1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ĐM/Song tính/CaoH] Nông Phu Cùng Xà - Dạ Vũ Thu Đăng (Chương 32/49)

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 30: Tu La Tràng* của ba người

      *nơi diễn ra cạnh tranh khốc liệt, người chết ta sống, cũng như ván đồ sát mà mỗi người là phe, ai tham gia hẳn là từ chết tới bị thương.


      Editor: VịtK


      Giữa trưa, bầu trời bỗng nhiên xuất mưa to, công việc buôn bán cũng thanh đạm hơn mọi ngày. Lý Toàn ăn cơm trưa xong liền bắt đầu mệt rã rời, Hoài Tân thấy có khách, bên Đại Lan cũng cần giúp, liền dứt khoát bồi Lý Toàn ngủ.


      Đại Lan chán đến cùng cực, liền giở mấy cuốn sách trong tay tiểu nhị ra đọc. Đọc thấy chuyện cười, nhịn được phát ra tiếng cười thấp thấp, đôi mắt cong thành ánh trăng.


      Ngụy Mân ngồi trong góc lặng lẽ nhìn sườn mặt Đại Lan. biết ngồi bao lâu, chỉ an an tĩnh tĩnh mà nhìn Đại Lan, thấy cười, tâm tình Ngụy Mân cũng trở tốt.


      Đại Lan duỗi người, đứng dậy xếp sách lại, dư quang liếc thấy hình như trong góc có người ngồi, liền nhịn được nhìn thoáng qua.


      Thấy người đó là Ngụy Mân, sắc mặt Đại Lan lập tức thay đổi. nhấp môi ngồi xuống, lại như đứng trong đống lửa, như ngồi trong đống than, thân thể cứng đờ.


      biết từ Ngụy Mân xuống từ lúc nào, nhưng thấy Ngụy Mân nhìn như vậy làm cả người được tự nhiên.


      Buổi chiều, mưa dần dần , Lạc Tương cùng tiểu Đào Mạt làm xong chuyện vội lại đây cọ cơm. Đại Lan nhìn về hướng đó lần nữa, còn thấy Ngụy Mân. thở dài nhõm hơi, gọi Lý Toàn cùng Hoài Tân ăn cơm.


      Năm người ở bàn cơm vừa vừa cười, khí náo nhiệt vô cùng. Sau khi ăn xong, Hoài Tân dẫn Lý Toàn về nhà trước, tiểu Đào Mạt cũng về sớm để chuẩn bị nguyên liệu cho ngày mai, chỉ còn lại Lạc Tương và Đại Lan ở trong tiệm.


      Kỳ Đại Lan cũng nhất định phải ở khách điếm tới khuya, Hoài Tân mướn người, coi như chưởng quầy danh nghĩa là được. Đại Lan chỉ muốn tìm chút chuyện để làm.


      Đại Lan ở quầy xem sổ sách, Lạc Tương bên do dự trong chốc lát, bỗng nhiên : “Cái kia…… Đại Lan, tuy thời gian chúng ta quen biết dài cũng dài, nhưng ta hy vọng ngươi có thể …… Tin tưởng ta, nếu có chuyện gì, nhất định phải cho ta biết, được ?”


      “Ta .” Đại Lan ngẩng đầu cười cười, sau đó cúi đầu xem sổ sách.


      Lạc Tương biết ừ cho có lệ, trong lòng khỏi có chút kích động. Trong lòng Đại Lan ràng có chuyện, nhưng ai cũng . Sau khi tên nửa đó tới, Đại Lan luôn thất thần.


      “Ngươi đừng vậy, ràng ngươi ừ cho có lệ. Từ buổi sáng ta thấy ngươi yên rồi, ta rất lo lắng ngươi a……” Lạc Tương cau mày lo lắng , có chút kích động, bắt được bả vai Đại Lan.


      Đại lan bỏ bút xuống, tránh tay Lạc Tương, ngược lại nhìn thẳng đôi mắt Lạc Tương, trong mắt mang theo cổ bi ai. Đại Lan nhàng lắc đầu, : “ phải cho ngươi…… Chẳng qua đều là ít chuyện cũ dơ bẩn thôi, tội gì lại làm ngươi cao hứng.”


      “Sao mà được! Nếu ngươi có thể chia sẻ chuyện của ngươi cho ta biết, ta cao hứng!” Lạc Tương vô thức siết chặt đầu vai mượt mà của Đại Lan, kích động .


      “Buông ra.” lầu bỗng nhiên truyền đến thanh lạnh lùng.


      Ngụy Mân đứng cầu thang, từ cao nhìn Lạc Tương, như cho rằng Đại Lan là của mình , trừ bỏ ai cũng thể đụng vào Đại Lan. trước sau cho rằng, cùng Đại Lan tới ngày hôm nay, là chuyện giữa hai người và Đại Lan. Chẳng sợ bây giờ Đại Lan có hảo cảm với , cũng tới phiên tên người ngoài tới quản.


      Lạc Tương xoay người nhìn Nguỵ Mân phát ra tiếng, sắc mặt lập tức trầm, : “Ngươi là gì của Đại Lan, tới lượt ngươi những lời này sao?”


      Ngụy Mân kỳ quái cười cười, : “Ta là gì của ? Nếu là nữ nhân, bây giờ chỉ sợ sinh cho ta vài đứa nhóc.”


      Lạc Tương sửng sốt, kịp nhìn phản ứng của Đại Lan, bị kéo ra đằng sau.


      ra những lời này bộ ngươi cảm thấy ghê tởm sao Ngụy Mân?” Đại Lan lạnh lùng nhìn . dám nhìn biểu tình của Lạc Tương, đành phải đưa lưng về phía .


      Lạc Tương đúng có chút kinh ngạc, nghĩ tới Đại Lan cùng Ngụy Mân là quan hệ này. Nhưng loại cảm tình này cũng chỉ là lướt qua, lại để bụng quá khứ Đại Lan.


      “Ta mặc kệ các ngươi trước kia như thế nào, nhưng bây giờ rất chán ghét ngươi, nếu ngươi hiểu rồi cút.” Lạc Tương nhàng đặt tay lên tấm lưng có chút run của Đại Lan, ngẩng đầu chuyện với Ngụy Mân.


      “……” Ngụy Mân trầm mặc. biết bây giờ Đại Lan chán ghét , lúc trước Ngụy Mân bị địa vị quyền lợi làm mờ con mắt, bây giờ tỉnh táo lại, nên có thể bình tĩnh thấy thái độ Đại Lan. biết Đại Lan còn giống như trước mà theo sau , nghe nấy, như đứa ngốc đến mù quáng. Vì vậy, có gì để phản bác. Lời tràn ngập dục vọng chiếm hữu cùng cay nghiệt tới bên miệng, bỗng dưng tỉnh lại, thể đối xử với Đại Lan như vây được, nếu , đành phải trầm mặc.


      “Ngươi nên ép ta đuổi ngươi ra ngoài.” Đại Lan thèm nghĩ vì sao lại trầm mặc, nhíu mày .


      Ngụy Mân phức tạp nhìn , dùng sức nhắm mắt để làm chính mình bình tĩnh lại, sau đó bỗng nhiên xoay người rời .


      Đại Lan đứng tại chỗ chút, mới tìm chỗ mà ngồi xuống. Lạc Tương theo sau ngồi xuống đối diện , im bặt nhắc tới chuyện vừa rồi, cố ý nở ra gương mặt tươi cười, : “Cũng còn sớm nữa, trong tiệm cũng có gì gấp, nếu ta đưa ngươi về. Đêm nay nghỉ sớm chút.”


      “Cười khó coi quá……” Đại Lan bất đắc dĩ nhìn , “Ngươi muốn hỏi gì hỏi .”


      Dù sao Ngụy Mân vậy, làm sao mà giấu được.


      “Nhưng…… Có thể hỏi sao?” Lạc Tương ngoài ý muốn nhìn Đại Lan, cẩn thận .


      Đại Lan miễn cưỡng cười cười, hướng gật gật đầu.


      “Vậy…… Ta muốn hỏi ngươi hai việc,” Lạc Tương , “Người kia có phải làm chuyện gì quá đáng với ngươi? Ngươi có phải rất hận hay ?”


      Trong lòng Đại Lan run lên, người này ràng có thể hỏi có chuyện gì xảy ra, bây giờ lại cố tình hỏi câu hỏi có .


      với ta…… Cũng thể là quá đáng, đều là ta tự tìm, nhưng đối với tẩu tử ta làm chuyện ta thể tha thứ được. Tẩu tử ta vốn dĩ phải là nửa , là sau khi giết tẩu tử ta, ca ca ta đút tẩu tử ăn nội đan mới biến thành như vậy. Tẩu tử là ân nhân cứu mạng của ta, ta tình nguyện người chết chính là ta, cũng phải .” Đôi mắt Đại Lan rũ xuống, lựa chọn cho Lạc Tương biết: “Trước kia ta còn cùng tính kế với ca ca ta, làm hại ca ca ta có khoảng thời gian sống lang thang có chỗ về. Ta là người làm mọi chuyện xảy ra như vậy, tất cả những việc này đều là ta sai.”


      “Nhưng ta kỳ …… thể nào hận , trừ bỏ chuyện của tẩu tử ta.” Trong mắt Đại Lan ra tia mê mang, “Ta chỉ hy vọng ta vĩnh viễn gặp lại . Chính là cố tình tìm tới đây.”


      Tuy kể chi tiết, nhưng Lạc Tương đại khái biết ngọn nguồn mọi chuyện.


      ăn vụng về, cũng biết an ủi người khác, liền bắt lấy tay Đại Lan, : “ sao, mọi chuyện qua.”


      “Ừ.” Đại Lan cười gật đầu nhìn : “Chúng ta vẫn nên trở về .”


      Lạc Tương đứng dậy muốn đưa về, lại bị cự tuyệt. Đại Lan bất đắc dĩ : “ sao, ngươi về với tiểu Đào Mạt , ta về mình là được rồi.”


      Đại Lan vẫn luôn đùn đẩy, mới làm Lạc Tương dẹp bỏ ý niệm này.
      Last edited: 23/10/22
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    2. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 31: Ngươi muốn ta động thủ, hay tự mình chặt tay


      Editor: VịtK


      Về đến nhà liền chào ca ca cùng tẩu tử câu, Đại Lan liền tắm rửa. Chờ ra, trong nhà liền chỉ còn mình Lý Toàn.


      “A…… Tẩu tử, ca ca ta đâu rồi?” Đại Lan kỳ quái hỏi câu.


      để quên gì đó ở khách điếm, nên quay lại lấy.” Lý Toàn đáp.


      “À……” Đại Lan lộ ra biểu tình như suy nghĩ cái gì đó.


      Lý Toàn cười cười, vỗ bụng : “Ta ngủ trước đây, Đại Lan ngủ ngon.”


      “Dạ dạ! Tẩu tử ngủ ngon!” Đại Lan vẫy vẫy tay, thấy Lý Toàn về phòng rồi, mới chậm rãi đến trước phòng mình.


      Trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái, tính cách Hoài Tân phải là người quên đồ vật mà quay lại lấy. Nhưng vì chuyện gì đó mới quay lại……


      Đại Lan bỗng nhiên nhăn lại mi, vội cột tóc lên chạy đến khách điếm.


      biết Hoài Tân có thể tha thứ cho Ngụy Mân nếu chỉ vì chuyện soán vị, nhưng Lý Toàn bị Ngụy Mân giết lần, chuyện gì cũng làm.


      Cho nên Hoài Tân khách điếm cũng phải là lấy đồ, mà là tìm Ngụy Mân.


      mặc kệ Ngụy Mân ra sao, nhưng chung quy vẫn có chút để ý.


      vào khách điếm, thấy khách điếm đóng cửa, Đại Lan vội vào, lại chỉ nhìn thấy mình tiểu nhị ngủ.


      “Chưởng quầy? Sao ngươi tới đây……” Tiểu nhị sửng sốt chút.


      “A, đại ca ta tới sao?” Đại lan hỏi.


      “Lão bản cùng khách phòng thiên hôm nay ra ngoài, vừa rời .”


      Quả nhiên là như thế này.


      “Hình như là về phía bắc ……” Tiểu nhị gãi đầu.


      “Ta biết rồi. Ngươi cũng nghỉ ngơi sớm chút .” Đại Lan gật gật đầu, xoay người rời .


      Mặc kệ Hoài Tân muốn làm gì, Đại Lan đều ngăn cản.


      về ngoại ô phía bắc, Đại Lan mới phát hai người Hoài Tân cùng Ngụy Mân.


      Bọn họ giằng co, cũng biết gì.


      “Đại ca!” Đại Lan vội kêu Hoài Tân tiếng, tới bên người .


      Hoài Tân có chút ngoài ý muốn nhìn , : “Sao ngươi tới đây?”


      “Tẩu tử ngươi tới đây, ta liền nghĩ nghĩ ngươi có khả năng tìm Ngụy Mân…… Cho nên……” Đại Lan có chút co quắp.


      “Ngươi đừng nhúng tay, đây là chuyện của ta với .” Hoài Tân nhàn nhạt .


      Đại Lan lùi về sau bước, biểu ý tứ của mình. tuyệt đối nhiều lời.


      Ngụy Mân giương mắt nhìn cái, cái gì cũng chưa , nhưng biểu tình còn khinh thường như vừa rồi. Tựa hồ sau khi thấy Đại Lan đến, vẻ mặt của nhu hòa hơn rất nhiều.


      “Ngươi muốn ta động thủ, hay tự ngươi chặt tay? Ta để ngươi tự chọn, ngươi cũng đừng ta khi dễ người.” Hoài Tân cười lạnh .


      Ngụy Mân gì.


      “Ngươi cho rằng ta là vì địa vị cũ của ta nên mới làm vậy? Buồn cười, phải tất cả mọi người cũng giống ngươi đâu.” Hoài Tân trào phúng nhìn cái, “Ngươi soán vị ta, cầm tù đệ đệ ta, giết Toàn nhi của ta, ta giết hồn phi phách tán của ngươi cũng có gì quá. Nhưng là ……Tốt xấu gì Toàn nhi của ta cũng mang thai, lúc này ta nghĩ giết người. Cho nên ta để ngươi tự chặt cánh tay, có gì quá đúng ? Bây giờ ngươi có gì để uy hiếp ta, ngay cả khi ta chia tu vu cho Toàn nhi, muốn chặt cánh tay của ngươi cũng có gì khó.”


      ra đây là quyết định của Hoài Tân.


      Chỉ bằng Ngụy mân giết Lý Toàn, Hoài Tân muốn giết cũng phải là chuyện đáng trách.


      Ngụy Mân nhìn phản ứng của Đại Lan.


      Đại lan hờ hững mà nhìn qua, cảm thấy cầu này có gì tàn nhẫn, so với những chuyện Ngụy Mân làm, Hoài Tân nhân từ rất nhiều.


      Hoài Tân rút cây kiếm bên hông ra, ném qua, kiên nhẫn : “Nhanh lên cho xong việc để ta còn về dỗ Toàn nhi ngủ.”


      Ngụy Mân cúi đầu nhìn thanh kiếm mặt đất, trong lòng biết suy nghĩ cái gì, liếc mắt nhìn Đại Lan cái, bỗng nhiên nhặt thanh kiếm kia lên.


      Nếu làm như vậy, Đại lan hài lòng chứ ……


      cắn răng, dùng sức chém đứt cánh tay trái mình. Máu tươi phun trào ra, Ngụy Mân nhịn ngã ngồi mặt đất, kiếm rớt cỏ phát ra thanh trầm đục. vội điểm huyệt đạo cầm máu của mình, sắc mặt trắng bệch, lạnh lùng : “Ngươi vừa lòng?”


      Lời với Hoài Tân, đôi mắt lại nhìn Đại Lan.


      Hoài Tân thổi tiếng huýt sáo, vỗ vỗ bả vai Đại Lan, : “Về nhà.”


      Đại Lan gật gật đầu, xoay người theo sau Hoài Tân.


      Thấy Đại Lan phản ứng gì, Ngụy Mân có chút thất vọng. nhặt cánh tay kia lên, chuẩn bị suốt đêm quay về lãnh địa Xà tộc, bỗng nhiên thấy Đại Lan nhịn được quay đầu lại nhìn cái.


      Lông mày hơi nhăn lại, biểu tình mang theo tia lo lắng. Ngụy Mân nhìn , bỗng nhiên cười, có bất luận tâm kế gì mà cười.


      Đại Lan ngẩn người, vội quay lại. Rất lâu trước kia, Nguỵ Mân vẫn là thanh niên có thể cười như thế này. Nụ cười này, là lý do duy nhất rung động.


      Khuôn mặt tái nhợt Ngụy Mân miễn cưỡng đứng lên, cầm cánh tay cụt của mình suốt đêm về. Xem ra Đại Lan cũng phải hoàn toàn tuyệt tình.


      Về đến nhà, Hoài Tân rón ra rón rén chui vào ổ chăn. Lý Toàn dụi dụi mắt, mệt mỏi : “Ngươi về rồi.”


      “Ừ…… Xin lỗi đánh thức ngươi.” Hoài Tân sờ sờ mặt.


      sao. Ngươi tìm Ngụy Mân hả?” Lý Toàn .


      “Sao ngươi biết?” Hoài Tân cười cười. bổn định cho Lý Toàn biết chuyện này.


      “Bởi vì ngươi rất ít quay về khách điếm giờ này…… Hơn nữa ngươi lại phải là người vì thứ nào đó mà quay về lấy.” Lý Toàn ngáp cái.


      “Thông minh như vậy, muốn ta khen thưởng hôn cháo lưỡi với ngươi chút?”


      “Ngươi chán ghét……” Lý Toàn đỏ mặt, “Cho nên ngươi tìm làm gì?”


      “Ta ích kỷ như vậy, đương nhiên là báo thù cho ngươi.” Hoài Tân ôn nhu mà sờ sờ bụng Lý Toàn, : “Bất quá vì ngươi cùng bảo bảo, ta có động thủ. tự mình chặt đứt cánh tay.”


      cư nhiên chịu……” Lý Toàn có chút ngoài ý muốn, cơn sâu ngủ cũng biến mất.


      “Đại khái chắc là vì Đại Lan hả. Lúc chúng ta còn giằng co, sau đó Đại Lan rồi, bỗng nhiên động thủ.” Hoài Tân . Kỳ nhìn cũng biết, chỉ là chắc chắn Ngụy Mân có thích Đại Lan hay .


      Vì Đại Lan tự chặt cánh tay sao……? Rốt cuộc là vì sao…… Lý Toàn lắm. nào gặp qua chuyện tình cảm phức tạp như vậy.
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    3. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 32: Tránh trong phòng khách làm tình, bị Đại Lan nghe thấy tiếng rên rỉ


      Editor: VịtK


      Sau khi Ngụy Mân rời ,mọi người đều xem như chưa có gì xảy ra, giống như bình thường mà kinh doanh khách điếm.


      Bụng Lý Toàn ngày lớn, sữa cũng ngày nhiều hơn. Vì phòng ngừa sữa chảy khắp mọi nơi, Hoài Tân mua yếm cho mặc. Tuy Lý Toàn cảm thấy rất thẹn thùng, nhưng sau khi mặc yếm, xác nhận làm dơ quần áo dễ dàng như vậy.


      Sau khi ăn cơm trưa, Lý Toàn vào phòng khách ngủ trưa. Bởi vì hôm qua sổ sách có chút vấn đề, Hoài Tân cùng Đại Lan ở quầy kiểm tra đối chiếu. Hai người bọn họ làm việc chuyên tâm, cũng để ý thời gian trôi qua bao lâu, Lý Toàn ngủ trong chốc lát, bỗng nhiên bị cảm giác dính nhớp người đánh thức. đứng dậy cởi quần áo, mới phát yếm bị sữa làm thấm ướt.


      Lý Toàn do dự trong chốc lát, lại mặc quần áo vào lại, ra ngoài tìm Hoài Tân.


      Đây là lần đầu tiên mang thai, cũng biết cách thay yếm, lúc này cũng biết nên làm sao, đành phải tìm Hoài Tân hỗ trợ. Ở trong mắt , Hoài Tân chính là thuốc an thần của .


      Nhìn thấy Hoài Tân cùng Đại Lan làm việc, Lý Toàn định chờ lát, nhưng người thoải mái, liền lén lút kéo tay áo Hoài Tân.


      “Tỉnh ngủ? Có muốn ăn gì ?” Hoài Tân quay đầu, phát Lý Toàn kéo tay áo , vì thế vội bỏ bút xuống.


      Lý Toàn đỏ mặt lắc đầu, túm tay áo kéo kéo, ý bảo lại đây chuyện.


      Hoài Tân quay đầu lại nhìn Đại Lan cười : “Ta chút, phiền ngươi rồi.”


      Đại Lan gật gật đầu, vẫy tay : “Ừ ừ , xem tẩu tử có phải hay thoải mái hay .”


      Lý Toàn lôi kéo Hoài Tân đến chỗ yên tĩnh, đỏ mặt để sát vào tai giọng : “Hoài Tân, ta…… Yếm ta ướt……”


      “Hử?” Đầu óc Hoài Tân vừa mới tính toán xong, trong lúc nhất thời có chút phản ứng kịp.


      “Sữa hôm nay…… Hình như đặc biệt nhiều……” Lý Toàn càng càng . Xung quanh còn có khách khứa dùng cơm, tuy rằng nỗ lực , nhưng vẫn cảm thấy ở bên ngoài mà chuyện này có chút hơi xấu hổ.


      “Lại đây .” Hoài Tân sủng nịch cười cười, lôi kéo Lý Toàn đến phòng khách chuyên dụng của bọn họ.


      Hoài Tân khóa cửa lại, Lý Toàn lập tức cuốn lấy , hô hấp có chút nặng nề, : “Hôm nay muốn làm……”


      Đối mặt với Lý Toàn nhiệt tình, Hoài Tân cũng quá kinh ngạc. Từ khi Lý Toàn mang thai, tính dục của càng thêm tăng vọt, Hoài Tân cảm thấy có gì là tốt, ngược lại càng thích Lý Toàn hoang dã như vậy.


      Hoài Tân phen bế Lý Toàn lên, nhàng đặt giường: “Đừng gấp, đút ngươi ăn no.”


      “Ưm……” Lý Toàn tự mình cởi đai lưng, lộ ra mùi sữa ướt đẫm bên trong, “Yếm đều bị sữa làm ướt, là khó chịu.”


      Hoài Tân cởi bỏ dây lưng yếm ném sang bên.


      Đầu vú đỏ tươi sưng to ngừng chảy sữa. Chảy nhiều như vậy, trách được quần áo bị ướt.


      “Để ta giúp ngươi hút ra trước.” Hoài Tân , ngậm lấy đầu vú bên trái Lý Toàn. nhàng mút vào chút, là có thể cảm nhận được dòng sữa từ núm vú bắn ra. Lần lượt mút hai bên mỗi bên lần, Hoài Tân lấy ra bộ yếm nửa trong bằng ren mặc vào cho Lý Toàn, cười xấu xa : “Lần trước ta thấy liền mua. Ta rất muốn nhìn ngươi mặc.”


      Yếm rất mỏng, kỳ mặc vào cũng che được cái gì. Lý Toàn oán trách mà trừng mắt nhìn Hoài Tân cái, liền phối hợp giang tay ra, để giúp mình mặc vào.


      Đầu vú mẫn cảm cương ngạnh đỉnh tới sa mỏng, lại nghĩ mình ở trước mặt Hoài Tân lộ ra bộ dáng dâm đãng, Lý Toàn liền nhịn được cả người nóng lên.


      Sữa còn chảy ra ngoài, rất nhanh liền làm ướt yếm, áo yếm dán sát da, đầu vú nộn hồng phá lệ ràng. Hoài Tân cắn đầu vú ngụm, đầu lưỡi sắc tình mà đảo quanh nó.


      “A a……” Thân thể Lý Toàn run lên chút, kiềm được mà rên lên. Hoa huyệt bắt đầu ươn ướt, chút chút mà co rút lại, khát vọng côn thịt cắm vào.


      Lý Toàn dạng chân, dùng sức bắt lấy bả vai Hoài Tân, thở hổn hển : “Đừng liếm, để nó tự chảy…… Ân…… Địt ta…… Muốn…… A a……”


      “Nóng vội như vậy?” Hoài Tân có chút ngoài ý muốn, bất quá tay vẫn thuần thục trực tiếp cởi quần Lý Toàn.


      Môi hộ có chút sưng to, Hoài Tân chỉ nhàng vuốt ve mặt thôi khiến Lý Toàn có chút chịu nổi.


      Biết khó chịu, Hoài Tân trêu chọc nữa, đỡ côn thịt bị tiếng rên rỉ Lý Toàn làm sưng to nhắm ngay mật huyệt nhiều nước ấm áp thẳng tắp cắm vào.


      “A a…… Cắm vào rồi… Ha……” Lý Toàn co rút hoa huyệt lại chút, mị thịt cắn chặt dương vật, tham lam mà cảm nhận độ ấm côn thịt.


      Ngoài phòng truyền đến tiếng ồn ào, chắc là khách tính tiền ra về.


      Hoài Tân thấp giọng cười cười, chống mình để đụng phải bụng Lý Toàn, liếm tai Lý Toàn, : “Toàn nhi thôi nha? Bên ngoài nghe được đó.”


      “A……!” Lý Toàn cả kinh, vội che miệng lại. vừa mới bị dục vọng cuốn , bây giờ mới nhớ tới mình còn ở khách điếm. Người xung quanh đều đứng đắn, thân là lão bản, lại cùng Hoài Tân trốn ở đây làm tình.


      Trong lòng cảm thấy có chút tốt lắm, nhưng thân thể lại càng thêm khô nóng, mật huyệt chảy ra càng nhiều dâm dịch.


      Hoài Tân bắt đầu chậm rãi thọc vào rút ra tiểu huyệt, ngoài miệng vẫn cứ buông tha Lý Toàn: “Thế nào? Nghĩ đến cảnh làm tình trước mặt đám người, tiểu huyệt Toàn nhi hình như càng thêm hưng phấn.”


      Lý Toàn đỏ mặt che miệng Hoài Tân, bởi vì hoa huyệt ở bị thao mà run rẩy, giọng : “…… thôi…… Ư a…… Ừ…… , bị khách nghe được…… Ngươi…… A a……”


      rồi mới bắt đầu để ý, lúc nãy mình chút e dè nào sao.


      Hoài Tân cười rộ lên, cố ý vươn đầu lưỡi liếm láp tay Lý Toàn.


      Đầu lưỡi ướt hoạt xẹt qua lòng bàn tay mẫn cảm, Lý Toàn bị liếm đến đến chân đều mềm: “A a ——! Ngươi…… Đồ đáng ghét…… Ư…… cần…… A a…… Đừng liếm……Ngứa lắm……”


      Lý Toàn muốn thu tay lại, lại sợ Hoài Tân chuyện liêm sỉ để người bên ngoài nghe thấy, đành phải kẹp chặt hoa huyệt tỏ vẻ kháng nghị. càng kẹp Hoài Tân càng sướng, động tác đụ thọc hoa huyệt cũng càng lúc càng nhanh.


      “A ——!” Lý Toàn đột nhiên cất cao tiếng rên rỉ, ngay sau đó ý thức được, lập tức cắn môi: “Ô…… Ân…… Ân a……!”


      Sữa làm ướt yếm mỏng, quần áo gắt gao mà dán chặt đường cong thân thể Lý Toàn, như vậy so với trực tiếp lộ ra càng thêm dụ hoặc. Thân thể Lý Toàn bị côn thịt đụ lên xuống, đầu vú cọ xát yếm mỏg, thân thể giật giật, hai dòng sữa màu trắng ngà từ đầu vú bắn ra như hai dòng suối . Thậm chí bắn dính lên người Hoài Tân.


      Thân thể Lý Toàn tràn ngập bất ngờ…


      Hoài Tân cúi đầu tiếp tục bú sữa, rồi ngẩng đầu hôn môi Lý Toàn. Sữa chảy vào trong miệng Lý Toàn, dư lại ít dọc theo khóe miệng chảy tới cằm.


      Đầu lưỡi giao triền phát ra tiếng nước ‘chậc chậc’, Lý Toàn ư ư a a tiếng rên rỉ đều kẹt trong miệng Hoài Tân.


      “A a……!” Thân thể Lý Toàn có chút thiếu khí, vội đẩy đẩy ngực Hoài Tân. Đối phương thức thời mà lui ra, eo càng di chuyển càng thêm tàn nhẫn, côn thịt thô to cơ hồ muốn đâm nát hoa huyệt xinh.


      Điểm mẫn cảm bị Hoài Tân đâm đụ vài lần, Lý Toàn cơ hồ thét chói tai.


      Đại Lan ngang qua tựa hồ nghe thấy cái gì, còn tưởng rằng Lý Toàn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vội gõ cửa, : “Tẩu tử……? Ngươi có khỏe , có phải đau bụng ?”


      Lý Toàn hoảng sợ, vội để tay trước ngực Hoài Tân, để dừng lại, sau đó vội vàng hít thở mấy hơi, cố gắng để thanh của mình bình tĩnh trở lại: “…… Ta, ta sao. A…… Hoài Tân!!”


      Hoài Tân ngừng chút, sau đó cố ý hung hăng va chạm hoa tâm mẫn cảm của Lý Toàn.


      “Tẩu tử……?” Đại Lan sửng sốt chút, bỗng nhiên hiểu ra Lý Toàn phát ra tiếng thét ngọt nị nghĩa là gì, xấu hổ mà gãi gãi đầu, cơ hồ chạy trối chết: “Các ngươi làm gì làm …… Ta, ta tính sổ……”


      Nghe được tiếng bước chân xa của Đại Lan, Lý Toàn nhàng thở ra, nhưng ngay sau đó lại tức giận trong lòng, đỏ mặt dùng nắm tay đấm Hoài Tân: “Kêu ngươi dừng lại……! Đều bị Đại Lan nghe được…… Ngươi……”


      Hoài Tân nào có để ý, dù sao Đại Lan vừa , càng thêm có cố kỵ, lại thẳng lưng đụ nhục huyệt Lý Toàn: “Hai vợ chồng làm chuyện này phải rất bình thường sao, ừm? Em chồng ngươi rất hiểu chuyện nha.”


      “A a…… Ngươi…… Ân…… Quả thực…… Xằng bậy…… Ha a……” Lý Toàn vừa giận vừa sướng, ngón chân căng lên, nhục huyệt lại càng dính chặt Hoài Tân.


      “Ngươi thích ta xằng bậy sao?” Hoài Tân nhéo nhéo đầu vú Lý Toàn, vừa lòng mà nhìn dòng sữa từ đầu vú phun ra.


      “Ngươi…… A a…… Da mặt dày……” Hoa huyệt bị nghiền nát đến tê dại, đầu vú lại bị Hoài Tân nhéo, Lý Toàn vô lực mà xụi lơ thân mình, dâm thủy liền từ hoa huyệt phun ra.


      “Còn thích, đều phun ra hết rồi.” Hoài Tân tìm được huyệt khẩu, quết chút dâm thuỷ, đưa đến trước mặt Lý Toàn cho xem.


      “Ân……” Lý Toàn thở ra hơi, xấu hổ và giận dữ mà đẩy ta Hoài Tân ra.


      “Nếu ngươi như vậy, ta đây liền đụ đến khi ngươi thích.” Hoài Tân nhướng mày, nằm người Lý Toàn, bắt đầu nhanh chóng mà đụ vào rút ra.


      “A a……! Chậm…… Chậm chút…… Ân…… A a……” Sau khi cao trào mật huyệt cực kỳ mẫn cảm lại bị côn thịt to lớn cực nóng nhanh chóng địt vào, Lý Toàn sợ hãi kêu tiếng, trong lúc nhất thời khắc chế lượng của mình.


      bị nghe được nha.” Hoài Tân tốt bụng mà nhắc nhở câu.


      Trong mắt Lý Toàn chút uy hiếp mà trừng mắt nhìn cái, sau đó cắn ngụm lên cổ Hoài Tân cổ


      Sau khi biến thành nửa , răng Lý Toàn cũng trở nên phi thường sắt nhọn, lập tức cắn ra hai lỗ máu cổ Hoài Tân.


      Biết khi Hoài Tân chảy máu càng trở nên hưng phấn, động tác thọc vào rút ra so với vừa rồi càng hung ác.


      “Ngô……! Ư! A a…… a……!” Bởi vì cắn Hoài Tân, tiếng rên rỉ của Lý Toàn đều bị kẹt trong miệng.


      Đụ thêm mấy trăm phát, Hoài Tân nắm lấy cằm Lý Toàn, để há miệng, sau đó hôn lên bờ bờ môi của , bắn ra bên trong thân thể .


      Hoài Tân rút côn thịt ra, trở mình nằm xuống bên cạnh Lý Toàn. Lý Toàn cách cái yếm thấm sữa vuốt ve bụng của mình, còn thỉnh thoảng thở dốc để bình phục tâm tình.


      “Có người vừa mới kêu giống bé heo con.” Hoài Tân sờ sờ cổ, cười .


      “Ngươi……!” Lý Toàn hừ tiếng, làm bộ muốn đá , “Đạp ngươi xuống bây giờ.”


      “Vừa rồi ngươi cắn ta, ngươi nhìn xem, cổ ta dính đầy máu nè.” Hoài Tân vẻ mặt ủy khuất.


      “A đúng rồi, để ta nhìn cổ ngươi xem.” Lý Toàn dùng sức đỡ bụng tới gần Hoài Tân, nhìn kỹ vết thương cổ .


      có việc gì.” Hoài Tân sờ sờ đầu Lý Toàn.


      xạo, cắn bầm tím như vậy rồi.” Lý Toàn tò mò mà lật môi Hoài Tân ra nhìn răng nanh của , “ ràng là giống nhau, vì sao lúc ngươi cắn để ta bị thương?”


      “Bởi vì ta ngươi nha.”


      Lý Toàn đỏ mặt nhìn nhìn , : “…… Ngươi ngại sao.”


      “Vừa rồi có người ta da mặt dày.” Hoài Tân cười cười.


      Lý Toàn hừ tiếng. nhìn chính mình, bắt đầu lo lắng: “Làm sao bây giờ? Bộ dáng này của ta làm sao ra cửa……”


      “Sợ cái gì, có ta ở đây. Để ngươi chứng kiến pháp thuật của tướng công chút.” Hoài Tân bế Lý Toàn lên, cùng quần áo ném đày mặt đất biến về nhà.


      Tắm rửa xong, Lý Toàn tìm thuốc mỡ sứt cho Hoài Tân. Hoài Tân ôm lấy vòng eo to của , : “Chúng ta thành thân , ta muốn nhìn ngươi mặc hỉ phục.”


      Lý Toàn hô hấp cứng lại, : “Đừng…… Bộ dáng này của ta…… Quá kỳ quái.”


      “Chỗ nào kỳ quái, ở trong mắt ta ai cũng kém hơn ngươi. Nếu ngươi muốn lớn bụng thành thân, chúng ta chờ bảo bảo sinh ra.” Hoài Tân ôn nhu mà sờ sờ bụng Lý Toàn.


      “Ta…… Thôi bỏ …… Loại chuyện này…… Ta khẩn trương lắm……” Lý Toàn lắp bắp .


      sao, giao cho ta là được rồi.” Hoài Tân cười cười.


      “…… Hảo.” Lý Toàn nhìn , chần chờ trong chốc lát, vẫn là gật đầu.
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :