1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

A Kiều hôm nay đầu thai không? - Hoài Tố (133/163)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lyn Nguyễn

      Lyn Nguyễn New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      14
      Tò mò ghê nhỉ. Ko biết cái bà lưu tiên với bà bí sau màn là ai nhỉ. Với lại đội trưởng Hạng dù có dùng ngón tay vì A Kiều vẫn là trẻ vị thành niên đấy nhé :))))))
      Iris N thích bài này.

    2. Iris N

      Iris N Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      5,273
      Chương 72: Đội trưởng Hạng hôm nay kể chuyện ?



      Phó cục trưởng Liễu sắp công tác, đương nhiên phải dẫn theo trợ lý bên cạnh. Quý này thành tích của Hồ Dao đứng áp chót nên bị Liễu Vạn Thanh dùng danh nghĩa “học tập” đưa theo.

      và A Kiều hẹn hò đủ thứ, nào là uống trà chiều, mua sắm, xem phim cuối cùng vào thùng rác cả. Hồ Dao rất thích A Kiều, kéo tay A Kiều lưu luyến mãi: “Đợi tôi về, chúng ta lại hẹn nhau nhé.”

      A Kiều thoải mái đồng ý, còn hứa hẹn mời Hồ Dao ăn buffet thịt nướng, hồ ly nào chẳng thích ăn thịt.

      Hồ Dao nuốt nước bọt, hỏi : “Thế có buffet thịt gà ?”

      Gà nướng, gà quay, gà hầm, gà hấp, gà kho, món nào cũng thích. Tuy Hồ Dao cố gắng lắm cũng tu được ra hình người nhưng vẫn còn đủ chín cái đuôi, vẫn chưa thể hoàn toàn kiềm chế được khát vọng bản năng.

      Liễu Vạn Thanh đứng phía sau bọn họ, nghe hai người chàm tạm biệt, lúc nghe thấy tiếng Hồ Dao nuốt nước bọt thể nhịn nổi nữa, đưa tay xách thẳng vào văn phòng rồi cười với A Kiều: “Chúng tôi còn phải chuẩn bị chút .”

      Cứ như thế, ta cắt ngang lời tạm biệt của ma, rồi đóng cửa văn phòng đánh rầm cái.

      Hồ Dao nhìn ta, mày nhíu chặt, định mấy lời giận dỗi thấy Liễu Vạn Thanh dùng loại ánh mắt đó nhìn mình, Hồ Dao vội vàng bịt miệng lại.

      rầm rì: “Đủ rồi đủ rồi, hút đâu.”

      Hút cả buổi, đầu lưỡi tê dại ra rồi mà chẳng biến mất nổi cái đuôi nào, xem ra cuối năm về nhà nhất định bị tộc trưởng răn dạy.

      Thành tích đạt tiêu chuẩn, tu luyện chưa đủ cố gắng.

      Liễu Vạn Thanh rũ mắt nhìn , hai tay nhét vào túi áo vest, người hơi ngả về phía trước, dường như sắp đè lên cửa, khe khẽ : “Hút mấy lần thế làm sao mà đủ được.”

      Đôi tai hồ ly của Hồ Dao lại bật ra, hai tai vẫy vẫy, nghi hoặc biết có nên tin lời ta hay .

      Suy nghĩ của nàng này đều viết hết lên tai rồi.

      Liễu Vạn Thanh thẳng người dậy: “Hồn phách ấy có vấn đề rồi.”

      Trong giây trở về trạng thái công việc, Hồ Dao theo kịp suy nghĩ của ta, giơ tay lên ấn tai về, vô thức đáp lời Liễu Vạn Thanh: “Vấn đề gì cơ?”

      Vừa có sinh mạng có linh trí, chẳng gì hơn được loài người, loài người do Nữ Oa sáng tạo ra, cộng sinh cùng trời đất.

      Người được trời đất cho ba hồn, bên cạnh ba hồn còn có bảy phách, hồn phách còn phân ra dương, cho cùng có vấn đề gì, Liễu Vạn Thanh thể chắc chắn, ta là tinh tu luyện chứ nào phải người tu luyện mà thành.

      Nhưng hiệp ước có hiệu quả, vậy có nghĩa là trạng thái hồn phách của thay đổi, khế ước linh hồn đương nhiên thể thực được nữa.

      Hồ Dao nghe hồi lâu cuối cùng cũng hiểu ra: “Như thế là … mất mối à?” Tờ hợp đồng kia mất hiệu lực.

      Cướp khách hàng từ tay , cuối cùng vẫn là công cốc, Liễu Vạn Thanh còn mất cái phù hoàn dương, Hồ Dao càng nghĩ càng buồn cười, cười đến độ gập cả eo, cái đồ gỗ mục này cũng có hôm nay.

      Liễu Vạn Thanh cúi đầu nhìn , thấy cười tươi như hoa, đuôi lắc lư sau lưng, chống tay ép lên cửa, Hồ Dao lập tức dừng cười.

      “Thế này là lợi dụng chức vụ quấy rối tình dục đấy!” Hồ Dao tức đỏ cả mặt.

      Liễu Vạn Thanh cười: “Ai quấy rối ai chứ? Thế ai lao tới hút tinh khí của tôi?”

      ta vừa vừa sờ lên môi, môi còn hơi đỏ đỏ, đây là vết bị Hồ Dao cắn, cảm thán: “Tôi còn mấy mấy năm tinh khí nữa đấy.”

      Đó là do bị lừa, Hồ Dao muốn giải thích nhưng khi nãy thực chủ động, cắn răng hạ quyết tâm lên tinh thần, lấy cớ báo cáo kết quả công việc đè Liễu Vạn Thanh lên ghế sô pha.

      tinh gấu đen phải tiễn A Kiều ra về, tinh khắp phòng chờ mãi thấy phó ty Liễu tức giận quát tháo, đua nhau thò đầu ra.

      tinh mèo nhìn nhìn gấu đen, cảm khái: “Cậu đúng là ngốc có cái phúc của ngốc.” Thế mà chưa bị mắng.

      tinh gấu đen còn tưởng rằng thế là khen cậu ta, nhe răng ra cười, cơ bắp người cũng rung lên. Nghe thấy cửa phong phòng phó ty Liễu vang lên tiếng cọt kẹt khe kẽ, cậu ta thà ngơ ngác hỏi: “Cửa này có phải hơi thiếu dầu ?”

      tinh mèo thở dài, vỗ vỗ cậu ta: “Đầu cậu thiếu dầu có, thế này vẫn chưa hiểu à? Lúc còn ở vườn bách thú cậu ngủ với gấu cái bao giờ hả?”

      Khuôn mặt đen bóng của tinh gấu đen chợt đỏ rực lên, đầy vẻ đáng nghe: “Iem, iem có linh trí mà.” Làm sao có thể tìm bừa gấu cái chứ, ít nhất cũng phải tìm tinh gấu cái, gấu đen gấu hổ, bật cả tiếng địa phương.

      A Kiều chớp chớp mắt nhìn cửa, cũng phải tìm bạn trai mình thôi.

      Lại có thêm người tự sát nữa, hôm qua người phụ nữ mang thai kia vừa đến báo cảnh sát, hôm nay lại người nữa đến, có mối liên hệ giữa hai người chết này: “Bọn họ đều tới buổi kể chuyện kì quái.”

      Chuyện kì quái ban đêm là diễn đàn kinh dị nổi tiếng ở Giang Thành. Ở đó, thường xuyên có người tuyên bố bản thân mình trải qua những chuyện kì dị, phần lớn toàn là mấy chuyện bịa, có bao nhiêu tính chân .

      Dù sao trong mắt Khương Thần, phần lớn những người vô cùng tin tưởng những chuyện mình từng trải qua kia toàn là do ký ức bị lỗi, làm gì có nhiều chuyện tâm linh kì quái đến vậy.

      “Trong đó toàn là bịa ra để che mắt người khác, năm ngoái diễn đàn này bắt đầu chuyển sang tên , làm lộ đống tài khoản phụ, còn được ưa chuộng như trước nữa.” Khương Thần với Hạng Vân Độc những chuyện vừa điều tra được.

      Diễn đàn có mấy chủ đề hot, mấy người mở chủ đề muốn hấp dẫn lượt view, mở mười mấy tài khoản phụ bịa chuyện, lấy tài liệu từ phim nước ngoài cũng là từ mấy cuốn tiểu thuyết kinh dị.

      “Diễn đàn như bọn họ dựa vào nguồn thu nào thế?” Tiểu Chu hiểu.

      “Cậu đúng là chả biết gì cả, bọn họ dựa vào doanh thu quảng cáo, còn kiếm được ít tiền đâu.” Khương Thần cầm tài liệu, vừa mở ra xem vừa cảm khái, “Mấy người đứng đầu chủ chốt mua nhà, mua xe từ mấy năm trước rồi, mà chẳng phải có cái thôi đâu đấy.”

      “Năm ngoái mấy tác giả tiểu thuyết kinh dị tố cáo sách họ vừa mới xuất bản bị người khác tung lên mạng. Buồn cười nhất những người đó còn đòi bên diễn đàn đền tiền, tưởng đánh sập được diễn đàn mà biết chi phí cho quảng cáo của người ta thôi cũng đủ để họ ăn năm.”

      Nhưng mà những chuyện như thế này rất khó phán định, diễn đàn ràng, truyện do người dùng tự tung lên, có quan hệ gì với diễn đàn, dù diễn đàn có dùng chúng để gây chú ý cũng phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.

      Sau khi ấy vị tác giả kia liên kết lại với nhau chống lại diễn đàn, danh tiếng của diễn đàn xuống dốc phanh, bị bóc ra những câu chuyện đó toàn là sao chép, dịch từ tiếng sang, nên doanh thu quảng cáo cũng thấp hơn hẳn so với trước.

      Nhưng bắt đầu từ đầu tháng bảy, diễn đàn này lại có chiêu trò mới, ví dụ như làm livestream kinh dị, đó là các video kinh dị, còn tổ chức kể chuyện kỳ quái ban đêm thường kỳ.

      Những chuyện này lại hấp dẫn những người thích truyện kinh dị tề tựu về đây, có cơ hội giao lưu offline, những thành viên từ bỏ lại bắt đầu quay lại.

      Hai người chết Canh Kiện và Trương Truyền đều tới buổi họp mặt này trước khi tự sát, loại họp mặt này còn xét theo năm, bọn họ là fan cũ mười năm mới có cửa tham gia.

      “Trừ điểm này ra, hai người chết có điểm giống nhau nào khác à?” Hạng Vân Độc ghi lại.

      “Trước mắt vẫn chưa điều tra ra, quan hệ xã hội của bọn họ có điểm chung, bối cảnh gia đình, trình độ học vấn và nghề nghiệp cũng tương đồng, ngoại trừ sở thích chung này.”

      Hai người chết đều có quy luật sống bình thường, cuộc sống cũng coi như thuận lợi, công việc và gia đình đều yên ấm, có chút dấu hiệu tự sát nào, đột nhiên lại tự sát, người nhà mới tới báo cảnh sát.

      Hạng Vân Độc gật đầu, vòng lại mấy chữ chuyện kì quái ban đêm, định điều tra chút xem ở đó người chết tiếp xúc với những người nào, chuyện gì.

      “Điều tra những người tự sát gần đây xem có ai cũng tham gia buổi kể chuyện kì quái ban đêm này .”

      Khương Thần đồng ý, bỗng Tống Phương gõ cửa, vào phòng họp, với Hạng Vân Độc: “Đội trưởng Hạng, em tới này.”

      Hạng Vân Độc hơi ngại ngùng, ra ngoài cửa chính, thấy A Kiều đứng dưới ánh mặt trời, vừa nhìn thấy mắt cong lên như vầng trăng non: “Hạng Vân Độc, em nhớ rồi đấy.”

      Trong cục người ra ra vào vào, Hạng Vân Độc mỉm cười: “Hôm nay có khi phải làm thêm giờ, em tự chơi mình được ?” Biết chẳng có bạn bè gì ở Giang Thành, ra những lời này, cũng cảm thấy đành lòng bèn lấy mấy tờ tiền trong túi ra đưa cho A Kiều: “ xem phim , chờ tan làm được ?”

      Đây là lần đầu tiên A Kiều được nhận tiền tiêu vặt từ chỗ Hạng Vân Độc, đưa tay ra nhận lấy, nắm chặt tiền trong lòng bàn tay, mỉm cười: “Được!” mấy bước lại quay về, đưa tấm card trong túi cho .

      “Cho cái này.” Rồi kể chuyện Tiền Nhị bảo tới nhà đuổi ma, đuổi được cụm tà khí.

      Hạng Vân Độc vừa cầm tấm card nhíu mày, đó in mấy chữ “Kể chuyện kì quái đêm khuya”, card còn đánh số, biết số mỗi tấm card đều khác nhau hay là để tạo ra khí kinh dị.

      4444

      “Vào cùng với .”

      Mấy người Khương Thần ở trong nhìn ra, Tiểu Chu cảm khái: “Nếu tớ mà cũng có em như thế tới làm nũng, tớ cũng chịu nổi.”

      Bọn họ cứ tưởng A Kiều tới đây là để xin tiền tiêu vặt.

      Bàn Tử cười: “Cậu từ bỏ , nhìn cái vẻ ngoài này của cậu, em cậu mà giống cậu đến tìm bạn trai cũng khó.” Hai người trêu chọc lẫn nhau.

      Thấy Hạng Vân Độc đưa người vào trong, cả đám đều ngồi nghiêm chỉnh, tiếp tục nghiên cứu vụ án, Hạng Vân Độc lấy tấm card kia ra, đưa cho Khương Thần: “Cậu hỏi người nhà xem, kiểm tra so sánh, hai người chết kia có loại card này ?”

      Khương Thần cầm tấm card: “Cái này từ đâu ra thế? Làm trông có vẻ rất giống đồ bên đó.”

      Mặt trước là chữ kể chuyện kì quái đêm khuya và số thứ tự, mặt sau là quy tắc của buổi kể chuyện, có ba quy tắc.

      Thứ nhất, mỗi người đều phải mang đến câu chuyện.

      Thứ hai, những câu chuyện ở đây thể ra ngoài.

      Thứ ba, cho phép hội viên để lộ thân phận.

      cho những người này liên lạc riêng, cho phép bọn họ dùng tên mạng để tránh họ lén liên kết với nhau, nhìn qua chỉ là mánh lới mà thôi, theo kinh nghiệm điều tra của bọn họ, offline kiểu này phần lớn cũng chỉ là đến gặp mặt cho vui.

      Khương Thần tìm người nhà để kiểm tra, A Kiều lại bị xếp tới chỗ Tống Phương, bụng chị lộ dần ra, vừa mở ngăn kéo thấy toàn đồ ăn, lấy chiếc kẹo đưa cho A Kiều.

      “Sau này phải tránh mấy thứ này ra nhé.” Tống Phương mỉm cười, “Nếu như cảm thấy có gì ổn phải tới tìm bọn chị, biết chưa?”

      Chị càng lúc càng cảm thấy trong bụng mình là con , ai cũng bảo lúc mang thai nhìn thấy gì con sinh ra giống cái đó, Tống Phương ngày nào cũng tiếp xúc với vụ án, bỗng gặp xinh đẹp như A Kiều đương nhiên lại muốn nhìn ngắm nhiều hơn.

      A Kiều mút thạch hoa quả, ngoan ngoãn gật đầu.

      Tới chiều tối Khương Thần mới quay về, mang theo hai tấm card, tấm card của Canh Kiện là “4”, tấm của Trương Truyền là “44”. Nếu dựa theo thứ tự này còn có người nữa có tấm card đánh số “444” là mục tiêu bị hại tiếp theo.

      “Tìm người đứng đầu diễn đàn này tới đây.” Hạng Vân Độc vào trạng thái làm việc, biểm cảm khuôn mặt lập tức thay đổi.

      A Kiều chống má, khe khẽ : “Đẹp trai quá.”

      Tống Phương mỉm cười, lúc còn bé nào cũng mong muốn có người bạn trai giống mình, chị : “Khi nào em lớn tìm được người bạn trai giống như em.”

      A Kiều mỉm cười, có Hạng Vân Độc là bạn trai rồi.

      Chị Chu và con trai cũng bị gọi tới, cậu nam sinh này còn chưa biết mình vừa vòng qua Quỷ Môn Quan. Đối mặt với cảnh sát, cậu ta hơi hoảng loạn.

      Khương Thần đưa cho cậu ta xem ảnh hai nạn nhân kia, cậu ta chỉ vào Trương Truyền rồi : “Em biết người này, hát với nhau bài, nhưng em biết tấm card mà ta cầm là cái nào.”

      Khương Thần : “Cậu hết tất cả những gì cậu biết cho chúng tôi nghe là được.”

      “Thành viên diễn đàn tụ họp, có đôi khi là dã ngoại, có đôi khi là hát KTV, có địa điểm tụ họp cố định.” Ngoài ra còn có tụ tập ăn pizza, chẳng ai quen biết ai, chỉ đơn giản là buổi tụ họp giải trí, chỉ có vào đêm trăng mới có thể tụ tập lại chỗ kể chuyện, đến giờ cậu ta vẫn chưa tham gia buổi tụ tập kể chuyện.

      “Tấm card này là thế nào?”

      Nam sinh vô cùng lo lắng, ngồi ghế cũng giật mình: “Đây là lần trước em tụ họp, nhận được từ người quen, ta ta được, hỏi em có hứng thú .”

      Đương nhiên là cậu ta có hứng thú rồi, nhưng tụ họp cũng có điều kiện, cậu ta đủ điều kiện, chỉ có thể tham gia loại tụ họp phụ này, căn bản chưa bao giờ đến được buổi chính thức.

      Theo lời những người từng tham gia, có tổng cộng chín người, xếp ghế thành vòng tròn, chỉ có mấy ngọn đèn lờ lờ, mọi người ngồi theo số thứ tự, mỗi người kể câu chuyện kinh dị, rồi mọi người bình chọn xem ai là câu chuyện đáng sợ nhất.

      “Người cho cậu tấm card này thế nào rồi?”

      Con trai chị Chu lắc đầu: “Em chỉ biết biệt danh của ta thôi.” Ai cũng có cái biệt danh, là người quen nhưng thực ra cũng chỉ gặp vài lần, ăn vài bữa cơm là hết/

      Con trai chị Chu nuốt khan: “Tối hôm nay chính là buổi tụ họp kể chuyện kì quái đấy.”

    3. Iris N

      Iris N Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      5,273
      Chương 73: Đội trưởng Hạng hôm nay nổi tiếng ?

      Nổi tiếng chứ!

      Người phụ trách diễn đàn kể chuyện kì quái đêm khuya ở nước ngoài, đến server cũng chuyển sang nước ngoài, lợi dụng lỗ hổng pháp luật nên giờ vẫn chưa có cách bắt người, cùng lắm cũng chỉ có thể tìm được mấy người quản lý bộ phận trong nước.

      Khương Thần tự cho mình là dũng cảm: “Em tới tham gia, xem rốt cuộc có cái ma gì.”

      Con trai chị Chu xấp xỉ tuổi Khương Thần, Khương Thần là thích hợp nhất, nếu phải buổi họp mặt này có “ma” kể chuyện ma Hạng Vân Độc cũng để cậu .

      “Để tôi .” Hạng Vân Độc nhìn Khương Thần, “Cậu biết kể chuyện à?”

      Khương Thần cười toe: “Cái này có gì mà làm được, em học thuộc chuyện.”

      Đến câu chuyện cũng có sẵn rồi, con trai chị Chu đưa câu chuyện mà mình chuẩn bị sẵn cho Khương Thần, Khương Thần đọc qua, cảm thấy loại chuyện này cũng nhàm chán quá thể.

      Cậu trời sinh gan dạ, cũng tin quỷ thần, lần duy nhất bị dao động chính là vụ án kia của Lão Hàn.

      Khương Thần cũng từng hỏi Hạng Vân Độc, có phải Lão Hàn báo mộng cho hay , Hạng Vân Độc trả lời.

      Người chết có linh, chuyện này chỉ an ủi Hạng Vân Độc mà còn an ủi Khương Thần, nhưng ngoại trừ chuyện này ra, cậu chẳng tin thần với chẳng ma gì hết.

      Hạng Vân Độc định thuyết phục cậu, Cung Luật cắt ngang: “Để cho cậu ta , để cậu ta được rèn luyện chút, dù sao cũng có phải em vợ đâu, cậu bảo vệ kỹ thế làm gì.”

      Khương Thần tức giận: “ cái gì thế.”

      Chị cậu và đội trưởng Hạng thành đôi được, đó là chuyện riêng của hai người họ, Hạng đúng là quan tâm đến cậu , nhưng cậu ỷ lại bao giờ, ta lời này cứ như thể cậu dựa vào quan hệ bằng.

      “Vậy lấy thành tích ra chứng minh .” Cung Luật xong luôn.

      Tống Phương vội vàng khuyên nhủ: “ ta và cục trưởng Giang họp ở tổng cục, chắc là gặp phải chuyện gì đó.”

      Khương Thần tức giận đến mức đỏ mặt tía tai, vụ này cho cậu cũng được, Hạng Vân Độc hơi lo lắng, bảo Khương Thần đeo tai nghe, mang theo máy định vị, quần áo cũng gắn camera mini.

      Cần phải quay lại được quá trình gây án của đối phương nhưng liên tục nhắc cậu nhất định phải cẩn thận.

      Khương Thần cảm thấy Hạng Vân Độc hơi có vẻ chuyện bé xé ra to: “ Hạng, đây có phải lần đầu em nằm vùng đâu.”

      Đến Tống Phương cũng từng làm rồi, những vụ án mà nữ cảnh sát tuyến đầu phải nằm vùng tình huống lại càng phức tạp. Mọi người ai cũng trải qua nhiều năm rèn luyện cả. lo lắng của Hạng Vân Độc có vẻ hơi thừa.

      Hạng Vân Độc mỉm cười, tính ra cũng thể buổi kể chuyện kì quái này có “ma”: “Cậu cẩn thận chút cũng chẳng sai gì.”

      Khương Thần cười: “Chuyện này có cái gì, em cảm thấy cùng lắm là kiểu ám chỉ tâm lý, chẳng lẽ còn thực có ma chắc.”

      Dùng phương thức ám chỉ tâm lý để dẫn dẵn người bị hại tự sát, nhưng mục đích đằng sau hành vi này là gì, bọn họ vẫn chưa biết, cần điều tra cẩn thận.

      Thời gian và địa điểm họp mặt được viết tờ giấy , được nhét vào tay con trai chị Chu cùng với tấm card. Bọn họ đọc địa chỉ biết chỗ này rất hẻo lánh.

      Hạng Vân Độc cùng với Tiểu Bàn, Tiểu Bàn là trợ lý kỹ thuật, chỉ cần Khương Thần ra ám hiệu, bọn họ lao vào trong.

      A Kiều cũng muốn theo bọn họ, Hạng Vân Độc lắc đầu: “Đây là phá án, em được , nghe lời nào.”

      A Kiều bĩu môi, biết đây là công việc nhưng vô cùng muốn xem trò vui này.

      “Cơ mà em biết kể chuyện ma.” Ở Phong Đô, lúc nhàm chán, ngồi ở quán trà của Mạnh Bà, nghe khách uống trà kể chuyện, chuyện kể mới là “chuyện ma” xịn đấy.

      A Kiều vui, A Kiều muốn được dỗ dành, hỏi: “Nếu em nghe lời có thưởng gì ?”

      Hạng Vân Độc cười: “Em nghĩ xem muốn được thưởng cái gì?” Ăn? Uống? Hay là đưa chơi?

      A Kiều nhìn chằm chằm bàn tay Hạng Vân Độc chút, thấy lớp chai mỏng tay , cắn môi, vừa muốn cười lại cảm thấy thẹn thùng, vẽ vòng tròn lòng bàn tay .

      Trong ánh mắt dường như chứa cả hồ nước xuân, được hưởng cảm giác ấy lần, vẫn muốn nữa.

      A Kiều lớn mật đòi hỏi, tựa như thiếu nữ ca hát nương dâu, dung tiếng ca trêu chọc tình lang.

      Bàn tay Hạng Vân Độc như bị lửa liếm qua, mãnh liệt tới mức co rụt lại, bàn tay đặt lên đầu , xoa loạn hồi: “ được nghĩ linh tinh.”

      Vành tai đỏ lên, A Kiều nghiêng đầu cười ngọt ngào.

      Hạng Vân Độc lái xe, đưa Tiểu Bàn và Khương Thần tới buổi kể chuyện kì quái đêm khuya, Khương Thần ngồi hóa trang xe.

      Cậu đánh rối tung tóc, mặc đồ thể dục, lưng đeo ba lô, thay giày thể thao, thoạt nhìn như thể sinh viên mới tan học, đeo kính lên, nhìn lại càng giống sinh viên.

      Tiểu Bàn thử điều chỉnh thiết bị. Khương Thần nhảy xuống xe về hướng buổi kể chuyện kì quái.

      Chỗ này là khu mới khai phá, hoang vắng, đến xe đường cũng hiếm. Khương Thần xuống, chỉ chốc sau lại quay lại. Cậu vội vàng lên xe, kéo cửa xe lên.

      “Sao thế?”

      Khương Thần nghiến răng: “Nhìn thấy người quen.”

      Đó là hai sinh viên từng tới ngôi nhà xảy ra án mạng là livestream kinh dị.

      Khương Thần từng gọi bọn họ vào cục cảnh sát dạy dỗ hồi. Vụ án của Trương Phong mới qua chưa được bao lâu, hai người này nhất định có thể nhận ra cậu.

      đúng là, vụ nào cũng có hai đứa này, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ đây mà.”

      Khương Thần tức muốn hộc máu, con đường này ít người như thế, suy ra, hai người này nhất định là tới tham gia buổi kể chuyện kì quái đêm khuya, cậu vội vàng quay về, sợ gặp cái là lộ ngay.

      Cuối cùng vẫn phải đổi thành Hạng Vân Độc , chuyện này thực ra lại khiến Hạng Vân Độc thở phào nhõm, nhưng mà trông giống như nghe kể chuyện. Tuy vậy, dù chỉ thoáng, Khương Thần nhận ra trong đó có đủ loại người, có nam có nữ, Hạng Vân Độc hơi hấp dẫn ánh nhìn , nhưng kể ra có vào còn hơn .

      Hạng Vân Độc kéo khóa áo khoác ngoài ra, áo sơ mi cũng bỏ hai khuy, lấy bao thuốc từ chỗ Tiểu Bàn, ngậm điếu vào miệng, rồi đeo kính râm của Tiểu Bàn lên, cả người liền trông có vẻ bất cần đời.

      Khương Thần Vẫn còn nghiến răng nghiến lợi, đợi chuyện này kết thúc, thể nào cậu cũng phải xách hai đứa kia tới cục cảnh sát, dạy dỗ cẩn thận, sinh viên học lo học, suốt ngày tìm hiểu mấy thứ linh tinh, thể nào cũng có ngày tự dìm chết bản thân.

      Hạng Vân Độc cắm tay vào túi, ngậm điếu thuốc, từ từ về phía buổi kể chuyện kì quái đêm khuya tầng hai tòa nhà .

      “Xin ngài cho xem thư mời.” giọng nữ lạnh lùng chậm rãi phát ra từ màn hình chuông cửa.

      Hạng Vân Độc lấy tấm card kia ra, cửa mở.

      Giọng nữ lại vang lên: “Mời ngài lựa chọn mặt nạ mà mình thích.”

      tường treo mười mấy chiếc mặt nạ, có đủ loại phong cách để lựa chọn, Hạng Vân Độc tiện tay cầm bừa cái bị mắt kiểu Zoro, bỏ kính râm vào túi.

      Có mấy người tới, Hạng Vân Độc vừa vào, bọn họ đồng loạt quay đầu lại nhìn , đúng là giống như Khương Thần bảo, mỗi người ăn mặc kiểu.

      Trong đó có người phụ nữ dáng người yểu điệu, mặc váy đỏ, ta đeo chiếc mặt nạ hình con bướm, bên cạnh có hai người đàn ông giúp ta lấy đồ uống và bánh trái.

      Hạng Vân Độc bắt chuyện với bất cứ ai, dạo vòng xung quanh phòng, trong phòng bày biện vô cùng xa hoa, bàn còn có đồ uống và bánh trái.

      Hạng Vân Độc cũng rót cho mình ly, làm bộ nhấp ngụm, quan sát lượt, đếm được trong phòng tổng cộng có tám cái camera.

      Cửa ra vào cái, quầy rượu, bồn hoa cạnh sô pha, còn ở lối lên cầu thanh và đèn treo trong đại sản, gần như có thể quay được toàn bộ các góc trong nhà.

      Hạng Vân Độc tựa vào tường, chiếc gương lớn tường là kính hai mặt.

      Phía đối diện có người nhìn bọn họ.

      Ngoại trừ điều đó, trong phòng cũng có ma khí và tà khí, Hạng Vân Độc dựa vào vách tường, quan sát người trong phòng. bắt chuyện với ai nhưng có người tới bắt chuyện với .

      Đó là hai sinh viên trẻ tuổi, bọn họ bắt chuyện với từng người rồi về phía Hạng Vân Độc: “ tới buổi kể chuyện kì quái này mấy lần rồi.”

      “Lần đầu.”

      “Chúng tôi cũng tới lần đầu.” Bọn họ vừa hưng phấn vừa lo lắng, nhanh chóng tuôn hết những gì mình biết ra với Hạng Vân Độc, “Tôi nghe cái nhà này bị ma ám đấy.”

      “Thế nào cơ?” Hạng Vân Độc dẫn họ ra cạnh cửa sổ sát mặt đất, cách xa người trong gương chút.

      Đến lúc này, Hạng Vân Độc có dự cảm, những chuyện xảy ra trong buổi kể chuyện kì quái là do con người làm.

      Bản thân hai nam sinh này cũng là người mới, gặp được người mới là Hạng Vân Độc bèn cho : “Đây thực ra là chương trình thi thố livestream đấy, tìm được chỗ như thế này, tuyển được đám người chơi, làm hiệu ứng kinh dị, người muốn xem còn phải trả phí hội viên.”

      Card của bọn họ là phải bỏ tiền ra mua, ở đây có mấy người chi tiền ra mua card, có người lén bán ra, 500 đồng tấm.

      Hai người bọn họ vừa nghe tới hình thức mới này nghĩ tới chuyện thử làm start-up, vậy nên mua luôn card mời, tới đây nghiên cứu thị trường, cậu ta hỏi: “Nếu có event theo chủ đề kiểu này có hứng thú ?”



      Khắp nơi đều là camera và gương, là livestream kinh dị kể ra cũng khá đáng tin. Hạng Vân Độc gõ tay lên chiếc ly, ra hiệu cho Tiểu Bàn mau chóng điều tra xem cái vụ livestream này có tồn tại .

      Hai người Tiểu Bàn và Khương Thần tìm hiểu cửa xe đột nhiên bị đập vang.

      Khương Thần đánh mắt ra hiệu, bảo Tiểu Bàn đóng hết máy tính lại, mở hé cửa xe thấy A Kiều đứng bên ngoài cửa, mỉm cười chào cậu.

      Khương Thần: “Sao em lại tới đây?”

      A Kiều lách người vào trong xe, đưa cho Khương Thần cái kẹo mút: “Em theo đấy.”

      được, em về nhà , thế này đúng quy định, bọn làm việc nghiêm túc đấy.”

      Khương Thần định khuyên A Kiều về nhà, Tiểu Bàn tìm được chương trình livestream kia, phá được mật mã, vừa vào thấy người xem spam bình luận.

      【 đẹp trai quá a a a a a a, đây là người chơi mới sao? 】

      【 Đòe mòe chị áo đỏ ơi lên lên lên!!!! 】

      Chấm than liên tiếp thể người bình luận lúc này vô cùng kích động.

      Tiểu Bàn và Khương Thần thấy camera chiếu thẳng vào người Hạng Vân Độc, quay từ xa đến gần, từ xuống dưới, lướt qua phần eo, phần đùi và phần ngực rộng của mấy lần.

      Người phụ nữ mặc váy đỏ đeo mặt nạ đến bên cạnh Hạng Vân Độc.

      Mục tiêu của ta là Hạng Vân Độc nên thèm để mắt đến hai nam sinh kia: “, lần đầu tới đây hả?”

      Đây phải là chương trình kể chuyện kì quái à?

      Tiểu Bàn vừa bắt đầu nghi ngờ, đột nhiên cảm thấy trong xe lạnh ngắt, quay đầu lại thấy A Kiều siết chặt nắm tay, ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm người phụ nữ mặc đồ đỏ màn hình.

      Last edited: 30/3/21
      Alice Huynh, hayley, Trúc Khải2 others thích bài này.

    4. jennyngo

      jennyngo New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      5
      T nhảy từ truyện “lão đại là nữ lang” qua đây. thậy hiểu bao nhiêu năm tùm đọc truyện mà chỉ gần đây mới biết bạn.Bạn chọn truyện rất tốt: tác giả viết có kết cấu, logic, dẫn truyện, tình tiết như câu truyện có có thể ra sách và chuyển thể luôn.Còn bạn editor dịch truyện tận tâm , ít lỗi, mướt mà edit cũng chi tiết. T chính thức bị u mê editor!!
      Iris Nlevuong thích bài này.

    5. Iris N

      Iris N Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      5,273
      Chương 74: Đội trưởng Hạng hôm nay hot nhất ?

      Hot nhất luôn!

      A Kiều càng lúc càng nắm chặt tay, tức sắp nổ đến nơi rồi!

      Khương Thần thấy mặt đỏ phừng phừng, nghiến răng nghiến lợi trợn trừng mắt, vội vàng an ủi : “Đội trưởng thế này là phá án ấy mà, chuyện này… là loại tình huống đột suất.”

      A Kiều lườm Khương Thần cái, đương nhiên biết Hạng Vân Độc phá án, dù tức đến đâu cũng nhất định quấy rầy , nhưng vẫn tức đến mức sắp nổ tung tới nơi, siết chặt bàn tay, lời.

      Khương Thần đầy vẻ khó xử, đấy, biết mà, nhìn thế này là biết đuổi về được rồi, đành phải để ngồi trong xe, gãi đầu: “Thế , bọn làm việc của bọn , nếu em muốn ở lại cũng được, đừng quấy rầy bọn , nếu muốn về về thôi.”

      Mắt A Kiều vẫn dán chặt vào màn hình máy tính, màn hình livestream vẫn chiếu thẳng vào Hạng Vân Độc. Tuy mặt bị mặt nạ che mất, nhưng người xem vẫn vô cùng kích động với xuất của .

      【 người xem 12138: Chân chân chân! Eo eo eo! Liếm màn hình! 】

      【 người xem 9527: Tớ cược người này nhất định thăng cấp, trở thành người chơi cố định!!! 】

      【 người xem 666 tung 100 đóa hoa bạch cốt cho người chơi số 7 】

      【 người xem 0723 tung 100 đóa hoa bạch cốt cho người chơi số 7 】

      Ở phần bình luận liên tục có người tặng hoa bạch cốt cho Hạng Vân Độc, thanh ngang đại diện cho độ hot nhanh chóng đầy lên, từ xanh lục biến thành vàng, độ hot lại tăng nữa biến thành màu đỏ.

      Trò chơi còn chưa bắt đầu, người hot nhất của lần livestream này lộ diện.

      Đột nhiên, Tiểu Bàn hỏi Khương Thần: “Bọn chúng định làm cái gì mà livestream giết người đấy chứ?”

      Tiểu Bàn dùng ngón tay vừa ngắn vừa mập của mình nâng gọng kính. Trong xe tối tắm, ánh sáng màn hình máy tính hắt lên kính cậu ta, mắt kính lóe lên.

      Tiểu Bàn thích kiểu tiểu thuyết trinh thám và phim tâm linh, lập tức liên tưởng rồi tưởng tượng ra đoạn trong cuốn tiểu thuyết kinh dị kinh điển, hơn nữa còn cho thêm cả yếu tố đại vào.

      cho cùng tới buổi kể chuyện ma giết người, dù là người giết hay ma giết cũng chẳng phải chuyện mới mẻ gì nữa rồi.

      A Kiều đột nhiên căng thẳng, muốn Hạng Vân Độc phải mạo hiểm, lực chú ý của rời khỏi người phụ nữ áo đỏ, hỏi Tiểu Bàn: “Giết thế nào cơ?”

      Ví dụ như trong buổi livestream, đám khán giả này chọn ra người chơi mà bọn họ thích nhất, bỏ phiếu bầu cho ta hoặc ta, người có phiếu bầu cao nhất là người kể ra câu chuyện chán ngắt tẻ nhạt nhất, chẳng có gì đáng sợ. Sau khi trò chơi kết thúc, người chơi này bị tám người còn lại liên kết lại với nhau giết chết.

      Tám người cùng gây án, có ai phản bội, thi thể của ta hoặc ta bị giấu ở chỗ nào đó trong nhà này, đội hình chin người nghênh đón thành viên mới, lại tập hợp lại lần nữa, tiến hành lần thi đấu tiếp theo.

      A Kiều há hốc miệng, “Wow” tiếng, còn hay hơn cả phim kinh dị mà xem, mò mẫm lấy cái kẹo que, nhét vào tay Tiểu Bàn, coi như phần thưởng cho cậu ta.

      Tiểu Bàn được A Kiều tán thưởng, mỉm cười ngại ngùng, quay lại hỏi Khương Thần, “Cậu nghĩ thế nào?”



      Khương Thần trợn trừng mắt, đưa tay đập bốp vào đầu cậu ta cái: “Thế nào cái đầu cậu ý! Cậu đọc tiểu thuyết ngu người rồi à? Cậu nghĩ chỗ này là chỗ nào hả?”

      lãnh thổ Cộng hòa nhân dân Trung Hoa đấy! Trong thời gian ngắn, phạm vi mà liên tục có người mất tích làm sao giấu được? Lãnh đạo phân cục khu vực này còn muốn giữ chức nữa ?

      Hơn nữa người xem cái livestream này cũng hơn cả vạn, càng làm lớn nghi vấn dành cho buổi kể chuyện kì quái này lại càng , bởi khả năng bị phát quá cao.

      Nhưng bọn họ vẫn báo cáo tính huống ở đây cho Cung Luật, người phụ trách buổi kể chuyện kì quái đêm khuya ở khu vực này bị gọi vào cục cảnh sát thẩm tra.

      Người phụ nữ áo đỏ là người chơi số 3, biệt danh là Hồ Điệp phu nhân, thời tiết này mà ta mặc chiếc váy đỏ ngực trễ eo cao, tà váy khó khăn lắm mới che đến gốc đùi, gợi cảm nóng bỏng. Trong những người chơi ở đây, độ hot của ta là cao nhất.

      ta đứng trước mặt Hạng Vân Độc, rót đồ uống vào ly, hỏi Hạng Vân Độc: “Số 7, định kể loại chuyện ma nào?”

      【 người xem 12138: Tán, tán, tán rồi kìa, chị bắt đầu ra tay tay kìa! 】

      【 người xem 23333: ewwwww cho cùng bao giờ mới bắt đầu 】

      【 người xem 9527: Cược tầng là cẩu độc thân ngu ngốc 】

      【 người xem 0723: Đừng vội, lần này có đến nửa là người mới tới, đầu tiên phải giới thiệu người chơi mới, nếu tí nữa bỏ phiếu thế nào 】

      Khương Thần giám sát chặt chẽ màn hình, Tiểu Bàn tiếp tục tìm hiểu sâu thêm, cái buổi kể chuyện đêm khuya này đúng là chương trình livestream , vừa mới tổ chức được hai tập, đây là tậpthứ ba.

      Tiểu Bàn nhanh chóng tìm được hai tập trước. Sau khi ghép nối biên tập, chương trình được đăng lên mạng, Khương Thần bảo cậu ta mau chóng gửi video về cục, bảo mấy người Tiểu Chu xem video, tìm Canh Kiện và Trương Truyền.

      “Xem hai người bọn họ có phải bị bầu hay ?”

      Tiểu Bàn nhìn Khương Thần cái, ý tứ rất ràng, phải cậu tin chuyện kia à?

      Khương Thần hắng giọng: “Đây cũng là hoài nghi hợp lý còn gì.”

      Người thứ tám vào phòng, là người đàn ông trẻ tuổi có thân hình cao lớn, khuôn mặt tuấn, đủ để làm đối thủ của Hạng Vân Độc.

      Bình luận nhanh chóng chia thành hai phe, phe ủng hộ người chơi số 7 Hạng Vân Độc, phe ủng hộ người số 8 này, ta đeo chiếc mặt nạn Iron Man.

      Tiểu Bàn : “Thế này bình thường.”

      Khương Thần hỏi: “Sao lại bình thường.”

      Tiểu Bàn chỉ vào màn hình: “Kiểu của người này ràng là trùng lặp với đội trưởng Hạng, cậu xem show Ma sói rồi đúng ? Người chơi trong đó muốn có độ hot thể nào trùng lặp về tính cách được, phải để cho người ta chú ý chứ.”

      Khương Thần giữ vai Tiểu Bàn, hơi dùng sức: “Cậu cho rằng đây là trò chơi à?”

      Lúc này Tiểu Bàn mới hiểu ra, việc đội trưởng Hạng vào đây nằm trong kế hoạch.

      A Kiều chống tay lên má, nhìn chằm chằm Hạng Vân Độc, qua màn hình, giám sát từng hành động của , nếu như dám liếc nhìn người phụ nữ áo đỏ kia cái tôi, chia tay với ! Chia tay!

      Mọi người vẫn spam, người phụ nữ áo đỏ là người chơi ba tập rồi, cũng có độ hot trong lòng khán giả.

      Cái gì mà vé vào cửa của buổi kể chuyện kì quái đêm khuya phải là fan mười năm mới có được, cái gì mà cảm nhận được đáng sợ chân nhất, đều chỉ là lời quảng cáo người ta cố tình truyền ra mà thôi.

      Kinh dị chỉ là chiêu trò, mục đích chính là kiếm tiền, vô cùng thống nhất với bản chất của cái diễn đàn này.

      Khương Thần kể tin này cho Hạng Vân Độc.

      Hạng Vân Độc biết từ trước, đại khái là có kết luận sau khi quan sát, chiếc hoa tai lớn của người phụ nữ áo đỏ kia là thiết bị thu , gật đầu: “ biết ngay thôi.”

      A Kiều thấy Hạng Vân Độc để ý đến người phụ nữ áo đỏ, cảm thấy vừa lòng, người chơi số 8 vừa đến kia lấy mất nửa lực chú ý dành cho Hạng Vân Độc, A Kiều lại vui, hỏi Tiểu Bàn: “Cái này tặng quà thế nào ạ?”

      phải tặng món quà lớn cho bạn trai .

      Tiểu Bàn giữ chặt bàn tay táy máy của : “Đừng, đừng gây chú ý cho đội trưởng Hạng.”

      A Kiều buồn bã nhìn màn hình, rất muốn cho từng người bình luận biết, bạn trai là số !

      Thấy độ hot của Hạng Vân Độc bị san bằng, A Kiều nhất định đòi Tiểu Bàn dạy tặng quà, sau đó mới nhớ ra tài khoản của mình có tiền.

      Nhưng mà chuyện này sao mà làm khó được A Kiều, nhắn tin cho Tiền Nhị: Tôi, bà đây, gửi tiền.

      Tiền Nhị uống canh cá chạch ba ngày, định phát huy công hiệu chút, xem canh cá chạch có hiệu quả như vậy , bỗng nhiên bị chen ngang, gửi cho A Kiều hai vạn.

      Cam Diễm Hồng thấy gã mặt mày nghiêm túc gửi tiền , tò mò hỏi gã: “Bà của chịu quyên góp xây tiểu học hy vọng à? Liệu có chịu giúp nhi đồng nghèo học ?”

      Tiền Nhị cười: “Nhất định rồi, bà của ấy là, lấy tiền của người giàu để giúp đỡ người nghèo.” Lấy tiền của bản thân , giúp đỡ người khác, hai miếng ngọc hình người nhảy múa, chỉ bé tẹo thế thôi, mỗi miếng bán được hơn hai trăm vạn, đôi bán được 500 vạn. Cả đời Tiền Nhị, trong thẻ chưa bao giờ có nhiều tiền như thế.

      Còn trẻ mà tích công đức, cầu kiếp này, cầu kiếp sau, thế là cái lại cảnh giới gì chứ.

      Vẫn là có tiền đốt thôi.

      Cam Diễn Hồng đẩy cái: “Vậy xem, mấy bé ở quê em, liệu ấy có thể giúp chút ?”

      Quá nghèo, nếu trốn được chạy cả rồi, có học hay cũng chẳng ai quan tâm, những người ra khỏi được cứ lũ lượt kéo nhau, thấy nơi phồn hoa này cứ tưởng rằng tới thiên đường, nhưng lại chẳng có học thức gì, có khi phần lớn là làm mấy chuyện ra gì, giống như bản thân Cam Diễm Hồng vậy.

      Tiều Nhị biết thân thế của Cam Diễm Hồng, mím môi đồng ý với ta: “Được! Để , mặt ấy mà, bà cũng hơi bị nể đấy.”

      Cam Diễm Hồng vén tóc, mỉm cười.

      A Kiều có tiền, lập tức tặng cho Hạng Vân Độc ngàn đóa hoa bạch cốt. Trong nháy mắt, độ hot của Hạng Vân Độc vượt xa số 8 Iron Man, lên như diều gặp gió, đứng ngang hang với người có độ hot cao nhất là Hồ Điệp phu nhân.

      Trong nháy mắt, A Kiều trở thành người ủng hộ số của người chơi số 7 Hạng Vân Độc,

      Người thứ chín tới.

      ta vừa bước vào, ánh mắt Hạng Vân Độc bị thu hút, người đàn ông kia đeo môt chiếc mặt nạ mặt cười màu trắng, cả mặt nạ trắng toát, đôi mắt mặt nạ là hai đường cong cong, miệng rộng mở ra.

      【 người xem 09315: Sao gã mặt cười này lại tới rồi? 】

      【 người xem 37892: Sao lại là ta chứ……】

      【 người xem 12138: Đến lúc ta kể tôi tắt máy lúc sau đó trở lại sau 】

      Hạng Vân Độc nhìn thấy những bình luận đó, nhưng có thể nhìn thấy lưng người đàn ông kia có thứ gì đó đen xì bám vào, thứ kia có hình người, nó tựa vào người người đàn ông, cơ thể lúc lên lúc xuống, dường như ngủ say.

      Buổi kể chuyện kỳ quái lập tức bắt đầu.

      “Mời mọi người xếp hàng xuống tầng hầm.” Giọng nữ lạnh lẽo lại vang lên.

      ta vừa dứt lời, cửa tầng hầm đột nhiên bật ra, màn ảnh hướng tới tầng hầm, bên trong chỉ có mấy ngọn đèn trắng. Qua ánh đèn, có thể nhìn thấy cầu thang bằng sắt, người chơi phải tự xuống.

      Hai sinh viên hưng phấn nhìn nhau, tầng hầm nha! Ngầu phết!

      Hai người bọn họ hết , chỉ với Hạng Vân Độc vụ này có thể được livestream nhưng lại với bọn họ xem livestream này rồi, lần này tới đây chủ định là để tạo độ hot, còn sắp xếp người bình luận, đợi đến lượt bọn họ thể , nhắc tới livestream kinh dị của bọn họ chút.

      Hồ Điệp phu nhân vươn tay giữ chặt Hạng Vân Độc: “Hơi đáng sợ ấy, xuống trước được ?”

      Hạng Vân Độc hề dao động, số 8 Iron Man dường như muốn hấp dẫn ánh mắt của Hồ Điệp phu nhân, ta xung phong: “Tôi xuống trước.”, rồi giành vị trí xuống tầng hầm đầu tiên.

      Bình luận lại rộ lên Iron Man đàn ông, người chơi số 7 dường như chỉ có cái mẽ ngoài.

      A Kiều nhìn qua màn hình, nhìn thấy thứ bám người người đàn ông số 9, tức giận tranh cãi với người khác bình luận, hơn nữa lại còn gửi ngàn đóa hoa bạch , nhận được vương miện Quỷ Vương, khiến Hạng Vân Độc trở thành người có độ hot cao nhất.

      Ánh đèn dưới tầng hầm rất mờ mịt, cảnh tượng này lần đầu được mở ra, ánh đèn hắt vào giữa phòng, ở đó có chín chiếc ghế tựa, xếp thành vòng tròn, mọi người ngồi xuống theo thứ tự từ 1 đến 9.

      Đến khi bọn họ ngồi hết xuống, cửa tầng hầm lại tự động đóng lại, còn kèm với hiệu ứng thanh khiến người khác sởn tóc gáy, trong phút chốc khiến người ta liên tưởng đến hầm bí mật trong lâu đài cổ, nổi cả da gà.

      Số 1 là trong hai sinh viên, cậu ta và bạn cùng lần lượt là Số 1 và Số 6. Cậu ta đẩy mặt nạ lên: “Tôi bắt đầu trước.”

      Lúc cậu ta vừa mở miệng, thứ bám người người đàn ông mặt cười Số 9 mở mắt ra.

      Nó vươn cái thứ giống như chân ra, bàn chân quắp lấy cổ Số 1, bám vào người cậu ta, tay ôm lấy đầu Số 1, lắc lư định đầu cậu ta.

      Sinh viên Số 1 : “Tôi và bạn tôi cực kỳ đam mê chuyện kinh dị, Giang Thành có cái diễn đàn kinh dị nổi tiếng, hai chúng tôi là fan lâu năm, tham gia buổi kể chuyện kì quái, ở… dưới tầng hầm.”

      【 người xem 12138: Sáng tác tại chỗ đấy nha! Mê mê mê mê 】

      【 người xem 24631: Tôi nổi hết da gà lên rồi đây này 】

      Số 1 vô cùng tự tin với bối cảnh và cốt truyện của câu chuyện này, cậu ta đè giọng xuống, tiếp tục kể.

      Hạng Vân Độc phản ứng gì, cổ của bóng ma bám lưng số 1 dài ra như vô hạn, vặn vẹo mấy cái, miệng đối diện với miệng sinh viên nam, cậu ta tiếng nào, bóng đen lại nuốt lấy chữ đó, đầy vẻ hưởng thụ.
      Last edited: 29/4/21
      Alice Huynh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :