1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lão đại là nữ lang - La Thanh Mai (170/170)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Iris N

      Iris N Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      5,273
      Chương 155 (sáu) (2)

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

    2. Iris N

      Iris N Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      5,273
      Chương 155 (sáu) (3)

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

    3. Iris N

      Iris N Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      5,273
      Chương 155 (sáu) (4)

      [​IMG]

      [​IMG]

      Y mỉm cười : "Uông các lão thích bắt bẻ, đừng để ông ta chê trách."

      Phó Vân gật đầu, "Muội biết rồi."

      Buổi chiều, Uông Mân tới Phó gia như hẹn.

      Lúc tới nơi, ông ta thấy bàn tiệc được bày trong nhà thủy tạ, bên cạnh bàn có khá nhiều người ngồi, quan viên Lục Bộ, bộ nào cũng có.

      Bên ngoài nhà thủy tạ, nước hồ lấp loáng, lá sen phủ kín mặt hồ, những đóa hoa sen mọc thẳng lên giữa gian xanh biếc, duyên dáng kiều, xinh đẹp thướt tha.

      bàn, rượu và thức ăn tinh xảo mà thanh đạm, bên cạnh có bàn hoa, bàn đặt chiếc bình vàng cắm mẫu đơn, thục quỳ, cành trúc, vừa tinh tế vừa thanh lịch.

      Uông Mân nhanh chóng đưa mắt nhìn quanh lượt, nhận ra khách tới đây đều là người Chiết Giang, Phúc Kiến, Quảng Đông, tim bỗng đập liên hồi.

      Phó Vân ra đón ông ta, mỉm cười thi lễ, "Lão tiên sinh."

      Những người khác cũng bước tới chào hỏi.

      Uông Mân thể cảm xúc ra mặt, mỉm cười đáp lễ, mọi người hàn huyên hồi rồi cùng ngồi xuống.

      Buổi tiệc này có đàn sáo nhạc, cũng có ca cơ mỹ nhân, mọi người nhìn nhau, trong lòng đều thấp thỏm lo âu.

      Trong buổi triều, Hoàng thượng khen vườn Phó gia có phong cảnh đẹp, bảo bọn họ tới đây xem, bọn họ hiểu được ám chỉ của Hoàng Thượng nên đều hẹn đến nhưng lại biết rốt cuộc Hoàng thượng muốn làm gì.

      Từ trước đến nay Phó Vân luôn thích thẳng vào vấn đề, rượu quá tam tuần, thái quá ngũ vị [1], nàng bảo Kiều Gia mang cuốn sổ ghi chép danh sách tới.

      [1] Nghĩa đen là mỗi người uống đủ ba chén rượu, ăn đủ năm vị bàn ăn. Theo người xưa, như vậy là buổi tiệc đến hồi kết.

      "Định mời các vị đại nhân xem cái này."

      Cuốn sổ được đưa tới nhà thủy tạ. Đầu tiên nàng đưa cho Uông các lão.

      Uông Mân có dự cảm từ trước, quả nhiên nhìn thấy tên cậu mình nằm trong danh sách. Cậu ông ta hối lộ, mua chuộc quan viên địa phương, những thế mà còn làm tất cả những việc ấy dưới danh nghĩa của ông ta! Còn lấy tranh chữ của ông ta ra làm đầu câu chuyện!

      Trong nháy mắt, ông ta toát mồ hôi đầm đìa.

      Việc này có liên quan gì đến ông ta hết nhưng giờ ông ta là đại thần trong Nội Các, bất cứ hành động cử chỉ nào cũng dính dáng tới rất nhiều người. Nếu như có ai đó có ý đồ lấy chuyện cậu ông ta thông đồng với giặc Oa ra buộc tội ông ta mà Hoàng thượng lại có ý định che chở cho ông ta ông ta chỉ có thể từ quan mới có thể giữ được thể diện cho bản thân.

      Uông Mân như nuốt hoàng liên, cổ họng vừa đắng vừa chát, ông xui xẻo quá mà, phí bao nhiêu năm như thế, tuy nhiều lần nổi bật hơn người nhưng lúc nào cũng gặp phải đủ loại vận xui kì quái. Cuối cùng khổ tận cam lai, ông ta phất lên như diều gặp gió, được vào Nội Các nhưng còn chưa oai phong được mấy năm mà bị cậu ruột hại thê thảm!

      Những người khác còn chưa đọc được nội dung trong cuốn sổ nhưng nhìn thấy mặt Uông Mân biến sắc, mặt đầy vẻ chua xót, đại khái họ cũng đoán được ra cuốn sổ này viết những gì rồi.

      Uông Mân chuyền cuốn sổ cho người bên cạnh.

      Người này cẩn thận giở ra đọc, sắc mặt cũng thay đổi.

      Những người còn lại cũng thế. Ít ra Uông Mân còn bình tĩnh, vẫn có thể tiếp tục uống rượu mơ, những người còn lại sởn tóc gáy, đứng ngồi yên.

      Bọn họ đều biết Hoàng thượng xử trí những thế gia kia như thế nào, ngờ rằng gia tộc của bọn họ cũng lại dính dáng tới chuyện này! Tuy rằng đó cũng chẳng phải là những tội lớn như thông đồng với địch bán nước nhưng tại thời điểm này mà lại bị người ta điều tra ra là có qua lại với cướp biển, cần ngự sử buộc tội, bọn họ chắc chắn giữ nổi chức quan của mình.

      Mọi người ai cũng hãi hùng.

      Lại Bộ chủ cười lạnh tiếng, vung chén rượu trong tay lên, ném xuống đất, tiếng vỡ chát chúa vang lên, "Hóa ra đây lại là bữa Hồng Môn Yến."

      Mọi người toát mồ hôi hột, lạnh lùng nhìn về phía Phó Vân .

      Nàng cầm chén rượu trong tay, rượu trong ly mang sắc đỏ nhàn nhạt, mỉm cười : "Đại nhân lo quá lên rồi, nếu như là Hồng Môn Yến việc gì phải mất công như thế."

      Uông Mân nhìn nàng, sắc mặt dần dần thả lòng.

      Ông ta nhìn nhầm người đâu, Phó Vân tàn nhẫn độc ác đến mức diệt trừ tất cả bọn họ.

      Phó Vân đưa ngón tay khẽ vuốt vẽ miệng chén, móng tay cắt tỉa gọn dàng, đốt ngón tay dài, nàng cười khe khẽ: "Hạ quan có thể đảm bảo với các vị đại nhân những chứng cứ này chắc chắn hề bịa đặt."

      " thể thế được!"

      Lại Bộ chủ là người đầu tiên nhảy lên phản đối, gân xanh trán nổi lên.

      chỉ thẳng vào mặt Phó Vân , từng câu từng chữ: "Nhà ông ngoại ta vốn là thư hương thế gia, bao nhiêu đời đọc sách thánh hiền. Từ thời tổ tiên của ông ngoại ta, năm nào nhà chúng ta cũng chi ra số tiền lớn, xây cầu sửa đường, giúp đỡ người góa bụa, gặp thiên tai phát cháo, miễn tiền thuê, trong huyện ai cũng ca tụng, nhà chúng ta sao có thể thông đồng với giặc Oa! Ngươi ngậm máu phun người!"

      Phó Vân vẫn tỉnh bơ như , : "Đúng là Đường gia làm rất nhiều việc thiện nhưng tiền để họ làm việc thiện lại đến từ việc mật báo cho cướp biển!"

      Mặt mày Lại Bộ chủ cứng đờ.

      Mấy người bên cạnh vội vàng đứng dậy, kéo Lại Bộ chủ ngồi xuống, khe khẽ khuyên nhủ .

      Chủ nhân phía sau của bữa tiệc rượu của mùa hè này là Vạn tuế gia. Nếu Phó Vân đưa cuốn sổ này ra có nghĩa là Hoàng thượng điều tra ràng từ trước, xác nhận có gì nhầm lẫn mới gọi bọn họ tới đây. Giờ mạnh miệng có ích gì?

      Chẳng thà lấy lòng Phó Vân, xem có cách nào cứu vãn hay .

      Bọn họ học hành gian khổ mười năm, có thể leo lên được vị trí này thực dễ dàng gì, làm sao nỡ xuống đài cách thê thảm như vậy chứ!

      Phó Vân đứng dậy, nhìn quanh lượt, chậm rãi : "Các vị đại nhân, trước đây hạ quan từng học ở thư viện, vẫn luôn nhớ khi mới vào thư viện, tiên sinh dạy: Tại sao lại có nhiều người muốn học như vậy? Vì công danh lợi lộc, vì muốn nở mày nở mặt, vì muốn kiến công lập nghiệp."

      Mọi người đều nhìn nàng, đầy vẻ tán đồng.

      Nàng tiếp: "Tiên sinh còn , học hành vì quan to lộc hậu cũng chẳng có gì là đáng xấu hổ nhưng học hành thể dừng lại tại đó. Người sĩ tử chân chính hẳn phải theo đuổi những mục tiêu cao hơn, giống như lời của Hoành Cừ tiên sinh, học để lập tâm cho trời đất, lập mệnh cho người dân, kế thừa tuyệt học của cổ thánh, tạo ra thái bình cho muôn đời sau [2]!"

      [2] Câu của Trương Tái (Hoành Cừ tiên sinh) - bậc đại Nho thời Tống. theo cách đại đó là: Xây dựng giá trị tinh thần cho xã hội, xác lập ý nghĩa sinh mệnh cho dân chúng, kế thừa chính thống của học vấn xưa bị đoạn tuyệt, mở ra cơ nghiệp thái bình cho muôn đời sau. (Nguồn: ntdvn.com)

      Người đọc sách học hành rốt cuộc là vì cái gì chứ?

      Có rất nhiều đáp án khác nhau mà còn nghi ngờ gì nữa, những câu đó của Trương Tái là lý tưởng có giá trị cao thượng nhất của toàn bộ người đọc sách trong thiên hạ.

      Các vị quan văn có niềm tin và lý tưởng cao thượng và kiên định mới có thể chịu đựng cảnh gân cốt bị mệt nhọc, thân xác bị đói khát, nghèo túng khổ sở [3]. Vì lý tưởng đó, có gì là chịu đựng được.

      [3] Mượn ý của Mạnh Tử: Khi trời giao sứ mạng trọng đại cho những người ấy, nhất định trước hết phải làm cho ý chí của họ được tôi rèn, làm cho gân cốt họ bị nhọc mệt, làm cho thân xác họ bị đói khát, làm cho họ chịu nỗi khổ sở nghèo túng, làm việc gì cũng thuận lợi. Như thế là để lay động tâm trí người ấy, để tính tình người ấy trở nên kiên nhẫn, để tăng thêm tài năng cho người ấy. Bản dịch tiasang.com.vn.

      Tu thân, tề gia, trị quốc bình thiên hạ, người đọc sách lúc nào cũng phải quan tâm đến việc tạo phúc cho dân chúng trong thiên hạ, lo trước nỗi lo của thiên hạ, vui sau niềm vui của thiên hạ.

      Bởi vì có vô số những bậc tiên hiền ôm lý tưởng cao đẹp như vậy mà kiên trì nỗ lực, mới có cảnh quân vương và người đọc sách cùng thống trị thiên hạ, mới có thể xuất số lượng lớn học giả lưu danh sử sách.

      Phó Vân dứt lời, mọi người chấn động tâm can, ngẩn người lát rồi đồng loạt đứng dậy.

      Bọn họ cũng từng có lý tưởng, có khát vọng của riêng mình nhưng lăn lộn trong chốn quan trường mấy năm, tất cả bị màn mòn hết.

      Phó Vân nâng chén, uống cạn rượu nóng, cười : "Để các vị đại nhân chê cười rồi."

      Nghe nàng ra mấy câu của Trương Tái, Uông Mân nghĩ ngợi hồi, tự hiểu trong lòng, cũng nâng chén, mỉm cười nhìn nàng, cảm thán câu, "Đồng hoa vạn lý đan sơn lộ, sồ phượng thanh ư lão phượng thanh." [4]

      [4] Trích bài thơ khuyết danh của Lý Thương , nghĩa là: Hoa ngô đồng đỏ đường núi hàng vạn dặm, con chim phượng non có tiếng hót trong trẻo hơn tiếng hót của con chim phượng già. Ý chỉ hậu sinh khả úy, Trường Giang sóng sau xô sóng trước.

      [​IMG]

    4. Iris N

      Iris N Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      5,273
      Chương 155 (sáu) (5)

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      Đồ ăn trong buổi tiệc nhìn tinh xảo nhưng thực ra hương vị cũng chỉ bình thường, Phó Vân chọn cái bánh chưng, từ từ bóc, bỗng mấy nội quan tới, với nàng: "Phó đại nhân, Vạn tuế gia triệu ngài qua đó chuyện."

      Nàng ngẩng đầu nhìn về hướng đại diện.

      Cát Tường mặc thiếp lý [5], đứng cạnh cột trụ hành lang vẫy tay với nàng.

      [5] Trang phục có phần dưới xòe ra để dễ di chuyển, vận động, giống duệ tán nhưng thường là đồ trơn, thêu, dành cho người dưới, quan binh cấp thấp...

    5. Iris N

      Iris N Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      5,273
      Thiếp lý của thái giám trông thế này, thường có tay áo hẹp để dễ vận động

      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :