1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên Sư, Giảm Giá Không? - Phi Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      hộp cơm sang trọng quá â á. nghe mà đói bụng

    2. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 48

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Trần Hi sợ ngây người luôn rồi.

      Trước giờ chưa từng nghĩ lúc ở cạnh Lục Chinh hay gặp nhiều bất ngờ như vậy.

      sao nhỉ, lúc trước ở chung nhìn thấy con ma nào.

      Giờ vừa mới giới thiệu bùa đào hoa cho Lục tổng, có ngay hoa đào tìm tới cửa!

      chớp chớp mắt, nắm chặt bùa đào hoa trong tay, nhìn mặt Lục Chinh dần đen lại, “Vậy có lấy ?”

      Lục Chinh cười lạnh tiếng.

      Dù Trần Hi có hơi ngố nhưng chắc chắn cũng nhìn ra tâm trạng Lục tổng tốt.

      lặng lẽ cất lại tấm bùa, nghe được tiếng giày cao gót nhanh chóng truyền tới, vừa quay đầu thấy vô cùng xinh đẹp sành điệu. ấy đẹp kiểu quyến rũ phóng khoáng, cả người đầy vẻ tự tin, mặc quần áo cao cấp, gương mặt được trang điểm tinh xảo, dưới ánh mặt trời, ấy đúng là đại mỹ nữ khiến người ta phải ngoái nhìn.

      Trần Hi chợt nhớ ra, hôm qua trong lúc vội vàng gặp qua xinh đẹp này, nghe đây chính là đại tiểu thư Triệu thị.

      cụp mắt, nắm chặt cái cặp to người, tính rời .

      “Lục Chinh!” Triệu Nguyệt bước nhanh tới bên xe Lục Chinh, đôi mắt lấp lánh ánh sánh rực rỡ, cười , “Em ngờ có thể gặp ở đây.”

      Mặt ửng đỏ, nhìn Lục Chinh bằng ánh mắt tràn đầy tình , giống như toàn bộ tâm tư đều đặt lên người , dù này là đại tiểu thư Triệu thị, là mỹ nhân được vô số tinh tôn sùng thích, nhưng ta lại thích những người đó. Kể từ năm đó, khi ta vừa gặp Lục Chinh, nhiều năm vẫn luôn dồn mọi chú ý vào .

      ưu tú như vậy, là người được chú ý nhất trong giới kinh doanh.

      Cho dù có ở đâu, ánh mắt mọi người đều tập trung hết lên người .

      tuấn, chững chạc, mạnh mẽ, vừa tràn ngập tự tin vừa có trách nhiệm, gánh vác những trọng trách quan trọng của Lục thị, lãnh đạo Lục thị trở thành tập đoàn nổi danh trong nước. người đàn ông xuất sắc đến thế, Triệu Nguyệt dù thế nào cũng thể từ bỏ.

      Tiếc là mối quan hệ giữa ta và Lục Chinh lại vô cùng phức tạp, Lục Chinh rất ghét chuyện ta tới gần , bởi vậy ta luôn thấy rất oan ức, cũng thấy phục. Vì sao ta mãi mà có được trái tim ? người đàn ông vừa mạnh mẽ vừa tuấn, đầy tính khiêu chiến như vậy làm Triệu Nguyệt thể kiềm lòng, giây phút này, trong mắt ta nhìn thấy ai khác, chỉ thấy người đàn ông mà mình thích.

      Nhưng mà Lục Chinh mắt điếc tai ngơ làm lơ ta.

      “Lục Chinh...” Nụ cười ngạc nhiên mặt ta dần mất , chợt chuyển ánh mắt nghi ngờ nhìn Trần Hi đứng cạnh mình.

      Vẻ đẹp của Trần Hi luôn khiến người ta phải chú ý, trẻ trung ngây ngô còn mang theo nét đẹp đáng , dù mặc bộ đồng phục cũ nát cũng che được vẻ đẹp ấy.

      “Vậy Lục Chinh, em học đây.” Trần Hi di di mũi chân đất, ngẩng đầu nhìn Triệu Nguyệt dần vui, bất giác liếc mắt nhìn người ngồi trong chiếc xe đậu phía sau, đó là ngây thơ, hướng ánh nhìn tò mò về phía bên này.

      Trông có vẻ sao, nhưng Lục Chinh sớm cảm nhận được đối với Triệu thị có cảm xúc rất khác thường. cẩn thận quan sát, nhìn Trần Hi dường như có hơi xa cách Triệu Nguyệt, Lục Chinh híp mắt, đột nhiên mở miệng , “Lúc tan học tới đón em.”

      cần đâu, thế phiền lắm.”

      “Vào lớp , đừng để muộn học.” Lục Chinh đáp lại, chỉ nhìn Trần Hi rồi từ tốn.

      phối hợp như thế làm Trần Hi thấy hơi bất lực, nhưng vừa nhìn thấy chủ nhiệm bước vào cổng trường, kịp từ chối Lục Chinh, chỉ gật đầu rồi đeo cái cặp to bự cúi đầu lao về phía cổng trường.

      tranh thủ thời gian chạy vào sân trường mới thở phào hơi, quay đầu lại nhìn Lục Chinh, thấy tay vắt lên cửa xe nhìn mình, vội vàng cười với cái rồi nhanh chóng chạy . Cảm giác vui sướng lẫn bình yên khi có người luôn dõi theo mình này làm bước chân Trần Hi bỗng nhàng hơn. nhanh chóng dâng tràn sức sống, hiếm khi vào lớp mà thoải mái như hôm nay.

      Lục Chinh ở ngoài trường nhìn theo bóng .

      Tới tận khi khuất bóng nơi sân trường mới thu lại ánh mắt.

      “Lục Chinh, sao lại lơ em?” Triệu Nguyệt thấy Lục Chinh chẳng đáp lại câu nào, mặt cố gắng nở nụ cười, nhưng nhìn bóng dáng Trần Hi vẫn do dự , “Lạ đấy, bé này trông rất quen, hình như từng gặp ở đâu rồi. Lục Chinh, bé ấy là gì với thế? Là em của bạn à?”

      Tuổi tác của Trần Hi khiến Triệu Nguyệt cảm thấy phải là mối uy hiếp với mình, nhưng đối xử đặc biệt của Lục Chinh với Trần Hi vẫn khiến Triệu Nguyệt thấy khó chịu trong lòng.

      ta quen Lục Chinh lâu như thế, trước giờ chưa từng nghe trong hội Lục Chinh đối xử với ai tốt như vậy.

      Còn lái xe đưa học, tan học tới đón?

      Trước kia đến đứa em ruột như Lục Cảnh còn được đối đãi tốt như thế có được ?

      “Trông tuổi lớn lắm?” Triệu Nguyệt thấy hơi hoang mang, thử hỏi Lục Chinh chút.

      Đáp lại ta chính là làn khói xe ô tô phả vào mặt. (>.<)

      Lục Chinh nhanh chóng lái , hoàn toàn muốn để ý ta.

      “Lục Chinh, Lục Chinh!” Triệu Nguyệt vừa mới đuổi theo hai bước, nhưng mà chạy giày cao gót quá mất mặt, ta dậm mạnh chân, chỉ thấy cực kỳ tủi thân, làm ta muốn khóc chết được, hiểu mình làm sai cái gì, sao Lục Chinh cứ ghét bỏ ta thế?

      Chẳng lẽ ta chưa đủ tốt sao?

      Tốt nghiệp đại học danh giá, dựa vào năng lực của bản thân tìm được chỗ đứng trong tập đoàn, xuất thân từ tập đoàn lớn như Triệu thị, tuy công ty của gia tộc có phần của ta, nhưng số cổ phần của Triệu thị mà ta có trong tay đủ để ta ăn no chờ chết đến hết đời. Với cả ta xinh đẹp như vậy, là người đẹp cấp nữ thần nổi tiếng nhất nhì xã hội, dù tới đâu cũng khiến người ta si mê ái mộ.

      Nhưng vì sao Lục Chinh, chỉ có Lục Chinh là đối xử như thế với ta?

      ta chạy thêm vài bước nữa, nhưng muốn mất mặt chỗ cấp ba như Thừa Đức, đành ôm hận lau lệ khóe mắt, lúc này mới xoay người quay về xe, ngồi chỗ ghế phó lái là bé mặc bộ váy công chúa hãy còn ngơ ngác, ta mỉm cười , “Thiến Thiến, hôm qua đưa cháu gặp hiệu trưởng rồi đúng , hôm nay đưa cháu tới lớp năm hai để học.” (tương tự 11A1 ấy)

      Trong mắt ta nhiều thêm vài phần thương, ràng là vô cùng thích bé này, bé vội vàng gật đầu, ngẩng đầu cười nụ cười rực rỡ, “Cảm ơn .” bé vừa cười vừa bước xuống xe, tiện tay phủi phủi làn váy, tò mò nhìn về hướng Lục Chinh rời .

      Đúng rồi, nghe của mình theo đuổi tổng tài Lục thị nhiều năm, mẹ dặn được hỏi, nếu vui.

      Bởi vì nhớ lời dặn này nên hỏi nhiều, mặt vẫn nở nụ cười, ngoan ngoãn theo Triệu Nguyệt vào trường.

      Hai người họ trực tiếp tới lớp năm hai, lớp đó phát bạn học xinh đẹp chuyển đến, cả lớp lập tức sôi trào. Tiếng sói tru gần như vọt từ cửa sổ ra tới sân thể dục, Trần Hi ngồi bên cửa sổ cũng phải rung rung lỗ tai, cảm thấy hình như mình nghe được rất nhiều tiếng hoan hô của nam sinh.

      bất giác nhìn ra ngoài cửa sổ, phát phải là mấy nam sinh chơi bóng rổ kêu lên chúc mừng nên cũng để ý lắm, thế là chuyển ánh mắt về phía Khương Noãn xụ mặt, sắc mặt tối tăm.

      Thấy Khương Noãn đưa đồ ăn sáng trong tay đưa cho mình, vội nhận lấy, thừa dịp Trần Mỹ Mỹ và tiểu Khúc còn chưa tới lớp liền kéo Khương Noãn hỏi , “Khương Noãn, cậu ổn ?”

      “Ổn.” Khương Noãn vác cặp mắt quầng thâm như gấu trúc gật đầu.

      Trần Hi hơi do dự, thử thò móng vuốt của mình qua, nắm lấy bàn tay thon dài của Khương Noãn.

      “Cậu làm cái gì đấy?” ngốc này định làm gì? Khương giáo bá uể oải tinh thần cũng bị quả trứng ngốc này dọa sợ.

      “Tớ biết cậu vui.” Trần Hi cười rụt rè, nhưng vẫn mò lại gần, giọng , “Hôm qua tớ ở nhà Lục Chinh, có cảnh sát tới nhờ Lục Chinh hỗ trợ điều tra.”

      Thấy đồng tử Khương Noãn co lại, Trần Hi vội vàng an ủi nàng: “Bọn họ có hỏi số chuyện, nhưng tớ cảm thấy câu trả lời của Lục Chinh rất có lợi cho bác Khương. Khương Noãn, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Có phải có người chết ?” thấy Khương Noãn gì, đành ngượng ngùng vân vê góc áo mình, cảm thấy là bạn bè lúc này nên thể chút tình cảm, thế là nghiêm túc với Khương Noãn, “Cậu đừng buồn. Khương Noãn, cho dù xảy ra chuyện gì, tớ, tớ đều luôn ở cạnh cậu.”

      Khóe miệng Khương giáo bá co giựt, nhìn cái ngốc dùng ánh mắt chân thành hòng chuyển tình bạn vườn trường phát triển thành tình trong sáng nơi vườn trường chiếu lúc tám giờ.

      “Trần Hi, gần đây cậu bị nước vào đầu à?”

      “Đừng có chửi xéo nhau!” Trần Hi nghiêm túc .

      Câu này là móc bị hỏng đầu, vẫn nghe hiểu đấy nhé.

      “Vậy ngậm cái mỏ lại!” Khương giáo bá bỗng cảm thấy mọi lo lắng phiền muộn đêm qua đều còn nữa.

      Quả trứng ngốc Trần Hi này còn tủi thân chớp chớp đôi mắt to đen láy nhìn mình, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo kia còn là mềm mại nữa chứ, Khương Noãn bỗng cảm nhận sâu sắc, nếu cậu soái ca Tưởng Dịch kia mà nhìn thấy cảnh này, kiểu gì cũng máu nóng dồn lên, vì lên núi đao xuống biển lửa quyết từ nan.

      Tiếc là Khương giáo bá lại là người lạnh lùng, chỉ hừ lạnh tiếng, liếc mắt nhìn quanh, thấy ai nhìn qua mới đè thấp giọng , “Bố tớ sao. Cũng chỉ hỗ trợ điều tra thôi. Nhưng mà bố tớ có hơi tức.”

      Khương tổng tức được mà.

      Ông thà như vậy, ngón tay của thư ký Lý ông cũng chưa chạm tới, ai biết chỉ chớp mắt chết, cảnh sát còn nghi ngờ ông với ả ta có gian tình nữa chứ.

      Quá đáng!

      “Thư ký kia xảy ra chuyện à?”

      “Nghe chết rất thảm. Da người bi lột sạch, kẻ giết ta chắc chắn là tên biến thái.” Khương Noãn biết nhiều hơn chút, lúc này mặt cũng lên chút căm ghét, thấy Trần Hi vẫn như thường nhíu mày hỏi.

      “Cậu sợ à?”

      đáng sợ lắm.” Trần Hi cảm thấy nữ quỷ áo đỏ bị tông xe đến biến dạng cả người kia chắc đáng sợ hơn mới phải.

      thấy nhiều biết rộng, cho nên hề sợ chuyện lột da kia, thấy Khương Noãn chỉ giựt giựt khóe miệng, đến khóe mắt cũng giựt theo, lập tức có hơi lo lắng, vươn đôi tay trắng trẻo của mình sờ mặt Khương Noãn, quan tâm hỏi han, “Khương Noãn, cậu sợ à?” vội vàng vỗ ngực, làm ra bộ dạng vô cùng đáng tin, , “Đừng sợ, có tớ đây rồi!”

      P/s: Ôi Khương giáo bá và Trần học bá, cặp đôi của lòng em.
      A fang, Cyder, kabi_ng0k10 others thích bài này.

    3. Linh Phuong 218

      Linh Phuong 218 New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      10
      Từ lúc gặp mặt tới giờ Lục mặt lạnh lợi dụng tình hình ôm Hi Hi hơi nhiều ý nhỉ? Mà Hi Hi ngây thơ k biết đấy là gì (>•<)
      Tiểu mao thích bài này.

    4. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 49
      Editor: tiểu mao
      Beta: Linh Phương

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Khương Noãn quả biết gì.

      Chỉ muốn đập Trần Hi phát.

      Trước đây phát , Trần Hi này che giấu sâu , đúng là tai họa!

      “Ngậm cái miệng của cậu lại!” nàng nghiến răng lạnh lùng , chịu thừa nhận mình bị cảm động rồi, nhưng vẫn hơi do dự, nghĩ đến bản lĩnh của Trần Hi bèn đè thấp giọng hỏi, “Trần Hi, cậu có thể thấy ma đúng ?”

      Thấy Trần Hi gật gật đầu trông rất thà, nàng hạ mắt hỏi tiếp, “Nếu, tớ là nếu ấy. Chúng ta có thể tìm hồn ma của thư ký Lý, sau đó hỏi xem rốt cuộc là ai giết ta ?”

      Ít nhất cũng phải bắt được kẻ sát nhân chứ? bắt được hung thủ toàn bộ bất động sản Khương thị đều cho rằng Khương tổng và vị thư ký Lý kia chắc chắn có quan hệ gì đó.

      Khương Noãn phiền muộn chết mất.

      nàng tin tưởng bố mình.

      Khương tổng có.

      Nhưng giờ ràng Khương tổng trong sạch lại chẳng có ai tin.

      phải ai chết cũng biến thành ma.”

      Nếu vậy còn cần cảnh sát làm gì? Trực tiếp mời mấy vị có mắt dương giỏi giao tiếp tâm linh tới cục cảnh sát tọa trấn, hiệu suất phá án ít nhất cũng phải 80% đúng ? Trần Hi suy nghĩ rồi nhàng với Khương Noãn, “Kiểu chết này rất kỳ lạ, sợ là khó mà biến thành ma.”

      biết sau khi người ta chết như thế nào, nhưng cảm thấy có lẽ ý tưởng của Khương Noãn chắc khó thành. Nghe thấy như vậy, Khương Noãn mặc dù thấy thất vọng nhưng cũng cảm thấy có gì sai, chỉ gật đầu , “Vậy quên .”

      Dù trong lòng nàng vẫn còn hơi bực bội.

      “Cậu đừng lo lắng, tớ tin tổ trọng án nhất định trả lại trong sạch cho bác Khương.” Huống chi cảnh sát người ta cũng cảm thấy vụ án mạng này liên quan đến Khương tổng, dù gì chứng cứ ngoại phạm cũng rất ràng.

      Trần Hi chợt nhớ tới Đường Tống, chớp chớp mắt, cảm thấy vụ án này chắc thành vấn đề.

      Trước kia, tiểu Đường chính là cậu bé thông minh nhất trong tiểu khu, cái gì cũng biết, dễ dàng trả lời mọi thứ, tuy rằng chia cách nhiều năm, nhưng khi Trần Hi ngẫm lại vẫn thấy cần phải lo lắng bất kỳ điều gì.

      có lòng an ủi Khương Noãn, bởi vậy nên trấn an bạn thêm vài câu, Khương Noãn cũng biết trong chuyện này mình giúp được mấy, tuy lo cho Khương tổng nhưng giờ ông cũng được xem là nghi phạm quan trọng. Huống chi ả thư ký Lý này cứ như hồ ly tinh, cảnh sát cũng nghi ngờ ả chắc cũng quyến rũ ít người, đặc biệt lúc thư ký Lý tử vong có điện thoại ở gần đó, danh bạ trong điện thoại đúng là vô cùng phong phú.

      Khương tổng tuy bị hoài nghi trong sạch nhưng ai nghi ngờ ông là hung thủ.

      Thấy cảm xúc Khương Noãn ổn hơn rồi, Trần Hi lặng lẽ thở phào nhõm, rồi lại nhíu mày.

      Tuy kiến thức nhiều lắm, nhưng chỉ dựa vào mấy thứ vụn nghe được, cũng cảm thấy đây chắc là vụ giết người vì tình.

      Nhưng sao trong vụ tình án này, hung thủ lại muốn lột da thư ký Lý?

      Hay là muốn mang về, từ từ chiêm ngưỡng để lưu luyến hoài niệm chút? Cũng sợ ngày nào cũng đối diện với tấm da người, bản thân dần suy sụp tới mức mất võ công. Hiếm khi thất thần vì chuyện nhà họ Khương, chẳng qua học ở đây suốt ba năm nên cũng có chút khí thế của học bá, bởi vậy tuy giáo viên phát nghe giảng vẫn rất tin tưởng , vô cùng khoan dung chịu đựng.

      Đổi lại là người khác sớm bị phạt đứng hành lang từ lâu rồi.

      “Trần Hi, giáo viên nhìn cậu vài lần rồi kìa.” Khương Noãn cảm thấy hôm nay giáo viên cứ nhìn về phía mình suốt, quay sang thấy Trần Hi mở to mắt, nhưng trong mắt có tiêu cự, ràng là phân tâm, nàng bỗng thấy kinh ngạc.

      sao, bài tiết này tớ hiểu hết rồi.” Trần Hi bị Khương Noãn kêu vội hồi thần, nhanh chóng quay sang an ủi nàng.

      Nhưng lời này thể an ủi được Khương giáo bá.

      Hiếm khi nàng chăm chú nghe giảng, thế mà nghe xong lại tưởng mình nghe thiên thư, nha đầu chết tiệt ngồi cạnh mình lại còn “hiểu hết rồi” nữa chứ.

      Chớp mắt hết tiết, chủ nhiệm cũng nhanh chóng ra khỏi lớp, Khương Noãn lập tức thò tay véo má Trần Hi phen, lúc mười phút ra chơi thấy tiểu Khúc mang theo gương mặt mệt mỏi bước vội vào lớp.

      Trông bạn có phần bơ phờ, khác gì Khương Noãn, làm người ta nghi ngờ có phải bạn cũng xảy ra chuyện gì rồi . Khương Noãn quay đầu nhìn thấy, đắn đo bỗng thấy tiểu Khúc chạy thẳng đến cuối lớp, vứt cặp lên bàn rồi bắt đầu vùi đầu ngủ bù, trông như bạn thức trắng đêm ngủ. Nhất định có điều bất thường, Khương Noãn thấy hơi lo lắng.

      nàng là đại tỷ, lúc nào cũng bảo vệ mấy đồng bọn dưới cánh chim của mình.

      “Có chuyện gì vậy?” Sau khi học xong mấy tiết buổi sáng, thấy bạn học đều ra ngoài ăn trưa, Khương Noãn lúc này mới kéo Trần Hi chậm rãi bưng mấy món ăn sáng với súp canh mà hôm nay mọi người cống hiến đến cuối lớp.

      Đây là lần đầu Trần Hi ngồi cuối lớp nên rất tò mò, bởi vì mọi người đều biết mấy vị thiên kim đại tiểu thư ngồi sau mình này đều thể trêu vào, người bình thường rất ít khi lượn xuống cuối lớp, tránh để bọn họ nhìn mình ngứa mắt

      Trước đây Trần Hi cũng là người bị bọn họ ghét ra mặt, bắt nạt tốt lắm rồi, sao có thể để cho bước chân vào địa bàn chân chính của bọn họ chứ?

      Giờ Trần Hi có thể thoải mái lượn quanh khu vực cuối lớp, nhìn thử, cảm thấy cũng khác gì với mấy bàn đầu.

      “Xin lỗi nhé Trần Hi, hôm nay nhà tớ nấu cơm.” Tiểu Khúc thầy Trần Hi tới, cố gắng nở nụ cười với Trần Hi.

      bạn coi Trần Hi thành người bạn quan trọng nhất.

      Bởi vì Trần Hi chỉ từng cứu bạn mà còn cứu cậu em họ Tưởng Dịch mạng, đối với bạn mà , Trần Hi là người rất quan trọng.

      Cho nên hôm nay mang được đồ ăn ngon cho Trần Hi, nếu là người khác, bạn giải thích cũng thấy lười, nhưng người trước mặt chính là Trần Hi, cho nên bạn vẫn muốn giải thích đôi câu.

      Thấy bạn mệt như vậy mà còn quên mình, Trần Hi liền lắc đầu, cười , “ sao. Chuyện nhà quan trọng hơn mà.”

      đứng cạnh Khương Noãn thăm dò, ánh mắt quan tâm, tiểu Khúc nghe thấy Khương Noãn hỏi mình, rồi lại nhìn mấy đứa bạn bên cạnh, đành bĩu môi thở dài hơi : “Mẹ tớ với cậu cãi nhau.” Nhà bạn thường xuyên xảy ra cãi vã, mấy nữ sinh quen thân với bạn đều biết, lập tức bó tay, Khương Noãn trầm ngâm rồi hỏi, “Là vì chuyện của Tưởng Dịch à?”

      “Tưởng Dịch suýt chút nữa xảy ra chuyện, mẹ tớ tức điên lên, mắng cho cậu tớ máu cho đầy đầu.” Tiểu Khúc hoàn toàn quan tâm, cứ thế ra bí mật gia đình, dù sao chút chuyện trong nhà này, người có lòng muốn biết đều biết hết rồi, Tưởng gia vì chuyện người thừa kế mà cãi nhau biết bao nhiêu lần.

      bàn có sữa bò, biết ai mang tới, Trần Hi bèn rót cho tiểu Khúc ly, tiểu Khúc cầm ly thủy tinh được đưa đúng lúc này, mỉm cười bất lực, “Đúng là khiến người ta đau đầu.”

      Bố của Tưởng Dịch chính là cậu của tiểu Khúc, cũng rất nhẫn tâm, còn có đứa con riêng ở bên ngoài, trước giờ để tâm tới Tưởng Dịch.

      Tưởng Dịch suýt chết ở hung trạch, làm cho bác của Tưởng Dịch là mẹ tiểu Khúc sợ chết khiếp, nhưng trong mắt bố cậu lại là gì cả.

      phải có việc gì à?”

      câu như vậy làm dấy lên ngọn lửa chiến tranh trong gia đình, trong biệt thự Tưởng gia xảy ra trận cãi nhau banh nóc, tiểu Khúc vội khuyên cả đêm, sáng nay mới ra khỏi biệt thự Tưởng gia, trực tiếp tới lớp.

      bạn nhíu mày.

      Tưởng Dịch tự tìm đường chết là do cậu sai, dẫu sao cũng đâu có ai lừa cậu tới hung trạch.

      Nhưng bố cậu thờ ơ đối với chuyện cậu suýt gặp chuyện đúng là quá lạnh lùng.

      Chỗ nào ra dáng bố chứ?

      “À.” Quả nhiên, nghe thấy là cãi cọ trong nhà Khương Noãn để tâm nữa, mặt vô cảm gật đầu.

      nàng hỏi nữa, ngược lại bảo mấy nữ sinh mang theo cơm trưa lấy ra rồi để chung chỗ, cùng ngồi vây quanh Trần Hi ăn trưa.

      Bắt đầu từ hôm qua khi Trần học bá được lãng phí”, bảo mọi người cùng ăn cơm chung mấy nữ sinh thông minh hơn rất nhiều, chọn những món để được lâu. Cái cảm giác như liên hoan lớp này ra cũng rất mới mẻ, mấy nữ sinh có ý kiến gì. cười đùa giỡn, giờ nghỉ trưa cứ thế trôi qua trong vui vẻ.

      So với việc ra ngoài ăn đồ Tây, Hàn gì đó thú vị hơn nhiều.

      “Đúng rồi, hôm qua cậu về nhà chung với Lục tổng, làm hành động gì kỳ quặc chứ?” Khương Noãn sôi nổi được lát chợt nhớ tới vị Lục tổng bụng dạ khó lường kia, Trần Hi hoang mang chớp chớp mắt, nhanh chóng hiểu ra là Khương Noãn lo lắng, thế là cắn cắn môi lắc đầu nhìn Khương Noãn, “Cái gì cũng có. Lục Chinh là người tốt, chính nhân quân tử.”

      cảm thấy Khương Noãn cần phải nghi ngờ Lục Chinh, dù gì cũng là người đàn ông đến cả bùa đào hoa cũng thèm, chắc là do trời sinh thiếu hụt tuyến tình cảm, nhớ tới Lục Chinh, vội đổi chủ đề với Khương Noãn: “Cậu biết ? Em trai của Lục Chinh chính là Lục Cảnh mà cậu thích đấy.”

      “Tớ biết. Từ biết rồi.” Khương Noãn gật đầu.

      Bọn họ cùng ở trong vòng, Lục Cảnh là người thế nào nàng biết từ lâu.

      “Vậy sao trước kia cậu tự mình xin chữ ký của ấy?”

      “...Cậu cho rằng tớ thích Lục Cảnh à? Mặt của còn nhìn được, lừa fans còn ổn, gặp suốt mười mấy năm ở đủ loại yến hội, ai mà còn thích được!”

      Lục Cảnh còn ngơ hơn cả Trần Hi, quả là ngốc hết thuốc chữa, mệt cho Khương tổng năm đó còn suy nghĩ viển vông* muốn giới thiệu Khương Noãn cho Lục Cảnh để hai bên hẹn hò...Khương Noãn nghe xong cáu đến độ muốn chạy xử lý luôn tên Lục nhị thiếu kia đấy có biết ? nàng hừ lạnh tiếng, bẻ tay răng rắc, giọng điệu có phần uy hiếp, “Tóm lại mốt theo đuổi thôi, gần đây phải ai cũng thích à. ra tớ thích Hà Phương hơn.”

      *thiên mã hành : nghĩa đen là chỉ con ngựa phi nước đại nhanh như thể bay, nghĩa bóng là ví von thơ ca hào phóng bị câu thúc, hay là nhảy vọt về tư duy. Nhưng nó cũng đề cập tới những ý tưởng phi thực tế, dụ về bốc đồng.

      “Hà Phương là ai?” Trần Hi hoàn toàn biết gì về giới giải trí.

      Khương Noãn xụ mặt nhìn bạn mít đặc này, hồi lâu sau cũng gì.

      “Tớ nhớ rồi, sau này nếu gặp được người tên Hà Phương, tớ nhất định xin chữ ký giúp cậu.” Trần Hi ngoan ngoãn .

      Nhưng kiểu ngoan ngoãn này vẫn khiến Khương Noãn có bất kỳ thay đổi gì về mặt nhận thức đối với , đặc biệt là sau khi tan học, quả trứng ngốc này bị Lục Chinh đón còn là vui vẻ nữa chứ, Khương Noãn cảm thấy Trần Hi sớm hay muộn cũng toi.

      Nhưng cái vị Trần học bá sớm hay muộn cũng toi kia hoàn toàn cảm giác được, hôm nay cùng với Lục Chinh tới chuỗi cửa hàng điện thoại, chọn cái để tiện liên lạc sau này.

      người đàn ông mặc tây trang giày da, mang phong thái người tinh , đạt thành công trong nghiệp, phát ra khí thế mạnh mẽ, dắt theo bé xinh xắn đáng vào, nhân viên tươi cười đầy mặt trong cửa hàng vội chạy tới, thử hỏi Trần Hi, “Tiểu thư, muốn tìm điện thoại như thế nào?”

      Người đàn ông này trông rất giàu! xinh đẹp! Đứng chung chỗ, ít nhất cũng phải chọn Iphone 10, còn là loại Plus nữa!

      Quả nhiên bé thấy nhân viên cười tươi rói cũng vui vẻ cười theo.

      “Cái điện thoại rẻ nhất chỗ chị là bao nhiêu vậy ạ?”
      Last edited: 25/9/20
      A fang, Cyder, Tiểu Ưu Nhi9 others thích bài này.

    5. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      thương cho chị bán hàng :))))))

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :