1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Trọng sinh chi hoan sủng - Tuyết Mặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nguyên Hy

      Nguyên Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      619
      Chương 72: Quay phim (1)

      Editor: Nguyên Hy

      Khi xe chạy trở lại thành phố, ánh đèn neon dọc đường chiếu vào xe tạo thành gian đầy màu sắc kỳ ảo.

      Cố Thành luôn ôm trong lòng, hai người chen chúc ở tư thế thoải mái nhưng cũng đủ ấm áp, đầu Lâm Tường tựa vào ngực , ở khoảng cách gần có thể nghe được nhịp tim đều đặn của .

      Ngủ được lúc, xe vừa vào nội thành tỉnh lại, Lâm Tường giãy dụa muốn rời khỏi Cố Thành, tuy nặng nhưng vẫn là trọng lượng của người trưởng thành, sợ làm bị mỏi.

      Nhưng Cố Thành lại cho phép rời , tay dùng lực, ôm lại người vào trong lòng.

      Lâm Tưởng thấy mình còn cách nào khác nên đành điều chỉnh tư thế ngồi, cố gắng tựa vào tay vịn, ngờ động tác này lại khiến Cố Thành phản đối, chỉ nghe thấy với giọng khàn khàn: “Đừng xoay tới xoay lui nữa, nó sắp cứng lên rồi.”

      Thân thể của Lâm Tưởng lập tức trở nên cứng ngắc dám động đậy nữa, nhưng đồ vật dưới mông kia chậm rãi cứng rắn đứng lên lại làm cho người ta có cách nào bỏ qua được.

      vô tội liếc nhìn Cố Thành cái, : “Là đỉnh vào em.”

      Cố Thành cũng rất ngây thơ, dục vọng của đối với Lâm Tường là từng phút từng giây, chỉ cần hai người có chút thân mật, luôn có thể nhanh chóng tiến vào trạng thái căng cứng, thân thể quá thành , có muốn giấu nó cũng thể.

      “Vậy em tiếp tục cọ cọ thêm lúc nữa được ?” mỉm cười đề nghị, nắm tay xoa vòng tròn trong lòng bàn tay.

      Lâm Tưởng nhìn thoáng qua tấm chắn được kéo lên, cuối cùng vẫn tàn nhẫn từ chối , “ được, sắp về đến nhà rồi.”

      Cố Thành nắm bắt được trọng điểm, “Trở về là được đúng ?”

      Điều này còn cần thiết phải hỏi sao? Là ai cả ngày quấn quít lấy đùa giỡn lưu manh chứ? Còn luôn tìm đươc lý do rất đường hoàng, cái gì mà trước khi ngủ vận động chút ngủ ngon!

      muốn tiếp tục đề tài này với nữa, Lâm Tưởng : “Tối nay em gặp Tần Mân.”

      Cố Thành nhướng mày, có hứng thú : “Ồ.”

      ấy hẹn hò với người đàn ông có gia đình, ấy còn ta là bạn trai của ấy.”

      “Cũng chỉ là người đáng để quan tâm tới mà thôi.” Cố Thành .

      Lâm Tường có chút lo lắng : “Nếu như để mẹ biết được rằng tại ấy như vậy, nhất định rất buồn.”

      “Chỉ cần đừng để cho bà ấy biết là được.”

      Cố Thành có hứng thú với những người phụ nữ khác, cũng muốn Lâm Tưởng lãng phí thời gian chú ý đến người khác, cho nên cúi đầu hôn , khiến còn tâm trí đâu để mà nghĩ đến người khác.

      Lâm Tưởng dần trở nên nổi tiếng nhờ bộ phim "Sống trong khoảnh khắc", nhưng thay vì theo đuổi chiến thắng, lại lười biếng nghỉ ngơi cho đến cuối tháng giêng. Trong khoảng thời gian này, nhận được điện thoại của Giả Vân Vân, rằng đoàn làm phim "Nhạn Tri Hoa" đóng máy và bắt đầu bước vào giai đoạn chế tác hậu kỳ rồi, nếu quá trình sản xuất suôn sẻ được khởi chiếu vào mùa hè này.

      Đối với bộ phim truyền hình đầu tiên của mình, Lâm Tưởng vẫn rất quan tâm tới. Giả Vân Vân đăng ảnh chụp chung của các thành viên trong đoàn làm phim lên Weibo, cũng tích cực like và share. Cư dân mạng tinh mắt phát , quan hệ giữa Lâm Tưởng và Giả Vân Vân khá tốt. Trong ảnh Giả Vân Vân đăng, có rất nhiều ảnh chụp chung của hai người, hơn nữa thái độ cũng rất thân mật.

      cư dân mạng để lại bình luận Weibo của : “Lần trước hợp tác với Liễu Phi, lần này hợp tác với Giả Vân Vân, ngờ lại là người sát như vậy nha!”

      Bình luận này khiến Lâm Tường vui vẻ hồi lâu, sau đó mới trả lời: Nếu như bạn nhận được nhiều ánh sáng từ nữ thần, ngày nào đó bạn có thể trở thành nữ thần.

      loạt cư dân mạng ở phía dưới trả lời: “Vâng vâng vâng, chị cái gì cũng đúng hết.”

      “Bạn cũng là nữ thần.”

      Cố Thành cũng vào góp vui: “Làm nữ thần của mình tôi là được rồi.”

      Nhưng nhanh chóng bị làn sóng người oán giận: Nữ thần nào của mình chứ, nữ thần là của chúng tôi!

      ********

      Ra tháng giêng, Đỗ Hân nhận được thông báo của phòng làm việc Tần Chí, bộ phim “Ảnh tử vũ” trước đó bị tạm hoãn lại chuẩn bị khởi quay. Với tư cách là nữ chính số , hai ngày nữa Lâm Tưởng phải vào đoàn, địa điểm quay phim vẫn là ở thành phố A.

      Kiếp trước Lâm Tưởng từng làm diễn viên chính rất nhiều lần, nhưng “Ảnh tử vũ” là bộ phim đóng vai nữ chính đầu tiên ở kiếp này, trong lòng vẫn rất chờ mong. Hơn nữa phim của Tần Chí luôn có danh tiếng rất tốt, tuyệt đối cần lo lắng có việc diễn hỏng.

      Chỉ là lại phải xa Cố Thành, điều này khiến rất đau lòng, tuy chỉ ở thành phố lân cận, cách nhau có giờ lái xe thôi nhưng hai người vẫn phải xa.

      Đêm trước ngày khởi hành, hai người ngủ, “lăn lộn” mọi ngóc ngách trong nhà, như thể ngày mai là ngày tận thế.

      Lâm Tưởng bị giày vò đến mức thể chịu được, vừa làm nũng vừa xin tha, cuối cùng thiếu chút nữa khóc lên, Cố Thành mới có thể buông tha . Lúc đó toàn thân xụi lơ vô lực, tùy ý để Cố Thành ôm tẩy rửa.

      Ngày hôm sau Lâm Tường tỉnh dậy, toàn bộ xương cốt đều cảm giác như bị tháo rời rồi lắp ráp lại, nằm giường sao dậy nổi.

      Điện thoại tủ đầu giường ngừng đổ chuông, tiếng chuông vang lên như nhắc nhở, Lâm Tưởng đầu tóc rối tung cùng áo ngủ lỏng lẻo, nằm ở trong chăn ai oán nhìn Cố Thành, “Tối hôm qua bảo dừng, vẫn chịu ngừng, tại tốt rồi, thắt lưng của em đều muốn đứt ra rồi đây này.”

      Cố Thành đứng ở bên cạnh giường, mặc bộ vest thẳng tắp, tóc tai chải chuốt gọn gàng, trông tươi tắn đẹp trai, trái ngược hoàn toàn với Lâm Tưởng lôi thôi lếch thếch giường.

      vừa giúp Lâm Tưởng xoa thắt lưng, vừa dỗ dành : “Nếu để buổi chiều hẵng , ngủ thêm buổi sáng nữa?”

      “Hôm nay chị Đỗ muốn tự mình dẫn em qua đó, tại cũng sắp tới dưới lầu rồi.” Lâm Tưởng vẻ mặt buồn bã kêu lên, cố gắng đứng dậy lần nữa, nhưng vòng eo của như tảng đá lớn nặng hàng trăm cân, khiến khỏi cảm thấy khó chịu.

      Trong khoảng thời gian nghỉ Tết, bỏ bê luyện tập. Ngày nào cũng tập yoga và học năm tiết vũ đạo với giáo viên để giữ cho cơ thể luôn ở trạng thái mềm mại nhất, lúc làm tình có thể làm được càng nhiều tư thế hơn, điều này khiến cho Cố Thành mỗi lần làm đều thể dừng lại được. Đêm qua, vì tư thế lộn ngược rất thú vị nên phải giữ tư thế đó cho đến tận khi Cố Thành xuất ra. Kết quả vui quá hóa buồn, sáng ngày hôm nay phải nếm trái đắng của buông thả.

      Đỗ Hân rất nhanh đến dưới lầu chung cư, gọi điện thoại cho Lâm Tưởng nhận, liền trực tiếp gọi cho Cố Thành, “Cố tổng, tôi biết hai người lầu, đừng lằng nhằng nữa, xuống nhanh lên, ngày đầu tiên vào đoàn thể đến muộn được.”

      Sắc mặt của Cố Thành trở nên trầm, sao cấp dưới lại dám ra lệnh cho cấp chứ, điều này là quá đáng!

      “Lâm Tưởng có chút thoải mái.” vui .

      thoải mái chỗ nào, để tôi lên xem xem.” Đỗ Hân căn bản nghe theo lời , thái độ rất kiên quyết.

      Cố Thành:……

      Lâm Tưởng đưa tay lấy điện thoại, với Đỗ Hân: “Chị Đỗ, em xuống ngay đây.”

      “Chị nghe chồng cảm thấy khỏe phải ?”

      Lâm Tưởng trả lời: " sao đâu, em xuống ngay đây.”

      Sau khi cúp điện thoại, Lâm Tưởng ra hiệu cho Cố Thành đỡ dậy, đỡ eo vào phòng tắm rửa. Lúc thay quần áo nhìn vào gương thấy bộ dáng quỷ dị của mình, Lâm Tưởng giật mình : “Lát nữa lên xe phải bảo Chu Mị trang điểm kĩ cho em mới được.”

      Nhạc Tiểu Kỳ lên lầu giúp Lâm Tưởng xách hành lý, nhìn thấy bộ dáng tiều tụy của cũng giật nảy mình, lo lắng hỏi : “Chị Lâm Tưởng, chị bị bệnh à?”

      Lâm Tưởng xua tay, cầm túi xách lên định bị Cố Thành ngăn lại. đưa hai vali lớn cho Nhạc Tiểu Kỳ đẩy, còn mình khom lưng ôm Lâm Tưởng lên, “ bế em xuống.”

      Nhạc Tiểu Kỳ biết ràng chân tướng vẻ mặt trở nên bị kích thích, nghĩ thầm hai người này ân ái đến mức muốn mạng người mà, phải chỉ là qua thành phố bên cạnh quay phim thôi sao? Cũng chỉ mất có giờ lái xe mà thôi, cần gì phải lưu luyến rời như vậy chứ!

      Nhưng mà Nhạc Tiểu Kỳ có to gan lớn mật như Đỗ Hân, cho dù có oán trách, cũng chỉ dám thầm ra ở trong lòng.

      Ba người thang máy xuống bãi đỗ xe, Đỗ Hân giúp bọn họ mở cửa xe, thấy Lâm Tưởng bị ôm xuống, có chút nghi hoặc, lập tức hỏi : “Em bị bệnh à? Cảm thấy khỏe ở chỗ nào? Nếu cứ với Tần Chí xin nghỉ ngày.”

      Vẻ mặt của Lâm Tưởng trở nên xấu hổ, chật vật leo lên xe ngồi xuống, “Em sao.”

      Cố Thành vào xe theo giúp thắt dây an toàn, cũng mặc kệ trong xe có mấy người ngồi, cúi xuống hôn trán cái rồi mới xuống xe, đứng ở cửa với : “Cuối tuần qua.”

      Lâm Tương mỉm cười vẫy tay với , Đỗ Hân ngồi ở vị trí cạnh cửa xe, vẻ mặt kiên nhẫn, thuận tay kéo cửa đóng lại, xe chậm rãi ra khỏi bãi đỗ xe. Lâm Tưởng quay đầu lại xuyên qua cửa sổ xe nhìn Cố Thành, chỉ thấy thấy đứng thẳng như cây thông nhìn rời . Sau khi rời khỏi bãi đậu xe thiếu ánh sáng, ánh nắng ấm áp xuyên qua cửa kính chiếu vào trong xe, lúc này Đỗ Hân mới nhìn bộ dáng của Lâm Tưởng, lập tức trợn mắt : “Mau để Chu Mị trang điểm cho em . Hừ, đây chẳng phải là bộ dáng mệt mỏi quá độ sao, hai người định ăn bữa đủ lượng thức ăn cho cả năm hả?”

      Lâm Tưởng để ý tới , xoay người ra hiệu cho Chu Mị ngồi ở hàng sau tiến lên trang điểm cho , còn thừa dịp này nhắm mắt nghỉ ngơi.
      Hằng Lê thích bài này.

    2. Nguyên Hy

      Nguyên Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      619
      Chương 73: Quay phim (2)

      Edit + Beta: Nguyên Hy

      "Ảnh tử vũ" được tính là tác phẩm lớn, là Tần Chí tự bỏ tiền túi ra đầu tư. Tính cách Tần Chí quái gở, thích hùa theo thị trường cũng thích hùa theo nhà đầu tư. Diễn viên mỗi lần quay phim đều phải phù hợp với ta, ta có quyền tuyệt đối trường quay và hiếm khi lắng nghe ý kiến của người khác, vô cùng độc lập. Vì điều này nên ta rất khó hòa hợp với các nhà đầu tư khác nên mỗi lần ta làm bộ phim, về cơ bản là tự ta sản xuất. ta lo sợ thua lỗi, vì gia đình ta có rất nhiều tiền để ta tiêu xài.

      Hầu hết các diễn viên đều cảm thấy vừa quý vừa sợ hãi đối với Tần Chí. Được tham gia đóng bộ phim của ta là điều tốt, có thể trở nên nổi tiếng sau khi bộ phim ra mắt, nhưng trong quá trình quay chụp chế tác bộ phim của ta còn tệ hơn cả cái chết.

      Tần Chí luôn phán xét, mặc kệ diễn viên làm tốt hay tốt, ta đều trách mắng trước, sau đó buộc diễn viên phải làm lại hết lần này đến lần khác, cho đến khi chính ta cảm thấy hài lòng mới thôi. Người ngoài nhìn vào cho rằng hành vi của ta chính là quá soi mói, nhưng cũng bởi vì nghiêm cẩn và tỉ mỉ của ta nên mới có thể làm ra được những bộ phim kinh điển, nâng đỡ người trở thành ngôi sao hạng A nổi tiếng.

      Kiếp trước Lâm Tưởng hợp tác với ta rất nhiều lần, sau khi biết tính tình của ta, cũng sợ ta nữa. Tựa hồ ta có rất nhiều cầu, nhưng đơn giản cũng chỉ là muốn diễn viên càng thêm nghiêm túc, tận tâm mà thôi.

      Bởi vì biết được điều này, nên Lâm Tưởng lựa chọn ở tại khách sạn do đoàn làm phim sắp xếp thay vì ở tại biệt thự của Cố Thành ở bên cạnh Điện ảnh thành.

      Dự kiến thời gian quay bộ phim này là năm tháng, nhưng Lâm Tưởng biết, năm tháng phỏng trừng tương đối nhanh, với phong cách của Tần Chí, ít nhất phải kéo dài đến bảy tám tháng, chuẩn bị tinh thần kháng chiến lâu dài rồi.

      Tần Chí tuy nghiêm khắc nhưng cũng là đạo diễn hào phóng. Trước khi bộ phim bắt đầu quay, ta chiêu đãi toàn bộ đoàn làm phim bữa thịnh soạn, để mọi người có thể sớm làm quen với đối tác làm việc sắp tới của mình.

      Lần này có hai nam diễn viên đóng chung với Lâm Tưởng, trước khi nữ chính bị hủy dung có người bạn trai, sau khi nữ chính bị hủy dung liền chia tay với . Sau đó nữ chính gặp được người đàn ông khác, hai người dắt tay nhau hết cả đời.

      Lâm Tưởng xem qua lịch quay phim, nam chính giai đoạn đầu có chuyện gì. Nhưng mà hôm Tần Chí mở tiệc chiêu đãi, bọn họ đều có mặt, bưng chén rượu cùng Tần Chí uống đến mức mặt đỏ tới mang tai.

      Diễn viên đóng vai bạn trai cặn bã tên là Từ Duệ, cũng giống như Lâm Tưởng là người mới tốt nghiệp, tuổi thực tế của hai người cũng xấp xỉ nhau. Từ Duệ cao gầy đẹp trai, cười rộ lên lộ ra hai cái răng nanh nhọn, vẻ mặt rạng rỡ.

      diễn viên khác tên là Bạch Quân Hạo, là diễn viên kỳ cựu gia nhập giới giải trí nhiều năm, dưới ba mươi tuổi. Tuy rằng từng diễn qua ít phim điện ảnh truyền hình, nhưng chưa bao giờ tỏ ra thờ ơ, điều này có thể có quan hệ rất lớn với bề ngoài quá đẹp trai của ta. Ở thời đại mà tiểu thịt tươi[1] thống trị màn ảnh, những người trưởng thành và có ngoại hình vững vàng như Bạch Quân Hạo thực gặp bất lợi.

      [1] Tiểu thịt tươi: để gọi những chàng trai trẻ mới nổi, nhưng lại sở hữu nhan sắc cực phẩm, thậm chí còn được dùng để chỉ ngoại hình "siêu hạng" vào hàng các "nam thần", còn trẻ và rất trẻ, khuynh đảo trong giới trẻ Trung Quốc cũng như quốc tế.

      Tuy nhiên, những diễn viên có thể được Tần Chí lựa chọn về cơ bản đều có kỹ năng diễn xuất tốt, về việc sau này có nổi tiếng hay còn phải xem nhân vật đó có được mến hay .

      Từ Duệ tuy là đàn em nhưng lại rất năng động, cầm ly rượu chạy khắp nơi, uống rượu với hầu hết mọi người. Bạch Quân Hạo lại khác, nâng ly chúc mừng mọi người trong bàn xong, lặng lẽ ngồi ăn, có người đến mời rượu chúc mừng , cầm ly lên uống hết ngụm, còn khi có ai tới mời tập trung ăn.

      Lâm Tưởng ngồi ở bên cạnh Bạch Quân Hạo, hai người cũng quen biết nhau lắm, cũng có gì để . Tuy nhiên sau khi uống rượu được ba hiệp, Bạch Quân Hạo vốn im lặng liền bắt đầu có hứng thú trò chuyện. ta định đứng dậy đến bàn khác mời rượu, nhưng cả bàn bên cạnh đều trống . ta tìm được ai để chuyện, nhịn lúc, cuối cùng cũng nhịn được đành quay người sang bắt chuyện với Lâm Tưởng.

      Chỉ thấy ta trầm tư hồi, tìm đề tài thích hợp để mở miệng: "Tôi xem qua 'Sống trong khoảnh khắc', cũng ra rạp ủng hộ rồi."

      Lâm Tưởng nở nụ cười khéo léo, : "Cảm ơn ra rạp ủng hộ."

      "Diễn xuất của rất tốt!" Bạch Quân Hạo lại .

      Lâm Tưởng vẫn mỉm cười cảm ơn.

      "Tôi đọc được bình luận mạng rằng xem diễn vai mối tình đầu có thể dễ dàng khiến người ta nhớ đến cảm giác mối tình đầu của bản thân. Tôi cũng nghĩ như vậy."

      " quá khen rồi." Lâm Tưởng mỉm cười khách sáo với ta.

      Xung quanh rất nhiều người đều say, vừa vừa la hét, Tần Chí là say nhất, có chút mơ hồ nhưng vẫn lôi kéo phó đạo diễn chơi kéo búa bao, ai thua người đó uống. Hiển nhiên là Bạch Quân Hạo cũng uống khá nhiều rượu rồi nhưng giống như những người khác, ta chỉ trò chuyện với mọi người cách nghiêm túc.

      Điều này khiến Lâm Tưởng nhớ tới Cố Thành, Cố Thành khi uống quá nhiều, cũng chỉ ôm gọi là vợ thôi, rất đáng , hề ồn ào.

      Đêm đó có rất nhiều người say rượu, Tần Chí là người đầu tiên ngã xuống, bị kéo còn hét đòi uống thêm ba ly nữa. Lâm Tưởng là phụ nữ nên ai dám tới chuốc rượu , cuối cùng lúc trở về phòng khách sạn, tinh thần vẫn còn tỉnh táo để gọi video call với Cố Thành tới tận nửa đêm.

      Sau đêm liên hoan được nghỉ này bới vì Tần Chí và hầu hết mọi người đều uống say đến mức dậy nổi. Lâm Tưởng có được ngày nghỉ liền chạy về thành phố S ăn cơm trưa với mẹ Cố và Cố Thành, sau đó buổi tối quay lại thành phố A.

      Sau khi bộ phim chính thức bắt đầu quay, Lâm Tưởng liền tiến vào trạng thái bận rộn làm việc. Mỗi ngày ở trường quay đều có thể nhìn thấy bóng dáng bận rộn của các nhân viên, nhưng nhiều hơn cả là tiếng Tần Chí mắng mỏ diễn viên. Vừa vào trạng thái làm việc thôi là Tần Chí trở thành ma quỷ, Lâm Tưởng tập mãi thành thói quen, trong túi áo thường xuyên để mấy miếng chocolate, thấy Tần Chí bắt đầu mắng chửi người, đúng lúc đưa tới miếng. Tần Chí vừa ăn chocolate của vừa lời cảm ơn, nhưng kết quả quay đầu lại vẫn tiếp tục quát mắng người.

      Là nữ chính số , đương nhiên Lâm Tưởng có nhiều cảnh diễn nhất nên khả năng bị Tần Chí mắng càng cao.

      "Lâm Tưởng, là cương thi sao? cái thắt lưng cũng phải mất lúc lâu như vậy! Có phải muốn tôi lên giúp bẻ cong ?!"

      Lâm Tưởng:.......

      Vũ đạo của chỉ có thể xem như nghiệp dư, có thể uốn cong thắt lưng đến mức như vậy rất tốt rồi, còn có thể cầu cao hơn được sao, bây giờ diễn xuất chứ có phải nhào lộn làm xiếc đâu!

      Phàn nàn cứ phàn nàn nhưng vẫn nghiêm túc làm theo cầu của đạo diễn, động tác uốn cong eo lặp lặp lại hơn chục lần, Lâm Tường cảm thấy eo của mình còn nữa rồi, ra động tác có tính chuyên nghiệp cao như vậy thường do người đóng thế thực . Nhưng sau khi Tần Chí biết có thể uốn dẻo được eo, ta nhất quyết muốn tự mình làm. Mà Lâm Tương phụ lòng mong đợi của đạo diễn, cuối cùng cũng hoàn thành xuất sắc.

      Nhạc Tiểu Kỳ ở gần đó nhìn vậy đôi mắt cũng đỏ lên, khi Lâm Tưởng được nghỉ ngơi, ấy là người đầu tiên chạy tới và giúp xoa nắn thắt lưng. Nhưng kỹ thuật của ấy chuyên nghiệp, xoa nắn lúc lâu cũng chả có tác dụng gì. Cuối cùng vẫn phải gọi vệ sĩ Kỳ Vũ tới giúp xoa bóp giảm đau chút.

      Chuyện tương tự như vậy có rất nhiều, nhưng Lâm Tưởng cũng chỉ biết nghiến răng nghiến lợi làm cho qua thôi. Là diễn viên phải chuyên ngành nhảy múa nhưng bị cầu thực những động tác mà vũ công chuyên nghiệp phải làm được, thực khó để tưởng tượng được trong đó có bao nhiêu gian khổ.

      Liên tiếp mấy ngày liền Lâm Tưởng đều quay mấy cảnh có động tác vũ đạo, mỗi ngày đều cảm thấy mệt mỏi muốn chết, trở về khách sạn là ngã luôn xuống giường ngủ, ngay cả thời gian gọi video call với Cố Thành cũng giảm rất nhiều. Nhiều lúc vừa gọi video call vừa ngủ gà ngủ gật, Cố Thành nhìn vậy cũng cảm thấy rất đau lòng.

      "Nếu như thể uốn dẻo người nhảy múa được có ích lợi gì! Ngay từ đầu tôi nên chọn . Ở học viện vũ đạo, bất cứ ai tôi chọn đều tốt hơn gấp trăm lần!!" Tần Chí đập bàn đá ghế, sợ người khác biết mình tức giận, các nhân viên có mặt tại trường đều cúi đầu xuống, sợ vô tội vẫn bị mắng.

      Lâm Tưởng tới nhìn monitor[2], nghiêm túc xem lúc lâu, nghiêng đầu với ta: "Lần này làm rất tốt mà."

      [2] Monitor: màn hình, thiết bị giám sát trong quá trình quay phim, chụp ảnh.

      Tần Chí tức giận : "Động tác tay đẹp! Còn bằng mời vũ công chuyên nghiệp tới làm vai chính!"

      Lời của ta dễ nghe, nhưng Lâm Tưởng cũng có tức giận, ngược lại rất nghiêm túc cùng phân tích tình hình tại, "Lúc trước sợ đổi ý cho nên lúc ký hợp đồng, tôi cầu số tiền bồi thường vi phạm hợp đồng rất lớn, có còn nhớ điều này ? Nếu muốn thay thế tôi phải bồi thường cho tôi, tạm thời chắc chắn thể kiếm được số tiền lớn như vậy."

      xong, mỉm cười với ta, tiếp tục phân tích: "Nếu tìm sinh viên của khoa vũ đạo tới làm nữ chính, đúng là họ nhảy múa giỏi hơn tôi, nhưng kỹ thuật diễn xuất của họ chắc chắn bằng tôi. quay phim chứ phải vở nhạc kịch! Nếu động tác nào tôi thực thể thực được hãy để diên viên đóng thế thực . thể cầu tôi làm những động tác của vũ công chuyên nghiệp được."

      Sau khi nghe Lâm Tưởng xong, Tần Chí hoàn toàn trở nên ngơ ngác, ôm cằm suy nghĩ lát, cảm thấy lời cũng có lý. Đây là phim điện ảnh, phải nhạc kịch, cầu cao nhất đối với diễn viên là kỹ năng diễn xuất. Còn những kỹ năng khác đều có thể tìm cách khác để giải quyết.

      Tần Chí rất đáng khen ngợi ở điểm này. ta có thể phân biệt được đúng sai, biết mình sai có thể lập tức sửa sai.

      "Vậy động tác này để cho diễn viên đóng thế thực lại sao?" ta cau mày hỏi Lâm Tưởng.

      " hài lòng với điệu nhảy của tôi nên chỉ có thể để người đóng thế thực thôi."

      Sau lần đó Tần Chí giống như mở ra loại hình thức kỳ quái, ta càng ngày càng ít mắng Lâm Tưởng, thường xuyên cùng Lâm Tưởng thảo luận, thỉnh thoảng còn mang cho Lâm Tưởng ít đồ ăn .

      người ngoài cuộc đứng xem thôi, Nhạc Tiểu Kỳ đối với kết quả này tỏ vẻ tò mò, " ấy bị làm sao vậy? Bị mắng nên mới hiểu ra sao?"

      Lâm Tưởng cũng cảm thấy buồn cười, đoán: "Có lẽ đạo diễn của chúng ta là tên máu M[3]."

      [3] Máu M: M là chữ viết tắt trong cụm từ BDSM – Masochism: nghĩa là người thích nhận đau đớn từ người khác mang lại.

      biết có phải là người máu M hay các cũng , nhưng sau khi Tần Chí bị mắng liền trở nên dễ tính hơn rất nhiều.

      Quay phim với cường độ cao như vậy, Lâm Tưởng vẫn luôn cắn răng kiên trì. Cuối tuần Cố Thành chạy sang với , thấy bộ dáng mệt mỏi thảm hại của , sửng sốt dám chạm vào, lúc ngủ cùng nhau cũng chỉ ngoan ngoãn đắp chăn ngủ, dám đòi hỏi gì thêm.

      Nhắc tới Tần Chí, Cố Thành càng tức đến mức nghiến răng nghiến lợi. từ chỗ Nhạc Tiểu Kỳ biết được chuyện xảy ra ở phim trường, "Loại người này, sau này ít hợp tác với ta , coi diễn viên là trâu là bò à, ta nghĩ ta là ai chứ?"

      Lâm Tưởng biết Cố Thành đau lòng cho , mỉm cười khuyên bảo : "Tần Chí còn trẻ mà có thể đạt được địa vị như ngày hôm nay cũng là nhờ vào thực lực của chính mình. Có thể được hợp tác với vị đạo diễn như vậy, em thực cảm thấy rất may mắn."

      Cố Thành vừa giúp xoa bóp chân, vừa hờn dỗi.

      Lâm Tưởng lấy lòng : "Ngày mai về rồi, tối nay muốn làm chút gì đó sao?"

      Cố Thành ôm , giả ngốc: "Em muốn làm gì nào?"

      Lâm Tưởng nháy mắt quyến rũ : "Gần đây em mở khóa tư thế mới, muốn thử ?"

      Cố Thành bị làm cho giật mình, thắt lưng dưới trở nên mềm nhũn, lập tức xô ngã xuống: "Vậy còn chờ cái gì nữa!"

      Ngày hôm sau khi tỉnh dậy, Lâm Tưởng cảm thấy vừa mệt vừa thỏa mãn, cả người giống như được nạp đầy năng lượng có thể đối phó được với những đòn tấn công ác độc của Tần Chí.

      Tuy nhiên, ngày hôm đó ở trường quay xảy ra cố, Từ Duệ trong lúc đóng cặp với Lâm Tưởng, vô tình ngã khỏi sân khấu và gãy xương ngay tại chỗ, nhanh chóng được đưa đến bệnh viện.

      Xuất phát từ quan tâm đối với đồng nghiệp, ngày hôm sau Lâm Tưởng theo Tần Chí đến bệnh viện thăm Từ Duệ. Từ Duệ bị bó bột ở bắp chân, vẻ mặt trông rất chán nản.

      Lúc này, tính tình Tần Chí có vẻ rất tốt, an ủi rằng ta bị thay thế, những cảnh quay của ta được đổi xuống cuối cùng chờ ta bình phục rồi quay tiếp.

      Từ Duệ nghe thấy Tần Chí đảm bảo cũng thở phào nhõm.

      Lúc rời khỏi bệnh viện, đúng lúc là giờ ăn trưa nên họ đến nhà hàng gần đó ăn uống rồi quay lại trường quay. Kết quả sáng sớm hôm sau Lâm Tưởng và Tần Chí cùng nhau lên bản tin giải trí.

      [Bạn trai thần bí của Lâm Tưởng bị bại lộ, hóa ra là vị đạo diễn nổi tiếng Tần Chí!!!]

      Lâm Tưởng:!!!!!
      Last edited: 13/1/24
      Hằng Lê thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :