1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      23 Cắn nuốt

      Thị thần ôm La Ngọc An, bay tới trước điện thờ, nhàng buông nàng xuống.

      Giờ này khắc này thị thần giống như người đàn ông nửa đêm bị cú điện thoại gọi làm, có chút thoải mái.

      La Ngọc An cũng chưa cái gì, lui vào điện thờ, xuyên qua khe hở bức mành chú ý tình huống bên ngoài. Hai thị thần cũng tiến hành hội đàm hữu hảo trước khi đánh, cũng có phân đoạn buông lời hung ác với nhau, hai bên đều dứt khoát lưu loát động thủ.

      Cơ hồ là trong nháy mắt, từ khe hở La Ngọc An thấy tơ hồng tràn đầy như vải lót, tầng tầng ngừng đan xen bao trùm, còn Lương thị thần cả người tản ra ánh sáng nhạt, như thái dương mới mọc, từng điểm quang mang kim sắc từ trong thân thể tràn ra, tùy ý phiêu tán giữa khe hở của tơ hồng.

      Lúc những điểm sáng này đánh vào tơ hồng, tơ hồng nhanh chóng bốc cháy lên.

      Ở dưới cái nhìn của La Ngọc An, Tần thị thần ở trong lòng nàng biến thành nam tử nhu nhược cần bảo hộ, tơ hồng mỹ lệ này đương nhiên đồng dạng biến thành sợi “yếu ớt”. Nàng quên mất lần đầu tiên gặp mặt, những sợi quỷ dị này ở trước mặt nàng sống sờ sờ cắt nát vài người, chỉ nhớ chúng dịu ngoan ở trong tay nàng bị thắt thành cái nơ con bướm. Thấy tơ hồng bốc cháy lên, nàng nôn nóng mà về phía trước hai bước.

      Bất quá chỉ lát, ánh lửa kia liền tắt, bởi vì trong tơ hồng tràn ra máu tươi đặc sệt, nuốt sống ngọn lửa. tơ hồng máu tươi giọt kéo dài, lại biến thành sợi tơ hồng khác, bện ra “Thiên la địa võng” càng thêm chặt chẽ.

      Đáng tiếc sợi chung quy là sợi, luôn có khe hở, những điểm sáng tán ra người Lương thị thần lại , bị ngăn trở đại bộ phận, vẫn có phần có thể phiêu tán ra, xuyên qua tơ hồng bay tới nơi khác. Hai điểm sáng từ mành bay vào điện thờ, La Ngọc An nhìn hai mắt, cảm thấy điểm sáng này như là bông lau theo gió bay múa.

      Đoán được dính phải mấy thứ này có nguy hiểm, nàng lui ra phía sau hai bước để né tránh. Khe mành lại chui vào sợi tơ hồng, quất về phía hai điểm sáng kia, dính chúng lại, sử dụng máu tươi nuốt hết. La Ngọc An nhìn thấy tơ hồng xuất chút cháy đen, tự giác vươn tay ra, tơ hồng kia tự nhiên mà chào đón, quấn lấy tay nàng dạo qua vòng, lại chậm rãi lui ra ngoài.

      Ngay sau đó, điện thờ càng thêm được bao bọc chặt chẽ hơn, nàng nhìn thấy tình huống bên ngoài.

      Bên ngoài giống như có thứ gì khác đốt lên, La Ngọc An ngửi thấy mùi khét nhàn nhạt, lấy di động ra gọi cho Minh Hoàng.

      Minh Hoàng vừa mới ngủ lâu, tiếp điện thoại mơ mơ màng màng hỏi: “Vâng? An tỷ?”

      La Ngọc An: “Minh Hoàng, các em đều dậy , cho người lấy bình chữa cháy dập lửa, điện thờ có Lương thị thần phóng hỏa.”

      Đây là tin tức đáng sợ, Minh Hoàng nghe mà có chút ngốc, vất vả hiểu được xảy ra cái gì, vội vàng xoay người dậy, mặc áo ngủ ra ngoài. ấy ở nơi rất gần điện thờ, vừa ra khỏi cửa liền thấy chỗ sân thị thần xác có những điểm sáng tung bay, những quang mang đó rơi xuống chỗ nào, nơi đó bị đốt sạch toát ra khói .

      ấy hô tiếng, lại nghe trong điện thoại An tỷ dặn dò: “Bên trong có chút nguy hiểm, mọi người canh giữ ở bên ngoài được tiến vào, tốt nhất cách xa chút, nhìn thấy nơi nào có đốm lửa lấy bình chữa cháy dập tắt, đừng để nhà bị cháy.”

      Nghe thanh nàng bình tĩnh, Minh Hoàng cũng bình tĩnh lại, rung chuông gọi tỉnh mọi người, mọi người dựa theo phân phó cầm bình chữa cháy lập trận địa sẵn sàng đón quân địch.

      “Bên trong, Lương thị thần và thị thần chúng ta đối địch?” Minh Hồi cầm bình chữa cháy phân cho mình, dám tin tưởng.

      “Đương nhiên a, An tỷ còn có thể giả sao.” Minh Hoàng .

      “Đó là Lương thị thần tạo thành…… Chúng ta cầm bình chữa cháy đối phó, có phải có chút kỳ quái ?”

      Kỳ ngay từ đầu Minh Hoàng cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng nhanh chóng bị La Ngọc An thuyết phục. Phát sinh hoả hoạn khẳng định phải dùng bình chữa cháy a, cổ trạch ở trong rừng rậm, nếu cẩn thận xảy ra cháy rừng cũng phải là chuyện đùa! Đây là việc thực nghiêm túc.

      Bình chữa cháy xác phát huy công dụng, những điểm sáng từ trong sân điện thờ tung bay ra ngoài, bén lửa ở đâu chỉ cần thấy lửa lên nhanh chóng bị tộc nhân Tần thị bưng bình chữa cháy xùy xùy phun tắt. Duy nhất tiếc nuối chính là, có điểm sáng rơi ở phía kiến trúc, đốt ra ít dấu vết cháy đen.

      Minh Hoàng nhìn rất là đau lòng, “Ai, lại cần tìm người tới sửa cổ trạch.”

      Minh Hồi suy nghĩ cũng bị ấy kéo lệch, “Vừa vặn có thể kéo điện cho điện thờ.”

      “Ngươi tới chỉ để đốt nhà ta sao.” Tần thị thần phiêu phù ở tơ hồng, hai tay áo cùng quần áo phía dưới đều là tơ hồng tinh mịn. Ở trước mặt cách đó xa, Lương thị thần ở hình người, từ thân thể ngừng tràn ra ánh sáng, thân thể lại chậm rãi biến thành tượng đá rách nát, hơn nữa sắp bị tơ hồng quấn đầy.

      : “Ta sắp bị cắn nuốt, trước khi chết lực lượng tan ra tạo thành tổn thất, đương nhiên hẳn là ngươi tới gánh vác.”

      Đây mới là nguyên nhân vì sao chủ động đưa tới cửa, cũng thể cuối cùng còn đốt luôn nhà mình. Tới thời khắc tận cùng này, hai người chuyện vẫn tầm thường bình đạm, chút mùi hỏa dược.

      “Ai ――”

      “Tần thị, tiêu vong là vận mệnh của thị thần, chung quy ngươi cũng giống chúng ta ――”

      Lương thị thần phát ra tiếng thở dài như vậy, cả người hoàn toàn đọng lại. Tơ hồng ngừng đan xen ở tượng đá, cắn nát thần tượng hóa thạch này.

      Bị cắn nát trong nháy mắt, ánh sáng bàng bạc bỗng nhiên từ thần tượng rách nát phun trào ra, chiếu sáng toàn bộ sân điện thờ, cả đêm tối cũng tựa hồ bị ánh sáng này xua tan, trước tiên ra quang mang của ánh sáng mặt trời lộng lẫy, bị ánh sáng này chiếu rọi đến, tất cả đồ vật gần đấy đột nhiên bắt đầu bốc cháy lên.

      Người chờ đợi ở ngoài sân đều thấy được ánh sáng này, mắt bị ánh sáng mãnh liệt làm đau, vội che lại đôi mắt bỏng rơi lệ dám xem nữa.

      Vô số tơ hồng cũng thiêu cháy, thị thần màu trắng giữa tơ hồng bị nhiệt khí ánh lửa đánh sâu vào, giống như thiêu thân trong lửa, nhưng lại bị lửa lớn này đốt bỏng, ngược lại tay áo dài huy động, người trào ra tơ hồng che trời lấp đất hoàn toàn bao vây lấy quang mang mãnh liệt, muốn cắn nuốt toàn bộ lực lượng bùng nổ này.

      Hết thảy phát sinh cực nhanh, cường quang bùng nổ, ngay sau đó bị màu đỏ bao trùm, bất quá hai ba giây, nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, trong vòng sân điện thờ, trừ điện thờ bị tơ hồng quấn đầy, chỗ khác đều bị thiêu đến cháy đen.

      “Đây là…… kết thúc?” Ngoài viện Minh Hoàng miễn cưỡng mở hai mắt đau đớn, ôm bình chữa cháy hỏi.

      Lẳng lặng đứng ở điện thờ nghe động tĩnh bên ngoài, La Ngọc An chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời cái, lại lần thứ hai hắc ám, tiếp theo tơ hồng che phủ điện thờ mấp máy lui xuống. Nàng biết, nhất định kết thúc.

      Tiến lên hai bước kéo mành ra, nàng liếc mắt cái thấy thị thần tóc đen rối tung đứng ở trong đình. Trong tay áo và dưới chân kéo đống tơ hồng, hỗn độn mà rải rấc ở chung quanh, còn mặt ―― đó phải mặt, là khối mặt nạ nhô lên, uy nghiêm mà cứng đờ, bộ phận nhô lên cùng gương mặt bên cạnh gắn chặt thể phân, phía mặt nạ có cái khe hở.

      La Ngọc An cảm thấy mình nhất định là điên rồi, thấy thị thần kỳ quái như vậy, trong lòng cảm giác đầu tiên thế nhưng phải sợ hãi, nàng cơ hồ là chút suy nghĩ dẫm lên hành lang nhảy xuống.

      “Nhị ca!”

      Dưới chân mềm nhũn, những tơ hồng đó biết khi nào mấp máy tới đây, bị nàng đạp dưới chân, cái cảm giác này quá mức quỷ dị, giống như dẫm lên đống trùng dây dưa.

      Đứng yên ở trong viện thị thần nhìn về phía nàng, nâng tay áo lên.

      La Ngọc An nhào qua, đón được nàng phải tay mà là những tơ hồng giống như có sinh mệnh, cùng với đỡ nàng, bằng là quấn lấy eo nàng.

      La Ngọc An chỉ kịp hô Nhị ca, cảm giác bên tai tiếng gió ào ào, nháy mắt từ bên ngoài vào điện thờ. Thị thần kéo vô số tơ hồng mấp máy đột nhiên thân hình phồng lên chút, ở người nàng tán loạn thành bó tơ hồng, chỉ còn lại có bộ quần áo màu trắng ở trong lòng ngực nàng. Sau đó, tơ hồng tầng tầng bao vây cả nàng cùng bộ quần áo lại.

      Giống như biến thành cái kén.

      Nàng biết mỗi lần thị thần cắn nuốt lực lượng đều phải hóa kén, nàng còn đụng phải lần, to gan lớn mật mà nấp ở bên cạnh kén để trốn tránh các thị nữ lùng bắt, nhưng nàng nghĩ tới có ngày bị bọc vào kén, đây là thể nghiệm có chút kinh tủng.

      Kén màu đỏ vô cùng chật chội, theo động tác của nàng, những tơ hồng đó hô hấp giống như co duỗi, La Ngọc An chỉ hoảng loạn chớp mắt liền bình tĩnh, duỗi tay vuốt ve những tơ hồng đó. Nàng bọc quần áo màu trắng cuộn tròn ở bên trong, cảm thấy kén màu đỏ này lại co rút lại như là trái tim.

      nghe thấy thanh bên ngoài, chỉ có “Trái tim” này đập phập phồng. Nàng gắt gao ôm quần áo màu trắng mềm mại, phát giác trong quần áo có cái gì tròn tròn, kéo quần áo ra nhìn vào, là tơ hồng hội tụ thành khối cầu . Khối cầu theo trái tim lớn bên ngoài hô hấp mà nhảy lên.

      La Ngọc An trực giác biết bên trong này là thị thần.

      chậm rãi lớn lên, chờ đến lúc lớn lên đầy cái ôm như vậy, quả cầu tơ hồng tản ra, lộ ra em bé giống như ngọc.

      Đột nhiên ôm trẻ con, La Ngọc An: “…… A.”

      câu Nhị ca, nhìn đứa bé nho này, làm thế nào cũng kêu ra miệng.

      Đôi mắt trước sau mở, từ lúc nho ngoan ngoãn dựa vào ngực nàng, chậm rãi trưởng thành đứa trẻ cao nửa người, lại biến thành thiếu niên thon dài đơn bạc, lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ từng chút lớn lên. La Ngọc An lắm thời gian bên ngoài trôi , ước chừng qua hai ngày? Hay là ba ngày? Nàng chỉ có thể ràng cảm giác được thị thần trưởng thành.

      Rốt cuộc, cái đầu vượt qua nàng, biến thành thanh niên mỹ lệ. Hai người ở trong kén tư thế hoàn toàn đổi lại, từ nàng ôm biến thành ôm nàng.

      La Ngọc An động cũng dám động, bởi vì thị thần mặc bộ bạch y to rộng kia ở người hai bọn họ, thị thần tại lại là trạng thái mới sinh ……

      Tay thể lộn xộn, nếu có vẻ mình giống lưu manh, đôi mắt cũng dám nhìn loạn, đành phải vẫn luôn nhìn mặt . Mặt biến thành bộ dáng ôn nhu nàng quen thuộc. Khóe môi hơi hơi nhướng lên, giống như cười.

      khối thân thể này biết biến hóa ra thế nào, hoàn mỹ tì vết, cảm xúc lạnh lẽo, ngực có trái tim nhảy lên, cổ tay và bên cổ cũng có nhịp đập máu tươi chảy qua.

      Nhưng đồ vật nên có đều có.

      gian hẹp, hai người sát vào gần, biết thế nào, liền biến thành tư thế cả người La Ngọc An bị chen vào trong ngực thị thần, tuy rằng phát , nhưng nàng cảm giác được.

      Từ trước ta biết mình có đam mê như vậy. Thân thể La Ngọc An dựa vào ngực thị thần, ngửi mùi hương thoang thoảng, hổ thẹn mà nghĩ, vì sao ta đối với ngẫu tượng có thân thể giống người lại có cảm giác mãnh liệt này? Đại khái ai giống như ta.

      Nàng nghĩ, phát bên tai vang lên tiếng vỡ vụn rất , ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy ngực thị thần trắng nõn giống như bị đập chút, đột ngột xuất cái khe dài.

      Răng rắc ――

      Cái khe nhanh chóng mở rộng, hình dạng và kích thước đều giống như đúc lúc trước nàng từng xem. Trước ngực thị thần lại xuất cái khe, khe nứt này biến mất theo mỗi lần lột xác.

      Khe hở này, đến tột cùng là chuyện thế nào?

      Tay La Ngọc An chạm đến bên cạnh khe, cúi đầu chứa đầy an ủi thương tiếc mà nhàng hôn cái khe, theo động tác của nàng, chung quanh khe thế nhưng dường như nhiễm thuốc nhuộm màu đỏ, chậm rãi lộ ra màu đỏ tươi đẹp.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      24 Màu đỏ

      Đây là có chuyện gì?

      La Ngọc An chưa từng thấy biến hóa như vậy, nhìn dấu vết màu đỏ dưới đầu ngón tay lan tràn nở rộ ra chung quanh ngực. Dấu vết màu đỏ bất quy tắc, có chút giống cánh hoa tán loạn, phảng phất từ cái khe nở ra hoa, khắc ở thân hình .

      Đỏ tươi đẹp và da thịt màu ngọc, hình ảnh này tươi đẹp vạn phần, làm người ta dời được ánh mắt.

      “Màu đỏ là màu sắc mỹ lệ.”

      La Ngọc An nhanh chóng ngẩng đầu, thấy thị thần mở mắt. khẽ mỉm cười, ôm lấy eo nàng, mái tóc dài hơn nửa bị nàng đè ở dưới thân, ngực và nửa cánh tay lỏa lồ, hỗn độn rồi lại cho người ta cảm giác thánh khiết thể dâm loạn.

      Nàng ngơ ngẩn mà nhìn thẳng , thân thể thuộc về người sống hẳn sớm có trái tim, nhưng nàng ràng cảm thấy trong thân thể mình có cái gì đập thùng thùng trong ngực.

      Thị thần cố tình còn vào ngay lúc này vỗ về đầu nàng, để nàng nhìn ngực mình, ôn nhu vô cùng mà : “An, nàng xem, đây là màu đỏ nàng cho ta.”

      Tro cốt nàng bị nung ở trong thân thể , từ bên trong sinh trưởng ra, biến thành dấu vết như vậy. Thân hình từ lúc bắt đầu được đắp nặn ra, lần đầu tiên xuất màu sắc như vậy. Nhìn thê tử yếu ớt trong thân thể, có bộ rễ ngoan cường nhất mới có thể nở ra hoa đỏ tươi như thế.

      “Nóng quá.” cười tủm tỉm biểu đạt chút cảm thụ của mình tại. Đồng dạng là nóng, nhưng giống nóng bỏng đau đớn lúc đắp nặn ra.

      La Ngọc An biết nhiệt nóng, nhưng rất khó mà hiểu sai. Đây là Minh Hoàng các ấy thường là “liêu” , liêu nhân vô hình còn tự biết.

      “Nhị ca, lần này lại biến thành bộ dáng biết cười rồi.” La Ngọc An nỗ lực đặt ánh mắt ở mặt .

      Mặt thị thần sát lại rất gần, : “An nhìn gương mặt này càng cao hứng, có phải .”

      “Nhị ca, em nhận sai trước.” La Ngọc An bỗng nhiên .

      Thị thần: “A?”

      La Ngọc An hít sâu hơi, giật giật chân.

      Thị thần: “Còn làm cái gì đây?”

      La Ngọc An nhìn biểu tình của , động tác tay sờ soạng trở nên gian nan, có ảo giác mình phạm tội. Nhưng, nàng nghĩ thực nhanh, mình lại phải chưa từng phạm tội, hơn nữa, nàng còn chết rồi, cũng xin lỗi trước, cho nên sao.

      “…… Em có thể làm loại chuyện này sao?”

      Thị thần nghiêng nghiêng đầu trả lời, chỉ nhìn nàng cười, biểu tình ôn nhu lại thuần túy.

      Loại cảm giác tội ác thâm hậu tận cùng này tới thế nào? La Ngọc An cắn cắn môi dưới, trong lòng thiên nhân giao chiến. Vừa rồi nàng nhất thời xúc động, tại tên dây…… có chút muốn lùi bước.

      Thị thần bỗng nhiên cười ra tiếng, lôi kéo bạch y người bao lấy hai người, chóp mũi đối với chóp mũi nàng, “An, đứa trẻ nghịch ngợm.”

      La Ngọc An thanh có chút run rẩy, “Nhị ca, có phải lại cố ý đùa em chơi?”

      ràng là còn động đấy.”

      La Ngọc An bỗng nhiên hô tiếng, cảm giác chân và tay bị cái gì cuốn lấy, “Chờ , Nhị ca?” Thế này có vẻ giống nàng nghĩ?

      Thị thần cười che miệng nàng lại.

      “Ô ――” La Ngọc An cảm thấy hơi thở lãnh hương bên người vốn nhàn nhạt lại trở nên dị thường nồng đậm hơn. Hơn nữa lãnh hương cũng biến thành ấm hương, mùi hương ái muội lại triền miên giống như tơ hồng bốn phía, nhìn như mềm mại, lại thể tránh thoát.

      Vì sao có thể sử dụng biểu tình sạch lại ôn hòa như vậy làm loại chuyện này a? La Ngọc An nắm lấy bàn tay , ngừng chui vào trong lòng ngực , muốn tránh né cái cảm giác dây dưa này.

      “Ai, thê tử nhiệt tình a.” cảm thán câu này, rất giống như trưởng bối, La Ngọc An liền cảm thấy thẹn, dùng sức kéo tay xuống, “Nhị, Nhị ca!”

      “Ừm? Làm sao vậy?”

      Loại thời điểm này còn dùng ngữ khí này hỏi ta làm sao? La Ngọc An quả thực sắp bị biểu tình mâu thuẫn với hành vi của bức điên rồi, cắn răng cái, ôm cổ , tay theo bản năng nắm chặt tóc của .

      “Ô.” Bị nàng dùng sức túm chặt tóc lôi ra sau, thị thần bị bắt hơi hơi ngẩng đầu lên, lộ ra cần cổ trắng nõn thon dài.

      giống con hạc trắng rướn cổ, mỹ lệ lại sạch ――

      La Ngọc An dùng sức ôm lấy , ngụm cắn lên.

      Mùi hương nồng đậm đến làm người ta có chút thở nổi.

      PS: Các nàng có nhận ra H ko? H thần tiên, H thần bí, H mờ mịt!

      .

      Tơ hồng kết kén vẫn yên ổn vững vàng treo ở trong điện thờ, La Ngọc An ngồi dậy từ trong tơ hồng tán loạn, thấy bên cạnh có cái kén. Thị thần kết kén mới, nhưng nàng ra.

      Nàng đè lại mặt mình bởi vì hồi ức mà nóng lên, đứng dậy ra ngoài. Nghĩ chuyện lúc trước phát sinh liền mất hồn mất vía, hồn giống như còn bị quấn ở trong kén đỏ, hoàn toàn chú ý hoàn cảnh chung quanh, trực tiếp chân dẫm vào ánh mặt trời. Lấy lại tinh thần nhanh chóng nhấc chân lui về phía sau, La Ngọc An trong chốc lát mới phát , chân tựa hồ có đau đớn bị thái dương làm bỏng.

      đau? Vươn tay ra, bàn tay màu trắng có chút tương tự với thị thần, dưới ánh mặt trời bày ra cảm xúc oánh nhuận nửa trong suốt. Ánh sáng mặt trời chiếu làn da, ấm áp lười biếng mà tưới xuống, vết bỏng biến mất!

      Nàng chuyển hóa thành công sao? Từ đây giống người bình thường sợ hãi thái dương? Nàng nhịn được quay đầu nhìn cái kén đỏ, lần thứ hai nhấc chân về phía trước, vào dương quang sáng ngời.

      . Nàng cười rộ lên.

      Đáng tiếc tươi cười này nhìn thấy cái sân cháy đen liền biến mất. Trừ điện thờ mảy may chưa tổn hại, trong viện các thứ khác đều bị thiêu cháy, tường vi nàng mới trồng còn chưa kịp nở ra nụ hoa thứ nhất, còn có bụi sơn trà đỏ Nhị ca thích kia cũng đều chết.

      Nàng đẩy ra cửa viện cũng bị cháy đen, ra cái sân an tĩnh vô cùng, Minh Hoàng cùng Minh Hồi chờ ở bên ngoài chạy tới vây quanh bên nàng.

      “An tỷ! Chị sao chứ? vài ngày, vẫn luôn thấy chị xuất , là hù chết chúng em.”

      “Thị thần có việc gì ? Lương thị thần thế nào?”

      La Ngọc An chờ các ấy xong, mới nhất nhất trả lời: “Lương thị thần bị cắn nuốt, thị thần còn ở trong kén, bên trong sân……”

      Nàng thở dài, “Vẫn là nhân lúc Nhị ca còn chưa tỉnh lại, trước tu sửa lại sân lần nữa .”

      Nàng biết khi nào thị thần phá kén, Minh Hoàng hai thị nữ mới nhậm chức này cũng hiểu, bọn họ tìm thị thần phổ, cũng chính là quyển sách ký lục quy luật và ngày tháng thị thần kết kén cho tới nay, La Ngọc An lật xem.

      “Trước khi An tỷ tới nơi này, thị thần kết kén đều thực quy luật, có phát sinh ngoài ý muốn, chúng em căn bản chưa gặp gỡ vấn đề dị thường để tham chiếu.”

      La Ngọc An lật bản thị thần phổ này, ngoài ý muốn phát bên còn ký lục số người mỗi lần thị thần cắn nuốt, tìm người về từ nơi nào, mỗi lần sàng chọn do ai ở Tần thị phụ trách vân vân. Nàng lật về phía trước, thấy được lần đó của mình, tên nàng cũng ở đó, nhưng bị bút son xóa . Mà tình huống nàng như vậy, lật hết cả quyển, cũng chưa nhìn thấy tiền lệ, quả nhiên là giống thị thần , lúc trước chưa bao giờ gặp được tình huống như nàng.

      “Từ trước thị thần cơ bản là năm lột xác lần, sai biệt lắm về thời gian, thấy thị thần bắt đầu có biến hóa liền tìm kiếm thích người hợp tới cho ngài cắn nuốt. Nhưng tại quy luật bị đánh vỡ, mọi người đều biết khi nào nên làm chuyện này.” Minh Hồi thở dài.

      La Ngọc An thu hồi sách : “Về sau, để tôi chọn.”

      Minh Hoàng: “A?”

      La Ngọc An: “Về sau chuyện của Nhị ca, để tôi quản.”

      Minh Hoàng hai người liếc nhau, đều nở nụ cười, Minh Hoàng vui vẻ : “Đây là khác nhau giữa cưới vợ và chưa cưới vợ a, chúng ta thị nữ lần này làm quá nhàng rồi!”

      Thị thần lúc này phá kén cần lâu, đến La Ngọc An cũng chưa đoán trước được tình huống này, nàng cho người lần nữa tu chỉnh cả sân, lại cho người đưa tới rất nhiều sơn trà đỏ cùng với tường vi, tự mình trồng chút, làm cái sân cháy đen trở nên rực rỡ hẳn lên, thị thần vẫn còn chưa phá kén.

      Nàng ngồi ở bên cạnh cái kén tơ hồng, ngẫu nhiên lo lắng, nghĩ có phải mình dùng hết quá nhiều lực lượng của thị thần, mới làm thể phá kén hay . Ý nghĩ như vậy làm nàng cảm thấy lo âu, đám người Minh Hồi cũng hơi thấp thỏm, bất quá càng ổn hơn chính là Lương thị bên kia.

      Thị thần và phu nhân Lương thị đều biến mất, bọn họ trở thành gia tộc có thị thần. Cho dù giờ thời đại này, Lương thị thần đối với bọn họ có ý nghĩa tượng trưng lớn hơn ý nghĩa thực tế, nhưng mất lão tổ tông này, vẫn làm rất nhiều người Lương thị nhịn được kinh sợ.

      Mà lão phu nhân Tề Quý của bọn họ, khống chế rất nhiều sản nghiệp Lương thị, nàng ấy vừa biến mất như vậy, rất nhiều công ty Lương thị thực rối loạn trận.

      Năm đó chuyện Tề Quý bí mật giết chết tộc nhân Lương thị, bức Lương thị thần cắn nuốt có ai biết . Lương thị cũng ghi lại chuyện này, vì thế hơn 200 năm qua , lại ai hiểu biết nội tình lúc ấy. Tề Quý bởi vì lúc trước lạm sát, cảm thấy áy náy với tộc nhân Lương thị còn lại, mặt dung túng thương, ở trong mắt rất nhiều tộc nhân Lương thị, nàng ấy đều là ô dù lớn cường đại còn bênh vực người mình. Mặc kệ người ngoại tộc thấy nàng ấy thế nào, ở trong lòng bọn họ, Tề Quý đều là tồn tại vô cùng quan trọng, nàng ngã xuống mới là nguyên nhân lớn nhất làm Lương thị náo động.

      Lương thị cùng Tần thị hợp tác ít, vào ngày Lương thị thần bị cắn nuốt đó, liền có tộc nhân Lương thị tìm tới Tần thị hỏi . Tộc nhân Tần thị đương nhiên cho bọn họ tìm tới cổ trạch quấy rầy thị thần, đem những người chất vấn cùng phiền toái đều chắn trở về.

      Đoạn thời gian La Ngọc An còn trong kén, Tần thị và Lương thị quan hệ vô cùng khẩn trương. Kỳ gần trăm năm nay, quan hệ hai nhà liền có chút vi diệu, thường có cọ xát , giờ xem như hoàn toàn kết thù, Lương thị vừa động, Tần thị cũng bị ít ảnh hưởng.

      Nghe La Ngọc An ra, thực nhanh có tộc lão tới cổ trạch, với nàng chuyện Lương thị.

      “Chúng ta và Lương thị giao tế mấy ngàn năm, từng có lúc cọ xát, cũng từng có lúc hòa hợp, nhưng tại Lương thị thần tiêu vong, Lương thị chung quy cũng phải sụp đổ, sợ là quay lại được như trước. giờ chúng ta hẳn nên làm thế nào, cần hỏi thị thần mới được.” Lão nhân đầu tóc hoa râm, tinh thần quắc thước nghiêm túc .

      lão nhân khác sắc mặt hồng nhuận, thân hình hơi béo, tính tình có chút hỏa bạo, há mồm liền : “Việc này để tôi , căn bản cần quấy rầy thị thần, nếu mọi người đều xé rách mặt, cũng có tình cảm gì để . sớm phải thời điểm hai tộc hòa thuận ở chung như trước, mấy năm nay đám người giúp con cháu Lương thị ít lần dùng cờ hiệu hai tộc hòa thuận để chiếm tiện nghi chúng ta, giờ cũng cần tiếp tục chịu đựng bọn họ nữa! Trong tối ngoài sáng khoe ra Cẩm Châu bọn họ giờ phát triển thế nào thế nào, chướng mắt Du Châu chúng ta. Con mẹ nó cái thứ gì! Sớm nhìn bọn họ vừa mắt!”

      Lão nhân gầy gò mặt dài, lạnh mặt phụ họa: “Đúng thế, tác phong của Lương thị và Tần thị chúng ta có rất nhiều bất đồng, mọi người sớm đường ai nấy , còn tình cảm cái gì, tan sớm mới là chuyện tốt.”

      lão nhân đầy mặt tươi cười nhanh chậm : “Ai, các lão ca ca, tính tình cũng nên táo bạo như thế, mọi người tốt xấu cũng có ít hợp tác thương nghiệp, muốn xé rách, phân cách ràng cũng dễ dàng như vậy, cần nóng lòng nhất thời. Lương thị rung chuyển, suy bại thành xu thế tất nhiên, hà tất sốt ruột đuổi tận giết tuyệt, chọc đến bọn họ phản công lại đẹp. Từ từ mưu tính, từ từ mưu tính cho thỏa đáng a.”

      ……

      Những tộc lão này tính cách bất đồng, ngươi lời ta câu mà , La Ngọc An ngồi ở , nhìn bọn họ, bỗng nhiên lộ ra cái tươi cười.

      Nàng nghĩ đến các tộc lão sống lâu phần lớn là những đứa trẻ vừa sinh ra được thị thần chúc phúc, tính cách cũng hoặc nhiều hoặc ít bị trạng thái của thị thần khi chúc phúc ảnh hưởng. Cho nên xuyên qua những tính tình hỏa bạo, lãnh đạm, nghiêm túc, hòa ái này, nàng có thể tưởng tượng được thị thần ở đoạn thời gian lúc đó là bộ dáng gì.

      Chư vị tộc lão Tần thị: “……” Vì sao phu nhân tuổi còn trẻ lại đột nhiên nhìn bọn họ những lão nhân gia này lộ ra tươi cười hiền từ như vậy?
      Last edited: 26/11/20
      sabera.tran, Hale205, Trúc Khải12 others thích bài này.

    3. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      trời đất H :)
      heavydizzy thích bài này.

    4. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      H vi diệu
      heavydizzy thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      kaka, H thần tiền
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :