1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      hôm nay @heavydizzy có chiêu tung teaser chương sắp tới hả :)))
      heavydizzy thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Đúng là bộ tộc chung sống với sói quen rồi nhỉ? Đọc phần này làm mình nhớ đến ca khúc Tát Nhật Lãng rực rỡ.phải nghe lại ..
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 146. hơn tám năm trôi qua

      Lúc Triệu Tư quyết định tự mình lãnh binh tấn công Tấn Quốc, đương nhiên quên bố trí nhãn tuyến ở quốc nội, còn phó thác loạt tình cho tâm phúc, vì chính là tránh cho lúc ở bên ngoài xảy ra nhiễu loạn. Nhưng dù hết thảy đều tính toán tốt, lại vẫn xảy ra vấn đề.

      Vội vã trở về thu thập phản quân, kết quả nửa đường lại gặp phục binh giết tới, quả thực là vận khí kém tới cực điểm, Triệu Tư thậm chí cảm thấy thế giới này chọc chính mình chơi, mới vừa làm nhìn thấy chút hy vọng, lại hung hăng cho cái tát. Cần phải vận khí kém, cũng hẳn vậy, bởi vì lúc này đây, dưới bảo vệ của tâm phúc hẵn vẫn chạy thoát ra ngoài, dù bị thương chân, rốt cuộc cũng vẫn còn sống.

      Giống như phiên bản lần trước đánh Lỗ Quốc, bị thương chạy thoát ra ngoài, lại nhanh chóng chạy về đô thành Triệu Quốc.

      “Đợi ta trở lại Triệu Quốc, Những…… những kẻ phản loạn đáng chết, còn có tàn binh Tấn Quốc kia, hết thảy đều có kết cục tốt!” Triệu Tư che cái chân gãy, ngữ khí càng ác độc. Nhưng mà thực nhanh, lại lần nữa bị vả mặt.

      Đoàn người bí mật trở lại phụ cận vương thành Triệu Quốc, Triệu Tư ý đồ lặng lẽ liên hệ tâm phúc trong thành. Có thể khiến liên hệ vào loại thời điểm này, đương nhiên là cấp dưới tin tưởng nhất. Từ trước qua vô số lần luân hồi, người này trước nay trung thành và tận tâm với , thậm chí tiếc giết chết phụ mẫu và thê nhi của mình để tỏ vẻ trung tâm. Nhưng mà lần này, người này thế nhưng đầu phục Dư Thương Quân phản loạn, nhận được tin của liền mang theo người đến tróc nã .

      “Triệu Vương, chờ ngươi lâu, Dư Thương Quân…… , là vương mời ngươi gặp mặt.” Văn sĩ trung niên khom người với , rất là kính cẩn.

      Triệu Tư trầm khuôn mặt nhìn cấp dưới này, “Những người khác cũng phản bội bổn vương?”

      Văn sĩ mỉm cười : “ có những người khác.” Dư Thương Quân vừa thượng vị, những người đó bị tìm ra, giải quyết hết rồi.

      Triệu Tư: “Vì sao ngươi phản bội bổn vương, hay là bổn vương cho ngươi ưu đãi còn chưa đủ?”

      Văn sĩ chỉ ý vị mà cười, cũng trả lời , làm cái tư thế mời.

      Triệu Tư có cách nào, bị những binh lính từ trước là hộ vệ của áp trở lại cung thành vốn thuộc về . Bởi vì lúc trước mai phục cái chân còn chưa tĩnh dưỡng tốt, chỉ có thể bị người ta nâng, nhưng tới cửa cung điện, lại cho những người khác vào, Triệu Tư chỉ có thể ở trong tiếng quát lớn tự mình kéo cái chân bị thương chậm rãi vào.

      Dư Thương Quân sớm ở đó chờ , nhìn thấy tiến vào, cho người hầu hạ bên cạnh dâng cho ly trà.

      “Yên tâm, có độc, thế nào ta cũng là thúc phụ ngươi, cũng chuẩn bị muốn tánh mạng của ngươi.” Dư Thương Quân lật các loại sách án thư, ngữ khí nhàn nhạt: “Uống xong ly trà này, ngươi nên vào lao ngồi, vượt qua nửa đời sau của ngươi .”

      Triệu Tư cười lạnh tiếng, “Ngươi giết ta, cũng dễ nghe.”

      Dư Thương Quân nhìn cái: “Ít nhất, ta khác với ngươi.”

      Triệu Tư: “Đều là vì quyền lợi, có gì khác, toàn lời lẽ chính đáng, cũng bất quá giống ta dã tâm bừng bừng thôi.”

      Dư Thương Quân nhiều lời cùng nữa, cho người nhốt vào đông lao.

      Triệu Tư trong đêm từ vương giả trở thành tù nhân, có cung điện hoa phục, món ngon mỹ vị, mỹ nhân cung nga, mới vào đông lao, thực phát trận tính tình. Người trông coi thấy dáng vẻ này của , dần dần liền thả lỏng đề phòng, mỗi ngày chỉ mặc kệ nghe mắng to.

      Dư Thương Quân dù chưa giết , nhưng cũng sợ còn để lại chuẩn bị ở phía sau, bởi vậy lệnh cho người chặt chẽ chú ý hành vi. Nghe người ta hồi báo ở trong lao giống như nổi điên, phải giả bộ, dáng vẻ là sơn cùng thủy tận, cũng lười chú ý nhiều hơn.

      Qua mấy tháng, thủ vệ đông lao bắt đầu lơi lỏng, ngày buổi tối, đoàn người lẻn vào đông lao, vào trước cửa nhà giam Triệu Tư.

      “Vương! Thuộc hạ đến cứu ngài ra ngoài.” Người cầm đầu mở cửa lao ra, quỳ gối phía mảnh đất hỗn độn.

      Ngồi ở đó cả người chật vật bản thỉu, tóc rũ xuống đầy mặt, Triệu Tư chậm rãi đứng lên, đôi ánh mắt hắc trầm đều là lạnh lẽo, “Tới quá muộn.”

      “Vâng, là thuộc hạ vô dụng, ủy khuất vương.” Người nọ vội vàng dập đầu, tiến lên nâng Triệu Tư rời .

      Bọn họ là Triệu Tư vì để ngừa vạn nhất giữ lại đường lui, mấy tháng qua ngủ đông bất động là vì chờ đợi thời cơ, nhân cơ hội cứu Triệu Tư ra. Bởi vì chuẩn bị, đường bọn họ thoát ra khỏi đông lao cũng bị lọt vào bất kì ngăn trở nào.

      Vương thành thể ở lại, Triệu Tư thậm chí cũng chưa kịp thay quần áo, liền mang theo đám người theo chạy ra khỏi vương thành Triệu Quốc, miễn cho bị phát rồi khiến vệ binh chặn ở trong thành.

      Phi nước đại ra khỏi thành, Triệu Tư chọn cái thành để ai chú ý, tạm thời dàn xếp xuống. Chân bởi vì lúc trước vết thương cứu trị kịp thời, đường có chút thọt. Triệu Tư sao có thể nhịn, ở đường bị người khác nhìn nhiều cái tức giận, nếu phải tại tình thế ổn, có ai dám dùng loại ánh mắt này nhìn , nhất định phải bắt lại xử tội thị chúng.

      “Vương, chân này tất nhiên có thể trị.”

      Triệu Tư: “Cút!”

      “Vâng vâng.” Người chuyện lắp bắp lui ra phía sau, lại dám nhắc tới việc này.

      Rốt cuộc làm vương nhiều năm, Triệu Tư nếu muốn Đông Sơn tái khởi, vẫn có cơ hội, cẩn thận tính toán xong, quyết định trước thử xem có thể tìm được minh hữu hay . muốn tìm chính là những người trong tay có binh, cũng có chút dã tâm, chỉ cần hứa hẹn đoạt lại vương vị rồi, lại cho vàng bạc bảo vật, cho đối phương càng nhiều đất phong, chỉ cần đãi ngộ hậu đãi, sợ ai động tâm.

      Triệu Tư tìm trước hết chính là Kỳ Dương Vương, trước hết cho người đến thử, kết quả Kỳ Dương Vương đến mặt hẵn cũng muốn gặp, chỉ mang cho câu: “Quân cùng Tấn Quốc kết minh, quay đầu còn có thể diệt Tấn, dám tin nữa.”

      Trào phúng lúc trước kết minh cùng Tấn Quốc, sau lại lại xé bỏ minh ước diệt Tấn Quốc, hành vi này có tín nghĩa. Bị người ta nhục nhã phen, Triệu Tư còn thể phản bác, chỉ có thể nhanh chóng dẫn người rời đất phong của Kỳ Dương Vương.

      lựa chọn chính xác, bọn họ bao lâu, liền có vệ binh tìm được nơi tạm thời đặt chân, muốn tróc nã dâng lên tân vương lấy thưởng.

      “Vương, chúng ta kế tiếp nên làm thế nào cho phải?”

      “Tiếp tục tìm Mặc Dương Vương.” Triệu Tư cũng tin mỗi người đều giống Kỳ Dương Vương ngu xuẩn nhát gan như vậy.

      Mặc Dương Vương cáo già kia nhưng ra gặp , cũng thập phần nhiệt tình mà chiêu đãi , trong miệng cái gì đó hy vọng nhanh chóng đoạt lại vương vị linh tinh, nhưng tới muốn phát binh đánh vương thành, lão ta liền nữa, hàm hồ mà bỏ qua.

      Triệu Tư tìm hết người có thể tìm, cũng chỉ có Nghĩa Dương Vương xem trọng , lão gả nữ nhi cho , nghĩ đến ngày sau nữ nhi có thể trở thành vương hậu, hơn nữa công phu sư tử ngoạm cầu rất nhiều đồ vật. Triệu Tư sợ lão muốn nhiều, nhưng vấn đề là trong tay Nghĩa Dương Vương cũng nhiều binh, chỉ bằng vào ngần này người, đánh về vương đô là người si mộng.

      Nhưng cũng có gì biện pháp khác, giờ ai nguyện ý che chở , chỉ có thể trước lưu lại chỗ Nghĩa Dương Vương ổn định lão, mượn từ nữ nhi của lão đạt thành liên minh càng sâu, lại chậm rãi chiêu binh mãi mã. Đồng thời cũng từ bỏ tiếp tục lôi kéo những người cầm binh quyền các nơi khác, thực là đào rỗng tâm tư nhảy nhót ở Triệu Quốc.

      mai danh tích, ấn dấu mình rất sâu, Dư Thương Quân tìm hai năm có kết quả, chỉ có thể mặc kệ. Như thế, Triệu Tư tích tụ mấy năm xong, rốt cuộc tìm được cơ hội.

      Đông Nam đại hạn, Dư Thương Quân muốn Yển thành tế trời, Triệu Tư quyết định đến phục kích dư Dư Thương Quân, lấy cái thủ cấp này lại lần nữa tiếng trống làm tinh thần hăng hái đánh thẳng đến vương thành, đoạt lại vương vị.

      năm này, cách Triệu Tư bị người ta đánh cho từ vương vị ngã xuống, qua hơn tám năm.

      thảo nguyên lại là năm mùa hạ, giờ bộ tộc Ô Đồ so với mấy năm trước lớn hơn vài lần, nơi này giống như mấy năm trước Ân Như Hứa từng , trở thành cái thành náo nhiệt. Ban đầu chỉ có thương đội Ân quốc thường thường tới đây, nhưng mấy năm trước, Ốc Đột dẫn dắt tộc nhân sáng lập đường thông đến Tây Lăng, dần dần, cũng có thương đội Tây Lăng bên kia lại đây, bọn họ còn phát loại quặng đá quý tinh oánh dịch thấu ở Manh sơn, mấy năm nay chỉ người Manh sơn lấy quặng mua đá nhiều đếm được, người lui tới, đều phải qua bộ tộc Ô Đồ.

      Người nhiều lên, bọn họ sinh sống cũng phải hoàn toàn dựa vào chăn thả dê bò, vẫn có bộ phận người duy trì thói quen di chuyển mùa đông, nhưng còn có bộ phận người bắt đầu quen định cư.

      Bộ tộc Ô Đồ vào mùa này là nhiều người nhất, khu phân cách mở chợ rộn ràng nhốn nháo, đất trống bên ngoài sớm trở thành sân bóng, là khu vực các thiếu niên choai choai thích chơi đùa nhất. Các nữ nhân lúc này phần lớn ở cái hồ phụ cận, nơi đó có lạch nước, Ân quốc mang đến thợ thủ công tiêu phí đại lực làm ra chỗ cung cấp nước nhanh và tiện này, các nữ nhân ở bên này giặt quần áo, xử lý nguyên liệu nấu ăn.

      “A Diễn, chạy đâu, công chúa tìm người đó.” Bên lạch nước nữ nhân trang điểm phụ nhân bưng bồn đứng lên, hô lên với hài tử cưỡi ngựa cách đó xa.

      Nữ nhân diện mạo là tiêu chuẩn người nước Ân, nàng là cung nữ lúc trước theo Ân Như Hứa cùng tới hòa thân, sau đó gả cho dũng sĩ lang kỵ. Mà A Diễn trong miệng nàng chính là hài tử của Ân Như Hứa cùng Ốc Đột, ‘tiểu tộc trường’ bộ tộc Ô Đồ mỗi người đều thích.

      A Diễn bất quá mới chín tuổi, vóc dáng rất cao, ngồi lưng ngựa mơ hồ có vài phần dáng vẻ thiếu niên, diện mạo càng giống như mẫu thân, thanh lệ tuấn dật, chỉ là mũi cao thẳng, đôi mắt xanh càng giống phụ thân.

      “Đinh Hương, a mỗ tìm ta làm gì?” A Diễn ở ngựa vung cung tiễn trong tay. còn treo chuỗi thỏ cùng loại động vật khác, xem ra là chạy săn thú.

      “Hình như là tìm người thử bộ đồ mới.”

      “Được, ta biết.” A Diễn lên tiếng, hô với con sói to uy vũ chạy ở phía sau ngựa: “Nhị bảo, nhanh lên!” Con sói ngao ô tiếng tựa như đáp lại, đuổi kịp người ngựa đằng trước, thực nhanh chạy vào nơi tụ cư cách đó xa.

      “A mỗ!” A Diễn cầm theo chuỗi mồi, gọi lớn a mỗ, cộp cộp cộp vào vương trướng.

      Ân Như Hứa từ sau bình phong ra, “ trở lại, đâu đào thỏ, sao lại mang theo nhiều như vậy trở về.”

      A Diễn chạy đến trước mặt nàng, giống như hiến vật quý nâng con mồi, trong miệng trả lời: “Là chỗ lúc trước phụ thân mang con , nơi đó nhiều thỏ!”

      Ân Như Hứa cười lau mồ hôi trán cho , đứa này giống phụ thân , phi thường am hiểu hướng đào động bắt thỏ và chuột lười, nơi nơi đều là chỗ bọn họ gây tai họa, quả thực là song sát thảo nguyên.

      “Chạy vội như vậy, người tất cả đều là mồ hôi, tới, cởi áo khoác lau lau cho con. giá có bộ đồ mới làm cho con, gần đây thời tiết nóng, mặc mỏng chút càng thoải mái hơn.”

      “Vâng.” A Diễn ngửa khuôn mặt để mẫu thân lau mồ hôi. Lúc cởi quần áo, vạt áo trong tay áo sột sột soạt soạt rớt xuống bụi đất cùng đá , còn có hai thanh chủy thủ . Ân Như Hứa thậm chí ở trong ngực móc ra tới con chuột lười to bằng bàn tay.

      Ân Như Hứa: “…… Con chui vào trong động chuột lười?”

      A Diễn nhặt chủy thủ rơi mặt đất, sờ sờ đầu, “Con quên mất còn có nó! A mỗ, cái này tặng cho người, cho người chơi.”

      Thay bộ đồ mới xong, lại uống mấy chén nước, A Diễn lau miệng, cầm cung : “A mỗ, phụ thân hai ngày này ở đây, người khẳng định nhàm chán, con mang người chơi!”

      Bọn họ hai cha con đều thích mang nàng ra ngoài chơi.

      Ân Như Hứa cười, “Con muốn mang ta đâu chơi? Con có biết nơi nào chơi vui?”

      A Diễn: “Lúc con trở về nhìn thấy bọn họ bắn lụa màu, chúng ta cũng có thể a!”

      Ân Như Hứa nghĩ nghĩ, “Được rồi, cùng con.”

      Nàng cũng thay đổi bộ quần áo, mang lên bộ bọc ngón Ốc Đột làm cho nàng, đeo cung tiễn cùng con trai lên sườn núi chơi bắn tên. A Diễn quên đón hai con sói to trước trướng.

      “Đại bảo, nhị bảo, thôi, chơi!”

      Hai con sói này là hai con năm đó bên hồ nước ấm, theo A Diễn từ cùng nhau lớn lên. Đại bảo thích theo Ân Như Hứa, Nhị bảo lại càng thích theo A Diễn, A Diễn đâu chơi điên, nhị bảo đều phải theo cùng.

      “A mỗ, giờ con bắn tên có thể vượt qua người.”

      “A, phải ? Nhưng mà, vượt qua ta tính, phải vượt qua phụ thân con mới lợi hại.”
      Lierose DuDu, sabera.tran, Hale20511 others thích bài này.

    4. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Woa, thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng. Thoắt cái 8 năm, biết còn cẩu lương để ăn hông nữa huhu :yoyo31:

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Hóng phụ thân tranh giành tình cảm với con trai ;)
      heavydizzyTiểu Ly 1111 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :