1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ - Phù Hoa (On Going)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      đọc ngoại truyện này thấy tội nghiệp đại công tước quá :yoyo44::yoyo44::yoyo44:.
      heavydizzy thích bài này.

    2. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      Ủa hút xong ko thành ma cà rồng luôn sao?
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 84. Phiên ngoại ba. Người cá

      mặc váy dài chậm rì rì bờ cát, bóng dáng nàng yếu, lúc nhìn xa mặt biển có cảm giác đơn mà lênh đênh.

      Bất quá, chỉ là thoạt nhìn bề ngoài mà thôi.

      Liêu Đình Nhạn nhìn mặt biển nơi xa, nghĩ thầm biết hôm nay Chu thẩm làm món ăn gì, buổi sáng nhìn thấy bà ấy mua mực, hẳn là hầm canh, nhưng mà ra mực nướng vẫn tương đối ngon a.

      Tức giận là nếu phải vừa tới thế giới này bao lâu, nhân thiết thể dễ dàng thay đổi, nàng trực tiếp cầu mực cay nổi tiếng.

      Tối hôm qua mới vừa có trận mưa to, nửa đêm còn nổi cuồng phong, cả đêm cũng chưa ngừng, lúc này bờ biển có ít cá , tôm linh tinh vụn vặt, xác các con vật đều là bị sóng biển đánh lên tối hôm qua.

      Liêu Đình Nhạn nghĩ đến cơm trưa, ở bờ biển càng càng xa.

      Sau đó, ở phía sau khối đá ngầm, nàng thấy người cá.

      Nhân ngư.

      Thế giới này vì sao lại có người cá?

      Người cá loại động vật này tồn tại chân sao? Liêu Đình Nhạn cả kinh liên tiếp lui vài bước, mới nhớ tới nếu mình có thể xuyên qua đến thế giới này, vậy ở đây có mỹ nhân ngư tồn tại hình như cũng có gì kỳ quái.

      Nàng qua, phát người cá hình như là chết, vẫn nhúc nhích, vảy đuôi đều sắp khô, đó là màu giống đuôi khổng tước, trong xanh đậm mang theo chút lam, nếu có ánh sáng chiếu vào, hẳn là đặc biệt đẹp, bất quá tại bởi vì khô cạn mà có chút ảm đạm.

      Chẳng lẽ tối hôm qua sóng to đánh lên bờ biển.

      Liêu Đình Nhạn nhìn người cá to bằng cá heo biển bị mắc cạn, suy xét mình rốt cuộc nên báo nguy hay , nàng lấy thái độ cẩn thận quan sát sinh vật nguy hiểm chậm rãi tiếp cận, nhanh chóng sờ soạng cái đuôi cá phen.

      Liêu Đình Nhạn “.....” ta sờ được cái đuôi người cá rồi, lần xuyên qua này đáng giá.

      Nàng sờ soạng hai cái người cá vẫn nhúc nhích, lá gan chậm rãi to lên, chuyển sang bên nhìn mặt người cá. Người cá kia mái tóc như rong biển ở mặt, bên còn quấn chút rong biển, Liêu Đình Nhạn thấy , cẩn thận đẩy tóc dài đen nhánh ra.

      đúng là mỹ nhân ngư, nam nhân có khuôn mặt tuấn tú, trưởng thành như vậy, nhất định là người cá tốt, nếu chết, vẫn nên báo nguy, để nhập hải vi an thôi.

      Liêu Đình Nhạn lại sờ soạng đầu tóc, vây đuôi, ngực của người ta, tò mò đủ rồi mới kéo về biển, giờ thân thể này của nàng hơn trước kia, kéo nổi người cá lớn như vậy, đường nghỉ ngơi hai lần, vì càng dễ di chuyển, nàng thể ôm cánh tay người cá, để ngực kề sát mình, nhiệt độ lạnh lẽo làm nàng xác định thêm bước, đây là người cá chết.

      đáng tiếc.

      Rốt cuộc nàng tới biển, nghĩ ngợi tới như vậy đủ sâu chưa, bỗng nhiên cảm giác người cá chết trong tay động đậy, tiếp theo tay nàng tê rần, người cá bỗng nhiên nhảy vào trong biển, Liêu Đình Nhạn bị bàn tay lôi kéo, ngã theo vào, nàng cũng chưa phản ứng lại bị người cá kẹp lấy mang vào trong biển.

      Người cá là bị sờ tỉnh, cảm giác được người mình bởi vì mất nước mà bị bỏng, đặc biệt là đuôi cá, gió biển tựa như dao thổi mạnh làm đau. bị bão lốc tối hôm qua đẩy lên bờ biển, cẩn thận hôn mê bất tỉnh, ngờ hôn mê lâu như vậy.

      quen du hành ở trong sóng to gió lớn, đây là lần đầu tiên xui xẻo như vậy, thế nhưng bị đập lên bờ.

      mở mắt, bởi vì nhận ra bên cạnh có hô hấp xa lạ, đó là nhân loại. Sát ý trong lòng nháy mắt bạo trướng, chỉ có sức lực, đành an tĩnh ngủ đông.

      Con người kia cẩn thận sờ đuôi , lại giật tóc , sờ soạng chút vây cá, hô hấp vì áp lực mà khẩn trương làm nghe thấy ràng, là con người thực yếu, người cá giật giật tay có móng vuốt sắc nhọn, suy xét nên dứt khoát động thủ giết nhân loại này , ngón tay hẳn có thể cắt qua yết hầu nàng, hoặc là chọc thủng bụng nàng.

      Nhưng nghĩ tới, nhân loại này thế nhưng ôm về trong biển. Con người gặp được người cá, từ trước đến nay đều bắt , phàm là người cá bị mang đều có kết cục tốt, điểm này biết .

      Nhưng nhân loại này, gầy gầy, ánh mắt nhìn có tham lam, động tác rất động vào tóc và cái đuôi của , giống như là cá trong biển tò mò thò qua, làm sát ý sôi trào trong lòng thể hiểu được tiêu tán ít.

      Cái đuôi bị bỏng đụng vào nước biển, nước biển mát lạnh nháy mắt làm cảm thấy trận thoải mái. Người cá ở trong nháy mắt tiến vào biển, thuận tay kéo nhân loại cùng xuống.

      Trong khắc muốn kéo nhân loại này vào trong biển dìm chết đuối, cho nên gắt gao túm nàng, ấn nàng vào trong nước.

      Nàng giống như bị dọa, đôi mắt mở rất to nhìn , váy màu trắng phiêu đãng ở đáy nước, trong miệng toát ra mấy cái bọt nước.

      Trong miệng Liêu Đình Nhạn ùng ục ùng ục toát ra mấy cái bọt nước, nàng cảm giác mình sắp chết, trong lòng chửi tiếng, người cá này câu cá hay là săn thú a. có phải cố ý nằm ở đó rình mồi hay . Lớn lên có khuôn mặt tiểu bạch kiểm, sao có thể làm loại chuyện biết xấu hổ này.

      Nơi này có cá giết người, có ai quản hay nào?

      Trong biển là lãnh địa của người cá, muốn giết chết nàng càng dễ như trở bàn tay. Liêu Đình Nhạn nghĩ mình xuyên tới đây đến mấy ngày, còn chưa kịp hưởng thụ biệt thự to bên bờ biển, cũng chưa kịp dùng nhiều tiền tiết kiệm như vậy, chưa nếm thử tư vị phú bà, nháy mắt trong lòng liền nổi giận, nàng lung tung giãy giụa, bắt được tóc dài đen nhánh như rong biển của người cá, làm lơ đối phương tiểu bạch kiểm táo bạo nổi bão, cắn ngụm vào mặt , sau đó nàng tự mình sặc vì chết khiếp.

      Trước khi Liêu Đình Nhạn ngất xỉu , ở trong lòng lớn tiếng kêu lên: “Nếu ta chết, ta nguyền rủa ngươi cả đời tìm thấy lão bà, ngươi cái đồ người cá tiểu bạch kiểm giảo hoạt này”.

      Có thể là nàng nguyền rủa hiệu quả, nàng phát mình chết, tỉnh lại ở bờ biển hoang vắng, cả người ướt đẫm. Liêu Đình Nhạn hắt xì, mờ mịt nhìn quanh bốn phía, đây mẹ nó là chỗ nào a?

      Đây hình như là hòn đảo, còn là đảo rất , nàng vòng xung quanh mới tốn khoảng hơn mười phút. Cho nên đây là muốn cho nàng cầu sinh ở hoang đảo. Nàng nhìn nhìn tay mình trắng nõn, đây đâu phải là hoang đảo cầu sinh, ràng chính là tuyệt địa cầu sinh.

      Nháy mắt nàng liền nằm xuống bờ cát.

      Mệt mỏi quá a, dứt khoát chờ chết trở về thôi.

      Nàng nằm xuống bao lâu, có người dùng nước phun nàng.

      Liêu Đình Nhạn ngồi dậy, thấy cách đó xa người cá tiểu bạch kiểm ở trong biển, trong tay cầm con cá bụng tròn vo, bóp bụng cá, thông qua miệng cá phun nước tới chỗ nàng bên này.

      Liêu Đình Nhạn “.....” mẹ ngươi.

      Nàng nắm nắm cát ném về phía người cá bên kia, cát ném xa, nửa đường bị gió thổi. Người cá tiểu bạch kiểm táo bạo kia thấy thế, lộ ra biểu tình cười nhạo.

      Liêu Đình Nhạn “.....” ta nhận được giáo huấn, lần sau gặp phải sinh vật kỳ quái nên báo nguy trước, tự mình xử lý là có kết cục tốt.

      Còn có, phun đủ rồi nha em ngươi, ngươi phun nước phun nghiện rồi có phải , xin lỗi con cá tròn vo trong tay ngươi a.

      Liêu Đình Nhạn bò dậy, nổi giận đùng đùng về phía trước hai bước, lại lập tức cảnh giác dừng lại, gia hỏa này có phải muốn kích nàng đến hay , người cá cẩu bức giảo hoạt này lừa nàng lần, thể tin tưởng.

      Người cá giống như từ nét mặt nàng đoán được nàng suy nghĩ cái gì, phát ra tiếng cười nhạo, sau đó nâng tay lên, ném con cá khác to bằng cánh tay về phía Liêu Đình Nhạn. Liêu Đình Nhạn chưa kịp trốn, bị đập vào ngao tiếng chìm vào bờ cát. Nàng bò dậy nhìn con cá sống còn ở người mình hất đuôi, dám tin tưởng mà trừng người cá kia. Mẹ nó, ngươi dùng cá lớn như vậy làm vũ khí ném ta.

      Sao ngươi dứt khoát dùng cục đá .

      Liêu Đình Nhạn tức giận đến , đôi tay cần con cá kia ném trở về, đáng tiếc nàng ước lượng tốt, chỉ ném tới khu nước cạn, cá lớn quẫy hồi trong nước liền vung cái đuôi muốn chạy, bị người cá cách đó xa duỗi tay nhanh chóng bắt về.

      giống như cũng có chút tức, cau mày nhìn Liêu Đình Nhạn, lại lạnh mặt bang tiếng đem ném con cá lên bờ cát, lúc này Liêu Đình Nhạn né tránh, nàng nhìn con cá bên chân, chống nạnh nghĩ, chính xác lúc này chịu được a. Ngươi có bản lĩnh ném tiếp, xem ngươi còn có thể ném trúng ta sao?

      Người cá nhìn ra nàng khiêu khích, lộ ra cái biểu tình phức tạp, dù sao mặt tràn ngập khinh thường “Người này có phải đứa ngốc hay ?”.

      Đuôi cá màu lam khổng tước của chống ở trong nước, cả người giống mũi tên biến mất vào trong nước biển.

      vừa , Liêu Đình Nhạn liền ngồi xổm xuống, nàng ngồi ở bờ cát thở dốc, nhìn con cá to xui xẻo bên cạnh đồng dạng thở dốc. Ừ, đây hình như là loại cá nàng từng ăn, hai ngày trước Chu thẩm mua, hình như còn rất đắt, nàng nhớ chất thịt tồi còn ít xương, ăn sống cũng có phen phong vị khác, ừm ăn sống a.

      Liêu Đình Nhạn rốt cuộc phát đúng chỗ nào. Đúng vậy, nếu người cá muốn ném nàng, vì sao cầm cục đá lại dùng cá. Chẳng lẽ, đây phải ném nàng, là mang cho nàng thức ăn.

      Bị con cá xui xẻo kia dùng con mắt cá chết trừng mình, Liêu Đình Nhạn rốt cuộc tỉnh táo, sau đó túm lấy đầu tóc mình lâm vào mờ mịt, phải, người cá hiểm táo bạo kia phải muốn dìm nàng chết đuối sao, cần gì cho nàng ăn.

      Nàng cho rằng người cá kia ném nàng mình ở chỗ này, nhưng thực tế trở về thực nhanh, vẫn dừng ở vị trí kia, cách nàng khoảng, hai người ở trong nước, bờ.

      Người cá nhìn con cá nhúc nhích ở bên chân nàng, lại giơ tay ném con cá nữa.

      Liêu Đình Nhạn do dự hỏi “Cho ta ăn?”

      Nàng phát người cá biết , nhưng hình như có thể nghe hiểu lời nàng , dùng cái mũi hừ ra tiếng, lại liên tiếp ném vài con cá cho nàng.

      giống như cũng phải rất xấu, Liêu Đình Nhạn hơi ghé sát vào ít, kêu: “Ngươi có thể đưa ta trở về hay a”

      “Ngao” nàng bị cái vỏ sò đập vào giữa trán. Lại nhìn, người cá bơi .

      Liêu Đình Nhạn bắt lấy vỏ sò kia, vuốt cái trán tức giận hô to “A”, con cá này làm cái gì?

      Sau đó nàng phát trong cái vỏ sò kia có viên trân châu tròn vo, phải trân châu nguyên bản trong vỏ sò, mà là vỏ sò sạch xinh đẹp, bên trong đặt riêng viên trân châu, tỏa loại ánh sáng nhu hòa màu hồng nhạt.

      Liêu Đình Nhạn “.....” người cá quá khó hiểu.

      Chạng vạng, Liêu Đình Nhạn ngồi ở bờ biển, cảm thấy mình đói đến được, còn khát, chính là cá sống bên cạnh tản ra mùi tanh, nàng lại ăn vào, đảo cũng có gì có thể ăn.

      Nàng nhìn chân trời hồng nhạt cùng ánh nắng chiều màu xanh lam, nhìn thấy người cá nhảy ra mặt biển, đuôi cá lam khổng tước dưới vạt ánh sáng cuối cùng chiếu rọi tỏa sáng lấp lánh, đặc biệt mộng ảo, màn này giống như là cảnh sắc trong truyền thuyết, Liêu Đình Nhạn sửng sốt hồi lâu cũng chưa hoàn hồn, trong lòng tràn đầy cảm động, quá đẹp .

      Sau đó người cá tới gần đây, dùng nước phun tỉnh nàng.

      nhìn thấy con cá nhúc nhích bên chân nàng, nhíu mi chỉ chỉ. Dáng vẻ kia đặc biệt đại gia, như là tổ tông chỉ điểm giang sơn, tuy rằng , nhưng Liêu Đình Nhạn cảm thấy ăn cho lão tử.

      Có thể là bởi vì màn vừa rồi kia, cũng có thể là bởi vì tính cách cho phép, nàng thể khẩn trương lâu lắm buông lỏng xuống, Liêu Đình Nhạn bỗng nhiên dẫn theo váy, vào trong nước biển, chậm rãi tới gần người cá.

      Người cá nhúc nhích, dựa vào khối đá ngầm nhìn nàng, giống như cũng để loại nhược kê như nàng vào mắt.

      Liêu Đình Nhạn ghé sát vào , “Ta cảm thấy ngươi là người cá tốt.”

      Người cá bễ nghễ với nàng: “Xùy.”

      Tuy rằng , nhưng cái xùy này phi thường tinh túy.

      Liêu Đình Nhạn bỗng nhiên duỗi tay bắt được cánh tay người cá, khóc lớn “Ta phải về, ta sắp chết đói, a a a a ô ô ô ô ô cứu mạng a”

      Người cá nghĩ tới đột nhiên nàng khóc lên, nhào sang bên cạnh muốn , Liêu Đình Nhạn ôm lấy cái đuôi , “Mang ta trở về Ngư huynh, cầu xin ngươi đây. Nếug ngươi muốn ném ta ở chỗ này đói chết sao, ngao ngao ngao ngao ngao ta phải về.”

      biết có phải bởi vì bị nàng ồn ào đến kiên nhẫn hay , người cá trừng mắt nhìn nàng trong chốc lát, rốt cuộc hai tay đưa ra ôm nàng vào trong ngực, sau đó chui vào trong biển.

      Liêu Đình Nhạn nín thở, nghĩ cảm thấy mình ồn ào muốn dìm mình chết đuối, hay quyết định đưa mình trở về.

      Người cá bơi sâu, Liêu Đình Nhạn nhìn mặt ở trong nước, làn da trắng lạnh cùng tóc dài ở trong nước như rong biển, giống con thủy mê hoặc.

      Nàng thực nhanh cảm thấy nghẹn khí, kéo kéo tóc người cá, sau đó người cá liền ôm nàng, vảy cái đuôi đưa nàng lên mặt nước.

      Liêu Đình Nhạn “Hô”, nàng há mồm thở dốc, cảm thấy mình đánh cuộc chính xác, hẳn là phải muốn dìm nàng chết đuối, mà chuẩn bị đưa nàng trở về.

      Ban đêm dần dần tối xuống, nàng được người cá ôm, bơi trong biển rộng lớn. Chung quanh nhìn thấy lục địa, bầu trời đầy trời đầy sao, nàng chỉ có thể dựa vào người cá biết , nhân loại trời sinh sợ hãi với đại dương, làm nàng chỉ có thể gắt gao ôm eo người cá, mệt mỏi liền đổi sang ôm cổ, tóm lại màng tất cả gắt gao ôm , sợ bị nửa đường ném xuống.

      Đuôi cá lớn đong đưa ở trong nước, có đôi khi nhàng chụp lên đùi nàng, nàng nhịn được cúi đầu nhìn xem. Khi ở bờ biển vây cá khép lại, ở trong nước tản ra, có loại mỹ lệ đặc biệt mộng ảo.

      Người cá là đẹp mắt.

      Nàng biết thời gian, chỉ biết sao trời đêm càng ngày càng sáng, thiếu chút nữa nàng ngủ ở trong nước, rốt cuộc thấy được bãi biển quen thuộc. đưa nàng về.

      Liêu Đình Nhạn cảm giác mình lại có sức lực, từ trong nước chạy về phía bờ biển, nàng tới bờ biển, quay đầu nhìn thoáng qua, người cá ở trong nước đen nhánh, thấy nàng nhìn qua, liền nhập vào trong nước, đuôi cá ở dưới ánh trăng vỗ vào mặt biển, bắn lên mảnh bọt nước.

      Trong tay Liêu Đình Nhạn cầm viên trân châu tròn vo, quyết định tha thứ cho người cá này.

      Có lẽ, về sau bao giờ hội ngộ nữa.

      gặp là có khả năng.

      Sau đó ở bờ biển chỗ đá ngầm, nàng đặt máy theo dõi, nghĩ nếu người cá gần chút nữa, nàng biết.

      Mới vừa đặt xong chưa tới hai ngày, ở màn hình giám sát, nàng liền thấy được người cá. ghé mặt vào phía trước máy theo dõi, phảng phất biết đây là cái gì, đối diện với màn hình, dùng ngón tay sắc nhọn đốc đốc đốc gõ máy theo dõi, giống như gõ cửa.

      Liêu Đình Nhạn xuyên qua ống giám thị, cảm thấy mình giống như nhìn nhau với . Người cá ném cái vỏ sò ở phía trước máy theo dõi, bên trong cũng có viên trân châu tròn vo.

      Liêu Đình Nhạn “.....” ngươi làm gì.

      Người cá cách hai ngày tới lần, chuyển động ở trước máy theo dõi, sau đó ném xuống đồ vật ở phía trước máy theo dõi, có trân châu, còn có hồng bảo thạch cùng ngọc bích, thậm chí vòng cổ vàng. phải, lấy từ đâu ra a? Chẳng lẽ là tìm được từ thuyền chìm trong biển? Liêu Đình Nhạn nhịn được suy đoán, qua thời gian, người cá ném xuống cái hộp.

      Liêu Đình Nhạn đoán đó là cái gì, nhịn được, chạy tới trước máy theo dõi xem những đồ vật người cá riêng ném ở nơi đó.

      Kết quả, nàng mới vừa khom lưng, bị người cá trong nước vụt ra, phen kéo nàng xuống biển.

      Rơi xuống nước, nháy mắt Liêu Đình Nhạn trong lòng chửi tiếng. Lại bị người cá này lừa xuống biển. cố ý ném xuống vài thứ kia làm “Mồi câu”.

      Đáng tiếc biết quá muộn.

      Liêu Đình Nhạn bị người cá này ôm ở trong nước bơi lội, nhìn mặt chút ý cười, kiêu ngạo lại đắc ý.

      ôm nàng bơi ở trong nước trong chốc lát, liền thả nàng lên bờ, quả thực làm người ta lắm rốt cuộc muốn làm gì.

      Về sau chuyện như vậy lại xảy ra rất nhiều lần, Liêu Đình Nhạn dù sao cũng sợ, nàng còn cảm thấy rất thú vị, nàng học được bơi lội, người cá dạy nàng, tuy rằng cái đó hẳn gọi dạy nàng bơi lội, hẳn là kêu cố ý đùa nàng chơi.

      Nàng học được bơi lội xong, cảm giác biển trở thành loại công viên trò chơi kỳ lạ khác, thế giới trong nước trong nháy mắt ràng lên. Đáy biển có quá nhiều sinh vật kỳ quái, cho dù ở khu nước cạn, cũng giống mảnh rừng rậm ở đáy biển. Liêu Đình Nhạn đuổi theo đám cá đủ mọi màu sắc bơi đoạn, phát nơi xa có con cá lớn dài hơn mét bơi tới, lập tức sợ hãi bơi trở về, trốn đến phía sau người cá.

      Người cá quay đầu liếc nhìn nàng cái, hình như là khinh thường nàng nhát gan. Liêu Đình Nhạn mới mặc kệ, nàng tránh ở phía sau người cá, đẩy nhìn xem, người cá vừa rồi còn lười biếng, đột nhiên nhảy ra ngoài, bắt lấy con cá kia kéo trở về, cho Liêu Đình Nhạn nhìn đủ.

      giống như là kẻ vồ mồi hung tàn ở đáy biển, cá bình thường cũng sợ , nhưng ít cá lớn nguy hiểm nhìn thấy liền chạy.

      Liêu Đình Nhạn có lần chơi điên rồi, rời khỏi người cá, mình bơi ra bên ngoài tới khu biển sâu. Ở đó nàng thấy con cá mập, quả thực bị hù chết, cứng đờ ra thể động, mắt thấy cá mập hung mãnh bơi tới.

      Đó là lần đầu tiên nàng nghe thấy người cá phát ra thanh, thanh hoàn toàn bất đồng với nhân loại, là loại tiếng rít kỳ lạ, Liêu Đình Nhạn nghe mà đầu óc choáng váng, cá mập hướng về phía nàng đây so với nàng còn thảm hơn, đương trường ở trong nước thống khổ quay cuồng lên, giống như chịu công kích đặc thù.

      Người cá nhanh chóng bơi tới, mặt có phẫn nộ, ngón tay sắc nhọn xé mở bụng cá mập, máu tươi mờ mịt trong nước, lát nhiễm hồng mảng lớn nước biển.

      Liêu Đình Nhạn bị người cá ôm rời xa phiến hải vực đó, còn chưa lấy lại tinh thần, người cá phẫn nộ mà kêu tiếng với nàng, hình như là phát giận.

      Sau đó nàng lại xuống biển bơi lội, người cá liền theo phía sau nàng, thấy nàng muốn bơi về khu biển sâu, liền túm chân nàng kéo về.

      Liêu Đình Nhạn biết mình cùng người cá này đến tột cùng là tình huống thế nào, dù sao nàng cũng dám nghĩ, nghĩ chính là đương vượt giống loài.

      Nàng nghĩ lại chút, cảm thấy mình trước kia khẩu vị nặng như vậy. Nghĩ như thế nào đều phải vấn đề của nầng, là vấn đề của người cá, nếu là người, nàng thích chính là người.

      Nàng biết người cá đó tên là Kiều. Đại khái có đúng , lúc nàng dò hỏi tên, phát ra cùng loại với “jiao”, xuất phát từ tư tâm, Liêu Đình Nhạn tự tiện đặt cho tên là “Kiều”.

      Kiều Kiều (làm nũng), ha ha ha ha ha siêu buồn cười

      Mùa hè chạng vạng, Liêu Đình Nhạn mặc thân áo thun quần đùi, mang theo băng ghế , bàn chải và các đồ vật bãi biển, rửa sạch thân thể cho người cá. Cùng quen thuộc rồi, Liêu Đình Nhạn cách thời gian đều rửa sạch cho lần, người , khe vảy lý do ngẫu nhiên mọc ra loại thủy thảo cùng các loại thực vật ký sinh, còn có khe ngón tay, móng vuốt săn thú lưu lại cặn huyết nhục cũng cần đúng giờ rửa sạch.

      Quan trọng nhất chính là tóc, Liêu Đình Nhạn lần đầu tiên gội đầu cho người cá, từ tóc của tẩy ra con cá , con tôm, còn có con sao biển.

      Sao biển còn được.

      Liêu Đình Nhạn “.....” người của ngươi có thể dưỡng ra cái vòng sinh thái

      Dùng để tẩy cho chính là nước tắm sủng vật hương sóng biển, tẩy xong tết mái tóc dài của thành cái bím tóc dài, sau đó nàng vừa chải khe đuôi người cá, vừa cười, “công chúa tóc mây, ha ha ha ha”

      Người cá lười nhác ngồi ở đó, bóp con cá béo tròn phun nước vào nàng, Liêu Đình Nhạn sớm có chuẩn bị, nhấc súng bắn nước phun trở về.

      Liêu Đình Nhạn “Gió lốc mới xuất xì xì xì xì xì”

      Người cá “.....”

      Bờ biển ban đêm, người cá ca hát cho nàng.

      người cá thực kiêu ngạo, bình thường cũng chịu hé răng, ca hát cho nàng cũng là vào lúc phi thường, phi thường vui vẻ, lúc ấy ngâm xướng còn ôn nhu hơn ánh trăng, êm tai hơn hết thảy tiếng nhạc thế gian.

      Trong tiếng ngâm xướng, nàng nghiêng người hôn môi , khẽ với câu: “Khẳng định ở thế giới khác ta cũng từng thích chàng.”

      Nếu , sao lại dễ dàng bị mê hoặc như vậy.
      Lee Đỗ, thanh hải, Tôm Thỏ23 others thích bài này.

    4. Uyên Sama

      Uyên Sama New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      11
      @Chalychanh có thể là tùy thiết lập của TG riêng mà quỷ hút máu sinh ra theo cách khác nhau, phải quỷ hút máu nào cũng sinh ra bằng việc được quỷ hút máu khác cắn.
      Nhưng mấy phiên ngoại sau cảm giác mang mác buồn, vì Cá muối và tổ tông khác loài, đôi khi có ngăn cách tới được với nhau.
      @heavydizzy bộ này sắp end rồi, nàng có dự định làm bộ nào tiếp ? Bộ "Bảo bối, ngươi nhận sai người- Hồng Thiêu Nhục" hay mà dừng edit lâu rồi, ko biết nàng có thể nhận . Bộ ấy có nhiều TG hay lắm :-(.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Mỗi 1 phiên ngoại lại 1 thể loại xuyên khác nhau hiii yhu vị quá
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :