1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Thế thế giới ban đầu có sụp đổ k nhỉ? Tên này lại thoát đc cơ à
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 178. Bởi vì phải là nam nhân

      Quanh Vân Vụ Phong, thanh khí đầy trời, cầu Phi Diêu lăng đặt giữa hai ngọn núi, hai đệ tử sơ cấp phái Quảng Trạch dọn dẹp hoa rơi cầu. Gần đây Linh Xu phong bên cạnh, hoa đào trồng đỉnh núi Bích Linh nở rộ, cánh hoa màu hồng nhạt bay lả tả, biến toàn bộ Linh Xu phong thành mảnh hồng nhạt, đến cầu phi diêu nối sang tòa bên này cũn trải tầng cánh hoa dày, chỉ có thể cho đệ tử đến dọn dẹp.

      Hai đệ tử này đều là nam, bộ dáng hơn mười tuổi, tu vi cao, khó được có thể tới gần Linh Xu phong gần như vậy, lúc quét hoa rơi cũng thường thường nhịn được ngẩng đầu nhìn sang bên Linh Xu phong. Linh Xu phong ở trong phái Quảng Trạch khác hẳn các phong khác, ở phong này đều là nữ đệ tử, đặc biệt có Đại sư tỷ Chung Ly Thanh Bích được xưng danh là đệ nhất mỹ nhân phái Quảng Trạch, cũng thanh tu ở Linh Xu phong.

      “Ai, ngươi có phải Đại sư tỷ sắp xuất quan hay , năm nay bí địa rèn luyện khó được như vậy, Đại sư tỷ hẳn là cũng ?” Đệ tử chuyện lớn lên khuôn mặt thực dễ dàng làm nhân tâm sinh ra hảo cảm, có khí sắc thiếu niên, lại có loại cơ linh, nhìn Linh Xu phong biểu tình phá lệ lửa nóng.

      đệ tử khác thấy bộ dáng này, khinh thường mà bĩu môi, “Dù Chung Ly Đại sư tỷ cũng , có gì quan hệ với ngươi. Chúng ta loại đệ tử sơ cấp này, dù sao cũng có khả năng theo đến bí địa rèn luyện. La Châu, ta phải cảnh cáo ngươi, đừng có cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, biết thân phận.”

      Thiếu niên tên là La Châu nghe lời này cũng tức giận, ngược lại cười hì hì ôm lấy vai , huynh đệ tốt đẹp mà : “Ai ai ai, ta biết ta biết, Chung Ly Đại sư tỷ tư chất xuất chúng chính là đệ nhất nhân trong đệ tử đồng lứa, lại là cháu ruột duy nhất của chưởng môn, ngày sau nhất định đạt thành đại đạo, ta cũng dám có cái ý tưởng gì an phận. Nhưng lòng cái đẹp người người đều có, muốn nhìn nhiều thêm hai mắt cũng phải tội lỗi a, ngươi có phải ~”

      “Hừ, tốt nhất là vậy!” Đệ tử kia giũ cánh tay ra, vùi đầu dọn dẹp hoa rơi, “Đừng nhìn nữa, nhanh dọn dẹp , nếu trưởng lão tới đây thấy được lại muốn tức giận.”

      “Ừ ừ ừ.” La Châu có lệ mà quét vài cái, ánh mắt vẫn thường thường ngắm về Linh Xu phong cách đó xa.

      Nếu là đệ tử sơ cấp bình thường ở Quảng Trạch phái, đương nhiên có khả năng si tâm vọng tưởng, nhưng giống, chính là xuyên qua. Linh hồn người đại từ thế kỷ 21 xuyên qua đến nơi đây, còn mang theo bàn tay vàng, chẳng lẽ còn có thể so nổi với những người đó sinh trưởng ở địa phương này? Bọn họ nào có trí tuệ và ánh mắt như , chuyện người khác làm được, khẳng định có thể làm được. Cho nên chú định chính là đảm đương vai chính thay đổi thế giới này, thuận tiện nghênh thú bạch phú mỹ, thu hết môn phái tu chân lớn , lên đỉnh cao nhân sinh.

      Gia hỏa bên cạnh này ánh mắt, dám là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, xùy, chờ đến khi bàn tay vàng của tỏa ánh sáng rực rỡ . Ngốc bức này vào lúc còn nghèo túng mà nắm chặt thời gian ôm đùi , chờ hối hận khóc thôi.

      La Châu ở chỗ này mặc sức tưởng tượng tương lai, chỗ trong cung điện tối cao ở Linh Xu phong, Chung Ly Thanh Bích, nữ thần được Quảng Lăng phái công nhận, điên cuồng mà đấm vào hết thảy đồ vật chung quanh, đặc biệt là thủy kính, từng mảnh nát đầy đất, có ít mảnh bay ra đâm vào tường chung quanh. Ở quanh đấy các nữ đệ tử khác nghe thấy tiếng động, lo lắng mà bồi hồi ở ngoài cung điện, lại dám tự tiện xông vào.

      “Đại sư tỷ làm sao vậy?”

      “Đại sư tỷ phải hẳn là bế quan ra ngoài sao, sao làm động tĩnh lớn như vậy, phải là xảy ra chuyện , bằng chúng ta vào xem?”

      Mấy đệ tử do dự mãi, có người phá lệ xinh đẹp hơi cắn cắn môi, “ bằng vẫn từ từ đợi , chờ Hoa sư bá trở về, để lão nhân gia nàng thăm sư tỷ.

      được, ta chờ nổi nữa, vạn nhất xảy ra chuyện, chờ sư thúc tới muộn làm sao đây! Ngươi dám vào, ta vào!” nữ tử áo vàng kiều hừ tiếng, nhấc chân liền vào trong điện.

      Lúc nàng đẩy cửa điện ra, nhìn thấy cảnh tượng trong điện kia như trải qua cuồng phong, nháy mắt cả kinh. Đây là…… Đây là làm sao vậy? Chờ nàng nhìn thấy Chung Ly Thanh Bích đứng ở giữa phòng, biểu tình đáng sợ, nắm mảnh thủy kính sắc bén, cả người đều ngây dại.

      Đại sư tỷ của các nàng tuy rằng nhìn qua lạnh nhạt như băng, nhưng kỳ có nội tâm mềm mại, đối với sư muội các nàng đều thập phần chiếu cố, nàng vào nơi này mười mấy năm, chưa bao giờ gặp Đại sư tỷ là dạng này, …… đáng sợ như vậy.

      “Đại…… Đại sư tỷ?” Nàng lắp.

      “Cút .” mảnh thủy kính trong tay Chung Ly Thanh Bích theo tiếng vỡ thành bột phấn.

      Nữ tử áo vàng sau lưng chợt lạnh, cơ hồ là theo bản năng nghe mệnh lệnh, nhanh chóng chạy ra ngoài, ra đến cửa điện vẫn kinh hồn chưa định, còn có người vây đến hỏi nàng: “Làm sao vậy, nhìn thấy Đại sư tỷ ? Nàng thế nào?”

      Nữ tử áo vàng trắng mặt: “Ta, ta biết a, nhưng ta cảm thấy, Đại sư tỷ nàng có phải …… bế quan xảy ra cố ? Thế nào, thế nào giống như nhập ma!”

      Trong điện Chung Ly Thanh Bích thẳng tắp đứng ở trung tâm hỗn loạn, nàng có khuôn mặt tuyệt mỹ, đầu tóc dài đen nhánh như thác nước, mặc bạch y càng ra khí chất lạnh băng, như tuyết liên núi cao. Đây là dung nhan mà bất kì nữ nhân nào nhìn thấy đều cảm thấy ghen ghét hâm mộ. Nhưng mà giờ phút này linh hồn trong cơ thể Chung Ly Thanh Bích lại thiếu chút nữa bởi vì bộ dạng này mà tức điên rồi.

      “Ra đây! Hệ thống! Ngươi đồ đáng chết này! Ngươi sớm biết có phải !” Chung Ly Thanh Bích ở trong não mình điên cuồng hô to. Vốn tưởng rằng cách thắng lợi chỉ còn bước, ai biết bước kia lại phát mình ngã xuống vực sâu vạn trượng, dù là ai cũng điên cuồng.

      vất vả chịu đựng vũ nhục lớn ngày đó, dưỡng phế vật Định Hải vương kia đến mức có thể sử dụng, vất vả kích hoạt Tự Thiên Hồn Thư, lần nữa đạt được Thần Khí có thể các tiểu thế giới khác, kết quả lại hoàn toàn như nghĩ —— xác tới thế giới hoàn toàn mới, nhưng mà, căn bản biến trở về nam nhân, vẫn vào thân thể nữ nhân!

      “Đây đến tột cùng là chuyện thế nào! Hệ thống, đến tột cùng là ai ở sau lưng tính kế ta, ngươi biết đúng !”

      —— “Chúc mừng ngươi đạt thành thành tựu cơ sở ‘ta giết chính ta’, hoàn toàn cởi bỏ ràng buộc cùng toàn bộ tiểu thế giới trước. tại ngươi có thể bắt đầu hành trình thế giới mới, mục tiêu của ngươi là biển sao trời mênh mông!” Hệ thống xanh hoá ra tiếng lâu, vừa ra liền thả đống pháo hoa ở trong đầu cho .

      Pháo hoa vừa nổ, Chung Ly Thanh Bích cả người run rẩy, hai luồng trước ngực cũng rung động theo, phong cảnh đẹp vô hạn.

      cần hỏi, hoàn toàn hiểu được. Thua, hoàn toàn thua, tự xưng là thông minh, cho rằng để lại đường lui có thể Đông Sơn tái khởi, lại nghĩ rằng người phía sau màn tính kế cũng có tay sau.

      vào thế giới này, phát mình biến thành nữ nhân, đồng thời, cũng phát Thần Khí Tự Thiên Hồn Thư liên tiếp thần hồn mình ngày đó có khác thường. Đó phải Tự Thiên Hồn Thư lần trước đoạt được! Nơi đó các tiểu thế giới cũng đều phải là những tiểu thế giới nguyên bản của .

      tại có được mạch phát triển của thế giới này, cũng chính là thứ được gọi là cốt truyện. Ở thế giới này, có nam nhân La Châu nhận khí vận thế giới vào thân. La Châu này từ đại xuyên đến, trở thành nhi ở sơn thôn , đánh bậy đánh bạ bái nhập môn phái tu chân Quảng Lăng, từ đệ tử sơ cấp làm lên, sau đó đường kỳ ngộ, dựa vào bàn tay vàng nhanh chóng thăng cấp, cuối cùng thống nhất Tu Chân giới và Ma Vực, trở thành thần duy nhất ở thế giới này. Mà đường hát vang tiến mạnh thành thần này, còn thu hậu cung có trăm lẻ tám người, những nữ nhân của đều có phong tư, hài hòa hữu hảo cùng nhau, cộng đồng hầu hạ , cuối cùng sau khi La Châu thành thần, còn đem này toàn bộ hậu cung điểm hóa thành tiên, cùng nhau tiêu dao.

      Ở trong hậu cung của nam nhân này, người thứ nhất trong hai chính thất, tên là —— Chung Ly Thanh Bích.

      Lúc nhìn cái cốt truyện này, giờ Chung Ly Thanh Bích giận thể át, mà nhìn thấy nguyên bản chuyện xưa Chung Ly Thanh Bích cùng La Châu kia có liên quan thế nào, càng khóe mắt muốn nứt ra, bạo nộ dùng cước đá vỡ cái giường hàn ngọc trong phòng.

      Chuyện xưa Chung Ly Thanh Bích cao lãnh như băng tuyết, lại thân phận cao quý, lâu sau cùng ít đệ tử Quảng Lăng bí địa tìm kiếm thiên tài địa bảo. Trong quá trình này, vì lấy được gốc cây linh thảo trăm vạn năm dị thường hiếm thấy, nàng bị mê hồn thú bảo hộ linh thảo gây thương tích, dưới mê hồn, cùng La Châu tiểu đệ tử theo đuôi này qua hồi xuân phong nhất độ, thất thân với , từ đây liền tự chủ được chú ý .

      Cốt truyện này làm Chung Ly Thanh Bích khỏi nhớ tới lần đó cùng Định Hải vương, cơ hồ trong nháy mắt, cái cảm giác ghê tởm lâu này khiến cho mặt đẹp phiếm xanh. Hố ngã xuống lần có khả năng lại ngã thêm lần nữa!

      Nghĩ đến nghẹn khuất và khó chịu vì bị xâm phạm, cái thân thể xui xẻo ở thế giới này, làm nhất thời thể khống chế, biến trong phòng thành mảnh phế tích.

      Có thể đập đều đập, cuối cùng có thể bình tĩnh lại.

      “Hệ thống, dù ta lợi dụng thần khí Tự Thiên Hồn Thư thế giới tiếp theo, vẫn là dạng thế giới này, ta cũng là loại thân phận nữ nhân này, đúng ?”

      Lúc này hệ thống thực dứt khoát mà trả lời: —— “Đúng vậy.”

      Quả nhiên.

      Chung Ly Thanh Bích dùng sức nắm chặt tay. cam lòng, những mà cam lòng có thể thế nào, việc đến nước này, còn sống, chỉ cần tồn tại, cuối cùng có ngày thành công thoát khỏi độc thủ sau lưng. Còn tại, trước hết phải giải quyết La Châu kia cái thứ gọi là đứa con của khí vận làm nhìn thuận mắt kia.

      Toàn bộ mạch cốt truyện thế giới giống như quyển sách, cả văn tự và hình ảnh cùng xuất ở trong đầu . Chung Ly Thanh Bích chỉ cần nghĩ đến nguyên chủ cùng La Châu kia màn trời chiếu đất diễn cảnh giường chiếu hương diễm, liền nhịn được sát ý trong lòng. Trước khi giết La Châu, còn muốn thiến ta trước hả giận, cũng ra ngụm buồn bực tại.

      mất toàn bộ hậu cung, cũng mất thứ để ngủ nữ nhân, La Châu kia còn muốn ở chỗ này bốn phía thu hậu cung, còn muốn thu , si tâm vọng tưởng, đưa ta tìm chết.

      “Cốc cốc cốc ——”

      “Thanh Bích, ngươi thế nào?” Hoa sư bá từ ngoài núi trở về, nghe Chung Ly Thanh Bích có dị trạng, vội vàng tiến đến hỏi han.

      Chung Ly Thanh Bích miễn cưỡng tự mình thu thập tốt tâm tình, bày ra bộ dáng Chung Ly Thanh Bích bình thường, ra cửa điện.

      “Sư bá, ta thực tốt, có việc gì.” Chung Ly Thanh Bích ngữ khí nhàn nhạt.

      Nhìn nàng bộ dáng như thường, tất cả mọi người yên lòng, chỉ có nữ tử áo vàng lúc trước tiến vào trong điện thấy bộ dáng đó của vẫn còn sợ hãi, dám giống như trước tiến đến.

      Bất quá nhóm sư muội còn lại ra đều thấy có khác, tất cả đám đều vây đến bên người Chung Ly Thanh Bích. Phần lớn các nàng dung mạo mỹ lệ, xuân lan thu cúc, đều có khí chất. Chung Ly Thanh Bích tùy ý nhìn, liền phát vài người ngày sau trở thành nữ nhân hậu cung của La Châu.

      Chung Ly Thanh Bích: “……”

      Nếu trước đây được nhiều nữ nhân xinh đẹp vây quanh như vậy, đương nhiên là tâm tình thoải mái, nhưng đổi lại tại, chỉ cảm thấy trong lòng càng thêm bất bình phẫn nộ, bởi vì phải nam nhân.

      Thực tốt, đêm nay giết La Châu kia.

    3. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Chưa đọc xong nhưng phải cmt cái
      Đọc xong thế giới trước ta còn nghĩ có khi nào ông này tiếp tục xuyên thành nữ đến các thế giới của mình để giết chính mình =D
      Haha
      Thế mà ta đoán gần đúng
      Many thanks editor
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 179. Giết người

      La Châu trở lại ngoại môn chỗ mình nghỉ ngơi, đóng cửa lại, vừa định lấy bàn tay vàng chậm rãi tu luyện phen, liền nghe có tiếng đập cửa, ngoài cửa có thanh sợ hãi gọi : “A Châu ca ca.”

      La Châu mày nhướn lên, mở cửa, “Xú nha đầu, tới tìm ta làm gì?”

      Ngoài cửa đứng thiếu nữ tuổi trẻ mặc phục sức của đệ tử nội môn, thiếu nữ có đôi mắt to, nếu chỉ xem đôi mắt, nhất định là mỹ nhân, chỉ tiếc mặt nàng còn có khối bớt to khó coi, làm ai nhìn cái liền muốn nhìn thêm. Thiếu nữ tên là La Vân Nhi, là bạn chơi thời thơ ấu cùng thôn với La Châu, bởi vì đều trở thành nhi, liền nâng đỡ lẫn nhau vào Quảng Trạch phái.

      Lúc trước La Châu mang cái đứa con chồng trước này cùng tới đây, chỉ là bởi vì bị đối phương quấn đến phiền, cũng hy vọng ở đường có thể tìm người hầu hạ mình. Nhưng ai biết tới Quảng Trạch phái, vừa thí nghiệm tư chất, xú nha đầu tiện thể này thế nhưng trắc ra tư chất đỉnh cấp, lập tức được chân nhân nội môn nhìn trúng, trực tiếp thu vào nội môn. Trái lại chính , thân thể này bản thân tư chất cao, cũng chỉ có thể ở lại ngoại môn làm tiểu đệ tử bình thường.

      La Vân Nhi tuy rằng tư chất tốt vào nội môn, nhưng tính cách nàng khiếp nhược, lại thực ỷ lại ca ca La Châu nhà bên cùng nhau lớn lên, thường xuyên tới đây tìm .

      “A Châu ca ca, ta sắp tới Trúc Cơ, sư phó , khi ta thành công vào Trúc Cơ, là có thể lên Linh Xu phong tu luyện. Nghe nơi đó có rất nhiều sư tỷ, nhưng các nàng đều xinh đẹp như vậy, ta sợ các nàng khinh thường ta…… Ta muốn .” La Vân Nhi chán nản giọng .

      La Châu nghe nàng xong lời này, lập tức ở trong lòng trợn trắng mắt, cái đồ vô dụng này.

      “Muội ngốc a, Linh Xu phong là địa phương nào, muội còn muốn , có cái gì mà sợ, tư chất muội tốt như vậy, còn phải là cái bớt khó coi mà thôi sao, hơn nữa ta cảm thấy muội cũng phải xấu như vậy, yên tâm .” đúng là lo lắng ngốc tử này từ bỏ cơ hội tốt, còn nghĩ về sau nhờ La Vân Nhi tìm cơ hội lên Linh Xu phong dạo vài vòng đó.

      thuận miệng an ủi La Vân Nhi vài câu, rốt cuộc ra ý đồ chân của mình: “Ta đây đến lúc đó có thể thăm muội ? Khụ, rốt cuộc ta cũng coi như là ca ca muội, quá yên tâm muôi mình ở nơi đó.”

      La Vân Nhi nghe được lời này, lộ ra cái tươi cười đơn thuần cao hứng, nàng biết, chỉ có A Châu ca ca ghét bỏ nàng! Nhưng…… nàng lại khó xử mà gục đầu xuống, “Sư phó , đệ tử bình thường thể Linh Xu phong ……” Tựa hồ là sợ La Châu tức giận, nàng lại bỏ thêm câu, “Bất quá đến lúc đó ta hỏi sư phó chút, chừng có thể khai ân để A Châu ca ca thăm ta.”

      Được câu trả lời vừa lòng, La Châu tâm tình rất tốt, khó được lại thêm lời vài lời hay dỗ dành xú nha đầu dễ lừa này, chờ đến lúc La Vân Nhi ngượng ngùng rũ đầu rời , La Châu ở trong phòng hắc hắc cười ra tiếng, nắm tay làm cái dấu thắng lợi.

      Chính là liệt nữ sợ triền lang, ai tại thân phận đệ tử bình thường tiếp xúc đến được đại mỹ nhân Chung Ly Thanh Bích kia, giờ phải có biện pháp sao. Cái loại đại mỹ nhân này nhìn qua lạnh như băng, kỳ dễ lấy tới tay nhất, thế giới này nữ nhân còn chưa từng thấy kỹ thuật liêu muội cao siêu của người đại. Chờ đem ra hết mười tám thủ pháp liêu muội, khẳng định có thể lay động xuân tâm của mỹ nhân.

      Lúc La Châu mặc sức tưởng tượng mộng đẹp, cũng biết mỹ nhân lạnh băng mang theo sát ý hướng đến chỗ .

      Chung Ly Thanh Bích nếu quyết định đêm nay giết , tuyệt để đến ngày mai, ngày cũng nhịn nổi để nam nhân này còn lưu lại thế giới.

      La Châu từ trong mộng đẹp tỉnh lại, chuẩn bị tu luyện, Chung Ly Thanh Bích lặng yên tiếng động xuất ở trong phòng .

      che lấp thân hình, cho nên La Châu lập tức liền thấy , tức khắc ngạc nhiên, “Chung Ly…… đúng, Đại sư tỷ?” chỉ vào lúc nhập môn gặp qua vị Đại sư tỷ tuyệt sắc này lần, nghĩ tới người vừa rồi mình còn ý dâm đột nhiên xuất ở trước mặt, cả người đều ngây ra.

      Trước khi tiến vào Chung Ly Thanh Bích thiết hạ cấm chế chung quanh, miễn cho lát nữa thanh quá lớn rước lấy người khác chú ý. giờ, đứng ở đó bễ nghễ trước mắt La Châu. Nam nhân này tuy rằng có cái túi da nhìn còn tạm, nhưng láu cá đáng khinh trong ánh mắt căn bản chỗ nào che giấu được, cái loại quang mang săn diễm này, sao có thể cảm giác được, lập tức càng cảm thấy chán ghét.

      Nghĩ đến bản thân mặc dù ở thế giới nào cũng đều là người người, đối với La Châu loại tiểu nhân vật này thấy rất nhiều, hoàn toàn thêm che dấu khinh thường và miệt thị.

      La Châu ban đầu còn nghĩ có phải có diễm ngộ hay , đắc chí hổ là mệnh vai chính, nhưng ngay sau đó phát Chung Ly Thanh Bích khinh thường nồng đậm, tức khắc cảm thấy cao hứng. Lại là cái thứ mắt chó xem người thấp, bởi vì tại thân phận của cao mà xem thấp , chờ đến ngày sau tu vi vượt qua nàng, đè nàng ở dưới thân, xem nàng còn có thể bày ra bộ dáng cao ngạo này hay .

      “Đại sư tỷ, biết tới tìm sư đệ có chuyện gì?”

      Chung Ly Thanh Bích còn lười chuyện cùng , nhìn vòng rồi trực tiếp động thủ.

      giờ tu vi của là Kim Đan, người xuất sắc nhất trong đệ tử tuổi trẻ, phải đối phó La Châu cái người cũng chưa đạt tới Trúc Cơ này đương nhiên dễ dàng, chỉ lật tay chút khiến cho La Châu quỳ rạp mặt đất thể động đậy.

      “Ngươi! Ngươi muốn làm gì!” La Châu đầu gối phát đau, mặt dán đất, vừa kinh vừa giận mà hô: “Ta cũng đắc tội ngươi! Trong môn phái cho phép đồng môn lén động thủ, nếu ta bị thương, ta tuyệt đối Chấp Pháp Đường cáo trạng!”

      “Ta muốn thương tổn ngươi.” Chung Ly Thanh Bích đứng cách mét, tiếng mỹ diệu vào tai phá lệ dễ nghe.

      La Châu nghe vậy trong lòng thả lỏng chút, “Vậy ngươi muốn làm gì!”

      Chung Ly Thanh Bích: “Giết ngươi.”

      La Châu dám tin, “Cái gì? Ngươi, ngươi gạt ta chơi.” Đại sư tỷ Chung Ly Thanh Bích này phải nổi danh chính nghĩa công đạo trong chính đạo Tu Chân giới sao, tru ma trừ tà, sao có thể tùy ý giết hại đồng môn.

      “Ngươi khẳng định là muốn làm ta sợ.” La Châu chắc chắn mà cười.

      Sau đó tươi cười của liền cứng ở mặt, tươi cười cứng đờ kia thực mau lại biến thành hoảng sợ. Chung Ly Thanh Bích giật giật ngón tay, trong phòng treo đao kiếm chủy thủ, cùng hết thảy đồ vật sắc bén tất cả đều trôi lên, tất cả mũi nhọn lóe hàn quang với .

      Rốt cuộc phát Chung Ly Thanh Bích phải giỡn, La Châu dùng sức giãy giụa, “Này, ngươi làm? phải đâu, ngươi phải người tốt chính nghĩa sao, sao lại tùy tiện động thủ giết người! Cứu mạng a! Có kẻ muốn giết người! Chung Ly Thanh Bích giết hại đồng môn!”

      hoảng sợ kêu to, mà Chung Ly Thanh Bích tựa như xem xiếc khỉ nhìn giãy giụa, nhìn đủ rồi, tùy tay làm La Châu lật người, chỉ nghe lả tả vài tiếng, toàn bộ đao kiếm chủy thủ chui vào tứ chi La Châu, ghim mặt đất.

      “A!!!” La Châu đau đến kêu to, sao chịu đựng nổi loại đau đớn kịch liệt này.

      Nhưng mà còn chưa xong, nhìn thấy Chung Ly Thanh Bích dùng thuật pháp làm xuất cái lò đồng trong phòng, lò đồng rất nặng được thuật pháp thêm vào càng nặng đến vạn cân. Mắt thấy lò đồng chậm rì rì bay tới chỗ mình, La Châu sợ đến tứ chi đau đớn cũng lo, vặn vẹo mặt hô to: “Dừng tay! Cầu ngươi dừng tay! cần!”

      “Ầm ——”

      tiếng trầm vang, La Châu cả người kịch liệt run rẩy, mặt như giấy vàng chết ngất , đến tiếng kêu đau ngắn ngủi cũng chưa thể phát ra.

      Nhìn thấy La Châu bị đồ vật đó đập nát ở bên dưới, Chung Ly Thanh Bích chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, buồn bực tiêu hết, nhịn được câu: “Khó trách.”

      Khó trách lúc trước có nữ nhân hận đến mức động thủ thiến , nguyên lai làm như vậy xác hả giận.

      La Châu còn chưa chết, Chung Ly Thanh Bích tiến lên bước, lại lần nữa lên lò đồng dính máu, lúc này trực tiếp đập vào đầu La Châu, làm chết thể chết hơn.

      biết La Châu này có bàn tay vàng, là khối ngọc giác trói định thần hồn, người vừa chết, thần hồn ly thể, còn có thể thử cướp ngọc giác .

      Nhưng mà lúc lâu qua , Chung Ly Thanh Bích cũng chưa phát thần hồn La Châu xuất , ngọc giác càng thấy tung tích.

      Sao lại thế? dời lò đồng, cẩn thận kiểm tra lại bộ thi thể thê thảm đó, cũng chưa phát tung tích thần hồn. Chẳng lẽ trực tiếp bị đánh tan? Nếu thần hồn yếu ớt, xác rất dễ dàng bị đập nát, xem gia hỏa thảm hại này, nghĩ đến cũng phải thứ thần hồn lợi hại gì, khả năng vừa rồi xuống tay hơi nặng.

      “Hừ.” Làm thế nào cũng tìm thấy, Chung Ly Thanh Bích chỉ có thể từ bỏ. Bất quá khỏi gặp phải phiền toái, mang thi thể , đánh tan toàn bộ dấu vết trong phòng.

      Sau núi Quảng Trạch phái, dưỡng mấy mãnh thú trông coi cấm địa, Chung Ly Thanh Bích cố ý chuyến, đút thi thể La Châu cho những mãnh thú đó, hoàn hoàn toàn toàn hủy thi diệt tích, lúc này mới yên tâm trở về.

      Nhưng nghĩ tới, rời lâu sau, trong miệng con mãnh thú bỗng nhiên bay ra quang đoàn. Quang đoàn là viên ngọc hình góc cạnh, ngọc giác kia phảng phất có ý thức giống người, nhanh chóng trốn chạy, rời khỏi địa giới Quảng Trạch phái.

      Ngọc giác do dự chừng, tìm kiếm bồi hồi khắp nơi, qua ngày, mắt thấy hoa quang ngọc giác càng ngày càng ảm đạm, rốt cuộc phát khối thi thể mới mẻ.

      Ngọc giác nhanh chóng chui vào trong óc thi thể kia, bất quá lát, thi thể vốn lạnh băng chậm rãi khôi phục nhiệt độ, lại lâu sau, người nọ bỗng nhiên ho khan, mở hai mắt.

      đầu tiên là mờ mịt nhìn chung quanh, lại nhìn nhìn thân thể mình tại, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, sắc mặt biến đổi, mở miệng mắng: “Mẹ nó, tiện nữ nhân kia giết ta? Ta muốn giết ả báo thù!”

      Tuy rằng lời tàn nhẫn, nhưng trong ánh mắt La Châu cũng có sợ hãi. Ở trong ý thức của , tử vong nguy hiểm và thống khổ là vừa xảy ra lâu trước đây, hồi tưởng lại còn ràng như vậy. Cái tử vong đột nhiên này làm tự giác thu hồi đương nhiên trong lòng. Thế giới này hoà bình như trong tưởng tượng, đây phải xã hội pháp trị, những người này đều có thể tùy tiện giết người, xác phải thay đổi ý tưởng!

      “Ngọc, là ngươi cứu ta a, tại thân thể này của ta là chuyện thế nào?” La Châu trong lòng may mắn, còn may có bàn tay vàng, nếu chẳng phải chết! Hơn nữa cảm giác được, vì cứu , lực lượng lúc trước ngọc giác tích tụ đều dùng hết tất cả. Nếu vụ này, sai biệt lắm có thể mở ra càng nhiều nơi bên trong miếng ngọc!

      Chung Ly Thanh Bích nữ nhân này, đáng giận đáng chết!

      Ngọc giác trong đầu La Châu chớp động, làm thấy được ít ký ức của nguyên thân. Xem xong, La Châu đầy mặt vui mừng.

      Thân phận của nguyên thân này cũng khó lường, so với khối thân thể lúc trước kia tốt hơn nhiều. Thân thể này cũng họ La, tên là La Tử Chu, là tu tiên ba đời, tổ phụ là đại năng Luyện Hư kỳ, phụ thân là Hóa Thần kỳ, còn có thúc phụ cũng là Hóa Thần kỳ. La gia là thế lực thứ nhất mới quật khởi, đệ tử môn hạ hơn vạn, tuy so ra kém những đại môn phái vạn năm có nội tình thâm hậu, nhưng bởi vì người La gia ngang ngược vô lý lại bênh vực người mình, ít có ai dám trêu chọc người nhà bọn họ.

      La Tử Chu là hài tử duy nhất trong đời thứ ba của La gia, kẻ ăn chơi trác táng khinh nam bá nữ, ăn nhậu chơi cờ bạc, tu vi cao. Bởi vì cùng người ta đánh cược, mang theo người tới rừng rậm Vạn Thú săn thú, vừa cẩn thận chơi quá trớn, đến bản thân và thủ hạ cũng chết ở nơi này, lúc này mới làm La Châu nhặt được tiện nghi.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 180. Cầu hôn

      La gia ở La Thành, đại môn La gia kia kim bích huy hoàng cao hơn cửa thành rộng mở, ngừng có người vận chuyển từng lồng sắt vào, thú trong lồng sắt phát ra từng trận tiếng rống, nghe thấy đám người vây xem chung quanh La gia từng trận ồ lên.

      “A nha, vừa rồi cái lồng sắt đưa vào đựng cái gì, tiếng kêu dọa người!”

      “Chưa từng thấy , đó là phi hổ hai cánh, chính là thú địa cấp, cánh sau lưng nó kia nếu mở ra, còn thể nào vào được đại môn này. Ai còn nữa a, tại con vào này, ngươi đừng nhìn nó có gì, luận cấp bậc, chỉ sợ so với con phi hổ hai cánh lúc trước kia còn cao hơn, chậc chậc, La gia này vì bắt thú, cũng biết hao phí bao nhiêu nhân lực vật lực, là tài đại khí thô.”

      “Các ngươi La gia bắt nhiều thú như vậy về làm gì, chẳng lẽ muốn thuần dưỡng thú quy mô lớn?”

      “Chuyện này ngươi cũng biết , nghe a, thú này là vị tiểu tổ tông La gia kia muốn.” Có người biết nội tình, thấp giọng thầm với người bên cạnh, “Vị La tiểu công tử kia muốn, La gia có thể để bụng sao.”

      “Nguyên lai là !” Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, ngay sau đó trong lòng trận hâm mộ, La Tử Chu này đúng là mệnh tốt, huyết mạch duy nhất thế hệ La gia này, ba sát tinh La gia kia ngoan ngoãn phục tùng , cơ hồ muốn cái gì cho cái ấy.

      chỉ có người ngoài hâm mộ La Tử Chu, chính trong La gia, những đệ tử huyết mạch chi thứ cùng họ cũng ghen ghét thôi với đãi ngộ này của La Tử Chu.

      Nguyên bản gia chủ cùng cái nhi tử La gia cực tốt với La Tử Chu. Lần này ra ngoài suýt nữa mất mạng , vất vả có thể bình an trở về, đó là các loại thiên tài địa bảo cho , chỉ như thế, nghe vì săn thú mới rừng rậm vạn thú, gia chủ La gia vung bàn tay lên, trực tiếp cho đệ tử La gia bắt sống mấy chục con thú tồi trở về, làm ngự thú cho tôn nhi bảo bối.

      Người ngoài hâm mộ, chính La Tử Chu cũng cảm thấy phi thường sảng khoái, thậm chí cảm thấy Chung Ly Thanh Bích làm tốt lắm, nếu nào có ngày lành như vậy. còn giống như trước vì chút tài nguyên tu luyện mà đau đầu, nghĩ muốn cái gì chỉ cần , phía dưới có người cuồn cuộn ngừng mà đưa lên. Hơn nữa tất cả mọi người chung quanh nịnh hót , biết có bao nhiêu sảng khoái.

      Bất quá, tuy rằng ngày tháng sung sướng, cũng bởi vậy quên cừu hận để sang bên, La Châu dù biến thành La Tử Chu cũng có thù tất báo. Nhưng tại muốn giết Chung Ly Thanh Bích, muốn cưới người về. Trở thành nữ nhân của , xem nàng còn kiêu ngạo như thế nào!

      La Tử Chu với La Khuê gia chủ La gia muốn cưới Chung Ly Thanh Bích phái Quảng Trạch làm đạo lữ. Sau khi nghe xong La Khuê liền cười ha ha, khen : “ hổ là tôn tử ta, tinh mắt, Chung Ly Thanh Bích kia ta cũng từng nghe thanh danh, cháu chưởng môn Quảng Trạch phái, thân phận cũng xứng đôi với cháu ngoan của ta, nếu cháu ngoan thích, chúng ta đây tới cửa trao đổi việc này!”

      La gia mấy năm gần đây phát triển nhanh chóng, thế lực mở rộng rất nhiều, ở trung bộ cũng là gia tộc tiếng tăm lừng lẫy, La Khuê tự giác việc này nắm chắc, vì thế nghênh ngang mang theo rất nhiều lễ vật, dẫn theo La Tử Chu cùng trăm đệ tử La gia, tiến đến phái Quảng Trạch bái phỏng. Đoàn người cưỡi thú, đường rêu rao, hai ngày tới Quảng Trạch phái.

      La Tử Chu quay lại chốn cũ, trong lòng cảm khái lại ức chế được hưng phấn cùng tự đắc —— xem, ta lần trước ở chỗ này, vẫn chỉ là đệ tử nho , có rất nhiều nơi thậm chí cũng chưa có tư cách . Nhưng tại ta trở thành khách quý, lúc trước những đệ tử sơ cấp chung quanh đó, tại đều xứng tới hầu hạ.

      Đệ tử Quảng Trạch khách khí mà dẫn đoàn người La gia vào khách điện, bởi vì La Khuê gia chủ La gia là đại năng Luyện Hư kỳ, bọn họ bên này trưởng lão ra đãi khách tu vi cũng là Luyện Hư kỳ. Chuyện liên quan đến thể diện, phái Quảng Trạch từ trước đến nay làm thực tốt.

      Đáng tiếc nhìn thấy trưởng lão kia, La Khuê vẫn là vừa lòng lắm, “Sao chưởng môn quý phái xuất ?”

      Cốc trưởng lão ra đãi khách suýt nữa phun ra ngụm trà Vân Sơn, gia chủ La gia này chuyện sao xuôi tai như vậy, đường đường chưởng môn Quảng Trạch phái bọn họ, là thứ chó mèo gì tới đều tự mình ra đãi khách sao?

      Quảng Trạch phái lịch sử dài lâu, chính là đứng đầu trong tam đại phái, vẫn có ngạo khí của mình. La Khuê cảm thấy La gia là tân quý, có thể song song cùng tam đại phái, nhưng với những trưởng lão phong chủ của Quảng Trạch phái xem ra, La gia hề có căn cơ, chính là phong cảnh nhất thời, tựa như những thế gia cổ xưa bần hàn ở thế gian khinh thường nhà giàu mới nổi, bọn họ cũng xem trọng La gia.

      La Khuê rất vừa lòng, hùng hổ : “Còn thỉnh trưởng lão mời chưởng môn ra, La mỗ lần này tới, là muốn trao đổi chuyện quan trọng cùng chưởng môn.”

      Cốc trưởng lão mặt mày bất động, trong lòng lại ha hả cười lạnh, ông chính là gặp qua ít người như La Khuê, ếch ngồi đáy giếng, tự cho là thực thể dậy nổi, đáng tiếc loại người tự cho mình quá cao này, thường cũng dễ dàng đưa tới mối họa.

      “La gia chủ có chuyện gì quan trọng, có thể với ta trước, nếu tình liên quan đến môn phái, tự hồi bẩm chưởng môn.”

      La Khuê tuy rằng hài lòng, nhưng lười dây dưa cùng người khác ở đây, liền gọi La Tử Chu vào bên người, ngạo nghễ : “Lần này chúng ta tới, là tới trao đổi việc hôn nhân của tchúa trai ta và cháu của chưởng môn.”

      Lúc này Cốc trưởng lão biểu tình bình tĩnh cũng duy trì được, hai hàng mày dài suýt nữa bay ra. Cái gì? Việc hôn nhân? Cháu chưởng môn còn phải là sư điệt Chung Ly Thanh Bích sao? Ông ngắm nhìn La Tử Chu, gia hỏa này căn cơ phù phiếm, tu vi mới đến Trúc Cơ, quả thực là phế sài, loại đồ chơi này sao xứng đôi với thiên chi kiêu nữ của phái Quảng Trạch bọn họ. Tổ tôn La Khuê này chạy đến nơi đây càn quấy, sợ phải đầu óc hỏng rồi?

      Linh Xu phong, nữ tu váy màu lam biểu tình căm giận, vội vàng đáp mây bay tới phủ đệ ở trung tâm, “Đại sư tỷ!”

      Chung Ly Thanh Bích ở trong Vân Đình tu luyện, nghe thấy có người vội vàng tới, đôi mắt cũng chưa mở, chỉ lạnh lùng hỏi: “Chuyện gì?”

      Nữ tu váy lam nghiến răng nghiến lợi, “Đại sư tỷ, ta mới từ đằng trước lại đây, nghe người La gia tới, là muốn làm mai với Đại sư tỷ người đó, gia chủ La gia biết xấu hổ, thế nhưng muốn tôn tử vô dụng mới ở Trúc Cơ kỳ của ông ta cùng Đại sư tỷ người làm đạo lữ song tu, buồn cười! Bọn họ tính là thứ gì!”

      Chung Ly Thanh Bích mở mắt ra: “La gia?”

      đến họ La, liền nhớ tới lần trước La Châu bị mình giết chết. đệ tử nho biến mất, khiến cho trong môn phái có bất luận gợn sóng gì, càng ai hoài nghi đến người . Chính là, biết vì sao, mấy ngày nay trong lòng Chung Ly Thanh Bích lại có chút buồn bực vi diệu, phảng phất có cái gì làm khó chịu phát sinh.

      Dự triệu như vậy đối với người tu tiên mà , thông thường là biểu thị ràng tình nào đó, cho nên trong lòng nhịn được dâng lên hoài nghi. Cùng nhịp thở với , đơn giản chính là cái biến số La Châu kia, cho nên cảm giác có thể có liên quan đến La Châu, khả năng rất lớn là La Châu cũng chưa hoàn toàn chết , mà được bàn tay vàng cứu.

      tại nghe sư muội La gia trung bộ tới cửa, trong lòng lại trận mạc danh tâm huyết dâng trào. thích hợp, chắc chắn có cổ quái.

      “Đúng vậy, chính là La gia ở trung bộ kia mấy năm gần đây thực kiêu ngạo, quật khởi cũng phải lâu, biết đắc tội bao nhiêu người, bọn họ còn đem Trung Thỉ thành cải danh thành La Thành, quây hết bí địa phụ cận, để những người khác rèn luyện, chán ghét!” Nữ tử váy lam còn căm giận, bỗng nhiên nhìn thấy Đại sư tỷ đứng dậy, vạt áo như mây phất quá trước mắt, chớp mắt thấy tung tích.

      “A! Đại sư tỷ, tỷ muốn xem sao?”

      Lúc Chung Ly Thanh Bích đến khách điện, trong điện khí cứng đờ, chưởng môn phái Quảng Trạch tới, vị chưởng môn khó được xuất này cũng phải tới gặp khách, là tới mắng chửi người. thể phái Quảng Trạch sở dĩ chưởng môn rất ít ra chiêu đãi khách nhân, chính là bởi vì tính tình ông ấy quá bạo.

      Chưởng môn tu vi đến hậu kỳ Hợp Thể, cách Đại Thừa cũng bất quá đường , về dung mạo, có thể sinh ra Chung Ly Thanh Bích cháu đẹp như thiên tiên này, đương nhiên kém, đứng ở chỗ so với La Khuê ít tuổi hơn rất nhiều, lại như là con của La Khuê.

      “Làm mai? Ta xem các ngươi là tới tìm chết, lấy loại đồ vật này tới vũ nhục cháu bản tôn, coi bản tôn mấy năm gần đây tu thân dưỡng tính giết người!” Chung Ly chưởng môn chỉ vào mũi La Khuê mắng, mắng La Khuê mặt đỏ lên, phẫn nộ phun khí, nếu phải ông ta đánh lại chưởng môn Chung Ly, phỏng chừng lúc này động thủ.

      Chung Ly Thanh Bích đến, làm bầu khí giương cung bạt kiếm thoáng buông lỏng.

      Chung Ly chưởng môn trấn an mà nhìn thoáng qua cháu , “Thanh Bích sao lại tới đây, bất quá là chút việc phiền người, thực nhanh là có thể giải quyết, vẫn là con tu luyện càng quan trọng hơn, đừng bởi vì đám vô can lãng phí thời gian.”

      La Khuê rốt cuộc tìm được cơ hội chen vào, thanh rầm rầm vọng ở đại điện, “Chưởng môn sai rồi, dù sao cũng là việc hôn nhân của mình, cũng phải hỏi ý tứ của chính nàng, chừng chính nàng muốn đó.”

      Chung Ly chưởng môn sắc mặt tối sầm.

      Chung Ly Thanh Bích vẫn luôn nhìn La Tử Chu, bình tĩnh nhìn hồi lâu cũng chưa chuyện. Trong điện mọi người thấy nàng phản ứng thế, trong lòng có đủ ý tưởng, Chung Ly chưởng môn trong lòng cả kinh, thầm nghĩ cháu phải ánh mắt kém như thế mà có thể coi trọng tiểu tử này ! La Khuê lại vui mừng ra mặt, cảm thấy Chung Ly Thanh Bích nữ oa này khẳng định là bị bề ngoài tuấn lãng của cháu trai nhà mình mê hoặc.

      Còn bản thân La Tử Chu, cảm giác hoàn toàn bất đồng, chỉ cảm thấy phảng phất về lại đêm hôm đó lúc bị Chung Ly Thanh Bích giết chết, ánh mắt Chung Ly Thanh Bích nhìn hề có độ ấm, chỉ mang theo tìm tòi nghiên cứu và sát ý.

      “Muốn cưới ta?” Chung Ly Thanh Bích rốt cuộc mở miệng chuyện, “Cũng phải được, để cho ta cùng với lên đài đấu pháp, nếu thắng, đương nhiên dễ , bất quá, mà thua, chết ở dưới tay ta cũng chớ trách.”

      Trước khi nghe lời đó, La Khuê và La Tử Chu còn có chút ý tưởng, nghe được rồi, hai người đều sắc mặt biến đổi. La Khuê trừng mắt cả giận : “Ngươi nữ oa này sao lại ác độc như thế, ngươi nữ nhân ác độc như vậy, cần cũng được, tôn nhi, chúng ta !”

      La Tử Chu còn chưa phản ứng, bị Chung Ly Thanh Bích nhìn chằm chằm mồ hôi lạnh sau lưng còn chưa khô. Chung Ly Thanh Bích vào ngay lúc này dùng phương pháp truyền với : “La Châu, ta có thể giết ngươi lần, cũng có thể giết ngươi lần thứ hai.”

      Thấy La Tử Chu thần sắc đột biến, trong mắt sợ hãi và phẫn nộ , lại cảm thấy nghi hoặc với cái tên La Châu này, Chung Ly Thanh Bích liền xác định. Gia hỏa làm cho vừa thấy chướng mắt này, quả nhiên là La Châu lúc trước.

      Người La gia rời Quảng Trạch phái, Chung Ly chưởng môn hãy còn tức giân, “Ngày sau người La gia bọn họ đều được vào Quảng Trạch phái!” Lại tìm Chung Ly Thanh Bích, thấy nàng rời , trở về Linh Xu phong.

      “Ta sao lại cảm thấy Thanh Bích gần đây càng thêm quái gở lạnh nhạt?” Chung Ly chưởng môn lắc đầu cảm thán.

      La Tử Chu theo La Khuê trở lại La gia, bất đồng với La Khuê phẫn nộ, trong lòng tràn đầy sợ hãi, lúc trước chết quá thê thảm, thống khổ đó làm đến nay khó quên, làm cho nhìn thấy Chung Ly Thanh Bích liền theo bản năng sợ hãi, hôm nay nghe nàng , càng kinh sợ.

      Nàng hẳn phải lại bỗng nhiên xuất , sau đó giết lần nữa ? Bàn tay vàng cũng thể cứu lần thứ hai, được, phải tìm người bảo hộ!

      riêng cầu tổ phụ, phụ thân, điều rất nhiều cao thủ tới bên người bảo hộ, có việc gì tuyệt ra khỏi La gia, hơn nữa sửa lại tản mạn lúc trước, vì cầu bảo mệnh, liều mạng tu luyện bàn tay vàng. Ở dưới áp lực sinh tồn cường đại, tu vi của ngừng gia tăng, nhưng ra làm La Khuê cao hứng ít.

      “Con có tu vi cao còn sợ tìm thấy nữ nhân càng tốt hơn nha đầu kia sao, chờ, tổ phụ nhất định tìm người càng tốt hơn nha đầu kia cho con.”
      kabi_ng0k, sabera.tran, Tôm Thỏ5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :