1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 30 :Ngươi giương, đó là trời trong
      Edit: Quảng Hằng



      Đường Tứ Tứ biết Mộ Dung Ôn Trạch thể chết được hoặc là nên , Mộ Dung Ôn Trạch có chết, cũng thể chết ở Đường gia. vị thái tử điện hạ ở Đường phủ bị người hành thích, cho dù chuyện này liên quan đến Đường phủ, nhưng cũng bị giận chó đánh mèo.

      Đến lúc đó Đường phủ liền hỏng bét .

      Đường Tứ Tứ quay đầu, ánh mắt ở trong đám người tìm kiếm. Kết quả hoàn toàn thấy bóng dáng của Đường Vân Nhiễm. Giờ phút này, đương nhiên thể trông cậy vào nàng ta tới cứu Mộ Dung Ôn Trạch rồi

      Đường Tứ Tứ đem làn váy nhắc lên, nhấc chân định chạy về hướng của Mộ Dung Ôn Trạch. Nhưng đúng lúc này, sau lưng đột nhiên có đôi bàn tay to kéo lấy cánh tay mảnh khảnh của nàng. Nàng ngửa đầu nhìn, , liền nhìn thấy...... Mộ Dung Nhược Hồng với vẻ mặt khẩn trương nhìn nàng.

      “Tứ Tứ...... Nơi này rất nguy hiểm , ta hộ tống nàng rời khỏi nơi này......” Mộ Dung Nhược Hồng ôn nhu săn sóc

      Mà dáng vẻ ôn nhu săn sóc thế này, đúng là đối lập trời vực với hình ảnh lạnh lẽo bạc tình của kiếp trước. Trong đôi đồng tử đen nhánh của Đường Tứ Tứ lóe lên tia sáng lạnh lẽo như băng, đem cánh tay của mình từ trong tay của rút ra, sau đó mắt lộ ra lạnh sương, khinh thường ,“ cần, cám ơn ! Đường Tứ Tứ ta tuy rằng ngu dốt chút, nhưng phải là người mà Ngũ hoàng tử ngài có thể đùa bỡn.”

      Đường Tứ Tứ tới đây, vừa vặn nhìn đến dưới chân nàng rớt cây ô giấy che nắng.

      Đuôi lông mày nàng lạnh lùng hơi nhướng lên, đem ô giấy kia nhặt lên, liền nhét vào trong tay Mộ Dung Như Hồng, sau đó miệt thị ,“Ngũ hoàng tử, chiếc ô này dân nữ tặng cho ngài. Nếu ngài giương, đó là trời quang.”

      Nếu ngươi giương lên, đó chính là sấm sét giữa trời quang, đất bằng dậy sóng.

      Mộ Dung Nhược Hồng nắm chặt trong tay đột nhiên nhiều thêm chiếc ô giấy, chỉ trong nháy mắt liền hiểu được ý nghĩa trong lời của nàng. Khuôn mặt như thiên tiên giáng trần của nháy mắt trầm xuống. Trong đôi mắt xoay chuyển càng   ra chán ghét.

      thu tay, hai tay nắm lại, quyết định lập tức thay đổi kế hoạch. Loại nữ nhân mà thể lợi dụng, giết!

      Mà Đường Tứ Tứ giờ phút này cũng chẳng quan tâm thêm đến Mộ Dung Nhược Hồng. Nàng lại nhìn quanh bốn phía tìm kiếm, như trước hề nhìn thấy Đường Vân Nhiễm. Mà Mộ Dung Ôn Trạch nơi đó mắt thấy bị thích khách đâm đao bị thương. tại Mộ Dung Ôn Trạch tức bị kia nữ thích khách bức liên tục lui về phía sau. Lúc này đây, Mộ Dung Ôn Trạch lui đến thể lui, mắt thấy lập tức trúng đao .

      Đầu óc Đường Tứ Tứ xoay chuyển nhanh chóng, thân mình cũng nhào đến.

      “A!”

       Trường kiếm của nữ thích khách đâm đến, Đường Tứ Tứ đau cứng người, thẳng tắp đem Mộ Dung Ôn Trạch áp ở dưới thân.

      Xa xa Mộ Dung Nhược Hồng thấy đến màn như vậy, trong đôi mắt lên tia độc ác.

      trận đau đớn kịch liệt từ chỗ sâu nhất trong thân thể truyền đến. Đường Tứ Tứ đau đến mức răng va cả vào nhau.

      Mà thái tử Mộ Dung Ôn Trạch dưới thân nàng nhìn chằm chằm vào hai má lúm đồng tiền thống khổ của nàng, mâu sắc hơi đổi.

      làm sao cũng nghĩ đến vào thời khắc mấu chốt này, ra thay chắn kiếm lại chính là nhị tiểu thư Đường gia Đường Tứ Tứ mà trước kia bị khinh thường.

      Mộ Dung Ôn Trạch trầm mặc.

      Đường Vân Nhiễm vào lúc vừa xảy ra biến động lập tức hướng về phía Trì Hằng Liễu, quấn quít lấy mang nàng ta rời trước. Nàng ta làm như vậy, mục đích là vì dọn sẵn đường cho ngũ hoàng tử Mộ Dung Nhược Hồng làm“ hùng cứu mỹ nhân” thời gian. Nhưng đáng giận là, Trì Hằng Liễu người này quá khó đối phó, thế cho nên nàng ta trì hoãn .

       Khi nàng chạy về trường, nàng tanhìn đến chính là Đường Tứ Tứ áp ở người thái tử điện hạ Mộ Dung Ôn Trạch. Mà lưng nàng còn cắm thanh trường kiếm. Đường Vân Nhiễm trong lòng căm giận mắng câu. Hôm nay nàng ta vì ván này, chỉ có thể làm cho Mộ Dung Nhược Hồng hùng cứu mỹ nhân, cũng có thể làm cho nàng ta trở thành mỹ nữ cứu hùng, có thể là nhất tiễn song điêu.

      Quan trọng nhất là...... Nàng ta muốn mượn hôm nay trừ bỏ luônĐường lão phu nhân, luôn nhìn nàng ta như cái đinh trong mắt.

      Mà lúc này...... Đường Tứ Tứ , con tiện nhân đó. Lại lần nữa phá hủy việc tốt của nàng ta!

      tại nàng ta mất cơ hội mỹ nữ cứu hùng, nhưng nàng ta lại cam lòng, cục diện mà nàng ta tốn công tốn sức bày ra như thế, lại làm cho Đường Tứ Tứ hưởng hết uy danh.

      Đường Vân Nhiễm quyết định tiếp theo nên sử dụng kế lui mà cầu, dù thế nào cũng kiếm điểm ưu việt. Nàng ta phát khi ánh mắt mọi người trước mặt bị Đường Tứ Tứ hấp dẫn, Đường lão phu nhân mà vốn dĩ nàng ta muốn trừ bỏ tại cũng bị nữ thích khách dùng đao tấn công.

      Tâm tư Đường Vân Nhiễm vừa chuyển, đột nhiên cũng bổ nhào qua, thay Đường lão phu nhân đỡ đao.

      Ngoài cửa lớn của Đường phủ, xuất người cưỡi ngựa, phía sau theo đoàn người chậm rãi đến.

      Tác giả: Vẫn chưa thể ‘thả’ Cửu thiên tuế thành công, chỉ có thể để chàng ngày mai xuất vậy, cmt nào.

      Editor giả: À, ừm, 60 likes tiếp nhá, đảm bảo, đảm bảo Cửu Thiên Tuế ngày mai xuất


      <img id="smilie_243" title="Th 57" alt=":th_57:" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/Rabbit/th_57.gif" />
      <img id="smilie_243" title="Th 57" alt=":th_57:" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/Rabbit/th_57.gif" />
      <img id="smilie_243" title="Th 57" alt=":th_57:" src="http://www.tangthuvien.vn/forum/images/Rabbit/th_57.gif" />

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 31: Cửu Thiên Tuế, ngài dám chỉ ra điểm vô sỉ của mình nữa sao? [phần 1]


      Edit: K.C.

      Beta: Tiểu Mập Mạp


      Hôm nay, Quân Cơ Lạc mặc kiện trường bào màu tím ngồi lưng ngựa, theo phía sau lượng lớn thị vệ. Khi ngựa dừng chân ở cửa, nhìn thấy cục diện hỗn loạn ở cửa Đường phủ, híp mắt lại, hai chân đạp thắng, mượn lực nhảy, bay nhanh rơi xuống đất.

      Tùy ý nắm lấy người mặc y phục gia đinh, lạnh nhạt hỏi:“Sao lại thế này?”

      Tên gia đinh kia cũng nhận ra đó là Quân Cơ Lạc, nhưng trước uy nghiêm toát ra từ người hỏi, hơi thở khiếp sợ quanh co ,“Trong phủ có thích khách...... Nhị tiểu thư bị đâm trúng, bị thương .”

      Khóe môi mỏng Quân Cơ Lạc hơi hơi kéo lên, buông tên gia đinh kia ra, nhanh chóng vào hướng nội viện Đường phủ .
      Trong hoa viên, Đường Tứ Tứ sắc mặt tái nhợt, đau đớn ngừng ăn mòn thần kinh nàng. Nhưng mặc dù như vậy, nàng cũng chỉ khẽ cắn trụ cánh môi, để bản thân mình kêu rên.

      Dưới thân nàng, Mộ Dung Ôn Trạch nhìn thấy bộ dáng đau đớn của nàng, trong lòng có chút rầu rĩ.

      nhấp cánh môi dày rộng, trầm thấp : “Đường nhị tiểu thư, hôm nay nàng cứu mạng bản điện hạ, bản điện hạ về sau nhất định hồi báo nàng.”

      Hồi báo? Đường Tứ Tứ cười trong lòng, thế thuận tiện trèo lên:“Thái tử điện hạ phải nhớ kỹ, hôm nay nếu dân nữ chết, mong người bất luận như thế nào nữa cũng vì dân nữ chắn kiếm cho người, mà quan tâm nhiều hơn đến đệ đệ của dân nữ Đường Tử An.” Nếu thay trúng kiếm này, mà nàng còn mắc cỡ ngượng ngùng : “Chỉ cần thái tử điện hạ có việc gì là tốt rồi.” Những lời linh tinh như thế, nghe qua thấy có vẻ giả tạo. Còn bằng chỉ điểm ràng, nghĩ cái gì ra cái đó.

      Khi nàng chuyện, hơi thở ướt át bay về phía khuôn mặt ôn nhuận nhã nhặn của Mộ Dung Ôn Trạch. Mộ Dung Ôn Trạch biết như thế nào , hai má đột nhiên nóng lên. Đồng tử dương mâu của nhìn chằm chằm đôi đồng tử đen nhánh của nàng, phát khi nàng những lới này, trong mắt ánh lên sáng ngời trong vắt, hề có nửa điểm giả dối, khiến Mộ Dung Ôn Trạch giật mình.

      Mộ Dung Nhược Hồng đứng ở đây lát, gặp ít hộ vệ có công phu vọt vào Đường phủ. Những hộ vệ có công phu lúc này hoàn toàn chế trụ bao vây mấy tên thích khách.

      Mộ Dung Nhược Hồng ở trong lòng mắng câu đáng chết, chân liền dùng chút lực chạy đến phương hướng của Đường Tứ Tứ cùng Mộ Dung Ôn Trạch. Đến bên người, biểu cảm mặt chút vội vàng: “Đại ca, người sao chứ?”
      Mộ Dung Ôn Trạch thản nhiên lắc lắc đầu.

      Mộ Dung Nhược Hồng liền nhanh tay chuẩn bị kéo Đường Tứ Tứ ra, đẩy Đường Tứ Tứ người Mộ Dung Ôn Trạch rơi xuống. Mộ Dung Ôn Trạch nhăn mày, vừa muốn mở miệng ngăn lại.

      Thanh “Vèo” vang lên, giữa trung đột nhiên xuất chiếc roi da như độc xà cuốn lấy cổ tay Mộ Dung Nhược Hồng, lập tức Mộ Dung Nhược Hồng hổ khẩu nhất ma, cảm giác toàn bộ thân mình đều nằm tay của người điều khiển roi da .

      nên di chuyển nàng!” thanh lãnh liệt truyền đến: “Ngũ hoàng tử, người có ý định muốn nàng chết ngay tức khắc à.” Giờ phút này dịch chuyển thân nàng, khi miệng vết thương vỡ ra, trọng thương, nặng trọng thương mà chết.

      Mộ Dung Nhược Hồng theo tiếng nhìn qua, liền bắt gặp hình ảnh tay cầm roi da, dáng người thẳng đứng, người đầy sát khí Quân Cơ Lạc.

      Nhìn thấy Quân Cơ Lạc, Mộ Dung Nhược Hồng đồng tử màu đen mãnh liệt co rút lại vài cái, có chút khẩn trương nắm chặt góc áo, đứng sững sờ tại chỗ.

      Quân Cơ Lạc thu hồi roi da, lạnh lùng đến trước mặt Đường Tứ Tứ. Đường Tứ Tứ cũng thấy đến , bậm miệng, lúc lơ đãng lộ ra nụ cười tươi có chút đáng thương.

      Quân Cơ Lạc sớm phân phó người mời ngự y. Nhưng xem tình hình trước mắt, vẫn là nhịn được cất giọng mỉa mai cười với Mộ Dung Ôn Trạch: “Thái tử điện hạ quả là có vận khí tốt, mỹ nhân cứu hùng.”
      Mộ Dung Ôn Trạch cười chua chát.

      Quân Cơ Lạc vung áo choàng, ngạo nghễ : “Bản đốc phụng mệnh của Hoàng Thượng vội tới tặng lễ cho Đường lão phu nhân. tại bản đốc biết có người dám ám sát thái tử điện hạ. Chuyện này bản đốc quyết định tiếp quản. Đợi bản đốc tìm ra người chủ mưu phía sau, nhất định khiến bầm thây vạn đoạn.”

      Mộ Dung Nhược Hồng nghe được lời đó, mạnh mẽ rùng mình, toàn bộ thân mình dường như rơi vào hầm băng.

      Hôm nay Hằng tỷ vắng, quyền sinh sát nằm trong tay mình :v . Vẫn lệ cũ 60 like nhá!!! định tăng like nhưng muốn mang tiếng ác

       ;23;

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 32: Cửu Thiên Tuế, ngài dám chỉ ra điểm vô sỉ của mình nữa sao? [phần 2]

      Edit: K.C

      Beta: Tiểu Mập Mạp

      Quân Cơ Lạc chỉ là thái giám tổng quản, mà còn là đại tổng quản giám sát công vụ trong triều, chuyên phụ trách giám sát mệnh quan triều đình. Năng lực của và thủ hạ giám sát những vụ ngày càng lớn. Bọn họ có bổn phận trực tiếp với hoàng đế, chịu quản thúc của các quan viên trong triều.

      tại Quân Cơ Lạc bừa bãi phát ngôn muốn tra ra ai là người hành động phía sau màn ám sát này, Mộ Dung Nhược Hồng sao lại lo lắng chứ. Vạn nhất bị Quân Cơ Lạc tra ra điều gì, hậu quả ......

      “Tổ mẫu!” Tiếng kêu hốt hoảng vang lên, giữa sân ở góc xó khác truyền đến tiếng kêu của Đường Vân Nhiễm , mọi người lúc này chú ý tới Đường Vân Nhiễm chắn đao cho Đường lão phu nhân . Đường Trọng Nguyên biết Quân Cơ Lạc giá lâm, giờ phút này vội chạy ra nghênh đón Quân Cơ Lạc, đột nhiên nghe tiếng kêu của Đường Vân Nhiễm.

      Đường Trọng Nguyên nheo mắt, cũng nhanh chân chạy đến chỗ Đường lão phu nhân.

      Đường lão phu nhân hề bị thương, chỉ là kinh hách quá độ dẫn đến hôn mê mà thôi. Khi Đường Trọng Nguyên biết được Đường lão phu nhân an toàn, nhàng thở ra, nhưng rất nhanh phát vết thương người Đường Vân Nhiễm.
      Đường Vân Nhiễm bị thương phải rất nặng, chỉ là ở cánh tay tìm thấy miệng vết thương do bị đao chém. Đường Trọng Nguyên nhìn thấy được thân của đại nữ nhi bị thương, ánh mắt đều đăm đăm, mặt có thể thay cho ngôn từ biểu cho loại tình cảm thân thiết.

      “Nhiễm nhi, con thế nào? Có đau ?”

      Đường Vân Nhiễm cắn cánh môi lắc lắc đầu, giọng lập tức êm ái: “Phụ thân cần lo lắng, vết thương của nữ nhi quan trọng, chỉ cần tổ mẫu có việc gì, Nhiễm Nhi có thể an tâm .”

      Đường Trọng Nguyên nghe đến đó, hốc mắt đỏ lên, khỏi tán thưởng : “Nhiễm nhi, con là nữ nhi tốt của phụ thân.”

      Quân Cơ Lạc xem cảnh Đường Trọng Nguyên cùng Đường Vân Nhiễm kia bộ phụ từ nữ hiếu, liền nhếch miệng, thu hồi ánh mắt giống như nhìn phế vật bị vứt bỏ, sau đó nhìn Đường Tứ Tứ thể động đậy người Mộ Dung Ôn Trạch.
      Bình thường nữ hài tử gặp phải chuyện như vậy, khẳng định cảm thấy chịu ủy khuất khổ sở, nhưng Đường Tứ Tứ sóng mắt bình tĩnh vô lần, mặt cũng chỉ có vẻ thản nhiên .

      Quân Cơ Lạc đuôi lông mày tà chí hơi nhếch cao, gương mặt tuấn mỹ xuất nụ cười quỷ quyệt quay cuồng.

      Đại phu rất nhanh được mời đến , đại phu vội vàng kiểm tra cẩn thận miệng vết thương của Đường Tứ Tứ sau đó ,“Hồi bẩm Cửu Thiên Tuế, vết kiếm đâm người Đường nhị tiểu thư trúng độc , may mắn người bị thương cũng bị di chuyển, nếu độc tố ở miệng vết thương khuếch tán, Đường nhị tiểu thư gặp nguy hiểm.”

      Mộ Dung Nhược Hồng đứng ở bên cạnh, cắn răng , trong lòng hận cực kỳ Quân Cơ Lạc. Nếu phải , Đường Tứ Tứ có mới nới cũ này sớm xuống địa ngục báo danh .

      Sau khi đại phu giúp nàng cầm máu, Đường Tứ Tứ nhàng nằm xuống cáng dài cứu thương được nâng lên.

      Trái lại Đường Vân Nhiễm nơi đó, Đường Trọng Nguyên cùng Liễu di nương vây quanh Đường Vân Nhiễm hết khóc rồi lại kêu than, dường như Đường Vân Nhiễm mới là người bị trọng thương muốn người kia lập tức mang cáng thương đưa nàng .

      Tiếng khóc bọn họ khiến cho Đường lão phu nhân tỉnh táo lại . Đường Trọng Nguyên lập tức : “Nương, Vân Nhiễm là cháu ngoan của người.”

      Đường lão phu nhân ngẩng đầu nhìn Đường Vân Nhiễm, Đường Vân Nhiễm cúi đầu xuống, cắn răng tỏ ra kiên cường. Dù sao cũng là thân cháu ruột của mình, hơn nữa vừa rồi lại thay mình cản kiếm, tâm Đường lão phu nhân chắc chắn cũng hòa tan.

      Bà ôn hòa : “Vân nhiễm, lần này cháu có tâm .” Tổ mẫu trước kia hiểu lầm con .

      Đường Vân Nhiễm đuôi lông mày giương lên, trong lòng như muốn nở hoa rồi. Vẻ thống khổ mặt cũng nhanh chóng biến mất, thụ sủng nhược kinh : “Chỉ cần tổ mẫu khỏe mạnh, Nhiễm Nhi cái gì cũng tốt.”

      Đường lão phu nhân lần đầu tiên đối Đường Vân Nhiễm lộ ra chút vừa lòng tươi cười.

      Đường Tứ Tứ mặt lạnh tiếp tục xem hết thảy, trong lòng cũng phải là bội phục tâm cơ Đường Vân Nhiễm. Bất quá, nàng tuy rằng tôn kính tổ mẫu của mình, nhưng nàng biết ràng tổ mẫu là nương của Đường Trọng Nguyên, ngày nào đó nếu bà biết được cháu này của bà làm ra những hành động kia đối với con trai bà, căm hận, chán ghét là điều thể tránh khỏi.

      Nhưng nàng hối hận.

      Con đường này là do chính nàng chọn , vì thay đệ đệ bảo vệ cho Đường phủ này , vì muốn cậu ruột của mình nhà chết thảm, gian nan nàng cũng tiếp tục gánh vác.

      Ném đá ném đá ...Ném chết con mụ Đường Vân Nhiễm...

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 32: Cửu Thiên Tuế, ngài dám chỉ ra điểm vô sỉ của mình nữa sao? [phần 2]

      Edit: K.C

      Beta: Tiểu Mập Mạp

      Quân Cơ Lạc chỉ là thái giám tổng quản, mà còn là đại tổng quản giám sát công vụ trong triều, chuyên phụ trách giám sát mệnh quan triều đình. Năng lực của và thủ hạ giám sát những vụ ngày càng lớn. Bọn họ có bổn phận trực tiếp với hoàng đế, chịu quản thúc của các quan viên trong triều.

      tại Quân Cơ Lạc bừa bãi phát ngôn muốn tra ra ai là người hành động phía sau màn ám sát này, Mộ Dung Nhược Hồng sao lại lo lắng chứ. Vạn nhất bị Quân Cơ Lạc tra ra điều gì, hậu quả ......

      “Tổ mẫu!” Tiếng kêu hốt hoảng vang lên, giữa sân ở góc xó khác truyền đến tiếng kêu của Đường Vân Nhiễm , mọi người lúc này chú ý tới Đường Vân Nhiễm chắn đao cho Đường lão phu nhân . Đường Trọng Nguyên biết Quân Cơ Lạc giá lâm, giờ phút này vội chạy ra nghênh đón Quân Cơ Lạc, đột nhiên nghe tiếng kêu của Đường Vân Nhiễm.

      Đường Trọng Nguyên nheo mắt, cũng nhanh chân chạy đến chỗ Đường lão phu nhân.

      Đường lão phu nhân hề bị thương, chỉ là kinh hách quá độ dẫn đến hôn mê mà thôi. Khi Đường Trọng Nguyên biết được Đường lão phu nhân an toàn, nhàng thở ra, nhưng rất nhanh phát vết thương người Đường Vân Nhiễm.
      Đường Vân Nhiễm bị thương phải rất nặng, chỉ là ở cánh tay tìm thấy miệng vết thương do bị đao chém. Đường Trọng Nguyên nhìn thấy được thân của đại nữ nhi bị thương, ánh mắt đều đăm đăm, mặt có thể thay cho ngôn từ biểu cho loại tình cảm thân thiết.

      “Nhiễm nhi, con thế nào? Có đau ?”

      Đường Vân Nhiễm cắn cánh môi lắc lắc đầu, giọng lập tức êm ái: “Phụ thân cần lo lắng, vết thương của nữ nhi quan trọng, chỉ cần tổ mẫu có việc gì, Nhiễm Nhi có thể an tâm .”

      Đường Trọng Nguyên nghe đến đó, hốc mắt đỏ lên, khỏi tán thưởng : “Nhiễm nhi, con là nữ nhi tốt của phụ thân.”

      Quân Cơ Lạc xem cảnh Đường Trọng Nguyên cùng Đường Vân Nhiễm kia bộ phụ từ nữ hiếu, liền nhếch miệng, thu hồi ánh mắt giống như nhìn phế vật bị vứt bỏ, sau đó nhìn Đường Tứ Tứ thể động đậy người Mộ Dung Ôn Trạch.
      Bình thường nữ hài tử gặp phải chuyện như vậy, khẳng định cảm thấy chịu ủy khuất khổ sở, nhưng Đường Tứ Tứ sóng mắt bình tĩnh vô lần, mặt cũng chỉ có vẻ thản nhiên .

      Quân Cơ Lạc đuôi lông mày tà chí hơi nhếch cao, gương mặt tuấn mỹ xuất nụ cười quỷ quyệt quay cuồng.

      Đại phu rất nhanh được mời đến , đại phu vội vàng kiểm tra cẩn thận miệng vết thương của Đường Tứ Tứ sau đó ,“Hồi bẩm Cửu Thiên Tuế, vết kiếm đâm người Đường nhị tiểu thư trúng độc , may mắn người bị thương cũng bị di chuyển, nếu độc tố ở miệng vết thương khuếch tán, Đường nhị tiểu thư gặp nguy hiểm.”

      Mộ Dung Nhược Hồng đứng ở bên cạnh, cắn răng , trong lòng hận cực kỳ Quân Cơ Lạc. Nếu phải , Đường Tứ Tứ có mới nới cũ này sớm xuống địa ngục báo danh .

      Sau khi đại phu giúp nàng cầm máu, Đường Tứ Tứ nhàng nằm xuống cáng dài cứu thương được nâng lên.

      Trái lại Đường Vân Nhiễm nơi đó, Đường Trọng Nguyên cùng Liễu di nương vây quanh Đường Vân Nhiễm hết khóc rồi lại kêu than, dường như Đường Vân Nhiễm mới là người bị trọng thương muốn người kia lập tức mang cáng thương đưa nàng .
      Tiếng khóc bọn họ khiến cho Đường lão phu nhân tỉnh táo lại . Đường Trọng Nguyên lập tức : “Nương, Vân Nhiễm là cháu ngoan của người.”

      Đường lão phu nhân ngẩng đầu nhìn Đường Vân Nhiễm, Đường Vân Nhiễm cúi đầu xuống, cắn răng tỏ ra kiên cường. Dù sao cũng là thân cháu ruột của mình, hơn nữa vừa rồi lại thay mình cản kiếm, tâm Đường lão phu nhân chắc chắn cũng hòa tan.

      Bà ôn hòa : “Vân nhiễm, lần này cháu có tâm .” Tổ mẫu trước kia hiểu lầm con .

      Đường Vân Nhiễm đuôi lông mày giương lên, trong lòng như muốn nở hoa rồi. Vẻ thống khổ mặt cũng nhanh chóng biến mất, thụ sủng nhược kinh : “Chỉ cần tổ mẫu khỏe mạnh, Nhiễm Nhi cái gì cũng tốt.”

      Đường lão phu nhân lần đầu tiên đối Đường Vân Nhiễm lộ ra chút vừa lòng tươi cười.

      Đường Tứ Tứ mặt lạnh tiếp tục xem hết thảy, trong lòng cũng phải là bội phục tâm cơ Đường Vân Nhiễm. Bất quá, nàng tuy rằng tôn kính tổ mẫu của mình, nhưng nàng biết ràng tổ mẫu là nương của Đường Trọng Nguyên, ngày nào đó nếu bà biết được cháu này của bà làm ra những hành động kia đối với con trai bà, căm hận, chán ghét là điều thể tránh khỏi.

      Nhưng nàng hối hận.

      Con đường này là do chính nàng chọn , vì thay đệ đệ bảo vệ cho Đường phủ này , vì muốn cậu ruột của mình nhà chết thảm, gian nan nàng cũng tiếp tục gánh vác.

      Ném đá ...Ném chết con mụ Đường Vân Nhiễm ...
      Bí mật được bật mí...Chương 34 tức muốn ói máu luôn...
      oanhoanh, tieunai691993, Layla0615 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 33: Cửu Thiên Tuế, ngài dám chỉ ra điểm vô sĩ của mình nữa sao? [phần 3]

      Edit: K.C

      Beta: Tiểu Mập Mạp

      Trận ám sát này người bận rộn nhất là Trì Hằng Liễu. Lúc thích khách ám sát thái tử điện hạ phụ trách sơ tán các vị phu nhân cùng thiên kim tiểu thư. Chờ những người này an toàn, còn phải hỗ trợ làm giảm trở ngại cho các hộ vệ Đường phủ trong việc giết thích khách. Sau vòng tròn cực kỳ bận rộn này, bọn thích khách đều bị thu phục, mới có thể dành giờ đến hoa viên.

      Vừa đến nơi, tầm mắt liền bắt gặp cảnh Đường Tứ Tứ bị trọng thương nằm cáng dài.

      "Biểu muội!" Đầu lông mày Trì Hằng Liễu nhíu lại cách căng thẳng, bằng hai ba bước đuổi tới trước mặt Đường Tứ Tứ, lo lắng lên khuôn mặt: "Đều là huynh tốt, giám sát chặt chẽ muội. Cha huynh nếu biết được, ông thế nào cũng phải đánh huynh đến chết mất."

      Đường Tứ Tứ cảm thấy trong lòng ấm áp, ngửa đầu nhìn Trì Hằng Liễu nở nụ cười tươi: "Biểu ca, đại phu xem qua cho muội, cũng có chuyện gì lớn cả. Huynh cần lo lắng."

      "Tứ Tứ. . . . . ." Trì Hằng Liễu nhìn chằm chằm phía sau lưng Đường Tứ Tứ, nơi đó sớm bị máu đen làm ướt sũng. từ theo cha ra trận giết địch, làm sao có thể biết miệng vết thương của nàng trúng độc chứ.

      Đường Tứ Tứ thấy chân mày nhíu chặt, nàng liền nghịch ngợm trưng ra mặt quỷ về phía Hằng Liễu. Hồi , nàng và Trì Hằng Liễu hay cùng nhau chơi đùa, mỗi lần nàng khi dễ đến khóc, nàng chỉ cần hướng làm cái mặt quỷ, liền dừng khóc.

      Quả nhiên, Đường Tứ Tứ cố ý làm cho gương mặt mình xấu , khiến tâm mi nhíu chặt củaTrì Hằng Liễu bắt đầu từ từ giãn ra.

      Mộ Dung Ôn Trạch im lặng nhìn Đường Tứ Tứ bị thương còn muốn tạo mặt quỷ vì muốn Trì Hằng Liễu lo lắng, sau đó quay đầu lại nhìn thấy Vân Nhiễm như vì tinh tú phát sáng.

      Đường Vân Nhiễm ánh mắt lộ ra đau thương, mi mày nhíu lại, vẻ khổ sở bao trùm khuôn mặt tuyệt mỹ, nàng như vậy . . . . . quả thực xinh đẹp như Tây Thi sống lại, đủ để lọt vào mắt xanh của mỗi người nam nhân đời. (KC: Haizz, ông thái tử này bị bệnh nghiêm trọng về mắt, lé cũng mù! T^T)

      Mộ Dung Ôn Trạch đắm chìm trong mỹ mạo của nàng, nhưng trong lòng cũng cảm kích cứu giúp vừa rồi của Đường Tứ Tứ. Hai nữ nhân này. . . Mộ Dung Ôn Trạch nội tâm hơi có chút mâu thuẫn. (mâu thuẫn cái gì, ông làm như ông được chọn ý)

      Quân Cơ Lạc trước sau đều thèm đếm xỉa đến, giữa sân mọi người tâm tư đều xem như nhất thanh nhị sở. Mà vào lúc này, thị vệ áp giải nữ thích khách duy nhất còn sống đến giữa sân.

      Mộ Dung Nhược Hồng nhìn thấy hai tay của nữ tử thích khách kia bị đánh gãy, độc dược giấu ở chân răng cũng bị người khác mạnh mẽ cậy lấy ra. Mí mắt liền nhảy dựng, vạn nhất nữ thích khách này chịu đựng nổi, thú nhận mọi chuyện, vậy cùng Đường Vân Nhiễm liền. . . . . .

      Mộ Dung Nhược Hồng tâm tư gợn sóng.

      Quân Cơ Lạc ánh mắt lộ ra quang cảnh đùa bỡn mèo vờn chuột, đem áo choàng khoác ngoài đưa cho người đứng sau, thị vệ khác liền nhanh chóng xoay người tiến lên. Quân Cơ Lạc lập tức ngồi lưng thị vệ kia, sau đó cười : "Khẳng khái khai ai là người phía sau sai khiến ngươi?"

      Nữ thích khách kia vẻ mặt chính khí, nghe vậy, khẽ nhổ ngụm đờm,miệng mắng to: "Hoạn quan."

      Câu mắng chửi vừa thoát ra từ miệng của nàng ta mang theo tính lăng mạ, khiến cho người chung quanh hít ngụm hơi, thầm trách nữ thích khách này ngại mạng quá dài rồi. Thế mà Quân Cơ Lạc lại nhếnh miệng cười, khuôn mặt tinh xảo vì nụ cười ấy giống như hoa nở rộ.

      " ra à, sao. Bản đốc có nhiều thời gian để chơi với ngươi. Người đâu, trước hết cởi bỏ y phục người của nữ thich khách này cho ta!"

      Lời Quân Cơ Lạc vừa thốt ra, thị vệ nhanh chóng tiến lên, trực tiếp xé mở y phục người nữ thích khách. Nữ thích khách kia giữa ban ngày ban mặt thân thể bị vạch trần, hai tay theo bản năng che lại những bộ phận nhạy cảm.

      Quân Cơ Lạc táp táp môi, dùng ánh mắt thưởng thức nhìn thân mình của nữ thích khách, sau đó mắt lại lộ ra ghét bỏ : "Ngươi còn biết cảm thấy thẹn ? Hôm nay nếu như thái tử điện hạ ở Đường phủ gặp chuyện hay, Đường phủ bị liên lụy. Toàn bộ Đường gia, nam chặt đầu, nữ bị đầy sung quân biên cương vì nữ xương nữ chi( ý là làm danh kĩ). Đến lúc đó, bọn họ ngày ngày chẳng phải là so với ngươi còn khổ sở hơn."

      Quân Cơ Lạc phải là người có thiện tâm, lời này của thuần túy là muốn cho Đường lão phu nhân nghe. Để bà chớ quên, hôm nay công thần lớn nhất của Đường gia bọn họ là Đường Tứ Tứ, chứ phải Đường Vân Nhiễm.

      "Người đâu! Mang nàng ta tha xuống, bản đốc muốn người nàng chém 27 đao. Sau đó đổ mật ong lên miệng vết thương. Bản đốc còn nhớ con kiến hay con chuột gì đó thích ăn nhất là đồ ngọt. Các ngươi lại mang thêm ít con chuột hay loại sinh vật như rắn bỏ người nàng. Nếu nàng ta như vậy còn , bản đốc còn có nhiều biện pháp khác để đối phó nàng ta."

      Quân Cơ Lạc ngón tay thon dài vuốt ve mái tóc, nửa đóng suy nghĩ, xong mang theo chút bộ dáng say mê .

      Nữ thích khách bị lôi xuống .

      Sau đó lâu, "A!" tiếng kêu thảm thiết điên cuồng của nữ thích khách vang vọng toàn bộ Đường phủ. Trong lòng mọi người cũng nơm nớp lo sợ. Thủ đoạn biến thái như vậy chỉ có đệ nhất hoạn quan Quân Cơ Lạc mới có thể nghĩ ra.

      Lần này, hai chân Mộ Dung Nhược Hồng run lên, ngay cả Đường Vân Nhiễm, nàng cũng sợ rồi. Vạn nhất thích khách khai ra Mộ Dung Nhược Hồng, Mộ Dung Nhược Hồng lại ra nàng, nàng chẳng phải là xong đời rồi ư.

      được! Đường Vân Nhiễm trong lòng thề, nếu thích khách khai ra, nàng muốn trước đó phải làm giảm liên can của nàng, đẩy Mộ Dung Nhược Hồng ra chịu tội!

      Like nào...Like nào...Đọc 34 xong thấy thương cho mấy tên nam bại não


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :