1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      15 Đối tượng

      Kỷ Luân phòng bếp nấu cơm cho nàng, Tần Minh Hoàng còn tự hỏi vấn đề này.

      Nàng và bạch tuộc lớn ở chung lâu, chỉ có ban đầu từng giúp nó rửa sạch hồ nước, cho nó ăn chút.

      Chẳng lẽ cảm thấy nàng là người tốt, cho nên mới thích nàng? Hiểu lầm này cũng lớn, nàng rửa sạch hồ nước thuần túy chính là nhàn rỗi nhàm chán, mới vừa xuyên qua tìm chút việc để làm dễ dọn dẹp suy nghĩ.

      Kỷ Luân ở trong phòng bếp biến về nguyên hình, vươn chi của mình ra băm xuống đoạn.

      chi vốn dĩ chính là cho giống cái ăn, dùng để nàng bổ sung dinh dưỡng, lúc trước nàng từng ăn nửa, giờ bị thương, vừa vặn lại lấy ra chút mới mẻ cho nàng bồi bổ.

      trong lòng tràn ngập thương tiếc cùng thương đối với giống cái yếu, dựa theo thực đơn miêu tả, đối chiếu ký ức nhân loại trong não gần đây mới tiêu hóa, đem khối chi lớn này cắt thành miếng , làm thành đĩa bạch tuộc nướng tương.

      Thực nhanh đưa cơm tình dinh dưỡng lên bàn ăn, Tần Minh Hoàng suy nghĩ vấn đề, thất thần mà ăn miếng.

      Kỷ Luân ôn ôn nhu nhu mà nhìn nàng, “Cho em bổ sung dinh dưỡng, ăn vào vết thương thực nhanh có thể khỏi, ăn nhiều chút.”

      Tần Minh Hoàng cảm giác lời này nghe phải rất hợp vị, nhai nhai, động tác nàng nhấm nuốt bỗng nhiên dừng lại, cúi đầu nhìn bàn bạch tuộc nướng tương.

      Bạch tuộc.

      Bạch tuộc?!

      Nàng nghĩ tới mình còn từng ăn chân bạch tuộc của con bạch tuộc lớn trước mặt này. Bất quá vấn đề lớn nhất phải ở đây, mà là đĩa bạch tuộc này hương vị quá độc đáo, đặc biệt giống lúc trước nàng ăn lần đó.

      Cho nên, khả năng cũng là dùng chân làm ra.

      Tự cắt thịt làm cho nàng ăn?! Thao tác này thực chấn động đến nàng, thế nhưng đến khắc cốt minh tâm như vậy sao?!

      Đột nhiên cảm thấy đồ ăn trong miệng thơm, lương tâm còn đau đớn.

      “Tôi ……”

      “Ừ?” Kỷ Luân thấy nàng ngẩng đầu, cầm lấy khăn giấy lau chùi nước chấm bên miệng cho nàng, quả nhiên làm được “Ôn nhu hiền huệ” như lúc trước nàng bừa.

      Tần Minh Hoàng có vô số vấn đề muốn hỏi, cuối cùng chỉ nghẹn ra vấn đề quan trọng nhất: “ cũng ăn người sao?”

      Kỷ Luân có chút khó xử, “Người ngon lắm, em cầu ăn người sao?”

      Người ngon lắm, tỏ vẻ từng ăn. Nhìn khuôn mặt tiến sĩ Kỷ Luân này, Tần Minh Hoàng nuốt nuốt nước miếng, hiểu ra ăn ai.

      cần, tôi có cái nhu cầu này.” Nàng cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, “Cho nên dù chúng ta cãi nhau, tôi muốn cùng ở bên nhau, cũng ăn tôi đúng , rốt cuộc người khó ăn mà.”

      Kỷ Luân nhìn nàng, lộ ra tươi cười hiền lành, “Em là giống cái của , giống những nhân loại khác.”

      “Nếu em muốn cùng ở bên nhau, u buồn mà chết……” Ngữ khí của trở nên ưu thương mà hạ xuống.

      Tần Minh Hoàng tấm tắc hai tiếng, “Thảm như vậy a.”

      Kỷ Luân tiếp theo : “Trước khi chết, ăn luôn em.”

      Tần Minh Hoàng tươi cười dần dần biến mất, thảm vẫn là nàng thảm.

      Nghĩ lại nghĩ, nàng tươi cười trở lại, kỳ cũng phải được a!

      “Nếu em như vậy, em có thể cùng thử xem, còn nhớ lúc trước em ra cầu , chỉ cần có thể làm được ngày, ngày vẫn là đối tượng hợp pháp của em!”

      Tần Minh Hoàng lý giải là từ đây nàng có thể tùy tâm sở dục, muốn làm gì làm, gần gũi quan sát bạch tuộc có thể biến thành hình người đến tột cùng có bao nhiêu thần kỳ, cứ thế mở rộng tầm mắt, thỏa mãn chút lòng hiếu kỳ cùng tâm lý tìm kiếm cái lạ của mình.

      Nhưng nàng nghĩ tới Kỷ Luân có lý giải hoàn toàn bất đồng với chuyện này.

      Học làm người còn chưa bao lâu, vì làm giống cái của mình vừa lòng, ngừng hút vào tri thức, trong quá trình khó tránh khỏi hút vào ít tri thức kỳ quái.

      Ví dụ như lý giải đối với dịu dàng hiền huệ, liền có chút vấn đề.

      Tần Minh Hoàng ở trong vườn hoa dưới lầu dạo qua vòng, kéo trở về con sinh vật có chi , chuẩn bị nhờ Kỷ Luân hỗ trợ phân biệt xem có thể ăn được hay . Nàng hát đến ngoài cửa phòng bếp, khắc thấy Kỷ Luân kia, cả người bỗng nhiên chấn động, cứng đờ tại chỗ, sinh vật to bằng chậu rửa cầm trong tay mặt rơi mặt đất.

      Nàng khiếp sợ mà đem ánh mắt từ hai cánh mông dẫn người ta chú mục dịch lên , nhìn thấy phần lưng nam nhân có hình dạng rất là xinh đẹp.

      Đây…… Đây là! Mặc mỗi tạp dề!

      Thất thanh Tần Minh Hoàng chấn động mà thấy Kỷ Luân quay lại chính diện, hình thức tạp dề lại làm thân hình nàng lay động chút.

      Nàng biểu tình cổ quái, nghẹn đến mức như toàn bộ sụp đổ, “, đây là, học ở đâu?”

      Kỷ Luân biết vì sao nàng phản ứng thế này, nghe vậy đưa cho nàng quyển tạp chí. Quyển tạp chí này Tần Minh Hoàng thấy quen mắt, hai ngày trước nàng thường xuyên cầm ở trong tay lật xem, tạp chí người lớn giết thời gian đây mà.

      Trong đó tờ tranh minh hoạ chính là mỹ nữ tạo hình thế này, xứng với câu chuyện trong đó hình dung mỹ nữ này xác dùng “Dịu dàng hiền huệ” linh tinh để mô tả.

      Trầm mặc lát, Tần Minh Hoàng khép tạp chí lại, đối diện đôi mắt thuần khiết của Kỷ Luân, đau kịch liệt : “Sinh ra làm người, em thực xin lỗi. Nhân loại là quá dơ bẩn!”

      Đến bạch tuộc còn có thể ô nhiễm!

      Tần Minh Hoàng quyết định, bao giờ xem loại tạp chí ra gì này nữa, từ trong phòng chủ nhân nhà này, nàng lấy ra tá tạp chí mẫu nam, say sưa nhìn.

      Kỷ Luân kéo dụng cụ vệ sinh quét tước trong nhà, lúc trước muốn xây cho giống cái cái sào huyệt như của chủng tộc bọn họ, nhưng trong trí nhớ nhân loại, sào huyệt chính là nhà ở như vậy, đành phải vâng theo tập tục của nửa kia.

      Thiên tính cho phép, bọn họ xây dựng sào huyệt đều ở hải vực sạch ấm áp nhất, phần lớn giống cái đều thích ở trong sào huyệt nhúc nhích, cho nên giống đực thông thường thực chăm chỉ vật vả mà xử lý sào huyệt, xây dựng ra hoàn cảnh thoải mái.

      Nhập gia tùy tục, Kỷ Luân học xong sử dụng máy hút bụi, cây lau nhà, các loại công cụ.

      Lúc rửa sạch sào huyệt, ngừng có thể nhận thấy xung quanh giống cái phân bố ra hơi thở sung sướng, nàng tựa hồ thực thích quyển sách tay. Kỷ Luân qua bên cạnh, cẩn thận quan sát, phát giống cái xem ít hình ảnh nhân loại.

      hiểu, nàng thích những bộ dáng đó.

      Trong mắt Kỷ Luân, nhân loại khác nhau kỳ rất , lớn lên đều sai biệt lắm, tỉ mỉ quan sát ra khác biệt bé trong đó, nhéo nhéo mặt mình.

      Tần Minh Hoàng phát Kỷ Luân đứng ở bên cạnh mình lúc vẫn nhúc nhích, tay lật hình ảnh mẫu nam khỏi hơi hơi chần chờ. phải chứ, chẳng lẽ biết ghen sao, nàng xem hình ảnh nam nhân khác cao hứng? Vậy cũng quá nhân tính hóa .

      Nàng nhanh chóng liếc mắt cái lại thu hồi.

      Gì? Vừa rồi liếc mắt cái, mặt hình như rất hợp? phải sắc mặt đúng lắm, mà là mặt đúng lắm.

      Tần Minh Hoàng ngẩng đầu nhìn kỹ, thở dốc vì kinh ngạc. Cúi đầu nhìn tạp chí trong tay mình, lại ngẩng đầu nhìn mặt Kỷ Luân.

      thay đổi khuôn mặt! giống như là thân thể tiến sĩ Kỷ Luân đột nhiên thay đổi đầu nam người mẫu, màu sắc làn da cũng giống nhau.

      Hơn nữa cái đầu nam mẫu này nhìn qua kì quái, cứng nhắc lại đờ đẫn, biểu tình tà mị tươi cười đọng lại thành hình ảnh, từ góc độ nào đó nhìn qua, còn có vẻ tan vỡ.

      Điểm này thể trách Kỷ Luân, dù sao cũng là hình ảnh phẳng, chỉ có góc độ, để bằng vào hình ảnh này biến hóa ra hiệu quả lập thể giống nhau như đúc là có khả năng, trừ phi ăn luôn giống như tiến sĩ Kỷ Luân, như vậy mới có thể biến ra hiệu quả hoàn mỹ.

      Tần Minh Hoàng: “…… có thuật biến hình tồi, ha ha.”

      Nàng cười gượng hai tiếng, lật tờ, thấy chân dung mỹ nữ, em tóc vàng nóng bỏng, lớn lên xinh đẹp.

      đúng. Trong đầu lên cái ý niệm này, đồng thời, nàng nhanh chóng ngẩng đầu nhìn Kỷ Luân, ở niết mặt mình, nàng trơ mắt nhìn đem đầu tiến sĩ Kỷ Luân tạo thành bộ dáng em tóc vàng nóng bỏng.

      Tần Minh Hoàng: “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha?”

      Nàng thiếu chút nữa bị thuật đổi đầu của là cho cười phun.

      em tóc vàng nóng bỏng nhìn nàng lộ ra biểu tình trìu mến.

      “Xin đổi về thôi.” Tần Minh Hoàng che lại đôi mắt mình bị cay đến mù.

      Bởi vì nàng có hành vi lật xem những tạp chí đó, Kỷ Luân nhận định nàng thích mấy thứ kia, lúc Tần Minh Hoàng chú ý, thực nhanh xem xong cả đống rồi.

      Vào ban đêm, Tần Minh Hoàng ở trong phòng tắm tắm rửa, cảm giác mu bàn chân bỗng nhiên chảy quá đồ vật mềm như bông. Nàng híp mắt nhìn, là từ dưới đường nước vươn ra cái xúc tu.

      Nàng lấy dao đặt bên cạnh, chặt đứt xúc tu, nhét đoạn bị chém của nó về lại đường nước, sau đó tiếp tục tắm rửa.

      Mang theo thân nhiệt khí, nàng xoa xoa tóc từ trong phòng tắm ra, giương giọng : “Ngư ca, cống thoát nước WC có thứ gì sờ chân em…… phì!”

      Từ trong phòng Kỷ Luân ra, cái gì cũng mặc, cầm lọ tinh dầu.

      Tần Minh Hoàng: “Đây lại là tình huống thế nào?”

      Kỷ Luân: “ nhìn thấy, mát xa tinh dầu thực thoải mái.”

      rồi giao tinh dầu cho nàng, tự mình vào WC, Tần Minh Hoàng nhìn thân thể vỡ ra cái khe hở, từ bên trong vươn cái chi chui vào ống dẫn, kéo ra con trùng vỏ cứng màu đỏ to bằng cánh tay. Sâu lúc bị kéo lên chết, thuận tay quăng ra ngoài cửa sổ.

      thong dong mà làm hết thảy, như là người phương nam bình thường giết chết con gián bình thường.

      Tần Minh Hoàng giơ vòi hoa sen súc rửa chi cho , lật xem tinh dầu tay, tò mò hỏi: “ muốn xoa bóp mát xa cho em cũng cần cởi hết như vậy ?”

      Kỷ Luân: “Hình ảnh đều là cởi thành như vậy.”

      cần phải , lại lật đến sách vở người lớn gì đó.

      Tần Minh Hoàng ngay lập tức cự tuyệt , lời lẽ chính đáng tỏ vẻ: “Em là người đứng đắn, cần mát xa như vậy, nếu nhất định phải làm, mời biến thành nguyên hình .”

      Bạch tuộc mát xa sư lập tức khởi động.

      để trường hợp trở nên quá mức ổn, Kỷ Luân hoàn toàn biến về nguyên hình, tốt xấu còn để lại dạng người, chỉ trong thân thể có vài cái chi duỗi ra.

      Ghé vào đệm, Tần Minh Hoàng trong tay cầm cái gương, dùng gương nhìn về kĩ thuật viên bạch tuộc phía sau lưng. Vị kỹ thuật viên này vừa mới nhậm chức, có kinh nghiệm, kỹ thuật tốt lắm, động tác quá cẩn thận, lực đạo quá .

      Tần Minh Hoàng cảm thấy sợ hãi rụt rè như vậy là sợ ấn hỏng nàng, chống cằm thuận miệng trêu chọc câu: “Phục vụ này được a, chút cảm giác cũng có, tôi muốn đòi lại tiền.”

      Dùng mấy cái chi ấn lưng ấn chân cho nàng, Kỷ Luân nghe vậy ngẩn người, hồi tưởng phen, lại dùng tri thức học được tìm được cách ứng đối trả lời, : “Còn có phục vụ khác, càng đắt hơn chút, lão bản muốn hay ?”

      Tuy rằng biết cụ thể là phục vụ gì, nhưng trả lời là dạng này khẳng định tệ.

      Tần Minh Hoàng: “……” Sao lại thuần thục như vậy? Thế nhưng theo được với tôi đây duyệt vô số phim xe tốc độ như này?

      Ở chung như vậy làm Tần Minh Hoàng cảm thấy có chút kỳ diệu. Bất đồng giữa chủng tộc cũng có thể lý giải sinh hoạt của nhau sao? hiểu, nhưng nếu có ý đồ lý giải, hình như trở nên đặc biệt buồn cười.

      Nàng nhìn giống như là nhìn con quái có thể biến thành hình người, cảm thấy mới mẻ lại hiếm lạ.

      Trong miệng làm đối tượng của , trong lòng chính là cảm thấy chơi vui mà thôi, cũng phải .

      Coi chuyện này là , bạch tuộc lớn vào buổi tối chen đến bên người nàng, muốn cùng ngủ với nàng.

      Chơi ngày, Tần Minh Hoàng dễ cự tuyệt. Nàng tâm , vậy tốt đâu, muốn nàng ăn bạch tuộc cũng thôi, ngủ bạch tuộc nàng hạ thủ được a.

      Nàng từng nghe chuyện xưa, dũng sĩ từng ngủ quái vẫn chỉ có Hứa Tiên mà thôi.
      sabera.tran, A fang, Jenny Kún6 others thích bài này.

    2. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Mặc dù chị nhà xem là đối tượng để “chơi” nhưng manh quá, chịu nổi
      Thanks editor nhiều
      heavydizzy thích bài này.

    3. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Hứa Tiên phiên bản nữa sâp xuất
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      16 Ngủ

      Tần Minh Hoàng từ trước đến nay đều cảm thấy mình gan lớn, lúc trước vừa tới thế giới này, phát trong ao có đại gia hỏa biết thân, nàng đến lông mày cũng chưa nhăn chút, còn dám dùng súng bắn nước bắn nó chơi.

      Sau lại suốt dọc đường, nàng cũng bị bạch tuộc lớn ngụy trang thành tiến sĩ Kỷ Luân hù chết, vào thành phố gặp phải vô số quái vật lớn chưa bao giờ gặp, sinh hoạt ở trong hoàn cảnh nguy cơ tứ phía, tùy thời bị công kích, còn chính mắt chứng kiến bạch tuộc biến thành người, nàng cũng điên.

      Chính là, đến nàng có cường độ trái tim như vậy, giấc ngủ dậy phát giường mình phủ kín đầy bạch tuộc, thân mình ở dưới đống chân bạch tuộc, bị mấy cái chi chặt chẽ quấn lấy, trái tim vẫn nhịn được ở trong ngực đập mạnh vài cái.

      Bạch tuộc quá lớn, cơ hồ nửa thân thể đều rơi mặt đất, chen ở giường chỉ là non nửa các chi, các chi này lúc trước nửa trong suốt biến thành loại màu đỏ tươi đẹp thuần túy, tươi đẹp như máu. Tần Minh Hoàng chỉ cảm thấy mình nằm ở trong chăn giường đỏ thẫm, người cái thảm cũng đỏ, vừa mở mắt thiếu chút nữa bị hù chết.

      Nàng biết bạch tuộc Kỷ Luân có đôi khi theo tâm tình tốt xấu biến hóa màu sắc người, nàng từng thấy biến thành cái loại hồng nhàn nhạt, màu sắc tâm thiếu nữ như vậy hẳn là đại biểu cho vui vẻ.

      Màu lam nhạt nhẽo là u buồn hoặc là thương tâm; màu vàng tản ra hơi thở ấm áp, theo là ý tứ an ủi.

      Màu đỏ rực tươi đẹp này lại là tình huống thế nào?

      Bạch tuộc lớn màu đỏ ngủ. Chủng tộc bọn họ nghỉ ngơi, ngủ quá giống nhân loại, bọn họ cần ngủ mỗi ngày, dưới tình huống cảm thấy mỏi mệt có thể lựa chọn ngủ trong thời gian ngắn, vài phút cũng có thể đủ nghỉ ngơi, mặc dù là hình thái gì đều có thể nhanh chóng khôi phục tinh thần.

      Còn hoàn toàn biến trở về nguyên hình, lâm vào “Giấc ngủ” sâu, chỉ có ở tình huống bọn họ cảm thấy thực thoải mái an tâm mới có thể xuất .

      Lâm vào giấc ngủ sâu, Kỷ Luân sở dĩ biến thành màu đỏ tươi đẹp, đại biểu cho vô cùng, vô cùng, vô cùng cao hứng.

      Giống như nhân loại tô trái tim thành màu đỏ, dùng hoa hồng màu đỏ tươi đẹp biểu đạt tình , bạch tuộc biến thành màu đỏ rực cũng đắm chìm trong hạnh phúc ―― hết thảy này đơn giản là vì giống cái cũng cự tuyệt thân cận, thậm chí nàng còn có vẻ thích .

      Kỷ Luân cũng ngốc, biết thái độ của giống cái đối với . hiểu nhân loại, nhưng thân thể người bởi vì các loại cảm xúc mà biến hóa, phân bố ra hơi thở là rất ràng, giả dối.

      Có loại người cười thích, đáy lòng lại thầm chán ghét; có người mặt ngoài thích, nội tâm lại ức chế được thích. Toàn bộ hư tình giả ý và làm bộ làm tịch, ở trong cảm giác của Kỷ Luân có chỗ nào che giấu.

      Giống cái của lần đầu tiên tới bên cạnh cái ao chứa liền tản ra khí vị tự do tự tại của gió. Hải chưa bao giờ có “gió”, cho nên khí vị đặc thù này lập tức bắt được .

      Tộc bọn dựa theo khí vị để lựa chọn bạn lữ của mình, nhưng du đãng ở Hải, ngửi được nhiều khí vị bất đồng như vậy, lại tìm thấy thứ mình thực thích. Hải lớn như vậy, nhiều chủng tộc và sinh mệnh như vậy, có khí vị gì có thể làm sinh ra ý tưởng muốn luôn lưu lại bên cạnh đối phương.

      Khi nàng bài xích sợ hãi, hơi thở như là cuồng phong, từ chối tới gần, nhưng vẫn bám riết tha mà theo, cho dù phải cuốn vào cuồng phong làm thống khổ này.

      Khi nàng tò mò, là gió như có như , nhàng đụng vào , lại thực mau rời , tới tới lui lui, như là chơi đùa.

      Mà lúc nàng vui sướng, gió ngay cả lúc ngủ cũng mềm lay động dứt, giống như hải lưu Hải ấm áp, thổi cho choáng váng.

      Trong khoảng thời gian này đuổi theo nàng, nàng chuyển biến ghét đều ràng. Khí vị của nàng từ lúc bắt đầu là cuồng phong chậm rãi ngừng nghỉ, trở nên hòa hoãn.

      Mặc kệ thái độ của nàng với như thế nào, có biểu tình gì, Kỷ Luân đều có thể từ khí vị của nàng cảm giác được, nàng tình tiếp nhận tồn tại, còn có chút thích .

      ―― vì thế toàn bộ bạch tuộc đều vui sướng mà biến thành thịt kho tàu.

      nguyên do, Tần Minh Hoàng nhéo lên cái chi bạch tuộc màu đỏ mềm như bông đáp ở người mình, cẩn thận nhìn nhìn, lại lặng lẽ đặt bên mũi ngửi ngửi.

      có hương vị gì, thế nhưng đến mùi bạch tuộc cũng có, như vậy còn có thể tính là bạch tuộc sao!

      Gần đây thời tiết trở lạnh, lại thường xuyên có mưa, trước khi ngủ ràng nàng đắp cái chăn, ngủ dậy liền phát chăn rớt dưới giường, bị hai cái chi cuốn thành cục, người nàng chỉ đắp có chân bạch tuộc.

      chỉ nặng, chỗ dán vào nàng còn ấm áp dễ chịu, công năng tự phát nhiệt này tuyệt.

      Bất quá, tại đây là ngủ sao?

      Túm chân bạch tuộc nhìn lâu, kéo kéo giác hút hình tròn phía dưới, bạch tuộc lớn cũng chưa có phản ứng, Tần Minh Hoàng từ dưới chân bạch tuộc chui ra, rón ra rón rén bò đến mép giường, duỗi tay lật xem phần đầu của bạch tuộc lớn. và bạch tuộc giống nhau là ở nơi đó, đầu giống đóa hải quỳ, hoặc là nấm tuyết.

      Cho nên tại ngủ? Ngủ rồi? phải có thể còn nằm mơ giống người thường ?

      Lần đầu tiên thấy ngủ, Tần Minh Hoàng tò mò mà khảy những “cánh hoa hải quỳ” đó, thử nắm nắm. Nàng cũng khó được có cơ hội cẩn thận quan sát bộ dáng nguyên hình của Kỷ Luân, trong đầu từng vấn đề liên tục toát ra.

      Đóa hải quỳ này đến tột cùng có phải đầu hay , có mắt mũi miệng hay ? Nếu có ở chỗ nào?

      Ban đầu Tần Minh Hoàng còn biết tay chân nhàng lật xem, về sau động tác càng lúc càng mạnh. là thân thể này cấu tạo quá kỳ diệu, nàng muốn nhìn ràng, tìm hiểu minh bạch.

      Nàng như là tìm kiếm ký sinh trùng người sủng vật, cẩn thận lay cái đầu hoa hải quỳ, lại đem những chân bạch tuộc lung tung rối loạn gục mặt đất nhấc lên giường, muốn lật toàn bộ Kỷ Luân lên, nhìn xem cấu tạo phía dưới.

      Kỷ Luân dù có ngủ đến chết, cũng bị nàng lật tỉnh.

      Bừng tỉnh, Kỷ Luân theo bản năng cuốn cuốn chân bạch tuộc, mỗi cái chi đều duỗi đến dài, lại lùi về cuốn thành cục, cuối cùng tản ra thành hình dạng tùy ý. Tần Minh Hoàng nhìn loạt động tác của , cảm thấy hình như là duỗi người.

      Còn quá đáng .

      “A, tỉnh rồi.” Tần Minh Hoàng chắp tay sau lưng, nhìn căn phòng cơ hồ bị Kỷ Luân nguyên hình chen đầy, chân trần dẫm lên chi của ra ngoài, bộ dáng vừa rồi chuyện xấu gì cũng chưa từng làm.

      Nàng đến cạnh cửa, cẳng chân bị cái chi nhòn nhọn dán dán.

      “À?” Nàng vẻ mặt chính khí mà quay đầu lại, thấy cái chi cuốn dép lê tới đây, đặt ở dưới chân nàng.

      Nhân loại hẳn là giày dép, loại việc này Kỷ Luân sớm nhớ kỹ ràng.

      Tần Minh Hoàng ở buồng vệ sinh rửa mặt, Kỷ Luân biến thành bề ngoài là người, ở bên ngoài chuẩn bị cơm sáng cho nàng. Tuy rằng là hình dạng người, nhưng bản chất cũng phải người, dáng vẻ này chỉ là ngụy trang, cho nên cũng đánh răng rửa mặt giống nàng.

      Chỉ đánh răng rửa mặt đối với cái hình thể đó của có ý nghĩa gì.

      rửa sạch càng phiền toái hơn, giống bọt biển phải ngâm ở trong nước mới được.

      Lúc trước Kỷ Luân vội vàng truy đuổi, vội vàng tìm rất rất nhiều đồ ăn lưu trữ cho giống cái, vẫn luôn sinh hoạt tùy tiện bận rộn, đáng thương vô cùng đến nước cũng chưa dính nhiều.

      Tần Minh Hoàng: Phải làm rất nhiều việc nhà, bà chủ gia đình có thời gian cho mình là !

      “Hay là tìm cái ao ngâm tắm?” Tần Minh Hoàng biết được vấn đề này, chân thành kiến nghị.

      Kỷ Luân do dự mà nhìn nàng cái, “ muốn……”

      muốn ……?” Tần Minh Hoàng thấy e thẹn mà vươn cái chi đáp ở cổ tay nàng, thiếu chút nữa cho rằng muốn câu hổ lang gì. Kết quả cuối cùng, muốn muốn nàng lấy súng bắn nước phun , phải, tắm rửa cho .

      Tần Minh Hoàng: “……” Thế này? Uổng công mong đợi. ràng xúc tua dài lại hài hòa như vậy, khiến cho người ta đau lòng.

      “Tắm rửa cho đối tượng” cái hoạt động này nghe lên rất hương diễm. Mọi người có kinh nghiệm sinh hoạt, nháy mắt trong đầu xuất ít hình ảnh. Nhưng Tần Minh Hoàng đứng ở ban công lầu hai, cầm cái súng bắn nước phun xuống dưới lầu, chỉ cảm thấy mình rửa xe.

      Duy nhất khác nhau chính là, “Xe” này của nàng tự mình động.

      Nàng phun nước xuống, ánh mắt tự do nhìn về phía Hải bầu trời.

      Hải mỗi thời mỗi khắc đều ngừng di động, nàng nhìn thấy bên rìa, phóng mắt nhìn lại, bầu trời đều là nước biển thâm lam. Lúc trời trong, nước biển màu lam này có vẻ càng thanh thấu hơn.

      Người đứng mặt đất, cách nhau quá xa, rất khó thấy Hải có cái gì, Tần Minh Hoàng cũng có việc gì liền thích ngẩng đầu xem biển, trước nay đều chỉ nhìn thấy mặt biển bình tĩnh, mênh mông vô bờ.

      Hôm nay cực kỳ đặc thù, nàng nhìn thấy bầu trời Hải xuất ít khác thường. Mặt biển đảo ngược vươn ra đồ vật, như là con cá có vây lớn. Nàng thấy bóng dáng mơ hồ, bóng cá khổng lồ xuất ở tầng ngoài Hải.

      Cảnh tượng đó cho người ta chấn động cách nào dùng ngôn ngữ để thuyết minh, tự nhiên tráng lệ và thần kỳ khắc này làm người ta kinh ngạc cảm thán.

      Lay động súng bắn nước trong tay, Tần Minh Hoàng kích động mà ghé vào lan can, “Ngư ca! nhìn bầu trời!”

      “Cá lớn!”

      Phía dưới bạch tuộc lớn tắm rửa dùng chi quấn lấy phần nhô lên bên ngoài tòa nhà, bò đến lầu hai, chi hơi hơi giơ lên, duỗi về trung, tựa hồ cũng nhìn màn thần kỳ này.

      Cá lớn thực nhanh biến mất ở tầng ngoài, lén quay về chỗ sâu. Tần Minh Hoàng cảm khái, “Hóa ra Hải còn có cá lớn như vậy …… Cá lớn hẳn là rơi xuống ?”

      Kỷ Luân chỉ có khôi phục hình người mới có thể cùng nàng chuyện bình thường, đạp lên lan can lầu hai : “Cá lớn như vậy ở Hải có rất nhiều.”

      Chúng nó phần lớn tính tình bình thản ôn nhu, thích sinh hoạt ở biển sâu, vừa rồi con cá đó toát ra mặt biển, còn phát ra thanh người thường nghe thấy, là bởi vì nó sắp tử vong.

      Tần Minh Hoàng tò mò mà chỉ chỉ trời, “Rốt cuộc từ Hải rơi xuống như thế nào?”

      Kỳ Kỷ Luân cũng lắm, sinh hoạt ở Hải, chưa bao giờ tiếp cận mặt biển, ngày nọ bỗng nhiên bị lốc xoáy trong biển cuốn lên mặt biển, sau đó choáng váng mà theo nước mưa rớt xuống dưới.

      Thấy , Tần Minh Hoàng cũng tiếp tục truy vấn nữa, dù sao có nhiều thời gian, sớm hay muộn biết.

      Chiều hôm nay, có mưa hồi, Tần Minh Hoàng nghe thấy tiếng vang ầm ầm ầm, ra xem, nhìn thấy phương xa Hải bầu trời giống như vỡ ra cái động, nước từ nơi đó trút xuống liên tục.

      Sau đó, có con cá lớn từ nơi đó rớt xuống. Nó và nước biển cùng đập xuống đất, phát ra tiếng động vang, Tần Minh Hoàng nhìn về phía cửa kính bên cạnh, cảm giác kính hơi hơi chấn động.

      Nơi cá lớn rơi xuống cách nơi này phải rất xa, nhưng ở bên trong thành phố Nhân Lai, mà là ở vị trí xa hơn chút.

      Tần Minh Hoàng bám lan can nhìn sang bên đó, vừa quay đầu thiếu chút nữa đụng phải Kỷ Luân đứng phía sau lặng yên tiếng động. Lần đầu tiên đặt toàn bộ ánh mắt ở người nàng, mà nghiêm túc nhìn vị trí cá lớn rơi xuống vài giây, mới lại lần nữa nhìn về phía nàng : “ muốn nơi đó.”

      Cá lớn trong Hải khi tử vong, phía sau theo vô số sinh vật. Sau khi nó chết chúng nó chia cắt thân thể nó, ăn huyết nhục của nó, cuối cùng chỉ để lại xương cốt, thực nhanh, có sinh vật mới từ xương cốt ra đời.

      Kỷ Luân muốn ăn bộ phận dinh dưỡng nhất trong thân thể con cá lớn đó, còn nhớ thương chuyện sinh sản, giống cái của muốn dưỡng dục hài tử, phải gánh vác cái trách nhiệm này, vậy cầu tích trữ rất nhiều dinh dưỡng, đây là cơ hội khó được.

      Cá lớn Hải thọ mệnh rất dài, chờ lúc chúng nó tử vong phải lâu lâu.

      Tần Minh Hoàng biết tính toán của , nhưng nàng ham thích xem náo nhiệt, lập tức đôi mắt sáng lên, “Được, em cũng !”

      Kỷ Luân đáp chi ở người nàng, “Đương nhiên.”

      để giống cái của rời khỏi mình, trừ phi tử vong.
      sabera.tran, A fang, Jenny Kún5 others thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      17 Chợ hải sản

      Bởi vì thời tiết, bên trong Hải xảy ra chút rung chuyển khá lớn, lượng lớn nước biển trút xuống tạo thành trận mưa to giàn giụa.

      Cũng vì Hải cuồn cuộn mới cuốn con cá lớn chết lên mặt biển, lại rơi xuống mặt đất.

      Mưa to như vậy cũng thuận tiện cho Kỷ Luân, biến về nguyên hình, có thể du đãng trong trung, trôi nổi qua bên đó, trung so với mặt đất tốc độ nhanh hơn nhiều.

      Tần Minh Hoàng bởi vậy thể nghiệm phen cảm giác bay trong trung. Hình thể của nàng so với Kỷ Luân giống như là con nít với voi. Cái trọng lượng này, Kỷ Luân muốn mang nàng cơ bản có gánh nặng.

      Chuyện này hoàn toàn bất đồng với ngồi máy bay vân vân, hình thức giống như là cưỡi nhiệt khí cầu, nhưng càng thú vị hơn nhiều.

      để nàng bị mưa to tàn phá ở trung, Kỷ Luân lại làm cái sào huyệt lâm thời ―― phun ra cái bong bóng bọc giống cái của mình lại, sau đó dùng mấy cái xúc tua chặt chẽ quấn lấy, kéo cái bong bóng trong suốt này bay lên trời.

      Tần Minh Hoàng cuối cùng biết lúc trước mình tỉnh lại tháp truyền hình cao cao, cái quả cầu nhốt nàng đó là thứ gì.

      Nhưng đây phải trọng điểm, trọng điểm là quá kích thích! Nàng hưng phấn mà ghé vào bong bóng, ngừng nhìn ra tứ phía.

      Mưa to có chút trở ngại tầm mắt. Mưa to như vậy, tòa thành thị mới bị mọi người vứt bỏ chưa bao lâu nhìn qua càng thêm tối tăm mông lung như trong hư ảo. Mà Hải trời cơ hồ sắp nối liền với mặt đất, mưa bụi và bọt nước mê mang tràn ngập toàn bộ trong trời đất.

      Biến về nguyên hình, Kỷ Luân giãn ra thân thể ở trong mưa to, đối với sinh vật khác mà mưa to là tai nạn, với lại là trời giáng cam lộ. ngừng hấp thu nước mưa dừng ở thân thể, lại phân chúng nó ra từ trong thân thể, giống như là hô hấp.

      Vượt qua hưng phấn lúc ban đầu, Tần Minh Hoàng ngồi xếp bằng trong bóng bóng, chống cằm chờ đợi xe bạch tuộc bay tới đích.

      Nơi cá lớn rơi xuống nhìn xa, nhưng tới lại lâu. Nàng móc đồng hồ ra nhìn, phát từ lúc bọn họ xuất phát qua giờ, vị trí cá lớn vẫn còn khoảng xa gần.

      vất vả tới gần, mưa to cũng chậm rãi , chỉ còn lại chút mưa bụi. Kỷ Luân bọc nàng, càng bay càng thấp, sắp chạm đất.

      Ở khoảng cách này, Tần Minh Hoàng ràng thấy được thể tích của con cá lớn, tuy trong đầu nàng biết đây là con cá rất rất lớn, đến trước mặt, thể tích của nó vẫn lại lần nữa chấn động nàng.

      Ở trong thế giới của nàng, động vật lớn nhất hải dương là cá voi xanh, Tần Minh Hoàng cũng từng gặp, nhưng con cá trước mặt này, so với cá voi xanh còn lớn hơn vài lần.

      Khoảng cách càng gần, nàng nhìn càng ràng, da cá bóng loáng có màu lam, màu lam nhạt và màu trắng thay đổi dần, vây cá cực dài, đáp mặt đất thành hình quạt tản ra, bên có những điểm sáng lấp lánh, mười phần mỹ lệ.

      Cự vật chết đè lên cả mảnh rừng cây mặt đất. Đây nguyên bản hẳn là rừng cây diện tích , nhưng giờ chỉ còn lại mấy cái cây bên rìa may mắn thoát nạn, còn lại tất cả đều ngã đổ hoặc bị cá lớn đè dưới thân.

      Mặt đất xung quanh cá khổng lồ rơi rụng tầng sinh vật Hải màu sắc khác nhau, hình thái khác nhau, theo thân thể cá khổng lồ cùng bị dòng nước quấn lấy, mơ màng hồ đồ rơi xuống.

      Bình thường khi con cá khổng lồ như vậy sắp tử vong, trong quá trình chìm xuống biển sâu, phía sau đuổi theo “Dải lụa rực rỡ” từ sinh vật khác trong Hải tạo thành, chúng chính là đội ngũ đầu tiên chia sẻ thi thể cá lớn.

      Bây giờ bọn chúng cùng bị cuốn đến mặt đất, có con có thể thích ứng hoàn cảnh mới này, như ít sinh vật nhuyễn thể và sinh vật chi , có con thể hoàn toàn rời khỏi nước biển, chỉ có thể vô lực cựa quậy mặt đất, cuối cùng chết , như ít loại cá bình thường.

      Xung quanh cá khổng lồ bao phủ tầng cá lớn cá lung tung rối loạn và quái vật lớn mà Tần Minh Hoàng chưa từng thấy, nàng cũng có chỗ đặt chân.

      Tuy rằng nôn nóng muốn đuổi kịp sóng liên hoan đầu tiên, nhưng Kỷ Luân còn nhớ phải cẩn thận an trí giống cái của mình, bay xuống cái cây đại thụ gần đầu cá lớn. Đỗ lại cái cây duy nhất may mắn còn sống ở quanh đây, đặt bong bóng bọc Tần Minh Hoàng lên chạc cây, hơn nữa cố định cẩn thận.

      Sau đó lay bong bóng chút, tiếng động ý bảo, thân thể co duỗi cái, bơi ra ngoài rất xa trong trung, giống đóa hoa đâm vào não bộ của con cá khổng lồ.

      Loại cá khổng lồ này, trong thân thể bộ phận dinh dưỡng nhất chính là não, được da cá dày và xương cốt bao vây lấy, là khối dầu cao nửa đông đặc.

      Trước đây khối dầu cao này đều bị rất nhiều các loài cá cùng phân chia, nhưng tại đối thủ cạnh tranh cũng có, Kỷ Luân vừa lúc đến vào ở thời điểm thích hợp nhất, so với toàn bộ kẻ cạnh tranh càng nhanh hơn bước.

      Bạch tuộc lớn chiếm cứ ở đó, phía dưới thân thể vô hại mỹ lệ hình hoa hải quỳ, là răng cưa sắc bén dễ hiển lộ, cắn rách da cá, mở ra cái hố to ở đầu cá, vói cái chi vào tận tình hút khối dầu cao dinh dưỡng.

      Lúc này những sinh vật có chi bước đầu thích ứng hoàn cảnh mặt đất còn lộc cộc định bò lên thân thể cá khổng lồ, con có tốc độ nhanh nhất và hình thể lớn nhất tới gần Kỷ Luân, muốn cùng cướp đoạt phần mỹ vị nhất.

      Mặc dù ở nơi nào, đồ ăn đều là trân quý, Kỷ Luân có thể chút do dự cùng giống cái của mình chia sẻ đồ ăn, thậm chí đem toàn bộ đồ ăn cho nàng, nhưng đối với sinh vật khác muốn cướp đoạt đồ ăn, chỉ có lộ ra mặt hung hãn chân nhất.

      có rất nhiều chi, có thể vừa nắm chặt thời gian hút, vừa dùng mấy cái chi xua đuổi các sinh vật khác.

      Xung quanh thực nhanh trở thành chiến trường, Tần Minh Hoàng thấy thành thạo lấy địch trăm, liền chú ý nhiều, mà quen cửa quen nẻo lấy lưỡi dao ra, thả mình ra từ trong bong bóng.

      Nàng muốn cùng theo cũng phải chỉ chuẩn bị ngoan ngoãn làm cái tay nải ở cây xem náo nhiệt.

      Vì giảm bớt phụ trọng cho Kỷ Luân, nàng chỉ mang theo rất ít đồ vật, vũ khí cơ bản ―― côn sắt và đao ắt thể thiếu. Còn mang theo dây thừng, móc, các vật khác.

      Xem chuẩn khoảng đất trống thưa thớt sinh vật Hải, Tần Minh Hoàng bọc chặt tay, bắt lấy dây thừng từ cây nhảy xuống.

      ―― đến với đồ ăn nào, đến núi đồ ăn !

      “Loạch xoạch.” con sinh vật nhuyễn thể bị nàng dẫm trúng, ở dưới đế giày nàng vươn xúc chi tinh tế vặn vẹo, ý đồ chui vào giày.

      Tần Minh Hoàng soạt cái rút ra đao cột đùi chọc nó chết dí mặt đất, chờ nó bất động mới nâng lên quan sát trong chốc lát, lại hất văng nó khỏi mũi đao.

      Nàng ra ngoài khoảng đất trống, thường thường dừng lại quan sát trong chốc lát các loại sinh vật Hải mặt đất, yên lặng ghi nhớ chúng nó. Nếu gặp được thứ cảm thấy hứng thú, liền dùng gậy hất riêng chúng nó sang bên.

      Các vị khách này vừa tới thế giới mới, phần lớn còn choáng váng, lực sát thương cao, so ra còn kém những gia hỏa biến dị trong thành phố Nhân Lai, Tần Minh Hoàng đều có thể nhàng ứng phó được.

      Nàng chỉ thấy được quái vật quen mắt, còn thấy rất nhiều cá chưa từng thấy.

      Nhìn có vẻ khá là ngon, nàng ngồi xổm bên con cá lớn thân hình thon dài hồng nhạt, kéo nó lên, chuẩn bị chờ lát nữa bảo Kỷ Luân làm chín cho nàng nếm thử.

      Con này tựa hồ cũng tồi, chất thịt thực chắc, nàng lại túm lên con cá màu bạc.

      Á, con này thịt màu đen, tệ, nhất định phải thử xem.

      Tần Minh Hoàng đông chọn tây nhặt, giống như dạo chợ hải sản. Nàng là xem cái này muốn ăn, nhìn cái kia cũng thèm, đến lát chọn được đống cá.

      Chừng này vẫn là chín trâu mất sợi lông, mặt đất còn nhiều như vậy.

      Hải quá nặng mùi cá, hương vị lại tươi ngon, tuyệt vời.

      Cùng với gia hỏa giống như con cua kia, nhưng so với cua lớn hơn nhiều, vỏ xác tuy cứng, thịt cũng chỉ có chút như vậy, nhưng ăn rất ngon. Tần Minh Hoàng dư vị chút con cua lớn lúc trước ăn, túm ống thép lên hưng phấn chạy tới.

      Kỷ Luân quét sạch phần dinh dưỡng nhất của con cá lớn, lúc này mới ra, vội vàng tìm kiếm giống cái của mình.

      Vừa rồi phát nàng rời khỏi sào huyệt lâm thời, dạo mặt đất, nếu phải nàng rời xa nơi này, nhịn được mà từ bỏ phần còn lại, đuổi tới đây tìm nàng.

      Tần Minh Hoàng sung sướng mà kéo con cua lớn về chỗ mình để nguyên liệu nấu ăn, thấy bay tới thuận miệng : “Nhanh như vậy ăn xong rồi?”

      Kỷ Luân chịu nổi cảnh nàng làm “Việc nặng”, vội giúp nàng tiếp nhận con cua lớn tay, biến ra bộ dáng có bộ phận nhân loại, dịu ngoan dị thường mà trả lời: “Ừ, ăn xong rồi, còn mang theo chút cho em.”

      Rốt cuộc đồ tốt như vậy, đương nhiên phải mang về, chia sẻ với giống cái quý giá của mình.

      đút em ăn, thực tươi mới.” nghĩ nghĩ, bưng cằm Tần Minh Hoàng, dán miệng lên.

      Đút ăn loại hành vi này xuất ở đôi vợ chồng hòa thuận trong chủng tộc bọn họ.

      Tần Minh Hoàng nhìn mặt càng ngày càng gần, duỗi tay đè lại miệng , biểu tình nghiêm túc tỏ vẻ cự tuyệt: “ thể!”

      Giống cái cự tuyệt thân cận. càng ngày càng hiểu hành vi ngôn ngữ của nhân loại, bạch tuộc lớn cảm thấy thất vọng, các chi nửa người dưới lập tức căn cứ tâm tình của thành mà chuyển biến màu sắc.

      Ngay sau đó Tần Minh Hoàng : “Em ăn sống! Làm chín lại ăn!”

      Nếu đơn thuần muốn hôn, chừng nàng đáp ứng rồi, rốt cuộc chưa nếm thử nên nàng cũng có chút tò mò. Nhưng loại đồ ăn biết tên này, khẳng định phải làm chín rồi mới ăn, đây là vấn đề nguyên tắc.

      Kỷ Luân ngoan ngoãn làm cho nàng ăn.

      Trời tối, hai người nghỉ ngơi ở mảnh đất trống cách đó xa, dụng cụ nhóm lửa và sô pha là Kỷ Luân kéo trở về từ căn nhà nơi xa.

      Tần Minh Hoàng vì trù nghệ của ngày càng tinh vi cùng với phục vụ tri kỷ mà thuận thế sa đọa thành đại gia cái gì cũng làm, vắt chân chờ ăn, nhìn bận lên bận xuống, người ba việc: Nấu cơm, dọn sạch chung quanh, xây căn nhà tạm thời.

      Khó trách từ trước đàn ông đều thích cưới vợ hiền huệ mà, nàng cũng thích.

      chỉ có khả năng, lại có năng lực.

      “Ngư ca, em lạnh.” Nằm ở sô pha, đại gia giật giật miệng.

      Thực nhanh, cái chi duỗi lại, kéo cái chăn dưới chân nàng, động tác mềm mà đắp cho nàng, còn dịch dịch mấy cái góc.

      Các chi vốn lành lạnh dán dán gương mặt nàng, phát xác có hơi lạnh, liền làm cho cái chi trở nên ấm áp, vói vào thảm dán lên ngực nàng vận chuyển nhiệt lượng.

      Lười biếng mà ôm cái chi trong lòng ngực, Tần Minh Hoàng lại kêu: “Ngư ca, em đói bụng, đồ ăn còn chưa xong sao?”

      lát, hai cái chi bưng cá nóng hầm hập tới, Kỷ Luân quay đầu, đầy mặt vui sướng mà nhìn nàng ôm cái chi của mình, “Thân ái, em ăn trước chút, còn lại thực nhanh xong ngay.”

      ……

      Hưởng dụng bữa tiệc lớn mỹ vị, Tần Minh Hoàng dựa vào sô pha tiêu thực, chờ Kỷ Luân xử lý xong hết thảy tạp vật. lấy chiếu cố nàng làm vui, hận thể đến ăn cũng đút vào miệng nàng, chân chính làm được đến cực hạn những thứ cầu lúc trước nàng thuận miệng bịa đặt ra. Cũng biết là thiên tính như thế hay là vì mà thay đổi.

      Tần Minh Hoàng lúc trước chỉ nghĩ tùy tiện chơi chơi, tại lại cảm thấy cũng có gì tốt, nam tính nhân loại bình thường nào có dễ xử như Ngư ca của nàng.

      Kéo các chi, Kỷ Luân ngồi vào bên người nàng, lại bắt đầu dùng cái ánh mắt tên khoa học là si tình, biệt danh là si hán để nhìn nàng.

      Tần Minh Hoàng vừa định dạy chút tri thức sinh lý của nhân loại, đột nhiên, Kỷ Luân quay đầu nhìn ra phía ngoài.

      Tần Minh Hoàng nhận thấy khác thường, “Làm sao thế?”

      Kỷ Luân: “Có rất nhiều hương vị nhân loại, tới bên này.”

      Tần Minh Hoàng ngồi dậy, nhìn vào trong bóng đêm. Cái gì cũng chưa thấy, nàng thu hồi ánh mắt, dẫm dẫm các chi của Kỷ Luân kéo mặt đất.

      “Đem các cái chân này của đều thu hồi về, được lộ ra.”

      Từ lúc phát nàng còn rất thích các chi này, càng ngày càng thích thả các chi ra.

      cần phải cẩn thận đừng để bị phát , nếu , bọn họ bắt lại nghiên cứu, nhân loại có lòng hiếu kỳ dùng hết, thích nhất làm nghiên cứu.” Tần Minh Hoàng rút cây đao vẫn rời thân ra xoa xoa, cười .
      sabera.tran, A fang, Jenny Kún7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :