1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ chồng ảnh hậu ngược cẩu hằng ngày - Bán Hạ Lương Lương (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhạc Dao

      Nhạc Dao Well-Known Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      527
      ♠︎ Chương 78: Ngày Quốc tế Thiếu nhi (Phiên ngoại 3)

      Edit: Nhạc Dao

      Vào thuở thơ dại chưa hay biết gì, Triều Triều và Mộ Mộ rất sùng bái ba mình.

      À mà đó là chuyện xưa lắc xưa lơ rồi, còn bây giờ hai bé bận đấu với ba mình.

      Tần Chấp: “Hôm qua bà nội bảo nhớ hai đứa lắm, mai tụi con qua thăm bà nhé?”

      “Tụi con mới về thôi mà!” Mộ Mộ mím môi, nghĩ thầm hôm qua hai em họ còn gặp bà nội mà.

      Triều Triều mỉm cười hỏi thẳng: “Ngày mai lại là ngày gì vậy ba?” Ba lại định tống tụi con bằng cớ gì nữa đây?

      “Triều Triều muốn gặp bà nội sao?” Tần Chấp nheo mắt, môi vẫn là nụ cười ôn hoà, giống như dỗ dành đứa con trai nghịch ngợm vậy: “Triều Triều phải ngoan nhé.”

      Tần Tư Triều ngước nhìn ba, đôi mắt cũng nheo lại, từ bề ngoài giống Tần Chấp có thể thấy được dáng vẻ điển trai của cậu trong tương lai.

      “Hôm qua con còn nghe được bà nội bảo nhớ mẹ lắm.”

      “Đúng đúng đúng!” Đôi mắt của Tư Mộ nhìn na ná Tô Uyển sáng rực khi nghe thấy trai vậy, gật đầu lia lịa: “Mẹ cùng với tụi con!”

      Đôi mắt Tần Chấp ánh lên vẻ nguy hiểm, sau đó xoa đầu các cục cưng: “ được. Ngày mai là ngày của mẹ nên tụi con được quấy rầy mẹ đâu đấy.”

      Tư Mộ bĩu môi, giọng : “Ba là đại ma vương.”

      Tư Triều nhíu mày, cậu thấy ba mình chẳng khác nào con cún lớn thích quấn lấy và độc chiếm mẹ đáng cả.

      Khi em họ hai tuổi rưỡi bị ba thả vào nơi nào đấy của nhà Họ Tần để học tập. Lúc ấy, ba còn giả vờ bảo là họ phải học hành cho giỏi mới ngoan hơn, vậy mẹ càng ngày càng thích họ.

      Thế là em họ chỉ còn rảnh được cuối tuần. Vậy mà ba cứ thường xuyên tìm cớ đuổi họ đến chỗ bà nội. Khi ấy còn nên em họ rất dễ dụ, thậm chí còn vui vẻ là đằng khác.

      Giờ nghĩ lại mới thấy lý do mà ba cứ đuổi em họ là vì cả hai thông minh lại đáng nên mẹ họ, thế là ba lại đâm ra ghen tỵ.

      Sau khi tiễn bước hai tình địch mặt dày mày dạn, vừa dịu dàng mỉm cười vừa bưng đồ ăn mình mới làm lên phòng.

      Kế tiếp là buổi tối tuyệt vời khi được chung chăn gối với vợ .

      ***

      Sáng hôm sau, Tần Chấp lấy bao lì xì từ dưới gối ra, vuốt tóc vợ rồi : “Chào buổi sáng, bảo bối! Chúc em có ngày lễ vui vẻ.”

      “Chào buổi sáng, A Chấp!” Tô Uyển nhận lì xì xong rồi mơ màng mỉm cười, sau đó vui vẻ dúi đầu vào lòng chồng.

      cũng vui lây khi thấy dáng vẻ rạng rỡ của vợ . vĩnh viễn là bảo bối nâng niu trong lòng bàn tay, để trải qua mỗi ngày hạnh phúc tựa như ngày Quốc tế Thiếu nhi vậy.

      Đúng lúc này, cửa phòng lại vang lên tiếng gõ cửa.

      “Kệ nó .” Trong đôi mắt của Tần Chấp ánh lên vẻ vặn vẹo, định bụng “chiến” tiếp với vợ.

      “A Chấp ngoan nào.” Ánh mắt Tô Uyển dần tỉnh táo lại, vòng tay qua cổ chồng rồi hôn lên má .

      Người cứng lại, lưu luyến cắn liếm môi vợ rồi mới đứng dậy mở cửa.

      Gõ cửa vào giờ này… Đúng là gan to bằng trời!

      “Ba mẹ!” Cửa vừa mới mở ra, hai thân hình thấp bé liền lách người vào.

      “Ngoan nào.” Tần Chấp nhanh nhẹn ngăn lại hai đứa, môi vẫn là nụ cười của người ba hiền lành: “Sao Triều Triều và Mộ Mộ lại về rồi?”

      “Bà nội hôm là ngày Quốc tế Thiếu nhi nên cho phép tụi con chơi.” Tư Mộ bĩu môi, đẩy bàn tay giữ eo mình ra: “Ba mau thả con ra, con muốn tặng mẹ nụ hôn chào buổi sáng cơ!”

      Tần Chấp: Ha ha, đúng là nằm mơ giữa ban ngày.

      Đúng lúc này, Tô Uyển ngẩng đầu cười tít mắt: “Là Triều Triều và Mộ Mộ hả A Chấp?”

      Tư Triều thấy ánh mắt của ba trở nên kỳ lạ, vừa khéo là mẹ lên tiếng nên cậu định gì đó.

      Tần Chấp nheo mắt, bỏ các con xuống rồi đóng sầm cửa.

      bình tĩnh trả lời, hề đề cập đến nụ hôn chào buổi sáng gì cả: “ có gì đâu bảo bối, Triều Triều và Mộ Mộ đến chào tụi mình thôi.” Sau đó, lấy quần áo để mặc cho : “Bảo bối ôm cái nào.”

      Vẻ mặt bình tĩnh của Tư Triều cứng đờ, lường được ba mặt dày đến nhường này.

      Ván đầu tiên giữa đại ma vương và Triều Triều và Mộ Mộ, đại ma vương thắng!

      ***

      Chẳng mấy chốc mà Tô Uyển mở cửa.

      Tần Chấp tỏ vẻ như mình rất nhớ cục cưng, mỗi tay gấp gáp ôm lấy mỗi đứa, rồi cười tủm tỉm hỏi: “Chúc Triều Triều và Mộ Mộ có ngày Quốc tế Thiếu nhi vui vẻ.”

      “Con cảm ơn ba.” Triều Triều và Mộ Mộ được dạy dỗ lễ nghi nên đành phải trả lời ba trước.

      lại cười hỏi: “Mẹ luôn Triều Triều và Mộ Mộ rất ngoan, vậy hai đứa tụi con giúp ba làm việc được ?”

      Hai bé khựng lại khi thấy ánh mắt mong chờ của mẹ, đành phải đồng ý: “… Được ạ.”

      Nghe vậy, liền dịu dàng với vợ: “Bảo bối ngoan rửa mặt trước nhé.”

      xong, quay sang lấy ra bịch khoai lang tím rồi chất thành đống trước mặt bọn : “Ba mở sẵn nước nóng cho hai đứa rồi, nên tụi con cứ từ từ rửa nhé.”

      Triều Triều và Mộ Mộ:… Ba mau cho tụi con biết làm sao ba có thể ăn hết đống này .

      Ván thứ hai giữa đại ma vương và Triều Triều và Mộ Mộ, đại ma vương lại thắng!

      Tần Chấp vui mừng quá sớm, vật đổi sao dời chỉ là chuyện trong chớp mắt.

      Sau khi ăn xong, Triều Triều và Mộ Mộ liền bị đưa về phòng.

      Trong lúc , Mộ Mộ chạy vào nhà vệ sinh trong giây lát, sau đó vọng ra: “Ba ơi, quần của con kéo lên được!”

      “Để giải quyết cho bảo bối.” Tần Chấp thấy vợ định vào nheo mắt đầy nguy hiểm. Bảo bối chỉ nên nhìn chỗ ấy của mà thôi.

      “Mẹ ơi!” Tư Triều thấy ba vừa khỏi là nhào vào lòng mẹ ngay.

      Tô Uyển hỏi con với vẻ khó hiểu: “Sao vậy Triều Triều?”

      “Vì hôm nay là ngày lễ của ba mẹ con mình, nên mẹ có thể chơi với tụi con ạ?” Cậu nhíu mày, ấm ức : “Mẹ còn chưa chúc Triều Triều ngày Quốc tế Thiếu nhi vui vẻ nữa.”

      chớp mắt, cõi lòng bỗng trở nên mềm nhũn, ôm đứa con lớn tủi thân vào lòng: “Mẹ chơi với Triều Triều.”

      Mộ Mộ chạy lạch bạch về thấy được mẹ ôm tức giận bĩu môi, vội vàng nhào vào lòng mẹ: “Mẹ ơi mẹ ơi!”

      Tư Triều giận khi bị đẩy ra, mỉm cười nhìn ba mình theo sau, thầm nghĩ: Em trai ngốc quá !

      Tần Chấp mới quay lại thấy nhóc tình địch ban nãy lộ hàng bé bằng con sâu bám dính lấy vợ mình. vậy Uyển Uyển còn ngửa đầu nhìn hỏi có thể dẫn bọn chung với họ được nữa chứ.

      được sao A Chấp?” Tô Uyển chớp mắt.

      Sắc mặt trở nên u ám, bịt đôi mắt lấp lánh tựa sao trời kia lại, hít hơi sâu rồi trả lời: “Được chứ.”

      Khoảng thời gian riêng của vợ chồng tong rồi!
      Tiểu Ly 1111Ke Vo Hinh thích bài này.

    2. Nhạc Dao

      Nhạc Dao Well-Known Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      527
      ♠︎ Chương 79: Nhật ký (Phiên ngoại 4)

      Edit: Nhạc Dao

      Thân gửi nhật ký, hôm nay là ngày 6 tháng 7, cũng chính là sinh nhật của hai em họ.

      Sáng sớm thằng em ngốc nghếch của tôi đòi mẹ hôn nó mấy cái thấy khuôn mặt u ám của ba hẹp hòi.

      Chậc, ra hai em tôi cũng muốn đá ba ra xa, chỉ còn mỗi mẹ là được, ai bảo suốt ngày ba cứ giành mẹ với tụi tôi hoài làm gì.

      Đến tối có sấm chớp và mưa rào, Mộ Mộ cứ đòi gặp mẹ. Tôi lo cho nó nên cho dì Vương, thế là bà chạy báo cho ba rằng Mộ Mộ muốn ngủ với mẹ.

      Ngoài trời nổi dông tố, vậy mà ba lại nhốt mẹ trong phòng, vậy còn khoá cửa nữa chứ!

      Tôi lo mẹ sợ nên ôm mền theo, sau đó dùng chìa khoá mở cửa, bảo mẹ đừng sợ.

      “Triều Triều ngoan đừng sợ nha.” Mẹ vuốt tóc tôi với vẻ an ủi, sau đó ôm vào lòng. Tôi run rẩy vì “vui”, thế là mẹ ôm tôi càng chặt hơn.

      Tối nay tôi có giấc mơ tuyệt đẹp. Lúc tôi tỉnh dậy định hôn mẹ thay lời chào buổi sáng phát ra mình ở nhà bà nội.

      Tức giận quá ! Ba mặt dày!

      Giờ tôi còn méc mọi người trong nhà để họ rầy la ba khi được thức dậy trong lòng mẹ nữa rồi.

      là rầy la nhưng ai cũng có vẻ rất lạ. Đầu tiên là bác hai quay đầu sang chỗ khác, rồi đến bà nội vốn hành xử tao nhã lại trừng ông nội, còn ông che cánh tay rồi lườm ba, đến cả chú A Giáp cũng tỏ vẻ nhức mắt.

      Mãi đến tận sau này, tôi mới biết cách này chẳng xi nhê gì với người ba đại ma vương của tôi cả!

      sao, sau này trước khi ngủ tôi chỉ cần cột mình và mẹ vào nhau là được rồi.

      …​

      Thân gửi nhật ký, hôm nay là cuối tháng 2, gia đình tôi đến Liên Hoan Phim.

      Lúc chúng tôi đến, ai ai cũng gọi tên của ba mẹ cả.

      Tôi hết nhìn ba ôm mẹ vào lòng, rồi lại nhìn vóc dáng lùn tịt của mình. Vào giây phút ấy, tôi phải thừa nhận rằng ba vẫn đẹp trai hơn mình chút xíu xìu xiu.

      đường , phóng viên hỏi Mộ Mộ muốn gì với mẹ sau khi bà đạt giải lần nữa.

      “Con vui lắm ạ.” Em trai ngốc nghếch lén lút nhìn ba, sau đó thầm tràng dài:

      “Mẹ ơi, ba luôn hôn trộm mẹ mỗi khi mẹ ngủ đó!”

      hai còn bảo là ba luôn giấu quà của mẹ!”

      “Mỗi khi mẹ ôm con ba trở nên đáng sợ lắm!”

      hai ba muốn đá tụi con ra xa!”

      “Ba xấu quá, mẹ đừng để ý đến ba nữa nhé? Tối nay mẹ ngủ với Mộ Mộ được mẹ?”

      Tôi cạn lời luôn! Mộ Mộ ngốc nghếch, bộ em biết trước mặt em là mic đấy sao? giọng cũng có ích gì đâu!

      Tôi nghe sau đó Weibo lại bùng nổ, có còn nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ lạ, sau đó tặng tôi thùng dầu cây rum* nữa!!!

      *Dầu cây rum: Thường được dùng để trị các chứng đau xương thấp khớp, bong gân, đau đầu và ngứa ngoài da (Nguồn: Baidu).

      tôi muốn bị ba đánh cơ, vậy mẹ dịu dàng xoa mông cho tôi. Đến tối về nhà, ba tôi những đánh tôi mà còn quan tâm tôi nữa! Sau đó… Tôi được nhìn thấy mẹ suốt cả tuần!

      là!

      …​

      Thời gian thấm thoắt trôi đưa, quyển nhật ký đầu tiên kín chỗ, còn tôi viết được cả mấy quyển dày cộm rồi.

      Thân gửi nhật ký, vào năm X, tôi tham dự buổi yến hội.

      Lúc này, ba tôi ôm eo mẹ tôi xuống sân khấu.

      Năm tháng tôi luyện ba về mặt kinh nghiệm, trí tuệ và khí chất, từng cử chỉ của ông đều mang lại áp lực, khiến cho mọi người dám nhìn thẳng.

      Bầu khí chỉ bớt căng thẳng khi ông nhìn về phía mẹ. Lúc ông nhìn mẹ, đôi mắt vẫn luôn ánh lên vẻ cưng chiều.

      Thời gian để lại bất kỳ dấu vết mặt mẹ, trông bà vẫn trẻ đẹp như xưa. Ba tôi gì đó bên tai mẹ, nét mặt bà trừng ông tựa như thiếu nữ đôi mươi vậy.

      nhạc vang lên nhưng rất nhiều người vẫn kìm được mà liếc sang ba mẹ tôi vẫn mặn nồng như thuở nào.

      Đến khi tôi vào yến hội trò chuyện với mọi người đôi ba câu, sau đó đến góc hường phấn kia.

      Tôi nở nụ cười, sau đó ôm mẹ: “Mẹ ơi~ Con nhớ mẹ lắm~”

      Sau đó, tôi cười nhìn ba trưng ra vẻ mặt u: “Hôm qua con về đến với ba rồi mà?” Tôi quay sang nhìn mẹ vui vẻ thôi, rồi tỏ vẻ ấm ức: “Lẽ nào mẹ muốn gặp con sao?”

      phải! Triều Triều đẹp trai hơn rồi…”

      “Hôm qua à? Con gọi cho ba hả?” Đôi mắt ba bỗng ánh lên vẻ vặn vẹo, lẳng lặng giữ chặt bàn tay vươn ra của mẹ, bình tĩnh hỏi tôi: “Việc học của Triều Triều sao rồi?”

      Tôi chỉ cười khi thấy bàn tay nơi eo mẹ, rồi choàng tay ôm bà. Hứ! Ba cho mẹ an ủi con thôi, để con ôm mẹ là được.

      “Vỡ rồi.” Ba tôi bình tĩnh đặt cái ly thuỷ tinh vỡ vụn lên cái khay của phục vụ há hốc mồm vì ngạc nhiên.

      “A Chấp!” Mẹ tôi chớp mắt, vội vàng nắm chặt lấy tay , trong đôi mắt đong đầy lo lắng: “ có đau ?”

      “Hơi hơi.” Ba hài lòng khi thấy tôi bị mẹ đẩy ra, run rẩy : “Về nhà rồi bảo bối thổi thổi cho nhé?”

      Dù sao mục đích ba tôi tới đây chỉ để dằn mặt tình địch mà thôi.

      Tôi khi thấy nét diễn hề giả trân này: Ha ha, tay ba còn có lấy vết xước kìa!

      Ở ngoài cửa, chú A Giáp lái chiếc xe thể thao đợi sẵn, giờ đứng cạnh xe.

      “Ba rất vui khi thấy Triều Triều khôn lớn.” Ba tôi mở cửa xe, nhìn có vẻ ôn hòa nhưng giọng lại lạnh buốt: “ may là chiếc xe này có chỗ cho Triều Triều, hay con chạy về nhà để mẹ xem thử sức khoẻ của con có giảm sút nhé?”

      Tôi nhìn chiếc xe hai chỗ đầu tiên trong nhà, rồi lại quay sang nhìn người ba với nét mặt vô cảm.

      Nụ cười nơi khoé môi bỗng cứng đờ: “ sao ạ, dù sao con vẫn còn trẻ.” Sau đó, tôi nheo mắt đáp trả: “Hồi nãy mẹ vừa khen con đẹp trai, chứ già cằn như ba đâu.”

      Đôi mắt ba bỗng trở nên nguy hiểm, sau đó đạp ga, để lại mình tôi với đám bụi.

      Đến nhà còn có “tình địch” đợi ba đấy.

      ***

      Chú thích: Từ đây còn thuộc góc nhìn của Tư Triều nữa nhé.

      Tư Mộ mở cửa, nhào tới ôm mẹ: “Mẹ ơi!”

      Cậu nắm tay mẹ: “Mẹ có thích quà con tặng mẹ ?” Sau đó, cậu nhìn thử, kinh ngạc hỏi: “Mẹ đeo nó sao?”

      thể nào, mẹ rất trân trọng tâm ý của hai em họ mà, làm gì có chuyện đeo được chứ.

      “Quà ư? Chắc chắn là rất đẹp!” Tô Uyển chớp mắt, nhìn về phía chồng rồi hỏi: “Em thấy nó, A Chấp sao?”

      nheo mắt, nụ cười môi càng thêm dịu dàng khi nhớ đến món quà màu xanh dương kia: “ cũng thấy.”

      Tần Chấp nhìn thằng út nắm tay với vẻ thất vọng : “Chắc dì Vương bỏ nó vào phòng chứa quà rồi, Mộ Mộ thử tìm xem.”

      thấy con trai chần chừ vu vơ: “Chắc Uyển Uyển cũng muốn thấy quà của Mộ Mộ lắm.”

      “Để con tìm xem!” Tư Mộ bĩu môi, ôm mẹ thêm cái nữa, hai má lúm đồng tiền thoắt thoắt : “Mẹ ôm con thêm cái nữa !”

      “Ừm!” Đôi mắt của cong thành vầng trăng khuyết, má cũng xuất hai má lúm đồng tiền: “Mộ Mộ vẫn đáng như xưa!”

      Tần Chấp:… Ha ha.

      …​

      “Dạ.” A Giáp ngơ ngác khi nhận được điện thoại của sếp. Sáng hôm sau, sắc mặt của ta cũng trở nên khó tả khi thấy thứ nằm trong cái bịch bảy sắc cầu vồng.

      Tô Uyển có thấy nhưng để ý lắm.

      Sau hôm nay, A Chấp bỗng trở nên kỳ lạ lắm.

      Lúc ra phòng tắm thấy chồng ung dung ngồi tựa vào đầu giường. Sau đó, khuôn mặt sặc sỡ kia bỗng nhiên nhìn cười.

      … Tô Uyển ngẩn ngơ…

      “A Chấp ơi, cái gì ở… mặt vậy?”

      Cơ mặt của vẫn giữ nguyên tư thế, chỉ có ánh mắt đong đầy cưng chiều, đôi môi khẽ thốt lên hai chữ: “Mặt nạ.”

      Trong bóng đêm như mực, rửa sạch mặt nạ, vùi đầu vào gáy và hít hơi sâu với vẻ quyến luyến.

      Bảo bối, em là tất cả của .

      sợ già cả, chỉ sợ em chê .

      Ngàn năm sau, có người phát ra quyển nhật ký của gia chủ nhà họ Tần đời thứ 43 - Tần Tư Triều…

      Ai nấy đọc xong cũng cảm thấy ghen tỵ thôi.

      Hỏi thế gian tình là gì?

      Tương truyền rằng, nếu 97 tuổi rồi ai chết trước, đợi nhau ba năm cầu Nại Hà.

      Nhưng bảo bối ơi, ba năm quá dài, làm sao nỡ để em chờ được.

      phủ quá tối, em đừng vội, đợi dắt em .

      - Hoàn toàn văn -

      Đôi lời của editor: Làm hơn hai năm ròng rã mới hoàn, trong quá trình edit vẫn còn đôi chỗ sai sót, mong mọi người thứ lỗi. Cảm ơn các độc giả ủng hộ Dao trong quá trình edit. Vậy là chúng ta phải chia tay đôi vợ chồng Tần Chấp và Tô Uyển ngược cẩu này rồi, hẹn gặp mọi người trong những truyện sau. Khi nào mình beta xong đóng ebook, tiện thể đăng thông báo luôn ^^
      Last edited: 23/8/21

    3. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      cảm ơn @Nhạc Dao , chúc mừng bạn edit xong quyển truyện này. Bibi cặp đôi cuồng ngược cẩu.
      Nhạc Dao thích bài này.

    4. Ke Vo Hinh

      Ke Vo Hinh Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      36
      Cuối cùng truyện cũng hoàn. Tks @Nhạc Dao nhiều nha. Truyện rất hay. Nhất là khoản phát cẩu lương
      Nhạc Dao thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :