1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cầu Được Ước Thấy: Thái Giám Biến Hình - Nhất Cá Bàn Lê

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Dạo này tiểu tức phụ hay ghen nên lòng Tề Chim Cú vui phơi phớt nhộn nhạo mỗi ngày há
      thuann thích bài này.

    2. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Chương 83: Vật gia truyền

      Editor: Sil


      A Viên quay đầu lại, tuy sắc mặt Tề Uyên vẫn bình thường, nhưng đôi mắt lại phủ lên băng giá.

      Nàng biết tính Tề Uyên, liền yên lặng lui xuống bên cạnh ngài, gì.

      A Viên nhìn Nhiêu Ca yên lặng đứng giữa bụi hoa, thản nhiên đối mặt với các loại ánh mắt, mặt tươi cười mảy may chưa giảm, mâu quang liễm diễm, linh khí bức người.

      Nàng rũ mắt, khẽ cắn môi: Mình hẳn nên chán ghét nàng ấy mới đúng...

      "Đều rảnh rỗi lắm sao ?" Tề Uyên nhíu mày liếc quanh vòng, giọng lạnh lùng, lộ ra dòng khí lạnh.

      Vừa dứt lời, mấy chục người Cung nhân ào ào quỳ xuống, tiếng xin tha thay nhau vang lên, ồn ào làm Tề Uyên càng nhíu chặt mày lại.

      A Viên thăm dò sắc mặt Tề Uyên khỏi lau mồ hôi cho đám Cung nhân kia. Nàng mím môi, khẽ kéo góc áo Tề Uyên: "Phạt nhàng chút..."

      Nàng lén liếc mắt nhìn Nhiêu Ca cái, chân mày khẽ nhíu lại: Danh tiếng của đệ nhất mỹ nhân Nam Cương vang dội như vậy, nếu mình mà là họ, nhất định cũng đến đây nhìn trộm cái.

      Tề Uyên nghiêng đầu nhìn lướt qua A Viên, giọng nhàn nhạt: "Nếu Vân ngũ Tiểu thư mở miệng, liền miễn đại bản cho các ngươi."

      Trong chốc lát, các Cung nhân đáng quỳ đều đội ơn A Viên, dồn dập cúi người dập đầu: "Đa tạ Hoàng Thượng khai ân, đa tạ Vân ngũ Tiểu thư cầu tình..."

      Sắc mặt Tề Uyên lạnh nhạt, lại : "Phạt đến Cục Hoán Y làm 10 ngày lao dịch."

      "Đa tạ Hoàng Thượng khai ân, đa tạ Hoàng Thượng khai ân..."

      Các Cung nhân như mới dạo Quỷ Môn Quan lượt, chân ai cũng như nhũn ra.

      A Viên nhìn họ, cuộc sống thận trọng từng li từng tí như cây cỏ kia dường như qua mấy đời rồi.

      "Mẫu Hậu còn chờ nàng."

      Giọng lành lạnh vang lên bên tai, nàng ngẩng đầu lên theo bản năng, chạm phải đôi mắt như chứa đầy sao.

      Trái tim A Viên rung động, ánh mắt nhìn về phía Tề Uyên dường như dính thêm mật vậy.

      "."

      Nàng mỉm cười, theo phía sau Tề Uyên, đôi mắt xinh đẹp sáng lấp lánh.

      Chỉ lúc, Ngự Hoa Viên lúc trước còn rộn ràng chỉ còn lại mình Nhiêu Ca, áo hồng, trang điểm đơn sơ, tóc dài đen như mực nhàng phất phơ theo gió, mấy lọn tóc tùy ý rũ hai má. Tuy nàng còn chưa hề điểm tô, vẫn đẹp đến hồn xiêu phách lạc.

      Nàng yên lặng hai bóng lưng kia, đôi mắt vô cùng xinh đẹp chậm rãi phủ lên tầng sương, thấp giọng khẽ nỉ non: " tốt..."

      ******

      "Người Nam Cương tâm tư độc ác, sau này nàng cách xa nàng ta chút." Tề Uyên chậm rãi , đôi mắt thâm thúy chứa nỗi lo âu.

      "Chỗ nào cũng có người xấu, ngài nên..." A Viên giật mình nhớ ra lag người Nam Cương hãm hại Tiên Hoàng, vội vàng ngậm miệng.

      có chuyện gì xảy ra với mình, tại sao mình lại cảm kích, nàng cũng có quyền bắt buộc người khác phải đồng ý với ý kiến của mình.

      A Viên gục đầu xuống, khẽ nắm lấy ngón tay mang theo chút lạnh lẽo của ngài: "Xin lỗi."

      Tề Uyên nhìn cây trâm cài bươm bướm tóc nàng, kìm được giơ tay chạm vào đôi cánh.

      A Viên sửng sốt, ngước mắt lên nhìn ngày, khuôn mặt đầy nghi hoặc.

      đối mặt với đôi mắt trong veo như thấy đáy như nước suối kia, động tác tay cứng đờ, thu tay lại vờ như vô tình, thản nhiên : "Có lá rụng."

      A Viên nhìn xung quanh có chút cây cối nào, mím môi im lặng, đôi mắt lại tràn đầy ý cười xinh đẹp.

      Tề Uyên nhíu mày, lúng túng ho tiếng: "Đến Cung Thọ Khang rồi, nàng tự vào ."

      "Ngài vào gặp sao ?" A Viên nhìn ngài, giọng hỏi câu.

      "Ta còn có việc." Dứt lời, liền xoay người rơi .

      Khóe miệng A Viên kìm được cong lên, nhìn bóng lưng mang theo vẻ hốt hoảng kia của Tề Uyên, cười mỉm: Càng ngày càng thích ngài ấy !

      "Vân Tiểu thư mau vào, Nương Nương chờ ngài lâu." Trường Duyệt cố ý nghênh đón trước cửa Cung Thọ Khang, gương mặt chứa ý cười ấm áp, thái độ vô cùng cung kính.

      "Làm phiền ."

      Nàng vừa bước vào Cung của Thái Hậu liền ngửi được mùi hương sữa nồng, mang theo từng luồng vị ngọt nhàn nhạt, khiến nàng khỏi nuốt hụm nước bọt.

      "A Viên tới rồi sao ?" Thái Hậu cười híp mắt nhìn nàng, vẫy tay với nàng: "Lần này con đến, cũng phải để uống thuốc đắng."

      Nụ cười A Viên mang theo nét xấu hổ, đôi mắt tràn đầy cảm kích: "Nếu nhờ Nương Nương tốt bụng chăm sóc, chứng tỳ vị yếu của A Viên cũng khá hơn."

      "Nghĩ đến, đó cũng là cái duyên của hai ta." Thái Hậu giãn mặt ra, nở nụ cười, giơ ngón tay chỉ tầng tầng lớp lớp điểm tâm bàn bên cạnh nàng, : "Ta cố ý hỏi vị Cung nữ từng hầu hạ bên cạnh con, tùy ý chọn vài món cho con nếm thử."

      A Viên thụ sủng nhược kinh*, vội vàng tạ ơn.

      *) thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo sợ.

      "Mau ngồi." Thái Hậu thích lanh lợi như A Viên, sau khi nghe được cảnh ngộ của nàng lại càng đau lòng, ngữ khí khi chuyện với nàng cũng mềm hơn ba phần so với bình thường.

      A Viên khéo léo ngồi xuống, kim được mà nhìn chăm chú vào đống điểm tâm sắc, hương, vị đủ cả, đôi tay bé nắm chặt vào nhau: Sáng dậy quá sớm, mệt chưa ăn được bao nhiêu liền tiến Cung rồi...

      Thái Hậu nhìn dáng vẻ giương mắt trông mong của A Viên, khóe môi khỏi cong lên, thuận tay cầm miếng Bánh trôi gạo nếp đường đỏ* lên cắn miếng.

      *) Bánh trôi gạo nếp đường đỏ:

      [​IMG]

      (Nguồn: Internet)


      A Viên thấy Thái Hậu dùng điểm tâm, do dự gắp miếng Bánh Sữa* vàng rực nàng chăm chú nhìn rất lâu.

      *) Bánh Sữa:

      [​IMG]

      (Nguồn: Baidu)


      Cắn miếng, hương sữa nồng đậm thấm vào ruột gan, khuôn mặt nàng kìm được giãn ra, đôi mắt sáng lấp lánh, rất khiến người ta thích.

      Thái Hậu yên lặng nhìn nàng ăn điểm tâm, tay phải duỗi ra, lại sờ được gì. Bà nghiêng đầu nhìn chiếc đĩa sứ trắng rỗng tuếch, khỏi nhíu mày: Chẳng trách mấy ngày nó có ở đây, Uyên nhi lại gầy chút...

      Bà cho Cung nhân phục vụ bên người lui ra, nâng tay gọi A Viên tới bên cạnh, cởi chiếc vòng Ngọc ôn nhuận sáng ngời cổ tay ra để lên tay nàng, giọng chậm dần: "Đây là vòng Ngọc được tổ tiên Tề gia truyền xuống, ta đeo mấy thập niên, nên đưa cho con rồi."

      A Viên nhìn chiếc vòng quý giá phi phàm tay, biết mình thể từ chối được, liền thoải mái nhận, chỉ là hai gò má lại đỏ đến thê thảm.

      Thái Hậu trìu mến nhìn nàng, híp mắt cười vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng, : "Vòng tay này vốn có đôi, con có chiếc, Sóc Vương Phi cũng có chiếc, nếu ai gia lại có thêm đứa con liền đủ."

      A Viên ngượng ngùng cúi đầu, giọng tạ ơn, lại biết nên gì.

      Thái Hậu cũng để ý, biết con cũng xấu hổ, đôi mắt phượng xinh đẹp mang theo nụ cười nhàn nhạt. Bà tới gần A Viên, hạ giọng : "A Viên yên tâm, ai gia giám sát Uyên nhi cho con."

      A Viên kinh ngạc ngẩng đầu, đối mặt với đôi mắt phượng hiểu hết thảy kia, khuôn mặt càng đỏ hơn, lắp ba lắp bắp lúc lâu vẫn hiểu nguyên do.

      Thái Hậu nhìn về phía cửa, ánh mắt sáng ngời: thể để Nam Cương lại làm hại vị Hoàng Đế nữa...

      ******
      "Hoàng Thượng, Du Thiếu gia cầu kiến."

      Tề Uyên ngước mắt lên, thản nhiên gật đầu : "Cho ta vào."

      "Dạ."

      lát sau, người thanh niên sắc mặt uể oải nhưng vẫn thanh tú như trúc chậm rãi vào, hành lễ: "Thần tham kiến Hoàng Thượng."

      "Đứng lên ." Tề Uyên nhàn nhạt liếc mắt nhìn ta cái, trầm giọng : "Ngươi về Kinh lâu rồi, hôm nay mới tới gặp Trẫm sao ?"

      "Có việc muốn nhờ."

      Tề Uyên nghe vậy, bỏ bút xuống, chậm rãi ngước mắt chăm chú nhìn vào đôi mắt còn chói lóa hơn cả sao trời kia của ta, trong chớp nhoáng đột nhiên nghĩ ra chuyện gì: "Ngươi quen Nhiêu Ca."

      Hết Chương 83.
      iruka kawaii, Suuuly, Dinhloan20 others thích bài này.

    3. baongocbt

      baongocbt Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      25
      Haha a Viên bị giành đồ ăn
      thuann thích bài này.

    4. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Chương 84: Thần y

      Editor: Sil


      Ngữ khí Tề Uyên mang chút nghi vấn nào, dường như chỉ thản nhiên trần thuật .

      Du Thiều đờ đẫn nhếch khóe môi, khuôn mặt lộ ra vẻ bi thương: "Quen."

      Tề Uyên đẩy quyển tấu chương trước mặt sang bên, bật cười: "Nếu người đến đây hôm nay, Trẫm cũng nhớ ra bức tranh lén nhìn được trong thư phòng của ngươi năm đó."

      ta trầm mặc , lúc lâu sau mới mở miệng, giọng trầm thấp, thong thả : "Có thể... cho thần đến xem nàng được ..."

      " ."

      Tề Uyên chậm rãi rũ mắt, khôi phục lại cầm chiếc bút để ở bên lên, mặt có biểu tình dư thừa nào.

      "Tạ ơn ân điển của Hoàng Thượng."

      Tề Uyên thong thả ngước mắt lên nhìn bóng lưng kia, lòng lại vấn vương tia phức tạp.

      Điện Thanh Loan vẫn trước sau như im lặng, Du Thiều đứng cửa nhìn quanh hồi lâu, hai đùi cứ như bị đổ chỉ, bước ra nửa bước.

      "Thần y ?" Nhĩ Nhạc vốn định tới Cục Thượng Phục lấy quần áo cho Bạch Thấm thủ xiêm y, nghĩ tới vừa vặn ra khỏi cửa liền đụng phải Du Thiều, trong lòng kinh ngạc, cuống quít uốn gối hành lễ.

      "Hoàng Thượng để cho ta tới xem bệnh cho Nhiêu Ca." Du Thiều thu lại chút buồn bã trong mắt, mặt treo nụ cười ấm áp.

      Nhĩ Nhạc nhíu mày: "Xem bệnh ?"

      "Đúng, xem bệnh."

      Nàng mím môi, quay lại chỉ vào thiên Điện đóng chặt cửa, giọng hàm chứa chút vui: "Quý Phi Nương Nương sắp xếp cho nàng ta ở thiên Điện, chính ngài đến ."

      Du Thiều cảm ơn, nhấc chân vào, Nhĩ Nhạc cúi đầu suy tư hồi lâu, mới xoay người về phía chính Điện.

      "Hoàng Thượng phái tới ?" Bạch Thấm ngồi trường kỷ, nhàn nhã thưởng trà, nghe Nhĩ Nhạc xong khỏi ngồi thẳng người lên, đôi mắt xinh đẹp như nước đầy nghi hoặc.

      "Đúng, chắc hẳn nay xem bệnh cho nàng ta." Nhĩ Nhạc bĩu môi, giọng : "Ngay cả khi nương A Viên bị bệnh, cũng thấy Hoàng Thượng mời Du thần y xem bệnh cho nàng."

      Bạch Thấm nhìn Nhĩ Nhạc trước mặt mình, hời ngạc nhiên nhíu mày: " phải ngày xưa em vẫn coi A Viên là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt sao ? Tại sao hôm nay lại lo lắng nàng vậy ?"

      Nhĩ Nhạc mặt đỏ tai hồng, giọng ngập ngừng : "Nàng ta giúp ngài, Nô tỳ cũng phải người biết điều..."

      "Nương Nương, chúng ta giúp nàng ta ..."

      "Giúp như thế nào ?" Bạch Thấm thản nhiên cười, từ khi sứ giả Nam Cương vào Kinh đến nay, trong Triều biến hoá kỳ lạ, ngay cả Hậu Cung cũng yên tĩnh, nếu chuyện này cho A Viên biết, y theo tính tình nàng ấy nhất định trở về Cung. Nếu sau này xảy ra chuyện gì liên lụy đến nàng...

      Bạch Thấm lắc đầu, lãnh đạm ra lệnh: "Nhĩ Nhạc, muốn tốt cho A Viên liền chôn chuyện này vào trong lòng... Theo ta thấy, Hoàng Thượng phải loại người đứng núi này trông núi nọ, ngài có lẽ có suy tính của chính mình."

      "Dạ." Nhĩ Nhạc mím môi, can tâm cho lắm lui ra ngoài, bất mãn oán thầm trong lòng: Cái gì mà suy tính của chính mình ! ràng là nhìn trúng vẻ ngoài của người ta, thay lòng đổi dạ ! Đàn ông, ai là tốt cả !

      ******

      "Bao năm gặp..." Du Thiều đứng trong phòng, nhìn ngồi ngay ngắn ghế, chậm rãi : "Có khỏe ?"

      Giọng dịu dàng khác trong trí nhớ là bao vang lên, đôi mắt bình tĩnh của Nhiêu Ca dâng lên chút cảm xúc nhàn nhạt, trái tim vốn bình lặng như đầm nước chợt rối loạn, giống như bị ai đó nắm trong tay vậy, dù khóc hay cười cũng phải do nàng quyết định.

      "... Tốt lắm." Giọng réo rắc chứa chút run rẩy, mắt Nhiêu Ca nửa buông xuống, bàn tay giấu trong tay áo khẽ nắm chặt lại, đôi môi nhếch lên, dám ngước mắt lên: "Còn ngài?"

      "Ta ?" Du Thiều cười tiếng, về trước hai bước: "Ta ở ngay trước mặt nàng, nàng tận mắt nhìn phải tốt hơn ?"

      Mùi thuốc quen thuộc cơ thể người đàn ông truyền đến, Nhiêu Ca đột nhiên nắm chặt hai tay, móng tay đâm vào thịt, cả trái tim đau đớn.

      Nàng hít sâu hơi, khóe môi nhếch lên, lộ nụ cười quyến rũ nhất, chậm rãi ngẩng đầu, đôi mặt với đôi mắt hắc bạch phân minh sáng như sao kia, hơi thở như lan: "Ngài tốt hay , có quan hệ gì với ta đâu ?"

      Du Thiều trong lòng đau xót, giống như thời thiếu niên, giơ tay vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng, giọng : "A Lê, nàng nhẫn tâm gạt ta lần nữa sao ?"

      A lê...

      Nhiêu Ca nhìn đôi mắt bi thương kia, nụ cười bên mép cứng đờ, đôi mắt ngay lạp tức phủ lên tầng sương mù: " lâu nghe thấy có người gọi tên tục của ta..."

      "Ngài ." Nhiêu Ca quay đầu , nhìn ta nữa.

      Du Thiều nhíu mày, giọng : "Ta nghĩ cách giải Đốt Tâm Cổ cho nàng."

      Nhiêu Ca mím môi, lời, đợi đến khi tiếng đóng cửa vang lên mới nơm nớp yên đứng dậy chạy ra cửa, xuyên qua khe hơ bé kia ngơ ngác nhìn .

      "Du thần y của Đại Tề quả danh bất hư truyền, chưa cần bắt mạch biết nàng trúng Đốt Tâm Cổ."

      giọng trầm đột nhiên vang lên phía sau lưng nàng, Nhiêu Ca giật mình tỉnh lại, thu lại biểu cảm mặt, chậm rãi quay đầu lại: "Tất nhiên thể đánh đồng với loại người xấu xa như ngươi."

      Khuôn mặt người đàn ông hung ác, khẽ nhếch môi, giơ tay nhàng nắm cằm nàng: "Nội trong ba ngày phải khiến cho A Viên vào Cung, bằng bổn tọa muốn thử xem liệu cổ của ta lợi hại hơn, hay y thuật của Du thần y lợi hại."

      "Ngươi..." Đôi mắt quyến rũ của Nhiêu Ca tràn đầy tức giận, bàn tay buông thõng bên người nắm chặt lại. Nàng chậm rãi rũ mắt, coi như đồng ý.

      Người ông chậc chậc tiếng, đôi mắt trầm, ghé bên tai nàng thấp giọng : " biết nàng và Du Thiều có hối hận vì cứu ta ."

      Nhiêu Ca cười nhạo, bàn tay trắng nõn đặt lên ngực y khẽ dùng sức đẩy ra: "Ngươi xứng nhắc đến tên A Thiều."

      Đôi mắt người đàn ông lên tia độc ác, khẽ cười : "Chờ mọi thứ xong xuôi, ta liền dẫn nàng ."

      Nhiêu Ca nghiêng đầu, chậm rãi rũ mắt, nhìn nhìn ra nửa phần cảm xúc.

      Hôm sau, từ cao xuống thấp trong Cung tràn ngập lời đồn. Rằng Hoàng Thượng nhất kiến chung tình với mỹ nhân đến từ Nam Cương, còn phái thần y đến đây xem bệch cho nàng, đặt nàng ta vào tận đáy lòng.

      Trong Điện Dưỡng Tâm, Tề Uyên nghe lời của Ngụy Toàn, sắc mặt càng trầm xuống, lạnh giọng phân phó: "Mang tên Cung nhân lắm miệng này rút lưỡi rồi đuổi khỏi Cung."

      "."

      Ngụy Toàn còn chưa lui ra, chỉ thấy Thanh Niệm vẻ mặt nghiêm trọng đến, hành lễ cái rồi giọng : "Khởi bẩm Hoàng Thượng, nương A Viên tiến Cung.”

      Tề Uyên nhíu mày, ném bút vội vàng đứng dậy: "Nàng đến đâu rồi ? Có nghe thấy lời dơ bẩn nào ?"

      Thanh Niệm vừa định mở miệng trả lời, giọng trong veo giòn rã đột nhiên vang lên: "Hoàng Thượng như vậy là chột dạ sao ?"

      Hết Chương 84.
      iruka kawaii, Suuuly, Dinhloan22 others thích bài này.

    5. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Dạo này Tề Chim Cu bị tức phụ bắt thóp nhiều quá , lạng quạng là bị xừ liền kkkk
      thuann thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :