1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ - Phù Hoa (On Going)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 77. Hóa ra là tinh rái cá

      Hạ cung là tiên hoàng xây nên, là hành cung giải nhiệt cho ngày mùa hè. Tiên hoàng tuy thô bạo thích giết người như Tư Mã Tiêu, nhưng ông ấy ưa hưởng lạc, còn thích nữ sắc, về trình độ làm các đại thần đau đầu cũng kém con trai ông ấy bao nhiêu, hạ lệnh kiến tạo hành cung dị thường tinh xảo hoa mỹ, hoàn toàn bất đồng với hoàng cung Yến Thành chất phác đại khí.

      Tòa Hạ cung cũng lớn, nhưng nơi chốn đều là cảnh trí, tọa lạc ở dưới chân núi Lệ Vân, lưng dựa núi, được nước bao quanh, ngày mùa hè mát lạnh, thực là nơi tránh nóng rất tốt.

      Năm rồi Tư Mã Tiêu cũng từng tới nơi này, nhưng ở nơi nào lâu lắm. Bình thường ở chỗ này mấy ngày cũng thôi, lúc này muốn mang Quý Phi tới đây ở, sớm lệnh cho cung nhân dọn dẹp Hạ cung lần, khiến cho Hạ cung lâu được ai sử dụng rực rỡ hẳn lên.

      Liêu Đình Nhạn liếc mắt cái nhìn Hạ cung liền cảm thấy tồi, nơi này so với vương đô Nhạn Thành nóng rực có cảm giác thanh u hơn nhiều. Hơn nữa Hạ cung này sau núi cũng có sơn khê, trừ có linh khí, chỗ khác đều đặc biệt như là ao nước năm đó ở Canh Thần Tiên Phủ bọn họ từng ngâm.

      Liêu Đình Nhạn mỗi tháng đau lần như vậy, lần mấy ngày, lúc này còn lại mấy ngày, đều ở sơn khê sau núi của hạ cung.

      Chuyện khác cũng ổn, nhưng phải chú ý thể để cung nhân đến gần, nếu cẩn thận đụng phải cái gì liền xấu hổ. Rốt cuộc Tư Mã Tiêu hai ngày trước mới thông nhân , hai ngày này thường xuyên giúp nàng giảm đau.

      Dù sao cũng là thiếu niên, tham hoan chút, Liêu Đình Nhạn cũng thực hiểu, nàng duy nhất hiểu chính là trước kia lão tổ tông Tư Mã Tiêu rốt cuộc làm thế nào giả vờ đến nhân mô nhân dạng như vậy, lúc ấy tổ tông biểu giống như hoàn toàn để bụng những việc này.

      Đổi thành tiểu bệ hạ, liền trực tiếp hơn. Liêu Đình Nhạn phát “rụt rè” như trước, sau đó nàng bỗng nhiên hiểu được, Tư Mã Tiêu bản thành thục trước kia vốn dĩ còn đeo tay nải hình tượng sư tổ mấy trăm tuổi, tay nải đó khả năng nặng đến tấn.

      Sơn thủy nhân gian có gì giống sơn thủy Tu Tiên giới, Liêu Đình Nhạn nằm ở suối nước mát lạnh nhìn lá xanh đỉnh đầu, duỗi tay hái cành, vỗ vỗ ở trong nước, thuận tay liền hất bọt nước lên người Tư Mã Tiêu. ngồi ở bên cạnh, khoác cái áo ngoài màu đen, lười biếng nghiêng đầu, tránh thoát mấy cái bọt nước đó.

      Nhìn thấy nhìn mình, Liêu Đình Nhạn bỗng nhiên tán thành Hồng Loa từng câu —— “ bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo.”

      Trước kia Liêu Đình Nhạn khịt mũi coi thường lời này, Tư Mã Tiêu người này, người khác xem ra là điên cuồng, nhưng nàng xem ra người nam nhân này vĩnh viễn lý trí, dù tìm chết cũng an bài đến rành mạch, người như vậy sao có thể “thần hồn điên đảo”. Nhưng tại, thấy ánh mắt nhìn mình chăm chú, Liêu Đình Nhạn chợt hiểu ra.

      —— đúng là mê luyến ta.

      Nàng cùng Tư Mã Tiêu ở bên nhau thời gian kỳ cũng nhiều, hai người nếu đương cũng giống người thường, dường như chính là nước chảy thành sông, có lẽ thiếu vài phần nhiệt tình của nam nữ tuổi trẻ khi tình cảm mãnh liệt. Liêu Đình Nhạn khi đó thậm chí rất ít cảm thấy ngượng ngùng, bởi vì Tư Mã Tiêu biểu quá đương nhiên.

      Hơn nữa khi đó Tư Mã Tiêu quá thông minh quá nhạy bén, có thể nhận thấy mỗi phần cảm xúc của nàng, toàn bộ tình làm nàng cảm thấy xấu hổ tốt, ở chỗ đều nhàng bâng quơ tan . tựa như thợ săn giỏi về xây dựng nơi an toàn, chờ đợi con mồi tự mình tiến vào, sau đó quyển dưỡng.

      Nhưng tại Tư Mã Tiêu quên những cái đó, máu lưu động trong thân thể làm đau đớn, cũng nhớ gông xiềng trầm trọng mấy trăm năm, nhớ dòng họ Tư Mã này làm trải qua bao nhiêu huyết tinh, trong trí nhớ mười sáu năm này có nhớ được, nàng chiếm bộ phận đặc thù.

      thể thuần thục mà bày ra với nàng tư thái “Hết thảy đều được nắm giữ”, còn dùng ánh mắt như thế truy đuổi nàng —— ánh mắt nhìn người trong lòng.

      Đối với tình nhân cách thế hệ này, Liêu Đình Nhạn phá lệ phát ra chút ngượng ngùng.

      Nàng nghiêng đầu, nhìn về phía trời xanh bên cạnh. Tư Mã Tiêu tới, ngồi ở bên nàng, tay chống trong nước, cúi đầu chăm chú nhìn nàng, có chút đạo lý mà chiếm cứ hơn nửa tầm nhìn của Liêu Đình Nhạn.

      Liêu Đình Nhạn: “…… Làm gì nha.”

      Tư Mã Tiêu lời nào, cười chút, là cái loại cười giảo hoạt của thiếu niên, búng hai giọt nước ở mặt nàng. Liêu Đình Nhạn theo bản năng nhắm mắt lại, liền cảm giác ngón tay chạm gò má mình, động đậy đuổi theo bọt nước để lại dấu vết.

      Ấu trĩ. Liêu Đình Nhạn ở trong lòng, tay bỗng nhiên nâng vốc nước tưới lên mặt Tư Mã Tiêu, sau đó nàng lấy dáng vẻ hoàn toàn phù hợp với lười nhác ngày thường, nhanh nhẹn nhảy lên chạy về bờ, tránh Tư Mã Tiêu có thể phản kích lại.

      Nàng đứng cười ở tảng đá lớn bên bờ.

      Tư Mã Tiêu liền ngồi vào trong nước, tay phất bọt nước mặt, ngón tay chỉ nàng cái, xốc môi cười nhạo: “Ấu trĩ.”

      Liêu Đình Nhạn: “……”

      Chàng là tiểu bệ hạ, chàng ta ấu trĩ?!

      Nàng yên lặng trở về trong nước ngâm tiếp, kết quả Tư Mã Tiêu lập tức hắt đống nước lớn về phía nàng, đổ ập xuống.

      Liêu Đình Nhạn: “???” Con mẹ nhà ? biết con hàng này phải thứ tốt gì.

      Tư Mã Tiêu chống ở trong nước cười to: “Ha ha ha ha ha ha ha ha!”

      Ở hạ cung ngày tháng trôi qua thực nhàn nhã, Liêu Đình Nhạn qua mấy ngày thống khổ, cũng cảm thấy u sầu nhiều lắm, mỗi ngày chính là nằm liệt. Nàng quá muốn thừa nhận Tư Mã Tiêu học hư từ mình, trước kia ngẫu nhiên cũng học nàng nằm liệt, nhưng tại có đôi khi nằm liệt so nàng còn hoàn toàn hơn, khả năng chính là buông gánh nặng rồi tự mình thả bay .

      Bất quá, tốt xấu làm cẩu hoàng đế, cuộc sông của cũng thể vẫn luôn nhàn nhã bình tĩnh như thế.

      buổi tối, Liêu Đình Nhạn nhận thấy thích hợp, chậm rãi tỉnh lại từ trong ngủ say. Nàng đến đôi mắt cũng cần mở, dùng thần thức thấy được người xa lạ trà trộn vào các nơi Hạ cung, đây khả năng hẳn phải gọi là thích khách.

      Thị giác thần thức của nàng là nhìn xuống, những bóng người đó động tác nhanh nhẹn, trốn ở bóng cây, với nàng xem ra giống như là điểm bia đỏ di động trong trò chơi bản đồ, phi thường ràng, vừa nhìn là hiểu ngay.

      Nàng nửa chống thân thể, ở bên tai Tư Mã Tiêu: “Có người tới ám sát chàng đó.”

      Nàng ba lần Tư Mã Tiêu mới mở mắt, Liêu Đình Nhạn nhìn , hoài nghi nghe , lại thêm câu: “Chàng tỉnh, bên ngoài có rất nhiều người tới ám sát chàng.”

      Tư Mã Tiêu ừ tiếng, ôm nàng lại nằm trở về, “Lần này cách bốn tháng mới đến, bọn họ càng ngày càng vô dụng.”

      biểu đầy đủ là thường xuyên gặp loại tình quen thuộc này, cùng cảm giác khinh thường thế lực đối địch.

      Liêu Đình Nhạn nhìn thấy những điểm đỏ thích khách đó bị nhóm nội thị nấp ở bên ngoài cung điện chém ra ngoài, những nội thị đó là đám tùy hầu bên người Tư Mã Tiêu, ngày thường cụp mi rũ mắt, vừa đến lúc giết người liền hiển lộ ra mặt hung thần ác sát, đánh những thích khách đó đến hoa rơi nước chảy, vì thế chút ồn ào bên ngoài thực nhanh liền bình ổn xuống.

      Liêu Đình Nhạn: thời cơ rất tốt như vậy, ta đại lão Ma Vực, thế nhưng thể lên sân khấu đại phát thần uy?

      Trong lòng nàng cảm thấy có điểm đáng tiếc, nhắm mắt lại tiếp tục ngủ, nhưng đến chốc lát nàng lại tỉnh, lắc tỉnh Tư Mã Tiêu.

      “Tỉnh tỉnh, lại tới đám người nữa.” Lúc này nhân số tương đối ít, nhưng hiển nhiên so với những ngươi phía trước còn lợi hại hơn.

      Tư Mã Tiêu đè đè thái dương, “Nửa đêm nàng ngủ được, đừng đánh thức ta.”

      Liêu Đình Nhạn: “Chàng tin , ta đây là học theo chàng.”

      Tư Mã Tiêu ấn nàng trở về, “ có việc gì, nàng đừng động những cái đó.”

      Liêu Đình Nhạn ngủ được, nàng mở thần thức ra xem phát sóng trực tiếp, phát có người đặc biệt lợi hại, đột phá phòng tuyến, hướng tới…… ừm, nơi cung điện của hắc xà.

      Lần này bọn họ tới Hạ cung, là cùng đem hắc xà đến, rốt cuộc ở trong lòng bệ hạ, tại hắc xà là kết tinh tình của bọn họ. Phốc, đến cái này là muốn cười.

      Liêu Đình Nhạn: “A, có thích khách chỗ Ti Ti bên kia.”

      Tư Mã Tiêu ngồi dậy, mặt vô biểu tình xuống giường, giày cũng , cạch tiếng rút ra thanh kiếm tường, đá văng cửa ra ngoài.

      Liêu Đình Nhạn: “…… Chờ ?”

      phải chàng biết ngỗng tử là “ quái” sao, vội vã qua như vậy làm gì? Liêu Đình Nhạn cũng nhanh chings đứng dậy đuổi theo, phải nàng sợ hắc xà thế nào, chính là nàng sợ Tư Mã Tiêu bị cảnh tượng ngỗng tử đột nhiên biến thành Đại Hắc Xà dọa đến. Nếu làm cho sợ hãi, chẳng lẽ nàng còn phải học Bạch Tố Trinh trộm tiên thảo sao?

      Thích khách kia xác rất lợi hại, lợi hại ở cảnh giới phàm nhân bình thường, nhưng gặp con hắc xà lớn, vậy cũng có cách nào, chỉ có thể ôm hận cửu tuyền.

      Lúc Tư Mã Tiêu đến, là nhìn thấy con hắc xà lớn mở ra cái mồm to như bồn máu, a ô tiếng cắn mất thích khách rút kiếm. Hắc xà kỳ muốn ăn người, nó chỉ theo thói quen cắn cái gì, kết quả bị Tư Mã Tiêu đột nhiên xuất như vậy dọa đến, nó trực tiếp nuốt người trong miệng xuống.

      Hắc xà: “Ọe ——”

      Chỉ nhổ ra cây đao mà thích khách cầm.

      Tư Mã Tiêu nhìn hắc xà.

      Hắc xà vặn vẹo thân mình, cảm thấy chủ nhân quá muốn nhìn thấy mình biến thành rắn, vì thế lại ngoan ngoãn biến thành bé trai tóc đen, ngồi ở mép giường quơ quơ chân.

      Tận mắt nhìn thấy người sống đại biến, Tư Mã Tiêu: “……”

      Liêu Đình Nhạn theo sau cũng tới rồi, thấy màn như vậy, nhịn được che mặt chút.

      Tư Mã Tiêu quay đầu nhìn nàng cái, thần sắc hơi phức tạp, Liêu Đình Nhạn trong chớp nhoáng đột nhiên đối diện ý nghĩ của , minh bạch suy nghĩ cái gì, đoạt trước: “Ta phải xà !”

      Tư Mã Tiêu nhìn eo nàng, thầm nghĩ, quả nhiên là xà , sau đó : “ cần giải thích cái này với ta, ta thèm để ý.”

      Liêu Đình Nhạn: “……” Mẹ nó, ta để ý a!

      Tư Mã Tiêu lại đè đè thái dương, chỉ chỉ con trai hờ của , “Sao cái thứ lung tung rối loạn gì nó đều ăn vào trong bụng, nàng dạy nó là rác rưởi thể ăn sao.”

      Liêu Đình Nhạn: “Nó vẫn luôn do chàng dạy dỗ!” Lúc trước chàng còn coi Đại Hắc Xà là thùng rác, để nó xử lý rác rưởi! Chàng thanh tỉnh chút cho ta!

      Tư Mã Tiêu: “Lúc ta có mặt, nàng làm mẹ cũng dạy nó?”

      Liêu Đình Nhạn: “…… Ta còn lời nào để .” ( thô tục )

      biết vì sao khí đột nhiên lại biến thành gia đình giáo dục nhi đồng, hắc xà tựa như đứa ngốc nhìn thấy trường cha mẹ cãi nhau, biết làm sao.

      Tư Mã Tiêu: “Thôi, ta lại trách nàng.”

      Liêu Đình Nhạn: “Chàng ra có mặt mũi trách ta à.”

      Tư Mã Tiêu có được sáng suốt mà đại bộ phận nam nhân đều có, biết kịp thời dừng khắc khẩu với vợ, miễn cho chiến hỏa lan rộng. nhắm vào ngỗng tử vô tội, “Nhổ thứ vừa rồi kia ra, về sau được tùy tiện ăn nữa.”

      Hắc xà: “Tê tê ——” ủy khuất a.

      Tư Mã Tiêu: “Nhi tử ta sao vẫn biêt , có phải đầu óc nó có cái tật gì ?”

      Liêu Đình Nhạn: “……” Chàng hỏi ta a? Ta cũng biết chàng làm ra nó như thế nào, có tật cũng là tật của chàng.

      Phát Liêu Quý Phi sắc mặt vi diệu, Tư Mã Tiêu lại vẫy vẫy tay: “Thôi, ta cũng ghét bỏ con, rốt cuộc là con của chúng ta, biết cũng thôi.”

      Liêu Đình Nhạn biểu tình phức tạp mà nhìn , cảm thấy khả năng mình cần ra tiếng, người này mình là có thể thu phục vở kịch gia đình vừa ra. Chính làm ra vấn đề, lại tự mình giải quyết vấn đề.

      Hai người trở về ngủ, Tư Mã Tiêu bỗng nhiên nhéo eo nàng, “Nàng có thể biến thành rắn? Biến cái cho ta xem?”

      Liêu Đình Nhạn: “Ta thể.”

      Tư Mã Tiêu: “Bị thương cho nên biến về được nguyên hình?” phỏng đoán hợp lý.

      Liêu Đình Nhạn: “Bởi vì ta phải xà a.” Nàng đưa ra đáp án càng hợp lý.

      Tư Mã Tiêu: “Nàng còn bởi vì chuyện vừa rồi mà tức giận? Có lời gì cũng cho tử tế.”

      Liêu Đình Nhạn: “……” Xem ra người này là nghe vào lời .

      Nàng hít vào hơi, “Được, chàng xem.”

      Nàng ở dưới mí mắt Tư Mã Tiêu biến thành con rái cá du quang thủy hoạt, sau đó nghiêm trang : “Thấy được chưa, đây mới là nguyên hình của ta, rái cá.”

      Tư Mã Tiêu lâm vào trầm tư, đến tột cùng ở tình huống thế nào, con rái cá , mới có thể sinh ra con cự xà ?

      bắt rái cá Quý Phi của mình lại, “Ta cảm thấy…… bộ dáng này của nàng dị thường quen thuộc, dường như ta gặp cái dạng này của nàng.”

      Vừa , trong đầu xác xuất ít hình ảnh, là hình ảnh ôm rái cá ở trong ngực. ôm rái cá, xoa bụng nàng.

      Tư Mã Tiêu tin tưởng nghi ngờ, “Hóa ra là rái cá .”

      Liêu Đình Nhạn: “……” hối hận, nên dẫn ngâm nước, đầu óc đều bị nước vào.
      Lee Đỗ, thongminh123, sabera.tran30 others thích bài này.

    2. Lierose DuDu

      Lierose DuDu Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      34
      Ngạn tỷ: “ thể chuyện tử tế vs mặt hàng này được”.
      heavydizzy thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Vở kịch chiến tranh lửa của gia đình này vui quá
      heavydizzy thích bài này.

    4. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Mặc dù bị mất hết trí nhớ nhưng khả năng chấp nhận, tiếp thu của sư tổ cũng thể khinh thường được.
      Mang thanks editor
      heavydizzy thích bài này.

    5. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      "Liêu Đình Nhạn cũng nhanh chings đứng dậy đuổi theo"-> " nhanh chóng".
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :