1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hàng Ngày Sống Chung Với Muội Khống - Mông Đồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Gà rán siêu to khổng lồ

      Gà rán siêu to khổng lồ Well-Known Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      558
      Chương 13.1:<3<3<3

      Nửa tháng trôi qua, A Thúy bị Thanh Vinh chăm tới mức béo lên vòng, càng thêm vẻ mượt mà phấn nộn, chân tay tròn vo thành từng ngấn. Nàng có thể biểu đạt suy nghĩ của mình, dù chuyện chỉ có thể bập bẹ hai từ.

      Đương nhiên, nàng sớm nhớ được cái tên “A Thúy” của mình, chỉ là danh tiếng “A Thúy” bây giờ còn tốt đẹp nữa, còn gì cần tiếp thu. Cái tên này từ đây bôi đen lịch sử của nàng, sau này vô số lần cảm khái khi còn bé tuổi vô tri: cảm thấy cái tên ấy rất bình thường, cứ coi như là giống “A Hắc” với “Black”

      Bất quá tại nàng vẫn còn trẻ người non dạ mà bình tĩnh…

      “Ca ca!” Tiếng A Thúy nằm tận bên trong giường gọi to.

      “Bảo bảo tỉnh rồi đấy à?” Thanh Vinh ngồi mép giường nghe vậy lập tức đóng quyển “Sách nuôi dạy trẻ”, quay đầu ôn nhu nhìn A Thúy rầm rì bò về phía , mặt toát lên vẻ sung sướng.

      A Thúy nhanh chóng trưởng thành, Thanh Vinh cũng hạn chế kìm nén bản thân, tại nhìn qua là thiếu niên 15,16 tuổi. Thân hình nét tuấn lãng, nhưng vẻ trẻ con mặt vẫn chưa hoàn toàn thối lui, là độ tuổi đẹp nhất.

      A Thúy rất thích nhìn thấy Thanh Vinh như vậy, hình tượng thiếu niên xinh đẹp thanh cao ngạo nghễ(đối với người khác), nàng chủ động gọi “ca ca”, đối với so trước kia dịu dàng hơn nhiều, hề ngày ngày nổi lên ý xấu muốn bắt nạt , tư thế ngày thường thích nhất là ghé vào bụng thiếu niên xinh đẹp, hưởng thụ vuốt ve mềm mại của .

      Tốc độ bò giờ của nàng cũng nhanh hơn nhiều, chỉ chốc lát sau đến bên người ca ca, túm chặt quần áo , nỗ lực muốn đứng lên.

      Thanh Vinh nghiêng đầu nhìn nàng. Trước kia mỗi lần muốn đỡ nàng đều bị hất ra, tại ngoan ngoãn, chỉ là ngồi chỗ nhúc nhích, ngoài miệng ngừng nịnh nọt: “Bảo bảo giỏi quá”, nàng nghe vậy tự đánh giá cao chính mình, vừa rời chỗ dựa liền phát gục xuống.

      Vốn dĩ dựa vào nơi nàng ngã xuống, là rơi vào lồng ngực Thanh Vinh, nhưng lúc ấy chân bỗng mềm , hiểu vì sao oai cái, thân mình được Thanh Vinh đỡ, đầu lại lộ ra bên ngoài, đập vào mép giường, đầu lập tức sưng lên thành chiếc bánh bao.

      là đau a! Sao trẻ con lại có thần kinh mẫn cảm như vậy! Đôi mắt to to tròn tròn của A Thúy tự chủ được mà bịt kín tầng sương mù, chớp mắt, lông mi bỗng bị dính ướt.

      Thanh Vinh bị dọa như vậy, tâm thiếu chút nữa nhảy ra ngoài! Nhanh chóng ôm lấy muội muội muốn khóc, cẩn thận kiểm tra nàng. Trẻ sơ sinh xương cốt mềm, chẳng may bị thương bên trong nguy hiểm!

      Kiểm tra xong từ xuống dưới, cũng may có việc gì. Nhưng chính là bị thương ngoài da cũng đủ làm Thanh Vinh đau lòng, làm thuật chữa trị lúc sau, hắt gao ôm muội muội, hôn lên chỗ nàng bị thương, vội vàng xin lỗi: “Bảo bảo khóc bảo bảo khóc…. Đều do ca ca! Đều do ca ca!...”

      A Thúy chỉ cần trận đau kia qua , kỳ cũng có việc gì. Bất quá nàng ở trong lồng ngực ca ca, tròng mắt lặng lẽ xoay chuyển, nước mắt chưa kịp khô đột nhiên gào khóc lên.

      Từ trước đến nay chỉ cần A Thúy gào cái, đại não Thanh Vinh liền trở nên trống rỗng, tắc khắc càng thêm hoảng hốt, bối rối mà vỗ vỗ nàng: “ khóc…. Bảo bảo khóc được ? Bảo bảo của chúng ta ngoan nhất! khóc được ?....

      A Thúy có tinh thần, vừa khóc vừa liều mạng đẩy Thanh Vinh: “Chán ghét…. Ca ca! Chán ghét! Ghét nhất!”

      Thanh Vinh vỗ tiểu bối đột nhiên dừng tay lại, tin tưởng thấp giọng lẩm bẩm: “Bảo bảo cái gì?”

      “Chán ghét ca ca! Ghét nhất!” Nghe được , A Thúy mồm miệng ràng phun ra mấy chữ, ngẩng gương mặt phủ kín nước mắt nhìn về phía thiếu niên, lại phát gắt gắt gao nhìn nàng chằm chằm, sắc mặt trắng bệch, người mặc quần áo đỏ vàng vui tươi, thế nhưng gương mặt lại mười phần đáng thương, như bị kích mà lung lay sắp đổ.

      phải đâu?! Lời của trẻ con mà cũng tin??? A Thúy chỉ cảm thấy trong lòng vạn con thảo nê mã lao nhanh ra, cốt truyện phải thế này a! Thế này nàng làm sao vui sướng tiếp tục!

      có biên pháp, trấn an thiếu niên xinh đẹp kiêm cha mẹ áo cơm là quan trọng nhất, A Thúy bất đắc dĩ vươn tay vỗ vỗ , làm ra bộ dáng kiêu căng: “Cho nên ngươi phải thương ta! Ôm ôm ta nhiều ta liền chán ghét ngươi!”

      Nghe được A Thúy giải thích, thân thể căng chặt của Thanh Vinh dần thả lỏng, chỉ cảm thấy thái dương nhảy thình thịch, lúc này mới phát hiên hô hấp thông, liền thở dài nhõm, hôn lên mái đầu trơn bóng của muội muội, đem nàng ôm chặt. Dán lên gò má non mịn của muội muội, biết là hỏi nàng hay là lẩm bẩm tự : “Đương nhiên là thương bảo bảo. Bảo bảo của chúng ta ngoan như vậy, chán ghét ca ca, có phải hay ? Ca ca bảo bảo sao có thể chán ghét ca ca….”

      A Thúy ngắm nhìn thần sắc có chút quái dị, quá tình nguyện gật gật đầu.

      Cảm nhận được động tác của nàng, Thanh Vinh ánh mắt ôn nhu, nặng nề hôn nàng chút, muốn mở miệng, ngoài của truyền vào tiếng Linh Khuê cầu kiến.

    2. Gà rán siêu to khổng lồ

      Gà rán siêu to khổng lồ Well-Known Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      558
      Chương 13.2:
      A Thúy đối với giọng của Linh Khuê so với tử thần khác biệt lắm! Mỗi lần xuất , nàng phải uống chén thuốc đen như mực lại chua xót. Hơn nữa làm nũng với ca ca cũng vô dụng! sớm chốn ra ngoài, chờ Linh Khuê cho nàng uống thuốc xong mới tiến vào.

      Lúc trước A Thúy đột nhiên gào khóc ghét ca ca, đúng là bởi vì nàng tính thời gian, cảm thấy sắp đến giờ uống thuốc, liền tưởng rằng Thanh Vinh thấy áy náy nàng bị thương, bỏ qua lần uống thuốc này. Ai ngờ trực tiếp nâng cấp kịch bản lên thành “muội muội nhẫn tâm vứt bỏ ca ca”…

      còn cách nào, nàng cũng muốn nhìn dáng vẻ đau lòng của mĩ nhân, đành phải từ bỏ.

      Bất quá nhìn thấy Linh Khuê bên ngoài, A Thúy thua keo này liền bầy keo khác.

      “Bảo bảo đau.”

      Nàng đẩy Thanh Vinh phát, chỉ vào thái dương bị thương của mình, nước mắt lưng tròng ghé vào bụng , đáng thương vô cùng nhìn . Trải qua nhiều lần thí nghiệm, nàng phát ra ca ca bao giờ cự tuyệt khi nhìn thấy biểu tình cầu xin này của nàng. Tuy rằng chưa bao giờ thoát được uống thuốc, nàng vẫn từ bỏ làm nũng thoát kiếp này.

      Hơn nữa nàng cũng vừa quá đáng thương , so với bình thường đâu có giống nhau?

      “Ca ca hôn hôn liền đau.” Thanh Vinh động nửa người , thương tiếc hôn lên đầu muội muội còn sưng, “Đều là ca ca sai. Ca ca xin lỗi bảo bảo được ?”

      “Đau!” A Thúy cọ cọ ngực ôm lấy cổ , “Đau!”

      Thanh Vinh nhăn mi lại, vẫn đau sao? Chẳng lẽ bị thương đến xuong cốt, chỉ là kiểm tra thấy? bên nâng đầu của muội muội cẩn thận xem xét, bên truyền gọi Nam Ương lại đây.

      Nhưng xem lại lần cũng thấy vấn đề gì, ôm lấy muội muội ngời dậy, nhàng vỗ nàng trấn an: “Bảo bảo ngoan, đợi chút nữa Nam Ương thúc thúc xem cho ngươi.” xong nhớ tới Linh Khuê còn ở bên ngoài, vừa muốn mở miệng gọi vào, bị muội muội trong lồng ngực bịt kín miệng.

      A Thúy thấy ca ca nghiêng đầu, trong lòng biết ổn, vội che miệng lại, mi nhíu nhíu, miệng chu lên: “A Thúy đau đầu! cần uống thuốc thuốc đâu!”

      Đáng thương cho nàng lâu dài bị điệp từ tẩy não, vẫn luôn cho rằng “thuốc” phát là “thuốc thuốc”, từ đó đều suy ra những từ ngủ như thế này phải phát hai lần…

      Thanh Vinh nhìn bộ dáng của nàng, liền nghĩ đến phía trước nàng kêu đau đầu, tại có cái gì hiểu ?! Kéo bàn tay che miệng , nhìn nàng chu mỏ mà buồn cười: “Hóa ra là vì muốn uống thuốc a! Ngươi này tiểu phôi đản….”

      Nam Ương phủ đệ rất gần, lúc này gần tới cửa rồi. Thanh Vinh vốn định bảo cần tới nữa, nhưng nếu tới, giúp A Thúy kiểm tra chút cũng tốt, liền bảo hai người tiến vào.

      Ai ngờ vào lại là ba người. Linh Khuê còn mang đến bé trai sau bảy tuổi.

      A Thúy bĩu bĩu mội ghé vào lồng ngực ca ca, tùy tiện ngắm liếc mắt cái, thấy hứng thú. Rốt cuốc trước đó có Thanh Vinh phiên bản tiểu shota môi hồng răng trắng mỗi ngày ở trước mặt nàng, tầm mắt vô ý bị nâng lên cao. Tiểu nam hài Linh Khuê mang đến chỉ có thể gọi là xinh đẹp bình thường, lọt được vào mắt nàng.

      Từ khi nam hài kia tiến vào, Thanh Vinh vẫn luôn cẩn thận quan sát biểu tình của muội muội, thấy bộ dáng nàng hứng thú, vui đối với Linh Khuê liền hơi lui chút.

      Đối mặt với quân thượng mặt lạnh, Linh Khuê tỏ vẻ đáng thương. vốn nghĩ dù sao khi tiểu chủ tử uống thuốc quân thượng có ở đó, liền dứt khoát mang đứa trẻ này đến. đúng là nên như nghĩ nhiều như vậy, kết quả là trong lúc vô tình phạm phải điều quân thượng kiêng kị.

      Mà Nam Ương, lúc nhìn thấy tiểu hài tử kia biểu tình liền ngưng trọng, cũng biết Thanh Vinh truyền đến muốn làm gì, thế nhưng Thanh Vinh buông A Thúy trong lồng ngực ra, ý bảo hai người cùng ra ngoài .

      Vì thế trong phòng chỉ còn thừa lạ A Thúy và tiểu nam hài.

      Mà qua thời gian rất lâu, ba người biết ra ngoài chút gì đó mãi có trở về.

      A Thúy có chút nhàm chán, liềm nheo mắt, nhìn đến bé trai nhìn thẳng tắp mệt kia, mặt ngơ ngác, nhưng có chỉ có mỗi làm bạn chơi cùng.

      Nàng “A a a” muốn hấp dẫn ánh mắt tiểu nam hài , kết quả cả người ta ánh mắt đều có nhìn đến.

      Đại khái là cần tiếng người mới được? A Thúy liền thăm dò thử kêu tiếng: “Tiểu ca ca?”

      Vẫn là thèm để ý đến nàng.

      Vì thế nàng liền biến thành bạch xà, hơi hơi mở miệng lộ ra răng nanh.

      thanh tê tê tê rốt cuộc cũng hấp dẫn ánh mắt tiểu nam hài, nhưng cũng chỉ có như vậy, liếc mắt cái liền xoay trở về, lông mày cũng chưa run chút. A Thúy cuốn cuốn cái đuôi, nàng rốt cuộc cùng tìm được người so với thị nữ giả bộ hơi hơi sợ càng nhàm chán, chính là gương mặt hoàn toàn vô tình.

      Nếu sợ, vậy đừng trách nàng a.

      A Thúy bò xuống giường, vòng quanh tiểu nam hài vài vòng, vẫn như cũ bất động, nàng quấn lên phía sau thân , mà vẫn có ý tứ muốn xoay người.

      A Thúy vừa lòng mở miệng rắn, miệng há to, làm bộ muốn cắn .

      Lấy hình thể của A Thúy tại, miệng há to bằng với gương mặt của tiểu nam hài.

      Tiểu nam hài vẫn là luôn bất động.

      A Thúy lòng thở dài, miệng đóng lại, thôi chính mình chơi với cái đuôi .

      Nhưng mà trong nháy mắt nàng đưa lưng về phía tiểu nam hài bò về phía giường, tiểu nam hài biết từ chỗ nào móc ra con dao nhọn, đột nhiên nhắm ngày chỗ bảy tấc của A Thúy đâm xuống.

    3. thongminh123

      thongminh123 Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      30
      Truyện hay quá! Mong gà con đừng drop nhá! Thanks

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :