1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 25: Lý thị có tin vui

      Lý thị nghe Thẩm mama giới thiệu như thế,trong lòng loạn chuyển mấy vòng, hiểu được là lão thái thái ở kinh thành biết bị ngườinào xúi giục, cố ý cho mình ngột ngạt, tức giận hận thể cắn lão thái thái vài miếng cho cơn giận. Thẩm mama nhìn nét mặt Lý thị thay đổi giễu cợt “Lão thái thái đại phu nhân hiền lương, cũng phải loạihay ăn giấm chua giống như phụ nhân đố kị, họcó thể theo phu nhân cũng là phúc khí củahọ”

      Lý thị dùng khăn bụm miệng ho khan hai tiếng,chỉ cảm thấy choáng váng, vội vịn tay vào TháiTuyết bên cạnh, Thái Tuyết lanh lợi chăm sóc “Thời gian này mặt trời rất độc, phu nhân e là cảm nắng, nên tranh thủ vào nhà thôi”

      Lý thị chống nạnh cười “Ta cảm thấy phơi nắng đến mắt cũng mở ra được, đườngmama cực khổ vào nhà dùng trà thôi”

      Thẩm mama ngồi xe tháng toàn bộ xương cốt cả người như rã hết ra, đến nơi lại đứng vớiLý thị hơn nửa ngày trong sân, hai chân sớm run lên, nghe theo Lý thị vịn tiểu nha đầu vào nhà.

      Lý thị vào nhà ngồi vào chủ vị, mời Thẩm mamangồi ghế, Thẩm mama nhún nhường rồi ngồivào. Thái Tuyết tự dâng trà cho nàng, Thẩm mama mí mắt cũng mở nhận lấy, mở ra nắp ly thổi uống hơn phân nửa ly trà mới cườinói “Đại phu nhân đừng chê cười lão nô, đứngbên ngoài nửa ngày giọng cũng khàn khàn”

      Lý thị vội khom người “Mama đùa là ta chiêu đãi chu toàn, để mama lớn tuổi như thế mà ở bên ngoài chuyện”

      Thẩm mama mỉm cười gật đầu, gọi hai tiểu thiếp tới chỉ vào người có gương mặt non nớt “Đây là Lâm thị, là biểu muội của lão gia lãophu nhân giữ lại bên cạnh hơn năm nay.Nàng khéo léo động lòng người, lão thái thái rấtyêu quí, thương như khuê nữ ruột. Đau lòngcho lão gia làm quan ở bên ngoài khổ cực, liền đem đứa này thu giúp đại phu nhân phục vụ lão gia. Đây là đại gia khuê tú, người nhìn taychân rất tinh tế” xong lôi kéo tay Lâm Tuyết đến trước mặt Lý thị, Lý thị thấy ngón tay ngọc ngà trong lòng hừ lạnh, cầm ly trà uống liếc nhìn Lâm Tuyết cái nào.

      Thẩm mama bỏ tay Lâm di nương ra ý bảo ThảiChâu tiến lên, đẩy nàng về phía Lý thị cười“Người nhớ đứa này ? Đây là Thải Châu phục vụ lão thái thái, năm đó các ngươi rời kinh nàng mới mười mười hai tuổi, lúc đó cũng thông minh, mấy năm nay lão tháithái thấy nàng phục vụ rất chu đáo thích đứanhỏ này cẩn thận. Vì lo lắng chon ha đầu bên cạnh lão gia thô kệch, phục vụ hài lòng,nên đưa Thải Châu bên người cho lão gia, ngày thường cũng có thể giúp người xử lí chuyệnnhà”

      Lý thị nghe mà im lặng, trong lòng hận bàn tay lão thái thái quá dài. chỉ cứng rắn nhétthiếp, còn vọng tưởng tiểu thiếp làm đương gia, còn phải là muốn biết mình có bao nhiêucủa cải, coi nàng như người chết hay sao? Nhưng nếu lật mặt Lý thị cũng có can đảm đó, snag năm Cố Lễ khảo hạch Lại Bộ, phải chuẩn bị cẩn thận, những năm này Cố Lễ kiếm được ngân lượng phần lớn là gởi về nhà, nếu đắc tội lão thái thái khoản bạc này khólấy ra.

      Thẩm mama thấy Lý thị , mặt lạnh ba phần, nhìn hai di nương “Hai người cácngươi chết rồi à, còn kính trà cho phu nhân”

      Lâm thị, Vương thị quỳ xuống trước mặt Lý thị nhưng Lý thị mở miệng, bọn nha đầukhông ai dâng trà lên, hai người chỉ đành quỳ ở đó.

      Thẩm mama vỗ bàn cái “Ngươi là cho lão thái thái mặt mũi?”

      Lý thị vội cười “Mama cái gì vậy, cho ta mượn gan lớn cũng dám cho lão thái thái mặt mũi. Chỉ là chuyện này chưa với lão gia ta chưa dám nhận trà của các nàng, mà giờ cũng trưa rồi, mama đói bụng, nên truyền cơm rồi”

      Thẩm mama sớm đói bụng, suy nghĩ đúngthật là phải thời điểm kính trà, liền theo ý Lý thị phái người truyền cơm.

      Lý thị ngồi phía , Thẩm mama là thị tì củalão thái thái ngày thường cũng có chút thể diện nhưng dù sao cũng là nô tì dám ngồi cùngbàn với Lý thị, ngồi cái bàn bên dưới. Lý thị cho người lấy thức ăn mềm đưa đến bàn nàng.

      Cố Lễ nghĩ đến hôm nay Nguyên Dung về phủ, vội vàng trở về, vào cửa thấy người làm nín thởđứng trước cửa cảm thấy khác thường, lặng lẽkêu nha đầu hỏi nguyên do, biết được lão thái thái ở kinh thành tặng hai thiếp, chân mày cau lại, vung trường bào vọt vào phòng.

      Lý thị ngồi ăn thấy Cố Lễ về, vội bỏ đũa xuống, vừa đứng dậy thấy trời đất quay cuồngngất xỉu.

      Cố Lễ bước nhanh đến đỡ nàng, kêu ngườitruyền đại phu, ôm Lý thị đặt giường đuổi Thẩm mama và hai thiếp mới vào cửa ra ngoài.

      Trong nhà Cố Lễ vuốt bàn tay lạnh lẽo của Lý thị, lòng khỏi phát sợ, hai người bọn họ là vợ chồng lúc thiếu niên trải qua hoạn nạn cùng nhau, Cố Lễ đối với Lý thị vừa kính vừa .Xưa nay thân thể Lý thị rất tốt, lúc này độtnhiên té xỉu, Cố Lễ cho rằng bị lão nô của lão thái thái làm tức giận, nhất thời hận điên người.

      Đại phu tới rất nhanh, bọn nha hoàn cởi vòng tay Lý thị ra, đem rèm buông xuống, đại phu bái kiến Cố Lễ, rồi ngồi xuống giường chuẩn mạchcho Lý thị.

      Cố Lễ thấy sắc mặt đại phu biến đổi, xem như Lý thị vị gì tốt, trong lòng gấp gáp liêntục hỏi “Đại phu, phu nhân nhà ta như thế nào?”

      Đại phu đứng dậy ôm quyền “Chúc mừng Cốđại nhân, phu nhân có tin vui”

      Cố Lễ ngốc lăng, bọn nha đầu lập tức chúc mừng Cố Lễ. Cố Lễ nửa ngày mới phục hồi tinhthần hồi lễ với đại phu.

      Đại phu còn “Chỉ là tuổi phu nhân hơi lớn, bởi vì kích thích mà mạch tượng ổn định, sợ là có dấu hiệu sinh non”

      Cố Lễ vội vàng “Cần bảo toàn phu nhân vàhài nhi của ta”

      Đại phu viết phương thuốc, khai liều dặn dò“Mấy ngày này đừng để phu nhân chịu kích thích gì, cũng thể để tinh thần mệt nhọc, nhất định phải nghỉ ngơi cho tốt” Cố Lễ đáp, phân phó người thưởng ngân lượng cho đại phu, tự mình phòng bếp sắc thuốc.

      Lúc Cố Lễ sắc thuốc Lý thị tỉnh lại, TháiTuyết đỡ nàng ngồi dậy, sắc mặt vui mừng “Nô tì chúc mừng phu nhân, phu nhân có tin vui”

      Lý thị ngẩn ra, dám tin bắt được tay Thái Tuyết “Ngươi ?”

      Thái Tuyết cười lại lời của đại phu, nhắc đếnviệc Cố Lễ tự mình sắc thuốc.

      Lý thị nghe Thái Tuyết trong lòng có chủ ý.

      Cố Lễ đem thuốc vào thấy Lý thị ngồi đó ôm bụng ngây ngẩn, vội đút nàng uống thuốc, Lý thị lôi kéo tay Cố Lễ uất ức “Lão thái thái chongười đưa tới hai thiếp thất, người là biểumuội của ngươi”

      Cố Lễ ôm nàng vào ngựa an ủi “Để ý lão tháithái đưa ai làm gì. Ngươi bây giờ là người cóthai, đừng vì chuyện này mà ngột ngạt tổn hao tinh thần”

      Bọn nha đầu thấy vợ chồng Cố Lễ lời riêngtư tự lui ra ngoài khép cửa lại. Lý thị thấy có ai bỏ tay Cố Lễ ra nằm cuống bỉu môi “Lần này thị tì lão thái thái tới, trước đó vài ngày lão gia đưa tin là cầ bạc xem mang đến chưa?”

      Cố Lễ dịch góc chăn cho nàng trấn an “Ta biếtrồi, ngươi nghỉ ngơi cho khỏe đừng nghĩ chuyện này nữa. Năm trước ngươi có thai hao tổn tinhthần rất nhiều, vất vả hai năm qua mới dưỡng thân thể tốt lên, lão gia ta rất để ý đứa bé này trong bụng ngươi”

      Lý thị nén lệ cười “Đều tại ta có tiền đồ, để con cháu của lão gia đơn bạc, hôm nay ta cóthân thể lão thái thái lại đưa hai di nương tới, họcòn trẻ như vậy trong bụng nhất định là rất tranh khí. Sang năm lão gia chắc chắn nhiều thêm mấynhi tử”

      Cố Lễ nghe nàng đùa nửa nửa giả cũngcười, kéo tay nàng “Năm đó ngươi theo ta nhận chức, mẫu thân chỉ cho chúng ta ngànlượng bạc, lộ phí cho nhà lớn cũngkhông đủ, dọc theo đườngđi dùng ít tiềnriêng của ngươi, đến nơi cũng là đồ cưới củangươi giúp ta chuẩn bị, tất cả đồ dùng đều lấy nó mà mua sắm. Nhiều chuyện như vậy ta đềuđể trong lòng mà cũng kính trọng ngươi. Huống chi tại chúng ta có con trai trưởng, nữ nhi cũng vô cùng hiểu chuyện, đừng là ngươimang thai, ta làm sao còn để ý nữ nhân khác, hôm nay chỉ hận thể thương ngươinhiều hơn nữa. Những lời kia đừng nữatiết kiệm nước mắt chút khéo làm bị thương mắt”

      Lý thị thấy Cố Lễ thông suốt xấu hổ nóiquanh co “Lão gia phải bù đồ cưới cho ta rồi sao, sao với trước kia nhiều hơn rất nhiều”

      Cố Lễ hiếm thấy Lý thị biểu tính cách nữnhân vui mừng, vội bỏ giày chui vào chănôm nàng ngực đùa giỡn chuyện phiếm.

      Nguyên Thu nghe người kinh thành tới, ăn xong cơm trưa vịn vào Chức Mộng che dù đếnphòng lớn, tiểu nha đầu đứng ở cửa thỉnh an, lại nhanh chóng vén rèm lên, Nguyên Thu vào thấy người ngồi đó lim dim, hai tiểu tức phụ lạ mắt đứng bên cạnh.

      Trong nhà thấy Lý thị, nha hoàn TháiTuyết cũng thấy đâu, trong lòng kì quái, chỉ nhìn lão bà nhắm mắt. Lâm thị, Vương thị, đứng trong nhà thấy quần áo Nguyên Thubiết là nữ nhi của Cố Lễ tiến lên thỉnh an “ nương mạnh khỏe”

      Thẩm mama nghe có người chuyện, khỏi giật mình mở mắt ra vừa muốn mắng chửithì thấy trong nhà có tiểu nương xinhxắn, nhìn lên nhìn xuống đánh giá thấy y phục và đồ trang sức cực kì tinh xảo liền cười “Đây chắc là tam nương, lão bà thỉnh an nương” xong hơi cong cong eo.

      Nguyên Thu nghe khẩu ( giọng ) biết là người kinh thành phái tới trong lòng khỏikinh ngạc, hiểu lão thái thái saophai1 lão mama năm sau chục tuổi đến Hàng Châu, xa như vậy chắc là bị giày vò mất nửa cái mạng .Trong lòng thắc mắc mặt cũng lộ ra thần sắc gì, gật đầu cười “Bà bà là từ kinhthành tới”

      Nha đầu theo Thẩm mama vội đáp lời “Đây là thị tì của lão thái thái” Nguyên Thu liếc nhìn lãomama kiêu ngạo ra mặt, biết là người làm củathế hệ trước, nhất là loại thị tì này cũng ỷ vào thân phận của mình để chủ tử trẻ tuổi vàomắt, cậy già lên mặt hết sức đáng ghét. Trướckia có nghe Lý thị đề câp đến chuyện xưa ở kinh thành bị thua thiệt trong tay của bọn mama này trong lòng thêm mấy phần chán ghét nàng, mấy câu với nàng rồi quay sang hỏi nô tì trong nhà đứng bên “Phu nhân đâu?”

      Nha đầu kia vội khom người trả lời “Thưa tam nương, phu nhân nghỉ ngơi ở hậu viện”Nguyên Thu gật đầu khen “Đứng lên , Trả lờicũng biết hành lễ, hổ là người mẫu thândạy dỗ, cho dù là tiểu nha đầu cũng hiểu lễ số. Được rồi, ta hậu viện xem phu nhân chút,các ngươi ở bên ngoài trông chừng cho tốt” xong vẫy khăn ra ngoài.

      Thẩm mama thấy Nguyên Thu với nha đầukia ràng là chỉ trích mình hiểu lễsố khỏi đỏ bừng cả mặt, mình ỷ vào thânphận bình thường đối với hai vị chủ tử hành lễ cũng bị đỡ dậy. Huống chi thấy Nguyên Thu còn như vậy, chỉ xem nàng tốt tính hơi cong cong eo, nhưng nghĩ bị nàng quanh co chửi mình hiểu lễ số, nhất thời cảm giác bị mất mặt, xấu hổ ngồi xuống.

      Mấy nha đầu Thái Tuyết ngồi bậcthềm chuyện, thấy Nguyên Thu đến vội đứng lên đón, Nguyên Thu kéo tay Thái Tuyết “Mẫu thân sao lại ném thị tì của lão thái thái vào nhà ngủ?”

      Sắc mặt Thái Tuyết vui mừng giấu được, vào tai Nguyên Thu “Phu nhân có tin vui, đại phu hai tháng”

      Nguyên Thu kinh ngạc chút, vui mừng lôi kéo tay Thái Tuyết xoay vòng vòng “Mẫu thâncó tin vui, đây là đại hỉ ” Thái Tuyết vội đỡ nàng “ nương đừng xoay vòng, đầu nô tì choáng váng”

      Nguyên Thu vui mừng, vội buông tay nàngra chạy vào trong cười “Ta chúc mừngmẫu thân” Trương mama thị tì của Lý thị ômnàng trở về “ nương của ta, đừng chạy vàotrong lão gia ở bên trong”

      Nguyên Thu nghe vậy dừng chân lại thấyTrương mama ghìm chặt hông mình khỏicười ngất “Mama mỗi ngày ăn cái gì? Lực cánhtay mạnh như vậy, eo của ta bị người siết đứtrồi” Mọi người nghe vậy đều cười, có người nhanh nhẹn đem ghế tới, Nguyên Thu ngồi hỏi tỉ mỉ Thái Tuyết buổi trưa xảy ra chuyện gì.

      Vì Nguyên Thu chỉ là tiểu nương, Thái Tuyết cũng ràng, chỉ ấp úng hai tiểutức phụ là thiếp thất của Cố Lễ, Nguyên Thucười lạnh “A, xem ra ta có thêm hai di nương mới” Trương mama bước lên bấm tay Thái Tuyết mắng “ bậy với nương cái gì đó, xem ta có đánh ngươi

      Nguyên Thu vội kéo tay Trương mama “Có gì thể , mẫu thân có thân thể, những chuyện này ta quan tâm thay cho người”

      Trương mama thu tay cười “ nương có tâm, chỉ là nương quá những chuyện này nên vào mắt nương”

      Nguyên Thu cười tại ngoại trừ ta ai có thể quan tâm thay mẫu thân, chẳng lẽ trông cậy vào Nguyên Dung hay sao? Nàng gâythêm phiền phức là may mắn rồi. Mà sao, hôm nay tỉ ấy chưa về?”

      Thái Tuyết về, vì phòng lớn loạn thành đoàn lão gia cho nàng về viện trước”

      Nguyên Thu cười lạnh “Hai ngày trước Trương di nương vừa xong cấm túc có thể ra khỏi viện rồi, Nguyên Dung vừa về, lại thêm hai cái di nương, trong phủ chúng ta càng ngày càng náo nhiệt”

      Đám người Chức Mộng, Thái Tuyết thấy sắc mặt Nguyên Thu tốt, cũng cười cuối đầu xuống, Nguyên Thu lôi kéo Thái Tuyếtnói “Ngươi phục vụ bên cạnh phu nhân mấy năm, xưa nay lanh lợi, cũng hiểu được nhiều việc, có số việc cần ta phân phóngươi cũng biết làm như thế nào. Về sau trongnhà ăn mặc tất cả ta quản lí, chớ để a miêu a cẩu đánh chủ ý vào”

      Thái Tuyết vội hành lễ đáp, Trương mama lầnđầu tiên thấy hình dạng này của Nguyên Thu rơi nước mắt “ nương của ta, nếu người lớn hơn vài tuổi lão nô cũng lo lắng nữa”

      Nguyên Thu kéo tay nàng nghiêm mặt “Thường ngày phu nhân chỉ xem ta như trẻ con, thương sủng ái ta, cái gì cũng cần ta quan tâm. Nhưng thời điểm hôm nay, mẫu thânmang thai, dưới cả phủ đều toàn là ngườikhông an phận, mặc dù ta tuổi nhưng cũng để cho bọn họ khi dễ mẫu tử ta”

      Trương mama nước mắt chảy mà ngoài miệng cười nương lớn, nương lớn rồi”
      tart_trung, AnLy90linhdiep17 thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 26: Nguyên Thu quản gia

      Cố Lễ dỗ Lý thị ngủ, rồi rón rén xuống giường,mang giày ra cửa, bọn nha đầu trong sân thấy hành lễ đón, Nguyên Thu tiến lên thỉnh an Cố Lễ.

      Cố Lễ thấy sắc mặt Nguyên Thu tốt, vội vươn tay thử trán của nàng “Sắc mặt sao kém như thế? Bị bệnh phải ?”

      Nguyên Thu cười có là lo lắng chothân thể của mẫu thân”

      Cố Lễ vuốt trán nàng nóng liền an tâm“Mẫu thân ngươi vừa ngủ, đừng quấy rầy nàng, về phòng trước , cơm tối rồi tới” lại quay đầu với Thái Tuyết mấy câu “Đứng ở cửa chú ý động tĩnh trong nhà, chuyện nhỏgiọng chút, nếu là đánh thức phu nhân dậythì chuẩn bị ăn hèo(bị đánh đòn đấy các tình ạ)” Thái Tuyết đáp, dẫn nha đầu đứng bên cửa sổ.

      Cố Lễ trở về phòng, Thẩm mama thấy vào, vội đứng dậy thỉnh an “Thỉnh an đại lão gia” Cố Lễ bị đại lễ của nàng dọa giật mình, đỡ nàng đứng lên cười “Mama lớn tuổi nhưvậy, lại đến nơi xa xa như vậy, nhanh đứng lênđi”

      Thẩm mama ngượng ngùng cười đứng lên, Lâm thị, Vương thị vội tiến lên thỉnh an Cố Lễ “Tì thiếp thỉnh an lão gia” Cố Lễ ừ tiếng gọimột nha đầu vào “Cho người thu thập phòngbên cạnh Trương di nương, mang hai vị dinương mới này sang đó”

      nha đầu đứng lên rũ tay, Lâm thị,Vương thị đứng lên hành lễ với Cố Lễ theonha đầu kia rời khỏi phòng.

      Thẩm mama thấy thế nụ cười cứng lại mà nên gì, nhớ tới vừa rồi Lý thị té xỉu liền hỏi“Đại phu nhân khỏe ? Vừa rồi hù chết lão nô, tại tỉnh lại chưa? Đại phu thế nào?”

      Cố Lễ cười “Vừa rồi đại phu có tin vui, có gì đáng ngại”

      Thẩm mama nghe vậy vỗ tay “Đây chính làchuyện vui to lớn, lão thái thái biết nhất định vui mừng”

      Cố Lễ cười đỡ nàng ngồi, mình ngồi xuống ghế chủ vị uống trà, Thẩm mama cũng hớp tí trà “Lại , lão nô bội phục lão thái thái, quẻ coi chính xác, hẳn là đoán được phu nhân có thân thể tiên phục vụ lão gia nên mới để nô tì dẫn di nương đến đây”

      Cố Lễ gật đầu “Làm phiền lão thái thái phí tâm”

      Thẩm mama giọng “Hai người kia là lãothái thái thưởng, người là thân thích ở tại trong phòng tiểu thiếp tốt mà còn chiết sát mặt mũi lão thái thái”

      Cố Lễ rũ mắt dùng nắp trà đẩy lá trà “Chuyệntình bên trong phu nhân tự an bài, nhưng bâygiờ nàng còn nghỉ ngơi, tốt quấy rầynàng, để bọn họ trước ở chỗ Trương thị , có Trương thị chiếu ứng mama cần lo lắng”

      Thẩm mama chỉ đành vòng vo đến chuyện trong thành, Cố Lễ cũng theo lời hỏi thăm lão thái thái và hai đệ đệ, lại thêm chút chuyện trong nhà mới hỏi “Hai tháng trước ta có gởi thư về, lão thái thái nhận được chưa”

      Thẩm mama vội vàng cười “Nhận được rồi,biết cả nhà đại lão gia mạnh khỏe cũng yên lòng”

      Cố Lễ nghe thế yên tâm cười “Vậy mama có mang ngân phiếu đến?”

      Thẩm mama ngờ Cố Lễ hỏi trực tiếp như thế, chỉ cười “Lão thái thái trong nhà hôm nay so được như lúc trước, luôn ra nhiều hơn vào, năm ngoái kinh thành khô hạn,mấy trang viên cũng có tiền lời. Nhị lãogia, Tam lão gia mặc dù đều là quan ở kinh thành, nhưng quan chức lớn, thể so với Giang Nam giàu có đông đúc, chỉkhông kiếm được bao nhiêu bạc mà phải dựa vào bạc của người để tiếp tế”

      Cố Lễ nghe Thẩm mama giải thích phảnứng gì, chỉ cười bưng ly trà lên “Mấy nămnay đưa về kinh cũng có mấy vạn lượng, thế nàongay cả hai vạn lượng cũng lấy được?”

      Thẩm mama ngồi đó quanh co cười “Cụ thể lão nô cũng ràng, lão thái thái ở nhàđưa đều dùng bạc, chắc hẳn ở đây cũngkhông thiếu, để chuẩn bị trước chờ sang năm trong phủ có tiền đưa thêm cho đại lão gia”

      Cố Lễ cầm ly trà trầm ngâm, rồi để cho người thu thập phòng cho Thẩm mama nghỉ ngơi, mìnhđi vào hậu viện, trong sân chỉ còn bọn nha đầuquét dọn, cũng thấy Thái Tuyết, Cố Lễ đoán Lý thị tỉnh dậy, vội vào phòng.

      Lý thị nửa ngồi giường, Thái Tuyếtđang bưng chén canh gà đút cho nàng,Trương mama nhắc lại lời của Nguyên Thu cho nàng nghe, Lý thị nén lệ “Nó chỉ là đứa bé bao nhiêu tuổi đâu, cũng muốn vì ta mà quan tâm những thứ này” nóixong thấy Cố Lễ tiến vào, khỏi nghĩ đếnhai thiếp thất mới nạp, lòng cầm được uấtức, nhất thời lại rơi lệ.

      Cố Lễ vừa vào nhà thấy Lý thị ở đó gạt lệ, đinhanh qua lấy tay lau nước mắt cho Lý thị, Lý thị thấy bọn nha đầu đứng đó, mặt đỏ lênnghiêng qua bên chính mình cầm khăn lau nước mắt Cố Lễ dụ dỗ “Sao lại như vậy?Mới vừa rồi phải rất tốt sao? Sao lại khóc nữa?” Vừa vừa quay đầu mắng Thái Tuyết“Rốt cuộc là ai làm phu nhân khóc?”

      Lý thị kéo tay áo Cố Lễ “ liên quan đến nàng, là Thu nhi tự tay mang canh đến, ta ăn nhịn được rơi lệ”

      Cố Lễ nghe vậy vừa bực mình vừa buồn cười, lấy chén canh trong tay Thái Tuyết đút cho nàng cười “Ngươi xem càng lớn càng trẻ lại, Thu nhi đau lòng cho mẫu thân là chuyện tốt có gì đáng khóc? Nếu ngươi thương Thu nhi uống hết canh gà , chớ phụ lòng Thu nhi”

      Lý thị gật đầu từng miếng từng miếng uống hết bát canh, ăn hơn phân nửa đùi gà mới thả đũaxuống, Thái Tuyết bưng nước cho nàng súcmiệng, Trương mama đứng bên cười “Lần này phu nhân mang thai cũng có phản ứng gì, nghĩ đến năm đó mang thai Tam nương, ba tháng đầu ăn cái gì đều nôn ra cái đó, cả người gầy vòng lớn, hôm nay nghe đại phu mang thai hai tháng mà phu nhâncũng phản ứng gì, chắc hẳn là này là contrai”

      Lý thị nghe vậy gật đầu cười “Chỉ hi vọng nhưthế, Sơn nhi có mình buồn chút, cónhiều huynh đệ về sau giúp đỡ cũng tốt”

      Mọi người gật đầu phụ họa, Lý thị thấy Cố Lễđang ngồi chợt nhớ đến những người ở kinh thành đến, quay đầu hỏi Thái Tuyết “Thẩmmama và hai thiếp thất an bài ở đâu? Mấy người theo cũng cho ở chỗ nào?”

      Cố Lễ vội “Ngươi nhớ mấy chuyện này làm gì, hao tổn tinh thần và thể xác, Ngươi yên tâmđi ta phân phó rồi”

      Lý thị nghe Cố Lễ vậy có mấy ý định cười “Ta vừa mang thai sợ lao lực tốt, sáu bảy tháng sau là sinh rồi, sợ là có sức lực quản gia, để Thu nhi giúp ta chút”

      Cố Lễ nghe khỏi cười “Thu nhi mới mấy tuổi, vẫn còn con nít làm sao nó để ý mấythứ này, theo chỉ quấy rầy ngươi thôi”

      Lý thị hừ lạnh “Trừ Thu nhi có thể có ai giúp taquản gia? Chẳng lẽ để Trương thị để ý? Khôngphải ta nàng, cho đến bây giờ đều là tham món lợi , cả tiền cho bọn nha hoàn cũng keokiệt, để cho nàng quản gia mấy tháng cũng đủcho nàng đời trống . Mặc dù tuổi Thu nhi cònnhỏ nhưng rất lanh lợi, mà trong phủ cũng chẳngcó chuyện gì lớn, chuyện ăn mặc hàng ngày đềucó sẵn, nàng dựa theo làm là được, ta và Trươngmama chỉ điểm cho nàng, mà cũng có quản giaCố Hải và vợ giúp đỡ có cái gì khó khăn?Ngươi sợ có người gạt nàng hay sao?”

      Cố Lễ nghe Lý thị có đạo lý, lại suy nghĩthật đúng là có người thích hợp, Nguyên Dung mặc dù tuổi lớn nhưng tính tình gần đây phát ra cổ quái, Cố Lễ dám mạo hiểmdùng nàng. Suy nghĩ kĩ cũng thấy chỉ có NguyênDung quản gia mới có thể để cho Lý thị an tâm dưỡng thai liền gật đầu “Ngươi an bài ngườigiúp nàng chút, cho quản gia xem xét kĩ mấy mama kia”

      Lý thị cười “Cái này ta tự biết, mấy mama đó đáng sợ, đều bắt nạt kẻ yếu, at dặn dò Thu nhi”

      Cố Lễ gật đầu “Còn nửa tháng nữa là Trungthu, kế đó là sinh nhật Thu nhi, để nàng xử lí tốtmột lần mới được”

      Lý thị cười “Để nàng học hỏi là tốt rồi, để cho nàng vui”

      Hai người cười , Nguyên Thu và Cố Sơn vào, chúc mừng Cố Lễ Lý thị, rồi ngồitrước giường nàng chuyện.

      Lý thị hỏi việc học của Cố Sơn, gọi Nguyên Thuđến ngồi cạnh mình cười “Mẫu thân tạikhông thể lao lực, nhưng để mọi chuyện trong phủ quản cũng được, con giúp mẫu thân chiếu ứng chút chuyện nhà được ?”

      Nguyên Thu cười “Nữ nhi nguyện ý vì mẫuthân chia chuyện nhà”

      Lý thị cười “Lát nữa trở về cầm theo sổsách, các loại sổ sách chi tiêu, dựa theo đó mà làm, các mama trong phủ nhất định có mánhmung ăn trộm, vừa nhìn ngừng trộm uốngrượu đánh bài, con phải chú ý các nàng”

      Nguyên Thu nhất nhất cười đáp, Lý thị chongười lấy sổ sách đưa cho nàng, vừa chút cảm thấy mệt mỏi Cố Lễ với Nguyên Thu “Thời gian còn sớm, cho người dọn cơm, mẫu thân ngươi nghỉ ngơi chút”

      Nguyên Thu, Cố Sơn đứng lên hành lễ với hai người rồi ra khỏi phòng, trước tiên Chức Mộng đem sổ sách về viện. Nguyên Thu sai người xem Thẩm mama tỉnh hay thức, tiểu nha đầu trởvề Thẩm mama còn ngủ. Nguyên Thu cho người dọn cơm, gọi phòng bếp lưu lại phần cho Thẩm mama. Gọi Thúy Oanh đến “Sainhà bếp chiếu theo phần của Trương di nương đưa cho Lâm di nương, Vương di nương. Ngoài ra ngươi với hai vị di nương ta : gần đây phòng lớn bận rộn, kịp quét dọn viện khác trước tiên để cho Lâm, Vương hai vị di nương ở chỗ Trương di nương, họ đồng dạngthân phận với Trương di nương. Mà sắp đến Trung thu, trong phủ bận rộn có thừa nha đầu đưa cho bọn họ, ta nghe họ dẫn theo tiểu nha đầu, trước hết dùng bọn họ. Nếu giúp được mượn nha đầu chỗ Trương di nương,chờ hết bận Trung thu, để cho bọn buôn ngườiđến phủ cho bọn họ chọn nha đầu”

      Thúy Oanh xốc rèm ra ngoài, Cố Sơn nhìn bộ dạng Nguyên Thu đâu ra đấy nhịn được cuối đầu cười, Nguyên Thu liếc xéo, đỏ mặtngồi xuống.
      tart_trung, AnLy90, linhdiep172 others thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 27: Nguyên Thu quản gia

      Hai huynh muội chuyện, Nguyên Dungvà Trương di nương kẻ trước người sau tiến vào,huynh muội ba người thấy lễ rồi ngồi xuống, Trương di nương đứng bên cười “Nghenói phu nhân có tin vui, đây chính là chuyệnvui, nô tì chúc mừng phu nhân” xong cấtchân muốn bước vào hậu viện. Nguyên Thuthấy vậy vội “Di nương khoan , bây giờphụ thân ở trong nhà với mẫu thân, vợchồng hai người còn có chuyện muốn , ta vừa rồi qua đó cũng bị đuổi ra ngoài, di nương càng thêm bất tiện”

      Trương di nương nghe vậy nhất thời cứng đờđứng đó, tiến được lui xong, lúc này nha hoàn vén rèm lên cười “Lão gia tới”

      Cố Lễ đến thấy Trương di nương đứng giữa nhà khỏi nhíu mày quát lên “Làm cái gì màđứng trời trồng tại đó? Còn nhanh truyền cơm”

      Trương di nương nghe vậy đỏ bừng cả mặt hành lễ lui ra ngoài, Cố Lễ ngồi ở chủ vị, Nguyên Thurót trà, Nguyên Dung vội quỳ xuống trước mặt Cố Lễ “Nguyên Dung thỉnh an phụ thân, nữ nhi bất hiếu nhọc phụ thân lo lắng”

      Cố Lễ thấy Nguyên Dung quỳ đó cũng để ý nàng, chỉ tiếp ly trà trong tay Nguyên Thu, mởnắp đẩy lá trà, tỉ mỉ thổi từ từ nhấp hớp mới nhìn nàng cái “Về rồi?”

      Nguyên Dung thấy mặt mũi Cố Lễ nghiêm túckhông dám nhiều lời cúi đầu “Vâng”

      Cố Lễ cúi đầu đùa giỡn lá trà hồi lâu mới “Đứng lên

      Nguyên Dung dập đầu đứng lên, chờ Cố Lễ , ai ngờ Cố Lễ chỉ “Dọn cơm” Cũng khôngnhìn nàng nữa, Nguyên Dung đành ngồi ở vị trícủa mình, trong lòng thấp thỏm.

      Vốn là nàng viết thư thú nhận chuyện hãm hại muội muội, chuẩn bị để bị mắng, tưởng rằng nàng ở trong am ba tháng Cố Lễ hết giận bảytám phần, chỉ cần mình khóc nhận sai chuyện này trôi qua. Ai ngờ Cố Lễ cũng , mắng cũng chẳng phạt nàng, tuy là sovới kết quả nàng dự đoán tốt hơn, nhưng tronglòng Nguyên Dung vẫn yên.

      Nguyên Thu thấy vẻ mặt Nguyên Dung ngừng biến đổi, trong lòng chê cười, cúi đầu ăn cơm cũng để ý nàng. Bốn người yên lặngăn xong cơm tối, nha hoàn pha trà xong bưng lên, Nguyên Thu cầm ly trà cười “Mẫu thânđã ăn gì chưa?”

      Cố Lễ cười “Buổi chiều ngươi nấu canh gà, ta ra mẫu thân ngươi còn ngủ, ta phân phódưới bếp vẫn để lửa, chờ mẫu thân ngươi tỉnh lại muốn ăn gì nấu cái đó”

      Nguyên Thu nghĩ nghĩ “Chi bằng để Bíchnhi tới đây phục vụ, trong sân cũng có phòngbếp , mẫu thân muốn ăn cái gì Bích nhi tùy thời có thể làm chẳng phải so với đầu bếp càngtiện nghi”

      Cố Lễ vuốt đầu Nguyên Thu cười “Mẫu thânngươi hay nha đầu kia làm đồ ăn rất ngon miệng, chỉ là Bích nhi phục vụ mẫu thân ngươi về sau ngươi muốn ăn gì cũng dễ, ngươi là cái nha đầu tham ăn có thể nhịn được ?”

      Nguyên Thu phiên cái xem thường “Đồ ăn của mẫu thân đều là cực tốt, Bích nhi tới phục vụmẫu thân nữ nhi lấy cớ tới ăn chực”

      Cố Lễ nghe vậy cười phá lên “Là nha đầu ngươicơ trí. Cũng được, bảo nha đầu tới nay tới. Chờ mẫu thân ngươi ra tháng trả lại nha đầu chongươi”

      Nguyên Thu cười đáp, Cố Lễ vì vội muốn chạyđi xem Lý thị nên mấy câu rồi cho bọn họ giải tán, mình về hậu viện.

      Nguyên Thu, Cố Sơn và Nguyên Dung mộtđường về, Nguyên Dung vì suy nghĩ phản ứngcủa Cố Lễ có tâm tình chuyện nhiều, Nguyên Thu và Cố Sơn muốn to trước mặt Nguyên Dung, ba người đường im lặng đến ngã ba, Nguyên Dung lêntinh thần “Muội có rãnh đến viện ta chơi, tỉ ở trong am có rất nhiều đồ chơi dành cho muội”

      Nguyên Thu hơi mỉm cười “Làm phiền tỉ”

      Cố Sơn đưa Nguyên Thu trở về viện, NguyênThu gọi Bích nhi vào, cẩn thận dặn dò nàng mới cho nàng qua phòng lớn. Lúc Bích nhi vừa tớiLý thị thức dậy, với Cố Lễ muốn ăn hoành thánh, Bích nhi vội làm, bỏ thêm thịt heo, trứng gà. Buổi chiều Lý thị ăn cháo gà nên Bích nhi lấy xương lọc nấu hoành thánh, lại lo lắng Lý thị thấy ngán thả chút tôm khô và ít rauvào.

      Bích nhi tay chân nhanh nhẹn chỉ có hai khắc nấu xong hoành thánh, múc thêm chén nữacho Thái Tuyết bưng vào. Lý thị ăn ít thấy no, kêu Bích nhi tới hỏi việc ăn uống của Nguyên Thu “Đứa bé ngoan, sau này ngươi nấu cái gì cho ta làm thêm phần cho chủ tửngươi, nàng ăn đồ ngươi làm sợ suốt ngày ăn đồ của phòng bếp cảm thấy ngon”

      Bích nhi cười đáp, mấy câu với Lý thị rồi lui ra ngoài, về phòng bếp múc hoành thánh còn lạira, bao lâu thấy Thái Tuyết, Trương mama và nha đầu khác của Lý thị ra, ngoắc bảo các nàng tới, mấy người ngồi trong phòng bếp vừa cười vừa ăn hoành thánh còn dư lại.

      Nguyên Thu để Bích nhi rồi sai người đóng cửa viện, ngồi dưới đèn đem sổ sách Lý thị đưacho lật xem, Chức Mộng thúc giục mấy lần, chođến canh ba nàng mới rửa mặt ngủ.

      Sáng sớm hôm sau Nguyên Thu tỉnh lại thấy trời sáng vội gọi Chức Mộng đến hầu ah5 mình rửa mặt. Thúy Oanh thấy vậy cười “Tiểu thư học sao còn sợ trễ”

      Nguyên Thu cũng tỉ mỉ với nàng, rửa mặt, vấn sơ kiểu tóc đơn giản liền vội vàng điqua phòng lớn, vừa vào viện thấy hai di nươngmới quỳ ở cửa, Thẩm mama đứng sau hai người,Nguyên Thu thấy thế chậm lại cười “Sángsớm hai vị di nương phạm lỗi gì mà quỳ thế này?”

      Thẩm mama quay đầu thấy Nguyên Thu hành lễcười “Các nàng đến kính trà cho phu nhân, bọn nha đầu phu nhân còn chưa dậy, họđành chờ đợi ở đây”

      Nguyên Thu hơi gật đầu dẫn theo nha đầu vào sảnh ngồi, hồi lâu nghe tiểu nha đầubáo với Lý thị, Nguyên Thu xem canh giờ đoán Cố Lễ đến nha môn dẫn Chức Mộng, Thúy Oanh trực tiếp cửa sau vào viện.

      Lý thị lười biếng ngồi ghế Thái Tuyết vấn tóc cho nàng, Bích nhi mình ở phòng bếp làm điểm tâm, từ rửa rau đến nấu cháo đều làBích nhi tự thân tự lực, mượn tay ngườikhác trừ Trương mama và Thái Tuyết thỉnhthoảng vào hỗ trợ những người khác đều phảiđứng rất xa dám đến gần.

      Nguyên Thu thấy Lý thị rửa mặt xong cho truyền cơm, Bích nhi đem hộp đựng thức ăn ra ngoài, Nguyên Thu thấy cháo cũng có dạngxanh lá cây khỏi cười “Nhìn nhẹnhàng lại có chút muốn ăn”

      Thái Tuyết cười “Phu nhân, nhìn bộ dạngcủa nương chắc chưa ăn gì tới”

      Lý thị cười mắng nàng “Cũng biết đùa, còn nhanh múc cháo cho nương” Nguyên Thu cười hì hì ngồi bên cạnh Lý thị, bồi nàngnói chuyện, lại ngừng gắp thức ăn cho nàng, Lý thị bất tri bất giác ăn hơn nửa chén.

      Nguyên Thu thấy Lý thị ăn no cũng bỏ đũaxuống, tự nhiên có nha đầu đưa khăn tới, haingười lau miệng súc miệng, Lý thị cười “Nhìn con ăn ngon lành như vậy, ta cũng khôngnhịn được ăn nhiều hơn”

      Nguyên Thu cười “Nữ nhi ngày ngày đếnchỗ mẫu thân ăn điểm tâm”

      Mẫu tử hai người chuyện có nha đầuvào bẩm báo “Thẩm mama dẫn hai vị di nương mới chờ thỉnh an phu nhân”

      Lý thị nghe vậy sắc mặt lạnh xuống, NguyênThu nháy mắt cho nha đầu kia “Đại phu phu nhân vừa có thân thể, hai di nương lại đếntừ nơi khác theo đường lỡ mang theo bệnh gì lây cho phu nhân tốt. để các nàng ở trong sân nửa tháng, kiếm đại phu xem thử, nếu có việc gì mới kính trà cho phu nhân”

      Nha đầu kia vội , Thái Tuyết gọi nàng lại “Đểta , để Thẩm mama thấy phu nhân chậm trễ nàng. Ngươi miệng lưỡi khéo, Thẩm mama hỏi vài câu liền luống cuống”

      Nguyên Thu cười “Ngươi mới phải, với Thẩm mama đáng thương cho nàng làlão nhân gia đường từ Hàng Châu tới đây, xương cốt biết có chịu đựng được haykhông, cũng ở trong sân nghỉ ngơi nửa tháng, mỗi ngày cũng cần thỉnh an, đồ ăn nha hoàn tự đem tới đó, thường ngày cũng có người phục vụ để cho lão nhân gia nghỉ ngơi chút, chờ đại phu đến cũng xem cho Thẩmmama chút”

      Thái Tuyết đáp lời ra ngoài, lát sau trở lại cười “Hai vị di nương ở đó quỳ, quản sựmmam đều đến cửa đứng ở trong sân tụm haitụm ba chuyện, hai người quỳ gối ở cửa nô tì ra mặt họ đều đỏ bừng, nô tì xong hai người ngừng liên tục đáp trở về, Thẩm mama cũng ngăn cản được”

      Nha đầu trong phòng nghe vậy cũng nín cười,Lý thị dám cười sợ động thai khí, dùngtay vuốt đầu Nguyên Thu “Còn cùngta đến phòng phía trước, những quản kia sợlà đợi con đấy. Con lấy uy phong của cônương ra cũng đừng làm cho bọn họ xem thườngcon”

      Nguyên Thu cười phụ Thái Tuyết đỡ Lý thị đến phòng trước, Trương mama cầm da mềm trải giường, lấy gối dựa Nguyên Thu lúc trướclàm, Nguyên Thu đỡ Lý thị dựa lên mình ngồibên cạnh, mới phân phó gọi mấy quản kia vào.

      Những quản kia hôm qua nghe là phu nhân đem việc quản gia dạy cho tam cônương, trong lòng có chút nghi ngờ, hôm nay thấy tam nương nghiêm nghị ngồi đó, trong lòng tin bảy tám phần thầm chê cười “Tam nương mới bao tuổi, là nha đầu chưa lấychồng, mặt mũi lòng dạ mềm mỏng, làm gì có bản lãnh lớn như vậy mà quản gia”

      Nguyên Thu thấy các nàng ngừng đưa mắt nhìn nhau, tất nhiên là biết họ nghĩ gì. Nàngcũng mở miệng, nhìn bọn họ,thẳng lưng bưng trà uống, mấy quản nhìn nhau đủ rồi mới phát trong phòng yên lặng đáng sợ, tâm tình mỗi người khỏi tuộtxuống. Có kẻ to gan liếc mắt nhìn thấy Lý thịnhắm mắt dưỡng thần, mặt tam nươngcũng tia hốt hoảng, trầm tĩnh nhưnước ngồi ngay ngắn ở đó. Hình như cảm thấycó người nhìn, nàng nâng mắt lên lạnh lùng nhìnquản này cái, dọa nàng cúi đầu xuốngthấp.

      Nguyên Thu ngẩng đầu lên nhìn vòng, thấycác nàng ai cũng xuôi tay cúi đầu mới mở miệng “”Từ bên này qua, bắt đầu

      Quản này vội tiến lên thỉnh an “Nô tài trông nom rau dưa…”

      Phía dưới các quản từng người từng ngườinói, Nguyên Thu theo lịch cũ xử lí, các quản còn lại thấy thế khỏi thở phào nhõm, thầm nghĩ trong lòng “Cũng là giả vờ giả vịt thôi, còn phải theo lịch cũ đến quản. Có mấy người muốn dùng mánh lới bắt đầu độngtâm. Chuyện bên này chưa xử lí xong thấy có tiểu nha đầu chạy vào “Thưa nương,Trương di nương và Lâm di nương đánh nhau”

      Nghe xong chỉ có Nguyên Thu ngâydại, ngay cả Lý thị cũng mở mắt.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 28: Di nương tranh cãi

      Nguyên Thu thấy năm, sáu mama còn chưa trảlời, trừng mắt nha đầu ngoài cửa “Hấp tâp vộivàng cái gì, có quy tắc ?” Nha đầu kia bị dọa xuôi tay ra ngoài cửa. Trong lòng Nguyên Thu có chút ngạc nhiên nhưng vẫn chờ xử lí xong mấy chuyện còn lại, tiễn mấy mama trongphòng ra quay đầu nhìn Lý thị “Mẫu thân,con bên kia nhìn chút”

      Lý thị để Thái Tuyết đỡ mình đứng lên, hơi hơi nâng hông “Dẫn Trương mama theo, có vài điều nương tốt chuyện”

      Nguyên Thu đáp nhìn nha hoàn đỡ Lý thị vềphòng, mình dẫn Trương mama, Thái Tuyết mộtđường đến viện Trương di nương. Xa xa chỉ nghe thấy tiếng mắng chửi trong sân, thanhkhuyên can loạn thành mảnh.

      Nguyên Thu cau mày Chức Mộng đỡ vào viện thấy Trương di nương đánh nhau với Lâmdi nương, búi tóc Lâm di nương phân tán hơn phân nửa. trán cũng dắt hai cây trâm tay áo rộng mở ra vết thương lớn, đai lưngnửa lỏng nửa chặt dính eo, phía còntreo cây trâm. Mà mười ngón tay tiêm tiêmcủa Lâm di nương, móng tay dài nửa tấc, bắttrên mặt Trương di nương mấy đạo vết máu. Cây trâm đầu Trương di nương thường hay cài chẳng biết đâu, đất xốc xếch mấy cây trâm bạc rơi vãi biết là của người nào.

      vòng nha hoàn mama, nửa nửa giả lôi kéo, trong miệng cũng khuyên can, nhưng thấy có ai động thủ can ngăn, đều chỉ nhàng nắm lấy vạt áo hai người . Như Lan, Như Mai hai đại nha hoàn bên cạnh Trương di nươngngược lại liều chết can ngăn, nhưng quá nhiều người vây quanh lúc bị đẩy ra. Chẳng những chẳng giúp gì được cũng bị Lâm di nươngđánh mấy bạt tai.

      Chức Mộng thấy bộ dạng hai vị di nương nhếchnhác dừng được xì cười tiếng,Nguyên Thu liếc xéo nàng, Chức Mộng mới thu nụ cười quát lên “Đều chết hết sao? Còn biết kéo hai di nương ra?”

      Mọi người vây quanh xem náo nhiệt nghe thấyâm thanh mới biết Nguyên Thu tới, vội vàng ba chân bốn cẳng kéo hai người ra. Nguyên Thu thấy quần áo hai người xốc xếch nhịnđược mắng “Phu nhân cần tĩnh dưỡng, di nươngkhông biết thông cảm thôi còn ở trong sân đánh nhau. Ngươi xem nhìn bộ dạng hai ngườicó còn thể diện của di nương ?”

      Trương di nương ở trong phủ mười năm tự nhiên biết địa vị của Nguyên Thu, trong lòngmặc dù tức giận bất bình nhưng cũng thấp đầukhông dám mở miệng. Lâm di nương mới đến,lại được cưng chiều thấy Nguyên Thudẫn người đến trong lòng cũng biết sợ, cũng dám nhiều.

      Nguyên Thu thấy hai người cũng đàng hoàng, liền quát lên “Di nương còn nhanh vềthay đổi y phục” Liền có nha hoàn của haingười đỡ trở về, Nguyên Thu quét mắt nhìnnha hoàn mama trong sân, thấy có phòng bếp cótrong vườn có quét tước sân nhà liền cười lạnhnói “Ngày thường làm việc thấy các ngươi tích cực như vậy, thấy náo nhiệt ai cũng chạy đến. Các di nương đánh nhau cũng khôngnghiêm túc khuyên nhủ, mọi người ở đây náo nhiệt xem chuyện cười. Trương mama cònkhông gọi vợ quản gia tới đây cho ta?”

      Trương mama vội cho nha đầu gọi nhà CốHải tới, những người rảnh rỗi cũng đứng thành dãy ở chân tường. Nha hoàn của Trương di nương cũng gọi Nguyên Thu vào nhà dùng trà.

      Nguyên Thu vào nhà uống hơn nửa chung trà, Trương di nương và Lâm di nương thay đổi xong y phục chạy tới, vốc nước mắt nướcmũi đối phương xấu bụng, Nguyên Thu nghe hồi mới ràng mọi chuyện.

      Lúc Lâm di nương tới Hàng Châu chỉ dẫn theomột nha hoàn bên người đến, vì Nguyên Thu trong phủ chuẩn bị cho Trung Thu khôngcó nha đầu cho nàng nàng có chuyện gì trước mượn nha hoàn của Trương di nương đilàm. Sáng sớm hôm nay Lâm di nương bị Thẩm mama kéo dậy khỏi giường rửa mặt chải đầu phòng lớn kính trà, ai ngờ đợi canh giờ ngay cả mặt Lý thị cũng thấy, còn bị đámmama chỉ chỉ trỏ trỏ. Lâm trở về nổi giận, tức chịu được lại cảm thấy đói liền sai nha đầu xảo xảo bày cơm, ai ngờ xảo xảo phòng bếp đưa điểm tâm qua. Nghe nha đầu của Trương di nương là tự mình tới phòng bếp lấy, xảo xảo mới đến biết vị trí của phòngbếp. Vì vậy Lâm di nương ra viện chỉ nha hoàn lấy cơm cho mình.

      Nếu là tiểu nha đầu bình thường cũng được nhưng cố tình là Lâm di nương chỉ nha hoàn hồi môn của Trương di nương là Như Lan. Như Lan thấy Trương di nương mấy ngày nay thoát khỏicấm túc nên vui mừng khỏi ăn mặc xinh đẹp cho Cố Lễ nhìn mình thêm chút, ai ngờ Cố Lễ chưa đến viện Trương di nương kinhthành phái hai vị di nương đến. Nam nhân làcó mới nới cũ huống chi là hai di nương như hoa như nguyệt mà Trương di nương tuổi cũngkhông trẻ tuổi sinh con vóc người cũng biến dạng, đứng chung với hai người lập tức thấy so sánh được. Nhất thời Trương dinương cảm thấy việc mơ ước sinh con đánh bay hơn phân nửa. Cố tình lúc này Lý thị lại cótin vui, Cố Lễ càng thêm ném Trương di nương sau ót, chỉ đến phòng nàng ngay cả khi nàng lên phòng phục vụ cũng liếc mắtnhiều thêm cái. Trương di nương nản lòng thoái chí, quay về khóc hơn nửa đêm, bị đả kíchnặng buổi sáng hôm sau lại năng gay gắt.

      Như Lan lo lắng cho Trương di nương vừa mới sắc thuốc trở về chì thấy Lâm di nươngchỉ về phía nàng bảo nàng lấy cơm. Như Lan tất nhiên phủi cái để ý đến nàng, lửa giận trong lòng Lâm di nương chưa tan thấy ánh mắt Như Lan khinh thường nhất thời giận ngút trời, xông lên đánh đổ chén thuốc củanàng.

      Trương di nương ở trong phòng nghe thấy tiếngNhư Lan tanh chấp với người khác nên ra ngoàinhìn. Đúng lúc nhìn thấy Lâm di nương đánh Như Lan bạt tai, Như Lan uất ức bụm mặt dám động thủ, Trương di nương lập tứcxông ra ngoài đánh nhau với Lâm di nương.

      Nguyên Thu đại khái hiểu mọi chuyện, tự nhiên cũng tâm ý của các nàng liền cười “Ta thấy có gì lớn lao đâu, hai vị di nương chỉ vì chuyện như vậy mà đánh nhau. Chuyện nàyvốn là ta đúng, bên Lâm di nương đủ nha hoàn mà trong phủ cũng quen.Nguyên bản là nên đưa nha đầu tới đây nhưng mẫu thân gần đây khỏe ta lại vội chuyện Trung Thu lại thể chọn nha hoàn choLâm di nương cũng làm cho Lâm di nương uấtức”

      Lâm di nương nghe vậy vội nương sao lại vậy, uất ức hay uất ức gì, ta cũnglà người trong phủ, bọn nha đầu bận rộn chongày lễ ta ít nha đầu phục vụ cũng có gì”

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 28: Di nương tranh cãi tiếp theo

      Nguyên Thu nghe vậy hơi mỉm cười “Nếu Lâm di nương nghĩ như vậy là tốt, bằng trong lòng Nguyên Thu cũng dễ chịuđược” Lại nhìn ngón tay Lâm thị thở dài “Đángthương móng tay xinh đẹp của di nương, gãy hơn phân nửa, lát nữa bảo nha đầu chỉnh sửa lại, sau này có thể tốt lên”

      Lâm di nương vội thấp đầu, thấy móng tay mìnhgiữ gìn hơn nửa năm bị gãy bảy tám phần nhấtthời đau lòng phẫn hận trợn mắt nhìn Trương dinương.

      Nguyên Thu giống như nhìn thấy ánh mắtcủa Lâm di nương, quay đầu cười với Trương di nương “Trương di nương vào phủ mười năm xưa nay cũng vô cùng hiểu quy cũ, hôm nay sao lại đánh nhau với Lâm di nương,nếu phụ thân biết rất tức giận. Trong viện của ngươi nhiều người Lâm di nương mượn haingười sai bảo cũng có gì, huống chi hai vịdi nương ở trong sân của ngươi, ngươi thểkhông chăm sóc. Nếu họ có việc gì ngươi cũng tiện giao phó”

      Trương di nương vội cười “Là ta lỗ mãng làm cho nương quan tâm”

      Nguyên Thu nghe vậy gật đầu cười “Hai vịdi nương là người vô cùng hiểu chuyện, có gì ra là tốt rồi về sau vạn lần được độngthủ, nếu để phụ thân biết hai vị di nương khôngthể bị phạt cấm túc”

      Trương di nương nghe vậy vội chạy tới thaynước trà cho Nguyên Thu, bưng đưa nàng khẩn cầu “Lần này là di nương hồ đồ, nương ngàn lần nên cho lão gia”

      Nguyên Thu nhận lấy vỗ tay trấn an nàng “Di nương yên tâm, chỉ là về sau được đánh nhau như vậy nữa. Lần đầu ta gạt giúp các ngươi, lần sau ngàn lần cũng dám thaycác ngươi giấu giếm”

      Trương thị cười “Di nương tạ ơn nương,về sau nương muốn đồ chơi gì cứ với di nương, di nương giúp ngươi”

      Nguyên Thu cười nhìn nàng cái cũng khôngđáp lời lại với Lâm di nương “Lâm di nương cần lo lắng. Trương di nương rất dễ sốngchung, nếu ngươi buồn bực phòng nàng ngồi nhiều chút, hai người quen thuộc tốt lên thôi”

      Lâm di nương đành cười đáp. Nguyên Thu vỗ tay cười “Nhìn hai người phải hòahảo rồi sao” Trương di nương cũng toét miệng cười, lại kéo căng vết thương mặt đau đến chịu được.

      Nguyên Thu vội vàng kêu lên “Nhanh lấydược cao màu xanh lần trước phụ thân mang về,cái này rất có tác dụng, thoa lên mặt thanh mát mà lưu lại sẹo”

      Chức Mộng tiến lên “Lần trước nươngđứt tay dược cao dùng hết chi bằng giờ lấychỗ mama quản

      Nguyên Thu gật đầu cười đáp “Cũng tốt, NhưLan theo , thuận tiện đem thuốc của di nương ngươi sắc lại”

      Như Lan tiến lên hành lễ theo Chức Mộng ra ngoài, lát hai người trở lại cùng nhau, cầm trong tay cái bình sứ trắng nho , Nguyên Thu mở ra ngửi cái cười “Đúng là loạinày” xong đưa cho Trương di nương,Trương di nương đưa tay tới đón Nguyên Thu rút tay về cười “Chi bằng để Lâm di nươngrửa tay thoa cho ngươi xem như để nàng bồi tội”

      Lâm di nương nghe vậy sắc mặt như sắp phun hỏa, Nguyên Thu cười khanh khách nhìn nàng, Lâm di nương thấp đầu “Ta rửa tay trước” rồi trở về phòng, lát sau ra đón lấy bình cẩn thận từng li từng tí thoa lên cho Trương di nương.

      Nguyên Thu gật đầu “Thuốc này thoa hai ngày là tốt liền. Được rồi, các ngươi cũng hòa thuận rồi, ta phải trở về còn vài chuyện nữa”

      Lâm di nương và Trương di nương hai ngườitiễn Nguyên Thu ra. Nguyên Thu thấy Cố Hải ở cửa sau lại thấy chân tường đứng dãy nha hoàn mama liền nhíu mày “Họ tự tiện chạy đến vốn là phá hư quy cũ huống chi ra ngoàinhìn di nương chê cười nên lôi ra ngoài đánh mười hèo nhưng phu nhân có chuyện vui gầnđến Trung Thu cũng miễn đánh hèo chỉ phạt mộttháng tiền tiêu vặt, nếu có lần sau, đánh xongđuổi ra ngoài”

      Cố Hải vội cười nương tốt bụng tiện nghi cho các nàng” Hướng đám người kia quát lên “Còn dập đầu với nương, nên làm gì làm

      Mấy nha hoàn mama kia quỳ xuống dập đầu rồimới lui ra.

      Nguyên Thu trở lại đem chuyện to đều hết cho Lý thị, Lý thị mỉm cười gật đầu“Chuyện này cứ như vậy , cũng đừng cho phụ thân ngươi đừng để phiền lòng”

      Nguyên Thu vội đáp cười “Con cũng nghĩnhư vậy cũng phải chuyện gì lớn”

      Lý thị hơi nhắm mắt “Vương di nương buổi sáng ra?”

      Nguyên Thu lắc đầu “Theo lí mà động tĩnhtrong sân lớn như vậy, nàng thể biết, nàng tới với Lâm di nương theo lí nên ra ngoài khuyên can ai ngờ nàng làm như biết đóng cửa trong phòng giả bộ ngủ”

      Lý thị cười lạnh “Nàng là nha đầu bên cạnhlão thái thái cũng tinh ranh lắm”

      Nguyên Thu vội “Mẫu thân mặc kệ bọn họ muốn làm gì cần gì hao tổn tinh thần”

      Lý thị suy nghĩ “Phụ thân ngươi muốn núi Trang Tử qua Trung Thu, hôm nay ta có thân thể cũng thể , tại nhiều cái gì cần chuẩn bị, nếu như có gì được tới hỏi ta”

      Nguyên Thu cười ra ngoài kêu quản gia tìm địa phương bằng phẳng làm cái đài cao để Trung Thu ngắm trăng. Lấy rau quả trong trangđưa lên nhìn theo danh sách lại theo lệ cũ củanăm ngoái dự bị quà tặng cho các phủ viết xuống, căn cứ tình huống mà tăng giảm hai loại tự mình đưa Lý thị xem, Lý thị sửa lại hai loại, sửa thêm mấy thứ đưa Nam BìnhVương phủ mới đưa lại cho Nguyên Thu.

      Nguyên Thu theo danh sách chuẩn bị bận rộn hai ngày liền nghe Trương di nương kêu gàongoài phòng của mình “ nương, ngươi làmchủ cho di nương”

      Nguyên Thu vội cho người dẫn di nương vào liền bị mấy vết sẹo mặt nàng dọa sợ.
      tart_trung, Nhược Vân, fujjko2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :