1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên Sư, Giảm Giá Không? - Phi Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      được che chở chắc bởi vì chưa đủ manh như Trần giáo bá đấy :)))))))))))
      Many thanks editor
      Tiểu mao thích bài này.

    2. Tiểu Ưu Nhi

      Tiểu Ưu Nhi Active Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      96
      Lục Tổng kiếm Trần Hi bé làm j ko biết,

    3. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 16

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      “Lục tổng.”

      Trợ lý Trương thấy Lục Chinh về, liền thở phào nhõm hơi.

      Hai hôm nay, Lục tổng của bọn họ cứ quái quái, tuy là ban ngày nhìn có gì khác thường, công việc tập đoàn vẫn xử lý như cũ, mau chuẩn tàn nhẫn. Cơ mà đến tối lại chạy ra ngoài mình, làm trợ lý Trương lo suốt thôi. Càng khiến người khác giận sôi là, Lục tổng tiêu sái ra ngoài thôi, còn bảo mình ở lại đối mặt với tên Nhị thiếu rác rưởi này.

      Trợ lý Trương đúng là bị vị thần tượng này lải nha lải nhải, tra tấn gần chết, thà bạo gan làm mười dự án hợp tác cũng tuyệt đối muốn bảo vệ tên Nhị thiếu này đêm nào. ta đeo gọng kính mạ vàng kên lần nữa, nhìn vẫn là phần tử tinh như xưa, chưa kịp đề cập tới lịch trình hôm nay với ông chủ, thấy cái vật thể vốn cuộn lại trong chăn vọt tới trước mặt Lục tổng.

      Lục tổng cao lớn tuấn, khí thế bày vẻ vui, thế là nhấc chân đá cuộn chăn về với đất mẹ.

      Lục Cảnh lăn theo chăn, quỳ rạp mặt đất, ngẩng đầu lên, sợ ngây người.

      !”

      “Có chuyện .” Chẳng lẽ còn bảo mày đợi mày nhào vào ngực hở?

      Trong lòng Lục tổng vui.

      nhíu mày, cảm thấy có chút mệt mỏi.

      Hôm qua đợi ở đầu phố cả đêm, sau khi chờ được bé tóc dài kia đúng là có phần tức giận, nhưng nhiều hơn là lo lắng.

      bé mềm mại xinh đẹp như trân bảo, giống như đưa viên đường là lừa được, đối với Lục Chinh mà , người ngốc nghếch, mềm yếu, ban ngày còn bị người có ý xấu theo dõi, chi đến buổi tối.

      Sau khi tức giận, càng thấy lo lắng cho bé mà mình chưa biết tên kia, liệu có gặp nguy hiểm gì chăng, bởi vậy mới lái xe tới số 15 đường Hòe An, gõ tất cả cánh cửa cũ lầu ba. gõ rất lâu thấy tiếng đáp lại, đá cửa hồi lâu mới đành lái xe quay về.

      Qua đêm, tây trang đen vương đầy mùi mốc meo, làm gương mặt tuấn của Lục Chinh càng thêm khó ở.

      “Hôm nay cậu chuyến tới số 15 đường Hòe An.” vào phòng Lục Cảnh, bực bội cởi tây trang, tiện tay vứt bừa sàn, ngồi dựa vào ghế tựa, đôi chân thon dài vắt chéo, lạnh lùng với trợ lý Trương.

      Trợ lý Trương sửng sốt, đẩy mắt kính, nhưng vẫn gật đầu vô điều kiện, nghi ngờ gì.

      “Tôi biết.”

      “Còn nữa, giúp tôi tìm người.” nhìn thấy cái người kia...Dù sao Lục tổng vẫn cảm thấy mình gặp lại bé ở đầu phố dài kia...Kẻ lừa đảo ngày nào cũng bán bùa, hôm nay Lục tổng cũng nhớ mang tiền mặt rồi có được chưa?

      Trong lòng thầm oán trách kẻ lừa đảo tuân thủ lời hứa lại còn chuyên nghiệp, lúc này mới gật đầu với trợ lý Trương, từ từ : “ học sinh cao trung, tóc dài, rất xinh đẹp.” rất đơn giản, trợ lý Trương nghiêm túc ghi lại khựng chút, chỉ thấy giờ phút này đúng là bị ông chủ rác rưởi này ép chết mà. (ai hỏi kiểu này là chết với chụy.)

      Dù có lương trăm vạn năm cũng đủ để ta chịu đựng được tên ông chủ rác rưởi này.

      “Lục tổng, còn điểm gì đặc biệt hơn ?”

      Lục tổng này liệu có biết cả thành phố này đều là học sinh cao trung ?

      bé ấy giống mấy bé khác, cậu nhìn là biết.” Lục Chinh nghĩ tới tối hôm đó, bé ấy nghiêng đầu nhìn mình ngơ ngác, hừ tiếng, dựa vào ghế tựa.

      mình đột nhiên muốn tìm bé cao trung, Lục Cảnh lăn tới bên chân , nơm nớp lo sợ, thò đầu từ trong chăn, cảnh giác quan sát khắp khuôn mặt soái khí đẹp trai, nghe tới đó liền thoáng kinh ngạc, vội lăn ra khỏi chăn, hỏi: “, có phải gặp được bé đó rồi ?” phải chỉ là chuyện siêu nhiên à? Đại ca định làm gì? Chiêu quỷ à?

      Tự tìm đường chết hở?

      Vị thần tượng này bị tinh thần tự tìm đường chết đó làm sốc luôn.

      bé ấy phải quỷ.” Lục Chinh cúi đầu nhìn ngón tay mình, bình tĩnh .

      Cho dù qua rất lâu, nhưng cảm xúc khi ngón tay thô ráp chạm vào lòng bàn tay tinh tế mềm mại kia vẫn ở trong lòng , bồi hồi chưa tan.

      Cảm giác mềm mại như thế, còn cả khi bọn họ chung xe, khẩn trương tới mức ngừng thở, đôi mắt mở to tròn xoe, thuần khiết như đứa trẻ sơ sinh.

      thích Lục Cảnh thành ma quỷ, sợ hãi , chợt nghĩ tới cái gì, theo bản năng nhặt áo vest sàn lên, lấy ra khỏi túi cái bùa bình an được gấp gọn gàng.

      Thấy tấm bùa bình an, ánh mắt bỗng dịu dàng, Lục Cảnh vừa nhìn bùa bình an lập tức kêu lên, kinh ngạc , “Đây phải là bùa bình an mà bé ấy cho em à?” chàng té ngửa ra sau, dưới ánh mắt lạnh nhạt của Lục Chinh lại lặng lẽ bò qua bên, lấy từ túi áo bị mình vứt xó kia... Ba tấm bùa...

      Lục Chinh nắm chặt tấm bùa bình an lẻ loi trong tay, lại nhìn thằng em có ba tấm bùa như khổng tước xòe đuôi, gương mặt tuấn sầm lại.

      “Sao em lại có ba lá bùa?” lạnh giọng hỏi.

      Người đàn ông tuấn mang theo khí thế mạnh mẽ thò lại gần, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chặp vào cậu em, trong nháy mắt, căn phòng trở nên ngột ngạt.

      Khí thế của Lục tổng ngập đầy phòng ngủ.

      Trợ lý Trương mặt đổi sắc, lặng lẽ lùi sau hai bước, e sợ ngọn gió bão cuồng phòng quét trúng mình.

      Cái biểu cảm sinh động này cứ như là ông chủ nhà mình vừa phát vợ mình trèo tường, đúng là y chóc biểu cảm lúc nãy của Nhị thiếu, hổ là em ruột, ăn ý thế chứ lị.

      Tranh cãi gia đình này thuộc phạm vi công việc của trợ lý, muốn ta quản cả chuyện em bất hòa, đề nghị tăng lương. Huống chi trợ lý Trương thấy tấm bùa với ba tấm bùa cũng giống nhau mà, chẳng nhẽ ba tấm an toàn hơn tấm hỉ?

      Ánh mắt ta nhìn lên trần nhà, Lục Cảnh quỳ rạp đất cũng lơ mơ theo, cúi đầu nhìn ba tấm bùa trong tay, lại nhìn tấm tay Lục Chinh, oan ức : “Ba tấm ba trăm, em thấy đắt nên mới mua mà.” Lúc ấy chàng chỉ muốn giúp đỡ việc buôn bán của bé ấy, ai biết sau lại xuất chuyện ma quái đâu.

      Càng quái lạ hơn là, Lục tổng sau khi nghe cậu em , gương mặt dần lên biểu cảm đặc biệt...nhìn từ cao xuống...Dù sao cũng là quan sát biểu cảm của Nhị thiếu.

      “Em tốn tiền?”

      Mới mẻ quá hở, đầu năm nay ai lại cho , Lục Cảnh gật gật đầu.

      Lục tổng từ tốn dựa về ghế, môi mỏng hơi gợi lên, giống như cười, có chút ngạo nghễ vuốt ve tấm bùa bình an trong tay, từ từ , “ tốn.”

      Lục Cảnh: ...

      Lục Cảnh tiếp tục ngơ ngác gật đầu, suy nghĩ kĩ xem ông sao lại có cái tư thế ngạo nghễ này.

      , cho nên tìm bé kia là định làm gì?” Lục Cảnh thực muốn nhớ lại chuyện xảy ra đêm đó, giờ nghĩ tới thấy rất kỳ lạ, bé kia hình như chuyện với thứ thấy, chàng mãi ra được con phố kia, còn có số 15 đường Hòe An khó hiểu kia nữa. Tuy là chàng hay cãi nhau ủm củ tỏi với mình, nhưng đúng là lòng lo lắng cho trai, nhíu mày : “Cho dù bé ấy có uy hiếp gì, nhưng chuyện này phải lật sang trang là được ư?” chàng lòng muốn quên chuyện này , Lục Chinh lại hừ lạnh tiếng.

      “Việc này liên quan đến em, cứ lo biểu diễn .

      “Nhưng mà...”

      Lục Cảnh mới tới đây, di động ở bên cạnh vang lên, chàng thuận mắt nhìn sang, thấy di động lên cái tên quen thuộc. Đôi mắt sáng lên, bất chấp chút sợ hãi của bản thân, dưới ánh mắt lạnh tanh của Lục Chinh, cười tủm tỉm ôm chăn lên giường, mở miệng thăm hỏi: “Michelle, tinh thần thế nào rồi?”

      chàng là người rất nhiệt tình, tính tình tùy tiện, còn đặc biệt quan tâm tới mấy gặp phải phiền phức, đối với Trần Hi cũng như vậy, đối với bạn gần đây tâm trạng tốt cũng như thế, nhận được điện thoại của bạn, nghĩ tới chuyện gần đây bạn bị thất tình, liền giọng an ủi.

      chàng nhiệt tình thế mà Lục Chinh lại nhíu mày

      Cái tên Michelle nghe quen quen nhỉ?

      “Lục tổng, đây là người cùng Nhị thiếu tạo tin đồn khách sạn kia?” Trợ lý Trương rất có mắt nhìn mà giải thích.

      Nhắc tới chuyện này, Lục Chinh lập tức nghĩ ra.

      lâu trước đó Lục Cảnh cùng người mẫu Michelle này lên đầu đề tạp chí lá cải, hai người ra vào khách sạn, bộ dạng thân mật bị chụp lại, máy ảnh độ nét cao, phóng to ra nhìn rất . Khoảng thời gian đó đúng thực làm nổ giới giải trí, trời mới biết Lục Chinh tốn bao nhiêu tiền mới áp được, để làm Lục Cảnh mang danh “hoa hoa công tử”.

      Nghĩ tới đây, Lục Chinh có vài phần vui với người mẫu này, nhưng lại thấy Lục Cảnh dụng tâm an ủi, đành mở miệng đánh gãy cậu em, chỉ ngồi bên yên tĩnh suy ngẫm chuyện của mình.

      “Tra thêm cái Michelle này, nếu ta muốn tính kế Lục Cảnh, trực tiếp bảo ta cút .”

      Tập đoàn Lục thị bao hàm toàn diện, đương nhiên cũng có công ty giải trí, còn là quy mô , đứng số số hai trong giới giải trí.

      Bằng tên nhà giàu Lục Cảnh là Nhị thiếu có mắt nhìn đây, được mọi mỹ nữ mơ ước tiếp cận, còn được danh xưng thần tượng chất cao, tưởng mình là người có năng lực đấy hở?

      chừng sớm bị mấy người đẹp kia ăn sạch từ lâu, ôm chăn khóc rưng rức tới sáng. (chuyện thằng ngày ngày bảo vệ trinh tiết cho thằng em)

      “Tôi hiểu.” Trợ lý Trương yên lặng gánh vác trọng trách xua đuổi phụ nữ cho cái tên Nhị thiếu ăn hại này, mặt đơ đẩy mắt kính, nghiêm túc , “Lục tổng, lịch trình hôm nay của ngài có chút khẩn trương. 8 giờ họp hội nghị tập đoàn, 12 giờ có hẹn ăn cơm với tổng giám đốc tập đoàn Tống thị, buổi chiều ngài có hẹn với Khương tổng bất động sản Khương thị. Tối nay, tập đoàn Triệu thị có buổi tiệc rượu lúc 9 giờ...” ta cần sổ ghi chú, đọc làu làu lịch trình hôm nay, Lục Chinh nghe thấy buổi tối còn tiệc rượu, đột nhiên nhíu mày.

      “Hủy bỏ tiệc rượu với tập đoàn Triệu thị, tôi có việc bận.”

      Trợ lý Trương muốn lại thôi.

      “Lục tổng, vị đại gia nước ngoài của tập đoàn Triệu thị kia vừa về nước, đây là lần đầu tiên sau khi người này về nước mở tiệc rượu bộc lộ quan điểm, ngài ...Chỉ e nể mặt lắm.”

      Quy mô tập đoàn Triệu thị cũng , đặc biệt là người mới về nước, tương lai là người cầm lái tập đoàn Triệu thị, nghe rất quyết đoán, cũng có năng lực. Lục thị tuy là vì vài nguyên nhân mà còn lui tới hợp tác với Triệu thị từ lâu, nhưng Lục Chinh tới tiệc rượu chào đón cực kỳ cho người ta mặt mũi.

      tốt à?

      Dưới ánh mắt quan tâm của trợ lý Trương, Lục Chinh cúi đầu, vén tay áo sơ mi lên, lộ ra cánh tay với đường cong nét, đột nhiên cười nhạo tiếng.

      “Cho mặt mũi cái rắm!”
      A fang, minhminhanhngoc, Cyder20 others thích bài này.

    4. Lee Đỗ

      Lee Đỗ New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      3
      Truyện hay quá, cảm ơn editor

    5. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Làm phiền chút, có lời khen vì cái bìa rất đẹp của bạn DiepThienThanh085, nhưng hãy xin phép chính chủ là mình tiếng. Thêm nữa là, bạn nào ben webtruyen mà thấy hãy gỡ truyện ra giùm mình nhé, mình chưa cho phép đăng bên đó. Đừng làm mình cáu.

      Chương 17

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Đối mặt với câu lưu manh “ tính cái rắm”, trợ lý Trương là người làm công tác văn hóa, xin chọn tôi nghe thấy.

      ta hé răng, đợi chốc mới đề thấp giọng , “Gần đây tập đoàn Triệu thị rất hùng mạnh.”

      Có vẻ là vì người cầm lái sắp thay đổi triều đại, động tác tập đoàn Triệu thị rất lớn, đột nhiên nhanh chóng chiếm được vài nơi trước đó đề cập tới, làm khắp nơi nâng cao cảnh giác. Ví dụ như bên bất động sản, lúc trước sản nghiệp của Triệu thị có lớn cũng đặt chân vào, nhưng dạo gần đây, kẻ từ sau khi vị Triệu tổng kia trở lại tích cực tham gia số dự án đấu thầu, vừa nhìn là biết người này muốn xắn tay áo làm chuyện lớn.

      Tóm lại Khương tổng bất động sản Khương thị, chiều nay muốn gặp mặt Lục Chinh, chính là vì thái độ tích cực chủ động của Triệu thị làm Khương thị phải nâng cao cảnh giác.

      Trước kia đều là mọi người phân phần bánh với nhau, tuy là cũng có chút tranh giành, nhưng mà vẫn ấn theo quy củ, luôn là tôi vui mọi người cũng vui.

      Là do Triệu thị đột nhiên chen chân vào, thứ cướp đều là ích lợi bên bất động sản mà mấy công ty trong ngành này đứng vững gót chân bấy giờ.

      Khương tổng ở nhà chửi mẹ nó mới là lạ.

      “Ngu xuẩn.” Lục Chinh cười lạnh tiếng, “Lão gia hỏa Triệu thị kia còn chưa già cả mắt mờ định nghỉ hưu, làm con trai mà lại muốn bày ra cái bộ dạng đoạt lớp đoạt quyền với mấy lão già kia... cho là TV khen vài câu là đại gia tài chính coi mình là đại gia tài chính đấy hử?”

      Đài truyền hình đều hay thổi phồng mấy kẻ có tiền vừa từ nước ngoài về, nghiêm túc tất thua. Chỉ là Lục Chinh ngờ lại có kẻ ngốc coi là , thực coi mình thành đại gia tài chính, tinh thương nghiệp, nghĩ tới vị Triệu tổng tuấn nho nhã kia, nhếch khóe miệng khinh thường , “ đúng là bằng ông bố của mình.”

      Người cầm lái thực của Triệu thị là Triệu lão gia, đó mới là ông lão thông minh, nếu đâu để nhiều năm vậy cũng tiến vào ngành kinh doanh bất động sản.

      Ai mà biết bất động sản kiếm tiền rất được.

      Nhưng muốn được phân chia ích lợi, nào có dễ dàng thế.

      Hùng hổ dọa người quá mức, còn bày ra bộ dạng như muốn tranh đoạt... Coi Lục tổng tập đoàn Lục thị vốn máu lạnh vô tình sợ bị nguyền rủa này là gì?

      Lục Chinh tuy là cường thế, nhưng vẫn được tính là lý, vị Triệu tổng này ở tập đoàn còn chưa bồi dưỡng ra mấy người tâm phúc, cũng hiểu chính sách trong nước lẫn phân chia hợp tác mà dám đoạt đồ của người khác, tướng ăn khó coi như thế, sợ là có ngày bị người ta đánh chết.

      “Triệu tổng...”

      “Triệu phó tổng.” Lục Chinh uốn lại.

      Trợ lý Trương cảm thấy ông chủ mình đủ lắm rồi nhá.

      Đánh người tránh cái mặt ra, hai phải nhấn mạnh người ta là phó tổng, đúng là đả thương người mà.

      “Sợ là Triệu lão gia tử bất mãn với chúng ta.” ta ho khan tiếng, thấy Lục Chinh gì, chỉ hơi cười lạnh, mới giọng , “Lục thị và Triệu thị đều là tập đoàn số số hai trong nước, chút gió thổi cỏ lay cũng có biết bao người ngó. Nếu ngài cho Triệu thị mặt mũi, chỉ sợ ngày mai có người giữa Lục thị và Triệu thị có khúc mắc, về phương diện giá cổ phiếu...” ta cụp mắt, thấy mặt Lục Chinh lạnh đến tận cùng, hoàn toàn đem cái việc này trong lòng, nhàng , “Còn vị đại tiểu thư Triệu gia kia, ta đối với Lục tổng ngài...”

      Triệu tổng có em , lén...quang minh mến Lục tổng của bọn họ nhiều năm, thương trường có người nào là biết hiểu.

      Chỉ tiếc là ta vốn có lòng hiểu trăng sáng, cớ sao trăng sáng chiếu mương máng, Lục tổng luôn rất ghét phụ nữ lại gần mình, vị đại tiểu thư Triệu gia kia trời nhiệt tình đúng là cho chó ăn.

      Dù rằng Lục tổng liên tiếp lơ người ta, coi như người vô hình, nhưng vị đại tiểu thư Triệu gia vẫn quyết theo đuổi Lục tổng bỏ, đương nhiên là người ta đứng xa xa liếc mắt đưa tình, dù sao cũng đâu gây trở ngại cho người khác đúng ?

      Chính bởi vì Lục Chinh là người trong lòng của vị đại tiểu thư Triệu gia kia, nên mấy thiên kim tiểu thư do e sợ cường thế của Triệu gia mà đều sôi nổi thoái nhượng, mấy năm nay, người bên cạnh Lục tổng càng thêm thưa thớt. Nhưng mà trợ lý Trương biết Lục tổng nhà mình là người ngạo mạn, hơn nữa còn là người đàn ông máu nước mắt, thấy Lục Chinh cười lạnh, càng phải nhắc nhở thêm, “Đại tiểu thư Triệu gia là người phiền toái.”

      Lão gia tử Triệu gia kia vô cùng thích Lục Chinh, rất nguyện ý liên hôn, việc ái nữ nhà mình theo đuổi Lục Chinh, thấy vậy cũng vui mừng.

      Tiếc là Lục tổng qua, chỗ nào có ta có Lục tổng, bởi vậy cứ hễ là tiệc rượu của Lục gia, chỉ cần Lục Chinh ở đó, vị đại tiểu thư Triệu gia này trước nay đều thể xuất . (khúc này bản raw tác giả gõ sai, mình tự sửa trong bản edit rồi.)

      lần ta mang theo phần cảm tình thể áp chế được nữa, xuất tiệc rượu muốn cùng Lục Chinh nhảy điệu, đối với trước mặt giơ tay chờ nâng lên khẽ hôn, Lục Chinh làm như thấy, giơ chân bước qua.

      Nhất thời dư luận ồ lên, vị đại thư Triệu gia kia bị vứt lại giữa vũ hội đèn lồng huy hoàng, lúc đó vẫn còn rụt rè nâng cánh tay lên...thiếu chút nữa là quay đầu nhảy biển rồi.

      Quá là mất mặt.

      Từ đó về sau, Triệu thị còn dám cùng Lục tổng mồm mép bịp người*, cũng dám thường đề cập tới vị đại tiểu thư kia nữa, chính là vì cái này mà hai tập đoàn Lục thị và Triệu thị cắt đứt hợp tác, và giờ là bộ dạng mỗi người con đường riêng.

      (*mồm mép bịp người: giở trò, google dịch ra là giở trò đồi bại mới ghê)

      Lục Chinh đúng là làm được cái hành động lạnh lùng chút uyển chuyển của bậc quý ông này, trợ lý Trương chút đồng tình với vị đại tiểu thư Triệu thị kia, ngược lại muốn đồng tình cho Lục tổng nhà mình, đúng là đánh mặt người ra gần chết mới thôi, Triệu thị còn phải trả giá thảm thiết như vậy, ai mà còn muốn Lục tổng nữa?

      Nhân duyên của Lục tổng...Chỉ cần sợ chết là được, gần đây chả có tí nhân duyên gì rồi.

      ta thở dài hơi.

      ta phiền toái cái rắm.” Lục Chinh hoàn toàn để trong lòng, lạnh lùng : “Tưởng mình là công chúa, ra chỉ là con chim sẻ.” độc miệng như thế, hoàn toàn chả có nửa điểm thương hương tiếc ngọc nào, trợ lý Trương trong lòng kêu tiếng được, cảm thấy đây mới chính là con người lạnh lùng vô tình mà mình tình nguyện phụ tá, khẽ gật đầu , “Nếu vậy, buổi tối ngài trống lịch. Sao hẹn ăn cơm cùng Khương tổng?” Triệu thị dã tâm bừng bừng muốn tiến công vào bất động sản như vậy, tuy là bất động sản phải phương hướng chủ yếu của Lục thị, nhưng ai lại nguyện ý để vị khách mời tới kia hai muốn gây chuyện giật đồ.

      Bất động sản Khương thị là trong những công ty lớn nhất về ngành này, chỉ cần đạt thành hợp tác với Khương thị. Lục thị có thể đứng sau phất cờ hò reo, để Khương thị và Triệu thị đối đầu với nhau.

      Nếu sao lại người tri thức suy ngẫm nhiều, sau mắt kính gọng vàng chính là mặt người dạ thú, trợ lý Trương cũng rất xấu xa đấy.

      Lục Chinh nheo mắt nhìn thằng em trốn trong chăn lập kết giới, chuyện điện thoại, hoàn toàn còn mang cái mẽ thần tượng kia nữa, khẽ lắc đầu : “Đêm nay tôi có việc.”

      theo bản năng sờ vào chìa khóa xe thể thao đỏ trong túi quần, đôi mắt đen tối tăm vài phần, lạnh lùng với trợ lý Trương, “Chốc nữa cậu tới số 15 đường Hòe An, nếu lầu ba mở cửa, cậu kêu công nhân phá khóa.” phải chắc chắn bé kia gặp phải chuyện gì, ngón tay thon dài gõ mặt bàn, “ bé ấy mặc đồng phục.”

      Đồng phục, cũng tính là đặc điểm nhỉ.

      Ánh sáng trước mặt trợ lý Trương vụt tắt, bày mưu lập kế đều là mây bay, gương mặt tuấn tú đành căng thẳng nhắc nhở, “Lục tổng, chỉ cần là học sinh đều có đồng phục.” ta chần chờ chút lại thêm với Lục Chinh, “Ngài có nhìn ra đó là đồng phục trường nào ?”

      Ít nhất cho mình phạm vi là tốt lắm rồi, nhưng mà xin chia buồn với trợ lý tiên sinh, Lục Chinh xa rời trường học từ lâu, biết được cái gì chứ, khẽ lắc đầu , “Đồng phục xấu kinh.” Thế mà bé kia lại thích vô cùng, Lục Chinh cụp mắt, mang theo vài phần ghét bỏ , “Giờ mấy trường đúng là tệ, đồng phục cũng biết thiết kế cho đẹp chút.”

      Trợ lý Trương tiếp tục đẩy mắt kính.

      đẩy mắt kính thanh niên này sắp sụp đổ mà cào tóc luôn rồi.

      “Tôi tận lực.” Xem ra, đây là thời điểm tới số 15 đường Hòe An, xách tên gia hỏa lén lút ở trong lầu ba, tìm ra bé tóc đen mà Lục tổng cần.

      “Phải nhanh lên.” Lục Chinh rất vừa lòng với vị trợ lý toàn năng này, đứng dậy, thấy Lục Cảnh buông điện thoại, ở giường đưa ánh mắt đáng thương nhìn qua mình, hừ tiếng, cảnh cáo , “ được tạo tai tiếng với cái Michelle kia, nếu em nhất định hối hận hôm nay chịu nghe lời .”

      Đáy mắt còn lên sát ý, Lục Cảnh vội rúc vào chăn, run rẩy lo sợ, lấy lòng: “Đại ca, cứ yên tâm, em nhất định làm đâu.” chàng giơ tay phát lời thề, nhàng cứ như uống nước lạnh, thấy Lục Chinh cởi áo sơ mi quay về phòng mình tắm rửa, lúc này mới thở ra hơi.

      biết có phải do tác dụng tâm lý , luôn cảm thấy lúc ở cùng đại ca mình, cái cảm giác lạnh lẽo sợ hãi đều tan thành mây khói.

      Lục Cảnh sờ sờ tấm bùa bình an trong tay, thấy trợ lý Trương cúi người nhặt áo vest Lục Chinh vứt mặt sàn, đôi mắt đột nhiên xoay chuyển, quay ra vẫy vẫy tay với trợ lý Trương.

      “Trợ lý Trương, cho cái này này.” chàng cầm tấm bùa bình an mua ở chỗ Trần Hi, đưa cho trợ lý Trương.

      Trợ lý Trương sửng sốt, có chút kinh ngạc.

      “Nhị thiếu, cho tôi ư?”

      Nhìn Lục Cảnh trốn ở trong chăn, gương mặt tuấn đẹp trai đầy vẻ quan tâm lẫn thân thiết, trợ lý Trương lại nhìn tấm bùa ngụ ý cát tường bình an này, lập tức chạm tới nơi mềm mại nhất trong lòng.

      Tuy là Nhị thiếu hơi ngốc chút, nhưng mà , đúng là vẫn rất quan tâm bọn họ vì phải vất vả, trả giá biết bao mồ hôi...

      “Đương nhiên, tặng cho .” Thấy trợ lý Trương nghiêm túc nhấp nhấp khóe miệng, nhìn qua biểu cảm trở nên mềm mại hơn rất nhiều, Lục Cảnh mới cười tủm tỉm bò dậy khỏi giường, nhét bùa bình an vào tay trợ lý Trương.

      Trợ lý Trương càng thêm cảm động.

      “Cảm ơn Nhị thiếu.”

      “Cảm ơn cái gì, chúng ta là bạn bè mà. Đúng rồi huynh đệ...” Vị thần tượng này hình như dừng chút, lắng nghe động tĩnh bên ngoài cửa, biết mình ở ngoài nghe lén, lúc này mới đè thấp giọng, thầm, “Tôi nghe giải trí Lục thị muốn quay bộ mới, là đạo diễn nổi tiếng... cảm thấy tôi có thể diễn nam chính ? Huynh đệ của tôi?”

      Trợ lý Trương sững sờ, đón nhận ánh mắt nóng cháy muốn thân thiết của Nhị thiếu, tay là tấm bùa bình an, trong óc lại ba chữ to tướng.

      QUY TẮC NGẦM!
      A fang, minhminhanhngoc, Cyder20 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :