1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dám Chạy Xem! - Sơ Dữ (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Thanks nàng nhé, happy new year. Ở bển nhớ giữ sức khoẻ. Còn tiền lương cứ hỏi thẳng chủ quán , bảo cháu làm cũng tưng đáy time rồi mn cũng biết năng lực của cháu cho cháu hỏi mình trả lương ntn để cháu cân đối chi tiêu

    2. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 35

      Tác giả : Sơ Dữ

      Editor: VịtK


      Mọi người chuyện, đột nhiên ngoài cửa truyền tới tiếng gõ cửa, Vu Nhiễm uống ít, có chút hơi say, dán mặt ở cái bàn kính lạnh lẽo, trong miệng biết lẩm bẩm cái gì.

      Tống Hoài đứng lên, mở he hé cửa, giữa hai người kẽ hở nào, người kia tựa hồ cái gì đó, nửa ngày sau, cậu đóng cửa lại.

      Cậu bưng cái khay tiến vào, khay để hai chai rượu champagne và môm dĩa trái cây tinh xảo, muốn để xuống, Vu Nhiễm đột nhiên từ bàn ngẩng đầu lên, nhìn Tống Hoài, chỉ chỉ đồ vật trong tay cậu.

      “Này đây là cái gì?”

      Tống Hoài đem khay rượu đặt ở bàn, cười : “Là phục vụ đưa rượu cho mấy chị.”

      Vu Nhiễm giống như vừa hiểu vừa hiểu, híp mắt cười, “Rốt cuộc cậu là người nào? Người đàn ông già lúc này có phải vì cậu nên mới rời ?”

      Tống Hoài sửng sốt, có chút chột dạ, rất nhanh lắc đầu phủ nhận, “Chị Vu, em là người hát rong, em…”

      “Cậu quen biết tôi?!” Vu Nhiễm càng thêm kinh ngạc, tròng mắt trừng lên, phải là sáng hôm nay mới quen biết , mà biết từ trước rồi, họ tên là gì, với lại làm gì cũng biết?

      Tống Hoài nhìn qua tựa hồ có chút ảo não, theo bản năng sờ sờ eo, đối với ánh mắt nhìn chằm chằm của Vu Nhiễm, đành phải gật đầu , “Dạ, em là bên đại học kịch kế bên đại học nhạc…”

      “À, cũng khó trách.” Vu Nhiễm hiểu ra gật đầu, sau đó phản ứng lại , “ đúng, cậu cậu 20 tuổi, nhưng tôi 26 tuổi rồi, cũng học cùng trường, tại sao cậu lại biết tôi?”

      Tuy muốn thừa nhận tuổi của mình, nhưng vẫn là . (Vu Nhiễm: Tui khổ quá mà)

      “Chị rất nổi tiếng, mấy người học đại học trường em có rất nhiều người thích chị…” Tống Hoài bị hỏi càng ngày càng ngượng ngùng, đầu đều sắp chôn tới phía dưới cái bàn, khuôn mặt ửng đỏ, cũng may là đèn tối, nhìn cũng .

      “Cho nên lúc ở cầu cậu nhận ra tôi rồi phải ?” lại hỏi.

      Lần này Tống Hoài do dự lát, gật đầu lần nữa.

      “À.” Đối với cái lý do này Vu Nhiễm cũng xem như là miễn cưỡng tiếp nhận rồi, bây giờ già rồi, tự nhiên cũng coi như là nhân vật phong vân ở đại học kịch, có fans cũng có gì lạ.

      đột nhiên thò lại gần, khoảng cách giữa cái bàn này cũng tính là lớn, hai người ai đến cũng rất gần, mặt phả ra hơi rượu, thấp giọng hỏi: “Cậu trường cậu có rất nhiều người thích tôi, vậy cậu cũng thích tôi sao?”

      Kỷ Niệm Sơ ở bên xem như muốn bị đui hai con mắt, hận thể tự chọc mù mắt mình.

      Vừa rồi cũng quá để ý hai người này, người nhàn nhạt uống rượu, ai biết Vu Nhiễm cư nhiên còn càng ngày càng quá mức, uống đến nghiện, đùa giỡn sinh viên ngây thơ?

      nhịn nổi, lôi kéo cánh tay của Vu Nhiễm, “Này này này, cậu đủ rồi á.”

      Khuôn mặt của Tống Hoài càng đỏ hơn, khẩn trương nhìn Kỷ Niệm Sơ kéo Vu Nhiễm ra, lúc này mới dám ngẩng đầu nhìn , vì che dấu cảm xúc của mình, vội vàng lấy cây Ukulele để kế bên, nhẹn nhàng hát. (Thấy này tỉnh ghê, make sense)

      Vu Nhiễm nghe hát, tự rót cho mình ly rượu, đùa giỡn với Tống Hoài nữa, ngửa đầu hơi uống hết ly rượu trong tay, hồi lâu, nghiêng đầu đầu dựa vào vai Kỷ Niệm Sơ, trong miệng lẩm bẩm : “Niệm Sơ, tớ, tớ về nhà.”

      “Cậu về nhà vậy cậu muốn đâu?” hỏi.

      đâu cũng được, chỉ cần phải về nhà.”

      Chỉ cần nhìn thấy người kia, đâu cũng được cả.

      Vu Nhiễm giống như có chút men say, đôi mắt đều nhắm lại, Kỷ Niệm Sơ thở dài, trở về nhà, vậy trực tiếp khiêng về nhà sao?

      giương mắt nhìn thoáng qua Tống Hoài, giọng : “Tống Hoài, nếu có việc cậu trước , lát nữa tôi mang cậu ấy về nhà.”

      “A, được.” Tống Hoài gật đầu, đứng dậy thu xếp đồ vật xong, lúc đến cửa, có chút yên tâm quay đầu lại nhìn cái, “Có muốn em giúp chị tay ?”

      Cậu thấy Kỷ Niệm Sơ nhìn chằm chằm cậu, lập tức lại vội vàng giải thích lại lần, “Ý em là, đưa mấy chị về nhà, em sợ mình chị trị được chị ấy.”

      Kỷ Niệm Sơ nhìn bộ dạng khẩn trương của cậu có chút nhịn được cười, gật đầu về phía cậu, tiếng được.

      và Tống Hoài hai người người đỡ bên của đỡ Vu Nhiễm, ba người vừa tới cửa, hứng trọn gió đêm thổi tới, thổi sợi tóc bay lên, đầu óc mơ mơ màng màng lúc này mới tỉnh táo lại đôi chút.

      Ở cửa có hình bóng đứng quen thuộc, người nọ giống như là có cảm giác mà quay đầu lại nhìn .

      Tác giả có lời muốn : Luật sư Bùi của chúng ta muốn có danh phận haha!

      Bùi Lương Thành lên, cho dù là trong bóng đêm, vẫn có thể nhận ra đôi mắt của đỏ hoe, nhìn chằm chằm nửa ngày, mới giọng mở miệng : “Vì cái gì nhận điện thoại?”

      Điện thoại?

      Kỷ Niệm Sơ phát ngốc, điện thoại của tắt quên bật lại, buông tay ra, ý bảo Tống Hoài đỡ Vu Nhiễm cho tốt, bên bắt đầu tìm điện thoại.

      lấy điện thoại từ trong túi xách ra, vừa mở ra, quả nhiên điện thoại ra rất nhiều cuộc gọi nhỡ, tổng cộng hơn 30 cuộc, đều là cùng số gọi tới.


      ngẩng đầu nhìn Bùi Lương Thành, tràn đầy xin lỗi, “Xin lỗi làm đợi lâu, em tắt tiếng nên nghe thấy.”


      Bùi Lương Thành nhìn chằm chằm ba người nửa ngày, trong mắt muôn vàn suy nghĩ, trầm mặc nửa ngày, đến cuối cùng cũng chỉ mở miệng nhàn nhạt : “Thời gian cũng còn sớm, nữa chúng ta màu về thôi.”


      “Nhiễm Nhiễm cậu ấy muốn về nhà, nếu về nhà em ?” Kỷ Niệm Sơ chần chờ trong chốc lát, mang theo giọng điệu dò hỏi hỏi .


      Tuy rằng biết vì sao phải trưng cầu ý kiến của Bùi Lương Thành, nhưng để đợi lâu như vậy, trong lòng có chút thoải mái.


      Ánh mắt Bùi Lương Thành chớp tắt, nhưng vẫn tiếng được.


      Kỷ Niệm Sơ mơ hồ thấy liếc nhìn Tống Hoài, nhưng cũng đó là biểu tình gì, tóm lại cảm thấy có chút kỳ quái.


      Đỡ người lên xe xong, Kỷ Niệm Sơ quay đầu lại nhìn Tống Hoài đứng ngoài xe, hơi có chút xin lỗi, “Phiền cậu quá…”


      sao cả, em có thể đưa chị Vu về, em uống rượu, có thể lái xe.” Cậu vội vàng giải thích.


      Lời này làm Kỷ Niệm Sơ có chút cạn lời, kỳ định cậu ta về trước , mấy và luật sư Bùi có thể về cùng nhau, xe dừng ở đây cũng sao cả, hoặc là kêu người khác lái xe về.


      Nhưng cậu tha thiết vậy, ngược lại biết làm sao để cự tuyệt.


      Tống Hoài thẹn thùng cười, “Chỉ cần để em lên xe, đưa chị Vu về em cũng yên tâm rồi…”


      Kỷ Niệm Sơ chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, rốt cuộc cũng biết bao lâu rồi, đưa Vu Nhiễm giao cho cậu ta, cũng yên tâm.


      Giọng của hơi lạnh lùng, mặt vẫn mang theo ý cười nhàng, “Thôi, chúng tôi vẫn nên về đây, cậu cũng về , chúng tôi sao cả.”


      Tống Hoài vốn định lại, nhưng thấy vẻ mặt của Kỷ Niệm Sơ nghiêm túc như vậy, tức khắc cũng hiểu ra lo lắng cái gì.


      Cậu có chút mất mát gật đầu, giọng tự giác thấp hơn vài phần, “Dạ, em biết rồi.”

      -


      Hai người đem Vu Nhiễm đặt ở ghế sau, lót vài cái đệm dựa sau lưng , còn lấy cái chăn mỏng sau cốp xe đắp cho .


      Kỷ Niệm Sơ ngồi ở ghế phụ, thường thường quay đầu nhìn Vu Nhiễm.


      Vu Nhiễm nằm ở ghế sau, mơ màng ngủ, ngay cả sắc mặt đều mang theo ửng hồng, đôi mắt đến bây giờ vẫn hồng, lông mi còn vương vài giọt nước, cần nghĩ cũng biết đó là nước mắt.


      Tâm tư của ngày càng xuống.


      Dọc theo đường Bùi Lương Thành cũng chuyện với , vẫn luôn trầm mặc, Kỷ Niệm Sơ có chút quen, rất nhiều lần muốn mở miệng chuyện, nhưng mở miệng ra, cuối cùng đem lời tới miệng nuốt xuống lại.


      Có gì đó đúng.


      trộm quay đầu nhìn , lại phát vẫn luôn lãnh đạm nhìn về phía trước, tập trung lái xe, có biểu tình gì, cũng nhìn ra cảm xúc gì.


      do dự mở miệng, “Luật sư Bùi, em……”


      còn chưa xong, bị Bùi Lương Thành đánh gãy lời , nhàng ra bốn từ, “ có việc gì.”


      Bốn từ này làm Kỷ Niệm Sơ á khẩu gì được, vốn định gì, nhưng bây giờ chữ cũng được.


      Nửa ngày, rốt cuộc cũng nhịn được nữa, kéo tay áo Bùi Lương Thành, giọng hỏi, “ tức giận sao?”


      Bùi Lương Thành nghiêng đầu nhìn cái, chỉ thấy cẩn thận nhìn mình, ánh mắt giống như có chút bất an, đột nhiên hỏi, “Em để ý lắm sao?”


      “Đúng vậy.” Kỷ Niệm Sơ chút do dự lập tức gật đầu.


      “Rất để ý……”


      Bùi Lương Thành nghe vậy trong lòng cứng lại, tim trong ngực đập bùm bùm*, cơ hồ là lập tức dừng xe ở ven đường, tắt máy. (Nguyên văn là bịch bịch á)


      nhìn Bùi Lương Thành xuống xe, từ ghế lái tới cửa sổ ở bên , thấp thấp gọi , “Niệm Sơ, xuống xe.”


      “…… A?”


      có chút thất thần, đây là muốn làm gì?



      Bùi Lương Thành thấy ngơ ngác, liền tự mình mở cửa, kéo xuống xe rồi đóng cửa lại, lúc Kỷ Niệm Sơ lập tức đứng vững, ngã vào trong ngực , bị Bùi Lương Thành ôm chặt lấy.


      Sức lực của rất lớn, gắt gao ôm vào ngực, giống như hận thể đem nhập vào người mình.


      Kỷ Niệm Sơ bị ôm có chút thở nổi, cũng giãy giụa, dựa đầu vào vai , ngửi được mùi hương người , đưa tay ôm lấy .


      giống như đối với mùi hương này ngày càng si mê, càng ngày càng nghiện rồi.


      Gió đêm rất lạnh, hoa cỏ ở bên đường bị thổi tới lung lay, hai người biết dừng xe ở đâu, đường cũng có người nào.


      Cũng bởi vì là đêm khuya, ánh đèn đường màu vàng bên đường chiếu xuống, hai người ở dưới ánh đèn có vẻ phá lệ ái muội.


      hồi lâu, Bùi Lương Thành mới buông ra, hai người nhìn nhau, đồng thời mở miệng.


      “Em…”


      “Em…”


      Kỷ Niệm Sơ nhịn được cười tiếng, “ trước.”


      Bùi Lương Thành nhìn , nghiêm túc : “Niệm Sơ, ở bên .”


      nhìn chằm chằm đôi mắt , lặp lại lần nữa, trong mắt tràn đầy mãnh liệt, giống như sắp kiềm chế được, “ thích em, muốn em.”


      “Bùi Lương Thành……” hơi sửng sốt chút, kêu tên của , thanh rất ôn nhu, dưới làm gió đêm, giống như là có chút lạnh.


      Bùi Lương Thành giống như sợ ra cái gì đó, rất nhanh đánh gãy lời , “Ý là ở bên nhau, có nghĩa là bao giờ tách nhau ra, vĩnh viễn cũng rời xa nhau.”


      Đến chết cũng rời xa nhau, nghĩ.


      biết bị bệnh thích đến trầm trọng, nhiều năm như vậy, trước sau như , chưa bao giờ thay đổi.


      “Em… Đáp ứng sao?” hỏi, nắm lấy tay , vô thức siết chặt, dùng ngón tay xoa xoa lòng bàn tay , làm trái tim ngứa ngáy.


      Đèn đường bên đường kéo bóng hai người dài, chiếc xe ngừng ở ven đường, hai cái bóng dài lúc lúc .


      Kỷ Niệm Sơ sửng sờ, trong đầu ít hình ảnh bay nhanh qua, nhưng lại rất mơ hồ, chợt thoáng qua.


      bỗng nhiên giương mắt nhìn , ngơ ngẩn hỏi, “Lời này, trước kia có người từng với em rồi sao?”


      Bùi Lương Thành nghe vậy cứng đờ, dưới chân thậm chí lui về phía sau hai bước rất , nhưng Kỷ Niệm Sơ cũng cho trả lời lại, rất nhanh chỉ cười cho qua, cười với , “Được.”


      “Nhưng nếu là chuyện rời xa nhau, em cũng thể cam đoan được, nếu làm chuyện có lỗi với em, em chắc chắn thể chịu đựng được.” ngẩng đầu nhìn cười tươi như hoa, đưa tay vòng lên cổ , giọng điệu nhàng.


      rất nhanh lấy lại được tinh thần, cười khẽ với , “Cả đời này của , bao giờ làm chuyện có lỗi với em.” (nghe giống mấy thằng hứa hẹn)


      Bùi Lương Thành cúi đầu, môi mềm mại nhàng in cái trán trơn bóng của , hôn tới cái mũi cao, rồi chậm rãi dừng ở cánh môi .
      Last edited: 5/5/22
      OoAnOo, Red Ruby, Tiểu Ly 11113 others thích bài này.

    3. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 36

      Tác giả: Sơ Dữ

      Editor: VịtK


      Hai làn môi chạm vào nhau, nhiệt độ của môi có chút lạnh, vuốt ve cánh môi , nhàng liếm.


      Kỷ Niệm Sơ cảm giác được mùi hương của ập vào mặt , làm cho cảm thấy mình sắp thở nổi, tuy biết hôn như thế nào, cũng trúc trắc đáp lại.


      Bùi Lương Thành cảm nhận được đáp lại, bàn tay to vỗ về lưng , dần dần gia tăng nụ hôn này.


      -


      Kỷ Niệm Sơ quên làm sao mình có thể quay về Thanh Gia Hoa Uyển, chờ phản ứng lại ở trong nhà Bùi Lương Thành, đúng vậy sai, ném mình Vu Nhiễm vào chính nhà mình, thu xếp xong, cũng biết mình bị trúng bùa gì, theo qua bên đây.


      có chút ảo não, sao mình lại kiềm chế được thế này? Bị sắc đẹp mê hoặc.


      thông não mình, điện thoại ở bên rung lên, sửng sốt, giờ này mà ai còn gọi cho nữa?


      lấy điện thoại ra, thấy là cuộc gọi của Hoắc Chính Phàm gọi tới, có chút kinh ngạc, ấn nút nghe máy.


      “Có việc?”


      Nguyên nhân Vu Nhiễm vui đều là do ta, sao có thể đối tốt với được chứ.


      “Vu Nhiễm ở bên cạnh sao?” Đầu bên kia truyền tới giọng quen thuộc, nhàn nhạt, nghe xong vẫn lạnh nhạt như vậy.


      “Có liên quan gì tới sao?” cười lạnh tiếng, hỏi lại.


      Ở đầu bên kia Hoắc Chính Phàm giống như trầm mặc vài giây, sau đó truyền tới thanh gấp gáp, điện thoại liền bị ngắt máy.

      “?”


      lúc sau Kỷ Niệm Sơ bị cúp điện thoại nhịn được mắng, chưa từng thấy có người nào mà có tâm tới trình độ này, quả nhiên, Vu Nhiễm vì ta làm nhiều chuyện như vậy, trả giá nhiều như vậy, bộ ta nhìn thấy sao?


      , ta thấy được, chỉ là đáp lại mà thôi.


      Hoặc là , muốn đáp lại.


      Bùi Lương Thành thấy dáng vẻ này của , vốn định mở miệng cái gì đó, nhưng lại cảm thấy hình như có chút thích hợp, cuối cùng cái gì cũng chưa , chỉ ôn nhu nhìn như vậy.


      Mắt thấy khí càng ngày càng ái muội, trong lòng Kỷ Niệm Sơ có chút thấp thỏm, thậm chí có chút sợ hãi, khó được có chút lắp, “Luật sư Bùi, em… Em phải về để chiếu cố Nhiễm Nhiễm, em sợ cậu ấy mình ……”


      sợ cái gì?” nhìn vào đôi mắt , cười : “ ăn thịt em.”


      còn muốn phản bác, Bùi Lương Thành liền trước mở miệng, “Vu Nhiễm ngủ rồi, bây giờ em về, chừng đánh thức ấy.” ( râu xanh)


      cũng đúng…” Kỷ Niệm Sơ thoáng cái bị cái tên Bùi Lương Thành dắt mũi, thậm chí còn cảm thấy cũng đúng. ( người râu xanh, người dễ tin người)


      Hai người cùng ngồi sô pha, Bùi Lương Thành ôm từ phía sau, vùi đầu vào cổ , “Niệm sơ, đừng … Ở lại với .” (Knock down)


      Giọng của thấp thấp, nghe giống như có chút yếu ớt, nhưng lại làm cho người khác cảm giác có vài phần làm nũng, ở bên cổ cọ tới cọ lui, phả ra hô hấp nóng rực.


      “Ừ? Có được ?” Bùi Lương Thành thấy gì, lại hỏi lần nữa, giọng điệu khẩn cầu, lặng lẽ đưa bàn tay xuống, nắm lấy tay nàng, mười ngón tay đan nhau. (Chú Bùi biết cách ve vãn a)


      Kỷ Niệm Sơ bị giọng trầm thấp của làm cho rung động, cả người đều mềm xuống, còn có giọng điệu khẩn cầu aka làm nũng, cũng có tiền đồ mà gật đầu cái rụp đáp ứng. (Hay chị ơi, vô miệng sói)


      Cho đến lúc hai người nằm ở giường, Bùi Lương Thành ôm từ đằng sau, Kỷ Niệm Sơ có chút phát ngốc, sao thể nhịn được mấy cái dụ hoặc này chứ?


      “Sao em có cảm giác em lên thuyền giặc vậy ta…” Kỷ Niệm Sơ híp nửa con mắt, thào .


      Bùi Lương Thành nghe vậy nhịn được, cười ra tiếng, “Ừ, em lên thuyền giặc rồi, cũng thể xuống được nữa.”


      Kỷ Niệm Sơ suy nghĩ nửa ngày, gật đầu, “Được, vậy em đây cũng miễn cưỡng lên thuyền giặc của .”


      “Ngày mai phải còn muốn giúp phiên toà sao, ngủ sớm chút .” tựa hồ là có chút buồn ngủ, quay người lại, đem mặt vùi vào ngực , thấp giọng : “Luật sư, em vẫn luôn cảm thấy luật sư rất lợi hại…”


      Bùi Lương Thành nghe vậy đột nhiên ngồi dậy, cúi người nhìn , đưa mặt cách cực gần, giọng cười : “ chỉ có những chuyện này, còn nhiều chuyện lợi hại hơn nữa.”


      “Muốn sao?”


      Tác giả có lời muốn : Luật sư Bùi: Muốn sao?


      Toà án trung cấp thứ hai của Kinh thị


      “Căn cứ vào điều 17 bộ luật hình nước ta, phạm nhân đủ 16 tuổi phạm tội, phải chịu trách nhiệm hình về tội phạm, người đủ 14 tuổi chưa tròn 16 tuổi, cố ý giết người, cố ý gây thương tích hoặc tử vong, cướp bóc, buôn bán ma tuý, phóng hoả, gây nổ, sử dụng chất nguy hiểm phả chịu trách nhiệm hình .”


      “Tuy bị cáo là vị thành niên, nhưng lại cố ý tổn thương nguyên cáo, ràng phạm vào điều lệ kể , cho nên công tố viên vẫn biện hộ cho tội danh của bị cáo, tán đồng quan điểm của luật sư.” (Đừng ai hỏi tui gì cả…)


      khí trang nghiêm trong đại sảnh, công tố viên từng câu từng chữ, có trật tự mà lên án, Kỷ Niệm Sơ ngồi bên phía người nhà của bị cáo, nhìn Bùi Lương Thành cũng giống vậy, trật tự ràng từng câu từng câu phản bác lại.


      “Là luật sư của bị cáo, tôi biện hộ…”


      Trong đại sảnh quanh quẩn giọng trong trẻo mà lạnh lùng của Bùi Lương Thành thanh, tư duy logic rất ràng.


      ra lúc làm việc, là bộ dạng này.


      Kỷ Niệm Sơ chống tay lên mặt, ngồi ở vị trí này có thể thấy được bóng dáng của ràng, bóng lưng thẳng tắp, vóc dáng rất cao nhưng cũng rất mảnh khảnh.


      Mặc cái áo sơ mi cùng chiếc quần tây đơn giản, cổ tay áo cuống lên, từ góc của nhìn qua, thậm chí có thể thấy ràng khớp xương nhô lên từ trong cổ tay .


      ràng phải như thế.” Kỷ Niệm Sơ thầm, ngày hôm qua ôm mình ngủ, ràng có thể cảm nhận được, ừ… Còn cẩn thận sờ đến, dáng người tốt như vậy, giống như cái móc áo treo quần áo, sao có thể nhìn ra ‘yếu đuối mỏng manh’ được chứ.


      Nghĩ đến đây, Kỷ Niệm Sơ nhịn được bật cười, ngày hôm qua bọn họ, ừ, chính thức ở bên nhau rồi.


      tốt, người thích, vừa vặn cũng thích .


      Vụ án được xét trong chốc lát, cuối cùng bên bị cáo thắng kiện, vào lúc chủ toạ đưa ra phán quyết cuối cùng, cảm xúc bên người nhà nguyên cáo hoàn toàn mất khống chế, giống như điên lên, chạy như bay hướng về phía bên này, đưa tay đánh Bùi Lương Thành, vừa đánh vừa khóc.


      Bùi Lương Thành tránh, đứng tại chỗ như vậy, Kỷ Niệm Sơ thấy cục diện ổn, vừa muốn qua, rất nhanh có nhân viên công tác lên kéo người nhà nguyên cáo ra, hai bên trong lúc nhất thời giằng co.


      Rốt cuộc, người nhà bên nguyên cáo bình tĩnh chút, mới buông bàn tay vẫn luôn gắt gao nắm lấy tay trang của Bùi Lương Thành ra.


      Thời điểm hai người quay lại xe, Kỷ Niệm Sơ có chút đói bụng, “Chúng ta ăn cơm ?”


      Bùi Lương Thành gật đầu, “Muốn ăn gì?”


      mở định vị điện thoại ra, cúi đầu bắt đầu kiếm chỗ ăn, vừa vặn, có cuộc gọi tới.


      “A a a a a a a a a Kỷ Niệm Sơ!!!”


      “Cậu dám để tớ ở nhà mình, cậu có còn là con người nữa !”


      “Cậu cái đồ có lương tâm, hôm nay tớ phải vào đoàn phim, cậu cũng gọi tớ dậy?” Ở đầu bên kia Vu Nhiễm hét to, giognj điệu vừa cáu kỉnh vừa tức giận.


      Kỷ Niệm Sơ chút nghi ngờ, nếu lúc này mình mà ở bên cạnh cậu ấy, có khả năng cậu ấy hận thể bóp chết .


      “Cậu cũng cho tớ biết hôm nay cậu có phim để chụp.” Kỷ Niệm Sơ chớp mắt, giọng điệu cực kỳ vô tội.


      “Vậy cậu ——” Vu Nhiễm nửa, đột nhiên dừng chút, đổi câu hỏi, “Này này này, con chó này, ngày hôm qua cậu ngủ ở nhà có đúng ?”


      ???


      Mặt Kỷ Niệm Sơ đỏ lên, có chút chột dạ, giọng cũng rất mất tự nhiên, vội vàng điều chỉnh lượng cuộc trò chuyện thấp xuống, “ cái gì đó? Sao có thể chứ?”


      “Còn gạt tớ, bàn chải đánh răng và khăn lông của cậu hề có dấu vết đụng qua, lẽ cậu có thói quen buổi sáng rời giường đánh răng rửa mặt mà ra cửa hả?” Giọng điệu của Vu Nhiễm hề có cảm xúc vang lên, giống như chế nhạo .


      “…”


      Kỷ Niệm Sơ còn gì để , nhất thời cũng tìm ra câu nào để phản bác lại, bị nghẹn miệng được gì, thể , năng lực quan sát của cái tên Vu Nhiễm này cẩn thận như vậy?


      Còn rảnh để xem bàn chải đánh răng và khăn lông của ???


      “Cậu con mẹ nó là đồ cái biến thái sao? Còn có chuyên môn quan sát bàn chải đánh răng cùng khăn lông của người khác?” Kỷ Niệm Sơ trầm mặc trong giây lát, rốt cuộc cũng mở miệng, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi mà , “Còn cái gì mà chụp bộ phim gì đó, cậu đổi nghề làm trinh thám được rồi đó.”


      Vu Nhiễm hướng về phía gương cười cười với chính mình, nụ cười kia thấy sao cũng cứng đờ.


      chỉ là… Dưỡng thành cái thói quen này mà thôi.


      Mỗi ngày lúc rời giường để rửa mặt, phản xạ có điều kiện mà nhìn bàn chải đánh răng và khăn lông của Hoắc Chính Phàm, mới có thể biết tối hôm qua có về nhà , mới có thể biết rốt cuộc có phải mình hay … (Tui mọi người rồi, tui sẵn sàng lập group anti diss HCP)


      Vu Nhiễm cũng trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên bất thình lình hỏi, “Thành khai báo, tối hôm qua có phải cậu ở với tên luật sư Bù kia ?”


      Kỷ Niệm Sơ nghiêng đầu nhìn thoáng qua Bùi Lương Thành, cảm khái , “Ừ, tối hôm qua tớ ở bên cạnh ấy, chỉ có tối hôm qua, bây giờ cũng ở bên nhau, chuẩn bị ăn cơm.”


      “…” Ước chừng đầu bên kia trầm mặc phút, rốt cuộc cũng mở miệng nghẹn ra mấy chữ, “Chuyện khi nào?”


      tối hôm qua, lúc đó cậu cũng ở đó.” Lần này Kỷ Niệm Sơ rất sảng khoái thừa nhận, đồng thời cũng giải thích luôn, thuận tiện tỉ mỉ kể lại quá trình.

      “Dừng dừng dừng—” Giọng Vu Nhiễm phát điên vang từ đầu bên kia lên, “Tớ rồi, tớ muốn nghe.” (Đây là cảnh tui nghe con bạn tui luyên thuyên về ny nó trong khi đó mình còn chưa có bồ)

      “Có phải ngày hôm qua tớ đùa giỡn đứa trẻ kia ?” Vu Nhiễm ở đầu bên kia đột nhiên hỏi.


      Kỷ Niệm Sơ nghĩ đến đây liền nhịn được trợn trắng mắt, chút khách khí lên án , “Đúng vậy —— cậu cũng biết bộ dáng lúc cậu đùa giỡn người ta ra sao đâu, mù mắt tớ.”


      “Ngày hôm qua cái tên trà xanh Vưu Thi Hoài, lúc con kỹ nữ đó rồi, tớ nhớ tụi mình lại quay về uống rượu, sau đó kia tên nhóc kia còn hát cho tớ nghe, sau đó, tớ nhớ nữa…”


      “Được rồi, vậy cậu ăn cơm trước , buổi chiều tớ vô đoàn.” Vu Nhiễm thở dài hơi, có chút phiền muộn, “Tớ tìm cái tên nhóc kia để ràng, lời xin lỗi, miễn cho cậu ta đem bóng ma tâm lý tốt…”


      Đầu bên kia mới vừa cúp điện thoại, Bùi Lương Thành liền thò mặt qua, cười hỏi: “Bị phát ?”


      “Đúng vậy.” Kỷ Niệm Sơ trầm giọng , phản ứng lại quay đầu nhìn , đôi mắt hạnh trừng to, “ nghe lén em chuyện điện thoại.”


      nghe lén, mà là giọng ấy quá lớn.” Bùi Lương Thành vẻ mặt chính trực, làm Kỷ Niệm Sơ hoài nghi người vừa rồi trêu chọc mình phải là .


      Thôi được rồi, giọng của Vu Nhiễm cũng có chút lớn .


      --------------------------------


      Hai người tới chỗ ăn, chén đĩa vừa mới được dọn lên xong, cách đó xa liền truyền tới giọng quen thuộc, Kỷ Niệm Sơ có chút ngạc nhiên, đội nón lên đề phòng, tìm kiếm nơi phát ra thanh kia, thấp giọng : “Hình như vừa rồi em nghe thấy giọng trai em.”


      Nĩa trong tay Bùi Lương Thành đột nhiên rơi xuống, dừng ở bàn thuỷ tinh, phát ra thanh thanh thúy.


      Kỷ Niệm Sơ kinh ngạc nhìn cái, “Làm sao vậy?”


      Bùi Lương Thành giống như lạc vào trong hồi ức nào đó, hơi rũ đầu, gì.


      Hơn nửa ngày, mới ngẩng đầu lên, đối với ánh mắt lo lắng của Kỷ Niệm Sơ, “ sao cả, vẫn luôn biết em có trai, nghĩ tới hôm nay có thể trùng hợp gặp được, có chút khẩn trương.”


      Kỷ Niệm Sơ phụt tiếng cười ra tiếng, giống như có chút thể tin được, “ để ý ta làm gì, ấy cũng quản được em.”


      “ Luật sư Bùi luôn luôn bình tĩnh tự chủ, nghĩ tới bây giờ nhìn thấy người nhà em lại sợ hãi như vậy?”


      trêu đùa , Bùi Lương Thành nhìn nụ cười của , trong lúc nhất thời có chút kinh ngạc, lại nghĩ tới câu của Lục Lê mấy ngày trước, đột nhiên ngẩng đầu nhìn , “Niệm Sơ, nếu như người nhà em đồng ý để chúng ta ở bên nhau, em còn kiên trì sao?”


      ——


      Giọng bên tai , chỉ có thể lại gần mới nghe được.


      Mùa hè rất nóng, Kỷ Niệm Sơ ngồi ở cây xà đơn của sân thể dục, gió thổi nhàng làm bộ đồng phục học sinh trắng xanh của thổi lên, trong tay cầm chai nước uống, hai chân trắng nõn đung đưa ở giữa trung.


      “Kỷ Niệm Sơ, xuống, ngồi an toàn.” lạnh lùng .


      cúi đầu, hướng về phía cười, “Vậy phải tiếp được em nha Thành Thành!”


      giang hai tay, nhìn từ cây xà đơn nhảy xuống, vững vàng tiếp được trong ngực, ôm cổ , ‘Bẹp’ tiếng, hôn mặt ngụm, thỏa mãn : “Thành Thành, tốt.”
      __________________________________________________________________________________
      Editor: hiểu sao tui muốn thấy cảnh HCP bị ngược dã man, ổng phải bị lần, at least one time để ổng biết tc của bà Nhiễm
      OoAnOo, Red Ruby, Tiểu Ly 11114 others thích bài này.

    4. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 37

      Tác giả: Sơ Dữ

      Editor: VịtK


      “Nếu như ba mẹ đồng ý chúng ta ở bên nhau, em vẫn kiên trì sao?” Bùi Lương Thành thời niên thiếu đột nhiên thuận miệng hỏi lại câu.


      luôn biết mình có vấn đề về tâm lý, sợ, tin chắc rằng mình tổn thương , nhưng người trong nhà giống như tiếp thu mình sao?


      Kỷ Niệm Sơ cười vui vẻ, gắt gao nắm chặt lấy tay , gật đầu mạnh, “Đương nhiên, em rồi, em luôn ở bên cạnh .”


      “Em mất rất nhiều sức mới theo đuổi được , sao có thể buông tay được.”


      “Em rồi, em để mình, để em .”


      Lời thề son sắt vẫn vang vẵng ở bên tai .


      ——


      Kỷ niệm Sơ bị hỏi vấn đề choáng váng, thực ra, đúng nghĩ tới, bọn họ vừa mới ở bên nhau ngày đầu tiên, sao có thể nghĩ xa như vậy?


      sửng sốt chút, nghĩ ngợi mà trả lời, “ Em nghĩ tới.”


      Bùi Lương Thành giống như biết được đáp án của , chỉ nhàn nhạt cười cười, Kỷ Niệm Sơ lại , “Bất quá cha mẹ em đều là người sáng suốt, cần lo lắng chuyện này.”


      Hai người ăn cơm xong, tới cửa, ánh mắt của Kỷ Niệm Sơ sắc bén, liếc mắt cái liền thấy Kỷ Cẩm Dương đứng cách đó xa tạm biết với người nào đó.


      Trong lòng rất vui, nghĩ tới đúng là , từ lần trước gặp nhau ở Thượng Hải, cơ hồ cũng chưa thấy qua Kỷ Cẩm Dương nữa, nghĩ tới ăn bữa cơm cũng có thể gặp ở đây.


      Bùi Lương Thành vừa định lôi kéo , nhưng muộn rồi, Kỷ Niệm Sơ ở phía sau hét to tiếng ‘'. (Ăn c**)


      Kỷ Cẩm Dương nghe thấy thanh quen thuộc sửng sốt, sau đó quay đầu lại, rồi sau đó, gặp được mà cả đời này đều nghĩ gặp lại.


      Ánh mắt của và Bùi Lương Thành giao nhau ở giữa trung, đầu tiên đáy mắt của Kỷ Cẩm Dương lên vẻ khiếp sợ, kinh hoảng, rồi sau đó là tức giận, bực bội, cuối cùng sắc mặt trở nên khó coi cực kỳ, nhanh chóng tạm biệt người này rồi tới.


      Kỷ Niệm Sơ mới vừa yên định kéo cánh tay Kỷ Cẩm Dương, bị lạnh lùng hất ra, nghiêng đầu mắng Kỷ Niệm Sơ, “Em ở đây làm gì?”


      Giọng điệu của rất tốt, lần đầu tiên Kỷ Niệm Sơ thấy sắc mặt được tốt như vậy, vẻ mặt cũng lạnh , “Tại sao em thể ở đây?”


      Kỷ Cẩm Dương sửng sốt, phản ứng lại mình tức giận với em mình, lúc này mới tỉnh lại từ trong mộng, vẻ mặt cũng tốt hơn chút, giọng , “ xin lỗi em Niệm Sơ, vừa rồi là đúng, chỉ là em là người của công chúng, thích hợp để xuất ở đây, còn cùng người đàn ông xa lạ này ở chung chỗ, chỉ là lo lắng em…”


      Kỷ Niệm Sơ tức giận trừng mắt nhìn , lại chỉ chính mình, “ có thấy em ăn mặc kiểu gì , còn ai có thể nhận ra được sao?”


      “Em sao cả, chỉ là vừa mới ăn cơm ở đây xong, thôi, tìm quán cà phê nào ngồi .”


      “Vị này là?”


      Mới vừa vào quán cà phê ngồi xuống, Kỷ Cẩm Dương liền bắt đầu đề ra nghi vấn, nhìn em nhà mình ngồi xuống cách tự nhiên với Bùi Lương Thành, sắc mặt như cũ vẫn thể nào đẹp hơn được, nhưng so với vừa rồi ở quán ăn tốt hơn rất nhiều rồi.


      Kỷ Niệm Sơ chỉ cho là cảm thấy mình chú trọng thân phận, sợ mình bị ảnh hưởng, cho nên mới tức giận, cười cong tít đôi mắt, “ à, em giới thiệu với chút, đây là luật sư lần trước của em.”


      Vừa dứt lời, có thể cảm nhận được cảm xúc của hai người phập phồng, ràng Bùi Lương Thành sửng sốt chút, thậm chí có thể cảm nhận được che lại đôi tay phát run của mình ở dưới khăn trải bàn, mà Kỷ Cẩm Dương ở đối diện lại thở dài nhõm hơi.


      Tuy hiểu tại sao cảm xúc của hai người lại dao động, nhưng vẫn cười tủm tỉm tiếp tục nửa câu còn lại, “Cũng là bạn trai của em.” (Cười **) làm ơn up lại truyện cũng giữ lại mấy lời thân thương của editor https://cungquanghang.com/threads/dám-chạy-xem-sơ-dữ-chương-36-78.34525/


      Kỷ Niệm Sơ xong, lặng lẽ đưa tay mình qua ở phía dưới khăn trải bàn, nhàng nắm lấy tay Bùi Lương Thành.


      Quả nhiên, lạnh đến thấu xương, tia ấm nào.


      buông ra, ngược lại nắm càng chặt.


      giây trước còn cúi đầu, tay của Bùi Lương Thành giấu ở dưới bàn run lên, trong tức khắc ánh mắt của trở nên rạng rỡ, nắm ngược lại tay , vẻ mặt tối tăm biến mất, nghiêng đầu, nhìn bằn ánh mắt ôn nhu, quấn quýt lại si mê.


      Ngược lại, sắc mặt Kỷ Cẩm Dương vừa trắng vừa xanh, thay đổi thất thường, ngày càng khó coi.


      Nửa ngày, mới nghiến từ kẽ răng ra mấy chữ, “Hai người ở bên nhau từ khi nào?”


      “Tối hôm qua.” phát Kỷ Cẩm Dương tức giận, cười tủm tỉm . (Cười ** x2)


      Kỷ Cẩm Dương thiếu chút nữa buột miệng thốt ra câu ‘Hai người thể ở bên nhau’, chính nhưng nhìn thấy Kỷ Niệm Sơ cười tươi như vậy, lời như bị nghẹn lại ở cổ họng, chỉ có thể trơ mắt nhìn, câu cũng nên lời.


      Hai người tiễn Kỷ Cẩm Dương , đường về nhà, Kỷ Niệm Sơ có chút xin lỗi quay đầu nhìn Bùi Lương Thành, “Em xin lỗi , em ảnh… Hôm nay cũng biết tại sao lại thế này, có chút kỳ quái, lần sau em nhất định chuyện với ảnh.”


      Bùi Lương Thành lắc đầu, câu cũng mang theo vài phần hài hước hỏi , “Vậy em muốn bồi thường thế nào đây?”


      Mặt Kỷ Niệm Sơ đỏ lên, “ muốn bồi thường thế nào?”


      chỉ chỉ môi mình, “Hôn cái.”


      tập trung lái xe , bây giờ còn đường, đợi xíu nữa tới nơi rồi…” Kỷ Niệm Sơ mới được nửa, đột nhiên lại nhớ tới có chuyện muốn hỏi , vẫn chưa kịp hỏi, uối cùng bây giờ cũng nghĩ tới.


      “Cái id tên niệm sơ tâm có phải là hay ?” bất thình lình đột nhiên ra câu.


      Bùi Lương Thành cũng ngoài ý muốn thấy hỏi như vậy, trả lời mà hỏi lại, “Em cảm thấy sao?”


      Giọng điệu Kỷ Niệm Sơ khẳng định, “Em cảm thấy chắc chắn đó là .”


      “Vậy em còn hỏi làm gì, phải chắc chắn rồi sao?”


      “Em chỉ nghĩ thế thế thôi, sau này đừng quét nhiều quà cho em như vậy nữa.” nghiêm túc , “ quét nhiều quà cho em như vậy, quà muốn chất thành núi, kỳ thậtđến tới tay em kỳ rất ít, có lời.”


      “Dù sao sau này cũng là của em, bao gồm .” cười.


      Người này tới mấy lời âu yếm như vậy đều là bộ dạng này.


      Kỷ Niệm Sơ nhướng mày, “ có phải biết em từ sớm rồi ? Còn biết tài khoản phụ Weibo của em.”


      Qua lâu, Bùi Lương Thành mới thấp giọng ừ tiếng, chỉ nghe tiếp, “Sao em có cảm giác chuyện gì của em cũng biết, đối với em cũng có bí mật gì nữa…”


      Tay cầm vô lăng cứng đờ lại, ngón út hơi cong lên, hơn nửa ngày, mới nghe thấy giọng của mình từ trong cổ họng phát ra, “ phải…”


      công bằng, có nhiều chuyện về em còn biết nữa…” Giọng điệu của Kỷ Niệm Sơ mang theo chút oán giận, còn có chút phiền muộn.


      “Em chán ghét sao?” hơi sửng sốt, tự nghe thấy chính mình hỏi như vậy.


      Chán ghét như vậy, hận thể để em điều khiển hết mọi thứ của , hận thể để em giam cầm , hận thể… (ỏ chú Bùiiiii)


      “Em rồi, chỉ cần là em .” Kỷ Niệm Sơ hướng về phía lộ ra nụ cười giảo hoạt, , cười đến ngọt ngào, “Bởi vì thích, cho nên làm cái gì em cũng thích.” (Ỏ Kỷ)


      “Vậy chừng nào mới chuyện của cho em nghe á.” cười tủm tỉm hỏi.


      Bùi Lương Thành thấy gương mặt tươi cười của , hầu kết lăn lộn dưới chút, “Chỉ cần em muốn biết, lúc nào cũng được.”


      Hai người trở về nhà, Kỷ Niệm Sơ mới vừa nằm giường, sau đso nhận được tin nhắn từ WeChat của Quý Chân, chỉ ngắn gọn ba chữ, ‘Xem hot search’.


      #Kiều Lang Kỷ Niệm Sơ#


      #Cuộc chiến giữa những minh tinh#


      #Vợ chồng Sơ Kiều#


      ………


      [ngủ ngon: Xem ra tổ tiết mục vẫn sắp xếp như vậy?]


      [Quý Chân: Đúng vậy, bằng cho rằng tổ tiết mục mời rồi lại mời Kiều Lang làm cái gì?]


      [ngủ ngon: Được, tôi đây biết.]


      [Quý Chân: Lần trước tôi chuyện có chút quá thẳng, nhưng chỉ vì muốn tốt cho , nếu muốn đương, cũng nhất định phải làm kín đáo chút, biết ?]


      Kỷ Niệm Sơ cũng trả lời , tình lén lút? đương phải cẩn thận như vậy cũng có gì thú vị.


      ------------------------


      Thứ hai, Kỷ Niệm Sơ vừa từ công ty trở về, chuẩn bị qua văn phòng luật sư Phong Hằng để đón Bùi Lương Thành, mới vừa ngồi trong xe liền nhận được cuộc gọi, tùy tiện liếc mắt cái, là Hoắc Chính Phàm gọi tới.


      Kinh ngạc nhướng mày, nhớ tới vụ việc lần trước có chút thoải mái, Kỷ Niệm Sơ định bắt máy, nhưng mà nghĩ tới Vu Nhiễm, thở dài, vẫn là bắt .


      “Chuyện gì?” nhàn nhạt hỏi.


      “Trong khoảng thời gian này Vu Nhiễm ở chỗ sao?” hỏi.


      Giọng của rất lãnh đạm, “ ở.”


      “Ừ, biết.” Đầu bên kia truyền tới giọng lãnh đạm, xong trầm mặc trong chốc lát, cũng có cúp điện thoại.


      Kỷ Niệm Sơ cũng chờ, vốn dĩ muốn hỏi lẽ biết hôm nay Vu Nhiễm bắt đầu vô đoàn rồi sao, khi đoàn phim bắt đầu quay, quay ở chỗ khác sao có thể dễ dàng quay về được.


      Nhưng lại nghĩ đến lần trước Vu Nhiễm còn vì uống say khướt, tức khắc lười tới, nhàn nhạt : “Còn có việc gì , có việc gì tôi cúp.”


      Hoắc Chính Phàm chuyện, trầm mặc như cũ, Kỷ Niệm Sơ cũng còn kiên nhẫn nữa, trực tiếp cúp máy.


      đến cũng khéo, Hoắc Chính Phàm được bệnh viện Nam Cẩm cử tới Giang Thành để học tập nghiên cứu trong vòng tuần.


      tình cờ chương trình học hôm nay vừa mới kết thúc, từ bệnh viện Giang Thành ra, liền thấy Vu Nhiễm ở đối diện đường cái, đứng bên cạnh nam sinh, tuy rằng che kín mít, nhưng liếc mắt cái liền nhận ra.


      Nam sinh ở bên cạnh tuổi rất trẻ, vóc dáng rất cao, rất gầy, bộ dáng giống như cũng rất đẹp, đường cái, chỉ thấy được sườn mặt như như , vẫn chưa thấy mặt tiền.


      Khoảng cách của hai người xa cũng gần, hình như nam sinh gì đó, làm Vu Nhiễm cười đến mức bả vai run lên.


      Kỷ Niệm Sơ lừa , Vu Nhiễm ở chỗ .


      Hôm nay nhìn thấy Vu Nhiễm ở chỗ này, mới mơ hồ nhớ tới, lâu rồi Vu Nhiễm cũng chưa trở về.


      Thế nhưng cũng biết ấy làm gì.


      Theo bản năng siết chặt điện thoại trong tay, bên cạnh có người đồng nghiệp tới, vỗ bờ vai , cười , “Bác sĩ Hoắc rảnh , đừng về khách sạn, cùng ăn cơm .”


      Hoắc Chính Phàm vừa muốn cự tuyệt, nhưng đồng nghiệp giống như biết muốn gì, giành trước bước : “Giáo cũng ở đấy, trực tiếp điểm danh muốn .”

      ---------------------


      Hôm nay Kỷ Niệm Sơ lái chiếc xe ít khoe lại, chiếc xe Ford Mustang* màu đen, dừng ở bãi đỗ xe, nhắn tin cho Bùi Lương Thành. (Cỡ 3 tỉ 333 nhe mn) trang chính chủ thuộc về Cung Quảng Hằng https://cungquanghang.com/threads/dám-chạy-xem-sơ-dữ-chương-36-78.34525/, còn lại là ăn cắp, ăn cắp mà còn cut mấy dòng tâm tình của editor nữa, người đọc nên biết đâu về đâu, thân)

      [​IMG]


      [ngủ ngon: Em ở dưới tầng hai bãi đỗ xe chờ .]


      [-: Niệm sơ, trực tiếp lên .]


      [ ngủ ngon: A……? Đồng nghiệp của mà thấy được có phải là tốt lắm đâu ha?]


      Đầu bên kia gửi tin nhắn nữa, Kỷ Niệm Sơ còn cân nhắc sao đột nhiên lại gửi tin nhắn nữa, khô g lẽ tức giận? Cho rằng mình sợ bị phát , nên mới như vậy?


      nghĩ nghĩ, vẫn nên đeo khẩu trang đội mũ , lúc ra thang máy, mới vừa bước vào quầy lễ tân của Phong Hằng, rất nhanh có người tới đón lên.


      Chào , xin hỏi cầu cố vấn gì , có hẹn trước ?” Ngô Phỉ Phỉ ở sau quầy lễ tân rót ly nước ấm, mặt mang theo mỉm cười hỏi .



      “Tôi tới tìm luật sư Bùi.” Kỷ niệm sơ giương mắt nhìn cười cười, tiếp nhận ly nước ấm, ngồi xuống ở bên cạnh đại sảnh.


      Ngô Phỉ Phỉ, “Hôm nay người đặt hẹn luật sư Bùi kín chỗ rồi, có khả năng là phải đến cầu cố vấn vào ngày khác, có cần tôi giúp đăng ký ?”


      Kỷ Niệm Sơ sững sờ, bận như vậy, lịch hẹn trước cũng kín chỗ, xem ra công việc làm ăn cũng tệ.


      sao cả, tôi ngồi ở đây chờ ấy.” vừa dứt lời, liền thấy Bùi Lương Thành ra từ phòng họp xa, song song với mấy vị đối tác với khách hàng


      “Lần hợp tác này quả nhiên rất thú vị, Phong Hằng hổ danh là con hắc mã của luật pháp, chút cũng sai, tuy luật sư Bùi còn trẻ, nhưng lại nhân tài kiệt xuất của chúng ta.” người tuổi hơi lớn vỗ Bùi Lương Thành cười , mặt mang theo vui mừng.
      ________________________________________________________________________________
      Editor: 3 chương trong 1 ngày.
      Bà, nãy mới qua bên truyenfull thấy update tới chương 36 rồi, còn cắt mấy dòng thân thương của tui cuối chương nữa, phẫn hận.
      OoAnOo, Red Ruby, Tiểu Ly 11114 others thích bài này.

    5. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 38

      Tác giả: Sơ Dữ

      Editor: VịtK


      “Cũng phải, luật sư Bùi của chúng ta chút cũng giống mấy người trong giới, ỷ vào bối cảnh trong nhà vênh mặt kiêu ngạo.”


      “Đúng vậy đúng vậy.”


      Mấy người bên cạnh phụ hoạ theo, mặt đều mang theo nụ cười niềm nở.


      mặt Bùi Lương Thành mang theo mỉm cười lạnh nhạt xa cách, hướng mọi người khẽ gật đầu, mang theo nụ cười tiêu chuẩn, “Ừ, hợp tác vui vẻ.”


      “Ai nha, luật sư Bùi của chúng ta tuổi cũng còn nữa, có bạn chưa, con của tôi…”Đột nhiên ánh mắt của người kia sáng lên, đánh chủ ý lên người rồi dừng bước chân lại, lôi kéo chịu , bắt đầu tự giới thiệu.


      Bùi Lương Thành nhíu mày rất , “Tôi có bạn rồi.”


      Người đàn ông trung niên còn thao thao bất tuyệt, càng càng hào hứng, giống như là nghe thấy Bùi Lương Thành gì, vì thế lại lặp lại lần nữa, “Vương tổng, tôi có bạn .”


      “…A”


      “Chuyện khi nào? Sao còn chưa cho người khác biết, hình như Bùi gia cũng ai qua…” Vương tổng sửng sốt nửa ngày, mới ngơ ngác hỏi.


      “Gần đây, bất quá tôi ấy rất lâu rồi.” .


      Vương tổng nghe vậy cười nhạt nhẽo, có chút co quắp và xấu hổ, “Được, vậy được, có rảnh đưa đến cho Vương thúc nhìn xem.”


      “Ừ, nhất định.” Bùi Lương Thành gật đầu.


      Mấy người từ hành lang ra, liếc mắt cái liền thấy Kỷ Niệm Sơ, hai người giống như có tâm linh tương thông, đồng thời ngẩng đầu lên, hướng về phía nhau cười.


      Tiễn khách hàng xong, người trong quầy tiếp tân còn chưa lấy lại tinh thần khi nghe tin luật sư Bùi có bạn , cho đến khi Bùi Lương Thành đến trước mặt , mới từ trong mộng tỉnh lại.


      Vội vàng cúi đầu , “Luật sư Bùi, sau đó là cuộc hẹn với đại tiểu thư Lưu, ấy ở phòng chờ.”


      Bùi Lương Thành lại giơ tay nhìn nhìn đồng hồ, “Trương luật sư ở đây sao, tôi có chút việc, trước, để tiếp .”


      “Nhưng mà luật sư Bùi……” Ngô Phỉ Phỉ chưa xong, Bùi Lương Thành liền tiếp, “Giảm giá phí luật sư cho ấy, hoặc lần sau tôi tự mình tìm ấy.”


      “Được, được vậy…”


      Sau đó liền tận mắt nhìn thấy Bùi Lương Thành đến trước mặt người phụ nữ mà vừa mới từ chối, lộ ra nụ cười ôn nhu, kéo tay , hai người nhìn nhau cười, nắm tay nhau đ vào thang máy.


      Ừ, tay trong tay… vào thang máy…


      Biểu tình Ngô Phỉ Phỉ dần dần trở nên hoảng sợ, sau đó chân giống như có gió, vọt vào phòng giải khát.


      Rất nhanh, nhanh tới mức giống với trợ lý Khương mấy ngày trước biết được tin luật sư Bùi nhìn lén nữ nhân vật chính truyền bá vậy.

      Hai người ở bãi đỗ xe ngầm, bãi đỗ xe ngầm tối tăm làm thân ảnh hai người kéo dài, Bùi Lương Thành nắm tay , “ phải thể tới sao, cho rằng em ở trong xe chờ .”


      “Em sợ tức giận.” Kỷ Niệm Sơ cười, đột nhiên lại nghĩ tới lời vừa mới với Vương tổng, nhướng mày cười : “Em nghe ——”


      em từ lâu rồi?”


      “Xem ra lên kế hoạch từ lâu rồi?”


      cười hỏi , hai người vừa vặn bên cạnh xe , Bùi Lương Thành đột nhiên sấn tới, vây ở cửa xe, kéo khẩu trang xuống, hôn mạnh lên đó.


      Kỷ Niệm Sơ còn thất thần chưa hồi phục lại tinh thần, lúc phục hồi lại tinh thần, lại càng hôn càng sâu, cảm thấy mình bị hôn tới hít thở thông, mềm nhũn dựa vào trong ngực .


      Cả người đều ỷ lại người , ngửa đầu có chút mệt, ở trong ngực giật giât, chỉ nghe thấy thanh khàn khàn của Bùi Lương Thành vang lên.


      “Niệm Sơ đừng nhúc nhích.”


      tự nhiên cũng cảm giác được, mặt lập tức hồng mảng, nhanh chóng đẩy ra rồi lên xe.


      em từ rất lâu rồi, cũng lên kế hoạch từ lâu e.” ngẩn người trả lời, cũng lên xe rồi, biết có nghe thấy hay .


      Bùi Lương Thành thấp giọng cười, dựa vào xe hút điếu thuốc bình tĩnh lại rồi mới lên xe.


      Lần này là Kỷ Niệm Sơ lái xe, mặt còn nóng, thấp giọng hỏi, “ đâu giờ?”


      Bùi Lương Thành còn chưa kịp chuyện, điện thoại ở bên vang lên, nhìn lướt qua, là mẹ Kỷ, trong lòng có chút nghi hoặc, cũng rất nhanh bật loa Bluetooth lên. truyện chỉ được đăng tại https://cungquanghang.com/threads/dám-chạy-xem-sơ-dữ-chương-37-78.34525/


      “Sao vậy mẹ?”


      “Sao top Weibo toàn là Kiều ảnh đế gì gì thế này? Con muốn làm với người kia tới cùng hả?” Giọng mẹ Kỷ rất nhanh truyền tới.


      Kỷ Niệm Sơ bị bà hỏi phì cười, “Nghĩ cái gì thế, sao có thể được.”


      “Bất quá chính là tổ tiết mục hai phải xào couple này, dùng để hấp dẫn lưu lượng, vì hiệu quả của tiết mục.”


      “Tuy rằng con này đó mẹ hiểu , nhưng trong cái vòng này rất loạn, con phải cẩn thận chút, đừng để bị người khác ngáng chân, còn có, lâu vậy rồi cũng về nhà chuyến, con xem bao lâu rồi về nhà, lương tâm.” Mẹ Kỷ chỉ cần có cơ hội mức phải ép đến chết mới thôi, ở trong điện thoại oán giận.


      “Được được được, con lập tức trở về liền, dù sao hôm nay con cũng bận xong rồi, nếu bây giờ con trở về liền?” bất đắc dĩ .


      ?" Mẹ Kỷ thấy đồng ý lập tức sảng khoái, phản ứng lại, nghi ngờ hỏi.


      “Khẳng định là , lẽ còn giả được?” Kỷ Niệm Sơ cười , “Cũng lâu rồi con chưa thấy mẹ, nhớ mẹ.”


      “Ai da, khó mà tin được khó mà tin được, khó mà tin được.” Tuy mẹ Kỷ còn trêu chọc , nhưng trong giọng khó có thể che giấu được vui sướng, vội vàng phân phó, “Vú Ngô, nhanh chóng làm chút đồ ăn mà Niệm Sơ thích, buổi tối nó về nhà.”


      “Dạ phu nhân, tôi liền.”


      Kỷ Niệm Sơ cũng cười rất vui, “Đúng rồi, con còn có người nữa, cũng thuận tiện mang về ăn bữa cơm luôn, thế nào?”


      “Là Nhiễm Nhiễm sao? Con nhóc kia lâu gặp, cùng nhau tới chào hỏi, tối nay mẹ cũng kêu con về luôn, người nhà chúng ta lâu được ăn cơm với nhau rồi.” Giọng mẹ Kỷ cười tủm tỉm từ đầu bên kia truyền tới, “Được rồi, mẹ chuyện với con nữa, mẹ phải chuẩn bị trước đây.”


      Kỷ Niệm Sơ còn chưa kịp giải thích là phải Vu Nhiễm, đầu bên kia liền cúp, nhịn được cười lắc đầu, “Có gì để chuẩn bị chứ, mẹ em là…”


      xong, ánh mắt sáng lấp lánh quay đầu nhìn Bùi Lương Thành, cười : “Mẹ em gọi điện thoại tới, em về nhà chuyến, thế nào, cùng em trở về ?”


      Bùi Lương Thành chút do dự gật đầu, “Được.”


      “Nhưng mà, nên chuẩn bị cái gì đó phải ? Lần đầu tiên gặp ba mẹ em, biết làm sao mới có thể…” giống như có chút chật vật, ngơ ngác hỏi.


      cần chuẩn bị, ba mẹ em đều rất thông suốt, đừng lo lắng.” cười. “Bất quá hôm nay em cũng ở đó, chuyện lần trước đừng để ý, ảnh có ý gì đâu.”


      xong lại giống như nghĩ tới cái gì đó, cười trêu chọc , “Bất quá đây là lần đầu tiên gặp ba mẹ bạn , ra chưa chuyện đương sao?” truyện chỉ được đăng tại https://cungquanghang.com/threads/dám-chạy-xem-sơ-dữ-chương-37-78.34525/


      Bùi Lương Thành sửng sốt, giống như hiểu ý tứ của , kinh ngạc : “Cái gì mà ra chưa chuyện đương?”


      “Chính là… lợi hại, thôi, có gì.” Kỷ Niệm Sơ còn tưởng rằng Bùi Lương Thành sợ ghen, cho nên mới biểu kinh ngạc như vậy, muốn thừa nhận chuyện lúc trước, cũng thèm để ý mà xua tay.


      Bùi Lương Thành hơi gục đầu xuống, ở bên lâm vào trầm tư.


      Nhà Kỷ nằm ở bên ngoài ngoại ô của Bắc Kinh, cũng ở trong thành phố, tuy rằng tính là xa, nhưng cũng tính là gần.


      Hai người đường lái xe, tới khu thượng mại, Bùi Lương Thành gọi điện thoại, vội vàng xuống xe, sau đó lại chất vài hộp rồi bao lớn bao lên xe.


      Kỷ Niệm Sơ tùy ý nhìn lướt qua, “Mua gì đó?”


      “Tùy tiện để người khác mua, lần đầu tiên gặp mặt, dù sao cũng phải biểu tốt chút.” Bùi Lương Thành khó được lộ ra biểu tình xấu hổ, giọng .


      Thời điểm tuỳ tiện mua, nhưng nhìn mấy thứ đóng gói tinh xảo này , thấy thế nào cũng giống như là ‘tuỳ tiện’ mua.


      Kỷ Niệm Sơ hiểu gật đầu, tuy rằng biết nguyên nhân vì sao lại khẩn trương như vậy, bất quá chắc là do biết ba mẹ mình là kiểu người gì, nên mới khẩn trương như thế.


      Lúc xe chạy tới nhà Kỷ, Kỷ Niệm Sơ lại nhận được điện thoại từ mẹ Kỷ, cười đến khép miệng lại được.


      “Aizz, mẹ cho con biết, hôm nay con mang theo bạn về nhà, gia trường của người kia cũng trở về từ nước ngoài xa xôi, quyết định tới quán để ăn, ở nhà hàng Sơn Thuỷ, con về đến nhà rồi sao, nếu đợi lát nữa chúng ta cùng ra quán ăn?”


      “…Vậy thôi, con .” Kỷ Niệm Sơ vừa mới chạy đến khu biệt thự, nghe vậy dừng xe lại, “Mọi người , con về.”


      “Aizz, con đứa này, có chuyện gì với chúng ta vậy.” Đầu bên kia của mẹ Kỷ ồn ào, “ con từng gieo hại cho biết bao nhiêu con nhà người ta rồi, bây giờ vất vả lắm mới nghiêm túc, mang bạn trở về, gặp con sau, cũng có gì đâu.”


      “Chuyện này thích hợp……” Kỷ Niệm Sơ trợn mắt, yên lặng khởi động xe, “Con về nhà đây.”


      Mẹ Kỷ ở đầu bên kia còn định gì đó, Kỷ Niệm Sơ cúp máy, Bùi Lương Thành ở bên tự nhiên cũng nghe câu chuyện.


      nghiêng đầu nhìn có chút ngượng ngùng cười, “Thực xin lỗi nha Thành Thành, em đột mang bạn về nhà, ba mẹ người ta cũng từ nước ngoài trở về, cũng vất vả mới trở về chuyến, ba mẹ gặp cũng tốt lắm.”


      “Em gọi là gì?” Bùi Lương Thành cả người chấn động, thể tin tưởng mà nhìn .


      Kỷ Niệm Sơ khó hiểu mà chớp mắt, còn mang theo giọng điệu làm nũng, “Thành Thành á, sao vậy?”


      thích em gọi như vậy sao …”, ngẩn người, dừng xe ở bên, phức tạp nhìn Bùi Lương Thành, thanh ngày càng thấp, “Nếu thích, thôi…”

      “Em, em nhớ sao?” thanh cực , gần như nghe thấy được, thào .


      lẩm bẩm xong, giương mắt liền nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Kỷ Niệm Sơ, ngồi ở ghế phụ kéo qua, nâng mặt lên, lại hôn lên, hồi lâu, mới buông ra.


      “Sao có thể như vậy được, thích nhất em kêu như vậy.”


      chỉ là, rất lâu lắm rồi nghe thấy có người kêu như vậy, nhiều đêm mơ, chỉ vừa nghe thấy xưng hô này, đều có thể làm rơi nước mắt đầy mặt mà tỉnh lại. (Ỏ chú Bùiiiiiii)


      Hai người vừa trở về nhà, Bùi Lương Thành rất tự giác theo Kỷ Niệm Sơ mực chờ ở cửa nhà , quay đầu lại nhìn , “Sao còn chưa về nhà nữa?”


      Bùi Lương Thành nghe vậy nhìn càng vô tội trả lời , “Chờ em mở cửa.” (Chú Bùi trực sẵn rồi, mọi người đừng thắc mắc gì nhiều)


      Kỷ Niệm Sơ mở cửa, đứng ở ngay cửa vẻ mặt có chút phức tạp nhìn , “, muốn ngủ với em à?”


      xong vội vàng sửa lại câu , “, phải, là muốn ngủ ở nhà em?”


      “Ừ.” gật đầu, con ngươi rũ xuống, thấp giọng , “Tối đến ngủ được, có chút rối loạn giấc ngủ.”


      Kỷ Niệm Sơ mềm lòng, thỏa hiệp gật đầu, “A, được, nhưng ngủ phòng khác.”


      Đôi mắt Bùi Lương Thành cười đến cong lên, con ngươi là ôn nhu chết người, còn có nụ cười thành công, “Được.”


      ------------------


      Giống như mệt mỏi, ngủ rất nhanh, Bùi Lương Thành ngồi ở bên giường nhìn chăm chú, đắp mền đàng hoàng cho , điện thoại bên cạnh rung lên, liếc mắt nhìn qua, lấy điện thoại lại nhìn nhìn, tên gọi là ‘Kiều Lang’.


      Đôi mắt hơi tối lại, cắt đứt điện thoại, bên kia lát sau, gửi tin nhắn tới.


      [Chào Kỷ, tôi là Trương Hà quản lý của Kiều Lang, từng may mắn được gặp vài lần, biết còn nhớ hay , hồi chiều quản lý Quý Chân có gọi điện qua cho tôi, là như thế này, tổ tiết mục cầu và Kiều Lang phối hợp xào couple chút, đem độ hot đẩy lên tới đỉnh điểm]

      [Gần đây có thể liên hệ với tôi để tạo ra số trường giả, làm cho mấy tài khoản marketing và truyền thông bóng gió, cần phải , tất cả đều là vì hiệu quả của tiết mục.]

      [ Đây đều là do Hoàn Vũ với tôi, tôi suy nghĩ cặn kẽ và thương lượng với truyền thông rồi mới đáp ứng, cũng thoả thuận với tổ tiết mục luôn, thông báo với chút, cũng thuận tiện để nghe ý kiến của .]


      Bùi Lương Thành xem xong nhấp môi lời, phòng tối tăm chỉ có ánh đèn bàn mỏng manh chiếu tới, ánh đèn làm hình dáng ngũ quan của khắc sâu ràng, trầm mặc nửa ngày, mới nhắn lại.


      [ ấy ngủ, có chuyện gì ngày mai liên lạc sau.]


      Qua lâu, đầu bên kia mới gọi điện thoại tới.


      Bùi Lương Thành nhìn Kỷ Niệm Sơ, ra khỏi phòng, thanh lạnh lùng ở phòng khách “Alo.”


      Người quản lí Trương Hà sửng sốt chút, giống như nghĩ tới là người đàn ông, sau đó trực tiếp mở miệng, chút khách khí hỏi, “ là ai?”
      OoAnOo, Red Ruby, Tiểu Ly 11114 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :