1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau khi nữ chính tỉnh lại - Giang Sơn Thương Lan (42/104)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Chương 10: Tại hạ chỉ là Quản gia thôi (10)
      Edit: Sil

      Hai tuần trước thời gian ước định của Tang La với Phí Viễn Thanh, Phí gia bắt đầu chuẩn bị cho tiệc giới thiệu của Phí Lam, thư mời mạ vàng được đưa tới tay của bạn bè người thân trong vùng và đối tác, trong đó có bức được đưa đến Biệt thự nhà họ Văn.

      Đối với những nhân vật quan trọng, để biểu thành ý, thư mời đều được nhân việc của nhà họ Phí tự mình đưa tới, sau khi tỏ mục đích tơi đây, nhân viên liền thấy người phụ nữ mặc âu phục cho nữ được đặt may riêng, đeo găng tay Quản gia màu trắng ra, đây cũng phải chuyện gì đáng ngạc nhiên, mãi đến khi đến gần, ta lại nhìn huy chương màu đỏ ngực trái của , liền ngay lập tức lộ ra ánh mắt khi nhìn thấy bảo vật quý hiếm nào đó.

      Huy chương Quản gia màu đỏ ! Quản gia cấp S ! Hàng xa xỉ trong xa xỉ !

      "Tôi, tiệc giới thiệu của tiểu Công tử gần đầy mới nhận tổ quy tông của tiên sinh chúng tôi, hy vọng lúc đó Văn tiên sinh có thể bớt chút thời gian tham dự." Cũng may ta làm việc ở nhà giàu rất lâu, cũng coi như thấy thấy qua ít, mặt ngoài rất nhanh bình tĩnh lại.

      "Tôi báo cho tiên sinh của chúng tôi, vất vả rồi." .

      Phó Oánh mang theo thư mời xoay người về phía nhà chính, Tạ Vi Vi lầu liền thấy cảnh ta nhận thư mới, xuống nhà lại nhìn thấy phó Oánh chỉ huy người hầu làm việc, tâm trạng hỏng bét vì tìm được Tang La lại ngay lập tức xấu hơn.

      "Phó Tiểu thư, " Tạ Vi Vi cười , dùng phong thái và ngữ khí như bà chủ, "Vất vả cho rồi, ràng là khách, cũng phải Quản gia ở nơi này của chúng tôi, còn khiến phải nhọc lòng với những việc này."

      Nơi này của chúng tôi ? Tuyên bố chủ quyền sao ? Phó Oánh nhìn khuôn mặt này của Tạ Vi Vi, lòng coi thường, ngoại giới truyền ra ta chính là vị hôn thê của Yến Quân, ta liền coi mình là vị hôn thê của ấy sao ? Chính mình là loại gì trong lòng cũng biết hả ? Nhưng biểu cảm lại giữ vẻ bình tĩnh tự tin của Quản gia: "Ngài khách sáo rồi, Tạ Tiểu thư. Tôi và Yến Quân là thanh mai trúc mã, phải người nhà mà hơn hẳn người thân. Huống hồ đàn ông dốc sức làm việc bên ngoài, phía sau lưng tất nhiên cần có người phụ nữ xử lý những chuyện vặt vãnh này, để ta cần phải lo toan về sau."

      Lời này cũng quá mờ ám rồi. Sắc mặt Tạ Vi Vi khẽ tối sầm lại, lập tức cười: "Phó Tiểu thư đúng lắm, chúng tôi đúng là rất cần người Quản gia ưu tú giống như vậy. Vậy xin nhờ , tôi rất muốn mở mang đầu óc xem phục vụ của Quản gia cấp S khiến người ta thư thái như thế nào."

      Muốn trở thành người phụ nữ sau lưng Văn Yến Quân, muốn quản lý gia đình phải , vậy quản lý , con khốn vội vàng muốn hầu hạ người ta. ta hung hăng tới, từ khi ta đột nhiên kéo hành lý đến Biệt thự nhà họ Văn, ngay khi đối diện với ánh mắt ta, Tạ Vi Vi liền biết người phụ nữ này có ý định gì. Nhưng có thể giết chết nữ chính, còn sợ gì vị nữ phụ vốn sớm nên xuống sân khấu ?

      Sắc mặt Phó Oánh khẽ trầm xuống, người phụ nữ này có thể ở bên Yến Quân lâu như vậy, quả nhiên rất có tâm cơ ! Nhưng mà thắng nổi Tang La, còn được ta sao ?

      Hai người phụ nữ ở phía dưới miệng nam mô bụng bụng bồ dao găm giao chiến, trong phòng ngủ tầng, Văn Yến Quân mở to đôi mắt xinh đẹp lành lạnh nhìn lên trần nhà, quầng thâm dưới mắt càng thêm ràng...

      ...

      Việc bên trong Biệt thự nhà họ Văn có vị Quản gia cấp S rất nhanh đá truyền ra bên trong trang viên nhà họ Phí, gây nên trận bàn tán. Tất nhiên Tang La cũng nghe được, cũng biết vị Quản gia kia tên là Phó Oánh.

      Phó Oánh... nhớ được là vị nào, dù sao ký ức của 10 kiếp cũng rất nhiều. vậy, có thể thấy được đối với ta cũng phải đối thủ có tính uy hiếp gì, nếu ta cũng biến mất trong trí nhớ của mình.

      Tang La đảo mắt quăng ta ra sau đầu, nhìn về phía Phí Lam bên trong sàn đấu. Cậu ta bây giờ có chút tiếng tăm trong đấu trường, dù sao có mấy người mang khăn trùm đầu quê mùa như định đánh cướp, mỗi ngày tìm đến muốn bị đánh, có lúc bị đánh cả ngày lại vẫn kiên trì lên đài. Nhưng từ lúc vừa mới bắt đầu vừa ra sân tất cả khán giả liền dựng thẳng ngón cái xì tiếng đến lúc này khiến cả đấu trường vang lên tiếng huýt gió, chỉ chưa tới 1 tháng ngắn ngủi thôi.

      Rất nhiều người đều tận mắt chứng kiến tiến bộ của cậu, bởi vậy nên khinh thường lúc vừa mới bắt đầu biến thành kìm nén được muốn cổ vũ tán đồng.

      Thời gian chớp mắt trôi qua, bên trong tranh viên nhà họ Phí bắt đầu bận rộn vì buổi tiệc tối hôm đó, Phí Viễn Thanh cũng nhịn được muốn gọi điện cho Tang La hỏi thăm tình huống của .

      "Yên tâm , Phí tiên sinh, lời hứa của tôi đáng giá ngàn vàng, đêm nay xin ngài chờ xem, Công tử của càng còn xuất sắc hơn so với tưởng tượng của ngài, đến tôi cũng bị cậu ta thuyết phục."

      Tang La vậy, Phí Viễn Thanh liền yên lòng, cho rằng cũng dám lấy chuyện như vậy ra đùa, cũng hơi chờ mong đến buổi tối hôm đó.

      Hướng Nhu và Phí Linh cũng ở đó, nghe thấy Tang La, Phí Linh cũng coi thường, hổ là Quản gia, cái miệng cũng là biết dỗ cho người ta hài lòng, cái ta gọi là xuất sắc, e rằng cũng chỉ là so sánh với biểu lúc trước của Phí Lam ? Cũng đúng, người tốt làm việc xấu bị phỉ nhổ, nhưng người xấu bỏ dao xuống là có thể thành Phật, hành vi trước đây của Phí Lam hỏng bét như vậy, đêm nay chỉ cần ăn mặc đẹp, lễ phép, ngoan ngoãn chút, dưới cái nhìn của bọn họ cũng là vô cùng tốt rồi. Đáng tiếc, cậu để ta được toại nguyện.

      Sau khi Phí Lam đảo mắt liền đánh cho đối thủ nằm đất cách nào đứng dậy được, ghế khán giả liền bùng nổ tràng vỗ tay, Phí Lam tới hậu đài, lấy chiếc khăn trùm đầu ướt nhẹp xuống, lộ ra khuôn mặt trắng nón vết thương, mái tóc vàng quá dài đều ướt hết, bỏ khăn trùm đầu, lộ ra đôi mắt sáng lấp lánh.

      Tang La nhìn đôi mắt kia, hơi nghiêng đầu, mỉm cười.

      Trước khi nghiệm thu thành quả, còn cần khâu chuẩn bị quan trọng. Trước tiên Tang La dẫn Phí Lam tới tiệm uốn tóc chuyến, để vị giám đốc có tay nghề tốt nhất tự mình sửa tóc cho cậu, nhuộm lại thành màu đen. Sau khi hoàn thành tất cả mọi người trong tiệm làm tóc đều chấn động, thay đổi kiểu tóc, Phí Lam lại như biến thành người khác vậy, mày rậm mắt sáng, môi hồng răng trắng. Suy cho cùng cũng là người nhà họ Phí, di truyền tất cả ưu điểm về diện mạo của cha mẹ ruột, đẹp trai đến mắt lấp lánh.

      Làm tóc tốn tận mấy tiếng, sau khi làm xong hơn 3 giờ chiều, tiệc giới thiệu bắt đầu lúc 7 giờ, bọn họ còn hơn 3 tiếng.

      Tang La lại dẫn cậu mua lễ phục, chọn từ trong đống lễ phục đắt giá ra bộ tây trang màu đen nạm kim cương, bộ lễ phục này được nhãn hiệu trang phục hàng đầu thiết kế và chế tác, có cảm giác xa hoa thầm lại phô trương, phối với đôi khuy măng sét bằng đá quý màu lam đậm, chiếc nhẫn có tạo hình hoa lệ trong cùng hệ liệt, cùng với chiếc đồng hồ màu vàng thầm xa hoa nhưng mất nét trẻ trung, người thanh niên trong gương hoàn toàn chính là vị hoàng tử cao quý sáng lấp lánh.

      Phí Lam giơ tay lên nhìn chiếc đồng hồ tay, trong lòng nghĩ thứ này cũng quá con mẹ nó đắt , nhưng vì khóa huấn luyện nhồi vịt ma quỷ của Tang La trong 1 tháng qua, vậy nên hành động này cũng lộ nét tao nhã khiến người ta vui tai vui mắt, lại phối hợp với nhan sắc tại của cậu ta, lại càng vui tai vui mắt hơn.

      Nhân viên của cửa hàng đều xem đến sững sờ, hình tượng Phí Lam ăn mặc quần áo vỉa hè khi vừa bước vào cửa hàng trong đầu hoàn toàn tan vỡ, muốn liên hệ lại với nhau cũng được.

      Phòng thử quần áo mở ra, Phí Lam quay đầu nhìn, liền thấy Tang La cũng thay sang bộ âu phục màu đỏ và gọng kính màu đỏ mới mua. cùng cài khuy cho áo khoác ngoài, lộ ra sơ mi trắng bên trong, mặt ngoài của áo sơ mi có chút đường viền hoa uốn lượn, trung hoà vẻ cứng ngắc của tây trang với màu đỏ quá diễm lệ kia, lộ ra mấy phần tao nhã trí thức. Mái tóc dài của cũng buộc lên, hơi xoăn lại thả tung người trông khá xinh đẹp.

      Trang phục của lộng lẫy, nhưng vì cố hết sức thu lại nên cũng lấn át nhân vật chính, mà chỉ thêu hoa gấm. Khi đến phần chéo phía sau Phí Lam, ra ngoài cùng cậu, toàn bộ nhân viên và khách hàng trong cửa hiệu đều khỏi choáng ngợp bởi màn đậm chất quý tộc này đến há hốc miệng, rời mắt nổi.

      Lúc này là 7 giờ tối, các vị khách được mời tới tới tấp ngồi vào bàn.

      Hết Chương 10.
      Last edited: 16/3/20
      Vinhan, AELITA, Lierose DuDu23 others thích bài này.

    2. Huỳnh Thượng Hỷ

      Huỳnh Thượng Hỷ Active Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      204
      Truyện quá hay! Cảm ơn nàng.
      huyen1604thuann thích bài này.

    3. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      @Huỳnh Thượng Hỷ kiếp này còn chưa nhằm nhò gì với các kiếp sau đâu. Đây mới chỉ là level 1 thôi
      huyen1604, annie196Hoa bé nhỏ thích bài này.

    4. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Chương 11: Tại hạ chỉ là Quản gia thôi (11)
      Edit: Sil

      Vì chuyện của Phí Linh và Phí Lam sớm bị số người trong nhà họ Phí cố ý truyền ra, bọn họ cũng biết chuyện Phí gia vẫn chưa hề mang Phí Linh vì vậy nên trong những người hôm nay tới tham gia buộc tiệc này cũng thiếu những kẻ muốn xem trò vui.

      Chuyện ôm nhầm con cũng phải chuyện gì hiếm trong xã hội, nhưng trong nhà giàu lại xem như khá hiếm thấy, chí ít là nhiều năm như vậy bọn họ chỉ thấy được trong nhà họ Phí. Có người đứa con ruột từ sống ở nơi chợ búa, cuộc sống cũng chẳng ra sao, là tên lưu manh, mà đứa con trai vốn nên ở nhà bình dân là Phí Linh từ lại lớn lên trong ngàn vạn yên chiều, nay hai người họ lại cùng sinh sống dưới mái nhà, vậy hẳn vô cùng đặc sắc.

      Những ánh mắt tò mò cứ dồn dập đổ về Phí Linh bên trong đây, cậu ta mặc bộ âu phục màu trắng, vóc dáng mảnh khảnh cao gầy, nụ cười tuấn tú khéo léo, lời tiến thối có độ, cho dù là khí chất hay cử chỉ đều là bộ dáng của Công tử nhà quyền quý, giữa đám bạn cùng trang lứa đông đảo cũng đứng đầu.

      "Chẳng trách Phí gia trả lại con cho người ta, 16 năm, thứ gì tốt cũng đều đắp lên, nuôi thành dáng vẻ này, nào có chuyện đưa công cho người khác." Có người nhìn thấy, nhịn được thở dài . Thầm hận con trai mình ưu tú được bằng nửa của con nhà người ta.

      "Cũng biết vị Phí tam Công tử chân chính thế nào."

      "Tôi nghe là kiêu ngạo khó thuần, thể quản giáo, đến cả ông Phí cũng bị chọc tức nhiều lần, cuối cùng bị đuổi ra khỏi nhà chính đến sống trong nơi hẻo lánh. Có điều chuyện này cũng là bình thường, trước khi được nhận về, cậu ta cũng chỉ là con trai nhà nghèo thôi."

      Bọn họ cầm chén rượu, khe khẽ bàn tán, bên kia lại có vị khách mới được mời vào tiệc.

      Văn Yến Quân được Phó Oánh đẩy vào trang viên nhà họ Phí, trông ta cũng hăng hái lắm, nhưng đôi mắt của Phó Oánh đẩy từ phía sau lại tràn đầy ý cười, dù sao trước khi ra ngoài khi tranh giành với Tạ Vi Vi về quyền cùng Văn Yến Quân, lấy thân phận Quản gia áp chế ta, giành được thắng lợi.

      " về nước lâu như vậy, cũng đến lúc nên về thăm bố mẹ." Văn Yến Quân đầu tiên là nghênh đón Phí Viễn Thanh tới, thấy ánh mắt ông ta còn quét qua người Phó Oánh hai lần, hờ hững : "Tôi cũng tính mời làm Quản gia." Gần đây trong giới đều lưu truyền chuyện mời vị Quản gia cấp S, nhưng thực tế Văn Yến Quân cũng mời , ta chỉ là khách ở tạm trong căn nhà lớn của mà thôi.

      Văn Yến Quân phải lần đầu tiên câu này, nhưng Phó Oánh quyết muốn ở lại bên cạnh , tại có cơ hội tốt như vậy, mà bỏ qua phải là ngớ ngẩn sao ? Ỷ vào việc Văn Yến Quân biết đến mạch nước ngầm lúc đó giữa mình và Tang La, ỷ vào mình là thanh mai trúc mã với , tình cảm khi cha mẹ mình thường xuyên chăm sóc khi còn bé. tin nếu vẫn muốn ở lại, Văn Yến Quân nể mặt mà đánh đuổi mình . Lại , tại cũng thích ai cả, có lý do để làm vậy.

      Nghĩ tới đây, trong lòng Phó Oánh lại có chút buồn bực, biết xảy ra chuyện gì, Văn Yến Quân lại giải thích với người khác rằng mình phải Quản gia của , cho tới khi người trong giới đều biết chỉ là khách của , khiến hòm thư của chất đống các loại thư mời phỏng vấn. Chuyện này cũng ghê gớm gì, với tính cách của hẳn nên bàng quan mới đúng, sao lại hao tâm tổn trí giải thích ? Làm có ảo giác như ra chỉ truyền lại tin tức cho ai đó vậy.

      "Tôi biết cậu muốn mời tôi lắm." Phó Oánh dùng khẩu khí như người phụ nữ chứ phải của Quản gia: "Tôi thảm mà, bỏ ra mười mấy năm nhọc nhằn khổ sở bò lên đến cấp S, lại bị hắt hủi tới mức này. Ngay cả tôi cũng hắt hủi, cuối cùng cậu muốn Quản gia như thế nào ? Cũng có cấp cao hơn cấp S."

      Văn Yến Quân: "Dù sao cũng cần cấp S."

      "Biết rồi, vậy trước khi cậu tìm được Quản gia mới, tôi tiếp tục tạm thời nhân danh tình bạn mà phục vụ miễn phí cho cậu . Đường đường là Tổng giám đốc Văn, bình thường tính, ra ngoài dự tiệc lại có Quản gia theo cũng quá ra gì."

      Phí Viễn Thanh đến trước mặt, tươi cười trò chuyện mấy câu với Văn Yến Quân, cùng vào trong. Phí Viễn Thanh chuyện với Văn Yến Quân với khẩu khí rất quen thuộc, các loại dấu hiệu cho thấy coi trọng cao độ đối với Văn Yến Quân.

      Người nhìn thấy cảnh này từ xa lại nhịn được : "Xem ra Phí gia và Văn Yến Quân còn có thể hợp tác được lâu dài."

      "Phí gia là công ty gia đình, các loại tệ nạn khiến bọn họ miệng cọp gan thỏ, nếu phải năm đó ánh mắt của ông Phí sắc sảo, vào lúc Văn Yến Quân vừa mới nổi bật liền giúp đỡ cậu ta, trở thành trợ lực lớn nhất con đường thăng tiến của Văn Yến Quân, sao có thể duy trì được vẻ kiêu ngạo của quý tộc lâu đời như nay. Có thể hai bên là giúp đỡ lẫn nhau đạt được thành tựu, quan hệ thân mật, người khác thể so được." Dứt lời, người nọ cũng tươi cười như bao người khác cùng nhau chào hỏi Văn Yến Quân.

      "Chú Văn, lâu thấy ngài." Phí Linh cũng bước nhanh tới, dùng ngữ khí làm nũng, "Đây vẫn là lần đầu tiên cháu nhìn thấy Quản gian cấp S trong nước, hóa ra huy chương của Quản gia cấp S là vậy, nghe được chế tác bằng Hồng Ngọc phải ? Nhưng tại sao ánh sáng của nó lại ảm đạm như vậy so với chủ nhân nhỉ ?"

      Ý cười của Phó Oánh ngay lập tức sâu sắc thêm, rất có hào cảm với Phí Linh. Là Quản gia cấp S thường được nghe những lời tương tự, nhưng ai bảo Phí gia có quan hệ thân mật với Văn Yến Quân đây ? ai cả đường . Còn chuyện ôm nhầm con, Phí Linh là vô tội.

      Nhưng Văn Yến Quân chỉ khẽ gật đầu, ánh mắt đảo xung quanh, nhìn sang Phí Viễn Thanh, "Đứa bé kia còn chưa tới sao ?"

      Văn Yến Quân đến rất muộn, nghĩ tới nhân vật chính còn chưa đến. Sau khi Văn Yến Quân đến, trong lòng Phí Viễn Thanh cũng hơi nóng nảy.

      Thấy biểu cảm của Phí Viễn Thanh, Văn Yến Quân cho rằng bọn họ vẫn chưa quản giáo được Phí Lam, liền : "Nếu như vẫn được, Phó Oánh hẳn là có thể giúp đỡ."

      "Có thể nhận được phục vụ của Quản gia cấp S là phúc của tên nhóc kia. Có điều tôi vẫn rất tín nhiệm vị Quản gia tại của Phí Lam, dù sao vị Quản gia kia cũng từng là..."

      Phí Viễn Thanh còn chưa dứt lời, cánh cửa sảnh chính của bữa tiệc đột nhiên vang lên trận xôn xao khe khẽ, mọi người nghe thấy động tĩnh liền đồng loạt quay đầu nhìn lại.

      Tất cả mọi người trong nơi này đều mặc những bộ quần áo quý giá, đeo trang sức đắt giá, hơn nữa cũng có rất nhiều trai xinh đẹp, nơi nơi đều rạng rỡ lấp lánh. Trong nơi sáng lóa như vậy, muốn trổ hết tài năng, chiêu tóm lấy toàn bộ ánh mắt của mọi người mà có thân phận địa vị gì tuyệt đối phải chuyện đơn giản. Nhưng trong thời khắc này, ánh mắt của mọi người đều đặt lên hai người mới bước vào buổi tiệc, thể dời được.

      đen đỏ, thiếu niên phía trước trong bộ tây trang đen có khảm kim cương vụn bằng công nghệ đặc biệt, ánh sáng khúc xạ ra phải từng điểm, mà lại hình thành vầng sáng mỏng manh mông lung như có như , càng khiến thiếu niên thêm đẹp đẽ, đôi mắt tỏa sáng như vì sao rạng rỡ, mà vị Quản gia ở phía sau mặc âu phục đen như các Quản gia khác, cả cây đỏ lóa mắt, đôi mắt đen phát sáng, tao nhã đẹp đẽ lại thêm chút nghiệt, cực kỳ phi truyền thống.

      Bọn họ tới, cần bất cứ thứ gì, liền trở thành nhân vật chính, khiến những người khác phải lu mờ.

      Ngay lập tức, bên trong hội trường chỉ có ban nhạc còn biểu diễn, tất cả mọi người đều tạm thời im lặng.

      Phí Linh ngày lập tức ngẩn người, sắc mặt lại kìm được mà trở nên khó coi. những thứ khác, vẻ bề ngoài của Phí Lam nghiền nát cậu ta, tập hợp lại ưu điểm ngoại hình của Phí Viễn Thanh và Hướng Nhu, Phí Lam có gương mặt đủ để áp đảo trong giới giải trí. Nếu cậu ta có khí chất, có lẽ Phí Linh có thể dùng khí chất bổ sung cho khuôn mặt nhạt nhòa, nhưng thoạt nhìn Phí Lam chính là hoàng tử mà phải người thường trong lốt hoàng tử !

      Tất cả mọi người trong nhà họ Phí đều kinh ngạc đến ngây người. What, WTF !! Đây là ai ? Tại sao lại lóa mắt như vậy ? Tại sao lại giống phát sáng ??! , thể là tên ra hồn như Phí Lam được ?

      Trong lúc Phí Viễn Thanh cũng nhận ra đó là con trai mình, nhìn thấy mặt Tang La mới xác định được.

      Ngay khi Phó Oánh thấy được mặt Tang La, khuôn mặt cũng chấn kinh như vậy, trong lòng kinh hãi, xảy ra chuyện gì ? Kia, kia là Tang La sao ? Là nhận nhầm người sao ? phải ta rời nhà tay trắng lại dẫn theo con trai tránh ở nơi nào đó sống gian khổ hay sao ? Tại sao lại xuất lồ lộ ở đây ? rất muốn vòng ra phía trước nhìn rõ vẻ mặt của Văn Yến Quân nhưng thể, song lại nhìn thấy bàn tay nắm chặt lấy tay vịn.

      Tuy trong lòng Phí Viễn Thanh vẫn khiếp sợ, nhưng khuôn mặt lại hớn hở, chờ hai người tới trước mặt liền ngay lập tức giới thiệu với Văn Yến Quân: "Yến Quân, đây là Phí Lam. Đây là Quản gia của Phí Lam, Tang La Tiểu thư. Phí Lam, đây chính là chú Văn của con."

      Phí Lam ngoan ngoãn gọi: "Chú Văn."

      Nhưng Văn Yến Quân lại hề nhìn Phí Lam, chỉ nhìn chằm chằm vào Tang La, nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ từ trong ngực, "Quản gia của Phí Lam sao ?"

      Khuôn mặt Tang La mang theo nụ cười mỉm của Quản gia, "Xin chào, Văn tiên sinh."

      Ha ha, vẻ mặt đúng là đặc sắc ~

      Hết Chương 11.
      Last edited: 16/3/20
      Vinhan, AELITA, Lierose DuDu22 others thích bài này.

    5. Huỳnh Thượng Hỷ

      Huỳnh Thượng Hỷ Active Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      204
      Ôi z hả?! Mong đợi~
      huyen1604thuann thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :