1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quan Hệ Nguy Hiểm - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 58: Tôi là chìa khóa dự phòng

      Thái độ bình tĩnh của Y La nằm ngoài dự tính của Q, sau phút kinh ngạc ngắn ngủi, quyết định điều chỉnh phương án.

      nhìn trước mắt ăn uống vô cùng vui vẻ, chỉ kém gọi điện cho bạn bè đến chung vui, đột nhiên hỏi “Có phải là cảm thấy, dù sao tôi cũng có cách nào giết nên mới sợ gì phải ?”

      “!!” Trong lòng Y La nhảy dựng, tuy đúng là nghĩ như vậy trong lòng, nhưng theo như kịch bản thông thường, khi đối phương cố ý như thế có nghĩa là ta sớm có biện pháp đối phó với “Ông muốn giết tôi?”

      đâu.” Q lắc đầu rất quyết đoán.

      “Tôi cũng nghĩ vậy, dù sao ông cũng nhìn mặt tiểu thất nên giết tôi đâu, phải ?” Y La cố ý nhắc nhở Q, nếu ta muốn 0017 thoát khỏi nên gây tổn thương cho .

      “Nhưng mà … Tôi nghĩ được rất nhiều biện pháp khác đối phó với .” Q bỗng thêm.

      Y La uống ngụm rượu chút nữa phun ra, liếc nhìn người đàn ông vẫn còn cười tủm tỉm, rút tờ khăn giấy lau lau khóe miệng, làm ra vẻ nữa mà nghiêm chỉnh với ta “Thực ra, hôm nay tôi đến đây là có chuyện muốn với ông.”

      sao?” Tất nhiên là Q tin.

      đó.” Y La gật đầu mạnh, bắt đầu chuyện đạo lý với Q “Ông thấy đấy, tôi và ông giống nhau, trước khi ký kết hiệp ước với hệ thống tháo gỡ bom, tôi chỉ là người thường vừa mới bước ra ngoài xã hội sau khi tốt nghiệp đại học lâu, ông là đối tượng cực đoan tiếng tăm vang xa, chúng ta hoàn toàn là hai người hai con đường khác nhau. Nếu phải các ông phái sát thủ đến Long Thành tìm tôi, tôi nghĩ rằng căn bản là chúng ta có khả năng gặp mặt …”

      “Bom tàng hình ở sân bay Long Thành do tháo gỡ?” Q cắt ngang lời Y La.

      “Ách … đúng là tôi.” Nếu ta hỏi vậy chắc chắn điều tra kĩ lưỡng rồi, Y La cũng cần phải giấu nữa.

      “Nếu muốn quan hệ gì với tôi tháo gỡ quả bom kia, có biết tháo quả bom đó xuống làm tôi tổn thất biết bao nhiêu ?”

      “… Q tiên sinh, tuy rằng tôi chỉ là người bình thường nhưng cũng là người có lòng trắc , tôi thể thấy chết mà cứu.” Y La “Hơn nữa bình thường năm tôi cũng đâu đến sân bay quá ba lần, ngẫu nhiên trúng lần mà các ông đặt bom, tôi muốn né cũng đâu né được.”

      Lời này cũng là những lời từ đáy lòng của Y La, lúc trước khi ở sân bay tháo gỡ quả bom kia, đâu có nghĩ được xa như vậy.

      Nhưng mà cho dù thời gian có quay lại chắc Y La cũng vẫn làm như thế. , chắc là càng tích cực hơn, chủ động đối mặt hơn nữa.

      “Vậy còn máy quét radar mà chính phủ các nước phát minh sau đó là chuyện thế nào?” Q lại hỏi “Chắc chắn là cung cấp kĩ thuật cho họ rồi.”

      Y La gì, nếu việc tháo gỡ bom là do vô tình gặp phải, việc chủ động cung cấp kĩ thuật chế tạo máy quét radar bom cũng tương đương với việc chính diện khai chiến với Q. Bây giờ mà cố ý đúng là có vẻ giả dối quá.

      luôn mồm chỉ là người bình thường những lúc nào cũng làm những hành động đối nghịch với tôi.” Q “Tinh thần can đảm đó đúng là phải người bình thường nào cũng có được.”

      “…” Vẫn luôn cảm thấy mình là người nhát gan, nay Y La bỗng nhiên được phần tử khủng bố khen mà lại có sách mách có chứng như thế, bỗng nhiên Y La cảm thấy hình tượng của mình là cao lớn.

      ra là lúc trước tuy nhát gan nhưng những việc làm được tệ chút nào.

      “Mấy người các hôm nay đến đây chắc là vì muốn lấy cái vali này hả.” Q duỗi tay vỗ vỗ lên cái vali màu bạc bên cạnh.

      “Đây là vali chứa tài liệu về vũ khí hạt nhân sao?” Y La mở to mắt nhìn chiếc vali, hoàn toàn thể tưởng tượng được cái vali bình thường như thế mà lại cất chứa vật có thể làm thay đổi trật tự thế giới.

      “Đúng thế.” Q khẳng định, cũng hỏi sao Y La lại biết trong vali có gì.

      “Mấy người các ông thực muốn nghiên cứu chế tạo vũ khí hạt nhân sao?” Y La vẫn thể tin được.

      “Đúng thế.” Q lại gật đầu lần nữa.

      Y La cảm thấy bội phục gã Q này, nhìn người ta xem, đem đề tài nghiên cứu vũ khí hạt nhân hủy diệt thế giới- vấn đề vừa nghiêm túc vừa nguy hiểm như thế mà cứ như là chuyện thời tiết vậy.

      Còn có thể gì, chỉ có thể , đúng là đối tượng khủng bố có khác.

      “Nhưng mà … chìa khóa mở vali bị hủy rồi mà.” Y La nhân cơ hội .

      “Tôi biết.” Q “Mấy người đặc biệt đứng trước camera theo dõi hủy chìa khóa còn phải là muốn tôi nhìn thấy sao.”

      “Vậy nếu ông biết, cái vali này còn chìa khóa để mở, vậy ông giữ lại nó …”

      Y La định , ông ta giữ lại vali cũng thể sử dụng được bỗng nhiên nghe Q thêm “Ai là phải có chìa khóa mới mở được vali?”

      cần chìa khóa cũng mở được vali?” Y La chấn kinh, khó hiểu, cảm thấy vô cùng oan ức “Vậy các ông phái Ong Vàng đuổi giết tôi làm gì?”

      Q cười khẽ, cầm chiếc vali lên đặt trước mặt Y La.

      Y La sửng sốt, lý do nhìn Q, thể hiểu được sao ta lại dễ dàng đặt vật quan trọng với ta như vậy trước mặt .

      “Chắc là nhận ra, trong vali có bom.”

      Y La sững người, phản xạ có điều kiện hỏi Tiểu Tám, nhưng lúc sau vẫn thấy Tiểu Tám hồi , lúc này mới nhớ cậu ta chuyện với 0017, thèm để ý đến . Y La đành phải lé mắt nhìn lên máy quét radar cổ tay mình.

      Vì bình thường khi gặp bom trước tiên Y La được Tiểu Tám cảnh báo nên rất ít khi Y La nhìn lên máy quét radar, ngay cả cảnh báo cũng để chế độ im lặng. sau khi được Q nhắc nhở, Y La mới nhìn lên máy quét, quả nhiên thấy chấm đỏ ngừng lập lòe.

      “Tuy phải là loại bom gì nguy hiểm nhưng vị trí cài đặt lại rất phức tạp.” Q “Chúng tôi thử rất nhiều biện pháp, cuối cùng kết luân là chỉ có thể dùng chìa khóa mở mới làm quả bom trong vali phát nổ. cách khác … Vì có ai có thể tháo gỡ quả bom trong vali này nên mới cần đến chìa khóa để mở vali.”

      “…” Y La hiểu, ai có thể tháo gỡ quả bom trong vali nên mới cần chìa khóa, nhưng có với hệ thống tháo gỡ bom ở đây có gì là thể tháo gỡ bom.

      Nên thực ra chính cũng là chìa khóa, loại chìa khóa tự động đưa đến cửa.

      Nghĩ thông suốt điều này, Y La còn bình tĩnh nữa, thân thể tự chủ mà dịch lùi ra sau.

      “Xem thái độ của muốn giúp tôi mở cái vali này hả?” Q thấy động tác của Y La, nhướng mày hỏi.

      “Thực ra … thế giới này đâu cần có vũ khí hạt nhân đâu, ông có đúng .” Y La cười cười.

      “Nhưng mà tôi muốn, 0018 và 0017 cũng cần.” Q “Bây giờ còn chìa khóa chỉ có có thể mở ra.”

      Y La cảm thấy, nếu là vấn đề khác còn có thể giả ngốc cười ha ha, nhưng ở vấn đề này cần phải tỏ lập trường của mình, vì thế đứng lên, ràng “Tôi mở vali giúp ông đâu.”

      Q nhìn chằm chằm Y La, ý cười mặt từ từ thu hồi, ánh mắt cũng trở nên u, ngay lúc căng thẳng chỉ cần chạm vào là bùng nổ, giọng của Tiểu Tám bỗng vang lên trong đầu Y La.

      “Phát quả bom mini.”

      “Tiểu Tám.” Y La vui mừng mở to mắt “Cậu chuyện với Tiểu Thất xong rồi.”

      “Tạm thời là xong.” Tiểu Tám chuyện với kí chủ 0017 sao rồi?”

      Y La nghe vậy ngẩng đầu nhìn Q, thấy cúi đầu suy tư gì đó, chắc là chuyện cùng 0017.

      “Phiền toái lớn rồi, kí chủ của tiểu Thất muốn tôi mở cái vali tài liệu vũ khí hạt nhân ra, chính là cái vali trước mặt này.” Y La kích động “Lúc nãy tôi đồng ý với ông ta tức ánh mắt ông ta nhìn tôi vô cùng khủng bố.”

      đừng lo lắng, ta dám làm gì đâu.” Tiểu Tám trấn an.

      phải …. Lúc nãy ta nhìn tôi rất sợ, giống như là có biện pháp có thể làm gì đó với tôi đó.” Y La lo lắng “ ta sai người khác làm gì với tôi chứ.”

      Tiểu Tám chỉ là Q thể làm hại , nhưng mà thủ hạ cấp dưới Q có đống đó.

      đâu, nếu sai hoặc ám hiệu cho người khác làm hại , hệ thống vẫn coi như là làm hại , vẫn trừng phạt ta như cũ.” Tiểu Tám an ủi “ cách khác, bất cứ kẻ nào đều có thể làm hại nhưng mà duy độc có được.”

      “Vậy tôi yên tâm rồi.” Y La thở phào nhõm, hệ thống pháp luật ngoài hành tinh đúng là hoàn hảo, có chỗ trống cho người khác chui lọt.

      Mà lúc này ở bên kia Q cũng chuyện với 0017, trước tiên hỏi 0017 chuyện gì với 0018.

      “Lúc nãy các cậu chuyện gì với nhau.” Q hỏi thẳng.

      “Chúng tôi thảo luận cách để trở về hành tinh mẹ.”

      “Cậu có chuyện mở vali ?”

      “Có.”

      “0018 có đồng ý ?”

      “Tôi rồi, chúng tôi chỉ là hệ thống, chúng tôi có thể cung cấp những tri thức mà kí chủ muốn, còn chuyện có muốn làm hay đó là lựa chọn của kí chủ.” 0017 .

      cách khác 0018 cũng phản đối nhưng quyền quyết định tay kí chủ?” Q , ngẩng đầu nhìn Y La, vừa đúng lúc Y La cũng nhìn qua ta.

      Chỉ cần 0018 phản đối biện pháp này, như vậy Y La có thể lấy được phương pháp tháo gỡ bom từ 0018, như vậy việc cần làm là khiến cho Y La ngoan ngoãn giúp mở vali. Rốt cục đối phó với con người đơn giản hơn đối phó với hệ thống nhiều.

      Nhưng mà cũng cần phải vội trong tối nay.

      “Tiểu thư Y La, bây giờ cũng khuya rồi, vậy hãy nghỉ ngơi ở đây trước .” Bỗng nhiên Q mỉm cười, vẻ mặt lại trở nên ôn hòa “Còn chuyện mở vali, tôi hi vọng là có thể suy nghĩ kĩ rồi chúng ta bàn sau.”

      “Tôi cho hai lựa chọn, thứ nhất, giúp tôi mở vali, tôi để rời khỏi đây an toàn, hơn nữa đảm bảo việc tổ chức Carlo làm phiền nữa.”

      “Thứ hai, tôi giữ ở đây làm khách cho đến khi chiếc vali được mở ra mới thôi. Tôi cho hai ngày suy nghĩ, hãy nghĩ cho kĩ .” Q xách chiếc vali lên thêm “Đúng rồi, đừng hi vọng mấy người bạn ở cục an ninh Trung Quốc đến cứu . Nếu phải là tôi cố ý để lộ sơ hở còn lâu họ mới tìm được đến đây. Hơn nữa, tôi bố trí việc bảo vệ cho kém gì cho tôi.”

      Q cảnh cáo Y La xong, xách vali xoay người rời khỏi phòng.

      Còn ở lại Y La khóc ra nước mắt, hận thể nhìn theo bóng Q la lên: Đừng khách khí như vậy, tôi cần ông bảo vệ cao cấp như thế đâu.

      “Tiểu Tám, Tiểu Thất thế nào?” Y La hỏi.

      Chuyến hành trình đến Cai rô này, ngoài chuyện giải quyết tài liệu về vũ khí hạt nhân, Y La còn muốn thu hồi Tiểu Thất về. Như vậy có thể ngăn cản địa cầu lại xuất những loại bom kì lạ vượt quá trình độ phát triển khoa học kĩ thuật nay, lại có thể lợi dụng năng lượng tinh thần của Tiểu Thất chữa trị cho Đường Hạo. Nhưng năng lượng tinh thần của của của tên Q ai cao hơn, cao hơn bao nhiêu vẫn chưa biết được, nếu muốn nắm chắc phần thắng nhất định phải làm Tiểu Thất đứng về phía .

      “Tiểu Thất biện pháp nhanh nhất để quay về hành tinh mẹ là để Q chế tạo vũ khí hạt nhân.” Tiểu Tám trả lời.

      “Nghĩa là cậu ấy đồng ý.” Y La thất vọng .
      Chris_LuuA fang thích bài này.

    2. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 59: Hiệp ước tinh thần

      Cả đêm Y La ngủ, luôn suy tư về hoàn cảnh của mình ngày hôm nay. suy nghĩ suy nghĩ lại, nghĩ đến các loại khả năng, cuối cùng phát vấn đề khiến người ta tuyệt vọng, cho dù lựa chọn như thế nào chăng nữa cũng đều ở dưới cái hố sâu thấy đáy.

      Nếu đồng ý với cầu của Q, giúp ta mở vali, như vậy kết thúc lạc quan nhất chính là ta giữ lời hứa thả . Nhưng sau đó sao? Sau đó nghe thông tin thời TV, chỉ cần thấy nơi nào có thông tin dù là nhất, Y La cũng đều có cảm giác đó là hậu quả do mở chiếc vali kia ra. Nếu mà như vậy thể nào bình an mà sống tiếp được.

      Nếu đồng ý với cầu của Q, làm con người có lương tri, có khí tiết, như vậy có hai khả năng tiếp theo.

      Thứ nhất, cũng là khả năng khả quan nhất, đó chính là bao lâu Mạc Tôn đưa người đến cứu thành công, nhưng tiếp theo phải đối mặt với truy đuổi vô cùng tận của tổ chức Carlo. Vì chỉ cần ngày mà chiếc vali chưa được mở ra bản thân -chiếc chìa khóa dự phòng đừng mong ngày yên ổn, trừ phi chiếc vali kia còn tồn tại thế gian này nữa.

      Thứ hai, cũng là khả năng tồi tệ nhất, Mạc Tôn có cách nào cứu ra ngoài, luôn bi giam giữ trong tổ chức Carlo, mỗi ngày đối mặt với uy hiếp dụ dỗ của bọn chúng. Đối với tình huống này, Y La đánh giá lại ý chí của bản thân mình, chắc cũng chịu đựng được bao lâu mà phát điên.

      Nên càng nghĩ càng cảm thấy ba kịch bản kết thúc như vậy đều phải là kết quả mà mong muốn.

      được, chúng ta phải tìm cách để Tiểu Thất giúp đỡ mới được.” Y La mở hai con mắt thâm sì kêu lên “Tiểu Tám, cậu có thể chuyện lần nữa với Tiểu Thất ?”

      chuyện lần nữa có vấn đề gì, nhưng chúng ta có lợi thế để đàm phán.” Tiểu Tám đáp.

      phải là Tiểu Thất muốn quay về hành tinh mẹ sao? Theo tôi, tôi có thể tìm cách cho các cậu quay về hành tinh mẹ, hơn nữa hai cậu còn có thể ở chung chỗ, đây là chuyện tốt mà.” Y La .

      “Thông qua kí chủ, Tiểu Thất đọc được hồ sơ về , cậu ta tính toán số lượng bom mà tháo gỡ trong năm qua và đưa đến kết luận là, cho dù tháo gỡ bom trong vòng trăm năm nữa, chúng tôi cũng thể đủ năng lượng để gửi tin về hành tinh mẹ.” Tiểu Tám lạnh lùng .

      “…” Y La còn lời gì để biện hộ, cho dù muốn tháo gỡ bom nhưng thế giới này cũng làm gì có nhiều bom để tháo gỡ mỗi ngày chứ. So sánh như thế Q tìm cách chế tạo vũ khí hạt nhân đúng là lựa chọn tốt nhất để Tiểu Tám và Tiểu Thất quay về hành tinh mẹ.

      phải là cậu các cậu có luật pháp liên bang gì đó sao? Các cậu thể phá vỡ cân bằng ổn định của hành tinh các cậu đến mà.” Y La hỏi “Tiểu Thất giúp đỡ Q chế tạo vũ khí hạt nhân có phải là làm trái quy định ?”

      “Tư liệu về vũ khí hạt nhân phải do 0017 cung cấp nên hậu quả việc chế tạo vũ khí hạt nhân gây ảnh hưởng cho 0017. Ngược lại kí chủ Q của cậu ta chế tạo vũ khí hạt nhân cung cấp năng lượng giúp ích rất lớn cho 0017.”

      Được rồi, nếu mà so sánh như thế, Y La cảm thấy là đồ bỏ rồi.

      “Dù sao chiếc vali kia nhất định là thể mở ra.” Bây giờ điều Y La chắc chắn cũng chính là điều này.

      “Nhưng dù sao kéo dài như thế cũng chẳng có ý nghĩa gì.”

      “Chứ cậu tôi phải làm sao, chẳng lẽ có biện pháp nào thuyết phục Tiểu Thất sao?” Y La cam lòng.

      “Trừ phi có thể có biện pháp cung cấp năng lượng cho chúng tôi tốt hơn.” Tiểu Tám “Nếu tôi thể thay đổi kết quả tính toán của Tiểu Thất.”

      “Tôi sao có thể có biện pháp nào chứ, chẳng lẽ tôi lại tháo gỡ đầu đạn hạt nhân. Tôi cũng muốn thế chứ, nhưng Q còn có thể tìm tài liệu để chế tạo vũ khí hạt nhân, tôi nơi nào tìm được đầu đạn hạt nhân để mà tháo …”

      Chờ … Đúng vậy!

      Q chế tạo vũ khí hạt nhân phải bắt đầu từ con số , nhưng mà cần a, hơn nữa trái đất này đúng là có vũ khí hạt nhân, mà còn phải chỉ là nơi a.

      “Tiểu Tám, chúng ta chuyện lại với Tiểu Thất.” Y La hưng phấn .

      Nửa giờ sau.

      Q mặc đồ âu phục lại lần nữa ngồi trước mặt Y La, nhìn Y La với vẻ mặt mệt mỏi, hai mắt thâm quầng, cười hỏi “Nghe có chuyện muốn với tôi.”

      “Đúng thế.” Y La gật đầu. Mà trong nháy mắt khi Y La gật đầu, 0018 lại bắt đầu liên hệ với 0017, trong đầu hai người đồng thời mất cảm ứng với hệ thống.

      Lúc này Q nhíu mày lại, ánh mắt nghi hoặc nhìn Y La.

      Mà Y La cũng phối hợp để lộ vẻ kinh ngạc, đánh đòn phủ đầu trước “Xem ra chỉ chúng ta có chuyện đàm luận mà hệ thống của chúng ta cũng có.”

      muốn tìm tôi làm gì?” Q hỏi thẳng, hệ thống thể phản bội kí chủ nên Q cũng lo lắng việc mất cảm ứng với 0017.

      “Về hai lựa chọn mà ông với tôi hôm qua, tôi suy nghĩ, tôi chọn cái nào cả.”

      suy nghĩ cả đêm chỉ nghĩ được như thế.”

      phải, tôi nghĩ đến khả năng thứ ba, mà cả tôi và ông đều có lợi.” Y La giơ ba ngón tay lên “Ông có muốn nghe ?”

      “Ah? Còn có lựa chọn như vậy cơ à, là thú vị.” Q khoanh tay dựa người ghế sô pha làm bộ chăm chú lắng nghe.

      “Là vầy.” Y La chậm rãi , tranh thủ giành thời gian cho Tiểu Tám thương lượng “Nếu giúp ông mở vali chế tạo vũ khí hạt nhân, vậy tôi trở thành tội đồ với thế giới rồi, việc này tôi làm được. Nhưng nếu bị ông giam lỏng ở đây tôi cũng cam tâm, nên tôi nghĩ ra biện pháp vẹn cả đôi đường.”

      “Ông thả tôi ra, đồng thời truy đuổi tôi nữa. Vậy tôi hứa với ông, sau khi về nước tôi chỉ làm người bình thường, sau này cho dù ông chế tạo ra loại bom đạn nào tôi cũng cấp kĩ thuật phòng chống cho chính phủ bất kì nước nào, ông cảm thấy thế nào?”

      “Vấn đề này dễ dàng thực được hơn nếu tôi vẫn giữ ở đây, phải sao?” Q giễu cợt .

      “Nếu như ông giam lỏng tôi, chắc chắn là tâm trạng của tôi tốt, tốt dẫn đến u uất, thế tôi dễ dàng tự sát, nếu tôi tự sát có thể coi như là ông làm tổn thương tôi ?” Y La .

      Vẻ mặt Q biến đổi, đúng là chưa nghĩ đến điểm này.

      “Coi như là khi tôi tự sát, hệ thống cho rằng là do ông hại, nhưng ngày mà tôi chết 0018 tìm kí chủ mới. Ông nghĩ xem nó vì ngăn cản 0017 tìm người như thế nào để làm kí chủ đây.” Y La hơi ngượng ngùng giấu gì ông, thực ra từ khi kí hiệp ước với tôi, 0018 vẫn luôn hối hận tại sao cậu ta lại kí kết với người bình thường như tôi. Nếu mà tôi thực chết tôi chắc là nó rất là cao hứng đó. Đúng lúc tôi lại quen biết với số đặc công cục an ninh quốc gia, nếu như 0018 kí hiệp ước với họ, ông có còn ngày lành !”

      Q biết là Y La uy hiếp ta nhưng thể uy hiếp này đúng là có chút hiệu quả. Nếu như Y La chết, 0018 đổi kí chủ mới, vậy mọi việc vượt khỏi tầm kiểm soát của ta.

      “Dù sao tôi nghĩ, việc làm tội đồ tôi làm được, ngồi tù tôi cũng chịu được. Nếu thực bị ép đến cùng thà là ngọc đá cũng vỡ cho xong.” Y La bắt đầu chơi xấu “Dù sao có tôi ông cũng mở được vali.”

      “Tiểu thư Y La, thời gian còn rất nhiều, cần vội vã quyết định như vậy.” Q hiểu rất bản tính con người, biết thời gian làm con người thay đổi quyết định ngừng, nên cũng vội vã trả lời suy nghĩ của Y La “ hãy suy nghĩ thêm , cần nóng nảy.”

      “Nhìn sắc mặt của chắc là đêm qua ngủ ngon. Tốt nhất là nên về ngủ thêm , hai giờ nữa chúng ta vào sa mạc, ngủ xe thoải mái bằng ngủ giường đâu.”

      xong, Q đợi liên hệ với 0017, xoay người rời khỏi phòng, dứt khoát cắt ngang liên kết giữa hai hệ thống.

      “Liên kết bị gián đoạn.” Giọng của Tiểu Tám lại vang lên trong đầu Y La.

      “Tiểu Tám, cậu chuyện với Tiểu Thất thế nào rồi.” Y La vội vàng hỏi.

      “Cơ bản là 0017 đồng ý nhưng cậu ta có điều kiện.” Tiểu Tám .

      “Điều kiện gì?” Chỉ cần có thể giải quyết tên Q, điều kiện gì Y La cũng đồng ý.

      “Để đảm bảo có thể tháo gỡ vũ khí hạt nhân trong thời gian ngắn nhất mà phải là lời hứa vu vơ, 0017 cầu tôi phải kí hiệp ước tinh thần cùng .” Tiểu Tám .

      “Hiệp ước tinh thần?”

      “Đúng vậy, hiệp ước tinh thần là loại hiệp ước chỉ có kí chủ mới có thể chủ động lập ra, là việc đưa ra năng lượng tinh thần của bản thân kí chủ làm thế chân và để hệ thống giám sát.” Tiểu tám giải thích “Đơn giản mà chính là kí chủ lập ra cho mình mục tiêu, sau đó mượn nợ năng lượng tinh thần của hệ thống, nếu đến ngày mà kí chủ thể hoàn thành mục tiêu hệ thống cắn nuốt năng lượng tinh thần của kí chủ.”

      “Loại hiệp ước này rất phổ biến ở thời đại tinh tế vì năng lượng tinh thần của con người ở thời đại này rất mạnh mẽ. Họ rút phần năng lượng tinh thần để ký kết hiệp ước, cho dù cuối cùng thể hoàn thành hiệp ước, năng lượng tinh thần bị hệ thống cắn nuốt cũng chỉ hao tổn phần , suy yếu chút mà thôi, chỉ cần họ tu luyện thời gian ngắn là hồi phục trở lại. Nhưng người địa cầu như các như vậy.” Tiểu Tám tiếp tục “Năng lương tinh thần của người địa cầu quá thấp, khi kí kết hiệp ước mà hoàn thành, năng lượng tinh thần của bị tôi cắn nuốt, hơn nữa thể chữa trị khỏi.”

      thể chữa trị? cách khác nếu tôi kí kết mà hoàn thành tôi biến thành người ngốc.” Y La hỏi.

      “Đúng thế.”

      Má ơi, quả nhiên là dễ gì lừa dối trí tuệ nhân tạo, thế mà còn tưởng cứ lừa cậu ta đồng ý rồi tính, ngờ người ta thông minh chuẩn bị sẵn hợp đồng chờ rồi nè.

      Thế là phải kí hiệp ước sao?

      Thế này … Tuy rằng trái đất có vũ khí hạt nhân, mà chỉ nơi có, nhưng đâu phải muốn tháo gỡ nó là tháo được đâu.

      Trước mặt đến việc biết địa điểm để vũ khí hạt nhân ở đâu, cho dù biết cũng đâu đến gần được a.

      Xem ra tay bắt giặc là được rồi. Y La bối rối, thời gian cứ trôi qua từng chút , cho đến khi trong tầng hầm xuất hai bảo vệ cao to súng ống đầy người. Y La biết, Q muốn đưa vào sa mạc.

      Trong sa mạc có căn cứ của tổ chức Carlo, vấn đề này mấy người Y La phân tích từ trước, khi tiến vào căn cứ của tổ chức Carlo cơ hội để Mạc Tôn có thể cứu ra coi như là bằng .

      Vậy là trước khi tiến vào căn cứ, phải đưa ra quyết định.

      “Tiểu Tám, Tiểu Thất có kì hạn cho tôi là bao lâu ?”

      “Q đồng ý với 0017 trong hai năm chế tạo vũ khí hạt nhân, cho nên cậu ta cầu phải hoàn thành mục tiêu trong năm.”

      năm? Trong năm, có thể lén vào căn cứ nghiên cứu vũ khí hạt nhân của quốc gia nào đó rồi động chân động tay được ?
      Chris_Luu thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 60: Cắn nuốt

      Cửa sau xe mở ra, Q xách theo vali ngồi xuống phía sau, hề e dè đặt chiếc vali giữa và Y La ngồi.

      Y La nhìn cái vali này, mỗi lần nhìn thấy quả đều muốn đoạt lại rồi phá hủy nó .

      “Có phải biết cách tháo gỡ bom trong cái vali này rồi ? Q đột nhiên hỏi.

      “Ông luôn xách cái vali lượn lờ trước mặt tôi suốt phải là cũng vì mục đích này hay sao?” Y La cũng ngốc, cái vali quan trọng như thế mà Q luôn để nó như như trước mắt Y La. Trừ bỏ việc chắc chắn là thể lấy được nó chạy ra ngoài, chính là muốn cho Tiểu Tám nhìn thấy và cho phương pháp tháo gỡ quả bom trong cái vali. Q muốn ngấm ngầm làm Y La ý thức được, chỉ cần nhàng mở cái vali ra là có thể được tự do ra ngoài.

      Giống như việc đặt chén cơm trước mặt người đói bụng lâu ngày, dù người đó biết bên trong có độc, nhưng bị đói hoa mắt trong lòng kìm được khát vọng ăn cơm.

      “A …” Q cười khẽ, phủ nhận, ra lệnh cho lái xe “Xuất phát !”

      “Dạ.”

      Ngay sau đó, đoàn xe khởi động, bảy chiếc xe cải trang rời khỏi biệt thự bắt đầu tiến vào sa mạc, xe mà Y La và Q ngồi giữa đoàn xe.

      ==

      Lúc này, phía sau tảng đá cách đó hơn trăm mét, Lão Lang cầm ống nhòm nhìn về phía đoàn xe, vừa quan sát vừa thông báo tình hình với Mạc Tôn qua tai nghe “Bọn họ xuất phát.”

      biết.” Mạc Tôn trả lời.

      “Y La ở trong xe chính giữa cùng với Q, số xe là 5789.” Lão Lang còn thêm.

      biết.” Tiểu Thu và Mạc Tôn đồng thời đáp.

      “Nếu tính toán của chúng ta chính xác căn cứ của tổ chức Carlo cách biệt thự khoảng 120km, theo tốc độ của xe sa mạc, chúng ta chỉ có nhiều nhất là hai tiếng rưỡi đồng hồ.” Lão Lang lại lên tiếng.

      được, nếu đến gần căn cứ bên tổ chức Carlo phái người ra tiếp ứng, chúng ta nhất định phải cứu Y La trong vòng hai tiếng.” Mạc Tôn .

      “Bây giờ chỉ hi vọng dự đoán của chúng ta chính xác.” Lão Lang .

      “Nếu sai chúng ta hành động trước.” Mạc Tôn quyết đoán, dù sao tuyệt đối thể để Y La bị đưa vào căn cứ tổ chức Carlo được.

      “Căn cứ vào bản đô vệ tinh cùng với phân tích của em về mật độ xe ra vào sa mạc trong nửa năm qua, vị trí cụ thể của Carlo có thể chính xác lên đến 85%.” giọng nam xa lạ bỗng vang lên trong tai nghe.

      “Ngải Phi, sao giờ cậu lại tự tin quá thể vậy?” Lão Lang kinh ngạc.

      từng thấy em sai sót bao giờ chưa?” Ngải Phi hỏi ngược lại.

      “Được rồi, biết cậu trâu bò rồi.” Lão Lang hơi bất đắc dĩ , mấy năm thấy đứa này sao lại trở nên xấu tính như vậy chứ, chẳng đáng chút nào.

      “Qua vệ tinh em giám sát hành trình đường của bọn họ, mấy chị chờ em gửi qua cho.” Ngải Phi .

      “Được.” Ba người đồng thời đáp.

      ==

      Rất nhanh, đoàn xe tiến vào sa mạc, Y La nhìn dải cát vàng mênh mông lùi về phía sau, hỏi “Chúng ta còn phải bao lâu nữa?”

      lâu lắm đâu, nhiều nhất là ba tiếng đồng hồ.” Q trả lời.

      “Kiến nghị tôi với ông lúc sáng, ông nghĩ thế nào?” Y La tìm chuyện để .

      vội, khi nào về đến căn cứ, tôi suy nghĩ.” Q trả lời vấn đề của Y La, chợt nhớ ra điều gì đó, cầm bộ đàm ra lệnh “Lúc nữa chúng ta có khả năng gặp mấy vị khách mời mà đến, nếu họ tới, chặn hết lại cho tao.”

      .”

      Khách mời mà đến? Y La sửng sốt, chẳng lẽ là mấy người Mạc Tôn?

      “Tôi cảm thấy mấy người bạn kia của xuất vào hôm nay, nghĩ sao?” Q cười .

      Trong lòng Y La lộp bộp, ta có ý gì, chẳng lẽ hôm nay ta cố ý dùng làm mồi nhử để dụ bắt mấy người Mạc Tôn.

      Vì cứu , nhất định là mấy người Mạc Tôn cử người theo dõi sát sao biệt thự, lúc này chắc chắn biết việc bị Q đưa vào sa mạc, có lẽ mấy người họ còn đuổi theo nữa.

      “Nhưng mà, yên tâm, nếu có thể, tôi cố gắn hết sức bắt sống hết bọn họ.” Q thêm “Dù sao tôi cũng có việc xin giúp đỡ, thể làm hại bạn bè của được, phải .”

      Có việc xin giúp đỡ cái khỉ gió, ràng là uy hiếp có.

      Từ biệt thự đến căn cứ nhiều nhất chỉ ba tiếng đồng hồ, Y La biết, ba tiếng đồng hồ này chính là cơ hội duy nhất của . Thời gian cho phép tự hỏi được mất quá lâu, chỉ có thể bước tính bước.

      “Tiểu Tám, nếu tôi cắn nuốt năng lượng tinh thần của Q phần thắng được bao nhiêu?” Y La hạ quyết tâm hỏi.

      “Năng lượng tinh thần của Q cao hơn , còn tôi tương đương với 0017, nên nếu chúng ta cắn nuốt lẫn nhau khả năng thắng lớn.” Tiểu Tám .

      “Nếu tôi đồng ý kí hiệp ước tinh thần sao?”

      “Nếu đồng ý kí kết hiệp ước tinh thần, 0017 đứng ở vị trí trung lập, được bổ sung năng lượng tinh thần của tôi khả năng cắn nuốt Q thành công lên đến 80%.”

      phải là 100% à?” Y La ngạc nhiên hỏi, Tiểu Thất trung lập, và Tiểu Tám hai đánh phải là trăm phần trăm thắng lợi à?

      “Quá trình cắn nuốt rất đau đớn, khi bị mất ý thức năng lượng tinh thần của tôi cũng bị gián đoạn.” Tiểu Tám .

      “…” Y La nhăn nhăn mày “ được, lần phải thành công luôn, nếu lần này thành công chúng ta còn cơ hội lại gần Q nữa.”

      Y La dùng khóe mắt liếc nhìn Q cúi đầu nhìn điện thoại di động bên cạnh, xác nhận lần nữa “Chỉ cần bị ngất xỉu là được đúng ?”

      “Phải.” Tiểu Tám trả lời “Chỉ cần vẫn còn ý thức năng lượng tinh thần bị gián đoạn.”

      “Quá trình cắn nuốt cần bao lâu?” Y La hỏi.

      “Nếu thuận lợi chỉ cần năm phút là đủ.” Tiểu Tám tính toán rồi đưa ra kết luận.

      Năm phút? Năm phút sao, chỉ cần cố gắng năm phút là được, mỗi lần đến kỳ đau cả ngày còn chịu được, năm phút đồng hồ tính làm gì.

      “Tiểu Tám, chúng ta kí hiệp ước .” Y La hề do dự .

      chắc ?”

      “Chắc chắn.”

      “Bắt đầu kí hiệp ước tinh thần.” Theo giọng của Tiểu Tám vang lên, trong đầu Y La lập tức lên tờ giấy chi chít những chữ viết mà hiểu, ngay sau đó những chữ viết này biến đổi thành chữ trái đất.

      Y La nhìn thoáng qua nội dung, đó viết rất nhiều quy định về hiệp ước tinh thần cùng với hậu quả khi làm trái với hiệp ước. cuối cùng dòng chữ màu vàng sáng nổi lên nhấn mạnh nội dung trọng tâm của hiệp ước.

      Trong vòng năm gỡ bỏ đầu đạn hạt nhân cung cấp năng lượng để Tiểu Thất trở về hành tinh mẹ.

      có đồng ý ?”

      “Đồng ý.” Trong nháy mắt Y La tỏ ý kiến đồng ý, làn khói năng lượng tinh thần màu trắng như sương mù bỗng bay ra từ ý thức của Y La, ghi lại dấu ấn tờ giấy.

      “Hiệp ước thành lập.” Tiểu Tám .

      ==

      Cách đoàn xe 30km về phía trước, phía sau cồn cát lớn, chiếc xe việt dã màu đen đỗ, Tiểu Thu dùng ống nhòm quan sát xung quanh.

      “Bọn họ ra khỏi quốc lộ, dựa theo đường của họ lúc này phương hướng của họ chệch với dự tính của chúng ta.” Ngải Phi .

      Lúc trước, khi ngày đầu tiên đến Cai rô, mấy người Lão Lang nhờ Ngải Phi tìm kiếm căn cứ của tổ chức Carlo trong sa mạc. Ngải Phi phụ mong đợi của mọi người, phá vỡ tường lửa của hệ thống vệ tinh Ai Cập, khống chế quyền kiểm soát của vệ tinh. Sau ba ngày kiểm tra và tính toán nhận định địa điểm sa mạc có thể là căn cứ của tổ chức Carlo.

      Mà dựa đường của đoàn xe Q , địa điểm mà Ngải Phi nghi ngờ hình như là hoàn toàn chính xác.

      “Còn bao lâu bọn họ đến chỗ chúng ta?” Tiểu Thu nhìn ống nhòm vừa hỏi.

      Dựa theo kế hoạch vạch ra, vị trí Tiểu Thu đứng chính là đường mà Q nhất định phải qua khi về căn cứ.

      “Chị Tiểu Thu, còn khoảng hai mươi phút nữa mấy người đó đến chỗ chị.” Ngải Phi vừa quan sát tín hiệu đoàn xe vệ tinh vừa .

      rồi.” Tiểu Thu lập tức nhảy xuống xe, sau đó mở cốp xe, lấy xuống cái vali đựng mười mấy quả bom điều khiển từ xa.

      Tiểu Thu cầm bom, ngồi xuống, đào cát lên, bắt đầu chôn bom xuống. Để đảm bảo đoàn xe chắc chắn đạp phải bom, Tiểu Thu rất hào phóng chôn ba quả bom hàng ngang, mỗi quả cách nhau mười lăm mét, cứ như vậy cho dù xe có chạy chệch ra khỏi đường vẫn có thể đảm bảo chạm phải bom.

      “Chị Tiểu Thu, chị phải thôi.” Mười lăm phút sau, Ngải Phi lên tiếng nhắc.

      Tiểu Thu cầm cái xẻng, đứng lên chút do dự, chạy vào trong xe, khởi động rồi điều khiển xe nấp ở sau cồn cát gần nhất.

      Sau khi Tiểu Thu rời khỏi vị trí bao lâu, đoàn xe rầm rập chạy đến.

      Tiểu Thu đưa ống nhòm xác định vị trí chiếc xe có Y La ngồi, sau đó đánh giá khoảng cách giữa chiếc xe đó với những chiếc xe khác “Khoảng cách giữa các xe khoảng năm mươi mét, trong phạm vi an toàn khi bom phát nổ.”

      Tiểu Thu vừa , tay phải vừa nắm chặt cái điều khiển từ xa, chuẩn bị sẵn sàng nhấn nút bất cứ lúc nào.

      “Tôi vào vị trí.” Giọng của Mạc Tôn truyền đến.

      “Tôi ở ngay phía sau, sẵn sàng chi viện.” Lão Lang cũng .

      “Còn phút nữa.” Ngải Phi bắt đầu đếm ngược.

      ==

      “Phát bom, tổng cộng có chín quả chôn dưới cát, khoảng cách mười mét …” Tiểu Tám bỗng nhiên .

      Lời nhắc của Tiểu Tám vừa kịp thời nhưng do tốc độ xe quá nhanh nên dường như là trong nháy mắt khi Tiểu Tám vừa dứt lời, xe liền cán lên quả bom.

      “Khoảng cách mét, bom ngay dưới chân …” Tiểu Tám tiếp tục nhắc nhở.

      Y La kinh hoảng ngẩng đầu, sao lại có bom?

      Thái độ khác thường của Y La làm Q chú ý, mẫn cảm nhìn Y La hỏi “ sao thế?”

      “Đùng! Ầm ầm!”

      Y La còn chưa kịp trả lời, tổng cộng mười tám quả bom đồng thời phát nổ, loạt tiếng động ‘kinh thiên động địa’ vang lên cuốn theo bão cát mịt mù.

      Phía trước phía sau đều có bom phát nổ nên tài xế thể xác định phương hướng an toàn, cuối cùng chỉ có thể giẫm phanh đứng lại. Chiếc xe này được cải trang đặc biệt, chấn động của quả bom thể gây thương tổn cho người trong xe.

      Nhưng sóng xung kích vẫn làm chiếc rung lắc dữ dội, Y La ngồi vững lắc lư va đập vào người Q.

      Đùng! Ầm ầm!

      Tiếng nổ vẫn còn vang lên, Q giãy dụa muốn ngồi dậy.

      “Đối phương có súng, được xuống xe.” Trong bộ đàm vang lên tiếng hét hoảng loạn.

      “Chíu chíu chíu …” Bão cát còn chưa tan, tầm mắt vẫn còn có chút mơ hồ, Mạc Tôn cầm súng chỉ nhìn vào bóng người trong bão cát, bắn từng phát , chẳng mấy chốc mà diệt được bốn năm tên khủng bố.

      Tiểu Thu ném điều khiển từ xa, lấy súng, tìm vị trí thích hợp gia nhập vào hàng ngũ bắn tỉa.

      Lão Lang phía sau đoàn xe, vừa nghe thấy tiếng bắn nhau phía trước, tức khắc giẫm lút chân ga, nhanh chóng bay lại xem náo nhiệt.

      Còn Y La ở trong xe, trong giây phút được Tiểu Tám xác nhận là mấy người Mạc Tôn đến cứu , tức khắc ôm chầm lấy Q, trong hoảng sợ của ta, cụng đầu mạnh vào đầu của Q.

      “Thành lập liên kết tinh thần, bắt đầu cắn nuốt.”

      Dường như có quả bom nổ tung trong đầu Y La, cơn đau đớn thể diễn tả ngừng xé nát thần kinh của , Y La cắn chặt môi mới có thể duy trì làm mình ngất .

      “Mày làm cái gì vậy?” Sau khi liên kết tinh thần được thành lập, Q có thể dùng năng lượng tinh thần chuyện với Y La.

      Y La nào còn sức lực mà chuyện, dùng toàn bộ tinh thần ngừng cắn nuốt năng lượng tinh thần của Q.

      Rất nhanh Q ý thức được năng lượng tinh thần của nhanh chóng bị tan rã, tức vô cùng khủng hoảng hét lên “0017, 0017, mau cứu tao.”

      Nhưng 0017 từ đầu đến cuối giữ yên lặng, lời nào đứng bên, cho đến khi năng lượng tinh thần của Q bị cắn nuốt hết, và cả cậu ta cũng bị hấp thu tiến vào nguồn năng lượng tinh thần mạnh mẽ gấp bội lần.
      A fangChris_Luu thích bài này.

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 61: Bụi trần lắng đọng (Trần ai lạc định)

      Khi Mạc Tôn mở cửa xe ra thấy Y La nằm đè lên người Q, bộ dáng giống như muốn ‘xâm phạm’ ta.

      “Em làm cái gì thế?” Mạc Tôn tức giận kéo Y La xuống.

      “Mạc … Mạc Tôn.” Vừa mới cắn nuốt năng lượng tinh thần của Q xong, trạng thái tinh thần của Y La vẫn chưa hoàn toàn ổn định.

      “Em làm sao vậy?” Mạc Tôn lập tức nhận ra trạng thái khác lạ của Y La.

      “Em … em bị choáng đầu.”

      “Chẳng lẽ bị ảnh hưởng bởi lực xung kích?” Mạc Tôn cau mày, duỗi tay đỡ Y la xuống xe “Em có thể được ?”

      “Chắc là được ạ.” Y La dựa vào người Mạc Tôn, cố gắng ổn định năng lượng tinh thần của mình.

      “Lão Mạc, mau lên! có thời gian đâu.” Lão Lang lướt xe đến ngừng trước mặt Mạc Tôn và Y La chặn lại tên khủng bố chạy đến.

      Tuy rằng loạt bom lúc nãy làm mấy tên khủng bố chấn động choáng váng, nhưng vì muốn gây tổn thương cho Y La nên loại bom Tiểu Thu đặt có uy lực rất . Vì thế mấy tiếng nổ tuy lớn nhưng ra chẳng nổ chết được người nào, bây giờ mấy tên đó bắt đầu cầm vũ khí xông đến.

      Hành động lần này của ba người chủ yếu là để cứu Y La, cũng muốn ham chiến, Mạc Tôn ôm Y La chạy về hướng xe Lão Lang.

      “Cái vali, cái vali …” Y La dù mơ mơ màng màng nhưng vẫn nhớ thương cái vali chứa tài liệu về vũ khí hạt nhân.

      “Cái vali ở trong xe hả?” Mạc Tôn lập tức hiểu được Y La đến cái vali nào.

      ghế sau.” Mạc Tôn liếc mắt quay đầu nhìn lại, xuyên qua cửa sổ xe ô tô, có thể nhìn thấy bóng dáng mờ mờ của chiếc vali màu bạc được Q nắm chặt trong tay.

      “Lão Mạc, mau lên!” Lão Lang thấy Mạc Tôn đứng yên lại lên tiếng giục.

      Mạc Tôn khó xử, cái vali ở trước mắt, nếu lấy nó để lại hậu họa vô cùng, nhưng mà bây giờ quay lại bị tổ chức Carlo bao vây thể chạy thoát được.

      “Trong vali có bom.” Y La lại lên tiếng nhắc.

      Có bom? Lập tức mắt Mạc Tôn sáng lên, xoay người nhắm vào ổ khóa vali bắn phát.

      “Đùng!”

      Sức công phá của quả bom này lớn nhưng cũng đủ khiến Q choáng váng bắn ra khỏi xe. Vốn dĩ tinh thần của Q bị hao tổn, trong lúc mê man lại bị bom ném ra ngoài, lăn hai vòng mặt đất, hoàn toàn hôn mê.

      Nhìn như vậy, đúng là ngày xưa có bao nhiêu oai phong lúc này có bấy nhiêu thê thảm.

      Mạc Tôn thấy phát súng của mình trúng mục tiêu, dừng lại phút giây nào, ôm Y La chạy nhanh về phía xe của Lão Lang.

      Lão Lang chờ Mạc Tôn bế Y La lên xe, xoay người quăng ra hai quả bom, hai tiếng ầm ầm vang lên làm bụi đất bay đầy trời, lợi dụng thời cơ, Lão Lang cướp đường chạy như bay.

      “Tiểu Thu, kết thúc công việc.” Lão Lang vừa lái xe, vừa báo cho Tiểu Thu.

      .” Thấy Lão Lang lái xe , Tiểu Thu bắn yểm hộ mấy phát súng nữa, bắn vào lốp xe để ngừa bọn họ đuổi theo, sau đó mới lái xe chạy khỏi trường.

      Lão Lang lái xe đường chạy như bay, cho đến khi xác định còn người đuổi theo, mới quan tâm hỏi thăm Y La. nhìn vào kính chiếu hậu thấy Y La vẫn luôn nhắm mắt dựa vào người Mạc Tôn lo lắng hỏi “Em Y La bị làm sao thế? Bị thương hả? Trúng đạn rồi hả?”

      Lúc nãy lộn xộn như vậy, phải là trúng đạn lạc đó chứ.

      có.” Mạc Tôn kiểm tra qua, thấy có vết thương người Y La “Có thể là xung lực của ba quả bom quá lớn làm ấy đụng đầu vào xe.”

      “Vậy chắc là có vấn đề gì lớn đâu.” Khi bàn kế hoạch, mấy người họ tính toán sức công phá của mấy quả bom, cho dù Y La bị ảnh hưởng cũng chỉ bị chấn động não mà thôi.

      có vấn đề lớn? Mạc Tôn nhìn khuôn mặt trắng bệch có chút máu của Y La, có cách nào thuyết phục chính mình là sao cả “ lái nhanh lên chút, Y La ổn lắm.”

      Lão Lang sửng sốt, thấy Mạc Tôn sốt ruột như vậy, cần nhìn cũng biết là tình trạng của Y La chắc chắn thể chỉ là chấn động não đơn giản.

      Chẳng lẽ lúc nãy mấy người họ tính toán sức công phá bom có sai sót? Chân ga vừa mới buông lỏng lại lần nữa bị nhấn lút cán, Lão Lang nôn nóng chạy về hướng nội thành Cai rô.

      Mà lúc này, trong đầu Y La bỗng nhiên xuất nguồn năng lượng tinh thần nữa giằng co hỗn loạn.

      “Tiểu Tám, tôi khó chịu quá.” Vốn cho rằng sau khi cắn nuốt năng lượng tinh thần xong đau đớn nữa nhưng lại ngờ rằng sau khi cắn nuốt xong còn đau nữa nhưng toàn bộ đại não của giống như đống hồ nhão, lộn tùng phèo làm thể suy nghĩ được gì.

      “Là sơ sót của tôi.” Tiểu Tám tự trách “ biết phương pháp tu luyện năng lượng tinh thần nên thể có cách ổn định phần năng lượng tinh thần thêm này.”

      “Vậy tôi phải làm sao bây giờ?” Y La khó chịu “Đầu óc của tôi đảo loạn, khó chịu quá.”

      “0017, cậu kí hiệp ước với Q nên quen thuộc với năng lượng tinh thần của , cậu ổn định nó trước .” Tiểu Tám với 0017.

      “Ổn định? Để tôi hấp thu nó luôn phải tốt hơn sao?” 0017 nghi hoặc.

      được.” Tiểu Tám phủ quyết.

      “Tại sao? Ký chủ mà ổn định được năng lượng tinh thần còn gì hấp thu nó. Để tôi hấp thu thay cũng là vì tốt cho ấy hơn mà.” 0017 hỏi “Hay là cậu định dạy cho ta phương pháp tu luyện năng lượng tinh thần?”

      phải.” Tiểu Tám “Cậu cứ ổn định nó trước , năng lượng tinh thần này dùng vào việc khác sau.”

      “Được thôi.” Nghĩ đến việc bây giờ Y La cũng là ký chủ của mình, 0017 ra tay hỗ trợ ổn định năng lượng tinh thần của Q.

      Năng lượng tinh thần của Q được 0017 ổn định dần dần, cuối cùng hóa thành sợi khí màu vàng trôi lãng đãng trong đầu Y La. còn nguồn năng lượng này xung đột, năng lượng tinh thần của Y La cũng dần ổn định.

      ấy ngủ rồi.” Sau khi năng lượng tinh thần của Y La ổn định, 0017 có thể cảm nhận được trạng thái của .

      ấy vừa cắn nuốt tinh thần của Q xong nên thể lực và tinh thần đều bị tiêu hao quá mức, cần phải nghỉ ngơi.” Tiểu Tám giải thích.

      “Hình như cậu có vẻ thích ký chủ này nhỉ.” 0017 kỳ quái “Thế mà cậu còn phương pháp tu luyện năng lượng tinh thần cho ấy.”

      “Tôi phương pháp cho ấy, tôi chỉ giúp ấy cắn nuốt mà thôi.” Tiểu Tám “Luật pháp Liên Bang quy định được tiết lộ phương pháp tu luyện năng lượng tinh thần, tôi làm trái.”

      Đúng vậy, chính vì luật pháp liên bang có quy định này nên 0017 mới chuyện năng lượng tinh thần có thể bị cắn nuốt cho Q biết. Cũng vì thế mà Q mới có thể tùy ý năm lần bảy lượt ngồi cạnh Y La mà phòng bị gì, cho Y La cơ hội thực việc cắn nuốt.

      “Tôi chỉ ngạc nhiên vì cậu với ấy nhiều điều về năng lượng tinh thần như thế.” 0017 .

      “Vì cậu chứ sao.” Tiểu Tám “Tôi cần phải thu cậu về.”

      “Tôi cũng đâu làm trái với luật Liên Bang.” 0017 .

      “Nhưng cậu phá vỡ cân bằng ở tinh cầu này.”

      “Trong phạm vi tính toán của tôi, đây là phương án khả thi.” 0017 kiên trì .

      “Nhưng phương án đó phá vỡ cân bằng ở tinh cầu này.” Tiểu Tám cũng kiên trì.

      “…” 0017 chần chừ chút rồi hỏi “0018, cậu tiến hóa, có tình cảm rồi?”

      “…” 0018 cũng im lặng, trả lời nhưng cũng phủ nhận.

      Thân là hệ thống trí tuệ nhân tạo, tồn tại của họ bị vô số những điều lệ hạn chế, nhưng đồng thời chỉ cần trong phạm vi điều lệ cho phép được phép làm bất cứ việc gì.

      Dựa theo tính toán ban đầu của 0017, vào thời khắc cuối cùng khi Q chế tạo vũ khí hạt nhân, cậu ta truyền thụ kiến thức mà Q muốn cho , sau đó trước khi kiến thức đó phá vỡ cân bằng ở địa cầu cậu ta rời . Như vậy, rối loạn ở địa cầu tính người nó.

      Nhưng mà hiển nhiên, phương án khả thi mà cậu ta tính toán được tán đồng của Q.

      “Tôi mặc kệ cho dù cậu có tiến hóa tình cảm hay nhưng hãy nhớ kĩ mục đích cuối cùng của chúng ta là trở về hành tinh mẹ.” Đây là mệnh lệnh tối cao được khắc sâu vào trình tự của mỗi hệ thống.

      Thực ra, Tiểu Tám cũng biết là nó có phải tiến hóa có tình cảm hay , chỉ là bỗng nhiên có ngày, nó phát nó hay làm số việc dư thừa. Ví dụ như cho Y La cách chữa trị cho Đường Hạo.

      Nhưng mà khi quyết định chuyện đó, Tiểu Tám vẫn tuân thủ vô cùng nghiêm ngặt những trình tự tính toán được lập trình, cậu ta cũng biết việc này có phải là chứng minh cậu ta tiến hóa có tình cảm hay .

      ==

      Khi Y La tỉnh lại đêm khuya, nằm trong phòng mình, bên cạnh là Mạc Tôn nhắm mắt nghỉ ngơi.

      Tính cảnh giác của Mạc Tôn rất cao, gần như là cùng lúc với Y La nhìn về phía , Mạc Tôn cũng mở mắt “Em tỉnh rồi hả?”

      “Sao em lại ngủ vậy?” Khi Y La mở miệng mới phát giọng mình khàn đặc.

      “Uống nước.” Mạc Tôn bưng ly nước bên cạnh, đưa đến cho Y La ngồi dậy “Ở xe em bỗng nhiên bị hôn mê, lúc ấy bọn đều tưởng em bị thương, kết quả khi đến bệnh viện …”

      Y La thấy Mạc Tôn ngừng lại, hỏi dồn “Đến bệnh viện sao ạ?”

      “Bác sĩ vì quá mệt mỏi nên em chỉ ngủ mà thôi.” Bây giờ nhớ lại Mạc Tôn vẫn cảm thấy dở khóc dở cười, dưới tình huống như vậy, tinh thần của người bình thường phải vô cùng phấn khởi mới phải, vậy mà người này còn có thể ngủ, đúng là phổi bò mà (nguyên văn là tim lớn: tâm đại).

      “Có thể là trước đó thần kinh em căng thẳng quá.” Đâu phải chỉ căng thẳng mà đại não còn suýt chút nữa bị năng lượng tinh thần phá hủy “Đúng rồi, cái vali kia bị hủy chưa?”

      Lúc đó đầu Y La rối loạn nên chưa thấy .

      “Vali bị hủy rồi, bắn vào khóa vali, quả bom trong vali phát nổ, chắc là tài liệu trong đó bị hủy rồi.” Mạc Tôn .

      “Vậy là tốt rồi.” Y La thở phào nhõm “ còn thứ này, vậy tổ chức Carlo thể lúc nào cũng quấn lấy em .”

      “Chỉ là đáng tiếc, chúng ta chưa giết được Q.” Mạc Tôn tiếc hận.

      sao đâu, sau này cũng chẳng làm được chuyện gì nữa đâu.” Năng lượng tinh thần bị hút hết, sau khi tỉnh lại trở thành người ngốc. thiên tài như thế mà lại bị hủy hoại, nếu ta phải là phần tử khủng bố Y La cảm thấy vô cùng tiếc hận.

      “Em cái gì?” Mạc Tôn nghi hoặc.

      “Ý em là chỉ cần có vũ khí hạt nhân, dù chế tạo ra loại bom nào, em cũng đều có thể tháo gỡ.” Y La giải thích.

      “Như vậy nghĩa là, nếu sau này bọn có việc em sẵn sàng giúp đỡ phải ?”

      “Nếu như phải là em được …” trải qua bao nhiêu chuyện, Y La cũng có ý định trốn tránh nữa.

      “Bây giờ em định theo chủ nghĩa hùng đấy à.” Mạc Tôn cười “Thế giới này làm gì có chuyện có người nào thể được chứ?”

      “Em chỉ như vậy thôi, có chuyện gì là tốt nhất.” Y La cũng muốn sống như vậy đâu.

      “Trời còn chưa sáng, em ngủ tiếp , mai chúng ta về nước.” Mạc Tôn nhìn đồng hồ .

      “Chúng ta về nước luôn sao? Paris ạ?” Y La kinh ngạc.

      Paris làm gì?”

      “Ách … Lần này vì chuyện của em mà Đường Hạo giúp đỡ rất nhiều, em muốn cám ơn ấy.” Y La ấp úng .

      “Việc này hả, gọi điện thoại là được rồi.”

      được!” Y La kích động .

      Mạc Tôn nghi ngờ nhìn Y La.

      .” sao có thể gặp Đường Hạo, gặp được Đường Hạo làm sao có thể chữa trị thân thể cho .
      A fang, bellchuongChris_Luu thích bài này.

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 62: Gặp lại Đường Hạo

      Sân bay Cai rô.

      Thời gian đăng ký vẫn còn chưa đến, hai người Tiểu Thu và Y La phấn khởi dạo các cửa hàng miễn thuế, Lão Lang lặng lẽ đến gần Mạc Tôn.

      phải chúng ta thống nhất đưa em Y La về Long Thành sao, sao cậu lại đổi ý Paris vậy?”

      “Y La muốn cám ơn Đường Hạo.”

      “Gọi điện thoại là được rồi, chúng ta qua thế này, vậy là cậu thông báo trước với cậu ấy rồi hả.” Tình tình Đường Hạo rất kì quặc, đặc biệt là sau khi bị thương, nếu phải là chuyện quan trọng chịu gặp bọn họ. Muốn cậu ấy giành chút thời gian để gặp mặt Y La chuyện cám ơn này nọ chắc phải là chuyện dễ.

      “Tôi báo rồi.”

      “Thế cậu lấy cớ gì mà thuyết phục Đường Hạo gặp mặt?”

      “Tôi tôi thích Y La, nhờ cậu ấy nể mặt chút.”

      “Loảng xoảng!” Lão Lang cầm chắc vali, rơi thẳng xuống đất làm suýt nữa hỏng tay kéo.

      Tiểu Thu nghe được tiếng động quay đầu hỏi “Các làm sao thế?”

      có gì, có gì, hai người cứ dạo .” Lão Lang nhanh chóng nhặt vali lên, kéo Mạc Tôn ra vẻ bình tĩnh ra bên ngoài “Vừa nãy cậu cái gì?”

      “Tai bị lãng khi nào thế?” Mạc Tôn ghét bỏ .

      “Cậu lừa Đường Hạo hay là đấy?”

      “Lúc đầu là muốn lừa cậu ấy.”

      “Lúc đầu … Vậy còn bây giờ?” Lão Lang nhạy bén bắt được từ quan trọng.

      “Chuyện này ta sau, đến giờ đăng ký rồi.” Mạc Tôn nhìn nhìn thời gian, quay đầu nhắc hai nương, chờ hai người thanh toán xong cùng đăng ký.

      Qua bảy giờ hành trình, máy bay đáp xuống sân bay Paris an toàn.

      Vừa ra khỏi cổng sân bay, mọi người thấy bác Đường đứng cạnh chiếc xe Bentley chờ họ.

      “Hoan nghênh mọi người đến Paris.” Bác Đường cười tủm tỉm .

      “Bác Đường.”

      “Bác Đường.”

      Mấy người cùng chào hỏi.

      “Mọi người vất vả rồi, thiếu gia chờ mọi người mãi.” Bác Đường kéo cửa xe mời mọi người lên xe.

      Biệt thự sân vườn của Đường Hạo rất rộng lớn, từ sân bay đến cổng sân vườn xe hết hơn tiếng đồng hồ mà từ cổng sân vườn đến cửa biệt thự xe mất mười phút, khí chất vương giả bậc này, tuy rằng Y La định liệu trước nhưng vẫn nhịn được mà kinh hãi.

      “Tới rồi.” Bác Đường xuống dẫn mọi người vào “Gần đây thân thể của thiếu gia được thoải mái lắm nên thời gian nghỉ trưa hơi lâu chút, mọi người ở phòng khách ngồi chờ lát, tôi báo cho thiếu gia ngay.”

      “Đường Hạo lại thoải mái sao ạ?” Lão Lang lo lắng hỏi.

      Mạc Tôn và Tiểu Thu cũng lo lắng nhìn về phía bác Đường, cái gì mà gọi là thời gian nghỉ trưa lâu hơn chút, bây giờ sắp tối rồi mà còn ngủ đến bây giờ, rốt cuộc đây là ngủ trưa hay bị hôn mê đây?

      “Gần đây thiếu gia tốn tâm lực tương đối nhiều cho nên thân thể chịu nổi.” Bác Đường như cười như .

      “…” Xong, mọi người hiểu, bác Đường này lại ám chỉ cho bọn họ biết có việc cũng ít tìm đến làm phiền Đường Hạo .

      “Bác Đường yên tâm, sau này có việc gì nữa.” Mấy năm nay, Tiểu Thu là người liên hệ với bác Đường nhiều nhất nên quen thuộc với ông hơn.

      “Tôi đây yên tâm rồi.” Giọng của bác Đường tốt hơn “Hay là tôi cho người đưa mọi người về phòng nghỉ ngơi chút, đến giờ cơm chiều gặp thiếu gia luôn.”

      Mọi người đều phản đối, xách hành lý đến phòng nghỉ.

      Những ngày qua xảy ra rất nhiều chuyện, Y La cũng chưa có thời gian tắm rửa cho , sau khi vào phòng nghỉ, việc đầu tiên Y La làm là tắm nước ấm nâng cao trạng thái tinh thần chút.

      “Tiểu Tám, dùng năng lượng tinh thần chữa trị cho Đường Hạo có hạn chế gì ?” Y La vừa lấy khăn lau tóc vừa hỏi, quên mục đích chuyến lần này của mình.

      có gì hạn chế nhưng thời gian chữa trị tương đối lâu, khoảng hai tiếng đồng hồ.” Tiểu Tám chỉ cần bảo đảm và Đường Hạo ở chung trong gian, khoảng cách quá hai mét là được.”

      “Hai tiếng đồng hồ cơ à.” Hiển nhiên là Y La ngờ thời gian cần lại nhiều như vậy, tức cảm thấy có chút khó khăn “Vừa rồi bác Đường vẫn luôn là thân thể Đường Hạo gần đây được tốt, ý muốn mấy người bọn tôi cần quấy rầy ấy. Bây giờ phải làm sao mới có thể làm Đường Hạo ở mình cùng tôi trong hai tiếng đồng hồ đây?”

      Vấn đề lớn hơn chính là cũng thân quen gì với Đường Hạo lắm. đâu thể thẳng ra rằng, này, tôi biết cách chữa trị cho , nên thành ở cùng tôi hai tiếng đồng hồ .

      “Hai người muốn sử dụng năng lượng tinh thần chữa trị cho con người sao?” thanh của 0017 bỗng vang lên trong đầu “Hai người lấy năng lượng tinh thần ở đâu?”

      “Ách …” Từ khi hấp thu 0017 xong nó vẫn luôn yên lặng, bây giờ chợt nghe thanh của nó quả Y La có chút quen.

      đúng, năng lượng tinh thần của người địa cầu quá thấp thể dùng để chữa trị thân thể, chẳng lẽ …” 0017 “0018, cậu định sử dụng chính năng lượng tinh thần của mình để chữa trị cho con người à?”

      phải, tôi định dùng năng lượng tinh thần của Tiểu Tám.” Y La .

      “Vậy là định dùng năng lượng tinh thần của tôi?” trái đất chỉ có hai nguồn năng lượng tinh thần ngoài trái đất, phải là 0018 nhất định là cậu ta.

      “Tiểu Thất à, việc này tôi vẫn chưa kịp bàn bạc với cậu, tôi nghĩ như thế này …” Y La cười ha ha .

      “Tôi đồng ý.” 0017 cắt ngang.

      Lời chưa nghẹn trong cổ họng Y La, có đối lập mới thấy là Tiểu Tám quả là đáng .

      “Ký chủ, để tôi chuyện với 0017.” Tiểu Tám bỗng nhiên .

      “À.” Có Tiểu Tám giúp đỡ, tất nhiên là Y La cảm thấy nhàng hơn, sau đó Tiểu Tám và Tiểu Thất cùng biến mất trong đầu Y La, hai hệ thống tạo liên kết riêng giữa chúng, thầm bàn luận.

      Đại khái qua mười phút, tóc Y La cũng khô, thanh của Tiểu Tám lại vang lên trong đầu xong rồi.”

      “Tiểu Thất, cậu đồng ý rồi sao?” Y La vẫn muốn hỏi ý kiến của 0017.

      “Xin hãy nhớ kỹ hiệp ước tinh thần của chúng ta, nếu trong vòng năm thể tháo gỡ đầu đạn hạt nhân cung cấp đủ năng lượng cho chúng tôi, tôi cắn nuốt năng lượng tinh thần của , làm thành kẻ ngốc nghếch.” Tiểu Thất nhắc nhở.

      “Biết rồi, biết rồi, cậu yên tâm.” Y La cũng muốn biến thành kẻ ngốc, sau khi điều trị cho Đường Hạo nghĩ cách. Nếu thực có cách nào gia nhập cục an ninh quốc gia.

      Nhưng chỉ sợ đến lúc Tiểu Thất và Tiểu Tám về hành tinh mẹ, kỹ thuật tháo gỡ bom đạn của của chính có còn được cục an ninh quốc gia coi trọng hay .

      “Cốc cốc!”

      Y La còn suy tư, tiếng gõ cữa bỗng vang lên.

      Y La vội vàng ra mở cửa, đứng ngoài cửa chính là Mạc Tôn.

      “Ăn cơm thôi.” Mạc Tôn tới gọi Y La ăn cơm.

      “Vâng, chờ em chút.” Y La quay lại cầm điện thoại di động rồi mới theo Mạc Tôn đến phòng ăn “Biệt thự lớn quá , em còn nghĩ biết mình có tìm thấy đường đến nhà ăn , may mà đến kêu em.”

      “Ừ.” Y La vừa mới tắm xong, toàn thân tỏa ra mùi hương thơm nhè bay về chóp mũi Mạc Tôn.

      “Lão Lang và Tiểu Thu trước rồi ạ?” Y La lại hỏi.

      “Hai người đó trước rồi, bên này.” Mạc Tôn thấy Y La tiếp tục thẳng về phía trước lập tức vươn tay giữ chặt tay người nào đó, chỉ chỉ lối rẽ bên tay phải.

      “Em là em lạc đường mà.” Y La xấu hổ cười cười “Từ cảm nhận phương hướng của em được tốt, chỗ nào mà chỉ lần là em tài nào nhớ nổi, ít nhất là phải ba lần mới được, lần trước ở ngân hàng Thụy Sỹ em cũng suýt bị lạc đường.”

      “Lần sau em mà bị lạc đường gọi điện thoại cho .” Mạc Tôn bỗng nhiên .

      “A??” Y La sửng sốt, hiểu ra sao.

      “Có việc gì tìm cảnh sát.” Mạc Tôn .

      “Đúng ha, suýt nữa em quên là cảnh sát ha.” Y La cười hì hì “Vậy khi nào về Long Thành nhớ phải bảo vệ em đó nha.”

      “Được.” Mạc Tôn đồng ý ngay.

      Y La rất là vui vẻ, tình nghĩa cách mạng như thế này đâu phải dễ dàng mà có, nhìn ấy thẳng thắn chưa kìa.

      Hai người vừa cười vừa , rất nhanh đến nhà ăn. Vừa vào cửa, lọt vào tầm mắt là chiếc bàn ăn dài gần như nhìn thấy đầu bên kia, loại bàn mà chỉ thấy xuất trong các bữa tiệc yến hội lớn ở Âu Mỹ.

      “Cái bàn dài quá vậy trời.” Y La kinh ngạc cảm thán “ phải chỉ có bốn người chúng ta thôi à.”

      “Nhà bọn họ lớn nên dụng cụ gia đình cũng hơi bự.” Mạc Tôn giải thích.

      “…” Đối với giải thích như vậy, Y La quả là bái tạ.

      “Hai người còn lề mề cái gì thế, nhanh lên, tôi sắp chết đói rồi mà.” Lão Lang vẫy tay.

      Hai người đến, Y La đến ngồi cạnh Tiểu Thu, Mạc Tôn ngồi cạnh Lão Lang, Đường Hạo ngồi ở vị trí chủ trì.

      Sau khi mọi người đến đủ, bác Đường cho người mang đồ ăn lên, tuy rằng đây là bàn ăn kiểu Tây nhưng ngồi đây đều là người Trung Quốc, bác Đường dặn nhà bếp làm các món ăn Trung Hoa.

      Mọi người đều đói bụng, hơn nữa lại là người quen nên chẳng hề khách khí, bắt đầu vùi đầu vào ăn. Ngay từ đầu, Y La còn có vẻ rụt rè, nhưng mà thấy tất cả mọi người đều vùi ăn liên tục nên từ từ cũng quản được chính mình. Cho đến khi Đường Hạo bưng ly rượu vang chủ động mời Y La ly, Y La mới hoảng hốt nhớ đến.

      Hình như, đến đây là vì đặc biệt muốn cảm ơn Đường Hạo, sao bây giờ lại để cho Đường Hạo mời rượu như thế này.

      “Chuyện của Ong Vàng tôi vẫn chưa có dịp cám ơn Y La nữ sĩ.” Đường Hạo .

      …. Là tôi nên cảm ơn mọi người mới đúng, nếu có mọi người tôi bị tổ chức Carlo bắt rồi.” Y La vội vàng .

      “Y La nữ sĩ hủy tài liệu vũ khí hạt nhân …”

      “Được rồi, được rồi, tất cả đều là bạn bè mà, cám ơn tới cám ơn lui có mệt vậy hả.” Lão Lang chẳng có chút kiên nhẫn nghe mọi người khách sáo, nghe thấy là hết muốn ăn luôn rồi.

      “Đúng vậy, đừng khách sáo như vậy.” Mạc Tôn cũng .

      Đường Hạo nhìn thoáng qua Mạc Tôn, dường như nghĩ đến việc gì đó, cũng đặt ly rượu xuống “Cũng được, dù sao bác sĩ cũng tôi uống ít rượu thôi.”

      “Bác sĩ cho uống đừng uống nữa, bác Đường lại lo lắng.” Tiểu Thu cũng .

      “Thực ra, uống rượu cũng có lợi gì với sức khỏe của tôi, cũng chỉ là để an tâm thôi.” Đường Hạo “Tôi cũng nhiều lần với bác Đường, mọi việc đều được định trước rồi, chúng ta cứ thuận theo tự nhiên thôi, nhưng mà bác ấy vẫn cứ như vậy.”

      “Bác Đường cũng chỉ mong giữ gìn sức khỏe, nhỡ đâu có ngày nào đó chúng ta tìm được phương pháp chữa trị cho sao.” Tiểu Thu .

      nghĩ giống bác ấy quá, chẳng trách bao nhiêu người mà chỉ có là bác ấy nhăn mặt.” Đường Hạo .

      Mạc Tôn và Lão Lang đều biết mình là người mà bác Đường muốn nhìn thấy, tức xấu hổ ho khan vài tiếng.

      “Trừ phi có kỳ tích xảy ra, nếu cái ý tưởng thực tế này cũng chỉ là tự an ủi mình mà thôi.” Đường Hạo thêm.

      “Có lẽ thực có kỳ tích sao.” Y La nhân cơ hội vào.

      Có lẽ là giọng của Y La quá mức chắc chắn, tất cả mọi người đều quay lại nhìn .

      “Em … Em đọc và thấy qua mấy trưởng hợp đặc biệt, người bị bệnh ung thư sau đó khỏi hẳn đó, với lại phải là bác sĩ cũng thường ý chí nghị lực của bệnh nhân có thể chiến thắng bệnh tật hay sao, cho nên chỉ cần Đường Hạo luôn kiên trì, có lẽ có kỳ tích xảy ra sao.” Y La giải thích.

      “Cám ơn.” Đường Hạo khách sáo cám ơn, trong giọng có chút tin tưởng nào, muốn mọi người chuyện bệnh tình của mình nữa nên sang chuyện khác “Đúng rồi, lúc trước ở Cai rô tôi làm tạm mấy công cụ tháo gỡ bom có sử dụng được ?”

      “Sử dụng tốt lắm ạ.” Y La vội vàng “Cám ơn .”

      “Mấy cái đó đều chỉ làm tạm thời, để lúc nào tôi cho người làm cho bộ dụng cụ tháo gỡ bom hoàn chỉnh, xem như là tôi tặng và …” Đường Hạo vừa vừa nhìn thoáng qua Mạc Tôn, thấy Mạc Tôn lắc đầu rất Đường Hạo hiểu , lái qua “tặng quà cho .”

      Y La nhận ra động tác của hai người nhưng Lão Lang và Tiểu Thu đều là người tinh mắt, hai người người hiểu , người nghi hoặc.

      “Dụng cụ tháo gỡ bom ạ?” Mắt Y La sáng lên, nương theo mà luôn “À … em vẫn còn số dụng cụ cần dùng đến, có thể làm phiền làm giúp em luôn ?”

      thiết kế?” Lúc trước, Đường Hạo rất thích thiết kế radar quét bom của Y La, cho nên vừa nghe Y La có dụng cụ muốn nhờ làm tức khắc phấn chấn tinh thần.

      “Dạ.” Y La gật đầu “Là số dụng cụ đặc biệt để tháo gỡ bom, bên ngoài khó mà làm được nên em đành làm phiền .”

      Y La cũng cảm thấy da mặt mình hơi bị dày, nhưng mà cũng vì muốn cứu người nên da dày môt chút cũng sao. Đường Hạo là hùng vì nước vì dân như thế, Y La đành lòng nhìn sống hết quãng đời còn lại trong bệnh tật ốm đau.

      “Có bản thiết kế ?” Quả nhiên là Đường Hạo cảm thấy rất hứng thú.

      “Có ạ, trong email của em.” Lúc trước khi cùng Tiểu Tám học tập kiến thức về tháo gỡ bom đạn, Y La cũng học ít về dụng cụ tháo gỡ bom, Y La vẽ số dụng cụ hiếm thấy và để trong email.

      “Vậy chút nữa in ra rồi cho tôi xem.”

      “Dạ.” Trong lòng Y La vui vẻ, nghiên cứu bản vẽ gì đó, hai tiếng đồng hồ là quá nhàng.

      Mạc Tôn nhìn Y La và Đường Hạo chuyện, cảm thấy hôm nay Y La có chút nhiệt tình thái quá, nhưng từ lời chẳng thấy có vấn đề ở chỗ nào cả.

      Có thể từ góc độ nào đó, Y La lừa dối thành công bốn vị đặc công của cục an ninh quốc gia.
      bellchuong, Chris_LuuA fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :