1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      063. Gây họa cho tổng tư Giang Nam

      “Đại tai tránh được, vì sao quốc sư còn nhíu chặt mày?” Xa Gia lão tổ hỏi.

      Mạc Ly suy nghĩ cái gì, vẫn chưa nghe thấy , Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ nghĩ, đáp thay : “Tướng công hẳn là lo lắng Linh Thái lão nhân.”

      “Mấy năm nay ngài sống tốt ?” Xa Gia lão tổ đột nhiên hỏi đến làm Thu Nhuyễn Nhuyễn kịp phòng ngừa hơi giật mình, sao nghe giống người quen cũ như vậy đâu?

      Thu Nhuyễn Nhuyễn gật gật đầu, nhìn về phía Mạc Ly, đáp: “Thực tốt nha, ngươi hỏi cái này làm gì?”

      “Ta nghĩ cũng đúng, có quốc sư ở đây, sao để ngài sống tốt đâu.” Vậy ta có thể yên tâm, sư tổ.

      Chờ Mạc Ly suy tư xong, phục hồi tinh thần lại, Xa Gia lão tổ rồi, Thu Nhuyễn Nhuyễn đem cái lệnh bài hình rắn giao cho , : “Đây là Xa Gia lão tổ trước khi bảo ta giao cho chàng, là kết giao người bằng hữu là chàng.”

      Mạc Ly tiếp nhận đến nhìn, chỉ cảm thấy lệnh bài này gặp ở đâu, có cảm giác quen thuộc khó .

      Mạc Ly nghĩ nhiều, thu lệnh bài vào trong ngực, mang tiểu tức phụ suốt đêm trở về.

      xe ngựa, Thu Nhuyễn Nhuyễn chôn ở trong lòng ngực Mạc Ly mơ màng sắp ngủ, nhìn cằm , đột nhiên nhớ tới cái gì, : “Tướng công, ta cảm thấy hình người của Xa Gia lão tổ hình như có vài phần tương tự với chàng.”

      “Phải ? Ta ra cảm thấy, đừng miên man suy nghĩ, ngủ lát , tới nơi rồi ta gọi nàng.”

      Mạc Ly giờ phút này vội vã về khách điếm hỏi lão tổ tông về Linh Thái lão nhân, có tâm tư thảo luận cái này.

      Nếu lão tổ tông biết Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ như thế, chắc chắn cười, tinh tu luyện lúc hóa thân người là có thể biến hóa theo ý nguyện của mình, Xa Gia lão tổ năm đó chính là đại khái biến hóa theo bộ dáng của Mạc Ly.

      Tối hôm qua mưa rào có sấm chớp làm tất cả mọi người trong thành Tô Châu yên ổn, lại lo lắng vỡ đê, ngày hôm sau thái dương dâng lên, những người này đều thở hắt ra, đặc biệt là người ở tổng tư Giang Nam.

      Còn chưa kịp cao hứng, tiểu tử tự xưng là quốc công gia tới cửa, là thị sát tình hình con nước.

      Tuổi như vậy có thể gọi là quốc công gia cũng chỉ có Lưu Kỳ, Lưu Cửu An đồ Hỗn Thế Ma Vương đó. Nếu thị sát kỹ viện khả năng còn có người tin, tới thị sát tình hình con nước đúng là ai tin nổi. Lưu Kỳ muốn lấy ra lệnh bài chứng minh thân phận, người trang điểm đạo sĩ vừa lúc từ phủ Tổng Tư ra, tiểu quan vốn dĩ kiêu căng ngạo mạn với lại chạy nhanh ra, thấy lão đạo này lập tức chân chó nịnh nọt cười với lão ta: “Tiên sinh vất vả trợ giúp thành Tô Châu tranh qua thủy họa, tiểu nhân thay bá tánh Tô Châu cảm ơn tiên sinh.”

      lời này làm Lưu Kỳ vui, thủy họa ràng là công lao của quốc sư và Linh Thái lão nhân, đâu ra chuyện lão già này?

      Lưu Kỳ thò lại gần hỏi: “Vị tiên sinh này đạo hào gọi là gì?”

      Lão đạo liếc xéo cái, trả lời, nhưng ra tiểu quan lại nóng nảy, muốn quát lớn, Lưu Kỳ đánh đòn phủ đầu, lấy lệnh bài trong tay chụp lên mặt , mắng: “ co mẹ nó đại gia ngươi! Mở mắt chó của ngươi nhìn cho ràng, ngày mai lão tử thể chém ngươi cái cẩu đồ vật mắt chó khinh người này!”

      Tiểu quan còn chưa phản ứng lại, Lưu Kỳ lại chỉ vào lão đạo mắng ra: “Chỗ nào tới đạo sĩ thúi hãm hại lừa gạt, bản lĩnh rắm chó cũng có, bản lĩnh khoác lác nhưng lớn, ta phi!”

      Những lời này mắng xong tiểu quan mới thấy quốc công lệnh trong tay, lập tức quỳ xuống, vội nhận sai : “Tiểu nhân có mắt thấy Thái Sơn, quốc công gia chớ trách, quốc công gia chớ trách…” Tiếng chưa dứt, bị Lưu Kỳ chân đá ngã mặt đất, Lưu Kỳ còn muốn bổ thêm chân, bị đạo sĩ giữ lại.

      “Quốc công gia, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.”

      Lưu Kỳ vốn chỉ tính toán tới ra oai phủ đầu, đạo sĩ như thế, cũng thuận thế ngừng lại, hỏi: “Ngươi thủy họa là ngươi ngăn cản?”

      “Đúng là tiểu đạo.”

      “Ngươi nhưng ra cẩn thận xem ngươi làm thế nào ngăn cản.”

      “Vâng. Lần này mấy ngày liền mưa to hoàn toàn do Đông Long Vương gả con , dọa kinh nơi này, lúc này mới mưa to nghỉ, hôm qua tiểu đạo đăng đàn, giao thiệp phen cùng với Đông Long Vương, làm cho bọn họ sửa lại quay về, lúc này mới ngừng mưa.”

      Lưu Kỳ yên lặng trợn trắng mắt, đạo sĩ thối công phu dối sắp theo kịp , nếu biết nội tình đúng là tin chuyện ma quỷ này của lão ta.

      “A, phải ? Vậy hôm qua ngươi nhìn thấy khuê nữ của Đông Long Vương sao?”

      Lão đạo loát loát chòm râu, : “Tất nhiên là gặp được.”

      “Khẳng định xinh đẹp ?”

      “Đây là tự nhiên.”

      “Tiên sinh có bản lĩnh như vậy, bằng lại lập đàn lần, chuyện với Đông Long Vương, bảo đem nữ nhi gả cho bổn công gia .”

      “Vậy, thể…” Lão đạo làm sao nghĩ được như thế, muốn lại bịa lý do từ chối, Lưu Kỳ tiên hạ thủ vi cường ngắt lời lão: “Việc này cứ như vậy định rồi, ba ngày sau, sáng sớm ta mang theo kiệu hoa tới đón người, làm phiền tiên sinh.”

      Lưu Kỳ xong cho lão ta cơ hội nữa, nhấc chân vào phủ Tổng Tư.

      Lúc này Mạc Ly vẫn chưa cùng Lưu Kỳ, chỉ để mình tới phủ Tổng Tư, Lưu Kỳ lần này tới còn phải là vì mỹ nhân sao. Đợt này, các nơi Giang Nam tuyển tú, mỹ nhân đều phải đưa đến phủ Tổng Tư, Lưu Kỳ dâm tặc này sớm khó dằn nổi, tiếp theo muốn làm ầm ĩ lên, để phủ Tổng Tư sớm ngày trình lên lịch sửa đê đập.

      Giang Nam tổng tư thực hiểu nguồn gốc, biết háo sắc, gãi đúng chỗ ngứa tặng ít mỹ nhân cho , Lưu Kỳ trái ôm phải ấp cực kỳ khoái hoạt, từ khách điếm dọn vào phủ Tổng Tư.

      Giang Nam tổng tư Trịnh Hưng An là người trung niên khoảng bốn năm mươi tuổi, đầu trọc, bụng tròn, đôi mị nhãn, chán ngấy nên lời, cố tình hậu viện của nữ nhân lại xinh đẹp đỉnh cấp, mấy nữ nhi cũng đều giống mẫu thân, lớn lên người so người càng xinh đẹp, khiến Lưu Kỳ nhìn thấy liền rời được mắt.

      Lưu Kỳ là người tâm phúc trước mặt Thái Hậu và hoàng thượng, còn chưa có chính thê, Trịnh Hưng An cũng muốn cho các nữ nhi tiếp cận Lưu Kỳ, khiến vui vẻ, định bắt lấy vị trí quốc công phu nhân này. Ông ta đây là tính toán đúng theo tâm tư hạ lưu này của Lưu Kỳ.

      Nhưng Trịnh Hưng An nghĩ tới Lưu Kỳ lòng tham đáy, cũng phải là theo như ông ta suy nghĩ chỉ chọn người, lại là cả năm đều muốn!

      Trịnh Hưng An làm sao chịu được, dặn dò các nữ nhi thể dễ dàng để đắc thủ, phải câu lấy muốn ngừng mà được.

      Trịnh Hưng An chỉ lo mấy nữ nhi, nhưng ra bỏ qua nữ nhân khác ở hậu viện, Lưu Kỳ sớm vô thanh vô tức bắt đầu gây họa cho đám tiểu thiếp của ông ta.

      Câu dẫn thiếu phụ có thể dễ dàng hơn nhiều so với câu dẫn thiếu nữ.

      Trịnh Hưng An nữ nhân ít, Lưu Kỳ tay già đời trà trộn bụi hoa, vừa thấy liền biết đám oán phụ đó khuê phòng trống trải lâu lắm, cũng vội, chỉ mỗi ngày buổi sáng cố ý ăn mặc mát mẻ, tìm lý do bộ vòng trong hậu viện, cố ý mặc vải che háng, chỉ mặc cái quần vải lụa người, lại lại gậy thịt cứng vung vung, thường thường xuyên qua quần vải lụa ra kích cỡ mười phần chọc mắt người.

      Hơn nữa thân phận quốc công gia của bày ở chỗ này, ít nữ nhân muốn nhờ thế mà thượng vị, tiểu thiếp của Trịnh Hưng An, riêng nha hoàn nghĩ như thế ít.

      Vào ban đêm mới vừa vào bể tắm, liền có tiểu nha hoàn chủ động xin ra trận tới xoa lưng cho , Lưu Kỳ chỉ làm như biết, hỏi: “Chính lão gia nhà nàng phân phó nàng tới?”

      Làm sao lại là Trịnh Hưng An sai phái tới, ông ta còn nghĩ xem có thể coi trọng nữ nhi nào của mình, làm sao tìm nữ nhân khác tới câu dẫn .
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San35 others thích bài này.

    2. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Lưu Kỳ - Cực phẩm Quốc công gia.
      gió đông bắcheavydizzy thích bài này.

    3. nước mắt của quỷ

      nước mắt của quỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      216
      Được thích:
      323
      Đến lạy Quốc công gia ngài, dắt chym thả rông khắp nơi, cũng chỉ có ngài mới dày mặt đc như thế :v:tam:

    4. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      :))))) thiệt xem Lưu Kỳ càng thô tục như vậy lại càng mắc cười. có tục nhất, chỉ có tục hơn
      Themealice, levuongheavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      064. Tám trăm ám vệ

      Tiểu nha hoàn sóng mắt lưu chuyển, xấu hổ ngượng ngùng mà nhìn cái, nhàng gật gật đầu.

      “Vậy còn thất thần làm gì, còn xuống nước hầu hạ gia.”

      “Vâng.” Tiểu nha hoàn , cởi xiêm y xuống nước, cầm khăn định chà lưng cho Lưu Kỳ, bị Lưu Kỳ đột nhiên ôm chặt lấy.

      “Quốc công gia ngài đây là làm chi?” Tiểu nha hoàn dục cự còn nghênh, lạt mềm buộc chặt .

      “Đây còn phải là tiểu tao hóa nàng muốn sao.” Lưu Kỳ , vuốt ve đôi ngực sữa, há mồm cắn lên đóa hồng mai.

      “Giang Nam tổng tư đúng là giàu có, tiểu nha hoàn hầu hạ tắm rửa cũng có thể dùng phấn thơm Phù dung Ấn nguyệt.” Lưu Kỳ vừa , vừa ở người nàng ta lưu lại từng dấu vết ràng.

      “Quốc công gia còn có nghiên cứu cái này sao?” Nữ nhân cười khẽ.

      “Hẳn là, nhưng đây đều là mùi bạc, mùi bạc người nàng có thể còn nặng hơn nhiều mùi bạc ở đê đập bên ngoài kia.”

      Nữ nhân thu cười, hỏi: “Quốc công gia đây là có ý tứ gì?”

      “Còn có thể có ý tứ gì, gia nhắc nhở nàng tìm cách đó, Trịnh Hưng An sắp sửa xong rồi, gia lần này tới chính là để tra chuyện bạc sửa đê đập mấy năm nay. Chỉ cần gia ra lệnh tiếng, 800 ám vệ của gia nấp ở trong thành vọt vào phủ Tổng Tư các ngươi, bắt lấy mọi người.” Lưu Kỳ , nâng chân nữ nhân lên, đưa cây gậy lớn cơ khát khó nhịn vào, nữ nhân còn đủ trơn ướt, khỏi kêu lên tiếng.

      “Đến lúc đó nam nhân toàn bộ sung quân, nữ nhân ngay tại chỗ an quân, những binh lính đó càn quấy nàng có thể thấy chưa? đám cao cao tráng tráng, long tinh hổ mãnh lại tắm rửa, mùi vị người có thể hun chết trâu, cây gậy cứng múa đến mạnh mẽ oai phong, ngay cả phu nhân trinh tiết ở dưới thân bọn họ đều có thể bị dạy dỗ đến quên tất cả, dục tiên dục tử.”

      Nữ nhân bị Lưu Kỳ hung hăng va chạm, nghe lời này, khỏi nghĩ đến cảnh tượng trong lời , phía dưới ướt đến dầm dề.

      Lưu Kỳ chưa từng vào quân đội, tất cả đều là nghe Triển Hiến . Năm đó nghe đến mà máu thú sôi trào, còn theo Triển Hiến đến Nam đại doanh kiến thức phen. Hôm đó vừa lúc áp giải đám phụ nhân tân phạm tới, bọn họ đầu tiên là giữ cằm những nữ nhân đó, phòng ngừa các nàng cắn lưỡi tự sát, rồi mới bắt đầu đám xếp hàng đến làm. phen kết thúc rồi, mỗi người đều chứa đầy bụng tinh dịch, nào còn có bộ dáng trinh tiết lúc trước.

      Lần đó xe ngựa chính là muốn cùng quốc sư bọn họ chuyện này, đáng tiếc thể hiểu được bị quốc sư phát hỏa cắt đứt, còn chưa xong.

      Lưu Kỳ phen này, bao lâu truyền tới tai Trịnh Hưng An, đúng như đoán, dùng nổi Phù dung ấn nguyệt cũng thể là tiểu nha hoàn, nữ tử này hẳn là tiểu thiếp nào đó của Trịnh Hưng An tịch mịch khó nhịn, ỷ vào mới tới quen biết, giả dạng làm tiểu nha hoàn tới ăn kê kê.

      Cùng với phí công phu bám cành cao, bằng tiết lộ tin tức này cho Trịnh Hưng An, ở trước mặt lão ta tìm chỗ tốt, chỉ cần Trịnh Hưng An qua cửa này, từ nay về sau nàng ta cũng thể thiếu vinh hoa phú quý.

      Nhưng nàng ta dự đoán được Lưu Kỳ cố ý tin tức giả, cái gì mà 800 ám vệ, đều có, nhưng nhờ miệng nàng ta cho Trịnh Hưng An cái tin tức giả này.

      Trịnh Hưng An vốn còn suy nghĩ Lưu Kỳ đường đường là quốc công gia sao lại lẻ loi mình tới Tô Châu, còn lấy danh nghĩa xem xét tình hình con nước, khẳng định là ta chuồn êm ra chơi. Hôm nay tiểu thiếp vừa như thế, ra làm hơi kinh hãi, chẳng lẽ ta chỉ làm ngụy trang, cố ý tới dò hỏi sâu cạn của phủ Tổng Tư ?

      Nếu chỉ Lưu Kỳ, nhưng ra lo lắng, bao cỏ chỉ biết uống rượu phiêu nữ nhân có thể tra ra cái gì, vài câu vuốt mông ngựa nịnh bợ là sướng đến biết bản thân là cái dạng người gì. Nhưng nếu thực có 800 ám vệ, lại sao lại để bao cỏ thống lĩnh, Trịnh Hưng An cảm thấy khâm sai đại nhân chân chính còn chưa xuất .

      tại mấu chốt vẫn là thu mua Lưu Kỳ, rốt cuộc thân phận quốc công gia của bày ở đàng kia, lời vẫn thực có trọng lượng.

      Nếu Lưu Kỳ có cái gì thích, toàn kinh thành đều biết nhất mỹ nhân, Trịnh Hưng An quyết định ra tay từ chỗ này.

      Lưu Kỳ nhìn thấy mấy nữ nhi của Trịnh Hưng An đều sửa lại bộ dáng rụt rè lúc trước tới lấy lòng, liền biết kế sách của mình thành.

      Dê con đưa tới cửa còn ăn phải ngốc sao, năm nữ nhi của Trịnh Hưng An ai bị Lưu Kỳ đạp hư. Vậy còn chưa tính, chỉ cần có thể phụ trách là được, ai ngờ thế nhưng vô sỉ, đem hết thảy đều đẩy cho rượu, còn trả đũa là các nàng câu dẫn.

      Cái này làm cho Trịnh Hưng An tức đến đau răng, cũng bất chấp là quốc công gia chó má gì, phải cho người bắt lấy , Lưu Kỳ vội xin tha : “Trịnh đại nhân bớt giận bớt giận, việc này là ta đúng, ta nguyện lấy tin tức trả cho ngươi, ngươi xem thế nào?”

      Trịnh Hưng An lúc này mới cho lui thị vệ, mặt trầm nhìn hồi lâu, : “Có tin tức gì? Ngươi thử xem, nếu tin này phân lượng nặng, ta cũng mặc kệ ngươi là quốc công gia cái gì. Dù sao tại thủy tai vừa mới , nước trong các sông còn chưa lui, ta đánh chết ngươi tùy ý ném vào con sông, còn có thể bịa ra trăm cái lý do ngươi trượt chân rơi xuống nước.”

      “Đúng đúng đúng, Trịnh đại nhân tạm thời đừng nóng nảy, từ từ nghe ta .” Lưu Kỳ , mắt nhìn thị vệ bên cạnh, Trịnh Hưng An hiểu ý, cho bọn họ lui xuống.

      Lưu Kỳ lúc này mới : “ gạt ngươi, ta cũng phải tới mình, cùng ta đường còn có 800 ám vệ, là Hoàng Thượng tự mình với ta, bảo ta làm tiền trạm tới xem chút tình hình con nước Tô Châu, có khâm sai đại nhân khác điều tra chứng cứ sửa chữa đê đập sau đó đến.”

      Trịnh Hưng An , Lưu Kỳ đành phải tiếp tục: “Trước khi tới phủ Tổng Tư các ngươi, ta các đê đập xem qua, hỏi han bá tánh địa phương. Nhung bảy cái đê ở Tô Châu này ba năm chưa sửa chữa, mỗi năm cái đê là năm vạn bạc, Trịnh đại nhân là quá độ lượng a!”

      Trịnh Hưng An híp híp mắt, ánh mắt u mà nhìn chằm chằm Lưu Kỳ.

      Lưu Kỳ thầm nắm tay, ra vẻ trấn định, : “Cũng phải, Trịnh đại nhân đây ở Tô Châu chung quanh ruộng tốt vạn mẫu, cửa hàng lớn lớn bé bé mấy chục cái, hơn nữa thuộc hạ cung phụng, mỗi năm nhập trướng cũng chỉ chừng này, sao lại để mấy chục vạn lượng bạc vớ vẩn vào mắt đâu.”

      Lưu Kỳ lời này vừa ra, Trịnh Hưng An ngồi yên, vỗ án dựng đứng lên, lạnh giọng hỏi: “Làm sao ngươi biết được?”

      Thấy như vậy, Lưu Kỳ trong lòng ổn định, cười : “Trịnh đại nhân cho rằng vì sao ta dám lẻ loi mình tới phủ Tổng Tư ngươi?”

      “Ngươi muốn làm sao?”

      Lưu Kỳ xua xua tay, : “Ta Lưu Kỳ còn có thể làm gì, chỉ nghe Tô Hàng bên này mỗi năm đều thống nhất đưa tú nữ từ phủ Tổng Tư các ngươi kinh thành, lo lắng tình hình con nước ảnh hưởng tuyển tú, cố ý đến xem thế nào thôi.”

      ra là thế, quốc công gia nên sớm chút.” Biết được Lưu Kỳ là vì tú nữ mà đến, Trịnh Hưng An mới thở dài nhõm hơi, cười .

      “Trịnh đại nhân đừng cao hứng quá sớm, ta còn có thể tra được, có đạo lý nào khâm sai đại nhân tra được, Trịnh đại nhân còn phải sớm làm tính toán, sớm ngày bù đắp chỗ thiếu hụt, cái này đối với Trịnh đại nhân bất quá là chín trâu mất sợi lông, đừng đến nỗi vì mất lớn, cuối cùng mất nhiều hơn được.”

      “Phải, hạ quan đa tạ quốc công gia đề điểm. Vì mấy ngày liền mưa to trì hoãn, tú nữ phải hai ngày sau mới có thể đến phủ Tổng Tư, quốc công gia an tâm chờ là được, nhưng hạ quan có mấy nữ nhi cũng đều là nương gia thanh thanh bạch bạch, quốc công gia nên cho cách .”

      Lưu Kỳ chậm rì rì uống ngụm trà : “ phải là ý tứ của Trịnh đại nhân sao? Để bổn công gia cùng phối hợp chuyện tốt, Trịnh đại nhân có thể phí tổn công sức muốn làm nhạc phụ đại nhân, nhưng bổn công gia theo kịch bản của Trịnh đại nhân thôi, lại cả năm người đều thu. đến chỗ này, bổn công gia cũng tính là có tội với Trịnh đại nhân, bổn công gia ghét nhất người khác tính kế! Từ nay về sau có chuyện gì, Trịnh đại nhân ngại thẳng.”

      Lưu Kỳ xong liền đứng dậy rồi, phút cuối cùng còn quên : “Trịnh đại nhân nếu chê, trong phủ bổn công gia vẫn chứa được năm tiểu thiếp.”
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San32 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :