1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      11 Đại hán

      Trong rừng cây tổng cộng có bảy người, sợ nếu chạy cuối cùng bị sát nhân ma bất mãn xử lý hết nên đều dồn hết sức lực, phía sau tiếp trước, lao tới với khí thế thi chạy trăm mét trong Thế vận hội Olympic.

      Bảy người này đều là loại người vạm vỡ nhìn rất có thể dọa người, bởi vì sợ hãi và chạy cực nhanh mà mặt trở nên dữ tợn, nhìn còn hơi đáng sợ. So sánh với đám hung thần ác sát này, Tần Minh Hồi có thể là tương đương vô hại, giống như chim với đà điểu.

      Bất quá giờ đám “Đà điểu” chân dài đó đều sợ hãi cực kỳ.

      Bọn họ đều là tay đấm của Hoắc Ân, trong đó mấy người từ trước vẫn theo Hoắc Lan, đôi cha con họ Hoắc đều thừa hành lý niệm “lợi ích tối thượng”, chỉ cần khăng khăng mực theo bọn họ làm việc, vậy có tiền dùng hết, cho nên thuộc hạ tụ tập nhóm người rất lớn.

      Bất quá, vậy cũng có cái khuyết điểm trí mạng, đó chính là khi còn ích lợi, nhóm người này cũng tùy thời tan. giờ Hoắc Lan và Hoắc Ân đều chết, hai người vừa chết, còn ra sức có ý nghĩa, lại ai thay cha con Hoắc gia trả tiền.

      Hai cha con đó đều có lòng nghi ngờ rất nặng, quyền lợi tiền tài đều gắt gao túm vào trong tay, yên tâm giao cho người khác, những người này trong lòng đều ràng, chờ tin tức truyền về an toàn khu, mảnh khu vực Hoắc gia quản lý đó sợ là loạn lên, lúc này đây bọn họ ra ngoài, đồng cũng lấy được ―― giờ rất có khả năng còn phải chết ở đây!

      Cho nên như Tần Minh Hồi lo lắng, những người do Hoắc Ân mang đến này đúng là muốn đánh cược tính mạng để báo thù cho Hoắc Ân. Bọn họ giờ lo lắng nhất chính là tính mạng của mình, lão bản dù sao lạnh, chính bọn họ còn phải trở về nuôi vợ con đó.

      đến gần, mấy đại hán nhìn thấy người máy 01 thân hình cao lớn, thiếu chút nữa quỳ xuống.

      tận mắt nhìn thấy nó nhàng đốt người sống to lớn trong giây thành tro cốt, bọn họ cũng dám tin tưởng đời này còn có sát khí lợi hại như vậy.

      “Các ngươi biết mục đích của Hoắc Ân sao?” Tần Minh Hồi hỏi bọn họ.

      Mấy đại hán hai mặt nhìn nhau, bọn họ kỳ biết nhiều lắm, Hoắc Ân có mệnh lệnh phân phó xuống, bọn họ chỉ cần làm theo là được, ai dám hỏi vì sao.

      Tần Minh Hồi còn tưởng rằng bọn họ muốn , nàng ra muốn làm khó bọn họ, thuận miệng hỏi mà thôi, dù sao nàng cũng có khả năng giết hết bọn họ a.

      muốn thôi.” Tần Minh Hồi nghĩ thầm, vẫn là để cho bọn họ rời thôi.

      ―― “ muốn thôi” lời này nghe vào tai mấy đại hán, khác gì “Vậy đưa các ngươi theo Hoắc Ân”.

      Mấy đại hán thoáng chốc sắc mặt đại biến, “ , chúng tôi cái gì cũng , cái gì cũng , đừng giết chúng tôi!”

      Thấy bọn họ sắp khóc, Tần Minh Hồi: “…………”

      Nàng có phải dọa bọn họ quá mức ? Nhưng trừ hai câu, cái gì nàng cũng chưa làm.

      Đám đại hán nhanh chóng lên tiếng, ngươi lời ta câu, nghĩ đến cái gì cái ấy, bán sạch hai lão bản cũ.

      “Hoắc Ân nghe có tin tức về người máy to lớn mới có thể tìm tới, chúng ta tìm ở bên ngoài hơn tháng.”

      “Tin tức này là Đinh Dương bọn họ cho Hoắc Ân.” đại hán chỉ vào người thứ nhất trong bảy người, “ chính là Đinh Dương, lúc trước còn theo Hoắc Lan ra ngoài tìm ngài!”

      Bị điểm danh, Đinh Dương vội vàng hô to: “Chính tôi đưa Hoắc Ân di chỉ thành lũy lúc trước nhìn xem, trừ cái động lớn mà người máy của ngài để lại, cái gì cũng có a! Quách Hữu lúc trước cũng , so với tôi, càng được Hoắc Ân trọng dụng, khẳng định biết nhiều hơn!”

      Tần Minh Hồi nhìn về phía Quách Hữu vừa bị chỉ ra trong đội ngũ, Quách Hữu lập tức : “Tôi đoán Hoắc Ân muốn lừa người máy của ngài tới tay hoặc cướp về, nhưng cụ thể chuẩn bị làm thế nào tôi lắm a! Hoắc Ân người này cẩn thận lại ích kỷ, toàn bộ ý tưởng cho chúng tôi biết.”

      Những người còn lại cũng phụ họa, “Đúng đúng, Hoắc Ân ra gì, còn muốn tìm Hoắc Lan cha , nhưng căn bản mang chúng tôi đến chỗ Hoắc Lan biến mất để tìm.”

      Tần Minh Hồi lẳng lặng nghe bọn họ lên án công khai lão bản trước, lúc này liền trả về câu: “ cần tìm Hoắc Lan nữa, chết.”

      Mấy đại hán im bặt, có người giọng hỏi nàng: “Chẳng lẽ, ngài giết Hoắc Lan?”

      Tần Minh Hồi: “Ừ, bất quá bình thường tôi cũng thích giết người.”

      Nàng giết người, nàng cũng sợ hãi nha.

      Mấy đại hán nghe mà suýt nữa lại đau khóc thành tiếng, cảm giác mình còn sống là hy vọng xa vời. Đây là người hung tàn cỡ nào, có thể giết chết Hoắc Lan, Hoắc Ân loại giảo hoạt ngoan độc này, chẳng lẽ nàng đúng là ngây thơ hồn nhiên giống bề ngoài sao? có khả năng!

      “Chúng tôi biết……”

      Tần Minh Hồi cũng có chút nhìn nổi nhóm người vạm vỡ ở trước mặt khóc lóc thảm thiết thế này.

      biết thôi.” Nàng .

      câu “Vậy các người ” còn chưa ra miệng, mấy đại hán lại kích động, sôi nổi vội vàng :

      “Chúng tôi còn hữu dụng, chúng tôi có thể đưa ngài trở về an toàn khu, cha con Hoắc gia có rất nhiều tiền giấu ở kho hàng bí mật, được tâm phúc của bọn họ bảo quản, chúng tôi mang ngài tìm !”

      “Còn nữa, Hoắc Lan vẫn luôn nghiên cứu người máy, có phòng thí nghiệm bí mật, nghe trong phòng thí nghiệm đó cất giấu bí mật, nếu ngài cảm thấy hứng thú, chúng tôi dẫn đường cho ngài!”

      “Đúng vậy, có chuyện này, nghe từ rất sớm nghiên cứu người máy, bọn họ giấu rất nhiều thứ tốt……”

      Tần Minh Hồi lúc trước cũng muốn an toàn khu phía Nam, lúc trước Hoắc Ân còn ở đó, trong lòng nàng bài xích muốn chủ động đến, hơn nữa vai chính của bộ phim ở nơi đó bị người ta lừa thảm như vậy, cuối cùng còn chết ở đó, nàng cảm thấy quá cát lợi.

      Bất quá tại, Hoắc Ân người mất, bụi cũng tan, dù nàng đến cũng có gì?

      Bọn họ phòng thí nghiệm bí mật của Hoắc Lan, trong phim cũng từng xuất , tuy rằng Hoắc Lan lăn lộn ra thứ gì tốt, nhưng hình như xác góp nhặt rất nhiều tư liệu, Tần Minh Hồi gần đây nghiên cứu văn tự dị hình có tiến triển, nàng cần bổ sung càng nhiều tri thức liên quan.

      “Được rồi tôi và các an toàn khu phía Nam nhìn xem.” Tần Minh Hồi trầm tư lát rồi ra quyết định.

      Mấy đại hán cảm thấy mình mới từ bên rìa vực sâu hồi, suýt nữa vui quá mà khóc, giống đám khoai tây lớn, thoát lực mà uể oải mặt đất.

      Bọn họ lái xe tới, rất nhiều xe chứa vật tư sinh hoạt giấu ở sơn cốc nơi xa, bọn họ xe người thân ở gần đây, chủ yếu là vì giám thị Tần Minh Hồi, cùng với càng thêm thuận tiện nghe theo lão bản điều khiển.

      giờ, bọn họ tự giác mà coi Tần Minh Hồi trở thành lão bản mới.

      Tuy rằng nghe nàng cũng được trả tiền, nhưng nghe nàng, nàng muốn mạng a.

      Bảy đại hán đưa Tần Minh Hồi và 01 tới sơn cốc, lấy ra xe chứa đồ của bọn họ, hơn nữa đem đồ ăn xe dọn ra, toàn bộ nộp lên cho nàng.

      Thức ăn của bọn họ tồi, nhìn thấy đồ hộp lương thực và thức ăn nhanh cùng với gia vị đóng gói đơn sơ đó, Tần Minh Hồi vẫn rất cao hứng, gật gật đầu với đám đại hán thức thời này.

      Bọn đại hán cũng cảm thấy yên tâm: tốt quá, tạm thời có vẻ nàng giết chúng ta!

      Tần Minh Hồi tìm kiếm đồ dùng nhà bếp và lương thực bọn họ mang đến, chuẩn bị tỉ mỉ nấu bữa cơm chiều cho mình.

      Vài người thái độ tha thiết, cướp việc làm thay nàng, thấy nàng vươn ra ngón tay xoa xoa nồi, người vội dâng lên gương mặt tươi cười, cầm nồi rửa cho nàng. Thấy nàng dọn ra ghế dựa, muốn ở bãi cỏ bày cái bàn ăn bữa tối, vài người phá cái bàn xe của bọn họ xuống, lau đến sáng trưng dọn ra cho nàng.

      Tóm lại, chuyện có thể ra sức, bọn họ đều cướp lấy.

      Nếu phải bọn họ làm đồ ăn hương vị quá kém, sợ biến khéo thành vụng khiến nàng khó chịu, đến lúc đó vừa cao hứng liền xử lý toàn bộ bọn họ, đến đồ ăn bọn họ cũng muốn cùng nhau làm.

      Muốn mấy người này có phải đều thành giống bề ngoài như vậy hay …… Vậy đương nhiên là có khả năng.

      Chính là, người máy lớn như vậy đứng ở ngay đó, nòng súng cũng chưa thu hồi về, mấy người bọn họ hoạt động ở dưới mí mắt , có cái cái gì khác thường, khả năng giây đồng hồ người còn, t đột nhiên ựa như Hoắc Ân còn vậy.

      Thế này, bọn họ có tâm tư gì cũng đến tạm thời áp xuống.

      tình được người khác làm xong, Tần Minh Hồi nhất thời có gì làm, đơn giản ôm bình hoa đến mảnh ruộng dốc nơi xa hái được ít hoa dại. bàn cơm đặt lọ hoa tươi, nghi thức như vậy làm nàng cảm thấy ăn cơm càng thêm vui sướng.

      Thấy nàng càng càng xa, chỉ để lại người máy tại chỗ vẫn nhúc nhích, động tác hai người nhóm lửa, còn có lau nồi hẹn mà cùng chậm lại, ánh mắt lập loè nhìn về phía thiếu nữ nơi xa.

      Bỗng nhiên, từ trong ánh mắt 01 bắn ra tia laser tinh tế màu lam, khiến mấy hán tử làm bộ bận rộn giật nảy mình, hán tử nhóm lửa trong lòng có quỷ càng sợ hãi, mông ngồi bệt đất.

      Tia laser màu lam bắn ở nơi xa sau lưng Tần Minh Hồi nửa thước, Tần Minh Hồi nâng bình hoa hoa dại, quay đầu lại nhìn mặt đất, cười phất phất tay với 01 bên này.

      Chờ nàng trở về bố trí bàn ăn, hán tử ửa nồi nhịn được mang theo vẻ mặt nịnh nọt tươi cười hỏi: “Ngài vừa rồi đó là?”

      Tần Minh Hồi đùa nghịch bình hoa dại, trả lời , “Có con rắn độc muốn công kích tôi, 01 thấy liền xử lý chút.”

      Loại súng lam quang này là hình thức công kích mới gần đây Tần Minh Hồi mới viết cho 01, uy lực mạnh như súng laser màu đỏ lúc trước, nhưng phóng ra tốc độ càng nhanh, càng thêm lặng yên tiếng động, hơn nữa phạm vi tương đối dễ khống chế.

      01 có mô đun đặc thù bảo hộ nàng, nếu nàng gặp tập kích, 01 tự chủ phân tích làm ra phản ứng, cần nàng tuyên bố mệnh lệnh.

      Loại súng laser màu lam uy lực giảm xuống, dùng để tiêu diệt loại sinh vật nguy hiểm thực thích hợp, đối với người mà , khả năng phát bắn ra bộ vị thân thể nào đó còn, nhưng người nhất định chết, giống súng hồng quang vừa bắn ra chung quanh đều cháy đen vòng, 01 giờ ưu tiên sử dụng loại súng lam quang này.

      Còn có loại càng mạnh hơn, Tần Minh Hồi cũng tiến hành thử nghiệm, trước mắt ít hình dáng.

      Tần Minh Hồi tâm tình sung sướng làm tốt bữa tối cho mình, mấy đại hán vây quanh ở bên, tự làm thức ăn cho mình. Từ lúc nhìn thấy 01 cách xa như vậy dùng súng bắn rớt con rắn độc, mấy người càng thêm trầm mặc.

      Tần Minh Hồi mình ngồi bên, đối diện hoàng hôn ăn xong cơm chiều, mấy đại hán lại chủ động giúp nàng dọn bàn, rửa sạch bộ đồ ăn.

      “Kỳ ……” Tần Minh Hồi bỗng nhiên cười với mấy đại hán, “Nếu vừa rồi tôi ăn mấy thứ này té xỉu, hoặc là có vấn đề gì khác, 01 lập tức đốt các người thành tro. Còn may phát sinh loại chuyện này.”

      Bọn đại hán: “!!!”

      Mấy người nuốt nước miếng, trong đó hai người càng ở trong lòng đổ mồ hôi, nguy hiểm , còn may xuống tay!

      Mấy người rửa sạch đồ vật xong, vây sang bên nghỉ ngơi, cũng dám chuyện, dùng ánh mắt giao lưu với nhau trận.

      Cuối cùng, đại hán khẽ cắn môi đứng dậy, đến bên cạnh Tần Minh Hồi: “Bụng tôi đột nhiên có hơi đau, muốn WC, ngài xem, có phải tôi nên xa chút giải quyết hay , miễn cho hun tới ngài?”

      “Được a, loại việc này cần với tôi.” Tần Minh Hồi thực dễ chuyện.

      Đại hán nhìn liếc 01 cái, cười làm lành: “Tôi vẫn nên giải thích chút với ngài, vạn nhất ngài hiểu lầm là tôi muốn chạy trốn, cái mạng này phải còn sao.”

      Tần Minh Hồi an ủi : “Yên tâm , xa chút cũng sao.”

      Đại hán: “Được được.”

      Tần Minh Hồi: “Rốt cuộc, 01 có phạm vi rà quét và xạ kích đều thực rộng, rừng cây bên kia cũng có thể bao trùm được, cho nên sao.”

      Đại hán: “……”

      mang theo gương mặt tươi cười cứng đờ xa tới chỗ bụi cỏ giải quyết vấn đề sinh lý, lại xám xịt mà trở lại giữa mấy đại hán. Có người lặng lẽ chọc chọc chân , đại hán đó cũng để ý tới.

      Bọn họ muốn lặng lẽ phát tin tức về an toàn khu bên kia trước, nhưng vừa rồi ngồi xổm ở đó trái lo phải nghĩ, vẫn cảm thấy sợ. Càng nghĩ đến gương mặt tươi cười của thiếu nữ vừa đắm chìm trong hoàng hôn càng cảm thấy đáng sợ.

      chừng nàng phát tiểu tâm tư của bọn họ, chừng chính là đợi bọn họ lộ ra chút khác thường, vạn nhất bị bắt được, đương trường bị giết, phải có thể dùng để dọa sợ những người khác sao?

      được, vẫn nên thành chút.
      sabera.tran, Chris_Luu, Tiểu Ly 11112 others thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      12 Đe dọa

      “01, tôi cảm thấy, ở trong mắt mấy người bọn họ, chừng tôi là loại sát nhân cuồng ma tính cách vô cùng ác liệt.” Tần Minh Hồi mấy ngày nay cùng bảy đại hán ở chung, có ít hiểu biết đối với tâm thái bọn họ.

      Hẳn là Hoắc Ân và Hoắc Lan cho bọn họ những người là từng cấp dưới này uy hiếp rất lớn, mà nàng, người lần đầu tiên nhìn thấy liền đốt Hoắc Ân thành bụi, lại thừa nhận chính mình xử lý Hoắc Lan, hình tượng ở trong lòng bọn họ liền trở nên khó có thể hình dung nổi.

      Bọn họ não bổ cho nàng rất nhiều thứ có, nàng mỗi câu, cho dù có ý tứ, bọn họ cũng não bổ sang phương hướng khác.

      [ tiểu tiểu thư, trải qua 01 rà quét, tỷ lệ khai phá và sử dụng đại não của bọn họ so với 01 còn thấp hơn rất nhiều rất nhiều. ]

      Tần Minh Hồi vừa nghe liền che miệng cười, “01, bọn họ ngốc a, cũng biết xấu người khác.”

      [ 01 xấu người khác, 01 chỉ là người máy, tình huống bình thường rà quét báo cáo cho tiểu tiểu thư. ] 01 tiếp tục có nề nếp mà trả lời.

      Tần Minh Hồi mạc danh nghe ra chút hài hước lạnh. 01 của nàng gần đây cũng ngừng sinh ra biến hóa rất , những biến hóa này, đều từng giọt từng giọt mà tích lũy ký lục ở nhật ký của bọn họ.

      Gần đây, nàng viết chi 01 rất nhiều tiểu trình tự, thêm các loại công năng cho .

      Trong đó công năng rà quét từ trạng thái nguyên thủy tiếp tục mở rộng rất nhiều, giờ 01 chỉ có thể rà quét địa hình và các loại sinh vật, còn có thể tiến thêm bước phân tích trạng huống nội bộ của thân thể sinh vật ―― Tần Minh Hồi làm cái này là vì theo dõi tình huống bệnh trùng hút máu chuyển biến xấu trong thân thể mình.

      Lúc nàng xuống tay bắt đầu xây dựng cái mô đun này, cho rằng thực gian nan, ai ngờ thuận lợi ngoài ý muốn. Nàng phát , chỉ cần nàng vừa mở đầu, làm cái khung tương đối đơn giản, 01 liền tự động vận hành, cũng thâm nhập bỏ thêm chi tiết vào.

      Nếu so sánh nàng với công trình sư, nàng làm bản vẽ đại khái, 01 chính là trợ thủ tốt nhất giúp nàng hoàn thành kỹ càng tỉ mỉ, bớt rất nhiều phiền toái cho nàng.

      Chỉ xem trình độ trí năng giờ của , vượt xa kỹ thuật thế giới nguyên lai của Tần Minh Hồi, thậm chí ở thế giới này hẳn cũng thuộc về loại độc nhất.

      Nhưng mà, đến bây giờ 01 vẫn mở ra mô đun học tập và tình cảm.

      chưa mở sao? Tôi cảm thấy rất lợi hại. 01, lại cẩn thận kiểm tra chút tình huống của mình xem.”

      01 nghe lời làm tự kiểm cẩn thận, cuối cùng vẫn cứ cho nàng câu trả lời giống như trước.

      [ Đinh ―― tự kiểm kết thúc, chưa kiểm tra đo lường thấy mô đun học tập và tình cảm. ]

      Ở thiết lập phía sau nơi Tần Minh Hồi có quyền hạn, thanh tiến độ đỏ tươi được hơn nửa. Cái giao diện lớn bị che giấu ngừng mở rộng chứa đầy tin tức dày đặc.

      Những tin tức này, bao gồm Tần Minh Hồi viết trình tự lớn cho 01, bao gồm nhật ký của nàng và 01, các loại ghi chép công tác, còn có toàn bộ ký lục đường tới của 01 với thế giới này.

      Giống như nhân loại có đôi mắt, lỗ tai, cái mũi, 01 đồng dạng cũng có, dùng công cụ đó ghi lại rất nhiều hình ảnh, thanh cùng khí tức.

      Ngay từ đầu, dựa theo trình đơn giản tự tiến hành ký lục, nhớ kỹ ít quy luật và tin tức tiêu chuẩn, theo thời gian phát triển, thứ ghi lại xuất biến hóa ―― đánh vỡ quy luật từ trước, cũng càng thêm có ý nghĩa.

      đóa hoa dại hay con chuồn chuồn phổ phổ thông thông, bản thân chúng nó đương nhiên là có ý nghĩa với 01 có được tư liệu phong phú, rốt cuộc rà quét cơ sở dữ liệu biết có bao nhiêu tư liệu cùng loại.

      Nhưng mà, con chuồn chuồn kia là Tần Minh Hồi bắt lấy, còn đưa tới phòng điều khiển trung tâm thuần trắng qua đêm. 01 rành mạch ký lục lại quỹ đạo của con chuồn chuồn phi hành ở trong phòng.

      Đóa hoa dại đó là Tần Minh Hồi hái xuống làm vật trang sức tóc, nàng còn từng dò hỏi có đẹp , nàng thích cánh hoa có màu lam thay đổi dần.

      Vì thế, đối với người máy mà những tư liệu có ý nghĩa này liền trở thành nội dung có ý nghĩa đặc thù đối với 01.

      ghi lại đồ vật càng ngày càng nhiều, càng ngày càng hỗn độn, ở cái giao diện che giấu này, tiến hành lựa chọn sử dụng và sắp xếp, bộ phận dài dòng nhàm chán bị áp súc, càng nhiều hình ảnh vụn vặt được rút ra, hình thành mặt tường phảng phất như hồi ức.

      Nhưng mà biến hóa bí này phát sinh ở chỗ sâu trong thân thể 01 muốn ai biết, 01 chính mình lắm, Tần Minh Hồi càng thêm .

      Nàng chỉ ngày qua ngày làm chuyện tương đồng: Cùng 01 làm các loại giao lưu, sửa chữa thêm trình tự cho .

      “01 xem, tôi vẽ .” Tần Minh Hồi cầm bút cùng vở tìm được từ xe bọn đại hán, lúc nghỉ ngơi vẽ bức tranh cho 01.

      Hình ảnh có từng bụi hoa dại, cùng người máy 01 cao lớn, còn có rừng cây nơi xa. Kỹ thuật hội họa của nàng thực tồi, bức tranh tuy chỉ có màu, nhưng ánh sáng và bóng tối được nắm bắt tốt, bởi vậy hình vẽ cũng đặc biệt sinh động.

      Nàng triển lãm bức họa này cho 01, 01 tỉ mỉ “Xem”, đồng thời rà quét nó, tính cả quá trình lúc trước Tần Minh Hồi vẽ, biểu tình giờ …… tất cả đều thu thập lại để bảo tồn.

      [ Vẽ rất tuyệt, tiểu tiểu thư lợi hại. ]

      “Vậy thích sao?”

      [01 thực thích. ]

      “Vậy được, tặng cho .”

      [ Vâng, tiểu tiểu thư, 01 tiến hành rà quét bảo tồn. ]

      “Tôi , bức họa này coi như lễ vật tặng cho .” Tần Minh Hồi nhét trang giấy vào khe hở ngón tay 01, muốn nhìn chút phản ứng như thế nào.

      [01 giao tranh cho tiểu tiểu thư bảo tồn. Lễ vật trân quý phải đặt cùng tiểu tiểu thư trân quý. ]

      Tần Minh Hồi cười dựa vào bàn tay lớn của , lấy tranh về, “Vậy được rồi, tôi thay bảo quản, nếu muốn, tùy thời có thể với tôi.”

      Nơi xa bọn đại hán ngồi thành loạt làm việc, nhìn thiếu nữ bên kia giao lưu cùng người máy to lớn, biết gì đó, vui sướng mà nở nụ cười.

      Mấy đại hán sống tử tế mấy ngày, giống lúc trước lo lắng cho mạng của mình nữa, trong đó hai người tâm tư lại có chút linh hoạt.

      “Ai, các , ấy có thể giao lưu cùng người máy kia a?” Đại hán tên là Đinh Dương giọng hỏi đồng bạn.

      “Ai biết, tôi cũng chưa thấy người máy khác như vậy, chừng có thể đó, thấy lợi hại sao.”

      “Người máy lớn như vậy, nhiều khả năng là mình ấy làm ra, cũng có khả năng là mấy người làm, vậy phải rất nhiều rất nhiều người cùng nhau mới làm ra được. biết rốt cuộc làm được như thế nào, lúc trước sao nghe tới? Các , phải là sản vật di lưu trước đại chiến , người máy như vậy khả năng vẫn còn có rất nhiều ?” Đinh Dương cân nhắc.

      “Đừng nghĩ đông nghĩ tây, bị nghe thấy chết!” đại hán khác đá cái.

      Tuy giờ mạng của mấy người bọn họ đều nằm trong tay người khác, nhưng Đinh Dương quá thích bị quản giáo, lúc trước còn phong cảnh hơn những người khác.

      mà thôi, sợ cái gì, tôi xem bây giờ khẳng định ấy giết chúng ta.”

      Mới vừa xong, Đinh Dương thấy thiếu nữ bên kia vẫy tay về bên này, hình như là bảo bọn họ đến.

      Đinh Dương: “!!!”

      Muốn chết, phải là bị ấy nghe được rồi!

      Chột dạ Đinh Dương theo mấy người còn lại đồng loạt qua, nghe thấy Tần Minh Hồi : “Tôi làm cho 01 cái trình tự giết heo, muốn thực nghiệm chút.”

      Mấy đại hán: “Giết heo…… Trình tự?”

      Tần Minh Hồi thấy bọn họ giống như hiểu ý tứ của nàng, liền giải thích chút, “Chính là loại công năng lột da tách rời xương đó.”

      Bọn đại hán: “!”

      Công năng hung tàn như vậy, ấy là dùng để giết heo?! Có thể sao? có khả năng, ấy tuyệt đối là dùng để giết người!

      Tên gọi “trình tự giết heo”, chính là bởi vì ở trong mắt người phụ nữ hung tàn này, giết người đơn giản tựa như giết heo a!

      Nàng gọi bọn họ tới làm gì, chẳng lẽ là dùng bọn họ thí nghiệm cái trình tự giết heo này?

      Mấy đại hán trắng mặt, sợ Tần Minh Hồi câu tiếp theo “Chung quanh cũng có heo để làm thực nghiệm, vậy dùng các người cho đủ số , dù sao người và heo cũng khác lắm.”

      Tần Minh Hồi biết bọn họ suy nghĩ cái gì, nàng cảm thấy mấy người này vẫn thực bớt lo, cố ý an ủi mà cười cười với bọn họ rồi mới : “ giờ chung quanh cũng thấy heo, cho nên muốn các ngươi giúp tôi việc.”

      Bọn đại hán bị nàng tươi cười dọa sợ tới mức trái tim căng thẳng, sôi nổi dời ánh mắt , đặc biệt là Đinh Dương, tim đều nhảy đến cổ họng, khống chế được mà trộm nhìn sắc mặt Tần Minh Hồi.

      Tần Minh Hồi muốn mấy người này hỗ trợ bắt heo trở về, suy xét để mấy người nào , thấy đại hán nhìn qua, giống như mang theo mong đợi, vì thế nàng chỉ tay, “Vậy, ……”

      Bị chỉ, Đinh Dương bỗng nhiên thình thịch quỳ xuống, khóc rống: “Tôi chính là tùy tiện thôi, tôi dám có tâm tư khác, đừng giết tôi, từ nay về sau tôi nhất định trung thành và tận tâm, bao giờ nghĩ đến thứ nên nghĩ, tha cho tôi lần này đây ô ――!”

      Tần Minh Hồi: “……”

      Nàng chính là cùng 01 đến thực đơn gần đây, cảm thấy đồ ăn cũng còn bao nhiêu, vừa vặn thời gian trước trình tự giết heo được nàng viết ra, cho nên muốn nhờ bọn họ bắt heo về, mặt là thực nghiệm trình tự đó, mặt khác nàng cũng hoài niệm hương vị thịt heo.

      Nàng thuần túy, muốn thêm món ăn mà thôi.

      Từ lời , nghe ra đại khái có chút tiểu tâm tư khác, nhưng Tần Minh Hồi ngại, rốt cuộc hai bên lại thân, cũng có khả năng xúc phạm tới nàng.

      Thấy người bị dọa thành như vậy, nàng đành phải mỉm cười, chờ khóc xong : “Được, tôi giết , dẫn bọn họ bắt con heo về.”

      Đinh Dương sợ tới mức chân mềm, nỗi khiếp sợ vẫn còn chưa tiêu, cùng bốn người khác rời . Chờ đến khi ra khỏi tầm mắt Tần Minh Hồi, cũng nhìn thấy người máy lớn kia, có người : “Chúng ta có phải nên nhân cơ hội này chạy trốn hay ?”

      người khác rầu rĩ : “Còn hai người ở đó đấy, mặc kệ?”

      “Chúng ta tự thân khó bảo toàn, còn quản bọn họ sao.”

      Đinh Dương đột nhiên run run cái, cao giọng : “ được!”

      “Chúng ta chỉ cần chạy nhất định chết! còn nhìn ra sao, ta cố ý, vì sao đột nhiên nhắc tới trình tự giết heo gì đó, chính là để thử xem chúng ta có thể chạy trốn hay , khi chúng ta chạy, ta mang theo người máy đuổi giết chúng ta tìm niềm vui, ta là đáng sợ…… Tôi chạy!”

      Trải qua chuyến vừa rồi kia, Đinh Dương hoàn toàn chuyển biến tâm thái, “Tôi chỉ cần trung tâm, khẳng định ấy giết tôi, các người cũng vậy, các người cũng thể chạy, thể liên lụy tôi!”

      “Tôi cũng dám chạy, tôi tình nguyện ngoan ngoãn đợi, so với Hoắc Ân, Hoắc Lan ấy càng đáng sợ hơn.” Lại đại hán , “Kỳ , nếu chúng ta theo ấy, chừng càng tốt hơn theo Hoắc Ân Hoắc Lan đó, dù sao chúng ta cũng thể phản kháng.”

      ……

      Nhìn năm người rời , Tần Minh Hồi hỏi 01: “01, đoán bọn họ có thể trở về hay ?”

      [01 đoán bọn họ trở về. ]

      Tần Minh Hồi tin, “Tôi cảm thấy , mấy người bọn họ hình như đặc biệt sợ tôi, giờ có cơ hội, khẳng định chạy trốn.”

      [ Tiểu tiểu thư, nếu bọn họ đào tẩu, 01 bắt bọn họ về. ]

      Tần Minh Hồi: “Thôi bỏ , bắt bọn họ về làm gì, tôi cũng thích nhiều người vây quanh bên cạnh, muốn chạy cho bọn họ chạy , phải còn hai người có thể dẫn đường sao.”

      Tần Minh Hồi làm tốt chuẩn bị bọn họ vừa trở về, ai ngờ bọn họ mang theo heo trở lại.

      Hơn nữa, bọn họ còn bắt đầu đổi giọng gọi nàng là lão đại.
      sabera.tran, Chris_Luu, A fang2 others thích bài này.

    3. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Dưới vũ lực tuyệt đối của bạn 01 gì là thể
      Thanks editor rất nhiều
      heavydizzy thích bài này.

    4. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      01 đáng mất. Tiểu tiểu thư là mặt trời của 01
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      13 An toàn khu

      Heo màu đen, lông thô cứng, mặt dài, còn có hai cái răng thò ra ngoài, chi trước phình phình, mông căng ―― nhìn qua là con heo đực cường tráng có thể nhát đá người chết.

      Nhưng nó may gặp phải vài người tráng hán, lại còn mấy người vây công mình nó, cuối cùng bị trói chặt khiêng tới trước mặt Tần Minh Hồi.

      Bởi vì Đinh Dương bọn họ suy xét đến Tần Minh Hồi rất có khả năng là biến thái, thích tra tấn người, vì thế mang về con heo sống. Vạn nhất mang về con chết, lão đại cảm thấy giết heo chết mang cảm giác, hài lòng làm sao bây giờ!

      Tần Minh Hồi cũng biết những tiểu đệ tự mình thuần hóa này thế nhưng suy xét nhiều chuyện như vậy, nàng sai người tắm rửa cho con heo, làm sạch bùn đất, sau đó an bài 01 ra tay.

      01 rà quét toàn thân con heo, từ bàn tay đẩy ra trang bị cố định, sau đó ――

      Bá bá bá bá ――

      Đinh Dương mấy người xem đến miệng đều ngậm nổi. Bọn họ cũng phải chưa từng thấy giết heo, nhưng mà đúng là chưa thấy quá trình giết heo tinh chuẩn tinh tế như vậy. Tựa như Tần Minh Hồi , lột da tách xương, đó quả thực giống như là theo cơ bắp người, toàn bộ cắt thịt ra.

      Ba phút sau, đầu heo, da heo, huyết heo, nội tạng heo cùng thịt heo chia làm vài đống, đều sạch mà phân loại xong.

      “Được chưa?”

      Đinh Dương mấy người nghe được thanh này, mới phát Tần Minh Hồi cầm cái mũ rơm tự chế che mắt.

      “Lão đại, ngài đây là……?”

      Tần Minh Hồi lộ ra đôi mắt, hơi xấu hổ mà cười cười, “Tôi dám nhìn giết heo, quá huyết tinh.”

      Đinh Dương mấy người đều nghẹn. dám nhìn?! Loại khủng bố này còn phải là làm ra sao! Hơn nữa giết heo dám nhìn, lúc trước giết người cũng thấy nương tay…… đúng, có thể là thích huyết tinh, cho nên mới trực tiếp đốt người thành tro.

      Nghĩ như vậy, mấy đại hán cảm thấy càng thêm sợ hãi.

      Người thường đều hung ác tàn nhẫn biểu mặt, nào có loại người đáng sợ, nhìn vô hại, lại tùy thời tùy chỗ có khả năng móc súng ra đốt ngươi thành tro, cắt thành khối.

      Mấy người nhìn lão đại trong miệng sợ, quay đầu liền lật thịt heo, biểu tình đầy kính sợ.

      Nàng lật những miếng thịt đó, quan sát hình dạng chút, bỗng nhiên : “Giải phẫu dứt khoát nhanh nhẹn, bác sĩ chuyên nghiệp nhất cũng chỉ có thể làm được đến trình độ này, giải phẫu người hẳn là cũng thực thích hợp.”

      Tần Minh Hồi chỉ thuận miệng , nghĩ chính là phương diện chữa bệnh, nàng cảm thấy về sau chừng có thể phát triển chút giải phẫu ngoại khoa gì đó.

      Nhưng vào trong tai Đinh Dương bọn họ tương đối đáng sợ. Bọn họ nghĩ, quả nhiên nàng phải dùng công năng này mổ người.

      Tần Minh Hồi quay đầu nhìn, thấy bọn họ mấy người sắc mặt lại có vẻ trắng ra, nàng đoán đại khái bọn họ lại não bổ cái gì, thuận miệng giải thích: “Yên tâm, tôi mổ các người.”

      Đinh Dương mấy người thả lỏng lại, thậm chí cảm thấy sung sướng vui mừng. Lão đại có ý tứ là mổ bọn họ, nàng tìm người khác để mổ. Người đáng sợ nhưng nếu cùng chung đám, vậy lại làm người ta an tâm.

      Đối với bảy đại hán này, Tần Minh Hồi để ý. Thịt heo chỉ là chút nhạc đệm nho cải thiện sinh hoạt hằng ngày. Càng ngày càng tới gần an toàn khu phía Nam, nàng phải suy xét thêm rất nhiều vấn đề, cho nên mấy ngày này đều rất bận rộn.

      Nàng gia tăng viết càng nhiều tiểu trình tự cho 01, khai phá công năng mới, hoàn thiện hình thức công kích của .

      Tuy rằng từng xem phim, nhưng bộ phim đó cũng toàn diện, Hoắc Ân và Hoắc Lan có được thiếu nữ và người máy xong, cơ bản là tốn phí sức lực gì, thu toàn bộ an toàn khu phía Nam vào trong túi.

      Bởi vì đại chiến mấy trăm năm trước, văn minh lùi bước, khoa học kỹ thuật thắp sáng lúc trước đều khô héo, hơn nữa trăm năm trước huyết trùng xâm lấn, nhân loại còn lại bắt buộc lui xuống dưới đất, dưới tình huống vì sinh tồn mà giãy giụa còn dư lực phát triển, người máy 01 đột nhiên xuất cơ hồ là vô địch.

      có nhân loại nào có thể đối kháng , an toàn khu phía Nam bị nghiền áp, Hoắc Lan, Hoắc Ân hành động thô bạo liền tạo thành rất nhiều thương vong.

      Tần Minh Hồi đương nhiên đơn giản thô bạo như vậy, người theo Hoắc Lan, Hoắc Ân nàng còn muốn giết, càng muốn giết những người xa lạ trong căn cứ có quan hệ với mình. Nhưng nàng biết, mình thích hoà bình, người khác lại nhất định.

      Nếu muốn tiến vào an toàn khu phía Nam, đầu tiên có những thế lực lớn lớn bé bé gây khó xử, nhất định có rất nhiều người cảnh giác bài xích nàng là người từ ngoài đến, cho dù nàng chỉ muốn xem tư liệu, vậy cũng có vô số phiền toái.

      Đối với tầng quản lý có quan hệ lợi ích rắc rối phức tạp của an toàn khu phía Nam, Tần Minh Hồi chuẩn bị làm ràng, nàng chỉ cần ngừng tăng mạnh công năng phòng ngự và công kích của 01 tốt rồi.

      “Đây là công năng lưới quang tôi mới mở cho 01, mọi người xem.” Tần Minh Hồi bảo 01 triển lãm chút cái công năng này.

      Chỉ thấy 01 mở đôi tay ra, giữa đôi tay lên mảnh ánh sáng dạng lưới màu lam nhạt, mở ra cái lưới này quét lần lên người Tần Minh Hồi ở bên cạnh.

      Bảy đại hán xếp hàng ngồi ở đối diện nghe được tiếng xì xì rất .

      Ở dã ngoại, mỗi lúc đến chạng vạng đều xuất muỗi, đám côn trùng này nhìn có gì, kỳ lợi hại cực kỳ, mang theo độc, cắn ngụm lên người có thể sưng đỏ lên bằng nắm tay, đến bọn họ đám đại quê mùa da dày thịt béo đều cảm thấy phiền chịu nổi.

      giờ bị lưới quang của 01 dùng để thực nghiệm, chính là đàn muỗi phiền nhiễu đó.

      Tần Minh Hồi đứng ở bên trong hàng rào điện nguy hiểm đó, còn giới thiệu, “Đừng nhìn lưới quang chớp mắt như thế, lúc uy lực mạnh nhất dải ánh sáng nửa mm như vậy có thể cắt sắt thép, các xem, cắt nhánh cây cũng thực nhàng.”

      rồi nàng đem nhánh cây cầm trong tay chọc vào lưới quang, hề có trở ngại giống như là chọc khí, nhánh cây đụng tới lưới quang nháy mắt liền còn.

      Đinh Dương: “……”

      Lưới dày đặc này, nếu gặp phải người…… Mấy đại hán run chân, bày ra biểu tình khoa trương nhất, bốp bốp bốp bốp vỗ tay.

      “Các cảm thấy hiệu quả thế nào?” Tần Minh Hồi triển lãm cho bọn họ, đương nhiên chính là vì tìm kiếm ý kiến của người khác, mình nàng buồn đầu làm việc, nhiều ít tư duy có cực hạn, cho nên nàng cũng hy vọng bọn họ có thể cho nàng chút linh cảm mới.

      Nhưng đám đại hán này chỉ biết khích lệ nàng, hơn nữa còn vắt hết óc mà khích lệ.

      Tần Minh Hồi: “Các cảm thấy, có chỗ nào cần cải tiến hay ?” Lúc ban đầu nàng làm cái công năng này là vì rửa sạch muỗi kêu ong ong bên người, sau lại cảm thấy khá tác dụng, liền phóng đại nó, nhưng nhất thời lại biết lưới quang lớn như vậy có ích lợi gì.

      Đinh Dương thấy lão đại quá vừa lòng, cẩn thận : “Lão đại, mấy ngày nay ngài triển lãm công năng đều đặc biệt lợi hại, chúng tôi cảm thấy có chỗ nào cần cải tiến.”

      Có thể lợi hại sao, cũng chưa nghĩ tới thế giới còn có nhiều cách chết như vậy.

      “Tôi muốn hỏi chút, ngài làm ra nhiều công năng sát thương như vậy, phải, phải là muốn…… giết toàn bộ an toàn khu chúng tôi ?” Đinh Dương thanh càng ngày càng , nhưng lại thể hỏi, bọn họ mấy người đều có lo lắng như vậy.

      “Sao có thể?” Tần Minh Hồi kinh ngạc cực kỳ, “Tôi chỉ có chút sợ hãi, cho nên muốn khai phá thêm chút công năng.”

      Đinh Dương thiếu chút nữa quỳ với nàng, ngài còn sợ hãi cái gì, nên sợ hãi chẳng lẽ phải những người khác sao!

      Mấy người đến chỗ làm việc, có người yên lặng hỏi: “Vừa rồi lão đại làm những thứ đó là bởi vì sợ hãi, phải là ?”

      Đinh Dương ha hả cười, cười đồng bọn mình thiên chân, “Lão đại chỉ thích loại lời khôi hài đùa chơi, đúng là tin.”

      Người nọ ngẫm lại cũng đúng, thở dài, “Tôi chính là cảm thấy nàng so với con tôi tuổi sai biệt lắm, nhìn chính là .”

      Đinh Dương: “ thêm chút tâm tư , người khác ràng, chúng ta mấy người còn ràng sao? Đừng bị bề ngoài lão đại lừa gạt, nàng có thể giống sao!”

      Mấy người nhìn đường công năng khai phá mới, mang theo lo lắng với quê quán, về tới an toàn khu phía Nam.

      Nhìn về nơi xa, an toàn khu Nam chính là cái miệng bồn hình tròn đảo mặt đất, diện tích so với mặt đất mênh mang cũng phải rất lớn, nhưng dưới nền đất kéo dài bốn phía và sâu vào trong, kiến tạo cái tổ ong lớn làm sào huyệt cho nhân loại.

      Kiến trúc chung quanh có vô số ống dẫn, những cái đó đều là ống dẫn sinh hoạt, có công năng vận chuyển đồ, lọc khí vân vân.

      Ở chung quanh an toàn khu, còn có rất nhiều thành lũy rải rác, tảng lớn đồng ruộng an toàn khu quay chung quanh kiến trúc chủ thể của an toàn khu, ngang dọc đan xen.

      Bệnh trùng hút máu uy hiếp mọi người, nhưng đồng thời, sinh hoạt dưới mặt đất, tài nguyên sinh tồn thưa thớt, rất nhiều người thể mạo sinh mệnh nguy hiểm rời căn cứ an toàn khai khẩn đồng ruộng ở chung quanh.

      Thấy Tần Minh Hồi nhìn đồng ruộng, Đinh Dương giải thích: “Trong căn cứ thế lực mỗi khu đều có đồng ruộng lớn ở bên ngoài, cha con Hoắc Lan bọn họ cũng có, còn chiếm vùng rất lớn. Mỗi năm đều thuê người ra canh tác, cũng đủ nuôi sống bọn họ cùng đám thuộc hạ chúng ta.”

      An toàn khu kiên cố, tổng cộng mở mười ba cửa đường ra, mỗi cửa đều do thế lực lớn trong an toàn khu quản lý, cha con Hoắc gia cũng có cánh cửa, Đinh Dương mấy người liền mang theo nàng tới cánh cửa đó.

      Đừng nhìn mấy đại hán này ở trước mặt Tần Minh Hồi giống đám khoai tây to, nhưng ở chỗ này, bọn họ rất có lực lượng, người phụ trách cửa nhìn thấy bọn họ, trực tiếp liền mở cửa ra, ràng bị thân hình 01 cao lớn dọa tới, cũng dám xem nhiều, càng dám hỏi vì sao chưa thấy Hoắc Ân.

      Chuyện phía , đám người trông cửa bọn họ quản được.

      nhàng tiến vào an toàn khu, Tần Minh Hồi cảm giác bốn phía lập tức trở nên chen chúc chật chội, thế giới u ám bị lồng sắt bao lại, khung đỉnh phía cao có rất nhiều đèn, nhưng những ngọn đèn đó cũng thể mang đến ánh sáng giống như mặt trời, có vẻ lạnh mà u ám.

      mặt đất xây phòng ốc cao ngất, những phòng ốc kéo dài đó cao trăm tầng, có thông đạo nối liên tiếp, từng hàng chen chúc bên nhau, giống như xếp gỗ, làm người ta lo lắng chúng nó bởi vì chút ngoại lực mà đổ xuống.

      Người máy 01 cao lớn đường phố, Tần Minh Hồi ngồi ở trong tay , có thể nhìn thấy thế giới hai bên là những cửa sổ hẹp hòi ―― như là món đồ chơi trẻ con.

      Đột nhiên xuất người máy lớn gây ra ít khủng hoảng, nhưng Đinh Dương bọn họ có chút uy vọng mảnh địa bàn thuộc về Hoắc gia này, thực nhanh khiến cho đám người thét chói tai kinh hoàng đó an tĩnh xuống. Nhưng bọn họ vẫn thực sợ hãi, đường phố nhanh chóng trống , tất cả mọi người nấp vào những chuồng bồ câu mấy mét vuông đó.

      Ở chỗ này, bởi vì càng gần mặt đất, càng dễ cảm nhiễm bệnh trùng hút máu, cho nên chỉ có bần dân mới ở tầng cao, người càng có quyền thế càng nấp ở dưới nền đất sâu hơn.

      Ở trong phim nhìn cảnh tượng như vậy cũng cảm thấy khó chịu, tận mắt nhìn thấy càng thêm thể tiếp thu. Từ lúc tiến vào an toàn khu, Tần Minh Hồi liền gắt gao nhíu mày, yên lặng nhìn hết thảy trước mặt.

      [ tiểu tiểu thư, thực vui. ]

      [ Ừ. ]

      “Hắc, Đinh Dương, các người trở lại, sao nhìn thấy Hoắc Ân? phải chết ở bên ngoài rồi ?” giọng nữ cao giọng .

      Cuối đường xuất chiếc xe, phụ nữ đứng ở nóc xe, đôi tay cầm khẩu súng, phía sau mấy hàng người ghìm súng chặn đầu phố.

      “Hoàng Hoa, đây là có ý tứ gì?” Đinh Dương phát giác tựa hồ tình huống an toàn khu đúng, cảnh giác hỏi.

      Hoàng Hoa đầu tóc vàng cười ha ha, giơ súng trong tay chỉ chỉ bọn họ, “Nhìn ra sao, tôi và em trai tôi chiếm địa bàn thuộc về Hoắc Lan và Hoắc Ân, từ nay về sau, chị em chúng tôi chính là lão đại nơi này!”

      Đầu tiên là Hoắc Lan lâu về, tiếp theo là Hoắc Ân mới vừa ổn định địa bàn liền vội vàng rời , biết bao nhiêu người có tâm muốn thừa cơ hội này cướp lấy địa bàn, hai chị em Hoàng Hoa và Hoàng Thụy chính là người thắng cuối cùng trong trận chiến tranh đoạt này.

      “Hoắc Ân ở đâu? Có phải nghe thấy tin tức sợ chúng ta phục kích , cho nên dám trở lại ? cho rằng làm người máy cồng kềnh lớn như vậy trở về, là có thể dọa chúng ta sao!” Hoàng Hoa , đôi mắt vẫn cảnh giác khắp nơi tìm kiếm tung tích Hoắc Ân, đối mặt với gã đàn ông giảo hoạt đó, ta cũng dám thiếu cảnh giác.

      Đinh Dương trầm mặc lát, ho khan tiếng, “Hoắc Ân bị lão đại mới của chúng ta giết rồi, giờ ấy mang theo người máy mạnh nhất vào chỗ chúng ta nơi này, chuẩn bị tiếp nhận địa bàn của cha con Hoắc gia, còn nhanh buông vũ khí đầu hàng !” Bọn họ thối lui đến bên 01, chỉ vào Tần Minh Hồi phía .

      Chưa từng thấy lợi hại của 01, Hoàng Hoa ánh mắt ác liệt, “Hoắc Ân chết ? Tao lại muốn nhìn xem nhân vật nào có thể giết Hoắc Ân……”

      Vừa lúc Tần Minh Hồi từ trong tay 01 dò ra đầu, Hoàng Hoa tập trung nhìn, nhịn được vỗ đùi cười ha ha, “Ha ha ha ha! thể nào, thể nào, các ngươi lão đại mới chính là con chim xinh đẹp này sao!”

      Cười xong, ta thu lại tươi cười, lạnh lùng : “Các ngươi chơi lão tử sao! Giết bọn họ!”

      Trăm tên thuộc hạ ở phía sau đợi lệnh, đồng thời xông lên xạ kích, tiếng súng liên miên dứt quanh quẩn ở đường phố.
      sabera.tran, Chris_Luu, Tiểu Ly 11112 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :