1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      074. Bí mật của Quốc sư

      Hết thảy cơ hội là vào nửa năm sau, ông trời cũng giúp , đại ca của lão lừa trọc gởi thư, rằng bị bệnh nặng, đại phu sống được bao lâu, muối gửi gắm chất nữ Thục Nương.

      Có lẽ là lão lừa trọc yên tâm , sợ lão vừa lại tìm Tú Tú, khăng khăng cũng mang theo.

      Lão lừa trọc đưa Thục Nương về thôn Khảm Chu an trí lại, thường thường thăm nàng, khi đó biết cơ hội tới rồi.

      dùng danh nghĩa lão lừa trọc đưa cho nàng các loại đồ chơi đùa tiểu nương, chỉ nghĩ dỗ tiểu nương động tâm, nhưng bỏ qua tuổi tác lão lừa trọc, dù sao cũng là thúc thúc, tiểu nương cũng nghĩ nhiều, ngược lại bởi vì lần ra ngoài, được người khác cứu, viên phương tâm ám hứa ra.

      Người nọ cũng biết, là lưu manh nổi danh trấn , cũng kỳ, tên côn đồ cũng biết hảo tâm làm hùng cứu mỹ nhân.

      Tên côn đồ sao lại làm chuyện hảo tâm như vậy đâu, nếu nàng phải chất nữ của lão lừa trọc, tên côn đồ làm sao lại cứu nàng.

      Thấy Thục Nương mắc câu, định tính toán lại, nghĩ rằng ông trời giúp , ngày đó và lão lừa trọc cùng thu con hồ , nhân lúc lão lừa trọc và hồ đánh nhau hết sức, trộm hạ xuân dược cho lão lừa trọc, đây là sớm chuẩn bị cho lão lừa trọc.

      Lão lừa trọc còn tưởng rằng trúng thuật của hồ , chờ lão lừa trọc trở lại thôn Khảm Chu là quá nửa đêm, lão lừa trọc bị xuân dược lăn lộn đến mất thần trí, chỉ có thể để cột lấy kéo , đưa lão lừa trọc về chùa Bồ Đề, mà đưa nhà Thục Nương, cởi trói cho lão lừa trọc, ném vào trong phòng Thục Nương.

      Việc xong lão lừa trọc giải thích với Thục Nương, Thục Nương nghe, cảm thấy lão lừa dối nàng, từ đó về sau lão lừa trọc dám tới nhà Thục Nương nữa, có chuyện gì đều để thay, thiếu cơ hội ở trước mặt Thục Nương bại hoại thanh danh của lão.

      Mỗi ngày trộm hạ xuân dược ở trong nước trà của lão lừa trọc, nhiều lắm, chỉ chút, vô sắc vô vị, thần biết quỷ hay mà làm lão lừa trọc ngày ngày đêm đêm muốn nữ nhân, suốt ngày côn thịt mềm xuống.

      Như thế mấy ngày lão lừa trọc liền nhịn được, ngày đó đêm khuya lặng lẽ chuồn ra chùa Bồ Đề, trèo tường vào nhà Thục Nương, lại lần nữa gian dâm tiểu chất nữ.

      Từ đó về sau, cần hạ dược, lão lừa trọc mỗi đêm đều phải tìm tiểu chất nữ làm hồi.

      Thục Nương vốn định chủ trì tố giác cái kẻ mặt người dạ thú này, bị khuyên ngăn, chỉ tố giác khỏi quá nhân từ, làm phải làm đến cực hạn, làm lão ta thân bại danh liệt, còn khả năng xoay người.

      Ông trời cũng giúp , Thục Nương và tên côn đồ có đầu đuôi, ngày đó cùng lão lừa trọc từ bên ngoài hoá duyên trở về, vừa lúc gặp được tên côn đồ đè nặng Thục Nương ở trong rừng làm đến tàn nhẫn, lão lừa trọc lập tức đen mặt, trói tên côn đồ lại.

      Thục Nương vốn định thay tên côn đồ xin tha, bị ngăn cản, chỉ là bị tên côn đồ khi dễ.

      Lão lừa trọc giận thể át muốn giết tên côn đồ, bị dùng ngã phật từ bi ngăn trở, nhìn lão lừa trọc khuôn mặt đen xì, nghẹn cười ở trong lòng, tạgiời hẳn nếm được tư vị lúc trước giống ?

      Bọn họ mở trói cho tên côn đồ mà bỏ rồi, ai ngờ ngày hôm sau đến mở trói, tên côn đồ bị chó hoang cắn chết, cái đùi đều bị ăn hết.

      Thục Nương tin là chó hoang cắn chết, nàng cảm thấy là lão lừa trọc hạ độc thủ, nàng quỳ cầu hỏi có biện pháp làm tên côn đồ sống lại hay .

      Người chết như đèn tắt, có thể sống lại mới có quỷ, lúc này hồn phách tên côn đồ sớm bị Hắc Bạch Vô Thường câu rồi.

      lừa Thục Nương có thể tìm hồn phách tên côn đồ trở về, nhưng nàng phải giúp giết chết lão lừa trọc, vào lúc đại hội đổi chủ trì mà giết chết lão, làm lão thân bại danh liệt, làm chùa Bồ Đề cũng thân bại danh liệt!

      Mạc Ly than hơi, nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành ma, ai có thể nghĩ đến lại là nguyên nhân như thế đâu.

      “Quốc sư thở dài làm chi?” Tuệ Quả hỏi.

      Mạc Ly muốn đáp, lại nghe tự : “Quốc sư chính là muốn hỏi ta hối hận sao? hối hận! Ta hối hận!” Tuệ Quả chém đinh chặt sắt giận dữ hét lên.

      “Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Tú Tú vuốt bụng gọi người khác là tướng công, ta liền biết về sau lúc làm hết thảy ta đều hối hận.” Tuệ Quả , trong mắt rưng rưng, còn thêm: “Nghe đồn quốc sư đối với phu nhân cực tốt, quốc sư ngẫm lại xem, nếu có người mạnh mẽ chia rẽ ngươi và phu nhân, ngươi như thế nào? Nếu có ngày phu nhân hoài hài tử của người khác, gọi người khác là tướng công, ngươi như thế nào? Ngươi cũng điên giống ta thôi!”

      Mạc Ly , tay trong tay áo lại gắt gao siết chặt, Tuệ Quả sai, há chỉ là điên thôi, chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó là muốn giết người!

      Lưu Kỳ nhìn quốc sư biểu tình đúng, vội sang chuyện khác, hỏi: “Tú Tú mấy năm nay vẫn tốt sao?”

      Tuệ Quả suy sụp lắc đầu, “Ta cũng biết, mấy năm trước bọn họ dọn rồi, biết nơi nào.”

      “Ngươi muốn gặp lại Tú Tú lần sao?” Mạc Ly đột nhiên hỏi.

      Tuệ Quả nháy mắt ngẩng đầu nhìn về phía .

      Mạc Ly từ trong viện lấy đến chậu nước, : “Ngươi phạm tội nghiệt quá sâu, dù cho có nguyên nhân, nhưng hại đến kẻ vô tội, gặp Tú Tú xong ta giao ngươi cho trưởng lão chùa Bồ Đề, để bọn họ xử lý.”

      Mạc Ly xong, hỏi sinh thần bát tự của Tú Tú, liền bắt đầu niệm chú, bao lâu trong nước xuất cảnh tượng, nam nữ là hai vợ chồng ngủ ngon lành, nam nhân đặt tay ở bộ ngực trần trụi của nữ nhân, bộ ngực trắng bóng để lại ít dấu vết ân ái, nghĩ đến hẳn là lưu lại lúc trước nửa đêm.

      Tuệ Quả khống chế được mình mà gào rống kêu to lên, chân đá đổ chậu nước, nước mắt rơi như mưa, nên lời cảm giác trong lòng, nghĩ nàng sống tốt, lại muốn nàng sống tốt, mặc kệ nàng sống có tốt , đều đau lòng đến thể hô hấp, đó là Tú Tú của a! Vốn nên là nương tử của a!

      Mạc Ly trong lòng cũng hơi hụt hẫng, có chút đồng cảm như bản thân mình cũng bị.

      Lưu Kỳ thấy quốc sư bị cảm xúc của Tuệ Quả ảnh hưởng, vội dùng đồ vật chặn miệng Tuệ Quả.

      Mạc Ly ra ngoài, bên ngoài chậm rãi sáng lên, Lưu Kỳ chạy nhanh đuổi theo kịp, muốn hỏi Mạc Ly có phải bây giờ đưa Tuệ Quả hay , bị Mạc Ly ra tiếng trước, chỉ nghe : “Lưu Kỳ, ngươi còn nhớ lần trước ngươi kể chuyện cùng với Triển Hiến đại náo quân doanh, bị ta lạnh giọng ngắt lời hay ?”

      “Chuyện này đương nhiên nhớ .”

      “Ta bây giờ cho ngươi vì sao, Triển Hiến mới là duyên phận của Nhuyễn Nhuyễn kiếp này.”

      “Cái gì!” Lưu Kỳ tròng mắt thiếu chút nữa trừng rơi ra.

      “Nhuyễn Nhuyễn mệnh cách cực kém, tuy cùng có duyên lại là nghiệt duyên, việc này Nhuyễn Nhuyễn cũng biết, ngươi đừng lộ miệng, nếu ngày sau ta có ý niệm gì đúng với Triển Hiến, ngươi phải tới ngăn cản.”

      “Cái này ngài yên tâm, bao ở người ta.” Lưu Kỳ vỗ bộ ngực bảo đảm.

      “Quốc sư ngài cần lo sợ đâu, Triển Hiến kia ngay thẳng, cùng cái đức hạnh với phụ thân chết cân não của gã, tuy rằng gã giống ta có nhiều nữ nhân, nhưng so với ta vẫn có hạn cuối, tuyệt chạm vào phụ nữ có chồng, cho nên ngài cứ an tâm .”

      Mạc Ly cười, : “Ngươi là, lần đâu tiên ta mới thấy hỗn trướng có tự mình hiểu lấy như thế.”

      “Cũng được, cũng được, ngài cũng là nam nhân chính trực nhất ta từng thấy, phu nhân có thể gặp được ngài, là phúc phận của nàng.” Lưu Kỳ vừa dứt lời, thái dương xuất .

      có thời gian nhiều lời, Mạc Ly cùng Lưu Kỳ nhanh chóng động thủ, mang mấy người trong phòng về chùa Bồ Đề.
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San32 others thích bài này.

    2. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      woa, Lưu Kỳ tinh tế ghê, nhanh tay chặn cảm xúc của Mạc Ly liền luôn. Xuống cuối truyện thiệt ba chấm, Lưu Kỳ cũng biết mình có điểm dừng hen :)))
      heavydizzy thích bài này.

    3. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      à @heavydizzy ơi, bữa bạn thưởng 40 ruby đó là đợi cuối truyện được nhận hỉ?

      p/s: ahihi xin lỗi các bạn hóng chương mới mừng hụt nhen, mình rảnh quá nên vô cmt hỏi thăm chơi :”)
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      075. Đạo Khư

      Thu Nhuyễn Nhuyễn mở mắt liền thấy tướng công nhà mình mặt mang cười, khỏi cũng cong khóe miệng lên, còn chưa kịp ra tiếng, bị hôn lên môi.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn theo bản năng ôm cổ đáp lại cái hôn nhiệt tình của .

      “Khụ khụ khụ khụ khụ khụ, các ngươi ở trước mặt hài tử thể thu liễm chút sao!” Kim Triều ngồi ở sạp, đung đưa gót chân trêu ghẹo .

      Thu Nhuyễn Nhuyễn vội chui vào trong ổ chăn, Mạc Ly đỡ đỡ cái trán, nhưng ra quên mất nó.

      Mạc Ly qua xách nó lên, tính toán ném cho Lưu Kỳ.

      “Nhạc phụ đại nhân, bên miệng ngài còn nước miếng chưa lau sạch …” Kim Triều còn chưa dứt lời bị che miệng, Mạc Ly uy hiếp: “Lắm miệng, ngươi còn muốn tức phụ ?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn uống cháo, nghe có tiểu sa di hô: “Chiêu Giác sư thúc viên tịch!”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn thiếu chút nữa bị sặc, Mạc Ly vỗ vỗ lưng cho nàng, : “Đừng nóng vội, ta từ từ cho nàng nghe.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe xong, nhịn được thổn thức, ai có thể nghĩ đến cuối cùng Chiêu Giác pháp sư thế nhưng lại chết thế này, ai có thể nghĩ đến ông ấy chết dưới thiết kế của đệ tử mình đắc ý nhất. Nếu lúc trước Chiêu Giác pháp sư biết kết quả là vậy còn có thể mạnh mẽ giữ Tuệ Quả lại tu hành hay ?

      Đáng tiếc, thế có nếu.

      Nguyên nhân cái chết của Chiêu Giác pháp sư bị giấu diếm , ông ấy vừa chết, có người vui mừng có người buồn rầu, vui đương nhiên là những người muốn tranh đoạt vị trí chủ trì, sầu chỉ có các trưởng lão chùa Bồ Đề.

      Trong các đồng lứa Chùa Bồ Đề, Chiêu Giác pháp sư là người xuất sắc nhất, từ ở chùa Bồ Đề tu hành, trong thế hệ cũng là tu hành thời gian dài nhất, mà ở trong giới tu đạo danh vọng cũng cao. lúc trước các trưởng lão nhất trí quyết định để ông ấy đảm nhiệm vị trí chủ trì, lại ngờ ngay lúc này nháo ra việc bực này.

      Mấy vị trưởng lão cộng lại phen, quyết định để sư đệ của Chiêu Giác pháp sư là Tuệ Giác pháp sư lên.

      Tuệ Giác pháp sư vào chùa hơn hai mươi năm, từng là tú tài, bị hồ ly tinh mê hoặc làm ít chuyện hoang đường, sau đó được sư phụ cứu, liền lưu lại chùa Bồ Đề, cạo tóc xuất gia.

      Lưu Kỳ sau khi nghe xong thực khó hiểu, hỏi Mạc Ly: “Quốc sư, phải ai bản lĩnh lớn là có thể làm chủ trì sao? Sao chùa Bồ Đề bọn họ còn định riêng là ai làm?”

      Mạc Ly nhàn nhạt liếc mắt nhìn : “Quy củ chỉ là quy củ, chùa Bồ Đề đương nhiên muốn chắp tay nhường vị trí chủ trì của mình cho người ngoài, bọn họ lén chọn ra chủ trì, trong chùa những người khác liền toàn lực đối phó người ngoài, nâng người được chọn này lên vị trí chủ trì.”

      Lưu Kỳ lắc đầu, nhưng ra nghĩ quá đơn giản.

      “Trong lúc này, mọi người dùng bất luận thủ đoạn gì đều có thể, ngươi cẩn thận chút cho ta, đừng gây chuyện, kim tiên lưu lại chỗ ngươi .”

      “Được rồi!” Lưu Kỳ vội đồng ý.

      Chiêu Giác pháp sư chết khiến cho oanh động, ở thời điểm mấu chốt này, Chiêu Giác pháp sư chết làm tất cả mọi người cảm thấy đơn giản như vậy, đặc biệt vào ngày hôm sau qua loa mà hoả táng, làm cho người ta thể nghĩ nhiều.

      Nhưng mặc cho bọn họ cân nhắc như thế nào, cũng thể ngờ được đến những chuyện như thế, chờ đại hội đổi chủ trì chính thức tuyên bố bắt đầu, bọn họ có tinh lực rối rắm chuyện này nữa.

      Vừa qua giờ Tý, Tết Đoan Ngọ mùng năm tháng năm nông lịch, chuông chùa Bồ Đề gõ vang lên, nghe có tăng nhân xướng tụng: “Bồ Đề bước ra tam giới, an nhẫn sa bà vô thường tâm. Như pháp tùy vô chúng số tử, thanh thanh thiền định toàn tịnh thổ, vất vả vì thành ngã Phật…”

      Mạc Ly cầm giấy và bút mực tới, đề bút viết mấy chữ hành, từ trong tay áo lấy ra tấm hoàng phù ở ánh nến đốt lửa, dùng ly trà hứng tro tàn, lắc lên đưa cho Lưu Kỳ, : “Uống .”

      Lưu Kỳ vốn muốn hỏi đây là cái gì, có thể nghĩ đến quốc sư cũng hại , liền ngửa đầu uống cạn.

      “Sách, khó uống…” Lưu Kỳ bị thanh của mình dọa tới rồi, sao thanh trở nên lớn như vậy? Giống tiếng sấm đinh tai nhức óc, Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng khỏi che lỗ tai, Kim Triều ngủ say bị nháo tỉnh lại, hừ hừ hai tiếng, toàn bộ chui vào trong ổ chăn ngủ tiếp.

      “Đây là phù chú tiếng sấm, vật sợ hãi tiếng sấm, chú này bình thường dùng để uy hiếp, chờ xướng tụng kết thúc, ngươi liền lớn tiếng đọc cái này.” Mạc Ly giao trang giấy ban đầu viết xong cho .

      Lưu Kỳ nhìn nhìn, nghĩ ra vì sao phải đọc cái này, há mồm muốn hỏi, nhưng nghĩ thanh mình lớn, lại nhịn xuống, đọc đọc thôi.

      nghĩ ngợi, lại tiếng chuông vang lên, xướng tụng kết thúc, Lưu Kỳ vội đến bên cửa sổ cao giọng : “Thiện tựa thanh tùng, ác tựa hoa, bây giờ trước mắt còn thua kém. ngày bị sương rơi đổ xuống, chỉ thấy thanh tùng thấy hoa.”

      Bài thơ nhưng ra dễ hiểu, là khuyên người hướng thiện, nghĩ đến là quốc sư cảnh cáo bọn họ tuy có thể từ thủ đoạn, nhưng phải lấy thiện làm gốc.

      Nhưng bên này mới vừa ngừng, biết người nào cũng giống như cao giọng : “Cửa nhà thanh diệu tức thiền quan, uổng phí hoàng kim mua núi. Chỉ cần tâm quang như trăng tròn, ở nhà còn nhàn hơn xuất gia.”

      Người này tiếng vừa dứt, liên tiếp lại có người phụ họa, cái này làm cho Lưu Kỳ hiểu.

      Mạc Ly xách Kim Triều bị đánh thức cực kỳ vui từ giường xuống, giải thích: “Đây là mọi người cho thấy lập trường, ra tiếng phụ họa, về sau lúc so đấu đều thể dùng thủ đoạn hạ tam lạm đối phó người khác.”

      Nguyên lai là như thế này a! Lưu Kỳ gật gật đầu ý bảo mình biết, ngay sau đó nghĩ đến cái gì, chỉ chỉ miệng mình, dùng tay khua khoắng vài cái, Mạc Ly hiểu ý : “Yên tâm, nửa canh giờ là có thể tốt rồi.”

      Ra tiếng phụ họa có ít người, chờ mọi người toàn bộ báo xong là non nửa canh giờ sau, có người gõ cửa phòng bọn họ, là tiểu sa di đưa truy tung phù tới, đây là phù chú phòng ngừa bọn họ gian lận.

      Lưu Kỳ muốn tiếp nhận, bị Mạc Ly duỗi tay chặn, Mạc Ly vung tay áo rộng, tiểu sa di trước mặt liền hóa thành đống tro tàn, truy tung phù trong tay cũng nguyên hình, đâu phải là truy tung phù cái gì, ràng là hai con nhện to mọc đầy lông!

      “Quốc sư, truy tung phù của các ngươi bị ngươi biến thành tro tàn, các ngươi bị loại.” nam tử phe phẩy cây quạt vào, bộ dáng khoe khoang này cực kỳ giống Lưu Kỳ, chính là sắc mặt tái nhợt, nhìn có cảm giác như là bệnh nguy kịch.

      Mạc Ly đáp lời gã, ngược lại : “Đạo Khư, ngươi nên tới.”

      “Phi! Tiểu gia làm sao thể? Chỉ cho phép ngươi và tiểu quái vật này tới sao?” Tiểu quái vật trong miệng gã đúng là Thu Nhuyễn Nhuyễn.

      Phụ thân gã và phụ thân Thu Nhuyễn Nhuyễn là bạn tốt, khi còn bé phụ thân dẫn gã tới nhà bọn họ ở thời gian, gã vốn sinh ra yếu ớt, thể hư nhiều bệnh, sống quá 25 tuổi, phụ thân dẫn gã khắp nơi trảm trừ ma chính là vì tích đức sửa mệnh cho gã.

      Từ gã luôn thích gọi Thu Nhuyễn Nhuyễn là tiểu quái vật, cái miệng độc đến tàn nhẫn, mỗi lần đều có thể làm Thu Nhuyễn Nhuyễn khóc, Mạc Ly xông lên giáo huấn gã, hai người bọn họ khi còn đánh nhau ít.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn gã, mặt cười, xem khí vận gã là sống nổi mấy ngày.

      nghĩ tới ngươi đúng là nghe lời mà cưới tiểu quái vật này, sợ sinh ra tiểu quái vật con sao?” Đạo Khư cười nhạo .

      , đột nhiên nhìn thấy Kim Triều bên cạnh Thu Nhuyễn Nhuyễn, tươi cười mặt liền cứng lại, “Con các ngươi lớn như thế a! Ta mặc kệ, ta làm cha nuôi là định rồi, chờ ta chết bảo nó mặc áo tang cho ta, rắc tiền chỉ đường.”

      rồi từ trong lòng ngực lấy ra thỏi bạc lớn đưa cho Kim Triều, : “Kim Triều cầm , làm vòng cổ bạc, coi như cha nuôi cho con lễ gặp mặt.”

      nhăng cuội cũng thua Lưu Kỳ, da mặt cũng đủ dày, nhưng câu cha ngươi đâu của Mạc Ly làm gã mắc kẹt hồi lâu, lúc sau mới : “ chết.”


      @Tiểu Ly 1111 ta nhắn @Hằng Lê rồi mà, nếu chưa nhận được tức là chưa chuyển, để ta hỏi lại.
      Last edited: 3/4/20
      dao, minhminhanhngoc, Lierose DuDu28 others thích bài này.

    5. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Càng đọc càng cuốn, tác giả viết quá hay, edit của nàng quá mượt luôn

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :