1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Còn nhớ chàng Thư Thần vì tìm được đồng đạo mà xoay qua làm huynh đệ tốt với Văn Dụ chứ, hôm nay là màn lừa xem mắt của hai thanh niên ngơ như nai tơ. Cảm giác mẹ Thư Thần rất giống mẹ của bạn mình.

      Chương 103: PN 1 (Mạnh Hân Vũ và Thư Thần)

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Cuối tuần, sáng sớm Thư Thần bị tiếng gõ cửa đánh thức mà là bị tiếng chuông di động dựng dậy.

      Đầu chàng choáng váng, mò mẫm tủ đầu giường, nhìn cũng chả thèm nhìn, nhắm mắt nghe điện: “A lô?”

      “Tiểu tử thối, mở cửa nhanh! Sao giờ vẫn ngủ hả? Mấy giờ rồi!” Trong điện thoại truyền đến tiếng mẹ mình, nghe chất giọng thập phần trung khí.

      Miễn cưỡng mở mắt ra, nhìn điện thoại di động, giờ là 7:30.

      Thư Thần: “...”

      Giãy dụa bò dậy mở cửa, đợi người bên ngoài vào, chàng liền ngã ụp lên ghế sofa, muốn ngủ tiếp.

      Đáng tiếc, mẹ chàng giọng lớn lượng cao, sao có thể để chàng được toại nguyện.

      “Mày nhìn cái bộ dạng quỷ quái này , mày xem đôi mắt quầng thâm này này, hôm qua lại thức suốt đêm chứ gì!” Mẹ già nhà mình đau lòng nhức óc , “Người lớn tướng còn xem hoạt hình! Mày chừng nào mới chịu trưởng thành hả!”

      xong, chỉ tiếc rèn sắt thành thép, nhắm vào mông Thư Thần quất cho bàn tay.

      Người lớn thế này rồi, nghĩ tới chuyện tranh thủ kiếm vợ , mỗi ngày đều xem phim hoạt hình, chơi đống búp bê nhựa! xem có tức chứ!

      Thư Thần kêu rên tiếng: “Mẹ làm gì thế?”

      “Tao làm gì?” Mẹ già tức giận khẽ , “Tao tới xem mày còn sống đấy, nếu tao mà đến, tuần mày cũng biết vác mặt về nhà.”

      Thư Thần biện hộ: “Con về á? Con có về, bố mẹ du lịch! Giữa trời đông, đến cửa con còn vào được! Con ruột mà ngay cả chìa khóa nhà mình cũng có! Con có phải con mẹ thế?”

      “Hờ hờ.” Mẹ Thư Thần cười lạnh, “Mày cũng biết mùi có chìa khóa vào nhà rồi à? Muốn chìa khóa cũng được thôi, mang chìa khóa nhà mày ra đổi .”

      Thư Thần lập tức từ chối phũ phàng: “ được!”

      Mẹ chàng cho tiếp thêm bàn tay! Tay này mỗi ngày đều luyện tập ngoài công viên lúc sáng sớm, đánh đúng là đau !

      Thư Thần nhe răng trợn mắt.

      Thư Thần là người có tính tình rất tốt, về cơ bản nổi giận với ai bao giờ. Nhưng mà mấy năm trước lúc còn ở trong nhà, họ hàng mang theo trẻ con tới chơi nhà, mẹ Thư Thần : “Vào trong phòng chú chơi , trong phòng chú ấy có rất nhiều búp bê.”

      Đợi đến Thư Thần về nhà, bộ sưu tập thủ công bản giới hạn được cẩn thận cất giữ đầu lìa khỏi thân.

      Thư Thần xù lông lên.

      Người hiền lành bị sờ trúng vảy ngược, dựng lông lên, trực tiếp dọn ra khỏi nhà, đồng thời mặc kệ mẹ mình thế nào, cũng kiên quyết cho bà chìa khóa.

      Mẹ chàng tức chết được, vứt xuống lời thoại tuyệt tình: “ cho tao chìa khóa chứ gì, vậy mày cũng đừng mong tao đưa chìa khóa.” Trực tiếp đổi khóa nhà luôn.

      Vốn là nghĩ ép con trai phải chịu thua, nào ngờ Thư Thần rời nhà, quả như chim xổ lổng, bên mình bị ai lải nhải, bị ai quản, quả thực thoải mái quá đê!

      Đối với up hiếp của mẹ mình, nửa điểm tác dụng cũng có. Cuối cùng liền biến thành, hai mẹ con rơi vào tình thế ai cũng giữ riêng mình, quyết đưa chìa khóa.

      thời gian sau, thế mà cũng quen. Chỉ là ngoài miệng cứ ngứa ngáy muốn cãi trận.

      “Mau bò dậy, mau dậy ngay, tao mang cháo cho mày này!” Mẹ chàng xách cổ áo chàng, bắt đầu đá vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.

      Đợi đến khi ra, mẹ chàng nướng bánh mì cho, để thịt bò kho tương vào trong tủ lạnh, cầm cái bánh mì, vừa vặn.

      “Đồ ăn trong tủ lạnh thằng này cũng nhiều ...” Mẹ già bực bội .

      Lúc trước cứ nghĩ con trai rời nhà, chắc chắn khắp nơi đều tiện, ngờ đứa con này trời sinh là người cẩn thận, thế mà ở mình cũng sống rất tốt.

      Ngó nghiêng tủ lạnh, nào là sữa chua, đồ ăn vặt, đồ uống, đồ ăn chín, ngay cả tương trộn với cơm cũng có mấy loại.

      thằng đàn ông sống tinh tế thế làm gì, y chang cái đức hạnh của cha nó.

      Thư Thần nhấp ngụm cháo, mềm dẻo thơm ngon, lớn tiếng khen: “Ngon quá! Bố dậy từ sớm để ninh cháo đúng ?”

      sai, trong nhà Thư Thần là bố nấu cơm. Trù nghệ tinh xảo của Thư Thần toàn bộ cũng do bố hun đúc.

      Mẹ già nhìn chàng ăn uống, muốn giúp dọn nhà chút, nhìn hai bên phen, phát trong nhà rất ngăn nắp, căn bản có gì cho bà dọn cả. Sàn nhà sạch đẹp, máy hút bụi vẫn từ từ làm việc của mình.

      Mẹ Thư Thần tìm được việc gì để làm, đành phải ngồi xuống sofa, : “Ăn nhanh lên, tí nữa siêu thị với mẹ.”

      “Làm gì ạ?” Thư Thần hỏi. Mẹ mình sáng sớm cuối tuần tới, cứ thấy có chuyện gì tốt.

      “Mua ít đồ. Sau đó mày lái xe đưa mẹ thăm dì Tần lát.” Mẹ già , “Dì Tần của mày phải lúc trước vì cái eo mà phải nhập viện à, bây giờ về nhà rồi, chúng ta tới thăm chút.”

      Thư Thần : “Lúc nằm viện phải tới thăm rồi à?”

      Mẹ già vỗ cho chàng bạt tay: “Vậy nên về nhà cần thăm à?”

      Lại phải làm cu li, lại phải làm lái xe, còn mẹ nó bị đánh nữa, Thư Thần đau khổ quá mà.

      Con cu li Thư Thần đành phải đưa mẹ già siêu thị, mua ít đồ, ôm tới nhà dì Tần.

      Vừa vào cửa, nhìn thấy dì Tần cả mặt hồng hào, cái tinh thần phần chấn kia, so với thanh niên bạo gan hay thức đêm như Thư Thần khỏe mạnh hơn nhiều.

      “Ôi, tiểu Thần này, sao mắt cháu quầng thâm nặng thế này?” Dì Tần vừa thấy chàng liền hô lên.

      Mẹ Thư Thần bực bội : “Do thức khuya nhiều quá đấy!”

      Dì Tần giáo dục chàng đầy quan tâm: “Dì với cháu này, đừng ỷ vào tuổi trẻ mà biết chăm sóc thân thể. Về già có ốm đau, đều là do ảnh hưởng từ lúc trẻ. Tới đây, con thêm wehat của dì, dì gửi cho con chút kiến thức về dưỡng sinh.”

      Khóe miệng Thư Thần co quắt.

      Mẹ già nhà mình mỗi ngày đều gửi bài dưỡng sinh trong nhóm bạn bè, nghe nửa đều là chuyển từ chỗ dì Tần đây.

      “Dì ơi, cần đâu. Dì nhìn xem, mẹ cháu ngày nào cũng gửi nhiều như vậy rồi.” chàng lấy điện thoại di động ra cho dì Tần xem, “Cháu có thời gian đọc luôn.”

      Dì Tần xem xét, được rồi, những thứ bà gửi mẹ Thư Thần đều gửi rồi, ngược lại đúng thực là cần bà gửi cho Thư Thần.

      Bà gọi hai người ngồi xuống, châm trà rót nước uống.

      Thư Thần quan sát chốc, cảm thấy trong nhà quá yên tĩnh, giống như có ai khác, hỏi: “Chú đâu rồi ạ? Hàm Hàm cũng đâu rồi?”

      Khuê nữ cùng con rể dì Tần ở chung tiểu khu, ngay tầng dưới. Con con rể bình thường bận quá, thường hay gửi con cho bố mẹ lo ăn lo ngủ. Thư Thần biết vậy.

      Dì Tần : “Hôm nay trường Hàm Hàm có đại hội thể dục thể thao, ông nó đưa nó rồi.” Bà xong, con mắt tự chủ mà liếc sang đồng hồ treo tường. Lại liếc mắt ra hiệu với mẹ Thư Thần cái, mẹ Thư Thần bất động thanh sắc lặng lẽ gật đầu.

      Dì Tần nhìn Thư Thần lớn dần, Thư Thần cũng thân thiết với bà, chẳng cần quá khách sáo làm gì. Hai phụ nữ lớn tuổi trò chuyện giết giờ, liền lôi điện thoại ra lướt.

      Vừa lướt được lúc, có người gõ cửa.

      Dì Tần lập tức nhảy dựng lên mở cửa, mẹ Thư Thần thận trọng ngồi trong phòng khách, ánh mắt lại cứ hướng về cửa ngiêng mắt nhìn.

      Thư Thần cảm thấy hơi quái lạ, ngoại trừ mẹ già tuổi trung niên nhà mình sáng sớm tới thăm, còn có ai sớm vậy gọi cửa?

      Chỗ cửa, tiếng dì Tần vang dội: “Ai nha là! Xem trí nhớ của này! Trường Hàm Hàm hôm nay có đại hội thể dục thể thao, quên với cháu.”

      giọng nữ trong trẻo vang lên: “ sao đâu, sao đâu. Vậy cháu về đây.”

      Dì Tần : “Đừng đừng đừng, cháu ăn sáng chưa? Ăn chút rồi hẵng về.”

      “Cháu ăn rồi. cần khách sáo đâu, cứ làm việc . Cháu ...”

      “Đừng vội, đừng vội, dù sao cũng có tiết học, cháu cứ vào ngồi lát, tới tới tới, bà bạn già tới chơi, vừa hay có mua tặng ít hoa quả tươi, cháu vào ăn thử xem!”

      , ơi, cháu...”

      trẻ tuổi sao có thể từ chối nhiệt tình tràn tới chân trời của đây chứ. Lỗ tai Thư Thần nghe bé kia bị dì Tần cứng rắn lôi vào, có chút cảm thông ngẩng đầu nhìn lên.

      bé thanh tú, tuổi lớn lắm, chắc vẫn còn là học sinh. Tướng mạo đoan chính, ánh mắt thanh tịnh, làm người khác thấy dễ chịu.

      Mắt mẹ Thư Thần sáng quắc, cười : “Ai da, con cái nhà ai đây?”

      Dì Tần : “Đây là gia sư của Hàm Hàm, tiểu Mạnh. Tiểu Mạnh, đây là chị em của , họ Vương.

      họ Mạnh kia khẽ gật đầu chào: “ Vương.”

      Biết gọi người đấy. Nét cười mẹ Thư Thần càng sâu hơn: “Tới đây, tới đây, ngồi bên này. Để giới thiệu cho cháu chút, đây là con trai , Thư Thần.”

      Thư Thần lúc nãy cũng đứng lên theo mẹ già nhà mình, chuẩn bị chào hỏi với gia sư. Nhưng mẹ chàng vừa giới thiệu như thế, Thư Thần liền phát có gì sai sai.

      chàng cảnh giác lườm mẹ già cái.

      Nhưng tiểu Mạnh hiển nhiên là phát giác gì, nàng bởi vì Tần gia có khách, lại cứ bị cứng rắn lôi vào làm khách, có phần hơi khó xử.

      Cùng là người trẻ tuổi, Thư Thần vô cùng thấu hiểu cảm giác này của nàng. chàng mỉm cười : “Chào em.”

      Thái độ tốt tính ấy hóa giải xấu hổ cho tiểu Mạnh, nàng lễ phép đáp lại: “Chào .”

      Rồi bị dì Tần cứng rắn lôi xuống ngồi.

      “Bà Vương này, quen với cũng nhiều năm rồi, khi bọn còn bé ở chung cái viện...” Vừa ngồi xuống, dì Tần thao thao bất tuyệt, cho tiểu Mạnh nguồn gốc của bà và mẹ Thư Thần.

      Tiểu Mạnh kiên trì nghe, nghe nguyên lý lịch Thư Thần từ lúc tiểu học cho tới đại học, tới cả lúc mở quán cà phê. nàng còn nhịn được mà nhìn sang Thư Thần, trong lòng thầm đồng tình chàng bị lôi sạch lịch sử trước mặt người lạ.

      Thư Thần cứng đờ ngồi ở đằng kia, nghe chính mẹ mình thi thoảng bổ sung thêm vài câu.

      “Ôi dào, tốt nghiệp đại học cũng phải nghĩ tới chuyện tìm việc, nó lại cứ quyết phải tự mình mở quán. Tôi suy nghĩ, thôi để nó làm , cùng lắm thêm ít tiền, dù sao cũng là cửa hàng nhà mình. ngờ nó buôn bán cũng tồi, đúng là có thể kiếm được tiền, cần dựa vào bố mẹ. Năm ngoái, còn mở thêm chi nhánh kìa!” Bà .

      Lời tới đây, Thư Thần cảm thấy sáng như tuyết.

      Này mẹ nó, tuyệt đối, là bữa xem mắt!

      chàng thoáng nhìn trộm nàng tiểu Mạnh kia. này có hơi xấu hổ, nhưng vẫn nghiêm túc lắng nghe, thất lễ mà cổ động tào lao kiểu như “Đúng vậy”, “Lợi hại quá”. Chỉ có thể chịu đựng hai bà oang tạc, tố chất nội tâm cũng tệ lắm.

      Nhưng hiển nhiên là nàng hiểu tình hình, thế mà chẳng phát tí nào!

      Thư Thần hiểu rồi. Màn này là giấu hai thanh niên, hai người phụ nữ trung niên lão niên này lén lút giật dây bọn họ, sắp xếp cơ hội quen biết xem mặt.

      Trong lòng chàng vô cùng bất đắc dĩ, thậm chí còn muốn giơ ngón giữa.

      Đợi đến khi dì Tần hồng quang đầy mặt : “ có việc gì, có việc gì, cứ ngồi lúc .”

      Tiểu Mạnh nắm chắc cơ hội, cũng đứng lên : “ nghỉ ngơi tốt ạ, cháu cũng về trước đây.”

      Dì Tần : “Ấy, tiểu Mạnh, cháu đợi chút.”

      Bà hùng hùng hổ hổ lấy bóp tiền, lại quay về: “ thể để cho cháu tay chuyến được, gửi cháu tiền phí dạy học.”

      Buổi sáng Mạnh Hân Vũ có hai tiết, hôm nay chỉ học tiết, mặc dù chuyến tay , nhưng còn (bị ép) ăn trái cây của người ta, sao có thể lấy thêm tiền chứ, cứ liên tục từ chối.

      trẻ mà đối đầu với lớn, cho tới giờ chỉ có nước thua hoa rơi nước chảy. Nếu như người phụ nữ trung niên vì giành thanh toán ngay quán ăn mà lôi lôi kéo kéo ra tay đánh nhau cũng quá khó coi.

      Mạnh Hân Vũ xấu hổ chết mất, đỡ được đành quay ra chỗ Thư Thần ném cho ánh mắt nhờ giúp đỡ.

    2. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      " chỉ mong 2 ta thành đôi"... kkk ko biết sao đọc chương này trong đầu bổng xuất câu này.

    3. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      hee đọc phiên ngoại mà hài quá:yoyo36::yoyo36::yoyo36:

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Tiểu mao thích bài này.

    5. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 104: PN 2 (Mạnh Hân Vũ và Thư Thần)

      Thư Thần quả phụ kỳ vọng của tiểu Mạnh, đứng ra cản dì Tần lại, cười híp mắt : “Dì đừng cố nhét nữa, cháu thấy Mạnh đây cũng muốn. Quên thôi.”

      Dì Tần cũng nhìn ra tiểu Mạnh quyết lấy, : “Thế thôi vậy.”

      Bà thu tiền lại, nhưng lại tìm cái túi bỏ chút trái cây vào, nhất định bắt tiểu Mạnh phải mang về ký túc xá ăn.

      Tiểu Mạnh hết cách, đành phải nhận.

      Mẹ Thư Thần cứ luôn cười tủm tỉm ở bên cạnh nhìn, đợi đến khi Thư Thần nháy mắt ra hiệu về nhà, bà giả bộ thấy, hỏi tiểu Mạnh: “Cháu là sinh viên à? Giờ về trường đúng ?”

      đợi tiểu Mạnh há miệng, dì Tần : “Tiểu Mạnh học Hoa đại đấy.”

      Mẹ Thư Thần đương nhiên biết từ trước, lúc này làm bộ như vừa mới biết, quay ra tán thưởng khen ngợi tiểu Mạnh trận.

      Tiểu Mạnh lại trải qua nỗi niềm xấu hổ lúc nãy của Thư Thần, giờ đến lượt Thư Thần thông cảm với nàng.

      Khó khăn khen xong, lời mẹ Thư Thần xoay chuyển, với Thư Thần: “Con về trước , mẹ với dì Tần chuyện thêm lúc nữa.”

      Thư Thần chỉ mong nhanh chóng rời sân, mẹ mình vui vẻ ở lại cứ thuận theo thôi. Lập tức thoải mái đáp ứng.

      ngờ mẹ già còn bồi thêm: “Con tới đường Quang Minh nhỉ, gần Hoa đại đấy, con tiện đưa tiểu Mạnh về luôn!”

      Thư Thần cho mẹ mình ánh mắt lời khó hết. Mẹ già ánh mắt sáng rực, e ngại cứ nhìn thẳng vào mắt chàng.

      Tiểu Mạnh vội : “ cần, cần!”

      Nhà mình kiện cáo về nhà đánh sau, thể để con người ta ở đây vì mình mà xấu hổ được.

      sao đâu, tiện đường mà, cũng đâu tốn xăng mấy.” Thư Thần .

      Tiểu Mạnh còn muốn xin miễn, nhưng thấy Thư Thần nháy mắt với mình.

      Rò ràng mới gặp lần đầu, chút quen biết, vậy mà tiểu Mạnh lại tâm ý tương thông với Thư Thần, hiểu ám chỉ “Mau rời khỏi đây”.

      Câu xin miễn ngậm lại trong miệng, nàng gật đầu : “Vậy làm phiền rồi.”

      Thư Thần thở phài nhõm, : “Vậy, dì Tần, bọn cháu trước đây!”

      Hai người phụ nữ trung niên cứ cười híp mắt tiễn bọn họ rời .

      Đóng cửa lại, hai người liền thầm chỗ.

      “Bà thấy bé này ổn chứ!” Dì Tần .

      Mẹ Thư Thần gật đầu: “Biết quan sát, chuyện cũng thoải mái.”

      Dì Tần : “Bà cứ tin vào mắt nhìn của tôi. Bé ấy làm ở đây được năm rưỡi rồi, tôi cho bà này, nó chưa từng tới muộn lần nào. Lúc giảng bài cũng cực kỳ nghiêm túc kiên nhẫn, vừa nhìn là biết là tốt.”

      “Tuy là điều kiện gia đình hơi kém chút, nhưng so với nhà bà cũng kém bao nhiêu.” Bà , “Nhà chỉ có bố, mẹ tết xuân năm ngoái qua đời. Đầu năm nay bố con bé ấy tái hôn. Tôi từng chuyện với con bé, bé này muốn sau khi tốt nghiệp ở lại tỉnh lị để phát triển, về.”

      Mẹ Thư Thần dứt khoát đưa tay bảo dừng: “Điều kiện gia đình liên quan, nhân phẩm tốt là được!”

      Vừa vừa lo lắng: “Tôi thấy bé đấy là người nhanh nhẹn, biết đứa con trai ngốc, ôi...”

      Vừa rời khỏi tầm mắt của hai má, Thư Thần và tiểu Mạnh cùng nhau thở phào hơi.

      Hai người liếc nhau, cùng bật cười.

      Triệu Thần đỡ trán : “ chịu nổi.”

      Tiểu Mạnh nín cười : “ nhiệt tình .” là ai, thực đúng là cả hai vị kia đều nhiệt tình.

      Thư Thần nhìn nàng cái, cảm thấy này tính cách rất tốt, cởi mở hào phóng.

      chàng hỏi câu: “Em biết Kỷ An Ninh ?”

      Tiểu Mạnh kinh ngạc: “ biết Kỷ An Ninh?”

      Thư Thần cười : “Trước kia, Kỷ An Ninh có làm thêm ở quán , công việc gia sư này cũng là mẹ giới thiệu giúp cho. nhớ là em ấy từng với , là chuyển cho bạn học, chắc là em phải?”

      Tiểu Mạnh chính là bạn thân của Kỷ An Ninh, Mạnh Hân Vũ. nàng kinh ngạc : “ chính là ông chủ quán cà phê chủ đề anime đó ạ?”

      Hai người tìm được giao điểm quen biết, tức khắc khoảng cách được kéo gần lại.

      thôi.” Thư Thần , “ đưa em về.”

      Mạnh Hân Vũ còn muốn từ chối lịch , Thư Thần : “Quán ở ngay đường Quang Minh, tiện đường .”

      Thư Thần tướng mạo nhã nhặn, cười phát tỏa nắng. Hôm nay chàng biết ý thay nàng giải vây, ấn tượng của Mạnh Hân Vũ đối với chàng rất tốt, cảm ơn rồi ngồi lên xe.

      Hai người đều quen nhau, có gì để , đành phải về Kỷ An Ninh.

      “Giờ em ấy thế nào rồi?” Thư Thần hỏi, “ lâu lắm rồi gặp em ấy.”

      Thư Thần thân thiết với Kỷ An Ninh, Kỷ An Ninh chẳng qua cũng chỉ làm thêm ở chỗ chàng có hai tháng. Còn sâu bằng Văn Dụ, mặt tiền chi nhánh cửa hàng sau này của chàng, Văn Dụ cho chàng ưu đãi vô cùng lớn, đó là cả phần ân tình to lớn.

      Nhưng cuộc sống bọn họ có giao điểm, sau khi mời hai người họ ăn bữa cơm, còn gặp nữa.

      “Cậu ấy rất tốt.” Mạnh Hân Vũ , “Tháng bảy này cậu ấy kết hôn.”

      “Hả?” Thư Thần hơi sốc, “ phải bọn em còn học à? Hơn? Năm hai đúng ?”

      Mạnh Hân Vũ cười : “Là năm hai. Nhưng cậu ấy sắp hai mươi rồi, hợp pháp mà.”

      Thư Thần cẩn thận hỏi: “Cưới Văn Dụ à?”

      Mạnh Hân Vũ : “Ngay cả Văn Dụ cũng biết?”

      Thư Thần : “Lúc ấy, cậu ấy hay tới đón Kỷ An Ninh tan làm.”

      Mạnh Hân Vũ hình như có chút ấn tượng, khi đó Kỷ An Ninh có với nàng là ông chủ quán là người rất tốt gì đó. Tam quan của nàng và Kỷ An Ninh giống nhau, mắt nhìn người cũng tương tự, hôm nay quan sát, Thư Thần quả nhiên là người rất tốt.

      Xe lái tới Hoa đại, Mạnh Hân Vũ cảm ơn, chuẩn bị xuống xe.

      Thư Thần do dự lát, vẫn quyết định xin lỗi.

      “Cái kia... Chuyện hôm nay, ngại quá.” chàng ngại ngùng .

      “???” Mạnh Hân Vũ vẫn hoàn toàn biết gì cả, dù sao tuổi vẫn còn .

      Thư Thần gãi gãi đầu : “Em nhìn ra à, hôm nay... Hai người sắp xếp chúng ta xem mắt đấy.”

      Mạnh Hân Vũ: “...Hả?” Ngơ luôn.

      Thư Thần vội : “Ban đầu cũng biết, giống em thôi. Mẹ với dì cũng có ý xấu đâu, chỉ là muốn cho chúng ta cơ hội quen biết thôi. Nhưng mà... thấy em cũng biết, cũng tốt lắm, về hơn với mẹ . Sau này như thế nữa.”

      Mấy người tuổi trung niên này, cũng biết cái gì gọi là tôn trọng người khác, cũng biết cái gì gọi là riêng tư, lại càng để ý đến ý kiến cá nhân.

      tiếng lén xếp cho con người ta xem mắt, quá đáng, trong lòng Thư Thần có phần tức giận.

      Mạnh Hân Vũ mới năm hai, mẹ vừa mất năm ngoái. Trước đó, tình hình trong nhà rất khó khăn, tâm tư của bố đều đặt hết lên việc chăm sóc mẹ, thế là ai đề cập đến chuyện quen bạn trai gì đó. Ngay lúc đầu năm khi bố tái hôn, có hỏi câu “Có bạn trai chưa”, nàng có, bố cũng nhắc lại nữa.

      Mạnh Hân Vũ nghĩ ra, lần đầu xem mắt trong đời, cứ bị người ta yên lặng tiếng động sắp xếp như vậy.

      Đúng là phục mấy bà này !

      Giới trẻ bây giờ đều chú trọng với bản thân, muốn độc lập. Bị người ta thiếu tôn trọng ý kiến cá nhân, trong lòng Mạnh Hân Vũ cũng có phần vui.

      Nhưng Thư Thần chủ động xin lỗi, mà chàng cũng giống mình, ra cũng biết nội tình, chút vui kia của Mạnh Hân Vũ cũng tản . nàng còn trẻ, chưa bị chuyện xem mắt này đầu độc, cũng mâu thuẫn quá.

      nàng xua tay : “Thôi quên , sao đâu.”

      Chỉ là biết thực xong, nhìn sang Thư Thần, bỗng nhiên bắt đầu thấy hơi ngại ngùng.

      Đối với điều kiện gia đình gì đấy, Mạnh Hân Vũ cũng để tâm lắm, luôn tôn thờ việc phải là chính mình, cố gắng tốt. Nhưng Thư Thần gầy gò, dong dỏng cao, làn da trắng nõn, tướng mạo nhã nhặn. Nhất là có thể cảm nhận được nhân phẩm tệ.

      Làm người ta thấy rất có hảo cảm.

      khí bỗng dưng có chút thay đổi.

      Thư Thần “Khụ” tiếng, bên tai hơi nóng, hỏi: “Vậy... Có thể thêm wechat ?”

      Mặt Mạnh Hân Vũ cũng hơi nóng, nhưng vẫn lấy điện thoại ra, thoải mái : “Được ạ.”

      Hai người cùng thêm bạn tốt, Thư Thần mới rời , trước khi : “Giúp hỏi thăm sức khỏe Thư Thần với Kỷ An Ninh nhé.”

      Nhìn theo xe chàng dần xa, Mạnh Hân Vũ thở ra. Mặt vẫn còn nóng hổi.

      Gặp Kỷ An Ninh, Mạnh Hân Vũ chuyện bị xem mắt cho .

      Kỷ An Ninh sững sờ lát còn chưa tỉnh hồn lại.

      Kiếp trước hai người họ có quen biết gì mà. Mặc dù cả Mạnh Hân Vũ lẫn Thư Thần đều là người rất tốt, nhưng Kỷ An Ninh cũng phải phụ nữ trung niên, có kiểu ý nghĩ mai mối, chưa bao giờ có ý định kéo hai người về cùng chỗ.

      ngờ tới kiếp này...

      “Vậy... Cậu nghĩ sao?” hỏi.

      Mặt Mạnh Hân Vũ hơi đỏ: “Tớ nghĩ gì chứ, người ta cũng đâu có ý với tớ mấy.”

      Kỷ An Ninh lại biết, Thư Thần mặc dù là người có tính tình rất tốt, nhưng cũng phải là trung tâm điều hòa khí, chàng xin wechat của Mạnh Hân Vũ, tức là bản thân có ý rồi.

      Chuyện giữa hai người này, người khác nên can thiệp quá nhiều, cứ để thuận theo tự nhiên. cũng gì, chỉ cười hì hì.

      Mạnh Hân Vũ chưa từng đương, phương diện này cực kỳ thiếu kinh nghiệm, bị cười đến đỏ cả mặt.

      Mặc dù ngoài miệng thừa nhận cái gì, nhưng vẫn lén lút xem trang cá nhân của Thư Thần.

      Cũng chỉ là mấy thứ liên quan đến 2D, còn có mấy đồ handmade, đăng mấy bản vẽ phục chế, vui vẻ ngập đầy màn hình...

      Mạnh Hân Vũ: “...” Hơi muốn che mắt lại rồi.

      Nhưng mà cũng thấy rất đáng .

      Thư Thần sau khi về nhà liền mở xem trang cá nhân của Mạnh Hân Vũ, phát cuộc sống của nàng cực kỳ đơn giản. Cơ bản là cũng bạn học nữ chụp chung các kiểu, hình tự sướng rất ít, phải là người cuồng tự sướng.

      Suy nghĩ rất lâu làm sao để bắt đầu chủ đề với Mạnh Hân Vũ, từ bỏ mấy kiểu như là “Có ở đó ” hay “ làm gì thế”, Thư Thần vẫn quyết định bắt đầu từ mấy thứ mình quen.

      biết em có thích hay , nhưng mấy bộ phim hoạt hình này vẽ rất đẹp, muốn đề cử với em.”

      Phía dưới gửi kèm link. Coi như là mở ra đề tài.

      Mạnh Hân Vũ nhắn lại: “Chút nữa em xem.”

      Lại hỏi thêm: “ thích hoạt hình lắm à?”

      Thư Thần : “Đúng vậy. Cho nên sau khi tốt nghiệp, muốn 9h 5h về, muốn làm chút việc mình thích, vì thế mới mở quán cà phê anime.”

      Mạnh Hân Vũ : “Em từng nghe Kỷ An Ninh tới.”

      Lần đầu trò chuyện, báo cáo thắng lợi.

      Hai ngày sau, Mạnh Hân Vũ bỗng nhiên nhắn lại: “Xem kỹ rồi! Có phải cái cuối này ? Em rất thích XX và ZZ!”

      Thư Thần xem điện thoại, lộ ra mỉm cười thấu hiểu.

      Hôn lễ Kỷ An Ninh được tổ chức vào tháng 7, địa điểm là hải đảo ở nước ngoài.

      Văn Quốc An, Văn Dụ và Kỷ An Ninh, ba con người chung huyết thống, kỳ diệu là cũng tính tổ chức đám cưới kinh doanh long trọng xa xỉ gì. Có chí cùng nhau chọn khiêm tốn, riêng tư.

      Chỉ mời những người thực thân thiết.

      Bên Kỷ An Ninh chỉ mời mỗi Mạnh Hân Vũ.

      Nếu bàn về nguồn gốc kiếp trước, trong lòng Kỷ An Ninh cũng rất muốn mời Thư Thần tham gia. Nhưng kiếp này, quan hệ giữa với Thư Thần quá , nếu cứ mời ông chủ quán cà phê mà mình chỉ làm thêm hai tháng, ra nước ngoài dự hôn lễ của mình, có phần cứng nhắc xấu hổ, chỉ đành từ bỏ.

      Nhưng tới tháng sáu, Kỷ An Ninh lại với Văn Dụ: “Tân khách mời thêm người.”

      Văn Dụ hỏi: “Ai vậy?”

      Kỷ An Ninh : “Thư Thần.”

      Văn Dụ : “Hử, phải mời ấy à?”

      Kỷ An Ninh lộ ra tươi cười: “Giờ ấy là bạn trai Mạnh Hân Vũ rồi.”

      Quy mô hôn lễ rất , bởi vì khách mời ít, những vẫn vô cùng tinh xảo.

      Văn gia bao hết hải đảo, hôn lễ được cử hành bờ cát trắng. Tân lang tân nương vô cùng trẻ tuổi, người tuấn, người mỹ lệ.

      Dưới cổng hoa, bọn họ hứa hẹn với nhau, đeo nhẫn cho nhau, trao nhau nụ hôn.

      Sau đó tân nương ném hoa cưới, rơi xuống tay bạn thân nhất.

      Hai người nhìn nhau cười.

      Cuộc đời có lẽ từng long đong, nhưng nhất định càng ngày càng tốt.

      Tớ như vậy, hi vọng cậu cũng thế.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :