1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

A Kiều hôm nay đầu thai không? - Hoài Tố (130/163)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Oanhoanh90

      Oanhoanh90 New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      Ahihihi. Bị phát rồi
      Iris N thích bài này.

    2. olphuit

      olphuit Active Member

      Bài viết:
      169
      Được thích:
      139
      Ui ui phát òi :v:v:v, giờ A Kiều phải làm gì đây !!!!!!
      Iris N thích bài này.

    3. Iris N

      Iris N Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      5,272
      Chương 44: A Kiều, hôm nay che giấu thân phận ?

      Che giấu!

      Đột nhiên tất cả những điểm hợp với lẽ thường của A Kiều đều lên trước mắt Hạng Vân Độc. Những thứ ấy ràng tới mức thể giả vờ như thấy nhưng biết sao trước đây chưa từng cố tìm hiểu.

      Hạng Vân Độc bỗng nên lời, bàn tay vẫn còn nắm chặt di động, ánh đèn neon đủ màu lưu chuyển mặt , cũng lưu chuyển mặt A Kiều.

      Cả người thiếu nữ gần như sắp dán lên lớp kính, đôi mắt lấp lánh ánh đèn nhiều màu. Vòng quay chầm chậm tới điểm cao nhất, pháo hoa được bắn lên từ phía hồ nhân tạo trong công viên.

      A Kiều "Oa" lên tiếng, chóp mũi cũng bị đè vào tấm kính bẹp cả xuống. đưa tay kéo Hạng Vân Độc, chỉ vào những chùm pháo hoa lớn bung nở giữa màn đêm, "Hạng Vân Độc, nhìn kìa!"

      Hạng Vân Độc há miệng gì đó nhưng pháo hoa nổ tung đầu họ, át mất tiếng của . A Kiều chỉ nhìn thấy miệng mấp máy.

      đưa tay xoa lên mũi, nhìn đầy vẻ nghi hoặc: " gì vậy?"

      Hạng Vân Độc vừa định hỏi lần thứ hai nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi giữa những đợt pháo hoa, giọng bà Bạch Mỹ Lan truyền tới: "À! À! Con Trần Kiều ấy à... Tính tiền tính tiền tính tiền... được để sót tí nào đâu đấy."

      Hạng Vân Độc vừa nghe được câu này chợt cảm thấy nhõm, hoài nghi trong lòng như thủy triều, đột nhiên dâng lên rồi lại vẫn như thủy triều, tự nhiên rút xuống.

      Liễu Vạn Thanh và Hồ Dao thân lơ lửng trung. Gần như là ngay tại thời khắc Hạng Vân Độc bắt đầu nghi ngờ, pháp thuật cấm chế của Liễu Vạn Thanh lại khởi động lần nữa. ta thi pháp với Hạng Vân Độc, khiến quên suy nghĩ bất chợt vừa rồi.

      Hồ Dao lơ lửng giữa trung, lo lắng đến nỗi khuôn mặt cũng nhăn vào: "Rốt cuộc có làm được đấy? Chẳng phải nó chuyện bên Mỹ có người giám sát rồi hay sao?"

      Cách cả đại dương, mục tiêu thi pháp ở quá xa, Liễu Vạn Thanh nhờ cây phát tài rễ sâu lá tốt trong nhà bà Bạch Mỹ Lan. Tuy cây kia chưa tu ra được hình người nhưng có linh trí từ lâu, ngờ làm việc lại chẳng đáng tin cậy chút nào như thế.

      Hồ Dao nhìn hai người cùng xem pháo hoa vòng quay khổng lồ, thở phào hơi, sau đó lại bắt đầu lo lắng: "Giờ mới được có mấy ngày chứ mấy, được tháng đâu, chi bằng thuyết phục ấy đòi nhà vàng quách cho xong."

      Người này cũng khó lừa quá mất, lòng nghi ngờ quá mạnh mẽ, suy nghĩ quá nhiều, sau này có khi lại càng có nhiều nghi vấn hơn.

      Liễu Vạn Thanh chỉ về phía A Kiều, như thể chẳng mấy quan tâm: "Mở to đôi mắt hồ ly của mà nhìn kỹ ấy ."

      Hồ Dao nhìn A Kiều chằm chằm lúc, dụi dụi mắt, chỉ thấy quanh người A Kiều có vầng sáng nhạt nhòa tới mức gần như trong suốt, lúc lúc , nếu như nhìn kỹ căn bản thể phát ra được.

      Lúc này Hồ Dao mới trợn tròn đôi mắt hồ ly: "Chuyện này, chuyện này..."

      Liễu Vạn Thanh lại thấy tiếc nuối lần nữa, nếu cấp dưới ở Ty Giải Mộng đều được như A Kiều, cần ai dạy vẫn tự học được, hơn nữa còn có thành tích xuất sắc như thế ta sao phải cực nhọc như bây giờ.

      "Thế... Thế liệu sau năm ấy có tu thành người luôn được ?"

      Gân xanh trán Liễu Vạn Thanh nổi lên, ta hít sâu hơi, từ từ thở ra, đến lúc này ta mới bình ổn được cảm xúc: "Khi nào lôi kiếp của đến? tích lũy phúc đức đến đâu rồi?"

      ...

      Hồ Dao đáp, mấy cả trăm năm mới tu thành hình người, lại dùng trăm năm mới tích lũy đủ phúc đức, nếu như phải do sinh ra ở Thanh Khâu, riêng việc tu thành hình người thôi cũng phải tiêu tốn biết bao nhiêu công sức rồi.

      Tu thân trăm năm, tu tâm ngàn năm [1], tinh ngàn năm như Liễu Vạn Thanh còn chưa tu được trái tim khoảng thời gian năm này cũng chỉ đủ để A Kiều tích lũy được ít công đức, tạo phúc cho kiếp sau.

      [1] Tu trăm năm mới thành hình người, tu ngàn năm mới có trái tim.

      Liễu Vạn Thanh thấy Hồ Dao cuối cùng cũng ý thức được những lời mình thực quá ngu xuẩn, đưa đôi mắt hẹp dài nhìn về phía : "Dạy cho ấy ít phép thuật mị hoặc của , lần tới nếu lại nghi ngờ có thể sử dụng."

      "Tôi là con hồ ly tinh đứng đắn đấy!" Ngay cả giữa đám hồ ly tinh với nhau, vẻ bề ngoài của Hồ Dao vẫn tính là xinh đẹp diễm lệ, ngực tấn công mông phòng thủ, dáng người quyến rũ, nhưng chưa bao giờ hút tinh khí của đàn ông, ghét nhất người khác hiểu lầm có tính cách phóng đãng. Nếu đường có ai mà dám huýt sáo với , khiến kẻ nọ nửa năm "ngóc lên" được.

      "Hơn nữa ấy học được à?" Hồ Dao hơi nghi ngờ.

      "Chẳng lẽ chưa nghe câu "bị ma ám" bao giờ à?" Liễu Vạn Thanh phủi phủi áo vest, chuẩn bị rời .

      "Ai dà, hình ảnh này đẹp đấy, nếu như bọn họ có thể thành đôi tốt." Hồ Dao lại nhìn lúc. vòng quay, người đàn ông tuấn, xinh đẹp tươi tắn, đáng tiếc là người ma nhau thế nào được.

      Liễu Vạn Thanh lạnh lùng : "Từ bỏ hy vọng , kiếp này ta có đường nhân duyên."

      "Hả?" người đàn ông đẹp trai thế này là lại có đường nhân duyên sao? Hồ Dao kinh ngạc hồi nhưng rồi lại nắm được điểm mấu chốt, " còn có thể nhìn thấy nhân duyên của người ta cơ à? xem giúp tôi luôn ! Nhân duyên của tôi ở đâu chứ?"

      Liễu Vạn Thanh thân mất, Hồ Dao vẫn chịu bỏ cuộc, đuổi theo ta luôn.

      A Kiều còn chưa biết bản thân mình mới hoàn dương hai mươi ngày bị nghi ngờ. ngồi vòng quay khổng lồ xong còn muốn vòng xoay ngựa gỗ. Lần này, Hạng Vân Độc lên với . nhét điện thoại vào tay Hạng Vân Độc, nhấn mở app chụp ảnh, có vẻ rất có kinh nghiệm: "Đợi em quay sang bên này hẵng chụp nhé, phải chụp em cho đẹp vào đấy!"

      Từ trước đến nay Hạng Vân Độc còn chưa làm những việc kiểu như chụp ảnh cho con thế này bao giờ. Ngoài vòng xoay ngựa gỗ toàn là những cậu trai trẻ chụp ảnh cho bạn .

      Ban đầu, Hạng Vân Độc vốn có cảm giác gì cho tới tận khi A Kiều ngồi con ngựa bay, xoay đến trước mặt , cười ngọt ngào vẫy tay với . Sợ nhìn thấy, còn gọi tên : "Hạng Vân Độc! Em ở đây này!"

      giơ di động lên, cảm thấy bức bối tạo nên bởi cảm xúc nhàng nhưng lại nên có.

      Đến lúc A Kiều bước xuống từ vòng xoay ngựa gỗ, vươn đầu sang nhìn ảnh chụp trong di động, chu miệng ai da tiếng: "Sao lại phải ảnh thế này!"

      Hạng Vân Độc thất thần, ngón tay di đến chỗ quay video. Trong video, A Kiều ngồi vòng xoay, quay đến chỗ hết lần này đến lần khác, vẫy tay với , gọi tên .

      A Kiều xem xong cảm thấy video thực ra cũng khá đẹp, vui vẻ cầm lên xem lại lần nữa.

      Lúc ngồi ăn tối trong nhà hàng ở công viên, A Kiều vẫn còn xem. chỉnh volume lên mức tối đa, nghe thấy lúc gọi tên Hạng Vân Độc, Hạng Vân Độc khẽ "Ừ" tiếng.

      A Kiều nhai hamburger uống Coca, ngẩng đầu lên : "Sao trả lời em to hơn? Em còn chẳng nghe thấy."

      Hạng Vân Độc nhìn xuống. cảm thấy bản thân mình có gì đó ổn. Từ lúc bắt đầu lên vòng quay khổng lồ, cảm giác này càng lúc càng mạnh, huyệt Thái Dương như căng lên, thấy hơi đau đầu.

      cau mày, A Kiều cảm nhận được ngay, đưa tay vỗ lên cánh tay : "Sao thế?"

      " sao, có gì." Hạng Vân Độc nhàng né tránh đụng chạm của A Kiều.

      A Kiều vẫn biết gì, ăn no liền chơi hết tất cả những trò chơi trong công viên, chơi đến tận khi công viên đóng cửa mới ra về, có vẻ luyến tiếc lắm. nắm lấy góc áo Hạng Vân Độc: "Hạng Vân Độc, em vẫn muốn chơi nữa."

      "Nếu như em thi được điểm cao, tôi lại đưa em tới chơi." kìm nén những cảm xúc nên có trong lòng, câu như tất cả phụ huynh đời này.

      A Kiều bị sốc. học đành, sao lại còn phải thi nữa?

      Lúc về đến nhà, đêm khuya. Hạng Vân Độc có điều chất chứa trong lòng, dọc đường về vẫn rất trầm mặc nhưng vốn ít , A Kiều lại lo nghĩ đến chuyện thi cử của , những thứ lớp nghe mà chẳng hiểu được câu nào, bởi vậy hề nhận ra bất thường của Hạng Vân Độc.

      Xe dừng lại ở đầu ngõ, bọn họ bộ vào trong. Trong khu cũ của thành phố, đèn đường mờ mờ. A Kiều nhìn thấy đôi nam nữ ôm nhau dưới đèn, người đàn ông kia đỡ mặt , hôn ngấu nghiến.

      A Kiều nhìn đôi năm nữ hôn nhau chớp mắt. bị A Kiều nhìn nên cũng xấu hổ, ấy nhàng đẩy người đàn ông ra, cúi đầu: "Khuya rồi, về ."

      Người đàn ông : "Hôm nay về được ?"

      đỏ mặt từ chối: "Mấy người bạn cùng phòng của em ở nhà, lên tiện lắm, mau về ."

      Người đàn ông nhường bước: "Thế chúng ta thuê phòng , em về lấy mấy thứ rồi ra được ?"

      A Kiều dỏng tai lên nghe, hiểu bèn hỏi: "Hạng Vân Độc, thuê phòng là gì thế?"

      Đêm khuya tĩnh lặng, những lời này bay tới tai . ngượng ngùng dám ngẩng đầu lên, kiên quyết đòi về nhà: " về , em đây."

      Người đàn ông ôm chặt eo , quát A Kiều: " con mẹ nó quan tâm chuyện người khác làm cái quái gì?"

      Khi nãy Hạng Vân Độc còn định che mắt lại, cho nhìn, giờ lại muốn che tai lại cho nghe. Nghe hỏi vậy, nghĩ xem phải giải thích thế nào, người đàn ông kia năng thô lỗ.

      Hạng Vân Độc quay sao: " cái gì?"

      bực bội, giọng điệu cáu kỉnh, chỉ mấy chữ chặn đứng người đàn ông kia. Người đàn ông thấy Hạng Vân Độc mạnh mẽ, cường tráng, lập tức cúp đuôi, lại quay sang ôm : " thực nỡ xa em mà."

      Lần này A Kiều nhìn , dưới đèn chính là mà ngày nào làm cũng có con chó golden ra tiễn, sau đó lại ngồi ở đầu ngõ chờ ấy quay về.

      Con chó này vòng quanh người chủ nhân, nhìn người đàn ông kia nhe răng sủa như điên. Nó muốn lôi chủ nhân ra khỏi vòng tay của người đàn ông kia. Nó chết vẫn còn muốn bảo vệ chủ nhân nhưng chủ nhân của nó lại nghe thấy nó, cũng nhìn thấy nó.

      A Kiều nhìn nổi nữa, bước tới, với kia: "Chó của thích ta."

      sững sờ: "Gì cơ?"

      "Chó của ấy!" A Kiều nhấn mạnh, con chó này rất khôn, A Kiều vừa xuất dừng lại, ngoan ngoãn ngồi xuống, vẫy vẫy đuôi, giương mắt nhìn A Kiều chằm chằm.

      A Kiều thấy nó ngoan như thế, thể nào đưa tay ra vuốt lông nó.

      Hàng động này vô cùng quái dị, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy A Kiều vươn tay ra, xoa xoa khí. Người đàn ông kia chửi câu: "Thần kinh!" rồi kéo .

      lại dừng bước, hỏi A Kiều: "Là... là loại chó nào?"

      A Kiều hơi chần chừ, con chó golden ngẩng đầu lên, để lộ ra bảng tên dưới lớp lông dài, bảng tên được buộc lại bằng sợi dây rất đẹp, đó có khắc hai chữ "Nguyên Bảo", nó tự hào gâu gâu mấy tiếng.

      "Nó tên nó là Nguyên Bảo." A Kiều lại vuốt đầu con chó, trung thành bảo vệ chủ nhân, đúng là con chó ngoan.

      bật khóc. làm việc ở Giang Thành, hai ba năm nay chưa về nhà, bố mẹ gọi điện với , Nguyên Bảo chết rồi.

      Nó già rồi, đến cũng nổi, cuối cùng nằm trong ổ đứng dậy được nữa nhưng vẫn muốn trông nhà, vừa nghe thấy tiếng của trẻ nào đó lại cố gắng hết sức ngẩng đầu lên nhìn cái, tưởng là về.

      " ta là đồ lừa đảo!" Người đàn ông giận dữ, gã giơ tay lên định đánh người.

      Thấy Hạng Vân Độc đứng sau A Kiều chẳng khác gì thần bảo hộ, người đàn ông rụt tay về. Quá xấu hổ, gã tức điên, chĩa mũi dùi về phía : " tin tôi à?"

      đột nhiên bùng nổ: " ấy lừa tôi à? ấy lừa tôi cái gì? lừa tôi có!" Có số việc vốn ngầm hiểu trong lòng, chỉ còn thiếu cơ hội để khiến nó nổ tung.

      Hai người cãi cọ ầm ĩ lúc, người đàn ông bắt đầu chửi bới, Hạng Vân Độc giơ thẻ cảnh sát của ra: "Lấy giấy tờ ra đây."

      Người đàn ông nghẹn họng, dám gì, ngoan ngoãn lấy giấy tờ ra, giải thích: "Chúng tôi nhau, chúng tôi là bạn trai bạn ."

      Hạng Vân Độc ghi lại số thẻ căn cước của gã, cảnh cáo gã: "Rốt cuộc có phải hay sau này này quyết định. Tôi nhớ rồi đấy."

      Người đàn ông muốn chửi nhưng lại dám chửi, cuối cùng thấy "bạn " gã chẳng thèm nhìn gã cái nào, quay đầu thẳng.

      hỏi A Kiều: "Nguyên Bảo vẫn luôn ở đây à?"

      "Đúng thế, ngày nào nó cũng tiễn làm, ngậm bóng chờ tan tầm." A Kiều hiểu, chuyện vui như thế, sao ấy lại càng lúc càng khóc nức nở.

      Nguyên Bảo vòng quanh chủ nhân, dùng chân sau đứng lên, hai chân trước co lại cạnh nhau như chào, nghển đầu nhìn , muốn làm chủ nhân của nó vui lên.

      Tuy nhìn thấy nhưng ấy vẫn lau nước mắt, cúi gập người với A Kiều: "Cảm ơn , mai tôi đưa Nguyên Bảo về nhà."

      A Kiều cũng thấy vui. Tuy biết chuyện này liên quan gì đến quyết định về nhà của nhưng tia sáng vàng lại lóe lên trước mắt , lại phần công đức nữa dừng lại người .

      ra về, con chó to của ấy bên cạnh, chạy chậm lại mấy bước chờ chủ nhân, vẫn ngậm quả bóng kia trong miệng.

      "Em rất tốt." Hạng Vân Độc đưa tay xoa đầu A Kiều. nhiệt tình, tốt bụng như thế.

      "Đương nhiên là em tốt rồi." A Kiều chấp nhận lời khen này như lẽ đương nhiên. Ngay sau đó, lại nhíu mày lo lắng, nếu công đức có thể khiến thi tốt có phải tốt .

    4. Iris N

      Iris N Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      5,272
      Chương 45: A Kiều, hôm nay xưng bá ?

      Xưng bá!

      Ngày vui ngắn chẳng tày gang, cuối cùng A Kiều cũng phải nghênh đón kì thi hằng tháng đầu tiên trong đời học sinh của .

      Kỳ thi hằng tháng của trường Trung học số 1 được xếp vào giữa mỗi tháng, từ năm thứ nhất đến năm thứ ba chia làm ba ngày thi. Buổi sáng thi xong, buổi chiều danh sách Top 100 được dán lên, đó là tờ giấy đỏ ghi tên họ và lớp của những học sinh xếp từ thứ nhất đến thứ trăm.

      Đối với học sinh lớp số 10 mà , danh sách Top 100 chỉ là tờ giấy đỏ dán bảng thông báo của trường mà thôi, đằng nào từ trước đến nay cũng có học sinh lớp số 10 nào được ghi tên danh sách Top 100 đâu.

      Chủ nhiệm lớp đứng bục giảng động viên học sinh trước kỳ thi hằng tháng: "Mới khai giảng được chưa đầy tháng, tiến độ học tập của mọi người cũng chẳng khác nhau là bao. Đây là kỳ thi hằng tháng đầu tiên của chúng ta, hy vọng mọi người đều có thể cố gắng hết sức mình, nhất định có thể thi được kết quả tốt!"

      Giọng điệu như thể chuyện với học sinh tiểu học này khiến Thẩm Lệ Na trợn trắng mắt. ta lấy chiếc gương trong ngăn bàn ra soi, hôm qua vừa mới dùng mặt nạ kim cương [1], làn da sáng bừng lên.

      [1] Mặt nạ của hãng Chantecaile.

      Nhưng mà thấy thế nào cũng đẹp bằng da mặt Trần Kiều, cho cùng Trần Kiều dưỡng da thế nào thế biết? Làm sao mới có thể để mặt chẳng có lỗ chân lông nào thế kia?

      Thẩm Lệ Na quay đầu lại nhìn A Kiều, rất muốn tán chuyện chút xem cho cùng dùng sản phẩm dưỡng da nào nhưng thấy Trần Kiều gục vào bàn ngủ, hoàn toàn để ý tới lời động viên trước kỳ thi của chủ nhiệm lớp.

      Mấy còn đỡ, đám học sinh nam ngay trước mặt chủ nhiệm lớp: " Vương, , từ tiết toán đầu tiên sau khi khai giảng em nghe mà chẳng hiểu gì rồi."

      Bọn họ ai cũng biết giáo trẻ họ Vương dễ tính, cơ bản hay tức giận, nên thích đùa với giáo.

      giáo Vương hề bực tức: "Tin vui sau đây nhất định làm mọi người phấn chấn. Những bạn được ghi tên danh sách Top 100 lần này được thưởng chuyến du lịch đến suối nước nóng trong hai ngày."

      khu du lịch suối nước nóng mới được mở ở ngoại ô thành phố Giang Thành, đó là tài sản đứng tên học sinh cũ có tiếng của trường Trung học số 1. Giai đoạn sóng gió, ông ta Đài Loan, sau tuổi tám mươi lại trở về Giang Thành đầu tư buôn bán. kiện lần này được ông ta tài trợ để liên kết các cựu học sinh và học sinh của trường lại với nhau.

      giáo Vương xong tin vui này, mặt đầy vẻ chờ đợi phản ứng của mọi người nhưng trong lớp lại chẳng có ai hưởng ứng: " hay đấy nhưng nào có đến lượt chúng ta, thà nhân dịp ông ta mới khai trương, có nhiều khuyến mại, tự chơi còn hơn."

      cổ vũ động viên của giáo Vương đạt được hiệu quả như mong đợi, trước khi ra khỏi phòng học còn nhìn thoáng qua chỗ ngồi cuối lớp bên cạnh cửa sổ. Ngay từ đầu, Trần Kiều gục đầu xuống ngủ nhưng giáo Vương dám gọi dậy.

      Chuyện của Chu Mộng Khiết chính là do Trần Kiều phát rồi báo cáo. Đáng lẽ ra nhà trường phải khen ngợi nhưng chuyện này lại phải giấu do ai mong muốn Chu Mộng Khiết bị tổn thương lần thứ hai. Bởi vậy, ai đề cập tới chuyện khen thưởng nữa. Lần này, chủ nhiệm Hách dù kết quả thi của Trần Kiều có như thế nào chăng nữa chuyến du lịch hai ngày ở suối nước nóng thế nào cũng có phần của .

      Tuy A Kiều gục đầu xuống nhưng ngủ. biết sắp tới kỳ thi hằng tháng. Nhưng chữ nghĩa trong sách còn khó hiểu hơn cả sách trời. Bởi vậy, chạy lên sân thượng, hỏi mười người em: "Trong mấy người ai có thành tích học tập tốt nhất thế?"

      Mấy người này đều nhảy lầu vì áp lực học tập nghiêm trọng. Theo quan sát, lớp số 10 có ai bị căng thẳng quá mức vì việc học, nhưng mà học sinh lớp số 1 mặt trắng bệch, mắt thâm xì, trông có khác gì ma đâu.

      A Kiều kết luận những người học càng giỏi áp lực mới càng lớn.

      thể ngờ được, trong mười người em sân thượng, ma nữ hút trà sữa sồn sột kia lại là người có thành tích tốt nhất. Bởi bị cướp mất suất cử học, ấy mới nhảy lầu trong cơn tức giận tột cùng.

      A Kiều thương lượng với ấy, dùng vịt quay cuốn bánh tráng để đổi lấy lần thi hằng tháng.

      A Kiều nhét ấy vào ngăn bàn mình, chờ lúc đến lúc thi mới để cho ấy ra tay.

      Đề bài được phát xong, A Kiều sử dụng thủ thuật che mắt, ma nữ chui từ trong ngăn bàn ra, cầm bút lên, làm nửa tiếng xong toàn bộ bài thi, A Kiều lại nhét ấy trở lại.

      Vừa mới tới lúc có thể nộp bài, tất cả học sinh trong lớp số 10 thấy Trần Kiều gập bài thi lại rồi đem nộp. Thầy dạy toán làm giám thị, buổi thi này lại còn thi đúng môn toán. Ông ta vốn định lần này thể nào cũng phải răn dạy Trần Kiều chút, học nghe giảng, đến lúc thi lại viết linh tinh!

      Đây là kỳ thi hằng tháng đầu tiên của năm thứ hai, tất cả thầy giáo đề muốn đánh đòn phủ đầu, thực ra trong đề còn có ít kiến thức mà phải vào cuối năm thứ hai, thậm chí là năm thứ ba mới học. Học sinh có giỏi chăng nữa cũng phải thúc ép mới được.

      ngờ, thầy dạy toán nhìn lướt qua mấy bài cơ bản thấy đúng hết, lấy bút ra phê chữa cho A Kiều, càng chấm bài càng kinh ngạc. Tuy bạn học này lúc học nghiêm túc nghe giảng nhưng bài toán cuối cùng liên quan đến kiến thức của năm thứ ba lại dùng tận hai cách để giải.

      A Kiều nộp bài xong liền ra cửa tiệm trong trường học. vui vẻ mua đống đồ ăn vặt cho bạn ma. Dùng suất vịt quay cuốn bánh tráng để đổi hai ngày đêm khu du lịch suối nước nóng và lần Hạng Vân Độc đưa công viên giải trí là hời quá còn gì.

      Trong ba ngày liên tục, mọi người đều chìm đắm trong biển câu hỏi và điểm số. Đến giờ cả khối lớp ăn trưa, mọi người liên tục bàn tán xem lần này ai là người xếp thứ hai, thứ ba của năm thứ hai.

      cho cùng vị trí thứ nhất cũng chẳng có gì để dự đoán, học bá lớp số 1 Thẩm Hi độc chiếm vị trí dẫn đầu trong Top 100 đến chín tháng rồi, đấy là còn chưa kể đến thi giữa kỳ, cuối kỳ. Lần này thể nào cậu cũng có lần thứ mười đứng đầu trong kỳ thi hằng tháng.

      Nhưng đến lúc kết quả được công bố vào buổi chiều, tất cả mọi người đều ngã ngửa. Thế mà Thẩm Hi lại bị học sinh mới chuyển trường ở lớp số 10 là Trần Kiều vượt qua. Trần Kiều cao hơn Thẩm Hi 12 điểm.

      Lúc kết quả vừa được thống kê xong, giáo Vương tưởng mình hoa mắt, trong toàn bộ danh sách Top 100, chỉ có duy nhất cái tên đến từ lớp số 10 nhưng lại là người đầu tiên.

      Thầy giáo các lớp khác rộ lên hỏi han xem tại sao học sinh chuyển trường này học giỏi như thế mà bình thường làm bài kiểm tra lớp lại làm được. Chẳng lẽ lúc chuyển trường tới đây có ai để ý phiếu điểm chút à?

      Lớp số mười là lớp quan hệ, tự dưng lại có người đứng đầu kỳ thi hằng tháng, chủ nhiệm lớp số tới đây tìm hiểu tình hình, rút mấy bài thi ra, xem lại lượt, định đòi lại vị trí dẫn đầu cho Thẩm Hi.

      Kiểm tra, tính lại từng điểm nhưng kết quả vẫn thay đổi.

      Thầy giáo dạy các môn khác nhau cũng cẩn thận đối chiếu hai bài thi, xem mấy lần, người đứng đầu vẫn là Trần Kiều.

      Danh sách Top 100 vừa được dán lên, toàn bộ khối lớp sôi trào. Sau khi biết được người đứng đầu lại là hoa hậu giảng đường mới, diễn đàn của trường lại có mấy bài viết lên top.

      Theo thông tin mới nhất từ những người biết chuyện, Trần Kiều học nghe giảng, bao giờ nộp bài tập, thi thoảng còn biến mất thấy đâu, ngờ là phải người ta muốn nghe mà là biết hết rồi.

      Còn có người đăng tấm ảnh chụp A Kiều gục đầu xuống bàn học ngủ gật, vốn tưởng là đứa học hành ra gì, cuối cùng mới chính là ngôi sao đích thực!

      Bức ảnh này nhanh chóng bị các bạn học làm thành gói biểu tượng cảm xúc [2], mọi người rầm rộ bày tỏ sùng bái của mình đối với học bá kiêm thần ngủ, lúc lâu sau, bình luận bắt đầu đổi hướng.

      [2] Hình kiểu như thế này

      [​IMG]

      ai chú ý tới chân của học bá kiêm hoa hậu giảng đường sao? 】

      【 Cái gì cơ, tớ định từ lâu rồi, dũng sĩ lầu ạ. 】

      【 Tớ tuyên bố ấy chính là nữ thần, nữ học thần mới của tớ. 】

      Toàn bộ lớp số 1 sững sờ, ngờ Thẩm Hi còn chưa kịp đề phòng rơi khỏi vị trí hạng nhất, chủ nhiệm lớp còn an ủi cậu: "Đây phải lỗi của em, cách giải của câu cuối cùng phải đến năm thứ ba mới được học."

      Học bá trẻ tuổi siết chặt nắm tay, thề tháng sau lại chiến đấu tiếp.

      Ngược lại với sững sờ của lớp số 1, học sinh lớp số 10 bình tĩnh hơn nhiều. Danh sách Top 100 vừa được dán lên chẳng thấy bóng dáng Trần Kiều đâu nữa. giáo Vương về phòng học tìm rất nhiều lần, cười đến mức khép miệng lại được. giáo chưa bao giờ nghĩ đến chuyện học sinh lớp mình có thể chen chân vào Top 100, gì là hạng nhất.

      A Kiều cảm ơn ma nữ sân thượng xong bèn trèo tường trốn học. Tiền Nhị nhắn tin cho , bán được hàng, gọi tới nhận nốt tiền.

      Trước khi , còn cố ý chụp lại danh sách Top 100, gửi ảnh cho Hạng Vân Độc. Từ sau khi chơi ở công viên giải trí về, mấy ngày nay chưa gặp Hạng Vân Độc, cũng chẳng biết bận cái gì, sáng ngủ dậy chẳng thấy đâu, đến tối lúc ngủ mới về nhà.

      Về phần Hạng Vân Độc, hoàn toàn ổn chút nào.

      Đúng là Hạng Vân Độc bận việc , ban ngày là nhân gian, buổi tối là phủ nhưng cũng cố ý lảng tránh A Kiều. muốn khống chế loại cảm xúc tự nhiên phát sinh này, nhân lúc nó vừa mới nhen nhóm phải bóp tắt nó ngay.

      Thực ra cũng là bởi Hạng Vân Độc có kinh nghiệm đương. Nếu như từng ai biết càng bị đè nén càng nhớ nhung.

      nhấn vào tin nhắn của A Kiều, mở ra, thấy người đứng đầu trong danh sách Top 100 của năm thứ hai là Trần Kiều.

      Đến cả Hạng Vân Độc cũng phải ngạc nhiên, nghĩ rằng A Kiều thực có thể thi được điểm cao, gì đến việc thi được hạng nhất. Ngay sau đó, bật cười, định nhắn tin hỏi 【 Em gian lận hả? 】, đánh chữ xong rồi nhưng nghĩ ngợi lát, lại xóa . Nhỡ đâu tự thi được như thế, đau lòng lắm.

      Hạng Vân Độc ấn vào ảnh, phóng to ra, Tống Phương nhìn thoáng qua: "Ai da, hạng nhất cơ à! Hạng nhất của trường Trung học số 1 là chắc chắn có thể thi vào trường đại học lớn đấy nhé!"

      Ban đầu Hạng Vân cũng cười nhưng rồi lại nhớ ra chỉ ở lại Giang Thành có năm thôi.

      A Kiều đủng đỉnh tới khu bán đồ cổ, theo đường cũ tới cửa hàng của Tiền Nhị. Tiền Nhị chờ ở đây lúc, vừa nhìn thấy vội vàng đứng dậy đón vào, cười toe toét.

      " tới rồi à, mời ngồi." Tiền Nhị cũng ngờ rằng tới năm bốn mươi tuổi rồi mà ông ta lại có thể gặp được vị Thần Tài, à phải, Thần Tài. Có người giàu có ra cái giá vô cùng tốt.

      Lúc chuyện làm ăn, Tiền Nhị đương nhiên phải tự nâng giá trị của mình lên, thứ trong tay gã thế nào, như thể những thứ đó đều giống như miếng ngọc kia, là những vật mà Trần luôn mang theo bên người.

      Ai ngờ bên kia vừa nghe vậy lập tức chỉ cần có hàng, giá cao họ cũng mua.

      Đây là mối làm ăn lâu dài, chỉ cần lần bán thôi là đủ cho Tiền Nhị tắm massage cả tháng, hơn nữa còn là cái loại phục vụ "đỉnh cao" kia.

      Gã gặp được A Kiều còn vui hơn gặp mẹ ruột, chỉ hận thể đội lên đầu mà thờ.

      "Trong tay còn cái gì cũng có thể bán được tất, người mua này này rất phóng khoáng, cả lẫn bên kia đều là người phóng khoáng, làm ăn với nhau đúng là nhàng." Gã biết bớt được bao nhiêu công sức, cần phải cò kè mặc cả vì ba cọc ba đồng, làm tí thôi kiếm được tiền.

      A Kiều quá quen với bộ dạng này của Tiền Nhị. Khi còn sống, hoạn quan hầu hạ bên người cũng là kiểu như thế này, bởi vậy kiềm chế nổi lại bắt đầu trở nên kiêu căng: "Sau rồi ."

      A Kiều cầm tiền chuẩn bị : "... có muốn nhận mấy việc ?" Nếu thiếu tiền trộm đồ trong nhà ra bán, " sắp đặt phong thủy, vốn dĩ tôi cũng muốn làm phiền nhưng nhà kia trả rất nhiều tiền, chúng ta là bạn bè với nhau, chẳng phải là có thể trao đổi thông tin sao?"

      A Kiều nhìn gã, vênh mặt lên.

      Tiền Nhị thấy liếc cái nhìn ra, dám giấu giếm nữa, tự tát vào mặt mình cái: " đúng là bà của tôi, thể giấu giếm được cái gì, đúng là có thiên lý nhãn, thuận phong nhĩ [3]."

      [3] Mắt nhìn được nghìn dặm, tai nghe được thanh theo gió truyền tới, xuất phát từ tên hai vị thần Bảng phong thần.

      Tiền Nhị vô cùng tin tưởng rằng gia đình A Kiều làm nghề thuật sĩ, có thể nhìn thấu dương. Người làm nghề này thế nào cũng phải có tí kinh nghiệm mới được. Ban đầu gã cho rằng A Kiều còn , nhờ lại có tài năng.

      "Bà cụ nhà ấy vừa mới mất là nhà loạn cả lên, nhà đó cảm thấy phong thủy nhà mình tốt lắm, nhờ tôi tới sửa cách sắp đặt chút. Vậy nên tôi nghĩ thế này, cũng là người biết nghề, nếu cứ ỉm với tôi cũng..."

      "Bị ma ám hả?"

      Tiền Nhị dám lan man nữa, thành gật đầu cái.

      A Kiều hiểu cái gì gọi là sắp đặt phong thủy. Nhưng ma ám à? Ma ám tốt!

    5. olphuit

      olphuit Active Member

      Bài viết:
      169
      Được thích:
      139
      Haha tội A Kiều có gắng thi tốt để kiếm suất suối nước nóng ai dè đc cho 1 suất mà ko biết :v:v:v:v:3
      saoxoayIris N thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :