1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      18 Ông lão (đao của 01 thực sắc bén....)

      Ban ngày lô-cốt cũng tối tăm, đôi mắt ông lão ở trong bóng tối thời gian lâu bắt đầu thoái hóa, nhìn lắm, nhưng tai còn thực tốt, mỗi ngày ông đều có thể nghe thấy bọn chuyện ầm ĩ bốn phía, còn có tiếng động xung quanh.

      Đám trẻ này bởi vì nhiễm bệnh trùng hút máu mà bị vứt bỏ, ban đầu, ông nhặt được mấy đứa bị vứt bỏ như vậy đưa vào lô-cốt sinh sống. Sau đó bọn đó lại nhặt về những đứa khác, mọi người tuy có quan hệ huyết thống, nhưng sinh hoạt bên nhau hợp thành đại gia đình kỳ lạ.

      Nhưng thành viên gia đình luôn lưu động.

      Bệnh trùng hút máu của bọn rất ít nghiêm trọng, nếu nghiêm trọng bị nhặt về chỗ này sinh hoạt thời gian ngắn ngủi đều tử vong.

      Mấy năm nay, bọn tới tới lui lui, ông lão nhớ ở chỗ này từng có bao nhiêu đứa.

      “Cửu Nhi?” Trong bóng đêm ông lão gọi tiếng.

      Chỉ chốc lát sau, bé bện tóc tới, ghé vào mép giường, “Ông nội, làm sao vậy?”

      bé này tên là Cửu Nhi, trong đám trẻ này tuổi chỉ sau Kỳ Linh, ngày thường phần lớn thời gian đều ở mặt đất, chăm sóc chuồng gà chung quanh cùng mấy đứa trẻ khác tuổi hơn, cùng với ông nội ốm đau giường này.

      “Ta nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, có phải người máy lớn đó lại ?” Ông lão hàm hồ .

      “Dạ.” Cửu Nhi lên tiếng.

      Ông lão trầm mặc lát : “Con chút cho ta về người máy đó.”

      Cửu Nhi có chút lo lắng mà nắm cánh tay máy của ông, “Ông nội, ông có việc gì sao?”

      Lúc trước bọn trẻ ở lô-cốt thấy người máy lớn, trở về hưng phấn miêu tả người máy với mọi người, kết quả ông nội bọn nó nghe nghe liền khóc rống thất thanh, khóc rất lâu. Sau đó Kỳ Linh liền cho bọn trẻ lại về người máy mặt đất nữa. Cửu Nhi nghĩ tới, ông nội an tĩnh nhiều ngày thế này đột nhiên chủ động nhắc tới người máy kia.

      “Ông nội khổ sở sao?”

      “Ông nội phải khổ sở, ông nội cao hứng…… Ông nội muốn tận mắt nhìn thấy người máy đó.” Ông lão dường như hạ quyết tâm .

      lâu thấy ánh sáng, được Cửu Nhi cùng mấy đứa bé khác kéo ôm ra cửa lô-cốt, cảm giác được gió nghênh diện phất tới, cùng ánh sáng từ đỉnh đầu tưới xuống, ông có cảm giác như chợt xuất thế giới khác.

      Chờ ông rốt cuộc thích ứng với sáng bên ngoài, mơ hồ thấy cảnh sắc trước mắt, liền thấy vùng màu xanh lục lớn, đó là triền núi, còn có ngũ cốc chín vàng trải đồng ruộng.

      Cuối cùng ông thấy từ khoảng cách cực gần, cái chân máy cao cao bước qua. Cùng với chấn động và tiếng vang rất , là thứ mấy ngày qua ở trong bóng tối ông nghe thấy rất nhiều lần.

      “A ――” ông phát ra thanh nghẹn ngào ngẩng đầu nhìn lại, thấy người máy lớn băng qua màn sân khấu màu vàng và màu xanh lục, thân hình cao lớn so với bọn hình dung còn càng khiến người ta kinh tâm …… tòa núi cao đáng sợ a.

      Ông lão trừng lớn mắt nhìn người máy kia chậm rãi qua, bên tai bỗng nhiên vang lên rất nhiều ồn ào, thanh đến từ quá khứ.

      “Ở quê hương của chúng ta, có người máy còn cao hơn núi, chúng ta an trí nơi ở người của người máy, đó là người máy, cũng là nhà của chúng ta……”

      “Ở nền văn minh mất của chúng ta, thủ đô chúng ta từng là người máy lớn nhất thế giới, bản thân người máy đó chính là thành thị, chở toàn bộ tài phú quý giá mà tổ tiên chúng ta lưu lại ……”

      Lúc mẹ ông kể chuyện này, tuổi ông còn rất , hiểu nổi những cảm xúc phức tạp trong giọng của mẹ, chỉ cảm thấy mười phần tò mò với những người máy lớn đầy mỹ lệ mộng ảo mà bà miêu tả.

      Ông cũng từng căn cứ theo mẹ mình miêu tả, tìm kiếm đất nước mất trong truyền thuyết đó, nhưng cuối cùng cũng chưa tìm được gì, đó đoạn lữ trình tịch mịch.

      Lúc sinh mệnh hấp hối, chợt xuất người máy lớn ở trước mắt ông ―― đây cũng phải mộng, là ánh sáng ký ức xuyên qua nhân sinh vài thập niên của ông, đến từ thơ ấu mỹ diệu.

      Là tồn tại chân , những người máy lớn đó tồn tại đời này.

      “Ông nội?” Mấy đứa bé vô thố mà nhìn ông lão rơi lệ, muốn nâng ông từ mặt đất lên.

      Nơi xa sườn núi Kỳ Linh thấy tình huống bên này, nhanh chóng chạy xuống, “Ông nội!”

      Tần Minh Hồi ngồi ở bàn tay xòe ra của 01, cảm thụ được gió mơn man. Mùi thanh hương ngũ cốc chín được từng đợt gió đưa tới, ở dưới chân nàng chính là sóng lúa vàng rực.

      “01, lúa mạch này cần thu hoạch.”

      [ Vâng, tiểu tiểu thư, chúng nó chín. ]

      “Tôi viết cho trình tự thu hoạch thế nào? Đây cũng là cái công năng rất thực dụng a.” Tần Minh Hồi nghiêm túc .

      Nàng thường xuyên có kỳ tưởng đột phát thế này, bởi vậy tăng thêm cho 01 rất nhiều công năng có tác dụng quá lớn, khai phá rất nhiều cách chơi mới, nhưng 01 cảm giác như vậy thực tốt, bởi vì tiểu tiểu thư của , phải thường xuyên hưởng thụ ít thứ nhàm chán.

      Học ít tri thức vô dụng, có đôi khi cũng rất vui sướng.

      [tiểu tiểu thư, nghe rất tuyệt. ]

      01 trước sau như cổ vũ nàng.

      Tần Minh Hồi chuẩn bị buổi tối trở về viết thêm cho 01 công năng thu hoạch này.

      Lúc nàng xong, mang theo 01 trở lại triền núi mình ở tạm, thấy đám trẻ con nâng người ở đó chờ nàng.

      Đó là ông lão, đại bộ phận thân thể đều bị sắt thép bao trùm.

      “Đứa , con, con đến từ quốc gia máy móc trong truyền thuyết sao?” Ông lão được đặt ở trước mặt nàng liền gấp chờ nổi hỏi ra những lời này, ánh sáng mong đợi trong mắt so với ngọn lửa nhảy lên trước mặt còn nóng rực sáng ngời hơn.

      Nghe được mấy từ quốc gia máy móc này, radar trong não Tần Minh Hồi như là bắt giữ đươc từ ngữ mấu chốt đột nhiên vang lên.

      Chờ chút, cái này vừa nghe liền rất có danh tiếng, tuy rằng ở trong phim xuất , nhưng dễ làm người tiến hành liên tưởng.

      Đến từ thế giới tin tức phát đạt, từ nhìn các loại chuyện xưa lớn lên, vai chính Tần Minh Hồi nháy mắt ở trong đầu sinh ra mười cái tám cái chuyện xưa có hướng bất đồng.

      tình cũng ra ngoài nàng dự kiến, ông lão này đột nhiên tìm tới cửa kể cho nàng về quốc gia máy móc biến mất.

      Nghe lâu trước đây, sớm nhất phải ngược dòng đến khi mảnh đất này còn chưa bắt đầu trận đại chiến hỗn loạn, có quốc gia văn minh phát triển, có biệt xưng là quốc gia máy móc.

      Quốc gia đó chân chính tên là gì có ai nhớ , tóm lại nó sớm mất trong lịch sử nhân loại.

      Nhưng mẹ của ông lão này nghe là di tộc của quốc gia máy móc, lúc tuổi trẻ rời cố hương, về sau rốt cuộc tìm thấy đường trở về nữa.

      “Ở nơi đó còn di dân của quốc gia máy móc sinh sống, nơi đó có chiến tranh, chỉ có hoà bình, có ốm đau và đói khát, mỗi người đều giàu có, mỗi người đều nhiệt tình thân thiện……” Ngữ khí ông lão trầm thấp, bên cạnh ngồi đám trẻ con, có đứa lộ ra biểu tình tương tự hướng tới, có đứa vẻ mặt ngây thơ chỉ nhìn chằm chằm đống lửa chôn đồ ăn trước mặt.

      A, miêu tả này còn phải là chốn đào nguyên? Tần Minh Hồi nghĩ thầm.

      Bất quá, nếu quốc gia máy móc như vậy, nàng cảm thấy cha con Tần Bá Dị và Tần Nhạc Đan chế tạo ra 01 chừng là tới từ quốc gia thần kỳ đó, ít nhất Tần Bá Dị có khả năng rất lớn có quan hệ với quốc gia máy móc.

      Nàng vẫn luôn cảm thấy có điểm kỳ quái, trong phim chỉ xuất người máy thần kỳ như 01, nhưng được chế tác ở trình độ cao hơn máy móc bình thường vô số lần, vậy kỳ cũng hợp lý, nếu có xuất phát như vậy, ra có thể giải thích vì sao đặc biệt lợi hại.

      “Ta tìm rất nhiều năm, sau khi mẹ ta chết, ta cũng từ bỏ, ta muốn tìm tới đó…… Nhưng ta thất vọng rồi, ta biết đời này ta có khả năng tận mắt nhìn thấy quốc gia máy móc thần kỳ đó nữa.”

      “Bọn với ta, bọn nó thấy người máy lớn, ta thể tin được, ta cho rằng ta nằm mơ, hoặc là ta chết rồi……”

      Ánh mắt ông lão đặt ở người 01 trở nên xa xôi mông lung.

      Tuy rằng đành lòng đánh vỡ chờ mong của ông, nhưng Tần Minh Hồi vẫn cho ông, nàng cũng phải đến từ quốc gia máy móc đó.

      “Nhưng cháu cảm thấy nơi đó khẳng định tồn tại.” Tần Minh Hồi lấy đồ ăn trong đống lửa ra, phân cho đám trẻ con mắt đầy trông mong, với ông lão, “Như vậy , ông lại kiên trì thêm hai năm, quá thời gian cháu rời khỏi nơi này lữ hành khắp nơi, mang theo người máy của cháu tìm quốc gia máy móc đó.”

      “Chờ cháu tìm được rồi, trở về cho ông.”

      Ánh mắt ông lão có chút xa xôi lập tức kéo lại, quang mang tan rã lần nữa hội tụ, “ ? có thể tìm được?”

      Tần Minh Hồi: “Người khác khả năng tìm thấy, nhưng cháu cảm thấy cháu mang theo người máy lợi hại như vậy, chừng có thể.”

      Ông lão bằng mắt thường có thể thấy được mà trở nên tinh thần hơn.

      “Vậy ông còn tin tức gì về quốc gia máy móc có thể cho cháu sao?”

      Ông lão bắt đầu cẩn thận hồi tưởng, từ xó xỉnh tìm ra ký ức liên quan, dù hữu dụng hay , Tần Minh Hồi đều nghiêm túc gật đầu, hơn nữa lấy ra vở tiến hành ghi chép. Thái độ thận trọng như vậy, cổ vũ ông lão rất nhiều, ông vắt hết óc mà đem những thứ mình có thể nghĩ đến liên tục lần.

      vất vả chờ ông xong, Tần Minh Hồi lần thứ hai đặt câu hỏi: “Ông ơi máy móc người ông hình như rất lợi hại, lần đầu tiên cháu thấy, ông có thể cho cháu sao?”

      “Ai, cái này có gì lợi hại. Mẹ của ta dạy ta ít, ta liền học được chế tác vài máy móc đơn giản. Ban đầu, ta nhiễm bệnh trùng hút máu, ta liền tự hỏi nếu chém phần thân thể hư thối có thể chữa khỏi bệnh này hay .”

      “Như cháu chứng kiến, ta làm thử ít, hai chân đôi tay ta còn có khối to ở ngực này, đều bị ta đổi thành máy móc. Về sau bệnh trùng hút máu vẫn cứ ở trong thân thể ta tàn sát bừa bãi, làm như vậy xác trì hoãn quá trình phát bệnh, bất quá ta chế tác máy móc làm thân thể thể phát huy ra công năng ta nghĩ đến, cho nên ta liền biến thành cái dạng tại này.”

      Ông lão đến chính là, lúc trước muốn tiến hành thử nghiệm lớn mật như vậy, là vì cứu lại sinh mệnh bọn , ông muốn bọn sống sót, cho nên dùng chính mình làm thực nghiệm.

      Đáng tiếc ông thất bại, bộ phận thay bằng máy móc cũng thể đạt thành hiệu quả mong muốn, vì thế ông liền biến thành ông lão nát ở trong góc tối tăm.

      còn niềm vui đời, lại thể làm trụ cột tinh thần cho bọn ngoan cường mà sống sót.

      “Đây là ý tưởng thực tốt.” Tần Minh Hồi , “Làm thân thể nhân loại kết hợp cùng máy móc, cùng với ‘biến nhân loại thành máy móc’, cái ý tưởng này đáng giá tham thảo.”

      Nhân loại chính là bởi vì dám nghĩ dám làm, mới có thể vượt lên vô số loài động vật.

      Ông lão từ lúc bắt đầu tiến hành thực nghiệm này, chính là độc mà thất bại, chưa từng có ai khẳng định với ông.

      Ông thấy trước mặt kéo tay áo, lộ ra vệt màu tím cánh tay, “Cháu cũng nhiễm bệnh trùng hút máu, chờ đến lúc cháu kiên trì được nữa, khả năng cháu cũng thử biện pháp này của ông, nếu cháu có thể làm được, cháu cũng tới cho ông.”

      ……

      Ông lão khóc lóc trở về, là Tần Minh Hồi mang theo 01 đưa trở về, phương diện thay bộ này, giỏi hơn nhiều so với đám trẻ con có sức lực.

      Trở lại triền núi của các nàng, Tần Minh Hồi sửa lại thong dong ổn trọng vừa rồi, mặt ủ mày ê mà ôm cánh tay mình thở dài.

      “01, nếu muốn chém cánh tay đổi thành máy móc, rất đau ?”

      [ Xin yên tâm, 01 làm tiểu tiểu thư cảm thấy đau, đao của 01 thực sắc bén. ]

      Tần Minh Hồi nghĩ tới trả lời thế này, nghĩ đến 01 mổ heo lưu loát, tiếng thiếu chút nữa tràn ra nước mắt, “Đừng nữa 01, trong đầu có hình ảnh!”
      sabera.tran, Tôm Thỏ, Alice Huynh4 others thích bài này.

    2. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      hahahahahahaha cười chết mất. Này giống kiểu tư duy thẳng nam nè
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      19 Huyết trùng ( biến thành đám bị bôi mờ....)

      Bên ngoài thành lũy của an toàn khu có vùng đồng ruộng lớn cần thu hoạch, ngày hôm đó khó được mấy cổng chính của an toàn khu đều mở rộng, rất nhiều người toàn thân dưới bao vây kín mít nối đuôi nhau ra.

      Bọn họ đều là bần dân ở thượng tầng của an toàn khu, được thuê ra bên ngoài tiến hành công việc nguy hiểm này. Có người đẩy máy móc thu hoạch đơn sơ, còn người có cầm lưỡi hái, chậm rãi phân tán ra.

      Lao động như vậy phải liên tục vài ngày, bọn họ muốn thu hoạch lương thực, lại chất vào xe vận chuyển về an toàn khu.

      Ở trong các lô-cốt gần đó, những người ngày thường phụ trách chăm sóc đồng ruộng lúc này cũng ra thu hoạch cùng người từ an toàn khu, nhưng hai bên có ranh giới ràng, mọi người ở an toàn khu cũng dám tiếp xúc gần với những người nhiễm bệnh trùng hút máu bên ngoài.

      Dù tất cả mọi người đều biết loại bệnh trùng hút máu này cũng lây sang nhau.

      Ở đồng ruộng thuộc khu Hoắc gia lúc trước, giờ là khu Hoà Bình, có tình huống giống với nơi khác.

      Ở bên này đồng ruộng, mọi người đều đứng bên nhìn người máy lớn thu hoạch hoa màu, thường thường phát ra tiếng trầm trồ khen ngợi.

      Chỉ thấy người máy qua đồng ruộng, chân lên sợi laser màu đỏ, mỗi lần quang mang lập loè, liền có mùa màng cắt xuống, nhát cắt chỉnh tề lưu loát, so với nơi khác tốc độ biết là nhanh hơn bao nhiêu lần.

      Mắt thấy ngắn ngủn qua giờ thu phục được lượng công việc bọn họ năm trước làm mấy ngày, Hoàng Hoa mang theo đám cấp dưới tạo thành dàn khen ngợi chạy tới trường, chuẩn bị lại tiến hành phen thổi phồng lão đại thần kỳ cùng người máy thần kỳ của nàng, ai biết mới vừa qua mọi người liền nghe thấy câu ――

      “Cái dao laser này dùng để cắt các chi cũng thực thích hợp nhỉ?”

      Tươi cười mặt đám người Hoàng Hoa tức khắc cứng đờ. Cắt chi? phải lão đại muốn tìm người thí nghiệm cắt chi ?

      Tần Minh Hồi xong quay đầu thấy bọn họ, cười chào hỏi: “A, mọi người tới vừa vặn, giúp tôi chút việc.”

      Hoàng Hoa: “?!” ấy đá đại hán bên cạnh sang.

      Đại hán đáng thương bất lực mà ôm cánh tay thô tráng của mình.

      Tần Minh Hồi: “ hỏi chỗ khác chút có muốn hỗ trợ , tôi có thể cung cấp ‘máy thu hoạch’ miễn phí.”

      Đại hán như sống lại, lập tức lĩnh mệnh ngay. Quá trình câu thông đương nhiên rất thuận lợi, giờ toàn bộ an toàn khu phía Nam còn ai biết khu Hoà Bình có vị vua ngai, người máy kia thần bí lại khủng bố, ngay cả khu Thanh Long càn rỡ nhất cụng nhận thua, thấy bọn họ cũng phải trốn tránh.

      Tuy rằng chỉ xuất mấy ngày ngắn ngủi ở khu Hoà Bình, nhưng ai gặp qua 01, chỉ cần nhớ tới đều cảm thấy trong lòng run sợ. Người khác chưa thấy, nghe những miêu tả càng truyền càng khoa trương đó cũng tâm sinh kính sợ.

      Người máy uy danh lan xa mấy ngày trước được truyền rộng nhất chính là thân hình lớn cùng với súng laser khủng bố, từ đây về sau, truyền lưu rộng nhất liền biến thành thu hoạch hoa màu nhanh thế nào.

      Vốn dĩ phải oanh oanh liệt liệt liên tục thu hoạch nửa tháng, lúc này đến hai ngày kết thúc, việc mọi người phải làm chỉ còn có dọn lương thực lên xe vận chuyển về.

      Tất cả mọi người cao hứng, ở bên ngoài thêm thời gian bao lâu càng có bấy nhiêu khả năng nhiễm bệnh trùng hút máu, có thể sớm chút trở lại thành lũy an toàn đương nhiên là tốt nhất.

      Thu hoạch kết thúc sớm, buổi tối hôm nay, Tần Minh Hồi gọi bọn trong lô-cốt quanh đấy cùng tới ăn cơm.

      Đám Hoàng Hoa mỗi lần ra thăm nàng đều quên giao cho nàng phí bảo hộ, lần này cũng mang đến rất nhiều đồ, mình nàng ăn hết.

      Từ lúc ông lão bắt đầu ra khỏi lô-cốt, giao lưu với nàng về chế tạo máy móc, đám trẻ này bao gồm cả Kỳ Linh thân cận với nàng hơn rất nhiều. Ban đầu bọn nó gọi nàng là chị, sau đó nghe thấy đám Hoàng Hoa xưng hô với nàng, đều theo nhau gọi nàng là lão đại.

      Bọn chúng dùng xe đẩy đưa ông nội tới đây, Tần Minh Hồi rửa rau dưa, bỗng nhiên nghe thấy tiếng trẻ con khóc.

      Trong bọn trẻ bé tên là Cửu Nhi ôm đứa trẻ chưa từng nhìn thấy, cánh tay nó có vệt màu tím giống như cánh tay Tần Minh Hồi.

      đứa bé tuổi như vậy, thế nhưng cũng nhiễm bệnh trùng hút máu. Ở tuổi này, nếu bệnh trùng hút máu phát tác nhanh chút, phỏng chừng nó có cách nào sống đến lúc hiểu chuyện.

      “Đây là đứa trẻ bị vứt bỏ hôm nay nhặt được.” Chú ý tới ánh mắt của nàng, Cửu Nhi giải thích, “Mỗi năm mùa thu hoạch, cửa chính mở ra, người thường cũng có thể rời lô-cốt, liền có người ném trẻ con nhiễm bệnh trùng hút máu ra chung quanh.”

      Có thể ném đến đây còn tính là tốt, trong tình huống bình thường ở an toàn khu, nhiễm bệnh trùng hút máu, tuổi lớn chút trốn , cho đến khi phát điên làm thương bị người khác, bị người phụ trách tuần tra bắt được rồi giết chết. Người nhà đành lòng, liền giấu người nhiễm bệnh ở trong nhà, chờ đến khi có cách nào, lại trộm xử lý …… Có thể ném ra bên ngoài kỳ rất ít.

      “Khụ…… Mấy năm nay…… Càng ngày càng nhiều người nhiễm bệnh trùng hút máu, dù nấp ở an toàn khu, ngăn cách với bên ngoài, vẫn còn cần ánh sáng, gió, nước lọc từ bên ngoài, vẫn có người bị nhiễm, đến đứa trẻ con cũng bắt đầu bị nhiễm.” Ông nội dựa vào giường đẩy di động mà Tần Minh Hồi chế tạo cho, thở dài .

      “Có phải những huyết trùng đó ô nhiễm tất cả đất đai nơi này …… Nếu như thế, dù trốn tránh ở đâu, nhân loại sớm hay muộn đều bị diệt vong bởi bệnh trùng hút máu.”

      “Ta suy nghĩ, vì sao huyết trùng chỉ nhiễm vào nhân loại, những heo dê bò mặt đất, chim bay bầu trời, cá bơi trong nước đều bị nhiễm…… Có phải bởi vì nhân loại làm sai cái gì ? Mới có thể gặp phải kiếp nạn như vậy?”

      Ông lão chậm rãi chuyện, biểu tình bi ai đau đớn kịch liệt.

      Nếu phải cái nồi to Tần Minh Hồi đặt lửa phát ra tiếng ùng ục ùng ục, lại bốc lên mùi thơm mê người, lời nhuộm đẫm ra bầu khí bi thương thế này càng đúng chỗ.

      Mang thịt heo 01 cắt thành lát lên, Tần Minh Hồi cho những đứa bé nuốt nước miếng ăn đồ nóng chín, thuận miệng trả lời: “Ông nội, đây ràng là chuỗi đồ ăn bị phá hoại.”

      “Thiên nhiên, cơ bản toàn bộ loại vật đều có thiên địch, cá lớn nuốt cá bé, cá ăn tôm, vòng lại vòng, dù có thiên địch cũng bị hoàn cảnh hạn chế. Nhưng mà huyết trùng phải sinh vật đến từ vũ trụ sao, chuỗi đồ ăn của thế giới chúng ta, chúng có thiên địch lại chỉ khắc chế nhân loại, cho nên mới xuất tình huống này. chừng ngày nào đó có giống loài vũ trụ lại xâm lấn, chỉ khắc loại huyết trùng này.”

      Ông lão lâm vào trầm tư, Tần Minh Hồi nhìn thấy đầu tóc ông bị gió cuốn, quay cười cái.

      Ông lão này vẫn luôn thống khổ bi quan, thậm chí bắt đầu tự hỏi ít lí luận trời phạt, Tần Minh Hồi cảm thấy thực cần thiết, chuyện gì khi dẫn đến trời phạt, vậy xong rồi, đưa ra kết luận chỉ càng ngày càng bi quan.

      Trẻ con hiểu được tư tưởng phức tạp của người lớn, ăn đến nhiệt tình, Tần Minh Hồi kéo tay áo, đem tiết heo cắt thành khối, bỏ vào trong nồi nấu cho bọn nó.

      Gần đây người nàng các nơi đều xuất vết xanh tím giống như bị đánh, bệnh trùng hút máu bùng nổ đặc biệt nhanh, so với thiếu nữ vai chính trong phim tựa hồ còn nhanh hơn.

      Từ trước, nàng quá thích ăn tiết heo, có thể là gần đây bệnh tình phát triển nhanh chóng, bắt đầu có khuynh hướng “khát máu”, giờ ngửi mùi tiết heo còn cảm thấy đặc biệt thơm ngon.

      Nhưng cảm xúc nàng còn tốt, tổng thể vẫn bình tĩnh, có khuynh hướng biến thành điên cuồng.

      Mỗi ngày buổi tối nàng nằm trong thân thể 01, đều rà quét trạng huống thân thể của nàng, phản hồi tình huống cho nàng. Tần Minh Hồi có thể trực quan cảm thấy quá trình thân thể mình suy bại, những dấu vết phân bố ở thân thể nàng khuếch tán.

      Ban đầu chỉ có chút khó coi, sau đó bắt đầu xuất ngứa ngày và đau đớn.

      Lúc đặc biệt khó chịu, Tần Minh Hồi liền ôm 01 biến thành chó to, ngừng sờ lông .

      “01, cánh tay tôi đau quá……” Tần Minh Hồi cố nén nước mắt với .

      Chó lớn 01 ngoan ngoãn nằm ở bên cạnh cho nàng sờ liền phát ra tiếng nức nở khổ sở giống như bị đạp cước, trấn an mà liếm cánh tay nàng.

      Tần Minh Hồi vừa vuốt cho giảm bớt cảm xúc vừa khóc, cực kỳ ủy khuất đáng thương.

      01 đứng dậy thay đổi bộ dáng.

      Nhìn người trong sách quen mắt xuất ở mép giường, tiếng khóc của Tần Minh Hồi nghẹn ở trong cổ.

      “01, đừng như vậy…… biến thành như vậy tôi cũng ngượng ngùng khóc trước mặt .”

      [ Vâng, tiểu tiểu thư. ]

      Người trong sách mộng ảo đột nhiên tan , xuất thanh niên áo choàng tây trang nhân cách hoá cao độ.

      Tần Minh Hồi lập tức duỗi tay che mắt kêu to: “A! 01! Đừng làm tôi sợ! Đừng, mau biến trở về !”

      01 lại biến thành chó con, đôi mắt chó ướt dầm dề rủ xuống nhìn nàng, gâu gâu hai tiếng.

      Thực tốt, giờ cảm xúc của tiểu tiểu thư hạ xuống lần thứ hai tăng lên.

      Bị khuôn mặt hoàn mỹ vừa rồi bắn trúng kích thích đến mức adrenalin tăng vụt, Tần Minh Hồi hết sạch buồn ngủ, thân thể cũng tạm thời đau nữa, lau lau nước mắt bò dậy, “01, tôi lại viết tiếp trình tự cho vậy.”

      [ Vâng, tiểu tiểu thư, lần này cần thêm cho 01 công năng mới gì? ]

      “Công năng che chắn.” Tần Minh Hồi , “Lần sau lại biến thành bộ dáng kỳ quái làm tôi sợ, biến thành đám bị bôi mờ.”

      Cái đuôi của chó con 01 đột nhiên lắc nữa. bắt đầu phân tích, vừa rồi hành vi của mình có phải có chỗ nào ổn hay , làm tiểu tiểu thư sinh ra ý nghĩ như vậy.

      Chẳng lẽ làm sai cái gì sao? Vậy được.

      Tới hừng đông, rời khỏi phòng điều khiển, Tần Minh Hồi liền khôi phục bộ dáng ngày thường, dù người ngứa đau cũng khóc, chỉ lấy khối Rubik màu bạc ra loay hoay, sau đó chuyên tâm vặn nó về.

      Chờ đến cảm giác ngứa đau qua , nàng liền buông khối Rubik, tiếp tục nghiên cứu và tự hỏi.

      Mấy ngày nay nàng nghiên cứu làm 01 có được công năng phi hành.

      Lúc trước, nàng thành công làm 01 có thể tiến hành nhảy lên với cự ly ngắn, cái loại tiến lên với tốc độ cực nhanh, nhưng nàng vẫn cứ hài lòng.

      Dưới trợ giúp tri kỷ của 01, hôm nay Tần Minh Hồi rốt cuộc giải quyết cái vấn đề khó khăn này.

      Lúc thí nghiệm, đám trẻ con trong lô-cốt đều ở triền núi bên kia ngắm nhìn, ông lão cũng ở trước cửa nhìn sang.

      “01, chuẩn bị tốt chưa?”

      [ Vâng, tiểu tiểu thư, 01 chuẩn bị tốt. ]

      Theo tiếng cạch cạch liên tiếp, thân thể 01 xảy ra biến hóa, thân hình càng thêm lưu sướng, trở nên thích hợp phi hành. Thành công cải tạo 01 thành “Phi cơ”, Tần Minh Hồi thả lỏng lại, vỗ ngực may mắn, “Còn may vừa kịp, như vậy khẳng định thành vấn đề.”

      Thu hoạch qua mười hai ngày, ngày thứ ba sau khi 01 thành công tiến hành bay lượn trung, Tần Minh Hồi tới trước lô-cốt, dặn dò đám trẻ con từ hôm nay trở , tránh ở trong lô-cốt đừng ra ngoài.

      “Lão đại, vì sao thể ra ngoài?” Kỳ Linh kỳ quái hỏi.

      Tần Minh Hồi cười cười, chỉ vào dâu tây dại cùng ít cây cối khác mấy ngày trước di dởi từ đỉnh đầu 01 đến gẩn lô-cốt, “Vườn hoa và vườn trái cây tạm thời giao cho các em chăm sóc.”

      Nàng khẩn trương chờ đợi hai ngày, mới chờ được thứ phải đợi. Nhìn bầu trời xa xa bay tới điểm đỏ, Tần Minh Hồi đứng lên, “Tới!”

      Đó là con huyết trùng thân hình khổng lồ đỏ tươi, có vài cánh lông trong suốt nửa.

      Loại huyết trùng gây bệnh này thông thường xuất thành đàn vào mùa xuân, nhưng hôm nay con này đơn độc xuất , Tần Minh Hồi biết nguyên nhân nó xuất , nàng chỉ nhìn thấy từ trong bộ phim đó, con huyết trùng đột nhiên xuất vào thời gian này, tạo thành uy hiếp và tổn thất cho an toàn khu phía Nam.

      Nàng sở dĩ để 01 hỗ trợ thu hoạch, làm những người đó trở lại an toàn khu sớm, chính là bởi vì ở trong phim, khi huyết trùng xuất , bên ngoài còn có rất nhiều người thu hoạch mùa màng, những người này có rất nhiều người chết vì huyết trùng công kích táo bạo, còn lại cũng đều nhiễm bệnh trùng hút máu.

      Tần Minh Hồi lấy được tư liệu rồi vẫn luôn ở chỗ này chờ cho tới hôm nay, phần nguyên nhân chính là bởi vì con huyết trùng này.

      “Tốt, 01, chúng ta dẫn dắt nó rời .”
      sabera.tran, Tôm Thỏ, Alice Huynh4 others thích bài này.

    4. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      mém quên mất đám trùng này tới. hi vọng có đột phá gì với bệnh của tiểu tiểu thư
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      20 Sào huyệt ( tuyết trắng an tĩnh trong rừng rậm xanh ngắt....)

      Trong phim con huyết trùng này ở an toàn khu phía Nam tàn sát bừa bãi xong, lại bị 01 nghe theo mệnh lệnh của Hoắc Lan dẫn tới an toàn khu phía Bắc, cuối cùng tạo thành thương vong cực lớn. giờ, Tần Minh Hồi muốn dẫn nó tới nơi khác.

      Thân hình con trùng to như tòa nhà màu đỏ dần dần ra, nó theo quỹ đạo ban đầu dừng ở phía cái vòm của an toàn khu, gai đuôi và râu sắc như đao táo bạo dùng sức gõ cái vòm phía an toàn khu.

      Cái vòm như cái lồng để thu thập ánh nắng và nhiệt lượng, ngoài cùng phủ tầng pha lê.

      Tần Minh Hồi đứng ở trước đài điều khiển trong thân thể 01, lợi dụng thị giác của 01 để quan sát con huyết trùng, so với thị giác trong phim càng hơn trăm lần. Nàng thấy thân thể huyết trùng mọc rất nhiều mụn kỳ quái, nàng phỏng đoán có thể là bởi vì bị đau làm nó lâm vào điên cuồng, cho nên mới thoát khỏi đàn, công kích nhân loại.

      Tựa hồ nó bị lớp pha lê hấp dẫn, ngừng đập vào.

      Trường hợp này đối với người bên trong an toàn khu mà là dị thường khủng bố, khu nhà bình dân mặt đất được xây khá cao, những người này cơ hồ là trơ mắt nhìn đỉnh đầu phủ xuống cái bóng lớn, huyết trùng dữ tợn đáng sợ đập lên chụp phòng hộ, có vẻ tùy thời vọt vào an toàn khu mà tàn sát bừa bãi.

      Lúc trước vào mùa xuân bọn họ cũng gặp huyết trùng lướt qua gần đó. Nhưng lúc đó, huyết trùng đều bay trời cũng hạ xuống, những người an toàn khu là lần đầu tiên nhìn thấy ràng huyết trùng ở gần như vậy.

      Bên trong rối loạn thế nào Tần Minh Hồi lắm, nhưng nàng đoán được huyết trùng khẳng định tạo nên khủng hoảng. Thấy tình huống huyết trùng rồi, nàng chỉ huy 01 phóng ra súng laser, bắn trúng màng cánh bên sườn huyết trùng.

      Quả nhiên, huyết trùng bị chọc giận buông bỏ lớp pha lê, bay lại bên này.

      01 xoay người về phía trước, lúc ngang qua lô-cốt đóng chặt, Tần Minh Hồi thông qua thiết bị khuếch đại thanh hô lên: “Cháu dẫn nó rời , thuận đường tìm nơi lúc trước từng , tìm được rồi trở về.”

      Tuy rằng tìm kiếm quốc gia máy móc trong truyền thuyết là thiết tưởng mờ ảo, để cho người dựa vào máy móc tồn tại cũng là cầu nghe có vẻ cần thời gian dài kiểm thử, Tần Minh Hồi cảm thấy khả năng mình làm được, nhưng để ông lão trong lô-cốt này mang theo hy vọng chết , so với mang theo tuyệt vọng chết tốt hơn rất nhiều.

      [Hình thức phi hành, mở ra. Người điều khiển tiểu tiểu thư, xin thắt kỹ đai an toàn. ]

      Nghe 01 nhắc nhở, dù phía sau theo con huyết trùng đáng sợ, Tần Minh Hồi cũng nhịn được cười chút.

      Cái phòng điều khiển này có hệ thống giả thiết, còn có hệ thống phản trọng lực, dù 01 xóc nảy thế nào, ở chỗ này nàng cũng cảm giác được, trước sau bảo đảm vững vàng, cho nên đai an toàn gì đó là tồn tại.

      Bất quá là 01 cho nàng giả thuyết.

      “Được rồi.” Tần Minh Hồi nể tình phối hợp chút với người máy của mình, thắt đai an toàn.

      Thân thể 01 biến đổi, dùng tốc độ chậm nhất bay trong trung ―― tuy có thể bay nhanh, nhưng huyết trùng phía sau bay thế được, phẫn nộ làm nó từ an toàn khu cất cánh bay theo, nhưng sở dĩ nó dừng ở đây là bởi vì mỏi mệt muốn nghỉ ngơi, lần thứ hai cất cánh càng thêm mỏi mệt, tốc độ chậm hơn rất nhiều.

      Bọn họ trước sau, xuyên qua đồng ruộng rộng lớn của an toàn khu phía Nam, bay qua tòa lại tòa núi, để an toàn khu phía Nam ở phía sau. Tần Minh Hồi hô hơi, “Tốt, bây giờ chúng ta lại dẫn nó ra xa chút.”

      Sở dĩ muốn dẫn nó giết chết nó ở đây là bởi vì loại huyết trùng này hình thể khổng lồ, muốn giết chết nó, cho dù 01 cũng thể tránh khỏi làm nó tuôn ra thể dịch. Mà thể dịch của huyết trùng tử vong hấp đàn dẫn huyết trùng đến, cũng làm chúng nó phát cuồng. Nếu vừa lúc gần đó có an toàn khu, vậy xui xẻo, đàn huyết trùng khẳng định công kích nhân loại.

      ―― An toàn khu phía Bắc trong phim chính là bị diệt vong như vậy.

      Phi hành lúc, huyết trùng dừng lại nghỉ ngơi. 01 đồng dạng dừng lại ở cách đó xa, Tần Minh Hồi vuốt ve cái vệt cánh tay mình, “Nơi này vẫn cách an toàn khu đủ xa, chúng ta lại bay đoạn đường nữa .”

      Ai ngờ chờ con huyết trùng nghỉ ngơi xong, nó đuổi theo 01, ngược lại muốn quay đầu. Tần Minh Hồi sao có thể làm nó trở về an toàn khu, lại bảo 01 bắn cho nó phát, đốt màng cánh nó chút.

      phải nàng muốn công kích nơi khác, nơi khác đều có thể dịch bắn ra, chỉ có mấy đôi màng cánh mới an toàn nhất.

      Bị chọc giận, huyết trùng lại lần nữa bắt đầu đuổi theo, cứ như vậy bay bay dừng dừng, bay ngày đêm, Tần Minh Hồi cảm thấy lúc này cuối cùng cách đủ xa, suy xét muốn ở chỗ này giải quyết con huyết trùng hay , 01 đột nhiên cho nàng:

      [tiểu tiểu thư, phía trước xuất căn cứ an toàn khu của nhân loại. ]

      Tần Minh Hồi: “……?”

      Nàng vội đứng dậy xem, vừa thấy thiếu chút nữa ngất xỉu, quả thực muốn hoài nghi có phải vận mệnh chỉ dẫn hay . Thành lũy hình lục giác mặt đất còn phải là an toàn khu phía Bắc sao! Sao lại dẫn huyết trùng tới nơi này rồi!

      “Mau mau mau, 01 mau chuyển hướng, hướng khác!”

      Huyết trùng quá để ý tới các nàng khiêu khích nữa, có chút do dự muốn về hướng an toàn khu phía Bắc, Tần Minh Hồi trăm phương nghìn kế mới dẫn nó tới bên kia, lần nữa lại lên đường.

      Nàng cảm thấy khó hiểu, vì sao đàn huyết trùng lớn rất ít công kích nhân loại, con huyết trùng lạc này lại bị hấp dẫn bởi nhân loại tụ tập?

      Nhưng huyết trùng trả lời nàng, hai bên lâm vào giằng co vi diệu, lúc này Tần Minh Hồi chú ý mười phần, làm 01 về nơi hẻo lánh ít dấu chân người, tránh cho vừa cẩn thận lại dẫn huyết trùng tới an toàn khu khác.

      Phi hành buồn tẻ, thời gian trôi qua rất chậm, Tần Minh Hồi bất tri bất giác ngủ mất. Bởi vì người có bệnh trùng hút máu, thể lực của nàng chống đỡ nổi, sớm cảm thấy mỏi mệt, đêm ngủ lúc này rốt cuộc kiên trì nổi.

      “Người điều khiển” ngủ rồi, 01 vẫn cứ nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh của tiểu tiểu thư, dẫn con huyết trùng tới nơi càng thêm hẻo lánh hoang vu.

      “Ong ong ong ――”

      Bởi vì cực độ mệt mỏi rơi vào giấc ngủ, Tần Minh Hồi trong nửa mộng nửa tỉnh bị trận thanh kỳ quái nhiếp trụ tâm thần, bỗng nhiên nàng mở to mắt, thống khổ mà che lại trái tim kịch liệt nhảy lên, cùng với trong đầu ù ù.

      Trong lồng ngực chấn động quá kịch liệt, Tần Minh Hồi thở hổn hển nhìn ra bên ngoài. 01 dừng lại, đứng ở mảnh đảo mọc đầy cỏ xanh.

      Nơi này mặt đất đều là nước, chỉ có cái đảo xuất ở phía . Cách cái đảo này xa, huyết trùng ghé vào đảo khác nghỉ ngơi. Sáng sớm, sương sớm quanh quẩn ở mặt nước, làm hết thảy cây xanh và mặt cỏ đều trở nên mơ hồ .

      [Tiểu tiểu thư, chào buổi sáng. Chúng ta nửa đêm tối hôm qua dừng ở nơi này, căn cứ rà quét của tôi, con huyết trùng này sắp chết rồi, tại thân thể nó thể chống đỡ nó phi hành trong thời gian dài. ]

      Tần Minh Hồi còn chưa mở miệng chuyện, bỗng nhiên thấy con huyết trùng dương cánh, có vẻ phi thường kích động, bay tới phương hướng nào đó.

      “01, theo sau!” Tần Minh Hồi buột miệng thốt ra.

      [Vâng, tiểu tiểu thư. ]

      “Ong ong ong ――” Tần Minh Hồi lại lần nữa nghe được tiếng ngâm dài lâu này, thanh này quá mức mờ ảo, Tần Minh Hồi dám xác định có thanh như vậy hay là chính mình xuất ảo giác, “01, ânh có nghe được thanh này sao?”

      [Tiểu tiểu thư, 01 nghe thấy. Thanh này làm con huyết trùng cảm thấy kích động, kích thích nó phi hành, giống như là tiểu tiểu thư nhìn thấy 01 ngụy trang thành nhân loại mà xuất hành vi kích động. ]

      Tần Minh Hồi: “……” Nàng hoàn toàn thanh tỉnh.

      “Thanh này là cái gì phát ra? Chẳng lẽ con huyết trùng này nghe được thanh của đồng bạn mới có phản ứng?” Tần Minh Hồi , 01 mang theo nàng theo huyết trùng bay qua dạy núi che tầm mắt.

      Sau ngọn núi là mảnh bình nguyên, mà bình nguyên là tòa “núi cao màu trắng”, liếc mắt cái có thể trông thấy, chiếm cứ tầm mắt nàng.

      Thứ đó quá khổng lồ, chỉ có thể dùng ngọn núi để hình dung, con huyết trùng to như vậy bay về phía đó trông như là con muỗi, 01 ở trước mặt núi thịt màu trắng đó cũng phá lệ bé.

      Bề ngoài nó như là cái màn thầu phình to hoặc là bánh bao cuộn.

      Vật khổng lồ khủng bố như vậy, khiến Tần Minh Hồi từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy liền cảm giác da đầu tê dại, cả người run rẩy tốt.

      cần suy nghĩ nhiều, trong đầu nàng xuất ý niệm: đây khẳng định là sào huyệt của huyết trùng.

      Nàng chỉ thấy huyết trùng ở trong phim, lại chưa thấy sào huyệt của huyết trùng. Bởi vì cảm thấy thân thể huyết trùng cấu tạo có chút giống ong mật, nàng còn tưởng tượng sào huyệt huyết trùng có thể như là cái tổ ong lớn hay , giờ xem ra là đoán sai.

      Huyết trùng cố hết sức quạt cánh tới gần núi lớn màu trắng, Tần Minh Hồi và 01 dừng ở gần đó.

      Các nàng nhìn huyết trùng bay đến gần ngọn núi lớn, hoa văn bên ngoài như là nếp uốn vỏ sò đột nhiên tách ra, lộ ra đám lỗ thủng phía dưới, con huyết trùng gần chết liền chui vào trong cái lỗ thủng, nếp uốn lần thứ hai khép lại.

      Tần Minh Hồi lẩm bẩm : “Đây là sào huyệt huyết trùng? Nhưng mà, hình như cái thứ này …… còn sống?”

      Tuy rằng thực ít, nhưng tòa núi lớn tuyết trắng này mấp máy. Đặc biệt là lúc nó triển khai nếp uốn người, nhìn qua như là thịt trùng nào đó.

      [Tiểu tiểu thư, phía trước là di chỉ của thành thị cổ. ]

      Được 01 nhắc nhở, Tần Minh Hồi rốt cuộc rời ánh mắt từ người cự vật, rơi xuống mặt đất. Dù thấy vết tích, nhưng những tòa nhà cao san sát đó xác là sản vật của văn minh nhân loại.

      Liếc mắt cái nhìn lại, trong cây cối thấp thoáng, thành thị bỏ hoang ra loại tro tàn tĩnh mịch, ràng cũng là thành thị to lớn, lại bị thân hình khổng lồ của huyết trùng làm cho bé đáng kể, thế cho nên làm người ta khó mà chú ý tới.

      “01, thị giác kéo gần lại chút.” Tần Minh Hồi đột nhiên .

      Nàng ngừng phóng đại cảnh tượng nơi xa, phóng đại đến mức tận cùng, thấy trong thành thị bị bỏ hoang đó sinh trưởng rất nhiều thực vật màu đỏ, mà số lượng ít huyết trùng bồi hồi quanh những thực vật đó.

      “Thấy lắm.” Tần Minh Hồi do dự mà muốn gần chút nữa hay , “Dù sao tôi ở trong thân thể 01, sao đâu. 01, đến gần chút nữa , chúng ta lặng lẽ tới.”

      [Được, tiểu tiểu thư. ]

      01 lọt vào rừng rậm, an tĩnh mà cất giấu bản thân, coi mình như khối đá lớn màu xám bạc. Ở vị trí này, Tần Minh Hồi nhìn càng ràng, nàng thấy trong thành thị, thực vật màu đỏ từ các góc mọc ra, nở những bông hoa thon dài, các huyết trùng bận bận rộn rộn như ong mật thu thập những chất lỏng trong các bông hoa này, tiếp theo lục tục bay lên.

      Tòa núi màu trắng lần thứ hai mở ra từng nếp uốn thân thể, lộ ra những cái lỗ để đám huyết trùng tiến vào.

      Nếp uốn khép kín rồi, Tần Minh Hồi lại nghe thấy tiếng ong ong ong lúc trước. Lúc này nàng biết, đó là thanh của núi lớn tuyết trắng phát ra. Nếp uốn toàn thân nó mở ra toàn bộ, từ vô số cái lỗ phun ra khói và bụi màu trắng.

      Đầy trời bay múa bụi màu trắng, như là trận tuyết, bao trùm mấy ngàn mét vuông chung quanh nó, nơi Tần Minh Hồi và 01 cũng đắm chìm trong trận “Tuyết” này.

      Đây kỳ là cảnh tượng rất mỹ lệ, tuyết trắng an tĩnh trong rừng rậm màu xanh lục.

      Nhưng mà, lần này Tần Minh Hồi có tâm tư cảm thụ cảnh sắc mỹ lệ này, nàng ngửi được mùi hương nhàn nhạt, kích thích đến yết hầu phát ngứa, nhịn được mà ho khan lên.

      “Khụ…… Khụ khụ…… Khụ, 01, chúng ta rời …… Khụ!”

      01 nhanh chóng mang nàng rời khỏi khu vực đó, tránh ở bên cái khê cốc.

      Tần Minh Hồi ngừng ho khan, thấy có huyết khối kỳ quái bị mình ho ra, dính bàn tay, trong lỗ mũi cũng trào ra ít huyết sắc. Nàng ra từ phòng điều khiển, chờ đến lúc vất vả ngừng ho khan, vội vàng ở bên dòng suối rửa sạch huyết khối mặt và tay.

      [ tiểu tiểu thư, 01 rà quét thấy thân thể của nhanh chóng chuyển biến xấu. ]

      01 giật giật, vươn tay với nàng. Tần Minh Hồi ngẩng đầu nhìn lại, vài mảnh vụn màu trắng bẫng rơi xuống từ người 01, xoay tròn bay xuống đậu lên cánh tay của nàng.

      Cơ hồ chỉ trong phút chốc, Tần Minh Hồi cảm giác trận ngứa ngáy, chỗ cánh tay có bụi rơi xuống phát ngứa đầu tiên, đến ba giây đồng hồ nhanh chóng phiếm ra dấu vết đỏ thẫm tím đậm, bắt đầu xuất thối rữa.
      sabera.tran, Alice Huynh, Tôm Thỏ4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :