1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      09 Lần thứ hai

      Tần Phi Thường trước tiên phát thấy ba lô lưng, lại sờ túi, bên trong các công cụ chuẩn bị cũng còn, trừ thân quần áo tương đối thuận tiện cho hoạt động, cái gì nàng cũng thể mang đến từ thế giới thực.

      Thất vọng, nhưng ngoài ý muốn.

      Hầu như tất cả mọi người đều đột nhiên chưa kịp phòng ngừa bị tới đây, có người còn ở bệnh viện làm kiểm tra thân thể, có người tiếp nhận bác sĩ tâm lý trị liệu, có người ở trong nhà đại sảo đại nháo…… Nhưng giờ, tâm tình bọn họ cơ hồ đều giống nhau.

      ―― Sao lại đến nơi này rồi?!

      Những người này thực nhanh phát điểm khác biệt so với lần trước, đại sảnh phế tích vẫn là đại sảnh đó, nhưng bên trong có thêm vài thứ. Những hình người hoảng sợ bị khảm ở vách tường, thi thể ở góc tường bị xé thành từng mảnh cùng với trong góc đại sảnh có rất nhiều thi thể bụng vỡ tan, tử trạng thê thảm, tất cả đều biến mất, đập vào ánh mắt mọi người, như là từng khối thịt heo đông lạnh giữ nguyên trạng thái tươi mới.

      Trong đám người, rất nhiều người tận mắt nhìn thấy thi thể của mình càng thêm hỏng mất, nhìn cũng dám nhìn nhiều.

      Bọn họ đều chết lần, đối với nơi này đến quen thuộc cơ bản cũng hiểu nơi này nguy hiểm và quỷ dị. Duy nhất người ở trạng thái khác chính là Lonso lần đầu tiên vào nơi này.

      thanh niên cao tráng, đáng tiếc Tần Phi Thường tự mình thể hội, vóc dáng thế này cơ bản tương đương với uổng phí, vô dụng.

      Nhìn đống thi thể ở góc tường, sắp được, đứng sát ở bên Andy, thân mình thẳng tắp mềm xuống.

      Ánh mắt Tần Phi Thường lược qua cảnh vật chung quanh, dừng ở góc cái sô pha cũ nát.

      Đó là chỗ lần trước nàng ngồi, tại, Ecgberht ngồi ở đó.

      Trải qua lần đầu tiên đó, lần này xen lẫn trong trong đám người tiếp tục hứng thú giả vờ vô tội, còn thay đổi ăn mặc ―― vẫn là tóc dài màu đen hơi quăn rũ xuống, nhưng mặc cái sơ mi ren trắng phức tạp, quần dài màu đen cùng đôi giày, trong tay cầm gậy chống màu bạc được khảm ngọc bích, mặt vô biểu tình ngồi ở trong bóng tối.

      Tần Phi Thường cùng liếc nhìn nhau, thấy ánh mắt khủng bố làm người ta khó chịu.

      Dời ánh mắt , Tần Phi Thường bỗng nhiên : “Bây giờ tốt nhất là mọi ngươi trao đổi chút phương thức liên lạc, sau khi trở về thuận tiện liên hệ nhau. Nếu muốn trao đổi liên lạc, ghi nhớ tài khoản nhóm chat ‘Tiết lộ lâu đài cổ’ tôi mởi mở ở mạng, về sau có tin tức gì có thể liên hệ ở đó.”

      Nàng ngữ khí bình tĩnh, giống như là cấp diễn đàn công ty thông báo nội dung nghiệp vụ, lập tức kéo lại lực chú ý của những người trẻ tuổi kia, nghe thấy cái gì mạng với tài khoản vân vân, đột nhiên sợ hãi đều giảm hai phần.

      “Trở…… Trở về?” thiếu nữ ngơ ngác hỏi.

      Tần Phi Thường: “Đúng vậy, lại tử vong lần nữa hẳn là trở về, mọi người nhớ chú ý, còn bây giờ…… Các người chạy trốn .”

      Rốt cuộc nàng hai câu như vậy xong, Ecgberht nhìn qua liền sắp tức điên rồi.

      “Chào các ngươi a, lại gặp mặt.” Ecgberht ngữ khí mang cười, biểu tình mặt cũng tuyệt đối thể xưng là hữu hảo. nắm cây gậy chống từ chỗ hẻo lánh ra, thành công hấp dẫn lực chú ý của mọi người.

      Trừ Lonso chưa thấy bộ mặt chân của , đại bộ phận mọi người nhìn thấy mỹ thiếu niên này, từ ánh mắt đầu tiên đều phát ra tiếng hét hoặc là sắc mặt trắng bệch mà lui ra phía sau. Đặc biệt là những người bị sống sờ sờ xé rách, tận mắt thấy giết người, chút nghĩ ngợi liền muốn cách xa .

      “Loảng xoảng ――” Ecgberht dùng gậy chống gõ gõ sàn nhà, cửa chính nháy mắt đóng lại, nhốt người muốn chạy trốn ở trong gian này.

      Hành vi này làm mọi người bất an, thiếu nữ sợ hãi nhịn được khóc ra tiếng, ngừng giọng xin tha. Bọn họ đều cho rằng, sát nhân cuồng ma đáng sợ này lập tức lại muốn lộ ra bộ mặt chân , nhất nhất giết hại bọn họ.

      Nhưng mà, mọi người trơ mắt nhìn bước từng bước dài, qua người lại người hoảng sợ. hoàn toàn để ý đến những người khác, đôi mắt chỉ nhìn chằm chằm phía trước.

      “Cạch, cạch, cạch ――” gậy chống đều đều gõ mặt đất.

      Theo những người còn lại sợ hãi lui ra phía sau, lúc Ecgberht dừng ở trước mặt Tần Phi Thường, bên cạnh bọn họ còn người nào, đến Lonso nguyên do cũng bị Andy kéo sang bên.

      Tần Phi Thường trong lòng biết, sợ là mình lại kéo toàn bộ giá trị cừu hận của thằng nhãi này, cho nên tại ai cũng nhìn, chỉ nhìn chằm chằm nàng.

      Đây ra là việc sớm đoán trước.

      “Có cái gì muốn sao?” Ecgberht nâng gậy chống bằng bạc lên, chỉ vào yết hầu nàng.

      Tần Phi Thường tránh chút, dùng ngón tay ngăn cản cây gậy chống này, : “Việc nào ra việc đó, lần trước là tôi xúc động, thực xin lỗi.”

      Nhưng Ecgberht hiển nhiên phải muốn nghe cái này, vẻ mặt của bằng mắt thường có thể thấy được trở nên vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi mà cười, “Phải , ta cho rằng giờ nên xin tha.”

      Cả người quả thực đều tràn ngập ý tứ muốn nàng sám hối khóc rống xin tha.

      Tần Phi Thường: “ cần, xin tha cũng bỏ qua cho tôi, tôi làm chuyện cần thiết.”

      xong chính nàng lại trầm mặc. Lần trước giống như bởi vì tức giận đến u mê mới làm chuyện cần thiết.

      Nàng nhiều ít có thể lý giải phản ứng tại này của Ecgberht, bởi vì hiển nhiên chỉ coi những người bọn họ đây như đồ chơi, nhưng từ kết quả lần trước mà , lại bị nàng chơi.

      Bọn họ hai người lúc ấy tình huống có chút phức tạp, đầu óc nàng phải đặc biệt thanh tỉnh, dưới giận dữ chủ động…… cơ hồ là nửa cưỡng bách mà làm . đại khái trước nay chưa từng gặp chuyện như vậy, lúc ấy giống như cũng chưa kịp phản ứng lại, chờ phản ứng lại đều kết thúc, phỏng chừng về sau mình ở đây càng nghĩ càng giận dữ.

      Vốn dĩ chính là biến thái, còn biết muốn làm ra cái gì lăn lộn nàng cho hết giận.

      Tần Phi Thường cơ hồ muốn thở dài, lại lần nữa ở trong lòng hối hận mình xúc động. Quần chúng run bần bật vây xem: biết vì sao nghe họ đối thoại, cứ cảm giác khí có chút vi diệu.

      là ai? Vì sao Lorraine muốn xin lỗi , các ngươi thấy thế nào đều có vẻ sợ , cũng là người bị nguyền rủa giống chúng ta sao?” Lonso thành công dùng vấn đề ngớ ngẩn của mình hấp dẫn chú ý của Ecgberht.

      thoáng dời ánh mắt khỏi Tần Phi Thường, cho Lonso chút chú ý, bỗng nhiên phát cái gì, môi đỏ bừng cong lên, “A, thứ này là trai ? nguyện ý nhận nguyền rủa cho gã, cảm tình thực tốt .”

      Tần Phi Thường suy tư lát, tránh nặng tìm mà trả lời: “Cha mẹ tôi sớm qua đời, đây là trai duy nhất của tôi, đừng thương tổn ấy.” Lonso xác là thiếu giáo huấn, ở chỗ này cho biến thái dạy gã chút NÊN làm người như thế nào cũng tốt.

      Trong phẫn nộ Ecgberht thể nhìn thấu tâm tư nàng dưới dáng vẻ nghiêm túc, giờ chỉ muốn chậm rãi tra tấn nữ nhân nhục nhã này, cho nên cười : “Vậy là tốt rồi.”

      Lonso còn chưa phản ứng kịp xảy ra cái gì, liền cảm giác mình bị thứ gì nhìn thấy túm lấy mắt cá chân, tiếp theo ngã nhào đất, bị khí kéo về phía trước.

      “Cái gì? xảy ra cái gì? Đây là thứ gì, cứu mạng! Cứu tao! Lorraine! Đáng chết, mau cứu tao!”

      ta bò loạn sàn nhà, gọi to Lorraine chọc cười Ecgberht, bất quá càng muốn nhìn thấy Tần Phi Thường lộ ra biểu tình sợ hãi hối hận.

      Vậy có chút khó xử Tần Phi Thường, nàng đem Lonso tự đại lại ích kỷ đến cực điểm này trở thành em Tần gia của mình, lúc này mới miễn cưỡng lộ ra chút phản ứng phù hợp với em tình thâm. Nàng nhíu nhíu mi, về phía trước bước, tựa hồ muốn ngăn cản Lonso bị u linh nhìn thấy kéo .

      Nhưng đôi tay Ecgberht chặt chẽ đè lại vai nàng, dựa vào bên tai nàng, hơi hưng phấn mà : “Suỵt ―― nhìn kỹ của , xem chết như thế nào ――”

      Lonso ở sàn nhà đầy tro bụi kéo đường, lại đường bị treo lên tường. Gã úp lên tường, hai chân và đôi tay bị kéo ra, u linh nhìn thấy dùng đinh cũ rỉ sắt đóng lên tứ chi , cố định lên chỗ cao tường.

      Máu tươi chảy thẳng xuống, ở tường lưu lại từng dấu vết màu đỏ.

      Tần Phi Thường thờ ơ nhìn, nghĩ thầm, chờ đến lúc ra ngoài, Lonso hẳn là bị dọa vỡ lá gan, cứ như vậy muốn thuyết phục bán tòa nhà càng dễ dàng hơn. Khoản tiền bán nhà này nàng nhất định phải lấy được vào tay, bằng vấn đề đầu tư thể giải quyết được.

      Ecgberht nghe Lonso thống khổ khóc kêu mà cười ra tiếng, “ của sao lại giống , lúc đau tiếng cũng kêu……” đến nửa, thấy ràng ánh mắt Tần Phi Thường tại, lời khỏi dừng lại.

      Ánh mắt của nàng lạnh nhạt như là tính toán gì đó, có sợ hãi ràng như những người khác, cũng có nửa điểm đành lòng và nôn nóng vì thân nhân chịu khổ.

      Ecgberht lập tức ý thức được mình bị lừa.

      lại lần nữa thu liễm tươi cười, “ gạt ta, và gã tình cảm căn bản là tốt?”

      Tần Phi Thường nhàn nhạt hỏi lại: “Khi nào tôi có cảm tình tốt với gã?”

      Mỗi câu của nàng đều chọc đến lôi điểm của Ecgberht, Ecgberht giận cực mà cười, khuôn mặt xinh đẹp như là hoa hồng giận dữ.

      khắc chế được mà bóp chặt cổ Tần Phi Thường, bởi vì cực độ tức giận, lực độ cũng chưa thu liễm, cứ như vậy nhàng bóp chết Tần Phi Thường.

      Nhưng mà, nhìn thấy nàng trước khi chết trong ánh mắt lộ ra ý cười, Ecgberht lại nháy mắt tỉnh táo lại, phát giác mình lại lần nữa bị nàng chơi.

      Nàng cố ý! Nàng chính là cố ý!

      Tần Phi Thường lúc này tiến vào thế giới đó, làm chuyện duy nhất chính là chọc giận Ecgberht, ngừng mà chọc giận .

      Ở trạng thái phẫn nộ mất lý trí, đây là , nàng từng thể nghiệm.

      Nếu Ecgberht bình tĩnh lại, chỉ sợ nàng bị ngừng tra tấn đến chết, như bây giờ liền nhàng hơn nhiều.

      Ở trước máy tính mở to mắt, Tần Phi Thường ngồi thẳng thân thể, tính toán thời gian, lần này mình đến thế giới kia, bên này sai biệt lắm mới qua phút.

      Nàng vặn cổ, đứng dậy đến bên cửa sổ hoạt động chút, thuận tiện buông bỏ mấy thứ người ―― nếu mang được đến thế giới kia, vậy đặt ở người cũng vô dụng.

      Hẳn là nghĩ biện pháp khác.

      Trong đại sảnh phế tích, đến Lonso treo ở tường còn chưa tắt thở, Tần Phi Thường bị Ecgberht tự tay bóp chết, trở thành người chết đầu tiên.

      Chính là Ecgberht cũng có bởi vì nàng chết mà cảm thấy sung sướng, giờ phút này cả người đều run rẩy, nhìn phá lệ dọa người.

      “Thình thịch.” Thi thể ngã xuống đất, Ecgberht nâng đầu lên, lộ ra khuôn mặt điên cuồng phẫn nộ. rút gậy chống màu bạc ra, bên trong là thanh kiếm dài sắc bén.

      “Đều ―― chết cho ta!”

      biết là ai khóc lóc hô lên: “BOSS bạo tẩu!”

      Trong đại sảnh mọi người chạy trốn tứ tán, chạy vắt giò lên cổ tránh né sát nhân mỹ diễm lâm vào điên cuồng. Số ít người muốn phản kháng, kết quả vũ khí giơ lên dừng ở giữa trung thể nện xuống, nắm tay cũng chạm được đến người Ecgberht, chỉ liếc mắt cái, Ecgberht có thể làm cho bọn họ quỳ rạp mặt đất vô pháp đứng dậy.

      Người phản kháng đều mất mạng ngay, người phản kháng phải chịu nhiều tra tấn, bởi vậy những người khác mắt thấy chạy trốn vô vọng, đều lựa chọn nhận lấy cái chết ―― giống đám học sinh tiểu học ngoan ngoãn xếp hàng đợi tiêm.

      Trong đại sảnh nơi nơi đều là thi thể, Ecgberht cũng cả người là máu, đạp lên đống thi thể chồng chất, ngửa đầu phun ra hơi dài, rốt cuộc chậm rãi bình tĩnh trở lại.

      Từ trước tới nay, lần toàn thể tử vong nhanh nhất.

      Tốc độ tử vong toàn thể càng nhanh, bóng đè tiếp theo bắt đầu càng nhanh, cho nên, bọn họ thực nhanh gặp lại.
      sabera.tran, A fang, Jenny Kún6 others thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      10 Dây lưng

      Tần Phi Thường mới đứng ở bên cửa sổ trong chốc lát, liền nghe thấy lầu truyền đến tiếng thét như giết heo của Lonso.

      Tuy rằng, thế giới này và thế giới kia có tốc độ trôi giống nhau, nhưng lần này cũng quá nhanh. Nhìn qua, Ecgberht xác rất tức giận, chừng dưới giận dữ liền trực tiếp giết tất cả làm cho mọi người trở lại. Tần Phi Thường hợp lý hoài nghi nếu lại tiếp tục hung hăng chọc tức vài lần, chừng có thể chọc sống lại.

      Nàng biết thế nào nhớ tới lần này nhìn thấy Ecgberht quần áo chỉnh tề, bỗng nhiên nhịn được cười chút.

      Nàng từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, bình thường cười, trừ phi quá buồn cười.

      Lonso còn ở lầu kêu to, tiếng kêu mang theo khóc nức nở, Tần Phi Thường đứng ở dưới lầu, che khuất nửa dưới khuôn mặt, nuốt ý cười vừa dâng lên trở về, lại khôi phục khuôn mặt của nhân sĩ nghiệp thành thục.

      Trong phòng Lonso, bà nội thần sắc uể oải và hầu vẻ mặt khổ sở đều ở bên mép giường, định trấn an gia hỏa đột nhiên nổi điên này. Nhưng tráng nam, lại là tiểu bảo bối được sủng ái trong nhà này, bà già và hầu sao có thể chế trụ , chỉ có thể nhìn la hét.

      Tần Phi Thường lên, đứng ở cửa mắt lạnh nhìn, phát ngừng che lại tay và chân vẫn hoàn hảo của mình, liền biết ở thế giới kia bị thương quá nặng, đầu óc còn chưa phản ứng lại, cho nên dù tại thân thể chịu thương tổn, cũng vẫn đắm chìm trong đau đớn.

      Nàng có thể lý giải những người đó bởi vậy mà điên cuồng, rốt cuộc thống khổ là chân , trải qua thể đồng cảm như bản thân mình cũng chịu loại tuyệt vọng này, người thường chết lần sợ, huống chi là ngừng chết.

      Hơn nữa bên cạnh ai có thể lý giải thống khổ của bọn họ, chỉ cảm thấy bọn họ bị điên, bị bệnh, bọn họ cũng thể ra, ở dưới hai tầng áp lực về thân thể và tâm lý như vậy, người bình thường cuối cùng bị rơi vào điên cuồng xũng chút nào ngoài ý muốn.

      Lonso nhìn dáng vẻ là loại người tương đối yếu ớt. Tần Phi Thường vào trong phòng, nhặt dây lưng Lonso ném ở ghế, giơ tay hung hăng quất lên người .

      “Bang ――” Lonso đột nhiên bị đau đớn chân làm cho hồn phách trở về, rốt cuộc phản ứng lại mình về thế giới thực.

      tìm được đường sống trong chỗ chết, tê liệt ngã xuống giường, hai mắt đăm đăm, dưới thân ướt sũng mồ hôi.

      Tần Phi Thường vứt dây lưng, “Thu thập chút, xuống dưới tìm tôi.”

      Lonso còn chưa phản ứng, bà nội từng làm linh môi ra tiếng gọi nàng lại: “Lorraine!”

      Tần Phi Thường quay đầu lại nhìn bà ấy, thấy bà ấy đầy mặt nản lòng tử khí, tuy suy yếu như vậy, vẫn vẻ mặt khắc nghiệt hung hăng: “Mày phải Lorraine, mày là lệ quỷ chiếm cứ thân thể nó, có phải !”

      Tần Phi Thường kinh ngạc, nhưng ra vẫn duy trì lễ phép : “Tôi cho rằng ngài sớm nhìn ra, rốt cuộc tôi chưa bao giờ nghĩ đến ngụy trang. Làm linh môi, lúc lựa chọn vứt bỏ đứa này, nên chuẩn bị tốt mất bé. giờ, vì sao lại lộ ra biểu tình cừu hận tôi thế này? Đứa này phải tôi giết chết, là chính bà giết chết, phải sao.”

      Làm người Tần gia tôn già trẻ, thấy lão nhân gia trừng mắt, trong đó tràn đầy phẫn hận, nàng đành phải lại an ủi câu: “ cần thương tâm như thế, nếu ngài nhớ cháu Lorraine, có lẽ bao lâu là có thể đoàn tụ cùng ấy…… Tôi còn có việc, cáo từ trước.”

      Động vào nguyền rủa này, dựa theo Ecgberht , khẳng định sống được bao lâu.

      “Ta nguyền rủa ngươi!”

      Nghe bà già rống giận phía sau, Tần Phi Thường lễ phép gật đầu đáp trả. Ở chỗ nàng có câu tục ngữ “Nợ nhiều lo”, nguyền rủa khủng bố như vậy, còn sợ gì nguyền rủa khác.

      Phòng chat nàng mới mở vào thêm được vài người, chỗ này liên kết cùng với tài khoản ‘Tiết lộ lâu đài cổ’ mạng, chỉ cần thông qua hỏi đáp, xác nhận là người bị nguyền rủa có thể vào chuyện. Andy hỗ trợ nàng cuồng phát tin tức ở phòng chat, như là cái gì “Tôi chết, tôi chết, đau quá, đau quá” linh tinh, hẳn cũng là vừa trở về lâu.

      Bọn họ bị hạn chế, rất nhiều điều thể , thứ có thể đều phải trải qua châm chước, Tần Phi Thường cũng chỉ có thể tìm chút chỗ trống để chui vào.

      Nàng đem những tin tức lúc trước sưu tập được phát ra, phát động mọi người khai quật tìm kiếm thêm tin tức cùng loại.

      [ Lorraine: Chúng ta phải tìm được càng nhiều tin tức kỹ càng tỉ mỉ hơn, biết ràng nơi phát ra nguyền rủa này, mới có thể nghĩ biện pháp hoàn toàn cởi bỏ nó. ]

      [ Libby: Như vậy hữu dụng sao! Dù tìm được nơi phát ra, chúng ta cũng thể cởi bỏ nguyền rủa! Chỉ bằng chúng ta sao có thể làm được! Tôi sắp chết rồi, tôi muốn trải qua chuyện đáng sợ này nữa! ]

      [ Libby: Nếu chết ở trong thực, có phải cũng cần trải qua như vậy nữa hay ! ]

      Nhìn thấy câu ủ rũ này, Tần Phi Thường đến lông mày cũng chưa động chút, nàng lộc cộc gõ bàn phím.

      [ Lorraine: Có lẽ chết , linh hồn vẫn còn ở nơi đáng sợ đó ngừng luân hồi tử vong, nhưng mà ai biết được. ]

      câu này, càng nghĩ càng thấy ớn, khiến nàng Libby nháy mắt nhắn tin nữa, Tần Phi Thường cũng có thể tưởng tượng được ấy ở chỗ khác hỏng mất mà khóc lớn.

      Phòng chuyện thực nhanh lại có người trả lời nội dung mới.

      [ Leslie: Tôi tin có biện pháp, tôi bảo cha tôi tìm rất nhiều vu sư, pháp sư và linh môi, bọn họ nhất định có biện pháp giải trừ nguyền rủa. ]

      [ Lyon: Cha tôi mang tôi tìm vu sư Rhodes, ông ấy đây là nguyền rủa đến từ huyết thống, ông ấy cũng có cách nào. ]

      Mức độ nổi danh của vu sư Rhodes, cho dù người tin những chuyện này còn từng nghe thấy. Lúc này, Leslie lúc trước cũng hé răng nữa, kế tiếp những người khác lung tung rối loạn trả lời đều có vẻ ủ rũ.

      Tần Phi Thường tra xong tin tức cơ bản về vu sư Rhodes, quay đầu lại tới tiếp tục phát tin tức.

      [ Lorraine: giờ biết, tử vong thoát khỏi nơi đó, thể thừa nhận lập tức tự chủ lựa chọn tử vong. ]

      [ Úi, !!! Quá đau, tôi làm được! ]

      [ Tôi cũng dám, tôi sợ hãi! ]

      [ được nhàng như vậy, chẳng lẽ tự sát sao?! ]

      ……

      [ Lorraine: Sau khi trở về tìm bác sĩ tâm lý điều tiết tình trạng tâm lý, dùng thuốc trấn định. Đều là người trưởng thành rồi, nên giống trẻ con chỉ biết khóc nháo. Trước tìm ra vấn đề mới có thể giải quyết vấn đề. ]

      [ Lyon: đúng, tôi hỗ trợ tìm kiếm mấy tin tức, về sau tìm được tin tức tôi lại chia sẻ ở chỗ này, Lorraine, còn có kiến nghị gì sao? ]

      Tần Phi Thường kỳ cũng muốn làm người dẫn đầu đám người trẻ tuổi này, nàng thành lập nên phòng chuyện tập hợp họ lại, thuần túy là nhìn nổi bọn họ tiếp tục giống ruồi bọ đầu lãng phí thời gian, mặt khác cũng hy vọng bọn họ mau chóng giúp đỡ tìm thêm tin tức hữu dụng. Nàng hy vọng có người có thể chủ động đứng ra được, Lyon thoạt nhìn cũng tồi.

      Còn nàng ――

      [ Lorraine: Gần đây tôi suy xét đầu tư hạng mục internet, ai có hứng thú có thể liên hệ hợp tác góp vốn. ]

      Nàng phát liên tiếp. Những người này là thiếu gia tiểu thư thiếu tiền, chừng có thể kéo được đầu tư.

      nhìn những người trẻ tuổi đó phát dấu chấm hỏi mờ mịt, Tần Phi Thường bưng cà phê nhìn về phía cửa, Lonso đứng ở đó, ngoan ngoãn xưa nay chưa từng có.

      Tần Phi Thường: “Vào .”

      Nàng lấy ra thái độ lúc trước công việc với cấp dưới, “Để tìm ra bí mật nguyền rủa người chúng ta, mau chóng giải quyết nguyền rủa này, tôi cần tiền, cho nên tôi muốn bán tòa nhà này , phụ trách thuyết phục bà nội, thành vấn đề chứ?”

      Lonso lại sợ hãi mà nhìn nàng, run run rẩy rẩy hỏi: “, phải Lorraine, là ác ma sao? tìm tôi, là muốn tôi bán linh hồn của mình sao?”

      Tần Phi Thường: “……” Ừm, có mùi vị đó.

      để họ chuẩn bị nhiều, hôm nay buổi tối lần thứ ba hề dự triệu bọn họ lại tiến vào thế giới lâu đài cổ.

      Vẫn cứ nhìn về người mình trước, Tần Phi Thường lần này lại làm thí nghiệm nho , vật như bật lửa và kẹo ở trong túi được mang tới, cổ đeo vòng có treo dao cũng vẫn còn, dao gọt hoa quả lớn chút mang được.

      Lại liếc mắt cái, nàng thấy thi thể khắp đại sảnh, mặt đất, mặt tường tất cả đều là máu, còn có Ecgberht cả người đầy máu cũng thay quần áo chờ ở đó.

      Từ cảnh tượng thảm thiết này xem ra, lúc trước xác tức giận đến .

      có hai lần trước lót nền, những người trẻ tuổi kia lại lần bị thi thể đầy đất quen thuộc đánh sâu vào. Thi thể của mình ở ngay bên chân, xui xẻo chút còn có thể thấy ngực mình bị vỡ vết to, nội tạng non mềm bên trong mười phần mới mẻ.

      Lại quay đầu nhìn thấy thi thể khác, nhịn xuống ghê tởm dời ánh mắt , nhìn chủ nhân thi thể đồng dạng sắc mặt khó coi mà đứng ở bên cạnh.

      Lần này đều cần ai nhắc nhở, bọn họ phản ứng lại trước tiên liền muốn chạy ra khỏi đại sảnh, rời xa sát nhân cuồng Ecgberht.

      Nhưng mà, cửa chính lại lần bị đóng lại trước mắt.

      Ecgberht dưới cái nhìn chăm chú tuyệt vọng của bọn họ, thu hồi kiếm của mình, lần nữa cắm vào tay cầm của cây gậy.

      Ánh mắt nhìn chằm chằm Tần Phi Thường, miệng : “Như vậy , bằng chúng ta chơi trò chơi.”

      ta ――” chỉ vào Tần Phi Thường, “Các ngươi, mọi người chơi đuổi giết mình ta. Chỉ cần các ngươi giết được, ta giết các ngươi.”

      Tần Phi Thường: “Đừng bị lừa, dù giết các người, các người cũng phải chết, bằng ở chỗ này sống cả đời sao.”

      Ecgberht hừ cười tiếng, “Các ngươi giết ta, ít nhất ta để các ngươi chết dứt khoát chút, nếu ……”

      Tần Phi Thường mí mắt cũng chưa nâng: “Muốn chết tới tìm tôi, tôi cũng có thể giúp cho được chết cách thống khoái. Đừng quên, chúng ta mới là đám, chính là ‘nhân vật vai ác’, mọi người hẳn là ít lần xem phim kinh dị, hợp tác với có hậu quả gì, cần tôi phải .”

      đám người này tuy rằng năng lực tâm lý thừa nhận yếu ớt, nhưng ít ra phim kinh dị cũng xem ít, kịch bản đều hiểu.

      Thấy mình dối bị Tần Phi Thường vạch trần, thể đạt mục đích khiến cho bọn họ tàn sát lẫn nhau, Ecgberht cũng thèm để ý, lúc này hoàn toàn bình tĩnh lại, trong đầu chuyển động vô số trò chơi tử vong. lộ ra cái tươi cười, “Nếu thế, vậy quên . Các ngươi chịu chơi trò chơi, để ta tới chơi trò chơi cùng các ngươi .”

      giờ, có thể chạy.” Cửa chính cùm cụp tiếng mở ra, Ecgberht gõ gõ gậy chống, bứt lên gương mặt tươi cười, môi màu đỏ tươi giống hoa ăn thịt người, “Bị ta bắt được, bị chết vô cùng thống khổ.”

      Người như tổ ong chạy ra ngoài.

      Cho dù biết chạy trốn có ý nghĩa, nhưng cửa ra ở trước mặt, phía sau là sát nhân cuồng đáng sợ, phản ứng đầu tiên vẫn cứ muốn trốn tránh tử vong.

      Thực nhanh, đại sảnh trở nên trống rỗng, Ecgberht nhìn về phía người cuối cùng chưa chạy, “ biết chạy thoát, cho nên chạy?”

      Tần Phi Thường đứng tại chỗ, thong dong mà nhìn lại , “Tôi xem hình như còn chưa nghĩ ra phải tra tấn tôi như thế nào.”

      Xác Ecgberht cũng tính toán dễ dàng làm nàng chết như vậy, tốt nhất là khiến nàng càng thống khổ càng tốt, chờ nàng chạy trốn, đến lúc đó, dùng toàn bộ thứ khủng bố của lâu đài này ra chiêu đãi nàng.

      Có thể làm màng những người khác, chỉ nhìn chằm chằm mình nàng, thù vinh như vậy nhiều năm qua cũng chỉ có nàng.

      Tần Phi Thường dường như có việc gì mà đến trước mặt Ecgberht, từ trong túi lấy ra dải lụa, : “Cho lễ vật, tôi thấy tóc vẫn luôn xõa ra, dùng cái này cột tóc .”

      Trong đại sảnh ai chuyện, Ecgberht lại trở nên mặt vô biểu tình, nhìn dải lụa tay nàng làm ra bất kì phản ứng gì.

      Đáp dải lụa lên tay , Tần Phi Thường rời đại sảnh.

      Mới vừa ra ngoài, bên cạnh nhảy ra người, là Andy tóc vàng, vẫn là bộ dáng hoảng sợ bất an, vừa kích động liền năng lộn xộn, “Lorraine, vừa rồi , có thể làm tôi chết cách thống khoái hay , tôi dám tự sát, tôi cũng muốn ở chỗ này, giúp tôi!”

      Tần Phi Thường: “Được rồi, trở về tiếp tục thu thập tin tức, đừng quên uống thuốc ổn định cảm xúc.”

      Nàng rồi rút ra dây lưng của mình, ở trong ánh mắt nghi hoặc của Andy, từ phía sau thít chặt cổ .

      Andy: “Ách ――”

      “Cạch!” Tần Phi Thường buông dây lưng ra, kéo thi thể dọn sang bên.
      sabera.tran, A fang, Jenny Kún6 others thích bài này.

    3. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Chương trước nữa có đoạn trong vườn hoa hồng làm mình rất mơ hồ. Đọc đọc lại 2 lần rút ra là 2 bên đanh nhau, nữ chính chết.
      Đọc lại chương này từ “LÀM” này lại làm cho mình phải nghĩ lại, liệu “LÀM” này có phải “LÀM” kia
      Thanks editor rất nhiều. Dạo này nàng chăm quá
      Chris_Luu, heavydizzyTôm Thỏ thích bài này.

    4. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Ui đúng, nhìn lại có mùi H, có pải thế ko? Có cần ảo diệu thế k???
      Chris_Luu, heavydizzyMãi yêu editor thích bài này.

    5. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      :))))) @Mãi editor đúng rồi đó . là LÀM đó. Gì chứ ba cái này đầu tui lẹ lắm, ngay từ lần đầu đọc là tui há hốc miệng vì phần này k còn phải đợi cảnh H như gió như sương mòn mỏi nữa :))))))

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :