1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Độc mẹ quỷ bảo - Lâm Uyên Mộ Ngư- 184/278

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      [​IMG]
      Tên gốc: Mạt thế chi độc mẹ quỷ bảo
      Tác giả: Lâm Uyên Mộ Ngư
      Thể loại: mạt thế, Np
      Editor & Beta: kimanh1257​
      Số Chương: 5 quyển = 276 chương + Ngoại truyện

      Đời này, điều khiến cho Thiệu Tình hối hận chính là bị mù mới tên đàn ông cặn bã kia.

      từ bỏ hết thảy, đổi lấy lại là gần tới thời điểm sinh nở dung túng tình nhân đâm chết bên đường, may mà trời cao thương xót, trời giáng hồng vũ, mạt thế tiến đến, ở nhà xác sống lại, sinh hạ quỷ tử.

      Biến thành quái vật nửa người nửa tang thi, con trai cũng ra người ra quỷ, chỉ có thể dựa tinh hạch tang thi, dị năng nguyên của dị năng giả để sống, hết thảy nợ này, đều hướng đối cẩu nam nữ kia đòi lại!

      Đoạn ngắn :
      Thiệu Tình ôm con trai nhà mình, quay đầu lại, thân ảnh cứng đơ kia còn theo phía sau bọn họ, thấy Thiệu Tình quay đầu lại, đôi mắt xám xịt tựa hồ lên tia nhút nhát.
      Thiệu Tình thở dài tiếng, vươn tay đối với , với Thiệu Tình mà , thà rằng nhận tang thi làm đồng bạn, ít nhất tang thi thọc dao sau lưng .

      “Nếu muốn theo tôi, như vậy về sau liền nghe tôi.”

      Mang bàn tay tái nhợt cùng móng tay sắc bén màu đen lặng yên phóng tới lòng bàn tay Thiệu Tình.

      Đoạn ngắn hai:
      Nam nhân đem đống tinh hạch tang thi đưa tới trước mặt bánh bao : "Ta muốn theo đuổi mẹ cháu."

      Ngay sau đó có nam nhân khác lấy lòng đưa cho bánh bao đống dị năng nguyên: “ ngại về sau chú chăm sóc mẹ con cháu chứ?”

      đống đồ tốt trước mặt, bánh bao cắn móng tay hết sức khó xử, cậu muốn tất cả làm sao đây? Nhưng mẹ chỉ có aiiii......

      tiếng tang thi rống giận vang lên, mỗ nào đó quang quang đập vỡ tường, tiểu Tình khóc.

      Diễn đàn nâng cấp, bài mình đăng mất hết, giờ đăng lại từ đầu.

      Lịch đăng từ quyển 2 là 1 đến 3 chương/ tuần.
      Last edited: 22/8/21

    2. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 1: Thi biến

      “A Tình, cậu hoài thai đứa của ?” Mặc Lâm nhìn Thiệu Tình với ánh mắt có chút kinh ngạc, và Thiệu Tình cùng nhau lớn lên, ai so với hiểu tính cách của Thiệu Tình.

      cùng Thiệu Tình từ bị bỏ rơi, mặc dù có nhi viện thu lưu, nhưng nhi viện cũng có tốt như đại bộ phận mọi người tưởng tượng, trái ngược, ở nơi đó thập phần hắc ám, những người lão bà nơi đó thường xuyên đối với bọn đánh mắng, ăn đủ no là chuyện bình thường, chứ gì tới sinh hoạt bình thường, càng miễn bàn giữa những đứa trẻ lập lẫn nhau.

      Thiệu Tình chán ghét người vứt bỏ , bởi vậy, cũng dễ dàng muốn có được đứa con, sợ chính mình cũng có thể bảo vệ tốt tân sinh mệnh bé .

      Huống chi, Thiệu Tình giống như vậy, như thế nào có thể người đàn ông? Càng đến chịu vì sinh con?

      “Ân.” Thiệu Tình vuốt ve cái bụng nhô cao của mình, đáy mắt là ôn nhu có thể hoà tan núi băng, chưa từng nghĩ đến, có được đứa con cùng huyết mạch tương liên là chuyện hạnh phúc như vậy.

      vô số lần cầu nguyện đứa này sớm hạ sinh nhân thế, sau đó ảo tưởng tương lai, , con, còn có Lâm Kì Phàm nhà ba người, hạnh phúc như vậy.

      Mặc Lâm quấy ly cà phê, châm chước cách dùng từ của mình, sau lúc lâu, mới thấp giọng : “A Tình, cậu phải biết rằng, việc chúng ta làm này, sao có thể lui liền lui?”

      “Tôi vì bọn họ làm quá nhiều, bọn họ để cho tôi rời khỏi tổ chức là chuyện đáng vui mừng, nếu chịu...... Tiểu Lâm, cậu cảm thấy tôi là cái người nếu có chuẩn bị liền quyết định sao?” Thiệu Tình thanh lạnh lùng , từng là quân nhân, trí nhớ lại phá lệ xuất chúng, hơn nữa giác quan lĩnh hội xuất sắc, thân thể tố chất cao, bị điều vào đại đội đặc chủng, sau khi bị thương được xuất ngũ.

      Thiệu Tình bằng cấp tính là cao, lại có sở trường đặc biệt gì, sau khi xuất ngũ về lại thể chuyển nghề, vừa vặn Mặc Lâm là hacker kỹ thuật cao làm ở cái tổ chức kia, thấy thế liền đem Thiệu Tình cũng kéo vào.

      Tẩy tiền, buôn bán vũ khí, Thiệu Tình vì tổ chức cống hiến, tuyệt đối , điều duy nhất lo lắng, vẫn là tổ chức chịu buông tha , buông tha cấp dưới tài năng xuất chúng này.

      “A Tình cậu phải cẩn thận.” Mặc Lâm cắn cắn môi,“ tôi lập tức hồi tổng bộ, liên hệ tổ trưởng, có thể giúp cậu lần, là lần.”

      “Cám ơn.” Thiệu Tình chân thành , Mặc Lâm miệng đô chút, bất mãn :“Hai ta là quan hệ gì, cậu còn cám ơn? Khách khí cái lông a! Bất quá......” do dự chút, đưa cho Thiệu Tình mấy tấm ảnh chụp:“Tuy rằng cậu mang thai, thể quá xúc động, nhưng là...... Cậu vẫn là nên nhìn xem !”

      Thiệu Tình khẽ nhíu mày, tiếp nhận ảnh chụp, chỉ nhìn liếc cái, liền cứng lại, trong ảnh chụp nhân vật chính phải người khác, đúng là người của ―― Lâm Kì Phàm!

      Ước chừng hơn mười tấm ảnh, nữ chính đều là mỹ nữ tóc ngắn, diện mạo kiều tiếu, mấu chốt là quen mắt.

      từng ở di động Lâm Kì Phàm nhìn thấy ảnh của nữ nhân này, lúc ấy Lâm Kì Phàm đây là con của cấp , thời điểm xã giao gặp gỡ, liền hàn huyên nhiều vài câu, Thiệu Tình cũng nghĩ nhiều, ngược lại còn đau lòng Lâm Kì Phàm vì nghiệp luôn phải ra ngoài xã giao.

      Lâm Kì Phàm phải phú nhị đại gì, tốt nghiệp đại học cũng phải là trường đặc biệt tốt, muốn thành công phải nỗ lực trả giá tự nhiên càng nhiều, Thiệu Tình hoàn toàn nghĩ tới, Lâm Kì Phàm 'lối tắt'….

      Xem ảnh chụp hai người thân mật như vậy, Thiệu Tình có chút đau lòng, cái này gọi là con của cấp ?

      Mặc Lâm có chút lo lắng :“A Tình, cậu đừng quá khổ sở, vẫn hỏi ràng rồi sau.”

      “Ân.” Thiệu Tình rất nhanh bình tĩnh trở lại, sờ sờ bụng, còn có con, thể quá kích động, đối với đứa trẻ tốt.

      “Tôi trước, cậu bảo trọng.” Mặc Lâm nhắc tới bảo bảo, trong lòng cũng rất là khổ sở, nếu Thiệu Tình tìm được nam nhân thực lòng , như vậy cho dù Thiệu Tình vì nam nhân này buông tha tất cả, rời khỏi tổ chức, Mặc Lâm cũng thực vui vẻ cho Thiệu Tình có chốn về tốt, chính là giờ……

      đường chậm chút.” Thiệu Tình miễn cưỡng tiếng, sau đó nhìn theo Mặc Lâm rời , sau khi ngồi lại lâu, tự lật lần lại lần xem ảnh chụp.

      cùng Lâm Kì Phàm nhau giống như câu chuyện cổ tích, Lâm Kì Phàm cứu bị thương, sau đó Thiệu Tình bị Lâm Kì Phàm cẩn thận ôn nhu đả động, rơi vào bể tình, kết hôn, chuyện theo lý thường phải là như vậy.

      Chính là giờ, những chuyện cũ đó, giống như thành truyện cười.

      Thiệu Tình vẫn ngồi chỗ thuyết phục chính mình bình tĩnh, mới chậm rãi đứng dậy, đỡ bụng rồi ra ngoài, vô luận như thế nào, đứa là quan trọng nhất, cũng sắp đến ngày sinh, dù có chuyện gì, cũng chờ đứa sinh ra rồi về sau lại .

      Thiệu Tình gọi xe taxi, chuẩn bị bệnh viện kiểm tra lại lần, xe taxi còn chưa tới trước mặt , thanh chói tai từ phía sau vang lên, Thiệu Tình muốn tránh, nhưng mà nay thân mình cồng kềnh, làm sao tránh thoát được chiếc xe phía sau phi nhanh tới?

      Trong nháy mắt bị đâm bay, Thiệu Tình miễn cưỡng bảo vệ bụng, con của , !

      Trong nháy mắt rơi xuống đất kia, Thiệu Tình nhìn thấy ràng, ngồi ghế điều khiển cười thiên chân vô tà, khuôn mặt kia còn ở trong những tấm ảnh kia a.

      Thiệu Tình gắt gao trừng mắt nhìn , lại chỉ có thể nhìn theo chạy như bay mà , trong bụng đau đớn giống như sóng cuộn, dồn dập đánh tới, há mồm, thanh lại mỏng manh bé giống muỗi kêu: “Cứu...... con của tôi...... Cứu......”

      Trong mắt những người qua đều thương xót, nhưng ai vì dừng lại bước chân, ngược lại giống như sợ dính lấy phiền toái, bước nhanh rời .

      Thiệu Tình hận, hận Lâm Kì Phàm, hận kia, thậm chí hận lòng người vô tình, chết sao cả, nhưng mà con của ...... còn chưa có xem qua thế giới này cái a......

      Trước mắt Thiệu Tình càng ngày càng mơ hồ, cảm giác được ràng máu của bản thân từ đùi ngừng chảy xuống, đột nhiên, giọt vào hốc mắt của , lan ra mảnh màu đỏ, bên tai là trận kinh hô.

      “Nha, mưa này là màu đỏ a!”

      "Trước nay tôi còn chưa thấy qua mưa màu đỏ đâu a!”

      Là ông trời, cũng vì mà khóc ra máu sao? Thiệu Tình chậm rãi nhắm mắt lại, nếu có kiếp sau, nhất định phải giết chết đôi cẩu nam nữ kia!

      ……

      tầng phụ bệnh viện thường thường là nhà xác, các kiện kỳ quái, phần lớn cùng nhà xác có quan hệ, đại khái là vì nơi này quá u, hơn nữa có quan hệ với thi thể .

      “Quá thảm, thi hai mệnh a!”

      “Người gây họa bắt được sao?”

      “Ai biết được, ngươi nhìn, thi thể cũng chưa có người tới nhận đâu……”

      Thanh càng lúc càng xa, nghe vào tai Thiệu Tình tựa như bị gió thổi qua, nỗ lực mở mắt, trước mắt lại mảnh huyết sắc, Thiệu Tình nhớ , chết mới đúng.

      Vụ tai nạn xe cộ kia, con của …… Đúng rồi! Con của ! Thiệu Tình vươn tay cứng ngắc, vuốt vụn băng, muốn sờ bụng mình, bụng cao cao phồng lên kia của , lại tự mình động.

      Nơi này cố lấy khối, nơi đó cố lấy khối, giống như là có thứ gì ở trong bụng đẩy tới đẩy , Thiệu Tình kịp suy xét vì sao chết, lòng tràn đầy đều là vui mừng, có phải con của còn sống hay ?

      Thiệu Tình xốc quần áo lên, chỉ thấy cái bụng tròn vo màu than chì ra, cái bụng ngừng mấp máy, nhất định là đứa bé, nhất định là con của !

      Thiệu Tình muốn khóc, lại có nước mắt rơi xuống, có chút hoảng, nên làm gì để em bé ra đây? Con a, ở trong gian tối đen hẹp kia, nhất định rất sợ hãi đâu!

      Thiệu Tình bên vuốt bụng, bên nghĩ.

      Lúc này mới phát , móng tay mình biến dài, màu sắc cũng biến thành màu xanh đen, vừa thấy liền biết rất sắc bén.

      Thiệu Tình mặt biểu tình nhìn thoáng qua móng tay mình, đột nhiên duỗi tay ở bụng mình cắt cái, da mỏng của bụng quả nhiên bị cắt mở lỗ hổng, lại thấy có máu chảy ra, ngược lại có cánh tay trắng trẻo mập mạp, từ vết cắt kia duỗi ra.

      “Con của mẹ……” Thiệu Tình thập phần kinh hỉ, mắt trông mong nhìn cái tay tách bụng ra, đứa trẻ bụ bẫm gian nan từ trong bụng bò ra.

      Đứa trẻ chút đều nhăn dúm giống trẻ con mới sinh, ngược lại trắng trắng, khuôn mặt lộ ra hồng nhạt, trừ bỏ con mắt có tròng trắng đen tựa như hắc động, hoàn toàn liền giống như trẻ con bình thường .

      Bé nghiêng đầu, trong mắt là ảnh ngược bộ dáng chật vật của Thiệu Tình, cắn cắn tay của mình liền hướng về phía Thiệu Tình hô câu: “ Mẹ mẹ!”

      “Bảo bảo, bảo bảo của mẹ!” Thiệu Tình ôm chặt bánh bao , hoàn toàn có phát , vết cắt bụng mình chậm rãi khép lại.

      vội vàng hôn khuôn mặt bánh bao , cái loại vui sướng mất mà tìm được lại này, tuyệt vọng sau là tương lai tốt đẹp, thiếu chút nữa làm điên mất.

      Bánh bao cũng thực ngoan ôm lấy cổ mẹ mình, mông ở lòng bàn tay Thiệu Tình vặn a vặn, mẹ hôn bé ngứa nga!

      Hôn xong bánh bao rồi, bình phục tâm tình, Thiệu Tình mới phát , bụng đừng vết cắt, mà vết sẹo liền đều cái.

      Tuyệt đối thích hợp, chẳng lẽ tại là quỷ? Hay là thi biến?

      “Phương diện này từ từ tìm hiểu, bảo bảo đừng có gấp, mẹ liền mang con ra ngoài.” Thiệu Tình áp xuống nghi hoặc trong lòng, dùng sức đẩy, liền đẩy chỗ nằm ra, chờ ôm bảo bảo ra mới phát , là nằm ở tủ đông thi thể.

      quả nhiên chết, vô luận là bởi vì cái gì, tại còn đứng ở chỗ này, còn hô hấp, còn có thể ôm bảo bảo của , đây hết thảy, đều phải cảm tạ trời cao.

      Nhất định là trời cao cũng thương xót , mới làm lại về với thế gian lạnh băng này, làm có cơ hội báo thù!

      “ Mẹ, bảo bảo đói bụng……” Bánh bao bẹp miệng, đáng thương hề hề nhìn Thiệu Tình, đau lòng bảo bảo Thiệu Tình lập tức bị manh hóa, lại hôn khuôn mặt non nớt của bánh bao : “Bảo bảo ngoan, chờ chúng ta ra ngoài, liền có đồ ăn.”

      Cũng biết, tại tình huống thân thể , có thể có sữa hay , nếu là , đúng phiền toái rất nhiều đây.

      Lúc rời khỏi nhà xác, Thiệu Tình lại phát , sức lực của biến đại nhiều, thân thể cũng uyển chuyển nhàng nhiều, biến hóa này đó, đột nhiên đều tới, lúc này nếu mà có cái gương tốt rồi, còn có thể nhìn xem bề ngoài của mình tại có biến hóa gì hay .

      Chờ đến khi Thiệu Tình tới tầng mới phát , chỉ là mình , thế giới này, trong nháy mắt nhắm mắt lại kia, liền hoàn toàn thay đổi, long trời lở đất!
      Last edited: 10/8/20
      Tiểu Ly 1111, sweet mandy1900 thích bài này.

    3. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 2: Mạt Thế

      Cửa thang máy vừa mở ra, bộ móng vuốt khô gầy màu xanh đen từ bên ngoài duỗi vào, móng tay dài còn dính máu thịt, ngay sau đó là nửa cái đầu , vì sao nửa, bởi vì cái đầu kia biết bị vật gì gọt bỏ khối, từ chỗ hổng còn có thể nhìn thấy óc màu đen mấp máy ở bên trong.

      Thiệu Tình hoảng sợ, theo bản năng đánh quyền đè vào cái đầu, sau đó liền nhìn cái đầu bị khuyết kia giống như quả táo chín, bẹp rơi xuống đất.

      Sức lực của ... lớn...

      rảnh kinh dị với cái này, Thiệu Tình nhìn về phía hành lang, máu đen đầy đất, thịt nát còn có phần còn lại của chân tay bị cụt, còn có ít thi thể trọn vẹn, giống như là bị dã thú cắn xé.

      Nếu những tình cảnh trước đó làm cho Thiệu Tình kinh dị, như vậy các thứ đồ khác khiến kinh sợ, ngoại trừ thi thể đầy đất, còn có thứ đồ còn hoạt động, đám mặt đầy thịt thối, tứ chi cứng ngắc du đãng ở hành lang, chúng nó có cái mặc quần áo bệnh nhân, có cái mặc quần áo bác sĩ, thực ràng, lúc còn sống đều là bệnh nhân cùng bác sĩ của bệnh viện.

      Đây là ...Tận thế?

      Thiệu Tình đột nhiên nhớ tới trước khi chết nhìn thấy trận mưa máu, đại khái phải ông trời khóc vì thương xót , mà ông trời trừng phạt thế gian này.

      Thiệu Tình ôm chặt con trong ngực, tay đập nát hộp chữa cháy, từ bên trong cầm bình chữa cháy ra, cầm như cây búa, thời khắc phòng bị đám quái vật.

      “ Bảo bảo đừng sợ.” giọng an ủi bánh bao , Thiệu Tình phát , những tang thi đó có thèm khát máu thịt, nhìn thấy người sống liền nhào tới cắn xé, mà nên du đãng như thế nào du đãng như thế vậy, tựa như tồn tại, hoặc là…… Giống như là đồng loại của chúng.

      Thiệu Tình sờ sờ ngực của mình, cảm nhận được trái tim đập, cười khổ, cũng phải người sống….. chừng, tại cũng quái dị giống chúng nó.

      quản rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Thiệu Tình ôm bánh bao ra ngoài, muốn nhìn xem, rốt cuộc là chỉ có bệnh viện này, hay là toàn bộ thế giới đều như vậy.

      Bánh bao ghé vào đầu vai của Thiệu Tình, tròng mắt chuyển động quay tròn, cũng sợ hãi chút nào, hai mẹ con rất nhanh liền đến cửa bệnh viện.

      Giống như Thiệu Tình đoán trước, thế giới bên ngoài, cũng bị tang thi chiếm cứ, xem ra, là tận thế rồi.

      “Bảo bảo sợ sao?” Thiệu Tình nhàng vuốt ve lưng con, mới phát , con trai mình còn chưa có quần áo, bánh bao ngoan ngoãn hôn Thiệu Tình cái, giọng ngây thơ :“Có mẹ, sợ!”

      Trong lòng Thiệu Tình ê ẩm, mang theo con tìm cửa hàng bán quần áo, chọn nhiều quần áo trẻ con, mặc vào cho con, nhưng mà quần áo quá nhiều, căn bản Thiệu Tình cầm hết được, nếu có cái túi hoặc cái gì đó đựng được tốt rồi, Thiệu Tình nghĩ quần áo trong tay đột nhiên biến mất, sửng sốt, vừa mừng vừa sợ, chẳng lẽ cũng giống như trong ít tiểu thuyết, gian?

      Thiệu Tình nhắm mắt lại, ý muốn cảm nhận cái gọi là gian có tồn tại hay , sau đó được 'Xem' được cái gian, nhưng nó chỉ lớn khoảng 10 m² như vậy, đống quần áo chiếm hết nửa gian rồi .

      Tuy rằng có cái loại gian rộng lớn vô ngần giống trong tiểu thuyết, có thể trồng ra các loại thực vật và có thể dẫn người vào gian, nhưng mà tốt xấu có thể đựng chút vật dụng hàng ngày, Thiệu Tình cũng coi như vừa lòng.

      thu lại ít quần áo của mình, cùng ít đồ ăn, còn có sữa bột, mới mang theo con rời .

      “ Mẹ, chúng ta đâu ?” Bánh bao chớp chớp mắt to lấp lánh, hỏi.

      Thiệu Tình nhìn thoáng qua gương, bên trong tuy sắc mặt tái nhợt, nhưng cũng có tang thi hóa, chỉ cần bị người tiếp xúc thân mật, chắc bị phát khác biệt của , mới yên lòng : “Chúng ta thủ đô!”

      Thành phố Z là thủ đô, tuy dân cư nhiều, nhưng quan trọng là người lãnh đạo cùng quân đội đều ở đó, dù là mạt thế, tin tưởng ở đó cũng là nơi có trật tự nhất.

      Thiệu Tình cần nuôi con , đến đó, hẳn là tốt hơn chút.

      Vị trí của bọn họ tại ở là thành phố S, tuy rằng thành phố S cách thủ đô cũng phải rất xa, nhưng mà dưới tình huống có máy bay, tàu hoả muốn thủ đô, vẫn phiền toái.

      May mắn chính là Thiệu Tình cần lo lắng tang thi đánh lén, chuyện này khiến hành trình của an toàn hơn rất nhiều.

      Nhưng mà được bao lâu, Thiệu Tình mắt liền trợn tròn, vừa mới bắt đầu, chính là ngẫu nhiên nghe được thanh lỗ rất , cũng nghĩ nhiều, mãi đến khi phát thanh lỗ là từ trong lòng mình truyền đến, sửng sốt, hỏi:“Bảo bảo đói bụng?”

      Mặt bánh bao có chút hồng, giọng :“ phải rất đói bụng đâu, mẹ.” Sau đó bụng bé cho bé mặt mũi mà vang lên tiếng.

      xin lỗi con, là mẹ chú ý...” Thiệu Tình chạy nhanh tìm ngôi nhà dân, tìm kiếm nước ấm, pha sữa bột cho con uống, nhưng bánh bao miễn cưỡng uống ngụm, liền phun ra, ở trong lòng Thiệu Tình lăn lộn: “ Mẹ, đau bụng… Đau quá… ”

      “Bảo bảo… ” Thiệu Tình gấp đến độ mắt đều đỏ, tại sao có thể như vậy?

      Bánh bao đau đến phát khóc, lại bởi vì vấn đề thể chất, nước mắt chảy ra, đến khi bé đem sữa còn trong bụng nôn hết ra, mới tốt hơn chút.

      Thiệu Tình đau lòng chịu được, vẻ mặt đầy tự trách:“Bảo bảo…Bảo bảo...Là mẹ tốt… ”

      “ Mẹ đừng khóc.” Bánh bao săn sóc hôn hôn Thiệu Tình, cái này Thiệu Tình cũng biết, con trai của giống người bình thường, thể nuôi dưỡng như những đứa trẻ bình thường khác.

      Nhưng con đói bụng, làm sao có thể nghĩ biện pháp đây?

      Thiệu Tình lại tìm chút thịt để cho con trai ăn, nhưng bé ăn miếng lại phun ra, phun làm cho tâm Thiệu Tình đều thấy run rẩy, nếu có thể, thậm chí có thể đem thịt của mình cho con ăn.

      “Làm sao bây giờ… ” Từ trước đến nay luôn là người phụ nữ cứng cỏi, Thiệu Tình gấp đến độ muốn khóc, bảo bảo của , tâm can của , đều là tại đôi cẩu nam nữ kia! Làm hại cùng Bảo bảo ra người ra quỷ...

      “ Mẹ nghĩ cách.” Thiệu Tình bỏ những ân oán đó qua bên, bế con lên, muốn tìm vài tang thi để quan sát chút, Thiệu Tình cảm thấy, thể chất bánh bao chắc là cùng với tang thi có chút tương tự.

      Chỉ là còn chưa có bắt thấy tang thi, liền nghe được bên ngoài có tiếng súng vang lên, Thiệu Tình híp híp mắt, từ cửa sổ nhìn xuống xem, ở dưới tầng chiếc Hummer chạy qua, trong xe ngồi vài người, trong đó người duỗi tay ra, liền xuất ra đoàn hỏa diễm, đem vài tang thi đuổi theo xe thiêu chết.

      Có lẽ, cũng cần chiếc xe.

      Thiệu Tình nghĩ, liền nhìn thấy có người trong xe vẫy tay về phía : “Là người sống sót sao?”

      Thiệu Tình nghĩ nghĩ, đáp:“Đúng, các người là tới cứu chúng tôi sao?”

      “Đúng vậy, chúng tôi tới cứu người.” Xe dừng ở dưới tầng, có năm người xuống, rất nhanh liền lên tầng, Thiệu Tình mở cửa cho bọn họ, người đầu tiên tiến vào là người đàn ông trung niên, tướng mạo đàng hoàng, nhưng ánh mắt lại đứng đắn, nhìn quét vòng, lúc ánh mắt dừng người Thiệu Tình, có chút kinh diễm:“ Chỉ có thôi sao?”

      “Đúng vậy.” Thiệu Tình sắc mặt tái nhợt, bộ dáng cực kỳ giống bị chấn kinh: “Bên ngoài xảy ra chuyện gì, làm sao có thể… Tại sao có thể như vậy… ”

      đừng sợ, vài người chúng tôi đều là dị năng giả, có thể bảo vệ , ngoại thành có thành lập căn cứ, đến nơi đó tốt rồi.” Người nọ vừa , bên ý bảo người phía sau đóng cửa.

      thanh niên nhuộm tóc vàng hắc hắc cười gian :“Lão đại, cũng đừng giả đứng đắn, dù sao là mạt thế, mau vui vẻ phen trước, vài em đều chờ đây, chúng ta lâu có chạm vào phụ nữ.”
      Last edited: 10/8/20
      Tiểu Ly 1111, sweet mandy1900 thích bài này.

    4. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 3: Phản sát

      Thiệu Tình yên lặng tính kế, tổng cộng năm người, lấy thân thủ của , giải quyết năm người là vấn đề, nhưng mà tại còn ôm con, hơn nữa năm người kia giống như còn có dị năng, vấn đề tới rồi.

      Nên làm cái gì bây giờ đây? Thiệu Tình suy tư tinh tế, cái tên trung niên cầm đầu có diện mạo giả đứng đắn kia có chút gấp chờ nổi nuốt nước miếng.

      Đôi mắt Thiệu Tình nhíu lại, tính kế trong đầu, cúi đầu, làm ra vẻ nhu nhược :“ Tôi lẻ loi mình, chồng tôi sớm chết, lại có nơi dựa vào a.” xong dùng loại bộ dáng ỷ lại, ánh mắt khát vọng nhìn về phía người đàn ông trung niên kia :“Nay lại là tận thế, hai mẹ con chúng tôi, cũng muốn có chỗ dựa vào......”

      Người đàn ông trung niên vẻ mặt mừng rỡ, nếu mạnh mẽ chiếm đoạt cũng có phen tư vị khác, nhưng mà người phụ nữ này lại có dung mạo xuất sắc như vậy, nếu chủ động nằm ở dưới thân tư vị khẳng định càng tốt a!

      gấp chờ nổi muốn đoạt đứa trong lòng Thiệu Tình, đưa cho người khác giữ, hoặc là ném tới sô pha, Thiệu Tình lại lùi bước:“Đây là đứa con duy nhất của tôi......”

      Nam nhân lập tức hiểu ý, vội vàng :“ đừng lo lắng, con của chính là con của tôi, tôi lệnh cho em tôi chiếu cố chút.”

      Tên thanh niên tóc vàng ở bên lập tức :“Đây là cháu của tôi a! Đến! Để cho chú ôm cái.”

      Thiệu Tình vỗ vỗ mông bánh bao , giọng ôn nhu, lại lộ ra cỗ hàn ý: “Cục cưng đừng sợ, mẹ rất nhanh liền ra, rất nhanh......”

      Bánh bao nhu thuận để tên thanh niên ôm lấy, chớp chớp ánh mắt:“ Mẹ yên tâm, con thực ngoan a.”

      Thiệu Tình mặc kệ tên đàn ông trung niên kéo vào phòng trong, cửa phòng vừa đóng cửa, ánh mắt Thiệu Tình liền híp lại, ánh mắt của dừng ở cổ họng của , cái ót, ngực, hạ , ngừng suy tư như thế nào có thể kích trí mạng.

      Tên đàn ông trung niên có chút gấp gáp lên muốn cởi quần áo của Thiệu Tình, Thiệu Tình vỗ vào tay , giống như hờn dỗi :“Gấp cái gì a? Chúng ta có rất nhiều thời gian a.”

      “Đúng.....đúng......”Trong mắt tên đàn ông trung niên đều là dâm quang, trước kia chỉ là nhân viên tri thức bình thường, làm sao có thể gặp qua người có mỹ mạo phong tình vạn chủng như Thiệu Tình?

      Thiệu Tình chậm rãi đưa tay đến cổ áo , móng tay mang theo loại cảm giác ái muội nhàng vuốt lên yết hầu lên khuôn mặt của tên đàn ông kia, sau đó ngón tay lại theo từ mặt từ từ trượt xuống yết hầu, cầm cúc áo.

      Ngay tại thời điểm người đàn ông kia hô hấp dồn dập, Thiệu Tình lại dán lên, ánh mắt sâu thẳm mang theo dụ hoặc, tay khác của xoa ngực , ngay tại lúc cơ thể chậm rãi lơi lỏng, có gì báo trước, Thiệu Tình năm ngón tay khép lại, nhanh chóng mà dứt khoát cắm vào trong ngực , tay kia ở trong nháy mắt, bóp nát xương cổ của .

      Người đàn ông kia đến chết hai mắt đều trợn tròn, ý định kêu lên gọi đồng bọn của mình, lại bởi vì xương cổ vỡ nát, chỉ có thể phát ra tiếng phốc phốc rất , máu ấm từ khóe miệng ào ạt chảy xuống dưới, mang theo loại mùi tanh khó ngửi, giống rỉ sắt.

      Thiệu Tình lại chậm rãi nuốt chút nước miếng, phát , hai mắt của mình từ màu đen thâm thúy, chậm rãi biến ảo, tầng đỏ sậm bao trùm đồng tử .

      Là...... hương vị máu tươi, quen thuộc mà xa lạ, vì cái gì muốn lên, ngụm cắn xuống cổ , uống cạn máu đây?

      Thiệu Tình giống như bị mê hoặc, chậm rãi cúi đầu, nhìn tay mình bên trong thi thể, nhưng rất nhanh, liền thanh tỉnh, sắc mặt thay đổi.

      là người! phải là quái vật ăn thịt người thịt uống máu người! thể...... thể! Thiệu Tình theo phản xạ ném thi thể ra, thi thể rơi xuống đất, phát ra tiếng phịch.

      Bế đứa trẻ tên thanh niên tóc vàng cười nhạo tiếng:“Lão đại như thế nào gấp như vậy? Nghe chút nghe chút, đừng làm đau tiểu quả phụ người ta a......”

      Vài người khác cũng cười vang lên, lại sôi nổi tiếp truyện cười, nhưng mà lại qua thời gian rất lâu, người đàn ông trung niên vẫn ra.

      “Lão đại cũng lâu quá a?” Tóc vàng cười , thanh niên khác :“ thích hợp, kia cũng thể chút thanh đều có a?”

      “ Tôi nhìn xem.” người mặc áo màu đen xung phong nhận việc, những người khác cười :“Thấy được thứ nên xem cũng đừng chịu nổi a.”

      Người mặc áo đen khoát tay, liền qua, đẩy cửa ra, phát người đàn ông trung niên mặt ghé giường, vẫn nhúc nhích, cũng có thấy bóng dáng Thiệu Tình đâu.

      “Lão đại?” người mặc áo đen bên kêu, bên tiến lên, còn chưa kịp lên động vào người người đàn ông trung niên kia, liền nhạy bén phát , khăn trải giường bị nhiễm hồng khối to!

      Sau đầu truyền đến thanh phá đến, theo bản năng sử dụng dị năng của chính mình.

      là dị năng giả hệ cường hóa, có thể làm cho thân thể trở nên cứng rắn, chống cự công kích, nhưng mà khiến nghĩ đến đó là dị năng mà kiêu ngạo cũng có lúc trở lên mất tác dụng, móng tay Thiệu Tình tựa như cắm vào đậu hủ cắm vào cái ót của , dễ như trở bàn tay phá nát xương đầu và óc .

      Bùm, người mặc áo đen kia chết nhắm mắt cũng ghé vào cùng chỗ, người bên ngoài rốt cục cũng có cảm giác đúng, ba người còn sót lại cảnh giác cao lên, tên tóc vàng trong tay xuất thêm hỏa cầu , :“Mọi người cẩn thận, thích hợp!”

      Ba người, người lấy súng, người căng cơ bắp người, người ôm đứa , chậm rãi đến gần phòng trong.

      Đúng lúc này, phòng trong bay ra bóng người, kẻ có cơ bắp theo bản năng đánh ra quyền, đem người nọ đâm xuyên như cái gối, kết quả lại phát người treo tay , là thi thể của người mặc áo đen.

      Nhưng mà, hạ liền gặp công kích, đau nhức truyền đến trong nháy mắt, móng tay dài tựa như lưỡi dao sắc bén, chặt đứt yết hầu của , máu phun trào mà ra.

      “Ngươi đừng nhúc nhích! Con ngươi ở trong ta......” Tên tóc vàng vừa muốn uy hiếp Thiệu Tình, lại cảm giác được, dị năng của từ trong tay ôm bánh bao kia, ngừng bị rút cạn.

      Lúc này mới phát , bánh bao kia có đôi mắt đen như hắc động, có tròng trắng, đen nhánh, thập phần đáng sợ.

      Đây là ý niệm trong đầu cuối cùng của , Thiệu Tình cùng người cuối cùng nọ thấy cảnh như vậy, bộ mặt tên tóc vàng dại ra, ôm bánh bao , rất nhanh, cả người trở nên khô quắt, lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ biến thành bộ da bọc xương.

      Cuối cùng người nọ thét chói tai tiếng bắn ba phát về phía bánh bao , Thiệu Tình biến sắc, rảnh lo giết , ôm chặt bánh bao , nhảy về phía trước, tránh viên đạn, sau đó nhấc bàn trà đá cẩm thạch lên, trực tiếp đem đập vào người cuối cùng kia khiến đầu rơi máu chảy, Thiệu Tình dễ dàng đem mạng sống của chấm dứt.

      Năm người, đảo mắt liền biến thành năm cổ thi thể.

      Thiệu Tình đặt mông ngồi ở xuống, đôi mắt đỏ đậm phảng phất như muốn chảy ra máu, bánh bao lại xoa xoa bụng, chỉ chỉ phía thi thể :“ Mẹ...... con đói...... Muốn ăn......”
      Tiểu Ly 1111, sweet mandy1900 thích bài này.

    5. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 4: Săn thực giả

      Sắc mặt Thiệu Tình thay đổi, trong nháy mắt trở nên tái nhợt có huyết sắc, hy vọng con mình là quái vật ăn thịt người, trong nháy mắt kia muốn khóc, từng vô cùng chờ mong đứa sinh ra, nhưng mà bảo bảo được sinh ra cùng giống nhau cũng hoàn toàn giống nhau, có người nhà làm bạn, ở trong nhà xác tự tay đào con mình ra.

      Nhưng cho dù bảo bảo của cùng người khác giống nhau, Thiệu Tình cũng hy vọng bảo bảo có thể vui sướng lớn lên, mà phải trở thành quái vật.

      Ngay tại thời điểm Thiệu Tình tự suy nghĩ bay tán loạn, đôi mắt bánh bao muốn ướt sũng nhìn chằm chằm đầu thi thể, bé còn có cách nào biểu đạt ràng ý muốn của mình, chính là tay chỉ vào:“Bên trong...... thơm......”

      Thiệu Tình biết nên làm cái gì bây giờ, nhưng mà như thế nào cũng là người sát phạt quả quyết, rất nhanh liền tỉnh táo lại, được sống lại là trời cao cảm thương , cho từ trong địa ngục bò ra để báo thù, tại người để ý chỉ có mình bảo bảo, vì sao phải để ý bảo bảo trở thành quái vật ăn thịt người?

      Chẳng lẽ tại mẹ con vẫn là người bình thường sao?

      Thiệu Tình nhìn móng tay dài màu đen tay thon dài của mình, ánh sáng trong mắt càng ngày càng lạnh như băng, giọng trầm lại ôn nhu hỏi:"Bảo bảo, con muốn ăn cái gì?”

      Bánh bao có chút nóng nảy, ngừng khoa tay múa chân:“Bên trong...... Bên trong......”

      Thiệu Tình nhìn chỗ bánh bao ăn chỉ, vươn móng tay thon dài ra, từ vị trí mềm phía dưới sọ thi thể cắm vào, móng tay cắm xuống tiến vào, liền đụng phải vật gì đó cứng rắn, Thiệu Tình linh quang chợt lóe, liền đem vật kia đào ra.

      Nằm giữa máu tươi chảy đầm đìa là viên tinh hạch màu đỏ, thoạt nhìn chỉ có lớn bằng cái móng tay, nhưng sáng bóng, rất là đẹp.

      Bánh bao ánh mắt đều sáng:“ Mẹ, ăn...... Muốn ăn!”

      Xác định thứ con trai thích ăn phải là thịt người, mà là thứ tinh hạch này, Thiệu Tình thở ra hơi nhõm, tuy rằng cho dù con trai muốn ăn thịt người, cũng có thể cứng rắn quyết tâm vì con săn thịt nhân loại, nhưng mà nó chung trong lòng vẫn có gút mắc, nay phát thứ con thích ăn phải là như suy nghĩ, trong lòng cũng thả lỏng ít.

      Lo lắng tinh hạch dính huyết nhục và óc con trai ăn tiêu chảy, Thiệu Tình dùng nước trong rửa lại nhiều lần, mới đưa cho bánh bao .

      Chờ bánh bao đem tinh hạch kia nắm vào trong tay, Thiệu Tình mới tiếp tục tìm kiếm tinh hạch trong đầu những thi thể còn lại, phát , phải trong đầu mọi người đều có tinh hạch, tinh hạch màu sắc cũng khác nhau.

      đánh giá, người có dị năng trong óc mới có tinh hạch, người dị năng mạnh tinh hạch càng lớn hơn chút, ngược lại dị năng yếu tinh hạch liền hơn, màu sắc của tinh hạch cũng khác nhau, tỷ như mới vừa rồi tinh hạch màu đỏ, chủ nhân của nó chính là cái người dùng hỏa cầu kia.

      Bánh bao ăn hai khối tinh hạch liền no, nằm trong lòng Thiệu Tình làm nũng, còn dư khối tinh hạch được Thiệu Tình bỏ vào gian, dự trữ lương thực cho con.

      Bánh bao lại thúc giục Thiệu Tình:“ Mẹ cũng ăn!”

      Thiệu Tình sửng sốt, cũng có thể ăn cái này? Mới vừa rồi con trai "Ăn" tinh hạch, kỳ là nắm ở trong lòng bàn tay hấp thu, Thiệu Tình vốn nghĩ động tới thức ăn của con, nhưng có dự cảm, nếu có thể hấp thu tinh hạch, đối với tăng thực lực của có lợi ít, thực lực tăng lên, càng có khả năng săn thực càng nhiều dị năng giả cho con.

      Thiệu Tình nắm tinh hạch màu xanh lá kia, nhắm mắt lại cảm thụ, rất nhanh liền phát , tinh hạch bên trong có ánh sáng xanh mỏng manh nhảy lên, mau chóng từ tay tiến vào trong cơ thể của .

      Thiệu Tình có phát , màu đỏ sậm trong mắt chậm rãi rút , chỉ cảm thấy táo bạo ở trong đáy lòng giảm bớt, rất nhanh, khối tinh hạch kia liền biến thành đống bột phấn màu xám, gió thổi qua liền bay .

      Thiệu Tình nắm tay, quả nhiên cảm thấy thân thể càng có lực.

      quản mấy cái thi thể đất kia, Thiệu Tình ôm con xuống tầng, chiếc xe hummer ( xe việt dã) của những người kia còn ở dưới tầng, điều này cho Thiệu Tình cùng bánh bao thay đổi công cụ bộ.

      Dù sao dựa vào bộ nếu muốn rời thành thị này địa phương khác, chắc chắn mệt cũng chưa kịp mệt mỏi chết, Thiệu Tình lên xe, nhìn nhìn đồng hồ xăng, trong xe nhiên liệu còn nhiều lắm, phía sau còn để mấy cái thùng , đại khái là mấy người kia chuẩn bị thời điểm quay về trạm xăng dầu lấy chút nhiên liệu.

      Đối với người bình thường mà , vào thành thị tang thi du đãng là cửu tử nhất sinh, ngược lại đối với Thiệu Tình quả thực rất thoải mái, lập tức mang theo bánh bao trạm xăng dầu, đổ đầy bình nhiên liệu, đem mấy thùng rỗng cũng đổ đầy nhiên liệu, mới chuẩn bị rời .

      Nhưng mà vừa mới chuẩn bị lên xe, chợt nghe thấy góc có thanh đánh xé, Thiệu Tình ngẩng đầu nhìn, cư nhiên là vài tang thi đánh nhau thành đoàn.

      còn chưa bao giờ gặp qua tang thi nội đấu đâu, chẳng lẽ tang thi cũng vồ tang thi?

      Phát có chút đúng Thiệu Tình có lên xe, mà là đứng ở bên quan sát, Thiệu Tình phát , thoạt nhìn đánh thành đoàn kỳ cái tang thi trong đó ngừng giết chết những tang thi khác.

      mặt đất nằm vài cái đầu tang thi bị bẻ gãy, cuối cùng mấy tang thi kia đều bị tang thi này giết chết, cái tang thi kia liền bắt đầu ngừng đào đầu tang thi khác.

      Chẳng lẽ trong óc tang thi cũng có tinh hạch? Thiệu Tình nhanh chóng cảm thấy hứng thú, có ý đồ tới gần, sau đó liền thấy tang thi kỳ quái kia nhanh chóng quay đầu lại, đôi mắt đen nhánh dùng loại ánh mắt cảnh giác nhìn Thiệu Tình.

      Thiệu Tình lúc này mới phát , tang thi này cùng với tang thi khác giống nhau, mặt cùng với tang thi bình thường giống, có những miếng thịt thối, có tổn hại, tuy rằng bẩn, nhưng mà nhìn kỹ liền phát , trừ bỏ sắc mặt khó coi chút, cũng lộ những đặc điểm của tang thi.

      Hơn nữa so với tang thi khác nhanh nhạy hơn rất nhiều, phỏng chừng cũng thông minh, bằng phát trong óc tang thi có cái gì, còn chủ động ra săn bắt tang thi.

      Nhìn Thiệu Tình tới gần, cũng có thả lỏng, mà nhanh chóng kiểm tra trong đầu tang thi, sau khi góp nhặt vài viên tinh hạch màu xám, liền nhìn Thiệu Tình chậm rãi lui về phía sau.

      Thiệu Tình làm sao có thể để cho ? Vừa mới nãy thời điểm tang thi này cùng tang thi khác vật lộn, cũng có nhìn đến, đánh giá thực lực hai phương, liền nhanh chóng ra tay, bởi vì cảm thấy, dựa theo suy nghĩ, tang thi càng cao cấp tinh hạch trong óc khẳng định càng lớn, tinh hạch trong óc tang thi này, tuyệt đối đủ cho con ăn no, con mồi tốt như vậy sao có thể buông tha?

      Cho nên Thiệu Tình nhanh chóng ra tay, thừa dịp thời điểm tang thi kia chuẩn bị xoay người chạy trốn, nhanh chóng tiến lên, bất quá tang thi này so với tang thi bình thường linh hoạt hơn, sau khi nghe được tiếng động, ngay cả xem cũng chưa xem Thiệu Tình, mà bắt đầu chạy, đại khái nghĩ trước tìm chỗ đem tinh hạch hấp thu hết.

      Thiệu Tình nghĩ tới có thể trực tiếp chạy trốn, sửng sốt chút, nhìn nhìn bảo bảo ở trong xe phía sau, buông tha cho truy đuổi.

      Có chút tiếc nuối trở lại trong xe, Thiệu Tình mang theo bảo bảo ra ngoài, sau khi khoảng hơn mười phút, Thiệu Tình vẫn cảm thấy có cái gì đó thầm nhìn chằm chằm nhìn trong kính chiếu hậu, liền thấy thấy tang thi kỳ quái kia cư nhiên còn theo phía sau xe!
      Tiểu Ly 1111, sweet mandy1900 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :