1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quan Hệ Nguy Hiểm - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 53: Chìa khóa thể để lại

      Làm thủ lĩnh của Thâm Lam, hiệu suất làm việc của Kình rất cao, chỉ cần ba ngày giúp Y La mua được tin tình báo về chìa khóa.

      Hướng Nhất Trạch gọi điện thoại video đến đúng vào lúc đêm khuya, Y La vừa mới ngủ được hai tiếng đồng hồ bị đánh thức, cả người còn mơ mơ hồ hồ chưa được tỉnh táo “Sao cậu lại gọi vào giờ này?”

      “Tin tình báo chị cần có.” Hướng Nhất Trạch .

      “Tình báo? Tình báo cái gì?”

      “Tình báo về chìa khóa a …” Hướng Nhất Trạch kêu lên.

      “A … tôi nhớ rồi, vậy cậu cũng đâu cần gọi điện thoại cho tôi vào đêm hôm thế này, cậu biết giờ này là mấy giờ à.” Cho dù là ai, ngủ ngon bỗng nhiên bị đánh thức giữa chừng chẳng có tâm tình tốt đẹp gì.

      “Em đảm bảo sau khi chị nghe tác dụng của chìa khóa lập tức muốn ngủ nữa.” Hướng Nhất Trạch chắc chắn .

      “Vậy cậu …” Y La rồi xoa xoa hai mắt.

      “Chị như thế này em làm sao? Được rồi, để em gửi tin cho chị, tự chị đọc .” Tin tình báo quan trọng như vậy, Hướng Nhất Trạch nghĩ cùng người ngái ngủ.

      “Ừ, cũng được, chút nữa cậu gửi cho tôi nhé.” Y La ngáp cái “Đúng rồi, tin tình báo này hết bao nhiêu tiền? Chút nữa tôi gửi Wechat cho cậu luôn.”

      “Gửi Wechat cho em? Chị đùa à?” Hướng Nhất Trạch hết nổi, chị này nghĩ tin tình báo là đồ ăn sao, lấy mấy chục mấy trăm phát bao lì xì qua.

      “Vậy cậu cho tôi số tài khoản cũng được.” Y La quả là quá mệt, còn hơi sức đâu mà tranh luận với Hướng Nhất Trạch về phương thức trả tiền.

      “Chị chờ chút.” Hướng Nhất Trạch quay đầu nhìn qua bên cạnh như chuyện với ai đó, khoảng hơn mười giây sau, Hướng Nhất Trạch lại nhìn màn hình “ em , tin tình báo này em lấy tiền của chị.”

      cậu hào phóng, là người tốt a, giúp tôi cảm ơn cậu nhá.” Y La khen có lệ.

      “Được rồi, để em gửi tin cho chị, khi nào tỉnh ngủ chị xem, em cúp đây.” Hướng Nhất Trạch hơi tức giận cúp điện thoại, đau lòng chính mình khi có được tin tình báo vội vội vàng vàng gọi điện đến làm chi, người ta có nóng ruột đâu.

      , sao lại lấy tiền của chị ấy?” Hướng Nhất Trạch hỏi trai mình.

      “Nếu bọn họ quả có thể giải quyết được chuyện này, số tiền đó coi như là tài trợ.” Khóe miệng Kình giương lên, nở nụ cười bí hiểm.

      ==

      “Đinh.”

      Y La định thả điện thoại xuống để ngủ tiếp tin nhắn của Hướng Nhất Trạch gửi đến, Y La mở tin theo thói quen, sau đó ….

      “A a a …”

      tiếng kêu thảm thiết cắt xuyên màn yên lặng ở Zurich.

      “Sao thế?”

      Ba người còn lại trong chưng cư bị tiếng kêu cực kì thảm thiết này đánh thức, Mạc Tôn chạy vọt lại dùng chân đá văng cửa phòng Y La “Y La.”

      Mạc Tôn-với sát khí đầy người, mở cửa chỉ thấy mình Y La trong phòng thả lỏng “Có chuyện gì xảy ra vậy?”

      “Làm sao thế?” Lúc này Lão Lang và Tiểu Thu cũng chạy đến.

      “Có tin tình báo về chìa khóa.” Giọng Y La run rẩy, run run giơ điện thoại di động của mình ra.

      Mạc Tôn nhăn mày, duỗi tay cầm di động của Y La.

      Mười phút sau.

      Bốn người mặc áo ngủ, vẻ mặt nghiêm túc ngồi trong phòng khách, , chính xác mà chỉ có ba người nghiêm túc, còn Y La vẫn lâm vào trạng thái thể tin được.

      “Sao việc lại lớn như vậy a.” Lão Lang thở ngắn than dài.

      “Dã tâm của tổ chức Carlo có bao giờ là đâu.” Tiểu Thu cũng .

      “Tuyệt đối thể để tổ chức Carlo lấy được chìa khóa.” Mạc Tôn nhìn Y La “Ngày mai em ngân hàng Thụy Sỹ, lấy chìa khóa ra hủy nó ngay.”

      Y La ôm ly cà phê, lâu lâu nhấp ngụm, hiển nhiên là nghe mọi người chuyện.

      “Y La? Y La?” Mạc Tôn đưa tay quơ quơ trước mặt Y La.

      “A?A?” Y La hoảng hốt lấy lại tinh thần “ gì?”

      “Tôi là ngày mai em ngân hàng Thụy Sỹ lấy chìa khóa ra rồi hủy nó .” Mạc Tôn thể để chiếc chìa khóa lại.”

      “Vậy … Mọi người hề nghi ngờ tin tức này là giả sao?” Đến giờ Y La vẫn cảm thấy thể tin được “Đồ vật như thế này sao có thể tùy tiện bị người khác lấy ra ngoài chứ.”

      Ba người liếc nhau, biết là Y La có ý thức giác ngộ hơn người bình thường nhiều rồi nhưng mức độ tiếp thu vẫn trong quá trình học hỏi.

      Lão Lang cười cười “Em Y La, thế giới này, chuyện em thể tưởng tượng được có nhiều lắm.”

      phải, chuyện khác em có thể hiểu được, nhưng chuyện này …” Y La nuốt nuốt nước miếng “ tổ chức khủng bố mà có thể chế tạo vũ khí hạt nhân? Loại kỹ thuật cao cấp như thế phải chỉ có vài quốc gia mới có sao?”

      “Cho nên bọn họ mới lấy trộm a.” Mạc Tôn “Hơn nữa, cho dù là hay giả chìa khóa cũng thể để lại.” Vì tính chất nguy hiểm của chìa khóa khi bị mất là điều mà họ thể gánh được.

      Sáu năm trước, tổ chức Carlo phái người lẻn vào nước Nga, ăn trộm phương pháp chế tạo vũ khí hạt nhân. Tất cả tư liệu về chế tạo vũ khí hạt nhân được khóa trong cái vali, chỉ có chìa khóa đặc chế mới có thể mở ra. Nhưng trong quá trình vận chuyển tư liệu, chiếc chìa khóa bỗng nhiên biến mất, tổ chức Carlo chỉ nhận được cái vali thể mở ra. Từ đó về sau, Carlo vẫn luôn tìm kiếm chiếc chìa khóa ngừng.

      Đây là tin nhắn mười phút trước Hướng Nhất Trạch gửi đến.

      “Bọn họ muốn chế tạo vũ khí hạt nhân để làm gì? Định hủy diệt trái đất à?” Y La khó hiểu “Nếu trái đất bi hủy diệt phải là bọn họ cũng xong đời à?”

      “Reeves-thủ lĩnh của tổ chức Carlo là người có dã tâm điên cuồng, vốn là vương tử của quốc gia vùng Trung Đông, trong cuộc đấu tranh chính trị nội bộ thua trai mình. Sau đó bắt đầu thành lập tổ chức khủng bố ý đồ lật đổ chính quyền của người trai, đoạt lại vương vị lần nữa. Nhưng mọi chuyện như mong muốn, chính biến thành công, cuối cùng còn bị đuổi ra khỏi chính đất nước mình.” Mạc Tôn “Nhưng dã tâm của vẫn chết, mười mấy năm qua, tổ chức Carlo ngừng lớn mạnh. Loại người như đối với quyền lực có khát vọng biến thái, cho dù làm ra chuyện gì nữa cũng phải là chuyện lạ.”

      “Nếu thực chế tạo được vũ khí hạt nhân, như vậy có lợi thế khi đối thoại với Liên Hợp Quốc.” Tiểu Thu “Đến lúc đó, đừng có thể có được vương vị, nếu muốn thành lập quốc gia mới Liên Hợp Quốc cũng phải thận trọng mà suy xét.”

      “Cho nên dù thế nào nữa chúng ta cũng thể để có được tư liệu về chế tạo vũ khí hạt nhân được.” Mạc Tôn nhấn mạnh lần nữa.

      “Ngày mai em lấy chìa khóa ra.” Nếu tin tình báo này là chiếc chìa khóa thể để lại được.

      Mạc Tôn nhìn đồng hồ “Vẫn còn thời gian, mọi người ngủ lát . Sáng mai chúng ta ngân hàng Thụy Sỹ.”

      Dứt lời, mọi người đều tản ra, ai về phòng người nấy.

      Những người khác có tâm trạng để ngủ tiếp Y La biết, nhưng chẳng thể ngủ nổi.

      “Tiểu Tám à, tôi cứ tưởng thế giới quan của mình được đổi mới đủ rồi, ai ngờ vẫn chẳng là gì.” ngủ được, Y La tán chuyện với Tiểu Tám “Trước kia tôi nghĩ là mình tháo gỡ mấy quả bom, cứu sống mấy chục mấy trăm người là chuyện to tát lắm rồi, ngờ rằng có ngày tôi còn phải cứu sống toàn thế giới.”

      “Bọn họ chỉ hủy chìa khóa, đâu cần hủy vũ khí hạt nhân, cũng phải là chuyện khó khăn gì.”

      “Vì cái chìa khóa này mà tôi suýt chết vài lần đó, cậu còn muốn tôi hủy vũ khí hạt nhân nữa hả?” Y La sửng sốt “ đúng, vũ khí hạt nhân cũng có thể tháo gỡ sao?”

      “Vũ khí hạt nhân cũng là loại bom, bom có thể tháo gỡ.” Tiểu Tám đương nhiên.

      “Má ơi, có thể tháo gỡ á!” Lúc trước Y La chỉ cảm thấy Tiểu Tám ‘trâu bò’ mà thôi, bây giờ ‘trâu bò’ cũng đủ để hình dung Tiểu Tám nữa rồi.

      “Ở thời đại tinh tế, vũ khí hạt nhân bị đào thải từ sớm, trong các cuộc đấu tranh ở thời đại tinh tế, chúng tôi sử dụng vũ khí năng lượng ánh sáng (vũ khí quang năng) chỉ cần quả bom quang năng có thể làm trái đất tan thành tro bụi.”

      quả bom là có thể hủy diệt trái đất á, vậy nếu mấy người các cậu có ý định chiếm lĩnh trái đất …”

      “Giữa các nền văn minh tinh tế có hiệp ước tinh thần, thể tùy tiện tiến hành công kích đối với các nền văn minh cấp thấp, nên cần lo lắng cho an nguy của địa cầu.”

      “Vậy là tốt rồi, nhưng mà cho dù tôi có lo lắng cũng vô dụng, chỉ cần các cậu quăng quả bom là tôi tan thành tro bụi, lo lắng có lợi ích gì.” Vũ khí hạt nhân đủ là da đầu Y La tê dại, còn tâm trí đâu mà quan tâm đến cái gì mà vũ khí quang năng, lúc này tò mò hơi với vấn đề tháo gỡ vũ khí hạt nhân. “À này, chúng ta thực có thể tháo gỡ vũ khí hạt nhân à?”

      “Có thể, nhưng chúng ta cần phải có dụng cụ đặc thù.”

      “Dụng cụ? Dụng cụ dễ thôi, tìm người chế tạo là được.” Y La yên tâm.

      muốn tháo gỡ vũ khí hạt nhân? Nếu có thể tháo gỡ quả bom hạt nhân, năng lượng thu được chắc đủ để tôi gửi tin hiệu cấp cứu về hành tinh mẹ, như vậy có thể liên hệ được với người của hành tinh chúng tôi.” Tiểu Tám .

      “Tháo gỡ quả bom hạt nhân có thể có đủ năng lượng cho cậu gửi tín hiệu cấp cứu hả? Vậy nếu 0017 chế tạo ra quả bom hạt nhân có phải cũng có đủ năng lượng để gửi tín hiệu hay ?” Y la suy luận.

      “Đúng vậy, tôi nghĩ lúc đầu khi 0017 kí kết hiệp ước với ký chủ cũng là vì muốn tìm cách trở lại hành tinh mẹ.”

      cách khác, ký chủ 0017 cũng có thể chế tạo ra bom hạt nhân sao? Vậy …” Y La vừa mới thả lỏng người lại trở nên căng thẳng, tên Q kia chẳng phải dạng người tốt lành gì, nếu chế tạo bom hạt nhân thế giới gặp nguy hiểm sao?

      đừng lo lắng, trình tự hệ thống của 0017 cũng có hạn chế, trước khi năng lượng tích trữ được đến mức độ nhất định thể truyền thụ những tri thức về những loại bom có lực sát thương lớn cho ký chủ được.” Tiểu Tám giải thích “Giống như trước khi gặp phải bom hạt nhân, tôi có cách nào truyền thụ tri thức về phương pháp tháo gỡ nó cho được.”

      ra là thế, cậu thế tôi an tâm rồi, nếu thế giới này lộn xộn mất thôi.” Y La vỗ vỗ ngực tự an ủi “Nhưng mà việc này cũng thể để lâu được, phải nghĩ biện pháp đưa 0017 trở về, cứ để cậu ta tự do bên ngoài thế này, quả thực là thể làm tôi yên lòng được.”

      “Chỉ cần có thể tìm được ký chủ 0017, tôi thử thuyết phục cậu ta.”

      “Tôi biết, cậu yên tâm . Dù sao vì chuyện chìa khóa, tôi bị tổ chức Carlo theo sát rồi, gặp ký chủ 0017 chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.” Y La xong nhịn được mà lo lắng cho chính mình “Sợ là lúc đó cậu chưa kịp thương lượng với 0017, tôi phăng teo mất rồi.”

      “Cậu ta làm tổn thương .” Tiểu Tám chắc chắn.

      “Cậu dễ nghe, người ta là đối tượng khủng bố đó, có thể nghe cậu hay sao?” Y La trợn trắng mắt.

      “Tôi rồi, tôi và 0017 là hai hệ thống sinh đôi, tuy rằng khắc chế lẫn nhau nhưng ra chúng tôi là cùng thể. Nghĩa là, ký chủ của chúng tôi thể làm tổn thương lẫn nhau.” Tiểu Tám “Nếu ký chủ của 0017 giết hại , hoặc giết hại ký chủ 0017 bị năng lượng tinh thần phản lại, đồng thời hệ thống tách khỏi hai người.”

      “Năng lượng tinh thần phản lại? bị làm sao?” Y La tò mò.

      “Năng lượng tinh thần phản lại làm tinh thần tổn thương rất lớn, dựa theo cách của người trái đất các bị biến thành kẻ ngốc.” Tiểu Tám .

      “Ha!” Y La vui vẻ “Nghe cậu tôi yên tâm hơn nhiều rồi, điều cậu vừa đúng là bùa hộ mệnh mà.”
      Xu trần, Chris_LuuA fang thích bài này.

    2. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 54: Năng lượng tinh thần của Tiểu Tám

      Từ ngân hàng Thụy Sỹ ra, trong tay Y La chỉ có bức ảnh, đây là bức ảnh lấy từ két sắt của chú họ Tần Dạ Minh. Trong két sắt của chú họ chỉ có tấm ảnh và chiếc chìa khóa, chìa khóa được Mạc Tôn lấy xử lý, còn tấm ảnh Y La định mang về theo để làm kỷ niệm.

      “Giờ hủy chiếc chìa khóa em hoàn toàn có đường lui.” Tuy rằng biết từ trước nhưng Y La vẫn nhịn được mà cảm thán câu.

      “Em sợ hả?” Mạc Tôn hỏi.

      “Sợ hãi cũng vô ích mà thôi.” Y La cảm thán, bỏ bức ảnh vào túi xách “Chúng ta phải làm gì tiếp theo đây?”

      Tuy là Y La cảm khái nhưng nét mặt vẫn bình tĩnh, trong mắt là quyết tâm lùi bước, dáng vẻ thong dong bình tĩnh khác hoàn toàn so với trước đây.

      “Chúng ta về trước, lão Lang liên hệ với cục an ninh quốc gia, để xem họ trả lời chúng ta như thế nào rồi tính sau.”

      “Vậy chúng ta có thể siêu thị trước khi về ?” Y La đột nhiên hỏi.

      “Em muốn mua cái gì?”

      “Em mua đồ ăn a, mấy bữa nay chúng ta ăn phải là pizza cũng là bò bít-tết, em ngán lắm rồi, chúng ta mua đồ về nấu lẩu .” Y La cười cho ý kiến.

      Vì thế đêm đó, bốn người vây quanh bếp điện từ nấu nồi lẩu, vừa thảo luận kế hoạch hành động tiếp theo.

      “Hôm nay tôi liên hệ với Phương lão đầu.” Lão Lang , vươn tay vớt miếng thịt dê.

      “Có phải bị mắng xối xả ?” Mạc Tôn hỏi.

      “Tôi biết thằng nhóc nhà cậu cố ý mà, biết ông ấy mắng người mà còn bảo tôi gọi cho ông ấy.” Lão Lang mắng.

      “Tôi đâu có cách nào, nếu tôi chủ động liên hệ với Phương lão đầu phải là thừa nhận là việc ở sân bay Zurich cũng có chân của tôi à.”

      “Em cậu, chả lẽ cậu nghĩa là ông ấy biết sao?” Lão Lang trợn trắng mắt.

      “Ông ấy cũng chỉ đoán mà thôi, có chứng cứ, nhưng nếu tôi chủ động chạy đến nhảy nhót trước mặt ông ấy, ông ấy cũng đâu thể mắt nhắm mắt mở được. Dù sao tôi vẫn còn là nhân viên công vụ của quốc gia, cảnh sát nhân dân đó, phải chú ý chút hơn.”

      “Làm như cậu tha thiết với công việc đó lắm ấy, chẳng biết là ai khi biết mình bị điều làm cảnh sát, vẻ mặt tình nguyện đến mức nào.” Lão Lang oán giận.

      “Dù sao tôi cũng làm được hơn năm, dần dần cũng phát chỗ tốt của việc làm cảnh sát, như là chỉ số nguy hiểm thấp, cần công tác, có chế độ nghỉ phép, lại còn có tiền thưởng nữa.” Mạc Tôn càng càng cảm thấy nghề cảnh sát này đúng là khá tốt.

      Tiểu Thu ngồi bên nghe nhịn được mà phụt cười, thực ra mà , những đặc công nghỉ hưu như bọn họ, nếu thực phải về nhà dưỡng lão chắc chắn là bị ‘sốc’ thời gian. Làm cảnh sát đúng là rất thích hợp để giảm xóc, hoàn toàn thoát khỏi công tác chiến đấu mà cũng có nhiều nguy hiểm như trước, đúng là nơi tốt để đến công tác.

      “Tôi lười phải chuyện nhảm nhí với cậu.” Lão Lang chuyện chính “Phương lão đầu tin của chúng ta có được từ nguồn đáng tin cậy, là tin vỉa hè, thể tin được.”

      “Tin do tổ chức Thâm Lam cung cấp mà cũng thể tin sao?” Y La khiếp sợ.

      “Ông ấy chỉ sĩ diện mà thôi.” Mạc Tôn hừ lạnh, nhưng mà nghĩ cũng phải, đường đường là cục an ninh quốc gia, có thông tin cũng do tổ chức khủng bố cung cấp, nghe là cảm thấy xấu hổ rồi.

      “Nhất định là ông ấy xác nhận với chính phủ Nga.” Tiểu Thu chắc chắn , dựa tính cẩn thận của Phương lão đầu, cho dù tin tin tức tình báo của họ ông ấy cũng xác nhận.

      “Dù ông ấy hỏi nhưng phải xem người ta có dám thừa nhận hay a.” Tin cơ mật của quốc gia bị lấy trộm, chuyện mất mặt như vậy, ai mà muốn thừa nhận. (Chi tiết này thích chút nào, xấu bạn Nga a, xem ra Trung Quốc đúng là ưa gì Nga)

      “Chỉ cần mục đích của chúng ta đạt được là xong.” Mạc Tôn .

      “Cũng đúng.” Lão Lang uống ngụm bia “Tuy rằng Phương lão đầu , nhưng mà cũng ám chỉ, vào thời điểm quan trọng thầm trợ giúp chúng ta.”

      Đúng vậy, ngay từ đầu bọn họ cũng chẳng hi vọng là cục an ninh quốc gia nhận vụ này.

      Tuy rằng cục an ninh quốc gia có bộ phận chống khủng bố, nhưng phải chuyện gì gió lay cũng phái đặc công xử lý. Bọn họ báo việc này cho cục an ninh quốc gia là chỉ muốn ở những thời điểm nào đó có được giúp đỡ về lực lượng phương tiện kĩ thuật để hành động thuận lợi hơn mà thôi. Ví dụ như chuyện nhờ Ngải Phi giúp đỡ phải lén lút giấu diếm nữa.

      “Vũ khí đâu?” Mạc Tôn nhìn về phía Tiểu Thu.

      “Vũ khí chuẩn bị đầy đủ.” Tiểu Thu nhìn Y La “Chị vừa là bạn của em bên Thâm Lam giảm giá 50% cho chị, tiết kiệm được rất nhiều tiền, khi nào chúng ta bay Cai rô có thể mua vé máy bay hạng nhất.”

      “Giảm 50% cơ á? Em có mặt mũi vậy sao?” Y La hơi giật mình, hiển nhiên là ngờ tên nhóc Hướng Nhất Trạch lại hào phóng như vậy.

      “Này, mọi người có phát là hình như Thâm Lam rất nhiệt tình với chuyện này ?” Lão Lang “Vừa cung cấp tin tình báo, vừa giảm giá vũ khí.”

      “Tôi cũng thấy vậy đấy.” Tiểu Thu phụ họa “Nhưng mà tổ chức Thâm Lam phải là lúc nào cũng kỳ ba như vậy sao? kiếm tiền phi pháp lại còn thường xuyên làm từ thiện.”

      Mỗi năm, tổ chức Thâm Lam đều danh quyên khoản tiền rất lớn cho các tổ chức từ thiện, điều châm chọc nhất chính là, họ vừa bán vũ khí cho quân phản loạn vừa trích khoản lớn mua sắm đồ dùng thiết yếu sinh hoạt cho người dân của các đất nước này, chính phủ các quốc gia khi biết được chuyện này cũng biết phải làm thế nào cho phải.

      Nhận nó, sở dĩ có nhiều nạn dân như vậy, đây cũng là phần trách nhiệm của Thâm Lam.

      nhận, họ vẫn cứ kiếm tiền từ những người dân của quốc gia họ, lấy cũng uổng.

      Nhưng mà cũng may là Thâm Lam làm từ thiện nhưng đều là danh, chính phủ các quốc gia đều vô cùng ăn ý mà làm bộ biết, ngầm nhận rồi đem phân phát cho những người dân đói khổ của mình.

      “Có lẽ đúng như bọn họ từng , bọn họ thuần túy chỉ là thương gia.” Mạc Tôn “Chẳng qua hàng hóa họ buôn bán tương đối đặc biệt mà thôi.”

      “Cũng phải, cho dù là có Thâm Lam cũng xuất những kẻ buôn bán vũ khí khác.” Lão Lang khó hiểu “Nên lần này bọn họ giúp đỡ chúng ta là vì sao? Chẳng lẽ là Q đoạt việc kinh doanh của họ?”

      phải đâu.” Y La lắc đầu “Hướng Nhất Trạch Q có ý định hợp tác với họ để sản xuất bom tàng hình và bom cộng hưởng, nhưng trai cậu ta đồng ý.”

      “Chắc là ta muốn phá vỡ cân bằng.” Mạc Tôn “Nếu hai loại bom này mà được sản xuất hàng loạt đưa ra thị trường rộng rãi hậu quả dám tưởng tượng.”

      “Như vậy xem ra, tổ chức Thâm Lam vẫn có chút lương tâm.” Trong thời gian này, ấn tượng của Y La về Thâm Lam được cải thiện nhiều.

      Ba người nhìn thoáng qua Y La, nhưng phản đối, cho dù là bọn họ có lương tâm hay là , dựa theo luật pháp quốc tế tổ chức Thâm Lam vẫn là tổ chức khủng bố tội ác tày trời.

      “Nếu Thâm Lam cũng hy vọng Carlo có thể thực được, vậy chúng ta có thể nhờ họ trợ giúp nhiều hơn , giống như là … tin tình báo về Carlo nhiều hơn.” Lão Lang rồi nhìn Y La.

      nhìn em làm gì?” Y La có dự cảm xấu.

      “Trong mấy người chúng ta em là người có mặt mũi lớn nhất.” Lão Lang nhướng mày.

      “Người ta giúp chúng ta rất nhiều, chúng ta lại hỏi thêm có phải là được voi đòi tiên ?” Y La hỏi.

      “Chỉ hỏi chút thôi mà, nếu ta tự nguyện giúp chúng ta chắc chắn đồng ý cung cấp tin tình báo, nếu ta muốn chúng ta cũng đâu ảnh hưởng gì.” Lão Lang .

      “Nhưng mà … da mặt em mỏng.” Tuy rằng Lão Lang sai nhưng cái hành động mặt dày được voi đòi tiên này thực là quá mất mặt.

      “Vậy em thử đổi góc độ mà xem xét xem. Chúng ta tiêu hủy tài liệu về vũ khí hạt nhân mà tổ chức Carlo có, lớn chính là cứu vớt cả thế giới, cũng là cứu sống quốc gia, hành động cao thượng như thế, mặt dày mày dạn chút có đáng gì.” Lão Lang tẩy não cho Y La.

      như vậy … cũng đúng ha.” Cho dù phải là cứu vớt cả thế giới nhưng trước mắt cũng là cứu sống cái mạng của , da mặt quả đáng gì.

      Ừ, cùng lắm sau này khi giao lưu kỹ thuật tháo gỡ bom với Hướng Nhất Trạch, thái độ của mềm mỏng với cậu ta hơn chút.

      Đối với nhận thức này của Y La, Mạc Tôn nhịn được mà buồn cười, khóe miệng khẽ nhếch, nhàng “Vậy chờ Đường Hạo chuẩn bị hộ chiếu mới xong, chúng ta Cai rô.”

      “Được.” Mọi người gật đầu.

      Đến nỗi vì sao lại Cai rô, tất nhiên là vì Q ở Cai rô.

      Ở sân bay Zurich, khi bắn chết Ong Vàng, lúc Ngải Phi thực việc xóa bỏ video theo dõi phát Q cũng có mặt ở sân bay. Vì thế Ngải Phi thuận tiện xâm chiếm quyền quản lý sân bay, rất nhanh tra được chuyến bay của Q là đến Cai rô.

      Cai rô là thành phố gần sa mạc nhất của Ai Cập, liên tưởng đến mục đích của tổ chức Carlo là muốn nghiên cứu phát triển vũ khí hạt nhân, sa mạc hoang vắng quả là địa điểm lý tưởng để thực việc này.

      ==

      Hiệu suất làm việc của Đường Hạo rất cao, sau khi Mạc Tôn với là mọi người muốn Cai rô, chỉ cần ngày, Đường Hạo cho người đưa đến bốn vé mày bay và bốn hộ chiếu có lai lịch hoàn toàn mới. Hơn nữa chuẩn bị chu đáo nơi ấn náu cho bọn họ khi đến Cai rô, và tất nhiên là đủ tiền địa phương cho mọi người tiêu pha.

      “Vũ khí của Thâm Lam sau khi nhận được tôi chuyển cho mọi người.” Sức khỏe của Đường Hạo tốt nên chỉ có thể ở Paris làm công tác hậu cần.

      “Đúng là người có tiền, làm gì cũng mau.” Lão Lang tán thưởng, nếu phải là Đường Hạo ra tiền, tiền của mấy người bọn họ chẳng thể mua nổi vũ khí chứ đừng là chi phí cho hành động tiếp theo.

      Đường Hạo thèm để ý mấy lời vô nghĩa của Lão Lang, tiếp “Tôi cũng chuẩn bị ba máy radar quét bom, ngày mai cho người đưa ra sân bay.” Nghĩ đến việc Q là chuyên gia chế tạo bom, Đường Hạo còn đặc biết thiết kế cho ba người ba máy rà quét bom.

      Đường Hạo lại dặn dò thêm những việc cần chú ý, cuối cùng mới nhìn qua màn hình video, cao quý lãnh diễm (cao ngạo, lạnh lùng) nhổ ra câu “Mấy người đừng có mà chết sớm hơn cả tôi đấy.”

      “Đệt, cậu mới là người chết sớm ấy, đúng … chết tiệt … cái gì mà chết hay chết, cậu đừng có xúi quẩy.” Lão Lang mắng.

      “Thực ra tôi hi vọng tôi có thể chết sớm hơn mọi người.” Virus người Đường Hạo đến nay y học thế giới vẫn tìm ra cách chữa trị, thân thể của Đường Hạo tất nhiên là thể sống lâu như người bình thường được, nên mới như vậy.

      Nhớ đến tình trạng của Đường Hạo, nét mặt của mọi người trở nên nặng nề. Mạch Tử hi sinh, bọn họ có thể tìm Ong Vàng để báo thù, Lão Lang bị cài bom, bọn họ có thể tìm biện pháp để tháo gỡ nó, nhưng thân thể của Đường Hạo, chỉ có thể ngày càng yếu dần do tấn công của virus, đối với việc này, bọn họ cũng bó tay.

      Y La cũng được Mạc Tôn về hoàn cảnh của Đường Hạo nên có thể hiểu được ý trong lời của Đường Hạo. Thực ra mỗi lần nhìn thấy , đều nhịn được mà tiếc nuối cho .

      “Nếu virus trong cơ thể Đường Hạo có biện pháp nào chữa được hay quá.” Y La nhủ thầm trong lòng.

      “Cũng phải là có cách.” Tiểu Tám bỗng nhiên .

      “Có biện pháp sao? Chẳng lẽ cậu còn biết cách diệt trừ virus gây bệnh hả?” Y La khiếp sợ “ phải là cậu chỉ biết tháo gỡ bom thôi sao?”

      “Tôi biết cách để diệt trừ virus gây bệnh, nhưng tôi biết cách để điều trị cho Đường Hạo.” Tiểu Tám .

      “Cách gì vậy?” Y La lập tức hỏi.

      “Củng cố năng lượng tinh thần.” Tiểu Tám giải thích “Ở thời đại tinh tế, năng lượng tinh thần mà mạnh mẽ có thể làm được rất nhiều việc, làm thân thể mạnh khỏe là đặc tính cơ bản nhất của năng lượng tinh thần. Chỉ cần có đủ năng lượng tinh thần có thể dùng nó để giải mã hệ thống ADN của Đường Hạo, sử dụng kháng thể của chính cơ thể chống lại virus.”

      “Như vậy cũng được sao?” Y La thể tin “Vậy là nếu tôi muốn điều trị cho Đường Hạo cần năng lượng tinh thần là bao nhiêu? Tôi phải tháo gỡ bao nhiêu bom?”

      “Cấp bậc năng lượng tinh thần của đủ, có cách để chữa trị cho thân thể.”

      “Vậy nãy giờ cậu mấy cái này đều là vô nghĩa à?” Y La vui .

      “Năng lượng tinh thần của được, nhưng của tôi có thể.” Tiểu Tám “Khi mới được sinh thành, trong cơ thể chúng tôi có phần năng lượng tinh thần dự trữ đến từ hành tinh mẹ của chúng tôi, đó là năng lượng tinh thần dân tộc mạnh mẽ.”

      “Vậy cậu có thể …”

      được.” Tiểu Tám biết Y La muốn gì “Năng lượng tinh thần dự trữ vốn là nhiều lắm, khi tôi kí kết hiệp ước với sử dụng phần, nếu lại mất phần này nữa tôi hoàn toàn ngủ say.”

      Y La lập tức nhận ra việc này ổn, Tiểu Tám thể ngủ say, nếu Tiểu Tám ngủ say, khi Q chế tạo ra bom có người tháo gỡ. Đúng vậy, nếu là 0017 ngủ say có vấn đề gì.”

      Y La kích động “Có phải là 0017 cũng có năng lượng tinh thần ?”

      “Phải.”

      “Chúng ta có thể lừa cậu ta lấy năng lượng tinh thần cho chúng ta sử dụng ?” Y La hưng phấn.

      “…” Tiểu Tám khó có khi mà nghẹn họng, tuy rằng gần đây chỉ số IQ của ký chủ nhà mình tăng ít, nhưng mà thể nhận ra cậu ta dẫn dụ nhanh như thế chứ.

      “Có được ?” Y La truy hỏi.

      “Có.” Tiểu Tám thành “Nếu năng lượng tinh thần của mạnh hơn của ký chủ 0017, có thể trực tiếp xóa bỏ hiệp ước kí kết giữa 0017 và ta, mạnh mẽ kí hiệp ước với 0017.”

      Quả nhiên là có biện pháp, Y La hưng phấn mà hai mắt tỏa sáng.

      này phấn khích cái khỉ gì vậy? Mạc Tôn khó hiểu nhìn Y La.
      Chris_LuuA fang thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 55: Tổ chức Carlo

      Ở trong thành phố, Đường Hạo thuê căn biệt thự hai tầng có hầm ngầm, bốn người khi đến biệt thự việc đầu tiên là kiểm tra phòng, cảnh vật xung quanh.

      Biệt thự lớn, sau khi cất hành lý, bốn người vòng là có thể nắm được hoàn cảnh xung quanh, sau đó mọi người cùng tập trung tại hầm ngầm.

      Trong tầng hầm, có căn phòng có khóa cửa bằng mật khẩu, Tiểu Thu đến ấn mật mã vô cùng thuận tay, cửa phòng lập tức mở ra.

      Mọi người nối đuôi nhau vào phòng, trong nháy mắt khi Y La vào phòng, nhìn thấy đủ các kiểu vũ khí được treo đầy vách tường, hóa đá tại chỗ.

      Tuy rằng trước khi vào căn phòng này, Tiểu Tám cảnh báo trước với trong phòng có 58 quả bom, nhưng bây giờ Y La chưa thấy quả bom nào bị bức tường treo đầy vũ khí kia làm khiếp sợ nhúc nhích được.

      “Ngay cả KT87 mà cũng có, tổ chức Thâm Lam này đúng là thể lường được.” Lão Lang cầm khẩu lên ngắm nghía.

      “Ý muốn đến loại súng mà tháng trước quân độ Mỹ mới ra mắt ấy hả, ấy là bên đó còn chưa trang bị ống nhòm tử ngoại nữa đó.” Mạc Tôn lắp bắp kinh hãi, loại vũ khí của quân đội Mỹ phải là ai cũng có thể có được.

      “Vũ khí ngụy trang cũng có luôn này, mọi người xem khẩu súng son môi giảm thanh này xem, kỹ thuật tốt hơn nhiều so với người bên cục an ninh quốc gia chúng ta.” Tiểu Thu cầm cây son môi lên.

      “Này … Đây là súng ạ?” Cuối cùng Y La cũng hồi phục tinh thần, nhìn món đồ trong tay Tiểu Thu nhìn sao cũng thấy là cây son mà thể tin được.

      “Đúng thế.” Tiểu Thu rồi bắt đầu thao tác cho Y La xem “Ở đây có hai bộ phận, mở cái nắp màu đỏ này ra là son môi, nhưng vặn cái nắp màu đen lộ nòng súng ra. Loại súng ngụy trang này mang theo rất tiện nhưng khuyết điểm chính là độ chính xác chuẩn, chỉ có thể sử dụng ở cự ly gần.”

      Y La hiểu, chỉ có thể liên tục gật đầu và cảm thán.

      “Cho em nè.” Tiểu Thu giải thích xong đưa cây son cho Y La.

      “Cho em? Em cần đâu.” Y La xua tay , đâu biết sử dụng mấy đồ nguy hiểm như súng đâu.

      “Em cầm .” Mạc Tôn “Hành động lần này chúng ta đều cùng tham gia, em cầm để phòng thân.”

      Tiểu Thu cười rồi tiếp tục đưa qua cho Y La “ biết sử dụng cũng sao, để chị dạy em sử dụng.”

      Y La lại nhìn thoáng qua Mạc Tôn, thấy gật đầu, lúc này mới duỗi tay cầm lấy sau đó cẩn thận nhìn ngắm nghiên cứu.

      Mọi người nghiên cứu vũ khí xong trở lên phòng khách lầu, thảo luận phương án hành động tiếp theo.

      “Nếu tổ chức Carlo muốn nghiên cứu chế tạo vũ khí hạt nhân căn cứ của bọn họ nhất định ở sa mạc, thiết lập con đường vận chuyển ra vào thường xuyên.” Lão Lang . “Nếu vậy việc tìm kiếm của chúng ta dễ dàng hơn nhiều.”

      “Nhưng sa mạc lớn như vậy, vả lại xe vận chuyển của họ nhất định ngụy trang, mà se ra vào sa mạc lại có rất nhiều, chúng ta lại chỉ có mấy người, việc sàng lọc dễ dàng đâu.” Tiểu Thu ra điều băn khoăn.

      “Vì thế chúng ta cần chi viện .” Lão Lang chỉ chỉ lên đỉnh đầu.

      “Chi viện ?” Trong ba người chỉ có Y La hiểu.

      “Vệ tinh đó.” Mạc Tôn giải thích xong với Lão Lang “ định để Ngải Phi xâm nhập hệ thống vệ tinh của Ai Cập để tra xét sa mạc tìm căn cứ của Carlo hả?”

      “Đây là biện pháp nhanh nhất.” Lão Lang .

      “Vệ tinh cũng có thể xâm nhập được sao?” Tam quan của Y La lại lần nữa được đổi mới.

      “Nhưng nếu căn cứ của tổ chức Carlo ở sa mạc chính phủ Ai Cập thể biết được.” Tiểu Thu “Trừ phi họ có thân phận hợp pháp.”

      “Hoặc là có hệ thống qua mặt kiểm tra rà quét.” Lão Lang “Cho dù là gì nữa cứ để Ngải Phi kiểm tra chúng ta biết thôi.”

      “Còn Thâm Lam sao? Có tin tức gì ?” Mạc Tôn gật gật đầu, tỏ vẻ tán đồng cách làm của Lão Lang, sau đó quay đầu hỏi Y La.

      Từ khi Y La quyết định vì mạng của mình, phải, là da mặt dày cứu vớt thế giới, chẳng quan tâm đến thể diện mà nhờ Hướng Nhất Trạch giúp đỡ. Nhưng may mắn chính là, dường như Hướng Nhất Trạch rất nhiệt tình, đối với các cầu của Y La có thể là “xin gì được nấy”.

      “Hướng Nhất Trạch , nửa tháng gần đây tổ chức Carlo bỗng nhiên có ba lần mua vũ khí ở chỗ họ, địa điểm giao hàng là ở mấy chỗ này.” Y La nhớ địa điểm ở Cai rô nên đành lấy di động ra đưa cho mọi người xem.

      Tiểu Thu mở bản đồ Cai rô ra, đánh dấu ba địa điểm mà Y La chỉ ra di động vào bản đồ, sau đó dùng cây bút màu đỏ vẽ vòng tròn qua ba điểm đó.

      “Căn cứ hành vi bản năng của con người, ba lần bọn họ lấy hàng đều ở gần đây như vậy có khả năng lớn là cứ điểm của bọn họ ở khu vực phụ cận.” Lão Lang chỉ chỉ lên vòng tròn đỏ.

      “Vậy chúng ta sàng lọc ở khu vực này trước.” Mạc Tôn .

      “Ừ.” Lão Lang gật đầu thở dài “Đáng tiếc là Thâm Lam chịu giúp chúng ta đến cùng, nếu lần giao hàng kế tiếp bọn họ cụ thể địa điểm cho chúng ta biết chúng ta bắt được chính xác luôn.”

      được, Hướng Nhất Trạch cậu ta thể cho chúng ta biết địa điểm và thời gian giao hàng được.” Y La lắc đầu “Ba địa điểm này cũng là những lần giao hàng hoàn thành nên bọn họ mới hữu nghị cho chúng ta biết.”

      “Tôi biết rồi, giỡn thôi mà.” Lão Lang cười “Sao Thâm Lam có thể đồng ý việc làm lộ bí mật kinh doanh của họ được. Có thể lấy được tin này làm tôi giật mình rồi đó.”

      “Việc này thể chậm trễ, tối nay chúng ta bắt đầu tiến hành.” Mạc Tôn .

      “Được.” Mọi người đều nhất trí.

      Đêm đó, Lão Lang và Mạc Tôn ra ngoài, Tiểu Thu cũng định nhưng nghĩ đến việc Y La có năng lực tự bảo vệ mình, ba người quyết định vẫn nên để lại người bảo vệ cho , ba người thay phiên nhau ra ngoài điều tra.

      Nhưng lần điều tra này mất đến ba ngày.

      ==

      Trong căn hộ chung cư cao cấp nào đó ở trung tâm Cai rô, Q mình ngồi ghế sô pha tập trung nhìn màn hình máy tính, mà máy tính ràng là hình ảnh ở cửa kho bảo hiểm của Ngân hàng Thụy Sỹ.

      Trong hình ảnh là người đàn ông Châu Á cao lớn đứng ở ngoài cửa bảo hiểm, dường như đợi người nào đó. Chỉ chốc lát, cửa kho mở ra, Châu Á ra, người đàn ông hỏi gì đó, ngay sao đó giơ tay ra, lộ ra chiếc chìa khóa tay.

      Đó là chiếc chìa khóa cũ kĩ màu vàng, khi Q nhìn thấy chiếc chìa khóa nhịn được mà nhảy dựng “Nhiều năm như vậy, cả vaili và chìa khóa hóa ra đều gửi ở Ngân hàng Thụy Sỹ, là châm chọc.”

      màn hình vẫn còn tiếp diễn, người đàn ông lấy chìa khóa tay , sau đó móc trong túi chiếc bình thủy tinh, sau đó ném chìa khóa vào. Sau đó, Q cũng chỉ trơ mắt nhìn chiếc chìa khóa bị dung dịch trong bình thủy tinh ăn mòn hết sạch, còn dấu vết.”

      “Cố ý để cho tao xem sao, muốn cho tao biết là chìa khóa bị chúng máy phá hủy sao? Nhưng mà …” Q cười “Nhất định tao gặp mặt mày, mày thể thoát được đâu, cậu có phải 0017?”

      châu Á này chính là kí chủ của 0018 sao?” giọng của 0017 vang lên trong đầu Q.

      “Tuy rằng mới nhìn ta cũng chỉ là người bình thường, nhưng đúng là vì ta là người bình thường, tôi mới càng xác định ta là kí chủ của 0018. Nếu sao người bình thường có thể lại có thay đổi lớn như vậy?”

      “Vậy khi nào định tìm ấy?” 0017 hỏi.

      cần tôi tìm, ta tự đến tìm tôi.” Q xong, lấy điện thoại bên cạnh gọi , thấp giọng với đầu bên kia vài câu, chỉ chốc lát sau, bên ngoài tiến vào hai người đàn ông da đen cao to.

      “Dạ, thưa ngài.” Hai người khom lưng, cung kính chào Q.

      “Nghe mấy ngày gần đây vẫn có người lắc lư xung quanh chúng ta?” Q hỏi.

      “Đúng vậy, đối phương rất cẩn thận, tốc độ điều tra cũng rất nhanh, với tốc độ đó chẳng mấy chốc bọn họ tìm ra chỗ này.” người “Tiên sinh, vì an toàn của ngài chúng ta nên nhanh chóng rời khỏi đây thôi.”

      “Dời , tất nhiên là chúng ta .” Q phân phó “Nhưng phải đợi bọn chúng tìm ra chúng ta, chúng ta . Trước mắt, bọn mày bố trí ít ‘hàng’, để nhiều bom chút, đặc biệt là mấy món tao mới thiết kế đều bỏ lên hết .”

      .” Hai người vừa nghe, cho rằng Q muốn dụ kẻ địch đến biệt thự rồi giết chết, tuy rằng bọn họ nghĩ rằng như thế làm lộ cứ điểm có chút phiền toái, nhưng ông chủ ra lệnh hai người họ cũng dám có ý kiến, vì thế nghe lệnh sắp xếp.

      định dùng bom để dẫn kí chủ 0018 tới?” Hiển nhiên là 0017 rất hiểu kí chủ của mình.

      “Mấy người bảo vệ ta chính là đặc công của cục an ninh quốc gia Trung Quốc, kí chủ 0018 chỉ là người bình thường mà thôi, hành động nguy hiểm như này tất nhiên là ta tham gia.” Q cười “Nhưng nếu dính đến bom khác, bom mà tôi tạo ra ai có thể gỡ được trừ kí chủ 0018.”

      “Tôi phải lần nữa nhắc nhở , được làm tổn thương kí chủ 0018, nếu …”

      “Nếu bị năng lượng tinh thần phản lại, cậu cũng tách ra khỏi tôi.” Q “Cậu yên tâm, tôi chỉ mời ta đến làm khách thôi, tôi còn có rất nhiều thứ chưa học được, sao có thể để cậu tách ra khỏi tôi chứ.”

      “…” 0017 trả lời.

      “Chỉ cần mở cái vali này ra, lấy được tài liệu về vũ khí hạt nhân cậu được xoá bỏ hạn chế, có thể truyền cho tôi càng nhiều kiến thức về chế tạo bom.” Q nở nụ cười tham lam “Ít nhất trong vòng trăm năm tới, người nào có thể vượt qua khỏi tôi.”

      đồng ý với tôi chế tạo đầu đạn hạt nhân.” 0017 nhắc nhở, nó cầu năng lượng của đầu đạn hạt nhân mới có thể cùng 0018 trờ về hành tinh mẹ.

      “Đương nhiên.” Q cười “Nhưng chế tạo đầu đạn hạt nhân phải là chuyện sớm chiều, trước đó, cậu nên dạy tôi thêm ít kiến thức nữa mới phải, ví dụ như ở hành tinh các cậu sử dụng quang năng (năng lượng ánh sáng) như thế nào.”

      “…” 0017 cảm thấy cậu ta cần phải nhanh chóng gặp 0018 để mau chóng rời khỏi địa cầu.

      Làm hệ thống chứa đựng tri thức, cậu ta hề ngại ngần khi truyền thụ tri thức cho người địa cầu, nhưng nếu người địa cầu bị thương vong đến mức độ nào đó cả cậu ta và 0018 vì làm trái với pháp luật liên minh mà bị tiêu hủy.

      0018, hi vọng số mệnh kí chủ của cậu đủ may mắn.
      Chris_Luu, Xu trầnA fang thích bài này.

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 56: Gậy ông đập lưng ông

      Với giúp đỡ của máy quét radar, Mạc Tôn và Lão Lang chỉ cần ba ngày là có thể lần ra tổ chức Carlo trong chung cư ở trung tâm thành phố.

      chỉ như thế mà đêm qua, bọn bọ vô cùng may mắn tận mắt nhìn thấy mục tiêu của họ-Q xách theo cái vali ra từ chung cư, sau đó leo lên chiếc xe đặc chủng được ngụy trang, thẳng về hướng ngoại thành.

      “Ở ngoại thành bọn chúng còn có cứ điểm khác, là biệt thự sân vườn.” Lão Lang đưa hình ảnh điện thoại di động phóng lên máy chiếu “Tôi bám theo xe họ đuổi đến đó, khi cách biệt thự khoảng km máy rà quét radar bắt đầu có phản ứng.”

      “Địa lôi sao?” Tiểu Thu hỏi.

      “Đúng vậy, khu đất đó bọn họ mua sở hữu, dưới đó chôn rất nhiều địa lôi.” Lão Lang gật đầu .

      “Cách biệt thự năm km về phía Tây chính là sa mạc, nếu muốn vào sa mạc nhất định phải qua đây.” Mạc Tôn nhìn bản đồ “Địa điểm này có thể là cứ điểm quan trọng để bọn họ liên lạc với trong sa mạc.”

      “Tôi cũng nghĩ vậy. Sau khi xe dừng lại, nhờ radar mà vượt qua khu vực địa lôi …” tới đây, Lão Lang dừng lại rồi chuyển qua Y La “ tới đây, tôi thể khen ngợi em Y La của chúng ta, cái máy radar này quả là đồ tốt, lần đầu tiên mà tôi gỡ mìn lại nhàng như vậy đó.”

      “Phải , ha ha … dùng tốt là được, dùng tốt là được.” Y La khiêm tốn .

      “Bên kia bố trí như thế nào?” Mạc Tôn lại hỏi.

      “Trong vòng bán kính km từ biệt thự, cách mỗi năm mươi mét chôn loạt địa lôi, theo tính toán ban đầu của tôi, khu vực mà tôi đến có ít nhất hơn trăm quả địa lôi, những khu vực khác tôi chưa tra xét, nhưng chắc là cũng như vậy.” Lão Lang “Bên ngoài biệt thự có đội tuần tra, hai giờ đổi ca lần, giữa hai ca có khoảng hai phút trống. Tôi lợi dụng khi đối phương đổi ca lẻn vào biệt thự, mọi người đoán xem bên trong có gì?”

      “Có nhiều bom hơn?” Y La đoán

      đâu.” Mạc Tôn lập tức phủ định “Bên ngoài bọn chúng đặt địa lôi là để phòng ngừa người ngoài đột nhập, nhưng nếu trong biệt thự mà lại đặt địa lôi với diện tích lớn như thế dễ dàng làm bị thương chính bản thân bọn chúng, chẳng có người nào ngu ngốc mà làm như vậy đâu.”

      “A.” Y La xấu hổ sờ sờ mũi, cảm giác Mạc Tôn ‘ngu ngốc’ là ám chỉ .

      “Lão Mạc đoán sai, bên ngoài bọn chúng đặt nhiều bom thế mà bên trong ít hẳn , chỉ có ba quả.” Lão Lang giơ ba ngón tay lên “Hơn nữa còn là ở bên trong kho bảo hiểm dưới tầng hầm.”

      Lão Lang , ngón tay di chuyển màn hình di động, hình ảnh máy chiếu thay đổi, hình ảnh ngôi biệt thự bị đổi thành hình ảnh quả bom.

      Tuy rằng ánh sáng hơi tối mờ, Y La nhìn nhưng Tiểu Tám chỉ cần liếc mắt là nhận ra ngay.

      “Em Y La, em gặp loại bom này bao giờ chưa?” Tuy rằng Lão Lang hiểu công việc tháo gỡ bom nhưng làm đặc công nhiều năm như vậy, những loại bom lớn có bé có đều có thể hiểu nhưng đây là lần đầu tiên thấy loại bom mà thoạt nhìn chẳng giống bom chút nào.

      Chính xác mà , nếu phải là máy quét radar luôn cảnh báo đây là bom Lão Lang cho rằng đây chỉ là khối kim loại thông thường mà thôi. Bởi vì loại bom này được bao phủ hoàn toàn bởi lớp kim loại kín, khe hở hay dấu hiệu gì đặc biệt, có dây điện cũng có đầu đạn, nhìn vô cùng bình thường.

      “Em chưa thấy bao giờ.” Y La lắc đầu.

      “Đây là bom cảm ứng trọng lực, bên trong bom có quả cầu kim loại, khi nào trọng lực mất cân bằng phát nổ.” Tiểu Tám giải thích “Cái khó trong việc tháo gỡ loại bom này là chúng ta thể nhìn thấy quả cầu cân bằng bên trong, nếu cẩn thận làm nó phát nổ.”

      “Vậy làm sao chúng ta có thể tháo gỡ nó?” Y La thầm líu lưỡi.

      “Làm cho nó dịch chuyển là được.” Tiểu Tám “Để phòng ngừa chỉ chút mất cân bằng mà động đến kíp nổ, quả cầu cân bằng bên trong nhất định lực cản nhất định rất . Chỉ cần phá vỡ lực cản này có thể xử lý nó.”

      “Vậy em có thể tháo gỡ nó ?” Mạc Tôn thấy Y La cau mày lo lắng hỏi.

      “Tôi cần phải trực tiếp thấy nó để kiểm tra lực cản của quả cầu cân bằng mới có thể đưa ra phương pháp gỡ nó.” Tiểu Tám .

      “Em có thể thử nhưng em phải nhìn thấy nó tận mắt mới được.” Y La trả lời như thế.

      “Còn cần chuẩn bị ít dụng cụ.” Tiểu Tám tiếp.

      “Em cần chuẩn bị ít dụng cụ nữa.” Y La lặp lại.

      “Em cần phải trực tiếp tháo gỡ hả? thể chỉ đạo từ xa được sao?” Mạc Tôn nhíu mày hỏi.

      được đâu, đây là kiểu bom mới, từ trước đến nay em chưa bao giờ tháo gỡ nó, nếu chỉ đạo từ xa em nắm chắc được.” Y La lắc đầu “Huống chi, toàn bộ biệt thự chỉ có tầng hầm đặt ba quả bom này, có nghĩa là chỗ đó phải có để vật gì đó vô cùng quan trọng, rất có khả năng là tư liệu về vũ khí hạt nhân. Với lại, mọi người vì giúp em mới đến Cai rô, kết quả là tất cả các đều ra ngoài mạo hiểm mà em là nhân vật chính lại cứ ở mãi trong phòng, chuyện này sao có thể được chứ.”

      “Được rồi, vậy bọn tôi cùng em.” Mạc Tôn thấy Y La kiên trì gì thêm.

      Trong khoảng thời gian này, Y La thực thay đổi rất nhiều, trong lòng Mạc Tôn bỗng tràn lên cảm giác tự hào mơ hồ, giống như nụ hoa mà cất công chăm sóc bảo vệ bao lâu cuối cùng nở rộ.

      “Vâng.” Y La gật đầu mạnh.

      Hành động lần này, Y La nhất định phải , chẳng những có thể mà lại cần lo lắng cho an toàn tính mạng của mình.

      biết, cho dù bị bắt Q cũng thể làm gì .

      Ngược lại, Y La rất mong chờ được nhìn thấy Q vì còn nhớ thương 0017 ở trong đầu đối phương nữa mà.

      ==

      thể xác định là Q ở lại biệt thự trong bao lâu, sau khi bàn bạc, mọi người cảm thấy càng hành động sớm càng tốt, nếu chờ đến khi Q trở về căn cứ trong sa mạc việc phá hủy vali tài liệu vũ khí hạt nhân khó càng thêm khó.

      Vì thế, suốt đêm mọi người lên kế hoạch chu đáo, ngày hôm sau giúp Y La đặt mua mấy loại dụng cụ cần để tháo gỡ bom xong, buổi tối hôm đó liền xuất phát.

      biết có phải là tổ chức Carlo quá tin tưởng vào bãi đặt địa lôi bên ngoài hay mà bên ngoài biệt thự bố trí việc canh phòng cẩn mật. Hơn nữa, Lão Lang dò đường từ trước nên mọi người rất thuận lợi qua bãi đặt địa lôi, tiến vào khu vực bên ngoài biệt thự.

      “Bây giờ là 11 giờ 55 phút, còn năm phút nữa bọn họ thay ca, khi thời điểm bọn chúng thay ca chúng ta vào ở chỗ kia.” Lão Lang chỉ vào đoạn tường cao ngoài biệt thự.

      Mạc Tôn và Tiểu Thu tỏ vẻ có ý kiến gì, chỉ có Y La nhìn đoạn tường cao khoảng hai mét, sợ sệt “Em … Em leo lên nổi đâu.”

      Ba người đồng thời quay đầu nhìn , Y La vô cùng xấu hổ, thầm nghĩ: Chẳng lẽ bây giờ mọi người mới biết sức chiến đấu của chỉ là cọng bún cấp độ năm hay sao?

      sao đâu, em giẫm lên vai rồi nhảy lên là được.” Mạc Tôn .

      “Chị leo lên trước rồi kéo em.” Tiểu Thu cũng .

      “Còn nhảy qua trước rồi ở bên kia đón em.” Lão Lang cười.

      Hiển nhiên là ba người nghĩ trước là làm cách nào rồi mà.

      “A … vậy làm phiền mọi người a.” Y La lúng túng .

      Năm phút trôi qua rất nhanh, đội tuần tra thay ca, Lão Lang lấy đà nhảy lên cái, giẫm ba lần là leo qua tường cao, tất cả chỉ mất năm giây đồng hồ. Kế tiếp là Tiểu Thu, cũng hai chân vừa giẫm, hai tay đồng thời vung lên liền nhàng bò lên đầu tường, nhưng chưa nhảy qua mà ngồi đầu tường quay đầu nhìn Y La.

      Y La ngoảnh đầu nhìn thoáng qua Mạc Tôn, chỉ thấy Mạc Tôn ngồi xổm xuống, vỗ bả vai của rồi “Em lên mau.”

      Y La biết thời gian gấp rút nên cũng do dự, cắn chặt răng, đạp lên vai Mạc Tôn, tay bám vào vách tường.

      Mạc Tôn chờ Y La đứng vững mời từ từ đứng lên. Tiểu Thu duỗi tay giữ chặt Y La, Y La mượn lực trèo lên đầu tường, sau đó quyết đoán nhảy xuống, được Lão Lang ở đầu kia đỡ được.

      “Giỏi quá.” Tốc độ leo tường của Y La còn nhanh hơn dự đoán, Lão Lang nhịn được mà dựng ngón cái lên.

      Y La cười ngượng ngùng, đứng bên cạnh Lão Lang, lát sau Tiểu Thu từ tường nhảy xuống, tiếp đó là Mạc Tôn.

      thôi.” Mạc Tôn vừa tiếp đất, chưa kịp đứng vững, Lão Lang ra hiệu cho mọi người quẹo vào lùm cây gần đó, chỉ chốc lát sau, đội tuần tra bảo vệ xuất .

      Đến khi đội tuần tra rời , Lão Lang lại dẫn mọi người lòng vòng tìm góc chết của camera. Lúc này mới lấy bản đồ địa hình biệt thự do chính vẽ lại “Chỗ vào tầng hầm ở chỗ này, lão Mạc, cậu dẫn Y La đến tầng hầm, phía này giao cho tôi và Tiểu Thu.”

      Mạc Tôn gật gật đầu “Bây giờ là 12 giờ, cho dù có tìm được tài liệu hay , ba tiếng sau chúng ta tập hợp ở đây.”

      .” Mọi người gật đầu, sau đó bắt đầu tách ra hành động.

      Mạc Tôn dẫn Y La về hướng cửa hầm ngầm, từ rất xa nhìn thấy gã đàn ông vạm vỡ trang bị súng ống đứng gác.

      Có người! Y La dùng mắt ra hiệu cho Mạc Tôn, vẻ mặt khẩn trương.

      “Em đứng ở đây đừng đâu nhé!” Mạc Tôn dặn Y La rồi khom lưng ra ngoài.

      Y La biết Mạc Tôn đâu, ngỗi xổm tại chỗ dám nhúc nhích, khoảng chừng được ba phút, Y La thấy Mạc Tôn bỗng nhiên xuất phía sau lưng người đàn ông kia. Ngay sau đó, biết Mạc Tôn làm cách nào, thân người tên bảo vệ cầm súng kia bỗng nhiên run lên, rồi ngã xuống.

      Dường như Mạc Tôn có chuẩn bị từ trước, đỡ lấy ta, sau đó kéo tên bảo vệ hôn mê khuất khỏi tầm mắt của Y La.

      Chỉ chốc lát sau, Mạc Tôn lại xuất , hướng về Y La vẫy vẫy tay.

      Y La hiểu ý, lập tức từ chỗ nấp chạy qua. Lúc này, Mạc Tôn phá được mật khẩu vào tầng hầm, ra hiệu cho Y La vào trước.

      “Sao lúc nãy làm tên bảo vệ té hôn mê được vậy?” Lúc nãy, Y La nhìn thấy Mạc Tôn có bất tiếp xúc nào với tên bảo vệ, cũng nghe thấy tiếng động nào nên thực là tò mò làm sao mà Mạc Tôn làm được như vậy.

      “Kim gây mê.” Mạc Tôn giơ tay mình lên, Y La nhìn thấy chiếc nhẫn vô cùng quen mắt.

      “A.” Y La bừng tỉnh.

      “Bên này.” Mạc Tôn liếc mắt nhìn điểm đỏ báo hiệu máy quét radar, dẫn Y La qua.

      Mạc Tôn vừa vừa giọng liên lạc với Lão Lang và Tiểu Thu qua tai nghe “Lúc nãy tôi vừa đánh gục tên, chắc là bọn chúng phát ra nhanh thôi, hai người cẩn thận nhé.”

      , hai người cũng cẩn thận.” Lão Lang trả lời.

      Hai người về phía trước khoảng năm phút, cuối cùng đến vị trí quả bom thứ nhất. Khi ánh mắt đầu tiên của Y La chạm vào quả bom, nhịn được mà oán thầm, gã kia đặt bom mà tùy tiện quá vậy trời.

      Quả bom này được đặt như cái then cài cửa. có dây điện cố định, có kíp nổ, có giá đỡ, giống như cây gậy gỗ bình thường, trực tiếp buộc ở cửa.

      “Em có thế tháo gỡ nó ?” Mạc Tôn hỏi.

      cần tháo gỡ nó.” Y La giọng trả lời. Nếu bom cảm ứng trọng lực bị cố định cửa, chỉ cần phá vỡ của cầu cân bằng bên trong cho dù lấy bom ra, nó cũng phát nổ. Mà mục đích của mọi người phải là tháo gỡ bom mà là tiến vào bên trong.

      xong, Y La hành động, hai tay giơ lên song song nhàng lấy bom cảm ứng trọng lực xuống, sau đó cẩn thận để bên mặt đất, đảm bảo khi bọn họ quay ra cẩn thận mà đá phải nó.

      “Được rồi.” Y La quay đầu thấy Mạc Tôn nhìn với vẻ kì lạ, đành phải lên tiếng giải thích “Đây là bom cảm ứng trọng lực, chỉ cần duy trì cân bằng bom phát nổ.”

      ra là thế.” Mạc Tôn gật gật đầu tỏ vẻ hiểu.

      Mà lúc này, trong phòng trong cùng của tầng hầm, vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần – Q bỗng nhiên mở mắt, nhìn chấm đỏ chớp chớp máy theo dõi, cười “Ký chủ 0018 đến rồi.”

      “0018 có thể kiểm tra thiết bị theo dõi gắn bom, xác định tín hiệu cảnh báo kia chính là của kí chủ 0018?” 0017 hoài nghi.

      “Cho nên tôi để thiết bị theo dõi đặt bom mà là cài lên cửa.” Q đắc ý cười.

      Mà lúc này, vẫn chưa biết mình bị theo dõi, Mạc Tôn và Y La đến cánh cửa thứ hai, cánh cửa có gắn bom cần phải gỡ bỏ.
      A fangChris_Luu thích bài này.

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 57: Bị bắt

      Dưới chỉ dẫn của Tiểu Tám, việc tháo gỡ bom ở cánh cửa thứ hai diễn ra vô cùng thuận lợi, rất nhanh cánh cửa được dọn sạch.

      Tuy rằng phải là lần đầu chứng kiến việc Y La gỡ bom nhưng Mạc Tôn mỗi lần nhìn thấy đều kìm lòng được mà kinh ngạc cảm thán. Loại công việc mà chỉ cần cắt sai cái là xương cốt còn này, vậy mà quá trình thực Y La vô cùng bình tĩnh, chút lo lắng hồi hộp.

      Vương Nghị từng qua, cho dù cậu ta tháo gỡ bao nhiêu loại bom chăng nữa, nhưng mỗi lần thực việc tháo gỡ cậu ta vẫn có chút cảm xúc hồi hộp. Nhưng mà Y La hoàn toàn có, đây chẳng lẽ là trạng thái tự tin tuyệt đối?

      “Được rồi.” Y La lấy quả bom tháo gỡ bỏ qua bên, quay đầu với Mạc Tôn.

      “Em lùi ra sau , để tôi mở cửa.” Mạc Tôn .

      “Vâng.” Y La nghe lời, lùi lại bên.

      tay Mạc Tôn cầm súng, nhàng đẩy cửa hé mở, quan sát lúc, sau khi xác định bên trong có người mới mang theo Y La vào.

      “Sao lại có người nào thế này?” Nhìn tầng hầm yên lặng cách đáng ngờ, Y La nhịn được mà giọng lẩm bẩm “Chẳng lẽ bọn chúng cảm thấy chỉ cần có bom là đủ rồi?”

      Mạc Tôn cũng nghi ngờ vấn đề này, nếu ở đây cất chứa vật gì đó quan trọng sao có thể người nào bảo vệ được. Nhưng ở thời điểm Mạc Tôn còn do dự có nên tiếp hay hai người đến gần cánh cửa thứ ba.

      “Kíp nổ ở phía dưới đáy, bây giờ dùng tua vít vặn vỏ ngoài quả bom ra trước .” Tiểu Tám nhắc nhở.

      Y La lập tức lấy từ túi xách đeo bên người cái tua vít, sau đó cẩn thận vặn ốc vít của vỏ kim loại bên ngoài quả bom, lộ ra thiết kế đường dây phức tạp bên trong.

      “Tách từng dây điện bên ngoài ra, nhớ là làm nhàng thôi.” Tiểu Tám tiếp tục .

      Y La ngừng thở, dùng động tác nhất tách từng sợi dây điện bên trong ra, từng dây từng dây bị đẩy ra, cuối cùng lộ ra mảnh kíp nổ mỏng như sợi tóc.

      “Cắt đứt nó.” Tiểu Tám .

      “Rắc.” Sau khi cắt đứt dây kíp nổ, Y La thở phào nhõm hơi, quay đầu cười với Mạc Tôn “Được rồi.”

      xong đưa tay gỡ bom xuống, định đặt qua bên.

      Trong nháy mắt khi vừa chạm tay vào quả bom, thanh rất giống như vật gì đó được bắn ra vang lên, khi Y La còn tự hỏi biết có nghe lầm hay Mạc Tôn canh giữ bên cạnh bỗng nhiên biến sắc, bay vọt qua.

      “Cẩn thận.”

      Động tác của Mạc Tôn rất nhanh nhưng cuối cùng là cũng thể bì kịp với máy móc, cái hàng rào thép bỗng đột ngột mọc lên từ mặt đất, theo tiếng nổ vang lên chắn ngang giữa hai người.

      “Mạc Tôn.” Y La ôm bom đứng sau hàng rào, biết phải làm sao.

      Thực ra tay của Mạc Tôn xuyên qua hàng rào duỗi vào, nhưng tốc độ kéo Y La thể nhanh bằng tốc độ của hàng rào mọc lên. Nếu lúc đó, Y La có thể phản ứng nhanh mà từ bên trong nhảy ra có lẽ còn có khả năng thoát được. Nhưng chung quy là Y La phải là đặc công qua huấn luyện giống như Tiểu Thu được.

      “Em đừng lộn xộn, để tôi nghĩ cách.” Mạc Tôn lay lay hàng rào, phát hàng rào vô cùng chắc chắn, tay có cách nào bẻ được, phòng chừng chỉ có thể tìm được chốt mở hoặc cưa đứt.

      “Tít tít …”

      Đúng lúc này, tầng hầm tối tăm bỗng nhiên sáng chói ánh đèn, tiếng còi báo động chói tai vang lên dồn dâp trong biệt thự, hai người còn có thể nghe được tiếng bước chân người chạy từ rất xa truyền đến.

      “Lão Mạc, bọn chúng phát chúng ta, mau rời khỏi.” Tiếng lão Lang từ tai nghe truyền đến.

      “Hai người trước .” Mạc Tôn để ý đến Lão Lang, vẫn tìm cách mở hàng rào.

      Tiếng bước chân đội tuần tra càng ngày càng gần, Y La thấy Mạc Tôn có ý định rời nóng nảy “Mạc Tôn, trước .”

      Mạc Tôn để ý đến , tiếp tục tìm kiếm vách tường.

      đừng tìm nữa, chốt mở thể ở đó đâu.” Y La biết Mạc Tôn tìm cái gì, nhưng nếu đối phương cố ý bố trí cái bẫy rập như vậy sao có thể đặt chốt mở ở nơi mà bọn họ có thể tìm được.

      Mạc Tôn mắt điếc tai ngơ, phải là nhận tình thế, nhưng thể bỏ lại Y La mà chạy được.

      mau , bọn chúng sắp đến rồi, nhanh lên, nếu kịp đâu.” Y La vô cùng nôn nóng.

      “Câm miệng.” Mạc Tôn quát “ thể bỏ lại em ở đây được.”

      …” Y La hết chỗ rồi “Đây là lúc nào chứ, ở lại cũng có ích gì đâu.”

      Động tác của Mạc Tôn cứng đờ, cũng cảm thấy mình ở lại chẳng có tác dụng gì, nhưng ràng là hứa là bảo vệ Y La an toàn nhưng bây giờ lại để mắc vào bẫy thế này.

      Nhưng cho dù như thế nào nữa, thể để Y La mình ở đây được.

      mau nhanh.” Y La kêu lên “Em sao đâu, chạy trước , sau đó lại nghĩ cách cứu em ra. Nếu cũng bị bắt ai cứu em chứ.”

      Tìm thấy chốt mở, cũng tìm thấy công cụ gì, Mạc Tôn chỉ có thể hung hăng đá chân vào hàng rào.

      biết mình ở lại cũng giải quyết được gì nhưng ít nhất có thể ở cùng Y La. chỉ là người thường, lại là , bây giờ chìa khóa bị phá hủy, nếu tổ chức Carlo bắt được , những thủ đoạn thẩm vấn đó sao có thể chịu được. Nếu ở lại, có chuyện gì cứ để chịu hết.

      …” Y La thấy Mạc Tôn quyết tâm rời vô cùng sốt ruột, làm sao có thể để Mạc Tôn tin rằng bị nguy hiểm gì đây?

      “Em biết Q.” Y La bỗng nhiên kêu lên.

      Mạc Tôn sửng sốt, thể tin nhìn Y La.

      “Bọn em là bạn mạng, quen biết nhiều năm rồi, bọn em thường xuyên giao lưu về kỹ thuật chế tạo và gỡ bỏ bom nên những loại bom mà ông ta chế tạo em đều có thể tháo gỡ chúng. Giống như em với Hướng Nhất Trạch ấy.” Y La cảm thấy chỉ số thông minh của mình lại tăng cao, thời khắc nguy cấp thế này mà còn có thể nghĩ ra lời dối chê vào đâu được như thế.

      “Em … Sao trước đó em ra?” Mạc Tôn hoài nghi .

      “Em cũng chỉ vừa mới nhận ra thôi.” Y La vội kêu lên “Em chưa bao giờ gặp mặt ông ta, nhưng sau khi tháo gỡ ba quả bom kia em mới xác định được. Ông ta từng với em về nguyên lý hoạt động của bom nên em mới có thể tháo gỡ nhanh như vậy.”

      “Rầm rập …”

      Tiếng bước chân của đội bảo vệ đến ngã rẽ.

      nhanh , ông ta giết em đâu, rồi mới có thể cứu em được chứ.” Y La nhanh chóng duỗi tay đẩy Mạc Tôn.

      Mạc Tôn do dự, nhìn chằm chằm vào Y La, cuối cùng giống như muốn xác nhận hỏi lại “Em lừa chứ.”

      yên tâm, chắc chắn là em thể chết được.” Y La chém đinh chặt sắt .

      Mạc Tôn thấy được chắc chắn trong mắt Y La, nghĩ đến động tác quen thuộc mà nhanh chóng khi tháo gỡ bom lúc nãy, cuối cùng lựa chọn tin tưởng lời “Chờ đến cứu em.”

      xong, Mạc Tôn xoay người biến mất ở khúc quanh khác trong tầng hầm.

      Dường như cùng lúc với Mạc Tôn biến mất, mười mấy người đàn ông to cao súng ống đầy người sẵn sàng lên đạn từ đầu khác chạy tới, hơn mười khẩu súng máy nhắm thẳng vào Y La qua hàng rào.

      Y La hoảng sợ run rẩy, phản xạ có điều kiện giơ tay lên.

      Cùng lúc đó, cánh cửa thứ ba mở ra, từ bên trong, người đàn ông da trắng mặc áo lông ở nhà, mang mắt kính gọng-Q bước ra.

      “Bỏ súng xuống, đừng làm khách của tao sợ chứ.” Q vẫy vẫy tay với mấy gã bảo vệ.

      “Roạt …” Hơn mười khẩu súng thu xuống đồng loạt.

      Y La cần quay người cũng biết người đến là ai vì 0018 cảnh báo cho từ sớm.

      “Phát 0017, tiến hành liên kết.” Sau khi Tiểu Tám thông báo thiết lập liên kết với 0017 rơi vào im lặng, Y La biết việc liên kết có thành công hay , cũng có thể là khi Tiểu Tám chuyện với 0017 che giấu với năng lượng tinh thần với .

      Y La chần chừ quay người, nhìn kí chủ 0017, là người đàn ông da trắng châu Âu điển hình.

      có thể bỏ tay xuống được rồi, tiểu thư.” Q cười ôn hòa.

      Y La sửng sốt, lúc này mới nhận ra là mình vẫn còn giơ tay lên, tức xấu hổ bỏ tay xuống.

      “Chúng mày xuống , tao với tiểu thư này chuyện chút.” Q lấy ngón tay nhập dãy số vào điện thoại di động, sau đó thanh của cơ quan chuyển động, hàng rào nhốt Y La từ từ rút xuống nền đất.

      Mình bảo mà, chốt mở sao có thể ở bên ngoài được, Y La ngoài dự đoán.

      “Mời!” Q đưa tay làm động tác mời Y La.

      Y La cười cười, với ý nghĩ đến đâu hay đến đó, bình tĩnh theo.

      “Đùng! Ầm ầm ầm …” Trong nháy mắt khi Y La bước vào căn phòng kia, loạt tiếng nổ ầm ĩ bỗng nhiên vang lên, thanh quen thuộc làm sắc mặt Y La nhịn được mà biến đổi.

      Chẳng lẽ Mạc Tôn và bên Lão Lang …

      “Lại đây ngồi .” Q cầm chai rượu vang đỏ vừa cười “Yên tâm , toàn bộ biệt thự này, ngoài ba quả bom dưới tầng hầm này có quả nào khác, nên mấy tiếng nổ lúc nãy chắc chắn phải là thủ hạ của tôi làm. Bạn bè của là thô bạo quá.”

      “Hả … Phải , ha ha …” Nếu ông vậy tôi đây yên tâm rồi.

      Y La cười cười, về phía Q. Khi đến gần Y La thấy bàn tràn ngập đồ ăn, rượu và các loại điểm tâm đều có đủ.

      “Tôi nghe người Trung Quốc thích vừa ăn uống vừa bàn chuyện nên tôi cũng chuẩn bị chút, biết tiểu thư Y La có hài lòng hay ?” Q cười đưa cho Y La ly rượu vang đỏ.

      “Ha ha … nghĩ là ông lại hiểu văn hóa Trung Quốc đến vậy.” Y La “Vừa đến đúng là tôi cảm thấy có chút đói bụng.”

      Y La xong cũng cần Q mời, tìm chỗ ngồi bắt đầu ăn uống.

      Dù sao ông ta cũng dám làm gì , ăn no trước rồi , hơn nửa đêm mà còn gặp chuyện kích thích thế này, đúng là đói bụng.

      Q cũng nóng nảy, ta cười tủm tỉm ngồi bên, vừa lắc lắc ly rượu vừa nhìn Y La ăn uống, chờ đến khi Y La ăn lửng lửng, mới lên tiếng “Tiểu thư Y La giống lắm với báo cáo điều tra mà tôi biết.”

      “Phải ? Ông cũng giống với tưởng tượng của tôi về đối tượng khủng bố.” Y La trả lời.

      tò mò sao?” Q cũng tiếp tục đề tài này, mà thay đổi đề tài khác.

      “Tò mò cái gì?” Y La khó hiểu.

      “Tò mò 0017 và 0018 chuyện gì?”

      “Đúng ha, lâu rồi mà thấy bọn họ gì cả.” Y La giả bộ lúc này mới nhận ra.

      “…” này giả bộ ngu ngốc với sao “Nếu cũng tò mò giống tôi, hay là chúng ta thử đánh thức chúng nó xem sao?” 0017 bỗng nhiên im lặng làm Q rất là bất an, thích việc mất quyền kiểm soát mọi thứ như thế này.

      “Chờ chút.” Y La xong móc điện thoại, chụp bàn đồ ăn vừa mới ăn.

      Lông mày Q nhảy lên, nhưng thấy đối phương chỉ chụp bàn ăn mà chụp nên cũng ngăn cản, chỉ khó hiểu hỏi “ làm gì vậy?”

      “Lão đại tổ chức khủng bố mời tôi ăn, việc có ý nghĩa kỷ niệm to lớn như vậy nên thế nào tôi cũng phải chụp để phát lên vòng bạn bè chứ.” Y La vừa phát lên vòng bạn bè xong.

      Đúng thế, như vậy mấy người Mạc Tôn chắc là tin tưởng rằng an toàn.

      “…” Q chẳng còn gì để .
      A fangChris_Luu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :