thị.

      Mọi người đùa, Lý thị nhìn canh giờ sai biệt lắm, sai người chuẩn bị nghi thức đầy tháng. Trong tiền thính Cố Lễ sớm nghĩ xong tên cho hai đứa bé tại chỗ vung bút. Mọi người tiến lên nhìn, thấy tên nam hài là Cố Tuyền nhủ danh Tuyền ca, nữ nhi là Nguyên Tịch nhủ danhNữu Nữu liền cười khen. Cố Lễ sớm chongười đánh khóa trường mệnh tự mình đeo cho hai đứa bé mới cho người ôm vào bên trong.

      Mọi người phen náo nhiệt, uống rượuliền đứng dậy cáo từ, Cố Lễ nhất nhất đưa hết tân khách ra ngoài phủ.

      Lý thị bị ầm ĩ cho tới trưa cũng thấy mệt mỏi,liền sai bà vú mang hai đứa bé về viện chăm sócmình trở về phòng nghỉ ngơi. Nguyên Thu nhìn mọi người thu dọn xong đồ đạc, liền xem NữuNữu và Tuyền ca. ngờ vừa tới cửa thấySĩ Hành cười hì hì chạy tới.

      Sĩ Hành năm nay tháng có đến haimươi ngày là chạy đến Cố phủ nghe tiên sinhgiảng bài với Cố Sơn. Vì Cố Sơn chăm chỉ học, Nam Bình Quận Vương hiểu được Cố Lễ là người chăm chỉ, gia sư cực nghiêm nên cũng gò bó Sĩ Hành tìm Cố Sơn. Sĩ Hành tới thường xuyên đổi cách gọi phu thê Cố Lễ là bá phụ bá mẫu, Cố Lễ từ chối phen là cứng rắn được đành phải nghe theo .

      Sĩ Hành từ xa nhìn thấy Nguyên Thu liền cười hì hì ngừng chân, đợi nàng đến trước mặt hỏi “Thumuội muốn đâu?”

      Nguyên Thu cười “Muội muốn xem Tuyền ca và Nữu Nữu, giữa trưa ca vội vàng như thế là muốn đâu?”

      Sĩ Hành nghe vậy cười “Ta thấy Tuyền ca trắng trắng mềm mềm chơi thích, liền muốnbóp hai cái”

      Nguyên Thu nghe vậy trừng mắt “Đứa bé thể bóp. Nhà ca phải vừa sinh đệđệ sao về nhà mà bóp?” Sĩ Hành miễn cưỡng chút cười chơi thíchbằng Tuyền ca và Nữu Nữu”

      Nguyên Thu thấy trong mắt Sĩ Hành xẹt qua chút đơn, trong lòng khỏi hối hận. ra năm ngoái Nam Bình Quận Vương ra ngoài du ngoạn lạc đường trong núi, thấy trời tối,may mắn gặp Hứa tiều phu, dẫn về nhà nghỉ ngơi đêm. Tiều phu tuy là thôn phu sơn dãlại có nữ nhi xinh đẹp, Nam Bình Quận Vương quen nhìn nữ nhi khêu tú, lúc thấy nữ nhi của tiều phu trong lòng sinh mến. Ngày mai liền dẫn Hứa nương về Vương phủ cả ngày cưng chiều. Cuối cùng cả lão vương phi đềunhìn vừa mắt, răn dạy chút nhưng tháng cũng hơn nửa tháng ở nơi đó của nàng.

      Hứa nương từ hiểu lễ nghi quy cũ cũng lên phòng phục vụ vì QuậnVương phi cũng muốn thấy nàng liền kệ nàng. Ai ngờ nàng cho rằng Quận Vương phi sợ nàng càng thêm kiêu căng. Quận Vương phi tứckhông chịu được, phạt nàng mấy lần đều bị Nam Bình Vương cản trở. Hứa di nương sinh đứa con trai làm Quận Vương rất vui mừng cả ngày ôm trong ngựa giắt ở khóe miệng. Sĩ Hành thấy trong lòng thoải mái. Quận Vương phi vì chuyện này mà tích tụ buồn bực cuối cùng cũngbuồn buồn vui, vì vậy Sĩ Hành rất khôngthích nhìn thấy Hứa di nương cả đứa bé mớisinh cũng muốn nhìn lâu cái.

      Nguyên Thu nhớ tới đoạn chuyện xưa này hốihận mình nhanh miệng bộ mặt hối tiếc vội mờiSĩ Hành xem Tuyền ca, cũng hứa hẹn cho phép Sĩ Hành bóp tay Tuyền ca. Sĩ Hành nghe vậy cười vui vẻ nháo làm cho mặtNguyên Thu đỏ bừng. Cố Sơn tới thấy haingười chuyện liền cười chạy tới “Các ngươi vào nhìn đệ đệ muội muội ở đây cái gì?”

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 38: Tới Hạ phủ làm khách

      Nguyên Thu qay đầu thấy Cố Sơn đến trước mặtcười hì hì “Sĩ Hành ca ca lén đến xem tiểubảo bảo, muội giễu cợt đây” Cố Sơn lấytay bắn cái trán nàng “Còn ở đây ba hoa, mặt trời chói như vậy đứng bên ngoài cũngkhông sợ cảm nắng còn nhanh vàonhà”

      Nguyên Thu cười hì hì dẫn đầu chạy nhanh vàonhà, vừa đúng lúc bà vú cho Nữu Nữu và Tuyềnca bú xong ôm vào lòng. vỗ lưngcho tiểu bảo bảo cho đến khi Nữu Nữu và Tuyền ca hết nấc sữa mới ngừng tay. Nguyên Thu thấy Nữu Nữu mở to mắt nằm bả vai bà vú nắm tay nho đặt quai hàm bên dính đầy nước miếng. Nguyên Thu cho người lấy khăn ướt tự mình lau sạch nắm taynhỏ bé rồi nhận lấy Nữu Nữu từ trong ngực bà vú giọng dụ dỗ “Nữu Nữu ngủ à? Tỉ hát cho muội nghe nhé?”

      Nguyên Thu vừa dứt lời liền nghe Sĩ Hành và Cố Sơn ở bên gật đầu “Được” Nguyên Thu biết hay nên cười “Muộiđang với muội muội của muội, hai ca cũng nhanh miệng, chẳng lẽ hai người là muộimuội của muội hay sao?”

      Sĩ Hành cười hì hì “Nữu Nữu nghe khônghiểu, còn bằng hát cho chúng ta nghe” Cố Sơn vội gật đầu cười “Sĩ Hành rất đúng”Nguyên Thu liếc hai người bọn họ cái, liềnxoay người đến bên cửa sổ tiếp tục dụ dỗ Nữu Nữu. Sĩ Hành và Cố Sơn thấy có gì vuiliền đến bên cạnh Tuyền ca. Hai người thấy Tuyền ca nho mềm mại cũng dám ôm, chỉ đành để bà vú ôm để giường, Sĩ Hành và Cố Sơn hai người nằm bên giường, người sờ tay người cầm chân .

      Nguyên Thu ôm Nữu Nữu hừ hừ khúc hátru, thân thể theo bài hát nhàng lay động, chỉ chốc lát Nữu Nữu liền ngủ. Ngay cả giườngTuyền ca cũng nheo mắt, Sĩ Hành ngáp “Saohôm nay lại buồn ngủ hơn thường ngày?”

      Nguyên Thu cười ôm Nữu Nữu đến nhàngthả vào bên cạnh Tuyền ca, giọng dặn dò bà vú cẩn thận chăm sóc, lại kéo tay tha Sĩ Hành và Cố Sơn ra ngoài.

      Sĩ Hành ngáp “Thu muội muội gọi ta rangoài làm gì? Nếu có việc gì ta về viện của Sơn đệ”

      Nguyên Thu cười “Cũng sắp đến giờ Thânrồi, chờ ca ngủ trưa dậy cũng đến giờ cơm tối.Chi bằng chúng ta vào vườn lòng vòng chúttí là ca lên tinh thần liền”

      Cố Sơn cười “Muội đúng, đình hồ nghỉ mát có ngọn núi giả, chỗ kia rất lạnh ta cho người lấy vài cuốn sách đến chúng ta vào đìnhđọc sách

      Sĩ Hàng nghe vậy đành theo hai huynh muội bọnhọ, cười với Nguyên Thu “Vậy nghe Thu muội, nhưng muội phải cho người đưa ít chè qua ăn mới được”

      Nguyên Thu cười “Đúng lúc mẫu thân bảotẩu tử làm đồ ăn cho người kêu Bích Nhi trở về. Xưa bay Sĩ Hành ca thích tay nghề của Bích nhi, muội sai nàng làm ít đồ ăn đem đến đây”

      Sĩ Hành nghe vậy đành cười theo hai huynhmuội vào vườn, ba người chọn đường gần nhất qua rừng trúc qua cầu đến đình nghỉ mát. Ba người chọn góc ngồi xuống, nha đầu củaCố Sơn về thư phòng lấy vài cuốn sách đemđến.

      Nguyên Thu thấy mặt trời ấm áp mình có hơi khốn ý ( chắc chị buồn ngủ rồi), liếc mắt nhìn nha đầu lấy sách ra, thấy đều là sách kinh tế, hết hứng thú mệt mỏi “Giờ này buồn ngủ, xem mấy thứ này làm gì?” xong kiên nhẫn tiện tay cầm lên cuốn Luận Ngữ lật hai trang, liền nhớ tới chuyện cười vì vậy để sách xuống cười “Muội nhớ tới chuyệncười cho hai vị ca ca nghe nhé”

      Sĩ Hành vừa nghe vội cười “Mau, nghe chút”

      Nguyên Thu ho tiếng nghiêm mặt “Khổng tử viết ‘buổi trưa ngủ, buổi chiều chịu tội’. Mạnh tử viết “Khổng tử rất đúng’”

      Cố Sơn và Sĩ Hành nghe nhất thời ôm bụng nằm bàn đá cười lớn, Cố Sơn cười “Ở đâumà đọc được? Nếu để phụ thân nghe được, phạt muội đối mặt vách tường suy nghĩ làkhông được rồi”

      Sĩ Hành cười “Hôm nay Trương tiên sinhcòn hỏi muội là sách gì cũng đều học sao? Mỗi ngày có luyện chữ hay ? Nếu tiên sinh biết muội thường ngày chỉ là học những lời này chỉsợ là giận muốn hộc máu”

      Nguyên Thu nghe vậy mặt ửng đỏ “Đây phải là kể chuyện cười cho các huynh sao. Mấysách kia trước khi ngủ muội đều đọc bài,luyện chữ cũng chưa từng bỏ, tiên sinh dạy muốn muội nạp mỗi tháng 100 ngàn chữ Khải to và 100 ngàn chữ Khải đấy”

      Sĩ Hành cười “Muội ra cũng cố gắng, nhưng nữ hài tử cần khảo hạch côngdanh, đừng làm mình mỏi mệt. Nếu muội thích đọc sách trong phủ ta có nhiều sách sơn thủycảnh vật, phong thổ… để ta đưa muội xemthường thường thay đổi chút cũng rất thú vị”

      Nguyên Thu gật đầu cười “Có loại chuyệnxưa thú vị cũng đưa muội vài cuốn” Sĩ Hànhcười đáp.

      Cố Sơn thấy Bích nhi dẫn tới mấy nha hoàn bưng theo thức ăn đến liền cho người thu sách lại. Bích nhi cầm ly Chức Mộng vội vàng cầmấm đựng nước ô mai tới.

      Sĩ Hành uống ngụm cảm thấy chua chuangọt lại lạnh hưng phấn cười “Nước ô mai lạnh hơn so với mấy lần trước. Lạnh mộtchút nhưng giải khát”

      Nguyên Thu cười “Sáng sớm Bích nhi nấuxong nước ô mai rồi thả vào giếng cho lạnh” Sĩ Hành cười uống hai ly lớn, nhất thời cảm thấynhẹ nhàng khoan khoái ít cũng khôngbuồn ngủ như lúc nãy lại nhặt lên khối hoa hồng cao ăn.

      Cố Sơn vừa uống ô mai vừa chọn mấy chuyện luyện võ thú vị của hai người cho NguyênThu nghe. Nguyên Thu cười “Muội nghe nóinhững loại công phu kia có thể Phi Diêm Tẩu Bích, có khinh công cũng có thể bay được. biết hai vị ca ca đạt tới tài nghệ nào?”

      Sĩ Hành khỏi tắt tiếng “Nha đầu này nghe ai bậy vậy, Phi Diêm Tẩu Bích ta cũng chưatừng thấy qua đừng gì đến bay”

      Nguyên Thu đỏ mặt “Kịch thường còngì” Sĩ Hành chỉ xem như nàng coi được vở kịchnào mới lạ cũng hỏi kĩ nàng chỉ là giễu cợt nàng phen, huyên náo thẳng đến lúcNguyên Thu giận quá lấy đồ ném , Sĩ Hànhmới cười liên tiếp xin tha.

      Ba người cười , Nguyên Dung tới. Cố Sơn thấy bóng dáng Nguyên Dung khỏi quay đầu hỏi Nguyên Thu “ phải phụthân bảo nàng ở trong phòng làm nữ công sao?”

      Nguyên Thu giọng “Hôm qua Trương dinương cầu xin phụ thân, mấy lời tốt đẹp phụ thân mới đồng ý cho nhị tỉ mỗi ngày ra ngoàimột canh giờ tản bộ”
      tart_trung, AnLy90xixon thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 38: Tới Hạ phủ làm khách ( tiếp theo)

      Nguyên Dung vào đình nghỉ mát hành lễ với Sĩ Hành trước, lại thỉnh an Cố Sơn mới kéo tay Nguyên Thu “Muội thường ngày cũng khôngđến chỗ tỉ chút, tỉ muốn chuyện vớimuội cũng mời được người”

      Nguyên Thu rút tay mình ra rót chén ô mai cho Nguyên Dung ngoài miệng cười “Còn phải là dợ quấy rầy tỉ thêu thùa may vá muội mới dám

      Nguyên Dung hơi tạm ngừng lại, lại cười cười “Muội đùa, tỉ muốn muội chỉ sợ muội nhiều việc rảnh như vậy”

      Nguyên Thu cười ngăn đề tài “Tỉ là từ đâu lại đây?”

      Nguyên Dung “Vừa rồi tỉ xem đệ đệ muội muội, nhưng bà vú vừa ngủ xong, mấy nhađầu ca ca và muội muội ra ngoài thẳngvào vườn, tỉ liền tìm mọi người trò chuyện”

      Nguyên Thu phụ họa mấy câu, Sĩ Hành bên nghe hai người lạnh nhạt khách sáo cảm thấykhông thú vị cười với Cố Sơn “Hôm qua ở thư phòng vẽ tuấn mã mới nửa, chi bằngchúng ta đến thư phòng tiếp tục vẽ tranh”

      Cố Sơn nghe vậy vội đứng lên cười “Như vậy cũng tốt, cũng tiết kiệm thời gian lại kéo ra tìm được cảm giác ban đầu”

      Nguyên Dung thấy hai người muốn , vộiđứng dậy cười “Các ca ca vẽ tranh biết muội có thể theo nhìn chút hay ?”

      Sĩ Hành nghe vậy bất giác sững sốt, trong bụng muốn mà biết cự tuyệt như thế nào chỉ đành trộm ngắm Nguyên Thu đứng mộtbên. Nguyên Thu thấy thế vội kéo tay NguyênDung cười “Bọn họ vẽ tranh rất thúvị, tỉ chúng ta vào trong nhà , hôm qua muộithêu nửa mũi hài tỉ xem giúp ta chút”

      Sĩ Hành thấy thế nhân cơ hội kéo Cố Sơn ,Nguyên Dung đành theo Nguyên Thu xem mũi hài của nàng.

      Lý thị ra khỏi tháng Cố Lễ liền quay về phòng lớn, vì lo lắng thân thể Lý thị phục hồi như cũ vẫn dám đụng vào nàng. Cả ngày làm cho Chu tẩu tử nấu canh cho nàng uống, gần đến trăm ngày đại phu bắt mạch báo cho Cố Lễ “Thân thể phu nhân còn đáng ngại”Cố Lễ lúc này mới yên tâm, đêm đó quấn Lý thịmột buổi tối, đến lúc Lý thị xin tha hai người mới ôm nghỉ ngơi.

      Lý thị ở trong phủ buồn bực hơn năm mớiđi ra ngoài, hôm nay thân thể điều dưỡng tốt rồi Lý thị cho người đưa thiệp đến Hạ phủ hẹn ướccanh giờ. Ngày hôm sau Lý thị dẫn Nguyên Thu Hạ phủ làm khách.

      Hạ phu nhân chỉ gặp Lý thị lúc Tuyền ca và Nữu Nữu đầy tháng và được trăm ngày nhưnglúc đó khách Cố phủ đông đúc, Lý thị cũngkhông thể chuyện với Hạ phu nhân. Hôm nay vừa gặp tất nhiên hai người có nhiều chuyệnđể . Hạ phu nhân liền đuổi Tử Yên để TửYên dẫn Nguyên Thu vào phòng Tử Yên chơi.

      Tử Yên và Nguyên Thu đành phải dắt tay nhau vào phòng, cởi giày nửa tựa giường chuyện. Hạ phu nhân sai người đưa điểm tâm và các loại trái cây tới đặt bàn làm thức ăn cho các nàng. Nguyên Thu nhặt ít hạt đàoăn.

      Ngoài phòng, Hạ phu nhân hàn huyên mọi chuyện với Lý thị hồi đến Lâm Tuyết Diên thứ nữ của Tuyên phủ sứ.

      Nguyên Thu biết Lâm Tuyết Diên của Tuyên phủ sứ giao hảo với Nguyên Dung. Khi NguyênDung còn ở trong am Lâm Tuyết Diên ba ngày hai bữa đều thăm Nguyên Dung. Khi Nguyên Dung về đến nhà, Lâm Tuyết Diên cònphái người đưa tới mấy tờ thiệp. Lý thị kiếm cớ ngăn trở, Lâm Tuyết Diên cảm thấy tức giậnkhông tới cửa nữa.

      Nguyên Thu nghe Hạ phu nhân đến Lâm Tuyết Diên liền bảo Tử Yên giọng chút hai người vểnh tai nghe lén.

      ra Lâm Tuyết Diên cam lòng phụ thân thương ấu đệ, liền mua hạ nhân hạ độctrong điểm tâm của con trai trưởng Lâm phu nhân. Trùng hợp Lâm thiếu gia hôm đó làm đổhộp điểm tâm đúng lúc mèo nuôi ăn. Trongchốc lát mèo kia sùi bột mép chết ở cửa dọa tiểu thiếu gia sợ khóc rống.

      Lâm phu nhân chỉ có đưa con trai nên rất đau , trong lòng hận Lâm Tuyết Diên ác độc, lợi dụng thế lực nhà mẹ đẻ bức bách, Lâm đạinhân bất đắc dĩ đưa Lâm Tuyết Diên ra thôn trang. Vốn là chuyện này cũng có gì li kì, chỉ là biết mấy ngày trước Lâm TuyếtDiên đột nhiên chết trong trang mọi người chắc chắn Lâm Tuyết Diên sinh bệnh cũng pháingười đưa tin về phủ nhưng vẫn có đại phu tới chuẩn bệnh.

      Xưa nay Lâm đại nhân sủng ái thứ nữ này, nghe nàng chết tự nhiên đau lòng ép hỏi Lâm phu nhân, Lâm phu nhân cười lạnh “Tin đại cônương đưa về ta trực tiếp đưa cho di nương của nàng, di nương nàng sai người với ta nương bị bệnh cần chuẩn bệnh”

      Lâm đại nhân biết căn bản muội muội mìnhkhông biết chữ, tự nhiên xem thư mà sai người bỏ chỉ đành phạt Lâm phu nhân và di nương rồi bỏ qua chuyện này.

      Lý thị nghe xong cười lạnh “Từ đứa békia ý định đàng hoàng, Nguyên Dungnhà ta mặc dù ngu dại chút lòng dạ vẫn tốt.Kể từ khi quan hệ với nàng lòng Nguyên Dung liền cong cong vẹo vẹo cũng bắt đầu suy nghĩ xấu xa. là làm cho người ta hận chết”

      Hạ phu nhân cười “Ngươi có hai nhi tử và hai nữ nhi bên người, Cố đại nhân đều muốn nâng ngươi lòng bàn tay. Huống chi NguyênDung và di nương nàng được sủng ái, nếu đàng hoàng cũng thôi về sau nghiêm chỉnh tìm nhà tốt gả ra ngoài. Nếu nàng có ý định lệch lạc chút cần ngươi hao tâm tốn sức, Cốđại nhân cũng cho nàng sắc mặt tốt”

      Lý thị đương nhiên biết Cố Lễ vô cùng danh tiếng, gật đầu cười.

      Trong phòng, Nguyên Thu và Tử Yên nghechuyện Lâm Tuyết Diên cũng cười nổi.Tuy hai người có giao tình gì với Lâm Tuyết Diên nhưng cứ nghe người cứ nhưvậy chết trong lòng hai người đều rét lạnh. lúc hai người suy nghĩ liền nghe bên ngoàibáo thiếu gia trở lại. Hạ phu nhân liền cho gọi Hạ Tử Nghiệp vào thỉnh an Lý thị.

      Hạ Tử Nghiệp quy cũ vài câu với Lý thị, mới hỏi Hạ phu nhân Tử Yên đâu. Hạ phu nhân cười cho người gọi Tử Yên và Nguyên Thu tới.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :