1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      11 Cung tiễn

      tên là gì?” đường chạy trốn, Muri mới hỏi ra câu hỏi quá muộn màng này.

      Ban đầu nghĩ tới người trong lồng sắt tên là gì, sau đó hai người lên đường cùng nhau, trực tiếp xưng hô là “”. Càng nhiều lúc, ở trong lòng gọi nàng là nữ nhân tóc đỏ, bởi vì tóc đỏ của nàng so với những người khác quá bắt mắt, hơn nữa ở trong mắt càng ngày càng nét.

      Câu hỏi là buột miệng thốt ra, hỏi xong cũng có phản ứng gì, giống như chỉ là thuận miệng hỏi.

      Mellie sửng sốt chút, cũng thuận miệng trả lời: “Tôi tên là Mellie, cậu có thể gọi tôi là Mel.”

      “À.” Muri gật đầu tỏ vẻ hiểu, nhưng kế tiếp vẫn cứ giống như trước, gọi tên nàng.

      Bọn họ đường đào vong, chung quanh trừ lá cỏ thưa thớt, nhìn thấy bất kì động vật và thực vật nào khác. Từ sau lần đầu tiên gặp gỡ những người áo đen đó, bọn họ lại gặp lần chặn đường vây đuổi, cũng là tổ hợp của mục sư áo đen và chiến sĩ thánh đường.

      Muri lần đầu tiên ăn mệt, lần thứ hai căn bản cho bọn họ cơ hội bao vây , thấy bọn họ liền chạy, làm nhóm người này chạy theo cả đêm. Ngựa cũng mệt chết, đám kia bỏ ngựa đuổi theo, cuối cùng vẫn toàn bộ thoát lực, trơ mắt nhìn Muri phía trước kéo ra khoảng cách càng xa, còn quay đầu trào phúng mà hừ tiếng với bọn họ.

      Mellie từ đầu tới đuôi chỉ ngoan ngoãn co ở trong lòng ngực Muri, thêm phiền toái cho , đường đút cho chút nước.

      “Cậu mệt ? chạy lâu.” Nửa đường, lúc Mellie đút nước lại hỏi .

      Muri đẩy cái mũ đầu lâu của mình đến đỉnh đầu, lộ ra non nửa khuôn mặt tròn lông trắng xù xù, ngữ khí kiêu ngạo lại để bụng, “Trước kia ta liên tục chạy ba ngày ba đêm còn sợ, bọn họ đuổi kịp ta.”

      Xác , những người đuổi theo bọn họ đó đều mệt phải dừng lại giữa đường, đến động thủ cũng thể tìm được cơ hội, tức giận ở phía sau mắng to vô năng.

      Tách khỏi bọn họ, Muri dừng lại tìm nơi tránh gió an toàn, ôm cánh tay nằm xuống tại chỗ, bắt đầu hô hô ngủ say, ước chừng vẫn bị mệt mỏi.

      Mellie ngủ ở trong ngực , cũng mệt, liền kéo mũ đầu lâu ra, muốn lau mặt cho , kết quả phát tuy rằng thân da lông lại căn bản ra mồ hôi, chỉ có lông trắng bị quần áo và cái đầu lâu ép dán xuống, có thể để nàng hỗ trợ trải chút.

      Bởi vì được chải lông tương đối thoải mái, Muri tránh ra, cái mũi đen ướt át động đậy, còn hừ hừ hai tiếng. Bất quá thực nhanh liền phát như vậy quá thành thục, vội vàng khắc chế mà dừng lại, chịu phát ra bất kì thanh gì nữa.

      Mellie chải vuốt lông đầu cho , lại nhìn nhìn vết thương. Trong khoảng thời gian ngắn, miệng vết thương sắp khỏi, tốc độ khép lại như vậy làm người ta khiếp sợ, Mellie kinh ngạc lại cảm thấy yên tâm rất nhiều.

      Nàng đứng dậy nhìn chung quanh, muốn tìm chút đồ ăn. Dạo qua vòng, hề có thu hoạch gì.

      Với Muri săn thú nhìn qua thực dễ dàng, với nàng lại trở nên dị thường khó khăn. Những con mồi đó, cho dù là động vật nhất đều có tâm cảnh giác mãnh liệt, đợi nàng nhìn chạy mất.

      Động vật lớn chút càng có cách nào, nếu phải chạy trốn đặc biệt nhanh khiến nàng đuổi kịp chính là nàng cũng dám săn, nếu tiến lên, chỉ sợ là nó ăn mất nàng.

      Mellie nhớ tới bộ dáng Muri dùng các loại vũ khí, cũng sinh ra ý tưởng muốn học sử dụng, cho dù lợi hại như Muri cũng có thể tàm tạm.

      Cách đó xa Muri nằm bỗng nhiên từ mặt đất nhảy dựng lên, Mellie nghe thấy tiếng động, quay đầu lại nhìn, thấy chạy như bay tới, lại nháy mắt lướt qua nàng, nhào về con thú mới vừa tới, đến chốc lát mang theo cơm chiều trở về.

      ngày ăn cái gì Muri ăn vô cùng ngon miệng, nghe thấy Mellie dò hỏi về chuyện học sử dụng vũ khí, hai con mắt tròn xoe chớp chớp, giơ tay liền túm lấy cánh tay Mellie.

      Mellie cảm giác cánh tay mình bị tay hoàn toàn bọc lấy, cũng chưa dùng lực, nàng cảm giác cánh tay mình muốn rớt.

      “Á――”

      Nghe nàng hút khí, Muri hoảng sợ, giống như bị bỏng mà nhanh chóng buông cánh tay nàng ra.

      “Tay như vậy, còn có sức lực, biết dùng vũ khí cũng đánh thắng được người khác…… đến kiếm cũng cầm nổi.”

      Mellie ủ rũ cụp đuôi, xoa xoa cánh tay mình phiếm hồng, “Tôi đây còn có thể học cái gì.”

      Muri vừa nhìn nàng vừa mồm to ăn thịt, nữa, Mellie cũng đề cập tới, chỉ tự mình buồn rầu.

      Bọn họ lần thứ ba gặp chiến sĩ thánh đường, lần này tương đối ít, chỉ có vài người.

      Muri nhăn cái mũi lại, vẫn lên đánh cùng bọn họ, chuẩn bị tránh .

      Lần này, trong số bọn họ có cung tiễn thủ. Nữ cung thủ tư táp sảng cưỡi ngựa chạy như điên ở đằng trước, nhìn thấy mục tiêu xuất , ngồi dậy kéo cung, bắn mũi tên ra.

      Tiếng mũi tên bay xé gió thực ràng trong tai Muri, nâng bàn tay lên trực tiếp bắt được mũi tên, làm mấy chiến sĩ kia nhìn đến hoài nghi nhân sinh.

      làm bị thương cũng thôi, còn trực tiếp túm được như vậy, mũi tên đó uy lực cũng phải là tùy tùy tiện tiện có thể bắt được!

      Cung thủ bắn ra mũi tên cũng bắt đầu hoài nghi chính mình, ngày thường người khác khen nàng thần xạ thủ chẳng lẽ là đùa sao?! Kẻ đó bắt mũi tên của nàng sao giống như chơi đùa vậy!

      Muri quay đầu lại nhìn mấy người kia, nhìn thấy nữ cung thủ đằng trước, bỗng nhiên đột ngột xoay người cái, chạy tới chỗ bọn họ.

      Đám người kia nghĩ tới chạy trốn lại đột nhiên quay đầu xông lên, lập tức có chút hoảng loạn.

      ―― Chiến tích của ma thú hỗn huyết này được thông báo cho toàn bộ các thánh đường trong thành trì quanh đây, mình cơ hồ phế bỏ mười mấy chiến sĩ, mấy chiến sĩ tinh được bọn họ sùng bái đều thua tay .

      Mấy người theo bản năng ghìm ngựa, nhưng nhất thời dừng được, Muri chạy so với ngựa còn nhanh hơn, hai bên thực mau tiếp cận. Muri mặc kệ những người khác, chân đá ngã con ngựa đằng trước.

      Lập tức cung thủ kinh hô tiếng muốn ổn định thân thể, Muri kéo mạnh tóc làm cho ta ngã từ ngựa xuống, trực tiếp đoạt cung và bao đựng tên, lại quay đầu mạnh mẽ tiếp tục chạy về phía trước, vứt bọn họ lại sau.

      Chiêu thức thao tác ấy làm mọi người ngây dại, bọn họ hỗn loạn trận, mấy người đều xem cung thủ bị đoạt đồ còn ngã xuống ngựa kia, thể kịp thời đuổi theo.

      Mellie ôm cổ Muri ổn định thân hình, cũng từ vai nhìn ra sau.

      “Mẹ! đoạt đồ của chúng ta!”

      “Cung của ta! Cung của ta! Ma thú đoạt cung rồi! Cái cung thực quý, ta vừa mới mua được bao lâu!”

      Muri đem cung và tên đoạt được đưa cho Mellie.

      “Vừa rồi nữ nhân kia cánh tay cũng rất , ta dùng cái này, cũng có thể dùng cái này.”

      Mellie phản ứng lại, đây là tự giải quyết vấn đề hai ngày trước kia của nàng, ôm cung tiễn ngơ ngác mà nhìn cằm đầy lông xù xù.

      Từ khi sinh ra, lần đầu tiên nhận được lễ vật. Nàng cảm giác được quan tâm, được thương.

      …… Hóa ra là cảm giác thế này.

      Nàng bỗng nhiên duỗi tay ôm lấy cổ Muri, ôn nhu mà hôn lên cái mũi ướt át của cái.

      Muri mạnh mẽ bị lảo đảo cái, thình thịch ngã về phía trước, mặt chạm đất.

      thực mau mặt xám mày tro mà bò dậy, Mellie bị ôm vào trong ngực nhưng ra bị ngã thế nào, cung tiễn rơi mặt đất. banh mặt nhanh chóng nhặt cung tiễn lên ném vào trong ngực Mellie, lại banh mặt chạy phía trước, dẫm lên mặt đất kêu ầm ầm.

      Mellie: “……” Cố nín cười, chôn mặt vào trong lòng ngực mình.

      Cậu em Muri bị ngã, bộ dáng đáng cực kì.

      Nàng xông lên muốn giúp vỗ vỗ bụi bặm mặt, đột nhiên Muri ngửa ra sau tránh , lòng còn sợ hãi mà : “ thể lại làm giống như vừa rồi!”

      Mellie thấy cảnh giác mà dựng lỗ tai lên, vội vàng buông tay, “ , tôi , cậu đừng sợ.”

      Muri phục: “Ta sợ!”

      xong yên lặng đội lại mũ đầu lâu củamình, biến trở về bộ dáng thần bí lại hung tàn kia, chịu lộ mặt.

      Mellie được cây cung tốt. Lúc dừng lại nghỉ ngơi, nàng liền thử kéo cung bắn tên. Cần phải dùng sức lực rất lớn mới có thể kéo ra, đến chốc lát cánh tay liền nhức mỏi, tay cũng đau mà đến mũi tên cũng chưa thể thành công bắn ra.

      sao, luyện tập nhiều tốt lên.” Nàng thử suy nghĩ theo hướng lạc quan.

      Khi Mellie có thể kéo cung, xiêu xiêu vẹo vẹo bắn ra mũi tên, bọn họ tới cánh đồng hoang vu rét lạnh.

      Thời tiết ràng càng ngày càng lạnh.

      Mục sư áo đen và kỵ sĩ thuận theo buông tha mà đuổi theo Muri, cơ hồ là khiến chạy tới nơi này.

      Muri tiếp tục về phía trước, nhìn qua có chút do dự.

      “Bọn họ vẫn luôn đuổi theo ta, ta muốn về phía trước.”

      Mellie thuần thục mà nhóm lửa, ngồi ở bên đống lửa: “Trở về…… về vùng địa cực sao?”

      Nàng từng nghe lúc trước vẫn luôn ở vùng địa cực, nghe nơi đó thực lạnh, còn có rất nhiều ma thú ―― nơi đó cơ bản chính là địa bàn của ma thú.

      “Ừ, , nhân loại ở vùng địa cực là sống nổi.” Muri nghiêm túc .

      nhớ tới ông nội.

      Từ khi có ý thức, xung quanh chính là tuyết trắng lạnh băng mênh mông vô bờ, đói khát là cảm giác rệt nhất trong thân thể . Lúc sắp đói chết, là ông nội nhặt về từ sông băng.

      Ông nội là nhân loại mặc áo đen, tự xưng là tu sĩ khổ hạnh, biết vì nguyên nhân gì mình ở vùng địa cực. Ông nuôi nấng Muri thời gian, dạy dỗ ít đồ vật.

      Muri phải thực hiểu ít lời ông từng , đợi lớn đến lúc có thể lý giải những lời này, ông nội chết . Từ đó về sau, nơi này cũng chỉ còn mình .

      Nhân loại ở vùng địa cực thực dễ chết, bọn họ quá yếu ớt.

      Muri lại nhìn Mellie. người nàng có lông dày, có móng vuốt và hàm răng sắc bén, sức lực nho , đến ma thú non yếu nhất vùng địa cực cũng đánh lại.

      Khẳng định càng dễ chết.

      “Nhưng mà, tôi biết mình còn có thể đâu.” Mellie ôm cung tiễn, đáy mắt nhấp nhánh ánh sáng lộ ra chút mờ mịt cùng u sầu.

      Muri cũng nghĩ, nếu đặt nàng ở nơi này, chừng lập tức bị dã thú ngậm ăn luôn.

      do dự : “Nếu ta đưa đến tòa thành?”

      xong bắt đầu tính toán vòng lớn, đưa người vào trong thành.

      Mellie: “Cậu thể tới gần thành trì có người, bị bọn kỵ sĩ thánh đường phát .”

      Muri lại lần nữa cường điệu: “Ta sợ bọn họ, chỉ là muốn giết bọn !” chút cũng chịu thua.

      Mellie nhịn được khóe miệng nhếch lên, thực nhanh lại hạ xuống.

      “Tôi muốn vào trong thành.” Trong ánh mắt nàng mang theo mong đợi, nhìn chằm chằm Muri, “Tôi thể cùng cậu trở về sao?”

      Muri còn do dự, “Nhưng vùng địa cực rất lạnh, đông chết.”

      Mellie : “Tôi rời khỏi cậu, thực nhanh cũng chết, nếu như thế, tôi tình nguyện đông chết ở vùng địa cực.”

      Nàng thấy ràng thế giới này hỗn loạn vô trật tự, hơn nữa nàng ràng thấy mình người có tương lai bi thảm. muốn làm hàng hóa và đồ chơi mỹ lệ, cũng muốn trở thành cường đạo ăn thịt đường.

      Buông cung tiễn, nàng đến trước mặt Muri, bắt lấy bàn tay to của , “Đừng ném tôi lại ở chỗ này.”

      Muri cảm giác lông người dựng lên, nếu mặc quần áo, tại toàn bộ thân thể nhìn qua đều phồng lên vòng.

      Thấy Mellie càng dựa càng gần, giật giật, có chút lắp bắp : “Được, được rồi.”

      Ý thức được thanh mình quá mềm, lại nháy mắt đứng dậy, ngữ khí cứng rắn : “Ta nỗ lực để cho chết.”

      Mellie lúc này mới cười, quơ quơ bàn tay to của , “Tôi cũng nỗ lực sống sót.”

      PS: Ai cũng thích có co gấu bông trắng là to là mềm
      sabera.tran, Alice Huynh, Trúc Khải6 others thích bài này.

    2. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Gấu bông trắng là gì
      đây còn biết bảo vệ, kiếm đồ ăn kìa
      Thanks editor
      heavydizzyTiểu Ly 1111 thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      12 Vùng địa cực

      Nhiệt độ hoàn toàn từ nóng bức trở thành rét lạnh, mặt đất là mảnh sương trắng ngưng kết, bụi tuyết theo gió lạnh lượn vòng.

      Mellie dùng áo choàng gắt gao bao lấy chính mình, nàng mặc vào quần áo dày, giày cũng bằng da. Giày ấm áp nhưng vừa chân, hơi có vẻ rộng, dù sao cũng là lâm thời đoạt từ người chiến sĩ thánh đường đuổi giết bọn họ, thích hợp cũng có cách nào.

      Giày đạp mặt đất, nhánh cỏ bị đóng băng phát ra tiếng lộp cộp. Nàng ở bên Muri, sắc mặt có chút đỏ, hô hấp hơi dồn dập.

      Nàng bôn ba lâu rồi, khó tránh khỏi cảm thấy mỏi mệt.

      Càng về phía trước, bọn họ nhìn thấy cảnh sắc càng đơn điệu, đến màu sắc dư thừa cũng có. Nơi này thậm chí còn chưa tới phạm vi vùng địa cực, lạnh đến làm người ta có chút chịu nổi.

      Mellie cố hết sức mà về phía trước, theo sát bước chân Muri. Nàng thoáng kéo áo choàng ra che miệng lại, muốn trò chuyện dời chút lực chú ý của mình.

      “Muri, lúc trước vì sao cậu rời vùng địa cực?”

      “Vùng địa cực có mấy tháng nhiệt độ cao ấm hơn chút, có người vào săn ma thú, chính là những người thánh đường đó, bọn họ quá phiền.” Muri trở lại nơi này, cảm giác được hơi thở lạnh băng trong khí, như cá gặp nước, càng có lực, bất quá đến cái này trong giọng của đều là cao hứng, “Ta tránh bọn họ mới chạy ra.”

      Lại : “Từ lúc sinh ra ta ở vùng địa cực, cũng muốn ra ngoài xem.”

      Mellie thở hổn hển: “Vậy cậu thích thế giới bên ngoài này sao?”

      Muri dứt khoát : “ thích.”

      Mellie: “Thế giới bên ngoài làm cậu cảm thấy thất vọng?”

      Muri: “Quá lãng phí.”

      “Lãng phí?” Mellie quá hiểu .

      Muri: “Ở vùng địa cực, ta bắt giết con mồi đều để làm đồ ăn, ở bên ngoài ta giết phần lớn là người, người lại thể ăn, lãng phí.”

      là…… cái nhìn săn thú thuần phác.

      Mellie nhìn thấy trong miệng mình phun ra hơi trắng, nàng cười chút, dưới chân bỗng nhiên bị vướng, quỳ rạp xuống đất.

      Nàng nghẹn hơi về phía trước, nhưng lần này ngã, có chút thoát lực đứng dậy nổi.

      Thân thể bẫng, Muri ôm nàng lên, “ mệt mỏi?”

      Mellie: “…… Ừ.”

      Muri: “Ta đây ôm vậy.”

      Thấy hình như cũng ghét bỏ, Mellie chậm rãi thả lỏng phần lưng, nằm ở trong ngực dày rộng, bình phục bản thân hô hấp dồn dập.

      Mellie coi là mình theo Muri cùng nhau lên đường, nhưng Muri chỉ coi là cùng nàng tản bộ. đoạn đường ngắn như vậy với còn chưa tính là làm nóng người.

      vẫn để nàng ở bên cạnh chậm rì rì mà như vậy là bởi vì cảm giác được những chiến sĩ thánh đường đó đuổi theo tới đây.

      Bình phục hô hấp, Mellie cảm giác bởi vì lên đường người toát mồ hôi mà dần dần biến thành lạnh lẽo, nhịn được càng tới gần Muri hơn, dù cách tầng quần áo, nhiệt độ người cũng nhiễm tới người nàng, quá ấm áp.

      Nàng lặng lẽ phát ra tiếng than thở thoải mái.

      “Nơi đó có con thỏ.” Muri nhìn cách đó xa .

      Mellie giãy giụa bò dậy, “Nơi nào?”

      mặt đất đều là mảnh trắng xóa , nàng nhất thời tìm thấy con thỏ cũng màu trắng.

      Muri cũng bỏ nàng xuống, chỉ thay đổi tư thế, cái cánh tay đặt ngang ở trước ngực, cho nàng ngồi lên, cánh tay kia chặn ở trước ngực nàng, “Ta tới gần hơn là có thể thấy được.”

      Mellie nhanh chống lấy cung tên đặt lên, tìm kiếm lúc ở phía trước, rốt cuộc nàng nhìn thấy có cái gì giật giật.

      “Ở nơi đó!” Nàng hạ giọng, ngậm miệng cẩn thận mà nhắm thẳng con mồi.

      Mũi tên bắn ra, cũng chưa bắn vào trong phạm vi cách con thỏ 3 mét, xiêu xiêu vẹo vẹo cắm xuống mặt đất.

      Mellie thấy nhiều thể trách, thở dài, dựa cái ót vào ngực Muri, ngửa đầu nhìn cằm , “Lại bắn trúng.”

      Muri hề có tâm tự giác, thẳng: “Trước nay chưa từng bắn trúng.”

      Con thỏ chấn kinh chui vào cái hang chạy mất, Muri ôm nàng nhặt mũi tên lên, “Lần sau lại bắn.”

      Mellie: “Được, tôi chăm chỉ luyện tập!”

      Về sau có thể giúp đỡ săn thú tốt rồi.

      Lộ trình tiếp theo, bọn họ dừng dừng, Mellie nghỉ ngơi tốt tự mình xuống dưới đoạn, chờ đến khi mệt mỏi Muri liền ôm nàng , đường gặp được động vật , đều dừng lại cho Mellie thử cung tiễn.

      khu vực quanh vùng địa cực này là vùng đất lạnh hoang vu phủ sương trắng, lâu dài trong cảnh sắc hề biến hóa, thực dễ dàng làm cho con người phát cuồng, Muri cũng thích nơi như vậy, so sánh ra càng thích đất tuyết bên trong vùng địa cực.

      Nhưng lúc này đây, thêm nhân loại, chỉ cảm thấy giai đoạn này so với trước đây chính mình chạy nhanh thời gian còn ngắn hơn, lập tức trôi qua.

      “Đến vùng địa cực.” Muri đẩy ra mũ đầu lâu đầu, ngửa đầu tùy ý gió thổi bông tuyết đầy đầu .

      Trong giọng của có chút nhảy nhót, như là đứa con lần đầu tiên lãng du trở về nhà, gấp chờ nổi.

      Mellie dựa vào người hấp thu ấm áp, cũng đứng dậy nhìn nhìn chung quanh, tò mò hỏi: “Chung quanh có ký hiệu gì, cũng có cột mốc biên giới, làm sao cậu biết đây thuộc về phạm vi vùng địa cực?”

      Muri: “Cảm giác.” , tay kéo áo choàng của mình ra phía trước, bao lấy Mellie trong lòng ngực, gia tốc chạy về phía trước.

      Áo choàng của bị những chiến sĩ thánh đường chém vào, bên có rất nhiều vết rách, Mellie xuyên qua lỗ thủng nhìn ra bên ngoài, nghe thấy vừa chạy vội vừa hô to tiếng biểu đạt cảm xúc, trong trời đất đều quanh quẩn tiếng hét của .

      tiếng rống to qua , bầu trời tuyết rơi càng dày đặc.

      Mellie cảm nhận được cảm giác Muri , cảm giác vùng địa cực chính là chữ ―― lạnh.

      Lạnh hoàn toàn bất đồng với vùng đất lạnh phía trước, lạnh thâm nhập cốt tủy, lạnh đến thuần túy. Nàng nằm ở trong lòng ngực Muri, vẫn nghe thấy thanh hàm răng mình lạnh đến run lộp cộp, đành phải nâng tay lên dùng ngón tay giữ lấy hàm răng.

      Nàng ở thế giới của mình cũng trải qua rất nhiều mùa đông, cũng có tuyết lớn, nhưng so sánh với nơi này, mùa đông nàng từng trải qua quá ôn nhu, tuyết ôn nhu mà bao trùm hoa viên, rừng rậm và đất hoang xung quanh. Dưới tuyết lớn, hoa cỏ còn chờ đâm chồi, cây cối cũng ở dưới màn tuyết trắng vào giấc ngủ, ngẫu nhiên còn có rất nhiều động vật chạy nền tuyết.

      Nhưng nơi này thế, nơi này tuyết dày mà lạnh thấu xương, giống đao. Rét lạnh từ mỗi khe hở chui vào, muốn làm nàng đồng hóa cùng rét lạnh nơi này, tắt độ ấm trong thân thể.

      Theo Muri về phía trước, Mellie ngừng gõ hàm răng, thân thể cũng tự giác bắt đầu phát run lên.

      Muri phát giác, dừng bước chân lại cúi đầu xem nàng.

      lạnh như vậy ?”

      “…… Ta vẫn là đưa trở về.”

      Mellie cọ ngực đột nhiên lắc đầu, thanh phát run: “, cần, chờ tôi quen , quen là tốt rồi.”

      Đây là nàng lựa chọn, cho dù đông chết ở nơi này, nàng cũng cảm thấy thống khổ. Nàng mong muốn rất nhiều thứ, chỉ hy vọng có thể có lựa chọn mà thôi.

      Nàng khống chế được mà phát run, Muri cảm thụ đến rành mạch, nàng tựa như con vật gần chết đáng thương.

      Tóc màu đỏ ở trong lòng ngực , là màu sắc tươi đẹp nhất trong thế giới màu trắng này. Muri duỗi tay sờ sờ lên đầu nàng, bỗng nhiên kéo quần áo của mình ra, nhét nàng vào trong.

      Mellie cảm giác có chút trì độn, dính sát vào ngực , cảm giác mặt có chút ngứa, lúc này mới phát tay còn sờ thấy vải thô ráp, mà là lông trắng mềm mại. Nàng vô ý thức mà sờ soạng trong chốc lát, đôi tay vây quanh lên.

      Muri bị Mellie cuộn tròn trong lòng ngực sờ cho lông cả người đều thích hợp, theo bản năng muốn quăng người ra ngoài sau đó chạy , nhưng lại ràng thể làm như vậy, chỉ thể ném, còn phải ôm chặt chút, bằng nàng phải đông chết.

      Bàn tay mở ra đáp ở trong ngực kia nhô lên , theo mỗi lần Mellie nhúc nhích, mà mở ra, nắm chặt.

      Mellie được nhiệt khí bao vây khôi phục ý thức, nàng động động đầu, nghe thấy Muri hừ hừ hai tiếng, lại ôm nàng càng chặt. người da lông quá ấm áp, trải qua rét lạnh, tại nàng chỉ muốn vẫn luôn ôm Muri ấm áp bỏ. Vất vả cho cậu, nàng ở trong lòng hơi xấu hổ mà mặc niệm.

      .

      “Ma thú hỗn huyết đó vào vùng địa cực, còn muốn đuổi theo sao?” hàng kỵ sĩ thánh đường dừng ở khu đất lạnh ngoài vùng địa cực, kỵ sĩ cầm đầu quay đầu hỏi.

      Trong đội ngũ mục sư áo đen mặc áo lông da ma thú dày chậm rãi lắc đầu: “Cứ như vậy , chỉ cần đuổi nó trở về thôi.”

      Cũng có người phát biểu cái nhìn bất đồng, “Bây giờ đuổi theo giết nó, vạn nhất về sau nó lại ra ngoài sao?”

      “Thôi , vùng địa cực rộng như vậy, ngươi chạy vào tìm được nó sao, hơn nữa nơi này sắp đến mùa đông, vùng địa cực mùa đông căn bản thể tiến vào, vào chính là tìm chết, ngươi muốn ngươi mình.” người khác chút khách khí chặn .

      Vùng địa cực trong năm phân bốn mùa, ngoài mùa đông dài, chỉ có thời gian ngắn ngủn ba bốn tháng hơi lạnh như vậy, bọn kỵ sĩ thánh đường tiến vào vùng địa cực săn ma thú đều là trong thời gian mấy tháng này.

      Mà tới mùa đông, bọn họ dễ tiến vào vùng địa cực, chỉ bởi vì cực hạn rét lạnh, cũng bởi vì mùa đông có thủy triều, ma thú vùng địa cực so với bình thường càng thêm cuồng táo, trong đó có bộ phận chủ động rời vùng địa cực, tiếp cận thành trì nhân loại, đám kỵ sĩ thánh đường cần tiến vào vùng địa cực cũng có thể săn giết ma thú.

      Các kỵ sĩ cãi nhau vài câu, cuối cùng vẫn nghe theo ý kiến mục sư, quay đầu trở về.

      Nhưng tay mà về, mỗi người sắc mặt rất khó coi.

      Trong khoảng thời gian này, kỵ sĩ thánh đường mấy thành trì cơ hồ đều ra ngoài vây bắt chặn đường, nhưng căn bản ai có thể ngăn lại ma thú hỗn huyết kia, còn vài lần bị cướp ngược đồ vật, uổng công bị tha lôi lâu như vậy.

      “Đừng để ta thấy nó nữa, nếu ta nhất định phải lột nó da làm quần áo!”

      Đồng bọn bên cạnh nghe buông lời hung ác, thầm: “ hay, nhưng ngươi đánh thắng được sao.”

      Kỵ sĩ buông lời hung ác bị nghẹn, bực bội mà trừng cái, nghẹn khuất hé răng.

      Tuy rằng muốn thừa nhận, nhưng…… đánh lại a.

      Muri lúc này mang theo Mellie về tới nhà . Nơi này cũng phải chỗ sâu trong vùng địa cực, thậm chí vào đại chiến mấy trăm năm trước còn thuộc về biên giới của chiến trường mà chiến sĩ nhân loại săn ma thú. Bất quá giờ nhân loại sớm rời khỏi vùng địa cực, phạm vi này trở thành mảnh đất nguy hiểm vùng địa cực. Nhà ―― tòa hải đăng sừng sững ở trong gió tuyết, thuộc về kiến trúc di lưu của chiến trường ngày cũ.

      Hơi thở lưu lại nơi này phai nhạt ít, bất quá cũng có ma thú khác hoặc là dã thú tới đây chiếm cứ địa bàn.

      Đẩy cửa vào, trong nháy mắt tiếng gió tuyết bên ngoài liền hơn rất nhiều, tiếng gió ào ào xa, ánh sáng sáng ngời cũng chợt tối xuống.

      Ngọn hải đăng cao cao có diện tích lớn, cao mà trống trải, dựa vào vách tường có cầu thang hẹp xoay tròn hướng lên , thông đến nơi cao nhất, là cái chòi có thể ở chỗ cao này nhìn ra phương xa. Nhưng cái cầu thang quá mức hẹp, khi còn Muri còn có thể bò lên , chờ đến lớn lên biến thành thân hình cao lớn như vậy, liền rốt cuộc thể lên.

      Từ cửa sổ cao cao chiếu vào luồng ánh sáng, nghiêng nghiêng đậu ở vách tường.

      Muri tay ấn trước ngực, tìm tìm kiếm kiếm khắp nơi, lấy ra đống xương cốt ma thú, ném vào hố lửa ở giữa hải đăng, đốt lên đống lửa.

      Ánh lửa màu cam lay động, chiếu sáng bốn phía, bên trong hải đăng nhiệt độ chậm rãi tăng lên.

      Muri ngồi ở trước đống lửa, quần áo trước ngực giật giật, Mellie từ trong lòng ngực thò ra cái đầu .
      sabera.tran, Chris_Luu, mattroiden28103 others thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      13 Gấu nuôi gia đình

      Tiếng gầm rú hung hãn mà cuồng táo vang vọng cánh đồng tuyết, đây là ma thú cấp bậc tương đối cao săn thú. Những ma thú yếu cấp bậc cao nghe thanh này đều trốn tránh, lũ dã thú càng bị dọa đến đường chạy như điên trốn .

      Thực nhanh chung quanh mảnh cũng chỉ dư lại ma thú lớn cùng ma thú khác có đuôi dài, bị cắn đứt đoạn thân thể.

      Muri theo thanh tìm tới, đường vượt qua những dã thú sợ hãi chạy như điên, cũng săn bắt chúng nó.

      vào gần chiến trường của hai ma thú đó, ma thú lông dài sừng dài gặm ăn thân thể ma thú khác, hưởng dụng chiến lợi phẩm của mình.

      Con ma thú lông dài sừng dài này có da lông tuyết trắng ―― sinh sống ở vùng địa cực, đại bộ phận ma thú và dã thú bình thường đều có lông hoặc là lân giáp và da màu trắng, bởi vì chỉ có màu sắc như vậy mới có thể càng dễ che dấu chính mình, ở vùng địa cực sinh tồn tiếp.

      Muri cũng có thân lông tóc tuyết trắng, nhưng càng nguyện ý mặc quần áo, làm tồn tại dễ thấy nhất tuyết, bởi vì hoàn toàn sợ bị các ma thú coi như con mồi, toàn bộ ma thú và dã thú có gan tới săn , cuối cùng đều trở thành đồ ăn trong miệng .

      Nhận thấy hơi thở bất thiện người , con ma thú kia cảnh giác mà nhìn sang, hơn nữa phát ra tiếng gầm rú uy hiếp đe dọa. Muri đối với ma thú so với mình hơn cao mảng lớn này cũng chút nào sợ hãi, thẳng tắp vọt qua.

      nhìn trúng loại ma thú có da lông dài lại dày này, mất hai ngày mới tìm được con như vậy, đương nhiên bỏ qua nó.

      như vậy, ma thú hình thể càng cao lớn càng lợi hại, nhưng mà, ma thú đẳng cấp cao cùng ma thú cấp thấp khác biệt lớn, loại chênh lệch này liên quan đến hình thể cao lớn.

      Ma thú đẳng cấp cao có được thân thể cường hãn, còn có trí tuệ cùng tư tưởng giống nhân loại, nhưng số lượng bọn nó thưa thớt, hơn nữa phần lớn sinh sống ở chỗ sâu nhất vùng địa cực, nơi nhân loại thể tìm kiếm.

      Càng là ma thú bên ngoài, trí lực càng rất thấp, giống như ma thú lông dài này chỉ ở cấp trung đẳng, tuy rằng lực lượng kinh người, trí lực lại cao. Còn ma thú bên ngoài nhất, cơ bản đều giống dã thú.

      Muri từ rất sớm biết mình là hỗn huyết của ma thú và người, ông nội nhặt được cho , có thể là hậu đại của ma thú cấp bậc tối cao nào đó ở chỗ sâu trong vùng địa cực, cho nên lúc trước cho dù vẫn là con non, cũng có thể ở chỗ này săn ma thú nuôi lớn chính mình.

      tại, sắp vào thành niên, nơi này sớm còn ma thú có thể uy hiếp đến .

      Ma thú lông dài cũng cảm giác được nguy cơ, bên hư trương thanh thế mà rống giận đe dọa, bên xoay người muốn chạy trốn, thậm chí tiếc ném xuống chiến lợi phẩm mình khổ chiến mới bắt được.

      Nếu đối phương cũng là vì đồ ăn, như vậy nó từ bỏ đồ ăn là có thể cứu được mạng, đáng tiếc, Muri là vì da lông nó mà đến.

      Tốc độ của Muri ở nền tuyết so với ở bên ngoài càng nhanh hơn, giống cái bóng, nhoáng cái liền tới phía sau lưng ma thú lông dài, túm lấy lông của nó mà leo lên người.

      muốn bộ da lông hoàn chỉnh, cho nên công kích thân thể nó, chớp nhoáng dẫm lên đỉnh đầu của nó, túm chặt cái sừng nhọn sắc bén, coi là điểm tựa để công kích hai bên mắt.

      Ma thú lông dài có mí mắt dày thể ngăn cản công kích, dưới thống khổ đột nhiên lắc mạnh đầu, muốn ném xuống. Muri nương sừng nhọn người nó, đong đưa thân thể, dẫm lên cái miệng to nhảy lên vai nó.

      Hai lỗ tai bị che dấu ở dưới lớp lông dày cũng là nhược điểm thứ nhất của nó, Muri rút ra vũ khí gai nhọn của mình cắm mạnh vào sâu trong lỗ tai ma thú, trực tiếp đâm vào đầu nó ――

      Sau lúc lâu, Muri nhảy xuống từ người con ma thú lớn. Vùng tuyết bị tàn sát bừa bãi thoáng chốc bắn ra mảnh huyết sắc.

      từ mặt đất sờ soạng nắm tuyết xoa xoa ở gai nhọn của mình, lau sạch bẩn rồi thả lại bên hông, nhìn tòa núi thịt lông lá dày này phát sầu trong chốc lát.

      từ trước giết ma thú, bình thường chỉ lấy phần thịt người ma thú, đủ cho chính ăn là được, bởi vì lười xử lý bộ phận khác. Còn lại ném tại chỗ mặc kệ, thực nhanh bị các con vật khác chia nhau ăn hết.

      Đồ ăn ném xuống nuôi sống biết bao nhiêu động vật yếu chuyên nhặt đồ thừa.

      Nhưng tại nhà nhân loại, nàng cần da lông ấm áp chống lạnh, trừ cái này ra cũng cần đồ ăn, cho nên thịt cũng phải mang về, cuối cùng nàng còn cần đống lửa luôn cháy ở bên trong hải đăng.

      Vùng địa cực có cây cối có thể đốt, chỉ có chút da lông dã thú và xương cốt ma thú có thể sử dụng làm nhiên liệu, xương cốt ma thú để lúc sau tràn ra lớp dầu trơn dày, có thể đốt thời gian rất dài.

      Muri chính mình sợ lạnh, trừ nướng thịt cũng thường xuyên đốt lửa. Nhân loại thực cần ấm áp trong nhà, có lửa được, vậy đồng thời cũng cần rất nhiều xương cốt ma thú. Cho nên xương cốt cũng phải mang về.

      Nhìn tới nhìn lui, ma thú lớn như vậy chỉ có thể mang về toàn bộ. Muri bê thi thể ma thú trở về, ở mặt tuyết dẫm ra cái lại cái hố sâu, khuôn mặt gấu đáng ngọt ngào tràn ngập ổn trọng.

      con gấu phải gánh vác trọng trách nuôi gia đình, thể lại lười biếng giống như trước nữa.

      .

      Mellie từ bên đống lửa đứng lên, nàng khoác miêng da lông, chân dùng mảnh da lông làm đôi giày đơn sơ. Vòng quanh đống lửa vài vòng, nàng nhìn cửa chính ngọn hải đăng, trong lòng có chút nôn nóng.

      Muri ra ngoài lâu, còn chưa trở về. Nhìn ánh sáng đỉnh cửa sổ chiếu vào vách tường dần dần biến mất, nàng liền nhịn được lo lắng.

      Bên ngoài gió tuyết rất lớn, chỉ mở cửa xem cái, cả người nàng đều sắp đông lạnh. Mới đến nơi này hai ngày, nàng còn chưa thích ứng rét lạnh cực hạn, chỉ có thể tạm thời tránh ở hải đăng, ngồi bên đống lửa giữ cho thân thể ấm áp.

      Lấy cung của mình, thử luyện tập ở bên đống lửa trong chốc lát, cảm giác thân thể thoáng nóng lên. Nàng bọc kỹ lớp da, dẫm lên cầu thang hẹp cố định ở vách tường hải đăng.

      Cầu thang nho xoay tròn hướng lên , nàng đỡ lan can và vách đá lạnh băng, từng bước dịch lên . Bò đến nửa cúi đầu nhìn, tức khắc cảm thấy mình như là mảnh vải bị đóng ở vách tường, lắc lư ở giữa trung. Nàng cúi đầu nhìn nữa, chuyên tâm bò lên , vất vả bò tới tầng cao nhất, trước mắt chợt sáng ngời, còn có cổ hơi thở gió tuyết tươi mát lạnh băng nghênh diện đánh tới.

      tầng cao nhất là cái mái cao nho , vách có cửa sổ. Dùng loại vật liệu trong suốt khảm ra cửa sổ, có thể nhìn được cảnh tượng bên ngoài.

      cửa sổ vỡ miếng, gió tuyết chính là từ nơi đó thổi vào. Mellie cảm giác gió tuyết này mang nhiệt độ người mình, vội vàng tùy tay nhặt mấy thứ che lại chỗ vỡ, lại ghé sát vào cửa sổ hoàn hảo, lau lau bụi dính bên , từ nơi đó nhìn ra bên ngoài.

      Trong nháy mắt nàng bị cảnh tượng mình nhìn thấy chấn động, phát ra nổi bất kì thanh nào.

      Trước nay nàng chưa từng thấy cánh đồng tuyết như vậy, bao la sạch , trắng xoá mảnh, dường như mọi sắc thái trong trời đất đều bị cướp , thế giới chỉ còn lại màu sắc này.

      Nơi xa sông băng bởi vì sắc trời mà nhìn thấy ràng, chỉ có hình dáng mơ hồ, giống như chính là cuối trời.

      nhìn bao lâu, thực nhanh nàng phát cách đó xa tuyết có cái gì di động, cục màu trắng. Lại nhìn xem, nàng mới phát phía dưới cục màu trắng là Muri, mang theo con mồi rất lớn trở về.

      .

      Hải đăng sừng sững ở cánh đồng tuyết, như là chiếc thuyền độc. Muri xa xa nhìn thấy, trong lòng có loại phấn chấn , khiêng con ma thú lớn lần thứ hai nhanh bước chân hơn, có chút gấp chờ nổi muốn trở về.

      trước kia chưa từng có loại cảm giác này.

      cũng đây là loại cảm giác thế nào, chỉ nghĩ đến Mellie nhìn thấy mang theo con mồi trở về cao hứng, cũng cảm thấy cao hứng lên.

      Ném con mồi ở cạnh cửa, Muri đẩy cửa chính vào. Liếc mắt cái là có thể nhìn hết hải đăng mà thấy bóng dáng Mellie, chỉ có ngọn lửa màu cam bị gió tuyết thổi đến lay động, vách tường hải đăng, bóng dáng bốn phương tám hướng đều bắt đầu lay động.

      đợi Muri tìm kiếm khắp nơi, đỉnh đầu truyền đến thanh .

      “Muri, tôi ở chỗ này.”

      ngẩng đầu lên thấy phía đỉnh cao nhất hải đăng, Mellie từ khe hở vươn đầu.

      Muri đến trước cầu thang hẹp, thử chen lên , lên hai ba bậc, bị kẹt ở giữa lan can và vách đá.

      Hơi chán nản tự giải cứu mình ra, đứng ở phía dưới cầu thang nhìn hướng lên, nhìn thấy Mellie bước chân bay nhanh theo cầu thang hẹp chạy xuống.

      Cầu thang chênh vênh làm nàng trong nhất thời có chút vững bước chân, đến bậc dưới cùng, cơ hồ là chạy như bay nhào vào trong lòng ngực Muri. Muri để chút bốc đồng này vào trong mắt, thuận tay đón được nàng, ôm nàng tới bên đống lửa.

      Bởi vì Mellie thể chịu đựng được rét lạnh, hai ngày này đại bộ phận thời gian đều được Muri ôm vào trong ngực sưởi ấm, hai bọn họ quen tiếp xúc như vậy, Muri cũng còn động bất động lại xù lông nữa.

      “Ta tìm được con ma thú lông dài, da lông nó rất dày, lột xuống có thể làm quần áo.” Muri chiến quả của mình hôm nay, ngữ khí phi dương, mang theo kiêu ngạo chọc người trìu mến.

      Mellie nghe thấy ngữ khí như vậy liền muốn khen .

      Muri được khen đến bay lên, cố nín cười, làm con gấu trầm ổn màng hơn thua, chỉ dùng bước chân nhàng lại nhiệt huyết chạy ra bên ngoài xử lý thi thể ma thú.

      Mellie từ khe cửa nhìn ra bên ngoài, thấy gấu lột da ma thú lông dài, tuyết cọ xát da lông, xử lý máu thịt còn sót lại.

      đối với mảng da lông màu trắng rất lớn kia hết xoa lại ném, giống như là lăn lộn vui vẻ mặt tuyết.

      Mellie: “……” chơi là cao hứng a.

      lát sau, kéo tấm da cùng khối thịt to cắt, nện bước trầm ổn trở lại.

      Thịt là bữa tối, da lông còn cần tiếp tục xử lý. Mellie chuẩn bị nướng thịt, bên nhìn Muri móc ra tro cốt ma thú phía dưới hố lửa để đun tuyết, lần lượt dội vào tấm da để làm mềm.

      Hai bàn tay to ấn da lông nhanh chóng chà sát, bộ dáng hết sức chuyên chú, chỉ có lỗ tai tròn đầu ngẫu nhiên động đậy.

      Mellie nhìn , nhìn nhìn, mặt liền tràn đầy ý cười.

      Muri trong lúc vô tình ngẩng đầu, thấy nàng đầy mặt tươi cười, nghi hoặc hỏi: “Vì sao luôn nhìn ta cười?”

      A, bởi vì gấu chà tấm da quá đáng rồi.

      Mellie: “…… Cậu chà giỏi, tấm da này khẳng định thực thoải mái.”

      Muri lập tức tin, cảm thấy nàng hâm mộ sức lực của mình, “Đây là cho , yên tâm, ta giúp xử lý cẩn thận.”

      Mellie cười gật đầu, nỗ lực cười ra tiếng.

      Ban đêm, đống lửa chậm rãi tắt dần, Muri mở ra tứ chi nằm ngửa ở bên đống lửa hô hô ngủ say, Mellie nằm ở người , đắp khối da lông cũ. Cả người nàng đều cuộn tròn trong tấm da, nằm ở trong lòng ngực ấm áp nhất, chỉ lộ ra mái tóc đỏ.

      Ngủ ngủ, Muri bỗng nhiên xoay người cái, Mellie mơ mơ màng màng rơi xuống, ôm da lông nằm bên người tiếp tục ngủ. Nhưng dưới thân tầng da lông hơi mỏng dán xuống đất, vẫn có chút lạnh, nàng ngủ ngon lắm.

      Muri tỉnh lại, nhìn nàng co ở bên, thuận tay nhấc nàng lên lại thả vào trong lòng ngực, tiếp tục nằm ngủ.

      Mellie nửa mộng nửa tỉnh cảm thấy phía dưới mình là lồng ngực ấm áp lại có tiếng tim đập phập phồng quy luật, cả người đều giãn ra, ngủ càng thêm thơm ngọt.

      PS: Gấu cưng quá à!
      sabera.tran, Alice Huynh, Trúc Khải6 others thích bài này.

    5. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      ối ối ối, cưng xỉuuuuuuuuu
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :