1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau khi phu quân bị trúng gió_Kim Châu Ngọc Đậu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Chương 37: Đuổi Liễu thị (1)

      “Phong Vu Tu!” Tô Ngọc Dung hoảng loạn phẫn nộ đuổi theo, còn chưa bước ra khỏi chính sảnh bị hai nha đầu kéo về phòng.

      “A Du, A Vân, hai các ngươi kéo ta lại làm gì?”

      Ta muốn đuổi theo cản cẩu nam nhân kia đuổi Liễu thị ! Bằng chờ đuổi Liễu thị , nàng làm gì còn cớ gì hay để hòa li với !

      A Du, A Vân gắt gao ấn nàng ghế, A Vân : “Tiểu thư, người đừng giãy giụa nữa! Ta với A Du để người ra ngoài đâu! Tuy rằng gia tới cãi nhau với người là đúng, nhưng vừa rồi gia cũng nguyện ý đuổi Liễu thị , đây chính là chuyện tốt!”

      A Du cũng hung hăng gật đầu: “Đúng vậy, vì Liễu thị kia mà mới tân tiểu thư và gia cãi nhau. Giờ vất vả lắm gia mới quyết định đuổi Liễu thị , chúng ta hẳn nên cao hứng mới phải!”

      Tô Ngọc Dung quả muốn phát điên! Nàng muốn đuổi Liễu thị , nàng cầu mong Liễu thị ở lại! Cầu mong!!!!!!!!!!!!!

      “Hai người các ngươi mau buông ta ra, ta đuổi theo phải vì muốn cãi nhau với Phong Vu Tu, ta muốn xem ……”

      “Tiểu thư!” A Du và A Vân đều nghiêm túc nhìn nàng, A Vân : “ gia đuổi Liễu thị có gì hay để xem? Người cứ ngồi ở đây đợi tin tức tốt là được! Vất vả lắm gia mới ra quyết định, nhỡ đâu bây giờ tiểu thư đến phải, kích thích gia, làm gia hối hận lật lọng đuổi Liễu thị nữa, vậy lại mất nhiều hơn được!”

      A Du gật đầu: “Cho nên Tiểu thư à, người cứ an tâm ngồi đây, chờ tin gia thôi!” xong, nàng hướng A Vân nháy mắt, A Vân liền xoay người đóng cửa lại, dáng vẻ tuyệt đối để nàng ra ngoài gây chuyện xấu!

      Tô Ngọc Dung tức hết chỗ , hai nha đầu này gan to bằng trời, cư nhiên dám đóng cửa trông giữ nàng!

      Nhưng cẩn thận ngẫm lại, kiếp trước Phong Vu Tu thích Liễu thị như vậy, kiếp này sao có thể chỉ vì cãi nhau với mình mà đuổi Liễu thị , chừng chẳng qua chỉ là cố ý lời tàn nhẫn thôi.

      Nhưng kiếp trước nàng thỉnh an, khiến lão thái bà đó sinh bệnh nằm giường, nhỡ đâu Phong Vu Tu vì muốn lão thái bà tức giận, mà thực đuổi Liễu thị , muốn xây dựng mỗi quan hệ phu thê hòa thuận giả dối ngoài mặt với nàng phải làm sao?

      Mất Liễu thị, nàng biết lấy lý do gì về nhà khóc đòi hòa ly?

      Nghĩ vậy, nàng càng thấy ngăn Phong Vu Tu được, kiên quyết giãy giụa đứng dậy. Hai nha đầu lại dùng sức túm lấy nàng, ấn nàng ngồi giường: “Tiểu thư, đừng phí sức. Lần trước người từng chỉ cần gia đuổi Liễu thị , người có thể sống tốt với gia. Giờ gia đuổi Liễu thị, nô tỳ tuyệt đối để người ra ngoài làm hỏng việc.”
      “Ta ra ngoài xem thôi, gì cả, cũng nháo loạn được chưa?”

      được!”

      Bên này, Phong Vu Tu vừa ra khỏi cửa Ngọc Viên liền hấp tấp tới sân của Liễu thị, Kim Trung mặt đầy vạch đen hỏi: “Công tử, người đuổi Liễu di nương sao?”

      Phong Vu Tu hừ lạnh tiếng: “Bằng , chờ đến khi Tô Ngọc Dung nàng vì Liễu thị mà mỗi ngày lại cãi nhau, nháo loạn với ta, để người toàn kinh thành biết ta với nàng chỉ vì thiếp thất mà bất hòa sao? Cuộc sống còn dài? Đuổi Liễu thị có thể khiến Tô Ngọc Dung yên ổn sống cùng ta, người xem cái nào có lời hơn?”

      Sau ót Kim Trung chảy đầy vạch đen: “Nhưng Liễu thị cũng làm gì sai …. Công tử cứ như vậy đuổi nàng , người khác người bạc tình …..”

      “Bạc tình bạc tình! Ta cũng thể vì tiểu thiếp mà khiến chính thê tức giận.”

      Hơn nữa, nữ nhân Liễu thị này, những việc kiếp trước ả làm, vẫn nhớ ràng. Nàng với nhi tử vì tước vị mà hạ độc Tô Ngọc Dung, hại thân thể Tô Ngọc Dung suy sụp …. nữ nhân mặt ngoài dịu ngoan, nội tâm độc ác, nếu đuổi nàng , chẳng lẽ chờ nàng ở lại trong phủ hại người khác sao? Đuổi nàng ta phải giết chết nàng ta, xem như tận tình tận nghĩa!

      Giờ người khác có cũng để bụng, giờ chỉ để ý mình Tô Ngọc Dung. Chỉ cần Tô Ngọc Dung có cách nào hòa li với , làm gì cũng được!

      Khi còn trẻ, Liễu thị cũng rất đẹp, da thịt trắng nõn, gương mặt mượt mà, đôi mắt hạnh đen lúng liếng hàm chứa nước. Lúc này nàng ở trong phòng làm vớ giày cho Phong Vu Tu, nha hoàn Tiểu Hoàn giúp nàng sửa sợi tơ bên cạnh, cười : “Di nương, nô tỳ nghe sáng nay vị ở Ngọc Viên kia thỉnh an phu nhân, khiến phu nhân tức giận sinh bệnh, sau đó công tử thờ phì phì đến Ngọc Viên, lúc này chắc chắn cãi nhau ở Ngọc Viên.”

      Liễu thị mặc thân váy hồng nhạt, ngồi bên cửa sổ, mặt tươi cười: “Vị đại tiểu thư ở Ngọc Viên kia, tính tình cao ngạo, hành cũng kiêu ngạo. Công tử thở phì phì đến Ngọc Viên của nàng, nàng chịu được mới lạ, nếu ta đoán nhầm, giờ bọn họ cãi nhau long trời lở đất!”

      P/s: Ẻm Liễu thị ở kiếp này mờ nhạt . Hì hì hì! Em mất hẳn tác dụng đẩy thuyền. Hì hì.
      Chương 37 dài lắm các mị ạ. Nó phải dài bằng 7 hoặc 8 chương bình thường nên ta post dần nhé!

    2. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Hôm nay mị post tạm 2 phần của chương 37 trước nhé các nàng nhé!
      Ami Anh, TamaPhthuqttn thích bài này.

    3. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Chương 37: Đuổi Liễu thị (2)

      Liễu thị mặc thân váy hồng nhạt, ngồi bên cửa sổ, mặt tươi cười: “Vị đại tiểu thư ở Ngọc Viên kia, tính tình cao ngạo, hành cũng kiêu ngạo. Công tử thở phì phì đến Ngọc Viên của nàng, nàng chịu được mới lạ, nếu ta đoán nhầm, giờ bọn họ cãi nhau long trời lở đất!”

      Nhưng như vậy mới tốt, Tô Ngọc Dung càng kiêu ngạo, ương ngạnh cãi nhau cùng công tử, công tử mới càng thấy Liễu thị nàng ôn nhu hiền huệ, chừng qua mấy ngài nữa là nàng có thể thừa sủng*, công tử để nàng trong lòng.”

      *thừa sủng: chắc là kiểu được làm chuyện động phòng với Tu ca ấy mà.

      Đến lúc đó, nàng có vị trí trong lòng công tử, được công tử sủng ái, dù Tô Ngọc Dung có là chính thất sao chứ, dù nàng là thiếp cũng phải có năng lực chống lại nàng ta!

      Nghĩ như vậy, ý cười khóe môi Liễu thị ngày càng sâu.

      Tiểu Hoàn đứng dậy lấy sợi tơ, nhưng vừa mới ra liền vội vàng chạy vào kinh hỉ : “Di nương, công tử tới!”

      “Cái gì?” Liễu thị kinh ngạc trong nháy mắt, lập tức buông kim chỉ đứng dậy, chỉnh trang búi tóc, liền ra bên ngoài nghênh đón. Còn chưa ra, Phong Vu Tu liền lạnh mặt tới.

      “Thiếp thân bái kiến công tử!” xong vội vàng đứng dậy tới bên người Phong Vu Tu: “Sao người lại tới ạ?”

      Phong Vu Tu , vừa vào liền trực tiếp ngồi vào ghế chủ vị, ánh mắt đạm mạc nhìn Liễu thị.

      Liễu thị nhìn ánh mắt , trong lòng thịch cái. Nàng nghĩ xem có phải mình vô tình làm gì đúng, tại sao ánh mắt của công tử lại có gì đó tốt?

      Trong lòng Liễu thị lo lắng, thử thăm dò chút, nhưng còn chưa kịp , Phong Vu Tu liền nhìn bên ngoài khẽ vẫy tay, Kim Trung liền cầm hộp tiến vào, sau khi mở ra liền đặt mặt bàn.

      Trong hộp ngoài hai tờ ngân phiếu còn có tờ …. Nàng cầm lên liền thấy là khế ước bán thân của nàng khi vào phủ làm nha đầu.

      Đây là ….. Trong nháy mắt, Liễu thị hoảng sợ trừng lớn hai mắt, thanh như nghẹn lại: “Công tử, người mang những thứ này tới là ….. là …….”

      Ánh mắt Phong Vu Tu lạnh như băng, nhìn Liễu thị trẻ tuổi, lại giống như nhìn thấy nội tâm ác độc như bọ cạp của nàng ta, thấy gì ngoài chán ghét.

      “Liễu thị, ngươi thu dọn đồ đạc, cầm ngân phiếu và khế ước , nơi này của ta dung được ngươi!”

      “Công tử! Tại sao muốn đuổi thiếp ?” Liễu thị lập tức quỳ gối đất, hai mắt đẫm lệ như hoa lê dính mưa, cầm khế ước bán thân của mình khóc lóc: “Thiếp thân làm sai điều gì? Thiếp thân có thể sửa, chỉ cầu người đừng đuổi thiếp !”

      Liễu thị hiểu, vừa rồi công tử còn cãi nhau với Thiếu phu nhân, sao chớp mắt lại muốn đuổi nàng ta ? Nhất định là do ả tiện nhân kiêu ngạo ương ngạnh Tô Ngọc Dung bức bách!

      Nghĩ vậy, nàng ta liền khóc lóc bò đến bên chân Phong Vu Tu, đau khổ cầu khẩn phen.

      Nhưng Phong Vu Tu lại đứng lên, từ cao lạnh lùng nhìn xuống nàng: “Ngươi là nô tỳ bán mình vào phủ, ngươi có tư cách chất vấn. giờ ta cho ngươi hai con đường, thứ nhất, cầm ngân lượng và khế ước bán thân tự mình rời . Thứ hai, ta đuổi ngươi ra ngoài, để người khác cầm khế ước bán thân của ngươi.”

      Liễu thị nhìn ánh mắt so với mùa đông còn khắc nghiệt lạnh lẽo hơn của Phong Vu Tu, thân mình run bần bật, công tử ….. Tại sao lại làm vậy?

      Phong Vu Tu nhìn ánh mắt chịu tiếp thu thực, nhíu mày: “Ngươi đừng cho rằng ta đùa! Nếu ngươi biết điều, hai phải dây dưa chịu rời , ta cũng có thể bảo người cầm khế ước bán thân của ngươi, bán ngươi Lương Châu! Đừng quên, khi vào phủ, ngươi ký văn tự bán đứt!”

      Văn tự bán đứt!

      Chỉ bốn chữ này, đủ để khắp người Liễu thị phát lạnh. Nàng ta nhìn Phong Vu Tu mất kiên nhẫn, nước mắt lưng tròng, lại dám cầu xin.

      Phong Vu Tu thấy nàng dám cầu xin, lạnh lùng chuyển ánh mắt, dịch bước chân: “Kim Trung, đưa nàng ta ra khỏi phủ trong vòng nửa canh giờ.”

      Liễu thị ngước đôi mắt mờ nước nhìn từng bước rời , thấy ngừng chân tại ngưỡng cửa, ánh mặt trời bao trọn thân thể như thần tiên trời, Liễu thị còn tưởng hồi tâm chuyển ý, nhưng ai ngờ lại nghe từng câu lạnh thấu xương của : “Ngươi tốt nhất xa chút, đừng để ta nhìn thấy ngươi, nếu ……..”

      Phong Vu Tu xoay người, ánh mắt đen tuyền như động đáy bóp chặt nàng: “Đừng trách ta nể tình!”

      xong câu, liền nhấc chân rời .

      Liễu thị trơ mắt nhìn bóng dáng biến mất, đau khóc thành tiếng :”Vì sao, vì sao lại đuổi ta ….”

      Kim Trung thấy công tử nhà mình quả nể tình đuổi Liễu thị , nhất thời cảm thấy Liễu thị rất đáng thương, liền thở dài khuyên: “Liễu di nương, ngươi cũng đừng trách công tử, đuổi ngươi cũng vì Thiếu phu nhân dung thứ ngươi. Trước mắt công tử và Thiếu phu nhân vừa mới tân hôn, công tử cũng thể vì ngươi, mà ngày ngày khắc khẩu với Thiếu phu nhân? Nên ngươi cũng đừng khóc, nên rời thôi, muốn trách trách vận khí của ngươi tốt …..” gặp được chủ mẫu khoan dung rộng rãi.

      P/s: Mai mị post tiếp phần 3 của chương 37 cho các tỉ muội nhé! Hì hì hì.
      nkhanh3324, GáiNgoan, Tiểu Ưu Nhi18 others thích bài này.

    4. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Vớ vẩn vì lời của Kim Trung mà Liễu Thị ghi hận với Tô Ngọc Dung, sau này hãm hại, haizzz

    5. sweet mandy

      sweet mandy New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      Bên kia có hố Ly Châu của nàng @mo_hoa đào, đây có động trùng sinh sủng hài của nàng. là thỏa mãn quá
      Ami AnhTrần Ngọc Hoa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :