1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ Chồng Cố Gia - Đào Tử Nãi Cái (update c7̣̣9)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Chương 79: Kẹo hồ lô đường

      Editor: Chôm chôm

      Cố Chính Giới có cấp , tất nhiên cũng thể xin nghỉ, càng thể với nhân viên của là “Tôi họp phụ huynh”.

      Cố Mang và đám bạn học rình ở cửa sau nửa ngày, thấy Cố Chính Giới dáng người cao to hề hợp với bàn ghế học sinh cấp hai, liên tiếp cúp mấy cuộc điện thoại, cuối cùng đơn giản nhất là tắt máy, ném điện thoại lên mặt bàn, ngồi nghiêm chỉnh nghe thầy giáo miệng lữoi lưu loát mà đe doạ các phụ huynh.

      Cố Khấu lớn lên xinh đẹp, vẫn luôn là đối tượng mà các phụ huynh nhìn lén. giờ Cố Chính Giới thay, gương mặt tuấn nhưng doạ người, khí thế còn hơn cả đại ca xã hội đen, căn bản mấy phụ huynh dám nhìn . Bạn học Cố Mang vỗ nó, “Người kia là ai? Chị cậu đâu? Gì, kia phải rể cậu đấy chứ?” xong chính cậu chàng cũng bị ý nghĩ của mình doạ sợ, “Hẳn là phải ?”

      Cố Mang trừng mắt nhìn đối phương: “ cái gì vậy! mà xứng! Đó là ....Là họ xa của nhà tớ.”

      Lúc trước nó làm phẫu thuật nên chậm trễ ít bài vở, lần này thi thấp thỏm, biết kết quả ra sao, vẫn chờ ở cổng trường, đến khi phụ huynh cuối cùng bước ra. Cố Chính Giới là người cuối cùng ra ngoài, động ngón tay ý bảo nó lên xe, khởi động xe, sau đó đưa chồng giấy tờ cho nó, “Thành tích tồi. Thứ hạng cũng tăng, còn có, hạng mục hợp tác với trường quốc tế cũng có thông tin hồi đáp, xem chút.”

      Cố Mang giờ hiểu vì sao Cố Khấu rể em là Hoàng Thế Nhân”, chỉ tham gia họp phụ huynh cũng phải ép khô tài nguyên của trường học, quả nhiên giai cấp bóc lột danh xứng với thực.

      Nó ngồi xe lật xem tài liệu, chuyện với Cố Chính Giới, Cố Chính Giới cũng chủ động chuyện với . Trong xe rất yên tĩnh, giống như ngày Cố Khấu bị bệnh, nó theo Cố Chính Giới đến chợ thức ăn mua xương sườn, thấy Cố Chính Giới tra thực đơn. Cũng giống buổi tối khi Cố Khấu làm giải phẫu khâu vết thương, nó tỉnh ngủ nên trộm đến nhìn phòng Cố Khấu, thấy chị vô cùng đau đớn, giống như giãy giụa trong cơn ác mộng, Cố Chính Giới nhàng ôm đầu chị, mở từng ngón tay co rút. Nó thấy có đồ vật gì đó sáng ngời loé lên trong mắt của Cố Chính Giới, lâu nó mới biết là cái gì.

      Khi đó là mùa đông, giờ mùa xuân cũng sắp qua rồi, bên ngoài cửa sổ, ánh đèn đường chiếu lên những tán lá lay động, hoa ở cái hồ phía xa vươn cao, con chó vui sướng chạy quanh, toàn bộ thế giới đều có dấu vết thời gian trôi qua.

      Người đàn ông này ôm Cố Khấu mà khóc. Cố Mang luôn đem việc Cố Khấu phải chịu khổ đổ lên đầu , cũng chán ghét biến Cố Khấu trở thành điên vì , nhưng chỉ cần nghĩ chút, lời mắng chửi nó cũng ra được, nhiều nhất chỉ có thể im lặng mà thôi. Kêu to ngày là có thể phát tiết xong, còn Cố Mang mất vài tháng mới xong. Vào cungquanghang để đọc bản full edit và ủng hộ editor.

      “Hồ lô ngào đường” chỉ có Cố Khấu cái kia mang thai quái vật thích ăn, này bốn chữ từ trong miệng nhổ ra liền rất buồn cười. Cố Mang mở miệng, Cố Chính Tắc nhớ tới tại nhân thiết là trầm mặc cậu em vợ, lấy ra di động bát trợ lý Lưu điện thoại. Mấy cái dãy số còn có ấn xong, Cố Mang đột nhiên : “Ta biết, ngươi ở phía trước cái kia thương trường đình chút.”
      đem xe đình hảo, Cố Mang cùng vào mua thai phụ đồ ăn vặt. Hồ lô ngào đường chủng loại rất nhiều, Cố Chính Tắc ở đương trước mồm lâm vào trầm tư, Cố Mang cấm hoài nghi căn bản liền có gặp qua loại đồ vật này, dứt khoát lưu loát mà thế làm quyết định: “Nàng thích gạo nếp cùng bánh đậu.”
      Cố Chính Tắc lại bỏ thêm túi hạt dẻ rang đường, thuận tay đưa cho Cố Mang, xem như đáp lễ. Cố Mang ôm túi giấy, giống chỉ sóc giống nhau ca ca gặm đường. Xe khai tiến gara, giơ lên hồ lô ngào đường tiến gia môn, trước cảnh cáo Cố Khấu: “Tỷ phu , ngươi thể ăn nhiều, nhiều nhất ăn bốn viên, dư lại đều là của ta.”
      vẫn luôn là cái đầu tường thảo giống nhau phản đồ, Cố Khấu chút cũng ngoài ý muốn bị Cố Chính Tắc thu mua, vui vui vẻ vẻ mà ăn xong rồi bốn viên đường hồ lô, ở sô pha nằm yên, nhắm mắt dưỡng thần. Cố Mang mới vừa tính toán ăn, nàng đột nhiên dùng sức chụp vài hạ, “… Cái kia! Động!”
      Cố Mang hoảng sợ, thiếu chút nữa bị gậy gỗ tử chọc chết, quay đầu lại giận dữ hét: “Ngươi làm gì!”
      Cố Khấu kích động đến mặt đều đỏ, dùng sức đem đầu của hướng nàng bụng ấn, giống cái học lại cơ giống nhau, “Động! Chính là cái kia… Động! Động!”
      Cố Mang mới đầu hiểu ra sao, thẳng đến bên gương mặt minh xác mà cảm giác đến vân da dưới mơ hồ cổ động, tựa như con tiểu nắm tay chùy chút dường như, cũng có thể là chân ở đá … Tóm lại cái loại cảm giác này quá kỳ diệu, tại thế giới có cái khác cùng huyết mạch tương liên người.
      Cố Chính Tắc cùng Cố Bác Diễn ở ban công ngoại trừu xong cây yên trở về, liền nhìn đến sô pha hai người ngồi đến đoan đoan chính chính, ánh mắt chột dạ, đắm chìm ở hư vô mờ mịt vui sướng, hai trương giống như khuôn mặt thượng là đồng dạng ngây ngô cười.
      Cố Bác Diễn trừu trừu cái mũi, “Ca, nhà ta tiến biến ngốc độc khí?”
      Bọn họ tỷ đệ hai đụng tới khối liền rất dễ dàng ra loại này chuyện xấu, Cố Chính Tắc thấy nhiều trách, để bụng, tiếp tục cùng điện thoại bên kia : “ cần suy xét bộ môn dự toán, sớm muộn gì đều phải có này bút chi ra. Có thể thêm vào trình báo con đường, trực tiếp hướng ta hội báo.”
      Dì Khổng bưng thức ăn tiến vào, hỏi: “Thái thái cùng đệ đệ đây là như thế nào lạp?”
      Cố Bác Diễn nhún nhún vai, Cố Mang chỉ vào Cố Khấu bụng : “Vừa rồi nàng cái kia… Cái này… Động. Có phải hay bảo bảo ở đá nàng a?”
      Cố Bác Diễn “Oa” tiếng, dì Khổng cũng cao hứng cực kỳ, lại : “Kia nhưng đến hảo hảo nghỉ ngơi, còn có, phải nhớ đến bệnh viện kiểm tra.”
      Cố Chính Tắc vẫn luôn giơ điện thoại, hề cảm xúc đôi mắt nhìn ngây ngô cười Cố Khấu, qua hơn nửa ngày cũng chưa chuyện. Điện thoại bên kia người đều nóng nảy, liên tiếp kêu vài thanh “Cố tổng”, mới lấy lại tinh thần, đến thư phòng , “Ngươi tiếp tục .”
      Cố Mang cùng Cố Khấu Cố Chính Tắc bậy: “ như thế nào phản ứng? Là có cảm tình trí tuệ nhân tạo sao?”
      Cố Khấu chụp đầu chút, “ là ngươi tỷ phu, bắp tay so bóng rổ đại, bụng có 88 khối cơ bụng, cái có thể đánh ngươi mười cái, ngươi tốt nhất cho ta phóng tôn trọng chút.”
      Cố Mang có điểm hầm hừ, “Hành, hai ngươi là người nhà, chỉ có ta là người ngoài, được rồi ?”
      Cố Khấu tại ỷ vào ai dám đánh nàng, trở nên có chút bạo lực, chút do dự hướng đầu lại chụp chút, “Ngươi bổn chết, ta mới cho người ngoài chạm vào ta bảo bảo đâu. Mau kéo ta lên, đói chết ta.”
      ————
      Bình luận có đồng học phát lạp, Cố tổng tên xuất xứ là “Danh dư rằng Chính Tắc hề, tự dư rằng linh đều”, hừ qswl
      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
      _tata_, xukem, thao199711 others thích bài này.

    2. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Chúc Chôm Chôm năm mới vui vẻ, hạnh phuvs và thành công
      Chúc hố sớm hoàn và rất hi vọng được ăn thịt dài dài do bạn đào hố

    3. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Sorry các nàng, bề bộn nhiều thứ quá nên mình chậm trễ lâu quá. :-((
      Chương 79: Kẹo hồ lô đường

      Editor: Chôm chôm

      Cố Chính Giới có cấp , tất nhiên cũng thể xin nghỉ, càng thể với nhân viên của là “Tôi họp phụ huynh”.

      Cố Mang và đám bạn học rình ở cửa sau nửa ngày, thấy Cố Chính Giới dáng người cao to hề hợp với bàn ghế học sinh cấp hai, liên tiếp cúp mấy cuộc điện thoại, cuối cùng đơn giản nhất là tắt máy, ném điện thoại lên mặt bàn, ngồi nghiêm chỉnh nghe thầy giáo miệng lữoi lưu loát mà đe doạ các phụ huynh.

      Cố Khấu lớn lên xinh đẹp, vẫn luôn là đối tượng mà các phụ huynh nhìn lén. giờ Cố Chính Giới thay, gương mặt tuấn nhưng doạ người, khí thế còn hơn cả đại ca xã hội đen, căn bản mấy phụ huynh dám nhìn . Bạn học Cố Mang vỗ nó, “Người kia là ai? Chị cậu đâu? Gì, kia phải rể cậu đấy chứ?” xong chính cậu chàng cũng bị ý nghĩ của mình doạ sợ, “Hẳn là phải ?”

      Cố Mang trừng mắt nhìn đối phương: “ cái gì vậy! mà xứng! Đó là ....Là họ xa của nhà tớ.”

      Lúc trước nó làm phẫu thuật nên chậm trễ ít bài vở, lần này thi thấp thỏm, biết kết quả ra sao, vẫn chờ ở cổng trường, đến khi phụ huynh cuối cùng bước ra. Cố Chính Giới là người cuối cùng ra ngoài, động ngón tay ý bảo nó lên xe, khởi động xe, sau đó đưa chồng giấy tờ cho nó, “Thành tích tồi. Thứ hạng cũng tăng, còn có, hạng mục hợp tác với trường quốc tế cũng có thông tin hồi đáp, xem chút.”

      Cố Mang giờ hiểu vì sao Cố Khấu rể em là Hoàng Thế Nhân”, chỉ tham gia họp phụ huynh cũng phải ép khô tài nguyên của trường học, quả nhiên giai cấp bóc lột danh xứng với thực.

      Nó ngồi xe lật xem tài liệu, chuyện với Cố Chính Giới, Cố Chính Giới cũng chủ động chuyện với . Trong xe rất yên tĩnh, giống như ngày Cố Khấu bị bệnh, nó theo Cố Chính Giới đến chợ thức ăn mua xương sườn, thấy Cố Chính Giới tra thực đơn. Cũng giống buổi tối khi Cố Khấu làm giải phẫu khâu vết thương, nó tỉnh ngủ nên trộm đến nhìn phòng Cố Khấu, thấy chị vô cùng đau đớn, giống như giãy giụa trong cơn ác mộng, Cố Chính Giới nhàng ôm đầu chị, mở từng ngón tay co rút. Nó thấy có đồ vật gì đó sáng ngời loé lên trong mắt của Cố Chính Giới, lâu nó mới biết là cái gì.

      Khi đó là mùa đông, giờ mùa xuân cũng sắp qua rồi, bên ngoài cửa sổ, ánh đèn đường chiếu lên những tán lá lay động, hoa ở cái hồ phía xa vươn cao, con chó vui sướng chạy quanh, toàn bộ thế giới đều có dấu vết thời gian trôi qua.

      Người đàn ông này ôm Cố Khấu mà khóc. Cố Mang luôn đem việc Cố Khấu phải chịu khổ đổ lên đầu , cũng chán ghét biến Cố Khấu trở thành điên vì , nhưng chỉ cần nghĩ chút, lời mắng chửi nó cũng ra được, nhiều nhất chỉ có thể im lặng mà thôi. Kêu to ngày là có thể phát tiết xong, còn Cố Mang mất vài tháng mới xong.

      Lúc đèn đỏ, Cố Chính Giới nhấn tai nghe gọi điện thoại, Cố Mang nghe được đối phương là bác sĩ Lý, đại khái là định kì hỏi về tình huống của Cố Khấu. Bác sĩ Lý dong dài trận, Cố Chính Giới : “Mấy hôm trước ấy có chút cảm mạo, còn ho khan. Hoàn toàn thể uống thuốc sao?”

      Bác sĩ Lý gì đó, nhất loạt đồng ý, cuối cùng hỏi: “Có thể ăn kẹo hồ lô đường ?”

      Chắc là bác sĩ Lý được, cúp điện thoại, thuận miệng hỏi Cố Mang: “Chỗ nào bán kẹo hồ lô đường?”

      “Kẹo hồ lô đường” chỉ có mỗi quái vật mang thai Cố Khấu kia thích ăn, bốn chữ này từ miệng thoát ra nghe rất buồn cười. Cố Mang mở miệng, Cố Chính Giới nhớ tới giờ nó diễn vào em vợ trầm lặng, lấy di động ra gọi cho Trợ lý Lưu. Mấy số còn chưa ấn xong, Cố Mang đột nhiên : “Em biết, đến trước trung tâm thương mại kia rồi dừng lại.”

      dừng xe xong, Cố Mang cùng vào mua đồ ăn vặt cho thai phụ. Kẹo hồ lô đường rất nhiều loại, Cố Chính Giới lâm vào trầm tư, Cố Mang hoài nghi căn bản chưa từng nhìn thấy mấy loại này, dứt khoát lưu loát mà thay quyết định: “Chị thích gạo nếp và bánh đậu.”

      Cố Chính Giới lại lấy thêm túi hạt dẻ rang đường, thuận tay đưa cho Cố Mang, xem như đáp lễ. Cố Mang ôm túi giấy, giống như con sóc gặm cả đường . Xe tiến vào gara, nó cầm kẹo hồ lô vào nhà , cảnh cáo Cố Khấu trước: “ rể , chị được ăn nhiều, nhiều nhất là bốn viên, còn lại đều là của em.”

      Nó luôn là cây cỏ phản bội mọc đầu tường (ý là mấy cây dại mọc bờ tường hay hướng nắng nên hướng ra bên ngoài), Cố Khấu hề thấy ngạc nhiên khi nó bị Cố Chính Giới thu mua, vui vẻ mà ăn xong bốn viên kẹo hồ lô, nằm yên sô pha, nhắm mắt dưỡng thần. Cố Mang vừa định ăn, đột nhiên dùng sức chụp lấy vai , “....Cái kia! Động!”

      Cố Mang hoảng sợ, thiếu chút nữa là bị cây xiên gỗ chọc chết, quay đầu lại giận dữ hét: “Chị làm gì vậy!”

      Cố Khấu kích động đến đỏ bừng mặt, dùng sức đặt đầu nó lên bụng mà ấn, giống như cái máy, “Động! Chính là cái....Động! Động!”

      Mới đầu Cố Mang còn chưa hiểu ra sao, đến tận khi bên mặt cảm giác được chuyển động mơ hồ, giống như nắm tay đấm cái vậy, cũng có thể là chân đá ... Tóm lại là cảm giác quá kì diệu, giờ thế giới có thêm người cùng chung huyết thống với nó.

      Cố Chính Giới và Cố Bác Diễn từ ban công hút thuốc trở vào, liền nhìn thấy hai ngừoi ngồi sô pha vô cùng đoan chính, ánh mắt chột dạ, đắm chìm trong vui sướng mờ mịt, hai khuôn mặt đều là tươi cười ngây ngô.

      Cố Bác Diễn chùi chóp mũi, “, nhà chúng ta có khí độc biến thành ngốc?”

      Hai chị em này khi ở chung rất hay làm ra loại chuyện xấu này, Cố Chính Giới nhìn nhiều quen, để bụng, tiếp tục chuyện điện thoại với bên kia: “ cần suy xét dự toán, sớm muộn gì cũng phải chi ra. Có thể thêm vào trình báo về con đường, trực tiếp báo cáo với tôi.”

      Dì Khổng bưng thức ăn tiến vào, hỏi: “Phu nhân và em trai sao thế kia?”

      Cố Bác Diễn nhún vai, Cố Mang chỉ vào bụng Cố Khấu . “Vừa rồi cái kia của chị ấy...cái này ...động. Có phải là bảo bảo đá chị ?”

      Cố Bác Diễn “Oa” lên tiếng, Dì Khổng cũng vui sướng cực kì, lại : “Vậy phải nghỉ ngơi tốt, còn có, phải nhớ đến bệnh viện kiểm tra.”

      Cố Chính Giới vẫn cầm điện thoại, đôi mắt cảm xúc nhìn Cố Khấu cừoi ngây ngô, qua nửa ngày cũng gì. Đầu bên kia người gọi sốt ruột, liên tiếp gọi vài câu “Cố tổng”, mới lấy lại tinh thần, đến thư phòng , “Cậu tiếp .”

      Cố Mang xấu Cố Chính Giới với Cố Khấu: “Sao ấy có phản ứng gì? Là trí tuệ nhân tạo có cảm xúc sao?”

      Cố Khấu đánh đầu nó, “ ấy là rể em, bắp tay to hơn quả bóng, bụng có 88 múi cơ, mỗi cái có thể đánh em mừoi cái, em tốt nhất là nên tôn trọng chút.”

      Cố Mang hầm hừ, “Vâng, hai người là người nhà, chỉ có em là người ngoài, được chưa?”

      Cố Khấu tại ỷ vào việc ai dám đánh , trở nên có chút bạo lực, chút do dự đánh vào đầu nó, “Em phiền muốn chết, chị cho em chạm vào bảo bảo nữa. Mau kéo chị lên, đói muốn chết.”


      ————

      Bình luận có đồng học phát lạp, Cố tổng tên xuất xứ là “Danh dư rằng Chính Tắc hề, tự dư rằng linh đều”, hừ qswl

      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
      _tata_, Mun lùn, Ke Vo Hinh9 others thích bài này.

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Chương 80: Nam thẳng lên tiếng

      Editor: Chôm chôm

      Mang thai hơn năm tháng, Cố Khấu cảm thấy mình biến thành quỷ tham ăn, ăn cơm nước xong lại bắt đầu hậm hực, rất sợ mình sinh ra con Godzilla. Hơn nữa, ràng phải làm gì, lại mệt đến mức nâng nổi cả cánh tay, thế nên ngay cả việc tắm rửa cũng phải do Cố Chính Giới hỗ trợ.

      nhìn mình trong gương, chân tay mượt mà hơn so với trước kia, ngực và mông đều to hơn rất nhiều, bụng biết vì sao mà có thể to đến vậy, toàn thân sưng vù như trở thành người khác, cẳng chân chỉ cần nhấn cái là thành cái hố. ghét bỏ chính mình, bụm mặt muốn đối mặt với thời gian mang thai làm người ta chán ghét này, “ ra ngoài , để em tự làm.”

      Cố Chính Giới cởi hết quần áo , để đứng thảm lót, “Đừng nháo, đánh nhanh thắng nhanh.”

      Cố Khấu gì, muốn nhanh chóng tẩy rửa giúp mình, để cho trốn tránh thực. Cố Chính Giới sợ thiếu oxi, cũng dám để ở trong phòng tắm lâu, rất nhanh lau khô tóc , “Mau mặc quần áo vào.”

      Cố Khấu chỉ đợi tiếng này, nhanh chóng thay áo ngủ, chạy đến bàn trang điểm sấy tóc, lại chạy nhanh vào trong chăn, nghĩ vẫn bị Cố Chính Giới túm tới. vén áo ngủ lên, bàn tay sờ cái bụng tròn, xoa nửa ngày, tràn ngập tinh thần tìm tòi nghiên cứu và bất mãn, giống như muốn mắng vật này lần đầu tiên đá mà đợi , hung hăng hỏi: “ động sao?”

      Cố Khấu vẫn còn nhớ lúc trước muốn bỏ con, theo bản năng trốn, “ phải thích bảo bảo sao?”

      Cố Chính Giới trả lời, dán lỗ tai lên bụng . Bụng ấm áp, làn da căng bóng, còn nhớ eo Cố Khấu trước kia tinh tế đến thế nào, mảnh da lại có thể to lên được thế này, thấy thể tưởng tượng nổi. Bác sĩ Lý lúc đầu tử cung cũng chỉ như quả lê, khó có thể tưởng tượng bên trong chậm rãi nuôi dưỡng đứa trẻ biết chạy nhảy, chuyện này quá thần kì.

      nghe lâu, tay đặt bụng . Động tác này trong mắt Cố Khấu là phát ra eo của mình thô lớn vòng, Cố Khấu có chút khẩn trương, “Được rồi, đừng nghe nữa, bảo bảo ngủ rồi, hôm nay động.”

      kéo tay ra, kéo áo ngủ xuống che bụng. Cố Chính Giới nhéo mặt , “Hôm nay em cứ trốn tránh gì vậy?”

      Vẻ mặt Cố Khấu bi phẫn, quay đầu nhìn , “Em xấu.”

      Cố Chính Giới : “Em rất xinh đẹp.”

      Cố Khấu tin tưởng điều tự mắt mình nhìn thấy, mới tin tưởng lời an ủi thai phụ của , lòng tràn đầy phiền muộn, tắt đèn bàn. “Xinh đẹp gì chứ, ngủ .”

      Mới 8 giờ, Cố Chính Giới cho ngủ, nếu sáng sớm mai tỉnh lại khoa chịu. bật đèn, “Chỗ nào đẹp?”

      Cố Khấu lấy chăn che mặt, vốn dĩ buồn vui thất thường, bị làm cho có chút bực bội, “...Ba tháng còn được, giờ năm tháng, đều.... Thôi, em hiểu, em thành thế này, phải lỗi của . Được rồi, đừng nhìn em, em muốn ngủ.”

      Nửa ngày Cố Chính Giới mới hiểu được ý , bình tâm kéo tay sờ chính mình, “Em hiểu cái gì?”

      cầm tay Cố Khấu để với vào trong khăn tắm, bên trong là cây gậy cứng nóng, buổi sáng hôm qua Cố Khấu mới lĩnh hội kích cỡ của đồ vật kia, nhưng vẫn hoảng sợ, “, ...”

      chiếm thế thượng phong, hùng hổ doạ người, “ làm sao? Chính em thể làm chuyện này với thai phụ.”

      Cố Khấu rút tay về, chôn mặt vào đầu gối, “Sao lại chịu nghẹn? Cũng đâu phải thể...Tuy rằng em khó coi, nhưng vẫn....Thôi, em cái gì vậy chứ...”

      Cố Chính Giới lặp lại lần nữa: “Em rất xinh đẹp.”

      Cố Khấu coi như nghe thấy, Cố Chính Giới thuận theo buông tha mà đánh tan cảm xúc tiêu cực của , vài ba động tác lột bỏ áo ngủ của , nắm tay để cảm thụ đường cong của chính mình. Dáng người chưa từng đẫy đà mềm mại như vậy, bị chính mình sờ mà đỏ bừng mặt, “Ôi, em thích bản thân như vậy, quá kì quái, mau buông ra .”

      Cố Chính Giới buông ra, Cố Khấu nằm dựa vào hồi, đầu ngón tay vẽ vòng tròn, lại chọc tới chọc lui cánh tay , giọng : “Vậy, hôm nay tiến vào được ?”

      Vừa rồi bị làm cho cả người khô nóng, xong câu đó tự cảm thấy mình như động vật bị tình dục chi phối, càng buồn bực. Cố Chính Giới dỗ dành cởi quần lót của ra, kéo mở hai chân mềm yếu, đứng ở mép giường, cố định đùi ở hai bên xương hông mình, nhàng tiến đầu vào, mới phát ẩm ướt, cái chọc như vậy, có hoa dịch ướt đầm đìa chảy ra bên ngoài, làm dương vật cũng ướt đẫm.

      dám động mạnh, cắn răng cắm , dương vật muốn đâm sâu vào tiểu huyệt cũng khó khăn, chỉ có thể xoay vòng tròn, nhưng Cố Khấu mẫn cảm muốn chết, chỉ vài cái đỏ mặt cắn ngón tay, giọng “A a” kêu ra tiếng, hạ thân từng chút mút vào, co rút, cắn đến mức tê dại. Ngay sau đó, lại sợ bắn vào bên trong, mặt ửng hồng giọng hừ: “Mau ra...”

      Cứ vậy mà có cao trào nho , nằm bệt giường thở hổn hển lâu. Cố Chính Giới cho rằng muốn ngủ, mới vừa cong lưng rút ra, Cố Khấu mềm như bông lạu quỳ dậy, dâng lên mông tròn, “...Em vẫn có thể.”

      Cố Chính Giới chịu đựng dục vọng, chụp mông của , “Được rồi.”

      Cố Khấu giọng rên rỉ, “Em cũng chưa xong... Ưm... đừng ...”

      duỗi tay lại vuốt ve cây gậy dưới thân , bên còn dính chất lỏng của , ấm áp dính dấp, bị tay của dưới hoạt động, chỉ vài cái là có thể thấy nó to lên vòng. Cố Chính Giới nhéo lỗ tai mà mắng: “ hiểu chuyện.”

      Vừa rồi chỉ lướt qua chút liền ngừng, chưa đủ, nhìn thấy Cố Khấu khó chịu đến chảy nước mắt, đành đỡ mông để nằm sấp, từ phía sau cắm vào tiểu huyệt còn co rút. Tư thế này quá tốt, hơn nữa nhìn đến vết sẹo lưng , càng làm cảm thấy người dưới thân yếu ớt như pha lê, càng dám động quá sâu, chỉ có thể đỡ mông thịt cắm vào chút.

      động quá chậm, Cố Khấu có thể tinh tường cảm nhận được cây gậy nóng bỏng nghiền áp vào lối chật hẹp nơi hạ thân, mang ra dịch nhầy ấm áp dính vào đùi, càng kích thích. thở hổn hển dài hơi, lắc lư mông mềm mại, làm ra cảnh tượng dâm mĩ, dùng thanh ngứa đến tận xương cầu xin: “Nhanh chút...”

      Nước ối của nhiều, bụng nặng vô cùng, bị hơi đụng vài cái, liền lung lay sắp ngã. Cố Chính Giới cắn răng kéo lại, giúp đỡ bụng, như vậy đụng thai nhi, lại cũng đem góc độ vào càng thêm chật chội. Cố Khấu nhắm hai mắt, “A a” mà kêu, thối khí bên tai , làm ngứa đến tận tim, mê mang nhắm mắt lại, “Đừng thổi...Quá ngứa...Ưm a...”

      mặt động hạ thân, mặt dùng tay nắn tiểu hạch phía trước của , mấy nơi đồng thời bị bắt nạt, Cố Khấu vặn vẹo vòng eo, hoảng loạn gọi tên : “Cố. Cố Chính Giới... đừng như vậy.”

      Hạ thân đâm vào, Cố Khấu đột nhiên run lên, ngẩng cổ ngâm nga, thân thể đột nhiên mềm xuống. Cơn cao trào này dài bất thường, qua lâu, vẫn còn cắn đầu ngón tay run , sắc hồng mị hoặc mặt đỏ tới mức muốn máu. Cố Chính Giới dùng đùi để giải quyết, giúp đổi tư thế, “Đừng đè lên bảo bảo.”

      Đối với việc Cố Khấu lấy nhũ danh này, vẫn luôn khịt mũi coi thường, Cố Khấu lại cảm thấy thiếu thẩm mỹ. Nhưng giờ nghe gọi “bảo bảo”, Cố Khấu cũng cảm thấy có chút ổn, thở phì phò tinh tế : “Về sau chắc Bảo bảo bị cười nhạo mất.”

      Cố Chính Giới cam chịu, lại : “Đến lúc đó giúp em.”

      Cố Khấu : “Dù sao cũng là bảo bảo của em, lại muốn, em ném lại cho , giúp em cần giúp.”

      xong lời tàn nhẫn, lát sau, lại giống khối kẹo mạch nha mà ôm lấy eo , chôn mặt trong ngực , rầu rĩ mà : “Có phải em rất phiền phức ? Nhất định đáng chán ghét.”

      Tay Cố Chính Giới theo thói quen vuốt ve vết sẹo kia, khó có khi phản bác: “Em sao? Tính tình có chút hư.”

      Cố Khấu tức giận nhéo eo , “Em đâu có hỏi cái này! Tính tình em hư em cũng biết. Em hỏi có phải em rất phiền người khác ?”

      “Vậy có.”

      nâng đôi mắt sáng lấp lánh nhìn , trong mắt ướt át, ra vì lời của mà khóc. Gần đây hay khóc, khóc đến mức dì Khổng và Cố Bác Diễn đều dám chọc , nhưng Cố Chính Giới cảm thấy Cố Khấu như vậy làm đau lòng, bởi vì trong nháy mắt, lúc trước vẫn bé chạy trong trung tâm thương mại tìm trà sữa, vì chút cẩu thả, lại biến thành như vậy, tất cả đều tại . giống như trước kia xoa tóc , “Khó chịu nhất chính là em.”

      Cố Khấu “Ừ” tiếng, lại lần nữa cúi đầu, dán vào ngực , lát sau mới : “Em khó chịu, bọn họ đều hiểu. sao cũng hiểu. Mang thai sao lại khó chịu như vậy? Chỗ này của em bị đốm nâu, tay bị phù, em hỏi qua, người khác đâu có bị phù sớm như vậy. Sau đó Trần Hựu An gửi cho em đồ trị triệu chứng cho thai phụ, em cũng biết triệu chứng thai phụ là gì, Vương Thi Giai cho em xem rất nhiều ảnh, tâm tình của em liền kém.”

      “Vì sao muốn trộm bỏ ?”

      “Em sợ dì Khổng thấy. Ôi, đừng hỏi, nhiều chuyện em đều biết vì sao, chính là cảm thấy bản thân xấu. Em là ngừoi phiền phức như vậy, chán ghét sao? Hơn nữa, qua mấy tháng nữa em càng xấu.”

      Cố Chính Giới đặt lại giường, rất bình tĩnh mà : “Em có thể phiền , cũng có thể trở nên xấu, đều em.”

      Cố Khấu tựa như học sinh trung học có mối tình đầu, hiểu sao lại đỏ mặt trước chồng mình, chui vào trong chăn, “Đáp án tiêu chuẩn là ‘Em phiền, em cũng xấu’ có biết vậy? đáng giận, em muốn gửi bài nam thẳng lên tiếng.”

      Cố Chính Giới nhìn chằm chằm đống chăn mỉm cười, “Em hi vọng dối?”

      “…”

      Đáp án tiêu chuẩn là dùng khi lời dễ nghe, chính Cố Khấu trong kịch bản phim cũng chưa từng gặp qua lời âu yếm hoàn mĩ hơn.

      Đống chăn trầm mặc hồi, ngón tay vươn ra, chọc chọc đầu ngón tay , “Em cũng . Ngủ ngon, hôm nay cần hôn chúc ngủ ngon, em tận lực ít .”

      nhắm mắt ngậm miệng cưỡng bách bản thân ngủ, nhưng Cố Chính Giới vẫn ôm lấy đống chăn hôn cái. Vì lo nghĩ cho cảm xúc của , giác quan gần đây của rất mạnh.

      ————

      có 20 chương nhiều như vậy! Bởi vì mặt sau này mấy chương đều nhưng ~~~~ thô dài! Dù sao lúc ấy ý tứ chính là còn có hai ba vạn tự như vậy! Dù sao viết xong có khả năng lại sửa lại điên cuồng ẩu đả ta cũng vô dụng!

      Ngày mai kết thúc! Cuối tuần an bài phiên ngoại! Tưởng khen ta liền lưu lại nhắn lại, sau đó cất chứa chút cách vách tân văn, muốn mắng ta thỉnh cần mắng, cũng cất chứa chút cách vách tân văn thử xem xem, có lẽ tân văn càng đáng giá mắng!

      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
      _tata_, Mun lùn, Ke Vo Hinh15 others thích bài này.

    5. Lizzy34

      Lizzy34 New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      15
      Dè dé de welcome nàng trở lại , bận từ cứ từ từ hong sao cả hihihihi tui vẫn luôn waiting

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :