1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 34: kiện rơi xuống nước

      Dính dáng đến thiếp thất của Cố Lễ, NguyênThu là nương chưa lấy chồng tốt nhúng tay vào, nếu Cố Lễ tự tay mình điều tra có lẽ có vài phần hợp lễ. Chuyện này đáng lí Lý thị là ứng cử viên tốt nhất nhưng nàng có thân thể, Cố Lễ làm sao chịu cho nàng hao tổn tinh thần vì những chuyện này. lúc trái lo phải nghĩ xem ai điều tra là tốt nhất, Trương mama đỡ Lý thị vào. Cố Lễ thấy thế vội “Sao ngươi lại dậy? Sao nghỉ thêm chútnữa?”

      Lý thị phúc thân cười với Cố Lễ mấy cái mới “Mấy hôm nay ngủ nhiều cảm thấy thắt lưng hơiđau, chi bằng ra ngoài dạo chút cho thoải mái”

      Cố Lễ nghe vội phân phó Thái Tuyết lấy nệmêm đặt vào ghế, để Trương mama đỡ Lý thị ngồi xuống, đánh giá sắc mặt nàng mới “Hôm nay nhìn sắc mặt phu nhân khá tốt, ta cũng yên tâm”

      Lý thị nửa tựa vào ghế “Lão gia cũng quá kĩ tính, cận thân có mảnh mai như vậy đâu”

      Cố Lễ nghe giọng Lý thị nũng nịu trong lòng cảmthấy ấm áp, vừa định dỗ nàng vài câu lại thấy Nguyên Thu ngồi ngay ngắn bên dưới. Cố Lễvòng vo câu chuyện, chuyện Lâm di nươngrơi xuống nước cho Lý thị nghe.

      Lý thị cười bằng lão gia giao chuyệnnày cho Trương mama thăm dò, Trương mama vào phủ nhiều năm cũng có chút uy tín, huốngchi nàng còn là người chúng ta tin tưởng. Nếu đểmấy quản bên ngoài thăm dò chừngbị bạc thu mua mà mu muội lương tâm lừa gạtlão gia”

      Cố Lễ nghe vậy vuốt râu cười “Phu nhân nóirất đúng, người bên cạnh phu nhân làm việc dĩnhiên là đáng tin tưởng, vậy để cho Trươngmama thăm dò

      Lý thị nhân tiện phân phó Trương mama vài câu, dặn dò nàng nhất định phải tỉ mỉ được oanuổng người khác. Trương mama đáp lời Cố Lễ, Lý thị mới ra khỏi viện. Cố Lễ nhìn sắc trời bên ngoài khá tốt, liền dặn dò Lý thị mấy câu chắp tađi thư phòng. Nguyên Thu thấy Cố Lễ nhìn Lý thị cùng nhau cười tiếng.

      ra gần đây, Nguyên Thu đều đem chuyện lụctục của hai vị di nương mới tất cả hành động cử chỉ đều cho Lý thị. Lý thị trong lòng sớm phán đoán hai vị Lâm di nương, Vương dinương. Sáng hôm nay Nguyên Thu phân phó Trương mama với Lý thị chuyện Lâm di nương rơi xuống nước. Lý thị tỉ mỉ phân tích mộtphen trong lòng có chủ ý, lặng lẽ dặn dò Trương mama mấy câu. Hai người ước chừng Nguyên Thu xong chuyện này với Cố Lễ sai biệt lắm, Trương mama mới đỡ Lý thị vào phòng.

      Trương mama từ phòng lớn ra liền chạy thẳngtới viện Trương di nương và Vương di nương. Đivào viện Trương di nương trước chuyện với nàng vài câu, nhìn vết sẹo mặt nàng chút. Thấy mặt nàng chưa tiêu sưng dặn dò vài câu, Trương mama thường ngày thấy Trương dinương đều là mặt lạnh. Lòng Trương di nương cũng có chút sợ nàng, hôm nay thấy Trương mama đối với mình cực kì thân thiết, Trương di nương khỏi vui mừng, lôi kéo Trương mama ngừng. Trương mama ứng phó vài câu rồi cười phu nhân mời di nương đến phòng chuyện, xin di nương ăn mặc tốtlát nữa cùng với Vương di nương lên phòng.Trương di nương vội đáp liền kêu Như Lan múc nước, Trương mama lại dặn dò nàng nhanh lênmột chút rồi qua phòng Vương di nương.

      Vừa vào phòng Trương mama thấy Vương di nương ở bên cửa sổ thêu hoa, tiểu nha đầuvội tiến lên chào hỏi. Vương di nương nghe tiếnngẩng đầu thấy Trương mama vội tiến lênnghênh đón nàng vào, tự mình rót trà dângnàng.

      Trương mama cười nhận lấy “Vương di nươngđến vài ngày vẫn ở trong phòng , phía Nam thể so với kinh thành, ban ngày có thể ra ngoài dạo chút, nếu Vương di nương buồnbực nên ra vườn dạo chút, ở đó hoa đangnở rất đẹp”

      Vương di nương cười “Trong phủ ta cũng quen thuộc, lúc trước cũng qua phòng Trương tỉ tỉ hai lần. Chỉ là gần đây Trương tỉ tỉ nên ra cửa, ta cũng dám phiềnnàng, mình lại sợ lạc đường định ở trong nhàthêu hoa thôi”

      Trương mama gật đầu “Di nương phải,nếu di nương rãnh rỗi ngại lên phòng bồi phu nhân chuyện, ta đến đây phu nhân đangbuồn bực nhưng ta lại biết chuyện phiếm thể bồi phu nhân. Nếu di nươngrãnh rỗi, ngại lên phòng ngồi chút?”

      Vương di nương nghe vậy hơi trầm ngâm mớicười “Ta vẫn muốn thỉnh an phu nhân, chỉ là lão gia hạ lệnh có chuyện gì cho quấy rầy phu nhân nghỉ ngơi, ta cũng khôngdám qua”

      Trương mama cầm tay nàng “Mới vừa rồiphu nhân kêu ta gọi ba di nương đến chuyện,ta thấy nơi này gần đường tới chỗ này trước mời hai di nương qua”

      Vương di nương nghe trong lòng nhịn được suy nghĩ, nàng đến đây hơn thángnhưng chỉ nhìn thấy mặt Lý thị lần lúc đến đây. Mấy ngày đầu nàng cũng lên phòng thỉnhan, chỉ là mấy tiểu nha đầu đem phòng lớn chặn đến sít sao, lấy mọi cớ đuổi nàng trở về. SauNguyên Thu lấy lí do sợ các nàng lặn lội đườngxa bị nhiễm bệnh cấm cửa nửa tháng, cho đến tiết Trung Thu mới cởi bỏ cấm chừng.

      Hôm Trung Thu, Lý thị đối với nàng và Vương dinương cũng thăm hỏi, thậm chí ngay cả nhìn cũng nhìn nàng cái. Sao lại sau hôm Lâm di nương ngã vào nước lại bảo nànglên phòng chuyện? Vương di nương càngnghĩ càng thấy lần này Lý thị hành động có thâmý, khỏi suy nghĩ trong lòng.

      Trương mama vừa uống trà vừa quan sát sắc mặt Vương di nương, chỉ thấy nàng hơi nhăn mày sắc mặt vẫn bình thường. Trong lòng càng thêm đề phòng nàng vài phần, cho nàng thời giansuy nghĩ nhiều, đứng lên kéo tay nàng “Dinương nhanh lên chút, lúc này e là Trương di nương cũng thu thập xong”

      Vương di nương bị Trương mama kéo cũngkhông dám đẩy nàng ra, chỉ đành quay đầu phânphó nha đầu mình dẫn tới “Hỉ nhi, giữ kĩ nhà, lấy khăn tay của ta thêu cho xong, ta trở về kiểm tra ngươi thêu thế nào”

      Hỉ nhi nghe vậy ở trong phòng đáp lời, hai người tới viện, Thái Tuyết từ bên ngoài vào liền cười đáp “Phu nhân cho ta đến xem hai di nương thuthập xong chưa?”

      Trương di nương ở trong phòng nghe thanh ,xốc rèm ra ngoài cười “Thu thập xong rồi, ra đây”

      Thái Tuyết thấy Như Lan phía sau Trương dinương, Vương di nương lại thân mình dẫn nha hoàn từ kinh thành tới liền cười “Vương di nương sai nha hoàn theo chăm sóc sao?”
      tart_trung, AnLy90xixon thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 34: kiện rơi xuống nước ( tiếp theo)

      Vương di nương cười “Trong phòng ta chỉ cómột nha đầu luôn có việc cho nàng làm nên giữ nàng lại trong phòng. Ta cũng xuất thân từ nha hoàn, có tiểu nha đầu theo cũng thấy kì cục”

      Thái Tuyết cười lôi kéo tay nàng “ sao, có ta hầu hạ di nương đây” Vừa nghiêng đầu sang với Trương mama “Mama cứ làm việc của mình, ta dẫn hai di nương lên phòng là được”

      Ngoài miệng Trương mama cười “Vậy phiền nương” mặt theo phía sau các nàng ra khỏi viện, rẽ sang hướng khác.

      Hỉ nhi thấy Vương di nương , liền ngồi đàng hoàng ở vị trí lúc trước của Vương di nương, lấy khăn tay tiếp tục thêu hoa, ước chừng qua nén nhang, thấy nha hoàn Tố Tố từ phòng lớnchạy tới vén rèm vào phòng. Hỉ nhi thấy có người tới bận rộn tiến lên vấn an.

      Tố Tố đứng trước cửa miệng cười ngọt ngào “Phu nhân chuẩn bị làm quần áo mùa thu trước,đáng lẽ phải làm đồ mới. Tuy nhiên hôm nay cóthân thể thể mặc được. Phu nhân những y phục tốt như vậy để ở đó cũng lãng phíkhông bằng đưa cho các di nương mặc. Di nương vừa thử thấy xiêm áo có chút vừa người sợ là phải sửa lại. Vương di nương phân phó ta gọi ngươi lấy bộ quần áo nàng thường mặc hàng ngày phòng lớn, đúng lúc mấy nương tử may vá ở đó, sửa lại y phục cho di nương luôn”.

      Hỉ nhi nghe vội tìm bộ y phục ra ngoàitheo Tố Tố cùng nhau chuyện rời khỏi viện.Hỉ nhi nghĩ là trực tiếp lên phòng ai ngờ Tố Tố dẫn nàng hướng khác, Hỉ nhi vội cười “Tỉ phải lên phòng lớn đưa xiêm áo cho di nương sao?”

      Tố Tố cười “Từ chỗ này qua vừa đúng qua bồn hoa, hoa ở đó nở cực đẹp, phu nhân chịu được mấy thứ hương nhan kia bảo ta hái về chưng ít”

      Hỉ nhi nghe vậy ngồi nhìn Tố Tố hái thêm vài đóa hoa lại bị Tố Tố lôi kéo bắt bướm. Tố Tố chơi nửa ngày đến khi hết hứng mới chậm rãi dẫn Hỉ nhi phòng lớn.

      Hai người vừa vào viện thấy mama theosau lưng Cố Lễ vào. Hỉ nhi thấy mặt Cố Lễ xanhmét khỏi giật mình. Tố Tố vội kéo nàngđến bên hành lễ với Cố Lễ, đợi hai người mở miệng vấn an, Cố Lễ phất rèm vào nhà. Tiểu nha đầu đứng ngoài cửa thấy Hỉ nhi về phía trước vội tiến tới “Lãogia, phu nhân có chuyện phải xử lí, hôm nay sợ là đổi quần áo được. Trước Hỉ nhi muội muội cứ đem xiêm y của di nương cầm về trước, chờ đến khi muốn mặc cho người qua đổi”

      Hỉ nhi nghe vậy đành ôm y phục quay về.

      Cố Lễ vào phòng lớn thấy Trương mama và quản gia ở đó. Quản gia tiến lên hành lễ với Cố Lễ “Hôm nay nô tài theo Trương mama đếnchỗ hồ mà Lâm di nương rơi xuống nước, tra xét xung quanh lần”

      Cố Lễ nghe vậy thả tách trà xuống “Các ngươi mời ta tới chắc tra xét được cái gì rồi”

      Quản gia vội “Cách bờ hồ phía đông hai trượng có núi giả làm bằng đá Thái Hồ, phíasau núi giả là miếng đất bằng phẳng, hôm trước Tam nương phân phó trồng chút hoa cỏ. Vì mảnh đất lớn, hôm qua mama đếntrưa trồng xong rồi chỉnh mặt đất bằng lại,buổi chiều tưới nước hai lần mới làm xong việc.Vừa rồi nô tài và Trương mama phát phía sau núi giả có mấy dấu chân mảnh khảnh, e là tưới nước chưa được bao lâu giẫm lên. Mấy mama làm quen việc nặng, mà chân cũng khôngnhỏ như vậy”

      Cố Lễ nghe liền đứng dậy ra ngoài “ với ta đến viện Trương thị, Vương thị”

      Quản gia vội đáp cùng với Trương mama phía sau Cố Lễ.

      Phòng Vương di nương cạnh bên hơi cách phòngTrương di nương chút. Cố Lễ đến phòng Vương di nương trước cước đá văng cửa ra. “Phanh” tiếng làm cho Hỉ nhi ngồi bên cửasợ nhảy hoảng lên, thấy Cố Lễ vào, Hỉ nhi cũng dám gì xuôi tay đứng bên.

      Cố Lễ ngồi giữa nhà quát lên “Lục soát cho ta”

      Quản gia và Trương mama vội đáp tiếng, liền lục soát lung tung, bao lâu liền tìm được đôi giày dính bùn trong rương. Cố Lễ thấy bùn cứng hơn phân nửa phỏng đoán là dính từ tối hôm qua, liền ngẩng đầu hỏi Hỉ nhi “Đây là giày của di nương các ngươi?”

      Hỉ nhi biết có chuyện gì xảy ra, nghe CốLễ hỏi, chỉ đành chú ý nhìn kĩ rồi trả lời “Là giàydo di nương chính tay thêu”

      Cố Lễ nghe liền lạnh mặt hỏi “Gần tối hôm qua di nương các ngươi đâu?”

      Hỉ nhi chỉ có mười tuổi hơn, mà lão phu nhân vừa mua về tới mấy ngày đưa cho Vươngdi nương làm nha hoàn. Vương di nương ngạinàng tuổi tâm kế, chuyện gì cũngkhông cho nàng biết. Vì vậy Hỉ nhi mờ mịtnói “Nô tì cũng biết gần tối di nương đâu nữa”

      Cố Lễ vỗ bàn mắng “Đưa nha đầu này đến phòng lớn tỉ mỉ thẩm tra cho ta”

      Quản gia nghe vậy vội lôi Hỉ nhi sau Cố Lễ tới phòng lớn. Vừa vào nhà Cố Lễ thấy Lý thị dẫnVương di nương và Trương di nương ở giường chọn y phục, thấy thế Cố Lễ giật y phụcxuống đất nghiêng đầu mắng Vương di nương“Ngươi còn quỳ xuống cho ta”

      Vương di nương nghe vậy trong lòng lạnh lẽo, mặt lại giả vờ ra vẻ mờ mịt quỳ gối giữa nhà.Cố Lễ thấy nàng còn giả ngu liền quay về phía Trương mama quát lên “Còn ném giày nàng tới cho nàng nhìn”

      Trương mama lấy giày đưa tới trước mặt Vươngdi nương.

      Vương di nương thấy giày mình còn chưa manglần nào bị bùn bao quanh khô hơn phân nửa, trong lòng khỏi căng thẳng, vội dùng taysờ giày, tay sờ thử thấy đáy giày còn hơi nóng, trong bụng hiểu há mồm muốn .

      Trương mama thấy nàng sờ giày liền phòng bịnàng, thấy nàng há mồm vội cầm khăn ngăn chặn miệng nàng, Lý thị nhân cơ hội “Trướcđem nàng nhốt vào chuồng ngựa, chờ hỏi rồikhảo tra nàng sau”

      Quản gia gọi hai mama thô sử vào, cầm dâytrói Vương di nương ném vào chuồng ngựa cho mấy người canh giữ cho bất luận kẻ nào tới gần chuồng ngựa.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 35: Xử lý Vương di nương

      Hỉ nhi thấy Vương di nương bị trói dẫn ra ngoàisợ đến mặt trắng bệch, Lý thị quát lên “Ngươicòn quỳ xuống cho ta! Trương mama tỉ mỉ hỏi nàng cho , xem chủ tử nàng làm cái gì?” Hỉ nhi bị sợ hai chân muốn nhũn ra, nghe vậy quỳ xuống ngừng dập đầu.

      Trương mama đứng bên cạnh Lý thị nhìn Hỉ nhi cười lạnh “Hỉ nhi, buổi chiều hôm qua dinương của ngươi có ra ngoài ?”

      Hỉ nhi vội vàng trả lời “Thưa mama, buổi chiềuThẩm mama phái người tới gọi di nương sang chuyện, di nương mới ra ngoài”

      Trương mama lại hỏi “Nàng lúc nào, khi nào trở về?”

      Hỉ nhi vội “Khoảng giờ Thân , gần giờ Dậumới trở về”

      Lý thị cười lạnh “a, cái này có thể là nửacanh giờ đấy. Người đâu, đem nha hoàn giữ cửachỗ Thẩm mama gọi tới hỏi chút”

      Tố Tố đứng ở cửa nghe vậy liền đáp chạy tới,Lý thị vội “Lúc giọng chút đừngkinh động Thẩm mama”

      Tố Tố nghe vậy quay lại, Lý thị dặn dò mộtphen, Tố Tố mới chạy đến sân Thẩm mama kêutiểu nha đầu tới. Tiểu nha đầu vào cung kính dập đầu, bởi vì Thái Tuyết hầu hạ Lý thịăn cháo tổ yến, Trương mama liền hỏi thay “Hôm qua Vương di nương có viện các ngươikhông?”

      Tiểu nha đầu thanh thúy đáp “Giờ Thân Thẩmmama có cho mời Vương di nương và Lâm dinương đến, chưa tới nửa canh giờ hai vị di nương ra”

      Trương mama nghe vậy vội quay lại cười “Lãogia, phu nhân. Hỉ nhi canh giờ Vương dinương trở về có thể trễ hơn canh giờ so với tiểunha đầu này đấy. Huống chi có giày thêu làm chứng, nô tì xem ra chuyện này tám phần là nàng làm rồi”

      Lý thị cười “Để cho người cầm giày thêu đivào trong vườn so dấu chân, nhìn có phải haykhông , đừng vội oan uổng nàng”

      Cố Lễ gật đầu, vừa lúc quản gia trở lại, nghe Lý thị như vậy liền cười “Chuyện này để nô tài tự mình chuyến

      Lý thị gật đầu “Cũng được, vậy cực khổ chongươi chạy thêm chuyến thôi”

      Lý thị thấy trong nhà yên tĩnh lại ăn thêm vàimiếng nữa, Thái Tuyết vội cầm nước súc miệng đưa lên cho Lý thị, Cố Lễ thấy Lý thị sắc mặtcó mệt mỏi đau lòng “Những chuyện nàycũng sắp có kết quả, phu nhân vào nhà nghỉngơi chút đừng lao thần”

      Lý thị ỉu xìu mà cười “Làm sao lúc này ta dám nghỉ ngơi? Vương thị là người lão thái tháiđưa tới, chưa được phục vụ lão gia lại xảy ra việc này. Nếu là xử lý tốt chuyện này chỉ sợ có cách nào giao phó với lão thái tháibên kia, huống chi bây giờ còn có cái Thẩmmama chưa có rời

      Cố Lễ gật đầu “Phu nhân đúng nhưng thể trực tiếp đuổi nàng hồi kinh, ở chỗ này lại gieo họa, là củ khoai lang nóngphỏng tay”

      Lý thị thở dài “Theo lí mà Vương thịvà Lâm thị đều là người của lão thái thái lại đường từ kinh thành đến Hàng Châu, quan hệhai người tất nhiên là cần phải đươngnhiên là vô cùng thân mật. Ta suy nghĩ hồi lâu,hai người hẳn là có gì xích mích mớiđúng, sao êm đẹp Vương thị lại đẩy Lâmthị vào trong hồ?”

      Cố Lễ nghe liền có chút thoải mái vội cầm chung trà uống, trong lòng thầm nghĩ: Thẩmmama từng thương lượng với mình chuyện,khuyên mình trước thu Lâm thị, đợi Lý thị sinhxong lại thu Vương thị làm thiếp. Chắc hẳn Thẩm mama cho hai người, chỉ sợ Vương thịkhông cam lòng chờ hơn nửa năm liền động thủ.Nghĩ đến đây Cố Lễ chán ghét nhíu mày, chỉ là chuyện như vậy Vương thị có thể ác độc như thế, nếu sau này nàng sinh con phải là đem độc thủ chuyển lên người củaNguyên Thu và Cố Sơn? Huống chi đây là người bên cạnh lão thái thái cũng phải lòng với mình. Nếu nàng ở đây chỉ sợ những chuyện trong phủ của mình nằm trong lòng bàn tay củalão thái thái. Cố Lễ càng nghĩ càng thấy nếu lưu lại Vương thị sau này được yên ổn.

      Lý thị quan sát nét mặt Cố Lễ, thấy chân màyhắn càng nghĩ càng sâu trong lòng thở phào mộtcái, ngẩng đầu với Cố Lễ chuyện lúc trướcThẩm mama tán dương mấy nha đầu phục vụ trong phòng.

      Cố Lễ suy nghĩ lại hồi lâu trong lòng có chủ ý, phất tay áo ý bảo nha hoàn mama lui ra ngoài, Lý thị biết Cố Lễ muốn thươnglượng chuyện xử lí Vương di nương vội lên tinh thần.

      Cố Lễ châm chước từ ngữ mới “Lão thái thái mấy năm này nghi ngờ chúng ta có cất bạc riêng nhưng phủ chúng ta có người củanàng, nàng muốn mò cũng mò ra. Mấy năm này chúng ta đến Chiết Giang mới tân tân khổ khổ trữ được mấy vạn lượng bạc, nếu để lãothái thái biết, nàng thể ép chúng tađưa ra. Huống chi mấy năm sau này, chúng takhông thể giống như trước đưa về kinh nửabạc, tiết kiệm lại sử dụng người tam đệ.Hôm nay Vương thị phạm vào chuyện này vừađúng lúc mượn cơ hội này xử trí nàng. Chỉ là chuyện này trước tiên nên lừa lão thái thái mới phải, vạn lần thể đưa Vương thị về kinh, tránh cho lão thái thái lại phái người mới tới”

      Lý thị nghe vậy, tảng đá trong lòng rơi xuống, nghe lời này của Cố Lễ Vương di nương nhất định là có cơ hội xoay người. Mà Lâm dinương cũng là người của lão thái thái đương nhiên thể vào mắt Cố Lễ. Còn lại Trương di nương nhiều năm qua vẫn ngu xuẩn như vậy,gần đây bị hủy dung sợ là cũng được Cố Lễ sủng ái. Tính ra hôm nay trừ Lý thị ra khôngcòn ai khác để Cố Lễ sủng ái nữa.

      Lý thị đương nhiên nghĩ đến điều này liền thấp giọng dịu dàng cười “Cận thân nghe lão gia, lão gia muốn xử lí Vương thị thế nào cận thân cũng có ý kiến”

      Cố Lễ nghe Lý thị chuyện cảm thấy mình vànàng thân thiết, cầm tay nàng để lòng bàntay nhàng vỗ hai cái. Hai người tỉ mỉ chuyện, Cố Lễ liền ra ngoài hô “Cố Hải đãtrở về chưa?”

      Quản gia ở bên ngoài đợi nửa ngày, nghe Cố Lễ hỏi vội đáp “Bẩm lão gia, nô tài trở lại”

      Cố Lễ “Vậy vào trả lời”

      Quản gia vội vào “Bẩm lão gia, dấu chântrong vườn chính là dấu hài Vương di nương lưulại”

      Cố Lễ gật đầu “Gọi mama cởi ra y phục tinhxảo của Vương di nương, trang sức cũng lấy xuống, đưa hai kiện quần áo vải thô cho nàngmặc. Để Cố Hải dẫn người đưa nàng vào nôngtrang núi. Ngươi cũng đưa nàng đoạn, chỉ là nàng là người trong phủ làm chuyệnsai lầm tống lên đó làm lao công, để cho quản sựbên kia giao công việc nặng nhọc nhất cho nàng làm”

      Quản gia nghe vậy vội đáp, Lý thị thấy Cố Lễ xong mới mở miệng “Tất cả nha đầumama trong phủ đều gõ phen, chuyện này được bất luận kẻ nào cho Thẩmmama biết. Nếu để ta biết ai lỡ miệng tiết lộphong phanh, nhất định bán nàng làm chuyện nặng nhọc”

      Quản gia vội trả lời “Nô tài
      tart_trung, AnLy90xixon thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      chương 35: Xử lí Vương di nương ( tiếp theo)

      Lý thị liếc mắt nhìn Hỉ nhi đứng run rẩy trong sân, khe khẽ thở dài “Tìm người đến bán nàng thôi. Chờ Vương thi ra phủ sau canh giờ cho Thẩm mama biết Vương di nương bịnhiễm phong hàn, lão gia cho nàng lên Ôn Tuyền trang chữa bệnh, chờ hết bệnh mới đónvề phủ”

      Quản gia đáp lời lại đứng lúc lâu thấy Lý thị có phân phó khác mới chậm rãi lui rangoài.

      Vương di nương vốn là đẩy Lâm di nương rơi xuống nước là chỗ vắng người. Nàng xưa nay làm việc cẩn thận, căn bản là hài bịdính bùn trở về.

      Vương di nương nằm trong chuồng ngựa, trong lòng đoán nhất định là Lý thị cho người động tay chân, muốn mượn cơ hội này diệt trừ mình trong lòng mắng to. Đầu óc cũng ngừngtính toán, chờ gặp Cố Lễ lật miệng như thế nào, muốn giải thích như thế nào. Làm cách nào đẩy lên người Lý thị. Đến lúc đó có Thẩm mama bêncạnh giúp đỡ, chắc hẳn lão gia cũng làmgì được nàng. Chờ suy nghĩ kĩ Vương di nươngyên tâm đợi Cố Lễ đến hỏi chuyện của nàng.

      Trong lòng nàng suy nghĩ ngừng thìnghe chuồng ngựa bên ngoài đám người hò hét loạn lên, Vương di nương cho rằng Cố Lễ gọi nàng vào trong lòng khỏi mừng thầm, vộinhớ lại chuyện lúc nãy suy nghĩ.

      lúc nàng suy nghĩ hai mama vừa đen vừathô vào chuồng ngựa, tiến vào xốc Vương di nương lên cởi sợi dây người nàng hai ba động tác cởi sạch y phục của nàng toàn bộ trang sức người nàng cũng tháo xuống nhétvào trong ngực, tiện tay cầm bộ y phục vảithô mặc vào cho nàng, mama khác cầm sợi dây trói nàng lại.

      Ngay cả vải bố nhét trong miệng Vương dinương cũng chưa kịp kéo xuống lại bị trói lại.Nàng thấy chuyện đúng liền ô ô gọikhông ngừng, mama này chán ghét, hung hăngquang nàng mấy bạt tai, nhất thời mặt Vương dinương sưng lên. Mama đứng phía sau cầm gậy hung hăng đánh cái vào ót nàng, trước mắtVương di nương bỗng tối sầm liền ngất . Mama này cười lạnh kéo nàng ném vào trong xe ngựa chuẩn bị tự mình áp tải ra khỏi Cố phủ.

      Nguyên Thu nghe Vương di nương bị đưa ra khỏi phủ cũng thở phào cái, nhìn trời cũng sắp nhanh qua tháng mười, liền muốn cấp lễnăm mới cho nhà cũ lấy cớ đuổi Thẩm mama hồi kinh.

      Đối với việc đưa đồ về kinh Nguyên Thu am hiểu, đành cho người tìm danh mục quà tặng năm trước xem kĩ. Thấy giấy chằng chịt đồ có đến mấy trang, chỉ có vạn lượng bạc còn có các đồ dùng cụ các loại đặc sản, nhìnnhìn Nguyên Thu trợn mắt há hốc mồm khỏi hỏi “Những thứ này đưa đến kinh thànhkhông bị hư sao?”

      Trương mama đứng bên cười phần là đồ sống tá điền bắt được, còn có mộtphần là chân giò hun khói cũng dễ gì bịhư”

      Nguyên Thu nghe vậy sáng tỏ gật đầu cái, y theo danh mục quà tặng hai năm trước, suy nghĩmấy ngày mới lên được nhóm danh mục quà tặng đưa đến chỗ Lý thị. Lý thị thấy Nguyên Thu đưa lên danh mục quà tặng mừngnăm mới gởi tới kinh thành khỏi kinh ngạc vì sao chuẩn bị sớm như thế. Đợi suy nghĩ hiểu được dụng ý của Nguyên Thu trong lòng cóchút kinh ngạc đối với chuyện Nguyên Thu kín đáo như vậy.

      Cố Lễ vào nhà thấy Lý thị cầm trong tay mấy tờ giấy, liền nhíu chân mày “Sao còn xem,ngươi hoa mắt làm thế nào?”

      Lý thị cười đưa danh mục qua cho Cố Lễ “Lão gai xem chút đồ chuẩn bị đưa về kinh xem có thiếu gì ?”

      Cố Lễ nhìn từ xuống dưới chân mày nhíu lại, cởi trường bào sai người đem đến văn phòngtứ bảo. Lý thị thấy thế sai người đem nghiênmực tới, tự mình giúp Cố Lễ mài, Cố Lễ cầm bút suy tư phen, mấy loại kim ngân ( vàng,bạc), đồ cổ, ngọc khí toàn bộ gạch hết, lại thêm vài món đồ chơi các thứ vào. Đặt bút đưa danhmục cho Lý thị.

      Lý thị nhìn lần khỏi có chút kinh ngạc, vội cười “Lễ này cũng ít chút”

      Cố Lễ cười lạnh “Nếu chúng ta đưa lễ y như năm trước, lão thái thái nhất định chắc chắn làchúng ta có tiền riêng, về sau bão chúng tađưa bạc về nhiều hơn” Vừa vừa cầm tờ giấy sạch , động thủ viết phong thư. Lý thị đứng phía sau nhìn, nội dung là: Vì trong nhà có ngân lượng, vì mượn bên ngoài mấy vạn lượng chuẩn bị quan hệ dư tiền mua đồ sắm lễ…

      Lý thị biết cách làm của lão thái thái đả thươngtâm của Cố Lễ, lại muốn tiền mình cựckhổ kiếm được đưa cho Cố Liêm vì vậy mới suynghĩ được cách này. Hai phu thê thương địnhquà tặng xong sai người đưa đến chỗ NguyênThu. Nguyên Thu thúc giục người làm trongvòng nửa tháng chuẩn bị đầy đủ, liền chongười với Thẩm mama chuẩn bị về kinh.

      Thẩm mama ở trong phủ của Cố Lễ nửa tai mắt cũng có, ngày trước có tiểu nha đầu Vương di nương nhiễm phong hàn đưa đến thôntrang nghỉ ngơi, nàng vội chạy tới phòng Vương di nương mới nghe lâu. Hỉ nhi theo đến thôn trang phục vụ. Thẩm mama suy nghĩnửa ngày mới chạy đến viện Lâm di nương,mama phục vụ thấy Lâm di nương uống thuốcxong ngủ say, liền giọng với Thẩmmama “Vương di nương nhiễm phong hàn trướckhông biết như thế nào lại lây cho Lâm di nương, may mà xin đai phu kê đơn nên nghiêm trọng như vậy, chỉ phân phó đúng hạnuống thuốc rồi ngủ là được”

      Thẩm mama nghe trong phòng đầy mùi thuốc lạithấy Lâm di nương đắp chân ngủ say tiếnlên sờ trán nàng, thử quả nhiên có chút nóngbỏng tay trong lòng tin bảy phần. Lấy bạc từtrong tay áo lén lút đưa cho mama nhờ nàng chăn sóc Lâm di nương cẩn thận, mama vuốtbạc trong tay cười khép miệng được. Ân cần đỡ Thẩm mama ra ngoài, lấy trái cây cho nàng ăn. Đương nhiên Thẩm mama ăn những thứ này chỉ hỏi hai người bệnh như thế nào, vì sao Vương di nương bị đưa ra khỏi phủ nghỉ ngơi.

      Mama này cầm trái vây ăn cười “Hai vị di nương mới từ vùng khác tới, vốn là thích ứng khí hậu Hàng Châu, mà hôm nay vàothu, thời tiết chuyển sang lạnh nghe Vương di nương buổi tối ngồi ở cửa sổ nửa ngày, kếtquả sáng sớm nóng lên. Lâm di nương nghe vậytới xem nàng, ai ngờ về mình cũng ho khan.Tam nương bị dọa sợ vội vàng cho đại phuđến xem bệnh cho hai vị di nương. Đại phu Vương di nương bị bệnh mang theo tà tính, nên cho người đưa đến thôn trang nghỉ ngơi, còn nóibệnh của Lâm di nương là do Vương di nươnglây sang”

      Thẩm mama tuổi lớn sợ nhất là bệnh này, nghe Lâm di nương bị Vương di nương lây bệnh bị hù sợ ít, vội tìm cớ ra ngoài. Thẩm mama trở về viện gọi nha đầu nấu nồi canh gừnglớn uống nhanh hai chén mới thở phào nhõm.

      Mặc dù Thẩm mama dám xem Lâm di nương, nhưng trong lòng nhớ kĩ thỉnh thoảng hỏithăm, ai ngờ qua nửa tháng Lâm di nương vẫn chưa khỏi bệnh. Thẩm mama mong chờ Vương di nương nghỉ ngơi bên ngoài nhanh tốt chút sớm chút về phủ. Ai ngờ nàng đợi tới đợi luikhông đợi được Vương di nương về lại đợi đượctin tức nàng hồi kinh.
      tart_trung, AnLy90xixon thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 36: Lý thị lâm bồn

      Thẩm mama đến hai tháng, mang tới hai di nương cũng chưa được Cố Lễ gần gũi, ngược lại người ra thôn trang dưỡng bệnh, ngườinằm trong sân dưỡng bệnh. Vốn là Thẩm mama đợi thân thể các nàng tốt lên tận mắt thấy Cố Lễ thu các nàng làm thiếp mới hồi kinh cũng có thểbáo cáo cho lão thái thái an tâm. Ai biết được,hai người ngay cả trà cũng chưa kính mình lại bịđuổi về kinh. Thẩm mama nghĩ vậy khỏi có chút bối rối, mình trở về tránh được lão thái thái trách phạt, hôm nay nghĩ biện phápở thêm vài ngày mới được.

      Thái Tuyết đứng ở bên thấy vẻ mặt Thẩm mama hốt hoảng, trong bụng sáng tỏ, tiến lênkéo Thẩm mama ngồi xuống cười híp mắt “Vốn là phu nhân muốn lưu Thẩm mama thêm haitháng nhưng năm nay lão gia chuẩn bị lễ sớm mấy thứ kia chỉ sợ để lâu được, nên nhanh trở về mới được. Còn nữa, lúc này hồi kinh so với sau này trời cũng ít lạnh hơn. Vìlão thái thái muốn mama về kinh trước năm mới, lão gia, phu nhân lo lắng mama lớn tuổi màtrên đường trời lạnh bị thương thân thể, nếu bịbệnh đường làm sao lão gia giao phó được với lão thái thái”

      Thẩm mama nghe vậy trong bụng suy nghĩ mộtphen, nàng tuổi lớn nếu hồi kinh mà trênđường bị bệnh chỉ sợ chết đường. Nếu lúcnày lên đường thời tiết chưa lạnh lắm, gió cũng ấm, dọc theo đường cho dù ăn ở bất tiện cũngkhông khó khăn giống như mùa đông. Nghĩ đến đây, Thẩm mama cười với Thái Tuyết “Tất nhiên lão gia nghĩ chu đáo, vậy biết khinào lên đường vậy?”

      Thái Tuyết cười khanh khách “Đúng lúc ngày mai Hạ phủ cũng phái người đưa quà nămmới hồi kinh, lão gia và Hạ lão gia thương nghị để hai nhà cùng chiếu ứng lẫn nhau”

      Thẩm mama tuy biết rất nhanh trở về kinh lại biết ngày mai lại lên đường, khỏimiễn cưỡng cười “Có phải gấp quá hay , giờ cũng là lúc cơm tối, đồ ta cũng chưathu thập kịp”

      Thái Tuyết mang mặt áy náy, đánh chính mìnhmột cái miệng kêu lên “Ai da, chuyện này cũngtrách ta, lão gia hôm qua bảo ta chuyện này cho Thẩm mama, phu nhân lại đau bụng, ta vội gọi đại phu đến xem, loạn cho chuyện này hồi ta quên mất. Vừa rồi tam nương sai ta đưa chút quà tặng cho mama, ta mới nhớ đến”Thái Tuyết vừa lôi kéo tay Thẩm mama vừa “Mama đừng giận ta, bên cạnh phu nhân trừ Trương mama chỉ còn mình ta là lớn hơn mộtchút, lúc đó ta cũng dám bỏ mặc phu nhân đến chỗ mama đúng ?”

      Thẩm mama vội cười “Thái Tuyết nươngsao lại vậy, lão bà tử ta cũng phục vụ ngườikhác cả đời, tự nhiên là ta hiểu. Nhưng thân thể đại phu nhân như thế nào? khỏe chưa?”

      Thái Tuyết gật đầu “Đại phu nhân cógì đáng lo, chỉ là bụng có chút trướng tức thôi”

      Thẩm mama nghe vậy hai tay tạo thành chữthập bồ tát phù hộ, lại hơi trách cứ “Đạiphu nhân thân thể khó chịu, ngươi nên ở bên người chăm sóc, việc hồi kinh tùy tiện sai tiểu nha đầu qua tiếng là được làm gì lạiba ba chạy tới”

      Thái Tuyết cười “Nguyên là lỗi của ta làmtrễ nãi chuyện của mama, hôm nay nếu đến bồi tội với mama, mama cũng cần trách cứ ta hai”

      Thẩm mama cũng cười theo, hai người thêmmột chút chuyện Thái Tuyết mới bảo tiểu nha đầu cầm vải vóc, điểm tâm đồ trang sức các loạiquà tặng cho Thẩm mama để xuống, phân phó mấy tiểu nha đầu “Thu thập đồ cho mama

      Thẩm mama yên lòng, khoát tay “Ngươi nhanh về phục vụ đại phu nhân , muộn chút ta thu thập đồ đạc cũng được,sáng mai lại thỉnh an đại phu nhân”

      Thái Tuyết cười “Đây là tất nhiên, nhữngthứ này cứ giao cho tiểu nha đầu thu thập, lão nhân gia người sớm nghỉ ngơi, sáng sớm mai còn phải lên đường nữa”

      Thẩm mama “Ta biết” Thái Tuyết nhìn trờicũng còn sớm, dặn dò mấy tiểu nha đầuthêm vài câu rồi cáo lui. Thẩm mama chỉ nhữngđồ muốn thu thập cho mấy tiểu nha đầu kia, dặn dò thứ gì để chung chỗ, gọi thêm mấy tiểunha đầu mình đem từ kinh đến giúp tay.

      Thẩm mama ngồi bên cạnh nhìn lúc cảmthấy tâm phiền ý loạn, chuyện ngày mai lên đường về kinh là ván đóng thuyền, nhưng Thẩm mama lại yên lòng cho hai vị Lâm,Vương di nương. Thẩm mama càng nghĩ càngthấy phiến muộn, để ly trà trong tay xuống đến viện Lâm di nương.

      Thẩm mama nghĩ đến Lâm di nương bị phonghàn biết khỏi chưa, vì vậy dámtrực tiếp vào mà đứng ở cửa viện nhìn vào.Đúng lúc có mama từ trong nhà ra ngoàivừa thấy Thẩm mama ở bên ngoài vội bướcnhanh qua.

      Thẩm mama thấy có người ra liền cười “Lâm di nương khỏi bệnh chưa? Lúc này có tỉnh lại ?”

      Mama này vẻ mặt hơi sầu khổ “Vốn là khá hơn chút nhưng hôm qua Lâm di nương nóitrên người thoải mái muốn tắm kết quảgặp lạnh trán lại nóng lên. Nửa canh giờ trướcvừa mới uống thuốc ngủ rồi”

      Thẩm mama nghe vậy liền mắng mama tiếng “Lâm di nương tuổi , sao các ngươicũng hiểu chuyện ngã bệnh sao còn tắm”

      Mama này uất ức “Di nương chỉ tắm rửa chắc chắn khá hơn chút , chúng ta nghe theo nàng ai ngờ liền ho khan lợi hại. Nếu mama vào nhìn xem sao?”

      Thẩm mama nghe Lâm di nương vừa nóng lên lại ho khan làm sao còn dám vào nghĩ đến mình ngày mai hồi kinh hay là vào chothỏa đáng tránh lây bệnh. Mama này thấy Thẩm mama vẻ mặt chần chờ cười “Mama yêntâm, thời gian này đều là xảo xao phục vụ di nương rất tận tâm. Nha đầu này hôm qua mộtđêm ngủ hôm nay lại bận rộn nửa ngày,vừa kêu nàng ngủ, nếu gọi nàng dậynói chuyện với mama?”

      Thẩm mama suy đoán cảm thấy thể giao phó trực tiếp cho Lâm di nương, để xảo xảochuyển cáo cũng được. Dù sao xỏa xảo cũng là người dẫn từ kinh thành tới cũng xem như làngười thân cận Lâm di nương, vì vậy cười “Vậy liền kêu xảo xảo ra”

      Mama này đáp tiếng liền quay đầu lại vào bên trong vừa đúng lúc nha hoàn bên tronghấp tấp chạy tới “Xảo xảo thế nào cũngđang nóng lên, vội cho nàng uống chút canh nóng”

      Thẩm mama vừa nghe bị dọa giật mình, nhahoàn kia sầu khổ “Xảo xảo kia suốt ngày ở bên Lâm di nương, hẳn là bị lây bệnh”

      Thẩm mama nghe vậy ngẩn người cũng dám nán lại, móc ra chút bạc cho mama và nhahoàn này dặn dò họ chăm sóc Lâm di nương rồi vội vàng rời khỏi.

      Mama, nha hoàn thấy Thẩm mama xa đem bạc cất vào túi vừa cười hì hì quay về. Lâmdi nương nằm giường chuyện với Xảo Xảo, mama bên cạnh đứng dângtrà.
      tart_trung, AnLy90xixon thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :