1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhóm tiên sinh kỳ quái - Phù Hoa (hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      ồ quaoooo đọc 1 lèo tới cú bẻ cua thị thần lấy vợ thiệt sướng hết cả tinh thần hihihi
      Alice Huynh, heavydizzylevuong thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      biến hóa quá bất ngờ luôn, hay quá Thị Thần ơi
      Alice Huynhheavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      11 Thần hôn

      thần đài, thần tượng vỡ ra khe hở. La Ngọc An từng nhìn cảnh tượng như vậy.

      tháng sinh thần đó, mỗi ban đêm nàng đều nhìn thấy thần tượng của thị thần này. Chẳng qua khác với khi đó chính là, tại khe hở thần tượng còn liên tục rên rỉ làm người ta sởn tóc gáy, chỉ có nhè từng đợt từng đợt khói màu đen tràn ra, hội tụ ở chung quanh thần tượng, ngưng tụ mà tiêu tan.

      Bình tĩnh mà xem xét, đây là cảnh tượng bất kì kẻ nào nhìn thấy đều phải cảm thấy sợ hãi, nhưng La Ngọc An biết được đây là thị thần, trong lòng chỉ sợ hãi, thậm chí còn có cảm giác kinh hỉ.

      “Thị thần?” Nàng giọng gọi.

      “Tới, đến chỗ ta nơi này.” Thị thần thanh ôn hòa quen thuộc bay ra từ khe hở hắc ám.

      Theo , khe hở thần tượng đột nhiên biến lớn, hắc khí phiêu tán hình thành thông lộ nối thẳng vào trong cơ thể thần tượng. La Ngọc An chưa từng do dự, mặc thân hỉ phục kia, gắt gao ôm bình sứ trắng, dẫm lên khói đen, cuối cùng lọt vào khe hở hắc ám được phóng đại.

      Phía trước hình như là mảnh vực sâu, lại hình như là mảnh biển sâu, thế giới đen nhánh mà thâm thúy, hắc khí ngừng quay cuồng càng ngày càng đạm, làm La Ngọc An có ảo giác sắp sửa hít thở thông. Bị hắc khí đặc sệt này bao vây lấy, rất nhiều cảm xúc mặt trái bắt đầu ăn mòn nàng, càng chìm xuống, cái loại hắc khí này càng thêm đình trệ, quả thực như là có vô số đôi tay kéo chặt nàng, lôi kéo ra bốn phương tám hướng.

      Chỗ sâu nhất trong thế giới đen nhánh lại hỗn độn như vậy, có nhân ảnh tản ra quang mang bạch sắc. đơn mà phiêu phù ở trong màu đen sâu. người tản mát ra bạch quang xua tan hắc khí chung quanh, làm như viên trân châu ở trong nước bùn, mỹ lệ ràng như vậy.

      mở to mắt, xa xa nhìn La Ngọc An cái, La Ngọc An nháy mắt cảm thấy mình có được lực lượng kì bí, ra sức tránh thoát khai những “Nước bùn” màu đen trói buộc, giống con chim về tổ rơi xuống phía .

      Chính nàng ở đây trong thế giới màu đen, có loại màu sắc khác, đỏ của sơn trà đỏ —— đỏ đại biểu cho tình cảm và dục vọng. Màu đỏ cũng phát ra từ hỉ phục, nơi phát ra càng là từ bản thân nàng.

      Màu đỏ rơi vào mảnh thuần trắng kia, tương dung ở bên nhau.

      La Ngọc An hoảng hốt chút mới phát , mình ôm lấy thị thần. Ôm eo , mặt chôn ở ngực , gắt gao ôm chặt.

      Đây là lần đầu tiên nàng và thị thần thân mật, trong mấy tháng trước nàng chỉ thường xuyên nắm tay áo , đến tay cũng chạm đến.

      Theo bản năng nàng phát ra tiếng than thở thỏa mãn.

      Kỳ , nàng sớm suy nghĩ cẩn thận. Rời cổ trạch, nàng dự mưu giết người và chính mình tử vong, chỗ sâu trong đáy lòng vẫn luôn có loại tưởng niệm nặng trĩu. Nàng nhịn được mua bồn sơn trà đỏ, ngày ngày phát ngốc với nó, trong lòng liền chậm rãi hiểu ra.

      Nàng đối với thị thần, sùng bái, tôn kính, sợ hãi, tò mò, ngoài ra càng có tình của nữ nhân đối với nam nhân. Nhưng tình cảm này lỗi thời, khó có thể mở miệng, nàng rất ràng, chính mình chỉ là người thường, cái gì cũng có, dù trời xui đất khiến gặp thị thần, cũng tuyệt đối thể có về sau.

      Nàng cũng có lòng tham, trước khi tử vong gặp lại thị thần lần, nàng cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

      Nhưng tại, đây là cái gì? Chẳng lẽ là thế giới phán xử sau tử vong sao? Người sau khi chết còn có thể nằm mơ, còn có ảo tưởng?

      .

      Được thê tử tự mình lựa chọn dùng ra toàn bộ sức lực gắt gao ôm muốn buông tay, thị thần mỉm cười lại cũng giãy giụa, chỉ nâng tay áo lên, gãi gãi ở sau lưng nàng, cào ra từng mảnh hắc khí vô hình. Đây là ác của giết người, giống như vô số màu đen đặc sệt nơi này.

      Hắc khí này theo tóc nàng chảy xuôi bị cào ra, xua tan ở bên ngoài bạch quang, hỗn hợp cùng những hắc khí bên ngoài, sau đó người La Ngọc An cũng chỉ còn lại mảnh tình và ái đỏ tươi.

      “Nàng muốn cung phụng ta, ta chấp thuận.”

      La Ngọc An nghe câu như thế, rốt cuộc từ trong ngực ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt thị thần gần trong gang tấc, nàng vô ý thức mà lộ ra tươi cười quý trọng lại lấy lòng, ôm chặt hơn nữa, nghĩ thầm, như vậy thế giới sau khi chết làm người ta vui sướng a.

      Bị người ta dán vào bỏ, là cái thể nghiệm mới lạ. Thị thần vẫn khẽ mỉm cười, cho người đó ôm, tiếp tục : “Bởi vậy, về sau nàng là thê tử của ta.”

      Thị thần có thể lựa chọn thê tử, chỉ có người duy nhất chung thân từ lúc thị thần ra đời đến khi tiêu vong. Dựa theo tập tục cổ xưa, khi có người đưa tặng lễ vật mà thị thần thích cũng đề nghị đơn độc cung cấp phụng dưỡng thị thần, là tương đương với chủ động đưa ra khế ước ký kết hôn nhân, nếu thị thần nguyện ý, biến người đó thành “Quỷ”, ban cho nàng tồn tại giống mình, từ đây cùng chung tồn vong.

      Mỗi thê tử của thị thần, dù nam hay nữ, đều là sứ giả hành tẩu ở nhân gian của họ.

      Đương nhiên, ký kết hôn khế cung cấp phụng dưỡng thị thần có cầu quan trọng nhất, là trong lòng đối phương có tình cảm cực sâu đậm cùng với ý nguyện mãnh liệt, như thế mới có thể đánh vỡ giới hạn sống hay chết, từ hết thảy khởi nguyên cùng quay về chỗ rời , theo trái tim truy tìm trở lại chỗ thị thần, do đó hoàn thành cuộc thần hôn này.

      “Thê tử?” La Ngọc An có chút ngạc nhiên mà nghĩ, mình đúng là dám ảo tưởng a, trong thế giới sau khi chết nghĩ mình gả cho thị thần, loại chuyện này có tính là khinh nhờn thần ? Hẳn là có, nhưng mà……

      tốt a.” Nàng thầm tiếng, lại vùi mặt vào ngực thị thần, thoải mái mà cọ cọ.

      Tuy rằng nên nghĩ như vậy, nhưng cảm giác vui sướng.

      Thị thần nhìn thấy thê tử ở trong lòng ngực mình giọng cười rộ lên, cảm thấy nàng giống như có vẻ nhiệt tình, so với trước nhiệt tình nhiều hơn. Chẳng lẽ, đó là khác nhau của trước và sau thành hôn? phải thực hiểu biết, ôm thê tử chậm rãi chìm vào hắc ám.

      Chờ La Ngọc An rốt cuộc cao hứng đủ rồi, phát hai người phiêu phù ở hắc khí đặc sệt, còn ngừng chìm xuống, thong thả lại an tĩnh. Nàng nhịn được làm việc mình sớm muốn làm, sờ tay áo thị thần, thò bàn tay vào bên trong tay áo to rộng, sờ đến tay . Móng tay, ngón tay, khớp xương, lòng bàn tay mu bàn tay mỗi tấc.

      Bàn tay ôn thuần trắng lạnh giống như sứ bị nàng lôi ra từ tay áo dài, La Ngọc An cúi đầu, cẩn thận dán gương mặt lên lòng bàn tay, nhắm mắt lại hít hơi.

      “Có loại mùi hương rất dễ ngửi, là hương gì.” La Ngọc An ngửi cái tay, lầm bầm lầu bầu.

      Thị thần cười trả về câu: “Chỉ sợ là mùi hương phát ra từ tro cốt ta.”

      La Ngọc An: “……” Nàng nháy mắt trở nên đờ đẫn ngẩng mặt lên, nhìn chút thị thần tươi cười, suy đoán cố ý đùa chơi.

      Nàng làm bộ mình nghe thấy, đem toàn bộ mặt, mũi đều chôn ở trong tay thị thần, càng trầm trọng thêm mà cọ vài cái.

      Thị thần cười lặp lại: “Là hương tro cốt, lúc thiêu đúc thần tượng cho tro cốt ta vào.”

      Bị thị thần hai lần nhắc đến tro cốt, La Ngọc An bỗng nhiên nhớ tới tay mình cầm cái bình sứ màu trắng, thoáng buông thị thần ra, lấy bình sứ ra trước mặt. Nàng cảm thấy chỗ này hình như là tro cốt mình.

      Vì sao có tro cốt, nàng bị hoả táng sao? Người sau khi chết bị hoả táng, tro cốt xuất ở trong tay mình?

      Đây đến tột cùng là cái dạng thế giới sau khi chết gì a. La Ngọc An nâng cái bình sứ , cho thị thần xem.

      Thị thần dùng bàn tay bị nàng sờ soạng ra từ trong tay áo gõ gõ bình sứ , “Tro cốt của nàng, nàng muốn đặt nó vào chỗ nào?”

      “Đặt ở chỗ nào?” La Ngọc An hỏi lại câu, nàng thực nghi hoặc.

      Thị thần kiến nghị: “Vậy đặt ở trong thân thể ta, thế nào?”

      La Ngọc An lại lần nữa bắt đầu tự mình tỉnh lại, cảm thấy sau khi chết thế giới ảo tưởng của mình có phải quá đáng hay , nếu hành vi của thị thần đây đều là mộng tưởng của nàng, vậy sâu trong đáy lòng nàng đến tột cùng có khát vọng gì? suy nghĩ làm chút chuyện gì với thị thần a? Hóa ra nàng là loại người này sao? Tới bây giờ mới nhận thức được bản thân mình hoàn toàn mới.

      Nàng đương nhiên cự tuyệt, nếu sau khi nàng chết, tro cốt có thể đặt ở chỗ thị thần—— dám xa tưởng gửi ở thân thể , đặt ở điện thờ cung ở trước mặt cũng được a. Đáng tiếc đó là có khả năng, rốt cuộc lại phải hoa còn có thể bày cho đẹp, tại đây đều là hư ảo thôi.

      “A.” La Ngọc An thở dài.

      “Thế nào, muốn thế sao? Nếu muốn gửi ở từ đường cũng được.” Thị thần dung túng .

      , muốn đặt ở chỗ ngài nơi này. Nhưng mà, nếu đây là tốt quá.”

      Thị thần hiểu ra nàng nghĩ như thế nào, giải thích: “Là .”

      La Ngọc An thở dài.

      “Là đó.” Thị thần lại câu.

      La Ngọc An dựa đầu vào trước ngực , thỏa mãn mà hút hai ngụm.

      Ừ, thôi. Thị thần mỉm cười nhìn cái đầu trước ngực, duỗi tay kéo vạt áo ra, mở rộng ngực, lộ ra vết nứt vắt ngang trước ngực. Giống vết nứt đồ sứ bị nứt ra, đồ sứ hoàn mỹ tì vết, dị thường thấy được cái khe xấu xí dữ tợn.

      La Ngọc An kinh ngạc nhìn, từ cái khe thấy trong thân thể thị thần có cái gì, trống rỗng. Mà thị thần giang hai tay, khẽ mỉm cười với nàng: “Tới, bỏ vào đây .”

      Tro cốt nàng gửi ở trong bình sứ trắng có màu đỏ, màu đỏ tươi đẹp lọt vào vết nứt ngực thị thần. Trong quá trình này, thị thần vẫn luôn mỉm cười ngóng nhìn nàng, La Ngọc An nhìn nhìn, bỗng nhiên sinh ra loại xúc động mãnh liệt muốn rơi lệ, nàng cảm giác thực ấm áp, thực an tâm, dường như trở về mái nhà quyến luyến nhất, có cái gì bao vây nàng, bảo hộ nàng.

      Chút bụi đỏ tươi đọng ở khe hở nứt sứ trắng, làm sứ trắng xung quanh nhuộm thành màu đỏ, La Ngọc An vươn tay chà lau vuốt ve chút ở bên . Nàng sờ cái khe dài kia, cảm thấy sứ trắng lạnh băng cũng có độ ấm, ấm áp, tản ra mùi hương.

      Thị thần như vậy thực quỷ dị, nhưng La Ngọc An sợ hãi chút nào, ánh mắt nàng dừng ở cái khe thân thể, chỉ cảm thấy trận thương tiếc. Cái khe giống như vết thương dài, thể khép miệng. Nàng tự giác tiến lên, dùng mũi và môi nhàng vuốt ve quanh khe.

      Thị thần: “……” Ừm, thế nào đây, người trẻ tuổi nhiệt tình a.

      La Ngọc An vừa ngẩng đầu, nhìn thấy biểu tình và ánh mắt của thị thần, mạc danh cảm giác trận hổ thẹn và ngượng ngùng, cúi đầu xin lỗi.

      “…… Thực xin lỗi.” Vừa xin lỗi, còn vừa ôm người ta bỏ.

      Thị thần khoan dung mà đáp tay áo trắng tinh ở người nàng, hỏi nàng: “Muốn nhìn chút ta ra đời sao?”

      “Ngài ra đời?” La Ngọc An lại mờ mịt, ta còn có thể tưởng tượng ra thứ này sao?

      Nàng theo bản năng gật gật đầu.

      Thị thần vì thế vỗ về mặt nàng, nâng nàng lên, nhàng ấn ở ngực mình. Động tác của thập phần ôn nhu, hề có lực đạo, nhưng La Ngọc An cảm thấy thân thể lập tức trầm trọng hơn, tựa như cục đá chợt rơi vào nước bùn, từ ngực thị thần chìm sâu vào!

      PS: Rồi, bây giờ là bắt đầu ngọt chết người a!

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Thị thần giờ có vợ rồi!! Tung hoa!!!
      có vợ sủng thôi.haha
      Alice Huynhheavydizzy thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Ngọc An vẫn tưởng rằng mình ảo tưởng sau chết, Thị Thần cũng hok thèm giải thích cho vk luôn. Nhưng thôi, cưng hết sức à
      heavydizzylevuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :