1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Độc mẹ quỷ bảo - Lâm Uyên Mộ Ngư- 184/278

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      V5 Hậu quả của chuyện làm sai [ 1]

      "Chủy thủ rất đẹp."

      Mạnh Thận sửng sốt chút, đại khái là nghĩ tới Thiệu Tình chủ động chuyện với , có chút ngượng ngùng : " người rất quan trọng cho tôi."

      "Người thích? Có thể cho tôi xem được ?" Thiệu Tình đối với vũ khí lạnh có loại thích thể miêu tả, từng mua cái tủ chuyên môn để đặt đoản binh, bên trong để đầy đủ các loại quân đao, dao găm, chủy thủ, đoản kiếm.

      Mạnh Thận do dự chút, đem chủy thủ kia đưa cho Thiệu Tình, Thiệu Tình cầm chủy thủ, đánh giá cẩn thận, đây là chủy thủ dùng để giết người, bình thường xem xét chủy thủ là mở bao ra, mà lén buôn bán chủy thủ, tuy rằng mở bao ra, nhưng cũng chính quy.

      Mà chủy thủ lưỡi đơn này, đừng nhìn sống dao cùng chuôi đao đều có hoa văn phong cách hoa lệ cổ xưa, rất dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm đặc tính của chủy thủ, nhưng từ lưỡi đến đầu nhọn, lại đều chuẩn bị để giết người.

      Thiệu Tình nhất là chùm hoa mai hai mặt mài sắc, phần lưỡi che có Nguyệt Nha, đẹp mà sắc bén, mấu chốt là hoa mai chủy là song binh phụ nữ dùng thích hợp nhất.Kimanh1257_ cungquanghang

      Nhưng mà thanh đầu tiên có cũng là đoản chủy lưỡi đơn, là chỉ đạo viên đưa cho , khi đó quen dùng dao găm, làm nhiệm vụ đều dựa vào thanh chủy thủ này, chính là có lần nhiệm vụ bị trọng thương, chủy thủ cũng đánh mất.

      Thiệu Tình như thế nào cũng cảm thấy thanh chủy thủ này nhìn quen mắt, cực kỳ giống chủy thủ đầu tiên của , ngay lúc muốn nhìn cẩn thận cái, Mạnh Thận muốn giọng : "Cái kia...... xem xong rồi sao?"

      Thiệu Tình nhìn thoáng qua Mạnh Thận bên cạnh kia bộ dạng giống như đoạt chủy thủ của , đem chủy thủ đưa ra, dường như lơ đãng hỏi: "Thanh chủy thủ này làm sao có? Rất đẹp."

      "Người khác cho tôi." Mạnh Thận do dự chút, sau đó , nhận lấy chủy thủ, thực quý dùng vải mềm xoa xoa, cuối cùng cất vào vỏ.

      "Phải ." Thiệu Tình chưa gì, chỉ thản nhiên : "Tôi thấy thanh chủy thủ này nhìn rất quen mắt, giống như lâu về trước gặp qua."

      mắt Mạnh Thận lập tức sáng, liên thanh truy hỏi: " gặp qua? Là ai dùng? còn có thể tìm được ấy sao?"

      Thiệu Tình nhanh chóng phân tích lời của Mạnh Thận, cuối cùng thử : "Lúc tôi thấy chủ của thanh chủy thủ này, danh hiệu gọi là Thanh Hoàng."

      "Đúng, chính là ấy!" Mạnh Thận kinh hỉ gương mặt đều phiếm màu hồng nhàn nhạt, nhìn ra chút bộ dạng lạnh nhạt lúc trước, " tại ấy ở nơi nào? còn có thể tìm được ấy ?"

      Thiệu Tình có trả lời câu hỏi của , ngược lại hỏi: " làm sao biết ấy? Thanh chủy thủ này lại như thế nào ở trong tay của ......"

      Mạnh Thận có chút chần chờ, sau lúc lâu, bộ dạng đập nồi dìm thuyền, : "Kỳ tôi cũng quen ấy, chỉ thấy qua lần, hơn nữa ấy đội mặt nạ phòng độc, khi đó tôi là nhân viên nghiên cứu phụ trách nghiên cứu thuốc, chúng tôi nghiên cứu ra thuốc chống ung thư hữu hiệu, còn chưa đem thành quả nghiên cứu nộp lên, bị gián điệp ăn trộm." Kimanh1257_ cungquanghang

      Nhớ tới chuyện cũ, thần sắc Mạnh Thận có chút lạnh như băng: "Bởi vì ít ngoài ý muốn, viện nghiên cứu bị phá nổ, tôi bị đè ở dưới phiến đa, là ấy...... Thanh Hoàng cứu tôi, chủy thủ là ấy để lại cho tôi phòng thân......"

      xong lời cuối cùng, thần sắc lạnh như băng của nháy mắt bị nhu tình hòa tan, Thiệu Tình nhìn mà nhịn được đánh cái rùng mình, lúc ấy tình huống khẩn cấp, Thiệu Tình căn bản kịp đem Mạnh Thận đưa ra, đành phải liên hệ người đến cứu viện, sau đó đem Mạnh Thận dưới chân đá phiến đưa ra, liền tìm chỗ để người lại, tự mình đuổi theo gián điệp.

      Khi đó đem chủy thủ để lại cho Mạnh Thận, vốn nghĩ sau này lấy lại, kết quả lần đó bị thương quá nặng, ở bệnh viện nằm ba tháng, chặt đứt ba cái xương sườn, chân xương gãy dập nát, còn lại vết thương liền lại càng cần , sau đó vết thương lành liền xuất ngũ.

      Kết quả chủy thủ cũng đòi về.

      Thiệu Tình định đem chuyện chính là Thanh Hoàng cho Mạnh Thận, đây là chuyện qua nghĩ nhắc lại, nhìn ánh mắt Mạnh Thận chờ mong, Thiệu Tình vốn muốn Thanh Hoàng chết, cuối cùng vẫn là nhịn được sửa miệng: " ấy bị thương, về sau khỏi, thân thể theo kịp cường độ nhiệm vụ, liền xuất ngũ, nghe ấy chuyển nghề về nhà lập gia đình sinh con."

      Mạnh Thận hơi hơi há miệng, lại ra cái gì, hơi gục đầu xuống, mặt mày che dấu được thất vọng, qua lâu mới : " ấy sống tốt tôi an tâm, vốn dĩ...... Vốn dĩ tưởng đem chủy thủ trả ấy."

      " ấy cần nữa." Thiệu Tình đứng dậy: "Tôi xem cơm nấu xong chưa."

      Mạnh Thận gật gật đầu, đem chủy thủ kia nắm gắt gao, có số việc làm thế nào cũng thể quên, mỗi khi đêm khuya trong mộng đều mơ thấy bàn tay trắng nõn kia, nhàng kéo , cho dù khói thuốc súng tràn ngập trong gian, đều có thể ngửi được mùi hương nhàn nhạt người , thực nhạt.

      từng hỏi thăm qua nhiều lần, người tham dự nhiệm vụ lần đó, nhưng mà chỗ Thiệu Tình là bộ đội bí mật, căn bản lộ ra tin tức gì, Mạnh Thận biết duy nhất chỉ là gọi Thanh Hoàng.

      Sau đó qua lâu lâu, ngay lúc nghĩ mình tìm thấy , lúc có được tin tức gì về , Thiệu Tình cho , người tha thiết ước mơ kia, xuất ngũ chuyển nghề về nhà lập gia đình.

      Rốt cục chỉ là đơn phương hư vô mờ mịt, có lẽ đến chết, Thanh Hoàng biết, có người từng nhất kiến chung tình, thấy rồi khó quên lại thích .

      Mắt thấy Thiệu Tình sắp lên cầu thang, Mạnh Thận nhịn được hỏi tiếng: "Tên của ấy, gọi là gì?"

      Thiệu Tình tạm dừng chân chút, lắc lắc đầu, bước lên tầng, Nghiêm Hán Thanh mặc tạp dề từ trong phòng bếp ra, tạp dề là Thiệu Tình cung cấp, tạp dề hoa , thoạt nhìn là kiểu thiếu nữ.

      Lúc vừa mới bắt đầu, Nghiêm Hán Thanh còn cảm thấy ngại, tại có thể bình tĩnh tự nhiên mặc tạp dề làm nấu phu. Kimanh1257_ cungquanghang

      "Ta nấu sữa cho bảo bảo trước, muốn thêm chút đường hay ?" Nghiêm Hán Thanh thấp giọng hỏi, Thiệu Tình nghĩ nghĩ, dựa theo sở thích của bánh bao : " thìa đường, nhiều hơn bé thể tiêu hóa, cuối cùng còn phải ói ra."

      Nghiêm Hán Thanh gật gật đầu, xoay người sang chỗ khác thêm đường, lưng thực rộng lớn, bóng dáng kiên cố giống như núi, tràn đầy cảm giác an toàn.

      tại lại buộc hồng nhạt, thoạt nhìn có chút buồn cười, lại làm cho Thiệu Tình cảm thấy thực ấm áp, thực an tâm, giống như thói quen vào sinh ra tử, luôn cận kề người chết, khát vọng nhất chính là ấm áp, còn có cảm giác an toàn nữa.

      Cho nên khi Lâm Kì Phàm đem yên ổn, ôn nhu, quan tâm dốc hết người , mới có thể chìm đắm nhanh như vậy, khi đó Thiệu Tình cảm thấy, tìm được chỗ dựa cả đời rồi, tìm được người đàn ông nguyện ý làm chỗ dựa kiên cố cho .

      Sau lại biết được, có loại đàn ông khoác áo ngoài ôn nhu, đống lời ngon tiếng ngọt, đem lương tâm lướt qua lên chín từng mây.

      Thiệu Tình dựa khung cửa, thở dài : "Nếu người ban đầu tôi gặp được là , tốt."

      Nghiêm Hán Thanh tay nhịn được run lên chút, đổ hơn nửa thìa đường vào, trầm mặc cầm thìa quấy sữa, phòng ngừa tràn ra, đợi cho nấu xong, liền tắt lửa, đem nồi sữa bưng xuống dưới.

      "Tôi gọi bảo bảo dậy." Thiệu Tình lại cảm thán gì nữa trở về phòng mình, tự nhiên nhìn thấy, ánh mắt Nghiêm Hán Thanh nhìn có bao nhiêu ôn nhu.

      Hô bánh bao dậy, đem sữa uống hết, sau đó Thiệu Tình đem vòng râu bằng sữa bên miệng bánh bao lau khô, mới ôm bé ra ngoài chút.

      khí sáng sớm như trước tốt, lộ ra mùi giống như toàn bộ thế giới đều rỉ sắt mốc meo.
      (Còn tiếp)
      Tôm Thỏ, Tiểu Ưu Nhimthuy thích bài này.

    2. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      V5 Hậu quả của chuyện làm sai ( hoàn)

      Đợi bánh bao cùng Thiệu Tình ở bên ngoài bộ vòng, những người đó mới dậy ăn cơm, vốn nghĩ ra xem có dã thực có thể đánh hay , Thiệu Tình liền mang theo bánh bao trở về, vừa đến tầng hai, Thiệu Tình liền nhìn thấy dị năng giả sai trong những được cứu.

      cố ý làm cho lau cháo loãng đất , chỉ cần xoay người cái, lộ ra khe rãnh trắng nõn, cùng bởi vì quần áo vừa người, giãy dụa chút thắt lưng mềm lộ ra, eo cũng tốt, ngực cũng tốt, còn có nhiều điểm dấu vết, có dấu hôn, có vết bầm xanh tím chồng chất, ở trong mắt Thiệu Tình rất là chói mắt.

      liền nhịn được giơ tay sờ, còn chưa đụng đến mông , bị Thiệu Tình dây roi quất tay, lần này Thiệu Tình rất dùng sức, trong nháy mắt mu bàn tay vết máu dài ngón tay, lúc ấy liền kêu thảm thiết tiếng, dẫn tới đám người Nhạn Như Như vừa mới xuống tầng nhìn lại đây.Kimanh1257_cungquanghang

      Đầu tiên là rụt đầu chút, có chút chột dạ, sau đó nhìn thấy dấu vết mu bàn tay mình càng ngày càng sưng đỏ, lại ngẩng lên đầu, dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Thiệu Tình: "Ngươi làm gì? Ta trêu ngươi chọc ngươi? Ngươi dựa vào cái gì ra tay đối với ta!"

      Thiệu Tình cũng cố kỵ mặt mũi Nhạn Như Như, roi mây trong tay hung hăng vung ra ngoài, thanh xé gió có thể làm cho người ta biết xuống tay tàn nhẫn bao nhiêu.

      Tên đàn ông kia sợ tới mức vội vàng tạo khiên gió, nhưng mà ngay cả giây khiên gió cũng chưa duy trì liền bị phá, lập tức roi mây chút cũng lưu tình dừng ở mặt , trực tiếp bị đánh quăng ngã hướng về bên.

      Nhạn Như Như nhăn mặt nhăn mày, cũng có nhìn thấy chuyện phát sinh phía trước, cho nên đối với việc Thiệu Tình lưu tình có chút tức giận, vươn tay, đối Thiệu Tình : "Từ từ, Thiệu đội trưởng, biết em này của tôi trêu chọc như thế nào mà bị đối đãi như vậy."

      Thiệu Tình lạnh lùng : "Nếu Nhạn đội trưởng thể tự mình quản tốt thủ hạ, tôi ngại giúp quản, tại, mời đem mấy người phụ nữ này giao cho tôi, ở bên này của tôi tuy rằng cầu làm chút việc đơn giản, nhưng ít ra đến mức bị đàn ông đùa bỡn."

      Nhạn Như Như sửng sốt chút, nhíu mày : " cái gì? Vừa rồi xảy ra chuyện gì?"

      Thiệu Tình chỉ chỉ ngồi quỳ mặt đất, cười lạnh : " có thể hỏi em tốt của , làm cái gì."

      Mặt tên đàn ông kia bị quật đều sưng lên, vừa mở miệng liền nhổ ra ba cái răng, oán hận nhìn Thiệu Tình, hét lên: "Ta phải chỉ sai khiến ta lau sàn nhà sao? Ta làm gì sai?"

      "Sát sàn nhà cần hướng mông sờ?" Thiệu Tình thản nhiên : "Ngay vừa rồi, em tốt của có ý đồ dâm loạn ấy, bên cạnh còn có năm sáu người, biểu tình mỗi người đều là xem kịch vui, tôi cũng cảm thấy mấy người phụ nữ này ở chỗ có thể được bảo hộ cái gì, mới ra hang hổ lại vào hang sói, các ấy cũng rất đáng thương."

      Nhìn ánh mắt trào phúng của Thiệu Tình, vốn có chút phẫn nộ Nhạn Như Như lập tức chỉ còn xấu hổ, rất ràng tính tình Thiệu Tình, ấy khinh thường dối, cho nên Thiệu Tình , hơn nữa trường cũng có thể chứng minh lúc trước xảy ra chuyện gì.

      Nhạn Như Như lửa giận lập tức bốc lên, phen kéo roi bên hông xuống, roi đem sườn mặt khác của người nọ vẫn ồn ào cũng đánh sưng lên, vừa mở miệng, lại là ba cái răng lẫn máu phun ra.Kimanh1257_cungquanghang

      Nhạn Như Như áp khí rất thấp, mang theo roi, nhìn quét vòng, lạnh lùng : "Tôi lúc trước có qua ? Những này ai cũng được động, muốn đem các ấy trở thành bạn, các ngươi làm cái gì?"

      Đối diện cùng Nhạn Như Như những người đó đều cúi đầu, có chút xấu hổ, có chút thuần túy bởi vì Nhạn Như Như cho bọn áp lực quá lớn.

      "Thiệu đội trưởng, ngại trong đội ngũ của tôi xảy ra loại tình này, bất quá tôi cam đoan về sau có chuyện như vậy xảy ra nữa." Nhạn Như Như nghiêm túc .

      "Đem giao cho tôi." Thiệu Tình chỉ chỉ tên đàn ông đất kia, mặc cho ai đều nhìn ra đáy mắt lan tràn sát ý, trong nháy mắt Nhạn Như Như có chút chần chờ, biết, người này vào trong tay Thiệu Tình, kết quả khẳng định tốt, là thủ hạ của , là em của , tuy rằng làm sai, nhưng mà sai đến mức phải chết.

      Người kia cũng có chút hoảng, hai sườn mặt đều sưng lên, chuyện ấp úng, nhả chữ có chút ràng lắm, ý tứ muốn biểu đạt mọi người lại đều nghe hiểu được: "Lão đại, thể đem tôi giao cho ta! ta là ác ma! ta giết tôi phải!"

      Thiệu Tình hoàn toàn để ý cái gì, chính là đối với Nhạn Như Như lập lại lần: " có cách nào trừng trị , liền giao cho tôi là được rồi, chuyện này thể cho qua như vậy."

      Nhạn Như Như khẽ cắn môi: "Thiệu đội trưởng, là sai rồi, nhưng là......"

      "Chỉ là sai rồi?" Thiệu Tình mỉm cười, đột nhiên đem roi vung hướng về ngồi quỳ mặt đất, hoảng sợ, vỡ vụn lại chỉ có áo khoác, "đàn ông đều nhắm mắt lại cho ta, ai nhìn lén...... Ta khiến cho đời này bao giờ nữa có thể trợn mắt."

      Thiệu Tình thanh thản nhiên, nghe cũng có uy hiếp chút nào, nhưng những người đó lại động tác nhanh chóng mà nhất trí quay đầu, ai dám nhìn lén.Kimanh1257_cungquanghang

      Nhạn Như Như thế này mới phát , phía dưới áo khoác mặc nội y, thân thể của , có rất nhiều dấu vết, đều là mới, cách khác là sau khi đến nơi này, có người lại bắt buộc phát sinh quan hệ.

      Trong nháy mắt kia, ánh mắt Nhạn Như Như đều đỏ, Thiệu Tình nhưng ra vô cùng bình tĩnh, hỏi : "Tối hôm qua xảy ra chuyện gì? có thể với tôi, ở trước mặt tôi, ai dám uy hiếp , ai dám đối với làm cái gì."

      ôm bộ ngực, sau lúc lâu, mới chết lặng : "Tối hôm qua, đến phòng của tôi, muốn cường bạo tôi, tôi phản kháng, , tôi cùng chị em tôi là bọn cứu trở về, bị sử dụng là chuyện đương nhiên, cho dù tôi ra ngoài, cũng có người trừng phạt , ngược lại trả thù tôi, cùng chị em của tôi."

      Giọng cũng tốt, biểu tình cũng tốt, đều thập phần chết lặng, vốn dĩ từ hang hổ ra, cho rằng mình được cứu giúp như vậy, sau đó phát , mình lại vào ổ sói.

      Có hy vọng, rồi thất vọng, mới có thể càng thêm tuyệt vọng.

      Nhạn Như Như cũng có chút chết lặng, ôm mặt mình, rất xấu hổ, sau lúc lâu mới tiến lên , cởi áo khoác của mình phủ lên cho , "Là lỗi của tôi, giao cho xử trí."

      bên đồng tử người nọ phóng đại, hoảng sợ : "! thể! Lão đại ngươi thể như vậy!" nhưng gặp qua Thiệu Tình giết người, giống như ma quỷ, tàn nhẫn mà hung tàn.

      Nhạn Như Như chuyện, cũng liếc mắt nhìn cái, chính là rất thất vọng, thể xác và tinh thần mỏi mệt, chưa bao giờ nghĩ tới, đội viên của mình làm ra chuyện bằng súc sinh như vậy .

      Dây leo trong tay Thiệu Tình lập tức lan tràn ra ngoài, đem tên đàn ông ý đồ chạy trốn kia vững chắc trói lên, chậm rãi keo qua chỗ Thiệu Tình .

      Tên đàn ông kia mới bắt đầu còn cầu xin Nhạn Như Như, sau lại gặp Nhạn Như Như có ý tứ thay đổi ý tưởng, liền bắt đầu chửi ầm lên: "Khó trách đều kỹ nữ vô tình con hát vô nghĩa! Ta thấy ! Ta theo ngươi vào sinh ra tử thời gian dài như vậy, chỉ bởi vì cường bạo môt , vẫn là con đàn bà ngàn người cưỡi vạn người chơi qua, ngươi đem ta giao cho cái ma quỷ! Phi, ngươi chính là đồ kỹ nữ!"

      Thân thể Nhạn Như Như run rẩy chút, bởi vì phẫn nộ, ngăn được ồ ồ thở dốc, hàm răng cắn răng rắc răng rắc rung động: "Hoá ra ngươi là nghĩ như vậy......"

      phải tức giận với mắng , mà là bởi vì trong mắt , những đó chịu qua hãm hại, chịu qua chà đạp, đều biến thành cái cớ để bọn họ có thể khinh nhục.

      Dù sao thân thể đều là bị nhiều người đùa bỡn qua như vậy, dù sao đều là đám phụ nữ bị người chơi chán rồi, là dị năng giả cao quý, là thành viên tiểu đội của , chơi chút lại có sai gì đâu?

      Loại ý tưởng này, chẳng lẽ phải súc sinh cũng bằng sao!

      Càng làm cho Nhạn Như Như cảm thấy phẫn nộ là còn có người nhịn được khuyên can : " em mình chung so với như quan trọng hơn? Dù sao có giết người, phải là chơi lần thôi sao? Đánh thành như vậy, là trừng phạt đủ nghiêm khắc."

      "Các ngươi đều là nghĩ như vậy?" Nhạn Như Như chịu đựng tức giận nhìn về phía những người đó, những người đó nhịn được xoay đầu, đối diện Nhạn Như Như.

      Tiếng Thiệu Tình lọt vào lỗ tai Nhạn Như Như: "Tôi , giao cho tôi xử lý là tốt rồi, a...... Tôi làm cho tất cả mọi người 'Vừa lòng'."

    3. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      V6 Ta chính là người hung tàn như vậy [ 1 ]

      Những người đó vừa rời giường, rửa mặt, xuống tầng, đều nghe được tiếng cảnh báo, có hai người quần còn chưa mặc tốt, liền vội vàng chạy xuống.

      Vừa đến liền nhìn thấy thần sắc Nhạn Như Như rất khó coi đứng ở trong đại sảnh, đối bọn họ : " ra ngoài tập hợp."

      Làm đại biểu quần còn chưa mặc tốt, Ngôn Bình Sinh bên buộc đai lưng bên chạy xuống, thấy Nhạn Như Như liền hỏi: "Xảy ra chuyện gì sao? Chẳng lẽ là tang thi bạo động?"

      "Tới cửa biết." Nhạn Như Như vẫy vẫy tay: "Tất cả mọi người tới cửa tập hợp, ngôn thủ trưởng, đem người của cũng kêu xuống dưới ."

      "Được." Tuy rằng biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng là tuyệt đối phải tang thi bạo động, bằng Nhạn Như Như cũng bình tĩnh như vậy, Ngôn Bình Sinh thở dài nhõm hơi, đem đai lưng buộc tốt, sau đó hô những người khác xuống dưới. Kimanh1257_cungquanghang

      Mạnh Thận so với ta bình tĩnh hơn, ít nhất quần áo chỉnh tề, bọn họ đến cửa, liền phát , Thiệu Tình đứng ở nơi đó, chung quanh thân thể đều là dây leo vũ động, trong đó cái dây trói buộc người bị đánh thành đầu heo mẹ nó đều nhận được.

      Đợi cho tất cả mọi người đến đông đủ, Thiệu Tình liền hỏi: "Ngày hôm qua, người tuần tra ban đêm là ai?"

      Hai người đàn ông trẻ tuổi đứng dậy, người là người của Ngôn Bình Sinh bên này, người là người của Nhạn Như Như bên kia.

      hai lời mỗi người cho roi, toàn quất ở đùi, trực tiếp quất ống quần đều nát, trong nháy mắt trở lộ ra da thịt sưng đỏ.

      "Lúc các ngươi tuần tra ban đêm ngủ sao? Có người sờ vào phòng mấy kia, đem người đều đạp hư, các ngươi cũng chưa phát ?" Thiệu Tình thoạt nhìn vẫn đều có cảm xúc lớn gì dao động, ràng giọng rất bình tĩnh, lại làm cho bọn họ đều cảm thấy kinh hồn táng đảm.

      Đột nhiên bị đánh, vốn có điểm tức giận hai người lập tức xấu hổ , vốn là khuyết điểm của bọn họ, huống chi, đêm qua bọn họ xác thực lười biếng.

      Vốn dĩ nghĩ, ở đây cái trấn chung quanh đều bị đám cướp kia dọn sạch qua, khẳng định có nguy hiểm gì, cho nên bọn họ hai người liền trộm lười trong chốc lát, nghĩ tới, tang thi có tới, nhưng ra là có nội tặc.

      Sau khi quất bọn họ hai cái, Thiệu Tình cũng có đối với bọn họ làm gì nữa, chính là đem sau kia đều kêu lên.

      Chờ sáu đều đứng ở bên canh , Thiệu Tình mới chậm rãi mở miệng: "Lúc ấy quyết định thu lưu các ấy, có phải mọi người nhất trí quyết định làm hay ? chuyện!" Kimanh1257_cungquanghang

      "Đúng!" Ngôn Bình Sinh cùng Nhạn Như Như đầu tiên, những người khác tự nhiên cũng đều theo sau.

      Thiệu Tình tiếp tục hỏi: "Lúc ấy tôi qua, thu lưu các ấy, mang các ấy căn cứ dị năng giả Giang Bắc, các ấy cũng ăn cơm trắng, giúp đỡ làm ít việc cơ bản nhất, tỷ như nấu cơm quét tước, lúc đó tôi cho rằng, mọi người ràng hết, các ấy chính là đồng bạn chúng ta."

      Thiệu Tình dừng chút, nhìn quét vòng, sau đó : "Nhưng mà tôi vạn vạn ngờ, cư nhiên có thể có người làm ra chuyện bằng cầm thú như vậy , nửa đêm tiến vào phòng các ấy, đối với vài người nhận hết khuất nhục đau khổ, thậm chí thần chí ràng, làm ra chuyện như vậy, tại người ở tay tôi, tôi muốn nghe chút ý kiến của mọi người."

      Người phía dưới ngươi xem ta ta xem ngươi, con lòng đầy căm phẫn, cầu nghiêm trị, có giọng hài hòa của vài người toát ra: "Đánh cũng đánh, mắng cũng mắng, bằng liền phạt trừ bớt thù lao lần này là được, đều là em nhà mình, dù thế nào cũng phải nhìn tình cảm."

      "Đúng vậy, cũng có làm chuyện gì thực quá phận, cùng lắm hướng mấy người phụ nữ này xin lỗi, bồi thường lương thực cho họ là được."

      "Nghẹn thời gian dài như vậy, xúc động là thực bình thường thôi, đàn ông đều như vậy, cũng phải sai lầm gì lớn, phạt phạt là được."

      Mấy người phụ nữ cúi đầu, thân thể đều run rẩy, đặc biệt là có người đưa ra phải bồi thường cho các , giống như tống cổ kỹ nữ vậy.

      Thiệu Tình kéo dài thanh nga tiếng, sau đó : "Các ngươi đều là nghĩ như vậy?"

      Những người đó vừa thấy bộ dạng Thiệu Tình phải rất tức giận, lá gan cũng lớn rất nhiều, đều : "Bồi thường là được, cùng lắm làm đem thù lao lần này đều lấy ra, bồi thường cho mấy người phụ nữ này, thù lao chuyến của nếu trở về tìm gà () tìm mấy chục chơi trăm cái đều thành vấn đề.”

      còn chưa xong đâu, bị Nhạn Như Như quay người tát cái: "Câu vừa mới kia, ngươi lại lần cho ta."

      Người kia nháy mắt câm như hến, bụm mặt khúm núm : " Chị Nhạn, là em miệng tiện, chị đừng tức giận."

      Nhạn Như Như hận thể lại cho đạp, làm cho hảo hảo tỉnh táo chút.

      Thiệu Tình hơi hơi câu môi, nâng lên thanh : "Đây là quyết định làm của các ngươi? Đây là phương pháp các ngươi nhận định xử lý?"

      Mấy người kia vừa rồi còn thực sinh động cũng dám chuyện, còn lại vài em , nổi giận đùng đùng : " Chị Thiệu, chị đừng nhân từ nương tay, hung hăng trừng phạt !"

      Thiệu Tình thản nhiên : "Tôi vì các ngươi những người này cảm thấy mất mặt, chịu nhục phải vợ con các người, nếu là vợ con các người bị người vũ nhục như vậy, các người còn có thể như vậy sao?"

      " phải như vậy......" người vừa mới cái mở đầu, bị Nhạn Như Như chân đá vào mặt đất, Nhạn Như Như cũng hoàn toàn nổi giận: "Phải ? Ta đây trở về khiến cho ngươi cảm thụ chút, cảm giác vợ mình bị người ta đạp hư thế nào?"

      Thiệu Tình hề động dung chút nào, bởi vì biết bản tính những người này, cho nên mới có thất vọng, mạt thế đến, phóng đại dục vọng rất nhiều người, cũng dung túng tính tình rất nhiều người, mặc kệ những người này có bộ dạng gì, ở trước mắt , tốt nhất đều ngoan ngoãn.

      cùng Mạnh Thận, Ngôn Bình Sinh khác nhau, cùng Nhạn Như Như cũng giống, đối với người như vậy, có tâm địa đủ tàn nhẫn, hôm nay dù là đồng bọn của làm ra chuyện như vậy, cũng nuông chiều, huống chi là cái đồ vật như vậy. Kimanh1257_cungquanghang

      "Ai cho rằng hẳn là đối với xử phạt có thể tiến lên bước, các người yên tâm, cho dù các người đứng ra tôi cũng trả thù các người." Thiệu Tình thản nhiên : "Mặc kệ cái dạng gì, danh dự của tôi ít nhất các người có thể yên tâm ."

      Phía dưới trận khe khẽ , có ít cùng người kia quan hệ có vẻ tốt kiên trì đứng dậy.

      Đều có người đứng ra nữa, Thiệu Tình liền gật gật đầu: "Ý kiến các người tôi biết, kế tiếp chính là phương thức xử lý của tôi, đối với phương thức xử lý của tôi có ý kiến, cũng có thể ra."

      Giọng vừa rơi xuống, liền có người há mồm muốn chuyện, còn chưa đâu, liền nhìn thấy đầu sỏ gây tội kia bị treo ở bên, đột nhiên bị đoàn dây leo quấn lên.

      Chỉ dùng giây, đoàn dây leo kia tựa như máy xay thịt, đem người sống sờ sờ xay thành thịt nát đầy đất, quá trình nhanh đến nỗi ngay cả hét thảm tiếng cũng chưa thể phát ra.

      Máu tươi cùng thịt nát bắn ra ngoài, may bắn đầy miệng người muốn , ngây ngẩn cả người, sau khi phục hồi tinh thần lại liền ngồi xổm mặt đất ói mửa như điên.

      Thiệu Tình sắc mặt trước sau như bình thản, giống như vừa mới giết người cũng phải là , mỉm cười, rất hòa thuận hỏi: "Tôi xử lý xong rồi, các người có ý kiến gì, có thể ."

      hàng đứng ở đằng trước kia, đều bị bắn máu đầy mặt, sau đó giống như bị người ói mửa như điên kia cảm nhiễm chút, ngồi xổm mặt đất bắt đầu oa oa phun, làm sao còn có ý kiến gì, làm sao còn dám có ý kiến gì.

      Trong nháy mắt Nhạn Như Như đành lòng, cuối cùng tâm vẫn cứng rắn lên, biết, cho dù là trừng phạt, cũng chỉ kích khởi lòng phản nghịch của những người này, ngược lại là Thiệu Tình giết gà dọa khỉ, dùng trường hợp huyết tinh này, trấn áp mọi người.

      Người chết kia là em của , lúc làm ra chuyện gièm pha kia đồng thời phải bao giờ là em của nữa.

      Nhạn Như Như đau lòng, lại ghi hận Thiệu Tình.
      (Còn tiếp)

    4. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      V6 Ta chính là người hung tàn như vậy [ hoàn ]

      Thiệu Tình đem dây leo thu hồi lại, lười biếng nhìn những người đó ói mửa, cùng đống thịt nát mặt đất, giọng : "Nếu có ý kiến nhớ với tôi, ra tôi làm sao biết các người có ý kiến đâu, từ giờ trở , những người tâm tư thuần, tư tưởng u, muốn làm cái gì, tốt nhất đều nhịn xuống cho tôi, trở về các người tùy ý tìm cái gì phát tiết, ở chỗ này, đều ngoan ngoãn cho tôi, dù sao tôi ngại lại giết vài người."

      Ánh mắt mọi người nhìn Thiệu Tình hoàn toàn thay đổi, ngoại trừ sợ hãi vẫn là sợ hãi, thực lực mạnh mẽ, thủ đoạn đủ tàn nhẫn, sau này tuyệt đối ai còn dám mạo phạm đến đầu .

      Trong nháy mắt này, bọn họ đều ràng việc, bọn họ có thể ở trước mặt Nhạn Như Như làm càn, bởi vì Nhạn Như Như nghĩa khí, làm gì đối với bọn họ cho nên bọn họ bị chiều hư.

      Bọn họ có thể ở trước mặt Ngôn Bình Sinh làm càn, là vì Ngôn Bình Sinh bao dung, thủ đoạn thiên nhu hòa, cho nên bọn họ sợ. Kimanh1257_cungquanghang

      Nhưng là bọn họ thể ở trước mặt Thiệu Tình làm càn, Thiệu Tình quản bọn họ là ai, ở trước mặt Thiệu Tình, bọn họ chỉ cần thành thành , ngoan ngoãn, làm việc bọn họ nên làm.

      ít chuyện nên làm, chuyện thể làm, liền cần làm, khi làm, thịt nát dưới chân Thiệu Tình kia, là kết cục của bọn họ.

      Nhạn Như Như bảo vệ được bọn họ, Ngôn Bình Sinh cũng bảo vệ được, Thiệu Tình để ý ánh mắt của bất luận kẻ nào, ngôn luận của bất luận kẻ nào.

      "Tốt lắm, nếu mọi người có ý kiến gì, chuyện này liền chấm dứt như vậy , mọi người nên ăn cơm ăn cơm, nên nghỉ ngơi nghỉ ngơi, lát liền nên lên đường." Thiệu Tình phủi phủi bụi vạt áo, Hạng Như liền tự giác tìm công cụ, đến dọn sạch máu thịt mặt đất.

      rất cảm kích Thiệu Tình, có thể ở trong mắt người khác, Thiệu Tình đáng sợ giống như ác ma, ở trong mắt c Thiệu Tình là người tốt nhất, chỉ có Thiệu Tình, ra mặt vì các mấy người phụ nữ có thế lực gì, tác dụng gì .

      Thủ đoạn Thiệu Tình tàn nhẫn, giết người chớp mắt, thế nào? Những người đàn ông đứng phía dưới này, bọn họ có thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, nhưng mà bọn họ làm cái gì? ít tin đồn, dùng ngôn ngữ lơ đãng, đem miệng vết thương của các xé rách nhiều lần.

      Chỉ có Thiệu Tình, chịu vì các , kinh sợ nhiều dị năng giả như vậy, ở trong mắt Thiệu Tình các mới là người, cũng cần tôn kính, cần đối đãi ngang hàng.

      Trong mắt Thiệu Tình có thương hại, cũng có đồng tình, ấy đối đãi với các như bình thường, ngược lại như vậy làm cho mấy người phụ nữ cảm thấy phá lệ an tâm. Kimanh1257_cungquanghang

      Mặt khác ba muốn trở về bên Nhạn Như Như, nhưng sau khi Hạng Như khuyên bảo, dù sao người Nhạn Như Như bên kia, trải qua chuyện lúc nãy, còn ai dám khi dễ các , nếu tất cả mọi người đều ở bên này của Thiệu Tình, Thiệu Tình bọn họ áp lực cũng lớn hơn nhiều.

      Tan là tan, vốn có mấy người có khẩu vị ăn cơm, ai vừa xem xong người sống biến thành thịt nát đầy đất, còn có thể ăn cơm, vậy là thần kinh thô giống như chân voi chân vậy.

      Mấy của tiểu đội Nhạn Như Như và Ngôn Bình Sinh đều tiến lên giúp Hạng Như các dọn sạch thịt nát đất, thu thập rồi vùi lấp.

      Chờ thu thập xong, bọn họ cũng ăn qua loa chút đồ ăn, liền chuẩn bị xuất phát.

      Bên ngoài Thiệu Tình nhìn ra biến hóa gì, Nghiêm Hán Thanh lại biết trong lòng rất mệt, liền chủ động tiếp nhận việc lái xe.

      Thỉnh thoảng từ gương chiếu hậu nhìn cái, Thiệu Tình nhắm mắt ở phía sau nghỉ ngơi, mặt mày nhợt nhạt mỏi mệt.

      Nhìn nhiều lần như vậy, Thiệu Tình phát mới kỳ quái, mở mắt, chỉ thấp giọng hỏi: "Hán Thanh, có phải cũng thấy tôi rất tàn nhẫn rất cực đoan hay ?"

      Nghiêm Hán Thanh lắc đầu, thủ đoạn Thiệu Tình xác thực thực dữ dằn, lại cảm thấy Thiệu Tình làm sai, thậm chí cảm thấy cách làm Thiệu Tình có chút quá kích, nếu là làm chuyện này, cũng lựa chọn giết chết tên đàn ông kia, tuy rằng dùng ít thủ đoạn tương đối sạch lưu loát hơn.

      Nhưng mà kết quả là giống nhau.

      Suy nghĩ trong đầu, Nghiêm Hán Thanh mới phản ứng lại, Thiệu Tình từ từ nhắm hai mắt, căn bản nhìn thấy động tác của , liền mở miệng : "Cặn bã, đáng chết."

      Vốn tâm tình Thiệu Tình tốt lập tức bị chọc cười, khẽ cười tiếng, : " thể nhiều hơn hai chữ sao?"

      " đừng tức giận, nếu là tôi, tôi cũng giết." Nghiêm Hán Thanh nghĩ nghĩ, nghiêm túc , cuối cùng còn bổ sung câu: " phải an ủi." Kimanh1257_cungquanghang

      "Tôi biết." Thiệu Tình biết, phương pháp xử lý tình thực thô bạo, thực cực đoan, thậm chí có chút biến thái, nhưng mà nghĩ thay đổi.

      Ở trong mắt , thế giới này có ba loại đàn ông là thể tha thứ, là cường bạo đối với phụ nữ, hai là đùa bỡn tình cảm phụ nữ, ba là đối với phụ nữ tiến hành gia bạo.

      Thực may, người kia chẳng những đụng phải điều thứ nhất, mà lại dưới tình huống tâm lý cùng thân thể đều bị thương làm loại chuyện đó, nhịn được.

      Kỳ nén giận, đối với những người mát kia, bằng hôm nay chuyện phải đơn giản như vậy.

      "Tôi cảm thấy tôi lĩnh ngộ rất nhiều thứ, tỷ như tại mạt thế , thực lực là quan trọng nhất, có thực lực chỉ có thể bị người khi nhục, có thực lực tối thiểu có thể bảo hộ người mình muốn bảo hộ." Thiệu Tình ngáp cái, tâm tình tốt hơn rất nhiều: "Giống như tôi, tôi cảm thấy tôi hôm nay là chủ trì chính nghĩa, những người này lại cảm thấy tôi rất tàn nhẫn, nhưng mà cho dù thủ đoạn của tôi tàn nhẫn, cũng ai dám gì, bởi vì tôi có thực lực."

      "Thực vậy? Vậy ngủ lát , hẳn là có chuyện gì phát sinh, khi nào nghỉ ngơi tôi gọi là ." Nghiêm Hán Thanh trầm mặc chút, sau đó , trải qua tàn nhẫn của mạt thế, vì vậy thể thừa nhận, Thiệu Tình đúng.

      Thiệu Tình gật gật đầu, ôm con trai, gối lên đùi Nhị Ngốc, bắt đầu ngủ, chỉ cảm giác mệt.

      lần ngủ này Thiệu Tình ngủ đến trời tối, buổi trưa đều dậy ăn cơm, Nghiêm Hán Thanh bọn họ đều biết, Thiệu Tình là cần ăn cơm, cho nên cũng gọi, mãi đến buổi tối, Thiệu Tình mới tự tỉnh dậy.

      Cũng may Nhị Ngốc phải người, bằng chân bị gối tê rần, thậm chí có thể bị gối hỏng.

      Lúc Thiệu Tình dậy, tất cả mọi người lắp ráp lều trại, những người đó nhìn thấy Thiệu Tình, đều nhịn được muốn tránh xa, bởi vì buổi sáng hôm nay, Thiệu Tình để lại bóng ma tâm lý quá lớn cho bọn họ.

      Thiệu Tình cũng để ý, lôi kéo bánh bao cùng Nhị Ngốc dạo qua vòng, sau đó trở về gần lều của bọn họ, Hạng Như giúp Nghiêm Hán Thanh dựng lều, Nghiêm Hán Thanh rất quen thuộc liền đem lều dựng tốt, là Hạng Như hỗ trợ, kỳ chỉ đưa mấy đồ vật mà thôi.

      Chờ lều dựng xong, bọn họ mới bắt đầu nấu cơm, Thiệu Tình nhấp nhấp miệng, đột nhiên có chút muốn ăn g đó, tuy rằng hoàn toàn cần ăn cơm, ngay cả vị giác đều suy yếu rất nhiều, nhưng mà lý trí vẫn là người bình thường.

      Là con người liền cần ăn cơm, cho dù hấp thu tinh hạch, Thiệu Tình có đôi khi cũng sinh ra loại ảo giác đói.

      Cho nên đại bộ phận thời gian, phải vì che dấu mình, Thiệu Tình cũng ăn chút đồ ăn, "Nhị Ngốc, chúng ta săn ."

      Gần đây có núi, tuy rằng là núi , nhưng mà có núi khẳng định có động vật hoang dã, Thiệu Tình kích động mang theo Nhị Ngốc và Cố Xuyên săn thú.

      cùng Cố Xuyên dị năng đều thích hợp bắt con mồi, người dùng dây, người dùng băng, Nhị Ngốc liền phụ trách bắt nhặt con mồi về, rất nhanh, hai người bắt vài con thỏ hoang, gà rừng, còn có nhất thỏ hoang biến dị, mắt đỏ, lông trắng tuyết, đôi răng cửa dài, chạy đặc biệt mau.

      Nhóm con mồi trở về, đại bộ phận đều bị Cố Xuyên lấy làm thịt, sau đó lột da, bỏ nội tạng, rửa sạch , chuẩn bị cho vào nồi.

      Chỉ có con thỏ tai dài răng hô tránh thoát kiếp, bị bánh bao dẫn theo chơi.

      Là dẫn theo, chơi .

    5. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      V7 Nhặt được động vật đáng (1)

      ́ Phán Phán nhìn bánh bao xách lỗ tai con thỏ kia, nơi nơi lắc lư, đều cảm thấy đau thay nó, bất quá con thỏ này rất thông minh, nó biết mạng của mình bị Thiệu Tình bọn họ nắm chặt trong tay, cho dù bị kén đến kén , cũng đặc biệt ngoan ngoãn.

      Thiệu Tình vốn nghĩ, nếu nó có dị động gì, liền bẻ răng, cắt móng, lại cho bánh bao nuôi, hoặc là trực tiếp hầm ăn, tìm động vật ngoan ngoãn khác trở về.

      nghĩ tới con thỏ này rất có linh tính, biểu rất ngoan, Thiệu Tình liền quyết định buông tha nó trước.

      "Tốt lắm, mang theo thỏ bảo bảo của con lại đây." Thiệu Tình vẫy tay: "Ăn cơm, con muốn ăn cái gì nha? Chân thỏ hay là đùi gà?" Kimanh1257_cungquanghang

      Bánh bao liền piapiapia chân ngắn bước , dẫn theo con thỏ chạy tới: "Mẹ, nó gọi thỏ bảo bảo, nó kêu Nha Nha......"

      ", Nha Nha." Thiệu Tình xem xét liếc mắt con thỏ kia cái, răng cửa rất dài, con đặt tên phong cách giống như đúc.

      "Oa muốn ăn đùi gà, Nha Nha ngươi ăn đùi gà hay là chân thỏ?" Bánh bao chớp chớp ánh mắt, rất nghiêm túc hỏi co thỏ trong tay bé.

      Lúc ấy con thỏ nước mắt đều rơi, nó ăn đùi gà, cũng ăn chân thỏ, nó muốn ăn cây củ cải......

      Nó chỉ cần cây cải củ! ăn thịt! Lại càng ăn chân thỏ !

      Nhưng mà nhìn bánh bao đáng hỏi, bên cạnh ánh mắt Thiệu Tình trắc trắc, tựa hồ suy xét xuống tay từ nơi nào lột da nó, nó lập tức nằm yên giả chết, sau đó đáng thương hề hề dùng móng vuốt chỉ vào đùi gà.

      Dù thế nào, nó cũng thể ăn đồng loại phải ?

      Thiệu Tình liền đưa cho bánh bao hai đùi gà, bánh bao cầm cái, sau đó nhìn con thỏ buồn sầu, buông tay sợ con thỏ chạy trốn, buông tay bê lại có cách nào lấy cái khác cho con thỏ.

      Thiệu Tình bình tĩnh lấy cây dây mây mịn ra, vì đẹp, còn làm cho mặt dây may mở mấy đóa hoa màu trắng, sau đó dây cuốn lấy cổ con thỏ, liền giống như cái vòng cổ, đầu khác đầu quấn ở cổ tay bánh bao , lòng bánh bao lập tức tràn đầy vui mừng mà buông tay, tiếp nhận cái đùi gà bắt đầu đút cho con thỏ.

      Con thỏ bị đặt tên kêu Nha Nha kia tuyệt vọng nằm ở đất, cái bụng hướng lên trời, chịu đựng bánh bao đem đùi gà nhét vào miệng nó, nó răng cửa của nó sắc bén mà bén nhọn, thể thoải mái đem đùi gà cả xương cốt cùng nhau gặm nát, sau đó nuốt vào bụng.

      Lúc mới bắt đầu con thỏ cự tuyệt, bởi vì nó là con thỏ chủ nghĩa ăn chay, thích nhất thực vật là rau xanh, củ cải, miễn cưỡng có thể chấp nhận rau cải trắng, nhưng là đùi gà gì đó, có trong vòng thực đơn của nó.

      Thẳng đến nó bị bắt buộc ăn cái đùi gà, nó mới phát thế giới này có loại đồ ăn so với củ cải ngon hơn.

      Vì thế con thỏ này miệng chê nhưng thân thể lại thành gặm hết hai cái đùi gà, cái cánh, vài cái mông gà, sau đó chưa thèm nằm mặt đất lăn lộn.

      Đương nhiên đây tốt cho nó vì nó phải con thỏ bình thường, nếu con thỏ bình thường ăn nhiều thịt như vậy, khả năng tại tiêu chảy nửa cái mạng .

      Mà con thỏ biến dị, các phương diện thân thể đều có tiến hóa, tuy rằng bởi vì điểm xuất phát, nó nhất định đánh lại ngày địa hình động vật biến dị, nhưng mà chút thịt là chuyện .

      Đút cho con thỏ ăn no, bánh bao thực vui vẻ, nắm con thỏ bụng căng tròn chạy tới chạy lui khắp nơi, con thỏ vừa mới có chút cảm giác cuộc sống mỹ mãn, tức khắc bị kéo lăn nơi nơi, thiếu chút nữa dập rơi răng cửa.

      Chờ lúc bánh bao lôi con thỏ vòng trở về, con thỏ đáng thương kia muốn rơi lông rớt thực (đồ ăn), ngay cả Thiệu Tình nhìn thấy, đều có chút đành lòng.

      Đến giờ ngủ, bánh bao vứt bỏ Thiệu Tình cách vô tình, hai phải ôm con thỏ ngủ, Thiệu Tình lo lắng bánh bao bị con thỏ cắn, đành phải trắng đêm ở bên cạnh nhìn.

      Đợi cho bánh bao ngủ say, Thiệu Tình liền xách con thỏ từ trong lòng bánh bao ra, sau đó lấy ra viên tinh hạch tang thi cấp thấp nhất, đút cho con thỏ.

      Con thỏ vốn ngủ mơ mơ màng màng, liền cảm giác có cái gì trôi vào yết hầu nó, ngay tức khắc năng lượng trong cơ thể bùng nổ, nháy mắt làm cho thân hình nho của nó đều to lớn hơn vòng.

      Ngay sau đó da lông mềm mại chậm rãi mọc ra, cùng răng nanh ngắn lại ít nhưng lại càng thêm sắc bén, con thỏ có điểm ngốc, tại chỗ nhảy nhảy, bộ dáng thực xuẩn.

      Thiệu Tình sờ sờ đầu nó, thanh thản nhiên, lại làm cho người ta cảm thấy thực ôn nhu: "Ngoan ngoãn ở lại bên người con ta, về sau ta cho ngươi ngừng thăng cấp, dám chạy trốn, hoặc là làm cho con ta bị thương, ta khiến cho ngươi biến thành thịt đầu thỏ kho tàu."

      Con thỏ nghe hiểu tiếng người, cũng gây trở ngại nó lý giải ý tứ Thiệu Tình, lúc này liền sợ tới mức thân thể nằm yên, lộ ra bụng tuyết trắng , tỏ vẻ thần phục.

      Thiệu Tình sờ sờ cái bụng của nó, nếu phải bắt buộc nhổ răng nanh con thỏ, cắt móng vuốt sắc bén của nó, thậm chí con thỏ ngoan ngoãn nghe lời, cũng cho nó chút lợi ích.

      Ai làm cho con trai thích thôi.

      Hơn nữa nếu thuần dưỡng tốt, con thỏ này chừng còn có thể bảo hộ con trai , quả thực công đôi việc.

      Con thỏ ngốc, động vật khác biến dị đều là thân thể, càng ngày càng cường tráng, có nanh vuốt sắc bén, tốc độ tăng lên, còn có lực lượng so với trước kia tăng rất nhiều lần, chỉ có con thỏ này giống người thường, vị trí biến dị của nó là đại não.

      Giống như viễn tưởng chút, nó đem điểm sở hữu đều thêm vào trí tuệ.

      Cho nên con thỏ giống như gà này, đại khái là con thỏ thông minh nhất, con thỏ thông minh này rất nhanh liền lý giải ý tưởng Thiệu Tình, hơn nữa vui vẻ chịu đựng.

      Nó ở động vật biến dị lý là cái loại yếu nhất, có thể là tầng chót nhất của chuỗi thực ăn, tất cả động vật ăn thịt đều có thể ngụm gặm nó, còn bằng bị Thiệu Tình nuôi, lại an toàn lại có thể tăng lên thực lực.

      Nếu bánh bao có thể đối với nó ôn nhu chút, vậy rất tốt.

      Thiệu Tình đối với con thỏ phối hợp thực vừa lòng, đem con thỏ nhét vào trong lòng bánh bao , liền ngả đầu ngủ, Nhị Ngốc thực tự nhiên duỗi tay, đem Thiệu Tình ôm vào trong lòng.

      Loại thói quen này thực đáng sợ, tựa như lúc vừa mới bắt đầu, Thiệu Tình rất mâu thuẫn cho Nhị Ngốc ngủ cùng chăn với , trải qua thời gian dài Nhị Ngốc quấn mãi bỏ như vậy, tại cũng thành thói quen.

      Tuy rằng cũng thể cảm giác được ấm áp, Thiệu Tình vẫn lôi kéo chăn, đắp cho cùng Nhị Ngốc, mới ngủ.

      Kỳ ban đêm hơn nửa cho dù nhắm hai mắt, cũng ở trong trạng thái ý thức thanh tỉnh, đây là thân thể này mang đến, là chỗ tốt cũng là chỗ hỏng.

      Tuy rằng cũng cần nghỉ ngơi nhiều lắm, lại ở đêm dài nhớ lại rất nhiều chuyện, lúc trước nhớ lại nhiều nhất là cái tên cặn bã giả tình giả ý kia, còn có xe chạy như điên đâm bay thân thể trong nháy mắt.

      Thiệu Tình từng hận mọi người, những người ngang qua lạnh lùng vây xem, nhưng người vươn tay giúp đỡ , nếu lúc ấy có người chịu cứu , chừng và đứa trong bụng phải chết, bánh bao cũng biến thành cái dạng này, vĩnh viễn là thân thể trẻ con, chỉ số thông minh trẻ con, thể giống người bình thường ăn cơm, sinh hoạt giống người bình thường.

      Cho dù bề ngoài bé giống đứa trẻ bình thường nhưng có tim đập, ngay cả máu trong cơ thể rất thưa thớt đều là lạnh băng.

      Nếu phải bánh bao coi như 'Còn sống', Thiếu Tình tại khả năng hủy diệt thế giới.

      Đại khái trải qua những chuyện này làm cho trở nên cực đoan hơn so với người bình thường, ngoan tuyệt hơn so với người bình thường.

      tại, trong đêm dài lúc ngủ, nghĩ nhiều cũng là ngày thường cùng mọi người ở chỗ, ngày tháng ấm áp.

      Thiệu Tình thay đổi Nghiêm Hán Thanh bọn họ, Nghiêm Hán Thanh bọn họ cũng thay đổi Thiệu Tình.

      Nhị Ngốc vươn tay chân, đem Thiệu Tình gắt gao giam cầm vào trong ngực, Thiệu Tình thở dài tiếng, dung túng Nhị Ngốc.

      ......

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :