1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      dám ăn và thể ăn khác nhau chỗ nào, các bạn đọc rồi cho Hằng nhận xét nhá!!!!





      Chương 39: Đừng Sợ, Ta Chỉ Là Đùa Giỡn Lưu Manh Thôi ( )!
      Edit: Thùy (Bé Heo)

      Beta: Quảng Hằng

      ngày ầm ĩ rốt cục cũng trôi qua, Đường Vân Nhiễm kéo thân thể mệt mỏi về tới viện của mình. lát sau ả ta đến sân sau của mình, liền sai nha hoàn đóng cổng sân sau, cho phép nha hoàn rời .

      Đường Vân Nhiễm vào trong phòng, tiểu Đào nhi dè dặt theo phía sau ả ta. có chút tình phải nha hoàn như nàng muốn tránh có thể né tránh được. Trong lòng quay cuồng phẫn nộ, Đường Vân Nhiễm mạnh mẽ cầm lấy bình hoa, hướng mặt tiểu Đào nhi ném tới.

      Đường Vân Nhiễm nổi giận mắng, " Nha hoàn các ngươi đúng là đồ ti tiện, xứng đáng sinh ra cũng chỉ có thể hầu hạ người khác." Ả ta tại nghĩ đến ả Thúy nhi kia, liền thở ra hơi.

      con ả vụng về, ai biểu nàng ta khoe khoang giàu có cơ chứ? Nàng ta có bạc biết trước hết phải giấu hay sao? Cả nhà đều trơ mắt nhìn người ta đem chứng cứ phạm tội mất.

      Tiểu Đào nhi muốn né tránh bình hoa kia, nhưng nàng dám tránh ra. Chỉ có thể quỳ mặt đất cả người run lên bần bật.

      Mà đúng lúc này, cửa phòng lại bị người đẩy ra. Nhũ mẫu Cao mama người bên cạnh Đường Vân Nhiễm co đầu rụt cổ xuất ở cửa, tựa hồ là có chuyện gì phải bẩm báo.

      " phải vừa rồi qua có chuyện gì đừng có tới phiền ta sao?" Lần này Đường Vân Nhiễm lại cầm lên khối nghiên mực ở bàn ném thẳng đến cửa. Nghiên mực lướt vụt qua sát thái dương của Cao mama, lập tức rơi mặt đất, Đường Vân Nhiễm gắt gỏng giận dữ hét, "Các ngươi là đám phế vật! Phế vật!"

      Cao mama cũng bị dọa vội vàng quỳ mặt đất, bà nơm nớp lo sợ , "Đại tiểu thư, tối hôm qua Hạnh nhi trong viện của chúng ta hình như bị sốt cao, lão nô vừa rồi có xem qua, nàng ấy giống như. . . . . . Mắc bệnh đậu mùa !"

      Đường Vân Nhiễm hơi hạ mi, trong tròng mắt đột nhiên sáng ngời. Khuôn mặt vốn là tràn đầy tức giận nhưng phút chốc lại biến đổi, tiếp đó bật cười tùy tiện. là ông trời cũng giúp ả.

      Bệnh đậu mùa ư? Ha hả! Nếu như thiên kim tiểu thư bị trọng thương nay lại bị bệnh đậu mùa nữa, ả tiểu thư đó còn có mệnh để sống sao?

      Khóe miệng Đường Vân Nhiễm cong lên nụ cười thỏa mãn, lập tức liền với Cao mama, "Việc này trước tiên tuyệt đối đừng để lộ ra. Suốt đêm đem Hạnh nhi ra ngoài phủ cho ta, tìm thêm mấy người nữa trông coi nàng ta. Nhớ kỹ, cần tìm đại phu xem bệnh cho nàng ta. Còn có nàng ta dùng qua cái gì đều thu lại cho ta, đến lúc đó hữu dụng cho ta."

      Khi Đường Vân Nhiễm ra lệnh cho Cao mama, phong thái kia rất giống như nữ hoàng. Cao mama nào có lá gan dám ngỗ nghịch với ả, chỉ có thể run giọng ưng thuận đáp, sau đó cẩn thận mà lui ra.

      Khi đêm khuya yên tĩnh.

      Đường Tứ Tứ lại ngủ được .

      Nàng dứt khoát đem Thanh nhi cho lui xuống, liền cầm quyển sách nằm giường xem.

      Chợt, trận gió đêm thổi mạnh đem cửa sổ mở ra. Đường Tứ Tứ đem quần áo mặc người kéo sát lại, suy nghĩ có nên gọi Thanh nhi thức dậy đóng cửa sổ lại hay . Nhưng cuối cùng nàng vẫn đánh thức Thanh nhi. Cả ngày hôm nay Thanh nhi trước sau đều bận rộn, lúc này đương nhiên là mệt mỏi đến cực điểm, nàng nghĩ thế nên muốn đánh thức nàng ấy, liền chỉ có thể tự mình chịu đựng .

      Bị chuyện này làm gián đoạn, Đường Tứ Tứ lại cúi đầu đọc sách nhưng lại đọc được chữ nào. Nàng đem hai tay chống cằm, hồi tưởng lại chuyện xảy ra vào ban ngày.

      Hôm nay nếu có Quân Cơ Lạc giúp nàng, nàng có thể thất bại thảm hại bởi Đường Vân Nhiễm . Nhưng Quân Cơ Lạc người này hề đáng ghét giống như lời đồn đãi. thế lại còn rất tuấn tú, chỉ tiếc là hoạn quan, thể cưới thê sinh đẻ, đúng là phung phí của trời mà .

      " suy nghĩ gì đó?" Đột nhiên thanh gian trá từ đỉnh đầu của nàng truyền đến.

      " Nghĩ về ngươi!" Đường Tứ Tứ buột miệng . Chỉ là sau khi ra, nàng liền hối hận. Lại ngẩng đầu nhìn, nhìn thấy Quân Cơ Lạc đứng trước giường của nàng, nàng ngượng ngùng bối rối, đỏ mặt khẩn trương vì chính mình giải thích , "Kỳ ta là suy nghĩ về ngươi, nhưng phải cái loại suy nghĩ kia đâu. . . . . . Ách, có nghĩa là phải suy nghĩ về chuyện nam nữ . . . . . . Ách đúng, ý của ta là phải loại ý nghĩ về nam nữ thông thường, chỉ là. . . . . ."

      Nhưng càng cấp bách để giải thích, đến cuối cùng nàng phát ra nàng càng càng mờ ám .

      Quân Cơ Lạc mím môi cười, câu mang đầy ý tứ hàm xúc, "Ngươi quá non , nên lão trâu già như ta cũng dám ăn ngươi." Là dám ăn, mà phải thể ăn nha.

      PS: Lời tác giả: dám ăn cùng có thể ăn khác nhau chính là cái có công cụ gây án, cái là có công cụ gây án.

      < câu nhận xét của edit là: quá vô sỉ ! ^^>

      Nhận xét của bạn betaer: Bác tác giả giải thích cũng vô sỉ kém!!! 
      <img id="smilie_183" title="Dai ca" alt=":dai ca:" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/smilies/n118.gif" />


      60 likes cho chương mới nào
      <img id="smilie_210" title="Th 24" alt=":th_24:" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/Rabbit/th_24.gif" />
      Kimanh1257, Layla06, tart_trung40 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 40: Đừng sợ, ta chỉ là đùa giỡn lưu manh!
      Edit: Quảng Hằng

      Quân Cơ Lạc mím môi cười, câu đầy ý ngĩa sâu xa: ,“Ngươi quá non , lão trâu già như ta cũng dám ăn ngươi. ” Là dám ăn, mà phải thể ăn nha.

      Đường Tứ Tứ bị những lời này của làm thẹn đến đỏ ửng cả mặt, nhanh chóng cụp mắt xuống, giả vờ như nghe thấy.

      Quân Cơ Lạc khẽ phất ống tay áo, sau đó ngồi xuống chiếc ghế tựa bên cạnh, sau đó đôi mắt đầy tà tứ thẳng tắp đánh giá nàng.

      Đường Tứ Tứ giống như có ngọn núi che trước mắt, đè nặng đến mức nàng gần như thể thở nổi. như thế nào đây, hôm nay Quân Cơ Lạc tuy rằng giúp nàng. Nhưng nàng vẫn quen cùng nam nhân cường thế như vậy chung gian phòng.

      Đường Tứ Tứ khẽ ngẩng đầu lên, hướng về phía nở ra nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.

      “Cửu, Cửu Thiên Tuế...... Ngài đêm nay đến phòng của Tứ Tứ, có chuyện gì sao?”

      “Cũng có chuyện gì, chỉ muốn đem thứ đến cho ngươi.” Quân Cơ Lạc cười lưu manh, từ ống tay áo đem chiếc bình sứ màu trắng đưa cho Đường Tứ Tứ.

      “Đây là thuốc tiêu sẹo, đến lúc miệng vết thương của ngươi đóng vảy, bảo nha hoàn rắc lên miệng vết thương. Bằng tiểu nương như ngươi, người mang theo sẹo, về sau khi ngươi lập gia đình chỉ sợ phu quân của ngươi ghét bỏ ngươi.”

      Giọng điệu của mang theo đầy vẻ bỡn cợt.

      Đường Tứ Tứ cứng mặt, thái giám, đêm hôm khuya khoắc chạy đến phòng nương chưa lấy chồng, mà há miệng ngậm miệng đều thốt ra những câu lưu manh bỡn cợt. Cửu Thiên Tuế chẳng lẽ cảm thấy ổn sao?

      Quân Cơ Lạc đem biểu vui mặt nàng hiển lộ ra ngoài thu vào đáy mắt, nụ cười nơi khóe miệng càng tươi hơn. Ngay sau đó, bàn tay to của đột nhiên đưa đến phía sau lưng của Đường Tứ Tứ, thân mìnhĐường Tứ Tứ chợt căng cứng, nhưng rất nhanh nổi giận đùng đùng,“Cửu Thiên Tuế, ngài muốn làm gì?”

      Nhìn thấy nàng giận dữ, Quân Cơ Lạc lại cảm thấy vô cùng thú vị. Loại cảm giác này...... Ừm, giống như là trêu con mèo . Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là chỉ mới có thể trêu cợt nàng. Nếu đổi lại là những người khác muốn trêu nàng, đương nhiên cực kì vui.

      “Ta chỉ muốn xem thử miệng vết thương phía sau lưng của ngươi chút thôi mà, xem thử đỡ hơn chưa.” Quân Cơ Lạc hơi nhấc cằm, mặt lại hề có chút ngượng ngùng nào.

      Đường Tứ Tứ giận đến ngẹn lời, nhưng lại vô kế khả thi, chỉ có thể mấp máy môi, sau đó nàng giọng ,“Cửu Thiên Tuế, nam nữ khác biệt, muộn thế này ngài lại đến thăm ta, ta vui vẻ. Nhưng về phần lễ giáo, chúng ta cũng phải tuân theo.”

      Quân Cơ Lạc chậc chậc cánh môi, lúm đồng tiền như hoa ,“Nhưng bản đốc phải nam nhân.”

      phải nam nhân cái đầu ngươi ấy! Khóe miệng Đường Tứ Tứ co giật, bất đắc dĩ thở dài, sau đó nằm sấp trở lại giường.

      “Cửu Thiên Tuế...... Nếu chuyện chúng ta đêm nay gặp mặt bị người nhìn thấy , chắc chúng ta đều phải bị bỏ vào lồng heo thả trôi sông.” Đường Tứ Tứ lại nhắc nhở , hi vọng nhanh chóng rời .

      Nhưng ngón tay thon dài của Quân Cơ Lạc khẽ vuốt ve chiếc cằm bóng loáng của , thản nhiên ,“Bỏ lồng heo? sao, bản đốc sinh ra ở Giang Nam, kỹ năng bơi vô cùng tốt, chết được.”

      Phốc!

      Đường Tứ Tứ cảm thấy trong cổ họng giống như dâng lên búng máu, đối với Cửu Thiên Tuế có thần kinh mạnh mẽ siêu cấp này, trong lòng nàng càng thêm phỉ nhổ. Chẳng lẽ thể nắm được trọng điểm trong lời của nàng sao?

      Vừa đúng lúc này, bên ngoài có trận gió mãnh liệt thổi vào. Mà trong gió xen lẫn hạt cát bỗng chốc liền thổi vào trong mắt nàng. Đường Tứ Tứ chớp chớp mắt, vươn tay đưa lên dụi mắt, kết quả càng dụi hốc mắt càng hồng.

      Nhưng bộ dáng nàycủa nàng, trong mắt Quân Cơ Lạc ngồi đưa lưng lại cản gió thấy giống như là khóc.

      Quân Cơ Lạc sửng sốt, đôi mắt tà chí mị mị, thanh trầm thấp lại,“Chỉ vậy thôi khóc?”

      Đường Tứ Tứ tiếp tục dụi mắt.

      Quân Cơ Lạc khẽ thở dài,“Thực vui chút nào, chỉ mới đùa hai câu với ngươi, ngươi khóc rồi.”

      “Ta khóc!” Đường Tứ Tứ mếu máo , nhưng gió từ bên ngoài thổi vù vù vào làm cho nàng khỏi khịt khịt mũi, mà động tác này liền càng thêm chứng minh cho suy đoán của Quân Cơ Lạc.

      Quân Cơ Lạc nhìn ngẩn người, xem Đường Tứ Tứ khóc thành như vậy, bỗng chốc nhớ đến muội muội của mình. Nếu con bé còn sống, tại có lẽ cũng lớn như Đường Tứ Tứ. Đáng tiếc, tám năm trước, sau trận đại kiếp nạn đó, cuộc đời của Quân Cơ Lạc đều liên tục sống ở trong Địa ngục.

      “Đừng khóc !” Quân Cơ Lạc tâm hoảng hốt, trước kia chịu nổi nhất đó chính là  nhìn muội muội khóc. tại phát , dường như cũng thể chịu nổi khi nhìn thấy tiểu nương này khóc trước mặt .

      chỉ thích nhìn nàng bình tĩnh khiếp sợ khi đối mặt với kẻ địch. Mà nàng tại khóc thành như vậy, tựa hồ bối rói, biết nên làm gì với nàng bây giờ.

       Cửu Thiên Tuế của chúng ta làm gì khi Tứ Tứ khóc đây, dỗ dành ư? Nhưng dỗ bằng cách nào nhỉ???


      <img id="smilie_194" title="Th 8" alt=":th_8:" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/Rabbit/th_8.gif" />
      <img id="smilie_194" title="Th 8" alt=":th_8:" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/Rabbit/th_8.gif" />
      <img id="smilie_194" title="Th 8" alt=":th_8:" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/Rabbit/th_8.gif" />
      Kimanh1257, Vyngg, Layla0638 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 41: Đừng sợ, ta chỉ là đùa giỡn lưu manh!
      Edit: Quảng Hằng


      Hạt cát ở trong hốc mắt Đường Tứ Tứ chịu ra, Đường Tứ Tứ càng muốn dụi cho ra lại càng thể.

      Khóe miệng Quân Cơ Lạc hơi giật giật, nên hiểu lầm càng sâu .

      khỏi hoảng hốt, nhanh chóng hồi tưởng lại trước kia dỗ muội muội mình như thế nào.

      Muội muội của miếng cao dán, luôn thích theo sau mông . Chẳng qua lúc đó, là nam nhân đương nhiên chỉ thích trèo cây phá tổ chim, rảnh rỗi nữa trêu chó chọc mèo trong nhà nhị thúc, chán ghét theo đuôi, vì thế ít lần chọc muội muội bật khóc.

      Nhưng mỗi lần nàng vừa khóc, mông của cũng nở hoa. “Kim Cương chưởng” của cha khi đánh vào mông khá đau. Vì thế sau này tổng kết kinh nghiệm, khi tiểu tổ tông muội muội của vừa mếu máo, liền nhanh chóng chạy đến dỗ dành.

      nhớ được, dỗ muội muội phải có ba yếu tố.

      Thứ nhất, giọng điệu phải ngọt ngào. Thứ hai, phải chủ động nhận sai. Thứ ba ấy à, phải tặng quà hậu hĩnh.

      “Nhu Nhu...... Khụ khụ, Tứ Tứ......” Phát mình kêu sai tên, Quân Cơ Lạc nhanh chóng thanh thanh cổ họng, hạ thấp giọng, mềm mại gọi câu.

      Nghe Cửu Thiên Tuế dùng ngữ khí ôn nhu như vậy với mình, Đường Tứ Tứ lại cảm thấy như có tiếng sấm vang bên tai, làm nàng kinh hoàng .

      Nàng mở to đôi đồng tử đen nhánh nhìn .

      Mà theo cái ngẩng đầu lên đó của nàng, Quân Cơ Lạc liền thấy được hốc mắt đỏ ửng của nàng. Trong lòng ngầm mắng câu, quả nhiên nữ nhân cũng khó nuôi như tiểu nhân. Nhưng thốt ra lời này xong, lại cảm thấy đúng. Trong mắt thế nhân, Đường Tứ Tứ là nữ nhân, mà lại là tiểu nhân.

      Vậy khi tiểu nhân và nữ nhân ở cùng nhau, vậy rốt cuộc, nữ nhân mạnh hơn? Hay tiểu nhân áp đảo nữ nhân?

      Tâm trạng của Quân Cơ Lạc nhất thời chệch hường, nhưng nhanh chóng thu hồi suy nghĩ. lại dùng thanh ôn nhu ,“Cái kia...... Vừa rồi bản đốc câu trâu già và so ngươi là cỏ non, chẳng qua chỉ là câu đùa, là bản đốc đúng.”

      dùng thanh rất , rất , lời khi thốt ra cũng cực kì chân thành tha thiết.

      Nhưng càng như vậy, lại càng làm cho Đường Tứ Tứ cảm thấy Cửu Thiên Tuế gian trá ác độc ngày thường tương phản quá lớn, càng làm cho nàng giống như bị sét đánh đến sững sờ.

      Trong lúc da gà của Đường Tứ Tứ nổi lên cuồn cuộn, Quân Cơ Lạc cũng quan sát nàng. Ngồi thiên hạ quá lâu rồi, mấy năm nay nhìn thấy đều là chém giết, đều là mặt xấu xa của người đời. tại có chút đối phó với tiểu nương còn tuổi như Đường Tứ Tứ, nên tặng quầ hậu hĩnh như thế nào., mới có thể làm cho nàng nín khóc, mỉm cười với .

      là hao tổn tâm trí!

      Quân Cơ Lạc gõ gõ đầu,“Như vậy , để tỏ lòng thành ý xin lỗi của bản đốc với ngươi, bản đốc...... Tặng cho ngươi cái này.”

      sờ sờ ống tay áo, từ trong trong ống tay áo lấy ra chồng ngân phiếu.

      tại người chỉ có cái này thôi.

      Khóe miệng Đường Tứ Tứ co giật ngừng, cảm thấy đêm nay Cửu Thiên Tuế rất quỷ dị, rất kinh người. Nàng sợ nếu mình thu ngân phiếu của , lại làm ra hành động làm người ta kinh hoàng gì đây nữa, vì thế liền nơm nớp lo sợ tiếp nhận sấp ngân phiếu đó.

      Quân Cơ Lạc thấy nàng thu ngân phiếu, thầm thở phào nhõm hơi. Nhưng lại cảm thấy nếu mình tiếp tục ở lại nơi đây, luôn có loại cảm giác là lạ.

      siết chặt nắm tay, ho tiếng,“Vậy ngươi an tâm dưỡng bệnh , chúng ta gặp sau nhé.”

      Đường Tứ Tứ còn chưa có kịp thêm gì với Quân Cơ Lạc, lại phát nháy mắt, cánh cửa sổ mở rộng có bóng người thoáng qua. Ngay sau đó, Quân Cơ Lạc thấy tăm hơi.

      Kế tiếp trong cuộc sống, Đường Tứ Tứ luôn ở tại trong phủ dưỡng thương. Bởi vì lưỡi đao kia có độc, nên miệng vết thương cũng dễ khỏi như thế Đường Tứ Tứ khôi phục rất chậm. Mà trong mấy ngày này, thứ nữ Đường Vân Nhiễm lại được tổ mẫu cho phép ra ngoài giao tiếp thay nàng.

      Đường Tứ Tứ hôm nay nghe Thanh nhi , Đường Vân Nhiễm lại làm ra tuyệt tác gì đó, chiếm thêm được nhiều ái mộ của chúng nam tử đối với nàng ta. Ngày mai lại nghe Thanh nhi Đường Vân Nhiễm lại bộc lộ tài năng như thế nào, đấu thắng các thiên kiem quý nữ trong hoàng thành như thế nào. Và qua thêm hôm khác, nàng lại nghe , Đường Vân Nhiễm được các nam nhân trong hoàng thành tôn làm đệ nhất mỹ nữ Tiêu quốc, thành tình nhân trong mộng của vô số nam nhân.

      Đường Tứ Tứ nghe xong những chuyện này lại cảm thấy cực kì thản nhiên. Bởi vì, nàng có quyết định của chính mình. Đường Vân Nhiễm tại càng được nâng cao, đến lúc ngã, càng đau.

      Đại khái nửa tháng sau, trong phủ truyền đến tin tức, Liễu di nương được đại phu chẩn đoán rằng có thai!

      Sau khi Đường Tứ Tứ nghe được tin tức như thế, vui mừng nở nụ cười.

      Gà trống được, gà mái có thể tự mình đẻ ra gà con sao?

      Lần này, nàng rốt cục có thể chủ động phản công rồi!

      Lời tác giả: Đại thúc cùng ngụy Loli ngớ ra đối chiến trận thứ nhất, ngụy loli thắng . Đường Vân Nhiễm là người đại, đương nhiên hiểu biết nhiều hơn nữ chính. Nhất là thơ ca gì đó, đương nhiên khi há mồm thốt ra toàn thi từ ca phú (mà thời này lại cực chuộng thứ này). Điểm ấy Tứ Tứ của chúng ta vô luận như thế nào đều thắng được . Nhưng Tứ Tứ của chúng ta nỗ lực, chậm rãi trưởng thành. Các chương sau cực kì phấn khích…..

      Lời editor: Cười chết được, dỗ người ta nín khóc bằng tiền, này đại quá, chơi sộp hơn đại gia bây giờ nữa :))
      Kimanh1257, Phuongphuong57500, Hy Tran42 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 42: Ngươi muốn ta phải cho? Đó phải tác phong của ta!
      Edit: Quảng Hằng


      Khi Liễu di nương được đại phu chẩn đoán có hỉ mạch, chuyện này làm cho Đường Trọng Nguyên đối với Liễu di nương vừa lòng thôi.

      Ngay cả Đường lão phu nhân ngày thường thích Liễu di nương cũng đối với Liễu di nương có sắc mặt tốt.

      Đường Trọng Nguyên bị Liễu di nương thổi ít lời thủ thỉ bên gối, liền mỗi ngày tìm Đường lão phu nhân thương lượng, muốn thừa dịp Liễu di nương có thai, nâng bà ta lên làm Đường phủ phu nhân.

      Con người, đúng là loại sinh vật rất kì quái, Đường lão phu nhân trước kia ghét bỏ Đường Vân Nhiễm hẹp hòi, nhưng từ khi ả ta chắn kiếm cho bà, hơn nữa Đường Vân Nhiễm mấy ngày nay ở bên ngoài tạo ít vinh quang cho Đường gia. Đường lão phu nhân đối với đứa cháu lớn của bà cũng dần dần thích. tại Liễu di nương có thai , Đường lão phu nhân nghĩ nếu nâng Liễu di nương lên làm chính thất, Đường Vân Nhiễm cũng từ thứ nữ trở thành trưởng nữ.

      Ở Tiêu quốc này, về cấp bậc thứ hay chính, là thập phần trọng yếu .

      Bất quá, dù sao người mẹ khuất của Tứ Tứ cùng Tử An cũng là em duy nhất của Uy Viễn đại tướng quân. tại phẩm cấp của Uy Viễn đại tướng quân lại cao hơn Đường Trọng Nguyên rất nhiều. Vì biểu mình tôn trọng Uy Viễn đại tướng quân, loại chuyện này Đường lão phu nhân quyết định phải nhớ cháu thứ hai của mình đến đánh tiếng trước với Uy Viễn đại tướng quân

      Nếu đồng ý , đương nhiên mọi người đều vui vẻ. Nếu Uy Viễn đại tướng quân đồng ý, vậy đến lúc đó rồi sau, dù sao nếu muốn nâng Liễu di nương lên làm chính thất cũng còn có rất nhiều biện pháp .

      Bên trong Thanh Phong Các. Tứ Tứ nửa dựa người vào giường. Mà trong phòng nàng, Hương di nương ngừng xoắn chặt chiếc khăn tay, vừa khóc vừa ,

      “Nhị tiểu thư, Liễu di nương từ khi có hỉ mạch, lão gia còn đến phòng của tì thiếp nữa. Ngay cả lão phu nhân, tại cũng ngừng ban các loại dược liệu trân quý đến trong viện Liễu di nương

      Nhị tiểu thư, nếu còn tiếp tục như thế, tì thiếp chỉ sợ còn có thể sống yên ổn trong Đường phủ này nữa.”



      thể Hương Huệ người này vẫn là có chút thông minh vặt. Sau khi nàng ấy vừa tiến vào Đường phủ, liền xem Đường Tứ Tứ như chủ nhân, sai đâu đánh đó. Trước mắt nhìn thấy Liễu di nương, mình kiêu ngạo, nàng biết trưởng nữ Đường Tứ Tứ này cũng phải là hạng bình thường , chỉ cần nàng ấy muốn, nhất định có thể nghĩ đến biện pháp ngăn chặn. Cho nên nàng mới đến trông mong cầu Đường Tứ Tứ.

      Đường Tứ Tứ đưa tay nhàng đem lọn tóc rơi trước trán vén ra sau, cười ,“Hương di nương, Liễu di nương tại có thai, đây là phúc khí của bà ấy. Những người có phúc khí như chúng ta, chuyện duy nhất cần phải làm đó chính là nên tránh bà ta được bao xa nên tránh bấy xa. Bằng , nếu chẳng may đứa trong bụng bà ta có chuyện gì hay xảy ra, vậy đến lúc đó chúng ta bị mang họa từ trời rơi xuống rồi.”

      “Nhị tiểu thư, những lời này của ngài......” Hương Huệ ngẫm nghĩ lúc lâu, cái hiểu cái .

       “Hương di nương, trở về . Lời này của ta cũng có ý gì.” Đường Tứ Tứ cười giảo hoạt, mặt là tràn ra nụ cười tươi hồn nhiên của độ tuổi nàng nên có.

      Hương Huệ đăm chiêu rời khỏi Thanh Phong Các.

      Tiễn bước Hương di nương, Đường lão phu nhân lại tự mình mang theo đám người đến trong viện thăm nàng. Đường lão phu nhân tại là người chưởng quan Đường gia, bà ta hi vọng mình có con đàn cháu đống, nghiệp của con trai ngừng thăng tiến, cháu trai, cháu đều là những người nổi bật nhất.

      Biện tại bà vẫn thích đứa cháu là Tứ Tứ này. Nhưng bà cũng nguyện ý bác bỏ thỉnh cầu của con trai.

      “Tứ Tứ à, qua nửa tháng nửa là con đến tuổi cập kê. Đến lúc đó tổ mẫu sắp xếp chọn môn hộ tử tế gả con. Chờ khi con xuất giá, tổ mẫu già, thân thể cũng yếu, nên trong phủ này vẫn là cần nữ chủ nhân đến để lo liệu. Tứ Tứ, tổ mẫu cảm thấy Liễu di nương mấy năm nay luôn luôn dốc lòng chăm sóc phụ thân con, tại nàng ta lại mang thai. Ý của cha con là muốn tìm ngày tốt, nâng nàng ấy lên làm chính thê.”

      Đường lão phu nhân tới đây, liền ngẩng đầu nhìn Đường Tứ Tứ. Bà biết tự bản thân cháu của bà là người thông minh hiếu thuận , nếu nàng nghe hiểu ý tứ trong lời của bà, nhất định viết thư cho cậu ruột báo tin .

      Đường Tứ Tứ nhếch môi cười khẽ, Liễu di nương phải chỉ ‘mang’ đứa trẻ mà thôi, muốn cướp vị trí của mẫu thân chết của nàng? ? Ha ha...... Nếu chẳng may trong bụng bà ta mang căn bản chỉ là khối khí sao nhỉ?

      Đường Tứ Tứ dùng thanh mềm mại hồi đáp,“Tổ mẫu, phải Tứ Tứ muốn để phụ thân nâng Liễu di nương làm chính thất. Chỉ là….. Trước đây, biểu ca cũng từng nhắc qua Tứ Tứ, . cậu trước đây đồng ý phụ thân cưới thêm chính thất khác, là bởi vì sợ mẫu thân mới khắc nghiệt Tứ Tứ cùng Tử An. Nhưng tại Tứ Tứ sắp cập kê. Và dạo gần đây, cậu khá là thân cận với Bình Nam hầu. Nghe phu nhân của Bình Nam hầu có thứ muội, năm nay mới vừa mười tám, bởi vì trước đó phải ở trong nhà giữ đạo hiếu, chậm trễ thời gian. Cậu muốn nhân cơ hội này, làm cho phụ thân cùng Bình Nam hầu phủ kết thân. Tổ mẫu, người thực xác định, muốn nâng Liễu di nương lên làm chính thê?” Đường Tứ Tứ đỏ mặt, ngượng ngùng .

      Chuyện này đương nhiên chỉ là dung để lấp liếm Đường lão phu nhân , dù sao chỉ là dự định, ai biết còn phải cần thời gian là bao lâu. Hơn nữa kế hoạch của nàng bắt đầu, đến lúc đó tồn tại của Liễu di nương cùng Đường Vân Nhiễm trở thành hổ thẹn cho Đường Trọng Nguyên.

      Có chút chuyện, chỉ Đường Vân Nhiễm biết dùng, nàng cũng biết!

      PS: Hô hô, trò hay lên sân khấu rồi!!!!



      ......

      Kimanh1257, Hy Tran, Layla0638 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 43: Mộng đẹp dễ tỉnh!
       Edit: Tang Du





                Đường Tứ Tứ từ chỗ Trì Hằng Liễu nghe được tin tức liền cho Đường lão phu nhân. Đường lão phu nhân nghe xong trong lòng vô cùng mừng rỡ, nếu có thể cùng phu nhân phủ Bình Nam Hầu kết thân, đây chính là điều tuyệt vời nhất.

                Về phần quyết định nâng Liễu di nương lên làm chính thất, vẫn là nên quên . Thân phận Liễu di nương ti tiện như vậy, xứng với thân phận Thượng Thư của con trai bà.

                Trong lòng Đường lão phu nhân chủ ý hay, liền mím môi cười : “Tứ Tứ, ngày thường con hãy tiếp tục giúp ta nghe ngóng tin tức từ biểu ca của con . Đứa bé ngoan, ánh mắt của cậu con tinh tường. nương nào được coi trọng chắc chắn là nhân phẩm, tướng mạo đều tồi. Như vậy  sau này tân nương tử vào cửa, nhất định có thể cùng sinh nhi tử bình an, chung sống hạnh phúc với nhau.

                Trong lòng Đường Tứ Tứ cười lạnh, nhưng khuôn mặt lại cười sáng lạn gật gật đầu.

                Buổi tối, Đường Trọng Nguyên đến chỗ Đường lão phu nhân cùng dùng cơm ở trong viện. Đường Trọng Nguyên khó nén khỏi sốt ruột liền hỏi: “Nương, chuyện con muốn nâng Liễu di nương lên làm chính thất. Ngài có bằng lòng ?”

                Đường lão phu nhân buông bát đũa xuống, nhàng lắc đầu: “Chuyện này cần nhắc đến nữa. Tứ Tứ và cả cậu của con bé cũng đồng ý.”

                “Cái gì?” Đường Trọng Nguyên vừa nghe xong, lập tức nổi giận đùng đùng: “Đồ con bất hiếu. Rốt cuộc nó là con của ai đây? Sao mọi chuyện đều nghe theo lời cậu của nó. Nương, con mặc kệ, lần này con nhất định phải nâng Liễu di nương lên làm chính thất. Mấy năm nay nàng ấy vì con mà hy sinh rất nhiều, con thể có lỗi với nàng ấy.”

                Thực ra Đường Trọng Nguyên vô cùng chán ghét thê tử mà ông ta kết tóc. Năm đó nếu phải là vì nịnh bợ Uy Viễn tướng quân, chắc chắn ông ta cưới bà. May mắn là sau khi bà sanh con xong, liền mất vì khó sanh. Lúc đó ông ta mới thở phào nhõm.

                Đường lão phu nhân thấy ông ta tức giận, sắc mặt liền trầm xuống: “ có tiền đồ, Liễu di nương hẹp hòi có cái gì tốt. Hơn nữa lần này là con trách lầm cậu của Tứ Tứ rồi, ra …”

                Đường lão phu nhân liền lập lại lần những lời Đường Tứ Tứ , Đường Trọng Nguyên nghe xong sắc mặt liền thay đổi. Ban đầu vẻ mặt ông ta rất phẫn nộ về sau lại chuyển sang vui sướng, ông ta chà xát hai tay vào nhau, khóe miệng vểnh cao lên: “Xem ra là con hiểu lầm cữu lão gia (em vợ). Còn chuyện của Liễu di nương…… Hết thảy nghe theo lời mẫu thân để làm.

                Đường Trọng Nguyên cho rằng Liễu di nương vẫn luôn ông ta, thời gian này rất quan trọng đối với con đường làm quan của ông ta, ông ta nghĩ nhất định bà ta hiểu và thông cảm cho mình.

                Trong Thọ trúc viện của Liễu di nương, bà ta tựa mình ở ghế quý phi, cầm trong tay cái quạt, khấp khởi vui mừng với Đường Vân Nhiễm ngồi vắt chéo chân ở bên cạnh: “Con , ta loại thuốc trợ giúp mang thai kia hữu dụng mà. Ta mới uống có vài lần liền hoài thai.”

                Liễu di nương cảm thấy từ sau khi bà ta mang thai, cuộc sống của bà ta được thay đổi rất nhiều, vô cùng thuận lợi. Nếu lần này lão phu nhân gật đầu đáp ứng nâng bà ta lên làm chính thất nữ nhi của bà ta cũng liền trở thành trưởng nữ. Chờ đến sau khi con trai trong bụng bà ta được sinh ra, có lẽ được kế thừa toàn bộ gia sản của Đường gia.

                Đúng là mảnh tiền đồ tươi sáng nha!

                Thứ mà Đường Vân Nhiễm am hiểu nhất chính là dược học. Trước kia nghe người ta loại dược hỗ trợ mang thai này có nhiều tác dụng, cho nên nàng ta mới khuyên Liễu di nương. Nhưng lúc này đây, xem ra Liễu di nương hoài thai rồi, bà ta đúng là may mắn mà.

                Có thể , giờ phút này Liễu di nương mang thai đứa , được nâng lên vị trí chính thất, thân phận của nàng ta cũng theo đó mà nước lên thuyền lên.

                Lúc này Cao ma ma từ cửa tiến vào, khom người cúi đầu, cẩn thận : “Đại tiểu thư, nghe gia đinh trong phủ báo lại, có Đông đại phu muốn tới bắt mạch cho phu nhân.”

                “Mau mau bảo ông ta vào đây.” Liễu di nương vẫy vẫy tay .

                bao lâu sau Đông đại phu mang theo hòm thuốc tiến vào, Đường Vân Nhiễm vào buồng trong để tránh .

                Đông đại phu từ sau khi chẩn mạch xong cho Liễu di nương, vẫn luôn trăn trở và khó khăn để mở lời. Bỏi vì ông ta cứ cảm thấy mạch của Liễu di nương rất hỗn loạn, tựa như là hỉ mạch lại tựa như phải hỉ mạch. Hôm nay ông ta tới là muốn với bà ta mấy câu.

                Ông ta cup mắt xuống, nơm nớp lo sợ : “Phu nhân…. Việc này, những loại thuốc bổ gì ngài uống gần đây nhất cũng đều tạm dừng lại , mười ngày sau ta lại đến khám lại cho ngài…”
      Kimanh1257, Hy Tran, Vyngg36 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :