1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 44: Đặt bàn ngắm!
      Edit: Tiểu Di & Tang Du
      Beta: Quảng Hằng




      Ông ta cúi mặt, nơm nớp lo sợ , "Phu nhân… Cái này, ngài gần đây ăn thuốc bổ gì đều tạm dừng , mười ngày sau ta lại đến tái khám cho ngài."

      Liễu di nương cũng phải người vụng về, cho nên nghe Đông đại phu như vậy, trong lòng bà hoảng sợ.

      "Sao lại thế này?" Liễu di nương vỗ về cái bụng còn bằng phẳng của mình, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Đông đại phu, "Ngươi mau, hài tử trong bụng ta rốt cuộc làm sao vậy?"

      Đường Vân Nhiễm ở buồng trong nghe thấy, ý thức được tình huống ổn. Nàng ta từ buồng trong vào. Đầu tiên nàng ta hạ lệnh Cao ma ma cùng các hạ nhân đều rời phòng. Chờ khi trong phòng chỉ còn lại có ba người bọn họ, nàng ta mới đến bên cạnh người Liễu di nương, với Đông đại phu, "Sao lại thế này?"

      Đông đại phu lau mồ hôi chảy ra trán, cẩn thận hồi bẩm, , "Đại tiểu thư, mạch tượng phu nhân tại hỗn loạn, giống như là hoài thai, nhưng lại giống. Trước đây bà ấy có từng dùng qua thúc dục dược gì ?"

      Đường Vân Nhiễm chớp chớp mắt, loại dự cảm tốt trào dâng.

      Sau nửa canh giờ, Đông đại phu được Cao ma ma dẫn ra Đường phủ. Sau khi Đông đại phu vài tiếng cùng Cao ma ma, liền mang hòm thuốc cáo từ. Mà ông ta mới vừa bao lâu, có gã sai vặt ngăn cản đường của ông ta.

      Gã sai vặt kia sau khi xác định phía sau Đông đại phu có ai theo, ôm quyền , "Đông đại phu, chủ nhân nhà tôi muốn mời ngài giúp việc."

      "Công tử nhà ngươi là?" Đông đại phu nhìn lướt qua gã sai vặt kia, thấy y phục gã sai vặt kia mặc người còn tốt hơn so với dân chúng bình thường, phỏng đoán thân phận chủ nhân phía sau gã sai vặt này nhất định là tầm thường.

      "Chủ nhân nhà tôi chỉ là thỉnh ngài giúp chuyện mà thôi." Gã sai vặt kia cười ha hả, khách khí .

      Mà sau khi Đông đại phu rời , Liễu di nương vẫn ngồi ở giường quý phi lau nước mắt. Đường Vân Nhiễm hai tay khoanh lại ở trong phòng nhàng qua lại.

      "Nhiễm Nhi, con mạng mẹ con sao lại tốt như vậy chứ. Trước kia mẫu thân Tứ Tứ còn, ta bị chèn ép. tại vất vả bà ta rồi, ta lại hoài thai, nhưng đại phu mạch tượng này của ta giống như là hoài thai… Nhiễm Nhi, nếu cho phụ thân con biết ta hề mang thai, lão phu nhân khẳng định xem ta vừa mắt, Hương di nương nơi đó cũng cười nhạo ta, còn có phụ thân con hứa vị trí chính thất là của ta … Hu hu, mạng của ta khổ mà!"

      Liễu di nương đến chỗ thương tâm, nước mắt liền ào ào chảy xuống.

      Mà Đường Vân Nhiễm bị bà ta khóc đến phiền, ống tay áo nàng ta vung mạnh, nổi giận , "Được rồi! Đừng gặp chút tình chỉ biết há mồm ra khóc! Trước kia phải ta với bà nên tin lời của người khác ăn thúc dục dược này sao? tại mạch tượng của bà bị thúc dục dược này biến thành hỗn loạn vô cùng, bà có thể trách ai chứ." Đường Vân Nhiễm tới đây, lại kèm thêm ánh mắt sắc bén. Liễu di nương bị nàng ta quở trách như vậy, ủy khuất chỉ dám mím miệng lên tiếng.

      Đường Vân Nhiễm lại ở trong phòng qua lại mấy lần, nàng ta lo lắng suy nghĩ có nên đem chuyện Đông đại phu có thể chẩn lầm cho Đường Trọng Nguyên hay . Nếu , đến lúc đó chỉ sợ có phiền toái.

      Mà quả , khi Liễu di nương mới vừa chẩn đoán có hỉ mạch, Đường Trọng Nguyên nhanh chóng tuyên bố với bên ngoài. tại nếu như bị những người đó biết Liễu di nương có thể căn bản hề mang thai, Đường Trọng Nguyên còn mặt mũi, Liễu di nương nhất định bị ông ta vắng vẻ, đến lúc đó đứa con là nàng ta này chừng cũng bị giận chó đánh mèo.

      Cho nên, vẫn là tốt hơn.

      Đường Vân Nhiễm ở trong lòng hạ quyết định, bình tĩnh với Liễu di nương, "Mặc kệ, mấy ngày nay bà cứ tiếp tục lừa gạt cho ta. Còn nữa, mấy ngày tới bà cố gắng thêm sức, đem phụ thân dụ đến phòng bà thêm vài lần. Ta cho người đặc chế huân hương để ở trong phòng bà. Tốt nhất bụng của bà nên ngoãn ngoãn chút cho ta."

      Đường Vân Nhiễm giống nữ hoàng cao cao tại thượng, ra lệnh cho Liễu di nương.

      "Di nương, Đại tiểu thư, lão gia đến đây!" Thanh của Cao ma ma từ ngoài viện vang lên. Trong phòng hai người liếc mắt nhìn nhau, nhanh chóng sửa sang lại trang dung người, chạy nhanh ra ngoài nghênh đón Đường Trọng Nguyên.

      TG: Đường Trọng Nguyên sớm còn khả năng sinh đẻ, cho nên… mưu đồ của Tứ Tứ tuyệt đối đơn giản chỉ vạch trần mẹ con các nàng dối trá. Nàng phải làm chính là làm cho Liễu di nương các nàng trở thành vảy ngược mà Đường Trọng Nguyên cả đời cũng muốn chạm đến.
      Hy Tran, Vyngg, tart_trung28 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 45: Hỗn loạn xuất luôn có lối ra!
      Edit: Tiểu Di & Tang Du
      Beta: Quảng Hằng

      "Di nương, Đại tiểu thư, lão gia đến đây!" Thanh của Cao ma ma từ ngoài viện vang lên. Trong phòng hai người liếc mắt nhìn nhau, nhanh chóng sửa sang lại trang dung người, chạy nhanh ra ngoài nghênh đón Đường Trọng Nguyên.

      Đường Trọng Nguyên chân trước mới vừa bước vào cửa phòng Liễu di nương, liền nhìn thấy hai tuyệt sắc nữ tử hướng ông ta tới. Chính là lớn tuổi tướng mạo tuyệt mĩ, thắt lưng mảnh mai, đôi tròng mắt trong suốt như nước chuyển động, còn có vô hạn phong tình. Trẻ tuổi đẹp như tiên tử, làm cho người ta chỉ có thể nhìn từ xa mà thể khinh thường đùa giỡn.

      Đường Trọng Nguyên nhìn thấy các nàng, tâm trong mắt sinh ra cỗ tự hào.

      "A Phù, tại thân thể của nàng nặng nề, về sau chuyện ra nghênh đón ta phải làm." Đường Trọng Nguyên lên trước, tay đỡ lấy Liễu di nương, sau đó đôi bàn tay to lại thầm sờ bàn tay mềm mại của nàng phen.

      Liễu di nương nghe ông ta nhắc tới đứa , sắc mặt có chút cứng ngắc, nhưng vẫn là đem thân thể nhu nhược của mình tựa vào người Đường Trọng Nguyên. trận gió thơm ập vào mặt, Đường Trọng Nguyên khóe mắt nghiêng nghiêng, vừa lúc lại nhìn thấy trước ngực Liễu di nương kia hai khối cao tròn kiều diễm.

      Yết hầu Đường Trọng Nguyên khỏi cao thấp quay cuồng. Từ sau khi ông ta hiểu được bản lãnh nữ tử yên hoa, tâm thường buồn bực rối loạn bị gió xuân thổi tỉnh, khi nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp trẻ tuổi chút, trong đầu luôn nhịn được ảo tưởng bộ dạng các nàng khi có mặc quần áo. Đương nhiên, ngoại trừ hai nữ nhi của ông ta, nếu ông ta ngay cả nữ nhi của mình cũng ảo tưởng, phải là cầm thú.

      Đường Vân Nhiễm ở bên cạnh đem ánh mắt tham lam của Đường Trọng Nguyên thu vào đáy mắt, nàng ta nhàng làm lễ, sau đó nháy mắt ra dấu cho Liễu di nương rồi lui ra. Đường Vân Nhiễm ra cửa phòng, liền mệnh lệnh nha hoàn bên người Liễu di nương Tiểu Nhi tiến vào đốt chút huân hương có chứa thúc tình hiệu quả.

      Tiểu Nhi đốt xong huân hương, liền lui ra.

      Khi mà ở trong phòng chỉ có Đường Trọng Nguyên cùng Liễu di nương, đôi bàn tay to của Đường Trọng Nguyên nhanh chóng đặt trước ngực Liễu di nương.

      Liễu di nương bị ông ta phen trêu chọc cũng động tình. Hơn nữa trước đó Đường Vân Nhiễm từng qua muốn bà ta dụ dỗ Đường Trọng Nguyên. Liễu di nương liền ha ha nở nụ cười, kề vào bên tai Đường Trọng Nguyên e ấp , "Lão gia, đại phu tại chỉ cần chú ý chút, là có vấn đề gì."

      Đường Trọng Nguyên còn cố kỵ, trực tiếp kéo quần áo, ôm Liễu di nương lên giường.

      Đường Vân Nhiễm đứng ở cửa, xuyên qua khe cửa nhìn thấy thân thể hai người ngừng phập phồng giường trong phòng, khóe miệng nhếch lên nụ cười vừa lòng.

      Chính là muốn lần này phải hiệu quả. Lại chờ nửa tháng thử xem sao, nếu đến lúc đó trong bụng bà ta vẫn là có đứa , vậy chỉ có thể tìm… tiểu tiện nhân chướng mắt Hương Huệ kia đến ‘giúp đỡ’ rồi.

      Đường Trọng Nguyên sau khi cùng Liễu di nương phen mây mưa, với bà ta, "Phù Nhi, chuyện nâng nàng lên làm chính thất, ta cùng mẫu thân. Mẫu thân bà cũng đồng ý."

      Liễu di nương nghe đến đó, tâm tình vui vẻ.

      Nhưng ngay sau đó sắc mặt Đường Trọng Nguyên lại có chút khó coi , "Nhưng cậu của Tứ Tứ đồng ý. A Phù, nàng cũng biết, phẩm cấp cậu của Tứ Tứ cao hơn ta rất nhiều, lại được Thánh Thượng coi trọng. Dưới tình huống như vậy, ta cũng thể biết xấu hổ phật ý ."

      Sau khi Đường Trọng Nguyên ở trong lòng cân nhắc phen, quyết định tạm thời đem chuyện Trì Lệ Dập thầm giúp kết tơ hồng cho Liễu di nương.

      Mộng đẹp làm chính thất của Liễu di nương lâu như vậy vẫn là tan biến. Bà ta cam lòng, ưm tiếng, khóc to trong lòng Đường Trọng Nguyên. "Trọng Nguyên, kỳ chỉ cần có thể ở cạnh chàng, thiếp thỏa mãn. Về phần có thể trở thành thê tử của chàng hay … Chuyện này quan trọng."

      Ngoài mặt bà ta nghe hay như thế, nhưng trong nội tâm hận cậu của Đường Tứ Tứ thấu xương, Trì Lệ Dập.

      Ngày hôm sau, bà ta thêm mắm thêm muối đích đem chuyện Trì Lệ Dập cản trở Đường Trọng Nguyên nâng bà ta làm chính thất cho Đường Vân Nhiễm. Con vịt đến miệng lại bay, trong lòng Đường Vân Nhiễm làm sao có thể hận chứ.

      Hơn nữa, nàng ta vẫn đều rất ràng Trì Lệ Dập là hậu thuẫn có thể kiêu ngạo nhất trong Hoàng Thành của Đường Tứ Tứ. Trong lòng nàng ta vừa hâm mộ lại ghen tị.

      "Chuyện cũng như vậy, bà cũng cần phải nghĩ nhiều, đem bụng dưỡng tốt cho ta. Về phần Trì Lệ Dập, ta giải quyết." Đường Vân Nhiễm cắn răng, trong lòng nghĩ tới kế hoạch lớn.

      tướng quân, sợ nhất chính là hoàng đế nghi kỵ.

      Trước mắt, nàng ta phải đặt người tâm phúc bên người hoàng đế.

      Quân Cơ Lạc… Đường Vân Nhiễm thấp giọng lẩm bẩm, ánh mắt biến tối rất nhiều.

      Thời gian nửa tháng nháy mắt qua. Nhưng Đông đại phu khám và cho Liễu di nương, rằng bà ta hoàn toàn hề hoài thai. Liễu di nương luống cuống, bà ta phải làm như thế nào đây.



      60 likes cho chương mới !!!!
      Mengotinh_Ranluoi, Hy Tran, Vyngg44 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 46: Người của ta cũng dám đụng?
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng





      Đường Tứ Tứ nằm ở giường xem sách, mấy ngày nay nàng thể xuất môn, liền cho bọn nha hoàn tìm rất nhiều sách về xem. Đúng lúc có lần Trì Hằng Liễu đến tìm nàng, thấy nàng si mê đọc sách như vậy, liền đem ít danh gia điển tịch trân quý của mình cho nàng mượn.

      Đường Tứ Tứ biết, luận thông minh, nàng thể sánh bằng Đường Vân Nhiễm. Luận mưu lược, nàng vẫn là bại bởi nàng ta. Luận thủ đoạn cùng kiến thức gì đó, nàng ở trước mặt Đường Vân Nhiễm vẫn là non nớt.

      Tuy rằng nàng rất hận Đường Vân Nhiễm, nhưng nếu nàng muốn báo thù thành công, nhất định phải học được ưu điểm này của địch nhân. Đường Vân Nhiễm thiên tư thông minh, nàng có tư chất như của nàng ta, chỉ có thể mỗi ngày cố gắng, càng phải làm người chậm ra tay trước.

      Đường Tứ Tứ ngẩn ngơ, Thanh Nhi bỗng nhiên vội vã chạy vào. Nàng thở gấp , "Tiểu thư, xong rồi. Tiểu nha hoàn của Hương di nương chạy tới , Hương di nương bị lão gia cùng lão phu nhân bắt đến viện Thọ Trúc."

      Đường Tứ Tứ nghe tin thế, tay thả lỏng, quyển sách tay liền rơi xuống dưới. Đuôi lông mày nàng chợt nhếch, mang theo chút hưng phấn , "Liễu di nương nơi đó có phải ‘sanh non’ ?"

      Thanh Nhi gật đầu, vui mừng phấn khởi , "Nghe tiểu nha hoàn hầu hạ Hương di nương , hôm nay Hương di nương ở trong hoa viên ngắm hoa. biết như thế nào Liễu di nương bỗng nhiên lại tới. Sau đó Liễu di nương thấp giọng với Hương di nương cái gì đó. Tiếp theo sau đó Liễu di nương biết như thế nào liền ngã xuống, phía dưới liền chảy máu."

      Đường Tứ Tứ nhếch khóe miệng, kết quả này là ở trong dự kiến của nàng.

      Thanh Nhi lại , "Trước khi Hương di nương bị bắt liền cho nha hoàn của nàng tìm đến người. Nhị tiểu thư, chúng ta có giúp Hương di nương phen hay , bằng hôm nay chắc chắn nàng ấy bị lão gia cùng lão phu nhân giết chết đó."

      Dám mưu hại con nối dòng Đường gia, Đường Trọng Nguyên cùng Đường lão phu nhân cho nàng có kết quả tốt.

      Đường Tứ Tứ nghĩ cũng nghĩ nhiều, liền cho Thanh Nhi đỡ nàng rời giường. Vết thương phía sau lưng nàng vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, nhưng nhìn náo nhiệt vẫn là có thể.

      Chờ Đường Tứ Tứ vừa đến viện Thọ Trúc, chợt nghe tiếng Hương di nương khóc nức nở, "Lão phu nhân, lão gia… Tì thiếp oan uổng. Tì thiếp có hại đứa trong bụng Liễu di nương. Lão phu nhân, lão gia, van cầu ngài, tin tưởng tì thiếp …"

      Hương di nương cảm thấy mình rất oan uổng, ràng chính là Liễu di nương cố ý chọc giận nàng, lúc sau còn cố ý té ngã đất. tại thế nhưng nàng ta lại cắn ngược lại nàng ngụm, người này sao lại có thể đê tiện vô sỉ như vậy chứ?
      Đường Trọng Nguyên căn bản để ý đến cầu xin tha thứ của Hương di nương, ông ta cầm lên chén trà đặt bàn, dùng lực ném Hương di nương. Hương di nương khó khăn né tránh, Đường Trọng Nguyên càng tức giận, liền hạ lệnh người giữ Hương di nương lại, trực tiếp vả miệng nàng.

      Đường lão phu nhân càng tức giận thôi. Bà trông nhiều năm như vậy mới trông có tôn tử thế nhưng lại bị tiểu tiện nhân này hại thành có. Tiện nhân đáng chết mà! Đường lão phu nhân lúc này đối với Hương di nương cũng khách khí, liếc mắt nhìn Cao ma ma, cho Cao ma ma tìm nha bà đến. Nàng chuẩn bị sau khi đánh Hương di nương trận, bán nàng đến nữ xương viện hạ đẳng nhất.
      *nha bà: bà buôn người

      Đường Vân Nhiễm nhìn Hương di nương giống như con kiến bị phủ phục mặt đất, khóe miệng lên chút tươi cười đắc ý.

      "A! Lão gia, lão phu nhân… Tì thiếp có hại Liễu di nương… Các ngươi tin tưởng tì thiếp … Tì thiếp … A…" Hương di nương lúc này bị đánh đầu tóc rối bù, nhưng nàng vẫn là cam lòng a. Nàng có làm chuyện gì, dựa vào cái gì bắt nàng thừa nhận chứ.

      Đường Tứ Tứ nghe nổi nữa, bước chân gấp gáp, rất nhanh vào phòng.

      Hương di nương mặt đất nhìn thấy Đường Tứ Tứ, trong mắt có chút tia sáng, nàng cố dùng chút lực, thoát khỏi người giữ nàng, bổ nhào vào trước mặt Đường Tứ Tứ, ngừng dập đầu với nàng, năng lộn xộn, "Nhị tiểu thư, tì thiếp là oan uổng, Nhị tiểu thư, người tin tưởng tì thiếp. Nhị tiểu thư, tì thiếp có làm…"
      Vyngg, tieunai691993, tart_trung30 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 47: Vở tuồng này phải diễn như thế nào?
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng





      Hương di nương tại là đem tất cả niềm tin đều đặt ở người Đường Tứ Tứ. Tại Đường gia này, lão gia lạnh bạc vô tình; Đường lão phu nhân hận nàng thể chết ngay lập tức; còn có Đường Vân Nhiễm vui sướng khi người gặp họa, những người này cũng tin tưởng nàng. Nhưng nàng hề làm gì cả.

      Đường Tứ Tứ nhìn Hương di nương, cách nay chẳng bao lâu, nàng cũng từng giống nàng ta tứ cố vô thân như vậy.

      "Hương di nương, ngươi có làm hay , công đạo tự ở trong lòng người. Ngươi kêu la như vậy, càng làm tổ mẫu hiềm nghi. Ta thấy, ngươi nên an phận chút, nếu ngươi làm, ngươi phải gánh vác hậu quả. Nếu phải ngươi làm, ha ha… Người Đường gia chúng ta tuyệt đối oan uổng ngươi."

      Đường Tứ Tứ vỗ vỗ mu bàn tay nàng. Hương di nương là người thông minh, lời này của Đường Tứ Tứ cũng giống như là muốn giúp nàng. Nhưng nàng ta vỗ mu bàn tay nàng mang theo trấn an, điều này làm cho nàng tự dưng an tâm.

      Hương di nương mím chặt miệng, kêu oan uổng nữa.

      Đường Tứ Tứ vừa lòng liếc mắt nhìn Hương di nương cái, lên trước làm lễ với Đường Trọng Nguyên cùng Đường lão phu nhân.

      Đường Trọng Nguyên lãnh đạm nhìn con của ông ta, mặt cũng có bao nhiêu thân thiết. Nhưng Đường lão phu nhân quan tâm hỏi câu, "Tứ Tứ, thương thế của con vẫn chưa khỏi hẳn, sao lại chạy đến đây?"

      "Đúng vậy, Nhị muội. Vết thương của muội chưa khỏi, ra như vậy nếu gặp gió, đến lúc đó muội bảo tổ mẫu cùng phụ thân phải trả lời sao với Uy Viễn Đại tướng quân đây." mặt Đường Vân Nhiễm mang nụ cười thông cảm của tỷ tỷ, đau xót .

      Nhưng nàng như vậy, nghe vào tai Đường Trọng Nguyên cùng Đường lão phu nhân, liền phát sinh cảm giác khác.

      Đường Trọng Nguyên vui trừng mắt nhìn Đường Tứ Tứ cái, ràng là con của ông ta, nhưng mọi chuyện đều nghe Trì Lệ Dập an bài. Trì Lệ Dập này dựa vào cái gì luôn khoa tay múa chân với chuyện Đường gia bọn họ.

      Đường lão phu nhân cũng hiểu được quyền uy của bà bị Trì Lệ Dập khiêu chiến, trong lòng chứa khó chịu.

      Đường Tứ Tứ nào chẳng biết Đường Vân Nhiễm đây là cố ý châm ngòi ly gián. Nhưng lúc này, nàng lười nhiều lời với nàng ta. Đường Trọng Nguyên dù thích như thế nào, còn phải dựa vào cậu nàng che chở sao.

      Lúc này, có nha hoàn báo lại, mời Đông đại phu tới. bao lâu, Đông đại phu được gã sai vặt dẫn vào phòng. Mà lúc này đây, bên cạnh ông ta còn có nam nhân chừng hơn bốn mươi tuổi, chòm râu dài khí độ bất phàm theo tới. Lại nhìn thái độ của Đông đại phu đối với nam nhân trung niên này cực kì cung kính.

      Ánh mắt Đường Tứ Tứ đầy vẻ nghi ngờ, phải trước đó nàng tìm người đến “chiếu cố” Đông đại phu sao? tại lòi ra nam nhân trung niên này là ai?

      Mà trong mắt Đường Vân Nhiễm cũng có nghi hoặc. Nàng ta trước đó cũng "chiếu cố" qua Đông đại phu. tại Đông đại phu mang người này đến lại là thân phận gì.

      Ánh mắt Đông đại phu ở người Đường Vân Nhiễm cùng Đường Tứ Tứ nhanh như chớp dạo qua vòng, trán tràn đầy mồ hôi. Đầu năm nay, đầu óc tiểu thư thế gia này sao lại đều lợi hại như vậy.

      "Đường đại nhân, vị này chính là thần y Tiết Mạc." Đông đại phu thu hồi ánh mắt nhanh chóng giới thiệu, .

      Đường Trọng Nguyên cùng Đường lão phu nhân vừa nghe là thần y, hai mắt sáng lên, nhanh chóng đưa dẫn tới phòng trong, hi vọng thần y có thể diệu thủ hồi xuân, cứu hài tử trong bụng Liễu di nương trở về.

      Đông đại phu bị giữ lại phía sau, Đường Vân Nhiễm lạnh lùng liếc cái, trong mắt mười phần cảnh cáo, sau đó cũng bước vào trong. Đường Tứ Tứ cố ý cuối cùng, nàng chớp chớp con mắt đen bóng, đối ra hiệu với Đông đại phu.

      Đông đại phu tại có thể là mồ hôi ướt đẫm, ông ta gật đầu với Đường Tứ Tứ.

      Tiết thần y tới phòng của Liễu di nương, Liễu di nương mặt đầy vẻ thống khổ nằm ở giường, chỗ váy ở hạ thân còn có tảng vết máu lớn. Bà ta vẫn khóc lóc kể lể với Đường Trọng Nguyên rằng lòng dạ độc ác Hương di nương thế nào.

      Ánh mắt Tiết thần y mang chút khinh thường, bắt mạch, thản nhiên , " muộn, đứa đảm bảo!"

      "A!" Liễu di nương đau đớn hét tiếng, “choáng váng” khóc ầm lên, Đường Vân Nhiễm lập tức bổ nhào vào bên người Liễu di nương, Đường Trọng Nguyên la hét muốn giết Hương di nương. Trong phòng nhất thời rối loạn.

      Đường Tứ Tứ nhìn chằm chằm Tiết thần y bỗng nhiên lòi ra vị này, khóe miệng khẽ nhếch, tốt lắm. Đến bây giờ hết thảy đều dựa theo kế hoạch của nàng tiến hành. Nàng cúi người với Thanh nhi, "Ngươi báo với người kia, chuẩn bị lên màn."

      Thanh nhi mím môi cười, thừa dịp ai chú ý lui ra.

      TG: Nếu chỉ là vạch trần mang thai giả hoàn toàn lay động được địa vị của Liễu di nương, nhiều lắm bị biếm lãnh cung. Sau này mới càng thú vị a!
      Vyngg, tieunai691993, Layla0630 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 48: Hài tử là của ai?
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng

      Đường Trọng Nguyên lao khỏi phòng, ra bên ngoài, chút lưu tình hướng người Hương di nương đánh túi bụi. Hương di nương ủy khuất muốn chết, nhưng lại dám khóc lớn hô to, chỉ có thể cuộn tròn thân thể, hi vọng bản thân có thể giảm bớt thương tổn.

      Đường Trọng Nguyên càng đánh càng nổi giận, xoay người nhấc cái ghế hướng người Hương di nương ném tới. May mắn bị người ngăn cản!

      Trong phòng, Đường lão phu nhân nhắm mắt, vẻ mặt thống khổ thở dài.

      Tiết thần y lại đứng ở cạnh giường, với Liễu di nương, "Phu nhân đẻ non, về sau trong khoảng thời gian này phải nằm nhiều giường nghỉ ngơi. Mặt khác ta lại kê cho ngươi ít dược tẩm bổ thân thể, đến lúc đó cho người sắc cho ngươi uống."

      Tiết thần y như vậy làm cho khóe miệng Đường Vân Nhiễm đứng ở góc độ người khác nhìn thấy khẽ nhếch. Đông đại phu này, cũng rất có bản lĩnh, thế nhưng mời được thần y tới. Nhưng kỹ thuật diễn của vị Tiết thần y này có thể tham gia thi ảnh đế Oscar.

      tại có Tiết thần y làm chứng, lời dối này xem như có thể vượt qua.

      Tiết thần y đến cạnh bàn ngồi xuống, đề bút viết sàn sạt giấy. Đông đại phu nơm nớp lo sợ khẽ qua, ở bên cạnh Tiết thần y dây dưa.

      Nhưng biết là cố ý hay là vô tình, Đông đại phu bỗng nhiên làm đổ lư hương vàng đặt ở bàn. Hương tro trong lư hương tràn ra, trong khí có những hạt bụi phất phơ.

      Mũi Tiết thần y hít , động tác đề bút hơi bị chựng lại, chân mày cau lại, ngạc nhiên nghi ngờ , "Trong hương tro có hắc đà la."

      Mọi người trong phòng biết hắc đà la này là cái gì mà làm cho Tiết thần y nhíu mày, Đường lão phu nhân tiến lên, cung kính hỏi, "Tiết thần y, hắc đà la này có cái gì đúng sao?"
      Bà đoán chừng có người cố ý đặt ở trong hương tro đốt, sau đó làm cho thai vị Liễu di nương xong, do đó sanh non.

      Tiết thần y thản nhiên liếc mắt nhìn Đường lão phu nhân, sau đó chuyển ánh mắt liếc Đường Vân Nhiễm cùng Đường Tứ Tứ, Đường lão phu nhân hiểu ý, biết loại chuyện này nữ tử chưa chồng thể nghe.

      Vì thế liền cho người mang các nàng rời .

      Đường Vân Nhiễm vốn muốn biểu ra hiếu tâm của nàng ta, muốn rời Liễu di nương. Nhưng trong lòng Đường lão phu nhân tại có hoài nghi, lập tức lạnh giọng quát, " xuống cho ta!"

      Bất đắc dĩ, Đường Vân Nhiễm thể xuống.

      Chờ khi trong phòng chỉ còn lại có Đường lão phu nhân, Liễu di nương còn có Cung ma ma, Tiết thần y đem lời trước đó chuẩn bị tốt ra, "Lão phu nhân, hắc đà la này là loại thôi tình dược. Nếu để nó nó đặt ở trong huân hương, cứ thế mãi làm nam nhân…"

      Tiết thần y tới đây, liền dùng thanh chỉ có Đường lão phu nhân có thể nghe được , "Cứ thế mãi, tinh thủy của nam nhân loãng, thể có con nối dòng."

      Oanh!

      Lời này làm cho Đường lão phu nhân cả kinh. Mặt bà biến sắc, nhanh chóng cho Cung ma ma gọi Đường Trọng Nguyên vào.

      Sau khi Đường Trọng Nguyên vào phòng, Đường lão phu nhân vội vàng kéo tay ông ta qua, đến trước mặt Tiết thần y, khẩn thiết , "Tiết thần y, thỉnh ngài giúp hài tử của ta chẩn mạch ."

      Đường Trọng Nguyên có chút nghi hoặc, phải xem bệnh cho A Phù của ông ta sao, sao lại trở thành Tiết thần y xem bệnh cho ông ta.

      Đường lão phu nhân cũng thêm gì với Đường Trọng Nguyên. Bà kéo tay Đường Trọng Nguyên, đẩy ông ta lên ghế, để Tiết thần y bắt mạch cho ông ta.

      Tay Tiết thần y đặt mạch tượng của Đường Trọng Nguyên, cực kì nghiêm túc đè lên mạch, lập tức đắn đo phen mới mở miệng , "Lão phu nhân, Đường lão gia là dùng quá nhiều thôi tình dược, thận khí đủ, tinh thủy loãng, cả đời này cũng có thể có hài tử."

      Tiết thần y là thần y a, mở miệng như vậy, Đường lão phu nhân nhất thời bị đả kích, thân mình lung lay, thiếu chút nữa ngã quỵ mặt đất. Mà Đường Trọng Nguyên đột nhiên nghe như vậy, cũng giống như bị sét đánh sững sờ ở giữa phòng.

      Tiết thần y đem biểu tình hai người thu vào đáy mắt, tiện đà câu đầy thâm ý, "Bệnh này của Đường lão gia theo lý thuyết xuất khoảng hai ba tháng, nhưng Liễu di nương trong phủ các người lại còn có thể hoài thai. Chuyện này chừng là do Tiết mỗ y thuật tinh, chẩn đoán sai rồi. Các vị có thể tìm Đông đại phu đến xem."

      Đường lão phu nhân vất vả mới ổn định thân mình, ánh mắt của bà gắt gao nhìn chằm chằm Tiết thần y, thấy đuôi mắt khẽ nhếch, khóe miệng cũng có chút ý khinh thường. Bà hoảng hốt, ý niệm lớn dần lên ở trong lòng.

      Bà sai người lập tức đem Đông đại phu tiến vào, kết quả lời của Đông đại phu so với của Tiết thần y sai bao nhiêu.

      Như vậy, nếu Đường Trọng Nguyên mấy tháng trước có bệnh này, thể có khả năng sinh dục. Vậy Liễu di nương nàng kia là hoài thai như thế nào?

      TG: Liễu di nương tưởng thông qua giả sanh non vu oan giá họa cho Hương di nương, Tiết thần y cũng nàng sanh non. Vậy kế tiếp…
      Hy Tran, Vyngg, Layla0637 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :