1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yến.Yến

      Yến.Yến Active Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      247
      Chương 86: Ý trời khó trái (2)

      Đúng lúc này, Hầu Quyết nhảy chân sáo lên lầu, trong tay còn cầm mấy chiếc đài sen tươi mới.

      Cảnh vật thay đổi cũng giúp Hầu Quyết nhanh chóng khôi phục lại tính hoạt bát như xưa. chạy đến phòng ngủ San Nương, thấy San Nương nằm ở nệm phía trước cửa sổ, liền cởi giày, nhanh nhẹn mà bò lên nệm, đem mấy chiếc đài sen tươi kia đến trước mắt San Nương như hiến vật quý, cười cong đôi lông mày lá liễu có vài phần tương tự với San Nương mà : “Tỷ tỷ đoán xem, ai tặng?”

      Đối với việc hôn nhân của San Nương, trong nhà chỉ có Ngũ lão gia biết tình hình cụ thể tường tận. Hầu Thụy thường ở bên ngoài lại, giống như San Nương, cũng mau chóng biết được mấy lời đồn thổi mà Ngũ lão gia cố ý giấu diếm. Hơn nữa vốn có cảm tình tốt với Viên Trường Khanh, giờ càng giận chó đánh mèo. nhìn thế nào cũng thấy ngứa mắt Viên Trường Khanh, mang quả đấm ra chào hỏi là khắc chế bản thân rồi. Trong nhà cũng chỉ có Hầu Quyết bé cùng Ngũ phu nhân là thà đối đãi với Viên Trường Khanh như chàng rể tương lai, chưa kể đến chuyện trước đây Viên Trường Khanh còn từng cứu Hầu Quyết. Bởi vậy, lúc này khi hôn nhân của hai người chưa chính thức định xuống, Viên Trường Khanh tiện tới cửa, liền nghĩ ra biện pháp thông qua Hầu Quyết lén lút tặng cho San Nương chút đồ vật . Ví dụ như, đài sen lúc này.

      San Nương vừa mới ngủ trưa tỉnh lại, bởi vì chuyện cũ gặp phải trong mộng mà phiền lòng, giờ vừa nhìn đến đài sen trong tay Hầu Quyết liền bực bội trận, vỗ tay đoạt lấy đài sen rồi ném thẳng ra ngoài cửa sổ, bên giáo huấn Hầu Quyết: “Người nào tặng đệ đồ vật lung tung thế mà đệ cũng mang tới trước mặt ta?!”

      Hầu Quyết đen đủi đến vỗ mông ngựa mà ngờ vỗ nhầm đùi ngựa*, ngây người ngẩn ngơ, ủy khuất mà phồng hai má: “Đây là tỷ phu bảo đệ đưa cho tỷ……”

      (Vỗ mông ngựa: nịnh nọt. mà vỗ nhầm đùi ngựa là lại thành chọc tức người khác á. )

      “Tỷ phu cái gì?! Tỷ phu ở đâu ra?! Tỷ tỷ ngươi đây còn chưa có gả đâu!” San Nương lại gầm trận.

      Nhưng thấp thỏm thế nào, bất an thế nào, ngày tháng vẫn như nước lẳng lặng trôi qua, ngày văn định nhanh đến.

      Trước lễ nạp thái văn định, Ngũ lão gia tổ chức lễ cập kê cho San Nương. Đời trước lễ cập kê này chỉ là nghi lễ hình thức, chính tân, tán giả cũng là do người trong nhà đảm đương. Lần này, tuy rằng chân San Nương còn chưa lành, hành động tiện, lão gia vẫn cố gắng hết sức làm cho long trọng, đặc biệt thỉnh Lâm lão phu nhân làm chính tân, Lâm Như Trĩ bỏ công đoạt được chức tán giả.

      Lễ bên này vừa mới hoàn tất, đội ngũ đưa lễ đính hôn của Viên gia bên đó liền đến.

      May mắn nhất chính là, San Nương lúc này vẫn còn là nửa thương binh nên tất cả mọi nghi thức cần nàng ra mặt mà có thể giản lược liền giản lược hết. Vì thế trong nháy mắt, nàng được nâng trở về Xuân Thâm Uyển. Lúc này ở tiền viện vẫn còn tiếp tục nghi thức lễ văn định, tất cả các nương Hầu gia là thân thích bên nhà đều ở lại tiền viện xem lễ, chỉ có nhóm đồng bọn Lâm Như Trĩ, Du Tuệ, Triệu Hương Nhi cùng San Nương trở về sân của nàng. Mấy người ở Xuân Thâm Uyển ung dung tự tại ngắm hoa chơi cờ.

      Mặc dù San Nương lừa mình dối người mà chịu nhìn thẳng vào việc hôn nhân này trong mắt mọi người việc hôn nhân này vẫn là chắc chắn. Thấy nàng như người liên quan, đám người Lâm Như Trĩ cùng Du Tuệ nhịn được trêu chọc.

      Lâm Như Trĩ chê cười San Nương: “Chưa thấy người nào chẳng có điểm gì giống tân nương tử như ngươi.”

      San Nương kháng nghị: “Chẳng qua mới là đính thân, làm sao thành tân nương tử rồi?!”

      Du Tuệ cười : “Sao lại phải tân nương tử? Văn định nạp cát xong, liền tới nạp chinh thỉnh kỳ. Chẳng lẽ hai phải đến bước đón dâu động phòng kia, ngươi mới bằng lòng thừa nhận ngươi là tân nương tử?”

      Triệu Hương Nhi giả vờ ai oán : “Đường đường đóa hoa tươi, thế mà cắm ngay bãi cứt trâu, ngươi còn có cái gì hài lòng?”

      Lâm Như Trĩ nghe xong kỳ quái hỏi: “Lời này của ngươi có phải sai rồi hay ?”

      sai!” Du Tuệ cười: “Ý Hương nhi là , Viên học trưởng phơi phới mơn mởn như đoá hoa tươi, thế mà lại cắm nhầm bãi cứt trâu Thập Tam này!”

      Cười cười lúc, nghi thức phía trước kết thúc, các nương Hầu gia liền qua đây.

      Sau khi San Nương từ thôn trang trở về, tất cả bọn tỷ muội trong nhà đều dựa theo quy củ đưa thiệp sang nhắn muốn tới thăm bệnh. Chẳng qua là San Nương muốn xã giao với các nàng, liền cáo ốm cự tuyệt tất cả. Sau khi nàng tới thôn trang lần trước, đây là lần đầu gặp lại nhóm tỷ muội nhà nàng.

      Nàng nhìn Thất nương đầu cười : “Trước kia ta ở thôn trang dưỡng bệnh, lại bỏ lỡ ngày vui của tỷ tỷ.” —— Hồi đầu tháng, việc hôn nhân của Thất nương cùng nhà thứ phụ* cuối cùng cũng được định ra.

      (*Thứ phụ: phó Tể tướng. Tể tướng là thủ phụ)

      Thập Ngũ nương hoạt ngôn nghe xong, liền trêu ghẹo : “Chuyện này tính là gì đâu, sau này đến lúc thêm trang* tỷ tỷ đừng ngã nữa là được.” Chọc cho mọi người phá ra cười trận.

      (*Thêm trang: lúc họ hàng, bạn bè, người thân tặng lễ vật cho dâu sắp gả, là “thêm" vào của hồi môn cho dâu)

      giờ trong số các nương ở Tây Viên, Thất nương cùng Thập Tam nương đều có chủ. Vì thế Thập Nhất Nương, người hơn Thập Tam Nương tuổi, liền khó tránh khỏi có điểm xấu hổ. Từ trước tới nay, các nương Hầu gia khác đều thích các nương ở Tây Viên được lão phu nhân cho đủ thứ quyền lợi, lập tức có người ném ra mấy câu bóng gió châm chọc, làm Thập Nhất Nương trước nay trầm ổn lại mất công tỏ ra tự nhiên hào phóng khắp nơi.

      San Nương biết mấy mưu kế của Thập Nhất Nương trước đây, lại chủ động thay nàng giải vây vài lần, làm cho Thất nương mỉm cười liếc nàng mấy bận. Thập Nhất Nương cũng cảm kích mà hướng nàng mỉm cười cái —— đương nhiên, là cảm kích hay là cảm kích giả, cũng chỉ có bản thân Thập Nhất nương biết.

      Đến phiên Thập Tứ Nương. Nha đầu này hiển nhiên là giống hệt San Nương năm đó, đem Viên Trường Khanh đặt vào trong lòng. Bởi vậy lúc này, tuy rằng nàng theo bọn tỷ muội chúc mừng San Nương, hai con mắt kia lại như kim độc, chỉ hận thể độc chết San Nương ngay tại chỗ. Mọi người chuyện phiếm lát, Thập Tứ làm bộ như vô tình, ngồi ở sát bên giường San Nương, cười với nàng: “Trước kia tỷ tỷ còn luôn miệng Viên đại biểu ca đủ điều tốt, thế mà trong nháy mắt liền kết hôn. Những lời tỷ tỷ ngày đó ta vẫn đều nhớ kỹ đấy. Chờ hôm nào nhàn rỗi, muốn thuật lại cho Viên Đại biểu ca nghe qua!”

      Vừa , nàng vừa ra vẻ thân thiết mà tàn nhẫn đập lên cái chân gãy của San Nương phát.

      San Nương làm sao mà chịu nổi cái đập này, lập tức “A” tiếng mà hét lên, ôm chân ngẩng đầu……

      Thực đau như vậy ư?

      Có bảy phần . Ba phần còn lại là nàng giả vờ.

      Quả nhiên, mấy nương thấy Thập Tứ Nương gây họa, vội bên trách cứ Thập Tứ Nương tay chân thô kệch nên thân, bên hốt hoảng thét gọi tìm đại phu. Tin tức truyền tới tiền viện, Ngũ phu nhân vội vàng bỏ mặc hết khách khứa, chạy tới thăm San Nương, lại sai người đem chư vị nương thỉnh tất ra ngoài chỗ ngồi.

      Chờ mọi người tản ra hết xong, San Nương mới ngẩng đầu lên, hướng Ngũ phu nhân thè lưỡi cười, : “ có việc gì lớn, chỉ là bị các nàng ồn ào đến đau đầu.” Lại ôm cánh tay Ngũ phu nhân làm nũng , “Phu nhân đừng vạch trần ta nha.”

      Ngũ phu nhân dở khóc dở cười gõ trán San Nương cái, liền ra ngoài.

      Phu nhân tuy rằng đơn thuần, trong lòng rốt cuộc vẫn trách Thập Tứ biết nặng . Cho nên bên Ngũ lão gia hỏi tới, cũng chỉ phải đợi đại phu xem qua mới có thể biết tình hình.

      Phu nhân câu như vậy, con rể tương lai Viên Trường Khanh nghe xong nhịn được nhíu mày trận, quay đầu nhìn về hướng hậu viện.

      Tiểu lâu Thập Tam nhi ở là kiến trúc cao nhất so với xung quanh. Lúc này từ chính sảnh tiền viện nhìn lại, vẫn chỉ có thể nhìn thấy tầng tầng lớp lớp nóc nhà……
      bornthisway011091, Tôm Thỏ, ngocanh10 others thích bài này.

    2. baongocbt

      baongocbt Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      25
      Hay quá nàng ơi, ủn mông cho nàng nào :-*:-*
      Yến.Yến thích bài này.

    3. Yến.Yến

      Yến.Yến Active Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      247
      Cảm ơn nàng @baongocbt và mọi người theo dõi ủng hộ mình nha. Tháng vừa rùi mình bận quá, giờ mới tranh thủ nghỉ lễ làm tiếp được. Mong mọi người vẫn ủng hộ mình và comment nhiệt tình cho vui cửa vui nhà ạ =D
      Chris_Luu, Hòa Yên Linh, baongocbt3 others thích bài này.

    4. baongocbt

      baongocbt Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      25
      @Yến.Yến thả tym thả tym ủng hộ nàng nhiệt tình <3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3<3
      Yến.Yến thích bài này.

    5. Yến.Yến

      Yến.Yến Active Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      247
      Chương 87: Bạch Trảo (1)

      Tục ngữ , thương gân động cốt bất động trăm ngày. San Nương có thương tích đùi nên dù nàng hay bị giật mình tỉnh ngủ lúc này cũng thể đồng ý mà cho người khác trực đêm bên cạnh.

      Tuy án bắt cóc kia đến nay còn chưa kết thúc nhưng lúc Lý đại bị tri phủ đánh chết, Lý ma ma bị Ngũ lão gia thả . Chưa đến việc lão gia chịu đồng ý giữ Lý ma ma lại, mà chính bản thân Lý ma ma cũng cảm thấy còn mặt mũi nào gặp lại San Nương. Bởi vậy, từ đó còn thấy bóng dáng bà nữa. San Nương cầu xin lão gia vài lần, lão gia cũng chưa chịu đáp ứng phái người hỏi thăm tin tức Lý ma ma. Nàng đành phải tạm thời kiềm chế xuống, chờ vết thương chân tốt lên sau đó mới quyết định.

      có Lý ma ma, tuy rằng phu nhân cấp cho San Nương người khác để sai khiến, nàng vẫn chỉ theo thói quen mà dùng hai người Tam Hoà, Ngũ Phúc. giờ cũng là các nàng mang theo tiểu nha hoàn, mỗi ngày thay phiên nhau canh gác ở ngoài phòng ngủ của San Nương.

      Hôm nay đến phiên Ngũ Phúc làm việc.

      Trong nhà vừa làm lễ cập kê lại còn cả lễ văn định, khiến cả nhà dưới đều bận rộn trận. Ngoại trừ San Nương làm vai chính lại ngoài ý muốn mà tương đối thanh nhàn, mọi người đều quá sức mệt mỏi. Khi chuông đồng hồ Tây Dương dưới lầu đánh 9 giờ, Ngũ Phúc, Lục An sớm chịu đựng nổi mà ngáp liên miên, San Nương lại vẫn còn vô cùng phấn chấn.

      Nhìn Lục An đến cả cặp mắt cũng k mở ra được, San Nương phân phó Ngũ Phúc: “Các ngươi nghỉ tạm , ta xem sách thêm chút nữa rồi ngủ.”

      Ngũ Phúc khuyên giải vài câu, thấy San Nương nghe cũng liền từ bỏ, mang theo Lục An sang giường La Hán trong phòng trà phía tây nghỉ ngơi.

      San Nương xem chính là Tây Dương du ký mà Hầu Thụy tìm về cho nàng. Khi Đại Chu khai quốc, viên quan đứng đầu đoàn đặc phái sứ Tây Dương viết ra. giờ chỉ có Hầu Thụy cảm thấy hứng thú với chuyện Tây Dương, San Nương cũng rất có hứng thú tìm hiểu xem những người cách xa cả đại dương bao la này rốt cuộc sinh hoạt như thế nào. Nàng vừa xem liền mê mẩn, thẳng đến khi Ngũ Phúc ngủ giấc dậy, phát phòng ngủ còn sáng đèn, liền khoác áo sang trách nàng hai câu, San Nương mới cười ngây ngô gấp sách lại, thổi đèn nghỉ ngơi.

      Khi San Nương giật mình tỉnh, vừa mở mắt, chỉ thấy cửa sổ phía nam bàn trang điểm phủ tầng sáng nhạt. Từ cửa sổ mở nhìn ra, có thể thấy ánh trăng sáng ngời bên ngoài cùng với cây lan điếu treo bên khung cửa. Tất thảy nhìn đều yên lặng lại an tường, nhưng San Nương chỉ cảm thấy sau cổ từng đợt phát lạnh, tựa như có cơn gió lạnh biết từ nơi nào chui vào.

      Tức khắc, những bộ tộc mọi rợ ăn thịt người, đám hải tặc giết người cướp của trong sách, tất cả đều lập tức nhảy tới trước mắt nàng. Nàng khiếp đảm mà nhắm mắt lại, vừa muốn quay đầu hướng vào trong giường, bỗng nhiên cảm giác khác thường khiến nàng nhịn được lại mở bừng mắt. Vì thế nàng liền nhìn thấy có cái bóng người màu đen ở cửa phía đông phòng ngủ….

      “Ngũ Phúc!” Lông tơ cả người San Nương dựng hết lên, lập tức nhắm hai mắt kêu tiếng.

      Ngũ Phúc ngủ đến là say cũng bị tiếng kêu này của nàng kêu đến tức khắc tỉnh táo lại, vội cùng Lục An vội vàng bò dậy, chạy vào phòng ngủ.

      nương làm sao vậy? Bị bóng đè sao?” Ngũ Phúc vội vàng thắp đèn lên.

      Theo ánh đèn sáng lên, lá gan San Nương cũng trở lại. Nàng mở mắt ra, hướng về phía bóng người hư hư thực thực kia nhìn lại, chỉ thấy cánh cửa phía đông, cái gọi là “Bóng người”, hoá ra là mành sa được cột lên bằng dây bạc.

      Lúc này biết gió từ nơi nào thổi tới, thổi mành sa kia hơi hơi phiêu động, nhìn liền giống như có người đứng đó.

      San Nương nhịn nổi trận ngượng ngùng, lấp liếm hỏi: “Gió từ đâu ra thế?”

      Tuy rằng lúc này qua lập thu nhưng thời tiết vẫn còn mang theo nắng nóng chưa tan hết. San Nương vốn sợ lạnh sợ nóng cho nên trước khi nàng ngủ có thói quen cho người đóng cửa sổ phía bắc, chỉ mở cửa phía nam.

      Lục An liền cầm đèn thám thính phòng ngủ vòng, trở về ngượng ngùng cười mà : “Cửa sổ phía bắc đóng chặt, gió thổi liền bật ra khe.”

      San Nương đem chăn bọc kỹ người, cười : “Thảo nào ta cứ thấy có chút lạnh.”

      Ngũ Phúc rót chén trà đưa qua cho San Nương, ngáp ngắn ngáp dài: “ nương đúng là. Người ta nắng gắt cuối thu, ta cùng Lục An đều nóng đến mồ hôi đầy người, chỉ có mỗi nương là vẫn ngại lạnh.”

      “Ta vốn là người làm bằng băng đấy.” San Nương tiếp nhận chén trà cười .

      chuyện phiếm vài ba câu xong, ba người lại lần lượt trở về giường ngủ.

      Mãi đến khi trong nhà lần nữa khôi phục yên tĩnh, ngoài cửa sổ phía bắc, bóng người mới nhàng đáp xuống lan can.

      Có thể lại có thể cười, chứng tỏ vết thương của nàng hẳn là việc gì rồi.

      Trong bóng đêm, bóng người màu đen kia hơi hơi mỉm cười, nụ cười khiến cho cả bóng trăng lung linh sông Lạc Mai cũng lay động theo.

      *·*·*

      Những ngày dưỡng thương kế tiếp đối với San Nương mà , chỉ gồm bốn chữ: Ngày tháng an lành. Ăn ngon uống tốt ngủ ngon. Nhờ cái quy củ bất thành văn là nữ tử đính thân đều học nữa, giờ đến chút áp lực bài vở nàng cũng chẳng có, mỗi ngày chỉ lúc kiểm tra bài vở của nhóc mập mới động đến bút mực chút.

      Bất quá, từ giờ trở cũng thể gọi Hầu Quyết là nhóc mập nữa rồi. Chỉ trong hai tháng, dáng người nhóc mập khác nhiều, cao thêm chút lại dần gầy xuống, càng nhìn càng thấy giống San Nương.

      Lúc San Nương nhéo khuôn mặt trêu chọc, nhóc mập nhịn được cãi lại: “Còn phải là tại đám canh xương hầm của ngươi!”

      Ông bà ta xưa nay đều ăn chỗ nào bổ chỗ đấy. San Nương ngã gãy chân, Ngũ phu nhân liền ngày ngày đưa canh xương hầm tới cho nàng uống. Đồ ăn có ngon đến mấy cũng thể ăn hàng ngày, hơn nữa San Nương lại vốn thích ăn thanh đạm. Chỉ là Ngũ phu nhân cứ tha thiết trông mong mà nhìn nàng, khiến nàng đành lòng cự tuyệt ý tốt của phu nhân, đành phải chờ phu nhân để ý liền đem canh phân phát cho Hầu Quyết cùng Hầu Thụy. Sau này, đến cả Hầu Thụy, Hầu Quyết cũng chịu uống canh nữa, San Nương liền dứt khoát đem canh cho Ngũ lão gia. Chỉ cần lấy phu nhân làm lý do, Ngũ lão gia sao còn chỗ nào mà vui.

      hôm, lúc chạng vạng, San Nương gác chân ngồi ở hành lang sửa sang hoa cỏ, Phương ma ma bỗng nhiên mang theo cái giỏ tre vào.

      giờ Phương ma ma được xem như ma ma có mặt mũi nhất bên người phu nhân. So với Mã ma ma trước kia, Phương ma ma càng có năng lực hơn hẳn. chỉ giúp ngày tháng của phu nhân trôi qua êm ả hơn hẳn trước kia, San Nương cũng cảm thấy trong nhà còn điều gì khiến nàng phải nhọc lòng.

      Thấy Phương ma ma tới, San Nương nhanh tay buông mấy đoá hoa cắt dở, lại lệnh cho tiểu nha hoàn đem chậu hoa dọn , cười trêu ghẹo Phương ma ma: “Trận gió nào đem được người bận rộn như ma ma thổi tới đây vậy?”

      “Là gió đông.” Phương ma ma , đem giỏ tre kia bỏ vào trong lòng San Nương, lại cười bảo: “ nương nhìn cái xem có thích hay .”

      San Nương nghi hoặc nhìn Phương ma ma, duỗi tay vạch tấm khăn phủ giỏ tre lên. Chỉ thấy trong giỏ lót tầng vải bông màu lam mềm mại, bông vải đều là loại thượng hạng, có con mèo cả người đen nhánh cuộn lại thành quả cầu lông bé xinh chôn mặt dưới móng vuốt ngủ say. Cả khi San Nương mở cái rổ ra, mèo ta cũng chỉ lười nhác động động cái tai chút xíu.

      San Nương vừa thấy liền nở nụ cười: “Mèo con lười biếng.”

      Nàng duỗi tay bế mèo con lên, lúc này mới phát ra, mèo con cũng phải là toàn thân đen tuyền mà đôi chân trước lúc nãy đặt dưới người là màu trắng. San Nương nâng hai chân trước nó lên đung đưa như vậy mà mèo con vẫn lười nhác nhắm hai mắt, chỉ duỗi đầu lưỡi liếm liếm mũi chút, chọc cho San Nương nhịn được mà nở nụ cười.

      Tam Hoà vừa đúng lúc từ bên cạnh tới, nghiêng đầu cười : “Nhìn thực giống nương lúc ngủ nướng.”

      “Ta ngủ nướng khi nào?!” San Nương lập tức quay đầu phản bác, lúc quay đầu lại, mèo con mở to mắt, vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn nàng.

      Đôi mắt mèo vàng kim sắc sảo, tròng mắt đen nhánh cứ như vậy thẳng tắp nhìn nàng hết sức chăm chú, loại chăm chú này khiến cho San Nương nhịn được mà cảm thấy quen thuộc. Vì thế nàng cũng nhìn chằm chằm mèo con trận. Sau lúc lâu, mèo con chấp nhận chịu thua trước, đạp đạp hai chân sau, tựa như làm nũng mà “Meooo” tiếng.

      Tức khắc, lòng San Nương mềm thành mảnh, đem mèo con ôm vào trong khuỷu tay, ngẩng đầu nhìn Phương ma ma cười : “Đây là cho ta sao?”

      “Chẳng lẽ còn cho ai nữa.” Phương ma ma cười , “ nương thích là tốt rồi.”

      “Từ đâu ra vậy?” San Nương hỏi. Trước đây vì muốn nhìn trộm cảnh tượng Viên Trường Khanh dưới gốc hoa hải đường như đời trước, nàng từng lấy lý do bắt mèo, lừa nhóc mập Hầu Quyết cùng nàng. Chỉ là con mèo kia vốn có chủ, làm cho Hầu Quyết thất vọng phen. Vì thế San Nương lại : “Nhị gia sớm muốn có con mèo……”

      “Con mèo này thể tặng Nhị gia,” Phương ma ma ngắt lời San Nương cười , “Bằng phụ mảnh tâm ý của người ta rồi.”

      San Nương ngẩn ra, bỗng nhiên liền sáng tỏ.

      Khó trách vừa rồi khi trêu ghẹo Phương ma ma bị trận gió nào thổi tới, Phương ma ma lại là gió đông…… “Đông sàng rể tốt”*!


      *”Đông sàng rể tốt”: Sàng là giường: vậy Đông sàng là giường phía Đông. Câu rể Đông sàng bắt nguồn ở tích Đông sàng thản phúc, nghĩa là nằm thẳng bụng giường phía Đông. Chuyện rằng nhà Vương Đạo có nhiều con trai chưa vợ nên Hy Giám mới cho người sang dọ để kén chồng cho con . Đám con trai nhà họ Vương biết thế nên nào cũng lăng xăng tìm cách làm cho khách để ý. Chỉ có Vương Hy Chi là nằm khểnh giường ở phía Đông, coi như có chuyện gì xảy ra. Nghe người nhà thuật lại, Hy Giám biết Hy Chi ắt là rể quý, bèn chọn ngày lành tháng tốt mà gả con cho. Quả Vương Hy Chi là thư gia nổi tiếng; ngày nay hễ đến thư pháp Trung Hoa phải nhắc đến Vương Hy Chi. (nguồn: https://haschema.com/)

      Editor: Ngại quá ngại quá, hứa với mọi người là come back từ 1/5 mà giờ mới hết bận để làm xong. Sau đợt bận này chắc mình cũng rảnh được thời gian nên cố gắng đều đặn trở lại nha. thương <3 <3 <3


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :