1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quan Hệ Nguy Hiểm - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 45: Tác dụng của chìa khóa


      Trong một căn hộ của tòa nhà cao cấp đường Hough, gần hồ Zurich, Thụy Sỹ, đây là ̣a điểm mà Đường Hạo đã thuê trước đó cho mấy người Mạc Tôn, Mạc Tôn đưa Y La về, để ngồi ghế sô pha trong phòng khách, rồi xoay người lấy cho ly sữa nóng.

      Khi bưng ly sữa quay lại, nhìn Y La với cặp mắt sưng đỏ chăm chú nhìn , Mạc Tôn thở dài, biết lúc này nhất ̣nh là rất sợ hãi.

      uống một chút .”

      “Cám ơn .” Y La bưng ly sữa uống từng ngụm nhỏ.

      Mạc Tôn lại xoay người ̣nh xuống bếp.

      ̣nh đâu vậy?” Y La thấy Mạc Tôn khỏi tầm mắt mình thì vội vàng kêu lên.

      Mạc Tôn hơi kinh ngạc xoay người “Tôi lấy cho chút gì để ăn.”

      “À.” Y La liền yên lặng ngồi xuống.

      Mạc Tôn nhăn nhăn mày, nói gì, tiếp tục phòng bếp lấy một ít đồ ăn quay lại, sau đó ngồi xuống đầu bên kia ghế sô pha, đâu nữa.

      Y La thấy Mạc Tôn ngồi xuống, thì bỗng nhiên rướn lại gần, dính sát vào người Mạc Tôn.

      Trong khoảng khắc Y La dựa vào người , thân thể Mạc Tôn đột nhiên cứng đờ, trong đầu tự chủ nhớ lại cảm xúc mềm mại khi Y La nhào vào ngực cách đó lâu.

      Vành tai bỗng nhiên nóng lên, cả người Mạc Tôn được tự nhiên, dịch mông ra một chút.

      muốn đâu?” Lập tức Y La căng thẳng hỏi.

      “Tôi … tôi qua ngồi bên kia.” Mạc Tôn chỉ chỉ cái ghế bên cạnh.

      ngồi ở đây được .” Đôi mắt Y La mong chờ nhìn Mạc Tôn.

      Mạc Tôn im lặng hai giây, mông lại dịch về lần nữa, vành tai tiếp tục nóng lên, cứng đờ ngồi hơn nửa giờ, cho đến khi người bên cạnh ăn no uống no, an tâm mà ngủ.

      Mạc Tôn ôm Y La về phòng ngủ, nhìn bàn tay nắm chặt góc áo của , có một loại cảm xúc gọi là đau lòng yên lặng lan tràn trong .

      Rõ ràng là một người nhát như thỏ, tại sao lại cứ luôn gặp những chuyện rắc rối như này.

      Mạc Tôn cũng rối rắm về vấn đề này lâu lắm, để lại áo khoác của mình bên cạnh rồi xoay người ra khỏi phòng, để ấy ngủ một giấc thật ngon, tỉnh dậy rồi sẽ bình tĩnh lại.

      ==

      Một giờ sau, lão Lang và Tiểu Thu về tới chung cư, trong nháy mắt hai người bước vào cửa, Mạc Tôn đã ngửi thấy mùi máu tươi nhàn nhạt.

      Xoay người lấy hộp cứu thương, Mạc Tôn hỏi “Có bị nặng ?”

      sao, chỉ bị thương ngoài da thôi.” Tiểu Thu cười cười quơ quơ cánh tay trái.

      Mạc Tôn nhìn thoáng qua vết máu thấm qua lớp áo khoác, nói gì, động tác tay nhanh hơn một chút.

      “Em gái Y La đâu?” Lão Lang cầm một chai nước từ tủ lạnh, vừa uống vừa hỏi.

      ngủ rồi.”

      “Chắc là ấy sợ hãi lắm phải .” Lão Lang hỏi “Đúng rồi, sao cái tên William lại muốn truy sát Y La?”

      phải William.” Mạc Tôn băng bó cho Tiểu Thu xong rồi mới trả lời “Là Ong Vàng.”

      “Cái gì??” Hai người kinh hãi kêu lên, Tiểu Thu càng kích động đứng phắt dậy “Hắn đâu rồi?”

      “Chạy rồi.” Mạc Tôn trả lời.

      “Chạy rồi, sao lại làm hắn chạy thoát, có biết là …”

      “Tiểu Thu!” Lão Lang thấy Tiểu Thu mất khống chế thì quát to.

      “Xin lỗi!” tiếng quát của lão Lang làm Tiểu Thu bình tĩnh trở lại, nói là Mạc Tôn có thể bắt được Ong Vàng hay nhưng trong lúc đó, sao Mạc Tôn có thể bỏ Y La lại mà đuổi theo Ong Vàng được “Tôi quá kích động.”

      Mạc Tôn nói chuyện, chỉ thu dọn hộp cứu thương rồi để lại chỗ cũ.

      “Mục tiêu của Ong Vàng phải là Q mà lại là em gái Y La sao?” Lão Lang nghi hoặc “Lão Mạc, cậu đã hỏi sao Ong Vàng lại truy sát ấy chưa?”

      “Chưa.” Mạc Tôn lắc đầu “ ấy còn sợ hãi, phải chờ ấy bình tĩnh lại đã.”

      Chỉ cần nghĩ đến bộ dạng như gà con theo gà mẹ, là biết Y La đâu chỉ sợ hãi , đã bị dọa phát ngốc rồi.

      “Cũng đúng, ngay cả chúng ta nếu bị Ong Vàng truy sát cũng đều có bóng ma tâm lý, huống chi là người bình thường như Y La.” Lão Lang nói “May mà cậu đuổi đến kịp nếu thì em gái Y La chắc là thảm rồi.”

      “Tôi đến chậm năm phút.” Mạc Tôn tự trách nói.

      “Cái gì? Cậu đến chậm năm phút vậy mà em gái Y La còn sống sao?” Lão Lang khiếp sợ “Lợi hại quá, tôi đã nói số của Y La rất may mắn mà.”

      Nếu là số may mắn thì sao lại luôn gặp phải chuyện xui xẻo chứ, Mạc Tôn nói tiếp mà hỏi “Q thế nào rồi?”

      theo hắn được nửa đường thì chúng tôi bị phát hiện, nên …” Tiểu Thu chỉ về phía cánh tay bị thương của mình.

      “Nhưng từ hướng của bọn chúng cho thấy bọn chúng chưa có ý ̣nh rời khỏi Thụy Sỹ.” Lão Lang suy đoán “Lúc trước chúng ta vẫn nghe đồn là Ong Vàng vì bảo vệ Q nên mới đến Thụy Sỹ nhưng bây giờ Ong Vàng lại có liên quan đến Y La, hai chuyện này có quan hệ gì ?”

      “Tôi cũng đoán như vậy.” Nhưng muốn biết rõ có chuyện gì thì cũng phải chờ Y La tỉnh ngủ thì mới biết rõ.

      ==

      Giấc ngủ này của Y La rất sâu, đến khi tỉnh lại đã là chín giờ tối, ngơ ngác nhìn chiếc áo khoác mà mình nắm chặt trong tay, hoảng hốt vài giây mới hồi phục được tinh thần.

      Đúng rồi, hôm nay đã bị người ta truy sát.

      Cuộc sống này càng ngày càng đặc sắc, nếu may mắn sống đến tuổi có cháu chắt, nhất ̣nh phải kể chuyện này cho cháu trai cháu gái nghe mới được, bà của chúng nó là một truyền kỳ đó.

      “Tinh thần của cũng tệ lắm nhỉ.” Tiểu Tám thấy Y La còn có tâm trạng tự giễu thì yên tâm hơn “Lúc trước năng lượng tinh thần của vô cùng rối loạn, tôi sợ có chuyện gì luôn.”

      “Năng lượng tinh thần của tôi hỗn loạn? Chắc là tôi bị dọa ngốc đó mà.” Sau khi xác ̣nh mình đã an toàn, những lo lắng sợ hãi trong nội tâm của Y La đã bùng nổ trong khoảng khắc, cả người chịu khống chế mà cuồng loạn phát tiết ra ngoài. lại còn nhào vào ngực Mạc Tôn khóc nức nở nữa, bây giờ ngồi nghĩ lại, Y La cảm thấy vô cùng xấu hổ.

      Đây chắc là nơi ở của Mạc Tôn rồi, Y La nghĩ nghĩ rồi xuống giường, đẩy cửa ra ngoài.

      “A, em gái Y La, em tỉnh rồi à.” Nghe tiếng mở cửa, hai người ngồi trong phòng khách đồng loạt xoay người nhìn, lão Lang vui vẻ chào hỏi.

      “Lão Lang? cũng ở Thụy Sỹ à?” Y La kinh ngạc và vui mừng.

      “Đúng vậy, bất ngờ ?”

      “Vâng.” Y La gật đầu.

      Thời điểm Y La vừa ra khỏi phòng, Mạc Tôn đã cẩn thận quan sát , thấy trạng thái tinh thần của đã khôi phục gần như hoàn toàn, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi “Em ăn chút gì trước .” (Từ giờ mình thay đổi xưng hô giữa hai chị nhé)

      “Đúng vậy, lại đây ăn một chút , lão Mạc dành phần riêng cho em đó.” Lão Lang cũng nói.

      “Vâng, đúng lúc em cũng đói bụng.” Y La cười qua, đến bên bàn cầm miếng Pizza cắn một miếng to, hiển nhiên là thực sự đói bụng.

      Lão Lang và Mạc Tôn liếc nhìn nhau, miệng mấp máy nói bằng ‘môi ngữ’: phải là cậu nói ấy bị dọa chết khiếp sao, nhìn tinh thần thế này rất ổn mà.

      Mạc Tôn trợn trắng mắt, thèm để ý đến lão Lang, có ý gì, thực đúng là hy vọng người ta bị dọa ngốc luôn hả.

      “Em gái Y La.” Lão Lang thò lại gần hỏi tiếp.

      “Dạ?”

      “Nghe nói hôm qua nay em bị truy sát hả? Em sợ lắm .” Lão Lang hỏi thử.

      “Dạ, em bị dọa sợ lắm, ngốc ra luôn ấy.” Y La trả lời “Nhưng mà sau khi ngủ một giấc, em đã thấy khá hơn rồi.”

      Thần kinh thế này đúng là khá lớn đó! Trong lòng lão Lang lặng lẽ cho một like.

      “Leng keng.”

      Phòng khách bỗng vang lên chuông cửa.

      “Chắc là Tiểu Thu về.” Lão Lang chạy ra phòng khách mở cửa.

      “Tiểu Thu là ai?” Y La tò mò hỏi.

      ấy là đồng đội cũ của và lão Lang.”

      ấy cũng ở cục an ninh quốc gia.”

      “Ừ.”

      Y La tò mò nhìn về phía cửa, trong chốc lát nhìn thấy một gái có độ tuổi như , dáng người nhanh nhẹn linh hoạt, rất có cá tính, xách theo một túi xách phía sau lão Lang vào phòng bếp.

      Đây là nữ đặc công đó!

      Tiểu Thu cảm nhận được ánh mắt của Y La, nhìn lộ ra nụ cười sáng lạn “Em tỉnh ngủ rồi hả.”

      “Chào … chào chị.” Y La có chút rụt rè.

      Tiểu Thu đưa chiếc túi trong tay cho Y La “Lão Mạc nói đồ đạc của em ở khách sạn nhưng bây giờ tình huống tương đối đặc biệt, vì bảo đảm an toàn nên chúng ta thể đến khách sạn lấy đồ cho em được. Chị sợ em có quần áo tắm rửa nên mua tạm mấy món, hi vọng là em chê.”

      “Cám ơn chị.” Y La ngờ là tiểu Thu ra ngoài vì mua quần áo cho , tức thì vô cùng cảm động.

      Sau một hồi hàn huyên giới thiệu quen biết lẫn nhau, đề tài cuối cùng cũng đến điểm chính, Y La trình bày lại một cách tỉ mỉ, rõ ràng tại sao lại đến Thụy Sỹ rồi những chuyện phát sinh sau khi đến Thụy Sỹ cho mấy người Mạc Tôn nghe.

      “Nói cách khác, sỡ dĩ Ong Vàng theo dõi em là vì chú họ em để lại cho em một cái chìa khóa?” Lão Lang kinh ngạc nói.

      “Vâng.” Y La nghĩ nghĩ rồi nói thêm “Thực ra là em cảm thấy chú họ em cũng có ý ̣nh để lại chiếc chìa khóa kia cho em, nhưng vì bọn họ biết mật mã mở két sắt lấy chìa khóa nên mới nghĩ đến việc lợi dụng quyền thừa kế của em để lừa em đến Thụy Sỹ thay đổi mật khẩu két sắt.”

      “Vậy cái chìa khóa đó ở đâu?” Mạc Tôn hỏi.

      “Em vẫn để ở két sắt.”

      “May mà em lấy nó ra nếu hôm nay em sẽ thảm.” Trách được lão Mạc đến trễ năm phút đồng hồ mà Y La bị sao cả, xem ra phải là trình độ của Ong Vàng được mà hắn ta sợ ném chuột vỡ bình.

      “Chìa khóa?” Một bên nghe xong thì dường như nghĩ đến điều gì, Tiểu Thu đột nhiên hỏi “Chiếc chìa khóa đó như thế nào?”

      “Đó là chiếc chìa khóa nhìn rất bình thường, dài khoảng như này, màu vàng.” Y La cũng biết diễn tả như thế nào vì trong mắt , chiếc chìa khóa đó chẳng có gì đặc biệt cả.

      “Sao thế?” Mạc Tôn biết chắc chắn là Tiểu Thu biết được điều gì đó.

      “Lúc trước tôi đã nghe được một thông tin.” Tiểu Thu nói “Nghe nói thủ lĩnh Carlo vẫn luôn muốn tìm một chiếc chìa khóa, hắn ta đã treo giải một tỷ USD.”

      “Một tỷ?” Y La nhịn được nuốt nước miếng một cái, có thật là chú họ đã để lại cho chiếc chìa khóa đó . Nếu là thật thì có thể hiểu được tại sao Ong Vàng lại truy sát .

      “Bọn họ muốn chìa khóa đó để làm gì?” Nét mặt của Mạc Tôn và lão Lang thì nghiêm túc hơn, hiển nhiên là họ tò mò về tác dụng của chìa khóa hơn.

      “Tôi biết.” Tiểu Thu lắc lắc đầu, nói “Chỉ nghe nói là thủ lĩnh Carlo đã tìm chìa khóa này nhiều năm rồi. Những sát thủ có chút tên tuổi thế giới đều biết tin tức này, bất cứ là ai, chỉ cần tìm được chìa khóa là có thể đến ngân hàng Thụy Sỹ đổi lấy một tỷ USD.”

      “Giải thưởng một tỷ USD cơ à, xem ra chiếc chìa khóa để mở một cái gì đó đơn giản.” Lão Lang nói “Em gái Y La, em gặp rắc rối lớn rồi.”

      “Đừng … đừng nói vậy chứ, chắc gì đã là chìa khóa đó.” Y La ôm tâm lý gặp may.

      “Cho dù là đúng cũng sao, chúng tôi sẽ bảo vệ em, em sẽ có chuyện gì đâu.” Mạc Tôn bỗng nhiên nói.

      hùng a, Y La kích động bắt lấy tay Mạc Tôn “Mạc Tôn, đúng là người tốt.”

      Mạc Tôn xấu hổ rút tay về, cẩn thận xê người qua một bên, dáng vẻ cẩn thận e dè làm lão Lang và Tiểu Thu tức cười.
      Chris_LuuA fang thích bài này.

    2. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 46: Giác ngộ


      Có thể mời sát thủ xếp hạng số một thế giới, lại còn treo giải thưởng một tỷ USD, tổ chức Carlo này vừa nghe đã thấy là một tổ chức khủng bố có thực lực rất mạnh rồi.

      Chính mình lại bị một tổ chức khủng bố như vậy theo dõi, vậy về sau cuộc đời của có thể yên bình được sao? Tuy rằng lúc trước cũng gặp đôi chút sóng gió nhưng ít nhất là nguy hiểm đến tính mạng.

      “Các nói … nếu đúng là bọn họ tìm chiếc chìa khóa mà em có kia, vậy em lấy nó mang đổi một tỷ USD được ?” Y La nói đùa.

      “Phương pháp này được đó, vừa có được tiền lại đảm bảo an toàn cho mình.” Lão Lang khen.

      “Phải , nhưng mà …” Xét đến tính chất đặc thù của tổ chức Carlo là khủng bố, Y La lại lo lắng hỏi “Thế giới này sẽ bởi vì em đưa chiếc chìa khóa đó ra mà có gì biến động chứ.”

      “Í, có tiến bộ nha.” Lão Lang liếc mắt nhìn Mạc Tôn rồi nói.

      “Đúng đấy.” Mạc Tôn gật đấu tán đồng “Cuối cùng em cũng biết suy nghĩ đến hậu quả của những hành động của mình.”

      “Lại còn đứng lập trường quốc tế mà xem xét, ý thức này phải người bình thường nào cũng có được đâu.” Tiểu Thu cũng khen.

      Cảm ơn, nhưng cũng cảm thấy mình thoát khỏi phạm trù ‘người bình thường’ mà cảm thấy hãnh diện đâu.

      Y La bực bội gãi gãi tóc “Nói vậy là được phải a.”

      “Ít nhất là trước khi chúng ta biết chính xách tác dụng của chiếc chìa khóa đó thì thể để nó nằm trong tay bọn khủng bố được.” Mạc Tôn quay đầu nhìn Tiểu Thu “Tiểu Thu, thử tìm hiểu xem tác dụng của chìa khóa đó là gì?”

      “OK, để tôi nghĩ biện pháp.” Thân phận bây giờ của Tiểu Thu là sát thủ, muốn có được thông tin dạng này thì thuận tiện hơn Mạc Tôn và Lão Lang nhiều.

      “Vậy trong thời gian chưa biết được chính xác thông tin về chìa khóa, có phải em phải trốn, được đâu ?” Y La còn ngây thơ như trước, nếu Ong Vàng đã biết chiếc chìa khóa trong tay thì chắc chắn tổ chức Carlo cũng sẽ biết, như vậy sẽ là đối tượng bị tổ chức khủng bố này nhìn chằm chằm buông tha.

      Chuyện chìa khóa chưa giải quyết xong ngày nào là đừng mong sống yên ổn ngày đó.

      “Có một biện pháp.” Mạc Tôn nói “Chúng ta sẽ thông tin đến cục an ninh quốc gia cầu giúp đỡ. Nếu vậy cục an ninh quốc gia sẽ sắp xếp cho em một lai lịch mới.”

      “Vậy chìa khóa phải giao lại cho cục an ninh quốc gia?” Tiểu Thu lập tức nói, tuy Tiểu Thu nói rõ, nhưng từ giọng nói của , Y La có thể nhận ra là Tiểu Thu muốn giao chìa khóa cho cục an ninh quốc gia.

      “Lai lịch mới? đến mức đó chứ?” Y La cũng hỏi.

      “Nếu em muốn cách này, thì chị còn có một biện pháp khác.” Tiểu Thu bỗng nhiên nói.

      “Biện pháp gì?” Mọi người đều tò mò nhìn Tiểu Thu.

      “Mọi người có phải là quên bây giờ tôi là sát thủ à.” Tiểu Thu nói “Nếu Carlo đã công bố giải thưởng ra bên ngoài như vậy, nghĩa là Ong Vàng có thể nhận mà tôi cũng có thể nhận. Chỉ cần tôi công bố với bên ngoài là chìa khóa trong tay tôi thì mục tiêu của Ong Vàng sẽ dời , dĩ nhiên là Y La tạm thời sẽ gặp nguy hiểm.”

      “Vậy còn chị thì sao?” Y La lo lắng hỏi.

      “Em đừng lo lắng cho chị.” Tiểu Thu nói “Vốn dĩ bọn chị cũng tìm Ong Vàng, hắn tới tìm chị thì chị cũng tìm hắn à.”

      muốn dùng chìa khóa để dẫn Ong Vàng tới?” Mạc Tôn nói.

      “Đúng thế, vừa có thể dẫn Ong Vàng tới, vừa có thể làm Y La thoát khỏi nguy hiểm, cảm thấy đây là biện pháp vẹn cả đôi đường hay sao?”

      “Tôi tán đồng với biện pháp của Tiểu Thu.” Lão Lang suy nghĩ một lát rồi phụ họa “Nếu Ong Vàng biết chìa khóa trong tay Y La thì hắn sẽ săn đuổi Y La đến cùng, chỉ có biện pháp dời chủ sở hữu của chìa khóa thì Ong Vàng mới có thể dời mục tiêu.”

      “Nhưng nhỡ chúng ta thất bại thì sao? Chúng ta cũng thể chắc trăm phần trăm là giết chết được Ong Vàng, nếu Ong Vàng chết thì sẽ biết chúng ta ́ ý dùng chìa khóa để làm mồi dụ hắn. Dựa theo tính cách có thù tất báo của hắn, thì cho dù chìa khóa còn trong tay Y La nữa thì hắn cũng sẽ bỏ qua cho ấy.” Mạc Tôn hỏi “Hơn nữa, một khi chìa khóa mà phải chỉ có một mình Y La mới có được thì Y La sẽ chẳng còn giá trị gì với hắn ta nữa.”

      Mọi người lúc này mới nhận ra, sở dĩ lúc đó Y La có thể sống sót thoát khỏi tay Ong Vàng là bởi vì chỉ có một mình Y La biết mật khẩu của két sắt, Ong Vàng sợ ‘ném chuột vỡ bình’ nên dám mạnh tay với Y La. Nhưng nếu Ong Vàng biết, chỉ một mình Y La mới có được chìa khóa thì lúc đó Y La sẽ hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì với hắn.

      “Nhưng bây giờ chúng ta đâu có biện pháp nào tốt hơn.” Lão Lang nói.

      “Chuyện chìa khóa chúng ta tạm thời bỏ qua đã, chúng ta bàn cách xuống tay với Q trước .” Mạc Tôn nghĩ nghĩ rồi nói.

      “Cũng chỉ có thể như vậy.” Lão Lang bất đắc dĩ.

      Đề tài về chiếc chìa khóa cứ vậy mà bị cắt đứt đột ngột, ban ngày mọi người vừa mai phục vừa theo dõi nên đã sớm mỏi mệt, vì thế nói một tiếng ngủ ngon rồi lần lượt về phòng ngủ.

      Vì buổi chiều đã ngủ một giấc say nên Y La ngủ được. nằm giường, trằn trọc một hồi lâu, cuối cùng quyết ̣nh ép mình nữa, dứt khoát khoác áo khoác xuống giường, ̣nh ra ban công ngắm cảnh, lại ngoài ý muốn gặp được Tiểu Thu uống rượu.

      “Em ngủ được à?” Tiểu Thu thấy Y La xuất hiện thì cười hỏi.

      “Dạ, sao chị vẫn chưa ngủ?” Y La ngờ gặp được Tiểu Thu, giọng nói có vẻ kinh ngạc.

      “Chị cũng ngủ được.” Tiểu Thu lắc lắc ly rượu trong tay, hỏi “Em có uống một chút ?”

      “Cũng được ạ.” Nghĩ đến những chuyện xảy ra với mình gần đây, Y La cũng cảm thấy mình cần uống rượu để áp chế tinh thần.

      Hai người làm mấy ly, khí trong nháy mắt trở nên thân mật hơn nhiều, Tiểu Thu cười hỏi “Chị nghe lão Lang nói quả bom trong đầu ấy là do em tháo gỡ.”

      “Em chỉ đề xuất phương pháp thôi, thực ra người thực sự tháo gỡ bom chính là Đường Hạo.” Y La khiêm tốn.

      “Vậy là em cũng rất giỏi rồi, thằng nhóc Vương Nghị kia còn tự xưng là chuyên gia tháo gỡ bom số một trong nước mà lúc lão Lang gặp chuyện, cậu ta cũng chỉ biết mẳng chửi người chứ một cái rắm dùng cũng chẳng có.” Tiểu Thu mắng.

      “Chị cũng biết Vương Nghị ạ? Đúng rồi, lúc trước chị cũng ở cục an ninh quốc gia mà.” Nói đến đây thì Y La lại cảm thấy tò mò “Vậy chị …”

      Y La muốn hỏi tại sao bây giờ Tiểu Thu lại làm sát thủ nhưng rồi lại cảm thấy mình hỏi như vậy thật lịch sự, cuối cùng đành ấp úng mãi nói ra được.

      “Em muốn hỏi chị tại sao yên phận làm nữ đặc công mà lại chạy làm sát thủ phải ?” Từ thái độ của Y La, Tiểu Thu có thể hiểu muốn hỏi gì.

      “Xin lỗi chị, em chỉ tò mò thôi, chị đừng để ý em.” Y La vội vàng nói.

      sao, việc này cũng phải là cái gì bí mật thể nói cả.” Tiểu Thu cười nói “Chị làm sát thủ là vì muốn tìm một người.”

      “Ong Vàng sao ạ?” Y La nghĩ đến những cuộc nói chuyện trước đó, suy đoán.

      “Đúng thế.” Tiểu Thu gật đầu “Đáng tiếc là chị làm sát thủ ba năm, gần nhất mới nắm được tin tức của Ong Vàng, mà gặp mặt cũng chưa gặp, còn để hắn chạy mất.”

      đúng, hẳn là chị đã gặp hắn. Khi hắn hóa trang thành William dẫn em vào ngân hàng Thụy Sỹ, chị rõ ràng đã gặp hắn nhưng mà lại chẳng thể nào nhận ra.” Nói tới đây, mặt Tiểu Thu đầy ảo não.

      “Mọi người đã biết em ở Thụy Sỹ từ lâu rồi ạ?” Y La mẫn cảm nhận ra.

      “Khi ngày đầu tiên em đến ngân hàng Thụy Sỹ thì bọn chị đã nhận ra.” Tiểu Thu nói “Nhưng lúc đó nhiệm vụ bọn chị thực hiện tương đối nguy hiểm, Mạc Tôn và Lão Lang đều muốn em bị cuốn vào nên liên lạc với em. Nhưng ngờ là …”

      ngờ là em đã bị cuốn vào trong từ sớm rồi.” Y La cười khổ.

      “Đúng vậy.” Tiểu Thu gật đầu.

      Y La rất muốn hỏi tại sao Tiểu Thu lại chấp nhất tìm Ong Vàng như vậy, nhưng nghĩ đến thân phận của Ong Vàng, Y La liền nhịn xuống, sao và sát thủ có mâu thuẫn, thực ra đáp án đã rất rõ ràng.

      “Chìa khóa do chú họ để lại cho em, vậy em có biết trước đó ông ấy làm gì ?” Tiểu Thu lại hỏi.

      “Em biết.” Y La lắc lắc đầu “Thực ra là em chưa bao giờ gặp ông ấy, lúc trước em luôn nghĩ rằng mình là trẻ mồ côi, tầm khoảng một năm trước em mới biết là mình có một người chú họ, kết quả chưa gặp mặt thì ông ấy đã qua đời. Sau đó đến hôm nay em mới biết thì ra phải là ông ấy gặp chuyện ngoài ý muốn.”

      “Chú họ em cũng bị …”

      “Vâng, nên vì chú em, em cũng sẽ giao chìa khóa cho Ong Vàng đâu.”

      “Chị cũng vậy, vì Mạch Tử, chị cũng nhất ̣nh phải giết chết Ong Vàng.” Tiểu Thu lẩm bẩm.

      “Mạch Tử cũng là đồng đội của bọn chị sao?”

      “Cậu ấy là em trai chị.” Tiểu Thu nói “Cậu ấy là thân nhân duy nhất của chị đời này.”

      Đột nhiên Y La có thể hiểu Tiểu Thu, tuy chưa bao giờ gặp chú họ Tần Dạ Minh, nhưng trong khoảng khắc khi biết Ong Vàng đã giết ông, cũng có cảm xúc hận thể giết chết hắn ta, huống chi tình cảm giữa chị em Tiểu Thu chắc chắn là gắn bó hơn với chú họ nhiều.

      “Thôi nói nữa, chị ngủ đây, ngày mai còn nhiều việc lắm.” Tiểu Thu uống cạn ly rượu rồi đứng lên.

      “Chị ngủ ngon nhé.”

      “Em ngủ à?”

      “Lúc chiều em đã ngủ một giấc say lắm rồi nên giờ chưa thấy buồn ngủ, em ngồi thêm một lát nữa ạ.”

      “Vậy chị ngủ trước nhé, đừng thức khuya quá.” Tiểu Thu phất phất tay, xoay người về phòng.

      Một mình Y La ngồi lẳng lặng ban công, nhìn sông Zurich dưới màn đêm, suy nghĩ từ từ rõ ràng hơn. Rất nhiều chuyện trước đây hề nghĩ đến hoặc những việc mà chưa rõ đột nhiên lại trở nên rõ ràng.

      “Tiểu Tám, cậu nói tôi cứ trốn tránh như vậy, chờ đến khi mấy người Mạc Tôn bắt được Ong Vàng thì tôi sẽ được an toàn chứ.” Y La hỏi.

      “Chưa chắc đâu.” Tiểu Tám trả lời.

      “Đúng vậy, chỉ cần chìa khóa vẫn trong tay tôi thì tôi thể nào an toàn được.” Y La nói “Nhưng mà tôi muốn cục an ninh quốc gia sắp xếp lai lịch mới cho tôi rồi đến một nơi hoàn toàn xa lạ, chỉ có một mình bắt đầu cuộc sống.”

      “Vậy ̣nh làm thế nào?” Tiểu Tám tò mò.

      “Tôi còn phát hiện một vấn đề.” Y La trả lời câu hỏi của Tiểu Tám mà nói “Thực ra sự tồn tại của cậu cũng giống như chiếc chìa khóa. Chỉ cần có cậu ở đây thì Tiểu Thất nhất ̣nh sẽ xuất hiện.”

      “Thật vui là cuối cùng cũng trốn tránh vấn đề này nữa.” Tiểu Tám bày tỏ từ đáy lòng.

      “Cảnh sát, tội phạm buôn ma túy, những kẻ mua bán vũ khí, cục an ninh quốc gia, sát thủ, tổ chức khủng bố, hình như tôi đều dính vào hết rồi.” Y La nói.

      “Đúng vậy đó.” Tiểu Tám gật đầu.

      “Bỗng nhiên tôi cảm thấy mình thật trâu mà.” Y La cảm thán “Cậu nói xem, thế giới lớn như vậy, còn có cái gì mà tôi dám trêu chọc ?”

      “Cuối cùng cũng giác ngộ rồi?” Tiểu Tám cảm động đến nỗi suýt rối loạn lập trình, có trời mới biết là cậu ta đã từng hối hận như thế nào khi nhất thời mù mắt mà kí kết hiệp ước với một ký chủ như vậy.
      Xu trần, Chris_LuuA fang thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 47: Dụ ̣ch


      “Thơm quá a.” Sáng sớm tỉnh dậy là có thể nghe mùi thơm của cơm thật là một điều tốt đẹp, lão Lang duỗi eo bước nhanh về phía phòng bếp “Em có gì mà ngon thế?”

      “Em làm trứng trần, lạp xưởng, chân giò hun khói và cà phê.” Y La bưng cà phê, thấy lão Lang thì cười nói.

      “Em làm sao?” Lão Lang kinh ngạc.

      “Vâng, em thấy đồ trong tủ lạnh nên làm mấy món đơn giản.” Y La trả lời.

      “Giỏi quá, giỏi quá, em gái Y La thật là hiền huệ.” Lão Lang tiếc lời khích lệ.

      “Chào buổi sáng!”

      “Chào buổi sáng!”

      Lúc này Mạc Tôn và Tiểu Thu cũng bước vào phòng bếp, hai người nhìn bàn ăn tràn đầy thì vô cùng kinh ngạc.

      “Sao em dậy sớm vậy?” Mạc Tôn vừa uống cà phê vừa hỏi.

      phải em dậy sớm mà là em ngủ được.”

      Nghe Y La trả lời, động tác ăn cơm của ba người đều khựng lại, Mạc Tôn nhíu mày " phải em đã nói là cần lo lắng, có chuyện gì thì sớm muộn gì cũng được giải quyết.”

      “Em biết, nhưng em thể vì một chuyện biết khi nào mới xảy ra mà vẫn luôn trốn tránh được.”

      Lời này có ý tứ sâu xa, ba người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Mạc Tôn nhìn Y La, hỏi thẳng “Em muốn làm gì?”

      “Em đã suy nghĩ cả đêm qua.” Y La dường như đã hạ quyết tâm “Em quyết ̣nh sẽ chủ động xuất kích.”

      “Chủ động xuất kích? Xuất kích như thế nào, em muốn tự mình tìm Ong Vàng?” Lão Lang tò mò hỏi.

      “Chắc chắn là cần em tìm, chỉ cần em xuất hiện thì hắn sẽ tự mình tới.” Y La nói.

      Mọi người sửng sốt, sau đó lại nhanh chóng liếc nhau trao đổi ánh nhìn, lão Lang rõ lắm hỏi “Em ̣nh lợi dụng chính mình để dẫn Ong Vàng tới.”

      “Vâng.” Y La gật đầu “Hai phương pháp mà mọi người nói hôm qua em đều suy nghĩ nghiêm túc. Nếu để cục an ninh quốc gia bảo vệ em, em nhất ̣nh phải làm lý lịch mới, ở một nơi mới một mình bắt đầu cuộc sống, việc này cùng với việc xóa bỏ sự tồn tại của em có gì khác nhau, em thích như vậy. Ngược lại, phương pháp thứ hai, dùng chìa khóa dụ Ong Vàng ra mặt, chủ động xuất kích em cảm thấy sẽ còn tốt hơn.”

      “Em đồng ý đưa chìa khóa cho bọn chị mượn?” Tiểu Thu kích động.

      “Thực ra thì cần lấy chìa khóa ra a.” Y La nói.

      lấy chìa khóa ra? Vậy dùng cái gì dụ Ong Vàng ra mặt được?” Tiểu Thu nghi hoặc.

      “Em nè.” Y La chỉ vào chính mình, cười tủm tỉm “Trong mắt Ong Vàng thì em cũng là chìa khóa phải sao. Hơn nữa, dùng chìa khóa dụ Ong Vàng ra sẽ có nguy cơ làm mất chìa khóa. Nhưng nếu là em, chỉ cần Ong Vàng chưa lấy được chìa khóa thì hắn ta sẽ ́ giết em.”

      “Đúng thế, hắn ta chẳng những sẽ giết em mà còn cần em ngân hàng Thụy Sỹ lấy chìa khóa. Nói như vậy, cho dù em bị bắt, bọn vẫn sẽ có cơ hội cứu em về.” Lão Lang nghĩ thì cảm thấy để Y La làm mồi nhử có tính khả thi hơn dùng chìa khóa nhiều.

      “Ha ha … mấy chị phải ́ gắng đừng để điều đó xảy ra thì hơn.” Tuy rằng phải tính đến trường hợp xấu nhất có thể xảy ra, nhưng mồi nhử chính là đó, có thể chưa bắt đầu mà nghĩ đến giả thiết xấu nhất như vậy có được hay .

      “Em nghĩ kĩ rồi chứ?” Mạc Tôn nói “Tuy là Ong Vàng sẽ giết em nhưng lúc hành động có thể phát sinh chuyện ngoài ý muốn hay thì chúng ta thể biết trước được, hơn nữa để đề phòng em có thể chạy trốn, hắn ta có thể áp dụng một vài biện pháp đặc thù đối với em, ví dụ như đánh gãy tay chân của em. Hắn chỉ muốn mật khẩu, chỉ cần em có thể nói, những chuyện khác đối với hắn sẽ có gì quan trọng.”

      Y La bị giả thiết hung tàn của Mạc Tôn làm cho giật nảy mình.

      “Này, em gái Y La vất vả lắm mới xây dựng được dũng khí như vậy, cậu đừng có hù dọa người ta như vậy chứ.” Lão Lang thấy Mạc Tôn nói chuyện khủng bố như vậy, nhịn được mà thò vào nhắc nhở.

      “Bây giờ nói thì đến khi nào mới nói, tôi hi vọng ấy chỉ vì chút dũng cảm nhất thời mà làm ẩu, đến khi chuyện xảy ra mới thấy hối hận.”

      “Em phải là dũng cảm nhất thời.” Y La biết Mạc Tôn muốn nói gì, những hậu quả đáng sợ mà nói, phải là Y La biết mà chỉ là muốn nghĩ đến “Em chỉ biết rằng, em thể giống như hôm qua nữa.” (Ý chị là trốn tránh khi bị truy sát đó)

      ==

      Ở một nơi khác trong thành phố, Q ăn sáng cùng Ong Vàng.

      “Nếu tôi nhớ lầm thì chúng ta đã ấn ̣nh là trước mười hai giờ đêm qua, hẳn là phải đưa chìa khóa cho tôi chứ.” Q nhìn Ong Vàng nói.

      “Xin lỗi, đã xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn, hình như cục an ninh quốc gia Trung Quốc đã dính vào.” Ong Vàng đã nhận ra người đàn ông ngày hôm qua cứu Y La , ta là đặc công của Trung Quốc.

      “Tôi quan tâm có chuyện gì xảy ra, tôi chỉ muốn biết, có lấy được chìa khóa hay , nếu được để chúng tôi còn thay đổi người khác.” Q vừa cắt lạp xưởng vừa nói.

      “Cho tôi thêm hai ngày nữa, tôi nhất ̣nh sẽ lấy được chìa khóa.” Ong Vàng nhất ̣nh thể để danh tiếng như vàng của mình bị vỡ nát dưới chân của một gái ngu ngốc, yếu ớt như thế được.

      “Hôm nay tôi sẽ rời Thụy Sỹ, tôi cho một tuần, một tuần sau mang chìa khóa đến Cairo gặp tôi.” Q nói.

      “Một tuần, được, hẹn gặp ở Cairo.”

      ==

      Mạc Tôn thấy Y La kiên trì thì nói thêm gì nữa. Thực ra đêm qua ba người bọn họ phải là suy xét đến biện pháp này, Tiểu Thu và lão Lang đều cảm thấy nếu Y La chủ động tham gia vào hành động của bọn họ thì sẽ thuận lợi rất nhiều.

      Nhưng nghĩ đến tính cách nhát gan của Y La, Mạc Tôn vẫn phủ quyết, mà lúc này, Y La lại tự mình có quyết ̣nh này sau nghĩ đã suy nghĩ kĩ, tất nhiên là Mạc Tôn phản đối nữa. Tuy rằng thích sự thay đổi như vậy ở Y La, nhưng biết, sự thay đổi này của đối với Y La mới là chuyện tốt.

      “Vậy chúng ta bàn kĩ lại phương án dụ Ong Vàng ra , Y La phải xuất hiện như thế nào mới hợp lý, để Ong Vàng nghi ngờ.” Mạc Tôn nói.

      “Ngân hàng Thụy Sỹ?” Lão Lang đề nghị.

      được, nếu là , biết rõ có người muốn cướp chìa khóa của mà còn ngu ngốc đến mức đến ngân hàng để lấy chìa khóa ra à?” Mạc Tôn phản đối.

      “Sân bay thì sao?” Y La nói “Lúc trước, Ong Vàng đã đặt cho em vé về Long Thành, bay chiều nay.”

      “Biện pháp này tồi, gặp phải nguy hiểm muốn về nhà, đây là bản năng của con người, cho dù Ong Vàng có nghi ngờ thì nhất ̣nh vẫn sẽ theo dõi sát sao sân bay.” Tiểu Thu nói.

      Mọi người lại bàn bạc một hồi, cuối cùng xác ̣nh sân bay là ̣a điểm hành động, sau đó lại tốn một giờ để bàn bạc phương án hành động cụ thể.

      ==

      Một giờ chiều, Mạc Tôn và Y La đúng giờ xuất hiện ở sân bay.

      Vì lúc trước Mạc Tôn đã lộ mặt nên nếu lúc Y La ra sân bay mà có Mạc Tôn bảo vệ thì sẽ làm Ong Vàng nảy sinh nghi ngờ. Nghĩ đến điều này, Mạc Tôn dứt khoát xuất hiện công khai.

      “Bọn tôi tới rồi.” Mạc Tôn nói qua tai nghe cho lão Lang và Tiểu Thu đã đến trước hai người một tiếng đồng hồ.

      “OK.” Lão Lang và Tiểu Thu lần lượt trả lời.

      Mạc Tôn nhìn thoáng qua Y La “Chúng ta vào thôi.”

      “Vâng.” Y La nắm tay thật chặt, gật đầu thật mạnh, dường như muốn qua động tác như vậy tạo cho mình thêm chút dũng khí.

      “Đừng căng thẳng quá.” Mạc Tôn lấy tay nắm lấy tay Y La, vững vàng mà mạnh mẽ nói “Bọn sẽ luôn bên cạnh em.”

      Chỉ một câu nói đơn giản nhưng cũng đủ để làm nỗi lo lắng trong lòng Y La lắng dịu lại.

      “Vào thôi.” Mạc Tôn buông tay ra, nói lại lần nữa.

      “Vâng.” hít sâu một hơi, Y La cất bước sánh vai cùng Mạc Tôn vào sân bay, bắt đầu hành động rồi.

      Xếp hàng, lấy thẻ lên máy bay, sau đó lại xếp hàng, chờ đợi kiểm tra an ninh, sau khi bước vào sân bay được hai mươi phút, toàn thân Y La bắt đầu căng thẳng cao độ. Bởi vì dựa theo kế hoạch ban đầu của họ, nếu Ong Vàng muốn bắt Y La ở sân bay thì sẽ ra tay trước khi bước qua cửa kiểm tra an ninh.

      “Có gì khác thường ?” Mạc Tôn vừa cùng Y La xếp hàng chờ kiểm tra an ninh vừa hỏi lão Lang.

      phát hiện gì bất thường.” Lão Lang trả lời “Ong Vàng sẽ cải trang, một khi hắn cải trang, chúng ta rất khó để nhận ra hắn.

      Mạc Tôn nhăn mày, cũng có cách nào khác, chỉ có thể ́ gắng bảo vệ sát Y La bảo đảm có bất cứ đối tượng nghi vấn nào có khả năng đến gần .

      “Bên thì sao, Tiểu Thu?” Mạc Tôn hỏi bên tiểu Thu.

      “Bên tôi cũng bình thường.” Tuy rằng bọn họ đã phán đoán có khả năng lớn là Ong Vàng sẽ hành động trước khi Y La qua cửa kiểm tra an ninh, nhưng để phòng ngừa bất cứ trường hợp nào có thể xảy ra Mạc Tôn vẫn bố trí Tiểu Thu canh giữ sau cửa kiểm tra an ninh.

      Dòng người xếp hàng trước cửa kiểm tra an ninh ngày càng ngắn lại, sắp đến lượt của Y La, Y La lo lắng quay đầu nhìn thoáng qua Mạc Tôn.

      sao đâu, em cứ tiếp tục .” Mạc Tôn trấn an “Cứ làm theo kế hoạch .”

      “Vâng.” Y La hít sâu một hơi, trong lòng hỏi nhỏ Tiểu Tám “Tiểu Tám, cậu có phát hiện Ong Vàng ?”

      “Trong khu vực kiểm tra an ninh, phát hiện ra Ong Vàng.” Tiểu Tám trả lời.

      Y La nghe câu trả lời của Tiểu Tám, trong lòng càng chắc chắn. muốn cho Tiểu Tám rà quét toàn bộ sân bay để xác ̣nh Ong Vàng có ở sân bay hay , nhưng hệ thống của Tiểu Tám được thiết kế chủ yếu là tìm kiếm bom đạn, nhận diện khuôn mặt chỉ là chức năng phụ mà thôi, thêm vào đó lượng người ở sân bay quá lớn, nếu nhận diện từng người một thì đủ năng lượng.

      Năng lượng, năng lượng, cái gì cũng cần đến năng lượng, Y La quyết ̣nh sau này nhất ̣nh phải tích cực tìm bom mà tháo gỡ để tích lũy năng lượng.

      “Người tiếp theo.” Y La nghe thấy nhân viên kiểm tra an ninh gọi người, hít sâu một hơi bước đến.

      Mà trong nháy mắt khi Y La bước qua cửa kiểm tra an ninh, một tiếng súng vang lên, phá vỡ trật tự nơi sân bay.

      Tiếng thét chói tai và tiếng ồn ào cùng phát sinh, hàng người xếp hàng trật tự ngay ngắn chỉ trong một giây đều tản ra, vô số hành khách chạy tứ tán khắp nơi, Mạc Tôn rất nhanh xác ̣nh phương hướng tiếng súng, nhưng lại kẹt trong đám đông thể bước .

      “Lão Lang.” Mạc Tôn quát vào tai nghe.

      “Để tôi.” Lão Lang lập tức trả lời.

      “Tiểu Thu, Y La vào.” Vì mỗi lần kiểm tra an ninh chỉ cho một người bước vào, đối phương lại ́ tình nổ súng đúng lúc này khiến đám đông hỗn loạn, mục ́ch rất rõ ràng là muốn tách với Y La ra, cũng may là họ đã sắp xếp Tiểu Thu ở sau cửa kiểm tra an ninh.

      “Tôi ngay đây.” Tiểu Thu đáp, xoay người về hướng cửa kiểm tra an ninh.

      Y La bị nhân viên sân bay dẫn đến khu vực chờ máy bay, tất cả máy bay đậu tại sân bay đều nhận được lệnh ngừng bay, bên ngoài cửa kiểm tra an ninh, đám đông nghe tiếng súng nổ mà hỗn loạn, bên trong phòng chờ, hành khách vẫn biết có chuyện gì xảy ra cho nên cảm xúc tương đối ổn ̣nh.

      Bởi vì hành khách ở phòng chờ đều đã qua cửa kiểm tra an ninh nên trong người sẽ cất giấu vật phẩm nguy hiểm, nhân viên sân bay cũng khá là an tâm, chỉ lên tiếng trấn an mọi người, nói họ tiếp tục đợi ở phòng chờ cho đến khi có thông báo tiếp theo.

      Y La theo kế hoạch đã vạch trước, ngừng một giây bước nhanh về phía vị trí ghế ngồi trong phòng chờ. Giữa đường giao ánh mắt với Tiểu Thu trong đám đông nhưng cũng có thái độ gì mà chỉ liếc nhìn nhau một cái, rồi mỗi người tìm một chỗ ngồi.

      Đinh!

      Y La cúi đầu nhìn di động (Chị ở đằng sau em, bình tĩnh)

      Lúc này Y La còn căng thẳng như lúc đầu nữa, nhìn thoáng qua phòng chờ đầy người với những khuôn mặt mang biểu cảm khác nhau, nói với Tiểu Tám “Tiểu Tám, chú ý những người cạnh tôi.”

      “Rõ rồi.” Tiểu Tám lập tức khởi động trạng thái tìm kiếm, nếu chỉ rà quét những người có ý đồ đến gần ký chủ thì mức năng lượng sẽ tiêu hao nhiều.

      “Em nhớ kĩ, một khi em thành công vào phòng chờ chứng tỏ Ong Vàng chắc chắn là đợi sẵn trong đó.” Khi vạch kế hoạch, Mạc Tôn đã dặn dò “Vì đã qua cửa kiểm tra an ninh nên người Ong Vàng sẽ có khả năng mang theo vũ khí, Tiểu Thu sẽ giúp em đối phó với hắn, lúc đó em nhớ phải chạy đến chỗ bảo vệ sân bay, nhất ̣nh phải bảo đảm an toàn cho chính mình.”

      Y La vừa nhớ đến đây thì nghe thấy giọng nói Tiểu Tám vang lên trong đầu “Chú ý, phía trước hai mét phát hiện Ong Vàng.”

      Y La lập tức ngẩng đầu, chỉ thấy một người đàn ông mặc đồng phục nhân viên bảo đảm an ninh sân bay từ từ bước về phía .
      Xu trần, Chris_LuuA fang thích bài này.

    4. Xu trần

      Xu trần Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      79
      Phải đến mấy năm rồi mới có thời gian theo dõi 1 bộ edit của cung. Ủng hộ chủ thớt nha:-*:-*
      haimap2346 thích bài này.

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 48: Phát hiện 0017

      Tới rồi!

      Y La cúi đầu giả bộ nhìn di động, sau đó gửi một tin nhắn cho Tiểu Thu báo cho ấy Ong Vàng đã xuất hiện.

      Gửi tin nhắn xong, Y La vẫn cứ cúi đầu giả bộ xem tin tức di động, cho đến khi một đôi giày da màu đen xuất hiện trước mắt , mới giả bộ kinh ngạc ngẩng đầu lên.

      “Chào , có phải là hành khách số 32 vừa qua cửa kiểm tra an ninh tên Y La ?” Đây là một người đàn ông da trắng có gương mặt hoàn toàn xa lạ, mắt hầu như nhìn thấy dấu vết hóa trang, nếu phải Tiểu Tám đã một lần nữa xác nhận với đây là Ong Vàng thì Y La nhất ̣nh sẽ tin được.

      “Vâng, là tôi.” Y La ́ gắng bình tĩnh trả lời.

      “Chúng tôi đã rà quét phát hiện trong hành lý của có vật phẩm vi phạm lệnh cấm, nhưng do tình hình lúc nãy quá hỗn loạn nên nhân viên vẫn chưa kịp xử lý. Do đó bây giờ phiền theo tôi để xử lý.” Ong Vàng nói theo quy củ của nhân viên an ninh.

      “Nhưng tôi đâu có mang theo vật gì cấm đâu.” Y La nói.

      “Điều này chúng tôi sẽ điều tra, phiền phối hợp với chúng tôi.” Ong Vàng nói.

      Lúc này, Tiểu Thu lặng lẽ đến phía sau Ong Vàng, lúc nãy sau khi nhận được tin nhắn Y La gửi đến, lập tức đứng dậy vòng ra phía trước Y La, nhân lúc Ong Vàng và Y La nói chuyện lặng lẽ áp sát đứng phía sau Ong Vàng.

      “Vậy … được rồi.” Y La giả bộ nghe theo, xách túi xách đứng dậy.

      Ngay lúc Ong Vàng buông lỏng cảnh giác cho rằng Y La đã mắc mưu, Tiểu Thu bỗng nhiên móc ra một sợi dây câu cá từ trong tay áo, vòng quanh ̉ Ong Vàng dùng sức siết chặt ̉ họng của hắn.

      “A!” Ong Vàng phản ứng cũng rất nhanh, trong nháy mắt Tiểu Thu bắt đầu hành động, Ong Vàng cũng chợt nhận ra chỉ tiếc là chậm hơn một chút, hắn chỉ kịp dùng hai tay kéo sợi dây câu cá cho nó thít chặt ̉ họng của mình.

      “Mày quả nhiên là đã nhận ra tao.” Ong Vàng vừa kéo sợi dây câu cá vừa nhìn chằm chằm vào Y La, lần trước ở trung tâm thương mại hắn đã phát hiện, hình như Y La có thể nhận ra hắn từ rất xa.

      Ánh mắt của Ong Vàng quá dọa người, Y La tự chủ mà lui về sau một bước, nhìn Tiểu Thu nỗ lực khống chế Ong Vàng cùng với Ong Vàng ́ gắng thoát khỏi sự kiềm chế của Tiểu Thu, trong lúc nhất thời biết là nên tiến lên hỗ trợ hay là xoay người chạy .

      Lúc trước Mạc Tôn đã dặn dò , nếu phát hiện Ong Vàng thì phải nhân lúc Tiểu Thu đối phó Ong Vàng mà ngay lập tức chạy về phía nhân viên an ninh sân bay. Nhưng lúc này Ong Vàng mặc đồng phục của nhân viên an ninh sân bay là Y La bỗng cảm thấy do dự có nên tìm kiếm sự hỗ trợ từ nhân viên an ninh sân bay hay .

      “Ong Vàng, mày chết .” Tiểu Thu nâng đùi phải, đầu gối đánh mạnh vào sau eo Ong Vàng, trong nháy mắt Ong Vàng đau mà buông lỏng tay, hai tay Tiểu Thu dùng sức siết chặt sợi dây câu cá.

      “A!” Ong Vàng bị đau, mấy ngón tay bám vào sợi dây câu cá lúc này đã chảy đầy máu tươi nhưng nét mắt của hắn chút nào hoảng loạn.

      Ong Vàng chợt dùng sức chúi đầu về phía trước, làm Tiểu Thu kịp phòng bị, hai chân Ong Vàng đạp lên ghế lúc nãy Y La đã ngồi, mượn lực, làm một cú lộn nhào ngoạn mục ra sau đồng thời thoát khỏi sự khống chế của sợi dây câu cá.

      “Y La, chạy mau.” Tiểu Thu thấy Ong Vàng đã thoát ra, phản ứng đầu tiên là hô to nói Y La chạy , sau đó lại tiếp tục sấn tới đánh nhau với Ong Vàng.

      Y La nghĩ bỏ lại Tiểu Thu một mình nhưng biết là mình ở lại cũng giúp được gì, cân nhắc vài giây, Y La quyết ̣nh vẫn theo kế hoạch cũ là chạy , ít nhất là thể để Ong Vàng bắt được .

      Chỉ cần chạy thì Ong Vàng nhất ̣nh sẽ có tâm trạng quyết đấu với Tiểu Thu.

      Y La đoán sai, khi thấy chạy thì Ong Vàng lập tức nôn nóng, hắn ́ gắng thoát khỏi Tiểu Thu để đuổi theo Y La nhưng Tiểu Thu sao có thể để hắn dễ dàng thực hiện được ý đồ. Hai người một người ́ gắng thoát ra, một người nỗ lực quấn lấy, cả hai lâm vào thế giằng co.

      Hành động của hai người đã thu hút sự chú ý của đội nhân viên an ninh sân bay, hai người giằng co lâu thì mấy người nhân viên an ninh sân bay kéo đến nhìn thấy một người đồng nghiệp của mình cùng một gái châu Á có võ nghệ cao cường đánh nhau thì rối rít móc gậy điện bên hông ra ̣nh hỗ trợ khống chế đối tượng nghi vấn khủng bố này.

      “Mau bắt lấy ta, ta là đối tượng khủng bố.” Ong Vàng xoay người kéo giãn khoảng cách với Tiểu Thu, hét lên.

      Tiểu Thu ̣nh đuổi theo thì phát hiện có năm sáu nhân viên an ninh sân bay chặn ngang trước mặt , năm sáu người cầm roi điện trong tay nhìn chằm chằm như hổ rình mồi. Còn Ong Vàng đứng phía sau nhân viên an ninh sân bay nhìn lộ ra nụ cười đắc ý sau đó xoay người đuổi theo hướng Y La đã chạy .

      “Ong Vàng!” Tiểu Thu quýnh lên, vừa muốn đuổi theo liền đối diện với một cây roi điện, Tiểu Thu giơ tay vặn một cái, bắt lấy cây roi điện trong tay nhân viên an ninh, trở tay quơ trở lại.

      Nhân viên an ninh sân bay tất nhiên phải là đối thủ của Tiểu Thu nhưng năm sáu người cũng gây cản trở ít đối với làm cho có cách nào đuổi theo.

      ==

      Y La nỗ lực chạy về phía cửa kiểm tra an ninh ̣nh tìm nhân viên sân bay nhờ giúp đỡ, nhưng khi đến nơi mới phát hiện cửa kiểm tra an ninh đã bị đóng cửa chỉ còn mấy nhân viên an ninh sân bay đứng.

      Lại là nhân viên an ninh, những người này có quan hệ gì với Ong Vàng hay ?

      Y La suy tư một lát, cảm thấy tuy rằng Ong Vàng có thể hoá trang thành nhân viên an ninh sân bay nhưng có nghĩa là hắn có thể điều khiển toàn bộ đội nhân bảo vệ an ninh sân bay, vì thế quyết ̣nh mạo hiểm một lần.

      Ngay lúc Y La ̣nh chạy đến tìm kiếm sự hỗ trợ, bộ đàm của đội bảo vệ an ninh sân bay bỗng truyền đến giọng nói của Ong Vàng “Có đối tượng nghi vấn khủng bố ở phòng chờ, đối tượng là nữ người châu Á, cao khoảng 1m65, tóc dài, mặc áo khoác kaki, quần jean, nếu phát hiện thì khống chế ngay lập tức.”

      Đây phải là nói về sao? Ngay lúc Y La phản ứng lại, phía đối diện mấy vị nhân viên an ninh cũng đồng thời phát hiện Y La, lập tức rút roi điện đuổi theo.

      “Má nó, còn loại thủ đoạn này sao!” Y La dọa rồi, xoay người chạy ngay.

      “Bắt lấy ta!”

      “Chạy nhanh.”

      Trong phòng chờ to lớn, Y La bị mười mấy nhân viên an ninh sân bay đuổi chạy như điên, quả thực là sống còn gì luyến tiếc.

      Bên kia, Mạc Tôn vào cửa dành cho nhân viên công vụ, đưa ra thẻ chứng nhận cảnh sát đã chuẩn bị từ trước, thuận lợi vào phòng chờ. Sau đó nghe thấy thông báo bộ đàm của vị nhân viên an ninh dẫn vào, lập tức chạy về hướng Y La bị truy đuổi.

      Y La gắng hết sức chạy trốn, phòng chờ tuy lớn nhưng thể lực của Y La làm sao bằng thân thể cường tráng của những nhân viên an ninh, thấy mình sắp bị bắt, Y La nhanh như chớp giơ túi xách trong tay mình lên. “Tất cả đứng yên, có bom.”

      Trong phòng chờ, đám đông tức khắc như bị đánh gục, trừ hai người chính là Y La và người đã đuổi đến đây Ong Vàng.

      Ong Vàng làm sao có thể tin là Y La có bom trong tay, rõ ràng là nói dối, hắn để ý mà tiếp tục chạy qua. Y La cũng phản ứng chậm, xoay người tiếp tục chạy .

      Sau một hồi hoảng hốt chạy bừa, Y La chạy đến khu vực chờ VIP, cùng lúc đó, giọng nói của Tiểu Tám vang lên “Bên phải phía trước mười mét phát hiện một quả bom.”

      Bom? Bên phải phía trước? Thực sự có bom sao?

      Y La quay đầu chạy về hướng có bom, rất nhanh Y La chạy đến vị trí mà Tiểu Tám đã thông báo, ở đó chỉ có một bức tường có gì khác lạ.

      “Tiểu Tám, bom ở chỗ nào?” Y La hỏi

      “Chiếc hộp màu đen gài tường đó.” Tiểu Tám nói “ lấy nó .”

      Hộp? vách tường màu trắng, chiếc hộp màu đen vô cùng bắt mắt, Y La tiến lên lấy ngay chiếc hộp lấy xuống. Chiếc hộp này hình như có dính chất liệu đặc biệt dán dính lên tường, nhưng lực dính cũng chặt, Y La chỉ giơ tay cầm là lấy được, sau đó giơ hộp lên về phía Ong Vàng “Đây là bom thật đó, nếu lại đây, tôi sẽ cùng đồng quy vu tận.”

      chiếc hộp màu đen, đèn đỏ báo hiệu vô cùng bắt mắt, tức thì Ong Vàng cũng bị dọa đôi chút, nhưng hắn nghĩ lại, gái này vì bị hắn đuổi nên mới chạy đến đây, sao có thể đặt trước quả bom tường được, cho nên quả bom này nhất ̣nh là giả.

      “Được a, mày có giỏi thì mày giật kíp nổ .” Nghĩ thông suốt, Ong Vàng chút sợ hãi tiếp tục bước tới.

      đừng tới đây.” Y La quả thực muốn khóc, cho dù đây chính là bom nhưng mà cũng đâu dám giật kíp nổ đâu.

      “Để bom xuống đất, lui về sau hai mét.” Tiểu Tám bỗng nhiên nói.

      “Cái gì?”

      “Mau lên.” Tiểu Tám giục.

      Y La kịp nghĩ nhiều, lập tức làm theo lời Tiểu Tám, đặt chiếc hộp đen xuống.

      Ong Vàng thấy Y La bỗng nhiên để chiếc hộp đen xuống đất, hành động đó giống như thực sự khởi động bom, tức thì nghi ngờ dừng chân lại.

      đừng đến đây a, tôi đã khởi động bom rồi đó.” Y La vừa nói vừa cẩn thận lùi lại.

      Thế nhưng động tác chậm rãi, từ từ thong thả của thực sự là giống như thái độ của người bình thường sau khi khởi động bom.

      “A … Vậy mày làm nó nổ a.” Lại lần nữa phát hiện điểm đáng ngờ, Ong Vàng sải bước về phía Y La.

      “Tít … Ầm!”

      Đúng lúc này, một tiếng động lớn vang lên, sàn nhà trước mặt Y La bỗng nhiên sụp xuống, một cái lỗ bán kính hai mét bỗng xuất hiện trước mặt Y La, mà Ong Vàng bất ngờ rớt xuống cái hố.

      “Sao lại thế này?” Y La trợn mắt há mồm nhìn sàn nhà vỡ sập trước mặt.

      “Bom ̣ng hưởng, phạm vi bán kính hai mét.” Tiểu Tám giải thích.

      “Bom ̣ng hưởng? Nghĩa là gì?”

      “Ầm ầm ầm …!” Bỗng nhiên thanh của thứ gì đó sập xuống bỗng vang lên, đồng thời vách tường phía sau Y La cũng rung lên mãnh liệt.

      “Là bom ̣ng hưởng, phá sập vách tường.” Tiểu Tám nói ra tiếng “Là 0017.”

      “0017? Cậu nói quả bom này là sản phẩm mới của 0017 hả?” Y La hỏi.

      Mà cùng lúc đó, ở khoảng cách vị trí Y La đứng khoảng 20m, Q cũng đồng thời nhận được thông báo từ hệ thống chế tạo bom “Là 0018.”

      “Ký chủ hệ thống tháo gỡ bom cũng ở đây sao?” Q nhanh chóng nhận ra.

      “Phía sau bên phải 20m.” 0017 nói.

      Q nhìn con đường trước mặt, bỗng nhiên thay đổi quyết ̣nh tạm thời bay nữa, hắn cùng hai bảo vệ phía sau, xoay người đến chỗ mà hắn mới rời , hắn muốn gặp ký chủ hệ thống tháo gỡ bom một lần.

      “0017 tới gần.” Tiểu Tám phát ra cảnh báo “19, 18, 17 m. tiếp tục tới gần.”

      “Sao … làm sao bây giờ? Tiểu Tám, hay là chúng ta chạy trước .” Tuy rằng Y La biết ký chủ của 0017 là ai, nhưng loại người mà có thể tùy tiện đặt bom ở đây thì chắc chắn phải là người tốt.

      “Tôi cầu cùng 0017 tiến hành kết nối.” Tiểu Tám nói.

      “Nhưng mà …”

      “Y La!” Ngay lúc Y La bối rối có nên đứng yên chờ ký chủ của 0017 hay thì đúng lúc này Mạc Tôn đuổi kịp đến đây, thấy Y La đứng trước một lỗ hổng lớn, tuy rằng nghi ngờ nhưng kịp nghĩ nhiều, kéo xoay người chạy.

      Mà sau khi rời lâu, Q và hai bảo vệ cũng xuất hiện ngay chỗ Y La vừa đứng.

      “Đã mất kết nối.” 0017 báo trong đầu Q.

      Q nhìn sàn nhà sập xuống trước mặt, nửa cười nửa “Xem ra ký chủ 0018 đã mượn dùng quả bom này rồi.”
      Chris_Luu, Xu trầnA fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :