1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thâm tình tựa như cạn - Úy Không - 55/72

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 53
      Edit : Michellevn


      thời gian dài Giang Mạn trở về căn hộ của mình trong chung cư, ràng căn hộ ở nhiều năm, giường cũng ngủ mấy năm liền, chỉ vì mấy tháng qua sống ở chỗ Trình Khiên Bắc mà giờ vừa trở về, chợt có chút quen.

      Tất nhiên phải là quen với căn hộ hay giường, mà là lúc ngủ thiếu người nằm bên, cơ thể ấm áp và vững chắc.

      nghĩ, những người đàn ông và phụ nữ đau khổ vì chia tay, có thể đau khổ phải là tình , mà là thói quen thâm nhập vào xương tủy.

      Bởi vậy mới thói quen thực đáng sợ.

      Vì thói quen này, giấc ngủ của rất tệ, sáng hôm sau suýt nữa dậy đúng giờ, lúc đến cơ quan hiển nhiên là có hơi muộn so với bình thường, cũng may làm việc ở đài truyền hình cũng cần nghiêm túc chấm thẻ.

      Công việc hôm nay vẫn bận rộn như trước, ghi hai kỳ liên tiếp, bởi vì liên quan đến khách mời, phải kỳ nào cũng ghi được suôn sẻ, giữa lúc đó phải sửa lại kịch bản mấy lần, cả quá trình cũng mất cả sáu, bảy tiếng đồng hồ.

      Lại đúng là chủ đề cả hai kỳ đều do Giang Mạn phụ trách, cho cùng cũng là người bình thường, tối qua tâm lý chân động lớn như vậy, nghỉ ngơi tốt, lúc kết thúc ghi hình, cả người gần như co quắp trong văn phòng.

      Chương Tiếu Tiếu thấy nét mặt xanh xao, bước tới cười hỏi :" Sao mệt thế ?" Hôm qua ngủ ngon hả ?"

      Giang Mạn đáp :" Chứ gì nữa !"

      Chương Tiếu Tiếu cười xấu xa :" Có phải vị tổng tài bá đạo nhà chị tối qua dùng lực quá hay ?"

      Giang Mạn thoáng sững người, nhếch nhếch khóe miệng bất đắc dĩ:" vớ vẩn gì thế ? chừng chị sắp khôi phục tình trạng độc thân liền giờ nè!"

      Chương Tiếu Tiếu ngớ ra, hỏi :" Chuyện gì thế ạ ? Chị cãi nhau với Trình tổng à ?"

      Giang Mạn gật đầu :" Xem như vậy !"

      Chương Tiếu Tiếu ngồi xuống cạnh , cuống lên rồi mà vẫn ôn tồn bảo :" phải em đâu, con ấy mà, thỉnh thoảng gây chút chuyện là tình thú, nhưng vẫn phải hiểu mà nhượng bộ. Vị kia nhà chị chính là tuổi trẻ tài tuấn ngàn dặm mới tìm được , biết bao nhiêu xếp hàng chờ đâu, chị cũng đừng quá bất cẩn, bị cướp rồi chỉ có mà hối tiếc thôi đấy!"

      Giang Mạn khẽ cười :" Có thể bị cướp , cũng chẳng có gì là lạ cả ."

      " thể như vậy ?" Chương Tiếu Tiếu giọng điệu người hiểu chuyện," Chị cùng phải là bé mười mấy tuổi xem tình là quan trọng nhất nữa, chuyện tình cảm cũng phải chú trọng thực tế. Chị nghĩ thử coi, chị ứng cử vị trí phó tổng biên tập của chuyên mục chúng ta, biết bao nhiêu là kịch liệt, có bối cản, có tài năng chỉ mình chị. Nếu chị và Trình Khiên Bắc chia tay nhau, vị trí phó tổng biên tập này, chỉ e là chị phải đẩy ra phía sau thôi."

      Giang Mạn ngẩn người, bỗng dưng trở nên bực bội. Thế đó, đến cả công việc mình nghiêm túc thực , cũng gián tiếp bị người này nắm trong tay sao ?

      Mẹ nó, đau trứng đấy !

      Tất nhiên là Chương Tiếu Tiếu biết nghĩ gì, đẩy đẩy cái người giống như đống bùn nhão, bảo :" Mạn Mạn, có nghe hả ?"

      Giang Mạn im lặng hồi lâu, trả lời mà hỏi ngược lại :" Đối với em, em có cho rằng người đàn ông cực kỳ em, ta làm gì khiến em thể tha thứ ?"

      Chương Tiếu Tiếu chống cằm ngẫm nghĩ, cười mà rằng :" Nếu là đàn ông chất lượng tốt như Trình tổng nhà chị , làm cái gì chắc là cũng tha thứ được hết á!"

      KHóe miệng Giang Mạn co rút :" Em có thể có chút chí khí được hả ?"

      Chương Tiếu Tiếu phá ra cười, sau đó hơi nghiêm túc lại, :" Thôi mà ! đùa nữa . Giữa nam nữ đúng là vẫn nên có điểm mấu chốt, nếu là em, có lẽ cũng chịu được lừa dối, hay can thiệp vào lựa chọn cuộc sống của em ! Dù người đàn ông có ưu tú đến đâu chăng nữa cũng được. Dĩ nhiên là tính đến chuyện dối có thiện ý ."

      Giang Mạn :" Nếu ta em quá, dùng thủ đoạn dối gạt em, rồi thay đổi cuộc sống và lựa chọn ban đầu của em, chỉ là vì muốn được ở bên em sao ?"

      Chương Tiếu Tiếu quyết đoán :" Vậy cũng được ! Nếu mà là như thế, phải ta em, mà là ích kỷ. Em thể chấp nhận kiểu này, cũng chẳng phải đóng phim truyền hình, lừa gạt cưỡng đoạt gì chứ ?"

      Đấy ! Đến cả người phụ nữ chẳng hế chí khí như Chương Tiếu Tiếu, cũng biết ý nghĩa thế nào. Sao có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra ?

      Tình cũng nên có nguyên tắc và điểm mấu chốt.

      Giang Mạn che lại mắt mình, rệu rạ ngồi tựa vào lưng ghế.

      Chương Tiếu Tiếu thấy vậy, hỏi dò :"Chị và Trình Khiên Bắc phải là gặp phải loại vấn đề này rồi chứ ?"

      Giang Mạn lắc đầu :" , chỉ là gần đây mâu thuẫn có chút ồn ào, có chút phiền ."

      Chương Tiếu Tiếu :" Giữa nam nữ chỗ nào mâu thuẫn ồn ào chứ, sao đâu mà."

      Giang Mạn gật gật đầu lấy lệ.

      Chương Tiếu Tiếu thấy hào hứng nên cũng quấn quít trò chuyện với nữa.

      quen cảnh khuya quạnh quẽ mình, Giang Mạn làm xong việc cũng lười quay về, ở ỳ trong văn phòng làm việc tiếp. Mãi cho đến khi có bảo vệ đến thúc giục, mới miễn cưỡng ra về.

      Sau mười giờ tối hầm để xe rất yên tĩnh, tìm đến xe của mình, chầm chậm lái , lơ đãng liếc nhìn gương chiếu hậu thấy chiếc xe quen thuộc sau xe mình. nhíu nhíu mày, giả vở nhìn ra, tiếp tục lái xe về nhà.

      Thực ra hôm nay Trình Khiên Bắc có gửi tin nhắn cho , nhiều lắm, chẳng hạn như chào buổi sáng, chào buổi chiều các kiểu. trả lời .

      Về đến nơi lên lầu, Giang Mạn lặng lẽ núp sau bức rèm cửa và nhìn xuống, quả nhiên xe Trình Khiên Bắc dừng ở dưới lầu. Lúc tắm rửa xong ra, lại lén nhìn, chiếc xe kia vẫn ở chỗ đó. nghĩ nghĩ, tắt đèn .

      Đúng như dự đoán, sau lúc cuối cùng chiếc xe kia cũng rời .

      Vài ngày sau đó đều là như thế. Cho dù tan tầm sớm hay muộn, Trình Khiên Bắc đều chạy xe theo sau , sau đó đứng dưới lầu, đợi đèn phòng tắt mới rời .

      Mãi cho đến ngày thứ năm, rốt cuộc Giang Mạn nhịn được nữa, tan tầm xuống hầm để xe, trông thấy chiếc xe quen thuộc kia, liền thẳng tới.

      Trình Khiên Bắc thấy đứng bên ngoài xe mình, hạ cửa sổ xuống, ngước mặt lên thản nhiên nhìn , khẽ cười :" Tan tầm rồi hả ?"

      Giống như là chưa hề xảy ra cái gì cả.

      Giang Mạn :" Trình Khiên Bắc, cho rằng như này có ý nghĩa sao ? Là muốn em cảm động hay chính cảm động?"

      Nét mặt Trình Khiên Bắc hơi cứng lại :" chỉ muốn nhìn em chút, em cứ làm như thấy là được rồi."

      Giang Mạn hít sâu vào :" có thể để em yên tĩnh thời gian được ? Suy nghĩ kỹ càng chuyện của chúng ta ?"

      Trình Khiên Bắc yên lặng lát rồi hỏi cách thình lình :" Sau đó thế nào ?"

      Giang Mạn nhất thời nghẹn lại :" Em biết ?"

      Trình Khiên Bắc rời ánh mắt, biểu gì :" Em quá dứt khoát, sợ em mà yên tĩnh cái là kích động lên lại tìm người khác mất."

      Giang Mạn sững người lúc mới phản ứng lại được ý của , vốn định vặc lại, nhưng rồi chợt nghĩ đến chuyện năm đó. Lúc ấy chính là để cắt đứt dứt khoát với Hứa Thận Hành mà kích động cái là tìm tới .

      Cho nên ngày ngày theo , là sợ lần nữa trình diễn lại chuyện năm đó hay sao? Quả biết nên khóc hay cười

      Hít sâu hơi, Giang Mạn :" yên tâm, em còn ngây thơ như trước nữa. Nếu tìm người khác, chắc chắn phải là sau khi chia tay với .

      xong liền quay người về xe của mình.

      Trình Khiên Bắc lặng người nhìn theo bóng dáng , ngơ ngác giây lát rồi đột nhiên xuống xe đuổi theo bắt kịp , giữ chặt cánh tay , giọng đè nén gằn từng chữ :" Giang Mạn, em cho biết, làm gì em mới có thể tha thứ cho ?"

      Giang Mạn ngẩng đầu lên nhìn , lúc này mới nhận thấy dưới tia sáng mờ tối, gương mặt trông hơi hốc hác tiều tụy, đôi mắt cũng còn thần thái như trước nữa, thay vào đó là thêm nhiều mờ mịt và bất lực thể được.

      khắc như vậy, trái tim Giang Mạn mềm nhũn . nghĩ, quá khứ là quá khứ, chỉ cần tại tốt đẹp là được rồi, sao phải so đo nhiều như vậy chứ ?

      Nhưng cũng chỉ khắc như vậy, nghĩ đến những chuyện làm với mình, vẫn có phần kinh hồn bạt vía.

      thở dài :" Đây phải là vấn đề tha thứ hay , mà là em cần phải biết ràng, em có nên ở bên cạnh người như hay ?"

      Trình Khiên Bắc nhíu mày nhìn .

      Giang Mạn :" ... làm em có chút sợ hãi."

      Trình Khiên Bắc rốt cuộc cũng buông cánh tay ra.

      Giang Mạn tiếp :" đừng theo em nữa, như vậy chỉ làm em càng thêm rối rắm mà thôi."

      Trình Khiên Bắc khẽ thở ra, gật gật đầu :" Được."

      Giang Mạn duỗi duỗi tay nhìn , xoay người bước .

      Sau đó vài ngày, quả nhiên là Trình Khiên Bắc xuất nữa.

      Giang Mạn nhìn thấy bản tin tức .

      Hôm đó là giờ nghỉ buổi trưa, lên mạng, đột nhiên nhảy ra tin tức nóng hổi, vụ tai nạn xe hơi nghiêm trọng xảy ra đường vành đai thứ tư, chiếc xe Phaeton bị đâm vào đuôi xe, lao vào rào chắn bên đường.


      [​IMG]

      Ảnh chiếc xe tại trường bị người ta đưa lên mạng, trông vô cùng thê thảm, cả hai chiếc xe đều bị hư hỏng nặng, lật ngược đường đành, còn bốc cháy, lưu lại mặt đường hai vũng máu, nghe cả hai lái xe được đưa bệnh viện, thương tích thế nào.

      Giang Mạn nhìn nửa biển số chiếc xe bị đâm kia, hoảng sợ đến mức trái tim gần như nhảy ra ngoài .

      Đây chính là chiếc xe Trình Khiên Bắc vẫn thường hay lái.

      vội vàng nhấn gọi số điện thoại mà lâu gọi, thế nhưng mà đầu đây bên kia lại tắt máy.

      Lúc này mới nhận ra hai người bên nhau lâu như vậy, dường như hề biết số điện thoại của bất cứ người nào bên cạnh Trình Khiên Bắc. Cuối cùng chỉ có lần theo tin tức để xác định bệnh viện mà người bị thương được đưa đến, bèn vội vã liền .

      Tới bệnh viện, ngược lại rất nhanh tìm thấy phòng bệnh của Trình Khiên Bắc.

      mạng rất nghiêm trọng, mặc dù có tin tức cụ thể, nhưng trái tim Giang Mạn vẫn nhảy loạn hết cả lên.

      Tìm được phòng VIP của Trình Khiên Bắc, hít hơi sâu và định gõ cửa, lại phát giác cửa phòng cũng hề đóng, khép hờ tạo ra khe .

      hạ tay xuống nhìn qua khe hở , Trình Khiên Bắc mặc đồ bệnh nhân đứng bên cửa sổ, trợ lý của đứng đằng sau .

      " Trình tổng, yên tâm , chắc chắn chị dâu xem được tin tức rồi, vừa rồi phải điện thoại của tắt sao ? chừng là giờ chị ấy đường đến bệnh viện đấy ."

      Trình Khiên Bắc cúi đầu nhìn chằm chằm điện thoại di động mới khởi động lại lâu, im lặng gì .

      Trợ lý Lâm :" nhanh lên giường nằm ! Bằng chút nữa chị dâu đến thăm , còn cho rằng chẳng hề bị sao cả . Phụ nữ là mềm lòng nhất, trông thấy bị thương nặng, mới tiếp tục giận dữ cáu kỉnh với nữa !"

      Trình Khiên Bắc gật đầu, thấp giọng :" Ừm !"

      Sau đó chậm rãi xoay người, về giường bệnh.

      Giang Mạn nhìn chỗ khác, cười cười tự giễu, lặng lẽ rời .

      Có người quen với việc dùng thủ đoạn và tâm kế, có lẽ mãi mãi thay đổi được tật xấu này.
      Last edited: 12/4/20
      Hale205, aaatieen, Nhatchimai8 others thích bài này.

    2. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Lại ngược rồi hiuhiu, khổ chưa giờ là chị giận rồi còn lâu mới dỗ dc nhé. Đọc hết chương này buồn ghê ý. Có lẽ vụ tai nạn là và a cũng bị thương nhưng cái c nghe thấy vs c. Mong mau mau qua khúc ngược này hức.
      Thanks nàng nha
      michellevn thích bài này.

    3. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      Kỳ này chết a chưa? Chơi tâm kế nè. vậy còn để lộ nữa chứ. Haizzz.
      michellevn thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 54
      Edit : Michellevn


      Trợ lý Lâm tay đẩy giá đỡ truyền dịch, tay đỡ ông chủ nhà mình:" Trình tổng, chậm chút!"

      Gương mặt Trình Khiên Bắc vô cùng nhợt nhạt, đến cả bờ môi cũng chẳng có tí màu máu nào, chầm chậm di chuyển đến bên giường, lúc nằm xuống vì lồng ngực đau đớn mà lông mày nhăn lại thành chữ xuyên ràng.

      Trợ lý Lâm hết sức cẩn thận đỡ nằm thẳng người, đắp chăn cho rồi điều chỉnh chai truyền dịch, lúc này mới khẽ thở ra, nhìn người đàn ông nhắm mắt mím môi giường :" Trình tổng, xem từ phòng phẫu thuật ra còn chưa đầy 2 tiếng xuống giường rồi, nếu để bác sĩ nhìn thấy bị chỉ trích đấy. là bị gãy tận hai xương sườn cơ đấy, suýt nữa xuyên vào tim, nghe đến dọa người ta mà."

      Trình Khiên Bắc lãnh đạm:" phải chưa xuyên đến tim sao ?"

      Trợ lý Lâm :" Vậy cũng bị gãy hai xương sườn kìa ! vậy còn sượt qua phổi, giờ chỉ nên nằm thôi đừng có lăn lộn nữa. Cái chính là tố chất cơ thể tốt, nếu đổi lại là người khác, biết thành cái dạng gì đâu !"

      Trình Khiên Bắc hời hợt :" phải chuyện lớn gì, cậu cần phải làm ầm lên ."

      xong điện thoại di động vừa mới tiện tay để bên gối đổ chuông, vội vàng cầm lên, nhìn thấy dãy số, gương mặt vụt thoáng qua tia mất mát khó nhận ra, khẽ cau mày, với trợ lý Lâm :" Cậu trở về công ty , tôi ở đây cậu phải lo nữa, có việc gì tôi thông báo cho cậu."

      Trợ lý Lâm :" Vâng ạ, vậy đợi chị dâu đến, tôi về xử lý việc công ty"

      Trình Khiên Bắc gật gật đầu, thêm :" Ngăn chặn tin tức về vụ tai nạn, đừng để lộ ra tên của tôi."

      " Tôi biết."

      Trợ lý Lâm ra cửa rồi mới thong thả nhận cuộc gọi điện thoại.

      " Trình tổng, tra ra rồi, lái xe gây tai nạn hẳn là bị Diệp Nhã Ý sai khiến, có điều giờ chưa có chứng cớ." Người ở đâu dây bên kia .

      Trình Khiên Bắc thẳng người nằm giường im lặng nhìn trần nhà màu trắng trong giây lát, thấp giọng :" Diệp Nhã Ý phải ? Mấy năm nay ta hầu như đều ở nước ngoài, là làm tiên phong nghệ thuật, thực ra là lấy tiền của cha ta ăn chơi tiêu xài. Giờ cha ta vào tù rồi, công ty cũng bị niêm phong, tài sản ông nội chia cho mấy chục triệu kia, xem ra đủ cho ta chi tiêu trong vài năm, tới tìm tôi gây rối cũng có lý của nó, cậu kêu người ta chú ý hoạt động của ta." Dừng lại chút rồi tiếp," Nếu là nhắm vào tôi ngăn lại là được. Còn nếu để liên lụy đến Giang Mạn, cần phải khách sáo, cứ tìm cách để ta cút ra khỏi nước đừng trở về nữa."

      Đầu kia ừm tiếng :" hiểu."

      Trình Khiên Bắc ngắt cuộc gọi, bỏ điện thoại di động xuống, vì động tác rất này mà lan đến chỗ đau, kìm được hít hà.Sau lúc lâu, mới nhàng thở ra hơi hỗn loạn, đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, cầm điện thoại di động lên, hơi nghiêng đầu nhìn màn hình.

      Hộp thoại wechat với Giang Mạn vẫn dừng lại ở tin nhắn mà tối qua chúc ngủ ngon, sau nữa cũng chẳng có thêm gì nữa.

      khỏi suy đoán, có lẽ còn chưa trông thấy tin tức về vụ tai nạn --- Mặc dù là người làm truyền thông xác suất này cực kỳ bé.

      Giang Mạn ra khỏi bệnh viện, chỉ cảm thấy tâm phiền ý loạn đến là sợ, quay về văn phòng cũng chẳng có cách nào mà tập chung vào công việc được nữa, tin tức về tai nạn kia giống như là hòn đá ném vào trong nước, sau khi bắn tóe lên chút bọt nước nhanh chóng biến mất. Từ đầu tới cuối cũng chẳng thấy xuất cái tên Trình Khiên Bắc, chứ đừng đến tin tức tình trạng thương thế ra sao .

      Những ngày kế tiếp, Trình Khiên Bắc vẫn như trước mỗi ngày đều gửi cho tin nhắn chúc ngủ ngon, nhưng nhắc gì đến thương thế của mình.

      cũng biết là nên thở phào nhõm , hay là lại lần nữa thất vọng.

      đến bệnh viện nữa.

      Mãi cho đến ba ngày sau, nhận được cuộc gọi của mẹ.

      Đầu dây bên kia mẹ Giang :" Mạn Mạn, mẹ gọi điện thoại cho Khiên Bắc kêu nó cuối tuần về ăn cơm, mà nó nằm viện, tuần này về được, mẹ hỏi nó làm sao, nó là có chút thoải mái. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì thế hả ? Con cũng với cha mẹ là nó sinh bệnh nữa ."

      Giang Mạn khẽ cau mày, trả lời :" Bị tai nạn giao thông ."

      Mặc dù số lần Trình Khiên Bắc đến nhà họ Giang tính là nhiều, nhưng lần nào cũng biểu rất tốt, dáng vẻ tuấn tú lịch , nhã nhặn khiêm tốn của trước mặt phụ huynh dường như là tự nhiên, phụ huynh nào là thích con rể như vậy cả. Hơn nữa tặng những món quà món nào cũng chiếm được cảm tình của hai ông bà, hai ông bà xem trở thành con rể thân thiết từ lâu, thỉnh thoảng cũng bỏ qua Giang Mạn mà gọi điện thẳng cho hỏi han ân cần.

      Nghe thấy hai chữ (车祸)" tai nạn giao thông”, đầu dây bên kia mẹ Giang kinh hãi kêu lên :" Cái gì ? Sao có thể bị tai nạn giao thông được chứ ?"

      " Bị người ta tông vào đuôi xe." Giang Mạn trả lời bâng quơ nhàng.

      " Nghiêm trọng hả ? Vậy mà con cũng cho cha mẹ biết ?Tai nạn giao thông cũng đâu phải chuyện , thương gân động cốt ( thương nặng ) cả trăm ngày, con phải chăm sóc nó tốt vào."

      Mẹ Giang làm cho tràng dài khiến đầu của Giang Mạn muốn nổ tung, kiên nhẫn nổi nữa ngắt lời bà : " sao mà, mẹ đừng lo lắng ."

      Mẹ Giang hỏi :" Ở bệnh viên nào thế ? Ngày mai ba và mẹ qua thăm nó chút ."

      " cần mà." Giang Mạn

      " Sao mà cần hả ? nằm viện rồi đấy !"

      Giang Mạn miễn cưỡng :" Có con chăm sóc rồi mà, sao hết ."

      Mẹ Giang do dự giây lát :" Vậy được rồi, con phải chăm sóc tốt, tự mình làm chút đồ dinh dưỡng cho nó ."

      " Con biết rồi !"

      Giang Mạn ngắt điện thoại, ném sang bên, day day trán, ngước lên nhìn đồng hồ, nhớ ra công việc trong tay hoàn thành, sau hồi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng cũng cầm túi lên đến bệnh viện .

      đến thẳng phòng bệnh của Trình Khiên Bắc ngay, mà là tìm bác sĩ phụ trách điều trị cho để hỏi thăm về tình trạng thương tích của trước .

      Dù sao cũng là bệnh nhân VIP, bác sĩ e ngại việc để lộ thông tin cá nhân, sau khi xác định Giang Mạn là vợ của Trình Khiên Bắc mới đưa hồ sơ bệnh án cho xem.

      Gãy hai xương sườn bên trái, phổi bị trầy xước, về phần tổn thương những chỗ phần mềm cần nhắc đến nhiều .

      Giang Mạn nhìn vào hồ sơ bệnh án trong tay, suýt nữa thể tin được. Thời điểm mới vừa nhập viện, ở ngoài cửa nhìn vào, phải rất tốt sao ? Sao có thể nghiêm trọng như này được ?

      nhìn bác sĩ, hỏi thăm dò bằng giọng run run :" là nghiêm trọng như này sao ?"

      Bác sĩ cười :" nghi ngờ bệnh viện chúng tôi sao ?"

      " phải, trước đó tôi thấy ấy giống như là việc gì ấy!"

      Bác sĩ cười bảo :" Sao có thể việc gì được ? Lúc đưa vào phòng cấp cứu phẫu thuật, khỏi phải có bao nhiêu nguy hiểm, nếu gần thêm hai centimet nữa, xương sườn bị gãy đâm xuyên tim. Có điều tố chất cơ thể Trình tốt, cũng chịu được đau đớn, phẫu thuật xong bao lâu tự mình xuống giường. Nhưng cơ thể có tốt đến đâu chăng nữa, cũng thể xem thường mà lăn lộn được, ít nhất vẫn phải nằm viện nửa tháng mới có thể xuất viện được."

      Gương mặt Giang Mạn tái mét, nghĩ lại mà sợ bèn cảm ơn bác sĩ xong vội vã chạy về hướng phòng bệnh.

      Đến bên ngoài phòng bệnh mà đến lần, đột nhiên dừng lại, ngay vào.

      Tay đặt lên nắm tay cầm, mím mím môi có chút tự giễu, luôn là như vậy, hề cho biết cái gì ? Mãi xem giống như con ngốc. có chút căm tức mà buông tay ra, xoay người được mấy bước rồi cuối cùng vẫn dừng bước quay trở lại, đẩy cửa bước vào.

      Trong phòng có người khác, Trình Khiên Bắc nhắm nghiền mắt nằm giường bệnh, sắc mặt bình thản, hơi thở đều đều, biết có phải ngũ hay , chai truyền dịch tay chỉ còn lại ít, hình như cũng có phản ứng. Giang Mạn giật mình, vội vã bấm chuông gọi y tá.

      Động tĩnh của đánh thức người giường.

      Trình Khiên Bắc mở mắt ra, nhìn người phụ nữ đứng cạnh giường, ánh mắt có chút mờ mịt, dường như có quá nhiều phản ứng.

      Giang Mạn cau mày mắng :" Lúc truyền dịch mà có ai nhìn cả, ngủ như thế ? Có biết nguy hiểm lắm hay ?"

      Trình Khiên Bắc xoa xoa trán, muốn ngồi dậy .

      Giang Mạn vội vàng đỡ :" Gãy liền hai cái xương sườn, đừng có mà lộn xộn nữa ."

      Trình Khiên Bắc động đậy nữa, chỉ mở to đôi mắt nhìn với ánh nhìn sâu thăm thẳm.

      Nét mặt của Giang Mạn được tốt lắm.

      bao lâu, y tá thay thuốc tới và nhanh chóng đổi chai truyền dịch, sau đó với Giang Mạn :" Bệnh nhân nên nằm xuống và nghỉ ngơi nhiều hơn, đừng để ấy xuống giường lại nữa."

      Giang Mạn gật gật đầu :" Được."

      Y tá rồi, mới quay đầu lại lạnh mặt nhìn Trình Khiên Bắc, hai người mắt to mắt nhìn nhau, ai gì cả. Cuối cùng vẫn là Trình Khiên Bắc khẽ cười lên, mở miệng trước :" Làm sao hả ?"

      " làm sao hả ?" Giang Mạn hỏi

      Trình Khiên Bắc :" Làm sao mà biết bị gãy hai xương sườn?"

      Giang Mạn :" Có phải em mà hỏi bác sĩ, cũng có ý định cho em biết phải ?"

      Trình Khiên Bắc cười cười bất lực :" cho em, chỉ sợ em lại cho rằng dùng khổ nhục kế."

      Giang Mạn nghẹn họng, mãi sau mới bật cười khan :" cho rằng ai cũng giống sao, làm việc gì cũng phải suy nghĩ nhiều như vậy sao ?"

      Nét mặt Trình Khiên Bắc hơi cương cứng, khẽ bằng giọng tự giễu :" Trong mắt em, chính là kẻ xấu cái gì cũng phải toan tính mà, đúng ?"

      xong lời này hai người cũng gì thêm nữa. Mãi cho đến khi hết chai truyền dịch, y tá đến rút kim ra, Giang Mạn mới nhàn nhạt lên tiếng:" Mấy ngày vừa qua ai chăm sóc ?"

      Trình Khiên Bắc :" Trợ lý của ."

      " Sao cậu ta còn chưa tới ?"

      Trình Khiên Bắc:" cũng nghiêm trọng lắm, cần phải có người theo sát,cũng muốn trong lúc dưỡng bệnh được yên tĩnh chút, vì thế bình thường có việc gì kêu cậu ấy tới ."

      " Thế cho nên cứ để truyền dịch trong khi chỉ có mình ngủ thiếp đấy hả ?"

      Trình Khiên Bắc bị chặn họng nổi, chỉ ngước đôi mắt biết phải làm sao lên mà nhìn . Biểu cảm có chút bất lực lại có chút vô tội.

      Giang Mạn rời tầm mắt nhìn nữa, đứng lên và bằng giọng cứng ngắc :" muốn ăn gì ? Em mua cho ?"

      Trình Khiên Bắc:"Gì cũng được!"

      Giang Mạn bảo :" Vậy để em hỏi bác sĩ xem nên ăn gì được ."

      xong cũng nhìn , xoay người ra cửa.

      Trình Khiên Bắc nhìn theo bóng lưng khuất sau cánh cửa, ngẩn người nhìn mãi như vậy rồi bật cười khe khẽ.

      Phụ nữ năng chua ngoa trái tim đậu hũ.

      Tuy rằng giờ tình cảm đối với mấy ngày này hết sức phức tạp, nhưng Giang Mạn biết bị thương nặng như vậy, vẫn kìm được mà đau lòng vô cùng. Có lẽ tình cảm có phức tạp chăng nữa, người này vẫn chiếm phần lớn. Chỉ là vào tuổi này của , là lí trí, cho nên thể nghĩ về bất cứ điều gì, chỉ cần bỏ qua những gì làm, còn gì khúc mắc và ở bên .

      Bác sĩ dặn dò rất nhiều về ăn uống, chẳng qua đều là những đồ dinh dưỡng thanh đạm có lợi cho việc liền xương. Nhưng căn tin bệnh viện cũng có đủ, chỉ có thể mua chút cháo loãng và dưa cải.

      Mặc dù Trình Khiên Bắc là người giàu có, nhưng thói quen sinh hoạt giống với hầu hết những người đàn ông trẻ, đơn giản qua loa, bởi vì công việc bận rộn, chủ yếu là ăn cơm ở ngoài, thỉnh thoảng hứng lên tự mình nấu ăn, trong nhà có người giúp việc chỉ có nhân viên dọn dẹp làm việc bán thời gian, nằm viện rồi hiển nhiên cũng có người nấu cơm cho .

      Tuy Giang Mạn biết chỉ cần có tiền có thể đặt bất kỳ loại món ăn nào mình muốn từ các quán ăn riêng trong thành phố . Nhưng với tính cách của , xem chừng nghĩ đến cái này, cũng biết vị trợ lý thẳng nam kia có lo chu toàn như vậy , nếu đặt đồ ăn dinh dưỡng biết mấy ngày vừa rồi ăn gì đây

      Dựa vào hiểu biết của Giang Mạn đối với , xem chừng chính là căn tin trong bệnh viện.

      Rốt cuộc vẫn đành lòng, lúc xách theo hộp đồ ăn quay trở lại, bắt đầu suy nghĩ ngày mai phải gấp rút liên lạc với đầu bếp, hơn nữa còn phải tự mình giám sát, kẻo đầu bếp lại nêm quá nhiều gia vị.
      Chris_Luu, cỏ28, Chalychanh8 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 55
      Edit : Michellevn


      Quá trình xương liền lại vô cùng đau đớn, mấy ngày qua TRình Khiên Bắc phải chịu đựng rất nhiều, lúc bị đau, bác sĩ đề nghị để dùng ít thuốc giảm đau, nhưng từ chối, cứ như vậy chịu đựng được mấy ngày.

      Nhưng cơn đau làm xáo trộn khẩu vị của , đồ ăn mấy ngày vừa rồi trợ lý Lâm đưa tới, gần như chẳng ăn bao nhiêu.

      Giờ húp được nửa bát cháo Giang Mạn đưa, cũng muốn tiếp tục nữa, lúc định đặt muỗng xuống, nhìn người phụ nữ ngồi cạnh giường bệnh, lẳng lặng nhìn mình, ngẩn người giây lát rồi lại im lặng cầm muỗng lên ăn hết số cháo còn lại, cả mấy món rau dưa gì gì cuối cùng cũng được tiêu diệt hết.

      Giang Mạn thấy ăn uống xem như bình thường, trong lòng hơi nhõm thở ra, giọng điệu vẫn lạnh nhạt :" Tối nay em ở đây, ngày mai liên hệ với quán ăn riêng đặt phần cơm dinh dưỡng cho ."

      Trình Khiên Bắc nhìn gì, cho đến khi thu dọn xong hộp đồ ăn, mới mở miệng :" Tai nạn lần này có khả năng là Diệp Nhã Ý tạo ra ."

      " Gì cơ ?" Giang Mạn nhíu mày nhìn .

      chỉ có hai lần gặp Diệp Nhã Ý, lần đầu tiên là khi vừa kết hôn với Trình Khiên Bắc, đến viện dưỡng lão thăm ông cụ Diệp; Còn lại là cái lần ông cụ Diệp hấp hối trước lúc nhập viện. Trong ấn tượng, đó là người phụ nữ có các kiểu thời trang khác nhau, có lẽ là ở nước ngoài quanh năm nên có chút cảm giác quỷ mị .

      Cũng phải, công ty Diệp Kính Tri xảy ra chuyện, vào tù, người nhà họ Diệp hẳn là dễ dàng tra ra được kẻ đứng phía sau là ai. ta muốn tìm Trình Khiên Bắc trả thù, cũng là hợp lý.

      Trình Khiên Bắc :" giờ vẫn chưa tìm được ta ở đâu, lo ta tìm em gây phiền, trong thời gian này sắp xếp người theo em."

      Giang Mạn cau mày hồi cũng gì.

      Trình Khiên Bắc mím mím môi, tiếp :" Xin lỗi em, là cuốn em vào trong phiền phức."

      Giang Mạn cười cười, bảo :" Giờ xin lỗi có ích gì chứ ? Nếu lúc trước sắp đặt em, sao em có loại phiền phức này hả ?"

      Trình Khiên Bắc cười tự giễu:" Cho nên bây giờ em hối hận ở bên sao ?"

      Giang Mạn bối rối nhìn đáp :" Trình Khiên Bắc, lẽ nào vẫn chưa hiểu? phải em hối hận ở bên , mà là chấp nhận được cách này. Nếu phải là ép buộc làm thay đổi quỹ đạo cuộc đời em, giờ khẳng định là chúng ta phải thế này. Có thể là người qua đường, hoặc có thể thân mật hơn, bất loại kiểu nào đó cũng là lựa chọn của cá nhân em, mà phải là bị người khác thao túng." nhắm mắt lại hít sâu vào hơi," Bởi vì hành vi của , căn bản là chúng ta trải qua quá trình giống như mọi cặp nam nữ bình thường, trình tự từng bước nước chảy thành sông từ đương cho đến kết hôn. Có lẽ chỉ quan tâm đến mục đích, để ý đến quá trình, nhưng có biết hay , đối với phụ nữ quá trình này có bao nhiêu là quan trọng ?"

      Từ mập mờ thả thính đến nhau rồi đến ước định cả đời, mối tình phát triển hoàn chỉnh đúng quỹ đạo, mới là tình lành mạnh và đẹp đẽ. Mà phải lẫn lộn đầu đuôi giống như hai người họ, ngay từ lúc bắt đầu coi thường hai chữ hôn nhân.

      Trình Khiên Bắc cười , rủ mắt xuống và :" Dĩ nhiên là biết, nhưng càng lo sợ em cho cơ hội này."

      Giang Mạn nghẹn lời, muốn cùng tranh cãi vấn đề này nữa. Người này quen làm việc có mục đích, cũng quen tình thế bắt buộc, cho nên về cơ bản cảm thấy bản thân mình đến cuối cùng có bao nhiêu là vô lý.

      Giang Mạn lắc đầu, sợ ảnh hưởng tới việc dưỡng thương, hít sâu vào, nhịn xuống kích động muốn nổi giận với , bảo rằng :" Được rồi, nghỉ ngơi !"

      Trình Khiên Bắc ngước lên nhìn :" biết là em , nếu đến bệnh viện."

      Giang Mạn :" Tất nhiên là em , nhưng cũng phải có nguyên tắc có điểm mấu chốt chứ, phải vì làm chuyện gì cũng có thể tha thứ cho ."

      Trình Khiên Bắc ngây người, nhắm mắt lại, chậm rãi nằm xuống, qua hồi lâu, khẽ :" Nhưng tình của có nguyên tắc."

      qúa , Giang Mạn nghe , vô thức ừ tiếng .

      Trình Khiên Bắc lắc đầu :" có gì ."

      Giang Mạn cau mày vẻ mặt phức tạp quan sát người đàn ông nằm giường mắt nhắm nghiền, mớ hỗn độn trong lòng.

      Sáng sớm hôm sau Giang Mạn liền liên hệ quán ăn riêng, sau khi xác nhận ba lần với người ta về các kiểu cầu của bác sĩ , mới làm. Bởi vì mấy ngày này Trình Khiên Bắc vẫn phải truyền dịch, đặc biệt mời y sĩ đến quan sát , phòng khi truyền dịch lại ngủ thiếp .

      Đến giờ nghỉ trưa, nhanh chóng đến quán ăn riêng lấy đồ ăn rồi thẳng tới bệnh viện. Mặc dù giống như chạy giặc, nhưng vẫn luôn chú ý, mỗi lần lái xe ra đường đều có chiếc xe chạy phía sau . biết đó là người Trình Khiên Bắc phái tới bảo vệ .

      đối với tốt ?

      Đương nhiên là tốt, cho dù hiếm khi thể , nhưng biết , lúc trước cũng cố ý sắp đặt mọi thứ như vậy, để tự nhảy vào --- Tuy rằng trước giờ biết, nguyên nhân hồi đó coi trọng .

      Mặc dù biết tai nạn của là Diệp Nhã Ý gây nên, nhưng đối với bản lĩnh của Trình Khiên Bắc vẫn rất tin tưởng, hiển nhiên cũng quan tâm đến chuyện này nữa, lòng chăm sóc hồi phục. Sức khỏe tốt lên, đến cả cãi nhau cũng có cách nào thể bản lĩnh của mình được, làm tốt lại giống như ức hiếp người ta.

      Hai tuần liên tiếp, dù thái độ thờ ơ với , nhưng đối với Trình Khiên Bắc vẫn chăm sóc hết sức tận tâm. Các loại canh xương thay đổi mỗi ngày để uống, tuy Trình Khiên Bắc uống canh xương uống đến muốn ói, nhưng mỗi lần nhìn dáng vẻ chăm chú nhìn mình yên lặng uống hết luôn.

      Nửa tháng sau đó, chỉ thương tích khôi phục khá tốt mà cả người cũng hơi hơi tròn trịa.

      Lúc xuất viện, cũng để gọi tài xế, tự mình lái xe, đưa người về nhà.

      Trở lại căn hộ chung cư mà mình rời xa thời gian, Giang Mạn đỡ ngồi xuống, mình đứng bên cạnh dặn dò :" Vết thương của vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, tự mình phải chú ý chút, cố gắng nên ra cửa, chỉ nghỉ dưỡng trong nhà thôi. Cũng đừng có mà ăn lung tung, em sắp xếp quán ăn riêng mỗi ngày đúng giờ đưa đồ ăn đến cho ."

      Trình Khiên Bắc biết vậy là có ý định ở lại, ngước lên nhìn gì, ánh mắt tối đen như mực, con ngươi lay động, có gì đó tiu nghỉu mất mát, và càng nhiều hơn là mong đợi.

      Giang Mạn tránh ánh mắt nhìn nữa, tiếp :" Về Diệp Nhã Ý, tự xử lý tốt vào. Nếu lại xảy ra tai nạn, em quan tâm tới nữa."

      Trình Khiên Bắc khẽ cong cong vành môi, khẽ bảo :" Em có thể quay về ở ? sợ mình chăm sóc mình được tốt."

      Giang Mạn ngoài cười trong cười :" Trình Khiên Bắc mà cũng chăm sóc được tốt cho mình khẳng định là em cũng lực bất tòng tâm." dừng lại chút, hít sâu hơi, " Em thực có cách nào xem như chưa hề xảy ra chuyện gì, chúng ta vẫn nên tách ra thời gian để em yên tĩnh suy nghĩ kỹ càng."

      Trình Khiên Bắc yên lặng giây lát rồi :" Được, chờ em."

      Cái chờ này, lại trôi qua nửa tháng nữa, Giang Mạn mãi vẫn nghĩ được nên làm gì bây giờ .

      Dĩ nhiên là đành lòng buông bỏ mối quan hệ này, gần như có thể đoán được trong tương lai mình bao giờ gặp người có thể khiến đến như vậy, và có lẽ cũng gặp được người đàn ông nhiều như vậy.

      Nhưng nếu như quay về tiếp tục sống với , lại thể làm như hề có khúc mắc. Cho dù năm đó cục diện kia về bản chất gây nên tổn hại cho và cha mẹ, nhưng người đàn ông có thói quen sùng tâm cơ và thủ đoạn, sao có thể tin được những ngày sau này trò cũ bị lặp lại. Đẳng cấp cao như thế, nếu lại tính kế nữa, vẫn như trước mà hề có lực chống đỡ.

      Giang Mạn chưa từng rối rắm như vậy. Mà càng rối rắm lại càng sinh ra oán hận đối với những chuyện trước kia làm với mình, nếu cả đời mà để biết tốt rồi, nhưng hết lần này tới lần khác lại có Hứa Thận Hành, mối tình đầu, giờ trở thành người ghét nhất.

      Vì chuyện của Trình Khiên Bắc mà mấy tuần liền về nhà, chỉ sợ cha mẹ hỏi nhiều. Nhưng mẹ Giang mấy lần nhắc và Trình Khiên Bắc về nhà ăn cơm, cuối cùng chịu hết nổi đành phải chọn cuối tuần về.

      đường , suy nghĩ về số lý do vì sao mà có mình trở về, nào biết vừa mới đến nhà, thấy Trình Khiên Bắc rất chi là bận rộn chuẩn bị bữa tối với ba mình.

      Trông thấy vào nhà, còn rất điềm nhiên :" Về rồi à ?"

      Mẹ Giang bên cạnh cười hì hì bảo :" Khiên Bắc con có chút việc, nó về trước hỗ trợ cùng chuẩn bị bữa tối."

      Giang Mạn nhíu nhíu mày, gì.

      Suy cho cùng thời gian rồi được gặp con con rể, tâm trạng ông bà Giang rất tốt, sau khi bàn đầy món ăn xuất , ba Giang còn đặc biệt lấy chai Mao Đài mở ra, kêu Trình Khiên Bắc uống cùng ông.

      Giang Mạn cau mày :" Ba, vết thương của ấy còn chưa lành hẳn đâu! Mình ba uống được rồi !"

      Vậy mà Trình Khiên Bắc lại đón lấy chén rượu, bảo :" Uống chén sao đâu."

      Ba Giang cười ha hả :" Thấy chưa ! Vẫn là con rể tốt !"

      Đối với hành vi xum xoe nịnh bợ này của bị Giang Mạn lườm cho cái.

      Mẹ Giang gắp miếng thịt kho tàu để váo bát của Trình Khiên Bắc, cười bảo :" Thịt kho tàu này là sở trường của ba con đấy, con ăn nhiều vào nhé ."

      Trình Khiên Bắc gật đầu cười :" Thịt kho tàu này trông còn ngon hơn so với nhiều quán ăn lớn ."

      " Chứ sao !" Mặt Ba giang lộ vẻ đắc chí," Đây chính là món tủ của ta mà lị !"

      Giang Mạn ăn cơm bằng vẻ mặt đơ như cây cơ, chẳng thèm quan tâm đến niềm vui hòa thuận của ba người này.

      Mẹ Giang giống như chợt nhớ ra cái gì, quay sang hỏi :" À Mạn Mạn này, nãy con chưa về đến, mẹ hỏi Khiên Bắc hôn lễ của hai con sao rồi ? Nó có người lớn, cứ theo chúng ta sắp xếp. Mẹ và ba con bàn bạc rồi, giờ phải cuối năm sao, vậy qua năm mới làm, mới kiểm tra hoàng lịch, mười bảy tháng giêng là ngày tốt. Mẹ với Khiên Bắc rồi, thành vấn đề. Mẹ thông báo cho cậu và dì con cả rồi, để sau khi xác định nhà hàng xong mới chính thức phát thiệp mời cho người thân bạn bè."

      Tay cầm đũa của Giang Mạn cứng đờ, dùng ánh mắt thể tin được mà nhìn Trình Khiên Bắc ở phía đối diện.

      ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của , gắp cho miếng thịt kho tàu, mỉm cười và :" Vẫn còn hơn tháng nữa cơ mà, chúng ta có thể từ từ bàn bạc."

      Giang Mạn đặt đũa xuống, nhìn lạnh lùng :" Có phải cho rằng em là đồ vật trong túi của ? Để muốn làm gì làm, phải ?"

      " Là sao đây ?" Mẹ Giang nghe thấy giọng điệu con mình đúng, kỳ quái hỏi .

      Giang Mạn đứng lên :" Con có khẩu vị gì cả, con lên lầu nghỉ ngơi, mọi người ăn , con ăn nữa."

      " Này .... sao vậy hả ?" Thấy Giang Mạn tỏ ý giận dữ lên lầu, mẹ Giang ngồi bên bàn ăn gọi to mấy câu liền, mà thấy trả lời, lại quay sang nhìn con rể," Khiên Bắc, Mạn Mạn làm sao vậy ?"

      Trình Khiên Bắc cười cười :" Bọn con cãi nhau có chút mâu thuẫn, ấy giận con đấy ạ!"

      Mẹ Giang :" Mâu thuẫn gì hả ? Có phải Mạn Mạn bướng bỉnh với con rồi ?Con bé này cái gì cũng tốt, mỗi tội là tính tình đôi khi hơi cứng nhắc." Tới cùng là người mẹ, vẫn luôn đứng về phía con mình, còn :" Con bé là đứa thà, con nhịn nó chút."

      Trình Khiên Bắc thưa :" Dĩ nhiên ạ ." Trình Khiên Bắc chưa ăn được bao nhiêu, bưng tô cơm lên lầu. Giang Mạn trong cơn giận dữ, thấy vào phòng, liền quát lên :" Trình Khiên Bắc, như vậy là có ý gì hả ? Có phải cho rằng tôi nhất định kết hôn với phải ?"

      Trình Khiên Bắc cũng buồn, dịu dàng bảo :" Là ba mẹ lôi chuyện này ra, em bảo làm sao đây?"

      Giang Mạn hít thở sâu hai lần, lắc lắc cái đầu :" , phải biết thế nào, mà là chắc chắn tôi nằm trong tầm kiểm soát của ."

      Trình Khiên Bắc yên lặng giây lát, bằng giọng ôn tồn nhã nhặn:" Nếu muốn kiểm soát em, em cảm thấy em thoát được sao ?"

      Giang Mạn bàng hoàng nhìn .

      Trình Khiên Bắc tiếp :" Nhưng muốn như vậy, cho nên để em tự do lựa chọn ."

      Giang Mạn nhìn khuôn mặt tuấn tú khiến rung động kia, chợt nở nụ cười, nối tiếp câu của :" Nhưng lựa chọn của tôi chỉ có thôi, đúng ?"
      aaatieen, Chris_Luu, cỏ287 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :