1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

TIỂU THỊT TƯƠI CỦA NỮ VƯƠNG - TỤ TRẮC(96(3)/133)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 82
      Edit : Michellevn

      " Em chưa đọc kỹ kịch bản hả ?" Lâm Bác , " đừng lo, nó được chuyển thể, giống với bản gốc nữa. Chuyển thành ngôn tình rồi. Tỉnh đồng tính thành tình em, bạn bè."

      " Hả ?Vậy đúng vị rồi !" Trọng tâm của fan nguyên tác ngay lập tức chệch hướng.

      "....." Lâm Bác nhéo nhéo mi tâm," , chỉ sửa phần đam mỹ thôi, cảnh giường chiếu hôn hít cũng xóa luôn. Những cái khác thay đổi. Vậy coi như....."

      Quách Trí hiểu ra :" Bề ngoài là ngôn tình, nhưng thực tế vẫn là bán hủ(*)!"

      (*)Bán hủ (卖腐 mài fǔ): Là tung hint couple nam x nam, ở giới giải trí là fansevice namxnam(https://misakiko.wordpress.com/5960-2/)

      " Đúng . Nhưng ở xét duyệt nội dung vượt quá mức tiêu chuẩn."

      " Hiểu rồi, bóng biên đây(*)."

      (*)bóng biên đây擦边球: chỉ những việc làm hơi lệch trọng tâm nhưng vẫn vi phạm quy tắc.

      "Đúng." Lâm Bác ." Nhưng giờ loại phim này, rất được thích mạng. kiếm được tiền mấy, nhưng có thể thu hút được lượng lớn fan hủ nữ, thế nên liền để Liêu Viễn nhận nó."

      Quách Trí thế mới yên tâm. Phim mạng trước kia, cực kỳ thích, rốt cuộc bên phát động, đặc biệt xử lý sạch sẽ thể loại phim này, hai nam chính tiểu thịt tươi bị phong sát toàn bộ. Làm cho cả đám hủ nữ bóp ̉ tay(*) kêu mãi

      (*) Bóp cổ tay (扼腕) là từ có nguồn gốc từ kiện lịch sử có , ý chỉ hành động dùng tay này nắm lấy cổ tay kia của mình, nhằm mô tả các hoạt động tâm lý như suy nghĩ, tức giận, hứng thú. (baidu)

      Nói thêm hai câu nữa rồi cúp máy.

      Lâm Bác bỏ điện thoại di động xuống, nghĩ tới lo lắng cho Liêu Viễn như vậy thì khỏi có chút chua xót.

      Nhớ tới trước đây Quách Trí thích xem thể loại đó, thường xuyên bị ta khịt mũi coi thường. Ngoài chua xót ra thì lại cảm thấy buồn cười. Quách Tiểu Trí vậy mà vẫn còn xem cái thể loại quái đản nam nam đó.

      Buồn cười xong thì lại có chút bùi ngùi.

      Hóa ra có những thứ sẽ thay đổi theo thời gian....

      Quách Tiểu Trí à .... Đôi khi điềm tĩnh chín chắn khiến người ta ngưỡng mộ, đôi khi lại có chút ngốc nghếch đáng .....

      Lâm Bác nghĩ tới Quách Trí, khóe miệng kìm được mà mỉm cười.

      ***

      Dạo gần đây, cứ có thể về sớm là Quách Trí sẽ về nhà sớm nhất có thể. Chính là để giúp Liêu Viễn luyện diễn và tập thoại.

      Nói cách khác, là vì thích Liêu Viễn luyện thoại và diễn tập .

      Mỗi lần sau khi Liêu Viễn kết thúc, thoát ra khỏi tình tiết phim với vẻ mặt si mê của Quách Trí, thì khóe miệng khỏi co rút liền đỡ trán :" Đừng nhìn như vậy ..... " Có hơi chịu nổi.

      " thật sự ..... thật sự ...... " Quách Trí si mê tán tụng ," Giống Tiếu Thanh lắm ý !"

      Quả thực là Quách Trí muốn gõ nhịp tán thưởng luôn :" Hồi đó em tưởng tượng Tiếu Thanh là như thế nào, giờ nhìn thấy , trông còn giống hơn tưởng tượng của em năm đó...."

      " cảm thấy ....."Liêu Viễn bỏ quyển kịch bản xuống, khoanh chân ngồi xuống ghế sofa đối mặt với Quách Trí," Có lẽ là diễn xuất có được chút tự nhiên thôi...."

      :" Hoặc là hiểu khá về vai diễn này. Hơn nữa cảm giác .... kiểu tâm trạng đó của ta ...... tâm trạng sa sút đó ....... giống như trước đây ."

      " Chẳng có gì đáng cả, chẳng có gì quan trọng hết ." "," chết đói là được."

      Lời này khiến người ta đau lòng.

      Quách Trí nghiến răng, nhéo tai :" Sau này được phép như vậy nữa !"

      Ánh mắt nhìn khiến Liêu Viễn rung động, phủ người xuống hôn , muốn nhân cơ hội đè ghế sofa ..... Kết quả bị Quách Trí vươn tay đẩy ra .

      " Ngày mai gia nhập đoàn phim rồi hả ? Mau cho em chút, diễn viên đóng Dương Quang trông thế nào ? Lúc trước họp thảo luận tình tiết phim gì gì đó, phải gặp qua cậu ta sao ?" Ánh mắt Quách Trí phát ra ánh sáng lấp lánh.

      Liêu Viễn:"........."

      Ngập ngừng chút, :" tên nhóc. Lớn hơn hai tuổi, nhưng nhìn rất , y như mươi tám mười chín vậy đó."

      nghĩ nghĩ rồi lại nhấn mạnh : " thằng nhóc con!"

      " Chắc chắn rồi!" vẻ mặt Quách Trí kiểu " Em hiểu mà"," Dương Quang là học sinh lớp mười hai, làm thêm ở cửa hàng thức ăn nhanh, tình cờ gặp Tiếu Thanh, người trải đời từ sớm. Diễn viên nhất định được lộ vẻ già dặn ! mau cho em biết, nhóc đó trông có đáng ? Dương Quang nhất định phải là cậu bé vô cúng đáng và mềm mại mới được."

      Liêu Viễn:"............."

      " Cũng chỉ là .........." Liêu Viễn nghiến răng nghiến lợi ," người bình thường thôi."

      " Aizz, vậy cũng được tệ quá chứ. Nhan sắc mà đủ đừng gì hết, làm hỏng phim này ngay !" Quách Trí bất mãn .

      Liêu Viễn:"......." Ánh mắt mơ hồ.

      " Này, mà ngày mai trong nhà hay ngoài trời vậy ?"

      " Ngoài trời ."

      "Quay ở đâu á ? Studio sao ?"

      " , đạo diễn ................tiết kiệm lắm. Ngày mai khu mở rộng, bên đó mật độ dân cư thấp, quay cảnh đường phố ít bị quấy nhiễu."

      " Này em biết nha. người bạn của em sống ở đó. cái bộ phim hồi đầu năm đó, thanh xuân gì gì đó, cửa sổ nhà ấy còn lên màn ảnh nữa đấy. ấy , nhà ấy tháng nào cũng được xem quay phim."

      " Tiết kiệm chi phí mà." Liêu Viễn

      Sớm hôm sau Liêu Viễn tới khu mở rộng.

      Buổi tối về, Quách Trí hỏi quay phim thế nào. Liêu Viễn vui vẻ đáp:" Đạo diễn khen đó. nhập vai rất tốt !"

      Cả cái mặt đều mang dáng vẻ cầu xin khen ngợi, nhất thời khiến cho Quách Trí cảm thấy giống như con husky siêu to, ở đó ngừng vẫy đuôi....

      " Tốt, tốt lắm, tệ." cười tít mắt sờ đầu . Hầy, vóc dáng husky còn cao hơn chủ nhân rất nhiều, phải kiễng chân lên.

      Đối với chuyện quay phim, đừng đến thứ bảy chủ nhật, nếu thực gấp có thể quay suốt ngày đêm luôn.

      Thứ bảy, Quách Trí làm bộ cố ý phải về nhà, và rồi khi lặng lẽ xuất ở phim trường, quả nhiên khiến Liêu Viễn vừa vui mừng vừa kinh ngạc !

      " Sao em lại tới đây ? phải về nhà sao ?" vui vẻ tới kéo tay .

      " Cố ý lừa mà lị, sao có bất ngờ vui vẻ chứ." Theo thói quen Quách Trí cũng nắm lấy tay , đột nhiên thoáng do dự," Được hay đây? Có thể công khai hay ?"

      Thực ra Quách Trí cũng quan tâm lắm đến giới giải trí. chỉ nhớ hồi học, ngôi sao HongKong nào đó công bố chuyện tình cảm, rồi nữ mọt phim tự tử. Hình như hồi đó, các ngôi sao đều kín tiếng về chuyện tình cảm, tất cả đều là lén lén lút lút, dưới con mắt công chúng.

      Mặc dù Liêu Viễn phải là ngôi sao, nhưng nếu con đường này rồi, Quách Trí lại khá là lo lắng biết có ảnh hưởng đến .

      Trong lòng Liêu Viễn ấm áp, siết chặt tay :" sao mà, giờ công ty cũng hạn chế cuộc sống riêng tư của nghệ sĩ nữa rồi. đó, sao đâu."

      bảo đảm lần nữa, Quách Trí mới trở nên yên tâm.

      Tức thì kiễng chân lên, tầm mắt vượt qua Liêu Viễn, thò đầu hỏi :" Nè, người đóng Dương Quang ở đâu thế ? Chỗ nào hả ? Mau chỉ cho em coi chút nào !"

      Liêu Viễn:"....." Có thật là đến thăm đó ?

      Quách Trí thò đầu thò ̉ ra cũng chưa phát hiện, vừa quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt u oán của Liêu Viễn, bèn chột dạ nở nụ cười gượng gạo :" Khụ ...... em chỉ nhân tiện nhìn cậu ta một chút thôi, chứ chủ yếu là thăm mà."

      Vậy là chuyện tham ban này còn phân ra thành chủ yếu và nhân tiện nữa đấy ?

      "Alex!"

      Chàng trai cao to một mét tám bảy bất mãn và muốn làm nũng với Quách Trí, thì nghe thấy có người gọi tên . Giọng nói trong trẻo, nghe có vẻ như một người nhanh nhẹn.

      Liêu Viễn hận thể bịt kín luôn tầm mắt của Quách Trí lại ! Thế nhưng Quách Trí đã quay đầu lại theo tiếng gọi.

      Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Quách Trí đã biết cậu ta là Dương Quang ! À , cậu ta là diễn viên đóng vai "Dương Quang"!

      Fan nguyên tác Quách gia liền bày tỏ ngay tại chỗ : Đạo diễn đâu? Tôi muốn bắt tay ông ! Thay mặt tất cả fan nguyên tác cảm tạ ông ta ! Ui má ơi ! Chọn diễn viên này được à ! Quá sát với tạo hình ban đầu luôn !

      Cậu trai cao lắm, ước chừng khoảng một mét bảy lăm. Vì Quách Trí cao một mét bảy hai, được xem là cao so với nữ giới, mà còn xỏ đôi giày đế xuồng, vẫn cao hơn cậu trai này ...... một cái đầu.

      Nhưng Dương Quang trong nguyên tác chính là như vậy, cao, nhỏ nhắn đáng .

      Cậu trai đó bưng hai tách hồng trà nóng Mạch gia tới, đưa cho Liêu Viễn:" Uống một tách trà nóng ."

      Cậu ta vừa nói, ánh mắt vừa nhìn theo cánh tay Liêu Viễn rồi dừng lại chỗ hai tay hai người giao nhau, thoáng sững lại, rồi hỏi ngay :" A ....... đây là ....... chị của cậu sao ? Chào chị ạ !" Cậu ta vô cùng ngoan ngoãn mà lễ phép chào hỏi.

      Mặc dù ngoại hình kém hơn Liêu Viễn một chút, nhưng cười lên thì cả gương mặt tỏa nắng, hoàn toàn khác với khí chất của Liêu Viễn, vô cùng khiến người ta thích.

      Liêu Viễn mở miệng ̣nh nói, đây phải chị tôi, đây là bạn gái tôi, nhưng đột nhiên cảm thấy Quách Trí nhéo mạnh mình hai cái liền, lời vừa tới miệng thì kịp thời dừng lại.

      " Xin chào, tôi là chị cậu ấy." Quách Trí cười tủm tỉm và hỏi," Cậu đóng vai Dương Quang đúng ?"

      Cậu trai cười đáp:" Vâng ạ. Tên em là Hà Khải, chị, chị uống tách này ạ." Cậu ta đưa tách hồng trà kia cho Quách Trí .

      Quách Trí mỉm cười nói cảm ơn và nhận lấy.

      Hai người liền đứng đó tán gẫu đôi câu một cách thoải mái.

      " Chị, chị còn là fan nguyên tác hả ? Vậy chị nhìn em thử coi, em đóng Dương Quang rốt cuộc có cảm giác của Dương Quang hay ?"

      " Khẳng ̣nh là có. Cậu chưa hề nói lời thoại nào mà đứng ở chỗ này nhìn, tôi đã có cảm giác cậu chính là Dương Quang rồi!"

      " Ha ha ha ha ha, cảm ơn chị ạ !"

      Liêu Viễn buồn bực nhìn hai người tán gẫu hăng hái, mà buồn bực hơn chính là, lúc Quách Trí nhìn Hà Khải, ánh mắt sáng lập lòe đó ..... cũng sắp bốc ra hình trái tim luôn !

      hít một hơi rồi chợt bảo :" Này, có phải đạo diễn gọi , Hà Khải!"

      Hà Khải quay đầu lại nhìn :" có mà, tôi nghe thấy mà ?"

      Liêu Viễn tỉnh bơ :" Tôi thấy ông ta vẫy tay về phía chúng ta kìa, hình như là gọi đấy, mau lại xem thế nào !"

      Trong đoàn phim, đạo diễn lớn hơn cả trời. Hà Khải vội vàng chạy lại chỗ đạo diễn.

      " Xấu xa !" Quách Trí cười mắng. có thể nhìn rõ ràng, đạo diễn vừa vẫy tay gọi là một người khác.

      " Hừ !" Husky vui,nghiêng đầu , hề vung vẩy cái đuôi nữa.

      " Hey!Hey! Đừng có nhỏ mọn chứ ! Làm việc đấy, làm việc đấy!" Quách Trí vội vàng vuốt lông cho chó lớn nhà mình," Em chỉ xem cậu ta như nhóc con thôi, tán gẫu hai câu thì sao chứ ." Này cũng ghen được.

      " Nhỏ gì mà nhỏ, lớn hơn hai tuổi đấy ! Cưa sừng làm nghé (*)" Liêu Viễn rất chi là vui

      (*)Gốc là 老装天真 : Già giả bộ ngây thơ

      Liêu Viễn vội vàng khuyên nhủ :" Nè nè, được mang theo cảm xúc này vào phim đâu đấy, Tiếu Thanh và Dương Quang, tuy rằng đóng là tình em, nhưng thực tế là bạn bè tốt. đừng để ảnh hưởng đến cảm xúc."

      " sợ. Đợi đến cái đoạn Dương Quang tự lượng sức mình mà xông lên làm việc nghĩa, kết quả bị tẩn cho, mặc dù Tiếu Thanh cứu cậu ta, nhưng lúc này Tiếu Thanh vẫn thấy cậu ta phiền nhiễu, vẫn chưa thích cậu ta đâu. Đúng lúc mà." giờ cũng thấy Hà Khải phiền phức rồi đấy.

      Quách Trí là người mê sắc muốn chết luôn, tất cả những sinh vật giống đực mà đẹp trai hay đáng đều tránh ra xa chút cho !

      Husky bảo vệ lãnh thổ riêng của mình cách hết sức cẩn trọng ....

      " Vừa rồi sao lại là chị của hả ?" Đối với khuôn mặt, Liêu Viễn tự tin có thể đè bẹp Hà Khải. Huống chi, ngoài mê sắc đẹp, Quách Trí còn cuồng cơ bắp. Tầm vóc bé chưa đầy hai lạng thịt kia của Hà Khải, chẳng có uy hiếp gì lớn với cả, mà thực ra điều bực mình nhất chính là chuyện này.

      Quách Trí nghe vậy lại nở nụ cười quyến rũ .....

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 83
      Edit : Michellevn

      “ Em xem chút nữa, lát nữa cho biết sau." Quách Trí cười quyến rũ .

      Hết thời gian nghỉ giải lao công việc bắt đầu.

      Quách Trí đứng xem suốt quá trình, khóe miệng cứ nở nụ cười quái dị. Thỉnh thoảng Liêu Viễn tranh thủ liếc nhìn , trông thấy nụ cười nơi khóe miệng da đầu khỏi run lên.

      Dựa hiểu biết của về Quách Trí, đây biết là lại kìm nén xấu xa gì đây !

      Nghĩ đến hứng thú tệ hại của .... Ánh mắt của Liêu Viễn liền trở nên mơ hồ.

      Đến giờ nghỉ trưa, Liêu Viễn còn muốn đánh tiếng chào hỏi với đạo diễn, sau đó ăn trưa với Quách Trí nữa. Địa điểm quay phim nằm ngay phố ẩm thực của khu mở rộng, nên bị chậm trễ giờ làm việc buổi chiều.

      Vậy mà Quách Trí bảo :" Ẩy, được rồi, Em có hẹn với bạn rồi. ấy sống ở khu mở rộng, kêu em tới nhà ấy ăn cơm đấy. cứ ráng ăn cơm hộp nha, thời gian làm việc đều vậy mà, buổi tối chúng ta hẵng ăn được chứ !"

      xong, liền huơ huơ tay lái xe . Trước khi còn hạ cửa kính xe xuống rồi to :" Xong việc em đến đón ! đừng có mà tự đó !"

      Nhấn chân ga, vui vẻ đến chỗ hẹn, bỏ lại Liêu Viễn đứng như trời trồng ....

      Thực là đến thăm sao ?

      đắng lòng hết sức .....

      Khoảng bốn giờ Quách Trí quay trở lại, lúc ấy đoàn phim quay ở bên kia đường của phố ẩm thực. Điện thoại di động của Quách Trí định vị được Liêu Viễn liền lái xe thẳng tìm đến đó luôn.

      " Sao vậy ?" Liêu Viễn vừa nhìn thấy nét mặt bình thường.

      "Lát nữa cho nhé ...." Quách Trí vui vẻ đến chỗ hẹn, nhưng lại kinh hãi lúc trở về." lời khó hết ..."

      ở đó cho đến khi xong việc, cũng may là hôm nay tiến độ rất tốt, hề bị kéo dài thời gian, kết thúc đúng giờ.

      "Chị, chị ơi, bye bye !" Hà Khải cũng bước đến tít mắt cười chào.

      " Hôm nay giỏi quá, trạng thái rất tốt !" Quách Trí lên dây cót tinh thần, còn giơ ngón tay cái cho cậu ta ." Cảm giác nhập vai vô cùng !"

      "Ha ha ha ha, chị lại khen em rồi !Em xấu hổ quá cơ !"

      Liêu Viễn:"............." nè ? sao ? cũng rất nhập vai đó !

      Sau khi chào tạm biệt Hà Khải và đoàn phim, hai người lái xe mà tìm luôn quán ăn phố ẩm thực trong khu mở rộng.

      Vừa ngồi xuống, Quách Trí mở ngay chế độ xỉ vả mạnh mẽ.

      "Quả thể tin được !" ," Em biết nhé, trước kia cũng biết ấy là thế nào đâu ! Hai tụi em dạo phố, em đều giày đế bằng, mà ấy luôn giày gót nhọn tám phân ! Cách ăn mặc mỗi lần ra cửa là y như coi mắt ấy !"

      " Hôm nay gặp ấy suýt nữa em nhận ra luôn. Cũng sinh được bốn tháng rồi, mà cả người ấy giống như vẫn phì ra ấy . Nhìn giống như ..... giống như , trong bụng vẫn còn đứa đó ! Kinh khủng lắm í !"

      "Em sao cậu giảm cân ! ấy bảo, giảm được á, phải cho con bú ! Sữa mẹ ! Nếu người mẹ mà ăn ít có dinh dưỡng ! Nếu người mẹ mà tập thể dục, người nóng lên, sữa .... ấy từ kia là gì mà em quên mất tiêu rồi, kiểu như là, em bé uống sữa như vậy bị tiêu chảy !"

      "Quần áo mặc đều to đùng ! Cứ như bà ý ! Hôm qua hẹn ấy xong, cứ cho rằng .... em cho rằng được gặp người mẹ xinh đẹp nóng bỏng ! Kết quả, đến cả đầu ấy còn chưa gội nữa ! Mà đâu chỉ là đầu ! Em cảm thấy hình như ấy cũng rửa mặt luôn !"

      " vậy, mặt ấy còn có nám nữa ! Khủng khiếp quá ! Em cậu sao lại để nám vậy ! ấy bảo, sinh con xong có thôi ! Đáng sợ quá ! "

      " Mà có biết đáng sợ nhất là gì ? Chính là vết nám mặt ấy, vậy mà ấy hề quan tâm ! để ý chút nào luôn !"

      Đề tài này .... là quá xa tầm với của Liêu Viễn, hoàn toàn nắm bắt kịp ..... nhưng có thể nhìn ra Quách Trí thực là bị kinh sợ , cho nên chỉ có thể kiên nhẫn lắng nghe. Thỉnh thoảng ừm hoặc ồ tiếng .

      Mà Quách Trí vẫn càm ràm chưa có hồi kết.

      " Còn cả đứa nữa ! tưởng tượng nổi đâu ! Nó ăn là ăn, ị là ị !"

      " Cứ nửa tiếng phải cho nó bú sữa lần ! Vậy mẹ đâu thể đâu được ! Còn tắm y như đánh giặc í ! Tranh thủ từng giây từng phút !"

      "Lúc vệ sinh cửa cũng được đóng chặt, cứ luôn cảm thấy hình như nghe tiếng con khóc !"

      " Trẻ con thế này, đáng sợ quá ! Cả lúc thay tã nữa chứ ! Vừa mở ra cái ...... "

      Quách Trí bung hai tay lên lên đầu, làm ra động tác giống như nổ tung :" Chỉ nghe phụt tiếng ! Nó bắn ra ! Tiêu chảy đó ! Phun ra luôn !"

      Trong lòng Quách Trí giờ vẫn còn hãi hùng :" Phun thành hình quạt luôn ! Đầy cả cũi ! Thành cũi ! Cả nền nhà nữa ! Chỗ nào cũng có ! May là em đứng ở cạnh giường đó ! bắn lên người em rồi !"

      " Cả người bạn em đều là shit ! Vậy mà ấy la hét gì cả ! Lúc trước nhìn đồ thải của chó đường cũng phải bịt mũi đường vòng đó !"

      " ấy cực kỳ bình tĩnh ! Đầu tiên là lau chùi cho con, thay tã ! Sau đó đặt nó xuống giường lớn, rồi mới dọn dẹp cái cũi ! Việc cuối cùng của cuối cùng là ấy mới thay quần áo của mình ! Vậy mà ấy cũng cả tắm rửa luôn, chỉ thay bộ quần áo mà thôi !"

      "..........." Liêu Viễn nhìn nhìn đậu hũ gạch cua trong thố, cái muỗng vươn ra rồi lại thu về .

      " Em chỉ sao hiểu nổi ! Sao ấy lại giống như thành người khác vậy ! Trong mắt ấy giờ toàn bộ đều là đứa con, căn bản là có bản thân ấy nữa !" Cảm xúc của Quách Trí vẫn còn kích động .

      " Sao tìm người giúp việc nhỉ ?" Liêu Viễn nhịn được hỏi," Điều kiện kinh tế của bạn em tốt sao ?"

      " Tốt mà !" Quách Trí ," Mặc dù bây giờ ấy nghỉ việc, nhưng chồng ấy kiếm được rất nhiều! ấy bảo, ấy yên tâm ! Sợ rằng có lúc ấy nhìn tới, người giúp việc ngược đãi con mình ! ấy , loại chuyện này lúc nào cũng có !"

      Quách Trí xong, múc muỗng đậu hũ gạch cua nhét vào miệng. ăn liền mấy muỗng, vẫn thể xoa dịu nỗi sợ nhận được ngày hôm nay, tâm trạng vẫn cứ thất thần.

      Liêu Viễn ép mình được nhìn tới đậu hũ gạch cua, chỉ nhìn Quách Trí, vỗ về :" sao mà, nếu em thích, chúng ta sinh ."

      Quách Trí đặt muỗng xuống, nhìn Liêu Viễn chòng chọc, cách mạnh mẽ :" Đúng ! sinh !"

      " Liêu Viễn! Em muốn sinh ! Sinh con là quá kinh khủng ! Phải bỏ công việc ! Thu nhập cũng mất luôn ! Dáng người cũng thay đổi ! Da dẻ cũng tàn phai ! Cả người còn là của mình nữa ! Cũng còn quyến rũ nữa ! Sau đó ngày ngày sớm về muộn, dùng danh nghĩa kiếm tiền nuôi gia đình, bắt đầu ngoại tình, lừa dối ! Nuôi tiểu tam, có con riêng, khinh thường em là phụ nữ lớn tuổi ...... "

      Phần đầu, Liêu Viễn còn vừa nghe vừa gật gù, đến phần sau mặt mày xám xịt !

      " Vớ vẩn ! như vậy ! " vội vàng biểu lộ chịu cái này .

      " Rất nhiều đàn ông đều như vậy đấy ! có hay , mười năm sau mới biết được ! Giờ có, cũng là còn quá sớm ! "

      là càng lúc càng xa rồi ! Quả là Quách Trí bị kích thích quá rồi !

      Liêu Viễn nằm cũng trúng đạn, bó tay đáp : " có mà !"

      " Cũng trách được ...... Liêu Viễn." Quách Trí nhìn chăm chú," Nếu em thực biến thành như vậy, đừng , đến bản thân em soi gương cũng ghét bỏ chính mình. người mà đánh mất cả bản thân mình, đến cả bản thân mình còn được, sao có thể khiến người khác thương được ?"

      " Nhưng mà .... Có thể trách ấy được sao? ấy với em rằng, đợi đến lúc em sinh rồi em mới hiểu được, đứa con có ý nghĩa thế nào với người mẹ. ấy , trước kia những gì ấy cho là quan trọng, giờ đối với ấy có gì quan trọng bằng con mình !"

      " Thực ấy rất con mình, bằng ánh mắt em cũng có thể cảm giác được. Mà quả có cách nào chỉ trích người mẹ thương con mình như vậy !"

      " Ngẫm lại mẹ em ! Em dám cá trước giờ mẹ em cũng thương em như vậy ! Em vẫn còn nhớ chút chuyện hồi em còn ! Quả thực là mẹ em vì tụi em mà làm kém gì như ấy làm cho con mình ! coi, chẳng lẽ em có thể trách mẹ mình vì tụi em mà hi sinh quá nhiều sao? Có thể sao ?"

      " Chắc chắn là thể ." Liêu Viễn bất lực.

      " Đúng vậy, đương nhiên là thể rồi !" Quách Trí bần thần vuốt mái tóc mình, bằng giọng thương cảm :" Vậy mà cuối tuần em lại về nhà thăm mẹ em ! Em là bất hiếu mà !"

      Liêu Viễn:"............" Trách nè .

      thở dài, cầm tay Quách Trí, nhìn vào mắt :" sao mà, em đừng sợ. Thực ra chuyện này rất dễ giải quyết . Chúng ta sinh là được mà."

      " được sao ? sinh con ?" Quách Trí chắc chắn. vẫn luôn bị mẹ già càm ràm, hai mươi tám tuổi rồi đấy, nhanh nhanh mà lấy chồng, nhanh nhanh mà sinh con, sinh con muộn quá tốt vv mây mây .

      " Ừm ! sinh !" Liêu Viễn mỉm cười, siết chặt tay .

      Liêu Viễn mới hai mươi tuổi, ở cái độ tuổi mà số ngập tràn trong tình mẫu tử có thể hình dung được việc làm mẹ, nhưng con trai hiếm khi nghĩ đến chuyện làm cha.

      Trước kia, Liêu Viễn từng mơ tưởng về gia đình mình, trong đó mơ ước có con trai con . Nhưng thực chất đó chỉ là tưởng tượng bắt nguồn từ bắt chước trong tiềm thức của vì khao khát và hâm mộ gia đình của Quách Trí . Mà trong tưởng tượng này, những "đứa con" đó đều là những đứa trẻ sạch , xinh đẹp và chúng đều ở độ tuổi biết chăm sóc bản thân và ngoan ngoãn.

      Tựa như những gì Quách Trí vừa kể, sinh vật kỳ lạ phun ra hình quạt, đối với nghe rất giống như người hành tinh khác.

      Chính vì vậy, Liêu Viễn vừa mới hai mươi tuổi, còn quá trẻ, dễ dàng thực lời hứa " sinh con " với Quách Trí.

      Điều này khiến sau này vô cùng hối hận.

      Thấy Quách Trí dường như được vỗ về phần nào, Liêu Viễn liền đổi chủ đề : "Em vẫn chưa , hôm nay rốt cuộc tại sao em với Hà Khải em là chị đó ?" tỏ vẻ rất bất mãn.

      Nào ngờ, Quách Trí nâng tách trà lên, nhấp ngụm, vẫn còn rầm rì :" Đúng ! Em sinh con !"

      Liêu Viễn:"..............." Xem ra hề để vấn đề của vào trong tai, có vẻ hôm nay bị kích thích .

      Thở dài, cũng nâng tách trà lên, nhấp ngụm.

      Nhưng Quách Trí phải là nghe, mà vừa rồi chỉ là quán tính vẫn chưa dứt ra được cảm xúc kích động mà thôi.

      Nhấp ngụm trà xong, thở ra hơi, rồi tung quả bom :" Hà Khải là gay đó ."

      Ngụm trà của Liêu Viễn nghẹn trong cổ họng !

      Quách Trí hề dừng lại mà tung ra nhát kiếm thứ hai :" Cậu ta thích !"

      "Phụt!" Thời khắc mấu chốt, Liêu Viễn nghiêng đầu, phun ngụm trà lên mặt đất, phun thành hình dải quạt .

      Bị kích thích tinh thần chiều nay của Quách Trí cuối cùng cũng hồi phục.

      cười dài nhìn Liêu Viễn bị kinh hãi, dáng vẻ hết sức là thỏa mãn !
      Last edited by a moderator: 29/4/21

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Quách trí kiểu: ôi ấy thể con người của mình đấy :))
      Cũng may là đứa trẻ nào rồi cũng lớn, người mẹ mới có thể giành nhiều thời gian cho mình hơn, k ai cũng đầu bù tóc rối nếu k có người giúp trông con
      michellevnTôm Thỏ thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 84
      Edit : Michellevn

      " Alex ! Làm tách cà phê nào !" Hà Khải đưa tới tách cà phê nóng hôi hổi.

      Trong thời tiết gió lạnh bắt đầu rít gào ở Đế Đô này thấy nó vô cùng ấm lòng.

      Nhưng Liêu Viễn kéo cao cổ lọ áo len lên, ôm siết lấy cần cổ thon dài đẹp đẽ của , từ chối bằng giọng hết sức khách sáo và có chút xa cách :" Cảm ơn, tôi thích cà phê lắm ."

      " Ò ..." Hà Khải có hơi thất vọng rụt tay về, nhưng lại cười ngay và bảo :" Vậy lần sau tôi mua hồng trà cho cậu nhé ."

      Liêu Viễn:"............"

      Trầm mặc trong chốc lát, mở miệng :" cần đâu, tôi thích làm phiền người khác." Dường như cảm thấy lời mình có chút gượng gạo quá, lại nhàng bổ sung câu:" tự lo cho mình là được rồi, cần lo cho tôi."

      xong cất bước .

      Hà Khải nhìn theo bóng lưng , trong mắt có chút mất mát.

      " Cắt!" Đạo diễn hô lên, "Alex ! Cậu lại đây!"

      Liêu Viễn chạy chậm lại chỗ đạo diễn :" Đạo diễn Tôn !"

      Đạo diễn Tôn nhíu mày bảo :" Cậu sao thế ? Trạng thái mấy hôm trước vẫn luôn tốt mà, sao hôm nay nhập vai vậy ?"

      Bởi vì trước đó biết, để đến sau khi biết được, những cảnh quay vẫn còn là Tiếu Thanh chưa thích Dương Quang. Nhưng trong cảnh quay hôm nay, là Tiếu Thanh kìm lòng được Dương Quang rồi. Tất nhiên, sau khi chuyển thành ngôn tình, biểu tình cảm khoa trương lộ liễu như vậy, nhưng cũng xác định cách ràng rằng Tiếu Thanh có cảm tình mãnh liệt với Dương Quang.

      chẳng thể có cảm tình với Hà Khải cho được !

      Ngày đó, câu của Quách Trí suýt chút nữa làm sặc chết !

      " Em.......Em đừng có tào lao ! Sao em biết hả ?" ho sặc sụa.

      " Sao em biết ấy hả ? À ....." Quách Trí mỉm cười bí hiểm.Vươn hai ngón tay chỉ vào mắt của mình:" Có nhìn thấy đôi mắt này ?Mắt của hủ nữ !"

      " Lúc cậu ta bưng hồng trà lại cho , ra đa cảm xúc toàn thân em đều được kích hoạt lên hết !"

      "Ánh mắt cậu ta nhìn , giọng điệu cậu ta với , vẻ mặt cậu ta nhìn chúng ta nắm tay nhau!" Quách Trí liệt kê từng cái ," Người bình thường mà thấy nam nữ tay trong tay, cho dù tuổi của nữ có lớn hơn chút... tư duy logic bình thường cũng nghĩ rằng, à, đây là bạn hả? Ai mà cho rằng, đây là chị chứ ?"

      " Cậu ta lại vì trong lòng kháng cự lại rằng em là bạn của , nên mới có thể bóp méo logic của chính mình trong tiềm thức."

      Liêu Viễn trợn mắt như cún ngốc !

      tỉ mỉ nhớ lại chút, từ sau khi quen biết Hà Khải ....cảm thấy người này cũng được. Ngoại trừ thích chuyện Quách Trí cứ luôn dò la ta có đẹp trai hay quả thực là vẫn có ấn tượng tốt về Hà Khải.

      Luôn mỉm cười khi gặp mọi người, lúc chuyện vô cùng hòa nhã. Mặc dù ..... đôi khi vừa nghĩ đến ta còn lớn mình hai tuổi mà lúc nào cũng làm ra vẻ đáng này nọ vẫn cảm thấy mắc ói, nhưng suy cho cùng làm cái nghề này phải dùng miếng cơm này thôi. Ngoại hình ta như vậy, đương nhiên phải theo con đường này thôi.

      Lúc trước hề cảm thấy cái gì, nhưng giờ bị Quách Trí lật tẩy, suy nghĩ lại kỹ càng, bỗng chốc phát Hà Khải đối với rất khác so với những người khác.

      Tựa như .... vô cùng thân thiết. dường như rất quen thuộc với , nhưng lại có thận trọng.

      Trước kia để ý, bởi vì ta đều là diễn viên chính. Mặc dù mượn danh nghĩa ngôn tình, nhưng thực ra là câu chuyện đam mỹ. Xuyên suốt bộ phim đều là phần diễn của hai người họ.

      Dưới góc nhìn riêng tư, hai người họ còn cùng nhau tập luyện những phân đoạn nhìn nhau thâm tình và kề vai sát cánh các kiểu nữa đấy ! Lúc ấy còn nghĩ rằng Hà Khải này hết sức nhập vai, tạo cho người ta cảm giác Dương Quang thích Tiếu Thanh.

      Hện giờ ngẫm lại...... cả người Liêu Viễn đều đần ra.

      Đáy lòng dâng lên cảm giác vô cùng khó chịu.

      Quách Trí nhận ra ngay, đùa nữa , chớp chớp mắt :" Này ! Này !"

      " Hử?"

      " sao vậy ?"

      " sao ...."

      "........." Quách Trí nghĩ nghĩ rồi suy đoán," Chắc phải ..... kỳ thị đồng tính luyến ái chứ ?"

      "........ có "

      ra Liêu Viễn kỳ thị giới này. chính là trai thẳng chính cống, đương với nữ là được, và cự tuyệt chuyện ấy với nam giới.

      Thành , với nghề người mẫu, tỷ lệ đồng tính luyến ái cao hơn những nghề khác. Ít nhiều gì Liêu Viễn cũng được tiếp xúc phần nào. Đối với lớp người này, thích cũng ghét.

      Mãi đến hơn năm trước, sau khi rượu vào , suýt nữa bị nhiếp ảnh gia nam cưỡng bức !

      giờ hề muốn nhớ lại cảm giác lúc đó. Về mặt tâm lý thể để lại nỗi ám ảnh.Huống chi thời điểm đó, vẫn chưa trưởng thành như bây giờ.

      Chỉ là chuyện này quá mức xấu hổ, muốn cho Quách Trí biết.

      Quách Trí vẫn nhắc với :" Chuyện xu hướng tình dục này, bó tay thôi. Đây cũng phải bệnh, chỉ là lựa chọn tự nhiên, giống như hầu hết mọi người thuận tay phải, nhưng có người lại thuận tay trái đó."

      " Họ là số ít. Nhưng chỉ cần họ làm chuyện phạm pháp, suy đồi đạo đức ai có quyền kỳ thị và chỉ trích họ cả."

      " Cho dù có người làm chuyện xấu, thực ra chỉ là suy đồi đạo đức nhân phẩm của cá nhân thôi, liên quan đến cả giới."

      Liêu Viễn hiểu những gì Quách Trí , về mặt khách quan đúng. Nhưng về mặt tình cảm, trong lòng có ý kháng cự.

      Dường như Quách Trí có phần nhận ra, như tự , khắp người đều là ra đa hủ nữ.

      " sao , bất kể nghĩ gì về chuyện này, cũng phải chú ý thái độ của mình với người khác. Còn nữa, loại cảm xúc cá nhân này nên đưa vào công việc." đặc biệt nhắc nhở .

      Liêu Viễn rầu rĩ cắm đầu ăn cơm," Ừ" tiếng, biểu thị nghe.

      Mặc dù Liêu Viễn tuổi, nhưng về mặt giao tiếp qua lại vẫn khiến Quách Trí khá yên tâm. cũng phải để tâm cho lắm.

      Liêu Viễn gặp lại Hà Khải, nhưng thể thản nhiên giống như trước kia được nữa. khi để tâm, rồi quan sát thêm nữa quả thực có thể nhìn ra số manh mối.

      Hà Khải đối với thực thân thiết hơn với người trong đoàn phim.

      Trong lòng Liêu Viễn khỏi có chút kháng cự, mang luôn vào trong công việc, tự nhiên thể nhập vai được nữa.

      " Tôi xin lỗi...." cúi đầu nhận lỗi với đạo diễn.

      Chàng thanh niên này từ khi vào đoàn phim rất ngoan ngoãn, đạo diễn vẫn có ấn tượng tốt với , với hai câu rồi kêu mọi người nghỉ ngơi trước .

      Họ quay phim trong khu chung cư, bối cảnh sau này Tiếu Thanh và Dương Quang thuê chung phòng.

      Liêu Viễn tìm bậc thềm ngồi xuống, ủ rũ hút thuốc.

      " Alex.... " Hà Khải tới, ngồi xuống bên cạnh ," Cậu sao vậy ?"

      " sao ...." Liêu Viễn rít thuốc, nhìn xa xăm.

      Hà Khải yên lặng chút rồi dò hỏi :" Có phải .... có phải tôi gì sai rồi hay , cảm giác hai ngày nay, cậu ..... có chút được tự nhiên với tôi ?"

      Liêu Viễn búng búng thuốc, thừa nhận :" có."

      Hà Khải cũng chẳng biết sao nữa. Yên lặng hồi rồi qua loa tìm đề tài :" Chị cậu khi nào lại tới tham ban nữa vậy ?"

      Ngón tay cầm thuốc của Liêu Viễn liền siết chặt lại.

      " ấy phải chị tôi, đừng tin ấy." quay đầu nhìn Hà Khải," Con người ấy cứ thích đứng đắn, vô cùng thích trêu đùa ."

      " Hả ?" Hà Khải sửng sốt," Vậy chị ấy là.....?"

      " ấy là bạn của tôi." Liêu Viễn thản nhiên .

      Ánh mắt của Hà Khải khẽ thay đổi.

      Giữa người và người, có số cảm giác, số suy nghĩ, khi trong lòng đều tỏ , thực ra nhất thiết phải dùng lời để truyền tải.

      Bầu khí giữa Liêu Viễn và Hà Khải có chút vi diệu. Ánh mắt hai người nhìn nhau cũng đều có vi diệu.

      Đúng lúc đó, bên kia hô lên " làm việc nào".

      Hai người đều quay đầu sang chỗ khác.

      Trước lúc bấm máy, Liêu Viễn lướt qua thoại lần, sau đó lại liếc nhìn Hà Khải.

      ta phải Hà Khải, ta là Dương Quang, tự với mình. Mà , là Tiếu Thanh.

      Tiếu Thanh thích Dương Quang. Vì sao ? Bởi vì Dương Quang vô cùng chói sáng. Cậu ấy luôn lạc quan và lúc nào cũng dũng cảm, ngay cả khi Tiếu Thanh chế nhạo " tự lượng sức mình", cậu ấy vẫn dũng mãnh tiến về phía trước.

      Con người cậu ấy như vậy, luôn soi sáng và sưởi ấm người khác. Có thể thu hút người u lạnh lẽo sống trong bóng tối như Tiếu Thanh là điều vô cùng hợp lý.

      Vì Quách Trí, cũng thu hút như vậy.

      Liêu Viễn thực có thể hiểu được thích của Tiếu Thanh đối với Dương Quang. diễn thoại với Quách Trí, xem như diễn bằng bản sắc vốn có, lời .

      nhìn Hà Khải, trong lòng lại nhớ Quách Trí, khóe miệng kìm được mà mỉm cười.

      Phía bên kia, Hà Khải ngẩng đầu lên nhìn thấy, liền ngơ ngẩn .....

      " Được rồi ! Tốt lắm !" Tâm tình đạo diễn rất tốt," Hai người các cậu, trạng thái đều rất tốt ! Ngày mai phải tiếp tục duy trì, hôm nay vất vả rồi, nghỉ thôi mọi người !"

      Khu phát triển nằm ngoài đường vành đai năm ở phía Đông Nam, khá xa trung tâm thành phố, muốn quay về trung tâm phải đoạn người đường cao tốc.

      Vào thời điểm này mỗi ngày, khi lượng lớn người làm việc trong khu phát triển quay về thành phố rất khó bắt taxi. Liêu Viễn thường xe của đoàn phim về đến trung tâm lên luôn tàu điện ngầm tuyến số , rồi ngồi tàu điện ngầm hoặc taxi về nhà.

      định lên xe Hà Khải gọi lại :" ..... với cậu hai câu."

      Liêu Viễn hơi do dự, Hà Khải :" Lên xe tôi ." ta tự mình lái xe.

      Liêu Viễn đành phải chào lái xe, kêu tài xế chạy xe trước.

      " Có chuyện gì vậy ?" hỏi .

      "Liêu Viễn....." Lần này Hà Khải kêu thẳng tên của luôn," Có phải cậu biết rồi hay ?"

      Liêu Viễn nhìn nhìn bên ngoài, tính giả ngu:" Gì hả ?"

      Hà Khải thẳng thắn :" Biết chuyện tôi là gay ."

      ta ràng như vậy, Liêu Viễn thể giả bộ được nữa, đành phải thừa nhận :" Ừm, biết rồi."

      Hà Khải bĩu bĩu môi, nhìn trông có chút đáng . Đây là thói quen của ta. ta xuất thân là ngôi sao nhí, bị hạn chế bởi ngoại hình, sau khi trưởng thành cũng theo con đường ấm áp và mềm mại, số lời và cử động là cố ý tạo ra. Và nếu điều đó thường xuyên trở thành thói quen.

      Giống như mang mặt nạ quá lâu mà tháo ra thành khuôn mặt .

      "Chuyện này ấy mà ..... Cũng phải bí mật gì cả, trong đoàn phim có người biết,đạo diễn Tôn cũng biết." ta ," Tôi cũng có ý giấu cậu, nhưng cậu chưa từng hỏi, tôi cũng thể ăn no rồi khắp nơi với người ta về xu hướng tình dục của tôi ..... "

      " Tôi hiểu. Tôi hiểu." Liêu Viễn vội vàng ngắt lời ta," Đây là ..... lựa chọn cá nhân , cũng .... liên quan gì đến tôi."

      Kiểu đối thoại này thực làm người ta khá xấu hổ. Liêu Viễn rất muốn cho nhanh xong rồi nhanh .

      Nhưng Hà Khải lại nhìn chăm chú trong chốc lát rồi bảo :" Nhưng cậu lại đoái hoài đến tôi."

      Liêu Viễn muốn phủ nhận mà phủ nhận được nên khỏi cảm thấy xấu hổ hơn :" .... Chỉ là tôi ..... tôi là trai thẳng ....." cố gắng giải thích.

      " Tôi biết cậu là trai thẳng, nhìn ra từ sớm rồi ." Giọng điệu và cảm giác lúc lời này của Hà Khải làm Liêu Viễn cứ thấy có chút xa lạ.

      Nó có gì đó sai sai so với hình ảnh ấm áp đáng của ta trong đoàn phim mấy ngày vừa rồi.

      Cuộc trò chuyện hôm đó cứ lúng ta lúng túng.Cuối cùng Liêu Viễn vẫn kiên quyết phủ nhận bản thân mình có thành kiến với đồng tính luyến ái, nhưng cũng thú nhận cách thẳng thắn rằng cá nhân mình chắc chắn cự tuyệt chuyện nam nam.

      Cuối cùng Hà Khải cũng gì thêm nữa, ta chở Liêu Viễn về thành phố.

      " Cậu sống ở đâu?" ta hỏi," Tôi đưa cậu về đó."

      Chỗ ở của Liêu Viễn chính là chỗ của Quách Trí. Mặc dù Quách Trí luôn cho rằng Liêu Viễn trẻ tuổi lại đơn thuần, nhưng đó mới chính là con người của Liêu Viễn trong trạng thái buông lỏng trước mặt Quách Trí. Hai năm này Liêu Viễn sống ở Đế Đô, quả thực chứng kiến phần nào những tối tăm hỗn loạn và bẩn thỉu xấu xa.

      Nơi ở của Quách Trí là phụ nữ độc thân, kiên quyết để những người liên quan biết tới.

      " sao, cho tôi xuống trước ga tàu điện ngầm là được rồi." quả quyết.

      Cuối cùng Hà Khải vẫn đưa đến ga tàu điện ngầm.

      Nhìn theo khuất dần, Hà Khải rời ngay mà ta đậu xe bên đường, ngồi trong xe hút điếu thuốc.

      Lúc này sắc trời cũng mờ tối, Hà Khải ngồi trong xe hút thuốc, vẻ mặt có phần lạnh lùng.

      Khác xa với gương mặt tỏa nắng thường ngày của ta.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 85
      Edit : Michellevn

      " Cốc cốc cốc "

      Nghe được bên trong " mời vào", Tiểu Hoàng đẩy cửa thò nửa người vào:" Số liệu gửi đến rồi, có xem ạ ?"

      " Gửi qua rồi à ?" Lâm Bác bỏ chuyện làm xuống," Để tôi xem nào."

      Tiểu Hoàng liền bước vào trong, vòng đến phía sau bàn.

      Lâm Bác nhanh chóng mở email và tải file đính kèm xuống, mở bảng biểu ra xem số liệu thống kê. Tiểu Hoàng khom người giải thích với từng cái .

      " Cũng tệ." Lâm Bác rất hài lòng.

      " Vâng ạ." Tiểu Hoàng cười," Độ phủ sóng tăng rất nhanh ạ. Thói đời này, vẫn phải nhìn mặt mà .Fan weibo của cậu ta vượt mốc trăm vạn rồi, mặc dù số là chúng ta mua lại, nhưng số lượng fan này cũng khả quan."

      " Là hạt giống tốt à ..." ta tán thưởng.

      Vào lúc Liêu Viễn quay phim chiếu mạng công ty cũng hề nhàn rỗi. Các loại tuyên truyền liên tục tung ra. Weibo của đoàn phim, weibo của công ty và weibo cá nhân của Liêu Viễn, đều đồng loạt đưa tin bên lề và ảnh chụp trong lúc quay phim.

      Tác giả nguyên tác cũng phối hợp hỗ trợ weibo. Tác giả này là đại thần viết đam mỹ, lúc ấy chưa thành đại thần tác phẩm này của được mua đứt bản quyền rồi. Thực ra giờ quay thành phim rồi, về phần lợi ích còn liên quan gì đến ấy nữa, nhưng sao đó cũng là đứa con tinh thần của mình, dù bị mua đứt, nhưng tác giả vẫn ra sức ủng hộ, các fan của ấy tức cuốn theo.

      nổi tiếng của Liêu Viễn ngày tăng.

      weibo toàn là tiếng sói hú của nhóm hủ nữ. Tựa như chín mươi chín phần trăm fan nguyên tác đều tán thành cặp đôi Liêu Viễn và hk vào vai Tiếu Thanh và Dương Quang. Đại đa số đều cho rằng ngoại hình vô cùng sát với nguyên tác.

      【Đáng lẽ phải là chàng trai khôi ngô ấm áp, nhưng sa sút chán chường từ trong xương tỏa ra . Thấy cậu ấy tôi nhìn ra ngay Tiếu Thanh.】

      【Thực thể nghĩ ra có ai phù hợp với Tiếu Thanh hơn cậu, trong thực cậu có ngập tràn cảm giác chán chường sa sút như này ?】

      【Gào gào gào gào gào !!! Tiếu Thanh của mị !!!】

      Chàng trai khôi ngô, cảm giác chán chường ..... Lâm Bác, qua tuổi trưởng thành, tiện tay nhấn mở weibo của Liêu Viễn, thấy những bình luận này, cả người dường như run lên.

      Vội vàng nhấp đóng lại !

      " Tốt lắm. Tăng thêm sức mạnh nữa rồi." ấy với trợ lý Hoàng," tìm hiểu , xem lên hot search bao nhiêu tiền ?"

      " Tính lên cả hot search luôn á ?" Tiểu Hoàng hơi kinh ngạc," là .... muốn bỏ vốn lên cậu ấy à !"

      Lâm Bác cười .

      " Cậu ta đáng tiền mà. Thằng nhóc này ..... làm tốt rồi sau này là cây rụng tiền."

      Mọi thứ diễn ra suôn sẻ, bất luận là đoàn phim, công ty hay bản thân Liêu Viễn, tất cả đều lạc quan thúc đẩy quá trình.

      Nhưng Liêu Viễn vì chột dạ mà mãi vẫn chưa với Quách Trí về tiến độ này.

      mà Quách Trí vẫn chỉ quan tâm đến mỗi mình Liêu Viễn, đối với những chuyện sắp xếp tuyên truyền này nọ của công ty , vì có Lâm Bác, nên hề lo lắng chút nào. Vì thế cũng chú ý nhiều lắm.

      Với quan sát của , huấn luyện của Liêu Viễn mới chỉ hoàn thành nửa, vì phải quay bộ phim mạng này mà thể kéo dài. nghĩ rằng, mọi thứ chỉ mới bắt đầu, những thứ như nổi tiếng hay tai tiếng scandal gì gì đó, hẵng còn xa vời lắm.

      Cho nên vào giữa buổi trưa ngày nào đó, lúc dùng bữa với đồng nghiệp, bé vẫn luôn cắm đầu vào điện thoại di động đột nhiên ngẩng đầu lên với :" Quách Trí! Chị mau xem weibo của chị ! " đần hết mặt ra.

      Alice mơ màng : 【Lướt weibo của ấy, là biên tâm có thâm niên, trước kia có quan hệ công việc với Alex, chắc là quy tắc ngầm ! Alex đáng thương quá 】

      muối : 【Nhìn ngày sinh ! Hai mươi tám rồi đấy ! Trời ạ ! Alex mới hai mươi ! Chuyện con người có thể làm sao ???】

      Vợ cả Alex : 【Hai mươi tám ?Già như thế rồi mà còn trâu già gặm cỏ non !! Xin hãy buông tha cho chồng của mị!】

      Mĩ thiếu niên sa sút: 【Alex mới hai mươi tuổi đó, còn biết xấu hổ sao ?】

      vv.vv

      Quả là trong nháy mắt Quách Trí cũng có chút mơ hồ.

      Đến lúc phản ứng lại kịp, muốn đứng dậy gọi điện thoại cho Liêu Viễn, vừa ngẩng đầu lên liền trông thấy các đồng nghiệp ngồi cùng bàn đều cầm điện thoại nhìn với ánh mắt là lạ.

      " Này là sao thế nhỉ ?" Có đồng nghiệp nhịn được liền hỏi.

      Kể từ sau khi Quách Trí tuyên bố chuyện tình cảm với Liêu Viễn trước mặt mọi người, ngay cả những đồng nghiệp có mặt lúc đó cũng nhanh chóng biết chuyện. Tuy có hơi bất ngờ trước chênh lệch tuổi tác của hai người, cũng kinh ngạc khi hai người có thể ở bên nhau. Nhưng với tính cách đó của Quách Trí, nhóm đồng nghiệp bàn tán hồi rồi cũng tản , ai nghĩ tới quy tắc ngầm gì cả.

      sao đó là Quách Gia, có phải Lưu Thiền Nguyệt đâu cơ chứ.

      Hơn nữa thằng nhóc Alex kia đối với Quách Gia dính người như vậy, tăng ca gì cũng đưa bữa khuya các kiểu, về muộn gọi điện thoại dặn dò chạy xe cẩn thẩn, tiệc tùng sợ uống say bắt taxi đến đón . Người mù cũng có thể nhìn ra được, Alex đó là thích Quách Trí, thích đến độ nhất định rồi.

      Mà Quách gia vừa bận rộn công việc vừa tăng ca, lại quay cuồng với giao thiệp của mình, ngược lại có chút lạnh lùng vô cảm.

      Có dạo còn được các em trong nhóm tôn sùng sát đất.

      Chính là chị Chương, lúc đầu cho rằng hai người họ xứng, buông mấy lời sau lưng, về sau thấy cuộc sống của Quách Trí trải qua dễ chịu như vậy, sau vài câu chua ngoa cũng gì thêm nữa.

      " Tôi cũng biết sao nữa." Quách Trí trầm giọng . nhanh chóng khôi phục vẻ bình tĩnh:" Tôi hỏi trước chút ....."

      suy tính gọi điện thoại cho Liêu Viễn, điện thoại vang lên, Liêu Viễn gọi qua trước.

      "Quách Trí,Quách Trí! Em đừng xem weibo....." Giọng Liêu Viễn tỏ ra nôn nóng.

      " thấy rồi." Quách Trí ngắt lời . Đẩy ghế ra, đến góc phòng chuyện điện thoại. Từ xa vẫn có thể nhìn thấy các đồng nghiệp châu đầu chuyện bên bàn cơm, thỉnh thoảng đưa mắt liếc nhìn về phía .

      Liêu Viễn nghe vậy càng thêm lo lắng :" Em đừng để ý những người đó, đừng xem những bình luận đó ! Các ấy chính là như vậy, toàn vớ vẩn thôi!"

      Suy cho cùng Liêu Viễn vẫn còn trẻ, vừa gặp chuyện tránh khỏi hoảng loạn. Đặc biệt chuyện lần này ảnh hưởng đến Quách Trí.

      Quách Trí ban đầu giật mình ngỡ ngàng, nhưng sau đó nhanh chóng bình tĩnh lại.

      "Liêu Viễn, đừng cuống !" trầm giọng hỏi," Rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?"

      bình tĩnh của xuyên qua đường truyền điện thoại, chuyển sang cho Liêu Viễn. Liêu Viễn vốn hoang mang rối loạn, sợ Quách Trí bị dư luận mạng kích động, lúc này nghe được giọng của , vẫn bình tĩnh như thường, trái tim hoảng loạn của bỗng nhiên bình tĩnh trở lại.

      " Vẫn chưa biết nữa. Mới đầu là mạng có người tung bài được bao nuôi, sau đó biết thế nào, lại lôi cả em ra." . Giọng mang theo vẻ ảo não và tự trách.

      " Lâm Bác biết chưa ?" Quách Trí hỏi.

      " Biết rồi, chuyện này mấy hôm trước rồi, ban đầu Lâm sai thủy quân giải quyết tin tức kia. Về sau biết thế nào mà bung cả em ra luôn. Lâm vô cùng tức giận, giờ vẫn điều tra nè. vẫn ở công ty!"

      " Được rồi, vậy cứ nghe theo Lâm Bác, nghe theo sắp xếp của công ty. Đừng tự mình trả lời linh tinh, biết chưa hả ?"

      " Ừm, biết ."

      Cúp điện thoại, Liêu Viễn thở ra hơi dài dài.

      bình tĩnh.

      có tưc giận cáu kỉnh, cũng có trách móc giận hờn.

      Nghe được giọng bình tĩnh như vậy, tâm trạng của tức ổn định trở lại.

      đứng yên tại chỗ lát rồi cất điện thoại di động, đến phòng làm việc của Lâm Bác.

      Rèm cửa vẫn chưa buông, qua cửa sổ, đưa mắt nhìn. Lâm Bác vẫn gọi điện thoại, trợ lý Hoàng đứng kế bên, thấy nhìn đưa tay ra hiệu gọi vào trong.

      Liêu Viễn khẽ đẩy cửa bước vào.

      "Được, được, biết rồi ...... ừm ừm..... chủ yếu là liên quan đến người bạn của tôi...... Đúng, ha ha, cậu vẫn nhớ ấy sao..... ừm, sao, để tôi xử lý .... có thể đối phó mà."

      Lâm Bác cúp điện thoại, châm thuốc.

      " phải bên sản xuất." ấy , " phải họ làm."

      "Liêu Viễn......" Lâm Bác nhả ngụm khói, đặt câu hỏi," Bản thân cậu, có phải ..... từng đắc tội người ta hay ?"

      " có ......" Liêu Viễn có chút mờ mịt. Cậu cúi đầu suy nghĩ cẩn thận, nhưng quả nghĩ ra được từng đắc tội với ai.

      Tính cách của luôn tốt, cũng biết cúi đầu, thực là chưa từng làm mất lòng ai.

      Đúng lúc này, có người gõ cửa.

      em trợ lý của công ty đẩy cửa bước vào:" Tổng giám đốc Lâm, em lướt thấy cái này ..... xem ạ ...." rồi, đưa ipad trong tay qua.

      Lâm Bác đón lấy, chăm chú xem trong chốc lát.

      "Liêu Viễn." ấy ngước mắt lên, chuyển ipad trong tay đưa qua.

      màn hình là bức ảnh chụp hai người đangnắm tay nhau, mặc dù có hơi mờ nhưng người quen thuộc với Quách Trí và cả Liêu Viễn đều có thể vừa nhìn nhận ra cả hai người . Chỉ là ấy biết đó là chỗ nào.

      Kèm theo dòng chữ: 【Người nữ kia họ Quách, lớn tuổi lắm rồi, lúc mới đầu còn tưởng là chị cậu ấy. Về sau nhận ra thích hợp.Hình như ta là biên tập gì đó.】Liêu Viễn xem lần, nét mặt liền thay đổi.

      " Để em gọi điện thoại !" xong

      gọi điện thoại cho Triệu Hiên.

      " Hả? sao ?" Triệu Hiên rất kinh ngạc.

      "Ừm, thế nên ..... làm phiền cậu hỏi giúp tôi, là ai." Liêu Viễn .

      " OK, giờ tôi hỏi liền. Tôi cho rằng, tám chín phần .... ài, trước nữa. Tôi hỏi rồi tiếp nhé. Tôi cúp trước đây!" Triệu Hiên liền cúp điện thoại.

      Liêu Viễn ngắt máy, tay cầm điện thoại di động siết chặt lại.

      Nhìn lướt qua bức ảnh nhận ra bối cảnh trong đó, là sân bóng rổ ngoài trời của nhà thi đấu chỗ Nhị Hoàn ! Nhìn quần áo biết chính là lần Quách Trí cùng tới thi đấu.

      Thời gian đó, góc chụp đó, người chụp chỉ có thể là trong những đứa nhóc chơi bóng cùng lúc đó.

      Trong đám nhóc đó, và Triệu Hiên khá quen thân. So với những nhóc khác Triệu Hiên có phần hiểu chuyện hơn, có thể do xuất thân từ gia đình nên cậu ta có cái nhìn hơn những đứa nhóc khác, có thể chuyện với cậu ta được.

      Đợi chưa đến mười phút, Triệu Hiên gọi điện lại cho .

      "Là Dương Na." Cậu ta ,giọng lộ vẻ vui.

      " Ảnh là ấy chụp, cũng là ấy đăng lên mạng. Chúng tôi đều ấy hết rồi, giờ ấy ở đây này, khóc đo. ấy muốn chuyện với , có muốn với ấy ?"

      Liêu Viễn im lặng lúc rồi đáp:" , tôi có gì với ta cả. Làm phiền cậu rồi."

      "Ài, xấu hổ quá ..... " Triệu Hiên nhận lỗi thay Dương Na.

      Vốn Liêu Viễn chỉ chơi bóng với họ mà thôi. Là bạn cậu ta đưa Dương Na tới, Dương Na lại theo đuổi Liêu Viễn. Theo theo , ai thích ai, cũng là tự do của mỗi người.

      Nhưng mẹ nó đừng có làm ra loại chuyện này chứ !

      Ài, phụ nữ !
      levuong, Tôm ThỏA fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :