1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến Thuyền - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Muse1994

      Muse1994 Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      149
      Chương cuối : Phiên ngoại

      Nhìn thấy phu quân mình tay chân lóng ngóng ôm lấy hài tử như ôm trái phá bom, Lý Nhược Ngu nhịn được liền bật cười.
      Trử Kình Phong thấy nàng tỉnh, liền ôm đứa trẻ đến trước mặt nàng.
      Cục thịt trắng nõn mềm mại trong tã lót mắt vẫn nhắm chặt, giống như ngủ, là rất khó coi. Thế mà Tư Mã đại nhân lại dám khẳng định: "Con chúng ta giống hệt nàng..."
      xong đưa con cho bà vú, rồi cúi xuống xoa xoa cái trán trơn bóng của nàng: "Bé cưng của ta phải chịu khổ rồi."
      Nhược Ngu tóm lấy tay , nhịn được lại cười : " làm mẹ trẻ con rồi, ai là bé cưng của chàng chứ!"
      Trử Kình Phong nghiêm mặt : "Nàng là tiểu biểu muội của ta, mãi mãi là bé cưng của ta. Làm sao ? Sinh con rồi nhận đại biểu ca nữa hả ?"
      Nhược Ngu cẩn thận ngắm nhìn nam tử nàng luôn thương, mái tóc đen bóng càng làm nổi bật dung nhan đặc biệt tuấn. Mà tình với cũng càng thêm nồng đậm. Trước kia từng nghe nương kể, cảm giác đau đớn khi sinh con là hận thể đánh mắng kẻ đầu sỏ gây chuyện nhà mình kia.
      Nhưng vừa rồi bản thân nàng lúc đau đớn tưởng như thể chịu nổi, trong lòng nghĩ đến đây là đứa con của phu quân mà mình thương, liền có thêm dũng khí, cơn đau cũng dần bớt kinh khủng. Chỉ có tiếc nuối duy nhất, là nàng thể sinh cho Trử Kình Phong đứa con trai.
      Nàng nhớ mẫu thân lúc sinh ra mình vẫn là con liền cực kì áy náy với phụ thân, Khi đó nàng còn cảm thấy mẫu thân kì lạ, chỉ vì thế mà gấp gáp nạp thiếp cho phu quân. Nhưng giờ đến lượt mình, nàng mới thấy đồng cảm với mẫu thân, nghĩ đến nếu sau này mình cũng có cuộc hôn nhân như mẫu thân, chỉ sinh được con phải làm sao đây ?
      Có phải cũng nên làm như mẫu thân, nạp thiếp cho Tư Mã đại nhân của nàng ? Thầm nghĩ trong lòng thôi mà khó chịu muốn chết rồi. NÀng vừa mới sinh xong, thân thể suy yếu nên nhất thời tinh thần cũng sa sút, tự mình tưởng tượng tự mình ủy khuất, đột nhiên nước mắt lăn dài.
      Trử Kình Phong bất ngờ, thấy nàng khóc liền luống cuống khuyên can: "Sao thế ? Chỗ nào ổn hả ? Đau ở đâu, ta nghe, đừng khóc nữa, nàng vừa mới sinh con xong, khóc lóc hại thân lắm ..." Mãi mới dỗ được bảo bối ngừng khóc, rồi mới tâm rằng nàng hận bản thân thể sinh con trai.
      Lập tức ôm lấy nàng : "Vốn tưởng nàng nghĩ thông từ lâu rồi, sao giờ vẫn còn phiền muộn vì chuyện đâu đó chứ ? Sinh ra đều là con mới tốt, con trai bướng bỉnh làm phụ mẫu phiền lòng, làm sao hiểu chuyện thân thiết như con được ?"
      Sau đó lại là hồi mềm đùa giỡn, tiểu phu nhân ưu thương giường mới nín khóc.
      Chỉ là cổ nhân thường : con cái càng lớn càng giống trông đợi của phụ mẫu. " câu 'hiểu chuyện thân thiết' kia đúng là cách ngày càng xa Tư Mã đại nhân đáng thương.
      Năm Năm sau.
      Trong buổi chiều trời trong nắng ấm, Quan Bá hai tay ôm hai đứa nhà mình đùng đùng xông vào phủ Tư Mã.
      "Đại nhân, ngài phải quản lý tiểu thư chứ, tuy hai đứa Quan Vân, Quan Vũ nhà tiểu nhân có khỏe mạnh rắn chắc thế nào.... cũng thể chịu bị khi dễ đến thế này được?"
      Trử Kình Phong ngồi trong chòi nghỉ mát ở hoa viên, thả quân cờ trong tay vào lạp hộp đựng cờ, nhướn mày nhìn hai đứa khỏe mạnh kháu khỉnh trước mặt. Hai đứa đó đúng là bản sao hoàn hảo của phụ thân chúng, hàng lông mày đen dày uy vũ, tròng mắt to trắng đen ràng, nhưng bộ dạng lúc này khốn đốn, đứa lớn Quan Vân cả mặt toàn là mực, chỉ còn mỗi đôi mắt to đen láy là còn nguyên trạng. Thấy người lớn nhìn liền ủy khuất nhẹt mồm ra khóc, làm lộ ra hàm răng cũng đen xì gần hết.
      Quan Vũ bên cạnh nhìn còn thê thảm hơn, cả người dính toàn lông gà, quần còn có mấy vết màu nâu loang lổ, nhìn giống phân gà,... tóm lại, cả người phồng lên đáng , hương vị .... chà....
      Trử Kình Phong nhíu mày hai đứa xui xẻo trước mặt, quay đầu trừng mắt nhìn khuôn mặt búp bê phấn điêu ngọc mài đối diện: "Trử Nhiễm Nhiễm, sao con lại bắt nạt biểu ca, biểu đệ nữa rồi ?"
      Tiểu nương làm như tập trung tinh thần vào bàn cờ, giả vờ nghe thấy tiếng quát thét như sâm của ông dược nhà mình. Đến khi thấy phụ thân lên tiếng mới nghiêm chỉnh thẳng lưng : "Nhược Nhược từ sau khi bị phụ thân cẩn thận trách phạt còn dám ngang bướng, hôm nay là tự Vân biểu ca với Vũ biểu đệ chủ động rủ Nhược Ngu cùng nhau tìm hiểu ý nghĩa sâu xa của các loại cơ quan. Mẫu thân đó là bài thi bắt buộc nếu muốn làm môn sinh Quỷ Thủ môn, cho nên Nhược Nhược mới ra đề thi cho biểu ca và biểu đệ, là phải thiết lập 'hắc vũ trận' và "bách phượng' trận, để khảo nghiệm tuệ căn của hai người họ ...."
      "Tỷ.... tỷ láo, cái..... cái gì mà 'bách phượng trận' chứ, là chuồng gà trong thư viện.... con bị tỷ ấy nhốt ở bên trong ra được, gà trong chuồng cứ nhằm mông con mà mổ mãi.... hu hu hu.... đau lắm..... đau chết Vũ nhi rồi...."
      Quan Vũ tiểu biểu đệ nghĩ lại cảnh bị đàn gà ác liệt bao vây, rốt cuộc thể nhịn được nữa mà òa lên khóc, còn tự cởi quần để lộ cái mông chi chít vết thương. Khéo từ giờ về sau, còn dám ăn thịt gà nữa....
      Trử Kình Phong trừng mắt, trầm : "Trử Nhiễm Nhiễm, mới có mấy ngày trách phạt, con định làm phản đúng ? Hóa ra giờ con là trùm sò ở thư viện Thiến Tư à !"
      Tiểu hài tử ngay lập tức như sắp sụp đổ, tròng mắt phiếm hồng ầng ậc nước, giống như cũng thể nhịn nổi nữa, nghẹn ngào : "Con với dì với mẫu thân có chuyện phiếm ròi, Quan Vân ca ca chịu học hành cẩn thận, bụng chắc có nổi ba phần mực nước*. Quan Vũ biểu đệ đến giờ vẫn hay đái dầm, nên chỉ có thể mặc quần thủng lỗ. Cho nên hai trận pháp này Nhiễm Nhiễm phải suy nghĩ kĩ càng lâu lắm á, nghĩ cách cũng chỉ là muốn ..... muốn giúp dì dạy dỗ hai người họ thôi mà.... phụ thân, Nhiễm Nhiễm làm ở đâu, người bình tĩnh chút đừng quát con, Nhiễm Nhiễm sợ lắm...."
      Bộ dáng đáng thương đến mức này, chưa đến Tư Mã đại nhân, Quan Bá đứng cạnh nhìn thấy thế cũng rớt cả tim. Làm sao còn hung hăng trách mắng được nữa. Chưa kể nàng nhắc tới khuyết điểm của hai đứa nhà mình mà Quan Bá lại chẳng hề biết gì, có thể thấy tiểu nương này chỉ là có lòng tốt mà thôi, so ra còn quan tâm tận sức hơn người làm phụ thân như ....
      "Cái kia..... Nhiễm Nhiễm à, Dượng có quát con đâu, đừng khóc, đừng khóc nữa nhé.... " Quan Bá vụng về dỗ dành đứa khóc lóc thảm thương.
      Vẫn là làm phụ thân có kinh nghiệm hơn, Trử Kình Phong thấy bộ dáng đáng thương của con , chậm chạp : "Nếu có lý lẽ thế, hay là chuyện này cho mẫu thân con nghe thử nhé ?"
      Vừa nghe thấy nhé, Tiểu Nhiễm Nhiễm nhảy dựng lên như chó con bị giẫm phải đuôi, đôi mắt trừng lớn hoảng sợ : " cần đâu! Phụ thân tốt của con đừng có kể cho mẫu thân á!"
      Đứa này ít tuổi nhưng rất có tính giác ngộ, phụ thân tuy dang dọa nạt, nhưng dù có gây ra tai họa ngập trời mình thỉ có khóc chút là qua chuyện. Chỉ có mẫu thân là được, cho dù khóc đến sưng vù cả mắt, mở ra được nữa cũng luôn bị giáo dục cực kì cẩn thận. Đến lúc đó dù phụ thân có khuyên ngăn cũng được.
      " cho thiếp biết chuyện gì cơ ? Hửm ?" Đáng tiếc, có vẻ như hôm nay phúc thần hiển linh rồi, tiểu hài tử còn chưa kịp dứt lời có thanh chậm rãi từ cửa truyền đến.
      Ngẩng đầu lên liền thấy thân ảnh xinh đẹp đứng bên ngưỡng cưa, mái tóc dài đen bóng óng ả búi lên mà chỉ dùng trâm khảm trân châu cài cố định sau đầu, hai bên tóc mai thả xõa như dòng thác bên hông.
      Nàng vừa mới ngủ trưa dậy, đôi mắt tuyệt đẹp hơi nheo lại nhìn thẳng vào tiểu nữ hài nhà mình.
      Nhược Nhược lập tức nhào vào lòng Trử Kình PHong, đôi bàn tay bụ bẫm túm lấy vạt áo , khẩn trương gọi: "Phụ thân ơi...."
      Trử Kình Phong vừa bực mình vừa buồn với nhìn bộ dáng bị dọa của con nhà mình, đành đưa tay lên vuốt đầu an ủi con bé.
      Lúc này hai huynh đệ nhà họ Quan như thể nhìn thấy cứu tinh, liền cực kì đáng thương gọi: "Di nương ơi......"
      Lý Nhược Ngu lướt mắt nhìn đứa mặt đen, đứa dính lông gà đoán được đại khái việc, lên vài bước túm lấy đứa gây họa trốn dưới vạt áo phụ thân nó, kẹp nó vào nách rồi hung hăng đánh lên cái mông .
      Vừa đánh cái, tiểu Nhiễm Nhiễm ngoạc mồm ra gào vang lên tận trời xanh. Trử Kình PHong thấy thế nhất thời đau lòng, muốn mở miệng can ngăn liền bị phu nhân hung ác trừng cái, cứ đứng đây mãi đau lòng chết , liền bắt Quan Bá ra tiền thính uống rượu với mình, mắt thấy tim phiền.
      Tiếng khóc của tiểu Nhiễm Nhiễm kia quả thực có thể so với tiếng chuông ngân, khi vang lên là biết bao giờ mới dứt.... Quan Bá ra giờ cũng thấy hơi sợ, thầm nghĩ sau này dù tiểu ma nữ kia có bắt nạt hai đứa con nhà mình, cũng bao giờ dám đến cáo trạng lúc em vợ này ở nhà nữa.
      Tới đêm, khi Trử Kình Phong bước vào phòng con , thấy con bé ôm lấy con gấu bông lão hổ to mà ngọt ngào ngủ khì mới yên lòng ra. Đứa này rấy giống ái the của . tuy biết con bé tính cách bướng bỉnh nhưng đành lòng trách phạt, mỗi lần đều để Nhược Ngu chê cười là phụ thân mà chỉ biết sủng con đến vô pháp vô thiên.
      "Hôm nay nếu phải thiếp trùng hợp nghe được, có phải phu quân định giấu diếm tới cùng ?" Qủa nhiên vừa bước vào phòng, Lý Nhược Ngu mở miệng truy vấn.
      Trử Kình Phong phất tay cho thị nữ thu dọn y phục ra ngoài, bước lên ôm lấy nàng : "Tiểu biểu muội của ta hôm nay mạnh mẽ ra sức trách phạt cái bánh bao bướng bỉnh nhất nhà kia có bị đau tay , mau để biểu ca xem xem có bị sưng nào ?"
      Lý Nhược Ngu có biện pháp với tên phu quân lý nhà mình, chỉ có thể túm lấy cổ , hung hăng cắn ngụm vào mặt: "Đồ đứng đắn nhà chàng! Chàng cứ nuông chiều nó như thế, sau này lớn lên thành nữ tử kiêu ngạo tùy tiện, ta xem chàng làm thế nào ?"
      Trử Kình Phong giả vờ lỡ đễnh : " nuông chiều hư hỏng được người rồi, có thêm đứa nữa cũng đâu có sao ?"
      Lý Nhược Ngu hỏi: " ràng có mỗi đứa con, lấy đâu ra đứa thứ hai hả ?"
      Trử Kình Phong bế nàng lên nhuyễn tháp : "Trong ngực ta bây giờ chẳng phải là con lớn bị ta nuông chiều đến vô pháp vô thiên hay sao ?"
      Lý Nhược Ngu cười huých vào bộ ngực dày rộng của : "Ai là con của chàng chứ, mà sao lại là vô pháp vô thiên hả ?"
      Trử Kình Phong tiến đến vào tai nàng: "Phu nhân của ta có là người hiền lương ? Ta hỏi nàng, Tĩnh phi trong cung kia kia chạy đâu rồi ?"
      Lý Nhược Ngu hơi run rẩy, giọng : "Chu tỷ tỷ hay ra ngoài cung tản bộ, ngờ đột nhiên lại trượt chân bên vách núi, ngã xuống sông mất tích hơn tháng nay, thâm tâm thiếp khổ sở lắm thay, sao thế ? Phu quân có tin tức của nàng ấy à ?"
      Trử Kình Phong nhướn mày, tự thiếu phi tiếu nhìn nàng : "Người khác biết chứ ta thế mà lại tình cờ biết từng có mấy ngày nàng ra khỏi phủ, đóng cửa dốc lòng nghiên cứu cái võng tinh xảo có thể tự động co duỗi theo ý người dùng, cho dù có ngã xuống từ chỗ cao đên đâu cũng vẫn an toàn..... Mà mới vài ngày trước đội tàu của nàng vừa rời bến, hành trình cũng có ngang qua vùng phụ cận hành cung ...."
      Trử Kình Phong còn chưa hết câu, Lý Nhược Ngu nhanh tay ngăn cái miệng lại, có chút khẩn trương hỏi: "Còn có ai nghi ngờ nữa ?"
      Trử Kình PHong cắn cái vào lòng bàn tay mềm mại: "Tĩnh phi sinh tử chưa , nàng tuy ban ngày có tỏ ra bi thương đấy, nhưng đến đêm lại ngủ say như chết, ngoài ta hiểu tính tình nàng ra còn có ai có thể xâu chuỗi lại việc nữa chứ ? Cuối cùng chẳng phải là còn vô pháp vô thiên hơn Nhiễm Nhiễm à ? Nếu để vị kia biết được, nàng có biết hậu quả thế nào ?"
      Lý Nhược Ngu cũng hiểu tính tình phu quân nhà mình, nhìn nhàn nhã chuyện liền biết tình có bại lộ. Lập tức thở dài nhõm : "Cùng lắm chúng ta chuyển nhà ra Nam Dương vậy thôi, dù sao giờ ở đó chúng ta có đủ cửa tiệm, đất đai vô số còn gì, thỏ khôn nào chỉ có ba hang.... Chàng xem thiếp biết nàng ấy quạnh, phiền muộn chịu đựng bó buộc trong thâm cung kia, làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn chứ, thiếp với nàng ấy là giao tình trong lúc sinh tử, há có thể bỏ qua ?"
      Tên hoàng đế kia giờ tôn hưởng tam cung lục viện, trong thâm tâm giang sơn còn nặng hơn chữ 'tình' vài phần, làm sao xứng độc chiếm ánh trăng rạng rỡ làm của riêng chứ ? Luôn phải mất rồi, mới biết được giá trị đến chừng nào.
      Trử Kình Phong nhớ lại vài ngày trước vào cung diện thánh, Hoàng thượng giờ đây vừa tiều tụy vừa u ám sa sút, đâu còn vẻ trầm ổn phong lưu khi xưa... Nghĩ lại, nhìn xuống cái vị vẫn hùng hổ bày ra cái tư thế 'cây ngay sợ chết đứng' trong ngực nhịn được mà thở dài hơi, trực giác nhận ra mình đúng là hợp với việc dạy dỗ nữ nhân, từ lớn đến trong nhà này có ai là vô pháp vo thiên chứ ?
      Bởi vì thương cảm Nhược Ngu chịu đau đớn khi sinh nở, lại sợ thân thể nàng chưa đủ khỏe, nên mấy năm qua vẫn dùng thuốc tránh thai do lang trung phối chế. Giờ chính ra cũng đến lúc để nàng có thai rồi, miễn cho tinh lực tràn trề mà gây ra đại họa kinh thiên động địa gì đó.... Tuy vốn so đo nhiều chuyện có con trai hay con , giờ lại mong có thêm đứa con trai, nếu nó nghịch ngợm gan to tày trời ít nhất còn có thể quyết tâm hạ thủ, hung ác giáo huấn nó phen, nghĩ nghĩ hồi liền cởi y bào của ái thê xuống, tận tình hưởng thụ thân thể mềm mại kiều....
      Lần gặp mặt nhìn thấy tình cảnh của Thánh Thượng kia, làm cho phải vỗ ngực tự khen mình lựa chọn đúng đắn phen, cho nên giờ mới cần phải giống Triệu Dần Đường lấy rượu làm tê liệt bản thân, vừa khóc vừa ra lời hối tiếc.
      Chuyện tình cảm thế gian này nào chịu nổi cuộc đời giày vò, nếu từng được cầm trong tay, nhất định phải mạnh mẽ nắm giữ.
      Nghĩ thông suốt liền vùi đầu tiến vào cơ thể mềm mại thơm tho như ngọc, từng tiếng rên kiều phả vào tai như mê hoặc. Cho dù giang sơn cẩm tú như tranh, làm sao bằng được giờ bên người ?
      Lương dạ mạn mạn, chúc quang ảnh
      Ngu ái thâm thâm, vĩnh thế tình.
      (Đêm dài đằng đẵng, đèn đuốc sáng
      khờ sâu, tình trọn kiếp)


      Lời cuối : Vậy là mình hoàn thành nốt 21 chương cuối của truyện. lúc đầu muốn làm nốt chỉ là vì muốn xem cái kết trọn vẹn cho cặp đôi Đường Dần - Tiềm Vũ. Nhưng đời như là mơ @@, cái kết của hai người đó ràng là quá buồn....
      A Hổ đắm mình trong quyền lực mà quên mất nguyện vọng của người
      Tiềm Vũ cuối cùng vẫn đợi được chàng A Hổ ngày trước mà bỏ cuộc rời ....
      hầy, phải ai cũng có thể như Hưu Đồ Hoành vương gia hén ...

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Cảm ơn bạn edit hết những tập cuối của truyện
      Muse1994 thích bài này.

    3. Bạc hà nhỏ

      Bạc hà nhỏ New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      6
      Hầyyy, cám ơn bạn edit nhé, mình cũng hy vọng lắm vào kết của cặp Chu Tiềm Vũ, mà cuối cùng... hơi buồn, mà thôi, nàng ấy thoát khỏi đc tay lão ấy vậy cũng tốt, còn hơn chết khô chết héo trong cung mà kẻ kia vẫn ko hiểu đc tâm nàng ấy. Đáng đời, ko tiếc nữa .
      Muse1994levuong thích bài này.

    4. duongdo

      duongdo New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      1
      Cảm ơn các editor edit nhé ạ. Truyện rất hay, và hài nhất là lúc Nhược Ngu còn chưa tỉnh đoạn cuối mình thấy hơi bị chóng vánh quá.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :