1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dám Chạy Xem! - Sơ Dữ (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 50:

      Editor: VịtK


      đợi Bùi Lương Thành mở miệng chuyện, liền tiếp, “Chắc chắn chúng ta từng ở bên nhau rồi, chắc chắn em cũng từng rất thích .”


      Nếu , ràng có ý đồ kiểm soát mình như vậy, mà mình chút cũng chán ghét , thậm chí tình cảm trong lòng ngày càng ràng, ngày càng làm đau lòng.


      rất chắc chắn, người bên cạnh còn chưa trả lời, hồi lâu, mới thấy chậm rãi gật đầu, “Ừ, em sớm thích rồi.”


      Kỷ Niệm Sơ duỗi tay nắm lấy , mười ngón tay giao nhau, “Thành Thành, vì sao em những chuyện trước năm mười chín tuổi em đều nhớ , người trong nhà trước nay cũng chịu nhắc lại cho em, vẫn luôn ơ thờ, chịu nhiều hơn nửa câu…”


      nhìn thẳng như muốn nhìn thấy chỗ sâu nhất trong đôi mắt ấy, “ , vĩnh viễn gạt em, vĩnh viễn lòng với em.”


      gạt em, nhưng em đáp ứng trước, sau này ngày nào cũng ở bên , liền cho em biết.” Trong mắt tràn đầy trêu cợt cùng chế nhạo.


      “???”


      Kỷ Niệm Sơ trợn mắt há hốc mồm nhìn , này… Cách chuyện đột ngột thay đổi, con mẹ nó, còn dám ra điều kiện nữa hả?


      “Nếu em đáp ứng, cho em biết?” Kỷ Niệm Sơ nhướng mày, nhìn .


      mặc kệ, em đáp ứng rồi, sau này mỗi đêm đều phải ở bên , đợi xíu nữa về chuẩn bị chút, đến lúc đó dọn qua, hay là thôi em dọn qua bên ?”


      Bùi Lương Thành vuốt sợi tóc mềm mại của , giống đứa nhóc thấp giọng lẩm bẩm.


      “Sao chúng ta quen biết nhau?” Kỷ Niệm Sơ hỏi .


      Sao quen biết nhau?


      *


      “Nè nè, các cậu có nghe , lần này có học muội mới tới lớn lên đặc biệt đẹp, nghe mới vừa vào học diễn đàn ra vào rồi, muốn theo đuổi người đẹp trai nhất trong trường học chúng ta đó.” Mấy nam sinh trong lớp tụ tập nhau bàn luận, mọi người vây quanh cái bàn.


      “Người lớn lên siêu cấp đẹp trai ở đây phải là tớ sao.” Trong đó có nam sinh vỗ ngực mình, cười xấu xa hai tiếng, ra lời thề sắt son.


      Mấy người còn lại cười ha ha, tâng bốc cậu nam sinh chút, “Cậu á? Thôi , nhìn lại mình xem?”


      “Người đẹp trai nhất, còn phải Bùi Lương Thành sao? Từ khi bắt đầu vào học, cậu ấy đều được bầu chọn ba năm liên tiếp rồi.”


      “Đúng vậy, bất quá lá gan của kia cũng đủ lớn , Bùi Lương Thành lớn lên đúng là siêu cấp đẹp trai, có cho tới mười cái lá gan tớ cũng dám gặm cái cục đá cứng này đâu…”


      “Cậu dám gặm sao, bộ tưởng muốn gặm là gặm được hả, chướng mắt cậu có.”


      Mọi người cười nhạo, trêu chọc người kia.


      Bùi Lương Thành trở về lớp học, liền thấy mấy nam sinh vây quanh bàn của , cãi cọ ầm ĩ, khí thế ngất trời thảo luận, thanh lớn tới mức đứng bên ngoài còn nghe thấy được.


      “Nè nè nè, Thành ca quay lại rồi.”


      “Thành ca.”


      Mọi người thấy đương trở lại, tiếng bàn luận sôi nổi im lại, chột dạ nhường đường, Bùi Lương Thành nhàn nhạt liếc mấy người kia cái, gì, ngồi trở lại vị trí, ngã đầu liền ngủ.


      Trong đó có nam sinh lá gan lớn hướng về phía Bùi Lương Thành cười , “Thành ca, biết , học sinh mới là lớn lên đặc biệt đẹp, ngỏ lời muốn theo đuổi .”


      Bùi Lương Thành mới vừa cúi đầu, trầm mặc lát, giương mắt liếc cái, con ngươi nhìn ra bất luận cảm xúc gì, “Phải ?”


      “Đúng vậy đúng vậy.”


      Những người đó thấy giống như có hứng thú, sôi nổi ríu rít vây quanh bên người , giành nhau giới thiệu với .


      Tan học, Bùi Lương Thành xoay người muốn , mấy nam sinh bàn luận lúc trước thở dài nhõm hơi, “Mẹ nó vẫn doạ người như vậy, mỗi lần chuyện với tớ đều sợ hãi…”


      “Ai mà sợ đâu.”


      “Gia thế hiển hách, lớn lên lại đẹp như vậy, mấu chốt là thành tích còn tốt nữa chứ. Đáng tiếc luôn tăm tối như vậy, nhìn ôn nhu vậy thôi, chứ biến thái lắm, lần trước còn thiếu điều đánh chết người khác, nếu phải vậy, biết có bao nhiêu người muốn nịnh bợ .”


      Mọi người sôi nổi thổn thức gật đầu.


      -


      mình Bùi Lương Thành chậm rãi về phía cổng trường, còn chưa tới cổng trường liền thấy chiếc xe quen thuộc kia, xe có người dựa vào, nhìn đông nhìn tây, như là tìm kiếm ai đó.


      nhíu mày, phiền chán từ đâu tới.


      nghĩ tới chuyện về nhà nữa.


      Bùi Lương Thành lại xoay người quành đầu vô trường lại, hai bước, tính tới sân thể dục ngồi chút lại , rất xa liền thấy mấy nữ sinh vây quanh người ríu rít gì đó.


      hướng về phía bên này nhìn nhìn, ánh mắt sáng lên khi thấy Bùi Lương Thành, lớn tiếng hét lên, “Niệm sơ Niệm Sơ, lần trước cậu chơi thua, chính miệng cậu muốn theo đuổi học trưởng Bùi trường chúng ta, tớ thấy ấy rồi nè!”


      “Đúng vậy đúng vậy, bài viết diễn đàn vẫn còn đó.”


      “Làm sao làm sao?”


      “Cậu mắt mù sao, phải đứng ở đằng kia sao?”


      “Ui da, lớn lên soái , bất quá nhưng mà… Nhưng có phải là người lần trước thiếu chút nữa đánh chết người khác hay ?”


      “Hình như đúng là vậy đó.”


      Giọng bàn tán của mấy cũng tính là , tự nhiên Bùi Lương Thành cũng nghe được, hơn nữa ràng rạch mạnh lại là đằng khác.


      giương mắt hướng về phía kia nhìn qua, mấy bị nhìn cái sợ tới mức lời cũng dám ra, sôi nổi lùi về sau hai bước.


      Bùi Lương Thành lạnh lùng liếc nhìn mấy người kia cái, xoay người rời , nghe thấy giọng của mấy nữ sinh khuyên bảo, “Niệm Sơ, nếu cậu định làm, nên lên diễn đàn làm sáng tỏ đây chỉ là trò chơi thôi, ánh mắt nam sinh vừa rồi là khủng khiếp luôn đó, tớ sắp bị hù chết ròi.”


      “Bùi học trưởng lớn lên đẹp , nhưng cũng doạ người ta quá, Niệm Sơ, tớ thấy hay là bỏ .”


      Kỷ Niệm Sơ đứng ở giữa bị đám người vây quanh, đẩy mấy kéo tay ra, tròng mắt xoay chuyển, “, các cậu vậy ra gợi lên lòng hiếu kỳ của tớ, để tớ nhanh chóng nhìn xem, rốt cuộc có bao nhiêu đẹp trai? Ba năm liên tiếp kể từ khi vào trường……”


      “Các cậu về trước , cần đợi tớ.”


      xong nhanh chóng chạy , rất xa liền thấy thân ảnh kia, tuấn đĩnh bạt, dáng người cao gầy, nhanh chóng lại.


      Kỷ Niệm Sơ nhón mũi chân vỗ vỗ vai , “Uy, là học trưởng Bùi đúng .”


      Bùi Lương Thành nhàn nhạt phất tay ra, đầu cũng quay lại, giọng chút gấp gáp vang lên, “ nhận sai người rồi.”


      “… A?” Cái này đổi thành Kỷ Niệm Sơ ngây người, tin, nhảy nhót chạy hai bước tới trước mặt , bắt lấy ống tay áo cho về phía trước nữa.


      Vừa thấy người ánh mắt lập tức sáng lên, giọng điệu vừa nhàng vừa vui sướng, “ lớn lên siêu đẹp trai luôn, chắc chắn em nhận sai người mà.”


      chính là Bùi Lương Thành.” tới đây, giọng của chắc chắn.


      Kỷ Niệm Sơ chắn trước mặt , khiến cho có cách nào tiếp nữa, Bùi Lương Thành dừng chân lại, lẳng lặng nhìn .


      mái tóc đen dài qua vài tuỳ ý xả xuống, theo quy luật trường học cắt tóc ngắn, mặc đồng phục xanh trắng đan xe, vóc dáng cũng tính là cao mà cũng tính là thấp, lại rất gầy, ống quần đồng phục dài rộng bị xắn lên, lộ ra mắt cá chân nho mảnh khảnh.


      Khuôn mặt trắng nõn, bộ dáng non nớt, nhưng ngũ quan lại rất đẹp, rất xuất chúng, đặc biệt cặp mắt kia, là mắt hạnh rất ôn nhu, đồng tử đen trắng ràng, đôi mắt đen nhánh như mực, cũng rất sáng, sáng quắc nhìn .


      đành phải dừng bước chân, khẽ cười tiếng, như là gió phất quá bên tai , “ sợ tôi sao?”


      lại cười tủm tỉm , thèm để ý Bùi Lương Thành đẩy ra, “Em sợ.”


      “Nè, Bùi học trưởng, nhìn thấy cái bài viết kia , là em phát tán đó!” theo bước chân của , đuổi theo ở phía sau lải nhải , “Em là học sinh mới năm nay, là sáu ban, em biết học trưởng là tam nhị ban, về sau mỗi ngày em tìm !”


      Bùi Lương Thành lời đằng trước, trả lời , giống như cũng thèm để ý, vẫn như cũ luôn phía sau , “ đâu vậy học trưởng, em theo được ?”


      “Tôi về nhà.” quay đầu lại, giọng lạnh nhạt, đôi mắt nhìn chằm chằm , giống như có chút hiểu rốt cuộc muốn làm gì.


      Kỷ Niệm Sơ vội vàng gỡ ba lô vai xuống quan tâm trực tiếp nhét vào ngực , xoay người liền chạy ngược lại, vừa chạy vừa quay đầu lại, “Học trưởng, đợi em, em lập tực lái xe lại đây, em chở về.”


      “Học trưởng đừng , nhất định phải chờ em!”


      vội vàng vàng lấy xe, lúc trở về người thấy đâu, đứng tại chỗ sững sờ.


      Bùi Lương Thành đứng ở đằng sau cây cổ thụ cách đó xa, mặt có biểu tình gì nhìn thiếu nữ cách đó xa, đẩy chiếc xe đạp, đứng tại chỗ vô thố nhìn xung quanh, mặt tràn đầy biểu tình mất mát.


      cũng rất quật cường, cũng , vẫn luôn đứng tại chỗ chờ đợi.


      Bùi Lương Thành nhìn cặp sách đưa trong tay, giống như còn có chút hơi ấm sót lại, mím môi, do dự biết nên đưa hay , cách đó xa liền truyền tới giọng muốn hộc máu của .


      “*ụ *á, mẹ nó, cố ý đứa cặp sách cho rồi, cư nhiên vẫn ?” Kỷ Niệm Sơ hung tợn mắng, chân đá bàn đạp của xe đạp.


      Nhưng chất lượng giày mà trường phát thể tốt được, mặt giày hơi mỏng phía trước đá xong làm đau tới mức dậm chân.


      “Tức chết lão tử rồi, con mẹ nó đau quá.”


      Rốt cuộc vẫn là thiếu nữ, kêu đau hai tiếng, khóe mắt đều nổi lên nước mắt, ủy khuất dậm dậm chân, cam lòng rời .


      Bùi Lương Thành nhìn bóng dáng xa của , lại cúi đầu nhìn cặp sách trong tay, thấp giọng bật cười.


      Con nhóc này, diễn giỏi đấy.


      Ra tới cổng trường, người kia đợi quả nhiên rồi, xách theo cặp sách màu trắng kia mình về nhà.


      Tới nhà, vốn dĩ muốn đọc sách, liếc mắt cái liền ngó tới cặp sách màu trắng đặt ở bên cạnh, cầm lên định cất , sau đó tìm cơ hội đưa cho .


      Lại nghĩ rằng khoá kéo bị ghế dựa móc vô cẩn thận mở ra, đồ vật bên trong lập tức trút xuống đất.


      Đồ vật rơi đầy đất.


      cái gương , có đồ trang điểm, nước hoa, sách bài tập cùng sách vở, thậm chí còn có hai tờ giấy kiểm tra.


      nhặt lên nhìn nhìn, là bài kiểm tra thành tính nhập học đầu tiên.


      Kỷ Niệm Sơ, Toán học, 32 điểm.


      Hóa học, 19 điểm.


      ………


      Khoé miệng Bùi Lương Thành giật giật, nhìn bút đỏ chiếm gần nửa trương bài thi, trong lúc nhất thời biết cái gì mới tốt.


      Thang điểm 150, 32 điểm, thậm chí câu hỏi cơ bản cũng làm được, sao có thể, vào được Dục Đức?


      -


      Hôm sau, bởi vì Kỷ Niệm Sơ giao bài tập về nhà nên bị gọi lên văn phòng, bị thầy giáo hung hăng phê bình trận, đứng phạt ở cửa phòng học.


      Văn phòng của vừa vặn là nơi mà cao tam nhị ban nhất định phải qua, học xong tiết đầu, Bùi Lương Thành từ toilet về lại phòng học, vừa mới tới cửa, bị giọng ở đằng sau gọi lại.


      “học trưởng Bùi!”


      tiếng kêu thanh thúy vang lên đăgn sau , tạm dừng trong chốc lát rồi mới quay đầu lại.


      Chỉ thấy đứng ở cửa văn phòng hướng về phía phất tay, góc áo đồng phục bị gió thôi phồng lên, mặt tràn đầy nụ cười ngọt ngào.


      gì, chuẩn bị vào phòng học, Kỷ Niệm Sơ liền ‘lộc cộc’ chạy theo, tới trước mặt dừng lại, “Học trưởng, sao ngày hôm qua chờ em?”


      “Em đẩy xe đạp tới thấy nữa, còn đợi ở chỗ đó đợi hồi lâu.” Giọng có chút uỷ khuất, bĩu môi, bên trộm nhìn văn phòng, sợ thầy giáo đột nhiên ra giết mình chết.


      Ở cửa cao tam nhị ban có ít người bị hai người hấp dẫn nhìn lại, vài người ghé vào cửa sổ táo bạo nhìn, thấp giọng bàn tán.
      OoAnOo, Red RubyTiểu Ly 1111 thích bài này.

    2. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      đợi chương mới của bạn

    3. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 51: (Editor: Chiến dịch cua Chú Bùi của Kỷ bắt đầu từ đây)

      Editor: VịtK



      ở đây làm gì?” Bùi Lương Thành trả lời vấn đề , mà hỏi ngược lại.


      Kỷ Niệm Sơ hất mặt về phía văn phòng, giọng thấp vài phần, “ làm bài tập, bị phạt đứng.”


      “Học trưởng, đều tại , nếu hôm qua chịu đưa cặp sách cho em, em có bài tập để làm, cũng bị phát đứng ở đây.”


      Bùi Lương Thành bị trả đũa làm cho cạn lời, lẳng lặng nhìn nửa ngày, đột nhiên hướng về phía ôn nhu cười cười, “Vậy đó là lỗi của tôi?”


      Kỷ Niệm Sơ bị nụ cười của làm thất điên bát đảo, nhìn tới ngây người, hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng sửa lại, “ đúng đúng, là em sai! Tan học chờ em, em mời ăn cơm.”


      chảy máu mũi.” Bùi Lương Thành đột nhiên nhàn nhạt .


      “A…?”


      Kỷ Niệm Sơ còn chưa phục hồi lại tinh thần, cảm giác mũi đột nhiên có gì đó ấm áp chảy xuống, sau đó dùng tay quẹt cái, quả nhiên là máu đỏ tươi lưu lại đầu ngón tay, phá lệ chói mắt.


      vội vàng ngửa đầu, để máu chảy xuống nữa, Bùi Lương Thành từ trong túi móc ra khăn giấy đưa cho , giọng , “Lau .”


      Kỷ Niệm Sơ nhận lấy khăn giấy che lại mũi, mẹ kiếp, đây là bị sắc đẹp làm choáng mắt? Người khác chỉ tuỳ tiện cười cái, cư nhiên liền chảy máu mũi?


      Đúng là có tiền đồ, lần này quá mất mặt rồi.


      muốn mạnh mẽ giải thích, trong đầu lại trống rỗng, thể nghĩ ra lý do giải thích thoái thác gì, lại nghĩ tới buột miệng lời trong lòng ra, “Em phải vì đẹp trai mà chảy máu mũi!”


      “… Ừ, tôi biết.”


      Bùi Lương Thành gật đầu, giọng điệu nghiêm túc, giống như tin lý do thoái thác của .


      Văn phòng cách đó xa đột nhiên truyền tới tiếng ho khan, Kỷ Niệm Sơ bị dọa run lên, nhanh chóng liếc mắt về phía kia cái, vừa che mũi lại vừa chạy về phía kia, “Học trưởng đừng quên, lần này em cho chạy đâu, em tìm !”


      Quả nhiên vừa mới chạy về, thầy giáo kia cũng ra, giáo huấn hồi, Bùi Lương Thành nhìn bộ dáng gục xuống của , khóe miệng nhàng cong lên vài phần.


      muốn thu hồi ánh mắt, bên kia giống nhưu cảm nhận được cái gì, đột nhiên quay đầu hướng về phía chớp chớp mắt.


      Trong lòng hơi nhảy dựng, lúc này, chuông học vừa vặn vang lên, nhìn Kỷ Niệm Sơ ngoan ngoãn theo thầy giáo, lúc này mới trở về phòng học.


      Rất nhanh, buổi sáng liền kết thúc, thu dọn đồ vật muốn ăn cơm, mấy tên nam sinh ngày hôm qua về phía , “Nè nè nè, Thành ca, học muội ở ngoài cửa buổi sáng chính là Kỷ Niệm Sơ đúng ?”


      gì, sau đó người nọ vuốt cằm hướng về phía mấy người khác cười : “Lớn lên đẹp dã man, khuôn mặt kia, rất tuyệt.”


      “Bất quá này đúng là ‘, hai là hai’, muốn theo đuổi Thành ca liền hai lời tự mình sắp xếp, đáng khen.”


      Mấy người còn lại thấy Bùi Lương Thành lời nào, liền dùng khuỷu tay đụng tên nam sinh kia, giọng , “Đừng nữa.”


      Vẻ mặt nam sinh cho là đúng, “Sao vậy, tớ lại chưa gì?”


      xong, liền giương mắt nhìn Bùi Lương Thành, lại chỉ thấy cái bóng dáng xa.


      “Chắc cậu thấy được ánh mắt vừa rồi của Bùi Lương Thành, đáng sợ.” Trong đó có nam sinh vỗ ngực, giống như trong lòng còn có chút lòng còn sợ hãi.


      Bùi Lương Thành mới vừa tới cầu thang chuẩn bị xuống, bên cạnh đột nhiên có người thò lại gần, giữ chặt ống tay áo của , giọng vừa nghe biết hưng phấn kiềm được, “Rốt cuộc cũng tan học rồi, hôm nay học xong cả buổi sáng, cảm giác nghiêm túc học tập tốt, học trưởng nè, cao tam của các chắc hẳn đều rất bận đúng .”


      Kỷ Niệm Sơ ý cười doanh doanh nhìn sườn mặt , buổi sáng hôm nay, liều mạng làm bài tập, tất cả mọi bài viết có đủ thể loại diễn đàn về , đều xem qua mấy lần.


      Thế mới biết người này chỉ làm học trưởng ba năm liên tục, cư nhiên còn là học bá, đứng đầu toàn trường.


      Mẹ kiếp, thành tích tốt như vậy, khó mà xơi được.


      Loại người này chắc chắn thích người có thành tích xấu, nhất định thể để khinh thường mình, suy nghĩ lại, lúc nãy mới cố ý ở trước mặt thể mình là học sinh chăm chỉ.


      Bùi Lương Thành nghe vậy khóe miệng cũng cong lên, lộ ra nụ cười ý vị.


      Nghiêm túc học tập? Chuyện này mà có ư, tin mới là lạ.


      Lúc này là giờ tan học, hàng lang lại rất nhiều người, hai người đều là nhân vật phong vân trong trường, số người biết bọn họ cũng ít.


      Tự nhiên cũng có ít người nhìn đến thiệp diễn đàn kia, mới bừng tỉnh hiểu được, ra học sinh mới này gặm cục đá cứng ngắc này.


      Kỷ Niệm Sơ thấy chuyện, liền tìm mọi cách tìm đề tài để chuyện với , xuống lầu với , lại léo tay áo đồng phục của hỏi, “Học trưởng, cặp sách của em còn ở chỗ đó, bên trong có rất nhiều đồ vật quan trọng, chừng nào có thể trả lại cho em?”


      “Đồ vật quan trọng?” rốt cuộc cũng chậm rãi mở miệng hỏi .


      Kỷ Niệm Sơ gật đầu như củ tỏi, “Đúng vậy đúng vậy, rất quan trọng.”


      “Em là chỉ bài thi toán học 32 điểm, hay là bài thi hoá học 19 điểm?” Hai người vừa vặn tới lầu , đến cổng lớn của khu dạy học, Bùi Lương Thành đột nhiên dừng bước chân, nghiêm túc nhìn hỏi.


      “…”


      Hai người đứng ở khu dạy học quỷ dị nhìn nhau vài giây, Kỷ Niệm Sơ lui về phía sau hai bước, thể tin được nhìn , “ —— trộm nhìn cặp sách của em!”


      “Là em bắt tôi nhận cặp sách.” bị rống như vậy, cũng giận, giọng điệu bình đạm.


      Kỷ Niệm Sơ vừa cạn lời vừa xấu hổ, tuỳ rằng như vậy đó, nhưng mà… nhưng mà sao có thể như vậy?


      mới vừa rồi ở trước mặt học bá thể mình là học sinh chăm, kết quả bị vạch trần.


      Còn vạch trần chút lưu tình… chút mặt mũi cũng cho .


      “Cái kia… Cái kia là do em phát huy tốt thôi, phải trình độ của em đâu, học trưởng, phải tin em…”


      “Em mặc kệ, hôm nay nhất định phải để em mời ăn cơm.” Kỷ Niệm Sơ tìm mọi cách biện minh, giữ chặt , mềm giọng , “Được , đáp ứng em rồi, sao có thể đổi ý.”


      “… Tôi lúc nào đáp ứng em?” nhìn , có chút buồn cười hỏi.


      Kỷ Niệm Sơ cũng quan tâm, mạnh mẽ lôi kéo tay hai người vào nhà ăn, Bùi Lương Thành cúi đầu nhìn tay bị lôi kéo, trong lúc nhất thời quên thoát ra.


      Tay thiếu nữ mềm mại, tinh tế, nhàng nắm lấy tay .


      Hai người lấy cơm xong ngồi xuống, xung quanh hấp dẫn ít ánh mắt, sôi nổi bàn tán.


      Kỷ Niệm Sơ cũng thèm để ý, cười hì hì dùng chiếc đũa chọc chén ăn, nhíu mày, lại đẩy toàn bộ thịt mỡ sang chén khác, ăn hai ngụm, ngẩng đầu thấy Bùi Lương Thành ăn, chỉ nhìn nhàn nhạt.


      Mặt Kỷ Niệm Sơ đỏ lên, miệng chuyện , “… Sao ăn, nhìn em làm gì?”


      “Học trưởng, cao tam các chắc phí nhiều sức lực lắm, nhất định phải ăn nhiều chút nha.” thấy ăn, liền cầm thịt mỡ trong chén vừa nãy toàn bộ để trong chén , tận tình khuyên bảo.


      “Ăn nhiều thịt chút, tốt cho thân thể!” nghiêm trang , “Em nhịn đau bỏ những miếng thịt thích của để nhường đó, học trưởng nhất định phải ăn hết đó.”


      “…”


      Bùi Lương Thành giật giật khóe miệng, cạn lời nhìn nàng.


      “Nếu em bởi vì cái trò chơi kia, tôi có thể giúp em làm diễn đàn, sau đó, cần phải tới tìm tôi, cũng cần phải lãng phí thời gian người.” vặn chai nước ra uống ngụm nhìn .


      “Diễn mệt sao?”


      Kỷ Niệm Sơ ngốc hồi, sao lại như vậy, “Em có diễn……”


      Nhưng những chữ định sau đó, trong nháy mắt cái gì cũng nên lời, như bị kẹt trong miệng.


      *


      Hồi ức dừng lại ở đây, Kỷ Niệm Sơ ngồi ở giường ngơ ngác, bắt lấy ống tay áo của thấp giọng hỏi, nháy mắt đầu đau như sắp nổ tung, “Sau đó sao?”


      “Em liền như vậy theo đuổi sao?”


      “Đương nhiên phải.”


      Bùi Lương Thành cười cười, đem tay bao lại, “Sao có thể theo đuổi dễ vậy được, sau đó, em quấn lấy lâu, mỗi ngày đều tới ban để cua , tìm mọi biện pháp để gặp .”


      “Sau đó lâu sau này, chúng ta mới ở bên nhau.”


      “Vậy sau đó vì sao chúng ta lại tách nhau ra?” đột nhiên giương mắt mở miệng hỏi , ánh mắt thanh minh.


      Bùi Lương Thành sửng sốt, nghĩ tới trực tiếp hỏi trọng điểm, hỏi chuyện mà tận đáy lòng của muốn nhắc tới.


      Kỷ Niệm Sơ thấy lời nào, trong lòng liền lạnh vài phần, quả nhiên…


      cảm thấy lừa mình cái gì đó, vẫn luôn suy đoán trong lòng, chắc muốn lừa mình, nhưng cũng giấu phần quan trọng nhất, chịu với .


      Kỳ rất thích loại cảm giác này, trong đầu vẫn luôn có những đoạn hồi ức ngắn nào đó, nhưng tất cả đều là những mảnh rải rác , làm cách nào cũng ghép lại được.


      Giống như là ở mảnh đại dương mênh mông biển rộng chìm chìm nổi nổi, tài nào bắt được.


      Kỷ Niệm Sơ trầm mặc nhìn lâu, vốn dĩ có hàng ngàn câu muốn chất vấn , nhưng tới miệng rồi cũng chỉ được câu, “Sao ?”


      “Cục cưng, …”


      , vậy thôi, quên .” Kỷ Niệm Sơ đánh gãy lời , xoay người sang chỗ khác.


      Đôi mắt Bùi Lương Thành đỏ bừng cúi đầu, thể , thể


      Nếu , giống như năm đó biệt tăm biệt tích, bao giờ quay lại, điên, nhất định làm những chuyện mà thích.


      nghĩ lại đối mặt với chính mình như vậy.


      phải muốn .”


      lâu sau, mới gian nan từ trong miệng phun ra mấy chữ, sau đó lại , “Là em cần .”


      rốt cuộc cũng quay đầu, có chút thể tin được nhìn , “Em sao có thể…”


      “Em có.”


      rất nhanh đánh gãy lời .


      làm sai chuyện, em rồi, quay lại nữa.” Lúc những lời này, giọng run rẩy, có chút nghẹn ngào, đôi tay phát run, giống như sắp khóc.


      Tác giả có lời muốn : Mặt sau hẳn là lại có hồi ức giết. Chỉ viết cái lần đầu gặp


      Kỷ Niệm Sơ xoay người lại lần nữa, nhìn vừa định mở miệng, cửa liền truyền tới tiếng đập cửa.


      “Thành Thành, từ từ , hẳn là người của tổ tiết mục tới đón em, rất có khả năng là bắt đầu quay ở đây, vào trong trốn chút được ?” ôm ôm , thấp giọng dỗ.


      Ngay sau đó lại bổ sung câu, “Cả đêm nay cũng chưa ngủ, ở đây ngủ chút, buổi tối em quay lại, rất nhanh thôi.”


      Bùi Lương Thành gắt gao ôm , ngửi mùi hương nhàn nhạt người , hồi lâu mới bình tĩnh lại chút, bừng tỉnh gật đầu, “ĐƯợc.”


      Kỷ Niệm Sơ thấy Bùi Lương Thành vào phòng, lúc này mới chạy tới mở cửa, lúc ngồi xe, có chút tỉnh lại.


      “Là em cần …”


      làm sai chuyện, em rồi, quay lại nữa…”


      Hai câu này vẫn ngừng vang lên trong đầu , ngay cả người bên cạnh kêu vài lần cũng nghe thấy.


      cần sao? rồi, là đâu, Mỹ sao?
      OoAnOo, Red RubyTiểu Ly 1111 thích bài này.

    4. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 52

      Tác giả: Sơ Dữ

      Editor: VịtK


      Hồi học cấp 3, ràng rất thích , tốn nhiều sức lực như vậy mới theo đuổi được , vậy sau này, tại sao mình lại cần ?


      Rốt cuộc Bùi Lương Thành làm sai chuyện gì? Vì sao chịu với mình?


      “Chị Niệm Sơ, tới rồi.”


      “Chị Niệm Sơ?”


      đột nhiên lấy lại tinh thần, “A?”


      “À, chị lập tức xuống xe.” cười cười lời xin lỗi về phía mấy người đó, sửa sang lại lớp trang điểm xong lúc này mới xuống xe.


      Hôm nay đạo diễn giống như có chút hài lòng với trạng thái của mọi người, Kỷ Niệm Sơ và Kiều Lang hai người hot nhất đều có chút thất thần , biết suy nghĩ cái gì, thời điểm chơi trò chơi hay thi đấu gì cũng thể nào nghiêm túc nổi, hiển nhiên là để trong lòng rồi.


      Lương Trữ thấy sắc mặt đạo diễn đúng, tâm liền sinh kế, hưng phấn đề nghị, vì gia tăng tiết mục thêm phần thú vị, đường thêm vài phân đoạn thi đấu trò chơi.


      Người chơi thua phải bị nhân viên công tác đột ngột kiểm tra phòng khách sạn, hơn nữa phải quay phát sóng trực tiếp, thuận tiện tiến hành hoạt động mở hộp, chia sẻ các vật phẩm mà các minh tinh thích và hỏi đáp, để gia tăng độ hot cho tiết mục. (gì md v)


      Cùng lúc đó có thể tuyên truyền sản phẩm mà tổ tiết mục tài trợ, dù sao vật phẩm để tài trợ sớm bỏ vào phòng để phòng hờ rồi.


      Loại đề nghị này được đạo diễn nhiệt liệt khen ngợi, lập tức quyết định, tạm thời gia tăng phân đoạn này, tán thưởng nhìn thoáng qua Lương Trừ, cười , “ tồi, loại đề nghị này của tiểu Trữ rất tồi.”


      Lời đề nghỉ này của Lương Trữ vừa ra, trong lòng Kỷ Niệm Sơ liền nhảy dựng, bởi vì chắc chắn khẳng định điều, tới lúc đó mặc kệ ra sao, chắc chắn cũng thua.


      Chỉ có là mấy ngày nay có lưu lượng lớn nhất, hơn nữa hai ngày nay liên tục có tai tiếng, có nguy cơ bùng phát.


      chắn chắn đó là cố ý, chụp ảnh của mình được lần, bây giờ còn đột nhiên có ý tưởng lục soát phòng mình bắt gian mình á?


      Nhưng điện thoại lúc bắt đầu quay nộp lên rồi, bây giờ căn bản cũng có biện pháp nào để liên lạc Bùi Lương Thành hay Quý Chân, cũng biết còn ở hay .


      Chắc chắn còn ở.


      Trong lòng nghĩ cách chắc nịch.


      Cuối cùng cuộc thi đấu đầu tiên là leo núi, Kỷ Niệm Sơ ngẩng đầu nhìn, nhân viên chế tác leo lên núi để khảm mấy cục đá núi rậm rạp, lôi kéo đai an toàn buộc chặt chính mình, giơ tay liền bắt đầu leo lên.


      Hôm nay là tập mà cùng nhóm với Thịnh Tiến Phi, Kiều Lang cùng nhóm với nữa, leo núi với cũng vấn đề gì, nhưng ngoài ý muốn Thịnh Tiến Phi lại leo lên nhanh chóng, rất nhanh tới đỉnh.


      trợn mắt há hốc mồm mà nhìn toàn quá trình, qua hồi lâu, rốt cuộc cũng leo được lên , đứng kế bên Thịnh Tiến Phi chắp tay, “ Tiến Phi lợi hại.”


      Lời khen này của hoàn toàn phát ra từ nội tâm, còn tưởng hôm nay chắc chắn bị đột ngột kiểm tra, nhìn tình hình bây giờ, thành tích mà có thấp hơn, cũng nhất định đứng cuối cùng đúng ?


      “Ngại quá ngại quá.” Thịnh Tiến Phi cười khiêm tốn, cũng hướng về phía trả lời lại. “Lúc học đại học tôi có trong đội leo núi, qua rất nhiều chỗ rồi, đơn giản còn nhớ chút ít, cũng có quên hết.”


      quay phim ở bên sợ sợ ngây người, sao biết Thịnh Tiến Phi có thể lợi hại như vậy, vốn dĩ cho rằng Kỷ Niệm Sơ là cái loại ‘yếu đuối mỏng manh’* nên tốc độ rất chậm, đến cuối cùng người bị đột kích phòng chắc chắn , ai ngờ được đồng đội của Thịnh Tiến Phi, có quỷ mới biết có thể nhanh như vậy chứ? (? Yếu đuối mỏng manh)


      Nếu biết Thịnh Tiến Phi có thể leo núi lợi hại như vậy, chắc chắn để hai người cùng nhóm.


      Sau đó là nhóm của Kiều Lang và Muộn Gia Niệm, tốc độ Muộn Gia Niệm leo lên tính là quá nhanh cũng quá chậm, là tốc độ bình thường. (Bà tác giả văn chương ghê)


      Kiều Lang ở bên kia đứng yên tại chỗ, cũng có bất luận động tác gì gọi là bắt đầu leo.


      Vẻ mặt mọi người đều nghi hoặc nhìn , biết dựng kịch bản gì, mặt đột nhiên vô cảm , “Tôi thua.”


      “…… A?”


      camera ngẩn người, nhân viên công tác ở phim trường chưa phản ứng lại kịp, Lương Trừ và Tô Thành Cẩm ở bên đều sợ ngây người, chuyện này…?


      “Cao quá.” lui về phía sau hai bước, gọn hai chữ. (khúc này cười xỉu)


      Kết quả cuối cùng đương nhiên là nhóm Kiều Lang và Muộn Gia Niệm thua, Lương Trừ đứng ở bên cam lòng trứng mắt liếc nhìn Kỷ Niệm Sơ cái, chút nề hà.


      Ai biết đường xuất tình huống như vậy, Kiều ảnh đế cư nhiên sợ độ cao… Chuyện này quả có cách nào khác.


      Bất quá nhân khí của Kiều Lang so với Kỷ Niệm Sơ chỉ có hơn chứ thấp, nếu thua như vậy, đối với tổ tiết mục cũng có tổn thất gì.


      -


      Khách sạn rất gần chỗ quay, vì thế nhân viên công tác của tổ tiết mục rất nhanh chóng đăng thông báo Weibo và trang chính thức của Kiều Lang.


      Tổ tiết mục của ‘Thử Thách Ngôi Sao’ bắt đầu phát sóng trực tiếp khách quý Kiều Lang, mặt khác mấy người khách quý khác cũng xin đăng lại để tăng nhân khí.


      Cũng chỉ có thể nhân khí của Kiều ảnh đế quá cao, mới ngắn ngủi có mấy chục phút thôi, số người xem của liền đạt tới năm vạn người xem, số likes càng ngày càng cao tới hai mươi vạn. (Dịch tới đây tui phát xong nốt bộ này ko đụng tới bộ nào liên quan tới sâu bít nữa đâu)


      Tổng nghệ thu xong, mọi người đồng thời trở về khách sạn, khách sạn 33 tầng cơ bản bị người của tổ tiết mục bao từ xuống dưới, nên tất cả đều là khách quý, đạo diễn và nhân viên công tác.


      Ghi hình liên tục, trở về khách sạn nghỉ ngơi, mà tổ tiết mục còn cầu những người khác cùng quay phát sóng trực tiếp trong phòng Kiều Lang, để tăng nhân khí.


      Nhân viên công tác cùng Kiều Lang cùng nhau quay về khách sạn, mở cửa liền vào bên trong, đồng thời cũng khiên máy quay phim để làm chỗ quay phát sóng trực tiếp.


      Phòng phát sóng trực tiếp vừa mới mở, mọi làn đạn bắt đầu bay vèo vèo, cái rồi cái, phía dưới càng có nhiều fans bắt đầu điên cuồng tặng lễ vật.


      [ Kiều ảnh đế hôm nay cư nhiên phát sóng trực tiếp!!! ]


      [ aaaaa tui chết mất!!! ]


      [ Chồng tui đẹp trai quá! ]


      [ chứng minh, chỉ cần sống lâu, chuyện gì gì cũng có thể xảy ra, chắc chắn là chuyện idol tui lần đầu tiên phát sóng trực tiếp luôn đó aaaaaaaaa! ]


      [ sơn trước minh nguyệt tặng 999 đoá hoa hồng cho Kiều Lang. ]


      [ idol tui là đệ nhất thiên hạ tặng trận phi cơ trực thăng cho Kiều Lang. ]


      [ ca ca em huhuuuu——]


      Kiều Lang ngồi xuống sô pha ngay trước màn hình camera, chỉnh ghế dựa chút, đằng sau có số sản phẩm được tài trợ.


      hắng giọng xong, nhàn nhạt , “Hoan nghênh mọi người vào phòng phát sóng trực tiếp của ‘Thử Thách Ngôi Sao’, tôi là diễn viên Kiều Lang, đây là trường phát sóng trực tiếp.”


      [ aaaaaaaa ca ca xuất rồi! ]


      [ hình như gần đây ca ca gầy đó, nhất định phải chú ý thân thể nha. ]


      [ gầy mà vẫn đẹp trai quá ư ư! ]


      [ ca ca nhìn em nhìn em nè! ]


      [ Ca ca chọn em! ]


      “Đương đương đương đương ——” Cảnh Phí đột nhiên xốc chăn lên từ giường nhảy xuống, đầu đội cái khăn trùm đầu, xuất trước màn ảnh. (Má, truyện này có ông này làm trúa hề)


      ………


      Nhân viên công tác camera chưa đỡ nổi, thiếu chút nữa ngã mặt đất, phòng mọi người như hoá đá nhìn , trợn mắt há hốc mồm.


      Kiều Lang nghe vậy cũng khiếp sợ quay đầu lại nhìn , trong lúc nhất thời biểu tình thay đổi thất thường, trong phòng tĩnh lặng tới mức cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được, chỉ có thanh tích tích của phòng phát sóng trực tiếp vang lên.


      Cảnh Phí cảm giác được có gì đó đúng lắm, cả người còn đội khăn trùm đầu, bởi vì trước đó trộm ngủ giường của cậu ta, còn đeo nút bịt tai, cho nên cơ hồ cái gì cũng được, cũng nhìn được.


      Nhưng nhiều năm kinh nghiệm chiến trường ngươi lừa ta gạt, làm có cảm giác khí có gì đó thích hợp.


      tháo nút bịt tai xuống, thử kêu tiếng, “Kiều Lang, là cậu sao?”


      Lúc này trong phòng càng thêm yên tĩnh, chỉ có phòng phát sóng trực tiếp bị làn đạn bay qua ngày càng bạo.


      [ mẹ nó mẹ nó mẹ nó??? ]


      [ ai đây? ]


      [ sao nghe giọng hình như là đàn ông phải? ]


      [ người này sao lại ở trong phòng ca ca? Còn ở giường nữa? ]


      [ Trời ơi, idol tui idol muốn ngoại tình sao sao? / nghi vấn ]


      [ mấy người mau nhìn biểu tình của ca ca ! ]


      Nhân viên công tác ở bên rốt cuộc cũng phản ứng kịp, túm lấy quyển sách ở bên vội vàng che camera lại.


      Lúc này Cảnh Phí rốt cuộc cũng lấy cái khăn khăn trùm đầu xuống, nhìn mọi người đứng xung quanh phòng nhìn chằm chằm , trong lúc nhất thời biểu tình có chút đơ.


      Kiều Lang tắt thahnh phòng phát sóng trực tiếp, đứng lên đẩy vào toilet, nghiến răng nghiến lợi nhìn , bộ dáng hận thể xé xát , “Sao cậu lại ở trong phòng tôi? Vì sao còn ở giường tôi?”


      “Chỉ là muốn cho cậu bất ngờ thôi mà, tôi còn chuẩn bị quà, đặt ở ngăn tủ…” Cảnh Phí còn đắm chìm trong khí quỷ dị nên phản ứng chưa kịp, há miệng thở dốc, muốn giải thích, nhưng phát lời giống như vô lực từ lâu rồi.


      thậm chí nghi ngờ chút nào, nếu có thể , chắc bây giờ phỏng chừng Kiều Lang hận thể giết chết mình.


      A, phải phỏng chừng, mà là khẳng định.


      Bất ngờ? Quà?


      Kiều Lang cười lạnh tiếng, “Cậu biết vừa rồi tôi phát sóng trực tiếp sao?”


      “Tôi… Tôi biết a……”


      Cảnh Phí chột dạ nhìn Kiều Lang, tự giác được mà lui về phía sau hai bước, đương nhiên biết, nếu biết, căn bản xuất ở cái cục diện như bây giờ đâu.


      Đối diện với ánh mắt nghiêm khắc của Kiều Lang, Cảnh Phí nuốt nước miếng, lời lòng, “Khách sạn này trùng hợp là của bằng hữu tôi mở, tôi với bạn tôi là, bạn tôi ở trong khách sạn này, muốn cho ấy bất ngờ, sau đó hai lời còn chưa xong cậu ấy liền trực tiếp kêu người mở cửa phòng cho tôi…”


      càng càng sợ hãi, giọng ngày càng , đối diện với sắc mặt ngày càng đen của Kiều Lang, trong lòng chấn động, lùi về phía sau hai bước nữa, cái mông trực tiếp ngồi nắp bồn cầu.


      “Bạn , bằng, hữu?!”


      Kiều Lang nghe vậy sắc mặt càng đen, nghiến răng nghiến lợi nhìn , gằn từng chữ .


      *


      Kỷ Niệm Sơ theo mọi người cùng về khách sạn, người mình phố, nhìn bóng đêm bao trùm, đèn đường rực rỡ, trong lúc nhất thời trong lòng cảm xúc càng thêm rối rắm ngổn ngang.


      Nhớ tới chuyện hồi sáng này, rất lâu cũng bình tĩnh được.


      biết, giờ phút này hẳn là nên về, ở nơi đó còn có người chờ .


      Nhưng biết vì sao muốn về, trong lòng rất phiền cũng rất lộn xộn, mình phố hồi lâu, Quý Chân đột nhiên gọi điện thoại tới.


      “Sao vậy?” đứng bên đường cái hứng gió, có chút lạnh, kéo cao cổ áo của mình chút.


      ở đâu, sao ở trong phòng phát sóng trực tiếp?” Quý Chân ở đầu bên kia hỏi .


      “Chuyện gì?” nhàn nhạt hỏi.


      Giọng của Quý Chân có chút cạn lời, “Bây giờ phòng phát sóng trực tiếp của Kiều Lang lật đổ, bây giờ Weibo đều đông cứng rồi, biết?”


      biết, tôi tản bộ ở ngoài.” Kỷ Niệm Sơ nhíu mày, “Làm sao vậy, lật cái gì đổ?”


      Kiều Lang luôn luôn là người trầm ổn, tại sao phát sóng tốt lại bị lật đổ?


      “Tôi biết nên giải thích với thế nào, tóm lại bây giờ loạn thành nồi cháo rồi, ngày mai các nhà truyền thông lớn chắc đều bị chiếm tiêu đề hết.”


      “Còn nữa, có rảnh xem Weibo của mình , bây giờ bình luận của cũng bị thất thủ, fans của và fans của Kiều Lang đánh nhau dữ lắm.”


      Quý Chân chuyện với , bỗng nhiên bên cạnh truyền tới tiếng đàn ông, rất có ý tứ làm nũng, “Chân Chân, xong chưa, còn đợi em đó.”


      “……”


      “Tô Tô nhà cậu trước sau như làm nũng.” Kỷ Niệm Sơ xong, đợi Quý Chân mở miệng, liền trực tiếp cúp điện thoại.
      Red RubyTiểu Ly 1111 thích bài này.

    5. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 53


      Editor: VịtK


      bấm mở Weibo, vẫn trống rỗng, chỉ có hai chữ duy nhất ở phía dưới, đổi mới.


      sửng sốt, trượt xuống dưới chỗ đổi mới, giao diễn vẫn giống như cũ trống .


      Đúng là đông cứng rồi.


      Vậy thôi, ngày mai lại coi, cũng lười xem.


      Quả nhiên thực lực của ảnh đế thể khinh thường được, Kỷ Niệm Sơ suy nghĩ có nên gọi điện thoại cho Kiều Lang hay , nghĩ rồi lại nghĩ cảm thấy nên thôi.


      cũng phải cùng công ty quản lí với mình, quan hệ cũng bình thường, có gì để .


      Hơn nữa bây giờ bọn họ chắc là loạn thành cái nồi cháo rồi, gọi điện cũng giúp được gì, chừng còn gây thêm phiền phức cho bọn họ.


      quay về khách sạn, mở cửa, trong phòng mảnh đen nhánh, bật đèn, sửng sốt, còn ở nữa sao?


      Bùi Lương Thành rồi sao, hoặc là bên phía luật sư xảy ra chuyện, cho nên về trước?


      Trong lòng nghĩ, sờ soạng vào phòng, xa xa nghe thấy tiếng hít thở có chút dồn dập.


      sờ đến chốt mở, bật đèn lên, quả nhiên, Bùi Lương Thành nằm giường, người chỉ đắp nửa chăn, nửa người mặc đồ, nửa bộ ngực hoàn toàn lộ ở bên ngoài, bàn tay che lại đôi mắt, cách nào ngủ yên giấc.


      Kỷ Niệm Sơ ngồi xổm xuống, đắp chăn đàng hoàng lại cho , vừa định rời , liền nhớ tới ban ngày bị mất ngủ, thấp giọng thở dài hơi, nổi lên trận đau lòng, đứng dậy phòng tắm, định rửa mặt xong quay lại.


      Chỉ là vừa mới đứng lên, Bùi Lương Thành liền mở mắt ra, thấp giọng gọi , “Cục cưng, đừng .”


      , em rửa mặt xong quay lại liền.” Giọng ôn nhu, vừa định xoay người tắm, biết từ khi nào Bùi Lương Thành khi đứng lên, từ phía sau ôm chặt lấy , vùi đầu vào cổ , khàn giọng , “ bồi em .”


      ngửi thấy mùi sữa tắm người , quay đầu hướng về phía cười cười, “ phải tắm rồi sao?”


      “Tắm thêm lần nữa.”





      Tắm rửa xong, Kỷ Niệm Sơ mặc xong áo tắm dài, Bùi Lương Thành đứng phía sau sấy tóc cho , sợi rồi sời, sấy cực kỳ cẩn thận, cực kỳ nghiêm túc.


      Sấy tóc xong, xoay người lại. cách lớp áo tắm nhàng sờ bụng , đầu ngón tay cẩn thận sờ vào vết sẹo dài uốn tới phần lưng, sờ lên còn có chút thô ráp, “Đau ?”


      đau.” Bùi Lương Thành lắc đầu.


      hỏi, “Có thể cho em biết xảy ra chuyện gì ?”


      Bùi Lương Thành rũ con ngươi xuống, nhàng ôm lấy , nửa ngày sau, mới chậm rãi mở miệng.


      “Mổ bụng.”


      Kỷ Niệm Sơ sững sờ, xoay người lại nhìn thẳng đôi mắt , “Vì sao?”


      “Em cần , bị Bùi gia bắt buộc du học bên Mỹ, đoạn thời gian đó, tính cách xảy ra vấn đề rất lớn.” mím môi, thấp giọng giải thích.


      Tuy rằng nhìn sơ qua có gì bất thường, nhưng Kỷ Niệm Sơbiết, giờ phút này cảm xúc của bình tĩnh.


      “Em ở bang Philadelphia, vì sao tìm em?” run môi, hồi lâu mới ra mấy chữ này.


      Bùi Lương Thành gật đầu, “ biết em ở Philadelphia, nhưng tìm em, lần cũng có.”


      nâng mặt lên, nhàng lên khoé miệng , “Cho đến sau này mới hiểu được, là cưỡng ép em, cũng muốn tự mình ngày tốt hơn, nên bắt buộc chính mình, để sau này có thể quay lại với em thêm lần nữa.”


      “Cho nên vẫn luôn chịu đựng, tìm em.”


      “Bất luận là thân thể, hay là tinh thần, đều có chút vấn đề.” nhàn nhạt , “ như vậy, Niệm Sơ, em sợ ?”


      Kỷ Niệm Sơ lắc đầu, nhàng cười cười, “Em sớm biết.”


      Nhìn ngây ngẩn cả người, bộ dáng thể tin tưởng được, giơ tay sờ sờ mặt , khẽ cười , “Từ lúc khi theo dõi em, em biết.”


      “Kỳ em biết…” Bùi Lương Thành lắc đầu, trong đầu lại lên khuôn mặt tuyệt vọng của trong mơ, nhìn khuôn mặt mình đầy nước mắt.


      nhàng nắm tay , “Thành Thành, rất tốt.”


      chút cũng tốt, bộ dáng trước kia, vẫn luôn cải trang trước mặt em…” Bùi Lương Thành trầm mặc lát, lộ ra biểu tình có chút đau thương.


      “Nhưng mà em sợ, em luôn ở bên cạnh rồi mà.” Những lời này trong đầu Kỷ Niệm Sơ lượn vòng lâu, rốt cuộc cũng buột miệng thốt ra.


      Kỷ Niệm Sơ vòng lấy cổ , ngẩng đầu hôn , sửng sốt, rất nhanh đáp lại , dễ như trở bàn tay, từ chủ động biến thành bị động.


      ép lên cửa phòng, dùng sức hôn, như là uống rượu độc giải khát, hôn thở nổi.


      Hồi lâu, rốt cuộc cũng rời , Kỷ Niệm Sơ thở hổn hển, bởi vì có chút thiếu oxy, cả người mềm xuống.


      bắt được tay , đường sờ tới cái vết sẹo dài bụng kia, “Em nhìn xem, nó còn đau nữa rồi.”


      biết từ khi nào, Bùi Lương Thành duỗi tay tắt cái đèn bên cạnh , ấn ván cửa, giọng , “Thành Thành, chúng ta về phòng thôi.”


      cần.” Giọng trầm thấp vang lên bên tai , mang theo tia quyến rũ.


      “Liền ở chỗ này.”


      “Thành Thành, chút được ? Ngày mai em còn phải quay kỳ cuối nữa.” khó được thấp giọng khẩn cầu, thanh phát ra run.


      Bùi Lương Thành cắn lỗ tai , dùng khí , “Cục cưng, được…”


      *


      Kỷ Niệm Sơ vừa trợn mắt, thấy đôi con ngươi đen nhánh của Bùi Lương Thành nhìn chằm chằm , hoảng sợ, mang theo giọng mơ màng vừa tỉnh dậy , “Sáng sớm tinh mơ làm gì nhìn em chằm chằm vậy, em bị hù chết.”


      cúi đầu nhìn người mình, quả nhiên, đâu đâu cũng là vệt đỏ, đều do lưu lại, chui vào trong chăn tỉ mỉ nhìn, phát phần bên trong đùi cũng có.


      thuộc loài chó à?”


      Bùi Lương Thành chớp chớp mắt, có chút vô tội, “Là do làn da của cục cưng non quá chứ bộ.”


      “……”


      Bộ dáng này cùng với bộ dáng tối hôm qua giống nhau chút nào, rời giường mặt quần áo, Bùi Lương Thành lại theo rời giường, nghi hoặc nhìn , “Thành Thành, sao vậy? ngủ thêm chút nữa .”


      muốn đưa em .” Tuy nhìn cười, nhưng giọng điệu lại rất kiên trì, lại hỏi : “Hôm nay cục cưng quay xong có phải có thể trở về đúng ?”


      “Ừ.”


      “Vậy cùng về được , cần về với bọn họ.” từ sau lưng ôm chặt , ở bên tai nặng nề .


      Kỷ Niệm Sơ sững sờ, sau đó gật đầu, giọng cũng mềm mại thể tưởng tượng được, “Được.”


      “Thành Thành, đừng quên vấn đề hôm qua em hỏi , còn chưa trả lời em.” vừa dứt lời, Bùi Lương Thành rất nhanh trả lời lại, tốc độ làm có chút kinh ngạc.


      “Chờ chúng ta về nhà, cho em biết, thành với em từng li từng tí luôn.”


      -


      gửi tin nhắn tới tổ tiết mục phụ trách tiếp , bọn họ cần tới đón , tự mình .


      Bùi Lương Thành cũng biết ở đâu có được chiếc xe, chiếc Ferrari màu đỏ rực, mặc kệ là nhan sắc hay là cái xe, đều kiêu ngạo như nhau, vừa thấy biết người nào đó tỉ mỉ chọn lựa.


      Kỷ Niệm Sơ giật giật khoé miệng, ngồi xe, khởi động xe, chỉ thoáng, động cơ và ống xe đều phát ra tiếng khởi động rất lớn.


      vội vàng ngồi thẳng dậy, nghiêng đầu, vẻ mặt khó có thể miêu tả nhìn , “Thành Thành, sao có xe ở đây…”


      Sao có thể đường được?


      Sắc mặt của Bùi Lương Thành cũng đẹp hơn chút nào, hơi nhấp môi, “Tuỳ tiện mượn chiếc từ bạn bè.”


      “Vậy chạy chậm chút, đạp chân ga thôi.” bất đắc dĩ , cái này xe này điệu như vậy…


      Nếu phải là xe của bạn , còn tưởng đây là xe của sếp, thể , xe này quá là phù hợp với khí chất của Cảnh Phí, bựa như .


      Kỷ Niệm Sơ ngồi trong xe rốt cuộc cũng nhớ tới lời Quý Chân hôm qua kêu lướt Weibo, Weibo đông cứng làm xem được, bây giờ lướt lại, chắc là được rồi .


      đăng nhập tài khoản chính của mình, quả nhiên vừa mở tin nhắn ra liền phát nổ.


      bấm mở cái Weibo gần nhất từ phòng làm việc của mình, chỉ là đăng lại cái đại ngôn công ty quảng cáo của , bình luận phía dưới nhiều hơn 100 vạn.


      【 trường ca: Kỷ Niệm Sơ thảm , trong khoảng thời gian này bị ncf của Kiều Lang mắng lâu như vậy, bây giờ lại bị tuôn ra, vả mặt ? 】30 Vạn likes


      【 Kiều Lang gia tiểu tiên nữ V: Lầu đăng bình luận kia, được hơn 5000 lượt xem, 500 lượt chia sẻ, phải chịu trách nhiệm pháp luật, còn có chứng cứ ca ca ngoại tình, đừng lời vô nghĩa nữa. / mỉm cười 】25.3 Vạn Likes


      【 bảo vệ mối tình đầu của chúng ta nhóm V: Vậy bạn vào Weibo của tỷ tỷ chúng tôi bb làm gì? Sao biến về nơi sản xuất ? 】21.4 Vạn Likes


      【 niệm niệm: Người qua đường đều cảm thấy lần này Kỷ Niệm Sơ thảm, bị tổ tiết mục ép cp với Kiều Lang, còn bị fans của Kiều ảnh đế mắng lâu như vậy, bây giờ đương phát sóng trực tiếp ngoại tình, cp tan vỡ rồi mà còn phải bị ăn mắng. / buông tay bất đắc dĩ 】19.3 Vạn Tán


      【 sơ kiều quyển địa tự manh: Xem ra cp này của tôi chuẩn bị tan biến rồi. 】13.1 Vạn Likes


      【 bạn ngoài vòng của Kiều Lang: Sao nào, đây là muốn tẩy trắng hành động của mình hả? Lúc trước phải muốn dựa vào ca ca tôi cọ nhiệt sao, cho nên mới lăng xê với ca ca, bây giờ lại muốn làm lại chuyện đó sao? / nôn mửa 】12.6 Vạn Likes


      【 hôm nay Kỷ Niệm Sơ cút ra khỏi giới giải trí rồi sao: hôm nay Kỷ Niệm Sơ cút ra khỏi giới giải trí rồi sao, còn chưa. / mỉm cười 】10.1 Vạn Likes


      【 mắt lấp lánh: Là người qua đường thuần ăn dưa như tôi, tuy lần này Kỷ Niệm Sơ bị chửi te tua như vậy, nhưng ấy cũng là người nổi tiếng, phải nhờ độ hot của Kiều ảnh đế để lên sao? Tính ra ấy mới là người thắng cuộc ở đây đó? 】9.0 Vạn Likes


      【 tôi phải a di: đối với tên trà xanh Kỷ Niệm Sơ này tôi hết chỗ rồi, giả bộ thành cái dạng đáng thương gì chứ, mấy hôm trước phải còn hôn môi nồng nhiệt với người đàn ông khác ở bãi đỗ xe sao?? 】8.9 Vạn Likes


      【số cao rất khó: hiểu được đoá thịnh thế bạch liên hoa Kỷ Niệm Sơ này làm sao có thể hot được…】8.3 Vạn Likes


      【 Kiều Lang ca ca luyến ái sao: người ăn dưa có lý trí, xin đừng bịa đặt, nếu ca ca ngoại tình, fans này đó như chúng tôi cũng bỏ rơi , luôn theo dõi . 】6.7 Vạn Likes


      【 mối tình đầu V: Account marketing còn có những khuôn mặt ncf đó ? Đừng tới phía dưới của Weibo tỷ tỷ tôi gây chiến nữa? 】5.1 Vạn Likes


      ……


      Kỷ Niệm Sơ xem xong đầu như muốn nổ tung, ngoại tình?


      Kiều Lang ngoại tình?


      Tin tức này thấy sao cũng tin được nhỉ?


      Phản ứng đầu tiên của Kỷ Niệm Sơ chính là ‘ có khả năng’, nhưng nhìn Weibo đông cứng này, còn có những bình luận kia cơ hồ đều liên quan tới , làm thể coi trọng.


      “Mấy cái này là cái quỷ gì thế.” cạn lời đỡ trán, Bùi Lương Thành ở bên thấp giọng hỏi , “Sao vậy?”


      bấm mở hạng nhất hot search, quả nhiên, hạng đầu tiên thuộc về Kiều Lang.


      # Kiều Lang phát sóng trực tiếp # bạo


      # ‘Thử Thách Ngôi Sao’ phát sóng trực tiếp # nóng


      # bình luận Weibo của Kỷ Niệm Sơ # nóng


      bấm mở cái video kia, bên trong là Kiều Lang hướng về phía mọi người gật đầu, vừa mới hai câu, chuẩn bị bắt đầu phát sóng trực tiếp, ở giường đằng sau màn hình cái mền đột nhiên bị xốc lên, sau đó tiếng “Đương đương đương đương ——”


      Ngay sau đó, người mang khăn trùm đầu xuất màn hình, cách màn hình Kỷ Niệm Sơ còn có thể cảm nhận được xấu hổ.

      __________________________________________________________________________________
      Editor: Hello mọi người, năm mới chúc mọi người nhiều sức khoẻ, nhiều may mắn, và luôn hạnh phúc nha. Năm nay tui ko về nhà ăn tết được, nên cũng nhớ nhà.
      Chỉ còn khoảng độ 20 chương là tui xong bộ này, bộ này xong chắc tui làm mấy bộ ngắn ngắn đọc trước, hehee.
      Cảm ơn mọi người suốt thời gia qua ngừng ủng hộ mình. <3

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :