1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      21 Cố hương (tà thần ngoại lai, cớ gì vào địa hạt Tần thị ta...)

      Trong cổ La Ngọc Tĩnh trào ra máu tươi đầy khoang miệng ―― đây là lần đầu tiên từ khi ra đời tới nay Khổ Sinh hút máu.

      Theo máu tanh nóng bị hấp thu, hai vệt đỏ mí mắt Khổ Sinh biến mất, hai mắt biến thành màu đỏ giống như máu.

      Ngày thứ nhất tiến vào Bạch Hạc quan, sư phụ bảo được hút máu người, hơn nữa thêm chỉ bộ và khẩu gông, lại phong ấn đại bộ phận lực lượng của . giờ, chủ động giải khai toàn bộ phong ấn.

      Hai mắt trở nên đỏ đậm, từ người tản mát ra sát khí thoáng chốc tràn đầy toàn bộ đáy giếng. Những lệ quỷ đó bị sát khí dày đặc áp chế, phát ra tiếng rít quỷ khóc, đám cương thi lại như được ủng hộ, đám tru lên mọc ra răng nanh lợi trảo, đấu với lệ quỷ càng thêm hung hãn.

      Khổ Sinh rảnh bận tâm cương thi đấu lệ quỷ phía sau, vùi đầu bên cổ La Ngọc Tĩnh, bị mùi máu tươi này hấp dẫn sâu, nhịn được đâm răng nanh vào càng sâu, dựa vào cổ nàng chống lên mảnh da sau tai.

      người nàng có mùi hương an hồn cực quen thuộc, nhàn nhạt mà dài lâu.

      ngừng nuốt xuống máu tươi khiến cho những vết thương người khép lại, ngay cả dấu vết cổ bị tơ hồng miễn cưỡng khâu lên đều dần dần dung hợp tiêu tán. Đầu và thân thể của hấp thụ máu tươi mà khôi phục.

      Máu ngừng xói mòn, La Ngọc Tĩnh gần chết cảm thấy thân thể rét lạnh và đau đớn, lộ ra biểu tình thống khổ, theo bản năng duỗi tay ôm lấy đầu Khổ Sinh. Thần trí của nàng còn thanh tỉnh, hồn phách mơ hồ tán mà chưa tiêu.

      Cảm giác tóc sau đầu bị bắt lấy làm Khổ Sinh tỉnh táo lại, nhắm mắt, sâu hít mùi an hồn hương thoang thoảng phát ra từ La Ngọc Tĩnh, rời răng nanh khỏi cổ nàng, co vào trong miệng.

      La Ngọc Tĩnh co rút, thân thể phát xanh cứng đờ, nhanh chóng mà biến thành cương thi. Khổ Sinh vuốt môi nàng, thấy nàng mọc ra răng nanh cương thi, lại lần ghé sát vào. dùng móng tay bén nhọn đâm ra vết thương cổ mình, ngay sau đó ấn La Ngọc Tĩnh đến bên cổ, để nàng hút máu tươi.

      Bình thường cương thi là tử thi biến thành, có thần trí, chỉ có cái xác đáng sợ, thể để nàng biến thành cái bộ dáng này. muốn biến nàng thành cương thi sống, chỉ cần khối thân thể này còn chưa hoàn toàn chết , là có thể lưu hồn phách nàng sắp dật tán trong khối thân thể, sau này có lẽ còn có thể khôi phục thần trí.

      Nàng muốn chết…… lắm như thế có tính là nàng muốn bất tử , nhưng chỉ có biện pháp này.

      Biến thành cương thi, La Ngọc Tĩnh hoàn toàn mất lý trí, theo bản năng tham lam mà hấp thụ máu, lượng máu mang theo năng lực cường đại làm thân thể nàng phát xanh biến trở về trắng nõn, hai mắt chậm rãi nhiễm đỏ đậm, nhưng cặp mắt kia nặng nề có ánh sáng, chỉ có hỗn độn đánh mất thần trí.

      Giải khai toàn bộ phong ấn, miệng vết thương cổ Khổ Sinh thực nhanh khép lại, La Ngọc Tĩnh cương thi mới sinh này cắn rách được làn da cứng rắn đó, phí công mà ôm cổ . Khổ Sinh sờ sờ đầu nàng, cảm giác được nàng bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía miệng giếng, hít hít cái mũi.

      Nàng ước chừng là ngửi được nhân khí bên , cương thi đuổi người hút máu là bản năng, hơn nữa có khả năng trong tiềm thức của nàng còn nhớ chán ghét với những người đó, bởi vậy có chút ngo ngoe rục rịch.

      Khổ Sinh lấy ra đạo hoàng phù, dán ở trán nàng, La Ngọc Tĩnh nháy mắt an tĩnh lại, bên môi còn mang theo vết máu, mềm mại mà nằm sấp ở vai .

      Tru Tà kiếm ở cạnh đó chấn động, hoàn toàn cho sử dụng nữa. Khổ Sinh trả Tru Tà kiếm vào vỏ, dùng hoàng phù bọc lên đeo ở sau người. tay ôm La Ngọc Tĩnh, tay xé rách lệ quỷ còn lại ở nơi này.

      Chờ đến toàn bộ lệ quỷ bị giết, lại xử lý hết toàn bộ cương thi chế tạo ra từ thi thể.

      .

      Tộc nhân Chung thị xuống giếng 30 người, chưa thấy ai ra, nhất thời cũng dám cho người xuống giếng nữa, đám người cầm vũ khí canh giữ ở bên ngoài, sẵn sàng đón đánh.

      Bọn họ từ ban ngày chờ đến hoàng hôn, lại chờ đến toàn bộ ánh sáng chậm rãi ảm đạm xuống, chung quanh trở nên mảnh đen kịt, thể châm đèn lồng.

      Trong ánh đèn lồng trắng thảm thiết, miệng giếng rốt cuộc xuất bóng người. Người này quanh thân có khí thế làm người ta sợ hãi, phảng phất khí bên cạnh đều vặn vẹo, thân tà khí ác hồn giống người. Trong ngực ôm người, đôi mắt màu đỏ đậm nhìn quanh vòng, toàn bộ những người bị nhìn đều tự giác run rẩy lui ra sau.

      Đứng ở miệng giếng, Khổ Sinh nhìn tộc nhân Chung thị bên ngoài có biểu tình sợ hãi. Có nam có nữ, có già có trẻ, thể bình thường hơn.

      về phía trước bước, tất cả mọi người lui ra phía sau, bỗng nhiên thả người nhảy lên, đá cái chuông lớn gác chuông xuống, ầm vang tiếng rất lớn, cái chuông nặng đến trăm người cũng nâng nổi nện xuống, bao trùm lên miệng giếng.

      Khổ Sinh ra phía ngoài, miệng : “Thị Thần của các ngươi tiêu vong, lệ quỷ phía dưới đều bị giết, lệ khí oán khí còn sót lại trấn áp trăm năm tiêu tán, chớ có động đến cái chuông này, cũng chớ có quật giếng lên, nếu nơi đây thành tử địa.”

      Những tộc nhân Chung thị đó hai mặt nhìn nhau, chờ Khổ Sinh xa, bỗng nhiên có người khóc lớn lên.

      Tức thành ngày trước cổ nhạc sanh tiêu ngừng, từ nay về sau nhân khẩu điêu tàn, lại nhiều lần tai kiếp, hoàn toàn như tên của nó mà yên lặng xuống.

      Vào đông, tuyết lớn bao trùm thiên địa.

      Khổ Sinh ôm La Ngọc Tĩnh mặt tuyết. La Ngọc Tĩnh nhắm mắt nằm trong lòng , mặt trắng như sương, trán dán mảnh hoàng phù theo gió lạnh nhàng phiêu đãng.

      Bình thường thời tiết như vậy nàng luôn sợ lạnh, chưa xa muốn dừng lại nhóm lửa nghỉ ngơi, giờ nàng biến thành cương thi, nhưng ra sợ lạnh nữa.

      Phát La Ngọc Tĩnh vốn nằm an tĩnh lại có chút xao động, Khổ Sinh dừng lại, vạch hoàng phù trán nàng.

      La Ngọc Tĩnh nháy mắt mở ra hai mắt màu đỏ, nàng mới trở thành cương thi lâu, hồn phách lại bị lệ quỷ gây thương tích, bởi vậy thần trí , có chút ngây ngốc, ngẩn ngơ mê mang nhìn , dùng mũi ngửi ngửi hương vị . Khổ Sinh dùng ngón tay chọc ra hai cái lỗ ở cổ mình, tràn máu ra, La Ngọc Tĩnh lập tức thò lại gần cắn nuốt.

      Ngồi ở tảng đá lớn đọng tuyết, Khổ Sinh tay ôm nàng, chờ nàng ăn xong.

      Chờ nàng lần thứ hai an tĩnh lại, mang theo nàng tiếp tục về phía trước.

      Ở trong gió tuyết gặp được nông dân đẩy xe, nông dân đó thấy bộ dáng hai người bọn họ, đặc biệt là cặp mắt đỏ của Khổ Sinh, hoảng sợ, vội cúi đầu đẩy xe dựa vào ven đường, tận lực rời xa bọn họ.

      Ngửi được nhân khí, La Ngọc Tĩnh nháy mắt nâng đầu lên, hé miệng, răng nanh trong miệng ra, Khổ Sinh dán lại hoàng phù lúc trước bóc ra trán nàng, vì thế nàng lại mơ màng sắp ngủ mà nhắm mắt lại.

      tới trước cái lạch nước chưa kết băng, Khổ Sinh dừng lại, vạch hoàng phù, để nàng ngoan ngoãn ngồi ở bên tảng đá, chấm nước xoa xoa vết máu bên miệng nàng, còn mặt và tay nàng lạnh như băng cũng lau cho nàng lần ―― giống như trước nàng làm như vậy với .

      Khổ Sinh khi đó kháng cự nước, giờ nhưng ra phải nhíu mày chủ động lau cho nàng.

      Móng tay La Ngọc Tĩnh biến thành màu tím đen, đỉnh có chút nhọn, Khổ Sinh ngồi xổm phía trước nàng, cầm nàng tay lau sạch , xoa xoa, La Ngọc Tĩnh chậm rãi bắt lấy hai ngón tay . Khổ Sinh dừng lại, ngẩng đầu nhìn nàng, thấy trong mắt nàng vẫn là trống mênh mang.

      đường, La Ngọc Tĩnh bỗng nhiên bắt lấy tay , cẩn thận bắt được chuỗi hạt gỗ cổ tay Khổ Sinh, Khổ Sinh đẩy tay nàng ra, lập tức nhìn thấy mặt nàng đỉnh mày nhíu lại, môi khẽ nhếch mơ hồ lộ ra răng nanh ―― nàng muốn tức giận!

      Khổ Sinh đưa tay về: “Đáng giận…… cầm!”

      Trời trong tuyết tan, ngang qua cây cầu rách nát, dừng lại đút máu tươi cho La Ngọc Tĩnh. Khổ Sinh ngồi ở lan can cầu, ôm La Ngọc Tĩnh. Đợi nàng ăn xong muốn , bỗng nhiên thấy miệng nàng hơi há, gần như thể nghe thấy mà phun ra chữ.

      “Hương……”

      Khổ Sinh cho rằng nàng gọi mình, nghe xong lát thấy nàng có phản ứng gì, ôm nàng muốn , bỗng nhiên nàng túm lấy tóc dùng chút lực. Khổ Sinh buồn bực mà nhìn đôi mắt nàng mờ mịt, hỏi: “Làm sao?”

      Nàng ngừng tăng thêm lực đạo, Khổ Sinh lùi lại trở về chỗ, phát bên cầu mọc gốc cây tịch mai, u hương tràn vào mũi.

      “Hương? Cái này?” chỉ vào tịch mai. La Ngọc Tĩnh đáp lại , thử thăm dò hái được mấy đóa đặt vào trong tay nàng.

      Đối với ngoại giới, nàng ngẫu nhiên chút phản ứng, Khổ Sinh biết đây là dấu hiệu nàng chuyển biến tốt đẹp, nhưng muốn khôi phục hoàn toàn, khả năng còn cần khoảng thời gian rất dài.

      ngày sáng sủa, Khổ Sinh dừng lại ở dưới mái hiên rách nát, đút xong máu tươi cho La Ngọc Tĩnh, phát nàng có chút nôn nóng, liền đốt cây an hồn hương cắm ở bên chân, kết quả La Ngọc Tĩnh ngồi ở đầu gối , nhấc chân liền đá bay an hồn hương ra ngoài.

      Thấy nàng nhăn mày lại muốn tức giận, Khổ Sinh theo bản năng dán đạo hoàng phù lên để nàng hôn mê…… Sau đó nhìn tay mình bắt đầu tự hỏi đến tột cùng vì sao đột nhiên nàng lại tức giận, cùng với chờ lát nữa bóc hoàng phù, nàng còn có thể nhớ mình mới vừa tức giận .

      “Khổ Sinh sư thúc.” Ngoài tường ngăn có người hô tiếng.

      Khổ Sinh nhìn lại, thấy lão đạo đứng ở rào tre ngoài tường vỡ, lộ ra khuôn mặt bị phủ phong sương quá nhiều, đạo bào người mang theo chút bùn, búi tóc tan nửa, nhìn qua là đường rất cấp bách.

      “Ai, Khổ Sinh sư thúc a, phát phong ấn của ngươi bị phá, sư điệt chính là ngừng chạy đến, bộ xương cốt già này là……” Duyên Đồng lão đạo vẻ mặt khổ sở từ ngoài tường vỡ nhảy vào, đến hai mét phía trước người Khổ Sinh.

      Tru Tà kiếm đặt ở bên chân Khổ Sinh ong tiếng, rơi vào trong tay Duyên Đồng, bị lão tùy tay đeo ở sau người. Duyên Đồng vẫn giống như trước, hành lễ, chắp tay : “Sư thúc theo ta về Bạch Hạc quan thôi.”

      Khổ Sinh : “Năm đó ta xuống núi, sư phụ đợi ta siêu độ 1300 lệ quỷ là có thể bỏ phong ấn người, từ đây được tự do.”

      Duyên Đồng .

      Khổ Sinh lại : “Nhưng ta biết, đó chỉ là lời dối của sư phụ thôi. Ông sớm tính được, khí thiên địa thay đổi, vật linh vật đều dần dần tan biến, ta chú định tru sát được 1300 này, dù là có thể giết được 1300, cũng chỉ có tử kiếp.”

      Có lẽ kiếp của ứng dưới giếng Chung thị kia. từ trong giếng sinh, cuối cùng lại quy về dưới giếng, có lẽ đây là sư phụ tính đến kết cục cho . Nhưng thêm La Ngọc Tĩnh cái biến cố này, dẫn tới từ trong giếng ra.

      Duyên Đồng thở dài: “Khổ Sinh sư thúc, sư tổ chỉ là muốn để ngươi giống như người bình thường, cũng có nhân sinh trăm năm.”

      Khổ Sinh: “Ta biết ý tứ sư phụ.” Dù ngay từ đầu biết, sau đó cũng nghĩ được minh bạch.

      “Phong ấn tùy thời có thể giải, trói buộc ta cũng phải phong ấn, mà là hứa hẹn lúc trước của ta với sư phụ …… Ngươi cần như lâm đại địch, tuy giải phong ấn, ta cũng tùy ý giết người.” Khổ Sinh .

      Duyên Đồng lại hành lễ với , : “Sư thúc chớ trách, sư điệt là lo lắng…… Sư thúc hẳn là cũng biết, phong ấn người sư thúc còn, cho dù nghĩ hại người, chỉ cần hành tẩu nhân gian, vẫn hấp dẫn vô số quỷ quái, mang đến tai nạn. Dáng vẻ này ở bên ngoài càng lâu, càng ổn a.”

      “Ta biết, ta về Bạch Hạc quan.” Khổ Sinh đứng dậy, “Ta muốn mượn hồn đăng trong quan, cố hồn cho người.”

      Duyên Đồng yên lặng từ trong tay áo nâng ra vật: “Sư tổ năm đó khi rời từng ‘nếu có ngày, Khổ Sinh tự mình cởi bỏ phong ấn, mang hồn đăng này gặp ’.”

      Khổ Sinh lặng im lát, tiếp nhận ngọn đèn tiểu xảo đó: “Ta về quan nhận lại phong ấn, trước đó, ta muốn chỗ.”

      【 Đến lúc đó, trước khi ngươi muốn chém ta, có thể mang ta Du Châu nhìn xem sao? 】

      【 Đó là quê quán của ta. 】

      La Ngọc Tĩnh từng với như vậy.

      Du Châu có thị tộc Tần thị, Khổ Sinh chưa bao giờ tới gần nơi đó, hơi thở nơi đó quá mức khiết tịnh làm cảm thấy tốt. Tần thị thần ra đời vào đầu trung kỳ, phù hộ gia tộc rất lâu, dẫn tới gia tộc khổng lồ, cơ hồ chiếm cứ toàn bộ châu. Dù là giờ, cũng là nơi nổi danh phồn hoa ở Đông Châu, thần quỷ xâm nhập.

      Khổ Sinh mới bước vào địa giới Du Châu, liền cảm nhận được địa khí nơi đây bất đồng. Tuy rằng nơi này lực lượng của Tần thị thần cũng yếu bớt, nhưng so với địa hạt của Thị Thần khác mà từng qua, vẫn cường đại hơn.

      “Khí” uy nghiêm trầm trọng bao phủ toàn cảnh, bài xích là người đến từ bên ngoài này. Theo ngừng về phía trước, khí thế áp chế càng hung hiểm hơn.

      bị người ta ngăn trở ở ngoài tòa thành, hai vị Thị Nữ mặc bạch y đoan trang, mang theo cả trăm thủ vệ thần sắc túc mục, bảo vệ xung quanh tòa điện thờ loại .

      “Tà thần ngoại lai, cớ gì xâm nhập địa hạt Tần thị ta?” Trong Điện thờ truyền đến thanh ôn hòa.

      Khổ Sinh ôm La Ngọc Tĩnh, hơi cúi thấp đầu : “Vô tình mạo phạm, chỉ vì tiễn người về quê, tìm chỗ để nàng ngủ say.”

      Tần thị thần trong điện thờ liền nữa, ngầm đồng ý tạm thời hành tẩu ở Du Châu, đội ngũ nâng điện thờ thực nhanh rời .

      Khổ Sinh tiếp tục về phía trước, tìm chỗ đất hạ táng La Ngọc Tĩnh, hồn đăng đặt ở trước ngực nàng.

      “Nơi này là quê của , càng có trợ giúp cho tụ hồn …… Sớm khôi phục tỉnh lại .”
      sabera.tran, Tôm Thỏ, Alice Huynh4 others thích bài này.

    2. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      tác giả chưa bao giờ làm mình thôi bất ngờ luôn á. đọc êm đềm vậy rồi cũng có lúc ngờ rẽ ngoặt
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      22 Chị em ( Chị! )

      La Ngọc Tĩnh cảm thấy tựa hồ mình nằm mơ, cảnh trong mơ đứt quãng mơ hồ, nàng nhớ mình là ai, cũng lắm người bên cạnh là ai, chỉ biết hơi thở mang theo mùi hương thoang thoảng quen thuộc làm nàng an tâm.

      Mỗi khi nàng cảm thấy nôn nóng, người bên cạnh an ủi mà sờ sờ đầu nàng, đút nàng ăn chút gì ―― có đôi khi muốn ăn cũng bị ấn đầu bắt ăn, vậy có chút làm người ta tức giận.

      Thậm chí có khi trong đầu nàng bỗng nhiên nhớ tới cái gì, muốn chuyện, cố gắng, bỗng nhiên cảm giác trán nóng lên, nháy mắt cái gì cũng nhớ , số lần nhiều lên, nàng cảm thấy có hai chữ nghẹn ở bên miệng, muốn hô to ra.

      Có thể là muốn mắng người .

      Nhưng hơi thở an tâm như vậy thực nhanh biến mất, nàng nghe thấy câu mơ hồ, “…… Quê nhà…… Tỉnh lại……”, Sau đó nàng liền lâm vào hắc ám dài lâu.

      Nàng vẫn luôn nằm ở đó, trước ngực có đồ vật ấm áp trấn an đau đớn thường xuất , dần dần, cái cảm giác đau đớn này càng ngày càng ít, nàng ngủ càng ngày càng sâu, rốt cuộc cảm giác được hết thảy bên ngoài.

      ……



      .

      Du Châu, khu Du Hạm

      Trong đoạn đường giao thông ngầm mới thi công ở khu Du Hạm, các công nhân đào ra cỗ quan tài.

      Khu Du Hạm là phủ thành sớm nhất ở Du Châu, có lịch sử lâu đời, giờ Du Hạm còn rất nhiều kiến trúc lịch sử được bảo tồn hoàn hảo, phía dưới mộ táng cổ đại cũng có ít, bởi vậy trước khi thăm dò cẩn thận lại càng cẩn thận, tránh cho đào qua cái mộ táng ngầm trân quý nào. nghĩ tới dù thế vẫn xuất ngoài ý muốn.

      cỗ quan tài tính là gì, đáng sợ chính là thứ trong quan tài kia.

      Lần này người tổng phụ trách công trình là Tần Minh Vũ tới trường, được bảo vệ đưa tới gian phòng đơn độc thấy chiếc quan tài đó, cùng với nữ tử mặc áo trong trong quan tài, có hô hấp, phảng phất như ngủ say.

      Nếu phải nữ tử này trán có hoàng phù quỷ dị, còn có nhân viên thi công trường cho nơi này vài thập niên gần đây cũng có dấu vết động thổ, phải cho rằng người này vừa chết. Nếu nào có thi thể được bảo tồn đến hoàn hảo như vậy?

      Cẩn thận ngắm nữ tử trong quan tài phen, Tần Minh Vũ mạc danh cảm giác sau lưng trận gió lạnh vù vù, giơ tay đẩy đẩy mắt kính mũi mang lên để thêm phần già dặn đáng kính, lấy di động ra chụp ảnh chiếc quan tài cùng với thi thể bên trong.

      Thấy ra, người phụ trách công trường chờ đợi ở ngoài cửa tiến lên hỏi: “Tần đốc công, thứ này…… Ngài xem phải làm sao đây? Chúng ta cũng thể trì hoãn công trình này, nhưng cái này cũng quá tà hồ, nếu tiếp tục vạn nhất xảy ra chuyện gì tôi gánh nổi a.”

      Tần Minh Vũ : “Tôi lập tức xin chỉ thị, trước đó đừng động vào, bảo các công nhân khác đừng truyền lung tung ra ngoài, cách ly nơi này, được để ai tiếp cận.”

      là người nhà họ Tần, biết Thị Thần tồn tại, gặp việc này đương nhiên có hoảng hốt như người thường, hơn nữa còn có số liên lạc của Thị Thần, hỏi chút nên xử lý thế nào.

      .

      Cựu Trạch Tần thị, La Ngọc An mới di dời gốc bạch sơn trà, nghe là chủng loại mới, nở hoa trông rất đẹp mắt, nàng vội vàng tu bổ cành, di động đặt ở bên cạnh dưới hành lang vang lên tiếng.

      Nàng quá mức chuyên tâm, thể nghe thấy, từ điện thờ bay ra cái bóng trắng, dừng ở phía sau gọi nàng: “An, có người tìm nàng.”

      “Răng rắc.”

      La Ngọc An cắt rớt cành cây, lau lau tay qua cầm di động lên nhìn, bỗng nhiên a tiếng : “Là Minh Vũ phát tới.”

      Tần Minh Vũ là người tương đối ưu tú trong dàn trẻ tuổi mới đây của Tần thị, tuổi lớn nhưng có thể mình đảm đương phía. tốt nghiệp rồi làm việc dưới trướng chị họ Tần Phi Thường hai năm, được dạy dỗ mà tiến bộ nhanh chóng.

      Từ mấy năm trước chuyện ngoài ý muốn đó phát sinh, vài người trẻ tuổi ưu tú của Tần thị rời khỏi thế giới này, có ít người trẻ tuổi khác lên thay thế, Tần Minh Vũ chính là người trong đó.

      Người trẻ tuổi này lá gan còn rất lớn, năm đó còn ở trường học dám phát bao lì xì cho Thị Thần cầu rút thẻ, dẫn tới La Ngọc An cũng ấn tượng khắc sâu với .

      lại muốn rút thẻ sao?” Tần thị thần hỏi.

      phải, công trình đường giao thông ngầm khu Du Hạm bên kia xuất vấn đề, ừm, bọn họ đào ra khối nữ thi chưa phân hủy, rất kỳ quái, lưỡng lự cho nên muốn thỉnh Thị Thần nhìn xem.” La Ngọc An giơ di động lên, cho xem bức ảnh Tần Minh Vũ phát tới.

      Tần thị thần nhìn nhìn, suy tư hai giây, lộ ra cái mỉm cười “Nghĩ ra”, : “Hẳn là hoạt thi. Ước chừng 300 năm trước, vị tà thần gửi ở chỗ đó, sau này vẫn luôn trở về lấy, có thể là về được.”

      La Ngọc An cũng từng nghe Nhị ca , 300 năm trước khí thiên địa biến hóa, linh khí điêu tàn, tà tiêu tán, lặng yên tiếng động xảy ra thay đổi long trời lở đất. Nếu là vị tà thần, ước chừng cũng tiêu tán vào lúc đó, chỉ để lại khối hoạt thi này tại đây.

      “Bảo tồn đến hoàn hảo thoả đáng như thế, đối với tà thần đó mà , hẳn là người rất quan trọng rồi.” La Ngọc An lại tinh tế ngắm nhìn ảnh. Tuy rằng ảnh là nữ tử diện mạo xa lạ, nhưng biết vì sao nàng lại cảm thấy rất thích, vì thế khen ngợi, “Lớn lên là đẹp, rất hợp duyên với mắt em.”

      “Nhị ca, khối hoạt thi này phải xử lý thế nào đây?” La Ngọc An hỏi.

      Tần thị thần đáp: “ giờ tà khó tồn tại đời, nàng ấy hẳn cũng có cách nào tỉnh lại. Nếu là bảo vật của người khác, liền lần nữa tìm chỗ chôn lại .”

      Nhận được tin tức Thị Thần bên kia truyền đến, Tần Minh Vũ trong lòng đại định, lập tức tìm người thắp hương bày pháp , cần phải để bà tổ trong quan tài biết bao nhiêu tuổi này thuận thuận lợi lợi lại lần nữa xuống mồ vi an. liên hệ người chọn ra chỗ phong thuỷ bảo địa mới, chuẩn bị lập tức lần nữa hạ táng quan tài này.

      Trong căn phòng an tĩnh, con mèo đen đột nhiên xuất .

      Con mèo rơi xuống quan tài, nhàng đạp lên ngực La Ngọc Tĩnh, khảy khảy ngọn hồn đăng ngực nàng, miệng mèo há to phun nhân ngôn: “Nên tỉnh lại.”

      La Ngọc Tĩnh mí mắt run rẩy, hồn đăng trước ngực bỗng nhiên vỡ vụn, mèo đen cũng theo tiếng biến mất.

      Tần Minh Vũ gọi điện thoại liên hệ việc mộ táng, vừa vào căn phòng tạm thời để quan tài nữ thi, thuận tay cắt đứt điện thoại, bái bái với quan tài:

      “Chọn cho ngài bảo địa phong cảnh tốt lại hoàn cảnh thanh u, mong ngài thông cảm nhiều hơn, nên trách tội chúng ta quấy rầy ngài yên giấc……”

      Mới được tới đây, vừa ngẩng đầu, thấy nữ thi trong quan tài ngồi dậy.

      Tần Minh Vũ: “……!” Tôi làm đến tình trạng này, lão nhân gia ngài vẫn còn cái gì bất mãn với mộ địa mới sao? Bất mãn trực tiếp báo mộng là được rồi, đừng có cố ý ngồi dậy a! Cứu mạng, xác chết vùng dậy!

      La Ngọc Tĩnh đỡ quan tài, xốc lên tấm hoàng phù trán mình, thấy thân ảnh bay vụt ra cửa, biến mất thấy.

      Nhìn bài trí trong phòng, La Ngọc Tĩnh biểu tình từ mê hoặc chậm rãi trở nên kinh ngạc. Kiến trúc nhôm xi măng, đỉnh đầu là điều hòa thổi khí lạnh, còn có người vừa rồi chạy ra để lại di động ở bàn.

      ―― nàng trở lại thế giới ban đầu sao?

      Nàng loạng choạng ra ngoài, trong lòng lộn xộn nghĩ: Khổ Sinh đâu? Nhiều lệ quỷ như vậy, thế nào? Còn chị nữa…… Nếu đây là thế giới ban đầu, vậy chị hẳn là vẫn còn ở nơi này có phải ?

      Đỉnh đầu có phi cơ bay qua, bầu trời lưu lại vệt khói.

      La Ngọc Tĩnh ngẩng đầu nhìn bầu trời, chợt nghe thấy trận ồn ào, đội người súng vác vai, đạn lên nòng từ xe nhanh chóng xuống, ở cách đó xa kéo chướng ngại vật đường, người trẻ tuổi mang mắt kính ở xe dò ra nửa thân mình, hô về phía nàng:

      “Xin đừng kích động! Đừng sợ hãi! Chúng ta có ý tứ thương tổn , có vấn đề gì mọi người có thể từ từ giao lưu câu thông! Xin đừng làm ra hành vi nguy hiểm quá kích!”

      La Ngọc Tĩnh: “……” ràng là nhìn qua các người càng sợ hãi càng kích động hơn mà?

      Nhưng mà, bọn họ vì sao lại sợ hãi đây?

      La Ngọc Tĩnh lui ra phía sau bước, có chút mê mang mà quay đầu nhìn về phía tấm kính bên cạnh, từ tấm kính nàng nhìn thấy mình có đôi mắt màu đỏ bầm, còn có móng tay màu tím đen mang theo nhòn nhọn. Trong đầu bỗng nhiên lên ít hình ảnh.

      Dưới giếng tối tăm, tiếng rít lệ quỷ, Khổ Sinh cắm răng nanh vào trong cổ nàng.

      Còn có nàng nằm ở người Khổ Sinh, dùng sức liếm mút máu chảy ra từ cổ .

      Nàng…… biến thành cương thi sao?

      Nghĩ tới đây, ngửi mùi của người chung quanh, La Ngọc Tĩnh cảm giác hàm răng mình phát ngứa. Tấm kính chiếu rọi ra sắc mặt nàng có chút biến hóa, tự giác nghiến răng, tựa hồ muốn thò răng nanh ra. Nàng lập tức tay che miệng lại, đè ép răng nanh sắp mọc về, giương mắt nhìn về phía những người bên kia, thấy bọn họ tựa hồ càng thêm khẩn trương.

      La Ngọc Tĩnh lại lui ra phía sau bước: “Đừng khẩn trương, tôi có ý phản kháng.”

      Hai bên vất vả có thể ngồi xuống cách hai mét đối thoại, Tần Minh Vũ giới thiệu: “Đây là Du Châu, địa bàn của Tần thị, ngài ngủ mấy trăm năm trong đất, khả năng trước kia có nghe đến Tần thị? Thị Thần chúng ta vẫn còn, ngài cho phép bất kì người hay phải người nào làm càn ở chỗ này, cho nên mọi người tốt nhất hoà bình ở chung, ngài cảm thấy sao?”

      La Ngọc Tĩnh ngồi, nhìn ngày di động của , : “Tôi muốn khu Du Lâm tìm người.”

      Tần Minh Vũ cẩn thận hỏi: “Ngài muốn tìm ai? Ngài xem ngài ngủ lâu như vậy, người mà ngài biết chỉ sợ còn nữa.”

      Xác rất lâu. La Ngọc Tĩnh tra xét thời gian, phát từ thời gian mình chết qua mười năm. Nhưng sao, nếu xác đây là thế giới lúc trước nàng sống, chị nàng hẳn là vẫn còn, khả năng kết hôn sinh con. Chỉ cần có thể nhìn chị sống mỹ mãn là nàng an tâm.

      “Tôi muốn khu Du Lâm.” Nàng lại nhắc lại lần nữa.

      Tần Minh Vũ dám kích thích nàng, điều xe chống đạn kiên cố nhất tới đón nàng, chính mình cũng theo hộ tống đường. Ở đường, rốt cuộc dùng di động của mình liên hệ được với Cựu Trạch bên kia.

      “Cái gì, nữ thi đó tỉnh?” La Ngọc An kinh ngạc hỏi.

      Tần thị thần cũng : “ chung, nàng ấy hẳn là có cách nào tỉnh lại mới đúng.”

      Tần Minh Vũ có cách nào, suýt nữa chảy nước mắt: “Tổ tông cứu mạng, cương thi có thể ăn người hay ? Tuy rằng cháu mang theo rất nhiều người nhưng vạn nhất khống chế được làm sao bây giờ, dẫn phát rối loạn!”

      Các tiền bối của chỉ cần ứng đối vấn đề công tác, trước nay ai phải đối phó cương thi, sao đến phiên lại bị rơi vào đầu!

      La Ngọc An với Tần thị thần: “Nếu đối phương có mang ác ý, chỉ sợ ổn, bằng vẫn để em chuyến xem.”

      Làm đại hành giả của Thị Thần ở nhân gian, mấy năm nay La Ngọc An ngẫu nhiên cũng ra cửa giải quyết ít vấn đề.

      Tần thị thần cùng thê tử thành hôn gần mười năm, thái độ đối với nàng từ trước đến nay chính là hai chữ ―― “Cũng được.”

      Chỉ cần nàng dám , liền dám đáp ứng.

      “Vậy nàng sớm về sớm.” Tần thị thần đưa thê tử đến cửa Cựu Trạch, nhìn nàng ngồi xe rời , thân hình nháy mắt biến mất trở lại điện thờ.

      Bên này La Ngọc Tĩnh đầy cõi lòng thấp thỏm mà vào khu nhà mình trong trí nhớ, nhưng xe dừng lại, xuất ở trước mắt nàng lại phải cái tiểu khu cũ đó, tiểu khu mới tinh xóa hết dấu vết nhà nàng trước kia.

      Nàng thể tìm được nhà mình, ngồi xe tức khắc có chút biết nên con đường nào. Bỗng nhiên, nàng nhớ ra cái gì, mượn di động của Tần Minh Vũ, gọi điện thoại cho chị .

      Nàng có chút cận hương tình khiếp, chần chờ đặt điện thoại di động ở bên tai, sau đó nghe tiếng nhắc nhở có số này. Chị thay số điện thoại sao? Hay là ta nhớ lầm dãy số? Nàng tâm thần yên mà nghĩ.

      Nàng nhìn ngoài cửa sổ, bỗng nhiên thế giới có vẻ xa lạ, ấn mở trình duyệt, tìm tin tức về mình.

      Tuy rằng qua mười năm, nhưng năm đó chuyện này còn dính đến minh tinh, hẳn là có tin tức. Nàng chỉ nghĩ có lẽ có thể từ đó tìm được chút tin tức về chị mình, nhưng mà…… Nàng nhìn thấy tin tức minh tinh kia cùng với ba người khác tử vong từ mười năm trước.

      Chuyện này lúc ấy gây ra ít oanh động. minh tinh có chút danh tiếng, giáo sư đại học cùng với chủ xí nghiệp, bị người ta giết chết.

      Tin tức viết ràng, bao gồm những người này từ trước dâm loạn thiếu nữ vị thành niên, khiến nhiều thiếu nữ tử vong…… Bí mật của bọn họ bị công khai, bình luận cũ còn có rất nhiều người cầu nguyện cho những thiếu nữ bị bọn họ hãm hại, càng nhiều người chửi bới đám mặt người dạ thú đó.

      Nhưng La Ngọc Tĩnh thèm để ý những chuyện đó, nàng chỉ xem được mấy câu đơn giản.

      Giết chết bọn họ là chị của người bị hại trong đó, họ La, chị ấy bởi vì tội giết người mà vào ngục giam, năm đó bị phán tử hình.

      ―― trở thành phu nhân Thị Thần, hết thảy về La Ngọc An đều trở thành bí , mạng có thể tra được chuyện về nàng, cũng chỉ có tin tức mặt ngoài đơn giản như vậy.

      La Ngọc Tĩnh nhìn di động lâu động. Nàng nghĩ tới, chị mình dù thế nào cũng cãi nhau với ai, lại vì nàng mà giết người. Nhưng nàng cũng rất ràng, người “họ La” đến tên cũng có này khẳng định là chị nàng.

      Chị chết…… thân nhân duy nhất của nàng cũng chết!

      Vậy nàng trở về tại, còn có ý nghĩa gì?

      Tần Minh Vũ đứng ở ngoài xe, thấy cương thi bên trong biểu tình vốn bình tĩnh thấp thỏm lại trở nên dữ tợn, trong hai mắt đỏ rực chảy xuống hai hàng huyết lệ, thiếu chút nữa bị dọa bay.

      Tổ tông này nhìn thấy gì! Sao đột nhiên giống như chịu kích thích muốn bạo tẩu a! Cứu mạng a!

      Lúc này, chiếc xe dừng ở phụ cận, Tần Minh Vũ nhìn thấy trong xe xuống phụ nữ khí chất dịu dàng nhu hòa, mặt thoáng chốc lộ ra biểu tình được cứu rồi.

      đẩy đẩy mắt kính, miễn cưỡng kéo khí chất tinh lúc trước trở về khoác ở người, cung cung kính kính tiến lên: “Phu nhân ngài tới, vị nữ sĩ kia hình như chịu ít kích thích, tình huống tốt lắm, giờ chúng ta hẳn là nên làm gì?”

      La Ngọc An mới vừa hỏi câu làm sao vậy, nhìn thấy cửa xe bên kia bị dùng lực đẩy ra, người mặt treo huyết lệ, đầy người sát khí xuống, bộ dáng tựa hồ muốn hủy diệt thế giới.

      La Ngọc An bước chân khựng lại: “A, bộ dáng này…… xác có chút ổn.”

      Giây tiếp theo, người nọ nhìn thấy nàng, phẫn nộ táo bạo hậm hực mặt toàn bộ biến thành vui sướng dám tin tưởng, vừa khóc lại cười mà chạy về phía nàng gọi: “Chị!”
      sabera.tran, Tôm Thỏ, Tiểu Ly 11114 others thích bài này.

    4. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Ủa, rồi bạn Khổ Sinh cũng phải tỉnh dậy để tìm vợ chứ =D

      Thanks bạn editor rất nhiều @.@
      A fangheavydizzy thích bài này.

    5. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      đọc chương này tự dưng thấy cảm động quá
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :